1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 437, Tiểu Văn gởi thư

      Sáng sớm ngày hôm sau, Tiểu Dực liền dẫn người tới Lâm trạch, Tử Tình nào muốn những người này, mặc dù người trong nhà là quá đầy đủ, nhất là đại nha hoàn thiếu hụt. Nhưng là, Tử Tình nghĩ cũng biết, những người này từ nhà Tiểu Dực ra, đó là gia đình nào? Bọn họ có thể an tâm ở nhà mình làm việc? Chỉ sợ bản thân đến lúc đó sai sử được, còn uổng phí tâm ý của Tiểu Dực.

      Tiểu Dực dù sao cũng là đứa trẻ, đại khái là nghĩ tới những cái đó, chỉ là khẩn thiết với Tử Tình: " , ta thấy nhà ngươi ít người đủ dùng, còn có, mấy người bọn họ tương đối quen thuộc Kinh Thành, hai gã sai vặt này, còn có chút công phu, về sau bất kể ra ngoài hay là việc khác, ngươi đều mang theo, bằng , ta yên lòng, ngộ nhỡ lại xảy ra chuyện gì, Tiểu Dực cũng khổ sở. , ngay cả tâm ý của Tiểu Dực ngươi cũng muốn cự tuyệt sao?"

      Phương quản gia hôm nay cùng theo tới, nhìn ra băn khoăn của Tử Tình, : "Nãi nãi yên tâm, ta mang cả văn tự bán mình đến. Những người này, đều dạy dỗ tốt lắm, nếu bọn họ dám cả gan có hai lòng, bất kính với nhà nãi nãi, ta bảo đảm bọn họ chết có chỗ chôn."

      Năm người kia nghe xong, đồng loạt quỳ xuống dập đầu với Tử Tình, : "Về sau, nãi nãi chính là chủ tử của chúng ta, đối với chủ tử, tuyệt dám có hai lòng."

      Tử Tình chỉ đành phải nhận lấy văn tự bán mình, hỏi nguyên danh của bọn họ, người tên là Đại Giang người tên là Đại Hà, hai nha hoàn, người tên là Thải Vân, người tên là Truy Nguyệt, Hoa ma ma kia, Tử Tình vừa thấy, tựa hồ có chút thân phận, vội nâng nàng dậy trước.

      " , Hoa ma ma này, là người nhìn ta lớn lên, là bồi gả của mẫu thân ta, tinh thông tất cả tục vụ trong nhà, cứ yên tâm để nàng giúp đỡ quản lý, còn có, ta muốn cho nàng làm ma ma của Yên Nhiên muội muội, được ?" Tiểu Dực hỏi.

      Tử Tình vừa nghĩ, mình vừa vặn quen thuộc quy củ của gia đình lớn, tương lai của Yên Nhiên, còn là biết, làm chút chuẩn bị sớm, cũng có gì tốt. Bèn vui vẻ cười : "Việc này có cái gì được? Ta vừa vặn thiếu người như vậy. Còn có thể giúp ta dạy dỗ đứa , là đa tạ rồi."

      Tiểu Dực nghe xong vui mừng đứng lên, nhào tới người Tử Tình, cười : " tốt."

      Tử Tình nghe xong dùng ngón trỏ chọt trán Tiểu Dực cái, cười : " nhận tình của ngươi, để cho ngươi tốn kém rồi. Chính là tốt, nếu , phải là tốt à?"

      Hoa ma ma thấy lại rút khăn ra, xoa xoa khóe mắt. : "Nãi nãi vừa thấy chính là lòng thương tiểu chủ của chúng ta, lão bà tử thay tiểu thư cảm tạ nãi nãi."

      Tử Tình chuyển vòng, mới hiểu được tiểu thư trong miệng Hoa ma ma, chính là thân nương của Tiểu Dực, khỏi cũng có vài phần chua xót, ánh mắt nhìn Tiểu Dực càng dịu dàng thêm vài phần.

      Mấy người Hoa ma ma bọn họ là giữ lại như vậy, hai người Thải Vân Truy Nguyệt. người theo Tử Tình, người theo Yên Nhiên, Hoa ma ma kia cũng vậy, cơ hồ thành bảo mẫu toàn chức của Yên Nhiên, vì thế, đặc biệt tiến vào nội viện, Tử Tình phân riêng cho nàng tòa viện tử, ý tứ của Hoa ma ma là mang theo Yên Nhiên và Truy Nguyệt vào ở cùng nhau, lại từ trong đám tiểu nha đầu chọn hai đứa ra làm việc nặng. Chẳng qua Tử Tình cảm thấy Yên Nhiên còn , nỡ để nàng cách mình quá xa, liền đồng ý.

      Tử Tình cũng là nghĩ tới, mấy người này đúng là rất tận chức tận trách, khó được nhất là Thải Vân kia, mỗi lần ra ngoài, cơ hồ tấc cũng rời theo sát mình, cũng nhiều, hoặc ra vẻ khinh cuồng.

      Tử Hỉ mua lại mảnh đất trống bên cạnh. Tìm Đồng tiên sinh bắt đầu thiết kế xây phòng. Trung tuần tháng bảy, Lâm Khang Bình còn chưa có trở về nhà. Nhưng là ba người Tử Lộc bọn họ xuất phát Xương Châu thi rồi.

      Ba người Tử Lộc bọn họ mới vừa đến hai ngày, Tử Tình bọn họ nhận được thư từ quê nhà gửi tới, thế mới biết Hạ Ngọc bệnh nặng, thư là Tiểu Văn viết đến, nghe là trước ngày Tiểu Văn thành thân ngày, cả nhà Xuân Ngọc qua, Tăng Thụy Khánh bọn họ mang theo Điền thị cũng qua, Chu thị và Xuân Ngọc thấy Hạ Ngọc lại có thể có hạ nhân, còn có, thuốc uống và đồ ăn thức uống của Hạ Ngọc, đều có Thạch bà tử tận tâm quản lý, liền có vài phần khó chịu. Nhất là biết được Hạ Ngọc lại là do nhân sâm dưỡng mệnh, hơn nữa lại là từ chỗ Tăng Thụy Tường định kỳ phái người đưa thuốc, đám liền ghen tị.

      Ý tứ của Xuân Ngọc, Hạ Ngọc có Tăng Thụy Tường bên này nuôi rồi, ngay cả nhân sâm cũng có thể được ăn, nào còn thể rò ra chút cho mấy đứa nhà nàng? Ý tứ của Chu thị là nhà Hạ Ngọc có bà tử rồi, hẳn là để cho Hạ Ngọc cũng hầu
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 438, Văn gia cho mời

      Editor: Trạch Mỗ

      Tử Tình cầm bái thiếp có chút ngoài ý muốn, Kinh Thành cũng có người quen nào, làm sao có thể có người đưa bái thiếp cho nàng chứ? Bái thiếp này vừa nhìn là tương đối cao cấp, chế tác tinh xảo tự cần phải , giấy lại còn có hoa văn phức tạp, có chút giống thiệp chúc mừng đại, Tử Tình chưa từng thấy qua, cho nên, cầm ở trong tay lăn qua lộn lại nhìn mấy lần.

      Phó thị thấy Tử Tình cầm bái thiếp nghiên cứu, cười : "Tỷ tỷ đúng là cổ quái, nhìn xem người đưa tin trước, lại cầm bái thiếp nghiên cứu hoa văn trước."

      Thực ra bái thiếp vừa nhìn là chuyên dụng của Văn gia, còn chưa có mở ra, mặt bìa bên ngoài đánh lên chữ “Văn”, Tử Tình tất nhiên là biết là Văn gia rồi.

      "Lâm Tăng thị Tử Tình phương giám: (phương: tốt đẹp, tiếng thơm; giám: xem cho – dùng trong thư từ)

      Được nghe muội vô tình gặp được hạ nhân nhà ta, bởi vì ăn sinh hiềm khích, muội thay ta quản giáo, cũng dặn bảo ta vài câu, tỷ suy nghĩ mãi, cảm kích khôn cùng, biết được phu quân của muội, là cố nhân của Văn gia ta, cho nên mời muội tụ họp chút, đơn giản có rượu nhạt ly, tạm biểu lộ cần ý[1]. Thuận chúc hạ an. Văn Mạnh thị Thanh Phỉ thư."

      [1]Cần ý: Xin dâng cần ý chính là ý hiến rau cần. Cổ đại rau cần vừa mới truyền vào Trung Quốc, ai dám ăn. Có người ăn, cảm thấy tệ, bèn lấy hiến tặng cho người khác, ý tứ chính là vật này tầm thường, chính mình nếm cảm giác tệ, cũng biết ngài cảm giác thế nào. Những lời này là lời khiêm tốn, hình dung mình đưa cho ngài đồ tốt, ngài xin thông cảm nhiều hơn. Tựa như tự xưng là kẻ hèn, gia đình là hàn xá, coi là . Thuận chúc hạ an: thuận tiện chúc mùa hạ yên bình ^^
      Mạnh Thanh Phỉ này, phỏng chừng chính là Tam nãi nãi Văn gia, Tử Tình nghĩ tới Triệu di nương này lại kể lại những việc xảy ra cho nàng ta, Tử Tình cảm giác Văn tam nãi nãi này giống như là muốn cảm tạ Tử Tình , mà như là muốn thay Triệu di nương này lấy lại danh dự, bằng , cũng thể cố ý chỉ ra, Lâm Khang Bình chính là cố nhân của Văn gia, thực ra phải là muốn , là hạ nhân của Văn gia sao?

      Tử Tình tất nhiên biết, Triệu di nương này chính là thân thích chi họ quăng tám sào cũng tới của Văn gia lão phu nhân, từ theo lão phu nhân lớn lên, hầu hạ lão phu nhân nhiều năm, rất được lòng của lão phu nhân, cho nên, bây giờ dựa vào trong người có thai, càng là dỗ lão phu nhân xoay quanh.

      Ngày ấy sau khi tìm di nương trở về, kể cho lão phu nhân đoạn ấm ức này, hỏi thăm phẩm cấp đại thần họ Tăng họ Lâm trong triều. Lão phu nhân nghe xong sau cũng để bụng, phái người hỏi thăm, lại có thể là Tử Tình nổi lên xung đột với Triệu di nương, điều này kinh khủng? Tử Tình này cũng quá để Văn gia vào mắt rồi.

      Triệu di nương này càng là. Biết nhà chồng Tử Tình lại có thể là xuất thân nô tài Văn gia, trong lòng quá nôn mửa, thiếu chút nữa vặn đứt khăn lụa trong tay rồi. Khẩu khí này ra, nàng làm sao đặt chân ở Văn gia? Lại có thể nhận lỗi với đứa nô tài, dầu gì, nàng cũng là di nương Văn gia? Còn là thân thích của lão phu nhân đó?

      Cho nên, liền có phong thư Tử Tình nhận được này, thực ra, ban đầu. Theo ý tứ của Triệu di nương, nàng ta chỉ muốn tìm nha hoàn đến thông báo cho Tử Tình chuyến là xong. Chẳng qua là Văn tam nãi nãi đồng ý, tiểu thiếp làm sao có thể đại biểu Văn gia chứ? Phía sau Tử Tình, tốt xấu gì còn có Tăng gia đấy.

      Mạnh Thanh Phỉ cũng biết quá khứ của Tử Tình và Văn Tam, lão phu nhân nhưng là còn nhớ năm đó Tử Tình cự tuyệt vào Văn gia. Nàng đúng là có vài phần tò mò đối với Tử Tình, biết Tử Tình ở Kinh Thành, liền nghĩ nhân cơ hội này nhìn cái, cũng làm giảm bớt nhuệ khí của Tử Tình. Lời của lão phu nhân, Văn tam nãi nãi dĩ nhiên dám vâng theo.

      Tử Tình cũng là vạn phần muốn vào Văn gia, vừa nghĩ cũng biết có chuyện tốt gì, vào, bản thân, Tử Tình là địa vị thấp. , còn có thể có sắc mặt tốt mà nhìn? Đây phải là đưa lên cửa tìm ngược sao?

      Tử Tình muốn , nhưng là Lưu thị và Phó thị nghe xong, : "Cái này được tốt ? Văn gia cũng là nhà có uy tín danh dự, người ta đặc biệt hạ bái thiếp cho ngươi, chính là cho mặt mũi. Ngươi nếu , đó là đánh vào mặt Văn gia, truyền ra ngoài, về sau, ở Kinh Thành, là có cách nào đặt chân rồi."

      Thẩm thị cũng khuyên nhủ: "Tốt xấu gì nữ tế còn là từ nhà họ ra, nếu như thế, về lý nên tới cửa chào hỏi."

      Tử Tình có cách nào khác, sau khi về nhà liền có chút rầu rĩ vui, Hoa ma ma từ chỗ Thải Vân biết từ đầu đến cuối chuyện này, tới đây ngồi xuống cùng Tử Tình, : "Nãi nãi cần lo lắng, lão bà tử theo nãi nãi lần này, có lão bà tử ở đó, tất nhiên để cho nãi nãi bị làm khó."

      Tử Tình nghe xong nắm tay Hoa ma ma, hỏi: " ? Quả thực như thế ta sợ nữa, ta chỉ lo lắng vừa vào Văn gia, có phải để cho ta dập đầu cho người ta khắp nơi hay ?"

      Tử Tình lo lắng là việc này, trước kia, Lâm Khang Bình chỉ sợ là động tí là dập đầu, chẳng qua là, bây giờ thoát tịch rồi, nhưng ngọn nguồn vẫn rành rành ra đấy, bọn họ dù cầu Tử Tình dập đầu, còn có Triệu di nương kia, còn tìm lại danh dự?

      "Việc này, theo ta , nãi nãi dập đầu cái cho Văn lão phu nhân, cũng là quá đáng, lão phu nhân dù sao cũng là nhất phẩm phu nhân đương triều, tuổi tác cũng rành rành ở đó, nãi nãi nếu muốn cũng được. Những người khác, nãi nãi cũng là cần dập đầu, yên tâm, có lão bà tử ta nhắc nhở, còn có ngày mai, mang cả Thải Vân Truy Nguyệt , hai nàng tự che chở nãi nãi. Nãi nãi xin hãy yên tâm nghỉ ngơi ." Hoa ma ma vỗ vỗ tay Tử Tình, .

      "Như thế, liền đa tạ ma ma rồi." Tử Tình đứng lên tiễn Hoa ma ma ra cửa, Hoa ma ma trước khi ngủ, còn muốn nhìn Yên Nhiên cái.

      Ngày hôm sau, sau bữa điểm tâm, Hoa ma ma đích thân chải búi tóc cho Tử Tình, chọn tam vĩ châu thoa trân trâu ngọc bích giống nhau cắm ở bên trái mặt trước, mặt sau là cây bộ diêu phỉ thúy đỏ chạm rỗng khắc hoa mai, khuyên tai, nhẫn cũng là ngọc bích, còn có chuỗi vòng tay ngọc bích, những đồ trang sức này đều là Lâm Khang Bình đặt làm cho Tử Tình, đều là nguyên bộ. Tử Tình từ trong gương nhìn lên, là búi tóc ngang phức tạp, cài vòng hoa lan , cộng thêm mấy thứ trang sức làm đẹp, cũng là có vẻ trang trọng hào phóng.

      Bởi vì là mùa hè, ma ma tìm cho Tử Tình mặc bộ áo thân đối dài đường viền tơ tằm nền hoa hồng trắng, dưới thân là chiếc váy đỏ thẫm, vừa có vẻ mát mẻ lại mất cấp bậc lễ nghĩa.

      Bởi vì lo lắng phải cấp lễ gặp mặt cho tiểu hài tử của đối phương, ma ma cho bọn nha hoàn đeo mấy cái hầu bao, bên trong có thoi vàng , về phần lễ gặp mặt cho lão phu nhân, ma ma tìm chuỗi phật châu tử đàn, dùng cái hộp gỗ tinh xảo đựng. Lễ gặp mặt cho những phu nhân nãi nãi Văn gia khác, ma ma cũng chuẩn bị cho phần, cũng nhất nhất liệt kê ra nữa.

      Tử Tình thở dài nhõm hơi, ngày thường chỉ vì tặng lễ mà phát sầu, nghĩ tới Hoa ma ma làm những chuyện này, là thành thạo.

      Đại Hà đánh xe, Thải Vân đỡ Tử Tình cùng Hoa ma ma lên xe, trong lòng Tử Tình còn có vài phần bất an, lần này tới Văn gia, giống với lần hơn mười năm trước, lần đó, Tử Tình chỉ là cùng Văn gia bàn chút chuyện làm ăn, cầu gì họ, nhưng là, lần này, Tử Tình phải đối mặt là lão phu nhân cùng đống nữ nhân Văn gia, nữ nhân trong gia đình nhà cao cửa rộng có mấy ai là người dễ đối phó?

      Xe ngựa đến, Đại Hà trước đưa bái thiếp, Tử Tình xuyên qua khe hở rèm cửa xe ngựa, nhìn thoáng qua cái, quả nhiên là cửa son nhà cao, ngay cả môn biển cũng là sơn đen mạ vàng, ba chữ "Đại phu đệ" [2] đại khí hào hùng, phía dưới còn hình như có hàng chữ , đáng tiếc cách hơi xa, Tử Tình nhìn . Cửa còn có đôi sư tử bằng đá lớn, ngay cả hạ nhân trông cửa cũng có hẳn sáu người.

      [2]Đại phu: chức quan to ngày xưa, dưới quan khanh, quan sĩ; đệ: nơi ở.

      Qua hồi lâu, mới thấy hai bà tử dẫn hai gã sai vặt áo xanh đẩy chiếc xe rèm lụa xanh ra, Thải Vân đỡ Tử Tình lên xe, cùng Truy Nguyệt trái phải theo sát xe , từ cửa hông vào, ma ma xoay người thầm vài câu với Đại Hà, Đại Hà liền đánh xe rời .

      Tử Tình biết, cửa chính gia đình giàu có dễ dàng mở ra, trong lòng cũng là Yên Nhiên, chỉ là trong ngực, có chút nhảy thình thịch, khẩn trương là giả, Tử Tình từng làm hai việc quá giới hạn nhất, thứ nhất là năm mười ba tuổi, cùng Chu chưởng quầy vào cửa lớn Văn gia An Châu, lúc đó, Văn lão gia là nhàn rỗi ở nhà, Tử Tình cũng là niên thiếu ngây thơ, Văn lão gia cũng chắp nhặt với đứa trẻ ranh. Việc thứ hai đó là năm đó Phó gia tìm hiểu thái độ của Phó gia đối với Tử Hỉ, Thẩm thị cùng Phó phu nhân là ngang hàng mà đến cả quan thoại cũng biết , tất nhiên có cách nào , chỉ có thể là Tử Tình ra mặt.

      Cảm giác được năm sáu phút, mới đến cửa trong, gã sai vặt xuống, Thải Vân vén màn xe lên, đỡ Tử Tình xuống xe.

      Vào cửa trong, có con đường đá rộng gần hai thước, hai bên hoa cỏ cây cối, Tử Tình phần lớn là gọi ra nổi tên, được đại khái chừng mười thước, chính phòng lớn năm gian rộng rãi, bảng hiệu là chữ triện, Tử Tình chỉ nhận ra chữ thứ hai, thứ ba là "Thụy đường ", chữ thứ nhất, Tử Tình đoán là "Huyên ", chữ "Thụy" này vẫn là bởi vì Tử Tình từng thấy Tăng Thụy Tường từng dùng chữ triện viết tên của mình, bằng , Tử Tình là tuyệt đối biết. Câu đối hai cột cửa cũng là chữ triện, Tử Tình nhìn lướt qua, mười phần nhận ra.

      Bà tử dẫn đoàn người Tử Tình rẽ qua chính phòng, là tiền sảnh hướng nam bắc, có hai nha hoàn ở đó chờ, bà tử giao Tử Tình cho nha hoàn, Hoa ma ma cho bà tử khối bạc vụn , bà tử mặt mày hớn hở tiếp nhận, quỳ gối hành lễ, rồi lui xuống.

      Hai nha hoàn cười với Tử Tình: "Lâm nãi nãi mời cùng hầu , lão phu nhân chúng ta nghe nãi nãi chúng ta có khách nhân từ quê tới, hết sức tò mò, muốn gặp lần, nãi nãi chúng ta các nàng đều ở trong phòng của lão phu nhân chờ đó."

      Tử Tình chỉ đành phải cười : "Vậy xin tỷ tỷ dẫn đường."

      Tử Tình theo nha hoàn quanh quanh quẩn quẩn nửa ngày, liền mơ mơ màng màng, nghĩ là Văn gia này gia đại nghiệp đại, diện tích tòa nhà này vậy mà còn rộng hơn sáu nhà Tử Tình bọn họ cộng lại, cũng biết lão phu nhân này có phải cố ý muốn ra oai phủ đầu với Tử Tình hay , vì để cho Tử Tình thôn chính cống này nhận thức chút nhà cao cửa rộng chân chính.

      Khó khăn lắm mới tiến vào tòa viện tử, Tử Tình cũng có hứng thú đánh giá, vào chính phòng, chỉ thấy nữ nhân màu sắc rực rỡ đầy phòng vây quanh lão thái thái tóc bạc, Tử Tình nhìn cảnh tượng này, rất là có vài phần quen thuộc, cũng là có vài phần tương tự với Cổ mẫu[3] ra sân TV.

      [3]Cổ mẫu, hay còn gọi là Sử thái quân, nhân vật trong tiểu thuyết Hồng Lâu Mộng, tổ mẫu của Cổ Bảo Ngọc, cũng là ngoại tổ mẫu của Lâm Đại Ngọc.

      Tử Tình thấy trước mặt lão phu nhân sớm có chuẩn bị bồ đoàn, bèn tới trước mặt, quỳ xuống, : "Lâm Tăng thị Tử Tình thỉnh an lão phu nhân, thuận chúc lão phu nhân thân thể an khang, sống lâu trăm tuổi."

      Lão phu nhân đánh giá Tử Tình chút, : "Ta già rồi, trong ngày thường trừ mấy tôn tử tôn nữ tôn tức, cũng có gì tiêu khiển, nghe cháu dâu ta ngươi là từ An Châu đến, nghĩ nhiều năm về quê rồi, liền muốn gặp mặt lần, nghe ngươi chút giọng quê hương, coi như giải chút nỗi nhớ quê cho lão bà tử ta, ngươi có ý kiến chứ?"

      Tử Tình trả lời: "Thưa lão phu nhân, tất nhiên có."

      "Nếu như thế, ngẩng lên để cho ta nhìn xem, An Châu chúng ta cũng là địa phương sản sinh ra mỹ nữ." Lão phu nhân .

      Tử Tình chỉ đành phải ngẩng đầu lên, nhìn thẳng với lão phu nhân, lão phu nhân dường như quên bảo Tử Tình đứng lên, chỉ lo nhìn Tử Tình cười : "Quả nhiên kém, vậy hồi trẻ càng non mịn hơn."

      "Ánh mắt Lão tổ tông tất nhiên kém, hồi lão tổ tông còn trẻ, nghe là mỹ nữ số trong thành An Châu, cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú cũng là mọi thứ tinh thông, sau này đến Kinh Thành, cũng là đương gia phu nhân Văn gia tiếng tăm lừng lẫy." Có nãi nãi trong trang phục thiếu phụ cười .
      honglak thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 439, Văn gia

      Editor: Trạch Mỗ

      Tử Tình thấy mọi người chỉ lo giỡn, tựa hồ có người còn nhớ nàng còn quỳ, liền quay đầu nhìn thoáng qua Hoa ma ma.

      Chỉ thấy Hoa ma ma đưa hộp trong tay cho nha hoàn bên cạnh, : "Đây là lễ gặp mặt nãi nãi chúng ta tặng lão phu nhân, là được đại sư Trụ trì Phổ Đà tự khai khang rồi, nghe lão phu nhân tin Phật, đúng là cực kỳ thích hợp."

      Nha hoàn nghe xong bê hộp lên, người bên người lão phu nhân nhận lấy hộp, mở ra, lão phu nhân liếc mắt nhìn cái, có biểu cảm gì.

      Lúc này, người khác trong trang phục kiểu nãi nãi nhìn Hoa ma ma hỏi: "Vị ma ma này làm sao ta nhìn có vài phần quen mắt?"

      "Văn tam nãi nãi đúng là quý nhân hay quên chuyện, nô tì trước kia là người của Phương gia, chủ nhân trước của nô tỳ cùng nãi nãi là khăn tay qua lại, chẳng qua là chủ tử trước của nô tì có cái phúc phận này, thế nhưng bỏ lại con cái buông tay rồi, vị Lâm nãi nãi này là mới nhận của tiểu chủ chúng ta, Lâm nãi nãi mới đến, cũng hiểu quy củ ở Kinh Thành, tiểu chủ chúng ta lo lắng Lâm nãi nãi ở Kinh Thành bị kẻ đui mù bắt nạt, bèn phái nô tì vào Lâm phủ, cũng tiện che chở cho của tiểu chủ hai." Hoa ma ma nhìn Văn tam nãi nãi cười .

      Văn tam nãi nãi nghe xong phút chốc thay đổi sắc mặt, nhìn thoáng qua Tử Tình, thầm vài câu với Văn lão phu nhân, Văn lão phu nhân nhìn Tử Tình, có vài phần nghiên cứu xem xét kỹ.

      Tử Tình cũng là có vài phần tò mò đối với thê tử của Văn tam, nhưng là, lúc này khi thấy lão phu nhân đánh giá bản thân, cũng thể biết xấu hổ ngẩng đầu nhìn nàng ta.

      "À, ngượng ngùng, con người tuổi tác lớn, chính là trí nhớ tốt, lại còn quên khách nhân còn quỳ đất, Thanh Phỉ, khách nhân ngươi mời đến, cũng nhắc nhở ta hai câu." Lão phu nhân tựa như mới nhớ tới. .

      Thanh Phỉ chỉ đành phải cười theo : "Ai bảo lão tổ tông hôm nay gặp người cùng quê, nhất thời cao hứng chứ."

      Tử Tình nghe xong thừa thế đứng lên, nhìn thoáng qua đối phương, đầu tóc xanh đen nhánh vặn thành bánh quai chèo vòng ở đỉnh đầu. Trâm phượng châu ngọc, diện mạo còn hơn Triệu di nương kia chút, phỏng chừng hồi trẻ cũng là đại mỹ nữ vang danh Kinh Thành. Chỗ duy nhất có chút đủ là đoan trang có thừa, mặc dù là cười, cũng thiếu chút chân , đại khái là muốn để cho người ta nhìn ra ý nghĩ nội tâm nàng cũng có thể là làm đương gia nãi nãi nhiều năm, uy nghiêm quen rồi.

      Lúc này, nha hoàn để bồ đoàn tới trước mặt nữ nhân hơn ba mươi tuổi, : "Đây là Văn gia đại nãi nãi chúng ta."

      Tử Tình chỉ là quỳ gối hành lễ. Nha hoàn có vài phần ngạc nhiên sững sờ nhìn Tử Tình, Văn gia đại nãi nãi cũng là mày nhíu lại, mặt phấn chứa uy nghiêm, nhìn Tử Tình cười như cười, kế tiếp Văn gia nhị nãi nãi, tam nãi nãi. Tử Tình đều là theo lệ, nhưng là có nhìn thấy Thượng thư phu nhân, về phần mẫu thân của Văn Tam, đại khái là theo phu quân nhậm chức rồi.

      Trong lòng Văn lão phu nhân có vài phần được thoải mái, cảm thấy Tử Tình này ỷ vào có người chống lưng, tựa hồ có chút kiêu căng rồi, nô tài ra từ Văn phủ, vào thành, theo lý nên chủ động vào cửa thỉnh an vấn an cho các chủ tử. Tử Tình này còn là đưa bái thiếp mời đến, mời đến cũng biết dập đầu, còn bày tác phong đáng tởm gì, lão phu nhân thấy trong bụng ưa, thầm nghĩ may mà năm đó cho Tử Tình vào cửa, lại nghĩ rằng. Là Tử Tình người ta muốn vào cửa Văn gia.

      khí nhất thời có chút bế tắc, lúc này, Văn Tinh Vực chạy vào, vấn an xong, thấy Tử Tình cùng đứng ở bên, vội nhích đến trước mặt Tử Tình, vui mừng : " , quả là ngươi? Ta nghe La Hạo Viêm đến Kinh Thành rồi, đến hẹn ta thăm , ai ngờ Tiểu Phấn tỷ tỷ tới nhà của ta rồi, ta chỉ đành phải vội vàng trở về, Yên Nhiên muội muội khỏe ? Ta cũng nhìn được nàng cái. Đúng rồi , La Hạo Viêm còn ở bên ngoài chờ đó, là để cho nhìn xem, hai chúng ta ai cao đây. "

      Văn Tinh Vực ba la ba la nhiều như vậy, lại làm cho mọi người hồ đồ rồi, Văn Tinh Vực này khi nào thêm ?

      Lão phu nhân nhíu nhíu đầu lông mày, ngắt lời Văn Tinh Vực, : "Tinh Vực, ngươi nhận lúc nào, sao ta biết?"

      Thanh Phỉ nghe xong cũng vội hỏi: "Tinh Vực, cũng phải là gọi bậy, ngươi phải thiếu gia La gia tới rồi sao? Mời vào đây , cũng là đứa . Lão tổ tông còn chờ tới vấn an đấy."

      Văn Tinh Vực nghe xong chạy ra ngoài nhanh như chớp, lát, dẫn theo La Hạo Viêm tiến vào, La Hạo Viêm quy củ dập đầu vấn an cho lão phu nhân, đối với mấy vị nãi nãi Văn gia chỉ là cúi đầu vấn an, sau đó cũng là nhích đến trước mặt Tử Tình, : " , ngươi sờ sờ ta, ta có phải cao hơn năm ngoái rất nhiều hay ?"

      Tử Tình kéo đến trước mặt mình, so tay chút, cười : "Đúng vậy, vượt qua rồi."

      Văn Tinh Vực cũng chen tới, hỏi: " , còn ta?"

      Tử Tình cũng là so tay chút, : "Ngươi cũng là sắp vượt qua rồi."

      La Hạo Viêm đẩy Văn Tinh Vực ra, hỏi Tử Tình: " , ngươi đến Kinh Thành khi nào? , bằng thế này, ngươi muốn nơi nào chơi, ta mang ngươi , tiểu gia ta biết đồ ăn nơi nào ăn ngon, điểm tâm nơi nào nổi tiếng."

      "Lăn qua bên, ngươi chỉ có biết ăn thôi, tự làm còn ăn ngon hơn bên ngoài, bằng chúng ta cùng đến nhà , để cho làm cho chúng ta?" Văn Tinh Vực đẩy La Hạo Viêm ra nhìn Tử Tình hỏi.

      "Ngươi phải là cũng chỉ biết ăn? Còn biết xấu hổ ta." La Hạo Viêm kéo Văn Tinh Vực ra.

      Văn gia đại nãi nãi cười nhìn thoáng qua Văn tam nãi nãi, : "Tam đệ muội, người biết chuyện đột nhiên vừa nhìn, còn tưởng rằng Thất thiếu gia Văn gia này là nhi tử của vị Lâm nãi nãi này đấy."

      Văn tam nãi nãi nghe xong mặt khẽ trầm chút, hô: "Vực nhi, đến chỗ nương."

      Văn Tinh Vực nghe xong vội quay lại bên cạnh Thanh Phỉ, Thanh Phỉ ôm Văn Tinh Vực, hỏi: "Vực nhi, cho nương, sao ngươi quen biết này?"

      "Nương, là cha mang chúng ta , cha , bảo ta gọi nàng là , là ta gọi trước, sau lại, La Hạo Viêm và Tiểu Dực cũng đều gọi theo, nương, ta phải là từng với ngươi sao? Ta có , sao ngươi lại quên chứ?" Lời của Văn Tinh Vực có chút từ bất đạt ý, đối với việc mẫu thân để chuyện của mình ở trong lòng cũng có vài phần bất mãn.

      (Từ bất đạt ý: dùng từ thể xác thực biểu đạt ý tứ và tình cảm của mình)
      Thanh Phỉ nghe xong lời của nhi tử, hình như có chút vui, chẳng qua, cũng biểu lộ ra, sờ sờ đầu nhi tử, muốn hỏi cái gì, nhìn nhìn người đầy phòng, vẫn là đè xuống nghi ngờ của mình.

      Lúc này, tiểu nương bảy tám tuổi nhảy ra, với La Hạo Viêm: "Viêm ca ca, ngươi muốn đâu chơi, mang theo ta được ?"

      Văn đại nãi nãi : "Mẫn nhi được vô lý."

      Tử Tình thấy trường hợp có chút loạn, bản thân cũng muốn tiếp tục ở lại nữa, bèn : "Lão phu nhân, hôm nay lần đầu gặp mặt, có chỗ thất lễ, xin lão phu nhân hãy tha thứ nhiều hơn, tiểu nữ tử ra ngoài cũng có chút thời gian, quấy rầy nhã hứng nhà lão phu nhân nữa."

      Đứng ở đây nửa ngày, ngay cả chỗ ngồi cũng có, Tử Tình sớm còn kiên nhẫn rồi, người ở trong cả cái phòng lớn này, Tử Tình cũng nhận biết toàn bộ, rốt cuộc là có bao nhiêu chủ tử có bao nhiêu nô tài, chẳng qua, Tử Tình nghĩ, Văn gia này, mình hẳn là đến nữa.

      Văn lão phu nhân nhìn thoáng qua Thanh Phỉ, Thanh Phỉ : "Khó được hôm nay gặp mặt lần, mới biết Lâm nãi nãi cùng nhi tử ta thế nhưng còn có đoạn quan hệ, bằng ở lại, ăn bữa cơm rau dưa, cũng là mọi người quen biết hồi."

      "Đa tạ Văn nãi nãi, tiểu nữ tử vốn là người hương dã, vừa mới đến, cũng hiểu quy củ gì, tốt hơn vẫn là nên ở lại, chờ sau này có cơ hội, nhất định bái tạ." Tử Tình cười .

      Thanh Phỉ với Hoa ma ma: "Có Hoa ma ma ở đây, Lâm nãi nãi còn lo lắng cái gì chứ?"

      Hoa ma ma trả lời: "Tam nãi nãi đúng là làm giảm thọ nô tì rồi, chủ tử chúng ta muốn , về sau có rất nhiều cơ hội gặp mặt, kính xin Văn lão phu nhân tha thứ."

      Văn lão phu nhân : "Khó khăn lắm mới trông tới người cùng quê, sau này, có cơ hội hãy thường xuyên lui tới chút."

      Văn lão phu nhân với người bộ dáng nha hoàn bên cạnh: " mang bộ đồ trang sức san hô đưa tới từ nước Trảo Oa tới cho vị nãi nãi này làm lễ gặp mặt."

      (nước Trảo Oa: nước Java, tên cổ của Indonesia)
      Nha hoàn nhận lệnh mà , phút chốc quay trở lại, trong tay bưng cái hộp gỗ, đưa cho Tử Tình, Thải Vân bên cạnh vội nhận lấy, Tử Tình đáp lễ : "Đa tạ lão phu nhân."

      Vẫn là hai nha hoàn mang theo Tử Tình bọn họ ra, Văn Tinh Vực và La Hạo Viêm vốn định đưa ra, bị kéo lại. Mới ra cửa lớn rẽ qua chỗ ngoặt, có mấy nữ nhân ngồi ở cái đình hóng mát tiền sảnh, đình hóng mát này là đường chắc chắn phải qua.

      "Lâm Tăng thị, ngươi to gan, lại dám ở trước mặt ta giả thần giả quỷ, làm nửa ngày, nam nhân nhà ngươi lại là gã sai vặt nhà chúng ta, Tăng gia các ngươi, cũng chỉ là tiểu quan lục phẩm, ngươi là ai, ngươi lại dám trêu đùa ta, hại ta nhận lỗi với hai nương con các ngươi." Triệu di nương mở miệng .

      Tử Tình nghĩ, còn kỳ quái Triệu di nương này có thể an phận như vậy? ra là lên được mặt bàn, trách được ở chỗ này chờ đây.

      "Xin hỏi Triệu di nãi nãi, ngươi lại là cái thứ gì vậy?" Tử Tình hỏi.

      Hoa ma ma ngăn cản Tử Tình : "Chủ tử, chúng ta thôi, tranh luận với nàng, chớ để mất thân phân. Có lời gì, nô tì thay ngài là được."

      Tử Tình nghe xong nhấc chân muốn , Triệu di nãi nãi này lại cứ là công kích mạnh hơn, thấy Hoa ma ma ở ngay trước mặt đám nha hoàn hạ thấp thể diện của nàng, bèn đưa mắt ra hiệu, mấy nha hoàn liền ngăn cản Tử Tình.

      "Thống khoái dập đầu nhận sai cho chủ tử chúng ta, chủ tử chúng ta khi cao hứng, tâm tình thuận rồi, các ngươi liền có thể dời ." nha hoàn áo lục .

      Thải Vân : "Vậy cũng phải chủ tử các ngươi có bản lĩnh ngăn được này."

      "Phải ? Ý của ngươi, các ngươi còn dám đánh ngay ở Văn phủ này? Xin khuyên mấy kẻ quê mùa các ngươi câu, cũng đừng biết trời cao đất rộng, coi Văn phủ chúng ta là sơn thôn của các ngươi kia à." nha hoàn áo tím hoàn khinh miệt .

      "Có phải hay cũng phải thử qua mới biết được, gần đây vốn cũng có cơ hội luyện tập rồi." Truy Nguyệt xong, nhấc chân thử thử.

      "A ha, đúng là dám lấy Văn phủ chúng ta làm sân đập lúa nhà ngươi rồi, hôm nay ta cũng muốn nhìn thử, hai nha đầu các ngươi, làm sao từ Văn phủ chúng ta ra ngoài?" Triệu di nương phảng phất nghe được chuyện cười lớn, cười run rẩy hết cả người, đưa mắt ra hiệu, mấy bà tử tiến lên vây quanh Tử Tình các nàng.

      "Dừng tay." Lúc này, vội vã chạy vào người, Tử Tình vừa thấy, lại có thể là Văn Tam.

      "Gia, ngươi cuối cùng đến rồi, lần trước chính là nữ nhân này, ở trong cửa hàng hại ta mất mặt, hôm nay đến đây, vẫn là kiêu ngạo như vậy, ngay cả cái đầu cũng chịu dập cho ta, Gia, ngươi cần phải lấy lại danh dự cho ta." Triệu di nương lôi kéo ống tay áo của Văn Tam làm nũng.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 440, Thư của Tăng Thụy Tường

      Văn Tam thấy Tử Tình nhìn như đùa cợt mà nhìn , giãy khỏi Triệu di nương, đến trước mặt Tử Tình hỏi: "Thế nào, muốn à? Người nhà ta có làm ngươi khó xử hay ?"

      "Còn tốt." Tử Tình .

      "Chuyện của ngươi, ta là mới biết được, sao rồi? Thương thế của ngươi khỏi cả chưa?" Văn Tam hỏi.

      "Khỏi rồi, đa tạ nhớ đến."

      "Ngươi nên trách Thánh thượng, cũng là hành động bất đắc dĩ." Văn Tam .

      Triệu di nương nghe mây mù dày đặc, nhưng là, nữ nhân ngu dốt hơn nữa, cũng biết lúc này người Văn Tam quan tâm là Tử Tình, mà phải là Triệu di nương nàng ta, nhưng là, ở trước mặt Văn Tam, nàng ta tất nhiên dám lắm miệng, cho người bên cạnh ánh mắt.

      Văn Tam hỏi Tử Tình Lâm Khang Bình bây giờ làm cái gì, hỏi việc làm ăn ở Việt Thành như thế nào, cũng hỏi tính toán sắp tới của Tử Tình.

      Hai người cũng chưa được mấy câu, Mạnh Thanh Phỉ biết được việc bên này, chạy đến, thấy Văn Tam chuyện cùng Tử Tình, chần chờ chút, tới cười : "Gia trở lại? Sao vào chuyện? Ta muốn giữ Lâm nãi nãi lại ăn bữa cơm rau dưa, Lâm nãi nãi chết sống chịu. Lão tổ tông còn , khó khăn lắm mới gặp được người cùng quê, muốn nghe xem giọng quê hương, bảo Lâm gia nãi nãi thường xuyên đến đó."

      Văn Tam nghe xong : "Ta cùng Tăng gia muội muội quen biết từ ở An Châu, từ biệt nhiều năm, nghĩ tới hôm nay gặp mặt ở chỗ này, cho nên hỏi thăm chút. Đúng rồi, tướng công nhà nàng cũng là bạn cũ."

      Tử Tình nghe giọng điệu của Văn Tam, dường như giải thích vài câu, vừa định chuyện, Mạnh Thanh Phỉ : "Chả trách Vực nhi gọi , ra là thế. Cũng là bạn cũ, về sau kính mời Lâm gia muội tử vẫn là thường xuyên qua lại chút."

      " đúng là thực đảm đương nổi, bọn cũng là thuận miệng mà gọi, chỉ là xưng hô mà thôi. Nãi nãi cũng cần tin ." Tử Tình cười .

      "Ngay cả đương kim. . ." Mạnh Thanh Phỉ vừa mở miệng, Văn Tam : "Nương tử đưa tiễn Tăng gia muội muội ."

      "Tam nãi nãi mời trở về ." Hoa ma ma vội ngăn lại .

      Mạnh Thanh Phỉ thấy hai người đồng thời ngăn cản lời của nàng, nhìn thoáng qua Văn Tam, Tử Tình hỏi: " biết Văn Tam nãi nãi muốn cái gì vậy?"

      "À. có gì, ta ngay cả tỷ tỷ của đương kim Thám hoa lang cũng có thể làm, còn có thể làm nổi của Vực nhi nhà chúng ta?" Mạnh Thanh Phỉ xong. Thấy Hoa ma ma cùng Văn Tam đều tựa như nhàng thở ra, liền biết mình đoán đúng rồi. Tử Tình này, quả nhiên biết lai lịch của Tiểu Dực.

      Từ Văn gia ra, Tử Tình hỏi Hoa ma ma: "Ma ma, làm sao ta cảm thấy lời vừa rồi của Văn Tam nãi nãi, có vài phần thích hợp nhỉ?"

      "Chủ tử nghe lầm chăng? Ta có nghe ra được cái gì, tin. Chủ tử hỏi hai người Thải Vân các nàng là biết." Hoa ma ma trả lời.

      "Ai nha, chủ tử là nghĩ nhiều rồi, nãi nãi gia đình thế gia này, chuyện đều phải suy nghĩ lại, chủ tử về sau biết." Truy Nguyệt trả lời.

      "Còn ư. Vừa rồi nếu phải là Văn tam gia chạy tới, chẳng lẽ ngươi muốn đánh nhau với các nàng? Đánh thắng được chúng ta cũng hòa thượng chạy được chạy được được miếu, có ích lợi gì?" Tử Tình cười với Truy Nguyệt.

      "Yên tâm , chủ tử, có Hoa ma ma nhìn chằm chằm đấy, có nghe Hoa ma ma nương của tiểu chủ chúng ta là khăn tay qua lại với Văn Tam nãi nãi, dù sao cũng phải cho Hoa ma ma vài phần thể diện, phải Hoa ma ma?" Thải Vân .

      Tử Tình vừa nghĩ, cũng có chút đạo lý. Chẳng qua, chỉ sợ hơn phân nửa là mặt mũi của Tiểu Dực .

      Tử Tình bọn họ vào nhà, Tiểu Dực đến rồi, chơi đùa cùng mấy đứa Thư Duệ bọn họ, thấy Tử Tình vào cửa, bọn đều chạy vội tới. Thư Duệ hỏi: "Nương, sao giờ mới trở về? Có làm khó dễ ngươi hay ?"

      Tử Tình ôm cổ Yên Nhiên, xoa xoa đầu bọn , : " có việc gì, nương phải êm đẹp trở lại sao?"

      Lúc này, Tiểu Trúc tới : "Nãi nãi, vừa rồi An Châu Bảo nhị gia đến, thấy chủ tử có ở nhà, thăm lão phu nhân rồi."

      Tử Tình sửng sốt chút, mới biết là Thẩm Bảo Phúc đến, xem ra, hẳn là Lâm Khang Bình phái mang đồ tới , từ An Châu Việt Thành rồi.

      Tử
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 441, thánh chỉ đến

      Tử Tình xem xong thư của Tăng Thụy Tường, cũng là thổn thức khôn xiết, nghĩ tới mình tốn nhiều tinh lực và tiền bạc như vậy, vẫn là thể giữ lại mạng của nàng ấy, có thể thấy được, đời có có nhiều việc thể làm gì, phải sức người có thể giải quyết.

      Tử Phúc biết được cũng là lâu chuyện, vành mắt đỏ, Tử Hỉ, Tử Vũ còn kém ít, dù sao sinh hoạt cùng nhau, tình cảm sâu, nhưng là cũng vì cuộc đời ngắn ngủi của nàng mà rơi phen nước mắt đồng tình.

      Thẩm thị cũng thở dài: " ra thân thể nàng sớm qua được, hơn nửa năm này cũng toàn dựa vào nhân sâm kéo dài, nếu phải là muốn nhìn con mình thành thân, phỏng chừng, sớm chống đỡ nổi nữa rồi, đây cũng là tấm lòng của người làm nương."

      "Nếu như vậy, vì sao đợi Tiểu Văn sinh đứa rồi hẵng ?" Tử Tình hỏi.

      Thẩm thị vuốt đầu Tử Tình : "Sao có thể cái gì cũng theo ý mình? Đứa , người thể tranh với mệnh, cũng thể tranh với trời, phải của ngươi, trốn thoát, phải của ngươi, cố giữ được."

      Lời của Thẩm thị, làm cho Tử Tình nghĩ tới tòa mỏ mình mua kia, hóa ra chỉ là vì trả ơn cứu mạng, nghe bắt đầu tiến vào chiếm giữ rồi, muốn thăm dò kỹ càng lần nữa.

      Mọi người xót xa than thở, Tử Hỉ đột nhiên : "Ta có tin tức tốt cho các ngươi, năm nay hoa hồng của chúng ta khẳng định cao hơn năm trước, xi măng tồn đọng năm này bán cả ra ngoài còn đủ, phụ cận Hàng Thành cũng muốn mở lại xưởng xi măng, bởi vì muốn ở phụ cận Hàng Thành xây phân cục chế tạo Giang Nam, thủy tinh xi măng cũng đủ bán rồi, còn muốn đầu tư xây dựng công trình thứ hai."

      Tử Hỉ cũng là thấy mọi người tâm tình buồn bực, cho nên lấy ra tin tức này chia sẻ sớm, đây là Lâm Khang Bình sớm thương lượng trước với Tử Hỉ.

      Thẩm thị nghe xong : "Ta còn tưởng rằng là cuộc thi của Nhị ca Tam ca ngươi có manh mối rồi chứ? Chẳng qua, ngươi vậy cũng coi như là tin tức tốt, hai năm này còn may nhờ nhà máy gì đó kia của các ngươi, bằng Tiểu Nhị và Tiểu Tam, cũng có cuộc sống tốt đẹp hôm nay."

      Tử Phúc nghe xong : "Nương, Tiểu Nhị cũng là kém, nhà mẹ đẻ bên kia còn có hoa hồng, năm cũng có chừng ngàn lượng. Nếu có nhà máy này, cuộc sống tốt nhất là ta và Tam đệ."

      " đến chuyện này, quán cơm của mấy nữ nhân các ngươi làm xong chưa?" Thẩm thị hỏi.

      "Còn sớm mà, nương ngươi yên tâm. Bữa cơm đầu tiên khẳng định là người nhà mình ăn thử." Lưu thị .

      "Được, ta đúng là chỉ chờ mấy người các ngươi kiếm tiền hiếu kính ta, ta cũng tiêu bạc cho mấy nàng dâu kiếm." Thẩm thị . Nếu năm đó mình cũng có phần quyết đoán này, mấy đứa của mình cũng đến mức chịu những đau khổ đó, Thẩm thị thở dài trong lòng.

      Từ nhà Tử Vũ trở về, Tử Tình nằm ở kháng, vừa nhắm mắt. Là phảng phất thấy được khuôn mặt gầy yếu của Hạ Ngọc, cũng biết Chu Thiên Thanh có thể tìm kế mẫu cho Tiểu Văn hay ? Thực ra, mấy năm nay, Chu Thiên Thanh đối với Hạ Ngọc cũng coi như là tốt, ở cổ đại nam tử như vậy, đúng là hiếm có, trong nhà ngoài nhà, cơ bản đều là mình lo liệu. Còn phải hầu hạ thê tử thường xuyên ốm đau, cũng gặp từng có câu oán hận gì.

      Từ Chu Thiên Thanh nghĩ tới Lâm Khang Bình, nếu lần này phải là mình mạng lớn. bỏ lại cái nhà này, Lâm Khang Bình lại nên thu xếp bản thân như thế nào đây? Nghĩ đến đây, tòa mỏ đổi cái mạng mình, vẫn là đáng giá. Đương nhiên Tử Tình cũng biết, đối phương thế nhưng thiếu nhà mình hai lần ân cứu mạng.

      Hoàn hảo, Lâm Khang Bình trở về trước tết Trung thu hai ngày, là triều đình hạ chỉ, phạm nhân giam giữ ba năm trở lên ở các địa phương đều phải áp giải Tây Vực khai hoang gieo trồng bông vải, còn có, cục chế tạo Giang Nam chọn được địa điểm. là ngay tại làng chài bên bờ biển cách phủ Tùng Giang xa, tại bắt đầu xây bến tàu và kho hàng cỡ lớn, đương nhiên, đồng thời xây dựng còn có xưởng xi măng Tăng gia, tương lai xưởng dệt cũng chuẩn bị xếp đặt ở nơi đó.

      Tử Tình vừa nghe, xem ra có hi vọng tạo ra ra được Thượng Hải khác. Động tác của
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :