1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc sống hạnh phúc sau khi trọng sinh - Tiểu Cá Bạc (35C +PN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 13: quyết định
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      Tề Thâm cường chống thân mình, trở lại lên xe ngồi, hướng cửa sổ nhàĐỗ Nhược nhìn thoáng qua, liền nhắm hai mắt lại, “Lái xe …”
      Trần Ngôn cũng nhìn thoáng qua, lại nhìn Tề Thâm ở ghế saumột chút, tiếng động thở dài, thèm nhắc lại, lặng lẽ lái xe hồi đại viện.
      Hôm nay, Tề Thâm vừa đến Bắc Kinh, kêuTrần Ngôn đón, sau đó trực tiếp đưa người đến nhà Đỗ Nhược, thờixem cái dạng này, Trần Ngôn lặng lẽ thở dài, đúng là bọn họ cao hứng quá sớm, tình phải Tề Thâm trở về là có thể giải quyết.
      Tề Thâm vô lực dựa vào ghế sau, vuốt mặt, nhớ tới ánh mắt kia của Đỗ Nhược, Tề Thâm chưa từng có nhìn wa ánh mắt phức tạp như vậy ở Đỗ Nhược, cũng có xem qua ánh mắtbình thản như vậy, phức tạp khiến mình kinh hãi, bình thản khiến mình sợ hãi.
      Liều mạng nhiều ngày như vậy, đường lâu như vậy, lại nhận được kết quả như thế, Tề Thâm cảm thấy rất mệt, vô luận là thân thể hay là tâm, chậm rãi, mí mắt bắt đầu khống chế được kéo xuống.
      “Tề Thâm, Tề Thâm… Tề thiếu…” Trần Ngôn khẩn trương vỗ mặt Tề Thâm.
      Tề Thâm rồi, Đỗ Nhược mệt mỏi nằm ở giường, chuyện wá khứ tràn đầy trong đầu.
      Bỗng dưng, Đỗ Nhược giống như nhớ ra cái gì đó, nháy mắt trong phòngbiến mất.
      Đỗ Nhược cuộn thân thể mình đem toàn bộ thân thể đều nằm trong suối nước nóng, sớm nghe , đời người thời điểm cảm thấy an toàn nhất chính là nằm ở trong bụng mẹ được nước ối ấm áp vây lại, tựa như tại, được suối nước nóng vây quanh, trong hơi nước đều là vị thảo dược bản thân mình quen thuộc, mọi thứ đều yên tĩnh trở lại.
      Sống lại tới nay, Đỗ Nhược từng lảng tránh suy xét vấn đề của nam nhânnày, nhưng là, từ lúc nàng biết mình mang ba bào thai tới nay, nàng liền hiểu được chuyện lảng tránh này chính là tạm thời, thủy chung có ngày cũng phải đối mặt.
      Vì mình nàng có thể ích kỷ làm cho baby có ba ba, nhưng là Đỗ Nhược có dũng khí khiến ba đứa của nànglớn lêntrong hoàn cảnh đều có ba ba. Nhìn thấy Tề Thâm, Đỗ Nhược càng nhát gan, nàng bắt đầu sợ hãi cả đời này có ngày bị Tề Thâm hận ý.
      đời kia, hai người chia tay đến năm, nam nhân kia liền kết hôn, nghe nóithê tử là nữ nhi thủ trưởng, ngôn tình tiểu thuyết mãi mãi thay đổi trọng tâm đề tài, quân nhân cùng hộ sĩ, mĩ nhân xứng hùng.
      Nam nhân kia chắc là được phép độc thân, hưởng thụ quyền lợi vòng luẩn quẩnnày, phải gánh vác trách nhiệmtương ứng, vì bản thân mình, cũng phải kết hôn, phải sinh con.
      Cho dù… Cả đời… Giống như thống hận cuộc sống như vậy… Lưng đeo trách nhiệm… Còn sống.
      Đỗ Nhược dám tưởng tượnghậu quả nếu có ngày bị biết mình tước đoạt quyền làm cha của .
      Mà chuyện này, lúc trước chính là Đỗ Nhược muốn suy nghĩ mà thôi, tại, Đỗ Nhược suy nghĩ.
      Cho nên…
      Đỗ Nhược cúi đầu thở dài, ra ôn tuyền, mặc quần áo, lúc lơ đãng thấyhôn ngân ngày hôm qua Tề Thâm lưu lại.
      Ba ba bé cưng… Là nam nhân duy nhất mình
      Có lẽ cũng sai!
      Đỗ Nhược tin tưởng, tình cảm gì đều là ở chung phát sinh. Huống chi, trước lúc nhìn thấy Tề Thâm, Đỗ Nhược có lẽ có thể nàng quên , nhưng là, tại, nàng đặt tay lên tim mình, cười khổ, cho dù loại cảm giác này phải , nam nhân kia đối với mình, cũng tuyệt đối phải là người râu ria.
      Như vậy cũng tốt, so với khắc sâu điên cuồng, trải qua mười thế Đỗ Nhược thích nước chảy đá mònhơn.
      Đỗ Nhược nhìntay mình thon dài trắng nõn, nhàng nắm chặt, trở về kiếp này, là phải nắm giữ những thứ mà bản thân mình từng mất , vô luận là bé cưng, hay là những bằng hữu kia, hoặc là… Tề Thâm.
      Đỗ Nhược đột nhiên nhớ lại Dì Lưu từng ở trước mặt mình mịt mờ đề cập qua, đứa là cần phải có ba ba, cho dù mẹđộc thân lợi hại hơn nữa, tiểu hài tử được giáo dưỡng tốt như thế nào, có ba ba thủy chung trở thành cái gúc mắc trong lòng bọn , cho nên a, gặp được người thích hợp nhất định phải hảo hảo ở chung, liền tính là vì đứa cũng được.
      Đỗ Nhược bỗng nhiên cười cười, bởi vì cuối cùng, Dì Lưu còn giọng tí tách lẩm bẩm câu, đương nhiên, nếu là ba ruột tốt hơn.
      Nếu là ba ruột… tốt hơn… phải sao?
      Đỗ Nhược hít hơi sâu,tràn đầy trongkhông khí là mùi dược thảo, trong óc mảnh thanh minh, khóe miệng nhợt nhạt cong lên, hết thảy đều vén ra mây mù gặp trăng sáng.
      —–
      Mà bên này Tề Thâm cũng rối loạn.
      Tề Thâm bị Trần Ngôn phát té xỉu ở sau xe, bị mọi người vây quanh vỗ mặt cũng có hoàn toàn thanh tỉnh, trừ bỏ cảm thấy mình bị người đưa vào bệnh viện chợt nghe thấy ít thanh huyên náo, những chuyện khác cũng biết.
      Bởi vì lúc trước ngực bị trúng đạn, tuy rằng làm giải phẫu lấy ra viên đạn, khâu lại rồi, nhưng là bởi vì chạy , có nghỉ ngơi tốt, hơn nữa cùng Đỗ Nhược giao thủ, miệng vết thương sớm tét mở ra, sau khi Tề Thâm bị đưa đến bệnh viện phát sốt, hôn mê bất tỉnh.
      tại như thế nào?” Hướng Tinh hai tay chống ở đầu gối, thở hổn hển hỏi. Sáng sớm nhận được tin tức Tề Thâm nhập viện, còn tưởng rằng là ai vui đùa, thân thể Tề thiếu kia, Hướng Tinh cảm giác mình nhập viện vẫn còn ở bên ngoài nhảy nhót. Thẳng đến Trần Ngôn lại lần nữa cường điệu, Hướng Tinh mới ý thức được tính nghiêm trọng, vội vàng chạy tới bệnh viện.
      “Tốt chút rồi, vừa mới mơ mơ màng màng tỉnh lại lần, trước liên tục sốt cao, hôn mê bất tỉnh.” Trần Ngôn ngồi ở ghế được lời, bên Tề gia gia mặt nghiêm chỉnh ngồi đợi ởghế tựa ngoài phòng bệnh, Diêu Nhạc Nhạc đành phải đơn giản cho Hướng Tinh chút tình huống.
      Hướng Tinh nhíu mày, nhìn về phía phòng bệnh, các bác sĩ vây quanh Tề Thâm làm các mục kiểm tra, “Nghiêm trọng như vậy?”
      “Ân, là miệng vết thương nhiễm trùng.” Diêu Nhạc Nhạc vỗ vỗ Trần Ngônhơi có vẻ phiền chán.
      Đem Diêu Nhạc Nhạc kéo ra, “ chuyện thất bại?” Tuy là câu nghi vấn, nhưng cũng là câu khẳng định. Hướng Tinh phải đứa ngốc, chuyện ràng như vậy, nàng nghĩ ra.
      “Tình huống cụ thể mình quá ràng, Trần Ngôn đường về hôn mê ngay tại xe.” Diêu Nhạc Nhạc cũng biết là sao lại thế này, ràng ngày hôm qua ba người bọn họ còn cảm thấy tình tốt đẹp.
      “Kia gọi điện thoại cho Đỗ Nhược chưa?” Haiz…
      Diêu Nhạc Nhạc dùng cằm hất về phía Tề lão gia tử, giọng , “ cho gọi.”
      Ân? Hướng Tinh kinh ngạc nhìn về phía Diêu Nhạc Nhạc, ông ngoại Đỗ Nhược cùng Tề lão gia tử là bạn cũ, Tề lão gia Tử Bình thích Đỗ Nhược nhất, làm sao có thể…
      Diêu Nhạc Nhạc nhàng liền gật gật đầu, “ là nếu chia tay, cần lại dây dưa. Như vậy Tề Thâm thống khổ, Đỗ Nhược cũng thống khổ!”
      Này lão gia tử thế nào nghĩ như vậy… Hướng Tinh kìm lòng đặng nhíu mày.
      Đột nhiên, Trần Ngôn “Roạt” đứng lên, nhanh chân muốn ra ngoài.
      đâu?” Tề lão gia tử nhìn về phía Trần Ngôn.
      “Con tìm Đỗ Nhược.” Trần Ngôn do dự chút, dám trực tiếp chạy lấy người, đành phải quay đầu hướng lão gia tử giải thích.
      cần tìm. phải , đứa kia đêm nay ngồi máy bay rời sao, đừng quấy nhiễu nó.” Tề lão gia tử mệt mỏi khoát tay. Haiz… sao biết tôn tử buông tay được? Chính là, Đỗ Nhược hài tử kia tuy rằng thiện tâm lại bị mẹ nàng nuôi quá mức kiêu ngạo, lại bị Kiều gia sủng quá mức thiên chân. Tề lão gia tử thấy được ràng, Đỗ Nhược quả thích hợp với cháu của mình. Vốn hai người ở cùng chỗ, lão già mình cũng làm người xấu, nhưng là thời nếu chia tay, coi như là hai người có duyên phận .
      “Tề gia gia!” Trần Ngôn nhìn về phía lão gia tử, thể tin, “Tề thiếu …”
      “Được rồi!” Tề lão gia tử ngăn cản , “Ta biết con muốn cái gì.”
      Trần Ngôn im lặng, tưởng rằng, Kiều lão gia tử là đồng ý Tề thiếu và Đỗ Nhược cùng chỗ, tại mới hiểu được, bất quá là muốn gậy đánh uyên ương, thời có cơ hội làm cho Tề Thâm hết hy vọng, cũng trực tiếp thuận thế làm.
      Trần Ngôn tựa vào tường, bọn họ những người này bẩm sinh hưởng thụ ưu việt, cho nên phải trả giá đại giới mà người khác đoán được, như hôn nhân, như lựa chọn cái gì. Nhưng là, Trần Ngôn vẫn cảm thấy mình và Tề Thâm đều may mắn, bởi vì bọn họ đều ở trong phạm vi vòng tròn này tìm được cái mình muốn, Tề Thâm là quân đội, là Đỗ Nhược; với mình là máy móc, là Diêu Nhạc Nhạc, mà Hướng Tinh kém chút, đến nay còn có tìm được nửa kia, nhưng là thời, có vẻ như cao hứng wá sớm.
      Haiz…
      Trần Ngôn nhìn về phía Diêu Nhạc Nhạc, đột nhiên thay hảo huynh đệ của mình cảm thấy khổ sở.
      Hướng Tinh cùng Diêu Nhạc Nhạc cũng nghe lời của Tề lão gia tử, là người giống nhau, Trần Ngôn có thể nghĩ đến, các nàng cũng có thể nghĩ đến, thậm chí nữ hài tử có thể nghĩ đến càng nhiều.
      Hướng Tinh từ cùng Trần Ngôn và Tề Thâm cùng nhau lớn lên, có thể là thanh mai trúc mã, theo lý thuyết, tương lai trượng phu của Hướng Tinh chí ít là trong hai người bọn họ, nhưng là ba người này lại để tâmnhư vậy, đường xưng huynh gọi đệ lớn lên.
      Đối với con Hướng Tinh mà , Trần Ngôn và Tề Thâm càng như là ca ca của nàng.
      Bởi vậy, Hướng Tinh hi vọng Tề Thâm cùng Trần Ngôn hạnh phúc, hi vọng bọn họ về sau giống những đồng bọn khác, tìm mộtngười tương kính như tân qua cả đời. Nếu là Tề Thâm Đỗ Nhược, ai, Hướng Tinh có lẽ thấy như vậy có cái gì đáng buồn, dù sao bọn họ sớm chuẩn bị tâm lý như vậy, nhưng là, Hướng Tinh xem qua Tề Thâm cùng Đỗ Nhược ở chung, ngẫm lại đám hỏi này, Hướng Tinh nghĩ tới cuộc sống như thế đều thấy sợ nổi da gà.
      Tựa hồ cùng chung ý nghĩ, ba người liếc nhau, Hướng Tinh nghĩ, cố thêm lần cuối cùng, nếu còn được, vậy như Tề lão gia tử , duyên hết, có lẽ Tề Thâm chính là loạimệnh này.
      Tâm động bằng hành động, Hướng Tinh tìm cớ liền rời trước.
      Vừa ra khỏi bệnh viện, Hướng Tinh liền lấy điện thoại cầm tay ra, gọi điện thoại cho Đỗ Nhược, ai nghe, lại đánh tiếp điện thoại nhà.
      “Đô… Đô… Đô…” Thế nào vẫn là ai nghe? Hướng Tinh sốt ruột.
      “Ngài hảo! Xin hỏi tìm người nào?” Dì Lưu cảm thấy rất kỳ quái, sáng sớm, điện thoại của ai a?
      “Ngài hảo! Xin hỏi Đỗ Nhược ở nhà sao?” Hướng Tinh khẩn trương hỏi.
      “A… Ngượng ngùng a, Nhược Nhược nàng hình như vẫn chưa rời giường?” Dì Lưu nhìn ra cửa sổ vào trong vườn chút, Đỗ Nhược còn có xuống dưới luyện tập buổi sáng, “Xin hỏi tiểu thư có chuyện gì ?”
      Chưa rời giường?” cần… Tôi trực tiếp qua vậy !” Hướng Tinh cám ơn, liền trực tiếp lấy xe đến nhà Đỗ Nhược. Hướng Tinh đột nhiên cảm thấy, nếu hai người này ở cùng nhau, ngườicó lỗi nhất chính là nàng.
      Làm bằng hữu, dễ dàng sao?
      milktruyenky thích bài này.

    2. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546

    3. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 15: kế hoạch
      Kế hoạch
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      hiển nhiên, Đỗ Nhược cũng có rời .
      Tề Thâm động tác rất nhanh, hôm đó liền đembáo cáo kết hôn sớm chuẩn bị tốt nộp lên, đến hai ngày, được phê chuẩn. Đương nhiên này còn có công lao Tề lão gia tử.
      Từ khi Tề lão gia tử biết bản thân mình sắp có chắt trai, liền cả ngày đều hướng bệnh viện chạy, đừng hiểu lầm, phải là vì Tề thiếu, mà là vì cháu dâu bảo bối của .
      “Nhược Nhược, cẩn thận chút, ông con đừng tới! Ở nhà tốt sao? Tề Thâm tiểu tử kia rất chắc nịch, sớm sao.” Tề lão gia tử sau khi theo Đỗ Nhược vào phòng bệnh Tề Thâmliền vui vẻ, miệng càng ngừng lải nha lải nhải.
      Đỗ Nhược buồn cười nhìn mặt Tề Thâm càng ngày càng đen, “ cùng bác sĩ rồi sao?” Hôm nay muốn cục dân chính đăng kí. Vốn là có thể trực tiếp làm cho người ta đem hôn thú đưa tới, nhưng là, Tề thượng úy cố ý tự mình qua lấy.
      Tề Thâm gật gật đầu, kéo Đỗ Nhược ngồi xuống, ở gương mặt nàng hôn chút mới buông tay, “Hôm nay, có hay thoải mái?”
      có! Em có gì ổn.” Đỗ Nhược bất đắc dĩ trả lời, thế nào lại muốn mình kiểm tra. Phía trước có Dì Lưu dốc lòng chiếu cố, hơn nữa nàng cố ý điều dưỡng thân thể, tại mang bé cưng, cảm thấy tương đối buông. Trừ phi có cần thiết, Đỗ Nhược muốn phụ khoa kiểm tra.
      Tề Thâm cũng chỉ là hỏi chút mà thôi, gặp Đỗ Nhược có gì thoải mái, cũng lại , chính là khổ lão gia tử, là rất muốn biết trong bụng chính là bé trai hay là bé , tuy rằng, bé trai hay bé đều được, chính là, người luôn hiếu kỳ thôi.
      Nhìn bộ dáng này lão gia tử, Tề Thâm hạ quyết tâm, còn chưa phải muốn để Đỗ Nhược kiểm tra, miễn cho người nào thoả mãn. Thằng nhãi này hiển nhiên là ghi hận lời lão gia tử khi vào cửa.
      Lúc Đỗ Nhược ba người đến cục dân chính, Hướng Tinh các nàng cũng đến, đoàn người chậm rãi vào.
      “Chúc mừng hai vị” nhân viên công tác cục dân chính đem giấy chứng nhận kết hôn đưa tới trước mặt Tề Thâm và Đỗ Nhược.
      Đỗ Nhược như trút được gánh nặng, nhìn về phía Tề Thâm, nam nhân này là của chính mình.
      Tề Thâm hiển nhiên cũng có bình tĩnh như ở mặt ngoài như vậy, gắt gao cầm tay Đỗ Nhược, tay sớm là mảnh mồ hôi.
      Hai người tiếp nhận cuốn sổ đỏ, Tề Thâm tay phải ômeo Đỗ Nhược, cúi đầu ở bên tai của nàng giọng hô, “Vợ ơi.”
      Đại khái thế giới này lấy phòng bệnh làm tân phòng cũng nhiều .
      Đỗ Nhược khóe mắt run rẩy nhìn Tề thượng úy ở bên trấn định tự nhiên chỉ huy người đem giường bệnh trải tốt, anhhọc chỉ huy ở trong trường quân đều dùng vào chuyện này.
      Vốn Đỗ Nhược muốn về nhà, bởi vì tân hôn ở tại bệnh viện,lão nhân gianói chẳng phải chuyện cát lợi, nhưng là trước khi , Đỗ Nhược thế nhưng gặpTề Thâm kiabày ra kiên quyết nhưng khuôn mặt lại nhìn thấu bốn chữ điềm đạm đáng , tim Đỗ Nhược run lên cái, cuối cùng vẫn là lão gia tử ở lúc mấu chốt vung lên bàn tay to, chúng ta sợ cái gì kiêng kị, liền đem Đỗ Nhược ở lại bệnh viện.
      Đương nhiên, Tề lão gia tử trước khi , chỉ thiếu níu chặt lỗ tai Tề Thâm, tận tâm chỉ bảo, cho phép làm chuyện xấu.
      Tề Thâm đem Đỗ Nhược đều ôm vào trong ngực, thỏa mãn thở dài hơi, vùi đầu ở trong tóc Đỗ Nhược, càng ngừng nỉ non, “Vợ ơi… Đỗ Nhược… Vợ ơi… Nhược Nhược…”
      Đỗ Nhược híp mắt, cũng đáp lại, để mặc quấn quýt si mênhư vậy.
      Đặt tay ởtrên bụng Đỗ Nhược, Tề Thâm đột nhiên phát ra tiếng cười trầm thấp, “Ông nội cả ngày lẩm bẩm suy nghĩ biết bé cưng là bé trai hay là bé , kỳ thực, cũng tò mò.” Tề Thâm xoay người, lấy tay chống nửa người, từ nhìn vợ mình, “Em đứa này là con trai hay con ? đoán…”
      Được rồi, Tề thiếu hiển nhiên là ban ngày trang đứng đắn, buổi tối tìm cớ phát tiết đến đây, luôn luôn ngừng, qua lâu, mới phát trong lòng Đỗ Nhược thân mình có chút cứng ngắc, vội hỏi, “Làm sao rồi?”
      Từ lúc Tề Thâm đứa là nam hay là nữ, Đỗ Nhược liền cứng đờ người, nguyên lai bọn họ vẫn muốn mình kiểm tra là vì chuyện này a.
      Đỗ Nhược chột dạ cười cười, lúc này mới nhớ đến, có vẻ như nàng chỉ đứa vẫn còn, cũng có hướng người nào đó báo cáo trong bụng có ba bé cưng.
      Tề Thâm bất động thanh sắc nhìn Đỗ Nhược, trong lòng cũng thầm tính toán, kết quả là chuyện gì mới có thể để choTề phu nhân nóng hổi mới ra lò lộ ra nịnh nọt tươi cườinhư vậy.
      Hai tay đặt trêneo Tề Thâm, đem khuôn mặt nhắn vùi vào lồng ngực của , ấp úng minh bạch mấy câu, ý đồ lừa dối quantrên.
      Tề Thâm dám tin lại mừng rỡ như điên, ôm chặt lấy người trong ngực, hung ác ngoan : “Em thế nào sớm?”
      quên!” Trong ngực truyền đến Đỗ Nhược trả yếu ớt.
      biết nên phản ứngthế nào, Tề Thâm thở dài, cằm đặt vai Đỗ Nhược, “Bắt đầu từ ngày mai, cần lại đến đưa cho thuốc bổ gì nữa, emđợi tại trong nhà hảo hảo cho , có nghe hay ?” Từ ngày đó hai người hoà hảo, Đỗ Nhược liền bắt đầu tự mình nấu cho Tề Thâm ít thuốc Đông y, thân người này thương tổn ít, nếu muốn cùng nàng đến già, phải bắt đầu chăm sócthật tốt cácthương tổn lớn lớn .
      Dễ dàng như vậy buông tha mình? Đỗ Nhược ngẩng đầu, nhìn về phía Tề Thâm.
      Ánh mắt của hai người tức giao nhau, Tề Thâm kề sát vào bảo bối của , nỉ non thân chiếm hữu cánh môi nàng “Cảm ơn em”.
      Chờ lúc Đỗ Nhược phục hồi tinh thần lại, tay Tề Thâm dán tại bụng nàng nhàng vuốt ve qua lại, nàng ngừng thở phì phò, ép buộc ngày sớm mệt mỏi, cứ như vậy chậm rãi ngủ.
      Nhìn Đỗ Nhược lâm vào giấc ngủ, Tề Thâm dấu vết dừng lại động tác trong tay, cẩn thận đặt nàng nằm giường, dùng ngón tay nhàng vuốt ve gương mặtđang ngủ của nàng, hạnh phúc làm cảm giác mình nằm mơ.
      Ngày thứ hai, Đỗ Nhược đêm vô mộng, còn mỏi mệt hôm qua, thần thái có vẻ sáng láng, sáng sớm liền cùng Tề Thâm rời giường rửa mặt, ở dưới bệnh viện tay nắm tay tản bộ.
      Lúc Trần Ngôn bọn họ đến, liền phát Tề Thâm đối Đỗ Nhược so dĩ vãng càng thêm che chở, tỉ mỉ, chiếu cố chu chu toàn toàn, chỉ sợ nơi nào đụng vướng chân, rất là có tư thái nâng niu trong tay sợ rớt ngậm trong miệng sợ tan.
      Trần Ngôn khóe miệng run rẩy nhìn Tề Thâm nghiêm mặt lại chân chó, kết quả là ai bị thương a? Ai mới là người chiếu cố a?
      “Này, mình , hai người các ngươi có thể hay ngừng dính dính dán dán như vậy a?” Hướng Tinh cũng mặc kệ, đây là muốn làm hỏng mắt mình ,mìnhvẫn là độc thân quý tộc nha.
      Đỗ Nhược vừa định lên tiếng, bị Tề Thâm cắt ngang.
      chuyện cần lớn tiếng như vậy, dọa hỏng con mình.” Tề Thâm cau mày nhìn.
      Hướng Tinh nhanh che miệng, được rồi, nàng lại quên vụ này. Bất quá nên trách nàng,sắc mặt Đỗ Nhược wá tốt, chút cũng giống phụ nữ có thai, nghĩ đến đây, Hướng Tinh ủy khuất liếc về phía Đỗ Nhược. Đỗ Nhược vô tội cười với nàng.
      đúng a, Trần Ngôn nghĩ chuyện này đúng, Tề Thâm cũng phải ngày đầu tiên biết Đỗ Nhược mang thai, thế nào hôm nay cảm giác lại đặc biệt khẩn trương?
      Tề Thâm dường như là nhìn thấu Trần Ngôn nghi hoặc, cầm tay Đỗ Nhược, đuôi lông mày cũng che giấu được đắc ý, “Đỗ Nhược mang thaiba.”
      Yên tĩnh, hoàn toàn yên tĩnh.
      Hơn nửa ngày, Trần Ngôn phục hồi tinh thần lại, khó nén chua xót , “Tiểu tử ngươi vận khí thế nào tốt như vậy a?” Tất cả mọi người cùng tuổi, vì sao Tề thiếu sắp làm cha? Trần Ngôn ai oán hếch Diêu Nhạc Nhạcbên cạnh.
      vậy chăng?” “A” khuôn mặt Diêu Nhạc Nhạc và Hướng Tinh đều kích động, mấy tháng sau, có ba bé cưng trắng nõn nà cho mình ngoạn, ngẫm lại đều cảm thấy rất thỏa mãn.
      Tất cả mọi người kích động vây quanh Đỗ Nhược, Hướng Tinh cùng Diêu Nhạc Nhạc muốn sờ cái, Đỗ Nhược dở khóc dở cười, hoàn hảo bị Tề Thâm nghiêm khắc quát bảo ngưng lại, nàng mới nhõm thở dài hơi.
      Bất quá hiển nhiên, Đỗ Nhược thả lỏng quá sớm.
      Tề lão gia tử cũng sớm tới bệnh viện, phía sau còn mang theo ba mẹ Tề Thâm.
      “Mẹ, mẹ sờ đủ chưa?” Tề Thâm kiên nhẫn nhìn mẹ xoa bụng vợ mình, này đều sờ soạng bao lâu, ở chỗ này bá chiếm.
      “Làm chi? Mẹ sờ cháu mẹ thể được sao?” Tề mẹ tức giận nghiêng qua liếc mắt con cái, này là cháu của mình a, chậc chậc, còn tưởng rằng về sau chỉ có cháu? Ai ngờ con dâu mang ba bào thai. sai! Tề mẹ hài lòng gật đầu.
      Tề gia gia cùng Tề cha chỉ có thể cam lòng ngồi ở bên, tuy rằng đúng là tâm cũng ngứa chút, nhưng là, tổng có đạo lý cũng tiến lên sờ cái !
      Tề gia gia cũng chỉ có thểđảo quanhTề mẹ cùng Đỗ Nhược, “Ra sao? Chắt nội có hay đá con a?”
      Lúc đầu Đỗ Nhược còn mặt đỏ tựa như muốn ra máu ra, tại rất bình tĩnh, dù sao cũng là trưởng bối, “Ông nội, đứa còn có lớn như vậy đâu! Nếu qua tháng nữa mới có máy thairõ ràng.”
      Ép buộc hồi, vài người đều bình tĩnh trở lại, tất cả ngồi đàng hoàng, “Nhược Nhược, này tiệc rượu chiếu con cái dạng này a, sau khi sanh xong đứa lại bàn lại, bằng , mẹ lo lắng thân thể của con chịu nổi.” Tề mẹ cùng Đỗ Nhược cẩn thận thương lượng, lo lắng người trẻ tuổi thể lí giải dụng tâm trưởng bối.
      “Mẹ, người xem làm .” Loại chuyện này Đỗ Nhược hiểu lắm, bất quá nàng tại rất dễ dàng cảm thấy mệt, quả thích hợp làm tiệc rượu.
      “Đỗ Nhược, nghe Tề Thâm , con sanh xong đứa còn muốn xuất ngoại?” Tề cha hỏi.
      Đỗ Nhược nghe hỏithế, nhìn nhìn Tề Thâm, đối phương có vẻ như cảm nhận được ánh mắt của nàng, tiến lên đứng ở bên người nàng, biểu đạt bản thân mình tiếng động duy trì.
      Tề mẹ cái gì cũng chưa , theo nàng mà , tự nhiên là nàng dâu ởtrước mặt con tốt nhất, nhưng là nàng cũng phải ác bà bà, nàng dâu nếu là có ý nghĩ của mình, nàng cũng cản trở.
      Đỗ Nhược ngồi thẳng người, trong đầu tổ chức suy nghĩmột chút, “Ba, con là hi vọng có thể xuất ngoại học y.” Nếu như lúc trước là vì kiên trì duy nhất cho tới nay, bây giờ cùng Tề Thâm cùng chỗ, Đỗ Nhược càng là hi vọng tương lai có thể quang minh chánh đại dựa vào bản lãnh của mình đứng ở bên cạnh Tề Thâm.
      Tề cha nhíu nhíu đầu mày, hiển nhiên phải đồng ý quyết định này, “Con bây giờ về sau có ba đứa , chồng và đứa đều trong nước, con thế nào xuất ngoại học tập?”
      Tề mẹ cũng thân thiết nhìn phía Đỗ Nhược.
      Tề cha tiếp tục , “Ba phải đối chuyện của các conkhoa tay múa chân, chỉ là muốn nghe chút các con có tính toán gì .” Xem con dáng vẻ khẩn trương, Tề cha hơi có chút được tự nhiên giải thích phen.
      Tề Thâm nghe thế, biết ba mình là nhìn thấu Đỗ Nhược chắc là để đứa rời nàng, lo lắng mình kết hôn giống như kết hôn, vợ xa, bất quá Tề Thâm còn chưa nhẫn tâm làm Đỗ Nhược khó xử, “Ba, mẹ, vài năm nay, con cũng muốn thừa dịpcòn trẻ nhiều nỗ lực nỗ lực… Ah…?” Còn chưa xong, tay trái liền nhét vào bàn taymềm mại, Tề Thâm chân tướng nhìn về phía chủ nhân bàn tay – – Đỗ Nhược.
      Chỉ thấy nàng mặt mày loan loan, cười yếu ớt đối cha của mình : “Ba ba, contừ trước giờ đối với y học cảm thấy hứng thú, lần này mẹ con qua đời, con mới hạ quyết tâm học y.” Đỗ Nhược dừng chút, suy tính tổ chức ngôn ngữnhư thế nào, “Trước con có học wa ít tri thức, tuy rằng có hệ thống, nhưng cũng tính là có chút trụ cột.” Hợp thời lộ ra vài thứ cho đối phương biết, về sau bọn họ mới cảm thấy đột ngột.
      Đỗ Nhược vô ý thức vuốt ve tay Tề Thâm, “Con cũng muốn rời đứa và… Tề Thâm” bỗng dưng cảm thấy tay căng thẳng, trong mắt nàng ý cười lại thâm sâu vài phần, “Trong thời gian hai năm sau khi sanh xong đứa , con thử cùng trường học khơi thông, ở nhà họckhoá học Internet, học tập lý luận tri thức.”
      “Vậy con cũng thể luôn luôn bộ dạng này lên lớp ?” Tuy rằng vẫn tỏ vẻ chất vấn, trong giọng cũng có ý vừa lòng, Tề cha mày buông lỏng ít, tuổi còn trẻ cũng có mục tiêu xác định, hậu sinh khả uý a…
      Hiển nhiên, Tề cha hòa dịu, Đỗ Nhược cũng hiểu, tiếp: “Sau khi cókhoá học thực tập, con bay nơi đó nghe giảng bàikhi có khóa.”
      Tề cha giật mình sửng sốt chút, “Này?” nhìn cha mình cùng thê tử, có chút do dự, đây cũng quá hao phí tinh lực cùng tài lực.
      “Em hội mệt chết.” Tề Thâm bất mãn giật tay Đỗ Nhược, lại vì Đỗ Nhược vì mình suy nghĩ như vậy cảm thấy vui sướng, chuyện này phải sớm chiều có thể nghĩ ra được, nàng nhất định là cũng sớm nghĩ xong khiquyết định gả cho mình, đọng lại tình cảm trướng ở ngực, nếu phải là còn có người khác, muốn kéo Đỗ Nhược, hung hăng hôn.
      , nếu là chương trình học dày đặc, con dẫn đứa cùng nơi đó ở lại đoạn thời gian” Đỗ Nhược cười phản bác.
      “Vậy cũng được, dù sao con cũng phải cả ngày đều có thể về nhà.” Tề mẹ hiển nhiên nghĩ tới con công tác, làm lính nơi đó có mấy ngày ở nhà a.
      Tề cha hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, lúng túng ho khụ, cầu người ta nữ hài tử ở nhà, con của mình lại thể cả ngày ở nhà, đây phải là chỉ cho châu quan đốt lửa cho dân chúng thắp đèn sao?
      “Ah… ~ ta cảm thấy sai! Thâm Nhi vừa vặn thừa dịp vài năm nay hảo hảo mà phấn đấu.” Tề gia gia vào lúc này đột nhiên lên tiếng, đối với Đỗ Nhược chính thức nhìn với cặp mắt khác xưa, tiểu nha đầu trưởng thành, lên kế hoạch cho mình cùng gia nhân lưu loát, vẫn là bản thân ánh mắt hảo, sớm liền cho cháu trai định ra nàng dâu! Nếu lão gia tử có râu, nhất định là đắc ý vuốt râu ngừng, là, quên lúc trước là ai cảm thấy Đỗ Nhược cùng Tề Thâm thích hợp.
      Tề Thâm dã thâm dĩ vi nhiên, ở bên gật đầu.
      Tề cha cùng Tề mẹ liếc nhau, cũng vừa lòng liền gật gật đầu, lúc trước đối với con dâu có chút vừa ý, dù sao địa vị nhà mình ở Thượng Kinh, tuyệt đối có thể lựa chọn rất nhiều nữ hài điều kiện tốt hơn so với Đỗ Nhược, như vậy con ở quân chính cũng có thể càng thông suốt ít, bất quá, thấy con dâu, mới phát giác được gừng càng già càng cay, ánh mắt lão gia tử quả so với chính mình vợ chồng hai người càng xa, con dâu theo y nếu là học được hảo, tương lai mang đến chỗ tốt cho con, tuyệt đối thua kém so bất cứ nữ hài khác. Nghĩ đến đây, nhìn về phía Đỗ Nhược ánh mắt lại nhu hòa ít.
      Đỗ Nhược cùng Tề Thâm nhìn nhau cười, tại trong đáy lòng nhàng thở ra, tuy rằngở trong lòng nàng làm tốtchuẩn bị ở quốc nội học y, chẳng qua nay trưởng bối đồng ý, là chuyện thể tốt hơn.
      AikoNguyenmilktruyenky thích bài này.

    4. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 16: Thư thông báo
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      “Đinh … Đinh …”
      Lý tẩu nghe được tiếng chuông cửa, nhanh lau khô tay ướt sũng mở cửa.
      “Xin Chào, tôi là người phát thư, xin hỏi Đỗ Nhược Đỗ tiểu thư ở nhà sao? Nơi này có thư quốc tế phát chuyển nhanh của nàng cần phải bản thân nàng ký nhận.” Lý tẩu vừa mở cửa ra, nhìn thấy người trẻ tuổi mặc quần áo lao động đứng ở ngoài cửa.
      “Nga tốt, thỉnh ngài chờ, tôi mời nàng ra.” Lý tẩu vội vàng vào nhà, lên thư phòng lầu hai, mở cửa phòng, chút ngoài ý muốn thấy nữ tử ngồi ở phía sau bàn học, cầm sách dày vùi đầu đọc, tóc dài đen nhánh dùng chi trâm cài tóc nhàng mà vãn ở sau ót, vài sợi sợi tóc nghịch ngợm trượt xuống, cả người có vẻ lười nhác mà nhu hòa.
      Đỗ Nhược nghe thấy thanh có người vào cửa, đợi trong chốc lát cũng chưa ra tiếng, mới từ trong sách ngẩng đầu lên, chỉ thấy Lý tẩu lăng lăng nhìn mình lời nào, hỏi, “Lý tẩu có chuyện gì sao?” Người trong nhà cho tới bây giờ đều vô cớ tới quấy rầy nàng.
      “Thiếu phu nhân, dưới lầu có phát chuyển nhanh của ngài cần phải ký nhận.” Lý tẩu phục hồi tinh thần lại, hướng Đỗ Nhược tình huống, trong lòng thầm quái mình tại sao lại thất thần.
      “Phát chuyển nhanh?” Chẳng lẽ là trường học bên kia gởi thư thông báo? Đỗ Nhược mắt sáng rực lên vài phần, đem sách đặt lên bàn, liền đứng dậy xuống lầu.
      Lý tẩu gặp Đỗ Nhược đứng dậy, nhanh tiến lên vài bước đỡ phen, bộ dáng bụng lớn phệ nệ này làm cho người ta nhìn liền run sợtrong lòng.
      Đỗ Nhược nhìn Lý tẩu duỗibàn tay ra, bất đắc dĩ cười cười, từ khi qua 5 tháng về sau, bụng của nàng tựa như thổi khí cầu nhanh chóng lớn lên, làm cho người ta mỗi khi nhìn đến cũng khỏi khẩn trương, trong nhà lão nhân càng đối đãi nàng như đồ dễ bể, ngay khi rót ly nước đều cướp, nếuĐỗ Nhược cam đam vài lần là bản thân mình tốt lắm, sớm bị bọn họ vây ở giường nuôi thai. Kỳ thực Đỗ Nhược chính là nhìn qua vất vả mà thôi, trừ bỏ ngoài ý muốn tương đối ham ngủ cùng ăn nhiều, nàng có bất kỳ khoẻ, bất quá vì chiếu cố thần kinh yếu ớt của mọi người, nàng chỉ phải mặc cho bọn chiếu cố bản thân mình.
      Vương Hải là sinh viên, bởi vì đến từ thành thị , tuy rằng thi vào được đại học số số hai cả nước, nhưng màsinh hoạt phí ở Thượng Kinh đối với vẫn còn rất cao,từ đầu năm thứ nhất đại học liền bắt đầu làm việc ngoài giờ, bởi vì làm việc cẩn thận tỉ mỉ, mới có thể được lãnh đạo là đồng hương chiếu cố an bày đến cái tiểu khu này đưa thư. Vì vậy cho dù hôm nay chờ đợi thời gian tương đối dài, vẫn là nghiêm chỉnh đứng chờ ở cửa, cũng có hết nhìn đông tới nhìn tây. Rốt cục, nghe được thanh có người ra ngoài. Chỉ nghe được người : “ có chuyện gì, Lý tẩu.”
      Giọng lọt vào tai, Vương Hải khỏi ở trong lòng khen ngợi, thanh này nghe qua là thoải mái. nhìn về phía người tới, chỉ thấy vị a di kia giúp đỡ phụ nữ có thai chậm rãi tới, nữ tử khóe miệng cười yếu ớt, biết có phải hay là mang thai duyên cớ, quanh thân khí chất thanh nhã sinh sôi làm cho ngũ quan nguyên bản diễm lệ đến cực điểm nhu hòa ít.
      Vương Hải trong đầu đột nhiên nhớ tới thời gian trước bạn cùng phòng chỉ cho mình xem ban hoa khôi khoa ngoại ngữ, nghe hoa khôi kia bộ dạng xinh đẹp, tính cách lại ôn nhu, làm người còn khiêm tốn, nếu phải là đồng học của nàng ngẫu nhiên biết được, lên ba năm đại học còn biết gia đình nàng điều kiện sai, nhưng là, Vương Hải cảm thấy người kia kêu Kiều Tâm nữ hài tử cùng người con trước mắt này so sánh với, đúng là bằng,cho nên làm cho kia bang gia hỏa nhìn xem cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, đừng cả ngày theo phía sau hoa khôi kia xum xoe.
      Lý tẩu tiễn bước vị tiểu tửkia, quay đầu nhìn thấy Đỗ Nhược ngồi ở ghế sofa của đại sảnh coi phát chuyển nhanh. Gấp gáp như vậy? Lý tẩu liếc qua rồi làm chuyện của chính mình, làm bảo mẫu trọng yếu nhất là bổn phận, phải bảo mẫu nào đều cùng Dì Lưukia may mắn như vậy, Lý tẩu nhớ tới người kia thường xuyên đem thiếu phu nhân trở thành đứa làmlão nhân khẩn trương.
      Mở phát chuyển nhanhra, quả nhiên là thư thông báo trúng tuyển của trường học, Đỗ Nhược trong lòng khỏi vui vẻ, cuối cùng uổng công nàng mất hơn hai tháng bận rộn chuẩn bị tư liệuxin nhập học, còn muốn tra tìm trung y tri thứchiện tại, lấy tri thức này kết hợp kinh nghiệm trung y mình nộp lên mộtluận văn y học, may mắn ngày đó nộp lên luận văn, bằng , Đỗ Nhược nghĩ nàng cũng khả năng thoải máinhư vậy, còn có thể thi được trường y có danh tiếng.
      Đỗ Nhược thương vỗ vỗ bụng bự của mình, “Bé cưng, mẹ hôm nay cao hứng nga!” Bé cưng giống như là cũng lây tâm tình vui vẻ của mẹ, nơi tay Đỗ Nhược đặt lên nhô ra bé cưng, lại thêm 1 bé, thêm 1 bé, Đỗ Nhược kinh ngạc chau chau mày, này cũng hiếm khi, ba bé đồng thời xuất động sao?
      Tề Thâm lần đó thương thế tốt lên sau khi xuất viện liền trở về quân giáo, bởi vì sắp tốt nghiệp, nên đều bị phái bộ đội đóng quân, hoặc là xuất hành ít nhiệm vụ, trong mấy tháng, cũng có vài ngày ngày nghỉ. biết có phải hay là ba bào thai, nên đứa phát dục khá trễ, hay là ba cái bé cưng trong bụng Đỗ Nhược tương đối lười, chỉ có chờ ba ba trở về mới cùng nhau biểu diễn. Đỗ Nhược mang thai 6 tháng, cũng có nhúc nhích chút. Đỗ Nhược nhớ tới khi đó trong nhà trưởng bối khẩn trương đều cảm thấy đau đầu. Thẳng đến ngày Tề Thâm về nhà, ba cái bé cưng mới cùng nhau cùng hồi lâu thấy ba ba đến đây lần hỗ động, vui vẻ Tề Thâm tìm ra bắc, tiếp được vài lần ngày nghỉ, chỉ cần về đến trong nhà liền ghé vào Đỗ Nhược bụng, cùng bé cưng nhắc tới, loại cũng chỉ có phía sau ba cái bé cưng mới có thể “hưng phấn” đối mẹ quyền đấm cước đá, huyên Đỗ Nhược an tĩnh. Bình thường, các bé cưng đều thông cảm mẹ, chỉ có lúc Đỗ Nhược với các nàng, mới có thể vươn chân nha nha.
      “Chuyện gì vui vẻ như vậy a?” Tề lão gia tử vừa vào cửa nhìn thấy cháu dâu ngồi ở ghế sofa cười đến rất vui vẻ, bình thường đứa này đều là ở thư phòng coisách y thuật.
      Đỗ Nhược nghe vậy, xoay người nhìn lại, nguyên lai là lão gia tử ra ngoài trở lại, vội đứng lên, “Ông nội.”
      “Đừng đừng đừng, cần đứng lên.” Tề lão gia tử nhanh ngăn Đỗ Nhược đứng dậy, “ , phát sinh chuyện gì?”
      Đỗ Nhược cười đem thư thông báo đưa cho Tề lão gia tử, “Làthư trúng tuyển thông báo trường y bên Mỹgởi tới.”
      “Đây chính là chuyện tốt a.” Tề lão gia tử cẩn thận nhìn chút, vui mừng vỗ vỗ đùi, “ Lý tẩu thêm đồ ăn, chúng ta nên hảo hảo chúc mừng chút.”
      Đỗ Nhược biết lão nhân gia vui vẻ, cũng ngăn cản, chính là ở bên vuốt vechân trầnhiện ra bụng, đứa này nghịch ngợm nhất, hai bé cưng kháccũng rụt về lại, chỉ có là đem chân trần dán tại bụngmẹ.
      Tề gia gia hiển nhiên cũng nhìn thấy, “Ôi, chắt nội ngoan cũng biết sao?” Rất hứng thú .
      “Vừa mới cùng ba người bọn , đều giật giật.” Đỗ Nhược cười loan mắt.
      “Ah…” Tề gia gia nghe thế cao hứng, nghĩ chút, hỏi Đỗ Nhược, “Dự tính ngày sinh chính là tháng nữa ?”
      “Đúng, ” Đỗ Nhược gật đầu, “Bất quá có lẽ sớm hơn.”
      Tề gia gia nghe vậy, kinh ngạc, “Vì sao a?”
      “Ông nội, nhiều bào thai đều đủ 10 tháng.” Đỗ Nhược kiên nhẫn giải thích cho Tề lão gia tử.”Con nghĩ, phải là mấy ngày gần đây .” Nàng giúp bản thân bắt mạch xong, bé cưng đều khỏe mạnh, hơn nữa 2 tuần nay tự bản thân cảm thấy trụy xuống*, hẳn là mấy ngày nữa sinh.

      *trụy xuống: Theo kinh nghiệm của mình là cảm thấy con tụt xuống bụng dưới, thỉnh thoảng thấy hơi nhức nhức bụng, cảm thấy đầu của con ở ngay cửa mình. Tiếc là mình chưa biết cảm giác đau đẻ, tên nhóc nhà mình wá ngày dự sinh rùi mà thỉnh thoảng chơi trò báo động giả, ko chịu ra, nên wa wá 9 ngày mình leo lên bàn mổ cho chắc ăn! ^^ Trước khi leo bàn mổ, ở ngoài 2 vợ chồng già còn lôi điện thoại chụp hình khá xì tin, haizzz… tuổi cộng lại cũng sắp 70 còn gì…!
      “Như vậy a.” Tề lão gia tử nghe vậy lập tức đứng lên, “Vậy ông phải vội vàng đem ba mẹ của con gọi về, nếu , chỉ có ông lão đầu tử ở nhà, nơi nào có thể chiếu cố được đây?”
      Đỗ Nhược muốn kêu lão gia tử còn kịp rồi, sớm cầm điện thoại lên gọi, Đỗ Nhược bất đắc dĩ sờ sờ cái mũi, cho nên mới ko sớm cho bọn biết, chính là ông nội quá khẩn trương, sớm liền đem công công bà bà ở quân khu cùng Tề Thâm ở quân đội kêu trở về. Bất quá bây giờ coi như thời gian tương đối thỏa đáng, hẳn là bọn họ trở về liền sai biệt lắm.
      Bất quá hiển nhiên, Đỗ Nhược đánh giá thấp Tề lão gia tử khẩn trương cùngchờ mong của mọi người đối với ba bào thai, Tề cha Tề mẹ sau khi nhận được Tề lão gia tử điện thoại liền bắt đầu gắt gao trương trương hoàn thành công tác trong tay cùng nhắc nhở nhân viên cấp dưới mọi chuyện, ngày sau liền chạy về nhà Thượng Kinh.
      “Ba, mẹ?” Đỗ Nhược kinh ngạc nhìn hai người đứng ở cửa, “Thế nào sớm như vậy trở lại?” Điều này cũng quá nhanh ?
      “Tại sao là con ra mở cửa a? Lý tẩu đâu?” Tề mẹ thấy Đỗ Nhượcbụng lớn phệ nệ, nhanh đem cái túi trong tay giao cho trượng phu, tiến lên kéo con dâu, đây chính là bảo bối cục cưng của Tề gia bọn họ a.
      “Lý tẩu bận lắm! Con sao, vận động nhiều ngày sau sinh có thể thuận lợi chút.” Đỗ Nhược thành thói quen mọi người luôn khẩn trương hồi hộp rồi.
      Tề mẹ cũng sanh đứa , chuyện này sao hiểu đạo lí, nhưng là 1 chuyện, thực tế trước mặt, nên khẩn trương vẫn là khẩn trương, phần cũng ít.
      Bị vợ quên bên, Tề cha đành phải mang đồ trở về phòng, rồi cũng xuống lầu nghe chút tình huống.
      “Tiểu Nhược, nghe ông nội con , đứa chính là mấy ngày nay sinh, là chuyện gì xảy ra?” Tề cha ngồi xuống, liền nghe thấy vợ vây quanh ởtrước mặt con dâu hỏi han ân cần, cũng mở miệng hỏi, “Bây giờ phải là mớihơn 8 tháng sao?”
      “Đây là chuyện bình thường, ba mẹ,thời gian mang thai nhiều bào thai đều ngắn hơnso với đứa .” Đỗ Nhược nghiêm túc hướng cha mẹ tình huống, “Hơn nữa, gần nhất đứa máy thai thường xuyên ít, đây cũng là dấu hiệu sắp sinh.”
      , !” Tề mẹ đợi Đỗ Nhược xong cũng kinh hỉ cười ra tiếng, “Nhìn cái, ” nàng lôi kéo trượng phu ý bảo đối phương nhìn dưới tay của , “Nơi này gồ lên hai cái chân trần.”
      Tề cha bị thê tử cao hứng lôi kéo, có chút xấu hổ, lại đỡ được wan tâm đến cháu nội, nhìn qua, quả nhiên ở bụng con dâu, hai cái chân nho hơi hơi gồ lên, tức cảm thấy bị kích động. Chính là ngại tiện, Tề cha rất nhanh dời ánh mắt, trong lòng đối với cháu nội sắp sinh tràn đầy chờ mong.
      Tề mẹ lưu luyến rời, vuốt cái bụng khôi phục trơn nhẵn, đối với con dâu ngược lại càng xem càng vừa lòng. Chỉ bất quá nghĩ đến con nhà mình, nữ hài tử như vậy, chỉ có người mang thai ở nhà, cảm thấy là nhà mình thực xin lỗi con dâu.
      Sau khi ăn xong, nàng đem trượng phu kéo trở lại phòng, vớitrượng phu nhà mình, “Em mặc kệ cái gì kỷ luậtcủa , cái gì quy củ, nhanh gọi điện thoại đến hỏi, nhìn xem Thâm Nhi có thể hay khôngtrở về sớm chút!”
      như ngày xưa nghiêm túc tuân thủ quy tắc Tề cha ngụm đáp ứng, đem Tề mẹ chuẩn bị sọt lời thuyết phục đều bị nghẹn lại, “Đều cách đại thân*, tôn tử còn có xuất thế đâu, ông nộinàyđã liền đau.” Tề mẹ cười hề hề trêu chọc Tề cha.

      *cách đại thân: Ko biết có phải là ý “chỉ bế cháu, ko bế con” ko nữa, search sau nhé!
      “Hừ…” Tề cha hừ hừ, mặt lạnh vào phòng tắm, lưu lại Tề mẹ người tại chỗ cười đến thoải mái.
      Ở dưới thúc giục Tề cha cùng Tề gia gia, Tề Thâm cũng rất nhanh liền trở về nhà.
      Đỗ Nhược đứng ở trước tủ quần áo, giúp Tề Thâm lấy quần áo thay. Cũng biết Tề Thâm là từ chỗ nào lăn vòng, toàn thân đều bụi bặm, vừa về đến bị Đỗ Nhược thúc giụcđi phòng tắm rửa mặt.
      Đột nhiên, đôi tay từ phía sau ôm Đỗ Nhược, hai tay sờ sờ bụngcủa nàng, Đỗ Nhược khỏi chau chau mày, nhanh như vậy?
      “Vợ ơi” Tề Thâm ở trong phòng tắm nhanh chóng tẩy sạch, ra nhìn thấy Đỗ Nhược đứng ở trước tủ quần áo biết nghĩ cái gì, lên phía trước từ phía sau ôm lấy bảo bối của mình, vùi đầu ở trong mái tóc của nàng, cảm thấy ôm bao nhiều đều ôm đủ.
      Đỗ Nhược thò tay nắm giữ hai tay của , hơi hơi nghiêng đầu, bị nam nhân tóm gáy tại môi cắn ngụm, sẳng giọng: “Thế nào tắm nhanh như vậy?” Khẳng định mệt mỏi, cũng tắm tử tế.
      “Em lại theo giúp .” tới đây, Tề Thâm ai oán nhìn nàng cái, vừa về đến, hôn cũng ôm, liền đem người nhét vào phòng tắm.
      Đỗ Nhược bất đắc dĩ xoay người, hôn lông mày của , ánh mắt, khuôn mặt, bất quá Tề Thâm như thế chưa đủ, lúc nàng muốn thối lui, đè lại đầu Đỗ Nhược, ngậm chặt môi nàng, mềm yếu môi, theo ôn nhu lại có nhẫn nại, đến khi Đỗ Nhược đáp lại hôn nồng nhiệt,kịch liệt mà lại triền miên, thẳng đến hai người đều thở phì phò, Tề Thâm mới buông thiên hạ trong lòngra, từng phát từng phát mổ môi Đỗ Nhược, trong khí nơi nơi tràn ngập ôn nhu.
      “Em cần nhìn như vậy… chỉ làm càng thêm muốn hôn em.” Tề Thâm chống lại đôi mắt Đỗ Nhược còn tồn tạidư vị, cười khổ mà , đem Đỗ Nhược đưa đến bên giường ngồi xuống, muốn hảo hảo nhìn lão bànhà mìnhmột chút.
      Đỗ Nhược bị Tề Thâm , mới hồi phục tinh thần lại, chỉ thấy tóc còn ẩm, lập tức cầm lấy khăn, “Vẫn chưa lau khô tóc.”
      Tề Thâm hưởng thụ Đỗ Nhược nhắc nhở, tùy ý Đỗ Nhược giúp lau tóc. vuốt Đỗ Nhược bụng, bé cưng, mẹ đau lòng ba ba! Các con lúc ra cũng thay ba ba đa tâm đau mẹ nga, phải ngoan ngoan.Sau khi cảm nhận được cái đạpcủa bé cưng, liền cười vui vẻ.
      milktruyenky thích bài này.

    5. minmin1009

      minmin1009 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,785
      Được thích:
      546
      Chương 17: đứa
      Edit- Beta: Lengkeng_Sophie
      2 ngày nay Tề Thâm trở về, vẫn luôn tấc cũng rời bồi ở bên người Đỗ Nhược, mà Tề cha Tề mẹ gọi điện cho bệnh viện gia đình quân nhân chuẩn bị, tùy thời chờ ba bào thai phát động.
      Đỗ Nhược tựa như có chú ý tới khí khẩn trươngtrong nhà, vẫn như thường ngày nghỉ ngơi.
      Ăn qua điểm tâm, Đỗ Nhược cùng Tề Thâm hai người ở thư phòng hạ cờ vây.
      Đột nhiên, Đỗ Nhược cảm thấy dưới thân có trận ướt át, hơi hơi chút, mò lên bụng, bé cưng, các con rốt cuộc muốn ra.
      Tề Thâm sâu sắc cảm giác được thiên hạ đối diện bất đồng, lập tức ngẩng đầu lên, “Làm sao rồi? Bé cưng lại đá em?” nhiều ngày, bé cưng máy thai rất thường xuyên, luôn làm cho Đỗ Nhược ngồi cũng ngồi yên.
      Đỗ Nhược vui vẻ hướng trượng phu cười cười, vừa định chuyện, ai ngờ, thốt ra là giọng rên rỉ.
      Tề Thâm tay run lên, đứng phắt lên, quét rơi toàn bộ bàn cờxuống, cờ vây rớt đất, nhưng rảnh bận tâm chuyện này, thanh gấp gáp hỏi, “Muốn sinh sao?” Sắc mặt chợt bắt đầu trắng bệch.
      Trả lời vẫn là tiếng rên rỉ đè nén.
      Tề Thâm tựa như bị châm đâm, phục hồi tinh thần lại, chạy ra cửa, lại vội vã lộn trở lại vững vàng ôm lấy Đỗ Nhược ra ngoài.
      “Đừng nóng vội! Thời gian sinh đứa còn 1 lúc nữa.” Đỗ Nhược dở khóc dở cười nhìn nam nhân khẩn trương đến biết nên làm những gì, chỉ có thể nhịn đau bụng sinh, an ủi . cho thấy, cho dù Tề Thâm là quân nhân, được xưng là nam nhân trong nam nhân, đến lúc này, bất quá cũng chỉ là cái trượng phu phổ thông mà thôi.
      Tề Thâm nghe Đỗ Nhược còn hội an ủi mình, tâm thần khỏi trấn định, bên bước chân vững vàng xuống cầu thang, bên hướng cha mẹdưới lầu kêu, “Mẹ, mau! Nhược Nhược muốn sinh.”
      Dưới lầu Tề lão gia tử cùng Tề cha Tề mẹ ngồi ghế sofa chuyện phiếm, đột nhiên nghe đượctiếng la của Tề Thâm, lập tức rối thành nùi.
      “A… Ta nên làm gì tới?”
      “Khụ khụ, ta cũng quên “
      Được rồi, chỉ có thể hổ là nhà, hai phụ tử đều bị dọa phát sợ, bình thường là lãnh đạo quân khu chỉ huy như định, đến lúc này giống như học sinh tiểu học quên công khóa lão sư giao cho, gấp đến dậm chân.
      Hoàn hảo Tề mẹ thời khắc mấu chốt trấn định lại, giaonhiệm vụ lão gia tử cùng Tề cha, người lái xe lái xe, lấy này nọ lấy này nọ, gọi điện thoại gọi điện thoại.
      Chờ lúc Đỗ Nhược được đưa đến bệnh viện, bác sĩ cùng hộ sĩ cũng sớm ở bên ngoài chờ, người vừa đến, bị đưa vào phòng sinh đặc biệt an bài xong.
      Tề Thâm ở bên ngoài khẩn trương qua lại, “Mẹ, thế nào thanh ?” Đây phải là , phụ nữ có thai khi sinh sản đều la to à?
      Tề mẹ cũng biết tình huống thế nào, biết trả lờithế nào.
      Tề Thâm phiền chán bới bới tóc của mình, chờ ở ngoài cửa tới lui, thậm chí tha thiết mong nằm sấp xuống trong khe cửa, ý đồ dùngthị lựcvô cùng tốt của bản thân nhìn xem có thể hay nhìn thấy nàng dâu.
      Đột nhiên hộ sĩ ra, mọi người nhanh tiến lên, Tề mẹ còn ghi nhớ vấn đề của con mới vừa rồi, đợi Tề Thâm , nàng hỏi, “Hộ sĩ tiểu thư, vì sao con dâu của tôi có thanh .”
      “Nga, còn chưa tới thời điểm chân chính sinh sản, hơn nữa phụ nữ có thai hiểu được bảo tồn khí lực, có vấn đề.” Hộ sĩ tiểu thư , ngay cả bên trong bác sĩ đều , còn chưa từng thấy qua phụ nữ có thai lợi hại như vậy, sản đạo cùng nước ốitốt như vậy, tất cả những điều này đều chứng minh phụ nữ có thai này hiểu biết bảo dưỡng thân thể.
      Tề Thâm nghe xong hộ sĩ , cũng có đem tâm treo lênthật cao buông xuống, ánh mắt luôn luôn rời, chăm chú nhìn cửa phòng sinh, ngay cả Hướng Tinh các nàng đến cũng hề biết.
      “Dì à” Hướng Tinh ba người vốn là đến nhà Tề Thâm, ai ngờ Lý tẩu báo cho biết, sáng nay Đỗ Nhược bể nước ối, đưa bệnh viện. Ba người nghe xong liền vội vàng tới bệnh viện.
      Tề mẹ cũng cả trái tim ở phòng sinh, cười cười với các nàng, “Các con tới?”
      tại như thế nào?” Diêu Nhạc Nhạc quan tâm hỏi.
      “Còn có đâu! Mới vừa vào giờ.” Tề mẹ giản yếu trả lời, tay trái nắm chặt tay phải, ngày xưa tóc tia bất loạn lúc này cũng có vẻ nhốn nháo lộn xộn.
      Hướng Tinh cùng Diêu Nhạc Nhạc liếc nhau, thầm líu lưỡi, thời gian dài như vậy còn gọi vừa mới?
      Người bên ngoài có bao nhiêu lo lắng cùng khẩn trương, Đỗ Nhược ở phòng sinh lại có vẻ tương đối buông, nàng cảm thụ được từng đợt đau bụng sinh, có thuật châm cứu, tuy rằng thể hoàn toàn giảm miễn đau xót sinh sản, nhưng là ít nhất có thể giảm bớt năm sáu phần đau đớn, chính là, Đỗ Nhược tuy rằng đối với đời kia tiêu tan, nhưng là nàng vẫn muốn cảm thụ tất cả cảm giác dựng dục đứa , những cơn đau này đối với nàng mà chẳng phải loại tra tấn.
      Chậm rãi, đau bụng sinh càng lúc càng thường xuyên, Đỗ Nhược mặt sớm vì đau đớn mà chảy đầy mồ hôi, đột nhiên, Đỗ Nhược nhịn được lớn tiếng rên rỉ tiếng.
      “Ồ? Nhanh như vậy?” bên bác sĩ nghe thấy được, lập tức buông chuyện trong tay, tiến lên xem xét, nha, bất chấp kinh ngạc, bắt đầu chuẩn bị đỡ đẻ, sản đạo mở mười phân.
      Ngoài cửa, Tề Thâm nghe thấy thanh rên rỉ kia, toàn thân đều căng thẳng, muốn vào, lại bị Trần Ngôn và Tề cha gắt gao giữ chặt, Tề mẹ quở trách, “Con lúc này vào, nếu hại Nhược Nhược bị trúng gió, hỏi tội con!”
      Tề Thâm bị dọa, đành phải thỏa hiệp, lần nữa ghé vào cửa, ít nhất như vậy cách Đỗ Nhược gần chút, gần chút lại gần chút, có lẽ còn có thể nghe được ít thanh .
      “Dùng sức! Tốt lắm! Chính là như vậy” bác sĩ ở bên cạnh càng ngừng hô, trong lòng khỏi cảm thán, đây là lần sinh sảntốt nhất mình tiếp nhận.
      “Oa… Oa…” trận tiếng khóc to vang lên, đứa sinh ra liền lập tức đượchộ sĩ tiểu thư ôm .
      Lục tục, “Oa… Oa…” hai bé cưngcòn lại đều ra.
      Đỗ Nhược cảm giác được người buông lỏng, mệt mỏi đến cực điểm, nàng giữ vững tinh thần, chống thân mình nhìn về phía bác sĩ.
      Bác sĩ ngầm hiểu , “Ba bé cưngthật khỏe mạnh, lão Đại và lão Tam là nam hài, lão Nhị là tiểu nương.”
      Đỗ Nhược cười vui vẻ, khỏe mạnh là tốt rồi.
      Bác sĩ quay đầu nhìn về phía ba bé cưngtrong tay hộ sĩ, đâu chỉ là khỏe mạnh, cũng biết phụ nữ có thai ăn vật gì, tiểu hài tử nhà ai sinh hạ đều là nhiều nếp nhăn, của nàng ngược lại, sinh ba bé, ba bé đều trắng trắng non mềm, chậc chậc, quả thực là tiểu thiên sứ.
      Ở lại phòng sinh quan sát gần giờ, bác sĩ vẫy vẫy tay.
      “Nhanh ôm ra thôi, phía ngoài gia nhân cũng chờ nóng nảy.”
      Tề Thâm toàn gia từ lúc bé cưng sinh ra, cũng nghe thấy được. Tề lão gia tử cùng Tề cha đều vui mừng nhướng mày, nghe thanh , chắc chắn sai, tuyệt đối là tiểu tử, vẫn là tiểu tửkhỏe mạnh.
      Cửa phòng sinh mở ra, mọi người đồng loạt xông lên, ba hộ sĩ ôm ba bé cưng ra.
      “Bác sĩ, vợ tôi như thế nào?” Tề Thâm thấy bác sĩ, chạy nhanh tới nghênh tiếp, chỉ thiếu níu chặt nữ bác sĩ người ta.
      “Tề phu nhân mệt mỏi, ngủ.” Bác sĩ nghiêng mình, ý bảo đẩy dời giường bệnhbên trong.
      “Chúc mừng lão thủ trưởng, có ba chắt nội.” Vị bác sĩ này hiển nhiên nhận thức Tề gia nhân, vội vàng hướng Tề lão gia tử chúc mừng.
      Tề lão gia tử cùng Tề cha nghe thấy nàng dâu có việc gì, sớm cùng Hướng Tinh vây quanh trước mặt ba bé cưng, đối bác sĩ chúc mừng cũng biết, nghe thấy.
      “Ngượng ngùng a, Phương Phương. Lần này nhưng là cám ơn bạn!” Tề mẹ tuy rằng cũng muốn ôm cháu nội, nhưng vẫn hướng bạn học cũ lời cảm tạ, dù sao nàng cũng giúp nàng dâu đỡ đẻ.
      cần cảm tạ! , mình có hỗ trợ cái gì! Nàng dâu của bạn, có phải hay hiểu chút y a?” Vị này kêu bác sĩ Phương Phương vội vàng xua tay, tương đối có chút tò mò hỏi, có thể đem chính mình bảo dưỡng tốt như vậy, có chút tài năng đúng là được.
      “Là có chút.” Tề mẹ cười gật đầu, ánh mắt thường thường liếc về phía bé cưng.
      Bác sĩ buồn cười cười cười, cũng thức thời ý kiến bạn học cũ ôm cháu nội.
      “Ra sao có hay thoải mái?” Tề Thâm luôn luôn canh giữ ở trước giường Đỗ Nhược, thấy Đỗ Nhược tỉnh, vội cầm lấy gối đầu ở sau lưng, giúp đỡ nàng ngồi, khẩn trương hỏi.
      Đỗ Nhược cười lắc đầu, nhìn Tề Thâm, thấy ánh mắt của đối phương rất khẩn trương bất an, bình tĩnh rồi đến tràn đầy hạnh phúc ý cười, hai người bốn mắt nhìn nhau, Tề Thâm khỏi hôn trán Đỗ Nhược, trầm thấp nở nụ cười ra tiếng, “Vợ ơi, cám ơn em!”
      Như vậy quấn quýt si mê làm Đỗ Nhược nở nụ cười ra tiếng, nam nhân này a!
      Bất quá, nàng cũng già mồm cãi láo, nhàng mà “Ân” tiếng, lập tức nhìn mọi nơi chút, “Con đâu?”
      Tề Thâm cười , “Ông nội cùng ba mẹ lo lắng đứa khóc ầm ĩ đến em, ở cách vách!” Tề Thâm nhớ tới ba bánh bao kia trắng non mềm, nhếch miệng “Ha ha” vui vẻ.
      “Làm sao rồi?” Này giống ngốc rồi? Đỗ Nhược nhìn Tề Thâm vô duyên vô cớ cười ra tiếng.
      “Ha ha…” Tề Thâm gặp Đỗ Nhược nghi ngờ nhìn mình, cười lớn tiếng hơn, “Vừa mới ở trong này Trần Ngôn thấy được ba bé cưng, ghen ghét, khiêng Diêu Nhạc Nhạc chạy ra ngoài, nghe là điđăng kí ở cục dân chính.”
      Đỗ Nhược mở to hai mắt, đáy mắt cũng khôngche giấu ý được cười.
      “Ha ha ~” Tề Thâm đắc ý ưỡn ưỡn ngực than, “ nghĩ tới con trai và khuê nữ chúng ta vừa sinh ra coi như là hồng nương.”
      Đây chính là chuyện tốt!
      Đỗ Nhược nhàng mà vỗ Tề Thâm phen, “Nhanh ôm con lại đây, để em nhìn xem.”
      Lão bà đại nhân có lệnh, khẳng định lập tức làm. Tề Thâm lưu loát đứng lên, cũng ra ngoài, đứng ở ngoài cửa kêu hộ sĩ hỗ trợ đến cách vách gọi người.
      Trưởng bối Tề gia vừa nghe được đại công thần trong nhà tỉnh, vội ôm ba bảo bốiđang say sưa ngủ ở giường gặp mẹ.
      “Nhược Nhược, đây là nương.” Tề mẹ đem cháu trong lòng cẩn thận đưa cho con dâu, ý vui mừng đáy mắt thế nào cũng khôngche giấu được. Tiếp theo lại đem đại tôn tử trong lòng Tề lão gia tử đưa cho con, kêu ôm, bản thân mình tiếp nhận tiểu tôn tử trong lòng trượng phu.
      Tề Thâm sau khi mẹ làm mẫu xong, dùng bàn tay to nâng cái mông cùng tiểu thân mình của con, cúi đầu nhìn tiểu tử trong lòng tạp ba tạp ba cái miệng nhắn, khỏi ngây ngô nở nụ cười.
      Đỗ Nhược ôm nữ nhi, nhìn lại lão Đại Hòa lão Tam, đầu tròn căng, bỏ bao chân cùng tay ra, , nhìn đứa bên cạnh trượng phu, hốc mắt nàng đột nhiên nóng lên, thiếu chút nữa nhịn được rớt xuống nước mắt, đột nhiên cảm thấy đây là thời khắc nàng cảm thấy hạnh phúc nhất.
      “Làm sao rồi?” Chẳng lẽ thoải mái? Tề Thâm lúc nào cũng lưu ý nàng dâu, nhìn thấy hai mắt nàng đỏ lên, nước mắt muốn rớt xong, nhất thời liền khẩn trương hỏi.
      Cười lắc đầu, chẳng lẻ muốn mình nhất thời cảm khái, nhịn được muốn rơi lệ sao?
      Tề mẹ là phụ nữ, hiển nhiên biết tâm tưcon dâu, cười cầm tay Đỗ Nhược, “Nghe lão nhân gia , ở cữ thể tùy tiện rơi nước mắt.” Đối với con dâu, Tề mẹ là tâm thương , nhất là đối phương cho mình thêm ba cháu nội, toàn bộ đại viện, cũng là độc nhất.
      “Đặt tên sao?” Đỗ Nhược biết mình nhìn về phía Tề Thâm trong ánh mắt tràn đầy tình ý, Tề Thâm tức cảm thấy trong lòng tựa như có con mèo gãi, ngứa vô cùng, nhất thời trả lời được.
      có đâu!” Tề lão gia tử cùng Tề cha ngồi ở ghế sofa, nghe được Đỗ Nhược hỏi tên, nhất thời cướp đáp, phút cuối cùng vẫn còn quên khoét Tề cha liếc mắt cái, đều là tiểu tử này, ngay cái tên đều cùng bản thân tranh, hừ.
      Tề cha lạnh nhạt bị phụ thân cái liếc mắt, tênconđã cho phụ thân lấy, người cháu này giờ đến phiên mình, nghĩ đến ba bé cưng đáng , trong lòng kiên định hơn vài phần, cái gì cũng nhượng bộ.
      Cảm thấy hiểu vài phần, Đỗ Nhược cùng Tề mẹ nhìn nhau cười, dù sao đều là người trong lòng có tính toán, chuyện đặt tên bọn họ cũng lo lắng.
      Bình thường ở bên ngoài đều là mặt cương nghị nghiêm túc,Đại lão gia vì tranh đặt tên đứa đến mặt đỏ tai hồng, Đỗ Nhược cúi đầu nhìn ba bé cưng, hôn bé này, rồi hônbé kia, khóe miệng luôn luôn dương lên hạnh phúc, bé cưng, chúng ta người nhà đều phải luôn luôn hạnh phúc như vậy.

      p/s: Các chương này dài và khó edit, mình mần mò mãi mới xong 1 chương. Haizzz…

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :