1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc sống điền viên trên núi của nông phu - Quả Đống CC

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 8: Nhân tình lui tới

      ngày nay Quý Đồng và Quý Quân cùng mua nhà, sau khi trở lại Quý Quân nhìn Hà Hoa nháy mắt mấy cái, tỏ ý chuyện làm xong. Hà Hoa vui mừng hỏi viện được bố trí như thế nào, bên trong có cần tu sữa nhiều lắm hay , cảnh vật chung quanh như thế nào. Quý Quân lại có chút cụt hứng, hỏi đằng, trả lời nẻo.

      Hà Hoa hỏi tới hồi lâu, mới chần chừ : "Chúng ta. . . . . . Hôm nay ở đường đụng phải người, thoạt nhìn rất giống mẫu thân."

      Hà Hoa nghe xong phản ứng đầu tiên là: "Cha cũng nhìn thấy? Cha thế nào?"

      Quý Quân nghi hoặc nhìn Hà Hoa, "Cha lặng lâu, hề gì."

      Rốt cuộc hoa đào của cha muốn nở ra rồi sao?

      Hà Hoa nhịn được kích động nổi lên tính tò mò.

      Mấy năm qua, cuộc sống của bọn họ dần dần tốt hơn, cũng thiếu có người vội tới làm mai cho Quý Đồng, thậm chí ngay cả hai người cữu mẫu trước kia thấy mặt của bọn họ cũng thỉnh thoảng tới lui, người này đường muội nhà mẹ đẻ của nàng là người vô cùng ôn hòa giỏi giang, kết đôi với Quý Đồng đúng là vừa vặn, cũng bạc đãi hai huynh muội bọn họ, người kia nàng có chất nữ, ở tuổi mới lớn, thông minh khéo tay bao nhiêu, cùng Quý Quân quả chính là trời sinh đôi. . . . . .

      Quý Quân mình phải đọc sách, thi công danh trở về tuyệt đối chuyện hôn . Mọi người biết Quý Quân ở trong học đường cũng coi như người nổi bậc, chỉ chướng mắt những người này, sau này muốn cưới thiên kim nhà giàu. Liền chỉ có thể mạnh mẽ rót mật vào tai Quý Đồng. Tam thúc công còn ở trong tộc tìm nữ tử. Quý Đồng là người luôn luôn dễ chuyện thế mà đối với việc này, cũng ngoài ý muốn kiên quyết, đều cự tuyệt tất cả mai mối. Hà Hoa ở bên thấy vậy vội muốn chết.

      Tuy trong những người đó, hề có lòng tốt, nhưng thể từ chối tất cả nha! Dù sao cũng có hai người thích hợp chứ?

      Nhưng này chuyện, Quý Đồng muốn, Quý Quân cũng có tâm vô lực.

      Tam tòng tứ đức có cách phu tử tòng tử (chồng chết theo con), vì vậy, cũng có tiền lệ nhi tử có thể chấp nhận quả mẫu tái giá. Lại nghe qua hiếu tử tìm mẹ kế cho mình.

      Quý Quân lên tiếng, Hà Hoa nương chưa xuất giá, càng thể quản chuyện này.

      Hà Hoa từng nghĩ tới, sợ là Quý Đồng rất chung tình với vị mẫu thân mà nàng có ấn tượng gì, nhưng đành lòng nhìn ông vẫn lẻ loi mình. Hôm nay với manh mối này, sợ là động tâm tư rồi.

      "Ca, hai người làm thế nào đụng phải người kia? Biết nàng là người nhà nào ? Nàng. . . . . . Cách ăn mặc như thế nào?" Hà Hoa vội vàng hỏi.

      Quý Quân tưởng rằng Hà Hoa nhớ mẫu thân của mình, thấy Hà Hoa hỏi như vậy, mới phản ứng kịp, mặt đỏ lên : "Hà Hoa! Nàng. . . . . . Ta. . . . . . Chúng ta cũng chỉ là ở đường tình cờ thấy được mà thôi! Muội suy nghĩ cái gì?"

      Còn phải là nghĩ giống như ngươi?

      Hà Hoa sờ mũi cái, thấy Quý Quân mím chặc môi giống như vỏ trai, đành phải tìm thời gian tỉ mỉ theo hỏi Xưng Đà. Xưng Đà lại nửa đường chỉ gặp phải người phụ nhân đợi xe phụ tử Quý Đồng phản ứng có chút kỳ quái.

      Phụ nhân!

      Phụ nhân! ! !

      Hà Hoa tràn đầy nhiệt tình lập tức rầm rầm toàn bộ bị dập tắt, lại là người có gia đình!

      Dường như bởi vì bị đả kích như vậy, nhà ba người đều quên ăn mừng chuyện có phòng ở mới. Mãi đến ngày hôm sau, Tam thúc công lớn tiếng la hét dẫn mười mấy người vào, là chúc mừng bọn họ mua căn phòng lớn, lại chỉ vào gã sai vặt nha hoàn sau lưng , nghe viện mới của bọn họ rất lớn, chắc chắn thiếu hụt nhân thủ, cố ý đưa những người này tới đây cho bọn họ sai bảo.

      Hà Hoa nhìn nhìn những người đó, bọn nha hoàn từng người trang điểm xinh đẹp, mười ngón tay xanh nhạt, thậm chí còn có hai người phóng mị nhãn ở người của Quý Đồng và Quý Quân, bọn sai vặt nếu phải là đần độn ngốc trệ, là xấu xí, người nhìn được, nhưng lại tiện cự tuyệt người ta.

      Hơn nữa, náo loạn như vậy, hàng xóm lân cận cũng sang đây xem trò vui rồi. Nghe được bọn họ ở trong huyện mua viện còn lớn hơn phủ của Tam thúc công, đám vừa ham muốn vừa đố kỵ, Quý Đồng thể cười theo chiêu đãi đám bọn . Cũng may trong thôn mấy năm nay cũng có ít người thường lại ở trong huyện, biết viện trong huyện của bọn họ ở nơi rất vắng vẻ, nên cũng lơ đểnh, thở dài đáng tiếc, vị trí hơi kém chút, Đồng ca luôn thà, chẳng lẽ là bị người môi giới lừa ....

      Tam thúc công nghe xong lời này toàn bộ lông mày râu ria dựng lên, người môi giới đó chính là thân gia giới thiệu!

      "Các ngươi biết cái gì? Chỗ tốt đều là nơi lộn xộn, loại người gì cũng có. Chỗ kia của Đồng ca nhi là nơi cực kỳ thanh tịnh ưu nhã, vừa vặn để cho Quân ca nhi đọc sách, tu thân dưỡng tính!"

      Mọi người biết tính khí của Tam thúc công, đưa những người này tới chỉ sợ là có dụng ý khác, nhưng cố kỵ ở trong thôn có bối phận cao, "Nữ tế" cũng là người có thân phận , liền cùng tranh cãi nữa, cười đùa hồi liền tản . Quý Đồng bộ mặt sầu khổ nhận những người đó. Tiểu Xảo càng thêm phẫn nộ vô cùng, nhìn Hà Hoa nhiều lần muốn lại thôi.

      Hà Hoa truy hỏi qua mới biết, lần trước Cầm di nãi nãi cảm thấy tiểu Xảo thông minh lanh lợi, muốn hỏi nàng xin tiểu Xảo . Tiểu Xảo cho là Cầm di nãi nãi đùa, trở lại cũng cho Hà Hoa. Hôm nay thấy Tam thúc công đưa người tới nhà Hà Hoa, liền suy đoán trong lòng.

      Tiểu Xảo khó chịu, Hà Hoa càng thêm tức giận.

      Nàng biết tâm tư của Cầm di nãi nãi, năm đó thấy nàng có mạnh mẽ động thủ với mình, còn tưởng rằng nàng là người tốt, thấy bình thường nàng cũng chiếu cố mình, lại thương nàng ở Kiều phủ sống dễ dàng, nàng cũng có qua có lại sai tiểu Xảo chạy qua Kiều phủ mấy lần. Mỗi lần nhận ân tình của Tam thúc công và nàng, bọn họ đều nghĩ biện pháp trả lại. Mấy năm này tính qua, nhà nàng cũng có thiếu nàng ta cái gì.

      Vốn là nàng còn nghĩ hành động của Tam thúc công có chút kỳ quái, cho dù đưa tới người dùng được của mình, cũng đến mức sảng khoái như vậy, ra là, có ý định để về sau mở miệng hỏi xin tiểu Xảo sao?

      Hà Hoa cười lạnh tiếng, : "Tiểu Xảo, chỉ cần ngươi muốn, coi như Kiều gia tới đây trói gô, ta cũng uỷ khuất ngươi. Vả lại ngươi chờ xem, ta đuổi những người này trở về. Cầm di nãi nãi bên kia, về sau lui tới nữa là được."

      Vừa vặn mấy ngày nay trời đều mưa liên tục, bọn họ cũng vội sửa sang lại viện mới. Hà Hoa liền bảo Vượng Tài thúc và Xưng Đà nhốt những người đó ở hậu viện gắt gao coi chừng, cũng gọi bọn làm việc, chỉ để bọn họ ở bên trong ngây ngô, ai cũng cho phép ra ngoài, càng cho đến chỗ ở phía trước của chủ nhà.

      Trận mưa này làm cho tình trạng chuồng gà các nhà chuyển biến xấu .

      Trong thôn rất nhiều người phát rất nhiều gà nhà mình đều ủ rũ xù lông, lúc đầu còn tưởng rằng là do thời tiết, sau đó mỗi ngày chết hai con gà biến thành hơn mười con, mấy chục con chết, những người nuôi gà kia mới bắt đầu kinh hoảng.

      Những người có công tác chuẩn bị, hốt hoảng hai ngày, cũng từ từ định thần xuống, bắt đầu tiến hành quét dọn chuồng gà, cách ly, có bệnh rưới tỏi, có bệnh rưới canh đậu xanh, người cả nhà hận thể đều ngồi chồm hổm trong chuồng gà. Trong lúc này, phàm là nghe tỏi, đậu xanh, dầu trơn mà bình thường vẫn bị mọi người xem thường có thể trị bệnh gà toi đều trở thành bảo bối, giá cả cũng vùn vụt tăng lên.

      Những người có chuẩn bị kia, chỉ có thể sau khi việc xảy ra luống cuống tay chân nghĩ hết biện pháp bổ cứu. Thậm chí còn có người thỉnh pháp sư, ở trong chuồng gà bày án đốt nhang đèn tiền vàng bạc ong ong ríu rít bùm bùm náo loạn, các thần tiên cũng bó tay hết cách với đợt ôn dịch này. Gà lớn gà vẫn như cũ từng đám chết làm cho những người đó hối hận thiếu chút nữa quỳ lại bầy gà, cầu xin những tổ tông này sống lại.

      Vương chưởng quỹ cảm thán , nếu như tích trữ ít tỏi là tốt rồi, Hà Hoa cười , nếu tích trữ những thứ này, chỉ sợ cha nàng tặng ra ngoài. Vương chưởng quỹ sờ sờ râu cảm thán, Đông gia chính là quá thiện tâm.

      Trong nhà Hà Hoa hơn hai trăm con gà chết năm sáu con, ngoài ra đều tốt, nàng cũng làm sao để ý hết được. Tiểu Xảo ngược lại, cả ngày ở trước mặt nàng nhắc tới hôm nay nhà ai chết năm mươi con gà, nhà ai lại chết hai trăm con, ngày mai nhà ai đó chết ngàn con, núi chất đầy gà chết. . . . . .

      Mới đầu Hà Hoa nghe thấy chỉ thay bọn họ tiếc hận, sau đó nghe tới liền có chút dở khóc dở cười rồi, chỉ đành phải với nàng: "Tốt lắm, nếu ngươi quan tâm những việc này, tự mình hỏi thăm, nên nghe Vượng Tài thẩm thổi phồng. Thuận tiện với nàng dùm ta, những năm qua, cũng nuôi trăm con cuối cùng có thể sống trăm con . Năm nay chết mấy con cũng là bình thường, chỉ cần nàng về sau chú ý chút xíu, ta nàng."

      Tiểu Xảo thế mới biết, nhà Vượng Tài bởi vì từng ở trước mặt Hà Hoa vỗ ngưc cam đoan, trước mắt gà lại chết, nàng băn khoăn, phải hỏi thăm tình hình nhà người khác, rồi tiết lộ qua nàng thiếp thân nhà hoàn để nàng cho tiểu thư nhà mình nghe, chứng minh nàng so sánh với những người khác, làm rất khá rồi.

      Tiểu Xảo tức giận bĩu môi: "Ta mới cần cho nàng biết! Để cho nàng sốt ruột!"

      Hà Hoa buông châm tuyến trong tay, cười : "Ngươi xưa nay chỉ cho là mình biết mấy cái chữ, liền so với tiểu thư chính quy vẫn có chút kiến thức, Vượng Tài thẩm bà tử thô bỉ như thế càng thêm coi thường, làm sao dự đoán được mình lại bị nàng sai khiến? Lúc này biết mình nông cạn rồi? Mặc dù Vượng Tài thẩm ba hoa chút, nhưng sống nhiều hơn ngươi mấy chục năm, ăn muối so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn. Ngươi đừng xem thường chút khôn vặt đó của nàng, lúc nào đó ngươi cũng học hai ba chiêu , cũng bị những người ở hậu viện đó làm tức giận đến ra lời."

      Tiểu Xảo đỏ mặt lè lưỡi, cười hì hì : "Ta học nàng làm cái gì nha? Muốn học cũng phải cùng tiểu thư học! Vượng Tài thẩm ăn muối mấy chục năm, còn phải là bị tiểu thư liếc mắt cái nhìn thấu?"

      Hà Hoa cười đẩy nàng cái: "Đạo hạnh của ta cao thâm, thích hợp với người có căn cơ thiển cận như ngươi. Ngươi cùng Vượng Tài thẩm học mấy chiêu trước rồi lại ."

      Tiểu Xảo quay người ra ngoài, chốc lát lại chạy ùa vào, thở hồng hộc: "Tiểu thư, trong huyện tới bắt người!"

      Hà Hoa cả kinh: "Bắt người? Bắt ai?"

      " bắt Tam thái gia và người nhà Đại Hải thẩm, là có người kiện bọn họ lấy gà bệnh lừa tiền, còn ăn chết người!"

      "Điều này sao có thể?" Hà Hoa vội vàng chạy ra cửa, quả nhiên thấy có mấy người công sai nhà Đại Hải thúc và Tam thúc công, hùng hùng hổ hổ kéo bọn họ . Người của tất cả hộ gia đình đều ở trong khe cửa len lén nhìn.

      Tam thúc công làm việc luôn luôn hồ đồ và tham tiền, bệnh gà toi lần này nghe nhà tổn thất nghiêm trọng nhất, trộn lẫn gà bệnh gà chết gà khỏe bán cũng vô cùng có khả năng, nhưng Kiều gia có người làm quan ở trong kinh, ở trong huyện cũng là đại gia tộc có danh vọng, ngay cả Huyện lệnh cũng bán mặt mũi cho bọn họ, làm sao lại cho công sai tới nhà mẹ Cầm di nãi nãi bắt người như vậy? Ngoài ra, nhà Đại Hải thúc sớm có chuẩn bị, lần này gà cũng có chết bao nhiêu, làm sao cũng bị dính líu vào?

      Quý Đồng Quý Quân nghe được phong thanh, cũng đều vội vàng chạy về. Biết nhà mình vô , may mắn sớm đóng cửa cửa hàng trong huyện. Quý Đồng lo lắng : " tại cũng có tin chính xác, có người chỉ là tố cáo lừa tiền, có người ăn chết người, còn có người bây giờ còn có người bệnh. Mấy nhà bán gà trong huyện nghe cũng mang họa. nhà Đại Hải chỉ còn lại a Tề, vừa rồi hài tử kia còn khắp nơi cầu người, cũng biết kết quả như thế nào."

      Hà Hoa thở dài : "Cha, con thấy chuyện lần này có gì đó quái lạ, trước tiên chúng ta hãy chờ xem. Nhà Tam thúc công đoán chừng thiếu người rồi, loại thời điểm này mua người mới tới cũng dùng tốt, dù sao mấy người ở hậu viện kia chúng ta cũng dùng được, trước hết trả lại cho bọn họ ."

      Quý Đồng vốn cũng thích những người đó, nhưng ngại vì mặt mũi Tam thúc công và tình huống lúc đó, tiện cự tuyệt, sau khi nhận lấy liền mặc cho Hà Hoa giải quyết bọn họ. giờ có cái lý do quá tuyệt này, có thể trả lại nhân tình có thể đưa những người đó ra ngoài, gãi đúng chỗ ngứa!

      Hà Hoa đuổi mười mấy"Thần Tiên" này mỗi người cho chút tiền bạc, lại lấy cuộn vải, mua hai bình rượu ngon trong huyện, mấy thứ điểm tâm tinh sảo quả khô cùng gói lại trong giấy bạc thành phần lễ, trang trí xinh đẹp, để cho Xưng Đà cùng các hán tử trong nhà dẫn người qua, lại phân phó nhà Vượng Tài có việc gì có thể lại nhiều hơn.

      Xưng Đà đưa những người đó đến phủ đệ của Tam thúc công, trước mặt của mọi người, lấy quà tặng ra, là Quý Đồng Quý lão gia sai những này người tới đây cho bọn họ sai bảo. đợi người nhà Tam thúc công hồi hồn, liền mạch trở về.

      Nhà Vượng Tài ra ngoài lắc lư vòng, trở lại liền thần thần bí bí , Cầm di nãi nãi cùng Kiều Ngũ nãi nãi mấy ngày trước náo loạn hồi.
      Chris thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 9: Quan toà hồ đồ


      "Vốn nhà mẹ đẻ Kiều Ngũ nãi nãi cũng có quyền thế, đồ cưới ban đầu nha, mấy trăm người nâng tới, sợ là mười dặm hồng trang cũng so được đâu. giờ nhà mẹ đẻ Kiều Ngũ nãi nãi đắc thế nữa, người ta ở Kiều Ngũ gia nghiêm chỉnh là vợ cả, tiểu nha đầu còn nghĩ muốn áp chế Ngũ nãi nãi xuống, để mình có thể phù chánh. Cũng ngẫm lại, Ngũ Gia Ngũ nãi nãi là thân phận gì, nàng là thân phận gì mà có thể tranh?"

      Nhà Vượng Tài bĩu môi, thấy Tiểu Xảo nghe xong mặt mơ hồ, tò mò chờ đoạn sau của nàng, đột nhiên đánh vào miệng mình cái, "Ôi chao, xem cái miệng thúi của ta này, lại ở trước mặt tỷ tỷ lời vô vị này, đáng chết!"

      "Vượng Tài thẩm, ta vẫn hiểu. Ngươi cho ta nghe chút nha." Tiểu Xảo nhìn Hà Hoa, gần đây các nàng quen tùy ý, những chuyện này ở trước mặt tán gẫu cũng sao cả. Nhưng nhà Vượng Tài vẫn mượn cớ lui xuống, Tiểu Xảo nhịn được cũng tìm cái cớ trù phòng làm điểm tâm theo nghe bát quái.

      Hà Hoa thấy thế, cũng chỉ lắc đầu mà thôi.

      Điều kiện ban đầu của nhà Tam thúc công cũng được tốt lắm,vì thế mà lúc đó mới bán Cầm tỷ nhi làm nha hoàn. Ai ngờ về sau lại đổi vận, cho dù thường làm chuyện hồ đồ, gia nghiệp kia cũng mỗi ngày tốt, người khác chỉ nhìn mà phải đỏ mắt thôi, Tam thúc công được tổ tông phù hộ.

      Nhưng lúc đó Cầm tỷ nhi từ thô sử nha hoàn làm được nha đầu thông phòng, Tam thúc công có tiền cũng nỡ lấy ra chuộc nữ nhi, chỉ khuyến khích nàng dụng tâm nịnh bợ Kiều Ngũ gia, ôm chặt lấy cây đại thụ Kiều gia này. Cầm tỷ nhi rốt cuộc cũng mẫu bằng tử quý, được nâng lên làm di nãi nãi.

      Đây là cực hạn của nàng rồi, gia đình giàu có nhất là chánh thất có con nối dòng, tiểu thiếp nếu muốn bình an sinh con trai ra ngoài, cũng cực kỳ gian nan.

      Nhưng mà, làm người, thế nào cũng phải có truy cầu, hơn nữa Cầm di nãi nãi là người có chút thông minh.

      Mình hoài thai mười tháng, tân tân khổ khổ rớt xuống miếng thịt, thể tự mình nuôi nấng, còn mỗi ngày cung kính với nữ nhân khác xưng hô là mẫu thân, bị người khác dạy bảo coi mình là hạ nhân tôi tớ, nàng làm sao có thể cam tâm?

      Coi như nàng vì mình suy tính, cũng phải vì nhi tử của mình suy tính.

      Người nhà mẹ đẻ đáng tin cậy, bản thân cũng chỉ là hài tử thứ xuất, trưởng thành có cố gắng hơn nữa có tài cán hơn nữa cũng thể ở lúc phân tài sản chiếm được chỗ tốt, làm mai cũng tìm được người trong sạch, thậm chí so với tôn tử đồng lứa, cũng bị đè thấp đầu.

      Những thứ này dính đến tình cảm bản thân mình, ích lợi cùng với chuyện hậu thế, nàng làm sao có thể tranh?

      ra toàn bộ chuyện này, vẫn là trách nhiệm của Kiều Ngũ gia kia, phong lưu thành tánh cũng thôi , hậu trạch nhà mình cả ngày đấu đến chướng khí mù mịt lại coi thành việc vui để xem. Chuyện lần này, chỉ sợ là Kiều Ngũ nãi nãi bởi vì nhà mẹ đẻ ngày càng suy sút, nghĩ tới đích tử đích nữ của mình, muốn hạ độc thủ rồi.

      Nhà Đại Hải thúc có hai huynh đệ, loại chuyện như vậy xảy ra, người đệ đệ kia của tạm thời ra mặt thu xếp, A Tề cũng ngày ngày chạy vào trong huyện, khắp nơi hỏi thăm tin tức hoặc là đến nha môn ngồi . Đại Hải thẩm mực nàng có bán gà chết gà bệnh, có người vu cáo, oan uổng nàng, gần đây nàng tính toán kỹ càng, nắm chặt bạc trong tay, tiểu thúc và A tề cầu người làm việc, trong tay túng thiếu, hiển nhiên bị xem thường ít.

      Đệ đệ Đại Hải thúc làm sao được, đành phải đón lấy xem thường của nhà nương tử mình, xin trợ giúp chút tiền đút lót.

      Liên tiếp sáu bảy ngày trôi qua, nha môn giam giữ người, cũng lúc nào thẩm án, chỉ cho người trong nhà gặp mặt lần. A Tề trở lại liền đỏ mắt cha bị đánh rất nhiều, người của Tam thúc công ở bên trong được đối đãi tốt.

      Lúc này Đại Hải thẩm giậm chân khóc mắng, cắt thịt khoét tim lấy ra hai trăm lượng bạc sờ soạng mò mẫm, còn chưa đưa ra, A Tề liền thân gia cho người đến muốn từ hôn.

      Đại Hải thẩm hết lời ngon ngọt, nhà người ta cũng làm bộ làm tịch, trả lại nguyên dạng sính lễ, vái lạy cầu xin nàng: ". . . . . . Cái gọi là đổi chẵn thành lẻ Tri Huyện diệt môn Tri Phủ, mặc kệ nhà ngươi có phải là oan uổng hay , người tới nha môn, chịu bị đánh mấy gậy vẫn là , xử ngươi tịch biên gia sản lưu đày là bình thường, được mạng này cũng phải bồi thường. . . . . .Nếu bây giờ nương gã đến nhà ngươi, chẳng phải là nhảy hố lửa sao? Ngươi cũng làm cha mẹ người, có thể thông cảm tâm tình lão gia nhà ta mới đúng. . . . . ."

      Đại Hải thẩm lại thỉnh cầu lần nữa, vốn đính hôn, chính là người nhà. Hôm nay nhà họ gặp nạn, thân gia giúp đở phen ngược lại làm ra loại chuyện từ hôn này, truyền đối với thân gia thậm chí thanh danh của nương kia cũng có tổn hại. . . . . . đến chính là chịu từ hôn.

      Người nọ bị nàng xong cũng có chút còn mặt mũi, lại thêm Đại Hải thẩm vừa khóc vừa gào, bộ dạng nàng thê thảm như vậy thấy cũng đành lòng, chắp tay cái liền vội vã về.

      quá ngày, nhà kia lại đổi người khác đến, lần này là tìm đến A Tề, tình ái dào dạt đồng tình cảnh ngộ nhà phen, sau đó với , giờ phụ thân bị kiện cáo, gia sản mắt thấy khó giữ được, trưởng thành lại có thành tựu, đại trượng phu thể nuôi sống gia đình, chỉ có thể để cho thê nhi theo chịu khổ, làm sao nhẫn tâm được?

      A Tề còn trẻ da mặt mỏng, bị người nọ đến sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, đợi đến khi người ta gần xa trào phúng mơ ước đồ cưới của nương kia, càng thêm nóng nảy.

      Người trẻ tuổi làm sao mà chịu được loại vũ nhục uất ức này, lập tức A Tề bỏ qua mẫu thân, thúc thúc và người nhà kia : "Đại trượng phu sao lo cưới được vợ? Hôm nay nếu bọn họ vô tình vô nghĩa, chúng ta cũng cần dây dưa ngớt. Ngày sau ta đề tên lên bảng vàng, nhất định lấy được mỹ kiều nương! Thiên kim tôn phủ . . . . . Cũng được!"

      Đại Hải thẩm mắng tiếng nghiệt tử liền muốn lấy cây gậy đánh , A Tề cũng quyết tâm muốn từ hôn, người nọ sớm chờ mở miệng, nơi nào còn quản mẹ con tranh chấp, lập tức đòi thiếp canh cùng hôn thư liền vội vàng rời .

      Đại Hải thẩm chỉ cảm thấy ngũ lôi oanh đỉnh, tâm can đều nứt, nhặt lên cây gậy đánh A Tề chừa mặt mũi, dễ dàng mới bị người kéo ra.

      ra lúc Đại Hải thúc mới vừa bị áp giải , có người chỉ điểm bọn họ mau mau cầm tiền chuộc người, Đại Hải thẩm lại cậy vào mình có lý có thể khắp thiên hạ cứ để ngoài tai, bạc kia liền có thu xếp, đều là lẻ tẻ bọc ở chung chỗ.

      Hôm nay bị kích thích này, rốt cuộc cũng có suy nghĩ khác nữa, kiểm tra toàn bộ tìm hết bạc lấy ra ngoài, còn từ dưới nền đất ở đầu giường moi ra hai thỏi vàng, thiếu chút nữa là muốn bán cả nhà cửa tổ tiên lưu lại, cuối cùng mười ngày sau, được tin tức chính xác, Tri huyện lão gia u mê hồ đồ phán án, Đại Hải thúc bị đánh trận đòn được thả về.

      Tam thúc công cũng tung ra rất nhiều tiền bạc, cuối cùng giam lại ba người hạ nhân quan trọng, những người khác đều thả về.

      Trong thời gian này, người trong nha môn cũng thường xuyên đến các nhà các hộ trong thôn tra án tống tiền, tất cả các hộ nuôi gà bán gà trong thôn, mặc kệ có việc gì cũng phải nạo vét tầng biếu tặng dâng lên, làm ầm ĩ hơn tháng, mới an bình lại.

      những người khác nghĩ như thế nào, vốn là Hà Hoa có chút xem thường "Lý tưởng rộng lớn" cả ngày nghĩ tới thi Trạng Nguyên về sau ra trận làm tướng quân, vào triều làm thừa tướng của Quý Quân, chỉ cảm thấy có thể tùy tiện khảo công danh trở lại chống đỡ giữ thể diện là tốt rồi. Hôm nay thấy biến cố như thế này, liền tán thành chuyện thi lấy công danh, thể thiếu ngày ngày đốc thúc đọc sách giỏi.

      Mà bản thân nàng, mặt vội vàng chuẩn bị dọn nhà, mặt khác lại bắt đầu vì bạc âu sầu.

      Mặc dù nhà bọn họ căn cơ cạn, phương diện hoa màu Quý Đồng là người có tay nghề, nhưng chuyện khác như buôn bán, nhân tình lui tới liền có chút chậm lụt, nàng tiểu nương gặp chuyện cũng tiện ra mặt, mấy năm này gian khổ phấn đấu cũng chỉ để dành chút mà thôi.

      Trong thôn bởi vì đất đai đều có chủ, bọn họ xuống tay muộn, mới có mấy chục mẫu, luôn ru rú ở nơi xó xỉnh này cũng có thành tựu gì, lúc này mới nghĩ đến chuyển vào trong huyện. Trước đó bọn họ đặt mua trang ba trăm mẫu, lần này liền mua lần hai trăm mẫu đất cùng phòng ở mới. Tuy bởi vì ở nơi hẻo lánh chút, giá tiền mắc, nhưng trong nhà cũng còn bao nhiêu tiền.

      Vốn chờ chuyện bệnh gà toi qua , bọn họ vẫn tiếp tục mở tiệm gà quay, nhưng sau trận kiện cáo này, sổ sách lộn xộn ít, hầu như ai biết gà ở Quý gia thôn ăn chết người, cửa hàng gà quay này ít nhất trong vòng năm cũng mở được rồi.

      Vốn là lời vô tâm, nhưng phải tu sửa lại cửa hàng đổi nghề rồi.
      Chris thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 10: Dư từng trận

      "Nhà Tam đại gia lại đưa người tới rồi, là có thể giúp chúng ta dọn nhà, trông coi viện tử." Mới vừa ăn cơm trưa xong, Hà Hoa nằm ghế mây ở hậu viện nghỉ ngơi, Tiểu Xảo liền mặt ủ mày chau bưng trà vào.

      Sao bọn họ vẫn chưa từ bỏ ý định vậy?

      Hà Hoa đau đầu thôi, sửa sang lại quần áo, suy nghĩ chút hỏi: "Ai ở đằng trước vậy?"

      "A Sinh tẩu tử bảo ta tới hỏi ý của tiểu thư, nếu cần, nàng liền đuổi người ."

      "Việc này còn phải hỏi sao? Đương nhiên là cần! Ta thà tiêu tiền mua, cũng cần bọn họ tặng !" Hà Hoa thở phì phò : "Ngươi cùng ta xem chút."

      Còn chưa đến tiền viện, liền nghe tiếng chuyện ồn ào, Hà Hoa cau mày, theo lối qua gian sương phòng bên phải, vừa vặn có thể nhìn thấy ràng tình hình trong viện.

      Lần trước Tam thúc công chủ yếu đưa tới nam nữ thanh niên, vậy mà lần này già trẻ lớn bé đều có, người tính ra ít nhất là ba bốn phòng.

      Nghe thời điểm phát bệnh gà toi ít lần, trong nhà Tam thúc công còn bị ăn trộm, hai người hạ nhân cấu kết với vô lại bên ngoài cưỡm số tài vật chạy trốn. Các nhánh thân thích vốn ở tại nhà Tam thúc công cũng dọn ra ít. Hôm nay còn phân phát hết cả phòng hạ nhân ra ngoài, xem ra, Tam thúc công là muốn thanh lý môn hộ rồi.

      Tiểu Xảo ra ngoài vào lỗ tai A Sinh tẩu tử, A Sinh tẩu tử liền treo lên khuôn mặt tươi cười với người trong đám người Tam thúc công: "Quý quản gia, ngài ngồi, ngồi! Đưa nhiều người tới như vậy, ngài cực khổ rồi, uống trà, uống trà!"

      Quý quản gia kia cũng khách khí, bày ra bộ dạng đại gia, bưng chung trà lên ngửi sâu rồi hớp hớp, sau đó gật gù hả hê : "Nhà A Sinh, ngươi pha trà này ngon. . . . . ."

      "Ai u! Quý quản gia, ngài cũng phải biết, nhà chúng ta làm sao có thể so được với nhà Tam đại gia? Kiều gia và Cầm di nãi nãi tùy tiện uống ly trà, đều có thể để chúng ta ăn uống đến mười ngày rồi! Ngài đưa nhiều người tới như vậy, chúng ta làm sao có thể nuôi nổi?"

      Quý quản gia sờ sờ chòm râu dê: "Nhà A Sinh, những người này là tặng cho các ngươi sai bảo, Đồng lão gia giờ đại phát rồi, trong nhà cả người pha trà cũng có, đến huyện chẳng phải làm cho người ta chê cười?"

      A Sinh tẩu tử mặt rút gân, nén giận mời Quý quản gia đến bên cạnh thiên sảnh, Hà Hoa liền nghe được nàng thần thần bí bí với Quý quản gia: "Quý quản gia, lão gia nhà ta tìm người hầu trà ở nhà mới trong huyện rồi. Những người này làm sao để ý? Mặc dù Tam đại gia tốt bụng giúp đỡ Đồng lão gia, nhưng giờ trong nhà dọn nhà vận chuyển lộn xộn, thiếu được người tay chân sạch . Lúc này nhà ngài đưa những người này tới đây, đến lúc đó thiếu đồ, biết, chỉ Đồng lão gia quản gia nghiêm, biết, còn tưởng rằng là Tam đại gia cố ý sai người tới gieo họa cho Đồng lão gia đấy."

      "Bộp!" tiếng, Quý quản gia vỗ bàn, cả ly trà phía kia cũng bị rung rinh.

      "Nhà A Sinh, ngươi, ngươi lại dám. . . . . . Bây giờ ta cho Đồng lão gia và Tam lão gia nhà ta, ngươi quản gia lúc mất đồ muốn đổ thừa đến đầu Tam lão gia!"

      "Quý quản gia! Lời này cũng thể bừa. Ngài chèn ép ta sao, chỉ cần Tam đại gia bên kia có ai tới, dù cho Đồng lão gia mất hết gia sản cũng náo tới người ! Nhưng nếu là đưa những người này tới rồi, về sau xảy ra chuyện gì, cũng có thể khó mà !" A Sinh tẩu tử cười lạnh tiếng, sau đó ngữ điệu chậm lại : "Quý quản gia, Mặc dù Tam đại gia tốt bụng, nhưng hôm nay loại chuyện tốt như vậy, thế nhưng lại làm như thế hay! Theo ta , nhà ngài đưa người tới đây như vậy, sau này xảy ra chuyện khẳng định là bị người trạc cột sống cho xem. Còn bằng bán những người này xa xa, thứ nhất bớt việc, thứ hai cũng có thể được mấy lạng bạc, tốt hơn nhiều cái hư danh trông nom vãn bối!"

      "Chuyện này. . . . . ." Quý quản gia do dự rồi.

      A Sinh tẩu tử thấy động tâm, vội vàng rèn sắt khi còn nóng: "Quý quản gia, giờ Tam đại gia tín nhiệm ngài nhất, chuyện này có thể được bạc, ngài cho chắc chắn phản đối!"

      "Vâng! Đa tạ quý quản gia! Ngài cực khổ rồi!" A Sinh tẩu tử cười hì hì đưa ra ngoài, đợi cho đến những người đó đều rời hết, "Phi" tiếng, phân phó khóa cửa : "Hôm nay mặc kệ người nào tới đây, đều chủ nhà có ở nhà, mời bọn họ ngày khác trở lại!"

      Ngày khác?

      Ngày khác bọn họ chuyển vào trong huyện rồi.

      Hà Hoa hé miệng cười, vốn nàng còn lo lắng, về sau họ dời đến trong huyện, nhà cũ bên này biết giao cho ai. Mặc dù Vượng Tài thúc tệ, nhưng miệng Vượng Tài thẩm rất lộn xộn, bất cứ tam lục bà nào nàng đều có thể thêm vào mấy câu, giao nhà cho hai vợ chồng bọn họ, nàng đúng là yên lòng. Hôm nay thấy được thủ đoạn của A Sinh tẩu tử, nàng có thể an tâm rồi.

      "A Sinh tẩu tử cũng là người nhanh nhẹn, ta đúng là được mở mang kiến thức!" Tiểu Xảo cười hì hì ra ngoài dính vào A Sinh tẩu tử, Hà Hoa cũng khỏi tiếc hận, nếu mấy ngày trước nhi tử của A Sinh tẩu tử có ngã bệnh tốt rồi, có nàng ra mặt, trong nhà cần thâm hụt khẩu phần lương thực cho mười mấy người trong nhiều ngày như vậy, cuối cùng còn phải xách phần quà tặng cho Tam thúc công.

      Nhưng mà, tư thái chuyện làm việc của chủ nhà dù sao cũng thể giống như người làm. Từ đường Quý gia, tổ phần ở chỗ này, còn có tộc trưởng ở đây, bọn họ cũng tiện trở mặt với Tam thúc công.

      Đợi đến gần tối nghe xong tin tức Vượng Tài thẩm mang về, Hà Hoa liền hoàn toàn yên tâm, biết Tam thúc công sanh ra những suy tưởng thiêu thân nào nữa rồi.

      "Nghe Cầm di nãi nãi bị cấm túc rồi, nội viện Kiều phủ cũng thể ra vào, chỉ ở trong phòng mình dâng kính Quan nương nương, cả ngày ăn chay niệm Phật đấy." Tiểu Xảo che miệng cười : "Toàn bộ người Qúy gia ở Kiều phủ làm việc đều bị đuổi trở về."

      Hà Hoa nghe được hứng thú, vội vàng hỏi: " vậy là, Kiều Ngũ nãi nãi toàn thắng hả?"

      "Nghe Kiều Ngũ nãi nãi bởi vì thân thể tốt, giao chìa khóa cùng sổ sách trong nhà cho người di nãi nãi khác quản."

      Lại là trai cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi!

      Hà Hoa suy nghĩ tỉ mỉ, cũng đúng, Kiều Ngũ nãi nãi lợi dụng sai lầm của Tam thúc công tới đả kích Cầm di nãi nãi, nhưng chuyện này nháo lớn, ra danh dự của Kiều phủ cũng bị tổn hại, nàng chỉ vì ghen tỵ với tiểu thiếp mà phá hủy mặt mũi của Kiều gia, có vẻ càng thấp kém hơn Cầm di nãi nãi rồi.

      Ai, cũng là nữ nhân đáng thương!

      Chỉ là, Cầm di nãi nãi ăn chay niệm Phật?

      Hoa sen cười nhạo tiếng: "Tiểu Xảo, ngươi chờ, Cầm di nãi nãi còn có ngày trở mình đấy."

      Tiểu Xảo nghiêng đầu suy nghĩ hồi lâu, vẫn thể hiểu: "Nàng phải bị. . . . . ."

      "Nàng còn có nhi tử!"

      Hà Hoa thở dài, nữ tử thế gian, thường ngày có thể mềm yếu chút, nhưng sau khi làm mẫu thân, phần lớn đều có thể phát ra tiềm lực vô hạn, trở nên cực kỳ kiên cường.

      Lúc Cầm di nãi nãi còn là nương , có thủ đoạn thượng vị, giờ, càng có khả năng lùi bước rồi. Muốn lui, cũng là lấy lui làm tiến!

      Chỉ là Kiều Ngũ gia kia. . . . . .

      Nam nhân nhiều người bạc tình, chồng của mình cũng phải như thế sao?

      Chỉ đáng thương con , còn biết tại nàng thế nào rồi. Đoán chừng, ít nhất cũng nhà trẻ rồi?

      Vẫn là thế kỷ hai mươi mốt tốt hơn, hành động của nữ tử phải chịu nhiều hạn chế như vậy. . . . . .

      Hà Hoa nghĩ tới đó, khỏi có chút đau thương.

      Tiểu Xảo còn tưởng rằng nàng thích chủ đề Cầm di nãi nãi, vội vàng cười : "Còn có việc, Tiểu Bảo ca ca nhà Đại Hải thẩm bên cạnh trở lại, nghe vừa về tới nhà liền quỳ gối trước giường Đại Hải thúc khóc chửi mình bất hiếu đấy."

      Đối với người nhà này Hà Hoa cũng còn gì để .

      chuyện bệnh gà toi, Tri huyện lão gia phán lung tung, chân tướng rốt cuộc là cái gì, mỗi nhà mỗi nhà đều có cách khác nhau. Chỉ là, gà bệnh gà chết trong nhà Tam thúc công đều trở thành gà tốt có thể bán , nhà vậy mà cũng bán được, sau lưng cũng là có người làm chỗ dựa, xảy ra chuyện làm sao có thể ngậm bồ hòn, liều mạng hơi đắc tội Kiều phủ cũng phải có cách , Tam thúc công mới phân tán tài lực mới được thả về.

      Nhà Đại Hải thúc sổ sách lung tung lại càng thêm được, cá nhân Hà Hoa cho rằng Đại Hải thẩm nhất định cũng có chỗ thiệt thòi, sau này mới chết sồng liều mạng cũng chịu thừa nhận. Cũng may nhà bọn họ có xảy ra chuyện lớn gì, tiêu ít tiền cuối cùng vẫn cứu được Đại Hải thúc trong nhà lao trở về.

      Đại Hải thúc về nhà cũng Đại Hải thẩm lúc trước làm chuyện hồ đồ, chỉ trong mắt nàng chỉ có bạc, thà để cho ở trong tù bị đánh đến chết cũng chịu đưa bạc, hai vợ chồng ầm ĩ mấy ngày rồi.

      A Tề bị từ hôn, đầu bị mông muội chuyện gì cũng quản, cũng ra ngoài gặp người, chỉ cả ngày xem sách, thề phải thi đậu công danh trở nên nổi bật.

      Bởi vì Tiểu Bảo có hứng thú đọc sách, mấy ngày trước theo thân thích ra ngoài chạy thuyền. tại cũng còn , trở về cũng thể giải quyết được chuyện gì.

      Hà Hoa và Tiểu Xảo lung tung mấy câu, liền nghe đằng trước có tiếng động, xem chừng Quý Đồng trở về.

      Vừa ra ngoài, Quý Đồng đúng là trở lại, sau lưng còn có Tiểu Bảo và Đại Hải thẩm theo.

      Tiểu Bảo ra ngoài hai tháng, ngược lại cường tráng ít, so với thường ngày cũng sáng sủa hơn nhiều, rất nhiều kiến thức lúc chạy thuyền với Quý Đồng.

      Đại Hải thẩm lại là đặc biệt tới đây cảm tạ Quý Đồng trước đó vài ngày hỗ trợ.

      Mọi người đều là hàng xóm, có gì phải khách khí, huống chi Quý Đồng chỉ là phái hai phu thê Vượng Tài thúc ra ngoài giúp đỡ bọn họ vài ngày.

      Đại Hải thẩm xong liền đến hai cửa hàng của nhà bọn họ ở trong huyện, đầu tiên là khen Quý Đồng cùng Vương Chưởng Quỹ có mắt tinh tường hồi, sớm đóng cửa ngừng kinh doanh, giảm rất nhiều phiền toái. Sau đó lại hỏi khi nào cửa hàng khai trương lần nữa. gần xa, ý tứ là muốn bán rẻ gà nhà các nàng cho cửa hàng.

      Quý Đồng ngó ngó Hà Hoa, có chút khó xử :"Đại Hải tẩu tử, chuyện này ta cũng . Ban đầu cũng chỉ là Hà Hoa nàng thèm ăn, mới nghĩ tới mở cửa hàng, vừa có thể đỡ thèm vừa có thể kiếm ít tiền lẻ. Cửa hàng này buôn bán ra sao ta đều có quản đến."

      Lúc tiệm gà quay mới vừa khai trương, buôn bán tốt chút nào. Quý Đồng vẫn cho là hai cửa hàng kia có lợi nhuận gì, chẳng qua nếu có lỗ vốn, tùy Hà Hoa làm. Nếu phải là sau này mua phòng ốc Hà Hoa lấy tiền lời trong cửa hàng ra, Quý Đồng vẫn còn cho là Hà Hoa còn làm chơi thôi.

      giờ thấy nữ nhi làm tốt, cũng có tư tâm gì, chỉ càng thêm yên tâm giao cho Hà Hoa làm. Chuyện cửa hàng khai trương lần nữa, đương nhiên cũng do Hà Hoa định đoạt.

      Đại Hải thẩm nghe lời này, thể thiếu được lại ca ngợi Hà Hoa phen, khen Hà Hoa lên thẳng tận mây xanh.

      Hà Hoa nghe xong cả người nổi da gà, chỉ mình là đứa bé hiểu chuyện, chuyện trong cửa hàng đều do Vương Chưởng Quỹ xử lý. Chẳng qua tại buôn bán gà quay cũng tiện làm, bọn họ có thể phải đổi nghề.

      "Đại Hải thẩm, nếu chúng ta vẫn bán gà quay, vậy cần phải , nhất định lấy giá hợp lý nhất thu gà nhà người."

      Hà Hoa chỉ có thể cho nàng lời bảo đảm mơ hồ, thực tế, mấy ngày nay có vài hộ nuôi gà tới nhà bọn họ thăm dò ý tứ rồi.

      tại ở bên ngoài đều có người đến thu mua nữa, những hộ nuôi gà từng người đều sầu lo đầu ra. Gà sống cũng tàm tạm, hao chút lương thực nuôi, qua khảm cảnh này từ từ cũng có người nguyện ý ăn, nhưng trứng gà sao đây? ngày hơn trăm trứng gà chất đống trong nhà, quá nhiều qua mấy ngày trứng gà này bị hư!

      Trong lòng Hà Hoa cũng rất là đồng tình với mấy hộ nuôi gà này, nàng cũng nghĩ tới muốn làm bánh ngọt. Nhưng mà, làm bánh ngọt cũng phải dễ dàng như vậy, hơn nữa, cái này cần phải nhập thêm hàng, làm phải bỏ tâm tư nhiều hơn.

      Đại Hải thẩm nghe lời Hà Hoa xong, mặc dù có đạt tới kết quả mình mong muốn, nhưng miễn cưỡng coi như là hài lòng rồi. Người hai nhà lại tùy tiện lảm nhảm mấy câu, Đại Hải thẩm liền cùng Tiểu Bảo về nhà.

      Chẳng qua, Hà Hoa cảm thấy ánh mắt của Đại Hải thẩm lúc gần ra về nhìn nàng có chút đúng, cả buổi tối nàng đều có chút bất an.

      Loại bất an này ngay ngày hôm sau liền hóa thành thực—— Đại Hải thẩm vậy mà tìm bà mối tới nhà nàng làm mai cho Tiểu Bảo!

      Bà mối đó họ Mã, ở thôn bên cạnh, ngày thường mở miệng ra là tốt lành.

      Lúc trước Đại Trụ ca nhà Nhị thẩm kia có phần đần độn cứ thế bị nàng thành thà thành , thương thê tử, là nam nhân tốt để cho thê tử tự mình đương gia. Dụ dỗ hộ gia đình cách hơn vài chục dặm động lòng, hoan hoan hỉ hỉ thu sính lễ gả nương nhà mình tới. Đợi đến khi tân nương tử vào cửa mới phát , Đại Trụ quả thực là người thành , lại hiền lành giống như kẻ ngu, đóng cửa lại cho thê tử đương gia làm chủ, nhưng ra khỏi phòng ngủ, bà bà lợi hại uy danh vang vọng bốn phương. Bởi vì Nhị thẩm sợ nhi tử mình thua thiệt, tân hôn ngày thứ hai bắt đầu lập quy củ với con dâu, có mấy ngày liền thu thập được tân nương tử mười mấy tuổi ngoan ngoãn vâng lời, thể thiếu được lại có người chỗ nàng học hỏi kinh nghiệm làm bà bà.

      Lúc bà mối Mã vào cửa, vừa lúc Hà Hoa ngang qua.

      Bà mối Mã kia là người nhìn người qua bề ngoài cực chuẩn, tuy Hà Hoa ăn mặc bình thường, nhưng khí tức như hạ nhân vừa nhìn liền thấy bất đồng với các tiểu nha hoàn, lại thêm đôi tay búp măng của nàng, giống như người làm việc nặng. Mới đối mặt, bà mối Mã liền treo lên khuôn mặt cười tươi như hoa : "Hà Hoa tiểu thư chúc mừng! Chúc mừng!"

      Hà Hoa chỉ chú ý tới khuôn mặt trắng bệch của nàng, cười cái, nếp nhăn gồ ghề đầy mặt, lớp phấn kia cũng bình bịch rơi thẳng xuống dưới.

      Tiểu Xảo ngược lại, sau khi cùng A Sinh tẩu tử trò chuyện qua lại mấy lần, mím môi kéo Hà Hoa đến bên, đỏ mặt cười trêu : "Bà mối Mã kia là tới làm mai cho tiểu thư. Cũng biết nhi tử nhà ai có phúc khí cưới được tiểu thư nhà ta nha."

      Làm mai! ! !

      Hà Hoa giống như bị ngũ lôi oanh đỉnh, sấm đánh trong sống ngoài khét.

      Nàng mới mười hai tuổi, mười hai tuổi! !

      Đặt ở trước kia, đứa bé ở tuổi này còn chưa tốt nghiệp tiểu học, chín năm nghiệp vụ giáo dục cũng chưa hoàn thành, lúc này vậy mà có người tới làm mai cho nàng rồi!

      Coi như người nơi này trưởng thành sớm, thời gian đàm hôn luận gả cũng sớm, nhưng nàng, nàng. . . . . . Đến bây giờ ngay cả quỳ thủy cũng chưa có tới, nàng mới chỉ là tiểu nha đầu mà thôi, sao có thể!

      Biết A Sinh tẩu tử dẫn bà mối Mã kia gặp Quý Đồng, Hà Hoa để ý Tiểu Xảo đùa cợt, nhấc váy lên chạy đến thiên sảnh ngồi sau tấm bình phong.

      Tiểu Xảo mặt cảm thấy Hà Hoa có lá gan quá lớn, hiểu được phải thẹn thùng, mặt trong lòng cũng ngứa chút, muốn biết bà mối Mã cái gì, sau khi mắc cỡ ngại ngùng hồi, cúi lưng xuống ở bên cạnh Hà Hoa, duỗi thẳng lỗ tai lắng nghe, sợ lọt mất chữ.

      Những năm gần đây người đến nhà Hà Hoa làm mai cũng ít, vốn là Quý Đồng muốn gặp bà mối, nhưng nghe đến kết thân cho nữ nhi mình, xem nữ nhi này như bảo bối, thể thiếu được cũng muốn suy tính chút. Nghe bà mối Mã chính là Tiểu Bảo ca sát vách, càng thêm thể thờ ơ mặc kệ.

      Hà Hoa ngồi ở sau tấm bình phong, nghe bà mối Mã kia uốn ba tấc lưỡi, liệt kê chỗ tốt cửa hôn này thẳng hàng thành hai ba bốn . . . . .tám mươi chín mươi điều tốt.

      Điều quan trọng nhất, chính là Tiểu Bảo và nàng là "Thanh mai trúc mã", từ cùng nhau lớn lên, có cơ sở tình cảm.

      Thứ hai chính là nhân phẩm và tướng mạo của Tiểu Bảo bọn họ cũng ràng, biết gốc biết rễ sợ bị lừa gạt. Hơn nữa hai nhà gần nhau, có chuyện gì cũng chiếu ứng cho nhau. Hà Hoa bị uất ức mười mấy bước là có thể trở về nhà mẹ đẻ tìm cứu viện.

      Thứ ba Đại Hải thẩm là người hiền lành, giống như Nhị thẩm vang danh bên ngoài, Hà Hoa gả , cần sợ có bà bà chèn ép.

      Thứ tư đương nhiên là sính lễ.

      Lúc đến đây, bà mối Mã cố ý giọng lại, "Quý lão gia ngài cũng đừng thấy bây giờ nhà bọn họ tản ra hơn hai ngàn lượng bạc, là tiền cưới vợ cũng có, còn huyên náo muốn bán Tổ phòng, cái đó đều là nhà Đại Hải làm cho người khác xem. ra nhà bọn họ có phạm tội, chính là người khác nhìn tới tiền tài của bọn họ mới rước lấy trận tai họa này! Nhà Đại Hải nhìn thấu, mới cố ý khóc than đấy. thực tế, vàng thỏi của nhà bọn họ, ít nhất còn có số này!"

      Bà mối Mã chìa bàn tay xòe năm ngón tay ra.

      Hà Hoa nghe được xem thường, nếu bà mối Mã đều biết được dưới sàng nhà Đại Hải thúc còn nhiều vàng thỏi như vậy, chỉ sợ cả nhà Đại Hải thúc đều gặp tai ương, người nhà sao có thể ở đây sống tốt như vậy? Bất quá, đúng là nhà bọn họ còn có điền trang ở bên ngoài, Đại Hải thẩm hẳn là còn dấu chút tiền bạc.

      Ngược lại nhà mình, sau khi mua nhà cửa, tính cả hơn ba mươi lượng tiền riêng của nàng, tài sản lưu động cả nhà có thể dùng cũng chỉ còn lại tới năm trăm lượng bạc.

      Tính như vậy, nhà Đại Hải thúc vẫn giàu có hơn nhà bọn họ.

      Nhà trai nhân phẩm tốt, tính tình bà bà cũng tốt, của cải giàu có, Tiểu Bảo tuổi còn trẻ ở bên ngoài chạy thuyền, có can đảm có kiến thức, về sau nhất định tiền đồ vô lượng, ngay cả chuyện khi còn bé Hà Hoa bị đẩy vào trong dòng suối , cũng được bà mối Mã thành là duyên phận! Khiến nghiệt duyên biến thành phúc duyên, Hà Hoa gả cho Tiểu Bảo ca, để cho Tiểu Bảo ca thương nàng hơn!

      Bà mối Mã nước miếng văng tung tóe, Hà Hoa nghe xong, cũng cảm thấy nàng và Tiểu Bảo quả thực là đôi trời đất tạo nên, nếu nàng gả cho Tiểu Bảo, cõi đời này còn mối nhân duyên nào tốt như vậy!

      Quý Đồng tất nhiên càng cần phải , Tiểu Bảo là ở dưới mí mắt của ông lớn lên, ngày hôm qua thấy , cũng cảm thấy sau khi chạy thuyền, năng có mấy phần tầm thường. Tính tình hai vợ chồng nhà Đại Hải ông cũng biết đến, Hà Hoa gả , xác thực ăn thiệt thòi.

      Chỉ là. . . . . .

      Quý Đồng ho tiếng, có chút chần chờ : "Tiểu Bảo ca đứa này ra ta cũng hài lòng, chỉ là giờ Hà Hoa tuổi còn . . . . . ."

      Bà mối Mã nghe Quý Đồng có phản đối, biết chuyện có thể thành, khẩn trương : "Đồng lão gia, cũng phải để cho bọn thành thân ngay bây giờ. Chúng ta trước định xuống hôn này, chờ thêm mấy năm bọn lớn rồi làm chuyện vui muộn. Ngài cũng biết Tiểu Bảo ca là người có tiền đồ, nếu định cho khuê nữ nhà ngài, nữ tế tốt như thế này thành tiện nghi cho nương nhà người khác mất!"

      Quý Đồng vội : "Vậy. . . . . ."

      "A!"

      Hà Hoa nhéo eo Tiểu Xảo cái, Tiểu Xảo bị đau la lên.

      La xong mới phát ra mình nghe lén, che miệng thấy Hà Hoa cười híp mắt nhìn nàng, nước mắt rưng rưng.

      A Sinh tẩu tử đứng ở bên, thấy bà mối Mã nhìn về phía bình phong, vội vàng tiến lên cười mắng: "Tiểu Xảo có phải ngươi lại làm sai chuyện gì nữa rồi hay ? Bảo ngươi sớm đổi trà dâng lên, ngươi chỗ nào rồi hả? Còn mau trù phòng lấy chút điểm tâm lên! Bà mối Mã, Tiểu Bảo ca mặc dù tốt, tiểu thư Hà Hoa nhà ta cũng kém. Chờ tiểu nha đầu bưng điểm tâm sở trường của tiểu thư lên, ngươi biết."

      "Đúng vậy, đúng vậy! Có thể ăn điểm tâm Hà Hoa tiểu thư làm, ta cũng coi như có phúc khí!" Bà mối Mã liếc mắt nhìn bình phong, đây cũng vì để cho Hà Hoa tiện gặp khách cố ý làm, vừa lớn vừa dày, người ngồi ở phía sau, phía trước nhìn thấy cái gì.

      Đương nhiên Quý Đồng biết Hà Hoa ở phía sau. Nghĩ đến xưa nay Hà Hoa cũng rất có chủ kiến, nếu đẩy Tiểu Xảo ra, hẳn là có ý kiến với cửa hôn này. Mặc cho bà mối Mã ám chỉ như thế nào, cũng chỉ cười ha ha, dám ngụm đáp ứng, nếu tránh được, liền bưng ly trà lên uống ngừng.

      Hà Hoa ở phía sau thấy Quý Đồng gãi đầu cào tai cũng ra chữ "", mình cũng đỗ đầy mồ hôi.

      Tới lúc gấp rút sắp bị xoay vòng vòng, A Sinh tẩu tử dẫn hai người vào.

      "Lão gia, Nhị cữu nãi nãi đến chơi!"

      Bình thường Hà Hoa tuyệt đối muốn gặp Nhị cữu mẫu này, nhưng hôm nay vô cùng cảm kích nàng đến. Hơn nữa càng cảm kích hơn nữa, là nàng mang đến bà mối, hai bà mối này lại còn quen biết nhau!
      Chris thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11: Bà mối đại chiến

      Quý Đồng thấy A Sinh tẩu tử dẫn Nhị cữu mẫu vào, còn tưởng rằng nàng giống như thường ngày, muốn làm mai cho mình, vội vàng đứng dậy muốn gọi Hà Hoa ra bồi Nhị cữu mẫu, từ trong nước bọt văng tung tóe của bà mối Mã tháo chạy ra ngoài.

      Nhị cữu mẫu cũng là người khéo léo, trực tiếp an vị ở thiên sảnh, chờ A Sinh tẩu tử dâng trà bưng điểm tâm cho nàng. Hai bà mối cũng cười ha hả thân thiện ngồi cùng nhau.

      Hà Hoa thấy Quý Đồng ra, nhăn nhăn nhó nhó đuổi theo sát, cúi đầu vặn khăn trong tay, bẽn lẽn : "Cha, bây giờ con muốn lập gia đình, tại cũng cần làm mai. Bà mối Mã kia, con nghĩ biện pháp để cho A Sinh tẩu tử làm cho nàng về thôi."

      Loại chuyện như vậy, nếu là nữ nhi nhà khác với mẫu thân, vẫn còn coi là khá tốt. Giữa cha và con thảo luận chủ đề như thế, cũng có chút xấu hổ. Quý Đồng lại kiên trì như cũ : "Hà Hoa, cha chỉ có mình con là nữ nhi, nương con lại mất sớm, đương nhiên cũng nỡ sớm gả con ra ngoài chịu khổ. Nhưng con dù sao vẫn phải lập gia đình, nếu có người tốt, cha mẹ chồng cũng hiền lành, sớm định xuống cho con, cha cũng an tâm. . . . . . Tiểu Bảo ca và con cũng xứng đôi . . . . . ."

      Vậy làm sao?

      Hà Hoa nóng nảy, giả bộ ngượng ngùng nữa, bỗng nhiên dậm chân : "Cha, con mặc kệ, bây giờ con nhất quyết cần làm mai! Con lấy chày gỗ đuổi các nàng !"

      Quý Đồng vội vàng kéo nàng lại: "Hà Hoa, đừng! Đừng! Con nương gia, có thể nào làm ra loại chuyện này? Nếu như con đồng ý, cha cự tuyệt nàng là được."

      Hà Hoa giọng : "Cha chỉ sợ cự tuyệt nàng, đắc tội nhà Đại Hải thúc. Bằng , sớm đuổi bà mối Mã kia ra ngoài rồi?"

      Quý Đồng mặt ủ mày ê : "Con muốn, cho dù cha đắc tội nhiều người hơn nữa, cũng phải cự tuyệt nàng."

      "Cha đừng lo lắng, nữ nhi tự có diệu kế." Hà Hoa hé miệng cười, gọi A Sinh tẩu tử, Vượng Tài thẩm và Tiểu Xảo vào, khẽ dặn dò hồi, mình vẫn rón rén ngồi vào phía sau bình phong.

      Hai bà mối cũng bắt đầu phân cao thấp rồi.

      Chỉ nghe bà mối Mã kia : "Lý đại nương, cửa hôn Hà Hoa này, hôm nay cũng là ta tới trước dẫn ra, Quý lão gia đối với nhà trai cũng cực kỳ hài lòng, ngươi vẫn nên giảm bớt phần tâm này !"

      Lý đại nương kia cũng cười nhạo tiếng: "Mã đại tỷ, ngươi lừa gạt ta sao cả, nhưng nhà Quý lão gia giờ cũng là người giàu có, còn nữa Hà Hoa tiểu thư cùng với cháu ngoại trai của Liễu viên ngoại chúng ta, nhìn thế nào cũng phải là nhà môn đăng hộ đối! Ngươi làm mai Tiểu Bảo ca cho nàng, Nhị Lang nhà đằng trước cách đó mấy ngày kia? Nhà bọn họ mới bị kiện cáo, Đại Lang cũng bị từ hôn, Mã đại tỷ ngươi tới cầu hôn cho Nhị Lang nhà , đây phải là chà đạp Hà Hoa tiểu thư sao?"

      Bà mối Mã bỗng chốc thay đổi sắc mặt, vung khăn cười lạnh : "Lý đại nương, của cải của Hách đại gia (Đại Hải thúc) ở Quý gia thôn kể ra có số, kiện cáo nhà Tri huyện lão gia xử bọn họ là oan uổng, nhà kia từ hôn Đại Lang tại cũng hối hận đấy. Hà Hoa và Tiểu Bảo ca là thanh mai trúc mã, hai nhà lại biết nhau, có thể tốt hơn tú tài kia của ngươi nhiều lắm!"

      Nhị cữu mẫu nghe lời này liền vừa lòng, đợi Lý đại nương chuyện, liền kêu la: "Ngươi bà tử này, quả là có ánh mắt! Của cải nhà Hách đại gia nhiều hơn nữa, cũng chỉ là dân thường! Chất tử tú tài kia của ta, gặp Tri huyện lão gia cũng cần quỳ xuống đấy!"

      "Đúng vậy đúng vậy! Ta muốn cửa thân hôn này cho Hà Hoa tiểu thư, chính là chuyện tốt thân càng thêm thân! Ngày sau Dương tú tài kia trúng cử, Hà Hoa tiểu thư chính là Quan Gia thái thái rồi!" Lý đại nương vội vàng nghênh tiếp lời của Nhị cữu mẫu, hả hê nhìn bà mối Mã.

      Bà mối Mã lại cười lạnh như cũ: "Tú tài phần lớn chỉ biết giảng giải nghĩa cao! người có chút của cải, đọc sách có thể như thế nào? Thôn bên cạnh có người mười lăm tuổi liền trúng tú tài, đến bốn mươi lăm tuổi vẫn là tú tài nghèo! Mỗi ngày chỉ dựa vào tú tài nương tử kéo sợi, thêu hoa đổi chút bạc để húp cháo! Đáng thương nhất là đứa nhà , người ngay cả kiện quần áo lành lặn cũng có! Ngươi muốn Dương tú tài kia, đúng là từ có phụ mẫu, chỉ có mấy gian nhà tranh mà thôi, muốn đón dâu, chỉ sợ ngay cả sính lễ. . . . . . Cữu nãi nãi các ngài mặc dù chiếu cố Dương tú tài, Quý lão gia sao lại chịu cho khuê nữ mình gả cho tú tài nghèo sống dựa vào thân thích giúp đỡ?"

      Phải chức nghiệp bà mai này vĩ đại cũng phải người nào cũng có thể làm, có thể làm đương nhiên phải là người bình thường.

      Bà mối Mã cùng Lý đại nương cũng coi là nhân tài kiệt xuất trong đó rồi, mười dặm tám thôn nhà ai có khuê nữ, nhà nào có nhi lang, các nàng đều chất chứa ở trong lòng. Chuyện linh tinh của mỗi nhà mỗi hộ gia đình, chuyện nhà cha mẹ chồng nhi tức các nàng đều hỏi thăm được ràng.

      Vì vậy bà mối Mã tới Tiểu Bảo ca, Lý đại nương liền biết nhà Đại Hải thúc bị kiện cáo, A Tề bị từ hôn. Lý đại nương vừa tới Dương tú tài, bà mối Mã liền biết đó là nhà chỉ có bốn bức tường .

      Hà Hoa kinh ngạc thán phục với công lực bát quái hùng hậu của hai bà mối, cũng cảm thấy còn gì để với nhà cữu cữu.

      Thân càng thêm thân ở chỗ này rất thường gặp, lúc này quan niệm gia tộc thân thích còn rất mạnh. Dựa theo cách làm này, sau khi nương mình qua đời, nếu nhà cữu cữu muốn dần dần xa cửa thân thích Quý Đồng này, sớm gã đường muội kia tới đây.

      Đáng tiếc, khi đó Quý Đồng nghèo ngay cả cơm cũng đủ ăn, nhà cữu cữu kia nay cả trông nom nhi nữ của muội tử mình chút cũng muốn, ở đâu còn để ý tới Quý Đồng? Đợi đến hôm nay ba lần bốn lượt tới cửa kết thân, đừng Hà Hoa, ngay cả thà như Quý Đồng, trong lòng cũng muốn.

      Nhưng nàng nghĩ tới, nhà cữu cữu cũng trước sau liền đưa đường muội, chất nữ, chất tử ra, mạnh mẽ đẩy tới cầu hôn cho nhà ba người mình, người cũng buông tha cho!

      ra nhà ba người các nàng, ở trong mắt người khác đều là miếng mồi ngon sao?

      Bên này hai bà mối cùng Nhị cữu mẫu vẫn đối chọi gay gắt như cũ, nước miếng đại chiến, bên kia, A Sinh tẩu tử cũng bưng trà và điểm tâm cùng Vượng Tài thẩm từ lối tới rồi.

      A Sinh tẩu tử có chút lo lắng : "Lão gia dọn trong huyện, nhà cũ bên này biết giao cho ai tới trông chừng đây?"

      Vượng Tài thẩm cười : "Việc này còn cần phải , dĩ nhiên là cữu nãi nãi rồi. Ngươi xem các nàng, mấy năm qua làm mai đều gặp qua ít lần? Còn phải là coi trọng lão gia mấy năm này cuộc sống qua ngày lành rồi à? Trước đó có người Ngũ cữu gia lên tiếng muốn giúp đỡ lão gia trông coi nhà cũ đấy."

      A Sinh tẩu tử cũng ủng hộ lời này: "Vậy cũng nhất định! Nếu Hà Hoa tiểu thư được cho Tiểu Bảo ca, Quý Ngũ Gia là thân gia, lại là hàng xóm, giao cho phải tiện hơn sao? Nếu nhờ nhà Cữu gia phái người đến trông coi nhà. Lại , lão gia thiếu được phải tìm cái mới cho Cữu gia đấy."

      "Ngươi cũng biết ngượng ngùng! Những chuyện này làm sao đến phiên chúng ta mà , làm công chuyện nhanh lên !" Vượng Tài thẩm phi tiếng, cầm cây chổi liền bắt đầu quét dọn ở tại cửa ra vào.

      A Sinh tẩu tử giống như là biết người ở bên trong nghe được các nàng chuyện, cười vào cửa bưng đểm tâm cho Nhị cữu mẫu, lại thêm trà cho hai vị bà mối.

      Lúc này miệng Bà mối Mã cùng Lý đại nương đều dừng lại, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cả hai lộ ra ý cười . Lý đại nương nghĩ tới Hách đại gia kia sợ là bị Tri huyện lão gia đào hết gia sản, coi trọng tòa nhà này của nhà Hà Hoa, bà mối Mã cũng nghĩ Nhị cữu nãi nãi sợ là cũng có chủ ý với đồ cưới của Hà Hoa. Chỉ là ngại vì Nhị cữu nãi nãi ở chỗ này, nàng tiện chuyện.

      Nhị cữu mẫu này là người khéo léo, nghe A Sinh tẩu tử và Vượng Tài thẩm lảm nhảm, nhìn A Sinh tẩu tử liền thuận mắt rồi, giả vờ uống ngụm trà liền quăng ly trà lên mặt đất, mắng: "Ngươi cái biết xấu hổ! Loại trà này cũng có thể lấy ra uống? Cả ngày chỉ để ý lấy chuyện của chủ nhà linh tinh! Thực cho rằng cái nhà này có chủ mẫu, Hà Hoa tuổi còn , mặc cho loại hồng hồng lục lục xem như vậy à! Ngươi làm cho ai nhìn hả? được để cho ngươi dạy hư tỷ nhi, hôm nay ta liền thay muội muội đáng thương khuất của ta dạy dỗ ngươi quy củ!"

      Nhị cữu mẫu muốn động thủ, bên này Tiểu Xảo ăn mặc như phụ nhân, mặt dính tro bụi, tay cầm còi thổi lửa, tay cầm chày gỗ nện quần áo khí thế muốn giết người xông tới, kéo A Sinh tẩu tử qua liền oán giận : "A Sinh tẩu tử, ngươi sao lại dẫn dụ bà mối đến rồi hả? Hà Hoa tiểu thư qua, lão gia cùng Quân ca nhi giờ đều lẻ loi hiu quạnh, nếu nàng gả ra ngoài, nào có ai trông nom cha cùng đại ca là nóng hay lạnh? Ai tới cho bọn họ ngày lạnh thêm y phục, ngày nóng chuẩn bị nước mát, xử lý chuyện trong nhà? Huống chi hai người bà tử đều là gia đình tai tiếng! Ai biết bọn họ có chủ ý gì? Theo ta , người gậy đuổi các nàng ! Tránh cho người khác còn tưởng rằng tiểu thư Hà Hoa của chúng ta chỉ có thể phối với những dạng đứng đắn kia!"

      Tiểu Xảo quơ cây gậy, đập bốp bốp ở bàn ghế, bà mối Mã cùng Lý đại nương hoảng sợ đứng dậy né tránh. Vượng Tài thẩm vội vàng vào, lôi kéo Nhị cữu mẫu vào trong, vừa vừa mắng: "Tiểu Đề Tử này tìm đường chết! Điên rồi! Nhị cữu nãi nãi ngài cẩn thận chút, bên này!"

      A Sinh tẩu tử để cho Tiểu Xảo đuổi theo hai bà mối chạy vòng vòng trong thiên sảnh, mới kéo bà mối Mã ra ngoài. Đợi ra khỏi cửa, nhét vào trong ngực nàng hai đồng, : "Bà mối Mã, tình hình ngày hôm nay ngươi cũng thấy được. Nhị cữu nãi nãi người nọ. . . . . . Bây giờ nàng làm ầm ĩ, Tiểu Bảo ca luôn tốt muôn vàn, chỉ sợ cũng bị nàng và Lý đại nương đáng giá đồng! Cũng may lão gia nhà ta cũng là người trong nội tâm hiểu ràng, quyết dễ dàng như ý nguyện của các nàng, đây cũng là giao cho ta. Ngươi trở về, đợi qua thời gian lại tới cửa cầu hôn, đến lúc đó thiếu được chỗ tốt của ngươi."

      Bà mối Mã nhìn vào trong, Lý đại nương bị Tiểu Xảo đuổi đến toàn thân nhếch nhác, đỡ trâm cài tóc châu ngọc đầu thở hồng hộc chạy ra. Tiểu Xảo ở tại cửa ra vào chống nạnh mắng nàng biết xấu hổ, làm người ti tiện.

      Các nàng làm ầm ĩ như vậy, sớm có người sáp tới chỉ chỉ chõ chõ rồi. Bà mối Mã siết chặt bạc trong tay áo, ngoảnh mặt về phía Lý đại nương "Phi!" nhổ ngụm nước bọt, vội vàng ở trong đám người chui ra ngoài.

      Đến nhà Hách Đại Hải, nàng cũng chỉ Nhị cữu mẫu Hà Hoa mơ ước nhà cũ của bọn họ, kéo bà mối tới muốn Hà Hoa cho chất tử nhà mẹ nàng, còn ở trước mặt Quý lão gia xấu Tiểu Bảo ca ít, Quý lão gia dưới cơn nóng giận, đánh bà tử kia ra khỏi cửa, về phần chuyện của Tiểu Bảo ca, qua mấy ngày nữa tìm cơ hội tốt từ từ .

      Đại Hải thẩm nghe xong thể thiếu oán giận Nhị cữu mẫu tham tài bợ đỡ, trong lòng cũng có mấy phần trách móc bà mối Mã lưu loát, nhưng có cách nào khác, chỉ đành phải cho bà mối Mã phong bì, để nàng mau mau xử lý tình cho tốt.

      Công việc bà mối Mã có hoàn thành lại thu bạc hai nhà, đương nhiên cũng biết chọn lời hay để , ra ngoài gặp người cũng chỉ Hà Hoa như thế nào hiếu thuận phụ thân, vừa bà mối Lý kia làm sao mở to mắt. . . . . . Tạm thời đến.

      đến Nhị cữu mẫu bị Vượng Tài thẩm kéo đến nội viện, Hà Hoa chỉnh đốn quần áo ra gặp nàng, đợi nàng mở miệng liền rơi lệ, khóc : ". . . . . . Con là người có nương, những năm gần đây ai dạy nữ công, có giáo quy củ, cũng có tỷ tỷ muội muội tri kỷ cùng con chút lời trong lòng. Chỉ là cha thương con, để cho con bị lạnh bị đói. Con sao lại nhẫn tâm bỏ xuống cha cùng ca ca? Nhị cữu mẫu, con gã! Con gã! Nếu như người nhìn thấy nam nhi nhà ai tốt, cho biểu tỷ biểu muội là được! Người sao nhẫn tâm chia rẽ con với cha. . . . . ."

      Mặc dù Hà Hoa làm bộ, nhưng nghĩ tới mình ở nơi này ai có thể hiểu được tâm tư của nàng, thể tùy tiện cười, bất cứ làm cái gì đều phải nhìn trước ngó sau, người lẻ loi hiu quạnh, nhớ tới những việc trước đây trải qua, càng nghĩ càng đau lòng, nức nở rầu rĩ ngay cả cũng ra được.

      Quý Đồng gặp nữ khách tiện, Nhị cữu mẫu thấy điệu bộ Hà Hoa càng quấy như thế, cái gì cũng ra được, nghĩ tới Lý đại nương vẫn còn ở bên ngoài, sợ nàng bị đánh, trong lòng có oán ra ngoài xấu Liễu gia, loạn xạ an ủi Hà Hoa mấy câu, giống như cơn gió lôi kéo Lý đại nương mất.

      Tiểu Xảo đổi lại quần áo, bưng thau nước tới, hầu hạ Hà Hoa rửa mặt, bỉu môi : "Sao lại muốn ta đóng vai người đàn bà đanh đá? Thế này người ta Quý gia thôn có bốn con cọp mẹ rồi !"

      Hà Hoa xoa xoa mặt, cầm khăn ướt thoa lên con mắt sưng đỏ, cười : "Ngươi hóa trang thành bộ dáng kia ai có thể nhận ra? Chỉ còn có mấy ngày nữa ngươi theo ta vào trong huyện, sợ cái gì?"

      Tiểu Xảo muốn cười Hà Hoa biết e thẹn, lại dám nghĩ kế, tự mình hù chạy hai bà mối, nhưng thấy Hà Hoa khóc đỏ mặt, nhớ tới những lời nàng với Nhị cữu mẫu cũng có thể là xuất phát từ cảm xúc , sợ đụng đến chuyện đau lòng của Hà Hoa lần nữa, đành phải xoay chuyển đề tài.

      Bà mối đại chiến lần này, mặc dù tạm thời Hà Hoa giải trừ được nguy cơ, nhưng nàng biết về sau Quý Đồng lưu tâm đến hôn của nàng, nghĩ đến đây, trong lòng nàng liền thoải mái.

      Trong lòng ngẫm nghĩ, trước kia nàng chỉ nghĩ mình là tiểu nha đầu, chuyện hành hơi khác người chút cũng sao. Bây giờ người trong nhà đều đối đãi xem nàng là đại nương, thể thiếu rất nhiều quy củ xuất , chuyện làm việc đều phải tế nhị, suy nghĩ lại.

      Thỉnh thoảng ra ngoài, cũng cảm thấy ánh mắt của mọi người nhìn nàng khác xưa. lần kia ngang qua cửa nhà Đại Hải thúc, vừa lúc Tiểu Bảo từ trong cửa ra, vừa nhìn thấy nàng mặt liền được tự nhiên, vậy mà trực tiếp xoay người ngược trở về! Người khác thiếu được trận cười vang, ngay cả Thành Tử nhà Lưu quả phụ kia, Hà Hoa cũng cảm thấy trở nên càng kỳ quái hơn.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12: Cẩn thận suy tính

      Đảo mắt đến cuối tháng tư, Hà Hoa bọn họ rốt cuộc cũng chuyển nhà.

      Nhà cũ giao cho Vượng Tài thúc xử lý, chuyện trong nhà cũng giao cho A Sinh tẩu tử.

      Trong lòng Vượng Tài thẩm có chút phục, nàng ỷ mình vào đây sớm hơn A Sinh tẩu tử năm, trượng phu nhà mình vừa thăng lên làm quản , liền cho rằng hẳn là vợ chồng bọn họ trông coi nhà cũ rồi. Kết quả lại là A Sinh tẩu tử cao hơn nàng đầu, thể thiếu được lại thổi gió vào tai Tiểu Xảo.

      Tiểu Xảo sớm được Hà Hoa chỉ điểm, liền cười với nàng: "Vượng Tài thẩm, thế nhưng A Sinh tẩu tử biết chữ nha!"

      Chỉ câu này, Vượng Tài thẩm liền ỉu xìu.

      Dạo này, tú tài nghèo còn cao hơn nhà phú thương bậc. Tuy nữ tử tài mới là đức, nhưng nếu hạ nhân biết chữ biết tính sổ sách giá thị trường rất cao.

      A Sinh tẩu tử cũng là theo Tiểu Xảo học biết chữ, Vượng Tài thẩm tuổi lớn cũng có tâm tư này, hôm nay bị thua thiệt cũng đành phải oán chính mình.

      Cũng may Hà Hoa mua ngàn con gà giá rẻ từ trong thôn, toàn bộ giao cho nàng. Mặc dù nàng biết tại sao lúc này Hà Hoa mua lại những con gà mà người khác hận thể vứt , nhưng biết Hà Hoa giao nhiệm vụ lớn cho nàng vừa tăng tiền công, còn dẫn theo tiểu tử nhà nàng đến nhà mới an bài chuyện tốt, cũng cảm thấy mỹ mãn rồi.

      Hà Hoa thu xếp ổn thỏa nhà cũ xong, chọn ngày tốt, liền vui vẻ phấn khởi nhà mới.

      Bởi vì trong nhà nhân thủ ít, tiền để dành nhiều lắm, mua lại tòa nhà này cũng chỉ sửa chữa thu dọn sơ qua chút, trong nhà mới cũng có tăng thêm bao nhiêu vật dụng, chỉ chuyển tới mấy xe ngựa quà tặng ở Quý gia thôn.

      Nhà mới là tòa nhà năm gian, gần hai trăm mẫu ruộng nước bên cạnh cũng là của nhà các nàng. Tuy là trong huyện, nhưng vị trí có vẻ khá hẻo lánh, đất nhiều, phòng ốc được xây dựng cũng rất là rộng rãi. Quý Quân ở gian thứ hai, Quý Đồng ở gian thứ ba, Hà Hoa ở gian thứ tư.

      Ban đầu Qúy Đồng coi trọng chính là nhà ba gian trong huyện phồn hoa, có chút ngại chỗ này quá lớn, nhưng lại thích ruộng nước bên cạnh, cộng thêm Quý Quân và Hà Hoa đều cực lực khuyên ông nên mua cái viện lớn chút, Quý Quân còn nơi này an tĩnh, tốt cho việc đọc sách, ông mới mua. Lúc này từng người trong nhà nhanh vào chọn phòng, lại thiếu được thầm mấy câu.

      Quý Quân cũng sớm cậu muốn ở gian thứ hai làm Tàng Thư Các, về sau cùng các bằng hữu trong học đường cùng nhau ngâm thơ làm câu đối gì gì đó, vừa lúc cần chỗ lớn. mình Hà Hoa ở gian thứ tư quả có hơi rộng chút, Quý Đồng lại lo lắng nàng ở nơi đó an toàn.

      Hà Hoa liền lôi kéo ông nhìn về phía cửa hậu viện khóa chặt, qua đường mòn , chỉ vào tường rào ở nội viện : "Cha, phải qua hậu viện, đường mòn , còn có tường rào này, mới tới gian thứ năm nơi ở của hạ nhân, người lo lắng cái gì? Nếu sợ con ở mình đơn, sớm sinh cho con và ca ca thêm người đệ đệ muội muội để làm bạn ."

      Quý Đồng hắng cổ họng hàm hồ mấy câu, muốn xem xét chung quanh tòa nhà liền mất. Hà Hoa đánh bạo ám hiệu ông nên suy tính đến đại của mình, thấy ông chịu trước mặt, cũng dám quá mức càn rỡ, đuổi theo trêu đùa ông, đành phải để mặc cho ông mất.

      Hai ba ngày đầu, đều là thân thích các hương thân đến chúc mừng thăm dò, chuyện nghênh tới đưa , chủ yếu là Quý Đồng và Quý Quân ra mặt xử lý, Hà Hoa chỉ đứng ở nội viện quản phòng bếp, giúp đỡ kiểm kê quà tặng chút mà thôi.

      Đợi tới hơi rảnh rỗi chút, Quý Đồng tự mình Điền Trang xem hoa màu. Về phương diện này ông là người trong nghề, Hà Hoa cũng muốn theo ông học, mới biết ở nơi này có phân hóa học thuốc trừ sâu cũng có máy gieo hạt, máy thu hoạch, máy bơm nước lớn, phải dựa vào kinh nghiệm dự đoán khí hậu như thế nào, làm sao chuẩn bị phân bố phân bón, như thế nào chống nạn sâu bệnh, rồi làm sao đào kênh rạch ở trong ruộng đồng, xây dựng đập nước . . . . . .

      Quý Đồng xong đạo lý ràng, Hà Hoa giúp đỡ được cái gì, nên cũng tham gia vào việc của ông, nàng còn có chuyện quan trọng hơn phải làm.

      Đầu tiên chính là chuyện tráng đinh trong nhà.

      Trải qua hai ngày nay luống cuống tay chân sắp xếp, Hà Hoa sâu sắc thừa nhận, nhân thủ trong nhà quá ít!

      Mỗi người bọn họ cũng sắp xếp xong xuôi, thậm chí dùng tới hỏa kế ban đầu làm ở tiệm gà quay ra luôn, nhưng khách nhân nhiều hơn hai người, nhân thủ liền đủ dùng rồi. Quý Đồng và Quý Quân đều ra ngoài, tối đa cũng phải sắp xếp hai người theo, bên cạnh nàng, cũng chỉ có mình Tiểu Xảo sai bảo, may vá, rửa mặt chảy đầu, phòng bếp, trà nước… đều là nàng.

      Tuy rằng nơi này vắng vẻ, nhưng rốt cuộc cũng là trong huyện, mặc dù ra ngoài phải tiền hô hậu ủng, nhưng phải có thể diện hoặc là bề ngoài tốt chút. Giống như ngươi quán ven đường ăn cái gì, chỉ xỏ dép lê đồ mặc người chỉ là T shirt đồ rẻ tiền, tuyệt đối có người ngươi cái gì, nhưng nếu là nhà hàng năm sao, nhất định phải có giày cao gót, dạ phục cùng đồ trang sức, hơn nữa, cấp bậc cũng thể quá thấp, nếu bị xem thường.

      Hai huynh muội Xưng Đà và Tiểu Xảo, hai năm trước khi gia cảnh hơi tốt chút, Quý Đồng cho bọn họ tìm người thân. Khi đó Xưng Đà mới , bọn họ căn bản phải tới tìm người thân. Bọn họ vốn làm việc ở trong nhà quan viên họ Trần, bởi vì quan viên kia phạm tội, nhà già trẻ và vú già cũng bị đày đến phía nam hoang vu cằn cỗi, nơi chướng khí nồng đậm, cha nương của Xưng Đà chết ở đường. Về sau năm kia gặp đúng dịp hoàng hậu nương nương sinh được hoàng tử, Hoàng đế long tâm cực kỳ vui mừng, đại xá thiên hạ, bọn họ mới có thể giải thoát, nhưng cùng chủ nhân ban đầu sớm phân ly tứ tán, tình cảnh sinh tử lẫn nhau. Xưng Đà lớn tuổi hơn chút, còn nhớ Trần lão gia hình như có cửa thân thích ở gần đây, nghĩ tới Trần lão gia có thể cùng bọn họ có liên hệ liền tìm tới đây, kết quả lại là hề tin tức, bọn họ cũng vô lực đến kinh thành tìm, liền xin ở nhà Quý Đồng.

      Trôi qua hai ba năm, thấy nhà Quý Đồng đều là người lương thiện, bọn họ vốn cũng chỉ là theo cha mẹ phục vụ Trần gia, cũng phải ký văn tự bán đứt, sớm bỏ ý nghĩ tìm chủ nhân ban đầu, lòng muốn sống ở Quý gia.

      Ban đầu lúc Qúy Đồng chứa chấp bọn họ, trước hết qua chỗ Giáp trưởng dò hỏi, biết thân họ có liên quan dính dấp tới kiện tụng, về sau biết lai lịch thực của bọn họ, thấy bọn họ trung thành, liền thuận theo để cho bọn họ lưu lại.

      Mặc dù hai huynh muội bọn họ giỏi giang lại trung thành, nhưng Tiểu Xảo mười sáu tuổi rồi, quá hai năm phải thành thân. Nếu như là coi trọng quản trong nhà cũng may, nếu nàng coi trọng chính là người ngoài, cũng chỉ có thể để nàng ra ngoài. Còn phải nhân lúc nàng còn ở đây, tìm thêm mấy tiểu nha đầu đến dạy dỗ, về sau cũng sắp xếp đến trong viện của Quý Đồng và Quý Quân.

      Hơn nữa, tại tòa nhà và Điền Trang lớn như vậy, dựa hết vào mình Xưng Đà được, thể thiếu còn phải tìm hai người quản chuyện bên ngoài và quản chuyện trong nhà, còn phải tìm vài bà tử và đầy tớ làm việc nặng linh tinh …

      Sau đó chính là chuyện của bản thân Hà Hoa.

      Chuyện đại cả đời dĩ nhiên là phải suy tính, nhưng nàng thả tin đồn ra ngoài, muốn phải giải quyết đại của Quý Đồng cùng Quý Quân trước rồi mới suy tính đến mình. Chắc hẳn những bà mai kia cũng giống như ong mật thấy hoa đến dây dưa nàng, chắc là Quý Đồng phải phiền não rồi.

      Chuyện khẩn cấp trước mắt, chính là chuyện nữ công của nàng.

      Lúc này người ta bình phán nữ nhân, đều xét từ bốn phương diện "Đức, ngôn, dung, công" mà ra.

      Về Đức ngôn, chỉ cần nàng cẩn thận chút, giả bộ nhiều chút có chuyện gì.

      Về phần dung, ngũ quan tư thái của nàng cũng tính là tốt nhất, nhưng thắng ở làn da trắng trẻo. Cái gọi là trắng che trăm xấu, hơn nữa ăn uống tự nhiên thấm nhuận, phía sau còn sử dụng dưa chuột lòng trứng gà, nước cơm … liên tục ngừng, những thứ tự nhiên này ô nhiễm, mỹ phẩm thực dụng chăm sóc mỹ dung, cũng cần quá lo lắng có người nhận ra mình. Chỉ là hai chân, lúc bảy tám tuổi trong nhà có ai bó chân cho nàng, nàng liền tự mình dựa theo bộ dạng của mấy tiểu nương cùng tuổi trong thôn, lung tung trói lại phen. giờ xem ra, gót sen ba tấc cũng đừng suy nghĩ đến, thiên kim tiểu thư chân chính nhà người ta nhiều hơn vài bước đều muốn tắt thở, nàng lại có thể khi gặp phải lưu manh còn tung tăng trốn chạy. Chỉ là, hình như hơn đời trước chút, nên lúc trưởng thành cũng thấy "Chân to" .

      Dù sao mục tiêu của nàng là cần cao lớn, cần tướng mạo, bình thường là tốt rồi, ba loại "Đức, ngôn, dung" này, bình thường coi như tạm được có thể vượt qua kiểm tra.

      Chỉ là còn loại cuối cùng “Công” , cũng chính là nữ công, cũng là rất khó làm giả .

      Nữ công là nghệ thuật sống cực kỳ tỉ mỉ, bao gồm dệt, nhuộm, may, thêu, giày mũ, đan, cắt trang trí, mặt hoa và vài dạng tương tự, làm được tốt, để cho ngươi thêu bông hoa cây cỏ thậm chí là nhìn tư thế ngươi hạ châm liền rất ràng.

      Hà Hoa cũng có chút hiểu đối với những thứ này, Tiểu Xảo cũng giống thế am hiểu. Nhưng đây cũng là chuyện an sinh thường ngày của rất nhiều nữ tử, trợ giúp trang bị đồ dùng trong nhà. Coi như nhà các nàng sau này nghèo túng đến mức này, Hà Hoa cũng cảm thấy rất hứng thú với những thứ thủ công sống động này, nghĩ tới sau này mình cũng có thể thêu cái yếm, làm ra hà bao giày mũ, vậy cũng có rất nhiều cảm giác thành tựu?

      Hà Hoa có nương, nhưng nàng cũng thể để mình ủy khuất hoặc là để cho bản thân mình bị người khác coi thường đúng ? Còn phải tìm tú nương học tốt. . . . . .

      Sau đó, trọng yếu nhất, chính là bạc!

      Quý Đồng đón dâu phải có tiền, Quý Quân cầu quan đón dâu phải có tiền, nàng lập gia đình cũng cần đồ cưới, trong nhà thêm nha đầu quản gia những thứ này cũng đều cần tiền, ăn mặc sắp xếp bên ngoài liền càng cần phải rồi, đều là việc đốt tiền. tại của cải nhà bọn họ tổng cộng tới năm trăm lượng sinh hoạt, căn bản là thể xoay sở.

      Hà Hoa tìm hộp nữ trang của mình ra, móc hai nguyên bảo cùng chút bạc vụn và tiền đồng bên trong ra, đây là Tiểu Kim Khố từ ba đồng ban đầu tăng thêm lên đến ba mươi lăm lượng bảy mươi văn.

      Khụ khụ. . . . . .

      Hà Hoa có chút chột dạ ho khan mấy cái, nghĩ thầm bản thân mình quản lý phần lớn tài chính trong nhà, cái Tiểu Kim Khố này có phải. . . . . . Hơi lớn chút hay ?

      Đúng là, nàng thích có Tiểu Kim Khố, cảm thấy trong lòng an tâm chút. . . . . .

      "Tiểu thư, Vương Chưởng Quỹ đến thăm!" Tiểu Xảo đột nhiên vào cửa bẩm báo.

      Hà Hoa vội vàng thu lại hộp nữ trang, đến phía trước gặp Vương Chưởng Quỹ.

      Vương Chưởng Quỹ ăn bạc ở hơn hai tháng, liền ngồi yên, nghe được chút tin tức, cầm gấm dệt, tơ lụa, trang sức cùng vài kiểu mẫu tới, rất là kích động : "Tiểu Đông gia, chúng ta có thể làm cái này!"

      Hà Hoa lấy tay sờ sờ những chất liệu vải mềm mại kia, phía dùng sợi tơ màu sắc rực rỡ cùng đường dệt màu vàng nổi lên hoa hồng và cành lá xanh trông rất sống động, bươm bướm tung tăng nhảy múa, thậm chí còn có nền lụa mỏng trong suốt dệt ra các loại hoa văn xinh đẹp thanh nhã, khỏi khán phục các chức công tay nghề tinh xảo, trong lòng càng thêm quyết tâm, nhất định phải tìm tú nương tới học nữ công tốt!

      "Tiểu Đông gia, chuyến này cũng cực kỳ có lãi, hơn nữa cũng giống như bán thức ăn rất dễ dàng xảy ra vấn đề. Có Thương Hộ Sơn Đông chở mấy xe bông vải trở về, đợi dệt thành vải, liền chuyển ra ngoài tiêu thụ kiếm mấy ngàn lượng. Chúng ta ở đây vận chuyển những thứ như vải, tơ sống cùng gấm dệt đến phương Bắc , đó cũng là công việc kiếm lời lớn nhất!"

      Hà Hoa cười khổ, nàng biết, nơi này dệt vải rất phát đạt, vùng Giang Nam dệt ra vải vóc, tơ lụa, gấm vóc chỉ có nổi danh cả nước, còn lan rộng "Tơ tằm biển", đến Nam Dương cùng với những nơi xa hơn. Nhà Đại Hải thúc hai năm qua làm tơ sống liền kiếm lời ít.

      Nhìn dáng vẻ Vương Chưởng Quỹ ân cần hưng phấn, Hà Hoa biết là rất dụng tâm, cũng đề cử việc kinh doanh tốt, nhưng mà, nàng có tiền vốn, hai hiểu kỹ thuật, làm sao làm?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :