1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc sống mới của Đường Uyển - Du Đăng (Điền Văn - 85 Chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 84 : Yên tĩnh




      “Mẹ, mẹ coi chừng”. Thanh Lam cẩn thận nắm tay Đường Uyển đỡ nàng ngồi xuống, đúng như Triệu Sĩ Trình đoán, đứa luôn bướng bỉnh nhưng khi biết trong bụng Đường Uyển có em trai hoặc em xong liền thay đổi thành người lớn, nghịch ngợm tùy hứng nữa, ngược lại biết chăm sóc mẹ, đương nhiên, tại cậu bé vẫn quan tâm nhất là biết khi nào mới được gặp em.

      “Mẹ biết rồi”. Đường Uyển cười dịu dàng, trong đáy mắt chỉ có hạnh phúc nồng đậm.

      “Mẹ, em hôm nay có bướng bỉnh ?”. Thanh Lam sờ sờ bụng Đường Uyển nhô lên , quan tâm hỏi.

      “Em hôm nay rất ngoan, bướng bỉnh”. Đường Uyển cười, sau đó nhìn qua khung cửa sổ ngắm tuyết bay lả tả bên ngoài. “Sao cha con còn chưa về nhỉ?”.

      Sáng nay Triệu Sĩ Trình nhà họ Đường tặng quà năm mới, đến bây giờ vẫn chưa về, chắc lại bị hai trai nàng về nhà ăn tết bắt cóc uống rượu rồi, Đường Uyển hơi phiền não nghĩ.

      “Chưa về mẹ ạ”. Thanh Lam quỷ quái chêm thêm. “Nhưng mẹ yên tâm , lúc cha ra ngoài con dặn được uống rượu với các cậu, em thích cha bay mùi rượu, cha nghe lời”.

      bao lâu sau khi giải quyết ổn thỏa chuyện vườn Thẩm, tại buổi sáng Đường Uyển nôn ọe kinh thiên động địa được bắt mạch là có bầu, tính tính ngày, hẳn là có lúc còn ở Lâm An.

      giống khi mang bầu Thanh Lam, lần này Đường Uyển đủ đau khổ, đầu tiên là nôn nghén, lúc có Thanh Lam tuy cũng nôn nhưng nặng lắm, giờ ăn cái gì nôn cái ấy, uống miếng nước cũng nôn sạch , lại thể ăn, nếu ăn chỉ nôn ra mật vàng, ba tháng đầu Đường Uyển gầy thấy , nôn nhiều đến nỗi rảnh nghĩ miên man nữa, may là ba tháng đầu trôi qua nôn nghén cũng chấm dứt như kì tích, rốt cuộc nàng có thể yên ổn ăn gì đó.

      Sau đến lượt chân rút gân, mỗi ngày uống canh xương hầm mà vẫn bị rút gân dữ dội, toàn bị khoảng giờ Mẹo, ngủ ngon lành bỗng co rút, có lần Đường Uyển đau đến khóc sướt mướt, lần nào Triệu Sĩ Trình cũng cuống quýt xoa bóp chân cho nàng, thậm chí đặc biệt đại phu học xoa bóp vì nàng.

      Cũng may Thanh Lam biết mình sắp được làm nên ngoan ngoãn hơn nhiều, nghịch phá như trước khiến người ta thêm phiền, còn biết học chăm sóc Đường Uyển, chuyện với Đường Uyển cho nàng vui vẻ.

      “Nghe lời gì?”. Nhắc Tào Tháo Tào Tháo đến, Thanh Lam vừa dứt lời Triệu Sĩ Trình liền lên tiếng, kéo mành tiến vào, nhưng chàng vội đến gần mà đứng bên chậu than hơ tay chân bỏ khí lạnh bên ngoài mới lại, ngồi xuống bên cạnh Đường Uyển, thuận tay bế Thanh Lam ngồi đùi chàng.

      “Nghe lời uống rượu với các , miễn cho mùi rượu dính qua người ba mẹ con”. Đường Uyển cười giải thích, sau đó hỏi. “Sao chàng về trễ vậy, có chuyện quan trọng?”.

      có gì, chỉ là kể cho hai cậu nghe những chuyện xảy ra thôi”. Triệu Sĩ Trình cười cười, Đường Quyết và Đường Mân mấy năm nay coi như lập được thành tích, tuy kết quả khảo hạch so với các quan viên cùng chức xem là đứng nhất đứng nhì nhưng cũng nằm trong tốp đầu, Triệu Sĩ Trình cũng để bụng chuyện của hai vợ, thông qua quan hệ giúp đỡ bọn họ ít, tại cả hai đều thăng quan, chờ đầu xuân qua Lâm An phục chức, có lẽ còn được lên chức.

      “À”. Đường Uyển nhìn chàng, có gì? Hay có? Nàng vỗ vỗ Thanh Lam, . “Giờ cha con về rồi, Đại lang tự chơi lát , mẹ thấy tuyết bên ngoài cũng sắp ngừng, con gọi mấy nha hoàn lanh lợi cùng đắp người tuyết nhé”.

      “Dạ ~”. Thanh Lam ngồi sớm buồn, nhưng Triệu Sĩ Trình chưa về, cậu bé sợ Đường Uyển ngồi mình đơn, nghe Đường Uyển như vậy làm sao ngồi yên được nữa, cười đáp ngay, nhảy xuống khỏi đùi Triệu Sĩ Trình, gào hô gọi người liền xông ra ngoài.

      Nhìn Thanh Lam, hai vợ chồng cùng nở nụ cười, Đường Uyển quay sang hỏi. “Đại lang rồi, có thể chuyện gì giữ chàng lại tới bây giờ được chưa?”.

      có gì mà”. Triệu Sĩ Trình cười, sau đó hơi chần chờ . “Vừa rồi ta ở viện ngoài nhìn thấy người nhà họ Lục đến đưa thiệp mời, Lục Vụ Quan sắp thành thân, hôn kì định ở ba ngày sau, chắc ban đầu định mời chúng ta nên mới lần lữa đến tận bây giờ”.

      Sắp thành thân? Đường Uyển chấn động, bây giờ cưới ai?

      Thấy Đường Uyển kinh ngạc, Triệu Sĩ Trình cũng thừa nước đục thả câu, cho nàng biết luôn. “Em nhất định tưởng tượng nổi lấy ai đâu, là người từng đính hôn với nhưng lại hối hôn ngay trước ngày cưới – Vương Nhị nương”.

      Vương Nhị nương? Đường Uyển càng nghi ngờ, nàng nhớ Vương Nhị nương thành thân rồi mà?

      “Chồng trước của Vương Nhị nương yếu đuối nhiều bệnh, ấy gả qua được hai năm ta chết, cũng có con, nhà họ Vương đón ấy về, sau lại biết thế nào, đính hôn lần nữa với nhà họ Lục”. Triệu Sĩ Trình giải thích, chàng biết tính Đường Uyển thích hỏi thăm chuyện nhà người ta, tất nhiên , mà chàng cũng vì nhìn thấy thiệp mời, tò mò hỏi thăm hai câu mới biết.

      Đây xem như quay về vòng quay số phận ban đầu ư? Đường Uyển thở dài. “Vương Nhị nương lúc trước tìm gặp em, biết có nên gả hay , em tưởng ấy sợ tương lai bị Đường phu nhân hà khắc nên mới tới thăm dò trước. Lúc đó em cũng khuyên gả hay gả gì cả, chỉ ấy gả cho Lục Du dẫm lên vết xe đổ của em, nhất định sống hạnh phúc hơn em. Nhưng chắc cũng vì ấy hỏi nếu nhà họ Lục chấp nhận đón em về em có về , em phủ định cần suy nghĩ, ngược lại khiến ấy thêm kiên định về quyết tâm hối hôn. Ôi chao, nếu lúc trước ấy vẫn giữ hôn ước, gả vào nhà họ Lục, có lẽ tốt hơn bây giờ rất nhiều, cần thủ tiết, tái giá với thân phận quả phụ, mà nhà họ Lục cũng xuất những trò khôi hài kia”.

      “Có lẽ, dù sao tính cách ấy và Phùng Uyển Nhược hoàn toàn khác biệt, ấy có gan bụng bầu lớn như vậy còn tranh cãi với chồng và mẹ chồng, bi kịch hẳn xuất . Triệu Sĩ Trình hiểu biết về Vương Nhị nương nhiều hơn Đường Uyển là bao, nhưng chàng có thể xác định điểm : Vương Nhị nương mạnh mẽ và lợi hại như Phùng Uyển Nhược, vả lại tìm được người phụ nữ ngang ngửa Phùng Uyển Nhược cũng khó lắm à. Chàng cười nhìn Đường Uyển, đùa giỡn. “Huệ Tiên đáng thương ai? Vương Nhị nương? Phùng Uyển Nhược? Hay Lục Du?”.

      “Có lẽ là tất cả, cũng có lẽ là ai cả”. Đường Uyển lắc đầu. “Vận mệnh hẳn lên kế hoạch cho tất cả, giống như em nhất định phải có quá khứ với Lục Du, cũng nhất định phải gả cho chàng, nhưng vận mệnh phải xoay chuyển được. Nếu lúc trước em thoát khỏi bi thương, nhìn tình cảm của Lục Du đúng lúc, quý trọng chàng, có lẽ tại người đáng thương hại là em, làm sao sống vui vẻ hạnh phúc như bây giờ?”.

      Cho đến tại, Đường Uyển hiểu ra rất nhiều, nhất là mùa thu năm nay, cái ngày kiếp trước nàng chết trôi qua, lo lắng cuối cùng trong lòng nàng tan biến, sợ hãi có người phá hỏng hạnh phúc chẳng dễ dàng của mình, sợ hãi người mình quý xa cách mình mãi mãi, vì nàng biết chỉ cần nàng quý trọng mỗi ngày được sống, quý trọng bản thân, cuộc sống đủ hạnh phúc.

      “Điều này cũng đúng”. Triệu Sĩ Trình gật gù, sau đó cười. “Huệ Tiên là thổ lộ tâm tình sao? Vậy ta có thể hiểu là em thỏa mãn với tại được ?”.

      “Là rất thỏa mãn. Chàng thấy hạnh phúc sao?”. Đường Uyển cười khẽ đáp lại, rồi thở dài tiếp. “Vận mệnh sắp xếp mỗi người mỗi khác, nhưng luôn công bằng, người nào càng ưa ép buộc càng dễ mất hạnh phúc, hoặc cầu mà được, ngược lại, chỉ cần học quý trọng người bên cạnh, lấy bản thân, dần dà nhận ra, bàn tay hạnh phúc ở ngay gần ta thôi. Kiếp này, chuyện chính xác nhất em làm là khư khư cố chấp, đồng ý gả cho chàng, trân trọng chàng và tất cả”.

      “Ta cảm thấy em điều này sớm quá, chúng ta còn có rất nhiều ngày để sống bên nhau, đợi cho ba bốn chục năm sau, chúng ta đều già , thời điểm ngậm kẹo đùa cháu đến, câu này chưa muộn”. Triệu Sĩ Trình nắm chặt tay Đường Uyển, trịnh trọng tuyên bố. “Ta cam đoan, cho dù đến năm tháng tóc sương phơi bạc mái đầu, chúng ta đều tuổi già sức yếu, ta cũng bao giờ để em hối hận làm vợ ta”.

      “Em tin chàng”. Đường Uyển chưa bao giờ nghi ngờ Triệu Sĩ Trình, kiếp trước chàng dùng cả đời để chứng minh tình cảm của chàng dành cho nàng, kiếp này chàng để mình thất vọng, và nàng cũng để chàng thất vọng.

      “Huệ Tiên ~”. Triệu Sĩ Trình ngắm Đường Uyển, chàng biết vì sao từ đầu đến cuối Đường Uyển luôn tin tưởng chàng hết thảy, chàng quý trọng tín nhiệm của nàng.

      “Ôi ~”. Đường Uyển ôm bụng kêu lên, sau đó đưa tay đặt bên phải dưới bụng, ba phần uy hiếp bảy phần đùa. “Bé cưng, mẹ bắt được chân của con nha”.

      “Con lại đá em?”. Triệu Sĩ Trình quan tâm hỏi, em bé trong bụng Đường Uyển là hoạt bát quá mức, thường xuyên động đậy khiến Đường Uyển ngồi cũng ngồi được, chỉ có thể đứng lên chậm rãi lại, em bé rất khỏe, bụng Đường Uyển bầm tím mấy chỗ, lúc phát ra ai cũng giật mình, sau đại phu và bà đỡ giàu kinh nghiệm cam đoan đó là do bé đá, mọi người mới yên tâm chút.

      “Con lại đá”. Đường Uyển gật gật đầu, mặt thường trực nụ cười từ ái. “Em bắt được chân con, nhóc con cũng thông minh lắm, lập tức rụt chân về”.

      “Chín tháng rồi còn quậy như vậy, nhất định lại là tiểu tử thối”. Thai đầu ai cũng tâm niệm ngóng trông sinh con trai, nhưng lần này ngoại trừ Thanh Lam kỳ vọng mẹ sinh em trai cho cậu bé chơi cùng, người lớn trong nhà đều mong sinh con , nhưng có vẻ khả năng là con lớn lắm.

      “Có lẽ”. Đường Uyển cười. “Mười ngày sau cũng đến kỳ sinh, lúc đó biết là bé trai hay bé ngay thôi”.









      Q. có tra về Triệu Sĩ Trình Baidu, tình cảm của TST dành cho ĐU giống như trong truyện này đến 70% @_@ Q. cảm động dễ sợ

      Chương 85 : Lời cuối sách


      Hôn lễ của Lục Du và Vương Nhị nương rất bề bộn, người là quả phụ tái giá, người cũng là cưới vợ lần ba, nhà họ Lục lúc này đây bỗng đổi tính trở nên cực kỳ khiêm tốn, mở tiệc chiêu đãi khách mời nhiều, sau Đường Uyển nghe Đường phu nhân và chị của mình là Tiền Thầm phu nhân, kể từ kiện tranh chấp với nhà họ Phùng sinh khoảng cách, Lục Du cưới vợ lần nữa, cả thiệp mời cũng đưa .

      Nhưng Đường Uyển có tâm tư quan tâm đến chuyện nhà họ Lục, nàng chỉ kì vọng thứ ở bọn họ đó là nước giếng phạm nước sông, cả đời đừng dính líu đến nhau nữa. Ngày sinh em bé sắp tới, Đường Uyển quan tâm nhất là bé cưng trong bụng nàng.

      Đêm ba mươi cuối năm cũ đầu năm mới, cả nhà sum họp hoan hoan hỉ hỉ ăn cơm đoàn viên, hai ông cháu Triệu Định Lân và Thanh Lam cùng đốt pháo trong sân, những người khác ngồi ở đại sảnh chuyện phiếm, bỗng Đường Uyển cảm thấy đau bụng muốn sinh, trận gà bay chó sủa xong được đưa vào phòng sinh sớm chuẩn bị tốt.

      Lần này Đường Uyển sinh so với lần trước càng thuận lợi, mới canh giờ bình an sinh hạ con , Lý phu nhân mừng rỡ ôm cháu , đặt luôn cho bé nhũ danh hợp với tình hình – Tịch nương. Đường Uyển và Triệu Sĩ Trình xem như nam nữ song toàn.

      Thanh Lam rất thất vọng, cậu vẫn hy vọng Đường Uyển sinh em trai cho cậu chơi cùng, vì cậu luôn rằng em nũng nịu khó ở chung, nếu cẩn thận khi dễ em chút nhất định chạy kể tội với cha mẹ, chẳng vui tí nào, em trai hợp ý hơn. Nhưng mà tới lui, nhìn thấy Tịch nương hồng hào phúng phính, Thanh Lam liền quăng hết tiếc nuối ra sau đầu, cực kỳ cẩn thận vươn ngón tay, chạm vào hai má xíu của Tịch nương, rồi nhanh như chớp rụt tay về, cười ngốc nghếch. “Mình làm , có em .

      Vì Tịch nương ra đời, nhà họ Triệu năm mới náo nhiệt phi phàm, Triệu Sĩ Trình ra tay rộng rãi, lễ tắm ba ngày và đầy tháng đều làm to, giống như muốn cho mọi người đều biết chàng vui sướng và hạnh phúc.

      Hai trai của Đường Uyển đến góp vui được, bọn họ còn chưa ăn nổi cái tết Nguyên Tiêu vội vã đến Lâm An phục chức, trước lễ đầy tháng Tịch nương gửi tin về báo rằng kết quả đánh giá của cả hai đều cao, thăng quan bậc, công việc mới cũng sai, bọn họ trở lại Sơn chuẩn bị ít đồ dùng liền bôn ba nhậm chức. Đương nhiên, Uông Ngọc Trân và Cao Lệ Nga vẫn giống như lúc Đường Uyển thành thân, ở lại Sơn mừng đầy tháng Tịch nương xong mới họp mặt với chồng. Cả hai đều biết nếu vì Triệu Sĩ Trình dùng quan hệ, đường làm quan của chồng mình chưa chắc thuận lợi như vậy, hai người thêm cảm kích Đường Uyển, những chuyện liên quan đến Triệu Sĩ Trình và Đường Uyển cũng càng tận tâm hơn.

      Lục Du khỏi Sơn từ đầu tháng, bây giờ còn đơn độc mình, Vương Nhị nương vừa thành thân cũng chung, có người tìm đường ra cho mình, dù sao cũng là người đọc sách, con đường làm quan mới là đúng đắn, cũng có người xếp bút nghiên theo nghiệp binh đao, lên phía Bắc chống quân Kim, người lại dẫn theo Vương Nhị nương đến Giang Tây, muốn tìm Phùng Uyển Nhược cởi bỏ thù hận… Tất cả đều có, nhưng Đường Uyển chỉ cười trước những tin đồn này, mặc kệ Lục Du có mục đích gì, muốn đâu ở đâu, liên quan đến nàng nữa, nàng bây giờ chỉ mong muốn bảo vệ gia đình mình, bảo vệ hạnh phúc của mình, yên vui sống hết cuộc đời.

      Vì trải qua lần sống lại, Đường Uyển rất tin tưởng nhân quả báo ứng, nàng thường xuyên trích lợi nhuận từ các thôn trang và cửa hàng của hồi môn làm từ thiện, thí dụ giúp đỡ các nam nữ thanh niên quá tuổi thành hôn nhưng trong nhà đủ tiền đặt mua đồ cưới được lập gia đình, hằng năm vào mùa đông nấu cháo miễn phí và tặng áo bông. Nàng biết nàng có thể giúp được bao nhiêu người, biết ai là người cần mình giúp, nhưng nàng muốn giúp được người nào hay người nấy, chủ yếu có thể giúp đỡ họ bớt khổ là tốt rồi.

      Bị nàng ảnh hưởng, Triệu Sĩ Trình cũng ra sức làm việc tốt, đưa đường chỉ bảo người khác ít, theo lời chàng đây chính là cách tu hành, khác biệt chỉ là chàng tu hành cho kiếp sau của mình và Đường Uyển, hy vọng kiếp sau kiếp sau kiếp sau nữa chàng và Đường Uyển vẫn có thể kết làm vợ chồng, để chàng vẫn được chăm sóc trân trọng Đường Uyển…

      Hết
      Bộ truyện dừng lại ở đây, cái kết bình thản, ấm áp và thỏa mãn. Hy vọng các bạn theo dõi bộ truyện có được những phút giây vui vẻ, những bài học bổ ích cho cuộc sống của chính mình.
      Thân ái,
      Q.​

    2. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Truyện hay lắm. Cảm ơn bạn.

    3. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :