1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc sống mỹ vị của tiểu nương tử - Ngư Mông (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 86.

      Editor: Linh

      " mình đơn chờ chết, loại tư vị này ngươi rốt cuộc hiểu chưa?" Cách cánh cửa nhà lao, Vân Hoan nhìn Tô Thiên Lạc trong lao, tóc tai bù xù, hoàn toàn còn dáng vẻ vốn có.

      Từ sau khi bị bắt lại, bà ta khi tỉnh táo, khi điên.

      Khi tỉnh táo đập cửa nhà lao hỏi cai ngục, "Thấy bạc của ta ? Ta có 50 vạn lượng, chỉ cần tìm được, ta chia ngươi nửa, ngươi giúp ta tìm !"

      Trừ lại những lời này, bà ta còn có thể chỉ tên họ mắng Hướng Hằng Ninh, mắng Hướng Vân Hoan. Mắng Ôn Ngọc Lương, thậm chí cả Hướng Vân Cẩm, suy nghĩ ràng, ngôn ngữ ác độc.

      Khi điên, bà ta khi lảm nhảm, khi ngẩng đầu cười to: "Ta biết ta đến Lưu Cầu, ta tự do, ta có thể làm lại, ha ha ha...."

      Đến cuối cùng, ngay cả cai ngục cũng biết bà ta rốt cuộc là điên hay là tỉnh táo....

      Chính là lúc này, Vân Hoan lại biết Tô Thiên Lạc tỉnh táo. Bởi vì trong nháy mắt khi Tô Thiên Lạc nhìn thấy nàng, trong mắt phát ra ánh sáng thù hận, sững sờ qua rồi muốn nhào lên, cũng may Vân Hoan sớm có chuẩn bị, lắc người cái liền tránh ra.

      "Ngươi là đến chê ười ta sao? Hướng Vân Hoan, ta cho ngươi biết, chỉ cần ba năm, ba năm sau ta được thả ra, ta nhất định tìm ngươi tính sổ. Ta còn có Vân Cẩm, nếu Vân Cẩm biết ta ở đây, nhất định đến cứu ta!"

      "Ngươi hình như quên, ngươi đây là vượt ngục bị bắt lại, tội thêm bậc!" Vân Hoan thèm để ý cười cười, "Đến khi ngươi được thả ra ngươi cũng già rồi, ngươi tìm ta tính sổ kiểu gì, Tô Thiên Lạc?"

      "Tội thêm bậc...." Tô Thiên Lạc có chút mơ hồ, "Cái gì gọi là tội thêm bậc? Tội thêm bậc?"

      Trong miệng bà ta lặp lại những từ này, giống như hiểu những từ này, hoặc có lẽ, bà ta căn bản quên bà ta từng vượt ngục, bà ta chỉ nhớ được bà ta bị giam lại, nhưng bà ta còn có Hướng Vân Cẩm.

      Tô Thiên Lạc mang theo chút hi vọng, "Ta vẫn còn Vân Cẩm! Thành Cương cũng cứu ta ra ngoài!"

      "Ngươi quên rồi." Vân Hoan cười cười, " sao, hôm nay ta đến đây là muốn cho ngươi tin tức, Tô Thiên Lạc."

      "Ngươi là đến với ta cha ngươi chết sao? Ha ha ha ha...." Tô Thiên Lạc cười to.

      "Ngươi đúng là làm quả phụ làm đến nghiện rồi," Vân Hoan lắc đầu, "Nữ nhi tốt của ngươi - Hướng Vân Cẩm hôm qua sinh đứa con trai..."

      "Nhi tử! là nhi tử!" Tô Thiên Lạc giãy dụa đến gần, con ngươi sáng lên, "Làm tốt lắm! Có nhi tử, địa vị của Vân Cẩm có thể bảo được. Thành Chương, nhanh, Thành Cương mau đón ta ra ngoài. Ai, ta cái dạng này sao có thể gặp bọn họ...."

      "Ngươi đừng vội." Vân Hoan lại lắc đầu, hơi tiếc hận : "Nàng khó sinh, vất vả mới sinh được nhi tử, chính mình lại rồi. Nghe đứa đó sinh ra khỏe mạnh, bộ dạng cũng xinh đẹp. Chỉ là Hướng Vân Cẩm sinh thời gian quá dài, đứa đó đến ban đêm đột nhiên phát sốt, kịp đợi đại phu đến, chết rồi...."

      " chết? Làm sao có thể!" Tô Thiên Lạc lắc đầu, " Vân Cẩm phúc lớn mạng lớn, nàng làm sao có thể chết, có khả năng!"

      Bà ta lại giãy dụa muốn muốn cào Vân Hoan: "Nhất định là ngươi gạt ta. Hướng Vân Hoan ngươi con tiện nhân này, ngươi giống nương ngươi, đều là tiện nhân! Vân Cẩm của ta có khả năng chết...."

      " chết..... chết.... Chết tốt lắm! Hướng Hằng Ninh chết tốt lắm!" Ánh mắt Tô Thiên Lạc dần dần thay đổi, đột nhiên trở nên mừng như điên, "Hướng Hằng Ninh chết tốt lắm! chết rồi gia sản đều là của ta, ha ha ha....."

      Vân Hoan trợn mắt nhìn bà ta lại trở nên điên khùng, hít miệng thở dài xoay người ra cửa.

      Nàng là tiếc hận cho đứa vừa sinh ra chết non kia, cha nương có sai, đứa cũng là vô tội.

      Người bên ngoài luôn Thành Chương đáng thương, hai đời phu nhân đều chết vì khó sinh, nhưng Vân Hoan lại cảm thấy khác thường.

      Nào có ai phu nhân và nhi tử vừa qua đời chưa đến tháng, lại thu xếp tìm cho mình phu nhân mới?

      Khi nghe Triệu Tịch Nguyệt đến chuyện này, Vân Hoan cũng cảm thấy khó có thể tin. Huống chi, người Thành Chương lại có bệnh kín, nếu Vân Cẩm lâu như vậy vẫn chưa phát ra vấn đề của , chuyện này vẫn uống thuốc. Như Lâm Nguyên Tu từng , bệnh này dựa vào uống thuốc để chống đỡ, chung quy có ngày thân thể suy sụp, cứ tuần hoàn như vậy, Thành Chương lấy đâu ra tự tin rằng bí mật của mình bị lộ ra ngoài?

      Còn nữa, người khó sinh cũng thôi, sao hai đời phu nhân đều là khó sinh, đây là trùng hợp sao?

      Tất cả nghi vấn đều theo Hướng Vân Cẩm rời khỏi thế gian trở thành bí mật, Vân Hoan thể hỏi, cũng muốn hỏi.

      Chỉ là nhiều năm về sau, Thành Chương bạo bệnh bỏ mình, thư đồng bên người mới đem bí mật này phơi bày khắp thiên hạ: theo thư đồng , từ sau khi Thành Chương thành niên bị chứng bệnh liệt dương, đại phu sớm kết luận, Thành Chương có khả năng sinh con.

      Lời vừa ra, thiên hạ đều kinh sợ, Thành Chương trước sau thành thân bốn lần, trừ thê tử cuối cùng trước sau đều có thai ra, ba đời trước đều chết vì khó sinh. Như vậy, Thành Chương có khả năng sinh con làm cách nào để ba đời thê tử đó có thai? Rốt cuộc cha của mấy đứa đó là ai?

      Cái gọi là khó sinh đó là khó sinh hay là bởi vì?

      Ngay lúc ấy Vân Hoan nhớ tới lần gặp mặt vội vã năm đó, gương mặt mười phần thư sinh lại dẫn theo chút tà khí, đúng là rét mà run.

      năm sau.

      Trời dần chuyển
      [​IMG]
      Nga Nhi, trangtrongnuoc, linhdiep175 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 87. Ngoại truyện: Bí mật của Thành Chương.

      Editor: Linh

      Thành phủ tối nay cũng bình tĩnh, toàn gia cao thấp đèn đuốc sáng trưng, người người vẻ mặt căng thẳng.

      Thành Chương ngừng qua lại trước cửa phòng Hướng Vân Cẩm, bên trong liên tiếp truyền ra tiếng kêu của Hướng Vân Cẩm, mỗi tiếng kêu liền dừng lại nhìn vào bên trong. Cách cửa, tuy rằng cái gì cũng nhìn thấy, nhưng lại hoảng hốt cách khó hiểu.

      Lần này, tổng cộng gọi đến ba bà đỡ, vừa khéo trong đó bà Vương họ đỡ ra, mặt đầy ý cười : "Nữ nhân sinh con luôn dễ dàng. Đại nhân ngài cũng đừng quá căng thẳng, phu nhân thai vị tốt lắm, ta coi bộ dáng này, nửa đêm về sáng là có thể sinh ra, chừng là tiểu tử béo mập!"

      Vương bà đỡ là Thành Chương định từ tháng trước, khi Vương bà đỡ biết mình đỡ đẻ cho Thành phu nhân, còn từng lén hỏi thăm tình hình về . Người bên ngoài luôn Thành Chương tốt, quan văn thanh liêm, bụng đầy thi thư, chức quan liên tục thăng, người kaij ôn hòa, quan trọng nhất chính là, nương tử.

      Người bên ngoài đến Thành phu nhân, trong lời ít nhiều cũng mang theo chút khinh thường.

      Nghe Thành phu nhân này nguyên bản xuất thân rất tốt, sau này biết vì sao nương nàng xảy ra chuyện, bị hưu , còn bị đưa vào nhà giam, bản thân Thành phu nhân cũng bị cha ruột gửi thư cắt đứt quan hệ cha con. Chuyện khác Vương bà đỡ biết, nhưng chỉ cần cái này, Vương bà đỡ cảm thấy Thành phu nhân này quá thích hợp: đây là phải làm chuyện gì quá đáng thế nào mới có thể tức giận đến ngay cả cha mình cũng cần.

      Nhưng ngay cả như thế, Thành đại nhân vẫn hưu thê, vẫn nâng niu trong lòng bàn tay.

      Người bên ngoài cảm thấy Thành đại nhân chắc chắn là người tốt, chỉ là mệnh tốt, thê tử trước sao lại khó sinh mà chết. Thứ hai, cũng cảm thán vị Thành phu nhân này bát tự tốt, rơi xuống nông nỗi này còn có Thành đại nhân .

      Vương bà đỡ vốn cho là đúng, nhưng hôm nay xem dáng vẻ này của Thành Chương, cũng cảm thấy vị đại nhân trẻ tuổi này đáng tin.

      Nam nhân biết thương thê tử nhất định quá xấu.

      Vương bà đỡ nghĩ vậy, lại trấn an Thành Chương : "Đại nhân ngài yên tâm đừng lo."

      Bên trong Hướng Vân Cẩm lại thêm tiếng hét dài, Vương bà đỡ tự thào: "Thế này được rồi, bây giờ kêu to, khi sinh còn sức nữa."

      tiếng cáo từ, xoay người vào phòng nhìn Vân Cẩm.

      Thành Chương thong thả bước hai bước, lại quay đầu nhìn vào trong phòng, bên trong biết có phải Hướng Vân Cẩm đau đến cực điểm hay , cao giọng hô: "Phu quân, phu quân, ta được...."

      Thành Chương nắm chặt nắm tay, tại chỗ thở dài, nâng bước chân bước vào trong, mắt thấy sắp xông vào, Vương bà đỡ vội vàng ngăn lại : "Đại nhân được đâu! Phòng sinh là xúi quẩy nhất, nam nhân thể tiến vào! Phu nhân ở đây có chúng ta rồi!"

      Bà vừa , vừa đẩy Thành Chương ra ngoài, Thành Chương nghe bên trong có người hô: "Phu nhân ngài nên dùng thêm ít sức nữa. Ngài xem đại nhân ngài bao nhiêu, nếu ngài sinh đứa bé mập mạp, đây mới gọi là dệt hoa gấm. Đúng đúng, dùng sức.... Nước ấm đâu, nước ấm đâu rồi!"

      Bên trong lại là trận hỗn loạn, Thành Chương lo lắng loạn tại chỗ, trực tiếp muốn cào tóc mình.

      Cảnh tượng này nhìn quen mắt như vậy, cực kỳ giống cảnh tượng Uyển Uyển sinh con hai năm trước. Chỉ là Uyển Uyển thuận lợi như vậy, xông vào nắm tay Uyển Uyển, đầu Uyển Uyển tất cả đều là mồ hôi, còn nỗ lực mỉm cười với : "Phu quân, ta muốn sinh cho chàng đứa mập mạp!"

      Trong lòng xúc động, nắm tay Uyển Uyển, nỗ lực câu: "Uyển Uyển, ta chờ nàng và đứa !"

      Ha ha, nữ nhân đó, sắp chết rồi nhưng vẫn lạnh nhạt làm bộ như thâm tình.

      Ánh mắt mê loạn của Thành Chương có tia tỉnh táo. Đúng vậy, nữ nhân, là con hát trời sinh.

      cùng Uyển Uyển diễn cả đời, thẳng đến khi tự tay dùng chén súp đưa nàng đến trong tay Diêm vương.

      Quá trình sinh đứa , quả đúng là tràn đầy nguy hiểm.

      Hai tay Thành Chương giao nhau, căng thẳng đứng lên: mười năm trước ngầm tìm nhiều danh y, đều thể sinh. Mấy năm nay dựa vào thuốc đại phu cho để chống chuyện phòng the, vốn cũng bình an vô .

      Chỉ là động tâm với Uyển Uyển, Uyển Uyển lại cùng người khác có đứa - ha ha, lúc ấy nên ra tay quá nặng, tốt xấu gì cũng nên giữ lại đứa . Tuy rằng phải của mình, nhưng nuôi cũng tệ. Nuôi nữ nhi cũng
      [​IMG]
      Phương Lăng, Trâu, linhdiep173 others thích bài này.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :