1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 421, nhà mới ở Kinh Thành

      Editor: Trạch Mỗ

      Từ biệt mọi người Lâm gia lên đường, trong lòng Tử Tình có chút khẩn trương, biết phía trước có cái gì biết chờ đợi mình?

      Lâm Khang Bình chắc là biết tâm của Tử Tình, nắm tay Tử Tình, cơ hồ có buông ra. Trong xe chen chúc chật ních, chỉ nghe thấy tiếng bọn líu ríu, Tiểu Tử chỉ có thể ngồi xuống tấm ván gỗ ngang bên ngoài, cũng may đường sá tính là xa xôi.

      Vào thành, rất dễ dàng tìm được chỗ, Tử Tình bọn họ xuống xe ngựa, ngẩng đầu nhìn lên, bọn họ vào tận cùng của ngõ hẻm, ngõ hẻm này rộng chừng có thể chứa được chiếc xe ngựa, trước mắt hai tòa nhà lớn bằng gạch xanh chỉnh tề, trong đó căn nhà nhìn tường khá rộng, ràng là lớn hơn chút, lúc này, Trương Sơn Trương Phong trông cửa thấy Tử Tình bọn họ trở lại, đứa ra đón người, đứa vào gọi người, đến lúc, Tiểu Phấn bọn họ chạy vội ra, Tử Tình lúc này mới biết đây là nhà của mình và Tử Vũ, nhà của bốn người Tử Phúc, cửa lớn mở ở mặt ngõ hẻm khác.

      Bố cục căn nhà này, khác nhà giữa của Tình viên là mấy, vào cửa là môn phòng và đảo tọa phòng, nhiều hơn ảnh bích điêu khắc bằng gạch xanh, sương phòng hai bên cũng mỗi bên năm gian, phía sau mỗi bên còn có loạt phòng hạ nhân ở, năm gian nhà giữa, nội viện là phân tán vài cái tiểu viện độc lập, có nhà giữa, đá cuội trải thành đường mòn, hành lang là đường xi măng, khắp nơi cảnh xuân tươi đẹp, đúng là tệ, xem ra, Tử Hỉ suy tính đến phòng ở cho Thư Duệ bọn họ sau này thành thân, chẳng qua là, sau này, mỗi sân ít nhất phải giao cho đại nha hoàn tiểu nha hoàn, bằng , việc quét dọn cũng phải là việc nhàng.

      cái hành lang thông suốt nam bắc, tận cùng hành lang là cửa Nguyệt Nha, Tiểu Phấn , phía sau cửa kia, là hoa viên dùng chung, mỗi nhà đều có thể , như vậy, tương đương với việc cần ra cửa lớn cũng có thể thông tới các nhà, qua lại hết sức tiện lợi.

      Tử Tình xem, còn chưa kịp tới, nghe thấy tiếng nữ nhân cười , soàn soạt tiến vào đống lớn người.

      Lưu thị cười trước: "Muội muội à, cũng là trông ngươi tới được rồi, ngươi biết. Cả năm này. Chúng ta thế nhưng có bao nhiêu nhớ ngươi. Đại ca ngươi còn , nghe được tiếng cười sang sảng của ngươi, cứ cảm thấy dường như thiêu thiếu cái gì?"

      Tử Tình hỏi: "Ta còn tưởng rằng Đại tẩu đến Quan nha ở, ra là các ngươi cũng ở nơi này, Đại ca đâu?"

      "Đại ca ngươi bình thường ở Quan nha, dăm ba ngày lại trở về. Ta cũng dăm ba ngày qua, lúc này là do mấy ngày nay cha nương đến thôi." Lưu thị .

      đến Tăng Thụy Tường và Thẩm thị, Tử Tình thấy được bóng dáng của bọn họ, Trần thị vội : "Cha nương ở chỗ tiểu muội. Bụng của tiểu muội lớn rồi, cha nương yên lòng, ở cùng bọn họ. Lúc này đáng lẽ phải đến rồi?"

      Quả nhiên, Trần thị vừa dứt lời, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị cùng Tử Vũ tới đây, Tăng Thụy Tường đầu tiên là hỏi Lâm Khang Bình chút chuyện của Lâm gia, mọi người cũng nghĩ đến nhà Tử Tình có thể trở về nhanh như vậy.

      "Đại tỷ. Ta còn tưởng rằng ngươi phải qua thời gian nữa mới có thể trở về cơ, nha hoàn nhà ngươi chắc chắn là đủ rồi, ta vốn mua mấy đứa thay ngươi, nhưng là, lại sợ ngươi thích, nghĩ vẫn là chờ ngươi đến, tự mình chọn mấy đứa ." Phó thị .

      Tử Tình thấy chỉ có đám nữ nhân, Lưu thị thấy Tử Tình quét vòng, : "Đại ca ngươi cùng Tiểu Tứ trực. Người khác, ở thư viện đọc sách, bình thường trở lại, trong nhà chỉ có mấy người phụ nhân chúng ta đương gia, ngươi cũng là biết, chúng ta thế nhưng nhàn mốc meo rồi, chỉ chờ ngươi đến thôi."

      "Chờ ta, chờ ta tới làm cái gì?" Tử Tình cười hỏi.

      "Chờ ngươi đến đương nhiên là mốc meo cùng chúng ta. Buổi tối, ta mời khách. Đón gió cho ngươi. Là ra ngoài ăn, hay là ăn ở nhà. Tùy ý ngươi." Lưu thị .

      "Vẫn là ở nhà , mấy ngày này cũng có được nghỉ, ta chỉ muốn tắm táp rửa mặt phen, lại , phòng ở ta còn chưa có xem qua kỹ càng đâu." Tử Tình .

      Lưu thị nghe Tử Tình như thế, cho Tử Tình giờ Dậu ăn cơm, rồi dẫn theo mọi người trước, để cho Tử Tình thu xếp ổn thỏa chút.

      Tử Tình chờ mọi người rồi, muốn thương lượng với Lâm Khang Bình, mình ở viện nào, Lâm Khang Bình nhìn thoáng qua, cười : "Chẳng lẽ ngươi nhìn ra, nhà giữa này chính là để lại cho chúng ta. Kiến trúc sân này, là hình đóa hoa mai, bên cạnh năm viện tỏa ra, phải là năm cánh hoa sao?"

      Tử Tình nghe xong, cũng kịp tham quan chỗ khác, thẳng vào viện chính giữa, bên trong là năm gian nhà giữa, chẳng qua hơn nhà giữa ở tiền viện ít, cũng có sương phòng hai bên, Tử Tình vào nhà giữa, phòng thứ nhất phía đông phòng khách, dựa vào tường là cái kháng lớn, bên bày các loại đệm dựa, bàn kháng, bình phong kháng, là cái thư phòng kiêm phòng khách nho , hẳn là chuẩn bị cho người nhà, gian phòng thứ hai, mới là phòng ngủ chính của Tử Tình, cũng là kháng, hòm xiểng linh tinh, Tiểu Phấn sửa sang lại tốt rồi. Chẳng qua là kệ bác cổ các phòng cũng đều trống , cái này, để lại cho Tử Tình quyết định.

      Nhĩ phòng bên cạnh làm phòng tắm, Tử Tình biết bọn ở Lâm gia mấy ngày này, cũng có tắm rửa tử tế, liền phân phó bọn lần lượt chuyển vào viện của mình, trước giao cho nha hoàn, chủ quản quét dọn thu thập phòng ở, là từ trong nhà mang đến. Về phần Yên Nhiên, Tử Tình vẫn là mang theo bên người mình.

      Rửa mặt xong xuôi, Tử Tình mang theo Yên Nhiên ngủ bù, trong lúc mơ màng, nghe thấy có người gọi "Tỷ, tỷ ", như là thanh của Tử Hỉ.

      Tử Tình nghe thấy Lâm Khang Bình câu, "Vẫn là quy củ như vậy."

      Quả nhiên là Tử Hỉ xông vào, thấy Tử Tình cười : "Tỷ, tỷ, ngươi đến rồi?"

      Lâm Khang Bình liếc cái, : "Đây phải vô nghĩa sao?"

      Tử Tình cười ngồi dậy, nhìn ủng đen áo Quan của Tử Hỉ, cười : "Quả nhiên là Phật dựa vào kim trang người dựa vào ăn mặc, thân trang phục này của Tiểu Tứ, vẫn là rất có thể dọa người."

      Tử Hỉ nghe xong ngồi vào mép giường, : "Tỷ, đây phải là nhớ ngươi à. Ta vừa vào cửa, nghe thấy các ngươi đến, chạy thẳng tới đây luôn, buổi tối qua chỗ ta ăn cơm ? Ngươi giờ còn phải thu dọn vài ngày đấy, phòng ở có vừa lòng ?"

      "Đại tẩu , bên kia trước, phòng ở cũng tệ, ta đúng là nghĩ tới, có lớn như vậy, của các ngươi, cũng như vậy?"

      "Nào có, chỗ Tiểu muội nhất, nàng cũng khả năng ở cùng chúng ta lâu dài, chẳng qua cũng có tam tiến, cho dù người nhà chồng nàng tới, cũng là ở đủ. Bốn người chúng ta khác nhau nhiều lắm, phòng ở này kèm với mua đất, tầm tầm bảy tám trăm lượng bạc, cộng thêm gia cụ, nhà ngươi mất hơn ngàn, lát về ta đưa sổ ghi chép tới cho ngươi." Tử Hỉ .

      , mấy đứa Thư Duệ vào, bọn họ cũng là nghe được tiếng của Tử Hỉ nên qua đây.

      "Tiểu cữu, thư viện của tìm xong chưa? Ta tháng đến học đường rồi." Thư Duệ hỏi trước.

      "Tìm xong rồi, ngươi học cùng Vĩnh Tùng , chẳng qua, người ta cũng là muốn kiểm tra, ngươi chuẩn bị tốt chưa? Còn có, phải ở tại trong thư viện, ngươi nếu đồng ý mà , ngày mai ta dẫn ngươi qua." Tử Hỉ .

      Thư Duệ nghe xong cười gật đầu, Thư Ngạn vội hỏi: "Tiểu cậu, thế còn chúng ta?"

      "Yên tâm , đều sắp xếp xong rồi, ngay tại ngõ hẻm cách đó xa." Tử Hỉ cười , rồi lại lai lịch của nơi này lần.

      Tử Tình thế mới biết, ra phòng ở của bọn họ tiền thân là kênh nước thối, vùng này chỉ có hai ba nhà phân tán, Tử Hỉ chạy lượt cả Kinh Thành, muốn thực ý tưởng cả đại gia đình ở cùng chỗ, chỉ còn chỗ đất này là có kích cỡ phù hợp, cũng may nơi này cũng còn rẻ, tốn bao nhiêu chi phí nhân công, cũng dọn dẹp ra.

      "Thế phụ cận chỗ này chẳng phải là rất loạn?" Tử Tình hỏi, vừa nghĩ cũng biết, chỗ như vậy khẳng định phải là quan to quý nhân ở, chỉ có dân chúng bình dân mới có thể ở tại địa phương hỗn độn như vậy.

      "Tỷ, có, ngươi hiểu sai rồi, nơi này là có mấy nhà phân tán, chúng ta mua hết cả mấy nhà của bọn họ, bọn họ cũng chuyển rồi, người nơi này, đại đa số là gia đình tương đối giàu có, chúng ta vừa chuyển đến, bọn họ vẫn là tương đối hoan nghênh, ít nhất, nơi này còn có cái loại dơ dáy bẩn thỉu kia, đều để cho chúng ta thu thập sạch rồi."

      Tử Tình nghe xong thở phảo nhõm, lúc này, nha hoàn của Lưu thị là Xuân Đào tới đây mời Tử Tình bọn họ qua, Tử Hỉ về nhà trước thay bộ quần áo, Tử Tình bọn họ theo Xuân Đào qua cửa Nguyệt Lượng, trước mắt rộng rãi sáng sủa, giữa hoa viên này là ao nước, bên đình ngồi, có thể thả câu, Xuân Đào , chỗ này cũng nuôi đủ loại cá đấy.

      chỉ như thế, Tử Tình còn thấy có mảnh đất trồng rau, còn có mảnh cây ăn quả giống như là rừng cây , Tử Tình cười : "Vườn lớn, nhưng là tận dụng tệ, đáng tiếc có gà vịt ngỗng, bằng , còn tưởng rằng là nông trang. Người ngoài mà đến, nhất định chê cười chúng ta, suy cho cùng là xuất thân nông dân, đến đâu cũng quên được bản sắc nông dân, hoa viên tươi đẹp như thế, vậy mà dùng để trồng rau trồng cây ăn quả."

      Xuân Đào : " nãi nãi có điều biết, vốn khi xây nhà phải như thế, Tứ lão gia cũng học theo người trong thành phen, làm hoa viên, là lão gia chúng ta , trong viện các nhà ít hoa hoa cỏ cỏ, hậu hoa viên này, thông thường cũng người ngoài tiến vào, bằng cứ làm chút vườn rau, người trong nhà còn tiện chút, cũng phải vì tiết kiệm tiền, chính là muốn thuận tiện, muốn ăn, lúc nào cũng có thể có. Bên kia là hơn mười gốc táo, còn có hơn mười gốc hạnh, cũng là lão gia chúng ta , vừa có thể ngắm còn có cái ăn, cũng là công đôi việc, Tứ lão gia cũng chỉ đành phải đồng ý. Lão thái gia thấy cũng được."

      Thực ra, Xuân Đào còn có lý do quan trọng chưa ra, chính là đất chỗ này màu mỡ, Tử Phúc cũng muốn lãng phí, nếu theo ý của , chỉ sợ còn muốn làm mảnh ruộng thí nghiệm trong vườn này đấy. Chẳng qua là, nội viện này tiện để cho nam nhân bên ngoài tiến vào, đám bà tử trồng rau cũng còn có thể miễn cưỡng ứng phó, thực để cho bọn họ trồng, chỉ sợ có chút việc vẫn là làm nổi.

      Tử Tình vừa nghe nở nụ cười, vừa mới vào Thành, bối phận của Tăng Thụy Tường tăng thêm, thành lão thái gia rồi, mấy người Tử Phúc bọn họ đều thành lão gia, Lâm Khang Bình hỏi Tử Tình cười cái gì.

      Tử Tình , Lâm Khang Bình cười : "Mỗi lần ngươi nghe người khác , đều có thể lược qua trọng điểm, chuyên nghe những chỗ vô dụng."

      lúc chuyện, Xuân Đào dẫn theo mọi người đến cửa ngã ba, : "Phía Đông nhất là của lão gia chúng ta, tiếp theo là của Nhị lão gia Tam lão gia bọn họ, bên này này, là nhà tiểu nãi nãi."

      Tử Tình bọn họ dọc theo hành lang cũng là đến cửa Nguyệt Lượng, vào đó là nội viện nhà Tử Phúc, giống nhau cũng là vài cái tiểu viện phân tán, ở giữa lớn nhất là chủ viện, bên tấm bảng hiệu, viết "Xuân Huy đường", Tử Tình vừa nhìn là biết, đây là chỗ ở của Tăng Thụy Tường và Thẩm thị.

      Tử Tình nghiên cứu chỗ ở của Tử Phúc, Lưu thị bọn họ đều từ gian sương phòng bên hành lang ra đón.

      *Cổng Nguyệt lượng
      [​IMG]

      *Ánh bích
      [​IMG]

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 422, tiệc đón gió

      ra, mấy gian sương phòng này chính là cho người nhà dùng để vui chơi nghỉ ngơi, bên trong có bàn mạt chược, cũng có kháng lớn cho người nằm nghiêng, Lưu thị cười : "Muội muội ngươi là biết, ta phát kháng lớn phương Bắc này đúng là bớt việc, mùa đông cần phải , mặc dù là mùa hè, trải chiếu lên, nằm cũng như thế, nhưng là bớt ít tâm tư, làm giường La Hán gì đó, làm giường, còn phải vất vả tìm gỗ tốt nè, còn đây, đúng là bớt tiền lại bớt việc."

      "Chẳng qua, Đại tẩu cũng là tốn tâm tư làm mấy cái bàn mạt chược, mỗi phương còn đều lắp thêm ngăn kéo , thuận tiện cho mọi người để tiền bạc, suy nghĩ của Đại tẩu là khéo, làm khó nàng làm sao nghĩ ra được?" Trần thị thấy Tử Tình ngồi ở bàn mạt chược, liền giải thích vài câu, Tử Tình lúc này mới phát , ngăn kéo này quả là tinh xảo, chỉ như thế, Lưu thị còn làm tấm chăn chiên đỏ thẫm, trải mặt bàn.

      "Đại tẩu bây giờ nhàn rỗi, người cũng đông đủ hết, có phải chỉ toàn suy nghĩ chơi mạt chược hay ?" Tử Tình cười hỏi.

      "Còn sao, mấy ngày nay vận bài của Đại tẩu cực kỳ vượng, cũng là lừa chúng ta ít bạc rồi, chúng ta cũng chỉ chờ ngươi đến thu thập nàng thôi." Phó thị cười .

      "Cái này chẳng oán được ai, ngươi biết, năm nay ta cũng là đốt cho Thần Tài lão gia cây hương cao ngất, cả năm trước, ta thế nhưng thua năm. Lại thua tiếp, đồ cưới của mấy nữ nhi ta cũng chỉ trông vào mấy thúc thúc nàng phụ trách ." Lưu thị cũng cười .

      Tử Tình thấy Tử Phúc, bèn hỏi câu, Lưu thị : " phái người cho rồi, có lẽ đường rồi."

      Tử Tình nhìn cái bụng to của Tử Vũ, hỏi: "Thai này của Tiểu muội đại khái khi nào sinh?"

      "Ôi, đừng nữa, tầm tầm đầu tháng sáu, nóng chết người, ta phải làm sao bây giờ?" Tử Vũ nhắc tới cái này là sầu muộn.

      Tử Tình : "Năm đó ta sinh Thư Vĩ, lúc đó chẳng phải là thời điểm nóng nhất, khẽ cắn môi, cũng gắng gượng qua."

      Bây giờ nghĩ lại đến là đơn giản, Tử Tình còn nhớ lúc đó. Thiếu chút nữa mắc phải chứng trầm cảm sau sinh, liền có chút lo lắng cho Tử Vũ, cũng biết Hạ Cam Vĩnh có nhẫn nại như Lâm Khang Bình hay .

      , Tử Hỉ thay xong quần áo tới. Tử Phúc cũng vào nhà, Tử Tình mang theo bọn tiến lên chào hỏi qua, Tử Phúc tự thay quần áo, Lưu thị dẫn theo mọi người ra khỏi cổng trong, đến tiền viện, trong phòng khách dọn xong hai bàn, người lớn bàn. Bọn bàn.

      Tử Phúc : "Tình nhi tới đúng lúc, ngày mai ta mộc hưu, , muốn đâu chơi, Đại ca mang ngươi . Cha nương ta cũng chưa ra ngoài, là chờ ngươi đến cùng ra ngoài."

      Tử Tình thế mới biết, ra là quan lại ở cổ đại cũng là có nghỉ ngơi, bọn họ là nghỉ ngơi ngày cuối cùng mỗi tuần. Còn có, mỗi khi gặp Thanh minh, Đoan Ngọ, Trung Nguyên (rằm tháng bảy), Trung thu, Hàn y (ngày lễ cúng mộ 1/10), Đông chí nghỉ phép ba ngày, cộng thêm tháng nghỉ Tết. năm này cũng có hơn tám mươi ngày nghỉ.

      Bọn nghe sắp ra ngoài chơi, đều hoan hô lên, chẳng qua, Tử Hỉ : "Sáng sớm ngày mai ta muốn dẫn Thư Duệ Văn Sơn thư viện, chờ ta trở lại rồi nhé, phỏng chừng Đại tỷ cũng là muốn ngủ nướng."

      Tử Tình ngồi ở bên cạnh Tử Hỉ, nghe vậy đá cái, Tử Hỉ nhảy dựng lên, : "Đại tỷ, ngươi ngủ nướng rồi? Ngày mai ta qua nhà ngươi sớm tìm ngươi."

      Tử Tình cười : "Cút."

      "Cái này được rồi." Tử Hỉ lại ngồi xuống.

      Tử Phúc hỏi Thư Duệ: "Thư Duệ nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa? đường này. Có mệt hay ?"

      Thư Duệ lắc đầu, Tử Hỉ liền bảo Tử Tình chuẩn bị tốt quần áo, bút mực và sách, Văn Sơn thư viện này là tháng mộc hưu ba ngày.

      Tử Tình đột nhiên hỏi: "Văn Sơn thư viện này, có quan hệ gì với Văn gia ư?"

      "Ngươi ta còn quên mất, Văn Sơn thư viện này chính là của Văn gia, người mộ danh đến còn ít. Con cháu Văn gia cũng quá nửa là đọc sách ở bên trong." Tử Hỉ .

      Tử Tình vừa nghe, nhớ tới Văn Tinh Vực, cứ như vậy, Văn gia chẳng phải biết nhà mình vào kinh rồi, chẳng qua, trở lại, chỉ sợ cũng là giấu giếm được, Văn gia bên này, chỉ sợ Chu chưởng quầy bên kia cũng thông báo cho bên này tiếng.

      Quên , trốn tránh Văn gia vẫn là cần thiết, dù sao việc buôn bán qua lại của Văn gia và Tăng gia cũng là hết sức mật thiết, lại Vĩnh Tùng ở nơi đó, sớm muộn gì cũng biết. Vừa vặn bớt cho Tử Tình thông báo cho bọn họ, lỡ như mùa hè năm nay bọn họ lại chạy tới An Châu, có thể chơi vui rồi.

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình còn thất thần, bèn nhéo tay Tử Tình cái, : "Để cho Tiểu Tứ dẫn , ngày mai ta còn muốn gặp thiếu gia."

      Tử Tình liền hiểu ý tứ của , rối rắm nữa. Tốt nhất Văn Tam còn có thể dặn dò nhi tử của vài câu, cần cho người khác mấy người Tử Tình vào kinh.

      Tử Phúc nhìn Tử Tình cười : "Tình nhi, Đại ca là muốn mời ngươi ly rượu, nếu có ngươi, đại gia đình chúng ta, cái gì cũng là dám nghĩ, có thể ở Kinh Thành ổn định xuống, từ thôn Đông Đường kia, thoáng cái nhảy tới Kinh Thành, nếu đổi lại hai mươi năm trước, chỉ sợ cha nương là nằm mơ cũng dám nghĩ ?"

      Thẩm thị nghe xong : "Đúng vậy, hai mươi năm trước, chúng ta vừa mới mua chỗ ở kia, ngay cả An Châu phủ an cư cũng nghĩ tới đâu, đừng Kinh Thành."

      Tăng Thụy Tường cũng cười : "Các ngươi là nên mời Tình nhi chén, chuyện trước kia , lần này chuyện Kinh Thành, cũng là ít nhiều có nàng và Khang Bình, tiện nghi này, đúng là chiếm lớn rồi."

      "Cha nương, các ngươi cũng phải biết, ta có tửu lượng, hồi uống thêm mấy chén, say rượu làm loạn lên, các ngươi cũng đừng chê cười ta." Tử Tình .

      "Ta câu công bằng, mỗi người chúng ta mời tỷ ta ly rượu, tỷ ta có thể uống ngụm là được, còn lại, là do tỷ phu uống thay rồi, các ngươi thế nào?" Tử Hỉ cười .

      Lâm Khang Bình nghe xong cười với Tử Hỉ: "Đồ hẹp hòi, ngươi phải là muốn chuốc cho ta quá chén sao? Còn nhất định là ai ngã xuống trước đâu."

      "Muội phu như vậy, Tiểu Tứ, ngươi và Đại ca ngươi dù có năng lực này, cũng phải liều phen, thua người thua trận. Đáng tiếc, Nhị đệ và Tam đệ ở đây, biết có thể do Nhị đệ muội và Tam đệ muội thay thế hay đây?" Lưu thị ràng muốn xem náo nhiệt ngại lớn chuyện.

      Thẩm thị nghe xong vội ngăn lại : " được, đều có đứa bú sữa đấy."

      "Ôi, hết lần này tới lần khác Tiểu muội lại thể uống rượu, Hạ muội phu cũng ở đây, đúng là tiện nghi Lâm muội phu." Lưu thị đứng lên rót rượu cho mọi người, cười .

      "Hôm nay này tính, chờ Đoan Ngọ, mọi người đều ở đây, chúng ta lại hợp lại trận tử tế, ta cũng tin, bốn huynh đệ chúng ta còn thắng được , còn ở nhà ta, ta trước rồi nhé." Tử Phúc cười .

      "Ngươi có mất mặt hay , dùng sức nghiến răng ra, còn là bốn huynh đệ cùng lên, ta còn tưởng rằng là ngươi muốn bất cứ giá nào chứ?" Lưu thị cười .

      "Đại ca, ta còn chờ hôm nào đó đón gió cho nhà muội muội đấy." Trần thị .

      "Ngày mai nhà ngươi, về sau, chúng ta dứt khoát, mỗi nhà ăn ngày, còn cho phòng bếp bớt việc, người nhiều, còn náo nhiệt, các ngươi , được ?" Lưu thị đề nghị .

      "Vậy các ngươi thiệt rồi, nhà ta nhiều người, ăn cũng nhiều, nhà tiểu muội cùng nhà Tam đệ muội ít người nhất." Tử Tình cười .

      "Tỷ tỷ, chúng ta là người đui mù kia sao? Cứ quyết định như vậy ." Tử Vũ .

      "Ta cũng có ý kiến." Dương thị vội tỏ thái độ.

      Tăng Thụy Tường nhìn thoáng qua mọi người, : "Thỉnh thoảng như vậy còn được, chỉ là, chỗ Tử Tình tương đối nhiều việc, vẫn là nhà nào qua nhà nấy , muốn tụ tập, mấy ngày mộc hưu hàng tháng kia, người trong nhà đông đủ, ở chung chỗ cười cười, là được rồi."

      Lời của Tăng Thụy Tường phù hợp với quan niệm của người đại, người nhà dù cho thân mật hơn nữa, cũng là cần gian của riêng mình.

      "Vậy ngày mai ta đón gió cho nhà muội muội trước, lúc mộc hưu lại ." Trần thị cười .

      Tử Hỉ đột nhiên đề nghị : "Như vậy , về sau tụ hội lúc mộc hưu, chúng ta bắt thăm, bắt đến nhà ai chính là nhà đó, cũng đừng ngươi tranh ta đoạt, hoặc là lần lượt tới lần lượt , có lẽ như vậy thú vị hơn."

      Tử Phúc nghe xong cười : "Chủ ý này tệ, chờ mấy nhà các ngươi đón gió cho Tình nhi xong, chúng ta đến bắt thăm."

      Thẩm thị cười : " là người mấy chục tuổi rồi, làm việc lại giống như tiểu hài tử."

      Tăng Thụy Tường nghe xong : "Tùy bọn chúng náo loạn , dù sao nhà ai cũng thiếu chút tiền bạc này."

      "Thế nhà ta chờ ngày kia đón gió cho Đại tỷ." Dương thị .

      Cứ lần lượt như vậy, mấy ngày này Tử Tình đều cần ở nhà ăn cơm, suy nghĩ, Lưu thị : " ngày này trừ ăn ra, hình như có việc gì khác, chúng ta làm chút gì được sao?"

      "Làm cái gì? Chơi mạt chược?" Phó thị hỏi.

      "Xùy, ta là người có việc nghiêm chỉnh kia sao? Trừ ăn ra, chính là chơi mạt chược?" Lưu thị cười .

      " đúng là nhìn ra, ngươi còn có việc nghiêm chỉnh gì khác?" Tử Hỉ cười .

      "Hai người các ngươi cũng cần hợp nhau để bắt nạt ta, ta muốn việc nghiêm chỉnh, lúc này Tử Tình cũng tới rồi, người cũng đông đủ, ta nghĩ, bằng sáu nữ nhân chúng ta, cũng kết phường làm chút gì, kiếm chút tiền tiêu vặt, cũng có chỗ trông vào, bằng , cả ngày trừ ăn và chơi ra, đúng là tìm được việc làm." Lưu thị .

      Lưu thị xong, Tử Phúc sờ sờ trán Lưu thị, : " nóng lên mà? Làm sao lại giống như đổi thành người khác?"

      Lưu thị phát hất tay Tử Phúc ra, tất cả mọi người cười to.

      "Đại tẩu nghĩ muốn làm cái gì chưa?" Trần thị hỏi.

      "Ta đâu biết làm cái gì? phải là nghĩ có ngươi và Tử Tình sao? Để cho hai ngươi mang theo mấy người chúng ta kiếm chút tiền tiêu vặt." Lưu thị .

      " ngờ ngươi vẫn là cái gì cũng làm, chính là muốn nhập cổ, chỉ chờ chia hoa hồng?" Tử Phúc cười hỏi.

      "Cái gì chứ? Ta có thể làm chút việc cụ thể, chủ ý lớn phải nhờ vào hai người các nàng, còn có Tứ đệ muội, ta thấy cũng được, ba người chúng ta, chỉ chờ chạy chân thôi." Lưu thị .

      "Ta thể được, ta chỉ là kêu to vớ vẩn ở nhà, tướng công , ta chả khôn khéo tí nào, bảo ta quyết định, còn chờ thu lỗ sạch." Phó thị vội xua tay.

      "Ta hỏi trước chút, các ngươi là muốn xuất bạc từ trong tiền riêng của mình hay là muốn lấy tiền từ trong tiền nhà?" Tử Tình hỏi.

      "Ta có tiền riêng, ta vẫn là phải thương lượng với tướng công." Dương thị vội .

      Tử Tình thở dài, thầm nghĩ, Dương thị này vẫn là thà như vậy, chút biến báo cũng hiểu. Cũng may đều là người nhà mình, mọi người cũng đều biết tình huống của nàng, nếu Tử Thọ ngộ nhỡ thi đỗ, phải làm quan, phải xã giao, Dương thị này đúng là đỡ nổi.
      --- ---

      Mộc hưu: ngày nghỉ phép
      Last edited: 18/11/15

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 423, thương nghị

      Lưu thị hỏi Tử Tình: “Cần bao nhiêu bạc? Còn hỏi có vốn riêng hay , ta hỏi ngươi trước, ngươi có bao nhiêu bạc vốn riêng?"

      Lâm Khang Bình nghe xong cười : "Tiền bạc nhà ta, đều là của Tình nhi, có vốn riêng hay vốn chung như vừa ."

      Lưu thị nghe xong trợn mắt lườm Tử Tình cái, : "Hóa ra ngươi là tới dò xét xem chúng ta có bao nhiêu bạc vốn riêng? Thiếu chút nữa bị ngươi moi ra rồi, ta có bao nhiêu bạc vốn riêng, ngay cả Đại ca ngươi cũng biết."

      "Bạc vốn riêng của ta nhiều nhất, chỗ bạc từ nhà mẹ đẻ, đều là vốn riêng của ta, ta trước với tướng công rồi. Bây giờ, bạc vốn riêng trong tay ta còn nhiều hơn vốn chung, tỷ tỷ mau nghĩ biện pháp, để cho ta quăng bạc ra ngoài, tốt nhất là có thể giống như thủy tinh, vậy ta cũng kiếm được gấp bội."

      Tử Tình khinh bỉ lườm nàng cái, : "Nếu có chuyện tốt như vậy, ta còn sớm thành đại tài chủ rồi, còn chờ hôm nay? Bạc của ngươi, có thể cân nhắc mua chút ruộng đất và cửa hàng, vừa bớt lo vừa bớt việc, còn bớt cho bạc trong tay ngươi mốc meo."

      Tử Vũ nhìn Tử Tình cái, như có vài phần tủi thân, chẳng qua, Tử Tình để ý lắm, nàng tại đối với việc kiếm tiền như thế nào đúng là có nhiều hứng thú lắm, tiền hoa hồng xưởng thủy tinh cộng thêm thuyền vận của Lâm Khang Bình, thu nhập năm của Tử Tình đúng là ít, đạo lý cây to đón gió Tử Tình vẫn là hiểu được.

      Cơ mà, Tử Tình cũng là nghĩ tới chuyện khác, với Trần thị: "Nhị tẩu, nhà mẹ đẻ ngươi bọn họ rốt cuộc có ý nghĩ mở cái Phong Di cư ở Kinh Thành hay ?"

      "Hẳn là có, trái lại nghe , bọn họ muốn Xương Châu mở cái, chúng ta cũng mới đến Kinh Thành, còn chính xác khi nào trở về đâu?" Trần thị cười .

      "Nếu như thế, ngươi mở luôn Phong Di cư ngay tại Kinh Thành, bớt cho Đại tẩu các nàng có việc gì làm, làm mới bằng làm quen, tốt xấu gì tiệm cơm là ngươi từng làm qua. Vừa vặn còn có thể giúp Nhị ca và Tam đệ bán chút tác phẩm thư pháp và tác phẩm điêu khắc." Tử Tình .

      "Mở quán cơm ngay tại Kinh Thành này?" Trần thị hỏi, nàng phải nghĩ tới vấn đề này, chỉ là, nàng lo lắng Tử Lộc đồng ý nàng xuất đầu lộ diện, dù sao. Tình huống trong nhà bây giờ cùng với hồi mới thành thân, có cách biệt như trời với vực.

      "Mở quán cơm tốt mà. Ta cũng từng nghĩ ở Kinh Thành mở quán ăn hương vị quê nhà, mỗi lần cùng đồng nghiệp tụ hội, đều là quán ăn Phương Bắc. Lúc đó nghĩ, nếu Phong Di cư cũng mở cái ở Kinh Thành tốt rồi. Nhị tẩu, cứ quyết định như vậy nhé, nhà mẹ đẻ Nhị tẩu làm, do Nhị tẩu dẫn đầu làm nên. Tốt nhất cũng có thể hưng thịnh giống như ở phủ An Châu." Tử Hỉ .

      "Đó là có mấy thực đơn Đại muội muội cho, còn có mấy chủ ý hay Đại muội muội cho, có thể hưng thịnh sao? Chẳng qua là. Kinh Thành này, đúng là khó mà , chờ tướng công ta trở về, lại thương lượng ." Trần thị .

      Thẩm thị nghe xong : "Tiểu Tam cũng ở đây, vẫn là chờ đông đủ người lại thương nghị ."

      Thẩm thị biết Dương thị cũng là người thể làm chủ, sợ nàng khó xử, liền ra.

      Cơm nước xong xuôi, mọi người ngồi quây quần cùng nhau. đến những chuyện ở quê nhà hơn năm này, Tử Phúc chủ yếu là quan tâm bệnh tình của Hạ Ngọc cùng với sức khỏe của Hà thị, nghe Tiểu Văn định vào tháng năm mới thành thân. Tử Phúc còn thở dài: "Đáng tiếc xa quá, bằng , vẫn có thể trở về giúp nàng chống đỡ mặt mũi chút. Thôn kia của nàng, chú trọng những cái này nhất. Mà chúng ta lại đều thể , thân thể Nhị cũng biết có thể chống đỡ nổi hay ?"

      Lời này, Thẩm thị có chút thích nghe, lườm Tử Phúc cái, : "Xa xôi như vậy còn muốn trở về chống đỡ mặt mũi cho Nhị ngươi, làm sao Thẩm gia chúng ta có việc, cũng nghe thấy ngươi muốn chống đỡ mặt mũi?"

      "Nương. Ta chỉ là thuận miệng thế, Thẩm gia nếu có việc gì, ta chắc chắn thể khoanh tay đứng nhìn rồi." Tử Phúc vội .

      Mọi người nghe xong đều ha ha mà cười, Tử Tình có chút hoài nghi Thẩm thị có phải đến thời kỳ mãn kinh hay , nàng trước kia, cũng mẫn cảm như vậy.

      Bởi vì ngày mai Thư Duệ còn muốn vào học. Thẩm thị dặn mọi người giải tán sớm, Tử Tình mới biết được, Tử Vũ cũng là vừa chuyển qua, trước kia nàng cùng Dương thị, Trần thị vẫn ở nhà Tử Hỉ, Lưu thị là ở tại Quan nha. Nhà này là chuyển vào trước Tết, lễ mừng năm mới là mọi người ở cùng chỗ, bởi vì trong nhà bên này đều chỉ dẫn theo nha hoàn qua, căn nhà lớn như vậy, có mấy đứa hạ nhân, cũng thu dọn xong nổi. Lại , ít người, ở cũng sợ hãi đó.

      Bởi vậy, biết Thẩm thị và Tăng Thụy Tường bọn họ muốn đến, mấy người Lưu thị tới chỗ người môi giới vài lần, chọn người nhiều lần, có người gác cổng, phu xe, gã sai vặt, bà tử làm việc nặng, trù nương, nha hoàn lớn …, cơ bản mỗi nhà đều mua mười mấy người, lúc này mới ổn định cuộc sống riêng của mỗi nhà.

      Tử Tình và Lâm Khang Bình sau khi về nhà, đến viện của Thư Duệ trước, giúp thu thập đồ cần dùng vào học, mấy đứa bày tỏ, bọn họ đồng ý mỗi người ở chỗ, vẫn là mấy huynh đệ cùng ở chung. Bởi vì phòng ở quá lớn, bọn họ sợ hãi.

      Tử Tình vừa nghĩ, đúng là toàn là đứa , cũng cần thiết tách ra sớm như vậy, liền đồng ý bọn họ đến ở sương phòng của chủ viện mình. Bằng , ngần này phỏng ở, sưởi ấm mùa đông đúng là phiền toái.

      Cuối cùng cũng thu xếp xong xuôi, trước khi ngủ, Tử Tình còn tính toán, nhà mình ít nhất phải mua năm sáu nha hoàn, hai bà tử, người phòng châm tuyến, vừa tính toán, than thở với Lâm Khang Bình, hồi, liền tiến vào mộng đẹp.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Tử Hỉ lại tìm Thư Duệ, đưa sổ sách và ngân phiếu đến, Tử Tình chỉ đành phải nước mắt rưng rưng tiễn bước Thư Duệ, người làm mẫu thân này, lúc nào đối với con mình cũng là canh cánh trong lòng.

      Sau bữa điểm tâm, Lâm Khang Bình mang theo Tiểu Mạch cửa hàng tuần tra, dặn dò Tử Tình, còn muốn ra khỏi thành hai thôn trang chuyến, trở về, đại khái phải giờ Dậu.

      Lâm Khang Bình rồi, Tử Tình mang theo mấy đứa thỉnh an Thẩm thị và Tăng Thụy Tường, vừa vặn cũng thăm Tử Vũ chút, hai tỷ cũng là năm chuyện tử tế rồi.

      Lúc Tử Tình vào, mấy người Lưu thị ở đó, thấy Tử Tình cười : "Mấy người chúng ta còn đánh cuộc đó, xem ngươi lúc nào có thể tới đây, nghĩ tới hôm nay ngươi đến còn muộn."

      "Tiền đặt cược là cái gì?" Tử Tình hỏi.

      "Còn chưa kịp đặt cược đâu, ngươi tới đây rồi." Phó thị .

      "Khang Bình nhà ngươi ra ngoài rồi?" Thẩm thị hỏi.

      Tử Tình gật đầu, Lưu thị với Tử Tình: "Đại ca ngươi còn muốn dẫn bọn ngươi đâu chơi đó? Ngươi nghĩ xong chưa?"

      Tử Tình đúng là chưa nghĩ ra, nàng là có thể ra ngoài liền cố gắng hết sức ra ngoài, cũng là lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Lời này, nghe qua có lẽ có chút già mồm cãi láo, dù sao Tử Tình là hai mươi bảy rồi, mẫu thân của năm đứa , chút cũng thấy già đó là khen tặng, dù bảo dưỡng tốt thế nào, tiểu nương mười mấy tuổi cùng với nữ nhân hơn hai mươi tuổi, khẳng định là thể so sánh. Bởi vì, thanh xuân, là thể phục chế.

      Tử Tình suy nghĩ, Phó thị : "Trong thành có cái gì chơi vui, cũng có hội chùa gì đó, bằng hãy ra ngoài thành, chúng ta cũng đạp thanh chút."

      Tử Tình nghe xong cười : "Ngươi sớm, tỷ phu ngươi vừa lúc thôn trang rồi, nhà ta có thôn trang, đều là trồng hoa, dùng để làm xà phòng, bằng dẫn theo ngươi , cũng còn thuận tiện."

      Phó thị nghe xong : "Tỷ phu cũng là, sao hôm qua ? Ta đâu biết nhà ngươi còn có thôn trang như vậy?"

      "Muội muội, đây là ngươi phải, bằng, ngươi báo ra chi tiết những sản nghiệp nhà ngươi có trước, về sau, chúng ta muốn làm cái gì trong lòng cũng có tính toán." Lưu thị cười .

      "Ngươi nghĩ mà đẹp, phải là có câu , sợ tặc trộm chỉ sợ tặc nhớ thương." Tử Tình cười .

      "Chỉ sợ sản nghiệp của tỷ phu nhiều, chính tỷ tỷ cũng ràng ?" Phó thị cười .

      "Ta còn chưa vào cửa nghe thấy tiếng cười của các ngươi, cái gì thế? Náo nhiệt như vậy?" Tử Phúc vào.

      "Ép hỏi muội tử ngươi đấy, hỏi nhà nàng có những sản nghiệp gì?" Lưu thị .

      "Ngươi đến cả chuyện nhà mình cũng , còn muốn làm chuyện nhà người ta, nhà nàng có sản nghiệp gì, chỉ sợ nàng còn phải về nhà giở sổ sách ấy chứ." Tử Phúc .

      "Vì sao vậy?" Lưu thị hỏi.

      " đần, nhiều quá, ai có thể nhớ được? Bằng mấy cái cửa hàng kia của chúng ta ngươi còn nhớ hết được đâu." Tử Phúc cười .

      "Điều này cũng đúng." Lưu thị nghe xong cũng giận.

      Thẩm thị thấy thầm gật đầu, muốn đến tu dưỡng tính tình gì gì đó, Lưu thị này đúng là hơn Phó thị chút, tình tình Phó thị quá hiếu thắng rồi.

      ngày này, rốt cuộc cũng ra cửa, chủ yếu là Tử Tình muốn ra ngoài lắm, trong thành cũng là dạo phố, ngoài thành nàng là vừa trở về, mọi người cũng là có bắt buộc. Nhưng là cùng mấy người các nàng chơi vài vòng mạt chược, Tử Tình cũng mới biết được, bọn họ cũng sửa lại thói quen ăn uống theo, cũng là ngày hai bữa rồi.

      Tử Tình hỏi Thẩm thị có thể quen hay chưa, Thẩm thị cười : "Bây giờ lại làm việc, buổi tối ngủ tương đối sớm, ăn nhiều cũng là tốt, ta đúng là cảm thấy hai bữa này tệ, tựa như chúng ta ở nhà ăn tết nghỉ lễ, có cái gì thích ứng được? đói bụng, phải là có điểm tâm sao?"

      Vấn đề này, Tử Tình còn muốn về nhà thương lượng cùng Lâm Khang Bình và Tiểu Tử, tốt nhất cũng là sửa lại, bằng , nhất trí với người khác, ra ngoài làm việc cũng tiện.

      Buổi chiều, Tử Tình ở nhà xem sổ sách Tử Hỉ đưa tới, Tử Hỉ tiến vào, Thư Duệ tiến vào Văn Sơn thư viện, ở cùng Vĩnh Tùng, cũng để cho mang theo gã sai vặt.

      xong cái này, Tử Tình đột nhiên hỏi Tử Hỉ: "Phó gia và Tần gia thành thông gia, ngươi biết chưa?"

      "Biết, nhạc phụ gởi thư , Tần gia này là Tri phủ An Châu, cái khác, ta cũng biết, bên trong còn có nội tình gì ta biết sao?" Tử Hỉ thấy vẻ mặt ngưng trọng của Tử Tình, hỏi.

      Tử Tình kể chuyện Tần gia, Phó gia, còn có Hạ gia năm này, Tần gia thăm dò, Phó gia từ lúc mới bắt đầu cảnh giác và phản đối, cùng với chuyện tốt của hai nhà sau này, còn có tham lam của Hạ thái thái, Tử Tình đều nhất nhất chuyển cho Tử Hỉ.

      Tử Hỉ nghe xong hồi lâu chuyện, tất nhiên là tin được Tử Tình, hơn nữa, vẫn đều cho là, Phó đại nhân coi như người đứng đắn, Phó phu nhân cũng vậy, xu lợi giống như Hạ thái thái, bằng , năm đó cũng coi trọng Tử Hỉ.

      "Hạ gia còn dễ , dậy nổi bao nhiêu sóng gió, chỉ là Tần gia này, thành quan hệ thông gia, chúng ta cũng cách rất xa, chẳng lẽ còn có thể đuổi tới Kinh Thành hay sao? Về phần Tiểu Dực ngươi kia, lai lịch của , chỉ sợ là có chút kỳ quái, chừng đúng là thoát nổi liên quan với Hoàng tộc, bằng , Tần phu nhân này cũng chỉ chú ý đến đồ tặng. ra, đến bây giờ ta cũng phân , hai cái có cái gì khác nhau, trừ phi là nhìn lạc khoản." Tử Hỉ .

      Tử Tình vừa muốn mở miệng, Lâm Khang Bình trở lại.
      huyendo thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 424, Tử Phúc nhắc nhở

      Editor: Trạch Mỗ

      Tử Tình hỏi mấy câu chuyện cửa hàng và trong thôn trang, Lâm Khang Bình có đại gì xảy ra, nhưng là Tử Hỉ, muốn mời Lâm Khang Bình xưởng thủy tinh làm tổng quản , dù sao Lâm Khang Bình nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi.

      Lâm Khang Bình : "Ta cũng , trước kia thế nào vẫn là thế đó, việc vặt vãnh của Kinh Thành bên này cũng nhiều, hơn nữa, ta cũng có tin tức chính xác nhất định, rời là rời luôn, cửa hàng này dễ , thôn trang này, ta cũng là phải tốn chút tâm tư đến chỉnh đốn, tỷ ngươi biết, bây giờ ta là nông dân đúng chuẩn rồi."

      "Muốn trộm lười cũng thành, đúng rồi, ngươi nếu muốn ra ngoài, lúc ngang qua Hàng Thành, qua xem xét cái, cái này chu toàn chứ?" Tử Hỉ .

      Lâm Khang Bình đáp ứng, lúc này, Vĩnh Bách qua đây gọi mọi người dùng bữa, sau khi ăn xong, ba người Lâm Khang Bình và Tử Phúc cùng với Tử Hỉ ngồi ở đình hóng mát trong hoa viên dùng trà tán gẫu, phỏng chừng là chuyện có liên quan tới Phó gia Tần gia.

      Tử Tình bọn họ từ cửa sau nhà Tử Lộc ra, Phó thị thấy vẻ mặt mấy người Tử Phúc, hỏi: "Đại ca bọn họ hình như thương nghị chuyện gì đó?"

      Lưu thị : "Yên tâm, nhất định là chuyện quan trường, có liên quan với chúng ta, có liên quan mà , ngươi muốn biết cũng cho ngươi."

      Tử Tình : " như vậy, chúng ta cũng qua quấy rầy nữa, chúng ta vẫn trở về nhà Nhị tẩu chơi vài vòng mạt chược."

      Tử Tình vừa ngẩng đầu, lúc này mới phát , cửa Nguyệt Nha nhà Tử Lộc còn có hai chữ, là "Thính phong", vào cửa, là "Văn hương", Tử Tình : " bằng, cửa nhà ta cũng mời Nhị ca viết mấy chữ, ta nghĩ xong rồi, dùng bốn chữ ‘Tạc vân’‘ Bạn nguyệt’."

      (thính phong – nghe gió, văn hương – ngửi hương; tạc vân – đục mây, bạn nguyệt – bầu bạn với trăng)

      Phó thị nghe xong hỏi xuất xứ, Tử Tình cũng nhớ, hình như là xem qua từ chỗ nào đó. Có chút ấn tượng mơ hồ, nào có thể ra được.

      Buổi tối về nhà, Lâm Khang Bình , thôn trang bên này. Cũng muốn thử trồng năm dưa hấu xem sao, xem xem toàn là đất cát, trồng lúa mạch sản lượng vẫn cao. Cho nên, cuộc sống của nông dân trong thôn trang này vẫn tốt lắm, ngay cả ấm no cũng khó ứng phó.

      "Nhưng là, mùa trồng dưa hấu, phải là hơi muộn rồi sao? Lúa mì còn chưa có thu ư?" Tử Tình hỏi.

      "Còn có tới hai mươi ngày nữa, năm nay là còn kịp nữa rồi, thu hoạch xong lúa mì bọn họ trồng quý ngô. Ta vẫn với quản , bảo bọn họ trồng khoai tây, nhưng là bọn họ nghe, khoai tây lấp no bụng, vẫn có mấy nhà trồng. Cũng chỉ là hai mẫu như vậy, làm nên trò trống gì."

      "Ngươi phải là có xưởng miến sao? Bọn họ chẳng lẽ biết có thể bán khoai tây mua lương thực?"

      "Bọn họ chỉ nhận lương thực, quan niệm nào có dễ thay đổi như vậy, ta lại thể tước đoạt đất đai từ trong tay bọn họ, mấy ngày nay, đành phải chịu khó , tìm người trẻ tuổi linh hoạt chút, cặn kẽ cho bọn họ, trồng khoai tây. Trồng chút lạc liếc gì đó cũng được." Lâm Khang Bình thở dài.

      Hai vợ chồng chút việc nhà, ngày hai bữa, chuyện mua người…, Lâm Khang Bình nhất nhất đáp ứng.

      Mấy ngày kế tiếp, mấy đứa Thư Ngạn bọn họ cũng vào học, Lâm Khang Bình mua sáu tiểu nha đầu đến, đều là bảy tám tuổi. Mới từ trong nhà bán ra, mới học quy củ mấy ngày, đây cũng là ý của Lâm Khang Bình, nha đầu như vậy dễ dạy dỗ hơn chút. Đương nhiên, còn mua hai trù nương nấu cơm cho hạ nhân, hai bà tử chuyên môn phụ trách lấy phân trồng rau, hoa hoa cỏ cỏ trong viện là việc của Lâm Hưng, vốn chính là làm việc này ở Tình viên.

      Tử Tình để cho Tiểu Phấn và Tiểu Bạch mang theo mấy người các nàng học quy củ vài ngày, rồi mỗi người phân ra viện làm việc nặng. Tử Tình mang theo Tiểu Phấn, dọn dẹp lại đồ mang đến từ trong nhà lần, nên bày lên đều bày lên, vào sổ tạo sách, đồ còn thiếu đều ghi lại, giao cho Lâm Khang Bình tìm kiếm.

      Bận năm sáu ngày, mới làm xong xuôi việc trong nhà, hạ nhân trong nhà cũng tạo sách vào sổ, phân cấp bậc xong, định tiền công xong, đương nhiên, cũng định quy củ xong rồi.

      Đảo mắt, cũng sắp đến cuối tháng, Tử Tình còn ngóng trông mấy đứa Thư Duệ bọn họ trở về, ai ngờ Tử Hỉ , lập tức là đến Đoan Ngọ rồi, hai kỳ nghỉ hợp lại làm , bọn họ phải vào buổi chiều mùng ba tháng năm mới có thể trở về.

      Ngày hôm đó, Lâm Khang Bình trở về thần sắc đúng, Tử Tình thấy rất nhiều gói thuốc Đông y trong tay , mới nhớ tới nên đưa thuốc cho Lâm gia rồi.

      "Sao thế? Tình huống của Đại gia tốt?" Tử Tình hỏi.

      Lâm Khang Bình gật gật đầu, : "Lần này, ta tìm đại phu kê đơn thuốc lần trước hỏi thăm cặn kẽ bệnh tình của Đại gia ta chút, đại phu kia vẫn còn có ấn tượng với Đại gia ta, dù sao cũng là mời đến khách sạn xem bệnh, , Đại gia ta, thực ra, cho dù điều dưỡng tốt hơn nữa, cũng còn bao nhiêu thời gian rồi, ngày đó, ở trước mặt Đại gia ta, cũng thể những lời may này, hôm nay thấy là mình ta, mới , lão nhân muốn ăn cái gì ăn cái đó, muốn làm cái gì làm cái đó, để cho vui vẻ chút."

      Tử Tình cũng biết rốt cuộc Lâm đại gia này là bệnh gì, đến ngay cả mấy người Lâm Khang Bình bọn họ cũng , đại phu như sách thuốc cả nửa ngày, mấy người bọn họ nào có nghe hiểu cái này hư nhược cái kia hư nhược?

      " như vậy, mấy đứa lên gia phả, vẫn là sớm làm thôi. Cũng phải thể dàn xếp, đợi đến sang năm nữa." Tử Tình .

      Lâm Khang Bình ôm Tử Tình, : "Ta cũng là ý tứ này, vừa vặn Đoan Ngọ mấy đứa Thư Duệ bọn họ cũng nghỉ phép, chúng ta trở về ăn tết Đoan Ngọ cùng bọn họ, thuận tiện lo chuyện lên gia phả, nếu có thể, đón Đại gia ta tới xem xem, để cho cũng được hưởng phúc mấy ngày, được ?"

      Điều này, Tử Tình cũng chỉ có thể là đồng ý, mặc dù ưa cách làm người của hai vợ chồng lão Nhị Lâm gia, nhưng là, Lâm đại gia này như vậy rồi, Tử Tình muốn Lâm Khang Bình có tiếc nuối trong lòng.

      Buổi tối mùng ba, chỉ Thư Duệ cùng Vĩnh Tùng trở lại, ngay cả ba người Tử Lộc và Tử Thọ cùng với Hạ Cam Vĩnh cũng trở về, cả đại gia đình, sum vầy ở nhà Tử Phúc.

      Trong bữa tiệc, Tử Phúc muốn lôi kéo mấy người Tử Lộc cụng rượu với Lâm Khang Bình, Tử Tình nghe xong vội : "Vẫn là lần sau , sáng sớm ngày mai, nhà chúng ta muốn chạy về Lâm gia, muốn cho mấy đứa Thư Duệ bọn họ lên gia phả, thuận tiện ăn tết Đoan Ngọ ở bên kia."

      Tử Phúc nghe xong có chút bất ngờ, hỏi: " phải là định vào tháng giêng sang năm sao? Làm sao còn đổi đến đổi ?"

      Tử Tình chỉ đành phải ra tất cả bệnh tình của Lâm Diệu Tổ, cùng với mục đích làm như vậy của mình, còn có, Lâm Khang Bình muốn đón người đến ở đoạn thời gian, Thẩm thị và Tăng Thụy Tường nghe xong, vội : "Nên vậy, dù sao, coi như là nửa phụ thân của Khang Bình rồi."

      Nhưng là Tử Phúc thận trọng, hỏi: "Ngươi đón đến sao, dù sao cũng là hạ nhân trong nhà hầu hạ, có phòng khách ở, nhưng là, ngươi có nghĩ tới hay , nếu, ở nhà ngươi thân thể càng ngày càng kém, mà mấy nhi tử kia của biết tình hình thực tế, còn tưởng rằng là ngươi động tay động chân gì đó, ngươi định giải thích như thế nào? Ta làm Tri huyện nhiều năm, cũng gặp phải việc khó chơi như vậy, nếu đến lúc đó, bọn họ trả đũa, ngươi đúng là chỗ lý, tự tìm phiền toái. Dù sao, ngươi phải là nhi tử ruột của , khó tránh khỏi có ngăn cách."

      Vấn đề này, Tử Tình đúng là chưa suy nghĩ đến, Tử Phúc nhắc tới, mọi người đều : “Đúng là lời này, nên có tâm hại người, nhưng nên có tâm phòng bị người, thà rằng trước, cũng đừng để sau đó dây dưa dứt."

      Lâm Khang Bình : "Ta biết, ta dẫn mấy người đường ca ta bọn họ mình tới gặp đại phu này, mọi người yên tâm , ta biết làm như thế nào. Vẫn là đến chuyện khác vui vẻ hơn ."

      "Chuyện vui vẻ? Vậy chuyện kiếm tiền , vừa vặn hôm nay người cũng đông đủ hết, Nhị đệ, Tam đệ, sáu nữ nhân chúng ta muốn mở tiệm cơm, các ngươi đồng ý ?" Lưu thị hỏi.

      Tử Phúc nhìn Lưu thị cười : "Dạo này phát hứng thú của ngươi đối với việc kiếm tiền tăng nhiều, ngươi dù sao cũng phải để cho hai vợ chồng người ta thương lượng riêng chút, ngươi gió chính là mưa, trước kia cũng thấy ngươi gấp gáp như vậy?"

      "Đại ca ngươi là biết, đại tẩu ngóng trông Tử Tình muội muội suốt năm, là muốn để cho Tử Tình muội muội mang theo mấy người chúng ta kiếm chút tiền riêng." Trần thị cười .

      "Các ngươi còn muốn tiền riêng, bạc trong nhà còn chưa đủ cho các ngươi tiêu? Chẳng qua, kiếm tiền ta là có ý kiến, tính cả ta phần." Tử Thọ nghe xong là kết phường cùng Tử Tình, ngay cả suy xét cũng thèm suy xét cái.

      "Các ngươi nhìn Tiểu Tam, vừa nghe kết phường cùng Tình nhi, cần suy nghĩ đồng ý luôn, thế còn mấy người các ngươi?" Tử Phúc cười .

      "Tất nhiên là có ý kiến." Tử Lộc và Hạ Cam Vĩnh vội .

      "Sai rồi, lần này cũng phải là theo ta, là theo Nhị tẩu, Nhị tẩu đầu, ta chỉ là ra chút chủ ý theo mà thôi, chuyện nhọc lòng đừng tìm ta." Tử Tình vội xua tay .

      "Chuyện nhọc lòng ta cùng Tứ đệ muội đến làm, Nhị đệ muội là tổng quản, ngươi cứ ở nhà nghĩ chủ ý hay là được, còn có, đám sổ sách chi bằng ngươi hạch toán." Lưu thị .

      cầu này Tử Tình đồng ý, Lâm Khang Bình : "Nhà ta nhập cổ, năm người các ngươi cứ làm, chúng ta ăn phải trả tiền mấy bữa là được."

      " được, nhập cổ, nàng dụng tâm nữa." Lưu thị cười .

      "Như vậy, ta cùng nhà Đại tỷ mỗi nhà chiếm thành, bốn nhà các ngươi mỗi nhà chiếm hai thành, chúng ta ở xưởng thủy tinh chiếm nhiều cổ phần, bên này thôi ít chiếm thành." Tử Hỉ .

      "Như vậy rất tốt, ta thấy được." Tăng Thụy Tường và Thẩm thị .

      Cứ như vậy, cuộc sống của Tử Thọ hẳn là có thể dư dả chút, bằng , bấy nhiêu hạ nhân trong nhà, tiêu dùng năm cũng ít, Thẩm thị là có chút lo lắng cho Tử Thọ, dặn Tử Thọ cầm hoa hồng xong là nhanh chóng đặt mua cửa hàng và ruộng đất ngay. Nhưng là cửa hàng và ruộng đất cũng phải có là có ngay, phải gặp được cơ hội thích hợp.

      Quyết định xong chuyện cổ phần, Tử Tình bảo Trần thị liệt kê ra, cần phải làm cái gì trước, chẳng hạn như, ăn thử tiệm cơm của nhà khác, nắm được khẩu vị đại khái, giá, định vị tiệm cơm của mình, là hạng sang hay là hạng thường? Chọn khu vực xong, mua cửa hàng hoặc thuê cửa hàng, phong cách trang hoàng, cùng với phục vụ đồng bộ, đầu bếp…, Tử Tình hơi ra, mấy người Lưu thị sửng sốt chút.

      Phó thị cười : "Khó trách Đại tẩu là phải đợi Đại tỷ đến, mấy thứ này, chúng ta đúng là chút đầu mối cũng có, Đại tỷ đến cũng là tổng thể, chỉ là nhớ kỹ."

      "Còn đừng các ngươi, ta làm quản vài năm, cũng phải có đầu mối, ta cũng nhớ lúc trước ta bắt đầu như thế nào?" Trần thị vỗ trán cười .

      Vẫn là Tử Phúc : "Còn mau lấy giấy bút viết xuống, còn chờ cái gì đấy?"

      Lưu thị lấy giấy bút, Tử Hỉ nhận lấy, : "Đại tẩu, việc ăn thử này, ta còn có thể hỗ trợ."

      Lưu thị nghe xong cười hì hì nhìn Tử Hỉ, Tử Hỉ sờ sờ đầu mình, trong lòng có chút sợ hãi, cảm giác Lưu thị này khẳng định có lời hay, xoay người rời .
      huyendoKisaragiYue thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 425, lên gia phả

      "Cút, mấy năm nay cũng thấy ngươi thêm chút tiền đồ, thực trách nương ta gọi ngươi là đồ ăn hàng đâu! Chuyện chữ bát còn chưa có chổng đít lên, ngươi lại chỉ nhớ đến ăn uống. Ngươi vừa cái này, ta cũng là nhớ tới trước kia, mỗi lần ngươi từ học đường trở về, đều phải chạy đến nhà Tình nhi, mỗi lần đều hỏi, ‘Tỷ, hôm nay ăn cái gì? ’" Lưu thị cười bắt chước giọng điệu của Tử Hỉ .

      Lưu thị xong, Tử Lộc và Tử Thọ đều cười, : " đúng là như vậy."

      "Đại tẩu, ngươi khoan hãy tới cái khác, việc ăn này, cũng chỉ Tiểu Tứ có thể đảm nhiệm, người khác ăn xong ra được cái gì, Tiểu Tứ ăn xong tốt xấu gì có thể ra cho ngươi mùi vị, ăn ." Lâm Khang Bình cười .

      Tử Hỉ nghe xong vỗ bả vai Lâm Khang Bình, cười : "Tỷ phu, đạt đến trình độ nào đó, vẫn là tỷ phu hiểu ta, ăn chia làm rất nhiều loại, loại vì no bụng, loại vì đỡ thèm, còn có loại, chính là thưởng thức, văn hóa ẩm thực, đó cũng là loại văn hóa cao nhã, người bình thường họ hiểu."

      Lưu thị nghe xong vội vàng cầm cái chân gà, vài bước đến trước mặt Tử Hỉ, bỗng chốc nhét luôn vào miệng Tử Hỉ, cười : "Ta cũng tin bịt được miệng ngươi."

      Mọi người thấy cười to. Sau khi cười xong, mấy người Lưu thị lại tiếp tục thương nghị chính , Tử Tình với Tử Lộc và Tử Thọ: "Tay nghề của hai người các ngươi có vấn đề gì chứ? Mở quán cơm này, tác phẩm thư pháp và tác phẩm điêu khắc đều cần ít, tốt nhất là có vài món tượng điêu khắc gỗ hoặc chạm ngọc lớn, có thể tô điểm bên ngoài."

      Tử Lộc và Tử Thọ nghe xong đều : "Trong nhà còn có ít, lại làm gấp chút cũng còn kịp."

      Từ nhà Tử Phúc trở về, Tử Tình cho mấy đứa chuyện ngày mai muốn Lâm gia, Thư Ngọc nghe xong nhíu mày : "Nương, thực là ta muốn ở chỗ đó, cũng muốn ăn cơm ở đó."

      Tử Tình còn chưa có trả lời, Thư Duệ trước: "Tam đệ ngoan, chúng ta phải vài ngày, trở về lại để cho nương làm cho chúng ta đồ ăn ngon, ngươi cảm thấy, làm con của nương, có bao nhiêu tốt."

      Lâm Khang Bình nghe xong buồn cười. Gõ đầu Thư Duệ cái, : "Làm con của cha chẳng lẽ tốt sao?"

      "Phụ thân, thích." Yên Nhiên nghe xong vươn hai tay về phía Lâm Khang Bình muốn bế, Lâm Khang Bình đón qua. Dán lên mặt Yên Nhiên, : "Vẫn là khuê nữ ta tri kỷ."

      Tử Tình nhìn cười : "Người mấy chục tuổi, còn như đứa ."

      Lần này Lâm gia, từ Kinh Thành mang theo chút điểm tâm, thịt, rau, đồ ăn…, bởi vì nghĩ tới muốn lên gia phả, việc tương đối nhiều còn lặt vặt. Tử Tình vẫn là mang Tiểu Tử qua.

      Người Lâm gia tựa hồ nghĩ tới nhà Tử Tình tới ăn tết, cánh nam nhân còn làm việc ngoài đồng, cánh nữ nhân ở nhà gói bánh chưng, mấy người Dư thị thấy Tử Tình bọn họ, vội cười : "Đúng là vừa vặn, xong ngay đây, hồi nữa là được ăn rồi."

      Lâm Khang Bình dỡ đồ xuống, vào nhà tìm Lâm Diệu Tổ. đến chuyện lên gia phả, Lâm Diệu Tổ nghe xong có vài phần buồn bực, hỏi: "Sao ngươi lại thay đổi rồi? phải để ở tháng giêng sang năm sao?"

      "Là như vậy. Đại gia, ta ở nơi khác còn có chút công việc, biết khi nào phải xa, ta về nhà cùng nàng dâu thương lượng chút, vẫn là có thể sớm thể trễ, dù sao ngày ấy các trưởng lão cũng đồng ý rồi, hôm Đoan Ngọ, cũng mở từ đường."

      "Thế cũng được, ngươi bảo Đại ca ngươi dẫn ngươi tìm bọn họ bàn bạc, ngày mai mọi người đều phải ở nhà ăn tết. Chuyện mời khách, ngươi hỏi bọn họ chút ." Lâm Diệu Tổ .

      Lâm Khang Bình ra, mang theo mấy đứa Thư Duệ, cầm đồ nhà tộc trưởng trước, cũng biết Lâm Khang Bình cùng tộc trưởng những cái gì, tộc trưởng tự mình cùng Lâm Khang Bình đến nhà mấy vị trưởng lão. Sau đó mới là nhà lí chính, chuyện lên gia phả này, định xuống, ngay vào mùng năm tháng năm, tiệc rượu cũng mời luôn thể, bàn tiệc định vào giữa trưa, ảnh hưởng tới mọi người cùng người nhà ăn tết. Dùng lời của lí chính mà , còn có thể tiết kiệm cho nhà mình chút rượu và thức ăn đó.

      Bởi vì là muốn mời nam tử toàn thôn ăn cơm, Lâm Khang Bình hỏi qua rồi, có tầm ba mươi bàn, bởi vì thôn trang này khá lớn, còn may, cũng có vài người chuyên môn phụ trách làm tiệc rượu, chỉ là, bát đũa cần phải mượn các nhà.

      Tử Tình nghe xong chắc lưỡi, hỏi: "Ái chà, chỉ mời nguyên nam nhân ba mươi bàn, nếu trong nhà có việc vui, mời toàn thôn, cộng thêm nữ nhân và đứa , còn bảy tám mươi bàn, khó trách Đại tẩu bọn họ
      [​IMG]
      huyendo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :