1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cuộc sống nhàn nhã của Tình Nhi - Ta tham món lợi nhỏ mã giáp (7) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 5

      "Thân phận của Tình Cách Cách tra thế nào rồi?" Vào phòng, Vân Hằng thản nhiên mở miệng hỏi.

      "Tình Cách Cách là nữ nhi của Du thân vương, thân vương phúc tấn mất sớm, Lão Phật Gia thấy Tình Cách Cách nơi nương tựa, liền đem nàng đưa đến bên người nuôi nấng." Vân Mẫn chi tiết hồi báo kết quả hôm nay tra được.

      " thể tưởng tượng được, thân thế của nàng lại là như vậy." Vân Hằng thở dài tiếng.

      Tâm bát quái của Vân Mẫn lại nổi dậy, trêu chọc :"Thiếu gia, cuộc sống của người ta dễ dàng, ngươi phải đối xử tốt với người ta nha."

      "Hử?" Vân Hằng hờn giận nhíu mi,"Còn dám bậy, ta liền đem ngươi thiến."

      "Dạ, thiếu gia."

      "Ngươi còn tra được chuyện gì về Tình Cách Cách nữa ?" Vân Hằng tiếp tục hỏi.

      "Nghe , Tình Cách Cách thầm mến Phúc gia đại công tử, ngự tiền thị vệ Phúc Nhĩ Khang. Bất quá, Phúc Nhĩ Khang lại thích Tử Vi Cách Cách."

      "Phải ?" Vân Hằng lẩm bẩm , thể tưởng được là tam giác tình rắc rối như thế."Đúng rồi, Tử Vi Cách Cách kia là Cách Cách lưu lạc dân gian của đương kim Thánh Thượng sao?"

      "Dạ, Hoàng Thượng còn nhân tiện nhận thức nghĩa nữ Hoàn Châu Cách Cách Tiểu Yến Tử."

      "Tốt lắm, ta biết, ngươi lui xuống trước ." Vân Hằng phân phó , mắt phượng sâu thẳm lóe ra quang mang khó hiểu.

      Vân Mẫn theo lời, nhàng lui ra ngoài. Đối với thiếu gia nhà , còn chưa bao giờ chân chính hiểu biết qua, ngay cả lão gia cùng phúc tấn cũng là như vậy.

      Ngày hôm sau, Tình Nhi vừa bồi Lão Phật Gia dùng xong bữa sáng, liền có cung nữ vội vàng tiến vào, bẩm báo , A Lý Hòa Trác mang theo công chúa của tiến cung.

      Nghe vậy, Lão Phật Gia liền mang theo Tình Nhi tiến đến nghênh đón.

      Hẳn là Hàm Hương đến đây, mặt sau chuyện xưa càng thêm phấn khích, là chờ mong a ~

      vào cửa Càn Thanh Cung, sớm có mảnh người chờ. Mọi người thấy Lão Phật Gia, lập tức hành lễ:"Lão Phật Gia vạn phúc kim an."

      Đợi nghe được "Miễn lễ", mọi người lại nhanh chóng chuẩn bị.

      lát sau, cửa cung mở rộng, A Lý cùng nhóm người hầu của chậm rãi tiến vào dưới ánh mắt của mọi người.

      Tình Nhi nhìn nữ tử che mạn, trong mắt nàng hàm chứa ưu sầu thản nhiên, có lẽ là đối với tương lai của chính mình cảm thấy bất đắc dĩ.

      Đây là số mệnh. Bất quá, trong phim Hoàn Châu Cách Cách, Hàm Hương nhận được trợ giúp của đám người Tiểu Yến Tử, cuối cùng thành công đào tẩu cùng Mông Đan. Nhưng, bây giờ còn nhất định, kịch tình biết diễn ra như thế nào, cũng như trong phim dường như chưa từng nhắc đến cháu trai của Lão Phật Gia.


      Chợt nghe giọng nữ thét chói tai:"Đẹp quá a!!!"


      Tại thời khắc trang nghiêm túc mục này, trừ bỏ Tiểu Yến Tử còn ai vào đây?


      Lão Phật Gia lập tức mắt lạnh nhìn qua, nhiều người như vậy, tiện giáo huấn, đợi hồi, nhất định phải gọi Hoàng Hậu răn dạy phen.

      Nhìn cái liếc mắt gương mặt hờn giận của Lão Phật Gia, Tình Nhi biết, Tiểu Yến Tử lại muốn bị ngược.

      bao lâu sau, A Lý dắt nữ nhi chân thành làm cái đại lễ, biểu đạt nguyện vọng của chính mình.

      Càn Long cười ha ha, tầm mắt chuyển qua người Hàm Hương, chóp mũi đột nhiên ngửi được điểm mùi thơm, rất là hưởng thụ.

      Tình Nhi nghe Càn Long cùng A Lý xã giao rất là nhàm chán, đợi hồi lâu, cuối cùng cũng đến chủ đề chính. muốn đem nữ nhi hiến cho Càn Long, lại giới thiệu tên của nữ nhi - "Hàm Hương ", Càn Long dù chưa nhìn thấy được thực nhan của Hàm Hương, nhưng dựa vào các phương diện khí chất, đều làm cho Càn Long cảm nhận được khác biệt, tất nhiên là vui sướng đáp ứng, cũng sắc phong Hàm Hương làm phi.

      Tình Nhi sớm biết được, cũng có nhiều phản ứng, nhưng Tiểu Yến Tử lại bộ dáng rục rịch, may mắn Tử Vi ngăn đón, bằng khẳng định lại gây đại họa.

      Nhân lúc lơ đãng, trong đám người lại xuất nhiều hơn người, đến khi nhìn kỹ lại, người sớm rời .

      Tình Nhi buồn bực: Người này đến đây để làm chi?

      Hội kiến xong, Càn Long cho người dẫn đám người A Lý xuống, chúng đại thần cũng đều lui ra.

      Lúc này, Tiểu Yến Tử rốt cục giãy thoát khỏi Tử Vi, chạy đến trước mặt Càn Long, tức giận chất vấn:"Hoàng a mã, người vì sao lại phong cho Hàm Hương làm phi, người muốn Lệnh phi nương nương phải làm sao bây giờ?"

      Càn Long hờn giận nhíu mi, thanh lạnh lùng :"Tiểu Yến Tử lớn mật, việc của trẫm há để cho ngươi xen vào?"

      "Tiểu Yến Tử, đừng nữa." Lệnh phi đến bên cạnh Tiểu Yến Tử, thấp giọng khuyên nhủ.

      ", con còn muốn ." Tiểu Yến Tử căn bản nghe khuyên bảo, may mắn Vĩnh Kỳ tiến lên, đúng lúc bịt kín miệng Tiểu Yến Tử, nếu lời của nàng biết lại mang đến cho nàng nhiều phiền toái như thế nào.

      Vĩnh Kỳ xin lỗi :"Hoàng a mã, Tiểu Yến Tử nhất thời hồ đồ, thỉnh hoàng a mã thứ tội."

      "Được rồi, các ngươi đều lui ra ." Càn Long khoát tay, thẳng vào Càn Thanh Cung.

      Cơ hội tốt a, Vĩnh Kỳ, ngươi cứu nàng làm chi? Hại tỷ thể xem diễn. Ôi chao ~

      "Được rồi, Tình Nhi, dìu ai gia trở về ."

      "Dạ."

      đường, Tình Nhi giọng :"Lão Phật Gia, người có phải hay nên chấn chỉnh cung quy, tại Cách Cách trong cung đều bị Tiểu Yến Tử các nàng liên lụy."

      "Ân." Lão Phật Gia vuốt cằm,"Bất quá, tại trước xử lý tốt chuyện Hồi Cương, đợi khách nhân rồi, ai gia bảo Hoàng hậu hảo hảo sửa sang lại phen."

      "Lão Phật gia, Tình Nhi còn có chuyện muốn ."

      "Được, con ."

      "Cháu trai của người rất tốt, nhưng phải kiểu người Tình Nhi thích." tại trước tranh thủ trừ bỏ ý niệm muốn đem nàng gả cho Vân Hằng nhược liễu phù phong kia của Lão Phật Gia.

      Lão Phật Gia cười cười:"Các con mới nhận thức nhau được bao lâu? tại có kết luận vẫn còn quá sớm, nếu ở chung đoạn thời gian vẫn cảm thấy gì, ai gia miễn cưỡng. Dù sao, người là thân cháu trai của ta, người lại là Cách Cách ta nuôi lớn."

      "Lão Phật Gia?" Tình Nhi thực cảm động, nàng đem mình sủng đến tận trời, ngay cả hôn nhân cũng có thể tự do an bài.

      "Tốt lắm, cứ tin tưởng ai gia, thử hảo hảo cùng Vân Hằng ở chung đoạn thời gian, con nhất định thích nó."

      Tình Nhi nhịn được oán thầm: Lão Phật Gia, ngài phải là nhà tiên tri a ~ huống chi, chuyện tình , rất khó ràng.

      "Thiếu gia, ngài nhanh như vậy trở lại?" Vân Mẫn kỳ quái hỏi, hôm nay thiếu gia xem khách nhân đến từ Hồi Cương, thời gian vẫn còn sớm, nên nhanh như vậy trở về nha.

      "Lắm mồm." xong, thẳng vào trong phòng, lưu lại mình Vân Mẫn đứng ngẩn người.

      vốn núp trong đám người đợi nhìn thấy Hồi nhân, cũng nghĩ, lại bị Tình Cách Cách nhìn thấy, biết sao, cảm thấy có chút được tự nhiên, sau đó cũng còn hưng trí, ngay lập tức trở về Từ Ninh Cung.

      hiểu, nàng phải chỉ nhìn cái sao, có tất yếu như vậy sao?

      lúc trầm tư, đỉnh đầu lại truyền đến tiếng thanh mảnh:"Vân Hằng công tử?"

      Vân Hằng ngẩng đầu, có chút hờn giận, nhưng lại nhịn xuống, hỏi:"Sao lại tới đây?"

      "Lão Phật Gia bảo ta mời huynh qua nhấm nháp điểm tâm của Ngự Thiện phòng." Tình Nhi thản nhiên , ý tứ của Lão Phật Gia thực ràng, muốn chế tạo ra nhiều cơ hội cho bọn họ ở cùng chỗ, nếu loại việc thế này có tất yếu bảo nàng phải tự mình tới làm sao?

      "Được, chúng ta lập tức qua." Mặc dù tình nguyện, nhưng mặc kệ như thế nào cũng là lời của Lão Phật Gia, đương nhiên thể phụ hảo ý của nàng.
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 6


      Tình Nhi bồi Lão Phật Gia muốn thành loại thói quen. Nhưng, tại hơn người, lại còn là người nam nhân, khiến nàng có cảm giác là lạ.

      "Ha ha ~~"

      Bên tai vang lên tiếng cười của Lão Phật Gia, lão Phật gia cùng Vân Hằng tán gẫu, vui vẻ đến ngờ. Vân Hằng ở trước mặt nàng luôn luôn xấu hổ như hoàng hoa khuê nữ, như thế nào vừa đến trước mặt Lão Phật Gia, lại có thể năng thuận lợi, lưu loát được như vậy?

      Được rồi, nếu người ta trò truyện đến khí thế ngất trời, ta cũng thể phá hư phải , vẫn là nên im lặng mới tốt.

      "Tình Nhi?" Lão Phật Gia khẽ gọi tiếng.

      "Vâng." Tình Nhi hoàn hồn, cười ,"Lão Phật Gia, làm sao vậy?"

      "Vừa rồi cùng Vân Hằng tán gẫu là vui vẻ, sao con lại cùng gia nhập chuyện phiếm với chúng ta?"

      Tình Nhi thong dong :"Tình Nhi đối với những việc này hiểu nhiều lắm, con sợ mình sai."

      Lão Phật Gia gật gật đầu, giống như nhớ tới cái gì, cười :"Tình Nhi a, Vân Hằng vừa mới tiến cung, rất nhiều địa phương đều quen thuộc, con nên dẫn nó dạo nhiều chút."

      Tình Nhi cười đáp ứng:"Vâng."

      Tình Nhi cùng Vân Hằng từ biệt Lão Phật Gia, liền ra ngoài.

      "Huynh muốn đâu?" Ra khỏi Từ Ninh Cung, Tình Nhi thản nhiên hỏi.

      Vân Hằng :"Tùy tiện ."

      "Vậy huynh theo ta ."

      Trong bất giác, Tình Nhi chạy tới Thần Võ môn, kỳ , Tình Nhi là có mục đích. Nam nhân này thuộc khẩu vị của nàng, đương nhiên cũng nên trì hoãn , bởi vậy, đem đưa tới nơi này, để cho cùng Tiểu Yến Tử, Tử Vi có đoạn ngẫu ngộ. Tuy rằng hai nàng có người trong lòng, nhưng vẫn còn chưa kết hôn, tương lai vẫn còn chưa biết được. Nhìn xem có thích trong số các nàng hay , nếu có, lại đổi cho Cách Cách khác, dù sao trong hoàng cung cũng thiếu Cách Cách.

      Vân Hằng khó hiểu hỏi:"Tới nơi này để làm chi?"

      Tình Nhi cười trêu ghẹo:"Huynh phải mới vừa tùy tiện sao, bởi vậy ta liền tùy tiện đưa huynh đến đây."

      " --" Vân Hằng có chút chán nản, khuôn mặt tuấn tú nhất thời đỏ bừng.

      Tùy tiện câu liền thẹn thùng, về sau, khẳng định là trượng phu bị thê tử quản nghiêm.

      "Được rồi, huynh xem muốn đâu?" Bọn họ đợi trong chốc lát, tính toán canh giờ bọn Tiểu Yến Tử cũng nên hồi cung, như thế nào lại thấy bóng người đâu? Nàng đem hành tung bọn họ tìm hiểu đến nhất thanh nhị sở, chẳng lẽ đường có biến?

      Vân Hằng muốn gì đó, Tình Nhi lại phát bọn Tiểu Yến Tử đến Thần Võ môn, nàng chạy nhanh đến giữ chặt Vân Hằng, chờ đợi thời cơ tạo nên tình huống "ngẫu ngộ".

      Tay Vân Hằng bị nàng nắm, mặt lại đỏ lên, nghi hoặc hỏi:" làm cái gì vậy?"

      "Đừng hỏi, huynh cứ ở yên đấy là được rồi." Tình Nhi kiên nhẫn trả lời.

      Vân Hằng muốn rút khỏi tay nàng, nghĩ khí lực của nàng lại lớn đến kinh người, đành phải thôi. Cách Cách sống trong thâm cung sao lại có sức lực lớn đến như vậy? Vân Hằng tự giác nhăn mày kiếm.

      Tình Nhi cảm thấy lúc này hẳn là sai, lập tức lôi kéo qua.

      "Tình Nhi?" Nhĩ Khang dẫn đầu .

      " lâu gặp, Nhĩ Khang." Tình Nhi cười .

      "Đúng vậy." Nhĩ Khang vuốt cằm, phát bên người Tình Nhi có hơn người, liền hỏi,"Vị công tử này là?"

      Tình Nhi cười cười, giới thiệu :"Đây là cháu trai của Lão Phật Gia, Vân Hằng." Dừng chút, nhìn về phía Vân Hằng,"Đây là Phúc gia đại công tử, Phúc Nhĩ Khang, bên cạnh là Tử Vi Cách Cách, kế đến là Tiểu Yến Tử cùng Vĩnh Kỳ."

      Đám người Tiểu Yến Tử lập tức hướng Vân Hằng hỏi lễ, Vân Hằng cũng cười nhất nhất đáp lại.

      Sau khi mọi người đơn giản nhận thức, Tiểu Yến Tử nhịn được tán thưởng, nhân tiện còn chảy nước miếng:"Bộ dạng của Vân Hằng công tử xinh đẹp."

      Vĩnh Kỳ ho , giọng điệu có chút gay gắt:"Tiểu Yến Tử." Người trong lòng của chính mình, thế nhưng lại ở trước mặt mình khích lệ nam nhân khác, đương nhiên thể chịu được, trở về phải hảo hảo "trừng phạt" nàng phen.

      Nhìn sắc mặt Vân Hằng thực xấu hổ, Vĩnh Kỳ liền chạy đến ngăn lại Tiểu Yến Tử, :"Vân Hằng công tử trăm ngàn lần đừng để ý, Tiểu Yến Tử tài học sơ thiển, vừa rồi dùng từ sai lầm, ý tứ của nàng là bộ dạng của ngươi trông thực tuấn, còn thỉnh bao dung."

      Vân Hằng khoát tay cười :" sao."

      "Được rồi, thời gian còn sớm nữa, ta mang Tiểu Yến Tử trở về trước." Vĩnh Kỳ dứt lời, trực tiếp kéo Tiểu Yến Tử vẫn còn chưa muốn về , Tử Vi từ biệt tiếng, sắc mặt tốt cũng theo trở về.

      Nhĩ Khang muốn đuổi theo, Tình Nhi gọi lại:"Nhĩ Khang, ta có chút chuyện muốn với ngươi."

      "Tình Nhi, có chuyện gì ngày sau sau."

      Nhĩ Khang xong, trực tiếp đuổi theo.

      Vân Hằng thản nhiên hỏi, nghe ra cảm xúc:"Phúc Nhĩ Khang, chính là loại hình thích?"

      Tình Nhi gật đầu:"Đúng vậy."

      Nghe vậy, Vân Hằng trong lòng mừng rỡ, ra nàng có người trong lòng, như vậy là quá tốt, đỡ cho Lão Phật Gia phải loạn điểm uyên ương. Bất quá Phúc Nhĩ Khang kia có vẻ thích nàng, mà là thích Tử Vi Cách Cách.

      "Đúng rồi, huynh đối với hai Cách Cách kia có ấn tượng như thế nào?" Tình Nhi nhanh chóng chuyển hướng đề tài, đây mới là vấn đề trọng yếu nhất.

      Vân Hằng :" có ấn tượng."

      Tình Nhi có chút kinh ngạc, diện mạo của Tiểu Yến Tử cùng Tử Vi đều sai, hơn hẳn người bình thường a, sao có thể chút ảnh hưởng gì cơ chứ.

      Tình Nhi tin:"Sao lại có thể như vậy?"

      " có ấn tượng chính là có ấn tượng." Vân Hằng kiên định ,"Đúng rồi, dẫn ta đến này, phải là đặc biệt vội chạy tới để ta gặp hai nàng ?"

      Trời ạ, Nhĩ Khang cùng Vĩnh Kỳ như thế nào liền thích các nàng? Quả nhiên mỗi người có sở thích khác nhau.

      Tình Nhi cũng lười vòng vo, trực tiếp trả lời:"Đúng vậy."

      "Vì sao?"

      "Đương nhiên là để tìm đối tượng cho huynh."

      Vừa nghe vậy, Vân Hằng lại lại lần nữa chán nản, lấy diện mạo cùng gia thế của , còn sợ thú được thê tử sao?

      Vân Hằng tức giận :"Việc này cần tôn giá ngài quan tâm."

      "Huynh là cháu trai của Lão Phật Gia, nàng lại muốn giúp huynh tìm đối tượng, chuyện của Lão Phật Gia chính là chuyện của Tình Nhi ta, ta đương nhiên phải tận tâm hết sức giúp huynh tìm đối tượng vừa lòng." Tình Nhi thực ràng cố ý giả ngu.

      Cái nàng chết dầm này, Vân Hằng ở trong lòng thầm mắng. Trường kỳ bồi bên người Lão Phật Gia, còn được nàng vô cùng thích, sao lại có thể là người ngu dốt chứ?

      khi như vậy, đừng trách ta tâm ngoan:"Ý tứ của Lão Phật Gia thực ràng, chính là đem gả cho ta." cố ý tăng thêm giọng điệu cường điệu.

      Nghe vậy, Tình Nhi cười nhạo, tiếp tục giả ngu:"Huynh chắc là nghĩ sai rồi, Lão Phật Gia vần còn muốn rời xa ta, như thế lại có thể đem ta gả nhanh như vậy được?"

      "Được rồi, lười cùng huynh tranh chấp." Tình Nhi bộ dáng nữ nhân tốt tranh cùng nam nhân."Chúng ta trở về ."

      Vân Hằng trầm mặc, thể tưởng tượng được nữ nhân này đúng là cao tay, mồm miệng lại lanh lợi. Đợi hoàn hồn, lại phát nàng xa, lúc này mới đuổi theo.

      Trở lại Từ Ninh Cung, Lão Phật Gia nhìn hai người các nàng, nụ cười có chút ý:"Tình Nhi, con dạo với Vân Hằng thấy thế nào?"

      Tình Nhi còn chưa kịp đáp lời, Vân Hằng trước nàng:"Lão Phật Gia, đa tạ người bảo Tình Cách Cách dẫn đường cho con, Vân Hằng cùng Tình Cách Cách ở chung chỗ vui vẻ."

      Sau lưng, ánh mắt phun lửa gắt gao nhìn chằm chằm Vân Hằng.

      "Được rồi, chắc các con cũng mệt mỏi, nghỉ ngơi chút , đêm nay còn có yến hội."

      "Dạ." Hai người cung kính lui xuống.
      Cố Huân Nhiên thích bài này.

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,165
      Được thích:
      12,955
      Chương 7

      Màn đêm buông xuống, sâu trong hoàng cung, đèn đuốc sáng ngời, náo nhiệt phi thường.

      vũ đài, vũ giả Hồi Cương biểu diễn vũ đạo dân tộc, bước nhảy kỳ lạ, đều là chưa từng thấy qua.

      Biểu diễn TV, cùng biểu diễn ngoài đời hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, Tình Nhi khỏi trong lòng cảm khái vạn lần.

      "Thế nào?" Lão Phật Gia cười hỏi.

      "Rất đẹp." Tình Nhi tán thưởng.

      đạo thanh thực sát phong cảnh từ sau lưng truyền đến:"Oa oa, hay quá a."

      cần phải cũng biết là Tiểu Yến Tử.

      Tiểu Yến Tử a Tiểu Yến Tử, ngươi sao lại an phận chút chứ? Quả nhiên là thích ngược, càng ngược càng khỏe mạnh a!

      Lão Phật Gia thở dài:"Bộ dạng của Tiểu Yến Tử biết còn ra thể thống gì nữa, hoàn toàn là dã nha đầu nông thôn, ra thực mất mặt hoàng gia chúng ta."

      "Lão Phật Gia, chuyện của các nàng, Hoàng Hậu tự mình xử lý."

      "Đúng vậy." Lão Phật Gia vuốt cằm,"May mắn chúng ta vẫn còn có Hoàng Hậu tận tâm hết sức."

      "Tử Vi kia còn có thể, về phần Tiểu Yến Tử, ai gia đúng là khó có thể chấp nhận."

      "Đúng vậy, nàng xứng với Vĩnh Kỳ."

      "Ai gia cũng nghĩ vậy, nếu Tiểu Yến Tử còn tiếp tục như thế, ai gia tìm cho Vĩnh Kỳ nương tốt hơn."

      "Vâng." Tình Nhi cười sang chuyện khác,"Lão Phật Gia, lại có tiết mục mới rồi."

      Lần này lên là Hàm Hương, nàng mang sa che mặt, thân áo trắng, làm cho người ta càm giác được loại tươi mát xuất trần.

      Hàm Hương khiêu vũ, Tình Nhi cũng biết phải dùng từ gì để hình dung, nàng thừa nhận mình quả rất bất ngờ.

      Thanh hài hòa lại vang lên, lần này so với vừa rồi càng quá phận, Tiểu Yến Tử đứng lên, điên cuồng hô, tay chân cùng sử dụng.

      Tình Nhi bội phục, Tiểu Yến Tử có phải mắc chứng động kinh hay , sao lại thể yên tĩnh chút được chứ?

      Hoàng Hậu a Hoàng Hậu, người liền hung hăng ngược nàng chút, đỡ cho nàng biết trời cao đất rộng, đến lúc đó, tỷ lại có thể xem diễn. Đến bây giờ, nàng vẫn còn chưa được chính thức xem diễn qua đâu.

      "Hoàng Hậu, sau khi tiệc tối kết thúc, bảo Dung ma ma hảo hảo dạy nàng chút quy củ."

      "Dạ, nô tì lĩnh mệnh." Hoàng Hậu nhìn về phía Dung ma ma,"Nghe rồi chứ?"

      "Nô tỳ biết."

      Tốt lắm, đêm nay có kịch vui để xem rồi.

      Vân Hằng ngồi cách Tình Nhi xa, biểu diễn vũ đài rất hay, chỉ là vô tâm thưởng thức, biết tại sao, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm Tình Nhi. Đương nhiên, Tình Nhi là hề hay biết.

      Trong lúc ngơ ngẩn, gương mặt nàng bỗng biên phóng đại trước mắt .

      "Có chuyện gì sao?" Vân Hằng có chút ngượng ngùng, khoảng cách giữa hai người bọn họ tại rất gần.

      " có việc gì." Tình Nhi cười . Vốn nàng vừa vệ sinh trở về, liền thấy bộ dáng ngốc lăng của , thực manh a. Cho dù phải loại hình nàng thích nhưng mỹ nam như vậy thực thích hợp ngược a, cũng làm cho người ta muốn đùa giỡn.

      Vân Hằng:"......"

      "Này, phải là huynh vẫn chuyển mắt nhìn chằm chằm Hàm Hương công chúa đó chứ?" Tình Nhi mỉm cười, trong ánh mắt tràn đầy ý tứ trêu tức ràng.

      im lặng trầm mặc.

      "Huynh trả lời, vậy là đồng ý." Tình Nhi tự cho là đúng ," đại mỹ nữ như Hàm Hương, đừng là huynh, nếu ta là nam nhân, ta cũng động tâm."

      Vân Hằng hỏi lại câu:" cũng phải là ta, làm sao biết được?"

      Thanh tuy , lại mười phần uy nghiêm, Tình Nhi khỏi chấn động, phải tiểu tức phụ bị khinh bỉ sao, chẳng lẽ......

      "Được rồi, ta trở lại chỗ Lão Phật Gia đây." Chính mình chơi thú vị, nàng liền xoay người trở lại vị trí cũ.

      Hàm Hương múa rất đẹp, chỉ là vẫn còn mang theo chút ai oán thản nhiên, phỏng chừng còn chưa quên được tình lang Mông Đan của nàng.

      Múa xong, Hàm Hương xuống đài hành lễ với Càn Long. Càn Long nhìn Hàm Hương, trong mắt tràn đầy vui mừng, tự mình giúp đỡ Hàm Hương đứng lên.

      Thấy màn như vậy, Lệnh phi thần sắc ảm đạm, Hoàng Hậu lại cười bí hiểm. Đối với sủng hạnh của Hoàng Đế, Hoàng Hậu sớm nhìn , chỉ cần địa vị của nàng dao động, Thập Nhị a ca vẫn sống tốt. Nàng biết, Hoàng Đế đối với Hàm Hương hẳn là nhất thời mê luyến, bởi vì nữ nhân ở bên người , chưa từng có ai giống Hàm Hương. khi mới mẻ qua, Hàm Hương cũng liền xong rồi, nàng căn bản nên lo lắng, chỉ cần tọa sơn quan hổ đấu là được.

      Tình Nhi nhìn quanh vòng, Tiểu Yến Tử vẻ mặt phẫn hận, đám hậu phi còn lại của Hoàng Đế vẻ mặt lạnh nhạt, hẳn là sớm quen thuộc.

      Cùng với vũ điệu của Hàm Hương, toàn bộ yến hội cũng sắp kết thúc.

      Càn Long xong vài câu xã giao, tiệc tối liền chính thức chấm dứt, mọi người bắt đầu tán .

      Lão Phật Gia gọi Càn Long lại, ý vị thâm trường nhắc nhở :"Hoàng Đế, con muốn sủng ái ai cũng đều có thể, nhưng chớ làm chậm trễ quốc ."

      "Con hiểu được."

      Trở lại Từ Ninh Cung, Tình Nhi sau khi hầu hạ Lão Phật Gia an giấc, mới bước từng bước trở về phòng, Tiểu Mai vội vã chạy đến trước mặt Tình Nhi, :"Cách Cách, Phúc đại gia có chuyện quan trọng muốn gặp người."

      Tình Nhi nhất thời nhớ nổi Phúc đại gia là ai, khó hiểu hỏi:"Phúc đại gia là ai vậy?"

      "Chính là Phúc Nhĩ Khang ạ."

      "A, nguyên lai là sao." Tình Nhi tỉnh ngộ," tại ở đâu?"

      "Dạ, ở cửa Từ Ninh Cung."

      Tình Nhi nghĩ, phỏng chừng là Tiểu Yến Tử các nàng xảy ra chuyện, bằng , tìm đến nàng sao? Nàng nguyên bản muốn , nhưng vừa nghĩ đến có khả năng được xem náo nhiệt, nàng vẫn là nên xem .

      Nhĩ Khang nhìn thấy Tình Nhi, vội vàng :"Tình Nhi, có thể giúp ta chuyện ?"

      "Ta......" Tình Nhi do dự .

      "Việc này chỉ có mới có thể hỗ trợ." Nhĩ Khang nhíu mày,"Tiểu Yến Tử cùng Tử Vi vừa rồi bị Hoàng Hậu kêu qua, bây giờ vẫn còn chưa trở về."

      Tình Nhi hỏi:"Việc như vậy, ta đây có thể hỗ trợ cái gì chứ?"

      "Đương nhiên có thể, có thể dùng danh nghĩa của Lão Phật Gia gọi các nàng ra." Nhĩ Khang đề nghị.

      "Nhưng......" Tình Nhi hỏi lại,"Vì sao ngươi lại tìm Hoàng Thượng?"

      "Hoàng Thượng ở Bảo Nhật lâu, ai cũng gặp." Nhĩ Khang gấp đến độ như ruồi bọ mất đầu. “Bởi vậy, ta mới đến tìm ."

      Tình Nhi trầm tư, cuối cùng vẫn đáp ứng cầu của .

      Đến Khôn Trữ cung, Nhĩ Khang cầu xin :"Tình Nhi, kính nhờ, kính nhờ."

      Đến cũng đến rồi, còn có thể cự tuyệt sao, ngươi tốt nhất cầu nguyện có chuyện náo nhiệt cho ta xem, nếu , bổn nương bỏ qua ngươi!

      Tình Nhi gật đầu:"Vậy được rồi."

      Tình Nhi sửa sang lại trang phục chút, mới vào Khôn Trữ cung, Nhĩ Khang chờ đợi canh giữ tại phụ cận Khôn Trữ cung.

      "Tình Cách Cách đến." Thủ vệ thái giám tại Khôn Trữ cung xướng lên.

      Tình Nhi cười hướng Hoàng hậu hành lễ:"Hoàng Hậu nương nương cát tường."

      Hoàng hậu cười nâng Tình Nhi dậy:"Miễn lễ, Tình Nhi đến đây, là Lão Phật Gia có gì phân phó sao?"

      Tình Nhi thẳng chủ đề:"Tình Nhi đến, là để nhìn xem, nương nương có dạy dỗ quy cũ cho Tiểu Yến Tử hay ?"

      "Vậy sao?" Hoàng Hậu tuy có nghi hoặc, nhưng vẫn theo lời phân phó,"Người đâu, gọi Dung ma ma đến đây."

      "Dạ." Thái giám lĩnh mệnh mà .

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :