1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc sống hạnh phúc sau khi trọng sinh - Tiểu Cá Bạc (35C +PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 18: năm năm
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      Dương Khải Thànhcùng Chu Thụy buồn cười nhìn tiểu binh tiến vào báo cáo dùng biểu tình gặp quỷ nhìn trung đội trưởngbọn họ, bất quá cũng trách , đừng chưa thấy qua, chính là bọn trợ thủ đắc lực theo trung đội trưởng ba năm, gặp ít lần biểu tình này của đội trưởng, cũng vẫn như cũ thể tin tưởng cái người cười xán lạn trước mắt nàylà người kia mặt lạnhnhà mình, huấn luyện binh lính hết sức nghiêm khắc.
      “Hôm nay có hay nghịch ngợm? Có có quấy rầy mẹ các con?” Mặc kệ vài người bên cạnh rớt xuống ba vạch đen thế nào, Tề Thâm vẫn như cũ dùngngữ khí sủng nịch cùng ba bảo bối chuyện.
      Bất quá bên kia Thái Bình Dương Tề Duyệt đồng hài đối với chất vấn của ba ba rất bất mãn, mân mê cái miệng nhắnhồng hào, “Ba ba, chúng con đều biết điều, lúc mẹ làm việc nghe lời, quấy rầy mẹ.”
      “Chúng con cũng phải ba ba!” bên lão đại – – Tề Hạo hiển nhiên oán niệm Tề Thâm thâm hậu, lưu tình chút nào bóc mẻ lão ba nhà mình.
      “Khụ khụ, cái kia, các con tại sao có thể so với ba ba!” Cho nên , bị đứa tôi luyện, Tề Thâm da mặt càng ngày càng dày, “Nhược Nhược, em ?” mắt đầy ý cười Tề Thâm đối với nàng dâu đầu bên kia điện thoại chứng thực.
      Nhìn hai bé trước mắt nhìn mình ánh mắt trợn to sáng lấp lánh, nhìn lại tiểu nhi tử,luôn luôn yên tĩnh ngồi ở bên cạnh đọc sách, thời cũng nhìn mình, bị lửa đốt đến chân,da đầu Đỗ Nhược có chút run lên, trong lòng khỏi thầm phỉ nhổ trượng phu, càng già càng trẻ con,lại cùng đứa phân cao thấp.
      “Mẹ” Tề Tuyêngiật ống tay áomẹ, hài lòng mẹ thất thần.
      Cúi đầu nhìn về phíatay bé lôi kéo ống tay áomình, Đỗ Nhược cười thở dài, ôm lấy con nhất, cũng ngồi gần điện thoại, đối với nam nhân sẳng giọng “Vốn là chọc vài cái tiểu nhân.”
      Rất nhanh trong điện thoại liền truyền đến tiếng cười nam nhân trầm thấp mà lại sung sướng.
      Đỗ Nhược hơi hơi đỏ tai, nàng xem lịch bàn, cũng nhanh, rất nhanh những ngày chia lìanhư vậycó thể kết thúc, nàng cọ cọ xoáy tócnhỏ đáng đỉnh đầucon, liền rời .
      Ba bé cưng thay phiên cùng ba ba hồi báo ngày hành trình, cho dù Đỗ Nhược tận mắt nhìn thấy, nhưng mà khi nghe đứa cùng ba ba hội báo, vẫn là buồn cười.
      “Ba ba, hôm nay conđem người khi dễ muội muội đánh trận!” Tề Hạo vô cùng tự hào hội báo công tích vĩ đại của mình cho ba ba ở đầu điện thoạibên kia. Bất quá lại rước lấy ánh mắtkhông hài lòng củamẹ.
      “Ha ha…” Tề Thâm cười gượng hai tiếng, “Hạo Hạothật lợi hại!” Chuyện này con cần báo cáo với ba ba!
      Đỗ Nhược cũng nghĩ đến Tề Thâm quẫn bách, cười khẽ ra tiếng, con lớn nhất lớn lên giống Tề Thâm, đại khái tính cách cũng giống, tuổi này rất nghịch ngợm cùng đơn thuần, từ tựa như tiểu Bá Vương, thường thường làm cho Đỗ Nhược cùng Tề Thâm đau đầu thôi.
      “Ba ba, con cũng nhờ mấy chiêu ba ba dạy đó ‘Ha ha’ liền đánh El cách vách nằm bẹp” Tề Duyệt tay khoa tay múa chân hai chiêu, đắc ý hả hê tranh công với ba ba.
      “Con biết sáu chữ.” Tề Tuyên ở bên cũng cam yếu thế.
      Đỗ Nhược rất hứng thú nghe con ngọt ngào ngây thơ hội báo, di động bên cạnh lại vang lên.
      “Em nhận điện thoại.” Đỗ Nhược hướng đầu bên kia điện thoại tiếng, liền đứng dậy ra phía ngoài nhận điện thoại.
      “Hello, An, thầy là Dr Smith, ngày mai giải phẫu em chuẩn bị xong chưa?” Đỗ Nhược còn chưalên tiếng, đầu bên kia điện thoại vang lên thanh âmsảng lãng.
      “Xin Chào, giáo sư, em chuẩn bị xong, ngày mai em toàn lực ứng phó.” Đỗ Nhược nghiêm túc lại cung kính trả lời, Dr Smith là giáo sư của Đỗ Nhược ở đại học Loma Lynda, đến Loma Lynda, Đỗ Nhược mới biết được nếu như có vị này si mê tranh biện đề cử với giáo sưtrung y, có lẽ nàng căn bản cũng có cơ hội đến nơi đây học đại học. Nếu phải vị lão giáo sư này ngay từ đầu chọn nàng làm trợ lý cho ông, tiến hành phụ đạo cho nàng, Đỗ Nhược cũng khả năng ngắn ngủn năm năm liền từ nơi này tốt nghiệp trường ytốt nhất thế giới. Đỗ Nhược ở trong lòng coi ông như ân sư tôn kính.
      Dr Smith là người Mỹ, trực tiếp sảng khoái, Đỗ Nhượcđối với vị giáo sư này, cũng rất là đau đầu, bởi vì ông là giáo sư của mình, liền vẫn luôn lấy loại thái độ cung kính đối đãi. Bất quá, nàng cũng chỉ là đề cập phương diện Tây y, bằng với thái độ này, ông còn muốn cùng nàng tham thảo thuật châm cứu thần bí quốc gia?”Vậy được! Thầy chỉ là lo lắng em khẩn trương! khà khà “
      Cúp điện thoại, Đỗ Nhược cười lắc đầu, giống Lão Ngoan Đồng. Bất quá… Khẩn trương? Đương nhiên khẩn trương, đây chính là khảo nghiệm năm năm Tây yđối với nànga, là rất trọng yếu, đánh xong trận, là có thể về nhà.
      Nháy mắt mấy cái, năm năm cứ như vậy trôi qua.
      Năm năm trước, Đỗ Nhược sanh xong đứa , liền lập tứcbắt đầu liên lạc cùng đại họcLoma Lynda, tranh thủ có thể giống kế hoạch lúc đầucủa mình tiến hành, chính là, đại học nước ngoài nhìn qua tự do nhưng thực tế học thuật nghiêm cẩn, trường học đối với ý tưởng Đỗ Nhược hi vọng thông qua giáo trình internet học tập tỏ vẻ thể đồng ý.
      Ở giữa mâu thuẫn gia đình cùng y thuật, nàng đương nhiên là chút do dự lựa chọn gia đình. Đối với mình nghĩ muốn cái gì, Đỗ Nhược lại ràng. Tuy rằng Tề Thâm thể lúc nào cũng bồi ở bên mình, nhưngcuộc sống này ấm áp, bình thản lại hạnh phúc như vậy là Đỗ Nhược sở khát cầu, nàng có lý do gì vì cái khác mà buông tha cho cuộc sống này.
      Chính là, lúc Đỗ Nhược tính toán buông tha, Tề lão gia tử đem Đỗ Nhược dẫn tới thư phòng, nơi đó, Tề cha Tề mẹ, Tề Thâm thậm chí là ba bé cưng bi bô tập đều ở đây.
      “Nhược Nhược, hôm nay chúng ta người nhà đều ở đây.” Tề lão gia tử nhìn về phía chắt nội hoạt bát hướng bản thân mình “Y y nha nha ” nháy mắt mấy cái, rước lấy trận khoan khoái tiếng cười của bé cưng mới từ bỏ, “Chúng ta biết gần đâyconđang vội chuyện học hành bên Mỹ, chúng ta là trưởng bối, muốn với concái nhìn của chúng ta.”
      Đỗ Nhược nhìn thoáng qua nam nhân bên cạnh hướng bản thân mình cười lấy lòng, vội vàng kêu tiếng “Ông nội.”
      “Ôi” Tề mẹ khoát tay triệu hồi tầm mắt con dâu, “Nhược Nhược, con nha, đừng trách Thâm Nhi, là mẹ trong lúc vô tình nghe được các con chuyện, cho ông nội con biết.” Vì con của mình, bỏ qua lý tưởng của chính mình, nếu hỏi thăm chút còn biết, con dâumình xin trường học là trường y tốt nhất thế giới, nếu vì conmình buông tha cho, rất đáng tiếc a.
      “Vâng, ” Đỗ Nhược nở nụ cười, cũng cái gì nữa, “Ông nội, ngài , con nghe.”
      “Nhược Nhược, tình huống cụ thể chúng ta cũng biết, ở nhiều lời” Tề lão gia tử cũng dài dòng, thẳng vào vấn đề, “Chúng ta chính là muốn với con, ông và cha mẹ con đều duy trì con đến trường.” Tề lão gia tử chỉa chỉa con và con dâu bên cạnh, nhìn thẳng vào cháu dâu.
      Đỗ Nhược ngẩn người, biết nên phản ứng gì.
      “Nhược Nhược.” Tề mẹ gọi Đỗ Nhượcmột tiếng.
      “Mẹ.” Đỗ Nhược nhìn sang Tề mẹ.
      “Chúng ta cảm thấy, con cùng Thâm Nhi tuổicòn trẻ! Người thanh niên thừa dịp tại tốt tốt vì tương lai của mình dốc sức làm chút. Thâm Nhi tại mới là cấp bậc Thượng úy, trở lại bộ đội cũng thể khiến các con lớn lớn tùy quân. Con thừa dịp vài năm nay ra ngoài đọc sách, đểThâm Nhikiếm trở về tư cách tùy quân cho các con.” Tề mẹ càng càng cảm thấy cái kế hoạch này có thể làm, hài lòng gật đầu.
      “Khụ khụ” Tề cha để nắm tay ở môi ho khụ vài tiếng, “Hảo hảo học y! Y thuật đối với quân nhân nhưng là rất hữu dụng.” thực tế, đối với quân nhân mà , bác sĩ là rất trọng yếu, Tề cha hiển nhiên cũng ít nhiều hiểu biết con dâunày, biết nàng coi trọng gia nhân, gọn gàng linh hoạt trực tiếp trúng đích trọng tâm.
      cũng cảm thấy, làm tốt, về sau còn phải dựa vào em cứuanh mạng.” Tề Thâm vội vàng tỏ vẻ đồng ý lời của phụ thân. Ai chẳng biết lại rước lấy mẹ ở sau lưng phát đại lực*, “ cái gì?” Tề Thâm ai oán nhìn nàng dâu liếc mắt cái.
      *phát đại lực: nhéo
      Đỗ Nhược biết Tề Thâm là cố ý làm nàng cười, khỏi cười khẽ ra tiếng, chống lại Tề Thâm thâm thúy ánh mắt, cúi đầu thở dài, “Ông nội, ba mẹ,con biết nên làm như thế nào.”
      Đỗ Nhược biết ý tứgia nhân, nhưng nàng cũng nguyện cùng gia nhân* chia lìa lâu như vậy, bởi vậy 5 năm này nàng nỗ lực ngừng.
      * gia nhân: người nhà
      Ở mấy đờitrước kia, nàng thấy mọi người thường giao hài tử cho hạ nhân nuôi nấng, cùng cha mẹ thân, nàng vẫn luôn dẫn hài tử ở bên mình, đồng ý xuất loại tình huống đó. Chỉ cần Tề Thâm nghỉ ngơi, Đỗ Nhược liền mang theo ba bảo bối bay trở về Thượng Kinh, Tề Thâm cũng chỉ cần có thời gian, liền gọi điện thoại cho đứa , khơi thông cảm tình. Cho dù vài năm nay thời gian chung đụng nhiều lắm, nhưng là, tam bào thai Tề gia lại cùng ba ba rất thân mật.
      “Mẹ, mẹ, mẹ chuyện điện thoại xong sao? Thời gian của Ba ba cũng sắp hết rồi.” Tề Hạo tựa như cái tiểu đạn pháo, kêuĐỗ Nhược đangở ngoài cửa.
      “Các conđều xong với ba ba rồi à?” Bị cắt đứt hồi tưởng, Đỗ Nhược xoay người đối với Tiểu đạn pháo chau chau mày hỏi.
      xong ” Tề Hạo vươn tay mũm mĩm muốn ôm ôm.
      Đỗ Nhược xoay người ôm lấy tiểu thịt đôn, ah…, nặng! Vỗ vỗ thịt thịt ở mông đít , vào cửa nhà.
      “Chúng em ngày kia bay trở về…” Ngữ khí thoáng dừng lại chút, “Về sau… bao giờ rời xa nữa.”
      Tề Thâm lăng lăng cầm microphone. Đợi phục hồi tinh thần lại, đầu bên kia cúp điện thoại, trong óc của đột nhiên ra hình ảnh Đỗ Nhược tai hơi đỏ lên.
      bên Dương Khải Thành thấy Tề Thâm đột nhiên sững sờ, chen chen Chu Thụybên cạnh, làm sao rồi? muốn tiến lên hỏi chút, chỉ thấy nam nhân đối diện ý cười theo đáy mắt bắt đầu lan toả, cho đến cả người đều tản mát ra loại hơi thởsung sướng.
      “Đội trưởng! Hay là chị dâusắp trở về?” Dương Khải Thànhcười hì hì đặt tay lên bả vai Tề Thâm.
      Tề Thâm cao nhướng lông mày, “Làm sao cậu biết?”
      ?” Dương Khải Thànhkinh ngạc cùng Chu Thụy liếc mắt cái, chỉ mà thôi, cũng chỉ có chị dâutrong truyền thuyết nàymới có thể làm cho đội trưởng vui mừng lộ nét mặtnhư vậy.
      “Đúng vậy.” Tề Thâm rút mũ quân hàm ra, cao hứng phát vài cái, mang lên đầu, liền nhanh ra ngoài.
      “Đây là đâu?” Chu Thụy hướng tới bóng lưng của hô to.
      xin phòng của tôi.” là xin, kỳ thực bất quá chính là đem thủ tục làm chút mà thôi.
      “Tùy quân?” Chu Thụy mở to hai mắt, “Đó phải là rốt cục có thể nhìn thấyvị chị dâuthần long kiến thủ bất kiến vĩ*này?”
      *kiến thủ bất kiến vĩ: thấy đầu ko thấy đuôi
      Dương Khải Thànhcũng nghe thấy, khỏi cũng thay Tề Thâm cao hứng. Bọn họ theo Tề Thâm ba năm, mặc dù biết Tề Thâm kết hôn còn có tiểu hài tử, nhưng là cho tới bây giờ đều chưa từng thấy qua, nếu phải mỗi lần nhìn thấy Tề Thâm chuyện điện thoại, cùng với được nghỉ ngơi liền vội vội vàng vàng chạy về nhà, còn cho huynh đệ quấy rầy, đúng là tưởng rằng Tề Thâm đùa.
      Kỳ thực bọn họ biết, rất nhiều người đều là như vậy.
      Lúc trước vốn định làm hôn lễ, bởi vì Tề Thâm lâm thời bị phái làm nhiệm vụ nên chỉ làmmột tiệc rượu tương đối đơn giản, là đơn giản, kỳ thực mời khách nhiều lắm, nhưng thân phận của những người này đều đơn giản, tất cả đều là các cụ chiến hữu cùng đồng chícủa Tề lão gia tử, chủ yếu là giới thiệu Đỗ Nhược cho mọi người nhận thức, về phần ít tiểu bối, trừ bỏ ít bạn tri kỉ của Tề Thâm đều có mở tiệc chiêu đãi, hơn nữa vài năm nay Đỗ Nhược cơ bản đều ở nước ngoài, cho dù Tề Thâm nghỉ ngơi là về nhà, cũng bị 1 cái…oán nam nào đó bắt ở nhà trải wa thế giớihai người, ngay cả đứa đều bị ném cho cha mẹ, người ngoài càng đừng nghĩ theo người nào đó ở nơi này nhìn thấy Đỗ Nhược.
      Bởi vậy, cũng tạo thành chuyện Thượng Kinh tất cả mọi người mơ hồ biết Tề gia đại thiếu kết hôn, nhưng biết đến thê tử của cũng nhiều lắm.
      Share this:

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      milktruyenky thích bài này.

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 20: tới
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      Đại sảnh sân bay.
      “Ba, ba chậm chút.” Lão gia tử cũng gần 80, chân cẳng thế nào vẫn lưu loátnhư vậy, Tề mẹ, Tề cha cùng tiểu Trầnbảo vệ của Tề lão gia tử lo lắng nhìn lão nhân phía trước bay nhanh.
      “Như thế nào? Bây giờ mấy giờ rồi?” Tề lão gia tử duỗi thẳng cổ hướng bên trong xem, vẫn quên hỏi tiểu Trầnmột chút.
      “Ba, quan hệ, còn kịp.” Tề mẹ cười vỗ vỗcánh tay lão gia tử.
      chín giờ. Cũng sắp ra tới.” Tiểu Trần nâng tay nhìn đồng hồ, nghiêm túc trả lời lão thủ trưởng.
      “Vừa mới thế nào liền kẹt xe đâu?” Lão gia tử thầm, lại kiễng chân phía bên trong nhìn nhìn.
      Tề cha cũng ở bên nghển cổ đợi.
      “Ngài hảo!”
      Đây là vị mặc đồng phục, nhân viên công tác sân bay tươi cười rạng rỡ đến trước mặt đoàn người bọn họ, hữu lễ chào hỏi tiếng.”Xin hỏi các vị là người nhà của hành khách Đỗ Nhược tiểu thư chuyến bay từ California sao?”
      Trưởng bối Tề gia đều nghi ngờ liếc nhau cái.
      Tiểu Trần tiến lên gật đầu cái, tươi cười, “Đúng, xin hỏi có chuyện gì ?”
      “Nga, Đỗ tiểu thư ở phòng y tế của sân bay chúng tôi, lo lắng các vị chờ thời gian quá dài, nênnói chúng tôi ra nhận các vị vào.”
      “Tiểu thư, xin hỏi là có chuyện gì ?” Tề mẹ lo lắng hỏi.
      “Xin các vị yên tâm, Đỗ tiểu thư có chuyện, xin mời theo tôi.”
      Nhân viên công tác mở cửa phòng y tế sân bay, Tề lão gia tử cùng Tề cha Tề mẹ còn vào, cũng nghe được thanh non nớt từ bên trong truyền đến.
      “Lão gia gia, ngài yên tâm, mẹ con rất lợi hại, ngài nhất định có chuyện gì.” Thanh tuy rằng còn tính trẻ con mười phần, ngữ khí nhưng vang vang hữu lực, tin tưởng gấp trăm lần.
      “Ân” “Ân” còn thêm vào hai tiếng cam đoan ngọt ngào ngây thơ.
      vào, Tề lão gia tử nhìn thấy tam bào thai bảo bối nhà mình vây quanh bên người lão gia, nhất thời dấm chua, hữu lực ho tiếng, “Khụ khụ.”
      Tề Duyệt nhìn lại, “Thái gia gia!” Lập tức từ bỏ lão nhânđang nằm ở giường bệnh, hướng thái gia gia ôm ấp.
      Tề HạoTề Tuyênquay đầu, thấy người vừa tới, hai người cũng cao hứng nhảy dựng lên, “Thái gia gia.”
      Được rồi, bị các chắt nội vây lại, Tề lão gia tử cảm giác mình viên mãn.
      “Ông nội, ba mẹ.” Đỗ Nhược cũng nhìn thấy lão nhântrong nhà, đứng lên lại gần bọn họ.
      “Ồ?” Tề Tuyên từtrong ngựcTề lão gia tử, nhất thời nhãn tình sáng lên, “Ông nội, bà nội.” Tề cha nguyên bản còn bởi phụ thân hấp dẫn chú ý của ba cháu nội mà sinh ra tiểu cảm xúc nhất thời được chữa khỏi.
      “Ông nội, bà nội!” Tề HạoTề Duyệt cũng nhìn thấy, lập tức đứng thẳng người, lễ phép vấn an.
      Tề mẹ ngồi xổm xuống, “Đến, bà nộiôm cái.” Tề mẹ phen ôm ba cháu nội, thỏa mãn nheo hí mắt, ah…, cảm giác tốt quá.
      Tề lão gia tử nhìn nhìn chung quanh, nhíu nhíu mày, hỏi, “Đây là làm sao rồi?” Còn tưởng rằng cháu dâu gặp chuyện phiền toái gì.
      có việc gì, lão nhân gia bệnh tim tái phát.” Đỗ Nhược cười, trấn an câu, lập tức nhìn nhìn ba vị lão nhân, “Thế nào đều đến đây!” Trong giọng mang theo vô cùng thân thiết mà mình cũng có phát giác.
      “Ha ha, ở nhà cũng đúng là có việc gì làm.” Tề mẹ đứng ở bên, nghe được ràng, kỳ thực làm sao có thể có việc gì làm, là monggặp con dâu và cháu nội mà thôi.
      Đỗ Nhược thò tay bắt mạch lại lần nữa cho lão nhân, ah…, ổn định ít, nhìn về phía lão thái thái bên cạnh, “Bệnh lão nhân gia, tốt nhất là nằm viện quan sát chút.” Loại bệnh này chỉ có thể làm phẫu thuật mớigiải quyết hoàn toàn.
      “…” Lão thái thái muốn chuyện, lại 1 đám người vào, còn có đám nhân viên cứu hộ.
      “Ba, ba như thế nào?” người đàn ông trung niên vội vã vọt tới trước mặt lão nhân, thân thiết nhìn lão nhân, trong chốc lát,vài người phía sau cũng vây wanh.
      Lão nhân gia chậm rãi khoát tay áo, ý bảo bản thân mình có chuyện.
      “Mẹ, các người phải du lịch sao? Làm sao có thể biến thành như vậy?” cái nữ tử hỏi lão thái thái bên cạnh,quan tâm trong mắt cũng giống như làm bộ.
      “Ngượng ngùng, xin đừngvây wanh lão nhân.” Đỗ Nhược nhàn nhạt ra tiếng ngăn trở mọi người đồng loạt xông lên muốn biểu đạt quan tâm.
      là?” Trung niên nam nhân way lại, nghi ngờ nhìn Đỗ Nhược.
      “Ít nhiều có bác sĩ này, ba con vừa uốngthuốc xong, nếu có nàng, ba con còn biết như thế nào.” Dường như là nghĩ tới tình cảnh hết sức cấp bách lúc nãy, nước mắt lão thái thái lại chảy ra.
      “Cảm ơn !” Nam nhântrung niên cảm kích nhìn Đỗ Nhược.
      “Tạ tiên sinh, chúng ta bây giờ tốt nhất đem Tạ lão tiên sinh bệnh viện, dù sao…” Đầu lĩnh vịbác sĩ nhìn qua rất có thân phận thương lượng với vị Tạ tiên sinhkia, còn có điều ngụ ý nhìn nhìn đám ngườiĐỗ Nhược.
      Trưởng bối Tề gia cũng là nhân vậtlớn, thế nào nghe hiểu những lời chưa xong, khỏi hơi hơi nhíu nhíu đầu mày.
      Đỗ Nhược đưa ánh mắttrấn an Tề lão gia tử bọn họ, tiến lên đem kim khâu trước ngực lão nhân gia thu trở về.
      Trung niên nam nhân nhìn thoáng qua Tề gia nhân và Đỗ Nhược, như có đăm chiêu, lúc sau, cảm kích hướng Đỗ Nhược nhiều lần tỏ vẻ cảm tạ, Đỗ Nhược tỏ vẻ sao cả, cứu người quan trọng hơn, mới mang theo 1 đám người chậm rãi rời .
      “Hừ.” Tề lão gia tử hướngbóng lưng đám người này khinh thường hừ tiếng, cứu người của ngươi mạng, còn hoài nghi y thuậtngười khác, thực tưởng là mình rất giỏi.
      Đỗ Nhược buồn cười lắc lắc đầu, tuy rằng vị bác sĩ kia đúng, là phải nhanh đưa lão nhân bệnh viện, bất quá Tề lão gia tử bao che khuyết điểmnhư vậy, làm cho Đỗ Nhược cười nheo mắt, ý xấu vì người nọ biện giải.
      , chúng ta về nhà.” Tề lão gia tử ôm lấy tiểu thịt đôn Tề Hạo, làm cái tư thế hướng về phía trước, đùa Tề Hạođập đập tay bé, khanh khách nở nụ cười.
      Tề cha cùng Tề mẹ cũng mỗi người ôm bé, Đỗ Nhược cùng tiểu Trần chỉ phải thành theo ở phía sau.

      Chạy việt dã 20km, chuyến này xuống dưới,ngay sauDương Khải Thành, Chu Thụy là đám bộ đội đặc chủng bình thường dũng mãnh đều sớm hung hăng đemthân thể chịu nổi nằm xuống bụi cỏ, cùng với ba lô 35 kg người cùng ngã xuống mặt đất, thở hổn hển, ngay cả ngón tay đều lười cử động chút, Tề Thâm cũng ngoại lệ.
      được!” Chỉ chốc lát sau, Chu Thụy vẫy vẫy tay, “Tôi đêm nay ở nơi này qua đêm, nếu ai làm cho tôi đứng lên, tôi đánh!”Chạy việt dã 20 km,đây là làm cho người sống sao? Người bình thường phải đều là 10 km cũng dậy nổi sao? Liền tính… Liền tính bọn họ ở phạm vi người bình thường, 15 km cũng đủ rồi. Chạy việt dã 20 km a… Chu Thụy nhịn được rên rỉ ra tiếng, ngay sau đó cũng là chậm rãi cười ha hả.
      Giống như là bị lây, tất cả mọi người điên cuồng cười ha hả.
      Đây đối với bọn họ mà , là loại đột phá. Tuy rằng lúc trung đội trưởng nhắc tới, tất cả mọi người cho rằng có khả năng, nhưng là quân lệnh thể trái, kiên trì! thực tế, bọn họ có thể hoàn thành xong.
      sai!” Tề Thâm thở gấp, vẻ mặt tự hào khoa , xong lại có thâm ý khác liếc mắt mọi người tràn ngập chờ mong cái, giả ho tiếng, đem môi cong lên, “Lần sau chúng ta thử xem 25?”
      “Ai nha” “A”…
      Mọi người mảnh kêu rên.
      “Chị dâu mau tới ! Đưama quỷ này kéo .” Đột nhiên Chu Thụy sợ chết toát ra tiếng sói tru.
      Hoàn toàn yên tĩnh.
      Chu Thụy rốt cục phát đúng, lúng túng gãi gãi cái ót, cẳng chân cọ cọ, phủi phủi đất lui về sau, gượng cười , “Cái kia, tôi có cái gì sao?”
      Dương Khải Thành có hảo ý, trạc rách kỳ vọng người nào đó, “Có.” Sau đó cố ý nhìn thoáng qua đội trưởng như cười như , quyết định chân giẫm mạnhlên phen, miễn cho bị họacá cùng trong chậu, “Cậu có cái gì.”
      “Ồ? Có sao?” Chu Thụy nhanh dùng tới biểu tình bán manh của trẻ con hai tuổi, vùng vẫy giãy chết. Nhìn Tề Thâm khóe miệng run rẩy, vẻ mặt này giống y ba bảo bối ở nhà mình.
      Tuy rằng đều rất ngạc nhiên, nhưng mọi người đều là người thông minh, nhìn mặt đội trưởng kỳ quái tươi cười, nuốt ngụm nước bọt, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, đều nghiêm cẩn liền gật gật đầu, đồng ý lời của Dương đội phó.
      “Tôi có thể phản kháng ?” Đại thế mất, Chu Thụy mặt suy sút.
      “Được a” Tề Thâm nhàn tản sung túc đứng lên, “Nguyên bản còn muốn thưởng cho cậu bình rượu ngon, quả nhiên là hảo huynh đệ, biết thay tôi tiết kiệm tiền.”
      Ồ?
      Dương Khải Thành cùng Chu Thụy hai mặt nhìn nhau, những người khác cũng có chút hiểu, hồ nghi nhìn vẻ mặt cười của đội trưởng, từ sáng tới giờ, người này liền được bình thường. như thế nào đây? Huấn luyện so trước kia mạnh hơn tựa như dùng hết khí lực, quỷ dị nhất chính là nụ cười mặt.
      Lúc này, ở cổng chính quân khu,binh lính phụ trách gác cổng nơi đóng quân cảm giác buồn bực, cho đến khi đồng chí giao ca đến, mới thoáng nới lỏng miệng, ngẩng đầu nhìn cách đó xamột chiếc xe việt dã cao lớn màu đen đangđậu, lại cúi đầu nhìn phía dướiba tiểu oa nhi non mềm nhìn chằm chằm mình biết bao lâu, biết nên làm cái gì bây giờ.
      “Tiểu tử kia, các con có chuyện gì ? Nơi này thể tùy tiện vào nga.” Tự tiện xông vào trọng địaquân , bị nghiêm xử. Tiểu binh lính ngồi xổm người xuống, dụ dỗ nhìn ba tiểu tử xinh đẹp kia, Ôi, càng xem càng đáng .
      “Chúng con tìm ba ba.” Thấy vị thúc thúc kia rốt cục để ý đến bọn ,Duyệt Duyệt ủy khuất mân mê cái miệng nhắn, mở to đôi mắt trong suốt nhìn tiểu binh lính, đừng nhìn Tề Duyệt Duyệt bình thường cùng ca ca đều là tiểu Bá Vương, thực tế ởtrước mặt Tề Thâm, liền ngoan giống như con cừu , tiểu binh línhtrước mắt cùng ba nàng mặc quần áogiống nhau, Tề Duyệt lập tức liền khôi phục bộ dángtiểu thục nữ.
      Tìm ba ba? Tiểu binh lính mờ mịt vài giây, “Ba ba các con hình dáng như thế nào a? Gọi là gì a?” Tiểu binh lính cảm thấy tuy rằng trong bộ đội này có nhiều đàn ông, nhưng đến nơi này tìm ba ba, nghe thế nào cũng đáng tin.
      “So Tuyên Tuyên cao hơn nhiều ” tiểu Tuyên Tuyên kiễng chân lên, giơ cao tay ý đồ làm cho tiểu binh lính hiểu được ba cao bao nhiêu, “Ông nội, bà nộinói, bộ dạng ba ba vớicon giống nhau!” Tề Hạo nghe có dáng dấp như thế nào, lập tức đem khuôn mặt nhắn của mình tiến đến trước mặt tiểu binh lính, làm cho người ta xem .
      Cái miệng nhắn, tròn vo ánh mắt, khuôn mặt non mềm có thể nhéo ra nước, tiểu binh lính suy nghĩ phen, đưa cái mặt bánh baonàychiếuvào những người mình quen biết, vội khẽ run rẩy, là quỷ dị, nhanh lắc đầu ném bỏ cái hình ảnhkia, “ nhìn ra.”
      Lúc này, Đỗ Nhược bị tam tiểu gia hỏa “Lệnh cưỡng chế” ở lại trong xe “Phốc xuy” bật cườimột tiếng, ai nha, nhìn hình ảnh bánh baonhà mình dùng biểu tình “Chú thực ngốc” nhìn tiểu binh lính kia, là đáng .
      Ồ? Có!”Con gọi Tề Tuyên.” Tuyên Tuyên bánh bao thấy tiểu binh lính còn chưa biết, hếch ngực , tự giới thiệu.
      A ~ hổ là tam bào thai, ca ca tỷ tỷ bên cạnh lập tức lĩnh hội ý tứđệ đệ.
      “Con gọi Tề Hạo.” Hạo Hạo vội vàng .
      “Con gọi Tề Duyệt.” Duyệt Duyệt nắm tiểu y phục của mình.
      Đây là làm sao rồi? vì sao xong ba babọn họ, thế nào lập tức liền lẻn đến tự giới thiệu đâu? Tiểu binh lính bị tam tiểu gia hỏa toát ra suy nghĩ cho hoàn toàn làm bối rối,
      “Thằng nhóc cứng đầu*! Cậu thế nào còn chưa trở lại?” Bên trong tiểu đội trưởngthấy tiểu binh lính chậm chạp có về đơn vị, ra ngoài tìm người. Vừa đến phía trước bọn họ, chỉ thấy trước mặt thằng nhóc cứng đầu có ba tiểu phục oa nhi, “Đây là?” Tiểu đội trưởng nghi ngờ nhìn nhìn thằng nhóc cứng đầu.
      * Thằng nhóc cứng đầu: mình đoán là tên Hán Việt, mà mình ko biết 1 chữ tiếng Hoa nên để tên thuần Việt vậy!
      “Chúng con là tìm ba ba.” Ba tiểu bánh bao sốt ruột,lúc nãy còn cùng mẹ cam đoan, bọn họ cần mẹ ra tay, tự mình có thể tìm được ba ba! Các thúc thúc này sao đều đần như vậy chứ?
      Tiểu binh lính lập tức hướng tiểu đội trưởng chút tình huống.
      “Họ Tề?” Tiểu đội trưởng kinh ngạc ra miệng.
      Là người thông minh! Tam bào thai nỗ lực làm ra biểu tình tán thưởng.
      Tiểu đội trưởng cùng tiểu binh lính hẹn mà cùng co quắp khóe miệng, bất quá, tiểu đội trưởng vừa nghe là họ Tề, liền nhìn lạitiểuoa nhilớn hơn kia mà tiểu binh lính , ách, đúng là có vài phần giống.
      Này cũng được. Tiểu đội trưởng lập tức đè xuống thông tin, liên hệ bộ đội đặc chủng trung đội trưởng đội ba – Tề Thâm, “Tề đội trưởng, cổng chính quân khu có biến.”
      Tề Thâm cùng các đồng đội nghỉ ngơi tại chỗ,nghe vậy sửng sốt, ân? Nhanh như vậy?”Giải tán” tiếng lập tức đứng lên, lưu tiếp theo câu “Giải tán, hôm nay tới đây thôi.” Tựa như mũi tên chạy về phía cổng chính.
      “Có biến.” ánh mắt Dương Khải Thànhcùng Chu Thụy roạt sáng ngời, nhanh liếc nhau, hẹn mà cùng theo.

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 21: đoàn viên
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      Tiểu đội trưởng chiếm được chỉ thị, lại càng phát thận trọng đối đãi.
      nhìn về phương hướng tiểu binh lính chỉ, là chiếc xe việt dã màu đen cao lớn, nếu là phụ nữ có thể cảm thấy xe nổi tiếng như Porsche, bảo mã (BMW) hấp dẫn, nhưng là người nam nhân, tiểu đội trưởng kìm lòng đặng cảm thán tiếng, xe này là rất đẹp, thân xe màu đen cao lớn có vẻ phá lệ khí phái cùng đại khí.
      Lúc này, nữ tử dáng người cao to từ sau tay lái xuống.
      “Mẹ!” Ba tiểu hài tử bên cạnh lập tức chạy như bay đến trước mặt người kia.
      “Mẹ, chúng con đem ba ba kêu ra!” Hạo Hạo ôm lấy đùi Đỗ Nhược, ngước khuôn mặt nhắn nhìn Đỗ Nhược.
      “Ân, lợi hại!” Đỗ Nhược nhất nhất hôn ba bào thai, xong mới đứng thẳng lên, nhìn binh lính đối diện, gật đầu cười, “Ngược lại là phiền toái các .”
      Hai vị này nhất thời có loại cảm giác tay chân biết làm thế nào, nhức đầu, thẹn thùng quan hệ.
      “Ba ba” “Ba ba” “Ba ba” ánh mắt tiểu tử kia sắc bén, Tề Thâm vừa đến cửa, nhìn thấy ba ba bọn , lập tức hoan hô chạy về phía .
      Tề Thâm theo tiếng nhìn lại, “Haiz, ba tiểu bảo bối.” nhanh đến, ôm lấy ba bào thai phen, rước lấy trận kinh hô non nớt.
      “Tề đội trưởng hảo.” Hai người nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, đứng thẳng thân thể, chào quân lễ.
      Tề Thâm hừ hừ hai tiếng, đến trước mặt nàng dâu, khó nén kích động , “Thế nào đến đây nhanh như vậy?”
      “Ba bảo bối của nháo muốn tìm ba.” Đỗ Nhược nhếch cằm ý bảo ba tiểu lâu la trong lòng trượng phu. Về nhà vội vàng ăn cơm trưa, ba bào thai liền vội vàng đổi lại tiểu đồ lính thái gia gia đưa bọn họ, ngừng thúc giục nàng tìm ba,ngay cả kế hoạch nàng muốn xem Dì Lưu, cũng bị bọn tiểu tử làm rối loạn, chỉ có thể gọi điện thoại báo cho Dì Lưu biết nàng đến.
      Tề Thâm cọ cọ này cọ cọ cái kia, thầm nghĩ, các bảo bối các con là rất biết tâm ba ba, quả nhiên là hảo bảo bối của ba ba.
      “Lão đại, này là chị dâu của chúng tôi.” Chu Thụy cùng Dương Khải Thành sớm theo tới, chính là bị đội hình khổng lồ ba bào thai dọa, bọn họ chỉ biết là đội trưởng có hài tử, cũng là ba bé a! Sau đó, nhìn lại nhân gia tức phụ*, trách được đội trưởng vừa mắt tiểu hộ sĩ trong bệnh viện đóng quân, tuy rằng đều rất xinh đẹp, nhưng là khí chất có thể so, trong nhà chị dâu khẳng định cũng sai, chậc chậc, thân khí chất này, ngược lại là người so với người, người chết.
      *nhân gia tức phụ: vợ người ta
      Nhìn Tề Thâm mặc dù ở mặt ngoài phòng bị nhìn người khác, nhưng đáy mắt là vui sướng, Đỗ Nhược liền hiểu được hai người này là trợ thủ đắc lực ở bộ đội của Tề Thâm, nàng cười đưa tay phải ra, “Các hảo, tôi là vợ Tề Thâm, Đỗ Nhược.”
      “Chị dâu hảo” đợi bọn họ nắm lấy tay giống như tác phẩm nghệ thuật này, Tề Thâm sớm đặt hài tử xuống, nắm tay nàng chặt chẽ trong tay mình, hai người đành phải lập tức rút tay về, đổi thành chào kiểu quân lễ, thầm , mọn.
      , trước về bên trong nhà ở nhìn xem.” Tề Thâm nắm tay Đỗ Nhược trở lại xe, đem ba bào thai ôm lên xe, bản thân mình ngồi vào chỗ tay lái.
      “Lão đại, chúng tôi đây?” Chu Thụy ưỡn nghiêm mặt hỏi.
      “Tới thế nào, về thế ấy.” Tề Thâm lạnh nhạt vừa dứt câu , liền hoắc mắt đạp xuống chân ga, vào, lưu lại hai người phía sau thống khổ rên rỉ.
      “Chậc chậc, xe này, đẹp.” Tiểu binh lính tạp ba miệng, cảm thấy tay ngứa ngáy muốn lái phen.
      “Đừng suy nghĩ, huynh đệ, xe kia, ít nhất cũng phải rất nhiều tiền.” Tiểu đội trưởng so so ngón tay, thần bí .
      Tiểu binh lính trố mắt, nhiều như vậy.
      “Tuy rằng biết lão đại gọi điện thoại rất mạnh mẽ, gặp mặt càng lợi hại” Chu Thụy giễu cợt lắc đầu, đặt tay lên bả vai Dương Khải Thành, bất quá trong lòng có chút bận tâm, chị dâu như vậy có thể hay cùng gia đình quân nhân ở chỗ, nếu thể, đối với công tác đội trưởng có thể 10 phần bất lợi.
      “Được rồi.” Dương Khải Thành phát đại lực vào lưng Chu Thụy, giống đàn bà, này đó có cái gì tốt quan tâm.”Trở về hảo hảo cùng vợ , cùng chị dâu đánh hảo quan hệ.”
      Tề Thâm nắm tay trái Đỗ Nhược để lên tay lái, nhàng mà vuốt ve, Đỗ Nhược cũng giãy giụa, dung túng tiểu tâm tư người nào đó, mặc nắm.
      Trong đại viện quân khu này, tất cả đều là người nhà bộ đội đặc chủng, tuy rằng xa hoa nhưng cũng đến nỗi giống căn cứ ở bên trong vùng núi gian khổ như vậy, coi như là sai. Cho nên có rất nhiều điều kiện làm người nhà đều tự mình xin tùy quân.
      Đúng ngay buổi chiều ngày nghỉ, hầu như tất cả các quân tẩu làm xong gia vụ, ít quan hệ tốt tụ cùng chỗ chuyện phiếm, nghỉ ngơi chút. Đột nhiên, có người lăng lăng nhìn phương hướng.
      “Làm sao rồi?” Tất cả mọi người nhìn về phía hướng kia, chỉ thấy xe nhìn qua vững vàng, sáng sủa, đại khí hướng khu dân cư nơi này chậm rãi đến.
      “Đây là xe nhà ai?” Trong người nhà bộ đội mặc dù giống như trước kia, điều kiện gia đình tốt lắm, vài quân tẩu cũng có chiếc xe hơn mười mấy vạn thay bộ, nhưng là, người có chút ánh mắt đều biết phải là nho hơn mười vạn có thể giải quyết.
      “Xe này ít nhất trăm vạn” vị quân tẩu trẻ tuổi biết loại xe Land Rover này, thô thô đoán chừng phen, kiêu ngạo .
      Tất cả mọi người ào ào suy đoán đây là nhà ai xe.
      “Tiểu Mạn, phải là thân thích nhà em chứ?” vị nữ tử trẻ tuổi thoạt nhìn trang điểm thời thượng, đẩy đẩy nữ tử bên cạnh, dùng thanh tất cả mọi người có thể nghe thấy.
      “Ồ ~ đúng ôi “
      “Tiểu Mạn, nhà em là có tiền!”

      phải nhà em!” Triệu Hiểu Mạn, cũng chính là Tiểu Mạn mọi người vừa nhắc, cười khổ lắc đầu, gia đình nhà nàng điều kiện là sai, cha mẹ tinh mắt, tài năng, tại thời kỳ kia bắt lấy kỳ ngộ, buôn bán lời ít, nhưng dù có tiền, lão nhân gia vẫn là nhân dân lao động giản dị, tiêu nhiều tiền mua xe như vậy.
      Lúc này xe vững vàng dừng ở trước mặt căn nhà.
      Chỗ tay lái cửa xe mở ra, xuống là nam nhân thân đồ lính.
      “Là đội trưởng trung đội ba.” vị chị dâu thấy, lập tức liền nhận ra người đến. Tất cả mọi người rướn cổ lên, hướng bên kia xem.
      Cửa xe vị trí tay lái phụ cũng mở ra, là nữ tử tuổi còn trẻ, sợi tóc đen bị buộc thành đuôi ngựa cao, nửa người mặc T-shirt ngắn tay màu thoáng bó sát người, bên dưới là quần Jeans màu lam, hơn nữa chân đôi giày vải bạt màu trắng tinh, cả người đều có vẻ đơn giản bóng đẹp.
      Có vài vị trẻ tuổi quân tẩu cũng khỏi cúi đầu nhìn mình chút, bình thường cảm thấy còn thích trang điểm thời thượng, nháy mắt cảm thấy vẫn là đơn giản, khỏi chép miệng, sinh ra ít tiểu cảm xúc, nhưng ra ở trong lòng Triệu Hiểu Mạn ủng hộ, thực xuất sắc.
      “Oa ~ đáng a” người trong đám quân tẩu phát ra tiếng kinh hô nho .
      Mọi người nhìn lên, nháy mắt bị giật mình, ba đậu đinh mặc đồ lính bị Tề đội trưởng ôm xuống từ xe.
      Đỗ Nhược cũng nghe thấy tiếng thét kinh hãi kia, nhìn sang, thấy tất cả mọi người mắt đầy sao nhìn ba bé cưng nhà mình, bật cười vỗ vỗ tay xuống đầu, với Tề Thâm, “ trước chào hỏi .”
      Tề Thâm xoay người nhìn lại, nhíu mày, bật cười, đối với mị lực ba bào thai cũng sớm thấy nhưng thể trách, dắt tay nàng dâu, mang theo ba bào thai liền đến đám người.
      “Oa ~ bọn họ chạy tới ” tất cả mọi người nhìn thấy.
      phu nhân trong đó nhìn qua tương đối lớn tuổi đứng lên, tới trước mặt Tề Thâm “Tề đội trưởng, đây là?”
      “Chị dâu, này là vợ của em cùng đứa .” Vị này chính là phu nhân lãnh đạo tối cao của căn cứ, Tề Thâm rất tôn kính, đại tiểu khả nhà mình còn muốn người ta chiếu cố nhiều hơn.
      Lý phu nhân tuy rằng trong lòng đoán được, nhưng trải qua Tề Thâm nghiệm chứng, vẫn là tồn tại kinh ngạc . Trước còn muốn làm mối cho Tiểu Tề, chợt nghe trượng phu thanh niên này kết hôn, lúc ấy còn tin, cũng vì, ba năm cũng chưa ảnh, ai tin tưởng a. Hôm nay mới thấy.
      nương này xinh đẹp, đứa cũng đáng a.” Lý phu nhân thu hồi tâm tư, thiệt tình khen toàn gia trước mặt, thực tế đúng ai thoát khỏi mị lực của ba bào thai.
      “Ngài hảo” Đỗ Nhược hữu lễ gật đầu với vị phu nhân kia.
      “Cảm ơn a di khích lệ.” Nghe được có người khích lệ, ánh mắt ba bào thai tức đều híp lại thành đường , vẫn còn quên tiếng cám ơn.
      Mọi người lại hàn huyên phen, mới phóng nhà Tề Thâm rời , chỉ chốc lát sau, tin tức vợ cùng đứa đội đội trưởng đặc chủng ba đến đây liền truyền tới mỗi cái góc xó trong quân khu.
      Ba bào thai vừa xuống máy bay, về nhà ăn cơm, rồi vội vàng ngồi xe chạy tới quân khu, cũng sớm mệt mỏi, lúc này phơi cái bụng như con ếch xanh, lộ ra trắng non mềm ở giường lớn ba ba chuẩn bị vù vù ngủ.
      Đỗ Nhược được Tề Thâm dẫn tham quan nhà của bọn họ.
      Bởi vì bộ đội ở địa phương hẻo lánh, nên phòng ở tương đối đơn giản, Tề Thâm được phân phối chính là phòng ở , lớn, tuy rằng các phòng ở cách gần, nhưng là tiểu viện độc lập, tuy rằng đồ vật bên trong cũng còn đồng đều toàn bộ, nhưng này đó cũng sao, Đỗ Nhược rất là thích phòng này, nguyên bản còn tưởng rằng là loại nhà trọ.
      “Phòng này chuẩn bị cho ba tiểu gia hỏa.” Tề Thâm mở cửa phòng, bên trong còn có gì cả, này nọ còn có đưa lại đây, đêm nay tiểu ma quỷ theo đoạt lão bà, nghĩ đến đây, ánh mắt khỏi tối sầm lại, kéo kiều thê, ôm vào trong ngực.
      Đỗ Nhược nghĩ tới bố trí cái phòng này ra sao, kịp đề phòng bị kéo vào cái ôm ấp lửa nóng, nàng ngẩng đầu, vừa vặn chống lại đôi mắt thâm thúy u ám, “… Ah……”
      Tề Thâm bỗng dưng ngậm chặt môi Đỗ Nhược, dùng răng nanh cắn môi của nàng, khi cảm giác được tay Đỗ Nhược đặt cổ , động tác của đột nhiên trở nên bá đạo cùng đói khát, như là cảm tình nhẫn hồi lâu mới được phóng thích, quản chuyện khác, tận tình hôn sâu. Tề Thâm cạy mở hàm răng của nàng, lưỡi linh hoạt thừa cơ trợt nhập trong miệng nàng, cẩn thận nhấm nháp mỗi tấc mỹ vị thuộc về của mình, cũng dây dưa cái lưỡi của nàng, nuốt thở dốc của nàng, làm đối phương trận run rẩy.
      Cả người Đỗ Nhược như nhũn ra, hô hấp trở nên dồn dập, nàng đẩy bả vai Tề Thâm cái, cho đến hơi hơi thối lui, mới thở hổn hển gối lên bờ vai dày rộng của , “ thể hô hấp được.” giọng nỉ non.
      Ai ngờ nam nhân giống như là bị mở ra 1 cái… cơ quan nào đó, thân thể lay động được, “Tề phu nhân, em đáng .” Bộ dạng này của Đỗ Nhược chỉ có mình mới thấy được, Tề Thâm thỏa mãn thở dài, “Từ nay về sau, cũng phải đứng ở bên cạnh .”Năm năm thử qua lần thôi, bao giờ tưởng thử lần thứ hai nữa.
      “Ah…” Hồi lâu, Đỗ Nhược mới nhàng mà trả lời tiếng.
      Đợi cho Tề Thâm ôm đủ, phát người vai mình sớm ngủ.
      Đem Đỗ Nhược ôm về giường, nhìn giường lớn ba , Tề Thâm cảm thấy toàn bộ thế giới đem đến trước mặt mình cũng đổi, này là vợ con của mình a.
      nắm Đỗ Nhược tay, ghé vào mép giường, cũng tiến nhập mộng đẹp.

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 22: ngọt ngào
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      nhà năm miệng thế nhưng ngủ thẳng đến thời gian cơm chiều, nếu cửa truyền đến tiếng chuông, đánh thức Đỗ Nhược cùng Tề Thâm, bọn họ còn biết ngủ tới khi nào.
      Tề Thâm vuốt mặt, đứng dậy mở cửa. Đỗ Nhược xuống giường sửa sang lại quần áo, thuận tiện toilet rửa mặt, đem tóc ghim lên.
      bao lâu bên ngoài liền truyền đến trận thanh ầm ầm.
      “Lão đại, có phải hay chị dâu đến đây?” thanh vội vàng hỏi.
      “Oa, nghe còn có ba tiểu bằng hữu.” Nghe ra hẳn là mê nam hài tử.

      “Nghiêm” Tề Thâm phiền nhiễu, vừa mở cửa ra, bị đám người kia cọ vào được, chắn cũng ngăn hết, còn ríu ra ríu rít dứt, nếu đem khuê nữ đánh thức, là xong, Tề Thâm nhớ tới Duyệt Duyệt đáng sợ kia lúc rời giường còn có điểm run sợ trong lòng, theo lý thuyết, cái vật như vậy, tại sao có thể khí khi rời giường?
      Lúc Đỗ Nhược ra, liền phát Tề Thâm mặt đen nhìn đám nam nhân trước mặt đứng thẳng tắp, mấp máy môi, vẫn là nhịn cười được, hình ảnh này còn rất có hỉ cảm.
      Nghe được thanh , Tề Thâm lập tức xoay người, mở miệng giới thiệu “Đây là vợ tôi”, mọi người lớn tiếng chào “Chị dâu hảo” “Em dâu”.
      “Các hảo!” Đỗ Nhược rộng rãi hướng mọi người gật đầu. Tề Thâm oán thầm, đám tiểu tử này, nguyên lai bình thường kêu lớn tiếng như vậy, cũng vẫn có hết sức.
      Ở bên trong quân khu trừ bỏ người nhà, cũng chỉ có bệnh viện còn có thể thấy vài nữ nhân, đám tiểu tử kia thấy Đỗ Nhược lại như trước ngươi đẩy ta đẩy, nôn nôn nóng nóng, đều đứng nghiêm, tựa như chuẩn bị nhận thủ trưởng kiểm duyệt binh lính, Tề Thâm phúc hậu nở nụ cười ra tiếng, cảm giác khí thế nàng dâu mình đúng là cường đại, khụ khụ, trong lòng đắc ý, cũng chỉ có mình có thể chịu được.
      Đỗ Nhược cũng có biện pháp, loại tình huống này từ lúc Đỗ Nhược ở Mỹ phát giác, theo lý mà , Đỗ Nhược xinh đẹp tuy rằng chịu đồng bào nữ thích, nhưng hẳn phải được nam nhân hoan nghênh, bất quá, người chung quanh đối với Đỗ Nhược luôn rất câu nệ, giống như là học sinh thấy thầy giáo quy củ, nhưng ra nữ nhân khi tiếp xúc lâu với Đỗ Nhược cảm thấy tương đối thân thiết.
      Tề Thâm quen thấy bộ dạng ngu ngốc của đám tiểu tử này, “Sơn Tử, đừng đứng ngốc ở chỗ này, đến đây có chuyện gì a?” Tề Thâm đá đá chân người bên cạnh, bất mãn thúc giục.
      “Báo cáo” Trần Hiểu Sơn cười hì hì bước ra khỏi hàng, Đỗ Nhược nghe thanh này biết là tiểu tử kia vừa mới hỏi, “Chúng ta muốn mời chị dâu cùng các tiểu bằng hữu ở căn tin ăn cơm.”
      “Cơm của các chú ăn ngon sao?” thanh mơ hồ, hồ đồ, lờ mờ lại mang theo chút bập bẹ vang lên.
      hiển nhiên, hạ gục toàn bộ mọi người.
      Mọi người theo tiếng nhìn lại, chỉ thấy trước cửa phòng ngủ chính tiểu tử rắng nõn nà đứng, bộ dạng vừa mới tỉnh ngủ, móng vuốt nho xoa hai mắt của mình, bởi vì ngủ quần áo tuột xuống, lộ ra bên bả vai thịt thịt, còn có đôi chân trắng non mềm, chữ, manh!
      “Mẹ, ôm!” Tiểu Tề Tuyên nhìn đám người ngớ ngẩn, thẳng đến mẹ.
      Đỗ Nhược ôm lấy con, ba tiểu gia hỏa rất thích đeo bám Đỗ Nhược, nhưng tiểu nhi tử là người bám dữ nhất. Nàng hôn cái trán con, “Chỉ có con tỉnh?”
      “Ah….” Tuyên Tuyên hai tay ôm cổ mẹ, còn muốn xa rời, cọ xát vài cái, đem Tề Thâm bốc hoả, lại thể làm gì, chỉ có thể thầm cắn răng, nhất định phải thúc giục người nhanh chóng đem đồ dùng gia đình tới, bằng mấy tiểu tử kia tuyệt đối chuyện xấu. Nàng dâu ở bên người còn chưa tính, tại bên người còn ăn được, đó phải là rất bi thống sao?
      Cảm giác được tầm mắt bên cạnh chăm chú nhìn mình nóng bừng, Đỗ Nhược khỏi đỏ tai, nhớ tới nụ hôn ở gian phòng đứa , nhịn được cầu nguyện, đồ dùng gia đình đến chậm chút. Nàng thương vỗ vỗ tóc Tuyên Tuyên mềm như nhung, “Tuyên Tuyên, kêu ca ca tỷ tỷ rời giường.”
      Tuyên Tuyên theo thân thể mẹ trượt xuống, ánh mắt quay tròn dạo qua vòng, “Là muốn cùng các thúc thúc này ăn cơm sao?”
      Tất cả mọi người gật đầu mạnh, chỉ sợ tiểu thiên sứ đồng ý.
      là ăn cơm ở nhà ăn, đại khái là những tên kia cảm thấy huấn luyện vất vả, cũng thừa dịp này thoáng buông lỏng chút, thoạt nhìn coi như là bựa tiệc hoan nghênh đơn giản, tới đều là binh lính cùng người nhà quan quân trung đội ba của Tề Thâm.
      Giây phút Tề Thâm toàn gia tới nhà ăn, lập tức trở thành tiêu điểm toàn trường. nhà lớn , Tề Thâm mặc thân quân thường phục thẳng đứng, vô cùng tuấn uy vũ, bên cạnh Đỗ Nhược thân váy liền áo, bên ngoài là áo khoác, thanh nhã nhu hòa, ba tiểu gia hỏa càng cần phải , bị Đỗ Nhược thu thập sạch , mặc tiểu y phục phấn nộn, phá lệ tinh linh đáng .
      vị mang quân hàm thiếu tá, khí chất lại rất nho nhã, đến trước mặt, cười đập quyền vào ngực Tề Thâm, “Tề thiếu, tiểu tử ngươi có hâm mộ chúng ta vẫn là quang côn ?” Ngô Học Văn và Tề Thâm ở cùng đại viện lớn lên, mặc dù giống Trần Ngôn và Hướng Tinh cùng Tề Thâm thân thiết, nhưng xem như là bạn lớn lên từ với Tề Thâm. Bởi vậy lúc kết hôn Tề Thâm, cũng biết đến, nhưng còn chưa từng thấy qua ba bào thai mà thôi.
      Tề Thâm cũng e lệ, vui tươi hớn hở cười hắc hắc, bày ra biểu tình rắm thúi giống tiểu Hạo Hạo có sai biệt, “Chuyện này, hâm mộ đến.” Rước lấy mọi người nắm tay.
      Mọi người gặp Đỗ Nhược ôn hòa, cũng ào ào tiến lên chào hỏi.
      Dương Khải Thành cùng Chu Thụy đem vợ mình gặp Đỗ Nhược, giới thiệu nhận thức.
      “Chị dâu, đây là nàng dâu của em.” Dương Khải Thành chỉ vào vợ mình.
      “Chị dâu, đây là nàng dâu của em cùng đứa .” Chu Thụy ôm bé cưng nhìn qua chỉ khoảng hai tuổi, còn nắm tay nữ tử.
      Đỗ Nhược cười nhìn Dương Tinh Tinh trang điểm thời thượng cùng Triệu Hiểu Mạn tự nhiên thanh thản, nhận ra hai người này là thành viên trong đám quân tẩu ở xế chiều hôm nay, “Các hảo! Tôi vừa đến nơi đây, khả năng về sau còn cần các chiếu cố nhiều hơn.”
      “Ha ha, tất nhiên, lúc nam nhân trong nhà được điều tới, chúng tôi cũng theo đến đây.” Dương Tinh Tinh cười, vốn Đỗ Nhược đến, ở trung đội ba nàng cùng Triệu Hiểu Mạn lớn nhất, tại tự nhiên thấp hơn người ta đầu, cảm giác thực dễ chịu.
      Triệu Hiểu Mạn sắc mặt khẽ biến, nhanh bổ cứu , “Chị dâu có chuyện gì cần phải hỗ trợ cứ việc lên tiếng tốt rồi.”
      Trong lòng mỉm cười, nàng đương nhiên để ở trong lòng, Đỗ Nhược tiếng cám ơn, đảo mắt nhìn nhìn bé cưng trong lòng Triệu Hiểu Mạn, thò tay đụng gò má mềm mại cái, cười nheo mắt, “ đáng !”
      Nghe được người khác khích lệ đứa nhà mình, Triệu Hiểu Mạn cười, “Nơi nào bì kịp với các đứa nhà chị!” xong còn hâm mộ nhìn ba bào thai liếc mắt cái, Chu Thụy nhà nàng thích nhất hài tử, đáng tiếc quân nhân chỉ có thể sinh đứa , nàng hướng Đỗ Nhược áy náy cười, “Chị dâu, trong nhà chị còn có thu thập xong ? Có rảnh có thể mang theo đứa đến trong nhà em ngồi chút” ba cái đứa đều nuôi tốt như vậy, phải cùng người ta học tập chút, “Em có thể lấy kinh nghiệm từ chị.”
      Đỗ Nhược cười đáp ứng, chính là lúc này, Dương Tinh Tinh “Hừ” tiếng xoay người rời . Triệu Hiểu Mạn tiếng xin lỗi với Đỗ Nhược, chạy đuổi theo nàng, lưu lại Đỗ Nhược người như có đăm chiêu nhìn bóng lưng Dương Tinh Tinh.
      “Mẹ, mau tới đây!” Tề Duyệt Duyệt ngồi ở trong lòng ba ba, vui vẻ hướng mẹ nàng vẫy tay.
      Lúc này đài Dương Khải Thành đọc diễn văn, Đỗ Nhược thấy Dương Tinh Tinh kiêu ngạo đứng bên cạnh trượng phu của nàng.
      “Làm sao rồi?” Bản ứng là Tề Thâm lên đài, nhưng là tình nguyện nán lại ở bên người nàng dâu nhà mình, phát nàng dâu giống như vẫn luôn nhìn lão bà Dương Khải Thành, khỏi cau chặt mày, chẳng lẽ nữ nhân kia khi dễ nàng dâu mình?
      Đỗ Nhược buồn cười nhìn nam nhân khẩn trương, trong lòng lại bởi vì luôn có thể chú ý tới tâm tình biến hóa của nàng mà cảm thấy ấm áp, “ có việc gì.” lại nhìn người kia nữa. Tuy rằng nàng là bác sĩ, nhưng là cũng có hứng thú gấp gáp chữa bệnh cho người khác. Nhìn kỹ hẵn .
      Chú ý của nàng rất nhanh bị ba tiểu gia hỏa hấp dẫn.
      “Ba ba! Con muốn này.” Tề Hạo giật ống tay áo ba ba, chỉ vào tiểu điểm tâm bàn.
      “Hảo!” Tề ba ba nhị thập tứ hiếu nhanh chóng lấy cho con khối.
      “Ba ba, con muốn…”
      Tề Duyệt Duyệt cùng tiểu Tuyên Tuyên cũng tranh nhau muốn ba ba phục vụ. Đỗ Nhược cũng hỗ trợ, cực kỳ buồn nôn nhìn nam nhân luống cuống tay chân, có lẽ là bởi vì hồi lâu thấy ba ba, ba cái tiểu bánh bao cả đêm đều dính tại bên người Tề Thâm, ngay cả mẹ cũng để ý. Bất quá, ràng, Tề người nào đó bị nô dịch hết sức khoái hoạt.
      Căn tin mọi người mở rộng tầm mắt, có vẻ như là cách nào nhận ra nam nhân bình thường mặt lạnh tại biểu ra ngoài bộ dáng vú em cùng thê nô.
      Bởi vì ngày hôm sau còn muốn huấn luyện, bữa tiệc hoan nghênh sớm kết thúc.
      Trở về trong nhà, bánh bao tắm rửa sạch sẻ, hứng thú còn lại chưa hết, ở giường sôi nổi, Tề Thâm tắc mặt ấm ức nhìn ba tiểu gia hỏa, rồi nhìn phòng tắm đóng chặt cửa, trong lòng vừa vừa hận.
      Dường như là cảm thấy ánh mắt ba ba ai oán, tiểu Tuyên Tuyên ngồi ở giường, ngẩng lên đầu nhìn ba ba, “Ba ba, ba muốn toilet?” Bình thường lúc Hạo Hạo muốn ừ ừ lại tìm thấy toilet, đều là biểu tình như vậy.
      “Ba ba, con biết, phía dưới còn có toilet.” Duyệt Duyệt lắc bím tóc, cùng ba ba chia xẻ bản thân mình mới phát .
      “Ba ba nhất định là đợi kịp!” Hạo Hạo biểu tình “Các em hiểu”, “Ba ba, ba có thể vào cùng mẹ tiếng, là có thể ừ ừ.” Bình thường lúc muốn ừ ừ, ngay cả lúc Duyệt Duyệt tắm, cũng có vấn đề gì.
      Tề Thâm nhãn tình sáng lên, vọt tới trước mặt Hạo Hạo, bàn tay to nâng khuôn mặt nhắn của con, “Ba” hôn cái, “Con quá tuyệt vời!” Lại vỗ vỗ hai cái đầu khác liền vào phòng tắm.
      Bọn tiểu tử đồng tình nhìn bóng dáng ba ba vội vả.
      “Ba ba, đáng thương.” Hạo Hạo dường như là thấu hiểu rất liền gật gật đầu, khẳng định nhẫn vất vả.
      “Mẹ thực thảm…” Duyệt Duyệt giọng thầm, bên tiểu Tuyên Tuyên tràn đầy đồng cảm liền gật gật đầu, mỗi lần Hạo Hạo ừ ừ khi bọn tắm rửa, đều rất thúi.
      Tề Thâm vài bước đến cửa toilet, bên trong truyền ra tiếng nước chảy ào ào, tiếng nước kia giống như móng vuốt mèo cào ngứa nội tâm , trận trận, tạo nên từng vòng gợn sóng, làm cho tâm trí người ta khỏi thần đãng, miên man bất định.
      tắm khởi Đỗ Nhược nghe được tiếng mở cửa, xoay người kinh ngạc nhìn nam nhân vào, nhìn khóa cửa phòng tắm, “ thế nào vào được?”
      “Muốn là mở ra.” khóe môi Tề Thâm gợi lên, mang theo tia tươi cười có hảo ý, lười nhác nhìn về phía nàng dâu, trong phòng tắm hơi nước mờ mịt, Đỗ Nhược đứng dưới vòi hoa sen, mạn diệu dáng người, hai chân thon dài, trong suốt bạch khiết, như dương chi bạch ngọc ngưng tụ thành da thịt, khắc họa ra đường cong tao nhã tuyệt luân tuyệt vời, tràn đầy mị lực mê người, làm cho người ta hít thở thông. Ánh mắt Tề Thâm càng u ám, tự chủ được tiến lên bước đem cả người nàng dâu ôm vào trong lòng.
      Đỗ Nhược nhất thời giống như tôm bị nấu chín tôm, toàn thân biến hồng, “, , phải tắm sao?” Khẩn trương đến nỗi quên giãy giụa.
      “Ha ha ha a” trong phòng tắm truyền đến tiếng cười sung sướng của Tề Thâm.
      Ngón tay vuốt da thịt trắng mịn, Tề Thâm cúi đầu hôn vai trong suốt như ngọc cái, dọc theo gáy chậm rãi hôn lên, hai tay ôm chặt eo của nàng khi Đỗ Nhược hai chân như nhũn ra.
      “Ân…” Đỗ Nhược biết đại thế mất, phản thủ ôm lấy đầu nam nhân, đứt quãng “Đứa … Còn tại… Bên ngoài…”
      “Ngoạn mệt mỏi, bọn nó ngủ.” Tề Thâm vội vàng hôn lên môi Đỗ Nhược, bất mãn nàng dâu vào loại thời điểm này chuyên tâm, ôm chặt thêm vài phần, khiến thân hình nàng mềm mại xinh đẹp hề có khe hở, dán chặt vào mình.
      Trong phòng tắm, sương mù mênh mông, tươi đẹp mà hương thơm, phát ra tiếng thở gấp kiều, tấu ra khúc xuân ý dạt dào kiều diễm.
      Đợi cho đến khi Tề Thâm ôm Đỗ Nhược cả người đỏ lên, yếu đuối vô lực ra, ba bào thai ở giường lớn sớm ngủ đến thiên hôn địa ám.
      Tề Thâm nhìn người trong ngực, mặt xao động đầy nhu tình, đêm nay ngược lại là mệt chết nàng, nghiêng thân thoả mãn hôn trán Đỗ Nhược chút, đến khi truyền đến tiếng hít thở đều đều, mới tiến nhập mộng đẹp.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :