1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cuộc sống đoàn tụ sum vầy sau khi trọng sinh - Nhược Nhan (c62) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Phúng viếng (nhất)

      Những ngày bình tĩnh khoái hoạt luôn trôi qua rất nhanh. Đảo mắt qua tết, các hàng quán bắt đầu mở cửa buôn bán, những kiêng kỵ trong năm mới cũng giảm rất nhiều
      .
      Thủy U Hàn hôm nay ăn cơm trưa xong, cảm thấy có chút buồn ngủ, liền ôm Kỳ nhi lên kháng thiêm thiếp, chợt nghe bên ngoài có người chuyện mơ hồ. Tựa hồ là nhủ mẫu cũng phụ nhân nào đó giọng chuyện, Thủy U Hàn mơ mơ màng màng nhớ đến người này hẳn là Đan đại nương, người đưa đậu hủ.

      Thủy U Hàn ở Âu Dương gia, lúc nào cũng cấp chút này nọ cho hạ nhân, phàm là nếu có việc sai sử, đều có ban này nọ cho bọn . Bọn hạ nhân thấy Thủy U hàn làm người hòa khí, lại ra tay hào phóng nên cũng rất thích thân cận chủ tớ ba người. Thủy U Hàn ngày thướng thích ăn nhất là đậu hủ, sữa đậu nành, cơ hồ mỗi này đều thể thiếu, bọn họ liền giới thiệu phụ nhân mở phường đậu hủ trong trấn, mỗi ngày đều đến giao hàng cho Thủy U Hàn. Năm mới nên cửa hàng ngừng sinh ý, đến hôm nay mới làm việc lại.

      Đan đại nương này Thủy U Hàn thấy hai lần, làm trung niên phụ nhân phúc hậu, rất biết ăn . Nghe hạ nhân của Âu Dương , Đan gia có tay nghề làm đậu hủ tổ truyền, đến đời chồng của Đan đại nương, tay nghề này cũng học được mười phần, nhưng làm người lại quá mức thành phúc hậu, nên sinh ý của phường đậu hủ tốt lắm.

      Sau khi cưới Đan đại nương quá môn. Tính tình của nàng cùng chồng nàng vừa vặn tương phản nhau, vào cửa được mấy tháng, nàng liền nhận ra chồng nàng tính cách quá mức thành và mềm yếu, nên nàng liền đem sinh ý phường đậu hủ nhận lấy, còn chồng nàng để cho chuyên tâm làm đậu hủ, hết thảy các mối làm ăn lui tới bên ngoài đều do nàng chưởng quản. Đan đại nương là người giao tế tốt đối với người ngoài nhiệt tình, cũng rất khôn khéo, phường đậu hủ trong tay nàng mỗi ngày khá hơn.

      Đan đại nương cùng nhủ mẫu tuổi xấp xỉ nhau, lễ mừng năm mới nàng đến, thấy hình nhủ mẫu cắt dán song cửa thập phần tinh mỹ rất thích. Nhủ mẫu liền cho nàng ít, nàng từ nay về sau nàng đưa hậu hủ đến cho nhiều chút, còn thích thú cũng nhủ mẫu chuyện hồi.

      Đan đại nương từ ở trong trấn, đối với việc nhà người khác ở đây nắm như lòng bàn tay. Mấy ngày nay, Thủy U hàn cùng gián tiếp nghe được nhiều chuyện bát quái nơi đây.

      “Vương gia này cũng biết tạo nghiệt gì, những chuyện kinh thiên động địa đều từ nhà mà ra.”

      “Nhà lại xảy ra chuyện?”

      “Đúng vậy a, ta là nghe hàng xóm của ta , nhà đứa con trai làm giúp việc bếp núc ở Vương gia, là mùng nhà người treo cổ. Ai u, là xui xẻo a.”

      “Nhà lại hại chết người, người chết là ai?”

      “Là tiểu nha đầu, kêu là tiểu Thảo. Nguyên lai chính là người hầu hạ Thái tam nương, cũng chính là Vương gia phu nhân. là hôm trước nàng còn rất tốt, biết tại sau qua hôm sau liền treo cổ ở trong phòng của mình. Người trong nhà tìm được nửa gói thạch tín trong phòng nàng, là nàng độc chết Vương gia phu nhân. tại Vương gia phu nhân hóa thành quỷ tìm nàng báo thù, cho nên nàng mưới treo cổ chết.”

      trận trầm mặc.

      “Cũng phải , phu nhân trước kia của Vương gia là người rất tốt. Đáng tiếc sau khi quá môn chỉ sinh nữ nhi, bao lâu lại mắc bệnh, giường chưa đến hai năm liền . Vương quản sau đó liền cưới Thái gia nương làm vợ kế. Nhắc tới Thái gia nương này, trừ bỏ tướng mạo đẹp hơn, còn lại đều thể so với phu nhân trước kia. Vương quản người khôn khéo, nhưng lại đối với nữ nhân này quá để trong mắt. Chỉ sợ vị phu nhân này mặt trời mọc ở hướng tây, cũng tin.”

      “Đúng vậy, tiểu thư nhà ta phải thiếu chút nữa là bị bọn họ hại chết đó sao.”

      “Phu nhân của các ngươi vốn là quý nhân, là người có phúc khí, còn có biểu ca như Âu Dương đại phu làm chỗ dựa. Chỉ đáng thương Lệ Mai kia, nữ nhân số khổ a!”

      “Lệ mai là ai?” Nhủ mẫu hỏi.

      “Đây đều là chuyện nhiều năm về trước. Lệ Mai là nha đầu ở Vương gia, lúc ấy cũng chừng mười lăm mười sáu tuổi, tướng mạo cũng thanh tú. Mẹ của nàng có tiền để cho ca ca của nàng cưới vợ, liền đem nàng bán cho Vương gia. Nha đầu kia cũng may, lần đó Thái tam nương ở nhà, Vương quản uống say nên nàng phải tự mình đưa trà cho Vương quản ….sau đó… tình nát bét. Vương quản sau khi tỉnh rượu, cho nàng thỏi bạc rồi đuổi . Nhưng sau đó chuyện bị Thái tam nương biết, đem Lệ Mai hung hăng đánh cho trận, nàng là hồ ly tinh, muốn leo trèo bấu víu cành cao. Bắt nàng phải chùi bồn cầu, còn thường xuyên đến tra tấn nàng.”

      “Chùi bồn cầu? tại Thái tam nương chết, chắc nàng có thể sống dễ dàng hơn chút?” Nhủ mẫu lại hỏi.

      “Làm gì có, nàng ngay cả phúc chùi bồn cầu cũng có, cho nên ta mới nàng mạng khổ a. Lệ Mai này chà bồn cầu mấy tháng, cảm thấy bụng của mình càng lúc càng lớn, tìm lang trung xem mạch mới biết mình có con. Nàng nghĩ phải tìm Vương quản nhưng lại tìm được. Trái lại Thái thị nhận được tin tức. Đầu tiên là dùng chày gỗ đánh nàng, sau đó lại tìm hai hán tử cưỡng hiếp Lệ Mai rồi đem xác nàng ném ra khỏi cửa. Vẫn là láng giềng nhìn được, thu lấy thi thể của nàng. Ai u, lúc đó trông nàng rất thảm, đoàn máu me nhày nhụa thịt mặt đất. Người nhìn qua ai khóc. Nữ nhân họ Thái này, là nghiệp chướng.”

      “Người nhà của Lệ Mai kia cũng cho qua?” thanh nhủ mẫu có chút nghẹn ngào.

      như vậy còn có thể thế nào. Nhà nàng có ra mặt, cũng có tiền lên tòa án. Vương quản cho nhà nàng trăm lượng bạc, bọn họ đem Lệ Mai chôn, sau đó liền rời . Ai, bất quá ông trời có mắt. Tiểu Thảo này, nguyên lai là người cùng làm việc với Lệ Mai, Lệ Mai so với nàng lớn hơn nên rất chiếu cố nàng, đối đãi với nàng như em ruột. Có lần tiểu Thảo bị bệnh nặng, người của Vương gia chịu cho tìm lang trung, vẫn là Lệ Mai tìm thuốc cho nàng uống, lại đưa nước cơm cho nàng, tiểu Thảo mới có thể nhặt về mạng. Lệ Mai , tiểu Thảo khóc chết khóc sống hết mấy ngày. Đứa này bình thường nhác gan, cũng sợ phiền phức, nhìn thế nào cũng giống là người có tâm kế, nghĩ tới cuối cùng nàng cũng báo thù cho Lệ Mai. Đáng tiếc là mạng nàng cũng bị kéo theo.”

      “Đều là người đáng thương.” Nhủ mẫu thở dài.

      “Còn chưa hết. Còn có nữ nhi của vợ Trước của Vương quản , gọi là Lan Nhi, bình thường Thái tam nương đều đem nàng xem như là tiểu nha đầu để sai sử, đánh chính là mắng. Bây giờ còn Thái tam nương, cuộc sống của nàng có thể tốt lên chút. Ta nghe người đến nhà phúng viếng, Vương quản ốm yếu, đều là tay nương này sắp xếp mọi chuyện. Nhìn giống như là thay đổi thành người hoàn toàn khác.”

      “Ai u, xem ta cùng ngươi chuyện liền quên mất thời gian. Ta phải nhanh về, ngày mai vẫn đến đưa đậu nành và đậu hủ như bình thường chứ?”

      “Đúng, cứ mang đến như bình thường. Đan đại nương thong thả.”

      lát sau nhủ mẫu vén mành vào nhà trong, thấy Thủy U Hàn liền hỏi: “Tiểu thư, chúng ta chuyện đánh thức người sao?”

      “Là con tự tỉnh ngủ. Bất quá, lời của các người con cũng nghe được.”

      “Ai…Vương gia này, xem như là ác giả ác báo .”

      Buổi chiều, Thủy U Hàn tìm Âu Dương.

      “Đại ca, muội muốn đến Vương gia chuyến.”
      Last edited by a moderator: 18/4/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 33: Phúng viếng (nhất)

      Những ngày bình tĩnh khoái hoạt luôn trôi qua rất nhanh. Đảo mắt qua tết, các hàng quán bắt đầu mở cửa buôn bán, những kiêng kỵ trong năm mới cũng giảm rất nhiều
      .
      Thủy U Hàn hôm nay ăn cơm trưa xong, cảm thấy có chút buồn ngủ, liền ôm Kỳ nhi lên kháng thiêm thiếp, chợt nghe bên ngoài có người chuyện mơ hồ. Tựa hồ là nhủ mẫu cũng phụ nhân nào đó giọng chuyện, Thủy U Hàn mơ mơ màng màng nhớ đến người này hẳn là Đan đại nương, người đưa đậu hủ.

      Thủy U Hàn ở Âu Dương gia, lúc nào cũng cấp chút này nọ cho hạ nhân, phàm là nếu có việc sai sử, đều có ban này nọ cho bọn . Bọn hạ nhân thấy Thủy U hàn làm người hòa khí, lại ra tay hào phóng nên cũng rất thích thân cận chủ tớ ba người. Thủy U Hàn ngày thướng thích ăn nhất là đậu hủ, sữa đậu nành, cơ hồ mỗi này đều thể thiếu, bọn họ liền giới thiệu phụ nhân mở phường đậu hủ trong trấn, mỗi ngày đều đến giao hàng cho Thủy U Hàn. Năm mới nên cửa hàng ngừng sinh ý, đến hôm nay mới làm việc lại.

      Đan đại nương này Thủy U Hàn thấy hai lần, làm trung niên phụ nhân phúc hậu, rất biết ăn . Nghe hạ nhân của Âu Dương , Đan gia có tay nghề làm đậu hủ tổ truyền, đến đời chồng của Đan đại nương, tay nghề này cũng học được mười phần, nhưng làm người lại quá mức thành phúc hậu, nên sinh ý của phường đậu hủ tốt lắm.

      Sau khi cưới Đan đại nương quá môn. Tính tình của nàng cùng chồng nàng vừa vặn tương phản nhau, vào cửa được mấy tháng, nàng liền nhận ra chồng nàng tính cách quá mức thành và mềm yếu, nên nàng liền đem sinh ý phường đậu hủ nhận lấy, còn chồng nàng để cho chuyên tâm làm đậu hủ, hết thảy các mối làm ăn lui tới bên ngoài đều do nàng chưởng quản. Đan đại nương là người giao tế tốt đối với người ngoài nhiệt tình, cũng rất khôn khéo, phường đậu hủ trong tay nàng mỗi ngày khá hơn.

      Đan đại nương cùng nhủ mẫu tuổi xấp xỉ nhau, lễ mừng năm mới nàng đến, thấy hình nhủ mẫu cắt dán song cửa thập phần tinh mỹ rất thích. Nhủ mẫu liền cho nàng ít, nàng từ nay về sau nàng đưa hậu hủ đến cho nhiều chút, còn thích thú cũng nhủ mẫu chuyện hồi.

      Đan đại nương từ ở trong trấn, đối với việc nhà người khác ở đây nắm như lòng bàn tay. Mấy ngày nay, Thủy U hàn cùng gián tiếp nghe được nhiều chuyện bát quái nơi đây.

      “Vương gia này cũng biết tạo nghiệt gì, những chuyện kinh thiên động địa đều từ nhà mà ra.”

      “Nhà lại xảy ra chuyện?”

      “Đúng vậy a, ta là nghe hàng xóm của ta , nhà đứa con trai làm giúp việc bếp núc ở Vương gia, là mùng nhà người treo cổ. Ai u, là xui xẻo a.”

      “Nhà lại hại chết người, người chết là ai?”

      “Là tiểu nha đầu, kêu là tiểu Thảo. Nguyên lai chính là người hầu hạ Thái tam nương, cũng chính là Vương gia phu nhân. là hôm trước nàng còn rất tốt, biết tại sau qua hôm sau liền treo cổ ở trong phòng của mình. Người trong nhà tìm được nửa gói thạch tín trong phòng nàng, là nàng độc chết Vương gia phu nhân. tại Vương gia phu nhân hóa thành quỷ tìm nàng báo thù, cho nên nàng mưới treo cổ chết.”

      trận trầm mặc.

      “Cũng phải , phu nhân trước kia của Vương gia là người rất tốt. Đáng tiếc sau khi quá môn chỉ sinh nữ nhi, bao lâu lại mắc bệnh, giường chưa đến hai năm liền . Vương quản sau đó liền cưới Thái gia nương làm vợ kế. Nhắc tới Thái gia nương này, trừ bỏ tướng mạo đẹp hơn, còn lại đều thể so với phu nhân trước kia. Vương quản người khôn khéo, nhưng lại đối với nữ nhân này quá để trong mắt. Chỉ sợ vị phu nhân này mặt trời mọc ở hướng tây, cũng tin.”

      “Đúng vậy, tiểu thư nhà ta phải thiếu chút nữa là bị bọn họ hại chết đó sao.”

      “Phu nhân của các ngươi vốn là quý nhân, là người có phúc khí, còn có biểu ca như Âu Dương đại phu làm chỗ dựa. Chỉ đáng thương Lệ Mai kia, nữ nhân số khổ a!”

      “Lệ mai là ai?” Nhủ mẫu hỏi.

      “Đây đều là chuyện nhiều năm về trước. Lệ Mai là nha đầu ở Vương gia, lúc ấy cũng chừng mười lăm mười sáu tuổi, tướng mạo cũng thanh tú. Mẹ của nàng có tiền để cho ca ca của nàng cưới vợ, liền đem nàng bán cho Vương gia. Nha đầu kia cũng may, lần đó Thái tam nương ở nhà, Vương quản uống say nên nàng phải tự mình đưa trà cho Vương quản ….sau đó… tình nát bét. Vương quản sau khi tỉnh rượu, cho nàng thỏi bạc rồi đuổi . Nhưng sau đó chuyện bị Thái tam nương biết, đem Lệ Mai hung hăng đánh cho trận, nàng là hồ ly tinh, muốn leo trèo bấu víu cành cao. Bắt nàng phải chùi bồn cầu, còn thường xuyên đến tra tấn nàng.”

      “Chùi bồn cầu? tại Thái tam nương chết, chắc nàng có thể sống dễ dàng hơn chút?” Nhủ mẫu lại hỏi.

      “Làm gì có, nàng ngay cả phúc chùi bồn cầu cũng có, cho nên ta mới nàng mạng khổ a. Lệ Mai này chà bồn cầu mấy tháng, cảm thấy bụng của mình càng lúc càng lớn, tìm lang trung xem mạch mới biết mình có con. Nàng nghĩ phải tìm Vương quản nhưng lại tìm được. Trái lại Thái thị nhận được tin tức. Đầu tiên là dùng chày gỗ đánh nàng, sau đó lại tìm hai hán tử cưỡng hiếp Lệ Mai rồi đem xác nàng ném ra khỏi cửa. Vẫn là láng giềng nhìn được, thu lấy thi thể của nàng. Ai u, lúc đó trông nàng rất thảm, đoàn máu me nhày nhụa thịt mặt đất. Người nhìn qua ai khóc. Nữ nhân họ Thái này, là nghiệp chướng.”

      “Người nhà của Lệ Mai kia cũng cho qua?” thanh nhủ mẫu có chút nghẹn ngào.

      như vậy còn có thể thế nào. Nhà nàng có ra mặt, cũng có tiền lên tòa án. Vương quản cho nhà nàng trăm lượng bạc, bọn họ đem Lệ Mai chôn, sau đó liền rời . Ai, bất quá ông trời có mắt. Tiểu Thảo này, nguyên lai là người cùng làm việc với Lệ Mai, Lệ Mai so với nàng lớn hơn nên rất chiếu cố nàng, đối đãi với nàng như em ruột. Có lần tiểu Thảo bị bệnh nặng, người của Vương gia chịu cho tìm lang trung, vẫn là Lệ Mai tìm thuốc cho nàng uống, lại đưa nước cơm cho nàng, tiểu Thảo mới có thể nhặt về mạng. Lệ Mai , tiểu Thảo khóc chết khóc sống hết mấy ngày. Đứa này bình thường nhác gan, cũng sợ phiền phức, nhìn thế nào cũng giống là người có tâm kế, nghĩ tới cuối cùng nàng cũng báo thù cho Lệ Mai. Đáng tiếc là mạng nàng cũng bị kéo theo.”

      “Đều là người đáng thương.” Nhủ mẫu thở dài.

      “Còn chưa hết. Còn có nữ nhi của vợ Trước của Vương quản , gọi là Lan Nhi, bình thường Thái tam nương đều đem nàng xem như là tiểu nha đầu để sai sử, đánh chính là mắng. Bây giờ còn Thái tam nương, cuộc sống của nàng có thể tốt lên chút. Ta nghe người đến nhà phúng viếng, Vương quản ốm yếu, đều là tay nương này sắp xếp mọi chuyện. Nhìn giống như là thay đổi thành người hoàn toàn khác.”

      “Ai u, xem ta cùng ngươi chuyện liền quên mất thời gian. Ta phải nhanh về, ngày mai vẫn đến đưa đậu nành và đậu hủ như bình thường chứ?”

      “Đúng, cứ mang đến như bình thường. Đan đại nương thong thả.”

      lát sau nhủ mẫu vén mành vào nhà trong, thấy Thủy U Hàn liền hỏi: “Tiểu thư, chúng ta chuyện đánh thức người sao?”

      “Là con tự tỉnh ngủ. Bất quá, lời của các người con cũng nghe được.”

      “Ai…Vương gia này, xem như là ác giả ác báo .”

      Buổi chiều, Thủy U Hàn tìm Âu Dương.

      “Đại ca, muội muốn đến Vương gia chuyến.”
      Last edited by a moderator: 20/4/15
      mylien1961, Tuyết Liên, sanone21122 others thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 34: Chuyển nhà.

      Lại qua hai ngày, Âu Dương nhận được thư gửi từ lão quản gia tòa nhà Tế Thủy thành, hỏi khi nào trở về. Vương Yên Nhiên cũng cho người nhắn tin, thúc giục Âu Dương cùng Thủy U Hàn nhanh chóng đến Tế Thủy thành, còn là đợi họ đến cùng nhau dạo hội hoa đăng.

      Âu Dương nhận thư, tìm Thủy U Hàn thương lượng. Khi nhắc tới hội hoa đăng , Thủy U Hàn khỏi có chút nhảy nhót. Dù sao tới nơi này lâu như vậy nhưng vẫn mực ở nông thôn. Tuy rằng cuộc sống điền viên điềm tĩnh tốt đẹp, nhưng vẫn thiếu chút náo nhiệt, phồn hoa. Thủy U Hàn tuy rằng là người của hai thế giới, lại vừa lên chức làm mẫu thân, nhưng dù sao vẫn là tuổi thanh xuân. Yên lặng suy nghĩ hồi, nếu như bây giờ dọn cũng là chuyện tốt.

      “Đại ca, nếu bây giờ sớm dọn cũng chưa hẳn là thể, chỉ là, chúng ta…chỉ sợ phải phiền toái đại ca nhờ người giúp muội tìm nhà trước mới tốt. Ân, bọn muội bốn người, nhà cũng cần lớn. Đại ca cho người dò xét, muội cũng cầu gì nhiều, chỉ cần hoàn cảnh xung quanh tốt chút.”

      Âu Dương cười: “Như thế nào, tiểu Hàn muốn cùng đại ca ở cùng nhau sao? Hẳn là ghét bỏ đại ca lượng cơm lớn, muốn tiếp tục làm cơm cho huynh ăn?” “Đại ca đừng chê cười muội. Muội trù nghệ cũng bình thường, chỉ có mình đại ca chê. Kỳ , muội vốn định , đại ca giúp muội tìm chỗ tốt, tốt nhất là cách đại ca gần chút. Nhưng mà, mẹ con muội phiền toái huynh nhiều lắm rồi, cho nên lời này muội tiện mở miệng.”

      “Tiểu Hàn, lời này của muội có vẻ xa lạ. Huynh xem muội là em để đối đãi, muốn chiếu cố muội có phiền toái gì. Muội về sau được những chuyện như vậy nữa, bằng huynh tức giận.” xong liền quay đầu , để ý tới Thủy U Hàn. (Dỗi ~)

      Thủy U Hàn thấy Âu Dương như vậy, liền nhanh chóng qua, cầm lấy ấm trà rót cho Âu Dương chén. Sau đó bưng ly trà đưa đến trước mặt Âu Dương.

      “Đại ca, huynh đừng giận. Muội chỉ nghĩ là mình là mẫu thân của đứa rồi, còn mang theo nhủ mẫu cùng tiểu Hồng, cũng là nhất gia chi chủ. Vô luận như thế nào, muội cũng muốn gánh vác trọng trách gia chủ này, để cho bọn họ có thể dựa vào muội, để cho người khác biết được muội có thể chống đỡ môn hộ. Đương nhiên, họ cùng đại ca giống nhau. Muội về sau vậy nữa.”

      Âu Dương tiếp nhận ly trà, nhìn Thủy U Hàn.

      “Tiểu Hàn, muội là người mạnh mẽ, tâm tư của muội huynh có thể hiểu được. Nhưng mà bọn muội dù sao cũng là nữ tắc. Tế Thủy thành tuy rằng trật tự tốt nhưng đến mức đêm cần đóng cửa. Để muội tự mình lập môn hộ, huynh lo lắng. Huynh sớm nghĩ rồi, tòa nhà ở Tế Thủy thành của huynh có tiểu viện, cũng lớn lắm, tổng cộng có mười gian phòng, nhưng tiền thính hậu viện đều đầy đủ, còn có cổng ra vào riêng thông ra phố. Huynh cho người quét tước tốt lắm, bọn người các muội về sau ở đó. Như vậy huynh cũng dễ dàng chiếu ứng, mà muội cũng có thể tự lập môn hộ. Tiểu Hàn muội xem như vậy có vừa ý ?”

      Vừa, rất vừa. Thủy U Hàn nhấp miệng cười: “Đại ca, huynh thay muội tính toán hết mọi thứ chu đáo.”

      Chuyển nhà cũng phải là việc đơn giản, cũng may có quản của Âu Dương cùng hạ nhân hỗ trợ. ngày này, nhủ mẫu ở lại chiếu khán Kỳ nhi, Thủy U Hàn dẫn tiểu Hồng, cũng với hai gã sai vặt của Âu Dương quay về Vương gia thôn khuân đồ.
      Mọi người vừa đến chở ở tại Vương gia thôn, Hải bá ra tiếp đón vào bên trong. Thủy U Hàn dặn dò tiểu Hồng cần chuyển những thứ gì, những thứ nào cần cẩn thận. Tiểu Hồng theo lời, dẫn đám sai vặt vào bên trong. Thủy U Hàn thỉnh Hải bá ngồi xuống chuyện.

      Hải bá thấy Thủy U Hàn như vậy, lại thấy mấy gã sai vặt chuyển từng kiện đồ ra khỏi nhà, liền hiểu ý đồ của Thủy U Hàn khi đến đây, khỏi chấn động. Kỳ mấy ngày nay, Hải bá cũng phần nào đoán được dự tính của Thủy U Hàn, trong lòng cũng dự liệu có ngày hôm nay, nhưng vẫn kiềm được kinh ngạc.

      “Phu nhân, người đây là muốn làm gì?” Hải bá từ ghế đứng vọt lên, hỏi Thủy U Hàn.

      “Hải bá, ta muốn dọn , về sau ở nơi này nữa.” Thủy U Hàn đáp vô cùng bình tĩnh.

      “Như vậy sao được, như vậy sao được. Phu nhân, lúc trước Lý quản mang người tới, cũng có qua phu nhân phải ở nơi này để tịnh dưỡng. Lý quản ý tứ ở trong phủ là muốn để ta coi người kỹ…, chiếu cố người tốt. tại phu nhân muốn dọn , hỏi qua ý tứ của Hầu phủ chưa? Ta biết như thế nào giải thích với người trong phủ?” Hải bá hỏi nàng.

      Thủy U Hàn khoát tay, khiến Hải bá ngồi xuống.

      “Chuyện trong phủ, ta gửi thư, về sau ta cùng Hầu phủ còn quan hệ nữa rồi, ta ở đâu, làm cái gì, đều là việc của ta. Chỉ cần làm gì trái pháp luật, ngay cả hoàng đế lão gia cũng thể xử phạt ta. đến ý tứ của người trong phủ, cùng với công đạo của Hải bá chính là ta bị giam vào nhà lao, hoặc bị đánh chết, hoặc bị kêu án hình, phải cũng là ý tứ trong phủ sao?”

      Thủy U Hàn nhìn sắc mặt tái nhợt của Hải bá, liền chậm giọng điệu : “Hải bá, ta đây cũng là bất đắc dĩ. Ngươi nghĩ chút chuyện phát sinh trong mấy tháng này, ta nếu tiếp tục ở đây nữa, liệu có giữ được mệnh ? Như bây giờ lại tốt hơn. Người trong phủ kia biết ta rồi, về sau cần công nuôi ta, chỉ sợ họ cũng thở phào nhõm.”

      “Ta biết Thủy phu nhân bị ủy khuất, đều là ta lo lắng chu toàn. Bất quá phu nhân có nghĩ rằng người ở nơi này, vẫn còn có cơ hội quay lại phủ. Về sau người trong phủ nhớ tới, thấy phu nhân hiền lành an phận, biết đâu họ mềm lòng, đem phu nhân trở về, phải tất cả đều vui vẻ sao?”

      Hải bá thấy sắc mặt của Thủy U Hàn cho là đúng, vẫn tiếp tục :

      “Hải bá mặc dù thân phận là hạ nhân, nhưng trước mặt người Hầu phủ vẫn có chút thể diện. Ở cùng mấy ngày nay, phu nhân làm người như thế nào ta đều xem ràng trong mắt, về sau Hầu phủ có thiếu phu nhân như người đó chính là phúc của hậu bối. Ta là người thô kệch, nhưng vẫn biết được chút ít chuyện xưa. Phu nhân xuất thân danh giá, đạo lý kia hẳn là có thể hiểu ràng. Phu nhân tại khổ ít, nhưng người suy nghĩ chút, vì ngày sau có thể cùng thiếu gia gương vỡ lại lành, vẫn nên nhịn xuống.”

      Thủy U Hàn thở dài, đây là gà giảng cho vịt nghe. nghĩ tới cửa ải của Hải bá lại khó khăn như vậy. Tuy nhiên, quyết định của nàng vì Hải bá mà thay đổi. Nàng muốn rời , Hải bá cũng thể ngăn được, nhưng Thủy U Hàn vẫn muốn để Hải bá nghĩ thông suốt.

      tới đây, Thủy U Hàn nhìn thần tình mặt Hải bá, tựa hồ là đồng tình, khỏi tiếp tục : “Huống hồ, giống như ta, lại lo lắng chuyện trong phủ. Chuyện tổ yến độc lần này, tuy rằng ta cầu xin người khác ép xuống nhưng chưa chắc người ta lại moi ra. Nhưng về sau khi ta còn là người trong phủ, người ngoài cũng thể bởi vì chuyện này mà lên án, cũng miễn liên lụy đến Hầu gia và đại thiếu gia. Như thế mọi người đều được lợi, vì bọn họ, ta cam tâm tình nguyện làm như vậy. Nếu về sau có ăn khang nuốt khổ, ta câu oán hận cũng .”

      “Phu nhân, người là…., ta trước đây theo hầu hạ đại thiếu gia mấy năm. Đại thiếu gia là người tốt, người lại hy sinh vì như vậy, ai….”

      Thủy U Hàn thấy Hải bá cảm khái, cũng nhắc đến chuyện cho mình rời mà chuyển hướng đề tài.

      gã sai vặt tiến vào bẩm báo: “Thủy phu nhân, bên ngoài có người xưng là con dâu Xuân Sinh, mang theo cả nhà đến muốn gặp người.”

      Thủy U Hàn để họ nhanh chóng tiến vào. lát sau, quả nhiên là con dâu Xuân Sinh mang người nhà tiến vào. Những người này nhìn thấy Thủy U Hàn đều quỳ xuống. Thủy U Hàn nhanh đến đỡ lão ông đứng lên.

      “Làm cái gì vậy, mau đứng lên . Ta còn tạ ơn các người bênh vực lẽ phải, như thế nào còn dám chịu lễ của các người.”

      Hải bá cũng ở bên khuyên bảo, toàn gia mới chậm rãi đứng lên. Thủy U Hàn để bọn họ ngồi xuống, nhưng cuối cùng chỉ có lão ông kia là ngồi, Xuân Sinh cùng nương tử , còn có mấy hài tử đều đứng bên người lão ông.

      Lão ông hướng Thủy U Hàn chắp tay làm lễ: “Con dâu này của ta bất quá chỉ lên công đường vài câu , nhưng phu nhân lại chiếu cố như vậy. Lại sợ nhà ta bị tiểu nhân hại liền cho nhiều bạc. Lão hán cả đời cũng chưa gặp qua tiền nhiều như vậy, phu nhân là tâm địa bồ tát.”

      Nguyên lai đây là phụ thân của Xuân Sinh. Xuân Sinh đứng bên cũng liên tục lời cảm tạ.

      “Việc này có gì đáng để cảm kích. Liên lụy các người phải xa xứ, ta là khó có thể an tâm.”

      Con dâu Xuân Sinh liền : “Phu nhân đừng như vậy. Hôm đó ta về nhà, cùng nhà chồng thương lượng qua, có số tiền này, nhà ta dời đến núi bên kia, gần với nhà mẹ đẻ của ta rồi mua ít đất, cũng làm địa chủ a. Còn có phu nhân truyền cho chúng ta tay nghề trồng nấm, hàng năm cũng có thể kiếm chút bạc. Nhà chúng ta còn định về sau đưa mấy hài tử học. Vạn nhất có đứa có tiền đồ, nhà ta cũng lão thái gia, lão thái thái.”

      Con dâu Xuân Sinh xong, cả phòng cười rộ lên.

      Con dâu Xuân Sinh liền : “Phu nhân, ta còn muốn hỏi người chuyện, biện pháp trồng nấm ta có thể truyền cho vài….huynh đệ nữa được ? Bọn họ ngày hôm trước đến nhà chúng ta, nghe chúng ta nên cũng muốn học.”

      Thủy U Hàn gật đầu: “Ngươi học xong tay ngề đó là của ngươi, muốn dạy cho ai liền dạy cho người đó, cần hỏi ta.”

      Con dâu Xuân Sinh vội vàng cảm tạ. Nhân dịp lễ mừng năm mới, Thủy U Hàn cùng nhủ mẫu lấy chỉ màu xuyến mấy đồng tiền lại, dự định làm tiền khen thưởng mừng tuổi. Hôm nay trở về Thủy U Hàn cũng có mang theo chút, liền mang ra phát cho mấy hài tử nhà Xuân Sinh. Người nhà họ tạ ơn, lại chuyện thêm lúc rồi mới cáo từ.

      Tiểu Hồng tiến vào bẩm cáo với Thủy U Hàn mọi thứ đều được thu dọn chỉnh tề. Thủy U Hàn tự mình vào bên trong xem xét vòng, hồi tưởng lại những kỷ niệm gắn liền với nơi này, trong lòng vẫn có chút lưu luyến. Mấy ngày qua Thủy U Hàn ở nhà, phòng ươm vẫn được Hải bá chăm sóc cẩn thận. Thủy U Hàn lưu lại phòng ươm cho Hải bá, lại cảm tạ mấy tháng nay chiếu cố chủ tử các nàng. Hai bên khách sáo phen, Thủy U Hàn mới lên xe rời .

      Đoàn người xa, tiểu Hồng liền với Thủy U Hàn: “Tiểu thư, người xem, Hả bá còn nhìn chúng ta kia. Ta thấy vừa rồi cùng chúng ta cáo biệt, nước mắt cũng muốn đảo quanh. Ai, Hải bá là người tốt, đối với chúng ta tồi.” Thủy U Hàn nghe tiểu Hồng vậy, cũng nhấc màng xe lên nhìn. Quả nhiên thấy Hải bá vẫn còn đứng trước cửa toàn nhà, hướng bên này vẫy tay.

      “Hải bá………., quả là người tốt. Ai……”Thủy U Hàn thở dài, khỏi có chút hối hận, vừa rồi nên những lời thẳng thừng như vậy với lão nhân này.

      Xe ngựa ra khỏi thôn, lên đại lộ. Xa phu thét to tiếng, con ngựa mũi phun phì phì, chậm rãi chạy , hồi lâu, Vương gia thôn bị bỏ lại phía sau. Xe ngựa rẽ vào chỗ ngoặc, Thủy U hàn quay đầu lại nhìn, thấy mảng ruộng đất, núi non, mà con đường phía trước ngày càng rộng mở, tâm cảnh Thủy U Hàn khỏi rộng thoáng theo.
      Last edited by a moderator: 20/4/15

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 35: Tế Thủy thành.

      ngày này, Âu Dương, Thủy U Hàn mộ đường theo cửa nam Tế Thủy thành vào thành. Âu Dương cùng mấy người nhà cưỡi ngựa, chủ tớ ba người Thủy U Hàn ngồi xe. Xe được che rèm dày, bên ngoài còn bọc tầng chăn. Bên trong lại được lót đệm mềm, Thủy U Hàn ôm Kỳ nhi, nghiêng người tựa vào gối, lấy điểm tâm cái bàn bỏ vào miệng. Nhủ mẫu cùng tiểu Hồng ngồi bên cạnh, đem hỏa lô giữ ấm sữa tươi.

      Gia sản Thủy U hàn đều ở mấy chiếc xe ngựa ở phía sau. Có rau cải, vải vóc, còn có xoong chảo chum vại, gà sấy, cá khô…

      Đây là những thứ Thủy U Hàn đích thân đặt mua. Bên trong còn có rượu a, tương a, nàng tốn ít tâm huyết, làm sao có thể ném . tại nhà nàng có già, dưới có trẻ , nàng là nhất gia chi chủ gánh vác cả nhà, làm sao mà tính toán tỉ mỉ cho được?

      Vào thành, phần lớn là đường lót đá xanh. Xe ngưa bỗng nhiên dừng lại. Thủy U Hàn kinh ngạc, chợt nghe tiếng Âu Dương cùng người khác chuyện.

      “Phác Y huynh, cuối cùng ngươi cũng trở lại. Chuyến này chính là hơn năm, tất cả mọi người đều rất nhớ ngươi a. Mấy ngày nay gia mẫu còn nhắc đến ngươi. Ngươi trở lại, phải đến Vân Lai điếm mọi người cùng nhau tụ hội, ta làm ông chủ a.”

      “Nhị công tử đúng. Ta đương nhiên muốn cùng mọi người tụ hội, bất quá ngươi cũng phải để ta về nhà chứ.”

      “Ha ha, tốt. Cứ quyết định vậy .”

      Hai người giỡn vài câu rồi cáo từ, xe ngựa mới bắt đầu di động. Thủy U Hàn nhịn được vén rèm che lên góc, nhìn trộm xung quanh. Chỉ thấy bóng dáng bạch y tuấn cưỡi ngựa trắng, bị gia nhân vây quanh xa.

      “Tiểu Hàn, muội xem bên này, chính là Tế Sinh đường của nhà huynh.” Âu Dương thấy Thủy U Hàn vén rèm xe lên đánh giá xung quanh.

      Nguyên lai đây là cửa hàng có hai mặt tiền nằm ở trung tâm ngã tư đường rộng rãi. Bởi vì đây là tháng giêng, vẫn còn nhiều cửa hàng đóng cửa, nhưng vẫn có thể tưởng tượng ra cảnh tượng phồn hoa bình thường. Cửa hàng của Âu Dương nằm giữa tiệm văn phòng tứ bảo và châu báo lâu. Tấm biển đề to ba chữ “Tế Sinh Đường”, cũng là mở cửa. Chưởng quầy bên trong nhìn thấy đoàn người của Âu Dương, liền chạy đến chào.

      “Mấy ngày nay tất cả mọi người cực khổ. Ngươi thông báo với mọi người, phàm là người nào làm công trong cửa hàng vào tháng giêng, đều gấp đôi tiền công.”

      Chưởng quỹ cười híp mắt đáp ứng, rồi hướng Âu Dương : “Gia, người lần này về nông thôn lâu. Lão quản gia vẫn nhắc đến người, nhiều khách hàng cũng nhớ kỹ người. Người cuối cùng cũng trở lại, vẫn nhanh chút về nhà , để lão quản gia chờ sốt ruột.”

      Âu Dương lại dặn chưởng quầy vài câu, mới thúc giục ngựa lên phía trước. Xe ngựa được hai khắc liền dừng lại. Thủy U Hàn trong xe ngựa. Thủy U Hàn ngồi trong xe nghe được thanh già nua: “Thiếu gia, người trở lại. Tiểu Tam, mau giúp thiếu gia dẫn ngựa. Thiếu gia người mau vào phòng ngồi, bên ngoài rất lạnh lẽo.”

      “Đồng thúc, tiểu viện bên kia thu thập xong chưa?”

      “Nhận được thư của thiếu gia là bắt đầu thu xếp, lại chuyển thêm gia cụ qua. Sớm chuẩn bị thỏa đáng. Biết hôm nay có người đến, kháng bên kia cũng được đốt nóng, người đến là có thể vào ở.” Lần này là thanh nữ.

      “Làm phiền Đồng thúc, Đồng thẩm phí tâm.”

      “Tiểu Hàn, đến nhà rồi.”

      Tiểu Hồng đem rèm xe vén lên, Thủy U Hàn nhìn thấy bên cạnh Âu Dương là nam nữ có chút tuổi. Gặp Thủy U Hàn liền cúi người hành lễ.

      Âu Dương giúp Thủy U Hàn xuống xe, phụ nhân kia thấy trong lòng Thủy U Hàn ôm béo oa nhi trắng nõn, cặp mắt lập tức sáng rọi.

      Âu Dương bên giới thiệu: “Tiểu Hàn, Đồng thúc, Đồng thẩm là lão quản gia nhà huynh, Đồng thúc trông coi bên ngoài, Đồng thẩm trông coi bên trong. Muội về sau có chuyện gì, cứ cùng bọn họ . Đồng thúc, Đồng thẩm đây chính là Thủy muội mà ta nhắc đến.”

      Thủy U Hàn tiếp đón: “Đồng thúc, Đồng thẩm.”

      Ở bên ngoài chuyện tiện, đồng thúc mang người dỡ hàng. Đồng thẩm dẫn Thủy U Hàn hướng trong nhà . Vừa , vừa đem các nơi trong phủ giới thiệu cho Thủy U Hàn. Thủy U Hàn thấy Đồng thẩm hiền lành, thái độ nhiệt tình, trong lòng cũng cao hứng.

      Y theo lời Âu Dương phân phó, vài người tới, dẫn đến tiểu viện được an bài.
      Thủy U Hàn xem viện này, quả nhiên y như lời Âu Dương , có cái hẻm thông đến phía bên phải thư phòng Âu Dương, còn có cổng lớn sát mặt phố. Sân khéo léo, phòng xá hành lang gấp khúc tinh tế. Đồng thẩm đưa Thủy U Hàn tới phòng hảo hạng, trong phòng sớm đặt chậu than, kháng cũng được đốt ấm áp.
      Thủy U Hàn tình cảm tạ: “Đồng thẩm quả là phí tâm, về sau chỉ sợ thiếu chuyện phải phiền toái đến Đông thẩm và Đòng thúc, ta cảm ơn trước.”

      Đồng thẩm cười: “ có gì, có gì. Thiếu gia gửi thư nhắn nhủ ràng, muốn ta thu thập chu đáo chút, được chậm trễ. Thủy phu nhân thấy có điểm nào vừa ý, cứ việc cùng ta, ta cho người thay đổi là được.”

      Âu Dương với Thủy U Hàn: “Tiểu Hàn, muội xem nơi này có được ? Ở có quen hay ?”

      Thủy U Hàn chính mình rất hài lòng, Đồng thẩm lại đến giúp đỡ Thủy U Hàn, mời nàng nồi lên kháng nghỉ ngơi chút. Thủy U Hàn thấy ánh mắt của nàng luôn liếc nhìn Kỳ nhi, liền cười : “Đồng thẩm, đây là nhi tử của ta, gọi là Kỳ nhi.”

      Đồng thẩm ước gì được đến gần xem, liền tiến đến tinh tế đánh giá Kỳ nhi.

      “Gọi Kỳ nhi, tên rất hay. Lớn lên rất tốt, được mấy tháng rồi. Trời rất lạnh, mang theo thằng bé, cẩn thận nhiễm phong hàn. Ngồi lên kháng cho ấm áp. Lửa như thế này có đủ ấm áp ? đủ ta lại cho người đưa thêm hai chậu than. Ai ô ô, đây oa nhi đáng .”

      Thủy U Hàn cười đáp: “Sinh hồi tháng 11, qua thêm ít hôm là đến trăm ngày.”

      Đồng thẩm nhìn Kỳ nhi kháng, lại nhìn Thủy U Hàn, rồi nhìn Âu Dương, lại nhìn đến Kỳ nhi. Khuôn mặt cười càng tươi như đóa hoa.

      Thủy U Hàn bị nàng ở khoảng cách gần đánh giá như vậy có điểm sợ hãi, Âu Dương nhìn thấy có điểm khác thường, liền thời gian còn sớm, để cho Đồng thẩm chuẩn bị cơm chiều. Đồng thẩm tuy có chút luyến tiếc, nhưng vẫn vui tươi hớn hở phòng bếp.

      Chờ Đồng thẩm ra ngoài, Âu Dương với Thủy U Hàn: “Tiểu Hàn, muội đừng để ý. Đồng thẩm nàng rất thích tiểu hài tử. đường gặp được trẻ con nhà người khác, đều phải đến gần.”

      Thủy U Hàn cười: “Đồng thúc, Đồng thẩm nhìn có vẻ là người nhân từ. Đồng thẩm có thể thích Kỳ nhi, muội cao hứng còn hết, còn để ý làm gì.”

      Âu Dương cùng Thủy U Hàn ở trong phòng chuyện, bên ngoài nhủ mẫu, tiểu Hồng, cùng Đồng thúc mang hạ nhân đến an trí bên tiểu viện Thủy U Hàn.

      Thủy U Hàn lo lắng, kêu nhủ mẫu đến chiếu khán Kỳ nhi, chính mình thu xếp.

      Góc trái của tiểu viện là phòng bếp, bên cạnh là mấy gian phòng ở, có thể chứa đồ này nọ, cũng có thể cho người ở. Thủy U Hàn cho người mang xoong chảo, chum vại và quần áo vào. Lúc nào cũng dặn dò phải cẩn thận nhàng, nhất là mấy cái thùng gỗ, đây chính là kế sinh nhai dưỡng gia sau này của nàng. Còn dê sữa cùng bò sữa đều cho ở ngoài lều.

      Mọi thứ được an bày xong xuôi, Đồng thúc mang sai vặt trở về chỗ ở bên kia. Sau đó Đồng thẩm lại cho hai tiểu nha đầu giúp tiểu Hồng sắp xếp lại đồ đạc tùy thân của chủ tớ các nàng. Cũng may đồ đạc nhiều lắm, các nàng bận rộn đến chạng vạng liền thu thập thỏa đáng.

      Đồng thẩm làm cơm xong. Âu Dương cùng Thủy U Hàn mệt mỏi đến hỏng rồi, liền sai người mang đến bên này, mấy người cùng nhau ăn.

      Ăn xong cơm chiều, Âu Dương kêu Đồng thúc đem chìa khóa tiểu viện giao cho Thủy U Hàn: “Tiểu Hàn, đây là chìa khóa viện. Có chìa của đại môn, có chìa của cánh cửa đường hẻm và phòng ở của mọi người. Muội bây giờ thiếu người, đại môn bên kia trước giờ vẫn là người trong phủ huynh đến trông coi. Muội yên tâm, đó là những người đáng tin cậy. Muội về sau nhân thủ đầy đủ hơn, muốn an bày thế nào tùy muội. Mặt khác, huynh mang mấy nha đầy đến cho muội sai sử.”

      Thủy U Hàn đem chìa khóa thu lấy, Âu Dưởng trở về phủ bên kia. hồi, Đồng thẩm quả nhiên dẫn theo tiểu nha đầu, gọi là Đông nhi, là để nàng làm việc nặng. Thủy U Hàn xem Đông nhi bất quá chỉ là bé mười hai tuổi, dung mạo cũng bình thường, chỉ có đôi mắt to rất có thần. Đồng thẩm trong phủ nữ bộc rất ít, trừ bỏ phòng bếp có hai bà tử, còn lại là Xuân Hạ Thu Đông bốn nha hoàn. Đông nhi này là người rất có khả năng, Âu Dương cố ý phân phó mang qua cho Thủy U Hàn sai sử. Thủy U Hàn cảm tạ nhận lấy người.

      Sắc trời tối, Thủy U Hàn thu thập thêm vài thứ rồi mới ngủ. Nhủ mẫu và Thủy U Hàn ở cùng nhau để tiện chiếu khán Kỳ nhi. Đông nhi theo tiểu Hồng, đến sương phòng nghỉ tạm.

      Tuy rằng rối ren ngày, rất là mệt mỏi, hơn nữa lạ chỗ cho nên nhất thời khó ngủ. Thủy U Hàn và nhủ mẫu cùng nhau tâm .

      “Tiểu thư, chúng ta là gặp người tốt. Là nhu nhân trời hiển linh a. Âu Dương đại phu đối đãi với chúng ta . Ta xem Đồng thúc cùng Đồng thẩm cũng đều là người thiện tâm. Chúng ta cuối cùng cũng có thể trôi qua những ngày lành.”

      Thủy U Hàn giọng lên tiếng: “Đúng vậy a, chung ta bây giờ có tính là khổ tận cam lai? Bọn họ đối đãi với chúng ta tốt, chúng ta sau này cũng phải đối với họ tốt. Mặc dù cuộc sống quá sang giàu, có sơn trân hải vị, nhưng so với những người nhà giàu suốt ngày lục đục với nhau, tranh đấu gay gắt vẫn tốt hơn gấp trăm lần.”

      Xem ra nhủ mẫu hoàn toàn tán đồng với lựa chọn của Thủy U Hàn.

      Nhủ mẫu dù sao cũng có chút tuổi, ngày mệ nhọc qua , rất nhanh liền ngủ mất. Thủy U Hàn nhắm mắt lại, nghe tiếng hít thở của già trẻ bên cạnh, trong lòng tính toán cuộc sống sau này. Thủy U Hàn trong lòng thầm quyết đinh nhất định phải khiến cho bọn họ trãi qua những ngày tốt, chỉ chốc lát sau cũng chìm vào giấc ngủ.
      Last edited by a moderator: 23/4/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 36: Liệu đáy nồi.

      đêm ngủ ngon, Thủy U Hàn tỉnh dậy nắng chiếu rực rỡ. Đông nhi đưa nước vào rửa mặt. Đến khi Kỳ nhi tĩnh dậy, nhũ mẫu chuẩn bị xong sữa ấm. Hai người bên dụ dỗ, bên uy Kỳ nhi uống sữa.

      Sau đó, tiểu Hồng cùng Đông nhi đưa điểm tâm vào. Bởi vì vừa mới dọn nhà, điểm tâm cũng làm đơn giản nhất có thể, bất quá chỉ là chén mỳ cải bẹ thịt băm, bên cạnh còn có đĩa trứng chiên, cải trắng xào, cá hương tiên cùng thịt nguội.

      Ăn xong điểm tâm, Thủy U Hàn liền mang theo tiểu Hồng cùng Đông nhi đem các nơi cẩn thận sửa sang lại lần nữa.

      Thủy U Hàn mở đại môn sát phố, hướng ra ngoài nhìn xung quanh. Tòa nhà này của Âu Dương nằm phố Hạnh Hoa, là nơi yên tĩnh rất thích hợp để ở. Chung quanh có nhiều người làm quan, mà phần lớn là các thế hệ vừa làm ruộng vừa học, là những người bình thường có chút đỉnh nghiệp. Ngẫu nhiên cũng có những tiểu thương gánh hàng qua, bán chút kim chỉ, đường đậu và quả vỏ cứng.

      Đem đồ đạc chỉnh lý lại cẩn thận, Thủy U Hàn liền kêu tiểu Hồng cùng Đông nhi, đem công việc hằng ngày phân công lại phen. nghĩ qua bên kia tìm Âu Dương chuyện, lại thấy Âu Dương dẫn đám người, là muốn vào tiền viện. Thủy U Hàn thấy tình hình này liền vội vàng lên đón. chờ Thủy U Hàn nhìn cẩn thận, trong đó người bước nhanh lên vài bước, bắt lấy tay Thủy U Hàn cười, đúng là Vương Yên Nhiên. Tiểu Đào cùng tiểu nha đầu dáng người thon thả tiến lên hành lễ với Thủy U Hàn. Thủy U Hàn cân nhắc trong lòng nha đầu kia hẳn là tiểu Liên.

      “Thủy tỷ tỷ nhiều ngày thấy, hôm nay gặp mặt. Muội mang theo chút hải sản trong nhà, tỷ tỷ nên ghét bỏ.”

      Thủy U Hàn nhìn thấy, nguyên lai là Thẩm Cửu, khom người chào mình.
      “Thẩm Cửu công tử cần khách sáo.”

      Đứng bên cạnh Âu Dương còn có vị công tử trẻ tuổi, mặc thân áo lông tuyết trắng, mặt hoa đào, mày kiếm mắt sáng, nhìn diện mạo cùng Vương Yên Nhiên lại có vài phần giống nhau. Bất quá, gương mặt xinh đẹp như thế hợp với tướng mạo của , tạo nên thân khí, càng làm cho người ta thêm kinh diễm.

      Âu Dương mở miệng hướng Thủy U Hàn: “Tiểu Hàn, vị này là Vương gia nhị công tử Vương Tuyên, là nhị ca của Yên Nhiên.”

      Tuyên công tử hướng Thủy U Hàn chắp tay: “Mừng Thủy phu nhân đến Tế Thủy thành. Ta cùng muội muội chuẩn bị chút lễ mọn, thỉnh Thủy phu nhân vui lòng nhận cho.”

      xong vẫy tay cái, bốn gã sai vặt phía sau tiến lên. Hai người khiên cái hòm cao cao, hai người khác tay ôm bình sứ cùng tơ lụa.

      Vương Yên Nhiên tới, nhất nhất chỉ vào mấy thứ kia giảng giải cho Thủy U Hàn “Thủy tỷ tỷ, trong cái hộp này là hải sản nhà cửu ca. Hai cái bình này là của nhị ca muội tặng tỷ, ngụ ý là bình an. Còn có tơ lụa này là muội đưa. Thủy tỷ tỷ, muội thấy tỷ mặc vải vóc có chút tối, lại có vẻ hơi người lớn. Tỷ xem muội chọn cho tỷ mấy cuộn vải này có màu xanh táo, trắng, đỏ tươi. Làn da của tỷ đẹp như vậy, mặc những màu này vẫn là hợp hơn.”

      Thủy U Hàn liên tục cảm ơn, bên phân phó tiểu Hồng dẫn hai gã sai vặt đem đồ cất, cũng phái người cho họ tiền thưởng, bên mời mọi người vào nhà chuyện.

      Mọi người an vị, nhủ mẫu mang theo Đông nhi cùng tiểu Hồng đem lên trái cây cùng điểm tâm, lại đưa lên trà nóng.

      Thủy U Hàn thầm đánh giá vị Tuyên công tử này, quả nhiên có thể so sánh cùng Sở Hi. Bất đồng chính là như Sở Hi làm cho người ta cảm giác lạnh lùng, cao cao tại thượng. Tuyên công tử này tương phản, cũng là trời sinh thân quý khí, nhưng lại khiến người ta cảm thấy nhiều hơn vài phần ung dung, thiếu chút lạnh lùng. Thủy U Hàn lại nhìn Thẩm Cửu, phát giác thay đổi gì, vẫn như cũ tinh thần hăng hái mười phần, Vương Yên Nhiên lại có vẻ mượt mà thêm chút.

      Hàn huyên xong vài câu, Thủy U Hàn liên : “Ta vừa chuyển đến, vốn định thu thập xong đến quý phủ bái tạ, gặp Yên Nhiên muội muội. tại lại khiến các người lao tâm đến, khiến ta ái ngại. Còn có cửu công tử, như thế nào trùng hợp lại đến cùng lúc với họ?”

      Thẩm Cửu cười : “Nguyên lai Thủy tỷ tỷ còn chưa biết. Đây là Âu Dương đúng rồi. Chúng ta phải là trùng hợp gặp, mà là ta theo bọn họ đến.”

      Âu Dương ở bên cười: “Là huynh sơ sót, cho tiểu Hàn.”

      Vương Yên Nhiên liền với Thủy U Hàn: “Thủy tỷ tỷ, mẫu thân của ta là bác của Cửu ca.”

      Thủy U Hàn sớm đoán như thế, tại chứng , liền cười : “ ra là thế.”

      Thẩm Cửu tiếp: “Năm qua bận quá, nếu sớm đến thăm Thủy tỷ tỷ. Lần này ta tới thăm bác, vốn định bớt vài giờ đến Vương gia thôn thăm Thủy tỷ tỷ, lại nghe tỷ vừa chuyển đến Tế Thủy thành, ta liền vội vã đến đây, vừa vặn tiểu nha đầu Yên Nhiên này cùng muốn , ta liền cùng nhị ca dẫn theo nàng .”

      ra là như thế. Thủy U Hàn nghĩ rằng Vương Yên Nhiên cùng Thẩm Cửu đến thăm nàng còn có khả năng, còn vị Tuyên công tử này muốn đến xem nàng thể. Chẳng qua là vì biểu đệ cùng muội muội của nên mới đến cùng. Đương nhiên, còn có nể mặt mũi của Âu Dương.

      Thẩm Cửu uống ngụm trà, lại hỏi Thủy U Hàn: “Thủy tỷ tỷ, ta nghe Yên Nhiên cùng Âu Dương ngươi mấy ngày trước phải gặp quan tòa, là vì tránh họa nên mới đến nơi này? biết là ai mà to gan đến như vậy, dám khi dễ đến đầu chúng ta? Thủy tỷ tỷ cùng ta , ta xả giận dùm tỷ.”

      “Cũng phải là chuyện đại gì, cũng chấm dứt rồi.” Thủy U Hàn đáp, lại nhấc mắt thỉnh thoảng nhìn Tuyên công tử, tựa hồ như có điều gì suy nghĩ. Thủy U Hàn muốn tiếp tục đề tài này, liền quay đầu hỏi Vương Yên Nhiên Tế Thủy thành có những cảnh trí nào.

      Nhắc tới việc này, Vương Yên Nhiên như mở máy hát. phòng đầy người, uống trà ăn trái cây, lại có thêm người khoa tây múa chân . Thủy U Hàn nhìn Tuyên công tử vẻ mặt sủng nịch, liền hiểu được Vương Yên Nhiên có thể kiều, đơn thuần như thế nhất định là do những người này bảo hộ rất tốt. Vương Yên Nhiên miệng lưỡi lưu loát cả ngày, đem tất cả những nơi có thể vui chơi được ra, cuối cùng đến chùa miếu.”

      “Thủy tỷ tỷ, thức ăn chay ở Tây Sơn Tự là nổi tiếng nhất thiên hạ a. Đến Tế Thủy thành liền phải đến nơi đó dùng chút thức ăn chay. Hôm nào đó bảo nhị ca đến trước định sẵn bàn, Thủy tỷ tỷ đến đó ăn cùng muội có được . Hơn nữa mọi người bồ tát ở nơi đó linh nghiệm, Thủy tỷ tỷ muốn cầu cái gì nên vào trong đó.” Cuối cùng là câu bên tai Thủy U Hàn.

      “Nhắc tới thức ăn chay, ta lại nhớ đến món lẩu lần trước Thủy tỷ tỷ làm. biết hôm nay có phúc được ăn .” Thẩm Cửu vẻ mặt tươi cười.

      “Làm thế nào lại được. Chỗ này của ta có sơn trân hải vị, chỉ sợ các ngươi ăn quen. Nếu ngươi thích, chúng ta hôm nay liền ăn lẩu. Kính xin Tuyên công tử cùng Yên Nhiên ở lại nếm thử, được ?”

      Nhìn sắc trời, Thủy U Hàn để cho Âu Dương bồi huynh muội bọn họ, chính mình vào phòng bếp chuẩn bị lẩu. Vương Yên nhiên xuất phát từ tò mò, cũng muốn theo. Thủy U Hàn vốn sợ nàng bị khói trong phòng bếp hun, nhưng nghĩ lại hôm nay làm lẩu, cũng nhiều khói dầu nên cũng đáp ứng.

      Trước tiên để Vương Yên Nhiên mặc lên ngoại bào theo kiểu dáng của tạp dề, lại giúp nàng bao khăn vải đầu, Thủy U Hàn cũng thân trang bị như vậy, hai người mới tiến vào phòng bếp.

      Nước lẫu vẫn như cũ là lấy hơn nửa con gà kèm cả xương, mở lửa đôn thành canh loãng. Đồ ăn cũng là thịt dê thái mỏng, cánh gà, tàu hủ ky, đậu phụ đông, cá, thịt heo, dưa chua, đậu mầm, nấm tươi, măng mùa đông và mấy loại rau cải phơi khô. Mặt khác đem lỗ tai heo ngâm tỏi chua ngọt, trứng vịt muối, cải trắng luộc và củ cải yêm dọn ra, làm món khai vị. Còn chuẩn bị thêm chút điểm tâm làm từ hạt dẻ, hoa sen cao cùng bánh bí đỏ. Âu Dương sai người đem rượu hảo hạng đến, Thủy U Hàn thể uống, lại lo lắng cho Vương Yên Nhiên, nên đem ra vò rượu sơn tra do chính mình ủ.

      cái bàn lớn, đám người Âu Dương ngồi vây quanh bốn phía. Lẩu, món khai vị, điểm tâm tràn đầy bàn. Thủy U Hàn ăn lẩu, chính là cần khí nên đem người hầu hạ nhà đuổi xuống, để tiểu Hồng dắt bọn họ sang phòng khác dùng cơm. Bên này nước lẩu sôi liền thả thịt dê, dưa chua, tàu hủ ký các loại vào, nhìn nước canh sôi lên lần nữa, Thủy U Hàn cất lời mời, để mọi người tự mình thưởng thức.

      Âu Dương cùng Thẩm Cửu ăn qua lẩu, Tuyên công tử cùng Vương Yên Nhiên lại là lần đầu tiên ăn. Thẩm Cửu xung phong nhận việc làm mẫu. Huynh muội Vương gia tựa hồ có chút thích ứng với khí như vậy, nguyên nhân chủ yếu là do những quy củ đươc khảm vào tâm.

      Thủy U Hàn : “Lẩu này, vốn là món ăn của nhà bình dân. Chỉ cầu người nhà, hoặc năm ba người bạn tốt có thể quây quần bên nồi canh nóng hổi, vừa ăn vừa chuyện. Chúng ta tạm thời đem những quy củ kia để xuống, tự tại ăn là được.”

      Vương nhị công tử nghe xong, gật gật đầu: “Ăn như vậy cũng thú vị, Thủy phu nhân rất có lý.”

      Vài người lúc đầu có chút câu thúc, nhất là Thẩm Cửu, tựa hồ thể nào thoải mái. Càng về sau, Tuyên công tử ăn cảm thấy nóng, liền cởi áo choàng bên ngoài, cùng với Âu Dương và Thẩm Cửu lên rượu, mọi người mới thả lỏng. Ba người bọn vừa ăn vừa uống, còn chút chuyện xưa của nhà này nhà kia. Thủy U Hàn nghe hồi như lọt vào sương mù, liền để ý đến bọn họ, chỉ rót rượu sơn tra cho Vương Yên Nhiên, khuyên nàng uống nhiều chút.

      “Rượu sơn tra này, chủ yếu là để hổ trợ tiêu hóa. Uống nhiều chút cũng sao. là rượu, nhưng cùng với nước trái cây cũng sai biệt lắm.”

      Thẩm Cửu xem Vương Yên Nhiên ăn đến cao hứng, liền cười : “Yên Nhiên, muội nên ăn ít chút. Ta xem muội đều ăn như vậy nhanh biến thành tiểu trư. Phải làm thêm quần áo mới vì mặc vừa đó chứ.”

      Vương Yên Nhiên mân mê miệng. Thủy U Hàn lại múc ít rau vào bát Vương Yên Nhiên: “Yên Nhiên tuổi lớn, có thể ăn nhiều chút có cái gì? Nàng phát triển chiều cao, quần áo đổi là điều đương nhiên.”

      Vương Yên Nhiên lập tức chuyển sắc mặt: “Vẫn là Thủy tỷ tỷ đau lòng muội.”

      “Cổ nhân mỗi bữa cơm chỉ nên ăn tám chín phần no, đây là cách dưỡng sinh, khỏe mạnh. Nhưng cũng thể vì sợ béo mà để cho mình đói, như vậy cũng phải là đạo lý dưỡng sinh. Huống hồ hôm nay các người đến nhà của ta, các người làm khách, nào có đạo lý nào khiến khách nhân đói bụng. Cho nên muội thích ăn bao nhiêu liền ăn.”

      “Thủy tỷ tỷ, món này thích hợp nhất là để huynh đệ chúng ta tụ cùng chỗ, vô câu vô thúc, buông cái bụng ra để ăn. Thủy tỷ tỷ, ngươi có thể cho tiểu đệ biết cách như thế nào làm lẩu này . Lễ năm mới vừa rồi ta cũng muốn ăn cái này. Cũng chuẩn bị bếp lò, xuyến thịt dê, nhưng nước lẩu đầu bếp như thế nào cùng làm ra được hương vị như thế này.”

      “Nước lẩu này cũng có rất nhiều loại, có nước canh cá, nước canh xương, canh sa tế chua cay, tùy vào sở thích của mỗi người. Về phần nước chấm, cái chúng ta tại ăn là tương vừng, ăn cùng với thịt dê rất hợp. Nếu như là những món nhúng lẩu khác, còn có thể dùng dầu vừng làm ra những loại nước chấm phù hợp.”

      Nước chấm tương vừng, trong đó quan trọng nhất chính là hoa hẹ, bất quá chỉ là những thứ bình dân. Nhưng có chúng, ngươi có lấy long can phượng tủy điều chế cũng ra được hương vị kia.

      “Hôm nay các ngươi có thể đến đây tận hứng, cùng ta liệu đáy nồi.” Thủy U Hàn để ý, đem từ liệu đáy nồi ra, quả nhiên Vương Yên Nhiên nghe được liền hỏi: “Thủy tỷ tỷ, liệu đáy nồi là cái gì?”

      “Nha, cái này….Là như thế này, ngày vừa dọn nhà đến, trước tiên phải bái ông táo bếp lò. Muốn vậy phải nổi lửa lên nấu bếp, cho nên phải nhóm lửa, đó chính là liệu đáy nồi. Cũng có ý nghĩa là ngày chuyển vào nhà mới, mọi người cùng tụ hộ ăn bữa cơm náo nhiệt. Từ liệu đáy nồi bất quá là thôn ngữ ta thuận miệng ra.”

      Âu Dương cười: “Bất quá từ này rất hợp với tình huống, chúng ta ăn lẩu trong nồi, vừa vặn thích hợp.”

      Vài người liên tục đồng ý.

      Thủy U Hàn lại tiếp tục : “Lẩu này còn có liên quan đến nước chấm, chờ ta thu xếp sửa sang lại công thức, nếu Tuyên công tử chê, khi đó ta cũng tặng cho ngươi phần. Ta nghĩ với tay nghề đầu bếp nhà các ngươi, tất nhiên là có thể làm ngon hơn so với ta.”

      “Đa tạ Thủy tỷ tỷ.”

      “Vậy đa tạ Thủy phu nhân.”

      “Chỉ là chuyện , đáng nhắc đến.”

      Thủy U Hàn vốn còn phiền não, Vương Yên Nhiên chiếu cố nàng nhiều như vậy, nàng biết báo đáp như thế nào. Tặng vàng bạc châu báu, phỏng chừng Vương gia thiếu thứ đó, hơn nữa ví tiền của nàng quá quắt. Công thức lẩu, chính mình cần tiêu tiền, bọn họ lại thích, phải là đẹp cả đôi đường.

      Ăn hơi tới chiều, chăm thêm vài lần nước lẩu, mọi người rốt cục cơm nước no nê. Vương nhị công tử dẫn theo Thẩm Cửu cùng Vương Yên Nhiên cáo từ rời . Vương Yên Nhiên còn hẹn Thủy U Hàn đến nhà nàng chơi, Thủy U Hàn cũng mở miệng đáp ứng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :