1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 398, xem tướng

      Editor: Trạch Mỗ

      Lúc Thu Ngọc từ thôn Yến trở về, Chu Vân Giang cùng Chu Thiên Thanh còn ở nhà Tử Tình chờ nàng, Chu Vân Giang mắt sắc, liếc mắt cái nhìn ra mặt Thu Ngọc bị đánh, tóc cũng rối loạn. Vội vàng tiến lên hỏi: "Sao ngươi lại bị đánh? Ngươi phải lí sao? Có bị thương chỗ nào hay ?"

      Thu Ngọc tiện tay sửa sang tóc tai lại chút, : "Ta chịu thiệt, ta còn đánh nàng ta mấy cái đấy. Về sau, ta cũng có Đại tỷ này, nàng ta nếu dám quấy rầy Nhị tỷ, ta tuyệt đối tha cho nàng ta."

      Thẩm thị nghe xong cũng tiện cái gì, cả nhà này, tan rã thành như vậy, nếu như đổi lại trước kia, Tăng Thụy Tường còn biết đau lòng như thế nào đâu, bây giờ tốt rồi, rốt cuộc cần quan tâm những chuyện lộn xộn thối nát này nữa, chỉ là tội nghiệp Hạ Ngọc.

      Tử Tình lại có nhiều hứng thú hỏi Thu Ngọc cãi nhau với Xuân Ngọc như thế nào, Thu Ngọc tả lại vài câu, sâu, đại khái cũng là ngại mất mặt .

      Thu Ngọc thương lượng thời gian nhà Hạ Ngọc với Tử Tình, rồi theo Chu Vân Giang trở về, Tử Tình phái Lâm Hưng đưa Chu Thiên Thanh về nhà, thuận tiện từ trong nhà tìm chút nhân sâm, vẫn là trước kia khi Tử Tình sinh đứa Lâm Khang Bình chuẩn bị, đều đưa cho Hạ Ngọc.

      Thẩm thị thấy người đều rồi, thở dài : "Những chuyện hỏng bét này, vẫn là đừng để cho cha ngươi biết, lại đau lòng, Nhị ngươi kia, lúc ngươi , mang thêm chút đồ ăn , cũng cầm mấy xâu tiền, chỉ sợ Nhị ngươi muốn cưới con dâu rồi, lại càng nỡ tiêu tiền. Đại ngươi kia, xem ra là dám quấy rầy Nhị ngươi nữa, trái lại cũng bớt lo rồi, nếu được, ngươi tìm đại phu, xem Nhị ngươi cái."

      Tử Tình đáp ứng, sau khi Thẩm thị rồi, Tử Tình bắt đầu thu thập đồ, nghĩ tới cầm những thứ gì cho Hạ Ngọc, cũng biết nữ hài nhà Hạ Ngọc xem tướng có phẩm tính như thế nào. Tốt nhất là tâm địa thiện lương, tính cách kiên cường chút, bằng , về sau. Nhà Hạ Ngọc còn có phiền toái, Thu Ngọc cũng thể trông nom nàng cả đời.

      Sáng sớm ngày mười sáu, Thu Ngọc vào cửa. Tử Tình thấy trong tay nàng cũng cầm gói đồ, Thu Ngọc , là giày tất làm cho Hạ Ngọc, thân thể Hạ Ngọc tốt, những đồ may vá này, cũng làm được, nhất là giày. Phải dùng dùi đục lỗ, Hạ Ngọc cũng có sức lực này, Tử Tình vừa nghe, trong lòng là có vài phần chua xót.

      Tử Tình từ trong nhà cầm chút táo đỏ, long nhãn quả vỏ cứng ít nước…, lại xách túi gạo tinh. Thịt lợn, gà vịt nhà nàng ấy có, chỉ sợ cũng là nỡ bỏ ra ăn, Tử Tình mang đôi gà mái già cùng rổ trứng gà cho nàng, Thu Ngọc thấy đỏ vành mắt.

      Tử Tình biết Thu Ngọc phải là đỏ mắt (hâm mộ sinh ra đố kị) mà là cảm động, nhớ năm đó, mỗi lần thấy Tử Tình hoặc Thẩm thị cho Hạ Ngọc đồ, Thu Ngọc đều là hâm mộ, bây giờ xem ra. Thu Ngọc là thay đổi ít.

      "Nhị ngươi có các ngươi nhớ thương như vậy, ta đúng là bớt ít tâm tư rồi, bây giờ ta cũng dám trông vào người khác. Chỉ cầu nàng khỏe mạnh, sống thêm mấy năm, ta cũng thấy đủ rồi. Ngươi biết, năm này. Tiền thuốc ta trả cho bà ngươi, ta cũng dám cho Nhị ngươi biết, dù là như thế, nàng còn vụng trộm để lại chút bạc cho ta, là biết ta dễ, vừa phải phụng dưỡng bà ngươi, còn phải nuôi dưỡng Mộc Mộc đọc sách, giống nàng, chỉ có mình Tiểu Văn."

      Tử Tình nghe xong cũng biết cái gì, Tử Tình giúp Hạ Ngọc và Thu Ngọc, coi như là gián tiếp giúp Điền thị, bằng , Hạ Ngọc, Thu Ngọc nào có chỗ bạc đó trả tiền thuốc cho Điền thị? Chẳng qua, phá hỏng Điền thị giúp đỡ Xuân Ngọc cùng Tăng Thụy Khánh mà thôi. Đương nhiên, Thu Ngọc là dựa vào tay nghề của mình kiếm bạc, Tử Tình hợp tác với nàng nhiều năm, vẫn coi như tệ.

      Lúc hai người đến thôn Kiều, vẫn là khá sớm, người trong thôn quá nửa sẵn sàng bưng bát đũa ở dưới chân tường phơi nắng vừa ăn cơm vừa tán gẫu, người thôn Kiều là thích vây quanh tụ tập ở trước cửa Từ đường, bởi vậy lúc này, xa xa nhìn thấy xe ngựa đến, có trẻ con đưa tin cho Hạ Ngọc, nhưng là, ra nghênh đón chỉ có Chu Thiên Thanh cùng Tiểu Văn, trong lòng Tử Tình lộp bộp cái, lần trước Tử Tình đến, Hạ Ngọc còn gắng gượng có thể chống đỡ đứng lên đón khách, chẳng lẽ thân thể lại xong rồi?

      Tử Tình vội hỏi: "Tiểu Văn, nương ngươi thế nào rồi?"

      Tiểu Văn nhìn Tử Tình và Thu Ngọc chút, : "Vẫn như vậy, sư phụ đến xem qua rồi, kê chút thuốc, chỉ là thấy khởi sắc, biểu tỷ, ta biết ngươi quen biết nhiều người, bằng, ngươi nghĩ biện pháp, cứu nương ta ? Ta van ngươi, biểu tỷ."

      Lời của Tiểu Văn, chỉ có làm cho Thu Ngọc rơi lệ, cũng khiến cho Tử Tình nghe xong rơi lệ, hai người bước nhanh vào sân, chạy thẳng đến phòng của Hạ Ngọc, Tử Tình nhìn cái, Hạ Ngọc so với hồi mùa hè đến, đúng là gầy hơn nhiều, xương gò má cũng nhô ra rồi, mắt lồi ra rồi, có chút giống lúc bệnh nặng năm đó.

      Thấy Tử Tình và Thu Ngọc, Hạ Ngọc lắc lư ngồi dậy, Thu Ngọc vội vàng tiến lên đỡ nàng, kê cho nàng cái gối đầu, Tử Tình hỏi: "Nhị , ngươi bị bệnh, sao lại gửi tin đến, chúng ta cũng biết mà đến thăm ngươi, tìm đại phu cho ngươi? Nhân sâm ta nhờ Nhị dượng mang về ăn chưa? Tiểu Văn, sư phó của ngươi nương ngươi có thể ăn nhân sâm ?"

      Tiểu Văn đứng ở bên : "Có thể ăn là có thể ăn, nhưng là nương ta, chịu."

      "Ta cũng hiểu những thứ này lắm, ngươi nghe biểu tỷ, ngươi mang nhân sâm cha ngươi mang về cho nương ngươi ăn trước , còn có, nếu đủ, ngươi cứ tìm sư phụ ngươi cầu, ngươi với , bất kể thuốc gì, cứ kê, tiền thuốc ta lo. Chuyện tiền bạc, ngươi cũng đừng lo lắng." Tử Tình rưng rưng .

      Tiểu Văn dù sao chỉ là học đồ trong hiệu thuốc, còn chưa có đến lượt làm người hầu trước mặt sư phụ, cho nên, chuyện mời sư phụ chỉ sợ vẫn là Tử Tân hỗ trợ.

      Tiểu Văn nghe xong dập đầu cho Tử Tình, với Hạ Ngọc: "Nương, ngươi nghe thấy được ? Biểu tỷ xem bệnh cho ngươi, ngươi cần lo bạc, còn có, ta thành thân cũng cần bao nhiêu bạc, nương, ngươi yên tâm ."

      Tử Tình suy nghĩ chút, hỏi Tiểu Văn : “Đại phu tốt nhất trong thành An Châu là ai?"

      Tiểu Văn ngẫm nghĩ, : "Cũng là còn có mấy người tốt, chỉ là người bình thường mời được, cũng mời nổi, còn có, ta nếu mời người khác tới, chỉ sợ sư phụ biết được, cũng vui, y thuật của sư phụ ta cũng là tệ."

      Tử Tình nghe xong lên tiếng, suy nghĩ lát, với Lâm Hưng: "Ngươi lấy bái thiếp của ta, Phó gia chuyến, hãy nhờ Phó gia ra mặt, giới thiệu đại phu tốt, nhanh chóng chút, trực tiếp mang người đến."

      Lâm Hưng đáp ứng , Hạ Ngọc rơi lệ : "Thuốc cũng biết uống bao nhiêu rồi, mạng này của ta, có thể sống cho tới ngày hôm nay, cũng là dễ rồi. Hồi còn , đại phu còn kết luận ta trưởng thành được, ai ngờ ta chỉ trưởng thành, còn sinh con, làm người phải biết đủ. Ta chỉ cầu có thể thấy con ta thành thân, ta cũng có thể yên tâm rồi."

      Tiểu Văn vừa nghe, gục vào trước giường Hạ Ngọc khóc rống, "Nương, ngươi xằng bậy cái gì đấy? Ngươi còn muốn thấy ta sinh con giúp ta trông tôn tử mà. Ngươi phải là đồng ý với ta rồi sao? Nương, ngươi quên rồi sao?"

      "Nhị tỷ, ngươi bậy bạ gì đó? Nhìn ngươi làm cho đứa sợ rồi nè, ngươi cũng có bệnh gì lớn, nhiều năm như vậy, bằng vào việc bao nhiêu lần phát bệnh, hung hiểm hơn bây giờ cũng có, ngươi phải là cũng đều xông qua ư? Chỉ xin ngươi nể mặt đứa , nhất định phải tiếp tục chống đỡ. Ngươi nếu có nguy hiểm, ngươi để cho nương ta người đầu bạc tiễn người đầu xanh, làm sao nàng chịu đựng nổi?" Thu Ngọc khóc .

      "Tiểu , ngươi khóc cái gì? Nhị có việc gì. Hôm nay chúng ta phải là đến xem tướng sao? Ngươi còn giúp chuẩn bị? lát nữa, nhà đến rồi, chúng ta giúp đỡ Nhị đổi lại bộ quần áo vui mừng chút." Tử Tình lau nước mắt .

      Thu Ngọc nghe xong vội lục từ trong ngăn tủ ra bộ áo bông mỏng bằng lụa đỏ thay cho Hạ Ngọc, lại giúp Hạ Ngọc chải đầu, cài cây trâm bạc, Hạ Ngọc váng đầu hoa mắt, chỉ là cố chống đỡ, Tử Tình cùng Thu Ngọc dìu nàng đến phòng khách ngồi. Tử Tình vừa thấy, sinh hoạt hàng ngày này cũng phải là chuyện , vẫn là phải tìm bà tử đến hầu hạ cho nàng.

      Cũng may hôm nay Tử Tình dẫn theo Tiểu Mễ cùng Tiểu Bạch tới đây, lúc này giúp đỡ quét dọn phòng ở và sân, hai nha đầu này vẫn là rất có nhãn lực độc đáo, thu dọn hồi, trong nhà có mấy phần diện mạo rồi.

      đến hồi, bà mối dẫn theo nhà vào cửa, người nhà đàn tới ít, trừ cha nương còn có ca tẩu, Tử Tình nhìn lướt qua nữ hài, mắt mày cong cong, có vài phần nhanh nhẹn của nữ tử nhà nông, vừa thấy chính là người thích cười, Tử Tình có mấy phần nhìn trúng, phỏng chừng là bà mối tốn ít tâm tư tìm đến, biết điều kiện của Chu gia tệ.

      Nữ hài trái lại cũng nhìn trúng Tiểu Văn, chỉ là, cha mẹ nhà vừa thấy thân thể Hạ Ngọc, có vài phần do dự, hỏi: "Nhìn thân thể thím có chút được tốt, là bị bệnh sao?"

      Tiểu Văn vừa muốn chuyện, Thu Ngọc vội : "Trước đó vài ngày Nhị tỷ ta bị chút phong hàn, lúc này, còn chưa đỡ. Thân thể Nhị tỷ ta hơi yếu, nhưng là có bệnh tật gì lớn, tẩu tử xin yên tâm."

      Thu Ngọc cũng là nhìn trúng nương này, cho nên cướp lời. Đối phương liếc nhìn Thu Ngọc cái, hỏi: "Vốn là như vậy. Chỉ là, ta nhìn thân thể thím , giống như là có thể làm việc, trong nhà ngoài nhà này, cũng có người thu dọn?"

      "Cái này thím yên tâm , thân thể Nhị ta hơi kém, chẳng qua, ta tìm bà tử đến chuyên môn hầu hạ Nhị ta. Nhị ta chỉ có nhi tử là biểu đệ ta, ruộng nước trong nhà đều cho thuê rồi, chỉ có vài mẫu đất cát tự mình trồng. Biểu đệ ta đọc sách nhiều năm, còn vào huyện học, bây giờ theo đại phu trong thành An Châu học y đấy. Là đứa kiên định chịu được khổ." Tử Tình .

      Nhà nhìn Tử Tình cái, hỏi: "Có thể hỏi chút tiểu tẩu tử là ai hay ?"

      "Đương nhiên có thể, ta họ Tăng, là Đại nữ nhi nhà Nhị ca của nhà mẹ đẻ Nhị ta, thím chỉ cần nghe ngóng chút là có thể biết ta là ai." Tử Tình cười .

      Bà mối ghé vào tai mẫu thân đàn thầm vài câu, mẫu thân đàn nhìn Tử Tình gật gật đầu, may mà Tử Tình biết hôm nay là tới giữ thể diện, xiêm y phải là tốt nhất, nhưng cũng kém, đều là bằng lụa thượng hạng.

      Mẫu thân đàn nhìn Tử Tình, : "Tiểu tẩu tử này như vậy, chúng ta cũng phải nhà nhẫn tâm kia, ta cảm thấy con người tiểu tử (chàng trai) cũng tệ, điều kiện trong nhà cũng còn có thể, chỉ là thân thể thím hơi kém chút, chỉ sợ nữ oa nhà ta vào cửa phải chịu khổ nhiều. Chẳng qua, cuộc sống đều là người vượt ra, ta là người sảng khoái, biết ý các ngươi thế nào?"

      Tử Tình nhìn về phía Tiểu Văn, Tiểu Văn nhìn về phía Hạ Ngọc, Hạ Ngọc cố chống đỡ : "Tẩu tử yên tâm, ta liên lụy bọn họ. Mấy năm nay, ta xem bệnh uống thuốc, đều là chất nữ cùng tẩu tử này nhà mẹ đẻ ta bao hết, ta nghe nữ hài nhà ngươi là đứa có năng lực có tính toán, chỉ cần nàng có thể toàn tâm toàn ý sống cùng nhi tử ta, cuộc sống tương lai chắc chắn kém rồi."

      Hạ Ngọc vừa xong, Lâm Hưng dẫn theo đại phu vào cửa.
      Last edited: 31/10/15
      Nhược Vân thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 399, bệnh tình của Hạ Ngọc

      Editor: Trạch Mỗ

      Nhà thấy đại phu đến, vừa vặn muốn xem bệnh tình của Hạ Ngọc chút, Tử Tình và Thu Ngọc cũng tiện đuổi người, Tử Tình đành phải giải thích : "Hôm nay khéo, vốn nên mời đại phu lúc này, chỉ là, ta có nhiều ngày có tới thăm Nhị ta, biết Nhị ta bị bệnh, vừa mới gặp mặt, sốt ruột, cũng suy nghĩ nhiều, vội vàng sai người mời đại phu tới, thím dù sao cũng tha thứ nhiều hơn."

      "Đây cũng là mảnh hiếu tâm của ngươi, sao, huống chi hôm nay cũng chỉ là xem tướng, còn phải ngày đính hôn nghiêm chỉnh." Mẫu thân đàn .

      Tử Tình nghe xong thầm gật đầu, đại phu bắt mạch cho Hạ Ngọc rồi, mọi người đều lên tiếng, yên lặng chờ. Thời gian chừng uống ly trà , đại phu mới thần sắc ngưng trọng thu tay, thấy phòng người đều chờ đợi nhìn , vội : "Đại tẩu này là điều dưỡng thỏa đáng, thân thể vô cùng thiếu hụt, tâm tư quá nặng, về sau, cần phải tĩnh dưỡng tử tế, mọi việc thể quá nhạy cảm, ẩm thực chú ý nhiều hơn chút, ta kê toa thuốc, uống mấy thang thuốc, trước tiên lấy canh nhân sâm phụ trợ chậm rãi điều dưỡng, thêm dăm ba tháng, hẳn là có thể trở lại bình thường, chỉ là, tiền nhân sâm này. . ."

      Đại phu chuyện có chút chần chờ, nhìn điều kiện nhà nông này cũng phải tốt lắm, thuốc này uống liên tục, đúng là cần ít bạc, nhưng là lại là cầm bái thiếp của Phó gia tới cửa mời , có chút hồ đồ rồi.

      "Việc này đại phu cứ việc yên tâm, lát nữa ta để cho gã sai vặt nhà ta đưa ngươi trở về, thuận tiện lấy thuốc." Hoàn hảo, Tử Tình biết thân thể Hạ Ngọc tốt, ra khỏi nhà mang theo chút bạc.

      Lâm Hưng đưa đại phu trở về, Tử Tình theo ra cửa, thấy có người khác, hỏi: "Đại phu, ngươi câu lòng với ta, rốt cuộc thân thể Nhị ta như thế nào?"

      "Vị nãi nãi này, có câu biết tốt xấu mà , được hay được còn phải xem chính nàng, là quá kém, hơn nữa bệnh tật cũ vẫn có tốt, cố chống đỡ sinh đứa , có thể kéo dài tới hôm nay, cũng là dễ rồi. Ta thấy trụ cột lúc của nàng cũng có dưỡng tốt, sau này, có đoạn thời gian. Cũng chính là trước khi sinh đứa điều dưỡng tệ. Bằng , cũng thể có đứa . Khi đó, các ngươi làm như thế nào được?"

      Tử Tình suy nghĩ chút, lúc đó cũng chính là hàng năm đều phải tìm Chu đại phu kê đơn thuốc, ở nhà điều dưỡng tháng, nhân tiện : "Cũng chính là hàng năm đều uống thuốc. Đúng rồi, còn có sữa dê, khi đó, ta để cho nàng mỗi ngày đều kiên trì uống sữa dê. Nửa năm sau, nàng thân thể đúng là tốt hơn chút."

      Đại phu trầm ngâm hồi, : "Vậy chờ mấy ngày nữa, vẫn là để cho nàng kiên trì uống , như vậy, buổi tối trước khi ngủ uống bát sữa dê, cũng có trợ giúp cho giấc ngủ của nàng. Tâm tư của nàng vô cùng nặng nề, giấc ngủ tốt, thân thể mắc bệnh tất nhiên khó có thể phục hồi như cũ, nãi nãi nếu như có điều kiện, ngại nhờ người tìm loại thuốc từ trong Kinh cho nàng, gọi là nhân sâm quy tì hoàn, tim gan của Nhị ngươi đều hư nhược, quả thực cần điều trị cẩn thận."

      "Được, ta nhớ kỹ. Đa tạ đại phu." Tử Tình cho đại phu hai lượng bạc tiền khám bệnh, đưa túi bạc cho Lâm Hưng bốc thuốc.

      Tử Tình quay về phòng, đúng lúc nghe thấy Thu Ngọc khuyên Hạ Ngọc, : "Theo ngươi , đầu xuân để cho bọn họ thành thân, ngươi chỉ cần lo mau khỏe lên, bằng , hôn của đứa , ai xử lý cho ? Ngươi cũng biết. Tử Tình đồng ý xuất bạc cho ngươi chữa bệnh. Những cái đó, ngươi cũng cần lo lắng. Chút tiền bạc ấy, Tử Tình vẫn là để ở trong lòng, ngươi chỉ cần lo điều dưỡng cho tốt, về sau, chỗ Đại tỷ, ta cũng với bọn họ rồi, đến quấy rầy ngươi nữa, đến rồi, ngươi để cho tỷ phu đánh bọn họ ra ngoài, cần khách khí."

      "Tử Tình, ngươi ra ngoài nửa ngày, có phải đại phu với ngươi cái gì hay ?" Hạ Ngọc thấy Tử Tình vào vội hỏi.

      "Nhị , ta cùng đại phu thương lượng bệnh của ngươi, hỏi ta, lý ra, thân thể ngươi là có khả năng có đứa , ta suy nghĩ nửa ngày, mới nhớ tới ngươi uống sữa dê những năm đó, mới tin phục, để cho ngươi buổi tối trước khi ngủ uống tiếp, dê nhà ngươi có còn hay ?"

      "Mấy năm nay thân thể ta kém, cũng nuôi được, bán rồi." Hạ Ngọc .

      "Tí về ta để cho Lâm Hưng đưa hai con đến cho ngươi, nhân tiện đưa Thạch bà tử tới cho ngươi, mấy tháng này, cái gì ngươi cũng cần quản, sáng sớm bát canh sâm, buổi tối gần ngủ bát sữa dê, đại phu , thêm hai ba tháng, chắc chắn ngươi tốt lên." Tử Tình cười .

      Mẫu thân đàn nghe xong, cũng cười : "Cái đó đương nhiên tốt, bà địa chủ thôn chúng ta cũng có điều kiện như vậy, ngay cả bát canh thịt cũng nỡ ăn hàng ngày."

      "Đúng rồi, vị thím này, nửa ngày, ta còn biết ngươi họ gì đâu?" Tử Tình đột nhiên hỏi.

      Bà mối nghe xong vội tát miệng, : "Cái này đúng là sơ sót của ta rồi, gia đình này họ Âu Dương, chính là ở thôn Nguyên ngoài năm dặm, nương năm nay mười lăm tuổi, khuê danh gọi là Thủy Hoa, trong nhà có hai ca ca, tỷ tỷ muội muội, đại ca đại tỷ đều thành thân rồi, lúc này, chỉ còn lại hai nữ oa cùng nam hài, cuộc sống còn tàm tạm, thuê vài mẫu ruộng nước, nhà mình khai hoang vài mẫu ruộng cạn, điều kiện trong nhà là hơi kém, bồi nổi đồ cưới gì. Chẳng qua, người cũng là tốt, nhà các ngươi phải là muốn tìm người có năng lực có thể chống đỡ môn hộ, nương này chuẩn chứ, đảm bảo các ngươi vừa lòng."

      Thím Âu Dương nghe xong cũng : "Gia cảnh là hơi khó khăn, Đại nhi tử cưới vợ, lúc này cũng theo tới, là người thẳng thắn nhanh nhẹn, có lời sợ các ngươi để ý mà , vốn là, ta là nghĩ chờ lúc Nhị nữ nhi gả ra, đòi nhiều lễ hỏi hơn chút, nhưng là, nhìn tình huống của các ngươi như vậy, ta cũng nhẫn tâm, ngay cả làm chất nữ như ngươi cũng biết thương ngươi, lại là xuất tiền xuất lực, nếu thành người nhà, chúng ta cũng có đạo lý chỉ để cho mình ngươi tốn tiền. Sính lễ cứ chiếu theo gia đình bình thường cho , cho bao nhiêu chúng ta đều làm đồ cưới hoàn trả về."

      Lời này, Tử Tình và Thu Ngọc nghe xong còn tương đối cảm động, Tử Tình cẩn thận nhìn xuống quần áo của Âu Dương Thủy Hoa, áo chính là áo bông bằng vải bông bình thường, ngay cả cái áo khoác cũng có, nhìn kỹ, chỗ khuỷu tay áo còn có mụn vá, quần cũng là vải bông thô đen, giày vải màu đen, thấy Tử Tình đánh giá nàng, có vài phần ngượng ngùng, cũng là biết hướng Tử Tình cười cái.

      Tử Tình vẫy tay bảo nàng tới, nắm tay nàng, tay ít vết chai, tay trái còn có ít vết sẹo, Tử Tình yên tâm, biết nàng ở nhà phải là nuông chiều, ánh mắt sạch , nương như vậy tâm tư xấu được.

      Tử Tình cười : " nương này ta thích, bằng thừa dịp hôm nay mọi người đều đồng ý, định xuống." xong Tử Tình rút cây trâm từ đầu xuống, cắm vào đầu nương.

      Âu Dương Thủy Hoa bỗng chốc bị làm cho biết phải làm sao, nhìn về phía cha mẹ nàng, thím Âu Dương vội đứng lên : "Cái này được, quá quý trọng rồi, hộ nông dân chúng ta, cũng quá gây chú ý, ngược lại tốt."

      "Giữ , hôm nay đến vội vàng, chuẩn bị lễ gặp mặt, đây cũng là ngờ ta và nàng có duyên phận này như thế, ta vừa thấy nương này, thích rồi. Về sau, chịu khó sống cùng biểu đệ ta, hầu hạ trưởng bối. Cả nhà Nhị ta và dượng đều là người thành , ngươi cứ yên tâm, nhà như vậy cũng phải dễ tìm kiếm. Ngươi có vừa lòng ?" Tử Tình lôi kéo tay nương hỏi.

      nương quay đầu nhìn Tiểu Văn cái, đỏ mặt, cúi đầu, Tử Tình làm sao cảm giác mình giống như bà mối, thầm cười.

      Tử Tình cũng nhìn thoáng qua Tiểu Văn, dùng ánh mắt hỏi , cũng đỏ mặt, gật gật đầu, Tử Tình cười : "Hôm nay đến rồi, ở lại ăn bữa cơm rau dưa ? Chúng ta cũng là khó được tới đây chuyến."

      "Cái này sao có thể được, chúng ta nhiều người, người nhà nông, có xem thân tới cửa ăn cơm." Thím Âu Dương vội xua tay, mấy người đối phương đồng thời cũng đứng lên, như là muốn .

      Chu Thiên Thanh vội : " định xuống rồi, cũng chính là thân thích, bữa cơm mà thôi, nào có đến giờ cơm để cho các ngươi bụng về nhà."

      Hạ Ngọc và Thu Ngọc cũng vội giữ khách, xem ra, đều nhìn trúng Thủy Hoa này, Tử Tình vội : "Ở lại , nha hoàn nhà ta chỉ sợ làm cơm xong rồi."

      Thím Âu Dương liếc nhìn nam nhân nhà nàng, hỏi câu: "Thế ở lại?"

      Tử Tình thấy trong mắt nàng dâu nàng xẹt qua tia vui mừng, phỏng chừng cũng là muốn ở lại, vừa vặn nhìn cho biết chút điều kiện nhà trai .

      Thời gian chờ cơm, mọi người đàn dạo qua vòng trong sân, thấy cây ăn quả, giếng nước, đất trồng rau, còn có gà vịt trong sân, đều thầm gật đầu, biết điều kiện nhà này đúng là kém, còn có phòng ở xây bằng gạch xanh to này đấy, so với nhà địa chủ trong thôn bọn họ còn tốt hơn đấy, nhất là Tử Tình vừa ra tay, chính là cây trâm cài, bọn họ cũng là chưa từng thấy đâu, nghĩ tới những thứ này, càng cười toe tóet.

      Chờ bọn họ vừa lên bàn ăn, càng là trợn tròn mắt, gà vịt cá thịt, so với cơm tết của bọn họ còn phong phú hơn, thím Âu Dương lôi kéo tay Thủy Hoa, : " nghĩ tới, ngươi đúng là đứa có phúc khí, có thể vào nhà như vậy, ngươi nếu dám đối tốt với trưởng bối, thiên lý cũng khó tha, biết ?"

      Thủy Hoa cúi đầu : "Nương, ta biết, yên tâm ."

      Hạ Ngọc có lên bàn, Tiểu Mễ đưa bát canh sâm bánh thịt qua cho nàng, nam nữ có phân bàn, Tử Tình liền ăn cơm cùng Hạ Ngọc ở phòng khách.

      Ăn cơm xong, hai nhà thỏa thuận ngày hợp bát tự và ngày đưa lễ đính hôn, chờ nhà cáo từ rồi. Tử Tình hỏi Thu Ngọc: "Tiểu , ngươi thấy bọn họ ăn cái gì, cảm thấy như thế nào?"

      Từ tướng ăn cũng có thể nhìn ra nhân phẩm gia giáo, đứa nhà Xuân Ngọc lúc nào lên bàn, đều là như ong vỡ tổ tranh cướp như điên, chỉ lo rớt lại phía sau. Đây cũng là lý do Tử Tình nhất định muốn giữ bọn họ ăn cơm, muốn nhìn gia giáo của đối phương chút.

      "Còn được, đồ ăn cũng còn lại ít, món ăn bằng thịt vẫn là ta cùng Nhị dượng ngươi gắp đến trong bát bọn họ mới ăn. Bây giờ ngươi mới hỏi, muộn sao? Ngươi đến cả trâm cài cũng tặng cho người ta rồi?" Thu Ngọc cười .

      cái trâm cài Tử Tình đúng là để vào mắt, cười : " nương này hay cười, ta vừa nhìn thích."

      Hạ Ngọc cũng cố chống đỡ cười : "Ta cũng là nhìn mặt hỉ tướng của nàng, là người có phúc, tương lai cuộc sống cùng Tiểu Văn có thể qua tốt, ta biết đủ rồi."

      Thu Ngọc nghe xong lại khuyên lơn hồi, sau đó, Thu Ngọc nhận bát tự hai bên, Hạ Ngọc ra được cửa, Thu Ngọc phải chạy đến chuyến giúp nàng, tìm người hợp bát tự.

      Tử Tình : " bằng, chúng ta hãy trở về qua An Châu, Thanh Nguyên miếu chuyến, thuận tiện hợp bát tự, bớt chậm trễ thời gian."

      "Nào có miếu buổi chiều, có thể thấy được ngay thành tâm, muốn cũng phải là sáng sớm." Thu Ngọc .

      Điều này Tử Tình đúng là biết, lúc này, Lâm Hưng trở về, giao thuốc cho Tiểu Văn, dặn dò vài câu lời của đại phu. Thấy có việc gì, ra ngoài cả buổi rồi, Tử Tình có chút lo lắng đứa trong nhà, liền : "Chúng ta cũng nên trở về, trở về ta để cho Lâm Hưng đưa Thạch bà tử tới. Chờ nàng dâu vào cửa rồi, có người hầu hạ, ta lại mang về."
      ------
      Chú thích thêm:

      Áo bông: phải áo bằng vải bông mà là áo nhồi bông.

      Hợp bát tự: Hợp đây phải là phù hợp mà là hợp lại.


      Gạch xanh to
      [​IMG]

      Canh sâm bánh thịt
      [​IMG]


      Chương 400, kỳ quái

      Tử Tình từ thôn Kiều về nhà, vừa mới vào viên, Tiểu Phấn cười : "Chủ tử mới trở về? Gia trở về hơn nửa ngày rồi, chủ tử còn vào cửa nữa, gia cũng sắp tìm chủ tử rồi."

      Tử Tình nghe xong vui mừng chạy thẳng vào nội viện, vừa mới tiến vào cửa trong nghe thấy tiếng cười của Yên Nhiên và Thư Vĩ, vào nhà vừa thấy, quả nhiên hai đứa chơi đùa cùng Lâm Khang Bình ở thảm.

      "Làm sao mà cả ngày?" Lâm Khang Bình thấy Tử Tình vào cửa, đứng lên hỏi.

      "Thân thể Nhị ta tốt." Tử Tình muốn chuyện, đột nhiên nghĩ đến hai đứa ở đây, Lâm Khang Bình bế hai đứa lên, bảo Thư Vĩ dẫn Yên Nhiên tìm nha hoàn. Vừa vặn, Tiểu Phấn bưng tới chậu nước ấm cho Tử Tình, Lâm Khang Bình tự mình nhận lấy cho Tử Tình, sai nàng dẫn đứa rời .

      Tử Tình lúc này mới kể lại lần chuyện Hạ Ngọc vì sao sinh bệnh, Thu Ngọc náo loạn với Xuân Ngọc như thế nào, cùng với xem thân hôm nay, Lâm Khang Bình dùng khăn mặt lau mặt cho Tử Tình lượt, Tử Tình vội nhận lấy, tự rửa mặt.

      "Hay là tìm bà tử khác ? Thạch bà tử nương bên kia dùng quen rồi, đột nhiên có, nương cũng là dễ chịu, mặt khác, hôm nay Lâm An đưa hai nha đầu đến, ta đưa cho nương đứa, trong nhà còn lại đứa, bằng, để lại nha đầu này làm chút việc nặng, ngày mai ta mua bà tử." Lâm Khang Bình .

      , Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường tới đây, cũng là Tiểu Bạch qua cho bọn họ Tử Tình trở về rồi, liền cùng nhau tới hỏi tình huống của Hạ Ngọc chút. Tử Tình đành phải kể lại chuyện lần.

      "Vẫn là phái Thạch bà tử qua, ở cùng chúng ta mấy năm nay, cũng biết gốc biết rễ rồi, giống như đột nhiên mua, biết được phẩm tính, ngộ nhỡ qua, Nhị ngươi sai bảo nổi, cũng là tức giận suông. Dù sao chỗ ta cũng có bao nhiêu việc, hôm nay Khang Bình cũng đưa tiểu nha đầu qua đây, cũng đủ dùng rồi." Thẩm thị liếc mắt nhìn Tăng Thụy Tường .

      Tăng Thụy Tường nghe xong phản đối, vậy cũng là rất lo lắng cho Hạ Ngọc, lại cường điệu hỏi chút phẩm tính của nữ hài, có thể chịu được khổ cực chịu được vất vả hay , có dịu ngoan hay …. Tử Tình cũng nhất nhất trả lời.

      "Vậy ngươi tốn thêm chút tâm tư giúp Nhị ngươi . Tiểu ngươi ấy. Cũng nhiều việc, chỉ sợ cũng lo tới được. Thạch bà tử cũng phải dặn dò vài câu, thấy nhà Xuân Ngọc qua, nên đuổi là phải đuổi ." Tăng Thụy Tường với Tử Tình.

      "Cha, ta biết, ngươi yên tâm ." Tử Tình trả lời.

      Ý của Tăng Thụy Tường là lập tức đưa Thạch bà tử . Bằng , dựa vào thân thể của Hạ Ngọc, sắc thuốc cũng là việc phiền toái, cũng thể để cho Tiểu Văn theo giúp nàng mỗi ngày làm việc. Thẩm thị nghe xong thở dài, trở về là tìm chút vải vóc, trang sức gì đó cho Hạ Ngọc, đính hôn có thể sử dụng được.

      Hai người vừa , Tử Tình mới nhớ tới hỏi Lâm Khang Bình chuyện Việt Thành. Lâm Khang Bình nghe xong nhéo mặt Tử Tình : "Ta còn tưởng rằng việc nhà chúng ta quan trọng bằng việc nhà người ta chứ? Ngươi vào cửa bắt đầu chính là chuyện của Nhị ngươi, lúc này cuối cùng cũng nhớ tới ta."

      ra là, mấy quan lại ở Việt Thành kia đúng là tìm Lâm Khang Bình rút khỏi cổ phần, là trước kia biết thân phận của Lâm Khang Bình. Có nhiều mạo phạm. chỉ như thế, còn hỏi Lâm Khang Bình muốn mua kho hàng bến tàu hay . Lâm Khang Bình biết trong hồ lô của đối phương muốn làm cái gì, nào dám nhận mua kho hàng, còn khuyên mãi đối phương cần rút khỏi cổ phần đâu, lo lắng sau khi mình gây khó khăn cho việc làm ăn của mình.

      "Mà ta nhìn ra được, mấy người kia giống như là giả, nhất là Tri phủ Việt Thành kia, trong những người đó chức quan của lớn nhất, ra sức kiên trì. Người khác nào dám xen vào cái gì? Hình như là người nào chuyện giúp chúng ta, hơn nữa, quyền thế người này hẳn là thấp, bằng , Tri phủ Việt Thành kia cũng trở nên sợ hãi như thế, hơn nữa, còn muốn trả lại tiền hoa hồng trước kia cho chúng ta, ta muốn, là để lại kết giao bằng hữu. Ngộ nhỡ sau này Việt Thành có vấn đề. Cũng tiện để cho bọn họ bao che chút."

      Lâm Khang Bình xong từ bàn trang điểm lấy đến cái hộp. : "Đây là tiền lãi mấy tháng này, ta nghĩ. Thu hồi lại tiền vốn trước, tiền lãi sau đó ta còn muốn mua mấy chiếc thuyền lớn."

      Tử Tình nhận hộp hỏi: "Nhưng là, chúng ta cũng tìm người, làm sao có thể có người chuyện giúp chúng ta? Việc này, trừ bỏ bản thân chúng ta, cũng có người ngoài biết mà?"

      "Tiểu Tứ biết, ta gửi thư hỏi , ta cảm thấy giống ra tay, quả , hẳn là cho chúng ta tiếng. Trái lại ta cảm thấy Tri phủ phu nhân kia có chút khả nghi, nàng ta thăm hỏi nương ta, cũng có lý do đến nhà chúng ta, nhưng lại ở lại nhà chúng ta ăn cơm, ngươi cẩn thận ngẫm lại, ngày ấy, nàng có cái gì khả nghi? Nàng hỏi ngươi những cái gì?"

      Tử Tình ngẫm nghĩ, cũng chỉ nhớ được nàng cảm thấy hứng thú với mấy món đồ sứ kệ bác cổ, chỉ hỏi lai lịch của mấy món đồ sứ này.

      "Cái này đúng rồi, hẳn là có quan hệ đến nàng, bằng , êm đẹp, Tri phủ phu nhân, làm sao có thể hết lần này đến lần khác chạy đến nhà chúng ta, nghiên cứu đồ đạc nhà chúng ta? Mấy món đồ sứ kia, là nhà Tiểu Dực đưa tới, là Quan diêu thượng đẳng, bên ngoài thông thường nhìn ra, vậy, nàng là người biết hàng." Lâm Khang Bình .

      "Nhưng là, chẳng lẽ nàng là thân thích với Tri phủ Việt Thành? Thay bọn họ tới để dò đường?" Tử Tình hỏi.

      "Những mối quan hệ quan trường này rắc rối phức tạp, sao chúng ta có thể biết người ta là quan hệ gì? Chỉ là, nếu như lời nàng , chẳng lẽ là thiếu gia ra mặt cho chúng ta?" Lâm Khang Bình nghĩ tới mấy đứa kia, Văn Tinh Vực dù sao cũng lớn hơn chút, về nhà kể lại cho phụ thân chuyện Lâm Khang Bình Việt Thành, cũng là có khả năng.

      Tử Tình vừa nghe Văn Tam, cũng phải có khả năng, nhưng là, nàng làm sao cũng nhớ ra, mình ở trước mặt mấy đứa này cái gì.

      "Nếu phải là thiếu gia, vậy cũng có có thể là Tiểu Dực." Lâm Khang Bình lại bồi thêm câu.

      " thể chứ? Ta thường đàm luận chuyện của chúng trước mặt những đứa này, chỉ là mang theo mấy đứa bọn họ chơi, lại , Tiểu Dực còn như vậy, việc này có thể nghe hiểu được sao? đứa , chuyện có ai nghe?"

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình lo lắng, liền xoa đầu Tử Tình : "Quên , cần phải biết chung quy chúng ta biết được, tại những cái này đều là suy đoán, nhưng là Tri phủ phu nhân kia, ngươi về sau để ý chút, đừng để cho nàng hỏi thăm hết được nội tình của chúng ta. Ta lo lắng nàng như Hạ thái thái, tính toan tính thiệt hơn quá mạnh mẽ, hơn nữa, nàng cao minh hơn Hạ thái thái, nương ta cũng phải là đối thủ của nàng."

      Tử Tình nghe xong có chút rối rắm, giao thiệp cùng với những phu nhân nhà quan này đúng là phiền toái, Lâm Khang Bình nhìn biểu cảm của Tử Tình, ôm nàng vào trong ngực, cười : " có việc gì lớn, nhìn ngươi lo lắng này, đến cả bạc cũng đếm, ta vẫn là lần đầu tiên thấy ngươi như vậy."

      Tử Tình ôm thắt lưng Lâm Khang Bình, tựa vào trước ngực , làm buôn bán này quá thuận lợi cũng lo lắng, thuận lợi cũng lo lắng, nào có tiêu diêu tự tại như trước kia lúc làm buôn bán ?

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình giống như con mèo ỷ lại ở trong lòng , ngực tê rần, phát bế ngang lên, trực tiếp lên giường.

      Đều tiểu biệt thắng tân hôn, Tử Tình mấy ngày nay thần kinh vẫn luôn khẩn trương, thậm chí ngủ cũng ngủ ngon, hơn nữa hôm nay bôn ba ngày, bởi vậy lúc này, Lâm Khang Bình vừa trở về, hai người lăn qua lăn lại lần, Tử Tình tiến ngay vào mộng đẹp rồi.

      Tử Tình tỉnh lại, trời tối đen, nghe thấy bên ngoài tiếng Lâm Khang Bình và mấy đứa Thư Ngạn ở kháng cách vách thấp giọng chuyện, thế mới biết, bọn họ ăn xong cơm chiều, vội mặc quần áo đứng lên, hỏi: "Bà ngoại ngươi bọn họ đâu?"

      "Cũng ăn cơm xong rồi." Thư Ngọc trả lời.

      Tử Tình giận Lâm Khang Bình gọi nàng dậy, Lâm Khang Bình lại phân phó nha hoàn đưa đồ ăn lên, với Tử Tình: "Vừa nhìn ngươi là biết mấy ngày nay là có ngủ ngon, ăn cơm xong, lại ngủ thêm giấc tử tế nữa, yên tâm, ta , chúng ta cũng có đại gì."

      " biết, chúng ta có việc, cũng có ngươi chống đỡ. Nhưng là chỗ Nhị ta, ta còn phải giúp nàng cưới nàng dâu vào cửa, ta cũng coi như hoàn thành việc công đức lớn, về sau, cũng có thể bớt lo hơn chút rồi." Tử Tình .

      Đúng vậy, từ năm đó Hạ Ngọc bệnh nặng, Tử Tình bắt đầu xây phòng cho Hạ Ngọc, gần hai mươi năm rồi, Hạ Ngọc dường như trở thành trách nhiệm của Tử Tình, lão gia tử và Điền thị cũng là nhìn ra điều này, mới buông xuống trọng trách Hạ Ngọc. Chỉ mong lần này Tử Tình có nhìn nhầm.

      Ăn cơm xong, Tử Tình kiểm tra chút bài tập của mấy đứa Thư Ngạn, lại chơi hồi cùng mấy đứa ở phòng chơi, mới đuổi bọn họ về phòng riêng ngủ.

      ra, Tử Tình thà rằng giúp mình là Văn Tam, cũng muốn là Tiểu Dực, Văn Tam dù sao có mấy năm nay giao tình ở đó, quan trọng nhất là, trong lòng Văn Tam buông nàng xuống rồi, chỉ là bằng hữu thuần túy thời niên thiếu, cho nên, phần hữu nghị này mới càng trân quý. Nhưng Tiểu Dực, Tử Tình còn biết lai lịch của , càng quan trọng hơn là, Tử Tình lo lắng Tiểu Dực là nhi tử của người Lâm Khang Bình cứu kia, đến nay, Tử Tình còn biết họ gì.

      Tử Tình ở trong lòng Lâm Khang Bình ngủ được, lại dám nhích tới nhích lui, rất là dày vò, Lâm Khang Bình vuốt mặt Tử Tình, nén giọng cười : "Xem ra, vẫn là phải vận động trận, ngươi mới có thể thành thành mà ngủ."

      "Trong lòng người ta rầu rĩ, ngươi vẫn còn có tâm tư. Ngươi , Tiểu Dực có giống nhi tử của người ngươi cứu kia hay ?" Tử Tình vẫn là ra nghi vấn trong lòng.

      Lâm Khang Bình nghe xong sửng sốt, hỏi: "Làm sao ngươi lại nghĩ như vậy? Nhưng là, hai người này thoạt nhìn giống nhau sao? Ngươi vừa cái này, ta cũng là cảm thấy có vài phần tương tự, nhưng rốt cuộc là chỗ nào tương tự, nhất thời ta cũng lên được."

      Hai người lúc ánh mắt, lúc cái mũi, lúc còn miệng, cuối cùng, ai cũng có kết luận, Lâm Khang Bình : "Thực ra ngũ quan cũng cảm thấy giống nhiều, chính là cỗ thần thái kia, đề phòng và xa cách đối với người xa lạ, những cái đó đều rất giống. Chẳng qua lại, công tử nhà giàu đều có vị đạo đó khác nhiều lắm."

      Tử Tình nghe xong nhéo bắp thịt lưng Lâm Khang Bình cái, : "Những cái này phải là vô nghĩa sao? có khác gì ."

      Cuối cùng, vẫn là Lâm Khang Bình dỗ dành Tử Tình.

      Ngày hôm sau, Tử Tình cùng Thu Ngọc Thanh Nguyên miếu chuyến, hợp bát tự cho Tiểu Văn, sư phụ trong miếu là nhân duyên tốt, Thu Ngọc nghe xong bái tạ, lại cầu ngày tốt đặt lễ đính hôn, là vào ngày hai mươi sáu tháng mười, hai người lại vội vàng đưa tin cho Hạ Ngọc, lần này, Tử Tình còn cầm cho người tên Thủy Hoa kia mấy mảnh vài bông hoa mịn, bằng , ngày đặt lễ đính hôn cũng thân xiêm y tốt.

      Hạ Ngọc nghe xong những cái này, tinh thần tốt lên rất nhiều, dặn Tiểu Văn theo Tử Tình vào thành An Châu mua bộ vòng tay bạc, chuẩn bị làm lễ đính hôn cho nhà . Lúc Tử Tình muốn ra cửa đưa vải vóc cho Thủy Hoa, nghĩ tới vợ chồng Âu Dương vào cửa rồi.
      Last edited: 31/10/15
      Nhược Vân thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 401, Tri phủ đại nhân

      Editor: Trạch Mỗ

      Tử Tình thấy thím Âu Dương vội cười : " muốn nhà thím chuyến đây, hôm nay chúng ta trở về từ Thanh Nguyên miếu, sư phụ là nhân duyên tốt, thím yên tâm . Ngày đặt lễ đính hôn ngay vào hai mươi sáu, thím có gì muốn ?"

      Thu Ngọc suy cho cùng cũng lớn tuổi hơn, vội lôi kéo Tử Tình : "Thím nó hôm nay đến nhất định là có chuyện gì, bằng, nghe xem ý của thím nó trước ."

      Tử Tình lúc này mới nghĩ đến, hai người tới đây hôm nay, nhất định phải là tới hỏi tin, nhà đâu có gấp gáp như vậy?

      Thím Âu Dương cầm cái hộp gỗ trong tay, đưa cho Tử Tình, Tử Tình nhận lấy vừa nhìn, phải là trâm cài hôm qua mình tặng sao? Chẳng lẽ đối phương vừa ý cửa hôn này?

      Thấy Tử Tình nhìn bọn họ, thím Âu Dương : "Đại chất nữ, ngươi cũng phải người ngoài, ta cứ việc thẳng thôi. Trâm cài này của ngươi, hôm qua chúng ta cũng nên lấy, bởi vì, mới vừa vào trong nhà, người trong thôn thấy trâm cài đầu nữ oa nhà ta, đều tới nhìn cái, người này sờ sờ, người kia cắn cắn, hạt châu bên liền rơi viên, gia bà ta cùng đám chị em dâu biết được, đều xúm xít tới, người người khóc than, muốn bán cây trâm này, cho gia bà ta bốc thuốc. Ta đâu có chịu, bởi vậy, trận ồn ào. Sáng sớm hôm nay, ta nhờ Đại tức phụ cùng với Đại nhi tử ta vào thành, muốn đem trâm cài sửa chữa, thuận tiện hỏi xem trị giá bao nhiêu tiền, đáng tiếc, chưởng quầy , trâm cài này trị giá hơn mười lượng bạc, sửa trâm cài này cũng phải năm trăm đồng tiền lớn, chúng ta cũng cầm nổi, bởi vậy, trả về cho các ngươi, xin lỗi, Đại chất nữ, cái trâm châu tốt đẹp, bị chúng ta làm hỏng rồi."

      Tử Tình vừa nghĩ cái, vẫn là mình suy nghĩ chu toàn, chẳng qua, vừa nghe trâm cài này bị nhiều người sờ soạng như vậy. Thậm chí còn có người cắn, Tử Tình tuyệt đối muốn nữa rồi. Liền : "Thím, vốn là ta suy nghĩ chu đáo, chẳng qua. Lễ tặng rồi có lý lấy lại. Nếu trâm cài này còn trị giá mấy lượng bạc, các ngươi hãy cầm bán, mua thêm chút đồ cưới cho nha đầu. Hoặc là giữ lại cho các ngươi cưới con dâu, cũng coi như Nhị ta cho các ngươi thêm sính lễ, ngoài ra, đây có mấy mảnh vải, vốn định đưa cho nha đầu nhà ngươi, cầm làm mấy bộ quần áo, chờ ngày đặt lễ đính hôn mặc."

      Thím Âu Dương nghe xong run run rẩy rẩy cảm ơn. nghĩ tới bỗng chốc có thể có sính lễ hơn mười lượng bạc, lúc này, bạc nàng cưới con dâu cũng có rồi. Sau khi hai vợ chồng rồi, Thu Ngọc oán trách Tử Tình nên tặng trâm cài cho nàng ta sớm như vậy, : "Bây giờ tốt rồi. Trâm cài này hơn phân nửa vào nhà nàng về được, khẳng định đem bán, cho nhà họ cưới dâu dùng. Quá đáng tiếc, câu trâm châu tốt như vậy."

      Hạ Ngọc nghe Thu Ngọc oán giận, trợn mắt nhìn nàng cái, : "Cho cho rồi, ta thấy nhà nàng cũng giống như là thích tham tiện nghi, chừng cho đứa thêm mấy đồ hồi môn, cho dù người ta cái gì cũng thêm. Cầm cưới dâu rồi, chúng ta cũng chịu thiệt, nuôi nữ hài lớn như vậy cho chúng ta, cho chút đồ cũng là nên."

      Thu Ngọc nghe xong còn muốn cái gì nữa, thấy vẻ mặt Hạ Ngọc, vẫn là nuốt về. Sửa miệng hỏi: "Thế Tiểu Văn còn cần mua vòng tay bạc ?"

      Hạ Ngọc suy nghĩ chút : "Trước cần, mua chỉ sợ lại cầm về, chờ thành thân ta cấp bù nàng cũng là giống như thế."

      Tử Tình thấy có chuyện gì, bèn cùng Thu Ngọc cáo từ, Thu Ngọc vẫn còn than thở, Tử Tình biết nàng là tiếc cây trâm châu kia mất hơn mười lượng bạc, xem ra, thói quen lâu ngày của người vẫn là có chút khó sửa, chẳng qua, Tử Tình vẫn là cảm thấy Thu Ngọc thuận mắt hơn trước kia.

      Tử Tình về nhà mẹ đẻ trước, trò chuyện cùng Thẩm thị chút, nghĩ đến biểu cảm nhe răng nhếch miệng đau thịt kia của Thu Ngọc ở xe, nhịn được cười lên tiếng, thấy Thẩm thị hỏi mình, Tử Tình cười : " có gì, chỉ là cảm thấy Tiểu buồn cười. Trong lòng nàng quá nửa suy nghĩ, đáng tiếc, sao cho nàng cây trâm châu này chứ? Hôm qua còn có phản ứng lớn như vậy, hôm nay nghe là trị giá hơn mười lượng bạc, cũng làm nàng hết sức đau lòng rồi."

      Thẩm thị nghe xong cũng cười : "Tiểu ngươi chỉ có chút tật xấu đó, bây giờ khá hơn nhiều, nếu đổi lại trước kia, còn trực tiếp mở miệng đòi ngươi? Ngươi cũng là, nhà nông dân, đâu có cần dùng đến trâm cài gì đó, đây phải tìm việc sao?"

      "Như thế, ta còn nhớ trước kia ta cho Tú Thủy quần áo, Tiểu thấy được luôn nàng cũng muốn, lần này còn có mở miệng. Ta cũng là thấy nương kia tệ, nghĩ định xuống thay Nhị , cũng thể cho nàng vòng ngọc tay ta, đó là bà ngoại cho ta, cái khác, ta cũng mang thứ gì cả."

      Tử Tình cảm thấy mình suốt ngày chỉ xoay quanh Tình viên cùng nhà mẹ đẻ, thực có từng trải cuộc sống gì, nhân tình qua lại là tinh thông lắm, suy nghĩ vấn đề vẫn là đơn giản, phần lớn là dựa vào thích của mình, có lẽ là cuộc sống sau khi kết hôn trôi qua quá thuận lợi, có cha mẹ chồng chị em dâu tiểu , Lâm Khang Bình cái gì cũng theo mình.

      "Ngươi cũng còn có hỏi qua ý của Nhị ngươi, ngươi định rồi, ngươi đứa này, có khi thấy rất thông minh, có khi cũng là kẻ hồ đồ." Thẩm thị cười .

      "Lời này của nương cũng là đúng, ta cũng cho là như thế." Tử Tình cười thừa nhận.

      Thẩm thị thấy vẻ mặt Tử Tình, phì cười, : " ra ngoài nửa ngày, vẫn là về trước . Khang Bình nhà ngươi nhớ nhung đấy."

      Tử Tình nghĩ tới Thẩm thị như vậy, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện buổi chiều hôm qua, hơi đỏ mặt, : "Đến cả nương cũng giễu cợt ta." xong chạy luôn.

      Thẩm thị thấy lắc đầu cười ngừng, vừa vặn Tăng Thụy Tường vào, hỏi: "Làm sao mà ngươi mình người ngồi bật cười, Tình nhi lại chạy thẳng đường, có việc gì gấp đến ta vào cũng nhìn thấy."

      Thẩm thị liền kể lại chuyện hôm qua, : “Lúc trước ta còn lo lắng nữ tế mình hàng năm ở bên ngoài dễ dàng có tâm tư khác, bây giờ cũng là yên tâm rồi, bất kể như thế nào, đối với Tình nhi đúng là thể chê."

      Tăng Thụy Tường nghe xong cũng là nhớ tới thân thế của mình, Thẩm thị ý thức được mình nhỡ miệng, vội lái , là muốn đến nhà Tử Tình ăn cơm.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Lâm Khang Bình là muốn Khang trang tìm người Chanh viên hái cam, Tử Tình nghe xong bỗng nhiên nhớ tới lời của Phó phu nhân ngày đó, : " bằng chúng ta mua núi hoang phía sau Chanh viên, vẫn trồng cam và nuôi dê, cam có thể mở rộng ít đến nơi khác, Phó phu nhân trong thành An Châu cũng có người muốn, bây giờ chúng ta cũng biết những phu nhân nhà quan này, ngươi ."

      "Theo ngươi, bạc đều ở trong tay ngươi, ngươi mua mua, dù sao người trong trang cũng thiếu, mới vừa đón dâu, thêm ra đến hơn mười hộ, vừa vặn có thể tách ra chút."

      Tử Tình nghe xong liền nhớ tới cái hộp ngày ấy Lâm Khang Bình cho nàng, ngân phiếu này còn chưa có xem qua đâu, bèn lấy hộp ra, ngân phiếu đều là ngàn lượng, Tử Tình vừa đếm, lại có thể có hai vạn lượng, liền hỏi: "Sao có nhiều như vậy, cứ như vậy, sang năm có thể hồi vốn rồi."

      "Đúng vậy, cuối năm còn có thể cầm về hai vạn, cần đến hai năm, thu hồi lại vốn, lúc này ta cũng yên tâm rồi."

      Tử Tình cùng Lâm Khang Bình thương lượng chuyện mua núi, muốn ra ngoài, Phó đại nhân sai người đưa bái thiếp đến, là có việc muốn gặp mặt Lâm Khang Bình lần.

      Lâm Khang Bình nhìn thoáng qua Tử Tình, thầm nghĩ, chỉ sợ phải là Phó đại nhân cho mời, chỉ là, hôm qua vừa trở về, sao đối phương lại biết? Nghĩ vậy, trong lòng Lâm Khang Bình có mấy phần thoải mái, cảm giác mình như là bị người giám thị, chẳng qua, những lời này, với Tử Tình.

      Lâm Khang Bình rồi, Tử Tình nhớ tới nha hoàn Tiểu Hòa Tiểu Trúc mới tới, mới tám chín tuổi, đưa cho Thẩm thị hiển nhiên thích hợp lắm, liền để cho Tiểu Hoàng qua, hai nha đầu này, vẫn là ở lại Tình viên, để cho Tiểu Lục tốn chút tâm tư huấn luyện, nghĩ vậy, Tiểu Lục cùng Tiểu Phấn cũng mười sáu, cũng nên tìm đầu ra cho các nàng rồi.

      Tử Tình nghĩ tới những việc này, Tiểu Phấn tới đây , hình như nghe Ôn bà tử , Đại nữ nhi của nàng lại sinh nhi tử, Tiểu Phấn biết Tử Tình có qua lại thân thiết với Bảo Phượng, bèn nhắc nhở Tử Tình.

      Tử Tình nghe xong vội chuẩn bị đồ, mang theo Tiểu Phấn cùng Lâm Mạch ra ngoài, gặp Bảo Phượng, biết mẫu tử bình an, Tử Tình cũng vui mừng cho Bảo Phượng, đây là đứa thứ ba của nàng, bây giờ nàng cũng là nam nữ song toàn rồi, cuộc sống trong nhà cũng là càng ngày càng tốt, Tử Tình tự đáy lòng mà cao hứng thay cho nàng, hai người cùng trò chuyện, chỉ là trao đổi chút kinh nghiệm nuôi con, biết Bảo Phượng vừa sinh xong đến hai ngày, Tử Tình cũng ở lại lâu.

      Từ nhà Bảo Phượng ra, Tử Tình nghĩ tới Tú Thủy, cũng biết cuộc sống năm này như thế nào rồi, là có chút nhớ nhung, đó là phần ấm áp đầu tiên ngoại trừ tình thân Tử Tình cảm nhận được khi mới tới thời này, thoáng cái, hai mươi mấy năm trôi qua, tất cả những người lòng dạ đối xử tốt với Tử Tình, Tử Tình đều ghi tạc trong lòng.

      Tử Tình về nhà, Lâm Khang Bình còn chưa có trở về, lúc này, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị qua ăn cơm, Tử Tình đoán Lâm Khang Bình hẳn là Phó đại nhân giữ lại ăn cơm rồi, liền bảo mọi người ngồi xuống, Tăng Thụy Tường nghe Lâm Khang Bình đến chỗ Phó đại nhân, hỏi: "Khang Bình phải là hôm qua mới trở về, sao Phó đại nhân lại biết?"

      Cái này Tử Tình đúng là nghĩ tới, lập tức bị hỏi khó rồi, Thẩm thị nghe xong : "Có lẽ là đúng dịp, hoặc là Khang Bình trở về, cũng có người nhìn thấy."

      Tăng Thụy Tường nghe xong cũng gác lại việc này, có suy nghĩ nhiều.

      Lâm Khang Bình là vào giờ Thân xế chiều mới trở về, Tử Tình vừa hỏi, quả nhiên là Tri phủ Tần đại nhân muốn gặp Lâm Khang Bình, nhờ Phó đại nhân giới thiệu gặp mặt, giữa trưa, ba người uống chút ở Phong Di cư.

      "Bây giờ, ta cũng là xác định kiện, chính là Tri phủ Việt Thành và Tri phủ An Châu có quan hệ gì đó, bởi vì Tần đại nhân nhằm vào ta bóng gió thăm dò chuyện Kinh thành, chắc là Kinh Thành có người chuyện giúp chúng ta, Tri phủ Việt Thành mò ra nội tình của chúng ta, nhờ Tần đại nhân hỏi thăm hai, chỉ là, Tần đại nhân này cũng , ta cũng tiện hỏi nhiều."

      " như vậy, phải là Văn Tam chính là Tiểu Dực rồi, ngươi cũng đừng hỏi thăm nữa, dù sao đối phương cũng muốn làm cho chúng ta cảm kích, hỏi ngược lại tốt, hồ đồ chút thôi, dù sao cũng là chuyện tốt."

      " bậy bạ gì đấy? Nào có đạo lý biết ơn báo?" Lâm Khang Bình nhéo mặt Tử Tình cười .

      "Đúng rồi, ngươi cũng là biết ơn báo, nhưng chúng ta phải là biết ơn sao? Đành phải hồ đồ rồi." Tử Tình cười .

      "Ta cũng là nghĩ tới, lại có thể mơ hồ quen biết vị Tri phủ đại nhân, lại còn thành thượng khách của Tri phủ đại nhân, cũng là chuyện có." Lâm Khang Bình cười .

      Chỉ là, chuyện này rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu đây, hai người ai cũng biết.

      Chương 402, tâm tư mỗi người

      Editor: Trạch Mỗ

      Đảo mắt, đến hai mươi sáu, là ngày đính hôn của Tiểu Văn, bởi vì Tăng Thụy Khánh và Tăng Thụy Tường đều thể trước giữ thể diện, vẫn là Tử Tình cùng Thu Ngọc trước, lần này, Hạ Ngọc cũng cho nhà thêm trang sức đính hôn nữa, chỉ là cho hai xấp vải bông, vẫn là Tử Tình đưa qua cho.

      Nhà Hạ Ngọc bày hai bàn tiệc rượu, có bà cùng thúc thúc, thím của Tiểu Văn cùng với lí chính và mấy vị trưởng giả trong thôn, Hạ Ngọc vẫn là thể ra ngoài tiếp khách, nhưng là tinh thần xem ra tốt hơn ngày đó chút, Tử Tình cũng hơi thở phào nhõm.

      Từ thôn Kiều trở về, Lâm Khang Bình mua mảnh núi hoang kia, sau khi thu cam xong, vừa lúc mùa nông nhàn, Lâm Khang Bình tìm mấy người giúp đỡ Tăng Thụy Tường Tuệ sơn trồng cây, đồng thời, từ Khang trang tìm vài người đến sửa sang lại núi hoang, chẳng qua, lần này có xây tường viện, dùng là tường rào bụi gai, khác Khang trang lắm.

      Tử Tình theo nhìn cái, tổng cộng có bốn đỉnh núi, có hơn năm trăm mẫu, Lâm Khang Bình từ Khang trang đưa đến bốn hộ gia đình, hộ gia đình phụ trách đỉnh núi, trừ quản lý cây cam, còn phải kèm thêm nuôi gà và nuôi dê, bởi vì có Vương Thiết Sơn ở đó, nữ nhi của Vương Thiết Sơn gả cho tiểu tử ở Khang trang, lần này, Lâm Khang Bình điều cả nữ nhi nữ tế của Vương Thiết Sơn tới, còn có mấy hộ khác cũng là từng chăm sóc cây ăn quả hoặc nuôi trồng ở Khang trang, biết, Lâm Khang Bình bảo bọn họ hỏi Vương Thiết Sơn, Lâm Khang Bình nâng Vương Thiết Sơn lên làm quản , đồng thời phụ trách ươm giống.

      Ngày hôm đó, Lâm Khang Bình vừa triệu tập người đào ngó sen ở Tình viên, nghĩ tới Thẩm thị cùng Phó phu nhân, Tần phu nhân với Hạ thái thái đến, Tử Tình thấy trong vườn lộn xộn, vội : "Cũng là khéo, biết các ngươi đến, lùi lại ngày làm việc rồi."

      "Đây có cái gì? Chúng ta vừa vặn còn chưa từng thấy đâu, vừa khéo nhìn cái, còn có thể ăn bữa củ sen tươi mới. Ngươi chào đón chúng ta chứ?" Tần phu nhân cười .

      Tử Tình nghe xong chỉ đành phải cười : "Phu nhân nơi nào chứ, chúng ta cửa nhà nghèo này, khách quý giống như ngài, cũng là cầu cũng cầu được."

      "Mới tướng công nhà ngươi ngọt miệng. nghĩ tới miệng ngươi cũng như ăn mật ăn đường. Lão gia nhà ta cũng là khen tướng công nhà ngươi dứt miệng, nhìn ra, tuổi còn trẻ. có thành tựu này, vậy mà suy nghĩ xa như vậy, dám xuất dương kiếm bạc của người Tây Dương." Tần phu nhân cười .

      Hạ thái thái còn biết Tần đại nhân gặp Lâm Khang Bình, cho nên nghe xong lời của Tần phu nhân, có vài phần hiểu, chẳng qua, Hạ thái thái cũng là nghe chuyện. Việc làm ăn của Lâm Khang Bình làm , hơn nữa còn là có quan hệ với người Tây Dương. Liền cười : "Đúng vậy, con dâu ta cũng là được từ tỷ tỷ nàng cho ít thứ tốt, tỷ tỷ này từ thương nàng, cái gì cũng tiếc. Ta là nhìn đá quý gì đó đồ trang sức giống với đồ của chúng ta, ra là hàng Tây Dương. Bạc của người Tây Dương có thể dễ kiếm như vậy? Lâm Khang Bình này đúng là có bản lĩnh."

      Lời của Hạ thái thái vừa nịnh Tử Tình, cũng chỉ ra Tử Vũ và Tử Tình là tỷ muội tình thâm, lời này Tử Tình vẫn là nghe ra được, đương nhiên, Phó phu nhân cùng Tần phu nhân tất nhiên cũng nghe ra được.

      Phó phu nhân thầm nghĩ, muốn thân thiết, Tử Tình cũng là thân thiết với Tử Hỉ, cổ phần xưởng thủy tinh này cũng là cho Tử Hỉ ba thành. Hơn nữa, nghe ý tứ của nữ nhi, sau khi sinh Tử Hỉ bao lâu là ở riêng rồi, Thẩm thị phải ra ngoài làm việc đồng áng, toàn dựa vào Tử Tình nuôi nấng Tử Hỉ, chờ khi Tử Vũ sinh ra. Điều kiện trong nhà chuyển biến tốt đẹp rồi, Thẩm thị cũng có ra ngoài làm việc nữa, ở lại trong nhà trông Tử Vũ, cho nên muốn thân thiết, vẫn phải là tình cảm của Tử Hỉ và Tử Tình sâu sắc.

      Cho nên, Phó phu nhân nghe xong lời của Hạ thái thái, cũng cười : "Ta năm nay thế nào thấy nữ nhi nhà ta mặc bộ xiêm y the mỏng màu nhũ đỏ bạc bên trong da hồ ly, xấp vải kia, cũng là phải mấy chục lượng bạc, nàng là Tử Tình cho, cũng là từ chỗ người Tây Dương tới được, đúng là đẹp ."

      Tần phu nhân nghe xong cười : "Phải ? Tử Tình, nhà ngươi còn có những thứ tốt gì, bằng để cho ta cũng mở mang tầm mắt?"

      Tần phu nhân lo tìm thấy cơ hội vào nội viện nhà Tử Tình tham quan, vừa khéo hai người này như vậy, cũng là cho Tần phu nhân tìm được cớ.

      Tử Tình cười : "Nhà ta có thể có thứ tốt gì? Chỉ là mấy thứ đồ tướng công nhà ta khi ở bên ngoài thấy chơi hay đẹp mắt nên mua về, cũng là thích mới mẻ, phu nhân có đồ tốt gì chưa từng thấy? Ta cũng dám bêu xấu, vội vàng cầm đến, chẳng phải là làm trò cười cho người trong nghề rồi?"

      " cái này, ta cũng là nhớ tới việc, Tử Tình, mì chỉ bạc lần trước sinh nhật Yên Nhiên nhà ngươi kia, là mua được ở đâu, mấy hôm nay lão thái thái nhà ta khẩu vị tốt, muốn ăn mì sợi, ta nghĩ tới mì chỉ bạc kia nhà ngươi, nhưng là, toàn bộ phủ An Châu cũng có nha?" Hạ thái thái hỏi.

      "Đúng là có, đó là từ Kinh Thành đưa tới ? Ta về nhà vừa kể, lão thái thái nhà ta cũng muốn ăn, nàng vốn là người phương Bắc, thích ăn mì phở, ta tìm vòng cũng có tìm được, hồi tết, bảo nữ nhi của ta mang hộ về chút, cũng có cái vị kia của nhà Tử Tình, còn có điểm tâm này, cũng là tinh xảo đa dạng chưa từng thấy." Phó phu nhân .

      "Ngươi vừa lời này, ta cũng là nghĩ tới, khi đó trong hòm Văn gia đưa tới còn có ít mì mừng thọ, nhưng là, ta thấy được điểm tâm mà?" Hạ thái thái .

      Thẩm thị nghe xong hỏi Tử Tình: "Vẫn còn có? Tìm ra đây tặng cho người ta hai bánh?"

      "Nương, qua nửa năm rồi, nếu còn, sớm sinh ra bọ rồi." Tử Tình trả lời.

      Tần phu nhân nghe xong thầm nghĩ, xem ra, khách quý ở Kinh Thành Tử Tình quen biết còn chỉ nhà Văn gia. Nhưng là, nàng trở về hỏi thăm qua, Lâm Khang Bình cũng chỉ là gã sai vặt từ Văn gia ra, là gã sai vặt bên người Tam thiếu Văn gia, giúp đỡ Tam thiếu gia làm buôn bán vài năm, cũng có đạo lý bảo vệ như vậy.

      Đúng lúc này, Tiểu Phấn hỏi: "Nãi nãi, gia có lươn, bữa trưa giữ mấy vị khách nhân ở lại nếm thử."

      Tử Tình lo làm sao đổi đề tài đây, nghe xong vội : "Được, còn có, nhặt lấy củ sen tốt nhất, đưa đến phòng bếp, làm nồi canh xương hầm củ sen. Cái khác bảo Tiểu Tử xem mà làm, phải mới mẻ hơn chút."

      Tiểu Phấn rồi, Tử Tình với mấy vị trưởng bối: " bằng bốn người các chơi vài vòng, giữa trưa vừa vặn ăn đồ tươi mới, đúng là tới đúng dịp, bằng , ta còn muốn đưa cho các nhà đấy. Hôm qua vừa hái cam xong, nghĩ tới chờ hôm nay lại có củ sen, đều đưa cho các vị trưởng bối. phải là thứ tốt gì, mấy vị phu nhân thái thái đừng ghét bỏ mới được."

      Phó phu nhân nghe xong với Tần phu nhân: "Cam nhà Tử Tình đúng là ngọt hơn nhà khác chút, chúng ta mang sọt về trước, chờ ăn xong rồi, lại phái người đến lấy, chúng ta nếu mang nhiều, trong nhà cũng để được, có bị hỏng đáng tiếc."

      Tần phu nhân nghe xong cười : "Cái này cũng thành da mặt dày rồi, ăn xong rồi còn muốn lấy về, ngươi , ta tặng ngươi đáp lễ gì mới được đây?"

      Thẩm thị nghe xong vội : "Phu nhân tặng ít thứ rồi, đồ này của chúng ta là nhà mình trồng, cũng đáng bao nhiêu tiền, cũng chính là coi mọi người là người ngoài, bằng , ai còn biết xấu hổ tặng? có khiến cho người ta chê cười chúng ta tặng nổi lễ lấy đồ đáng giá tiền này cho đủ số."

      Lời của Thẩm thị làm cho Phó phu nhân nhớ tới ngày ấy Hạ thái thái cười nhạo quản gia nhà Tiểu Dực, có tiền tặng lễ chỉ tặng bức chữ, còn thiếu chút nữa chọc phải phiền toái, nhịn được cười trộm. Vừa vặn, Tử Tình cũng nhớ đến việc này, thầm cười trộm.

      Tần phu nhân vẫn chú ý Tử Tình, thấy Tử Tình cùng Phó phu nhân cười trộm, liền hỏi: "Hai người các ngươi vui vẻ cái gì vậy? Còn mau ra, người vui bằng mọi người vui, ta thấy hai người các ngươi ràng có gì dấu diếm."

      Hạ thái thái thấy Tử Tình cùng Phó phu nhân cười trộm, lập tức cũng phản ứng lại, có chút đỏ mặt. Tần phu nhân là người khôn khéo cỡ nào, vừa thấy thân sắc của Hạ thái thái đúng, bèn hỏi tới nữa.

      Cũng may Thẩm thị phải cố ý, xong liền dẫn theo mọi người vào Tây phòng, Tiểu Bạch bày mạt chược xong, Tiểu Hoàng bây giờ theo sau Thẩm thị, cũng biết nhắc Thẩm thị hai rồi.

      Bốn vị phu nhân thái thái ngồi xuống, Tiểu Bạch để cái bàn bên cạnh chỗ ngồi mỗi người, mang nước trà điểm tâm lên, rồi rời , Tần phu nhân nâng chung trà lên nhấp ngụm, : "Tử Tình, ngươi chưa từng nghĩ tới hay sao, mở cái cửa hàng ở An Châu, chuyên bán hàng Tây Dương, ta nghe , vải dệt bằng máy của bọn họ, thế nhưng so với vải chúng ta hay dùng còn rẻ hơn bền hơn."

      Tử Tình nghe xong sửng sốt, hỏi: "Phu nhân thấy vải dệt bằng máy của bọn họ sao?"

      "Ừ, từng thấy hồi ở Lĩnh Châu, bên đó gần Việt Thành, cũng có chút thuận tiện cho hàng ngoại vào thành."

      "Nhà ta cũng có ít, quả là bền hơn của chúng ta, ta cũng đúng là nghĩ tới mở cửa hàng, việc này, đều là tướng công nhà ta quan tâm. Ta cũng là nghe qua, nếu có thể mua được máy dệt hơi nước của người Tây Dương về nghiên cứu tốt rồi." Tử Tình thuận miệng .

      "Ồ, chủ ý tốt như thế, bằng bảo Khang Bình nhà ngươi làm thành việc này, quay đầu, nếu cần dùng người mà , bảo lão gia nhà ta tìm vài người biết việc thạo nghề cho." Tần phu nhân .

      "Việc này, ta cũng biết, phải hỏi tướng công nhà ta, ta cũng chỉ là từng nghe nhắc tới câu." Tử Tình vội giải thích.

      "Đúng vậy, ai có thể biết những việc kia? Ta thấy nữ nhân chúng ta ấy à, chỉ cần học biết tiêu tiền như thế nào là được. Việc kiếm tiền này, tự nhiên có đám nam nhân lo." Phó phu nhân .

      Phó phu nhân cũng là nghe hiểu ý của Tần phu nhân, sợ Tử Tình biết nông sâu, vội chuyển chủ đề, Lâm Khang Bình muốn hợp tác, cũng chỉ có thể là tìm lão gia nhà nàng hợp tác, dù sao cũng là biết gốc biết rễ, huống chi, thế lực của lão gia nhà nàng cũng yếu, qua hai năm nữa, Tri phủ An Châu này còn biết là ai làm đâu? Tử Phúc cùng Tử Hỉ ở Kinh Thành có Văn gia cùng nhà Tiểu Dực tương trợ, kinh tế có hoa hồng xưởng thủy tinh làm hậu thuẫn, thăng cấp là tất nhiên.

      Tần phu nhân nghe xong cười : "Cũng phải là lời này, đây mới là có phúc khí đấy. Ta cũng là quan tâm suông rồi."

      Ngữ điệu của Tần phu nhân vừa chuyển, Phó phu nhân cũng nhiều lời nữa, mà Hạ thái thái hiểu được, : "Nhà Tử Tình nếu mua được máy dệt hơi nước của người Tây Dương, vừa vặn mở xưởng dệt, muốn ta , vừa làm liền làm lớn chút, ta còn chưa có nghe xưởng dệt nhà ai là dùng máy móc của người Tây Dương đâu."

      Ý của Hạ thái thái là giống như thủy tinh các nhà hùn vốn, nhưng là thấy Tần phu nhân ở đây, vẫn là ra lời này, dù sao chỉ cần Tử Tình làm lớn, đến lúc đó, chắc chắn thể thiếu chỗ tốt của Tử Vũ. Huống chi, nàng còn có ba nữ tế, cũng đều cơ bản nhàn rỗi ăn tài sản tổ tiên để lại đấy, xem ra, là lúc giới thiệu nữ tế nàng quen biết với Lâm Khang Bình rồi. Đáng tiếc, Tử Vũ lại cứ có ở bên cạnh.
      Last edited: 31/10/15
      Nhược Vân thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 403, Hạ thái thái bị từ chối

      Editor: Trạch Mỗ

      Thẩm thị nghe xong lời của Hạ thái thái, có vài phần vui, : "Việc làm ăn của nữ tế ta đủ lớn rồi, đâu có làm đến? Bạc đời là kiếm hết, ta à, thường với mấy đứa , làm người tối kị chính là lòng tham, có lòng tham tham lớn, càng thể vãn hồi, có thể gặp phiền toái rồi. Làm người quan trọng nhất là vui vẻ, mới sống có vài thập niên, đừng đợi đến khi già rồi, mới phát , mình chỉ toàn kiếm tiền, thê tử con cái cũng chăm sóc cẩn thận, thế mới oan đấy. Hối hận cũng còn kịp rồi, các ngươi có đúng ?"

      Tần phu nhân nghe xong cười : "Hóa ra tỷ tỷ là oán giận nữ tế lạnh nhạt với nữ nhi, để cho nữ nhi mình trông phòng. Tử Tình, nghe thấy , lời này, kể lại cho tướng công ngươi, để cho nghe chút, nhạc mẫu có ý kiến rồi, bạc này, vẫn là để lại cho người khác kiếm thôi."

      Tần phu nhân vừa đùa, tất cả mọi người nhìn Tử Tình cười, xấu hổ của Hạ thái thái cũng biến mất rồi, nhưng là Tử Tình bị trêu ghẹo mặt đỏ chót, vội mượn cớ chạy ra ngoài. Ai ngờ vừa ra khỏi cửa, lại cứ chui vào trong lòng Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình đỡ Tử Tình, hỏi: " đụng vào chỗ nào chứ? Bao nhiêu tuổi rồi? còn nôn nôn nóng nóng như vậy, làm sao làm cho người ta yên tâm?"

      Mấy người Tần phu nhân ở trong phòng nghe thấy được, cười : " đúng là Tào Tháo, Tào Tháo đến ngay. Khang Bình, vừa rồi nhạc mẫu ngươi còn oán giận ngươi lạnh nhạt với Tử Tình, vừa khéo ngươi tới rồi."

      Lâm Khang Bình nghe xong đứng ở cửa cười : "Hơn nửa năm này đúng là như thế, sau này ."

      Thẩm thị cười với Lâm Khang Bình: "Ngươi tin à? Đây là mấy người các nàng có việc gì lấy ngươi ra chọc ghẹo đấy. Lát nữa mời thêm mấy ly rượu ."

      "Tuy là trêu ghẹo, cũng là lời , khó được Tình nhi của chúng ta trách tội. Mấy vị phu nhân thái thái chơi vui vẻ. Cơm trưa còn phải lát nữa mới xong." Lâm Khang Bình xong rồi lui xuống.

      Tần phu nhân với Thẩm thị: "Nữ tế này nhà người tệ, việc bên ngoài làm lớn như vậy, khó được là tính tình còn tốt như vậy, đối với Tử Tình cũng là thể chê."

      "Lời này của phu nhân đúng là chính xác rồi. Ngay cả nhi tử ta trở về cũng thường , chưa từng thấy tỷ phu đối xử tốt với Tử Tình." Hạ thái thái cười .

      Thẩm thị nghe xong chỉ cười , mấy người đùa. Tử Tình cùng Tiểu Phấn dọn xong cơm rồi, ăn cơm xong, Tần phu nhân bưng ly trà trong tay, cười hỏi: "Đến vài lần, nhưng lại chưa từng xem qua nhà Tử Tình tử tế, ta nhìn bố cục nhà cửa giống địa phương, mà giống như là viện tử Phương Bắc. Có thể dẫn ta tham quan chút hay ?"

      Tử Tình nghe xong, chỉ đành phải đứng dậy cười : "Việc này có cái gì được? Chỉ cần phu nhân có hứng. Chỉ là năm gian nhà giữa kèm theo nhà kề cùng sương phòng, cũng có gì đặc biệt."

      Tần phu nhân cũng đứng lên theo, Tây phòng bên này Tần phu nhân xem qua, gian đầu tiên của Đông phòng là thư phòng. Tiếp theo là phòng khách, Tần phu nhân ở thư phòng, nhìn lướt qua tác phẩm thư pháp tường, khen vài câu, liền thong thả đến giá sách trước mặt, giá sách là mấy đứa Thư Duệ thường dùng, đám sách bên cũng chỉ là sách thường dùng.

      Tần phu nhân nhìn lướt cái, lúc muốn rời , cũng biết thấy cái gì. Muốn thò tay ra lấy, Phó phu nhân tiến vào hỏi: "Phu nhân, thư phòng có cái gì đáng xem, dù sao cũng là chút sách đám nam nhân dùng. Muốn ta , phu nhân muốn tham quan nhà Tử Tình, còn bằng mùa xuân đến. Toàn bộ trong vườn, rực rỡ gấm hoa, trong phòng có cái gì đáng xem? bằng, chúng ta lại chơi tiếp vài vòng, khó được hôm nay người đầy đủ hết."

      Tần phu nhân chỉ đành phải thu tay, cười : " được rồi, hôm nay cũng có chút mệt mỏi, ngày khác . Chúng ta cũng nên thức thời chút, Nhà Tử Tình hôm nay bận rộn đấy, khó khăn lắm Khang Bình mới ở nhà."

      Tử Tình vùi đầu thu dọn đồ bàn học, nghe xong ngẩng đầu cười : "Phu nhân muốn mau về nhà chứ gì, cũng đừng lấy chúng ta ra trêu ghẹo."

      Tần phu nhân vừa vừa ra ngoài, Tử Tình cũng bỏ lại việc trong tay theo ra ngoài, Tiểu Lục nghe khách nhân muốn , vội gọi mấy người Lâm Hưng khiêng đồ chuẩn bị trước lên xe mỗi nhà.

      Tiễn bước khách nhân, Thẩm thị hỏi Tử Tình: "Tần phu nhân những đâu?"

      "Chỉ ở thư phòng xem lát, Phó phu nhân qua rồi, ta cũng biết nàng muốn làm gì? Nhà ta cũng có tàng bảo đồ gì cũng có bí tịch võ lâm gì, nàng muốn nhìn, để cho nàng nhìn, bằng , cứ nhớ tới cũng tốt, còn phải lúc nào cũng tới đây." Tử Tình cười .

      Thẩm thị lắc đầu, cười rồi .

      Lâm Khang Bình nghe Tần phu nhân đứng trước giá sách hồi, bèn cũng đến trước giá sách quanh vòng, chỉ là chút sách thường dùng, cũng nhìn ra cái gì giống, Tử Tình cười : "Chúng ta cũng có bản đơn lẻ cũng có bản tốt nhất, nàng muốn nhìn cái gì còn bằng để cho nàng nhìn lần cho đủ, bớt nhớ thương chúng ta mãi."

      Lâm Khang Bình nghe xong hỏi: "Hôm nay còn những gì?"

      Tử Tình suy nghĩ chút, liền tả lại lời của mấy vị phu nhân thái thái vừa lần, Lâm Khang Bình nghe xong cười : "Phó phu nhân là giúp ngươi đấy. Chẳng qua, nàng cũng là có tính toán của mình. Hạ thái thái kia, chúng ta cũng cần quản, bất kể chúng ta muốn làm cái gì, cũng kết phường với bọn họ. Tần phu nhân quá nửa là muốn thăm dò quan hệ của chúng ta với Văn gia, người trong quan trường, đối với những thứ đó mẫn cảm nhất. Bất kể thế nào, có Đại ca và Tiểu tứ, nàng cũng trở mặt với chúng ta."

      Tử Tình nghe xong cười : "Ta đoán cũng là vậy, dứt khoát thoải mái để cho nàng xem đủ."

      Hai vợ chồng đùa hồi, Lâm Khang Bình vẫn ra bên ngoài làm việc, Tử Tình mang theo Yên Nhiên cùng Thư Vĩ chơi ở phòng chơi.

      Củ sen thu xong rồi, cam và lạp xưởng, chân giò hun khói đều đưa Kinh Thành, Lâm Khang Bình cũng nhàn nhã, có việc gì thường dẫn theo Tử Tình Chanh viên bên kia, nhìn xem núi hoang tu sửa, hoặc là Tuệ sơn nhìn xem các loại cây cối mới trồng, Tử Tình cười , coi như là hóng gió.

      Chợt ngày, Hạ thái thái mang theo tiểu nữ nhi nàng tới đây, vào cửa cười với Tử Tình: "Suốt ngày cứ nhắc đến Tử Tình Tử Tình, vừa vặn tiểu nữ nhi nhà ta đến thăm ta, cũng muốn làm quen với Tử Tình chút, ta nghĩ mọi người tuổi tác đều tầm như nhau, có lẽ còn có nhiều chuyện có thể , bèn dẫn đến, Tử Tình trách ta chứ?"

      Tử Tình cười : "Làm sao có thể chứ? Chỉ là ta hàng năm đều ở nhà, cái gì cũng biết, trái lại đừng chê cười ta là được."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Bàn về tuổi tác, hình như còn lớn hơn Tình nhi nhà ta chút, suốt ngày nghe ngươi đến ba nữ nhi, hôm nay cuối cùng cũng chịu mang theo đứa ra đây gặp mặt rồi. Hai đứa khác đâu?"

      "Đại nữ nhi gả đến Xương Châu, nhà Nhị nữ nhi ở Lâm Thủy, chỉ có nhà Tam nữ nhi này ở An Châu, bởi vậy, hôm nay dẫn theo tới đây, A Đan, đây là Tình tỷ tỷ ngươi, Tử Tình, đây là nữ nhi của ta Hạ Đan." Hạ thái thái giới thiệu.

      Hạ Đan tới nhún gối hành lễ với Tử Tình, Tử Tình vội hoàn lễ, cười : "Cứ gọi ta là Tử Tình , như vậy tùy ý hơn."

      "Tử Tình, ta thích tính tình sảng khoái này của ngươi, nương ta cùng đệ ta ở nhà cũng khen ngươi ít, nghĩ tới ngươi trẻ đẹp như vậy, , ta cảm thấy ngươi thoạt nhìn còn hơn ta đấy, gọi tỷ tỷ, cũng thích hợp." Hạ Đan tiến đến lôi kéo tay Tử Tình, .

      Tử Tình cảm thấy này tính cách của Hạ Đan này cũng tương đối đơn giản, nhưng chỉ là có chút tự nhiên quen thuộc, Tử Tình lòng thích ứng.

      Hạ thái thái nghe xong lời của nữ nhi, với Thẩm thị: "Đúng vậy, vừa cái này, Tử Tình đúng là trông trẻ hơn, đâu có giống mẫu thân của năm đứa ? A Đan nhà ta cũng mới sinh bốn đứa, xem ra, vẫn là An Đan nhà ta lo nhiều việc, cuộc sống trôi qua có tốt hay , trượng phu có thương hay , liếc mắt cái là có thể nhìn ra được."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Hạ thái thái nhìn cũng là trẻ tuổi, vậy thông gia lão gia cũng là cực kỳ thương."

      "Chúng ta đều là lão bà tử lão đầu tử rồi, đâu còn có cái gì mà thương hay thương, so được với mấy người trẻ tuổi bọn họ. Chẳng qua, hôm nay ta đến, đúng là có việc tìm Tử Tình thương lượng." Hạ thái thái .

      "Hả, thông gia thái thái có việc xin cứ ." Tử Tình đành phải , biết Hạ thái thái mở miệng chưa chắc là chuyện gì tốt, Tử Tình cũng chỉ đành phải như thế.

      "Là như vậy, ngày ấy ta nghe Tần phu nhân , mới biết được Khang Bình nhà ngươi ở Việt Thành làm buôn bán với người Tây Dương, ta nghĩ, mấy năm nay, ngươi vẫn mở cửa hàng ở An Châu, có lẽ cũng có ý này, chẳng qua, lời của Tần phu nhân, cũng là nhắc nhở ta, Tam nữ tế nhà ta ở nhà vẫn luôn nhàn rỗi, trong nhà cũng có hai cửa hiệu mặt tiền, bằng, nhận về, mở cửa hàng hàng ngoại, trực tiếp lấy hàng từ trong tay Khang Bình nhà ngươi, chẳng phải thuận tiện? Dù sao nhà ngươi giao cho ai phải là giao đây? Ngươi ? Ta vừa rồi thương lượng chút với nương ngươi, nương ngươi phải hỏi qua ý tứ của các ngươi."

      Tử Tình nghe xong : "Những cái đó ta đúng là hiểu, bằng thông gia thái thái thương lượng với tướng công nhà ta, cho tới bây giờ ta cũng hỏi đến việc làm ăn của ."

      Hạ thái thái nghe xong có chút thất vọng, : "Đó cũng phải, bằng Tử Tình hỏi giúp ta chút."

      Thẩm thị nghĩ, bằng bảo Lâm Khang Bình tới đây, giáp mặt hỏi tiếng, ngộ nhỡ Lâm Khang Bình đồng ý, bớt cho Hạ thái thái oán trách người khác. Cho nên, bèn bảo Tiểu Phấn gọi Lâm Khang Bình đến.

      Lâm Khang Bình nghe xong lời của Hạ thái thái, trầm ngâm lát, : " lý ra, hàng này giao cho ai cũng là giao, chẳng qua là, thuyền của ta vốn là đều là Hàng Thành cùng Kinh Thành, nếu Hạ thái thái có thể trực tiếp nhận hàng từ Việt Thành, ta cũng là có ý kiến, thế nào cũng có thể san ra ít từ trong tay người khác cho, nhiều có, hàng cho cửa hàng vẫn là có thể thương lượng, chỉ là, chúng ta vẫn là thanh toán bằng bạc tại chỗ."

      Hạ thái thái nghe phải nhận hàng hàng từ Việt Thành, có chút chần chờ, hỏi: " thể đưa thẳng đến phủ An Châu ư? Chúng ta bỏ ra phí chuyên chở cũng được."

      "Cái này, chúng ta đúng là bận qua nổi, thuyền của chúng ta khá lớn, thuyền hàng các ngươi cũng ăn tiêu, mặc dù có thể ăn được, cũng có đạo lý chỉ giao cho nhà ngươi, đối tác của chúng ta đều là cố định rồi." Lâm Khang Bình giải thích.

      "Cái này, chúng ta phải về thương lượng chút mới quyết định, nữ tế nhà ta, cho tới bây giờ chưa từng làm buôn bán, cũng biết ý tứ của rốt cuộc là thế nào? Như vậy , bằng, ta làm chủ, mời vợ chồng các ngươi, mọi người ngồi chỗ, thuận tiện làm quen chút."

      "Cái này cũng cần, nếu bàn bạc xong muốn làm, bảo tới tìm ta là được, mấy ngày này, ta đều ở nhà." Lâm Khang Bình .

      Lâm Khang Bình và Tử Tình đều phải là người thích đến nhà người khác chơi, cứ cảm thấy ở nhà người khác, thế nào cũng tự tại như ở nhà mình, huống chi, Hạ thái thái trước kia vẫn luôn khinh thường Tử Tình và Lâm Khang Bình, bây giờ muốn cầu cạnh Lâm Khang Bình, bữa cơm này, ăn nổi càng có ý nghĩa rồi.

      Chương 404, Tình cờ gặp Tần đại nhân

      Hạ thái thái nghe xong lời của Lâm Khang Bình, với Thẩm thị: "Mấy năm nay, vẫn muốn tìm cơ hội, hai nhà cùng ngồi chỗ, làm quen với nhau chút, thông gia tẩu tử bên này đúng là dễ mời."

      Thẩm thị nghe xong cười : "Cũng là khéo, phải là cố ý. Lại , đều là thân thích, tốt hay tốt cũng bữa cơm."

      Hạ thái thái nghe xong chỉ đành phải với Lâm Khang Bình: "Thế cũng được, lúc nào có rảnh ta bảo tới tìm ngươi."

      Hạ Đan nghe xong giật góc áo của Hạ thái thái, Hạ thái thái vỗ vỗ tay nàng, hỏi Lâm Khang Bình: "Còn nếu mở cửa hàng ở Xương Châu? Có phải càng thuận tiện hơn hay , ta cũng là nghe , ngươi phải vận chuyển hàng từ trấn Cảnh Đức Việt Thành, vậy phải là phải ngang qua Xương Châu sao? Cũng thể chạy thuyền qua ư?"

      Lâm Khang Bình nghe xong cười : "Cũng là khéo, Xương Châu mở cửa hàng như vậy, chúng ta giao thiệp có ít năm rồi, ta phụ trách giao hàng cho , làm người cũng thể giữ tín, việc này được, thông gia thái thái."

      Hạ Đan nghe xong khẽ với Tử Tình : "Tử Tình, bằng hai nhà chúng ta hùn vốn mở cửa hàng ở An Châu, tỷ phu nhà ngươi phụ trách giao hàng, tướng công nhà ta phụ trách trông cửa hàng, cứ như vậy, nhà ngươi cũng cần lo An Châu có người trấn giữ, tướng công nhà ta cũng có phần việc làm, ngươi như thế nào?"

      Tử Tình nhìn nàng cái, thầm có chút buồn cười, lại có thể tính kế đến đầu mình, chỉ là, Hạ Đan này cũng dễ đối phó hơn Hạ thái thái chút, bèn : "Vừa rồi ta , ta chưa bao giờ hỏi tới việc làm ăn của ."

      Hạ Đan nghe xong hỏi: "Ngươi phải là lừa ta chứ? Ta cũng là nghe , ngươi vẫn luôn có năng lực, đệ đệ cùng đệ tức (em dâu) ta cũng là khen ngươi ít."

      "Lời đồn đãi gánh nổi , ngươi lúc nào hỏi tướng công nhà ta chút là biết. Ta à. Ngay cả cửa lớn đều rất ít ra." Tử Tình cười .

      Hạ Đan nghe xong muốn mở miệng hỏi Lâm Khang Bình, Hạ thái thái mở miệng trước, : "Đan nhi được vô lễ, Tử Tình tỷ tỷ ngươi khách khí với ngươi đấy. Việc này. Vẫn là sau khi trở về thương lượng xong với nữ tế lại tiếp."

      Hạ Đan nghe xong chỉ đành phải ngậm miệng, Hạ thái thái thấy như vậy, cũng tiện ở lại ăn cơm. Tìm cái cớ về.

      Thẩm thị hỏi Lâm Khang Bình: "Khang Bình, chẳng lẽ ngươi thực định giao hàng cho bọn họ hay sao? Aiz, ta vừa thấy hai nương con này tới cửa, đoán ngay được có chuyện gì tốt, nhưng là, nể mặt Tử Vũ, ta cũng thể đuổi nàng. Huống chi. Thời gian qua ta cũng biết ngươi làm những cái gì, sợ ngộ nhỡ các nàng tới tìm mình, ngươi lại đồng ý rồi, ngược lại tốt, chỉ đành phải dẫn theo bọn họ tới đây. Giáp mặt ràng, bớt cho nàng từ bỏ ý định."

      "Nương, có việc gì, yên tâm, trong lòng ta có chừng mực, phỏng chừng họ cũng làm được, ta nếu như trực tiếp đưa hàng đến An Châu, còn bằng tự ta mở tiệm, dựa vào cái gì giao cho bọn họ?" Lâm Khang Bình trả lời.

      Thẩm thị nghe xong bèn : "Thế còn được. Ta còn lo ngươi khó xử. Mấy ngày gần đây cũng biết là như thế nào, từng người từng người đều thích đến nhà chúng ta, giống như chúng ta có tiện nghi gì có thể chiếm được ý?"

      Tử Tình nghe xong muốn chuyện, Tiểu Phấn vào , người Thẩm gia tới, Thẩm thị nghe xong vội ra ngoài đón tiếp. ra là Thẩm Kiến Nhân cùng Tiêu thị tới đây.

      Mùng ba tháng chạp là đại thọ bảy mươi chín của Hà thị, lẽ ra, thông thường đều là làm số chẵn, nhưng là, ý của Thẩm Kiến Nhân, lão thái thái có thể sống đến ngần này tuổi, cũng là dễ, về sau, ngày này hàng năm, đều triệu tập thân hữu trong nhà cùng ngồi chỗ, làm lễ mừng thọ cho lão thái thái.

      Thẩm thị nghe xong tất nhiên có ý kiến, điều kiện của Thẩm gia, cũng so với trước đây, bây giờ ở trong thôn, cũng thuộc tầng đầu rồi, tiểu địa chủ hẳn hoi đấy.

      Chẳng qua, Tử Tình thấy thần sắc của Thẩm Kiến Nhân vui vẻ như mọi khi, bèn hỏi: "Tam cữu, thân thể bà ngoại ta sao rồi? Ta có tầm tháng thăm lão nhân gia nàng rồi."

      Thẩm thị nghe xong cũng hỏi: "Chính là thế, ta cũng muốn hỏi chút."

      Tiêu thị nhìn Thẩm Kiến Nhân cái, : "Mấy ngày nay tinh thần nương được tốt, đại phu , lớn tuổi rồi, cũng có những tình huống này, bằng , Tam ca ngươi cũng gấp gáp muốn muốn chúc thọ cho nương trong năm nay, còn phải nghĩ có thể làm cho nương vui vẻ chút, cũng mang chút vui mừng cho mọi người."

      Thẩm thị nghe xong, lập tức muốn vào thành thăm Hà thị, Thẩm Kiến Nhân vội ngăn lại : "Cũng nóng lòng ngay lúc này, lát về nương thấy ta trở về cùng các ngươi, còn cho là ta là cố ý tới tìm ngươi, nàng nếu nghi ngờ cũng là tốt."

      Tiêu thị nghe xong cũng khuyên nhủ: "Cũng là ta nhanh mồm nhanh miệng, dù sao ngày kia cùng là mùng rồi, hai ngày nữa các ngươi nên tới luôn, ý của Đại ca Nhị ca ngươi, muốn về thôn Bạch Đường tụ hội, chúng ta chỉ tới trước cho các ngươi tiếng, cũng mời người trong thôn, chỉ người trong nhà náo nhiệt ngày."

      Thẩm thị nghe xong bèn : "Ta để cho Tử Tình tặng bộ quần áo trang sức cho nương, sáng sớm mùng ba, ta để cho Tử Tình cùng Khang Bình trở về, ta và cha đứa , còn trong hiếu kỳ, có xúi quẩy."

      Thẩm Kiến Nhân nghe xong : "Ta thế mà quên mất việc này, nếu như thế, ngươi vẫn là ngày mai qua đây thăm nương, đụng đầu cho nương trước, coi như tròn vẹn tâm ý của ngươi."

      Vợ chồng Thẩm Kiến Nhân rồi, Thẩm thị cũng vội vội vàng vàng trở về, là tìm vật liệu may mặc cho Hà thị, Tử Tình vội hỏi: "Nương, chỗ ta phải là còn có sao? Nhất định phải vội vàng về nhà tìm cái gì?"

      "Ngươi nhớ à, nhà Tiểu Dực gì đó kia, phải là tặng hai xúc gấm tốt, phú quý trường xuân gì đó, cái đó ngụ ý tốt, ta và cha ngươi còn trong hiếu kỳ, chất liệu này còn chưa có động đến đâu, lúc này vừa vặn dùng tới."

      Tử Tình nghe xong chỉ đành phải theo Thẩm thị trở về lấy vật liệu may mặc, suốt đêm bắt đầu làm gấp rút.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Thẩm thị tới đây, bảo Lâm Hưng cùng nàng vào thành thăm Hà thị, Tử Tình suy nghĩ chút, cũng kéo Lâm Khang Bình theo Thẩm thị cùng lên xe ngựa.

      Lúc mấy người Tử Tình đến, Hà thị phơi nắng ở cửa, Tiêu thị dẫn theo con dâu Vương thị ở thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về quê.

      Tử Tình nhìn Hà thị, mặc dù thể so với trước đây, cũng là giống như tinh thần quá kém, ít nhất, nhìn còn khỏe hơn Hạ Ngọc mấy phần đấy, liền thở phào nhõm.

      Tử Tình cùng Lâm Khang Bình uốn gối vấn an ở trước mặt Hà thị, nữ nhi của Vương thị vội đưa hai cái ghế tới, Thẩm thị trò chuyện cùng Hà thị, nhân tiện : "Ngày tốt của nương sắp đến rồi, nghe ca ca muốn đưa nương về nhà làm náo nhiệt ngày, ta và tướng công tiện, hôm nay tới dập đầu cho nương trước, cũng thay tướng công dập đầu cho nương, chúc nương khoẻ mạnh, sống lâu trăm tuổi, cũng là phúc khí của nữ nhi."

      Thẩm thị dập đầu xong đứng dậy, Hà thị lôi kéo tay Thẩm thị hỏi: "Mắt thấy sắp đến cuối năm rồi, mấy ngoại tôn của ta cũng sắp trở về rồi nhỉ?"

      Thẩm thị nghe xong, chỉ đành phải : "Nương, mấy người bọn họ, đều là vừa sinh con, mới được hai ba tháng, qua lại cũng rất là bất tiện, vả lại, hai đứa Tử Phúc và Tử Hỉ, phải hai mươi tháng chạp phong ấn mới có thể về nhà, vào nhà cũng biết có thể kịp được bữa cơm tất niên hay , đến mùng mười, phải chạy lại rồi, ý ta, năm nay cũng cần bọn họ trở về, mấy gia đình này, cũng có thể gom lại chỗ náo nhiệt phen."

      Hà thị nghe xong lên tiếng, có lẽ người lớn tuổi, lúc nào cũng muốn thấy con cháu cả sảnh đường, nhất là thời điểm tết đến, trong nhà vắng ngắt, có cái gì thú vị?

      Vương thị từ bên cạnh ngang qua, nghe xong lời của Thẩm thị, bèn : "Bà, ngươi có phải nhớ mấy biểu đệ hay ? Thực ra, muốn ta , khi đó còn bằng vào kinh cùng biểu đệ bọn họ, mặc dù còn chưa tới ngày trừ hiếu, nhưng cũng nghiêm chỉnh qua hai năm, lo có chuyện. Chẳng qua, giờ cũng còn mấy tháng rồi, đầu xuân, và dượng cũng nên chuẩn bị thôi?"

      Vốn là, Thẩm thị cũng chưa quyết định có hay , chủ yếu là lo lắng Hà thị, liền : "Để sau."

      Tiêu thị ở trong phòng nghe được lời của Vương thị, bực nàng nhiều, liền sai nàng dẫn theo đứa ra ngoài mua đồ ăn.

      Hà thị sao lại biết tâm tư của Thẩm thị, chờ Vương thị rồi, liền khuyên nhủ: "Cũng là vì tiền đồ của bọn , ngươi cứ yên tâm mà , cả nhà nên là cốt nhục đoàn viên. Xương cốt của ta còn vững vàng, chống đỡ hai ba năm là thành vấn đề. Nhà mấy ca ca ngươi, bây giờ cũng đều qua đến ngày lành rồi, ta còn có thể theo chịu khổ hay sao?"

      "Tuy là như thế, nhưng dù sao vẫn hơi xa." Thẩm thị thở dài, xong, Thẩm thị đưa cho Hà thị chút ngân lượng.

      Hà thị vội chối từ : "Trong tay ta cũng có ít ngân lượng, mấy năm nay đám tiểu bối hiếu thuận ta, cũng biết có bao nhiêu, ta cũng chưa tiêu đến đâu."

      Đúng thực, người khác, chỉ sáu người Tử Phú, trừ đồ vật hàng năm hiếu kính lão thái thái tính, tiền tiêu vặt cũng có mười mấy hai mươi lượng, lão thái thái trừ cho đời thứ tư đời thứ năm tiền mừng tuổi, cái khác, ít dùng.

      Thẩm thị : " phải là người ngoài, ngày mừng thọ, cho nương giữ lại thưởng cho đám vãn bối."

      Tiêu thị ở trong phòng nghe thấy được, ra : "Muội muội, tẩu tử lời này, tiền bạc này, ngươi đúng là thể cho, nếu cho, vậy hãy chờ mấy ngày nữa lại , tiền bạc trong tay nương, chỉ sợ còn dư dả hơn ta đấy."

      Thẩm thị vừa nghe, hiểu ngay ý của Tiêu thị, chỉ đành phải thu hồi túi bạc trong tay, trò chuyện cùng Hà thị.

      Vương thị trở về, Tiêu thị muốn giữ lại ăn cơm, Thẩm thị : "Tẩu tử, theo ta , hôm nay bằng chúng ta tiệm ăn lần, vẫn đều tiệm cơm của Nhị nàng dâu nhà ta tệ, vẫn chưa dẫn các ngươi nếm thử, hôm nay ngay cả nương cũng cùng, cả nhà chúng ta ăn tiệm, nương, ngươi được ?"

      Hà thị cũng biết Thẩm thị thiếu chút bạc ấy, cười gật đầu.

      Vương thị thấy cười : "Cái đó dĩ nhiên được, cũng là nghe được ít lần, hôm nay chúng ta cũng theo hưởng sái lần."

      Thẩm thị nghe xong liền bảo Lâm Khang Bình trước đặt phòng lớn, Thẩm thị thay bộ quần áo mới cho Hà thị, lúc này, Thẩm Kiến Nhân cùng mấy nhi tử cũng biết được tin trở về.

      nhà Thẩm Kiến Nhân cả nhi tử cộng với tôn tử, cũng có hơn mười nhân khẩu, đây là còn tính nhà Thẩm Bảo Phúc đâu. Đoàn người Tử Tình vừa mới vào cổng tiệm cơm, đúng là giờ cơm, người đến người còn ít. Lâm Khang Bình chờ ở đại đường, thấy mấy người Tử Tình tiến vào, liền tiến lên chào hỏi Thẩm Kiến Nhân, đột nhiên, Lâm Khang Bình nhìn về phía sau Tử Tình, cười lướt qua Tử Tình, hai tay ôm quyền : "Cũng là khéo, Tần đại nhân cũng đến đây."

      Tử Tình quay đầu vừa nghe Tần đại nhân, nhìn lại, thấy là vị nam tử hơn bốn mươi tuổi, thân thường phục xanh đậm, dù vậy, thân quan uy thể coi thường kia, cũng làm người ta thể khinh thường.

      Tần đại nhân gật đầu, nhíu mày nhìn về phía đoàn người Tử Tình, Lâm Khang Bình cười : "Hôm nay là nhạc mẫu ta dẫn theo nhà bà ngoại tụ tập chút, vị này là bà ngoại ta, nhạc mẫu ta, tiểu cữu cùng tiểu cữu nương, còn có, đây là nội tử (vợ)."

      Lâm Khang Bình nhất nhất giới thiệu .
      Last edited: 31/10/15
      Nhược Vân thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 405, hạ lễ của Tần gia

      Editor: Trạch Mỗ

      Tần đại nhân nghe xong, ôm quyền với Thẩm thị: "Hạnh ngộ, hạnh ngộ, nghe tiếng lâu Tăng phu nhân tài đức sáng suốt, nội tử từng quấy rầy nhiều lần. Tần mỗ hôm nào tự mình tới cửa, cùng Tăng lão gia uống xoàng mấy chén, hôm nay quấy rầy phu nhân đoàn tụ."

      Thẩm thị hơi thi lễ, : "Đại nhân xin cứ tự tiện, trở về giúp ta chào hỏi phu nhân."

      Tần đại nhân dẫn theo hai người thẳng lên lầu, Lâm Khang Bình cẩn thận nhìn hai người kia cái, rồi dẫn mọi người cũng lên thang lầu.

      Trở về trong nhà, Lâm Khang Bình với Tử Tình: "Hôm nay, hai người bên cạnh Tần đại nhân ta biết người, là sư gia của Tri phủ Việt Thành, xem ra, Tần đại nhân này quả thực là có quen biết cũ với Tri phủ Việt Thành, ta Tần phu nhân này thế nào yên lành đến thăm nương cùng chúng ta đây, hay là muốn biết nội tình của chúng ta ?"

      "Sư gia kia nhận ra ngươi ?" Tử Tình phát Lâm Khang Bình cùng sư gia kia chào hỏi, liền hỏi.

      "Hẳn là nhận ra, lúc ấy ta ở trường hợp khác gặp qua lần, lần đó gặp Tri phủ Việt Thành, ra sân. Chắc là có chuyện gì, biết có liên quan tới chúng ta hay ?"

      "Có liên quan với chúng ta, cũng chỉ là chút việc buôn bán này, buông tha cho rồi, chẳng lẽ còn muốn đổi ý?" Tử Tình hỏi.

      đợi Lâm Khang Bình chuyện, Tử Tình đột nhiên nghĩ tới chuyện, hỏi: "Chẳng lẽ là Tần phu nhân phát hậu trường của chúng ta cứng rắn như họ tưởng, Tri phủ Việt Thành đại nhân hối hận rồi? Ta hỏi ngươi, năm trước kia ngươi biếu bao nhiêu?"

      "Trước kia làm ăn cùng Đại Vệ, ta cũng biết , chút buôn bán này của ta người ta cũng để vào mắt, cũng với lên được. Lúc này, chúng ta làm lớn rồi, có việc cầu người ta, năm liền biếu năm ngàn lượng bạc. Còn có, cổ phần nhập danh nghĩa . Mới nửa năm, cũng chia hoa hồng năm ngàn lượng bạc. chỉ nhà chúng ta, những quan viên đó, lấy cờ hiệu “nhập cổ phần”. Chỉ chờ chia hoa hồng, năm cũng được ít bạc, bằng . Trông vào phần bổng lộc của , có thể nuôi nổi người nào?"

      Tử Tình vừa nghĩ cái, Lâm Khang Bình vất vả hơn nửa năm, mới cầm về được hai vạn lượng bạc, cho nhà Tri phủ vạn lượng, còn có nhà khác nữa đây? Tiền đưa ra ngoài còn nhiều hơn mình kiếm được, có thể thấy được. Từ trước đến nay xu lợi chỉ là thương nhân.

      Hai người Tử Tình và Lâm Khang Bình cảm thán phen, hai người cũng bỏ việc này xuống.

      Sáng sớm mùng ba, Lâm Khang Bình và Tử Tình mang theo mấy đứa Thư Ngạn từ đường thôn Bạch Đường, Thẩm gia phải là bộ dáng năm đó rồi, huynh đệ ba người mua đất trống bên ao nước. Hợp vào xây ba căn nhà lớn kèm theo sân trong, hôm nay, bữa tiệc này bày ở trong sân.

      Hôm nay Thẩm gia quả là náo nhiệt, ngũ đại đồng đường, tổng cộng có hơn tám mươi người, rất nhiều tiểu hài tử Tử Tình biết, rối rít gọi Tử Tình là bà nữa cơ, Tử Tình đáp lại là có chút xấu hổ, mới hơn hai mươi tuổi. Lại làm bà rồi.

      Tử Tình cùng đám biểu tỷ và biểu tẩu giỡn, buổi trưa, Hà thị nhận quỳ lạy của mọi người, cấp cho từng vãn bối tiền trường thọ, Thẩm Bảo Phúc thấy cười : "Bà, mỗi lần đều như vậy. bằng năm nay chúng ta thay đổi chút, bà cầm tám xâu tiền, dùng sức tung ra sân, chúng ta nhặt, ai nhặt nhiều, người đó có phúc khí lớn, được ?"

      Thẩm Kiến Nhân liếc ngang Thẩm Bảo Phúc cái, : "Đương nhiên ngươi muốn, ai có thể cướp lại ngươi?"

      "Cha, đây có cái gì, ta đây cũng chỉ có hai cái tay giống nhau, cũng phải cướp đoạt, chỉ là muốn vui vẻ chút, đây là tiền mừng của bà, ai có thể cầm tiêu? Ta còn muốn cho nhi tử ta mang theo bên người đó, phúc khí bao nhiêu!"

      Hà thị nghe xong cũng là tính trẻ con nổi lên, cười : "Được, theo ý ngươi, ngươi cũng nhặt mang ở người."

      "Đó là tất nhiên, ta cũng chờ sống lại mười tuổi đây." câu chọc cho tất cả mọi người nở nụ cười, rối rít hô nhi gọi nữ, triệu tập người đầy đủ rồi, để cho lão thái thái tung tiền.

      Thẩm Bảo Phúc đem đến cái ghế, bế Hà thị đến trong sân, trong cái khay bàn chất đầy tiền đồng, Hà thị thân quần áo mới, đầu đầy châu ngọc, vô cùng phúc hậu, cười tủm tỉm nhìn người đầy sân, cười : "Đứa đến trước, mười tuổi trở xuống."

      Thư Ngạn kéo tay Yên Nhiên, Thư Ngọc cùng Thư Vĩ cũng là tay cầm tay, Thẩm Kiến Sơn giúp đỡ Hà thị, cùng tung tiền ra bên ngoài, tiểu hài tử cười ha hả cúi người cướp , ngay cả đứa xem náo nhiệt ngoài cửa cũng có ít chạy nhanh vào nhặt tiền, Hà thị thấy càng cao hứng, liên tục chỉ ra ngoài cửa bảo Thẩm Kiến Sơn tung ít, là cũng kết thiện duyên.

      Chờ đến lúc đám người Tử Tình vội vàng nhặt tiền, khí trong sân đẩy đến đỉnh điểm, ngươi đẩy ta nhường, tiếng cười ngừng, đúng lúc này, ngoài cửa có người kêu: "Lại có người đến mừng thọ, lại là đánh xe ngựa đến."

      Thẩm Kiến Sơn nghe xong thầm nghĩ, nên đến cũng đến đủ rồi, còn có thể có ai? Vội chen ra cửa, xe ngựa tới cửa rồi, xuống dưới vị bà tử cùng nha hoàn, Tử Tình nhận ra là Tần bà tử nhà Tần phu nhân, liền tiến lên chào hỏi.

      Bà tử quỳ gối hành lễ, : "Phu nhân chúng ta biết hôm nay là ngày mừng thọ của Thẩm lão thái thái, vốn định tự mình đến chuyến, sợ mọi người thấy nàng được tự nhiên, ngược lại gò bó, đặc biệt phái tiểu nhân đến thay nàng dập đầu cho lão thái thái."

      Tử Tình nghe xong : "Việc này sao được, phu nhân thế nhưng là cáo mệnh trong người, bà ngoại ta lão nhân gia nàng chỉ là kẻ thôn phụ, việc này nhận nổi, nếu gặp mặt , còn phải là bà ngoại ta hành lễ cho phu nhân đấy."

      "Tiểu nhân chỉ là phụng mệnh làm việc, nãi nãi cũng chớ nên làm khó tiểu nhân, phu nhân , nàng nhận tỷ tỷ, sinh nhật của mẫu thân tỷ tỷ, cũng giống như sinh nhật của mẫu thân nàng, hành gia lễ (lễ cho người trong nhà làm) vẫn là phải." Tần bà tử .

      Tử Tình nghe xong chỉ đành phải đưa nàng đến trước mặt Hà thị, sớm có người chuẩn bị bồ đoàn, Tần bà tử dập đầu lạy ba cái cho Hà thị, Hứa thị ở bên đưa lên cái hà bao. Tần bà tử thấy mặt đất đều là tiền đồng, cười : "Ngày vui của lão thái thái, chúng ta cũng hưởng ké khí vui mừng."

      xong liền từ đất cũng nhặt mấy đồng tiền, nhận lấy hà bao trong tay Hứa thị, ngoắc tay với tiểu nha hoàn phía sau cái, hai gã sai vặt ở cửa liền khiêng đài đồ vào, Tần bà tử cung kính giao danh mục quà tặng cho Hứa thị, Hứa thị đưa cho Thẩm Kiến Sơn, Tử Tình vừa nhìn đồ đài, là chín mươi chín bánh mì trường thọ, ý thanh ngọc như ý, biểu lễ bốn nâng, lễ này tính là nặng.

      Tần bà tử dập đầu xong, liền dán mắt nhìn vào xiêm y của Hà thị, Tử Tình tất nhiên chú ý tới, trao đổi ánh mắt với Lâm Khang Bình, rồi cười với Tần bà tử: "Để cho Tần ma ma chê cười, mời vào uống ly trà nóng?"

      Tần bà tử cười : "Vậy cung kính bằng tuân mệnh rồi, lão bà tử ta cũng nhờ phúc, vậy mà có thể uống được ly trà thọ của lão thái thái, lát nữa, nhưng là cũng muốn xin ly rượu thọ uống chút. cần phiền toái, ta chỉ bên cạnh lão thái thái, dính chút khí vui mừng."

      Hứa thị nghe xong vội mang tới cái ghế, sớm có người dâng trà, Tần bà tử cũng dám kiêu căng, vội nhận lấy, cười : "Đây là giảm thọ lão bà tử ta rồi, đa tạ."

      Uống trà xong, Tần bà tử muốn cáo từ, Hứa thị giữ khách lại, Tử Tình cũng cười : " phải muốn xin ly rượu thọ uống chút, làm sao lại muốn ?"

      "Đó có chút lòng tham rồi, vốn là đùa. Ta làm chậm trễ chính của các ngươi nữa, vẫn là phúc khí của lão thái thái tốt, nhìn xem, ở đây bao nhiêu tôn tử, thực làm cho người ta hâm mộ đó." Tần bà tử xong đứng lên cáo từ.

      Hà thị thấy người rồi, liền hỏi Tử Tình: "Rốt cuộc phu nhân nhà nàng là ai? Thế nào còn với ngươi là muội muội của nương ngươi?"

      Tử Tình nghe xong, chỉ đành phải giải thích phen, "Nương ta cũng ý này, nàng là Tri phủ phu nhân An Châu, thế nhưng còn cao hơn nương ta cấp cáo mệnh, chẳng qua, thời gian gần đây, nàng cùng mấy người Phó phu nhân vẫn thường xuyên đến, cũng quen thuộc, vậy hôm nay cũng là vừa vặn đến nhà ta, biết sinh nhật bà ngoại thôi?"

      Tử Tình cũng dám những chuyện phiền lòng này cho Hà thị nghe, chẳng qua, Hà thị cùng mọi người nghe xong là Tri phủ phu nhân phái người đến dập đầu tặng lễ, giật nảy mình, Tri phủ đại nhân thế nhưng là quan phụ mẫu lớn nhất phủ An Châu, Thẩm gia cũng chỉ là nhất giới bình dân chân chính mà thôi, nơi nào gặp được người nhà quan, đương nhiên, trừ Tử Phúc cùng Tử Hỉ.

      Thẩm Kiến Sơn đưa danh mục quà tặng cho Tử Tình, Tử Tình nhìn : " đưa tới rồi, cứ thu , lễ này cũng nặng, quay về ta cho nương ta tiếng."

      Thẩm Bảo Phúc thấy : "Người rồi, chúng ta nên làm cái gì vẫn là làm cái đó ? Tiền đồng đất này nếu có người nhặt, ta nhặt, cũng đừng ta nhắc nhở mọi người."

      Tử Tình nghe xong cũng cười phụ họa, mọi người lại lần nữa bắt đầu chơi tiếp, đối với bọn họ mà , Tri phủ phu nhân như là đám mây nơi chân trời, cũng là tuyệt đối liên quan gì tới bọn họ, chẳng qua là nể mặt Thẩm thị, phái hạ nhân đến xã giao chút.

      Từ Thẩm gia trở về, Tử Tình về nhà mẹ đẻ trước, kể lại chuyện Tần phu nhân hôm nay, Thẩm thị nghe xong : "Hôm nay nàng có tới mà? Biết được tin tức từ đâu vậy?"

      Lúc này Tử Tình và Lâm Khang Bình cũng mơ hồ rồi, Thẩm thị hỏi: "Có phải ngày ấy ở tiệm cơm, Tri phủ đại nhân gì đó kia nghe thấy được chúng ta chuyện hay ?"

      Tử Tình suy nghĩ hồi, : "Nhưng là, ta có ấn tượng chúng ta nhắc tới chuyện chúc thọ cho bà ngoại ư?"

      Tăng Thụy Tường nghe xong : " bằng các ngươi về nhà trước, nhìn xem trong nhà có chuyện gì?"

      Tử Tình nghe xong cùng Lâm Khang Bình về nhà, Lâm Khang Bình thấy Tiểu Phấn hỏi: "Hôm nay có bái thiếp nào đưa tới ?"

      Tiểu Phấn trả lời có, Tử Tình bảo nàng đến hỏi người gác cửa chút, có thể có người ngoài đến thăm hỏi, Tiểu Phấn tự . Lát sau, liền trở về , "Tần đại nhân phái người đưa bái thiếp đến, bảo gia hôm nay qua chuyến, Lâm Mạch , hôm nay gia có ở nhà, ra ngoài chúc thọ cho lão thái thái rồi, Lâm Mạch giao bái thiếp cho Tiểu Bạch, Tiểu Bạch trả lời, bái thiếp ở thư phòng đấy."

      Nhưng là, Tần đại nhân là Tri phủ đại nhân đó, có cần thiết để chuyện này ở trong lòng ? Chẳng lẽ là Tri phủ Việt Thành có phiền toái gì rồi? Muốn tìm Lâm Khang Bình để cầu tình? Nhưng là, Lâm Khang Bình cũng nhận được tin tức Việt Thành bên kia mà?

      đến suy đoán của Tử Tình cùng Lâm Khang Bình, bên kia, Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường cũng là suy đoán phen, Thẩm thị : "Có phải sắp đến cuối năm, bọn họ muốn làm quen với hai đứa Phúc Nhi và Tiểu Tứ hay ?"

      "Nhưng là, bọn họ muốn làm quen với hai người Phúc nhi, cũng nên hướng tới nhà chúng ta mới phải, có liên quan gì đến Khang Bình? Ngươi nhìn mấy ngày nay, Tri phủ phu nhân gì đó kia, đối với Tử Tình và ngươi biết có bao nhiêu nhiệt tình, tuyệt đối bình thường."

      Thẩm thị nghe xong thở dài: "Cái này ta trái lại cũng nhìn ra, theo ý ta, chờ sang năm lúc chúng ta lên Kinh, nhà Tử Tình cũng cùng thôi, bằng , để lại cả nhà nàng ở đây, ta cũng là yên lòng, Khang Bình thường chạy ra bên ngoài, Tình nhi cũng là đứa có tâm cơ, Kinh Thành tốt xấu gì còn có mấy đứa bọn họ che chở cho "

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :