1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 406, giải thích nghi hoặc

      Tử Tình tự nhiên biết, kết quả của cuộc trao đổi giữa Thẩm thị và Tăng Thụy Tường, là muốn mang nàng cùng vào kinh. Nàng lúc này, thay quần áo cho Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình muốn gặp Tần Tri phủ. Bất kể thế nào, chuyến này là cần phải .

      Lâm Khang Bình mới ra cửa được bao lâu, Thẩm thị tới đây, nàng cũng là muốn biết việc hôm qua, rốt cuộc là ai cho Tần gia?

      Tử Tình chỉ đành phải kể lại lần, đột nhiên, Tử Tình nghĩ tới hôm qua Tần bà tử nhìn quần áo của Hà thị, cũng biết có cái gì ổn, bèn với Thẩm thị: "Nương, ngộ nhỡ Tần phu nhân tới đây, nếu hỏi quần áo của bà ngoại, ngươi cứ mực chắc chắn là Tử Hỉ tặng cho ngươi, ngàn vạn đừng là nhà Tiểu Dực đưa tới."

      "Đây là vì sao? phải mảnh vải sao? Tốt hơn cài này, chúng ta cũng phải chưa từng mặc?" Thẩm thị hỏi.

      Thực ra, Tử Tình cũng biết phương diện này rốt cuộc có cái gì khác nhau, chẳn qua là thấy Tần phu nhân dường như có hứng thú hơn với đồ nhà Tiểu Dực cùng Văn gia đưa tới, trong lòng thể phòng bị chút, sách, bút và giấy mực Tiểu Dực tặng cho mấy đứa Thư Duệ, Tử Tình đều cất ở nội viện, cho nên, ngày ấy mới yên tâm mà dẫn Tần phu nhân xem thư phòng. Về phần mấy cái đĩa và tịnh bình kia, Tần phu nhân xem qua rồi, lại đặc biệt cất riêng lại, ngược lại có vẻ giấu đầu hở đuôi, cho nên, Tử Tình vẫn đặt ở chỗ cũ.

      "Nương, chuyện bên trong này, chúng ta cũng ràng, chỉ là vì dự phòng ngộ nhỡ mà thôi, Tần phu nhân này, khẳng định là có việc lên điện Tam bảo (*)."

      (*) “ có việc lên điện Tam Bảo” (vô bất đăng Tam Bảo điện). Tam Bảo điện là từ chuyên môn của Phật giáo. Tam Bảo tức là: Phật, Pháp, Tăng. Phật là chỉ Đức Phật, Pháp là chỉ kinh điển Phật giáo, Tăng là chỉ người tu hành. Tam Bảo điện là chỉ nơi tổ chức sinh hoạt của Phật giáo, ví dụ như Đại Hùng Bảo điện (chánh điện). Ngoài ra, nơi để sách kinh là Tàng Kinh các và tăng phòng là nơi người tu hành nghỉ ngơi. Chúng đều là những nơi tôn nghiêm quan trọng, người ngoài thể tùy tiện vào. Vì thế, nếu có việc gì quan trọng được vào nơi Tam Bảo, từ đó có câu “vô bất đăng tam bảo điện”.

      Hai nương con chuyện, Tiểu Phấn tới đây , Tần phu nhân tới.

      Tử Tình cùng Thẩm thị ra ngoài, Tần phu nhân thấy Thẩm thị cũng là có chút sửng sốt, chẳng qua rất nhanh đổi lại khuôn mặt tươi cười, : "Ta mới từ chỗ tỷ tỷ đến. Trong nhà có người, chắc là ở bên cạnh, quả là như thế. Tỷ tỷ cũng là, vẫn coi ta là người ngoài. Ngay cả chúc thọ nương ta, cũng với ta tiếng, may mà lão gia nhà ta tìm Lâm Khang Bình có việc thương lượng. Bằng , đúng là thất lễ."

      "Nào dám kinh động phu nhân? Chỉ là cả nhà tập trung chỗ, dỗ lão thái thái vui vẻ mà thôi. Ngay cả ta cũng qua, dập đầu trước rồi." Thẩm thị cười .

      Tử Tình thấy chỉ có mình Tần phu nhân, cười : "Hôm nay thế nào tìm Phó phu nhân cùng Hạ thái thái cùng tới đây, hồi này, cũng gom đủ chân rồi."

      Tần phu nhân nghe xong : "Hôm nay có thể là đặc biệt tới tìm ngươi cùng Lâm Khang Bình. Ta cũng thể tới thăm riêng các ngươi?"

      "Thực là dám nhận, tướng công nhà ta vừa đúng lúc gặp Tần đại nhân, bái thiếp hôm qua, chúng ta cũng là buổi tối về nhà mới nhìn thấy, sợ đại nhân có việc gì quan trọng. Sáng sớm, tướng công nhà ta ra ngoài rồi. Phu nhân mời vào trong." Tử Tình vừa vừa dẫn khách nhân vào phòng phía Tây.

      Tần phu nhân nghe xong thở dài, : "Aiz, cái này là nhà nào cũng có quyển kinh khó đọc, chúng ta ấy à, cũng là nhìn nở mày nở mặt, thực ra, những khó khăn kia, người ngoài có ai có thể nghĩ tới được đâu?"

      Tử Tình nghe xong lời của Tần phu nhân. Chắc là có điều đến cầu, nhưng là, nữ nhân ra cửa lớn như Tử Tình, có thể biết cái gì? Lâm Khang Bình phải là bị Tần đại nhân tìm sao? Lúc này, nàng lại tới cửa tìm Tử Tình làm cái gì?

      Chẳng lẽ là Tần đại nhân ở nhà bàn bạc trước với phu nhân rồi? Sợ Lâm Khang Bình khó đối phó, đặc biệt đến tìm Tử Tình thuyết phục?

      Thực ra. Tử Tình đúng là đoán đúng rồi. Bọn họ cũng chỉ cho là Tử Tình là thôn chưa thấy cảnh đời, gọi Lâm Khang Bình rồi, Tần phu nhân này liền tới cửa đến, chẳng qua, nàng cũng là nghĩ tới Thẩm thị ở đây.

      Chẳng qua, Tần phu nhân trấn định xuống rất nhanh, Thẩm thị hơn Tử Tình chút, cũng là có hạn, lợi dụng tốt, có lẽ còn có thể giúp được việc.

      Bởi vậy lúc này, Tần phu nhân cảm thán trước phen, Thẩm thị tất nhiên nghe ra ý tứ trong lời của nàng, thuận miệng phụ họa : "Cũng phải là lời này? Đại nhi tử nhà ta, nghe là thăng chức, làm Tri huyện Kinh huyện (huyện thuộc Kinh thành), nhưng là Thánh thượng , nếu ba năm có làm tốt, đày nhi tử ta đến những địa phương xa xôi hẻo lánh kia, trái tim này của ta à, thực là thường xuyên thắt chặt đấy."

      Tần phu nhân nghe xong lời này sửng sốt, Thẩm thị này tiếp lời nàng hỏi tiếp, đột nhiên, nàng nghĩ tới cái gì, hỏi: "Ta cũng nghe , lúc đầu Hoàng đế đúng là rất thích Thám hoa lang nhà ngươi, nhất định cũng thưởng ít thứ tốt nhỉ?"

      "Thứ tốt?" Thẩm thị nhớ tới lời dặn vừa rồi của Tử Tình, bèn : "Có thể có cái gì? Tiểu tứ nhà ta có đưa tới cho ta mấy mảnh vải, còn có như ý gì đó, cái khác, ta cũng biết."

      Tần phu nhân nghe xong, chỉ đành phải xoay người hỏi Tử Tình, : "Tử Tình, hôm nay ta đúng là có việc tới tìm ngươi, ta cũng là còn cách nào khác, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là với ngươi thôi."

      Tử Tình nghe xong chỉ đành phải hỏi: " biết Tần phu nhân thế nhưng là gặp khó khăn gì? Chẳng qua là, nhất giới bình dân như nhà ta, có thể giúp đỡ được việc gì cho phu nhân?"

      Tần phu nhân nghe xong, chỉ đành phải kể lại lần chuyện xảy ra, ra là, Tri phủ phu nhân Việt Thành này là tỷ tỷ ruột của Tần phu, nhà mẹ đẻ của Tần phu nhân ban đầu là người Kinh Thành, phụ thân là Thiểu Khanh Thái Thường tự, vốn là chính tứ phẩm Kinh quan, đáng tiếc bởi vì bệnh mất, gia đạo sa sút, cũng may Tần phu nhân cùng tỷ tỷ nàng tìm được hôn phu tốt, đều đỗ Tiến sĩ, dần dần làm đến vị trí ngày hôm nay.

      Ban đầu, Trần Tri phủ Việt Thành cùng mấy người khác lấy cổ phần danh nghĩa từ chỗ Lâm Khang Bình, việc này, cũng biết thế nào bị bên biết được, có người nhắc nhở Trần Tri phủ, Trần Tri phủ lúc này mới vội vàng tìm Lâm Khang Bình rút khỏi cổ phần.

      "Nhưng là, bây giờ Hoàng thượng biết thế nào mà biết được mấy chuyện này, nổi trận lôi đình, là giao trách nhiệm các tỉnh tra cẩn thận, trực tiếp phái người từ phía đến điều tra, lời này sợ các ngươi giận mà , quan viên bây giờ, có mấy người sạch , chịu được điều tra? Bởi vậy, tỷ phu nhà ta vừa nghe hoảng sợ, suốt đêm phái người đến tìm lão gia nhà ta thương nghị việc này."

      "Nhưng là, việc lớn như vậy, nhà ta chỉ là bạch đinh tầng thấp nhất, sao có thể giúp việc cho phu nhân?" Tử Tình vẫn là làm Tần phu nhân từ nơi nào nhìn ra Tử Tình có thể giúp được?

      " ra, lúc ban đầu ta đến bái phỏng tỷ tỷ, chỉ là muốn đơn thuần làm quen với tỷ tỷ, mọi người kết giao chút, ta biết đứa nhà tỷ tỷ là quan ở Kinh thành, mọi người chừng có thể dìu dắt nhau hai. Nhưng là, ta cũng là nghĩ tới, ngẫu nhiên đến nhà Tử Tình, mới biết được Khang Bình nhà ngươi là ra từ Văn gia, vẫn luôn thân thiết qua lại cùng Văn gia, đúng là làm ta vui mừng quá đỗi. Cho nên, ta nghĩ, cũng khỏi phải bỏ gần tìm xa, bằng trực tiếp tìm Khang Bình nhà ngươi van xin Văn gia chút, Tam gia Văn gia nghe đúng là người Lại bộ, lần này phái người xuống dưới, hình như còn có ."

      Tử Tình thế mới biết, vì sao lúc trước Tần phu nhân hai lần ba lượt đến nhà mình thăm dò tình huống. Quả là vì Trần Tri phủ Việt Thành, chỉ là, Tần phu nhân còn chưa , nàng là sau khi nhìn thấy mấy món đồ sứ kia ở nhà Tử Tình, nàng mới chạy đến Việt Thành báo cho Trần tri phủ thu tay lại.

      Tử Tình biết phụ thân của Tần phu nhân là Thiểu Khanh Thái Thường tự, thực ra chính là quản lý những việc lễ nhạc, tế tự, trai giới.., cho nên Tần phu nhân đối với những đồ dùng trang phục gì gì đó của Hoàng gia từ tai nghe mắt thấy, vẫn là có mấy phần nhãn lực phân biệt. Cho nên, nàng vừa thấy mấy thứ đồ sứ kia ở nhà Tử Tình, liền biết phải là vật phàm, mặc dù phải là cống phẩm, cũng là Hoàng gia làm cho quan lớn nhất phẩm nhị phẩm, xem như ban thưởng của Hoàng gia đối với đại thần, mà Văn gia có thể lấy vật ban thưởng của Hoàng gia đem tặng, quan hệ này tất nhiên phải là nông cạn, nhưng Tần phu nhân đúng là nghĩ tới, mấy thứ này phải là từ Văn gia lấy ra.

      Tử Tình tất nhiên biết chỗ cong cong vòng vòng này, : "Tần phu nhân, ta rồi, việc bên ngoài của tướng công nhà ta, ta chưa bao giờ hỏi tới. Lại , Tần đại nhân cũng tìm tướng công nhà ta rồi, vậy tướng công nhà ta, tất ràng với Tần đại nhân, việc này, ta mặc dù hiểu chuyện hơn nữa, cũng biết nông sâu, ngươi cũng biết, tướng công ta chỉ là hạ nhân ra từ Văn gia, có thể có bao nhiêu sức nặng? Việc này, ta thấy phu nhân vẫn là phải tình toán thêm cho thỏa đáng."

      Lúc Tử Tình lời này, Lâm Khang Bình đứng ở thư phòng của Tần đại nhân, cũng là phen sợ hãi từ chối đề nghị của Tần đại nhân bảo ra mặt tìm Văn Tam, chẳng qua là, Tần đại nhân kia cũng chuyện uyển chuyển như Tần phu nhân.

      "Đại nhân, ngươi cũng biết, ta chỉ là gã sai vặt bên người thiếu gia, cũng chỉ là nô tài của Văn gia, nô tài Văn phủ cũng có vài trăm, người bên cạnh thiếu gia từ đến lớn, biết có bao nhiêu, chỉ sợ mấy năm qua, thiếu gia sớm quên ta rồi. Mặc dù quên, chuyện của chủ tử, cũng phải nô tài như ta có thể xen mồm, đại nhân, ngài có phải cái lý này hay ?" Lâm Khang Bình hỏi.

      "Khang Bình, ngươi cần đánh trống lảng với ta? Ta cũng là nghe , việc ngươi ở Việt Thành, vẫn là Văn gia ra mặt giúp ngươi, bằng , Trần tri phủ bọn họ làm sao có thể thua bởi tay ngươi? Ngươi lúc nào thấy miếng thịt béo lại nhổ ra ngoài chưa? Cho nên, việc này, ai buộc chuông người đó cởi chuông, chuyện phiền hai chủ, bởi vì ngươi dựng lên, tất nhiên ngươi chấm dứt là tốt nhất. Còn có, Trần tri phủ cũng là đáp ứng rồi, chỉ bạc trước kia trả lại toàn bộ cho ngươi, chỉ cần ngươi bảo vệ vị trí này của , về sau, chuyện buôn bán ở Việt Thành, ngươi còn sợ kiếm được bạc, người khác thuận lợi chính mình cũng thuận lợi, những lời này, ngươi cũng nghe chứ?" Tần đại nhân .

      "Đại nhân, ta đều là lời , chuyện Việt Thành, ta có tìm Văn gia ra mặt, chắc là Trần tri phủ đắc tội người khác, người khác ngáng chân cũng là có khả năng. Đại nhân khẳng định cũng biết, Trần tri phủ cũng phải là chỉ có liên quan tới nhà ta, đại nhân hơi chút dụng tâm phân tích chút, Văn gia đáng giá vì nô tài thoát tịch đắc tội với người trong quan trường sao? Điều này cũng hợp với lẽ thường phải ? Có lẽ là Trần tri phủ đắc tội người khác, người khác mượn danh nghĩa của ta tới trừng trị , cũng phải có khả năng phải ?"

      Tần đại nhân nghe xong trầm ngâm nửa ngày, hỏi: "Quả thực phải là ngươi tìm Văn gia? Sao ta nghe , lúc tiểu nữ nhà ngươi đầy tuổi, Văn gia còn đặc biệt từ Kinh Thành đưa tới hạ lễ? Điều này cũng hợp với lẽ thường ?"

      "Đại nhân, hạ lễ của Văn gia, đúng phải là đặc biệt đưa tới, là chưởng quỹ của Văn gia trong thành An Châu đưa tới. Đại nhân hẳn là biết, nhà ta cùng Văn gia có chút làm ăn qua lại, cam nhà ta sản xuất, để suốt được đến Tết, còn có chân giò hun khói lạp xưởng.. nông trang nhà ta sản xuất, người Kinh Thành, cũng thích thứ mới mẻ, nhà ta vào cuối tháng mười hàng năm đều phái người đưa cho Văn gia, do người Văn gia đưa lên Kinh Thành. Thiếu gia Văn gia thiếu gia cũng là thuận tay, cho đứa nhà ta phần hạ lễ."

      Lâm Khang Bình xong, nhìn thẳng Tần đại nhân.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 407, trò cười của Tần phu nhân

      Editor: Trạch mỗ

      Tần đại nhân nghe xong lời của Lâm Khang Bình, dường như tin dường như tin, cũng nhìn thẳng vào Lâm Khang Bình, lúc lâu sau, : "Cứ coi như phải là Văn gia ra mặt giúp ngươi, các ngươi có tầng quan hệ này, ngươi vẫn là có thể giúp Trần đại nhân câu chứ?"

      "Đại nhân, ngài đây đúng là làm khó người khác rồi, ta lo thiếu gia khi tức giận, ngay cả tình cảm ngày xưa cũng để ý, việc buôn bán của hai nhà chặt đứt qua lại, ta đúng là có mà hối hận , đại nhân cũng hẳn là ràng, hạ nhân ra từ Văn gia hơn mười năm, có thể có bao nhiêu sức nặng?" Lâm Khang Bình vẫn là đồng ý.

      Tần đại nhân có chút muốn đe dọa Lâm Khang Bình vài câu, nhưng là, lại cố kị Văn gia cùng Tăng gia còn có Phó gia, căn cơ Phó gia ở An Châu cũng cạn, Phó gia còn có Tăng gia làm trợ lực, bên nào cũng đắc tội nổi.

      Nghĩ tới những thứ này, chỉ đành phải nặn ra khuôn mặt tươi cười, : "Vậy làm khó dễ ngươi, lui bước , đến lúc đó, ngươi tiến cử cho Trần đại nhân phen, để cho tự Trần đại nhân với Văn thiếu gia , ngươi , ngươi cũng là nhận ân huệ của Trần đại nhân, giới thiệu phen, có được hay ở bản thân Trần đại nhân, cái này chu toàn rồi chứ?"

      Lâm Khang Bình thấy Tần đại nhân như vậy rồi, suy nghĩ chút, bèn : "Ta cũng biết khi nào thiếu gia đến, chỉ sợ làm chậm trễ Trần đại nhân, Tần đại nhân vẫn là tìm con đường khác , được, ta giới thiệu giúp Trần đại nhân, chỉ là, đại nhân cũng biết, lời của ta thiếu gia cũng là nhất định nghe, cái này chỉ là hạ hạ sách."

      Tần đại nhân nghe xong chỉ đành phải đồng ý, Lâm Khang Bình khó khăn lắm mới từ hậu viện phủ nha ra ngoài, ở đường dạo qua vòng, thấy có người theo, liền vào nhà Phó đại nhân.

      Bên này, Tử Tình còn cùng Tần phu nhân tốn hơi thừa lời, bất kể Tần phu nhân cái gì, chỉ cần liên quan tới công việc bên ngoài của Lâm Khang Bình, Tử Tình chính là hỏi gì cũng biết. Thân phận nữ nhân nông thôn này lúc này cũng là dùng tương đối tốt, Tần phu nhân thấy hỏi ra được cái gì, cũng chỉ thầm cắn răng, sát vũ mà về (*).

      (*) Sát vũ mà về: sát vũ: cánh bị phá hỏng, hàm nghĩa chỉ gặp khó khăn hoặc thất bại mà trở về.

      Tử Tình cũng là cùng Thẩm thị cười tiễn Tần phu nhân ra cửa lớn. Hai người trở về phòng, Thẩm thị hỏi: "Khang Bình còn chưa có trở về, cũng biết có thuận lợi hay ? Ta mà. Vô duyên vô cớ, đột nhiên đến bái phỏng ta, còn muốn nhận ta làm tỷ tỷ, đều ở lúc này chứ đâu?"

      "Bỏ , phỏng chừng về sau, nàng hẳn là đến nhà chúng ta nữa, lần này chúng ta thể giúp người ta. Cũng còn gì có thể bị bọn họ lợi dụng rồi." Tử Tình cười , hai người ngồi tán gẫu hồi, Thẩm thị liền về.

      Tần phu nhân sau khi trở về, vừa trao đổi cùng Tần đại nhân, hai người đều cảm thấy Tử Tình và Lâm Khang Bình có lời nào. Bằng việc Văn gia có thể vào ngày sinh nhật của Yên Nhiên đặc biệt từ Kinh Thành đưa tới phần hạ lễ, quan hệ này cũng bình thường, nhưng là, bọn họ cũng thể trực tiếp hỏi lai lịch đám đồ sứ nhà Lâm Khang Bình, thực bức bách Lâm Khang Bình nóng lên, bọn họ cũng được cái gì tốt, thời điểm này, thêm bằng hữu vẫn tốt hơn thêm kẻ địch, huống chi. Bọn họ còn biết nội tình của Lâm Khang Bình.

      Lâm Khang Bình từ Phó gia ra, trong lòng cũng là thoải mái rất nhiều, Phó đại nhân phân tích cho tình thế của Tần đại nhân, biết Tần đại nhân cũng khả năng mạo hiểm trở mặt với Tăng gia Phó gia làm khó Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình cũng cần lo trước lo sau rồi.

      Về tới nhà, nghe Lâm Mạch Tần phu nhân tới. Lâm Khang Bình chạy thẳng tới nội viện, nhìn thấy Tử Tình, hai người đồng thời hỏi "ngươi như thế nào?", Tử Tình cùng Lâm Khang Bình khỏi mỉm cười.

      Vẫn là Tử Tình về điều cầu của Tần phu nhân trước, cùng với Tử Tình là đối đáp như thế nào, Lâm Khang Bình nghe xong ôm Tử Tình : "Chỉ là uất ức rồi, để cho người ta coi ngươi thành thôn quê mùa biết cái gì."

      "Đây có là cái gì? Dù sao ta cũng muốn nàng thường xuyên đến, mỗi lần đều phải bồi cười, quá mệt người."

      Lâm Khang Bình nghe xong thuận theo xoa bóp bả vai cho Tử Tình, vừa xoa bóp, vừa kể lại quá trình mình ở thư phòng Tần gia.

      "Xem ra, vẫn là chết tâm, chẳng lẽ đến lúc đó ngươi muốn giúp giới thiệu cho Văn Tam? Huống hồ, khâm sai này cũng thể khẳng định chính là Văn Tam, đến lúc đó ngươi định làm sao bây giờ?" Tử Tình hỏi.

      "Ta nghe Phó đại nhân , hình như lần này Hoàng đế là làm , muốn thu thập đám tham quan, chỗ Đại ca cùng Tiểu tứ cần lo lắng, có sản nghiệp bên ngoài có thể chống đỡ, cũng cần phải động tâm tư gì. Phó đại nhân vẫn là thông minh, sớm đem bạc đổi thành ruộng đất cửa hàng, còn có xuất xứ."

      Tử Tình nghe xong vừa suy nghĩ, hỏi: "Hoàng đế này muốn thu thập tham quan, ta cũng nhớ ngươi từng , phụ thân Văn Tam là vì sau khi có đại tang gì đó vẫn chịu ra làm quan, sao lại được trọng dụng vậy?"

      "Việc này, ta đúng là , chỉ có thể , thế lực của Văn gia rất lớn, Hoàng đế mới lên tương đối nể trọng Văn gia, đến cả Thượng thư Hộ bộ cũng là Văn gia."

      Tử Tình nghe xong cũng hỏi, những chuyện này, phải là người như nàng có thể hiểu, kiếp trước kiếp này, Tử Tình đều là dân thường sinh hoạt ở dưới tầng chót, kiếp trước còn bằng kiếp này đâu, kiếp này trong nhà tốt xấu gì còn có hai người làm quan, bản thân dầu gì vẫn là tiểu phú bà đấy.

      đến vài ngày, Thư Duệ về nhà, lễ mồng tám tháng chạp (*) đến, ngày mồng tám tháng chạp năm nay quả là có vài phần quạnh quẽ, thời điểm này năm ngoái, nhà Tử Lộc cũng trở lại, còn có nhà Tử Thọ, khắp nơi đều có thể nghe được bọn nô đùa ầm ĩ, tại Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường cũng chỉ đành phải thường ở lại nhà Tử Tình, trông Thư Vĩ cùng Yên Nhiên, nhân tiện, Tăng Thụy Tường cũng hướng dẫn chút Thư Duệ mấy bài học cùng với thư pháp.

      (*) Lễ mùng tám tháng chạp: hay còn gọi là lễ hội cháo LaBa. Vào ngày này người Trung Quốc thường ăn cháo gạo. Tương truyền, nguồn gốc lễ hội này xuất phát từ Ấn Độ: đường Thích Ca Mâu Ni tìm đường giác ngộ, ông đói và kiệt sức nên nằm lại bên con sông. chăn cừu tìm thấy và chia sẻ với ông bữa trưa của mình – bát cháo được nấu bằng gạo và đậu. Sau đó, Thích Ca Mâu Ni có thể tiếp tục cuộc hành trình và đạt tới giác ngộ, trở thành Đức Phật trong ngày thứ tám của tháng lịch cuối cùng. Từ đó, các nhà sư và lạt ma luôn chuẩn bị cháo gạo vào đêm hôm trước trước và tổ chức lễ hội vào ngày hôm sau.

      Mấy người Tần phu nhân vẫn có tới đây, Tử Tình biết cuối năm, bọn họ cũng thiếu việc, đón tới đưa , chỉ sợ so với Tử Tình còn bận hơn gấp trăm lần.

      Mười hai tháng chạp, Tiểu Dực vẫn là sai Phương quản gia đến đưa lễ tết, vẫn là vật liệu may mặc cùng đồ sứ cùng với điểm tâm, cũng vẫn là đồ cho Yên Nhiên tương đối nhiều, cái này, Tử Tình là có chút vung ra nổi rồi.

      Tử Tình nhìn thấy vẫn có hộp thuốc viên, đột nhiên nghĩ tới nhân sâm quy tì hoàn Hạ Ngọc muốn uống, cũng biết mấy người Tử Phúc có mua được , bèn thử hỏi Phương quản gia câu, Phương quản gia liên tục nhận lời, : "Nãi nãi yên tâm, đều là phòng thuốc nhà mình phối, thực tài thực liệu, bảo đảm sử dụng tốt hơn bên ngoài bán."

      Tử Tình biết trong 《 Hồng Lâu Mộng 》 Cổ phủ cũng có phòng thuốc của mình, nghe xong cũng để nhiều vào trong lòng, chỉ là hỏi cần đưa bao nhiêu ngân lượng.

      Phương quản gia cười : "Nãi nãi đùa ư. Thiếu gia chúng ta nếu biết ta cầm bạc, quay về còn chém đầu ta."

      Tử Tình nghe xong có cách nào, chỉ đành phải thưởng bạc nhiều gấp đôi, nhưng là Phương quản gia có lấy nhiều. Ngoài ra, Tử Tình lại cho mang rất nhiều đặc sản trở về, đương nhiên, vẫn là bộ đồ mừng năm mới và áo lông cho Tiểu Dực, bộ năm ngoái đưa, chỉ sợ Tiểu Dực cao lên, mặc vừa nữa. Trạch Mỗ ddLQĐ

      Phương quản gia thấy bộ đồ mới cùng áo lông này, lòng tràn đầy vui mừng nhận lấy, là chủ tử thấy nhất định vui mừng, chỉ sợ, chuyến này trở về tiền thưởng cũng ít được.

      Tử Tình biết quy củ của thế gia vọng tộc bọn họ lớn, cũng là có hỏi nhiều chuyện nhà Tiểu Dực, chỉ muốn cố hết tâm ý của mình, cho đứa kia phần tình thương của mẫu thân, phải là có câu , quen biết là có duyên.

      Tử Tình giữ Phương quản gia bọn họ ở lại ngày, định sáng sớm ngày hôm sau mới . Ai ngờ sáng sớm ngày hôm sau, Phương quản gia bọn họ muốn ra cửa, mấy người Tần phu nhân và Phó phu nhân cùng với Hạ thái thái đến, Tử Tình là có vài phần buồn bực, nhìn thoáng qua Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình nhíu mày càng chặt, hơn nữa, bất ngờ đầy mặt.

      Phó phu nhân thấy Phương quản gia, tựa hồ có chút ràng mình bị người lợi dụng, cũng là có chút mất hứng, nhưng là Hạ thái thái thấy Phương quản gia, nhiệt tình chào hỏi. Phương quản gia chỉ là gật gật đầu.

      Hạ thái thái với Tử Tình: "Tử Tình cũng là, ta phải , nếu Kinh Thành có người đến tặng lễ, thông báo cho ta tiếng, ta còn muốn đưa chút đồ ăn qua cho nàng dâu, nhân tiện nhờ mang bà tử qua, ngươi cũng biết, muội muội ngươi trẻ tuổi, lúc này có mang, cũng là phải chăm sóc chu đáo hơn."

      Tử Tình nghe xong hơi có chút khó xử, đồng ý, người ta cũng là vì Tử Vũ, nhưng là, Tử Tình cũng dám sai người ta làm việc mà?

      Phương quản gia tựa hồ nhìn ra khó xử của Tử Tình, : "Nãi nãi, sao, là muội muội của nãi nãi, cũng là phải."

      Hạ thái thái nghe xong vỗ tay : "Thực là đa tạ, ta đây về nhà chuẩn bị. biết lúc nào Phương quản gia xuất phát?"

      "Xem vị thái thái này cần tốn bao nhiêu thời gian chuẩn bị, đồ chúng ta có thể mang hộ, người lại được."

      Hạ thái thái nghe thấy người được, chỉ là sửng sốt tẹo, bèn : "Sau canh giờ nữa chúng ta gặp nhau ở cửa Bắc phủ An Châu."

      Phó phu nhân thấy cũng : " bằng, ta cũng về nhà thu thập chút đồ nữ nhi ta thích ăn cho nàng, Phương quản gia yên tâm, dù sao đồ này đều là đưa đến quý phủ của nữ tế ta, bọn họ ở cùng nhau. Đồ nhiều lắm, Phương quản gia yên tâm, chỉ là chút tâm ý của người làm nương này thôi."

      Phương quản gia cũng chỉ đành phải gật đầu, Hạ thái thái cùng Phó phu nhân vội vội vàng vàng trở về chuẩn bị, chỉ còn mình Tần phu nhân, Tử Tình đành phải giới thiệu cho nàng phen, Phương quản gia nghe là Tri phủ phu nhân phủ An Châu, cũng là nhìn thoáng qua Tần phu nhân.

      Tần phu nhân cũng dám coi thường, nàng cho rằng đối phương là quản gia Văn gia. Hỏi Phương quản gia: "Phương quản gia đường bôn ba, trời đông tuyết phủ, chắc là vô cùng vất vả, sao ở lại An Châu thêm mấy ngày? Nhà ta mới tới An Châu, cùng là Văn gia bái phỏng, chỉ là Văn gia có chi gần ở đây."

      Tử Tình và Thẩm thị nghe xong đều sửng sốt, cái gì mà đâu với kia?

      Phương quản gia thế nhưng nghe ra ý tứ của Tần phu nhân, chắc là Tần phu nhân này có điều cầu Văn gia giúp đỡ, nhờ đến chỗ Tử Tình, cũng biết Tần phu nhân là nhận sai người, chẳng qua, cũng có hỏi nhiều, lúc này rối rắm là, Văn gia cũng phái người đến đưa lễ tết sao? Việc này, cũng phải báo cáo cho thiếu gia đề phòng, may mà thiếu gia nghe lời khuyên của , bằng , chẳng phải là phải đến sau Văn gia sao.

      Phương quản gia này là người ra sao? Tất nhiên biết phụ thân của chủ tử can thiệp quản chuyện này, đó là ý tứ ngầm thừa nhận, cũng là muốn lòng bảo vệ lợi ích của thiếu gia, nãi nãi Tử Tình này cùng Yên Nhiên tiểu thư, cũng là người trong số lượng nhiều lắm thiếu gia lòng để ở trong lòng thương nhớ, nếu có gì sơ xuất, cũng gánh vác nổi.

      Vì thế, Phương quản gia trả lời Tần phu nhân, trái lại hỏi Tử Tình: "Nãi nãi, Văn gia cũng đưa lễ tới sao? lúc nào, chúng ta còn có thể đuổi kịp cùng bọn họ ?"

      Tử Tình biết tâm tư của Phương quản gia, còn tưởng rằng người ta là muốn tìm người Văn gia chung, liền : "Đúng là ngại, Văn gia có người đến, còn phải làm phiền Phương quản gia đường vất vả rồi, về sau, với chủ tử các ngươi tiếng, xa xôi như vậy, lại là trời đông tuyết phủ, vẫn là đừng đến nữa, tâm ý này, ta cũng là lòng nhận."

      Tần phu nhân vừa nghe Phương quản gia phải là người Văn gia, trò cười này đúng là có chút lố rồi, mặt lập tức đỏ bừng lên.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 408, ám chỉ của Phương quản gia

      Vẫn là Thẩm thị phúc hậu, muốn giải vây cho Tần phu nhân, : "Phương quản gia phải là người Văn gia, đều tại chúng ta lúc trước , làm cho phu nhân gây ra chuyện cười, kính xin phu nhân chớ giận, dù sao cũng tha thứ nhiều hơn."

      Tần phu nhân nghe xong lôi kéo tay Thẩm thị, : "Vẫn là tỷ tỷ thương ta, Tử Tình này, thế mà lại che giấu, cũng ràng lai lịch của Phương quản gia, hại ta gây ra chuyện cười lớn như vậy."

      Tử Tình nghe xong cũng cười : "Là phu nhân tiên nhập vi chủ (1) rồi, ta cũng Phương quản gia là người Văn gia."

      (1) Tiên nhập vi chủ: ấn tượng ban đầu giữ vai trò chủ đạo.

      "Là sơ sót của ta, nghĩ tới Tử Tình còn quen biết nhiều quý nhân như vậy." Tần phu nhân thấy giọng điệu của Phương quản gia này đến Văn gia, chỉ sợ lai lịch còn lớn hơn Văn gia, tất nhiên là hết sức tò mò buồn bực, muốn biết lai lịch của Phương quản gia, mà Tử Tình lại giới thiệu, nàng nào biết đâu rằng, chính Tử Tình còn lai lịch của Phương quản gia nữa là.

      Tâm niệm vừa chuyển, Tần phu nhân : "Nếu Phương quản gia phải là người địa phương, khó khăn lắm mới đến đây, chúng ta cũng nên tận tình làm chủ nhà, ta và Tăng phu nhân tình như tỷ muội, khách nhân của Tử Tình cũng chính là khách nhân của ta, biết Phương quản gia có thể cho chút thể diện hay , để cho nhà ta làm chủ, mời Phương quản gia đến Phong Di cư nhà tỷ tỷ ngồi chút, để cho Tăng lão gia cùng Lâm Khang Bình tiếp đón."

      Phương quản gia nghe xong cười : "Phu nhân cũng làm giảm thọ tiểu nhân rồi, tiểu nhân cũng chỉ là hạ nhân, nào dám ngồi ăn cùng Tri phủ đại nhân? Huống chi, chủ tử chúng ta còn nhớ mong chúng ta sớm trở về trả lời nữa. Chủ tử chúng ta cũng là nhận nãi nãi làm , đặc biệt phái chúng ta đến đưa lễ tết. Phu nhân cùng Tri phủ đại nhân là nhà, kính mong phu nhân chiếu cố của chủ tử chúng ta nhiều hơn, ta liền thay chủ tử chúng ta tạ ơn phu nhân trước. Chẳng qua, nếu có kẻ nào đui mù. Đắc tội của chủ tử chúng ta, chủ tử chúng ta tất nhiên cũng dễ dàng tha cho ."

      Tần phu nhân nghe xong lời này, sắc mặt trắng nhợt, trong nháy mắt. hồi phục lại, cười : "Lời này đúng rồi, ở trong phủ An Châu này. Ai dám mạo phạm Tăng gia ta cũng tha cho . Ta cũng là coi Tăng phu nhân là tỷ tỷ nhà mình, Tử Tình cũng giống như cháu ngoại của ta."

      Tử Tình cười : "Có lời này của Phương quản gia và Tần phu nhân, ta chẳng phải là có thể ngang ở trong thành An Châu rồi?"

      Phương quản gia liếc mắt quét Tần phu nhân cái, cũng chuyện, Lâm Khang Bình vội : "Phương quản gia cũng nên lên đường rồi, thêm lát nữa, chỉ sợ muộn giờ. kịp đến Xương Châu nghỉ trọ."

      Phương quản gia hỏi Tử Tình cùng Thẩm thị: "Phu nhân cùng nãi nãi có đồ gì muốn gửi mang ?"

      Thẩm thị và Tử Tình đều : "Đồ của các ngươi cũng ít, còn có hai nhà kia, chúng ta theo thêm phiền. Trở về thay chúng ta chào hỏi Tiểu Dực, Khang Bình, ngươi đưa tiễn Phương quản gia đến thành An Châu ?"

      "Việc này là tất nhiên." Lâm Khang Bình trả lời.

      Lâm Khang Bình và Phương quản gia muốn . Đồ Tử Tình muốn tặng cho Tiểu Dực chuyển lên xe rồi, trong tay Phương quản gia còn cầm quần áo Tử Tình làm cho Tiểu Dực, lúc này, Thư Duệ bế Yên Nhiên ra ngoài chơi, bọn họ nghĩ tới khách nhân trong nhà còn chưa lại có khách nhân khác tới, có chút bất ngờ.

      Ai ngờ Phương quản gia thấy Yên Nhiên, liền xoay người lại, hỏi Yên Nhiên: "Chào tiểu thư, lão nô thấy lại lớn lên ít đâu?"

      Yên Nhiên thấy Phương quản gia chào hỏi. Rối rắm nhìn Phương quản gia, nghĩ đến nam nhân nàng từng gặp lớn tuổi như vậy, chỉ có Tăng Thụy Tường, bèn hô: "Chào ông ngoại."

      Phương quản gia nghe xong vui vẻ cười : "Tiểu thư chuyện lưu loát như vậy rồi, cũng hiểu chuyện, còn có thể chào hỏi nữa. Chỉ là. Tiểu thư nhớ kỹ, lão nô cũng phải là ông ngoại của tiểu thư, làm giảm thọ lão nô rồi, sang năm lão nô lại đến thăm tiểu thư."

      Phương quản gia xong thế mà trong mắt lại rưng rưng, Tử Tình đúng là có chút giải thích được chuyện này, ra là Phương quản gia này tới hẳn ngày, là muốn nhìn xem Yên Nhiên, nhưng là Tử Tình bế đứa ra, kẻ làm hạ nhân như , cũng tiện ra cầu này, nghĩ tới trước khi , vẫn là có cơ hội gặp mặt lần, lần này trở về có cái cho chủ tử rồi. Hơn nữa, vừa thấy Yên Nhiên lại có thể hiểu chuyện như vậy, vừa thấy biết được Tử Tình dạy dỗ tệ, Phương quản gia lại càng trăm mối cảm xúc ngổn ngang.

      Tần phu nhân có chút nghi hoặc nhìn hành động của Phương quản gia, chỉ là, dám hỏi. Hơn nữa, vừa rồi, Phương quản gia là cảnh cáo nàng rồi, được đánh chủ ý lên Tử Tình, xem ra, vẫn là phải hỏi thăm Hạ thái thái lai lịch của Phương quản gia này.

      Phương quản gia cùng Lâm Khang Bình rồi, Tần phu nhân cũng nán lại lâu, yên lòng cùng Thẩm thị và Tử Tình có lệ vài câu, liền cũng cáo từ rời .

      Thẩm thị hỏi: "Tần phu nhân này các nàng tới rốt cuộc là vì sao? Cũng chưa chuyện gì, đến nhanh, cũng nhanh."

      Tử Tình suy nghĩ chút, với Thẩm thị, nàng bây giờ cũng rất nghi hoặc, Tần phu nhân này làm sao nhanh như vậy biết nhà mình có khách đến? Người trong Tình viên Tử Tình vẫn là tin được, huống hồ, cũng có người ngoài qua.

      Sau khi Lâm Khang Bình trở về, Thẩm thị vội hỏi Phó gia cùng Hạ gia đưa những thứ gì, Lâm Khang Bình : "Phó gia còn được, chỉ cái bao , nhưng là vị Hạ thái thái kia, nào là đồ ăn nào là xiêm y, làm cả đống."

      "Nàng muốn như vậy, thực ra, Kinh Thành có cái gì có, còn có thể thiếu Vũ Nhi miếng này? Ta đoán à, tặng đồ cũng là lấy cớ, có lẽ là muốn cho Hạ nữ tế làm quen với Phương quản gia, muốn tặng đồ, còn có cả đống cơ hội? Phủ An Châu to như vậy, còn có thể có ai vào Kinh?" Thẩm thị cười lạnh .

      Lời này, đúng là trúng phóc, Hạ thái thái tất nhiên muốn thông qua phương thức này cho Phương quản gia, Tử Vũ cùng Tử Tình là nhà, Phương quản gia nếu làm cái gì, tất nhiên phải cân nhắc chút cảm thụ của Tử Tình, mấy ngày nay nàng cũng là nghe phong thanh chút chuyện của Tần gia, biết Tần gia có việc cầu Lâm Khang Bình, bởi vì Tần phu nhân cũng chỉ lần tìm nàng hỏi thăm quan hệ của Lâm Khang Bình và Văn gia.

      Tử Tình cũng là nghĩ tới đến cả Thẩm thị cũng nhìn ra dụng ý của Hạ thái thái, cười : "Ngay cả nương cũng nhìn ra, Phương quản gia sao lại nhìn ra được? Cũng biết mấy người bọn họ ở Kinh Thành có dụng tâm ra sức học hành hay ?"

      "Đúng vậy, Nhị ca ngươi cùng Tiểu Tam còn dễ , vốn cũng ôm bao nhiêu hi vọng, dù sao cũng suy nghĩ kỹ muốn làm cái gì, nhưng là Hạ nữ tế kia, nếu lại đỗ, là làm gì mới được? Tuổi tác cũng mỗi ngày mỗi lớn, chẳng lẽ còn muốn tiếp tục học nữa?" Thẩm thị thở dài.

      "Nương, ngài lại nữa rồi, muội phu còn tuổi mà, cho dù học thêm ba năm nữa, cũng mới hơn hai mươi tuổi, người đọc sách có mấy người thông thuận như Đại ca cùng Tứ đệ?" Lâm Khang Bình cười .

      Tăng Thụy Tường vừa vặn cũng tới, nghe được lời của Lâm Khang Bình, cũng cười : "Trái lại , ta cũng là nghĩ tới Tiểu Tứ hơn Đại ca nhiều như vậy."

      Tăng Thụy Tường xong nhìn đến Thư Duệ dẫn theo Yên Nhiên chơi ở bên cạnh, liền : " đến ngộ tính, ta cũng là phát mấy ngoại tôn này, cũng đều tệ, bồi dưỡng tử tế, tương lai cũng có thể thay đổi cửa nhà Lâm gia các ngươi."

      Lâm Khang Bình nghe xong cười : "Thế đương nhiên tốt, bằng , Tình nhi theo ta, cũng là uất ức rồi."

      Tử Tình nghe xong trợn mắt nhìn Lâm Khang Bình cái, Thẩm thị cười : " những chuyện này nữa, các ngươi định hôm nào đưa lễ tết cho bà ngoại ngươi bên kia, bà ngoại ngươi bọn họ đều ở quê, năm nay bọn họ muốn ăn Tết cùng nhau, thay phiên nấu cơm nữa cơ."

      Tử Tình vừa nghĩ đến mấy chục nhân khẩu kia của Thẩm gia, cuộc sống đúng là càng ngày càng náo nhiệt, vẫn là Hà thị người này cầm lái xử lý công việc công bằng, lập gia huấn cho các con tương đối tốt. Bằng , bất công giống như Điền thị cùng lão gia tử, đúng là khó gộp cả đại gia đình với nhau, cả ngày gà bay chó sủa cãi nhau ầm ĩ, nào còn có lòng dạ qua ngày?

      Hai mươi hai tháng chạp, Chu Thiên Thanh mang theo Tiểu Văn vội tới đưa lễ tết cho Điền thị, là hôn của Tiểu Văn định xuống, vào mùng tám tháng năm sang năm, vốn là muốn định vào tháng hai hoặc tháng ba, chỉ là, Tăng gia bên này phải vào đầu tháng tư mới hết hiếu, đành phải đẩy ngày sau tháng.

      Nhưng là, tháng Năm mà , Thẩm thị có chút muốn, vốn là, nàng là muốn sau khi ra hiếu, liền chạy đến Kinh Thành luôn, bên cạnh Tử Vũ có lão nhân, nàng cũng là có chút yên lòng.

      Tăng Thụy Tường nhìn ra tâm tư của Thẩm thị, : "Theo ta , cuối tháng bảy, Lộc nhi cùng Thọ nhi cũng phải trở về thi hương, bằng chúng ta chờ bọn họ thi hương kết thúc rồi cùng vào kinh, sang năm, cả nhà chúng ta đoàn viên ở Kinh Thành, chúng ta cũng nhìn xem tập tục mừng năm mới của Phương Bắc có cái gì giống với chúng ta."

      Thẩm thị thở dài, : "Cũng chỉ đành như thế thôi, viết phong thư cho Đại nàng dâu, bảo nàng chăm sóc Vũ Nhi cẩn thận chút ."

      Tử Tình nghe xong : "Nương yên tâm , mặc dù , mấy tẩu tử kia cũng chăm sóc tốt cho muội muội, đặc biệt viết thư những lời này, ngược lại tốt, giống như để cho tẩu tử cùng đệ muội cảm thấy nương tin tưởng các nàng."

      Tăng Thụy Tường nghe xong : "Vẫn là Tình nhi rất đúng, ngươi yên tâm , mấy nàng dâu kia người nào chưa từng sinh đứa ở bên ngoài? Cũng thấy ngươi nóng ruột nóng gan như vậy, coi chừng mấy nàng dâu biết được lại bất mãn."

      Thẩm thị nghe xong trợn mắt : "Ta chỉ là dặn suông câu, mệt các ngươi còn làm thành chuyện đứng đắn mà ta, còn có thể có lo lắng chuyện mẹ chồng nàng dâu hơn ta?"

      Tăng Thụy Tường, Tử Tình và Lâm Khang Bình nghe xong đều ha ha cười, mấy người ngồi vây quanh bên chậu than thương lượng tết năm nay ăn thế nào, còn có hàng tết nào chưa chuẩn bị, theo ý của Tử Tình cùng Lâm Khang Bình, hai nhà cũng ở cùng nhau, thế nào cũng thể để cho Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường hai người đơn mà trông coi căn nhà nhà cùng sân trống vắng kia. Còn ý của Tăng Thụy Tường và Thẩm thị, bọn họ còn trong hiếu kỳ, sợ qua năm mới mang đến xúi quẩy cho nhà Tử Tình, thế nào cũng chịu ở lại.

      Bỗng nhiên, Thẩm thị nhìn Tăng Thụy Tường, : "Cũng là có đại thiếu chút nữa quên mất, nhà cũ bên kia, dù sao cũng phải có người chuyến, bằng cứ bảo Tình nhi cùng Khang Bình ? Ý ngươi thế nào?"

      Tăng Thụy Tường nghe xong ngừng lát, : "Nếu ngươi bằng lòng, mấy người các ngươi cùng thôi, phải làm cho người ngoài nhìn, ngươi làm con dâu ra mặt sao được?"

      Tử Tình cùng Lâm Khang Bình nghe xong nhìn về phía Tăng Thụy Tường, hỏi: "Cha, ngươi hận bà à?"

      "Hận có thể thế nào? Chung quy là chuyện quá khứ, chẳng qua, ta vẫn là muốn gặp nàng."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Ngươi muốn gặp, ngươi liền sai ta , con dâu như ta đây có thể thay người làm nhi tử như ngươi sao?"

      Thẩm thị cũng là giống như Tăng Thụy Tường, sau tang lễ của lão gia tử, hình như vẫn chưa từng gặp Điền thị, lúc này đột nhiên bảo nàng , nàng cũng có chút thích ứng, nếu phải là Tết Nguyên đán, đúng là quên mất có người như vậy.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 409, việc vui Tần Phó

      Editor: Trạch Mỗ

      " giống, ngươi là vợ, tất nhiên chính là đại biểu cho ta. Ngươi nếu cũng muốn vào cửa bên kia, thôi." Tăng Thụy Tường , nếu phải vì thư viện, có thanh danh tốt hơn chút, cũng muốn để cho Thẩm thị khó xử.

      " thôi, có Khang Bình và Tình nhi ở đây, chẳng lẽ bọn họ còn có thể ăn ta hay sao?" Thẩm thị .

      Lâm Khang Bình nghe xong : "Nếu như thế, chúng ta chọn ngày đẹp trời, cùng chuyến này."

      Ai ngờ hai mươi bốn tháng chạp, ngày Tết ông Táo, thời tiết khó được đẹp trời, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị chuẩn dự bị qua nhà Tử Tình, hai người Tần đại nhân cùng Tần phu nhân song song tới cửa, là đến để bái phỏng Tăng Thụy Tường đồng thời đưa lễ tết.

      Tần đại nhân vừa thấy Tăng Thụy Tường ôm quyền : " sớm muốn đến bái phỏng Tăng lão gia, nhưng là, huynh đệ ta là công vụ rườm rà, lúc này mới phái tiện nội trước, khó khăn lắm mới nghỉ đông, mà thuộc hạ cùng đồng liêu cứ qua lại nối liền dứt, cũng là được chốc lát an bình. Bởi vậy, sáng sớm hôm nay, thấy đẹp trời, ra cửa sớm, mong rằng Tăng lão gia chớ nên trách tội mới được."

      Tăng Thụy Tường nghe xong vội đáp lễ lại, : "Đại nhân đúng là đùa, huynh đệ ta chỉ là tú tài nghèo ở nông thôn, đâu có đảm đương nổi Tri phủ đại nhân đích thân tới bái phỏng? Trách tội mà , càng là từ đâu đến?"

      Tần phu nhân lôi kéo tay Thẩm thị, cười : "Tỷ tỷ, lão gia nhà ta đúng là nhiều lần muốn đến, bất đắc dĩ quả thoát thân nổi. đó, chính là làm việc lung tung, thẳng tính, cũng biết luồn cúi, bằng , đổi lại người khác, sớm phải là cái bộ dạng ngày hôm nay rồi."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Ta thế nhưng cảm thấy Tần đại nhân đầy tuổi trẻ, còn trẻ như vậy làm Tri phủ đại nhân, phu nhân còn thỏa mãn?"

      Lúc này. Tiểu Bạch dâng trà bánh lên, Thẩm thị mời Tần phu nhân vào tây phòng, Tần phu nhân đưa qua danh mục quà tặng, Thẩm thị nhận lấy nhìn lướt qua. Những chữ thường dùng cũng nhận biết được ít, khá tốt, có đồ quý trọng xuất chúng gì. với Tiểu Bạch: "Chiếu theo cái này chuẩn bị phần đáp lễ."

      Tiểu Bạch cung kính đáp ứng ra ngoài, ra cửa muốn tìm Tử Tình, nàng lo lắng Thẩm thị có hoàn toàn xem hiểu danh mục quà tặng kia, ngộ nhỡ xảy ra sai lầm, có thể bị làm trò cười rồi.

      Lúc này, Tử Tình sai Thư Duệ tới đây tìm Thẩm thị, đến nửa ngày rồi. Vẫn chờ nàng ra ngoài nhà cũ đấy. Tiểu Bạch đem danh mục quà tặng nhờ Thư Duệ đọc lại lần, cũng chỉ là chút vật liệu may mặc điểm tâm, nhưng là có bộ đồ ăn gốm Thanh Hoa thai mỏng, làm cho Tiểu Bạch đa nghi rồi, nàng sống ở Tình viên mấy năm nay. Thường lau chùi dọn dẹp mấy thứ này, vẫn là có vài phần nhãn lực, biết bộ đồ ăn này chỉ sợ rẻ.

      Tiểu Bạch phát sầu dùng cái gì đáp lễ, bị Tử Tình nghe tin chạy tới gõ ót cái, hỏi: "Ngơ ngác, làm cái gì đấy? Bên trong có người hầu hạ?"

      Tiểu Bạch vừa thấy Tử Tình, vội cười : "Chủ tử đến vừa đúng lúc, chủ tử giúp ta nhìn xem, đưa những thứ gì đáp lễ mới được. Phu nhân giao cho ta, ta phát sầu đây."

      Tử Tình nhận lấy danh mục quà tặng, mang theo Tiểu Bạch vào khố phòng của Tăng gia tìm mấy thứ này thứ nọ, muốn vào phòng, chuông cửa vang, Tiểu Bạch mở cửa. là cả nhà Phó phu nhân đến, Tử Tình vội ra ngoài đón tiếp, Phó phu nhân sang sảng cười : "Biết hôm nay cha nương ngươi vắng lạnh buồn tẻ, chúng ta tới đây tụ tập cho náo nhiệt, có ý kiến chứ?"

      "Nào có, đến vừa đúng lúc, Tần phu nhân cùng Tần đại nhân cũng tới rồi, đúng là thực khéo." Tử Tình cười .

      Phó gia cũng là có vài phần ngoài ý muốn, đúng lúc này, người ở bên trong nghe được động tĩnh bên ngoài, Tăng Thụy Tường cùng Tần đại nhân, Thẩm thị cùng Tần phu nhân ra.

      Tần phu nhân thấy Phó phu nhân, cười : "Đúng là cũng thực khéo, giống như là hạ bái thiếp ước hẹn, có lẽ lát nữa còn có thể gặp được nhà Hạ thái thái ấy chứ?"

      Người này đúng là chịu được nhắc tới, người trong phòng vừa ngồi được hồi, chuông cửa lại vang, Tiểu Bạch dẫn theo hai vợ chồng Hạ thái thái vào cửa, còn có Hạ Đan cùng vị nam nhân nhìn qua hình như là trượng phu nàng.

      Hạ thái thái vừa vào cửa, thấy phòng người, cười : " đúng là đầy đủ hết, có lẽ đều là thấy hôm nay thời tiết đẹp trời mới ra cửa."

      Tử Tình ở trong phòng đùa cùng ba đứa của Phó gia, hai nam hài Phó gia, Tử Tình có vài năm gặp, đều cao lớn hơn ít, bọn họ cũng là còn nhớ Tử Tình, gọi "Tình tỷ tỷ, Tình tỷ tỷ".

      Tần phu nhân cũng là thấy đại nhi tử của Phó gia Phó Gia Viễn, có vài phần hứng thú, hỏi khá nhiều, Tử Tình đột nhiên nhớ tới, Tần gia này cũng là có nữ nhi đợi gả, có lẽ Tần phu nhân này động tâm tư gì đây.

      Vừa nghĩ như vậy, Tử Tình cẩn thận liếc mắt nhìn Phó Gia Viễn cái, tiểu tử năm nay mười bảy, bộ dạng cũng là nhất biểu nhân tài, mặt mày thô kệch, kế thừa huyết thống phương Bắc của cha nương, so với người phương Nam bình thường cao lớn khỏe mạnh hơn chút, vóc người ước chừng 1m7 trở lên, tương lai hẳn là còn có thể cao hơn chút nữa.

      Phó gia ở trong thành An Châu cũng nhân tuyển tồi, huống hồ, trước mắt, Tần gia lại muốn cầu cạnh Tăng gia Lâm gia, Phó gia là quan hệ thông gia với Tăng gia, tất nhiên có đạo lý nhìn Tần gia xui xẻo, Tần phu nhân càng nhìn càng vừa lòng, càng nghĩ cũng càng vừa lòng, hối hận mãi hôm nay mang nữ nhi đến, để cho nàng xem tướng cái.

      Tần phu nhân muốn hỏi chút Phó Gia Viễn có làm mai hay chưa, lúc này, Phó phu nhân cùng Hạ thái thái tiến vào, hai bên lại là phen hàn huyên, vì để cho mấy bề chuyện tiện hơn, Tử Tình bèn dẫn tiểu hài tử vào thư phòng.

      Tử Tình thấy có trượng phu của Hạ Đan ở đây, liền muốn gọi Lâm Khang Bình đến tiếp khách, Tiểu Bạch ở bên trong bận rộn, cũng có người sai sử, Tử Tình đành phải tự mình chạy về nhà.

      Trong phòng, Tần phu nhân thấy Tử Tình cùng bọn đều ở đây nữa, với Phó phu nhân: "Hôm nay lần đầu tiên nhìn thấy lệnh lang, quả thực tính cách tương tự với phu nhân, là người thẳng thắn, nghe trúng Tú tài, bây giờ ở phủ học. vậy năm nay phải thi nữa đúng ?"

      "Ôi, mới học hai năm, chỉ là thi để học hỏi kinh nghiệm, đâu có lòng trông cậy có thể trúng?" Phó phu nhân .

      " đến công tử nhà ngươi, ta cũng là nhiều năm gặp, đột nhiên vừa nhìn, đều trưởng thành rồi, ta cũng nhận ra được, trong ấn tượng của ta vẫn là tiểu hài tử năm đó theo sau Tiểu Tứ và Tình nhi nhà ta, gọi ‘Tình tỷ tỷ, Tình tỷ tỷ’, nghĩ tới, vài năm gặp, đến tuổi thành thân rồi." Thẩm thị cảm thán .

      Hạ thái thái nghe xong hỏi: " đến thành thân, năm nay, cũng hình như nghe công tử xem tướng, chẳng lẽ có người thích hợp rồi ư?"

      Lời này, đúng là hỏi đến đáy lòng Tần phu nhân rồi, chỉ nghe Phó phu nhân : "Nào có người thích hợp? Hạ thái thái nếu biết nhà ai có nương tốt, ngại với ta tiếng, làm phụ mẫu này, cũng là phải tốn hết tâm tư. Ta đây mới đứa thứ hai, biết lo thế nào cho phải, nghĩ đến thông gia tẩu tử có đến sáu đứa , ai nấy đều toàn vẹn rồi, ta đúng là lòng hâm mộ đấy."

      "Việc này có cái gì đáng hâm mộ? Ai mà từng bận tâm lo nghĩ chứ? Lo nghĩ lo nghĩ, người già rồi." Thẩm thị cười .

      "Cũng phải là lời này, nhắc tới con cái, cũng có mấy ngày sống thư thái, nhưng lại phải vì mình mà sống, toàn là vì con cái trượng phu cha mẹ chồng mà sống." Tần phu nhân cảm thán câu.

      Hạ thái thái nghe xong cười : "Ta , hai người các ngươi, người phát sầu vì nhi tử, người phát sầu vì nữ nhi, sao lại nghĩ tới, nhân duyên ấy à, có lẽ ngay ở trước mắt đấy?"

      Tần phu nhân này nghe xong quả thực muốn ôm Hạ thái thái cái, hôm nay Hạ thái thái này chuyện, câu nào cũng đến trong lòng Tần phu nhân, chẳng qua, bộ dạng này vẫn còn phải giả trang, Tần phu nhân cười : "Bản thân ta sẵn lòng, vừa mới thấy tiểu tử, con người cũng tệ, tuổi còn là Tú tài rồi. Chỉ là, chỉ sợ Phó phu nhân người ta chướng mắt nữ nhi nhà ta thô tục."

      Phó phu nhân nghe xong sửng sốt, kết thân cùng Tần gia, nàng đúng là nghĩ tới, nàng biết thân thích Tần gia gặp chút phiền toái, chẳng qua, hẳn là liên lụy đến Tần gia ? Dù sao chỉ là nhà tỷ tỷ Tần phu nhân.

      Phó phu nhân nghe xong cũng lời chắc chắn, cười : "Ta cũng là có ý kiến, chỉ là, việc này, ta còn phải hỏi lão gia nhà ta chút, dù sao, ngưỡng cửa nhà ta hơi thấp, sợ tủi thân thiên kim nhà phu nhân. Phu nhân cũng là phải hỏi qua Tần đại nhân mới có thể làm chủ chứ?"

      Hạ thái thái muốn lấy lòng hai bên, thúc đẩy chuyện tốt, bèn : "Chuyện này có khó khăn gì? Hai vị đại nhân phải ở phòng khách dùng trà sao? Có sẵn cơ hội, quá tốt."

      Tần phu nhân nghe xong liền phái Tần bà tử đến hỏi tiếng, Phó phu nhân chỉ đành phải phái nha hoàn bên cạnh qua, đột nhiên, trong phòng truyền đến mấy tiếng cười to “ha ha”.

      Lúc Tử Tình vào cửa, đúng lúc gặp phải Tần đại nhân vỗ bả vai Phó đại nhân cười ha ha, đây là tình huống gì?

      Tử Tình vào nhà, nghe thấy Hạ thái thái cười : "Đúng là thành, tiền tạ ơn bà mối có thể miễn, rượu tạ ơn bà mối thể bớt."

      Phó phu nhân cùng Tần phu nhân đều : "Tất nhiên ."

      Thẩm thị có suy nghĩ nhiều, cũng cười : "Đây đúng là việc vui, nghĩ tới hai nhà các ngươi cũng thành thông gia."

      Tử Tình vừa nghe, hai nhà này thành thông gia, đối với Tăng gia và Lâm gia, cũng là chả có chỗ tốt nào, Tần phu nhân này còn dễ , Phó gia đúng là lựa chọn tồi, nhưng là đối với Phó gia mà , Tần gia này tại phải là có phiền toái trong người sao? Làm sao còn có thể chủ động sáp vào?

      Tử Tình nghĩ tới, mình mới chỉ ra ngoài khắc đồng hồ, lại có thể thành được ngay đôi nhân duyên, hiệu suất này, cũng khỏi quá nhanh .

      Hạ thái thái này đúng là vui vẻ ra mặt, cứ như vậy, Tri phủ cùng Đồng Tri chuyển vòng đều là quan hệ thông gia, chỗ tốt trong thành An Châu này, còn có thể thiếu trượng phu nàng? Có lẽ qua hai năm, còn có thể lên cấp ý chứ.

      Tử Tình qua đây là hỏi ý kiến của Thẩm thị, hôm nay người tới tương đối nhiều, Tử Tình dẫn cả mấy người Tiểu Tử tới, muốn chuẩn bị giữ khách lại ăn cơm.

      Tần phu nhân nghe xong vội : "Hôm nay người tới là có phần đông, bằng mọi người chúng ta đều tới tiệm ăn, vừa vặn, ta làm chủ."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Muốn mời rượu tạ ơn mai mối, còn hơi sớm đấy? Chữ Bát (八) còn chưa có chổng đít lên đâu? Hôm nay phải là đều chạy tới nhà ta ăn Tết Ông Táo sao? Chúng ta à, hãy cùng nhau náo náo nhiệt nhiệt ăn Tết Ông Táo."

      Phó phu nhân nghe xong cũng : "Vẫn là lời này của tẩu tử có lý, ta vốn chính là chạy tới nhà tẩu tử, thấy ngay cả bọn cũng mang đến sao? Lại , chúng ta nếu , thông gia lão gia cùng tẩu tử thể theo chúng ta ra ngoài, chỉ bọn họ ở nhà, còn gì thú vị?" ra, cửa hôn này, Phó phu nhân phải ham thích lắm, chuyện này, nàng còn muốn về nhà cùng Phó đại nhân tính toán cẩn thận chút.

      Tần phu nhân cùng Hạ thái thái cũng cười suy nghĩ chu toàn, Tử Tình nghe xong chỉ đành phải ra ngoài sắp xếp bữa ăn.
      Last edited: 31/10/15

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 410, Thẩm thị thăm hỏi Điền thị

      Sau bữa cơm trưa, uống hai ly trà, mấy nhà này mới đồng loạt cáo từ. Sau khi tiễn khách trở về, Tăng Thụy Tường dẫn Lâm Khang Bình vào thư phòng, hỏi: "Khang Bình, ngươi đối với việc ngày hôm nay có ý kiến gì ?"

      "Cha, cảm thấy việc này đối với chúng ta mà , phải là chuyện tốt gì. Tần gia này thế nhưng so với Phó gia còn phức tạp hơn nhiều." Lâm Khang Bình .

      "Chi tiết của Tần gia này, ngươi nắm được rồi ư?"

      " có, chỉ biết là phu nhân của Trần Tri phủ Việt Thành và Tần phu nhân là tỷ muội, Trần tri phủ từng dọa dẫm ta, chẳng qua lại, người làm quan này, chỉ sợ cũng có mấy người sạch , phụ thân cũng cần quá mức lo lắng."

      Tăng Thụy Tường nghe xong : "Nếu có ngươi lấy ra phương pháp làm thủy tinh, ta đúng là lo lắng Đại ca ngươi bọn họ vì tiền tài mà chậm trễ tiền đồ. Bây giờ có khoản thu này, ta cũng là lo chuyện này rồi, nhưng là, ngộ nhỡ Tần gia này nếu phạm vào việc gì, liên lụy đến Phó gia, chẳng phải là có thể liên lụy đến Tiểu Tứ? Chuyện này phải thế nào mới phải?"

      "Cha, ngươi tạm thời bớt lo , chỉ cần phải đại tội mưu nghịch, bình thường là liên luỵ."

      Tăng Thụy Tường và Lâm Khang Bình ở thư phòng bàn bạc tỉ mỉ, Thẩm thị và Tử Tình cũng nằm nghiêng giường, chuyện hôm nay, cũng đối với tâm tư Phó phu nhân nghĩ thấu. Xem ra, người quan trường này, đều coi trọng mạng lưới quan hệ của mình, như vậy, mới có thể quan lại bao che cho nhau chăng? Tần gia cùng Phó gia kết thân, chuyện ở phủ An Châu này, cũng do hai người bọn họ định đoạt? Chỉ là biết triều đại này, có thể có chế độ né tránh hay ?

      Buổi tối về nhà, Tử Tình hỏi việc này, Lâm Khang Bình : "Có, nếu Phó gia cùng Tần gia thành quan hệ thông gia, Phó đại nhân cùng Tần đại nhân khẳng định phải người, chỉ sợ, Phó gia cũng là tính toán chuyện này. Muốn thừa dịp này tăng lên cấp, về phần ai , cái này còn dễ , căn cơ của Phó gia ở An Châu sâu hơn chút."

      Buổi tối hôm đó. Phó gia cùng Tần gia đều bình tĩnh, hai nhà đều là cân nhắc lợi hại cọc hôn này mang đến, Tần gia cho rằng Phó gia có Tăng gia tồn tại. Tăng gia có Tử Phúc cùng Tử Hỉ, còn có Văn gia và chủ tử của Phương quản gia phía sau Lâm Khang Bình, căn cơ của Tăng gia chỉ biết càng ngày càng sâu, như vậy Phó gia tự nhiên là kẻ được lợi. Hơn nữa, mấu chốt nhất là, Tần gia nghĩ ngộ nhỡ Tần Tri phủ Việt Thành phạm tội, Tần gia còn có Phó gia có thể dựa vào. như thế nào, cọc hôn này đối với Tần gia đều có chỗ hại.

      Về phần Phó gia, Phó đại nhân cũng là suy nghĩ sâu xa hết lần này đến lần khác, người trong quan trường tự nhiên có nguồn tin của , huống chi. Chuyện của Trần tri phủ Lâm Khang Bình tự mình tìm Phó đại nhân qua. Lui bước , cho dù Trần tri phủ gặp chuyện may, cũng liên lụy đến Tần gia, mà Tần gia ắt phải muốn dựa vào Phó gia , điều quan trọng nhất, hai nhà kết làm quan hệ thông gia, hai nhà khẳng định chỉ có thể ở lại nhà, Phó gia kinh doanh ở An Châu nhiều năm, tìm biện pháp đẩy Tần gia . Phó đại nhân vẫn là rất có hi vọng thăng làm Tri phủ An Châu.

      đêm này, Hạ gia cũng là bình tĩnh, Hạ thái thái nghĩ tới câu đùa của mình, lại có thể sắp thành được mối nhân duyên hai nhà Tần Phó, từ nay về sau, Tần phu nhân còn thể xem trọng nàng chút. mấy ngày nay, Tần phu nhân tìm nàng tham gia tụ hội của phu nhân thái thái nhà quan ở An Châu phủ cũng ít.

      Đương nhiên, Hạ thái thái cũng ngốc, biết Tần phu nhân là tìm nàng hỏi thăm chuyện của Tăng gia, nhưng là, con người mà, xem làm sao lợi dụng, lợi dụng cho tốt, bản thân cũng có thể theo chia ké bát canh, phải ? Bởi vậy, Tần phu nhân đáp ứng, năm sau, đổi phần công việc nhàng cho Hạ đại nhân.

      đêm này, đúng là mấy nhà vui mấy nhà sầu, Tử Tình cùng Lâm Khang Bình chính là nhà sầu kia, trước đó vài ngày, Phó phu nhân còn đứng ở lập trường của Tử Tình bảo vệ Tử Tình, Lâm Khang Bình còn tìm Phó đại nhân thương lượng ứng đối với việc Tần đại nhân làm khó dễ, chỉ chớp mắt, hai nhà lại có thể thành quan hệ thông gia, về sau này, còn hợp tác thế nào?

      "Dứt khoát, hai nhà này chúng ta đều chớ qua lại quá gần, chuyện sau này ai có thể nắm được? đời này có bằng hữu vĩnh viễn, chỉ có lợi ích vĩnh viễn, lỡ như ngày nào đó, lợi ích giữa bọn họ vượt qua chúng ta, chúng ta nhất định là bị vứt bỏ, hơn nữa, ta cứ cảm thấy, Tần gia này, còn có thể đến phiền toái chúng ta. Chúng ta chỉ làm việc làm ăn của mình, làm nông trang của mình được sao?" Tử Tình .

      "Cái này có cái gì được? Ngươi yên tâm, trong lòng ta đều biết, ta cùng Phó gia, cũng chỉ là nể mặt Tiểu Tứ, bán chút đồ trong trang, có giao tình nhiều lắm. Vốn là, ta chỉ là làm tốt bổn phận của mình, chuyện quan trường này, ta cũng tham dự, thân phận ta quá thấp, chen vào góp vui làm cái gì? Còn bằng tìm cách kiếm chút bạc, dỗ ngươi vui vẻ thôi." Lâm Khang Bình xong buông màn hoa li ti nhũ đỏ bạc xuống, thò tay vào trong vạt áo Tử Tình.

      Hôm sau Tử Tình tỉnh lại, Lâm Khang Bình dẫn theo bọn luyện công xong rồi, tiểu Yên Nhiên mặc áo bông dày, tròn vo mà lên kháng lớn của Tử Tình, : "Nương, bế bế. Bên ngoài, lạnh."

      Tử Tình vừa thấy khuôn mặt nhắn của đứa , bị lạnh đến đỏ bừng, hỏi: "Nữ nhi ngoan, cho nương, ngươi làm cái gì?"

      "Ca ca, đánh quyền."

      Lúc này, Lâm Khang Bình dẫn theo mấy đứa Thư Duệ rửa mặt xong rồi, vào phòng, Tử Tình hỏi Lâm Khang Bình: "Các ngươi ai mang Yên Nhiên ra ngoài? Đứa như vậy, biết học cái gì?"

      "Ha ha, nương, còn đừng , muội muội giống như quả cầu , lăn qua lăn lại, đúng là chơi vui." Thư Ngọc cười .

      Thư Duệ trợn mắt nhìn Thư Ngọc cái, : “Hồi ngươi còn , còn bằng muội muội đâu."

      Thư Ngọc nghe xong miệng nhếch lên, muốn phản bác, Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường tới đây, ra là, hôm qua được nhà cũ bên kia, hôm nay nữa, hơi muộn rồi.

      Tử Tình gọi Tiểu Lục chuẩn bị đồ, năm nay ít người , nhưng là đồ Tử Tình vẫn là chuẩn bị phần của mấy người Tử Phúc, vì thế, Tử Tình đặc biệt để cho Lâm Mạch Lâm Miêu theo sau chọn đồ, gạo, mì, lương thực, dầu, gà, vịt, cá, thịt đều có, còn có bộ quần áo Tết, ít nhất thể để cho người ngoài , Tăng Thụy Tường phụng dưỡng lão mẫu của mình.

      Gánh vác những thứ này từ Tình viên ra, mới vừa đến con đường duy nhất từ thôn trấn kia, đụng phải rất nhiều thôn dân qua lại, bọn họ cũng là gánh gồng bán đồ ăn mua đồ ăn, ra là, hôm nay là ngày họp chợ lớn cuối cùng trước tết, trách được nhiều người qua lại như vậy.

      Thẩm thị lâu ra khỏi nhà, nhìn thấy người quen hơn phân nửa muốn dừng lại ân cần thăm hỏi vài câu, giống như trước đây. Đợi đến cổng nhà Tăng Thụy Khánh, đoạn đường vốn chỉ dùng khắc đồng hồ, lại để cho Thẩm thị mất nửa canh giờ.

      Hàng xóm láng giềng phố bên này đột nhiên nhìn thấy Thẩm thị, đều có chút dám tiến lên lôi kéo, thấy Thẩm thị vẫn như cũ cùng mọi người đùa như vậy, lúc này mới cùng tiến đến, sờ sờ quần áo người Thẩm thị, cười : "Vẫn là Tăng gia tẩu tử sống khá giả, xiêm y này, cũng là chất vải chúng ta chưa từng thấy."

      "Chất liệu này tính là cái gì? Đồ đầu thím mới tốt đấy, các ngươi ai từng thấy?"

      Thẩm thị chỉ là nhàn nhạt cười cười, hỏi tình huống hôm nay của con cái các nhà, những cái tên ra từ trong miệng Thẩm thị, phần lớn Tử Tình nhớ , chẳng qua nhìn Thẩm thị cùng mọi người cười cười , Tử Tình cũng nhẫn tâm cắt ngang, bèn gõ cửa lớn nhà Tăng Thụy Khánh trước.

      Thực ra, Chu thị ở trong sân sớm biết Thẩm thị đến, chẳng qua, nàng lo mình ra ngoài, có lời gì hợp, còn làm cho người ngoài nhìn chê cười. Còn có, nàng muốn sửa sang cho Điền thị phen, thể để cho Thẩm thị nhìn thấy bộ dáng của Điền thị, Chu thị nàng hiếu kính lão nhân.

      Cho nên, lúc mấy người Tử Tình vào, trong sân thu dọn đơn giản xong rồi, Điền thị cũng rửa mặt chải đầu phen, ôm ra ngoài sân phơi nắng, cũng là bớt cho mấy người Tử Tình vào nhà.

      Thẩm thị theo sau tiến vào, vừa nhấc chân, thấy Điền thị phơi nắng, Thẩm thị sửng sốt, còn có vài phần tin tưởng lắm, bởi vì Điền thị gầy, tóc trắng, quan trọng nhất là, Điền thị bởi vì hàng năm bước , hai chân có chút héo rút, cả người co ở trong chiếc ghế bành đan bằng mây tre kia, làm cho người ta cảm giác được dáng vẻ già nua tử khí tràn đầy, khác khá xa Điền thị trong lòng Thẩm thị - người sống an nhàn sung sướng, khắp nơi vênh mặt hất hàm sai khiến nàng kia.

      Điền thị cũng có nghĩ đến Thẩm thị hôm nay tới đây, khó trách vừa rồi Chu thị có thể rửa mặt chải đầu sửa sang lại cho nàng lần nữa, ra là diễn trò cho Thẩm thị xem. Chẳng qua, nếu có thể, kiếp này, nàng cũng muốn để cho Tăng Thụy Tường và Thẩm thị nhìn thấy dáng vẻ thảm hại của nàng, đáng tiếc, con cái tốt, ngay cả tôn tử duy nhất là Tử Toàn cũng hăng hái tranh giành.

      giày vò hai năm này, nàng có lúc nào là nghĩ tới, hận, làm sao Đại nhi tử nàng tỉ mỉ nuôi lớn lòng thương lại có lương tâm? nhà Xuân Ngọc làm sao lại có cuộc sống tốt?

      Chẳng qua, nhìn thấy Thẩm thị đứng ở trước mặt nàng, mấy năm nay Thẩm thị cũng là tỉ mỉ bảo dưỡng, vậy mà khí sắc so với lúc trước làm dâu ở trong tay nàng còn tốt hơn nhiều, con người mà khí sắc tốt, là ra sức sống, Điền thị căm giận bất bình trong lòng, biết lẩm bẩm những gì, Tử Tình cũng nghe .

      Thẩm thị vẫn cười như trước, : "Nương, sắp Tết rồi, chúng ta tới đây đưa lễ Tết cho ngài, gạo mì lương dầu cho năm cũng gần đủ rồi, đồ ăn còn lại, để cho đại tẩu gánh vác chút."

      "Các ngươi phải là nhận ta sao? Còn thăm ta làm cái gì? Trở về cho , có bản lĩnh, đời này, các ngươi đừng tiến vào cửa lớn này." Điền thị nhìn chòng chọc vào Thẩm thị .

      Lời này, Điền thị rất chậm, Thẩm thị cũng nghe , : "Nương, hình như kể từ khi cha qua đời, chúng ta cũng cắt mất lương thực cho ngươi nhỉ? Bổn phận làm con làm dâu, chúng ta cũng đến cùng rồi, đây chính là hồi đó , về phần khác, nương thích nghĩ như thế nào là việc của ngươi."

      "Các ngươi phải mong đợi ta chết sớm ư? Ta càng muốn sống tốt, ta cũng là muốn nhìn, ông trời này khi nào mở mắt? Sao đánh chết đám con cháu bất hiếu các ngươi?" Điền thị hung tợn nguyền rủa.

      Tử Tình nghe xong cười : "Bà, ông trời mở mắt rồi, ngươi thấy được? Ngươi nhìn đám con cháu bất hiếu kia của ngươi, là biết ngay."

      “Nếu bà chào đón chúng ta, về sau, chúng ta cần đến nữa, cũng là bớt việc. Mấy thứ này cũng là sáu đứa con cháu bất hiếu chúng ta hiếu kính lão nhân gia ngài, về sau à, lão nhân gia ngươi cứ chờ người khác hiếu thuận . Chúng ta ấy à, hầu hạ nổi." Lâm Khang Bình .

      Lâm Khang Bình bảo Lâm Mạch bỏ hai tay đồ xuống, rồi mang theo mọi người , Chu thị thấy vội muốn lôi kéo Thẩm thị, : "Đệ muội, vào ngồi chút, uống ly trà, nương phải là ý tứ này, nương là nhớ các ngươi, nhớ lão Nhị, thấy lão Nhị có tới, trong lòng có chút hờn giận."

      Thẩm thị hất tay Chu thị ra, ra ngoài cửa, vừa vừa chuyện: "Đại tẩu, ngồi, ta còn có việc."

      Thẩm thị dùng đầu ngón chân nghĩ cũng có thể biết, Chu thị lôi kéo nàng đơn giản là kể khổ, muốn từ chỗ Thẩm thị tìm chút chỗ tốt, mấy năm này trôi qua, phẩm tính của Chu thị vẫn như trước đây.​
      Last edited: 7/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :