Chương 366, Tử Phúc vào kinh
Tử Tình cúi đầu rơi lệ, Tăng Thụy Tường vào cửa, là tìm người đón đại phu rồi, bên này, Tiêu thị còn muốn tìm người thông báo cho mấy người Tiêu Phúc Sinh, dù sao cũng là tang của Tiêu gia, về lý nên do mấy người bọn họ ra mặt.
Tăng Thụy Tường nghe xong : " bằng ta cùng ngươi chuyến này, ta , bọn họ thể cho vài phần mặt mũi, năm đó hậu của dượng vẫn là ta giúp đỡ lo liệu, ta cũng nghĩ tới, di ngôn lúc lâm chung của dượng bị bọn họ nghe được, bao đồ kia bị Phúc Sinh độc chiếm, lại tiếp, ta thẹn với lời dặn dò của dượng, đại ta như vậy, ta cũng thoát khỏi liên quan."
"Biểu đệ đừng như thế, nương ta cũng thông suốt từ lâu rồi, tất cả đều là mệnh, chẳng qua, ta nghĩ lão nhân gia ngài có lẽ muốn gặp mặt ngươi lần, mấy năm nay được ngươi chăm sóc ít, trong lòng tỷ đều hiểu." Tiêu thị vỗ phía sau lưng Tăng Thụy Tường .
"Ta cũng nhìn chút nhé?" Tử Tình hỏi.
" sau , có chuyện gì ta phái người tới đây tiếng, mấy tiểu bối các ngươi cần phải qua. Ta xem xem đại phu như thế nào, nếu có thể gắng gượng qua được cửa này, chính là Bồ Tát phù hộ rồi." Tiêu thị cản lại .
Tăng Thụy Tường vội vội vàng vàng theo Tiêu thị ra ngoài, Thẩm thị cũng ở lại, Tử Tình ngồi ở bên cạnh Thẩm thị, hỏi: "Nương, cha ta vừa mới , di ngôn của lão công bị nghe được, là xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi lại tò mò rồi. Năm đó, lúc lão công ngươi , ba nhi tử cũng đều chưa lập gia đình, lão công ngươi yên lòng, nghĩ tới muốn giao phó gia sản của Tiêu gia cho cha ngươi, để cha ngươi trông coi Tiêu gia, cho đến khi bọn họ trưởng thành, ai ngờ lời này bị đại nhi tử cùng tiểu lão bà của nghe thấy được, hai người cướp lấy, vẫn là Đại nhi tử của lấy được tới tay." Thẩm thị thở dài.
Tử Tình hiểu rồi, gia sản này nếu cho Tăng thị, Tăng thị nhất định chia riêng cho mấy nữ nhi, mấy thứ tử thứ nữ có chút nào, còn nếu cho Bành thị, kết cục của Tăng thị rất thê thảm, cho nên. Tiêu lão gia tử nghĩ tới giao gia sản cho Tăng Thụy Tường, ai ngờ người tính bằng trời tính, lại là rơi vào trong tay nhi tử của , Tiêu Phúc Sinh độc chiếm mình.
Tử Tình hiểu điểm này. Trong lòng cũng thoải mái chút, xem ra, Tiêu lão gia tử này cũng phải chút tình ý cũng có với Tăng thị, chẳng qua là biết Tăng thị có thể hiểu những điều này ?
Lâm Khang Bình dìu Tử Tình trở về Tình viên, ôm Tử Tình nằm nghiêng ở kháng, hai người cũng muốn chuyện, Thư Ngọc và Thư Vĩ vào. Tử Tình thiếu được lên tinh thần chơi cùng đứa .
"Nương, sao ngươi lại rơi nước mắt, phụ thân bắt nạt ngươi à?" Thư Ngọc hỏi.
" có, nương à, là có chút mệt mỏi, có người quan tâm chăm sóc nương hồi còn sắp rồi, trong lòng nương có chút thương tâm."
"À, ta biết rồi. Tựa như Tiểu Dực ca ca, bọn họ rồi còn có thể trở lại." Thư Ngọc .
"Ai cho ngươi bọn họ còn có thể trở lại?" Tử Tình hỏi, vẫn cảm thấy đứa kia lai lịch . Nhưng đừng trở lại nữa, Tử Tình vẫn chỉ mong muốn cuộc sống yên ổn, có suy nghĩ leo lên quyền thế kia.
"Tiểu Dực ca ca tự mình , còn có Văn ca ca, bọn họ đều thích tiểu muội, nhưng tiểu muội là của chúng ta, ta mới cho bọn họ đâu." Thư Ngọc .
"Đúng, muội muội, ta thích, cho người khác." Thư Vĩ vẫn cúi đầu chơi xếp hình ngẩng đầu đáp câu.
Tử Tình nhìn Lâm Khang Bình chút. Thầm nghĩ, Văn Tam chết tiệt này, mang đến những người nào vậy, đứa bé tí như vậy, biết nàng dâu nàng dâu rồi, cũng quá sớm ?
"Nhi tử. Lần sau nếu bọn họ tới, là thích Yên Nhiên, các ngươi liền dần cho bọn họ trận, đừng đánh vào mặt là được." Lâm Khang Bình .
Tử Tình đẩy đẩy , với hai đứa : "Đừng nghe cha các ngươi, nếu đánh nhau, còn biết là ai thua ai thắng đâu? Đứa của chúng ta còn thế, cũng có theo ngươi học được bao nhiêu công phu."
"Ta cũng là chút mà thôi, nào có thể làm ? Được rồi, cho mấy đứa quấy rầy, mặt của ngươi cũng thấy nụ cười rồi, ta cũng yên tâm. Ta thư phòng sửa sang sổ sách chút, A Thổ bọn họ gửi thư cho ta, là bến tàu Việt thành muốn mở rộng hơn, ta xem xem chúng ta có thể mua được mấy kho hàng ?"
"Ngươi muốn bạc dùng, tiểu Tứ mới đưa ba ngàn lượng vào sổ ghi chép của Kinh thành rồi, nghe ý của , hoa hồng của xưởng thuỷ tinh năm nay cổ phần hẳn là có hai ngàn lượng, vậy hẳn là đủ cho chúng ta tiêu dùng năm. Còn lại muốn sang năm dựng xưởng xi măng, còn có, nghe ý của , muốn đến vùng Chiết Giang dựng xưởng, tạm thời còn chưa chọn được người thích hợp."
" có việc gì, ngươi giữ , trong tay ta còn có chút nợ của Chanh viên và Khang trang còn chưa gom, phỏng chừng cũng có thể có mấy ngàn lượng. Mấy tháng này bọn họ chạy buôn bán, cũng kiếm được chút, mua kho hàng cũng phải lập tức làm ngay, hơn nữa, phải xem vận khí, xem ta có thể tìm được chút quan hệ trước kia của Văn gia hay , bằng , kho hàng này, chúng ta lấy được vào tay rồi." Lâm Khang Bình .
Lâm Khang Bình dường như biết Tử Tình còn muốn hỏi cái gì, : "Yên tâm , ta có chừng mực."
Lâm Khang Bình vừa mới , Tử Tình cùng mấy đứa ở kháng chuyện, kể chuyện xưa, để ý trời nhuốm đen, Tử Tình suy nghĩ nên ăn cơm rồi. Lúc này, Tiểu Phấn tới , thông gia phu nhân bảo qua chuyến.
Trong lòng Tử Tình lộp bộp cái, chẳng lẽ là lão bà kia xảy ra chuyện, cũng quá nhanh rồi, chẳng qua, lúc này, Tử Tình cũng chẳng quản cái gì, ném đứa ném cho mấy người Tiểu Lục, tự mình kéo Lâm Khang Bình trở về nhà mẹ đẻ.
Vừa mới vào cửa viện, nghe thấy giọng của Lưu thị, Tử Tình vui vẻ, vội ba bước cũng thành hai bước, vào cửa hỏi: "Làm sao Đại tẩu lại trở về sớm vậy? Ca ta đâu? Bọn cũng đều trở lại?"
"Ừ, ca ngươi để ta mang theo đứa về nhà trước, vào kinh trước rồi, năm nay đến lượt khảo hạch rồi, có lẽ phải tới ngày cuối năm mới có thể trở về, mình ta mang theo đứa nán lại Xương Châu, có ý nghĩa gì, còn bằng trở về, mọi người ở cùng nhau, vui a vui a. Ngày mai đón Nhị đệ muội về nhà , nhiệm vụ này giao cho ngươi." Lưu thị nhanh mồm nhanh miệng .
"Sớm biết như thế, lúc ta về nhà mang các ngươi về rồi, ta nghĩ đại ca nhanh như vậy chứ?" Tử Hỉ .
"Còn sao, qua Xương Châu, nán lại nhà ta khắc đồng hồ cũng đến, nếu ngươi có thể lời đó, ta phải theo các ngươi về nhà rồi sao?" Lưu thị cười .
"Đại tẩu, ý của tướng công ta là, nếu ngươi ở nhà, bên người Đại ca có người, về nhà lạnh tanh, còn gì hứng thú? Nếu mang các ngươi về, đại ca mặc kệ đâu." Phó thị cười .
"A, ta cũng là biết, vợ chồng các ngươi khi nào dính như vậy rồi, chắc là có “thấu hiểu rất ” ? Người dính muội muội như đại muội phu, năm còn muốn ra khỏi nhà hai lần đấy?" Lưu thị trêu ghẹo .
Phó thị vẫn là da mặt mỏng hơn, Lưu thị vừa ra lời này, Phó thị thoáng cái mặt đỏ bừng, Tử Tình cười : "Đại tẩu, ta cũng đắc tội ngươi chứ, ngươi Tứ đệ muội còn cần phải lôi kéo ta làm cái gì?"
" lôi kéo các ngươi lôi kéo ai? Ai bảo các ngươi luôn ở trước mặt chướng mắt chúng ta? Có phải hay , Tam đệ muội?" Lưu thị lôi kéo Dương thị hỏi.
Lúc này, nha hoàn Lưu thị mang đến , sân thu thập xong, nước sôi cũng đun lên rồi, Lưu thị chỉ vào mấy người Tử Tình : "Các ngươi người cũng cho chạy, ta rửa mặt trước, quay về đến sân của ta, chúng ta chơi vài vòng mạt chược, nhiều ngày chơi, nhớ quá."
Lưu thị vừa , mấy người ngồi thảo luận, lần này Tử Phúc vào kinh, có thể có kết quả tốt gì? Tử Phúc trước mắt là tòng lục phẩm, nếu khảo hạch tốt mà , nghe ý của Tử Hỉ, Hoàng đế này đối với công trạng ba năm này của Tử Phúc cũng là có nghe thấy, nếu như vậy, Tử Phúc lên chức hẳn là có thể mong đợi.
Chẳng qua là, có thể phái đến chỗ nào, đó là vấn đề, "Ta có thể hỏi chút hay , chính lục phẩm là những chức quan gì?" Tử Tình hỏi, đối những phẩm cấp chức quan này, Tử Tình đúng là lắm.
"Tri huyện những huyện ở Kinh, Thông phán các tỉnh. Đối với đại ca mà , lớn nhất cũng chỉ là Thông phán, vẫn quản lý lương thực thuỷ lợi, tốt nhất là xem ở lại nơi nào." Tử Hỉ .
"Muốn ta , vẫn là Xương Châu tốt hơn, muốn thăm chút, ta còn có thể được chuyến." Thẩm thị .
"Cái này đúng là dễ , tất cả còn phải xem ý của Thánh thượng xem xét quyết định." Tử Hỉ .
Tử Tình nhìn nhìn, Tăng Thụy Tường còn có ở nhà, hỏi: "Nương, cha ta vẫn chưa trở về?"
"Ừ, ta cũng sốt ruột đây. Hoàn hảo, có Lâm Hưng nhà ngươi theo, bằng , ta đúng là yên tâm."
Vợ chồng Tử Hỉ mới từ Phó gia ở An Châu trở về, còn biết xảy ra chuyện gì, vội hỏi: "Cha ta làm cái gì?"
Tử Tình kể lại chuyện của lão bà , Tử Hỉ cũng để tâm lắm, dù sao, cũng có ấn tượng gì với lão bà , cơ bản tiếp xúc qua, vẫn là gặp mặt lần lúc lão gia tử lâm chung.
"Đúng rồi, nương ta còn muốn mời mọi người đến nhà ngồi chút, vừa vặn Đại tẩu cũng trở lại, các ngươi thương lượng xem xem ngày nào thích hợp?" Phó thị hỏi.
"Hạ gia cũng vài lần, bọn họ còn chưa có đâu? Vẫn là chờ Đại ca ngươi bọn họ trở về rồi hãy . Ta cùng cha ngươi , chúng ta còn chưa qua hiếu kỳ, nên ra khỏi nhà. bằng chờ có cơ hội, ta cũng mời mấy nhà thông gia này tới, mọi người cùng ngồi chỗ." Thẩm thị .
Tử Tình nghe xong nhìn về phía Thẩm thị, hỏi: "Nương, à? Ngươi suy nghĩ kỹ chưa?"
Tử Tình nhớ tới là chuyện lần đó cha của Dương thị cùng cha của Trần thị uống rượu cãi nhau, lại quên mất Dương thị ngồi ngay bên cạnh, Dương thị vậy cũng là nhớ tới chuyện lần đó, sắc mặt có vài phần mất tự nhiên. Thẩm thị trừng Tử Tình cái, Tử Tình mới giật mình ý thức được nên bừa.
"Đây là ý của cha ngươi, đều là thân thích, cùng nhau ngồi chỗ cũng sao. Mấy năm nay vẫn là Phó gia cùng Hạ gia chủ động qua lại gần chút, cha ngươi cùng ta suy nghĩ, trước đây chúng ta cùng Lưu gia và Trần gia Dương gia quá xa cách rồi, cho nên, mới có ý tưởng này. Tam nàng dâu cũng đừng để trong lòng, trước kia là nương có rất nhiều chỗ làm tốt." Thẩm thị .
Dương thị nghe xong vội đứng lên, : "Lời của nương, con dâu đúng là nhận nổi. Đều là con dâu phải, con dâu cũng có mặt mũi giải thích với mọi người, nương hãy bỏ quá cho ta nhé?"
" bậy bạ gì đó vậy? Cha ngươi tốt xấu gì cũng là tú tài. Chúng ta là thông gia, đáng ra nên qua lại với nhau, chuyện trước kia thôi nữa. Nghe đệ đệ ngươi cũng nên thi tú tài rồi, ngày nào đó mang đến cùng mấy người bọn họ thảo luận chút." Thẩm thị .
"Nương, đệ đệ ta là tú tài rồi." Dương thị trả lời.
Dương thị xong, mọi người đều nhìn về phía nàng.
Chương 367, vải dệt bằng máy
"Aiz, đây là chuyện tốt, ngươi đứa này, cũng tiếng, chúng ta cũng có theo phần lễ vật chúc mừng, năm nay đệ ngươi bao nhiêu tuổi rồi?" Thẩm thị chuyện trước tiên.
"Mười sáu rồi, cũng . Đa tạ nương nhớ thương." Dương thị trả lời.
"Đúng là, Tam tẩu cũng tiếng, chừng có lẽ cùng trường với đệ đệ ta đấy? Tên gọi là gì, quay đầu ta hỏi đệ ta chút ." Phó thị hỏi.
"Đệ đệ ta vào Bạch Lộ thư viện, ở châu học." Dương thị có chút ngượng ngùng đáp.
Mọi người nghe xong càng kinh ngạc, nghĩ tới nhi tử của Dương gia có tiền đồ như thế, có thể vào Bạch Lộ thư viện, Dương thị này giấu diếm còn kỹ, chỉ sợ là, học phí thấp, phần lớn cần Dương thị và Tử Thọ gánh vác ? Cho nên, Dương thị mới ngượng ngùng ra? Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Tử Tình.
thực tế cũng đúng là như thế, đệ đệ của Dương thị thi vào được Bạch Lộ thư viện, việc đầu tiên chính là đến cầu Dương thị và Tử Thọ, là mượn, chờ sau này có điều kiện nhất định trả lại, chẳng qua, cái này cũng có chút khó mà . Tử Thọ cũng có cách nào từ chối, có thể thi được vào Bạch Lộ thư viện, có mấy người phải là nhân phẩm học vấn đều ưu tú?
Cứ như vậy, chỉ có nhà Trần thị là bạch đinh, Trần gia làm ăn cũng là tệ, muốn mọi người ngồi cùng nhau uống rượu, Tử Tình còn có chút chờ mong trường hợp kia, biết còn đánh nhau hay ?
, Lưu thị đến mời mọi người chơi bài, Tử Tình muốn để cho Thẩm thị , Thẩm thị lo lắng cho Tăng Thụy Tường, cũng có tâm tình này. Hai người Tử Hỉ cùng Tử Thọ cùng nàng, bốn người Tử Tình ngồi ở Phúc uyển.
Mấy người Tử Tình các nàng tan cuộc lúc canh ba giờ Tỵ, Tăng Thụy Tường vẫn chưa về nhà, Tử Tình biết lão bà chỉ sợ là dữ nhiều lành ít rồi.
Quả nhiên, sáng sớm ngày hôm sau, Tử Tình còn ở trong ổ chăn, Thẩm thị phái Thạch bà tử tới đây báo tin, lão bà rồi.
Tử Tình vội vội vàng vàng mặc quần áo, Lâm Khang Bình và nàng trở về nhà mẹ đẻ, Thẩm thị phái xe ngựa của Tử Hỉ đón nhà Tử Lộc, Tăng Thụy Tường là đêm trở về. là suốt đêm hôm qua đưa lão bà đến từ đường của Tiêu gia bên kia. Tiêu gia ở trong thôn của bọn họ còn nhà tổ, tang chỉ có thể dựng lều ở ngoài từ đường tổ chức.
Lưu thị ra ngoài, Thẩm thị vội hỏi: "Đại nàng dâu, ngươi cùng nhị nàng dâu ở lại giữ nhà. Các ngươi có thai, cũng thể ."
Lưu thị đồng ý, Tử Tình nhìn về phía Lưu thị, cười : "Được, Đại tẩu, hôm qua còn cho chúng ta biết? Mấy tháng rồi?"
"Còn chưa xác định chắc chắn, vừa qua khỏi nửa tháng. Nếu phải là nương hỏi đến, ta nào có thể cái này?" Lưu thị có chút ngượng ngùng cười .
"Á, nương, ngươi vừa cái này, ta cũng hay là , ta cũng qua năm sáu ngày rồi." Phó thị ở bên nghe xong có chút sốt ruột , xong thấy mọi người nhìn nàng, liền đỏ mặt. Yếu ớt : "Ta cũng là sợ lỡ như va chạm tốt."
Thẩm thị cười : "Đây có cái gì? Cũng phải là muốn ra, ngươi làm đúng, thà rằng sai lầm cũng vội vàng. Dứt khoát cả Tam nàng dâu cũng đừng . Đứa còn phải uống sữa đấy, Tử Tình là từng nhận ân huệ của nàng, dập đầu ."
Lúc này, Thu Ngọc tới cửa, nàng cũng là làm chất nữ, về lý nên phúng viếng, thực ra Tiêu gia có truyền tin cho các nàng, chỉ gửi tin cho Tăng Thụy Khánh, bởi vì chỗ Hạ Ngọc, cách hơi xa. sức khoẻ Hạ Ngọc cũng tốt, Tiêu gia cũng muốn quấy rầy nàng, Xuân Ngọc kia càng qua lại, trước kia chỉ có chỗ Thu Ngọc tệ, cứ như vậy, hai tỷ tỷ đưa tin. có đạo lý chỉ đưa tin cho Thu Ngọc.
Thu Ngọc là từ chỗ Tăng Thụy Khánh biết được, cảm thấy mình nên phúng viếng phen, bèn tới tìm Tăng Thụy Tường, xem có thể nhờ xe hay .
Thu Ngọc thấy Tử Hỉ có vài phần kinh ngạc, hỏi: "Tử Hỉ trở lại, cũng tới thăm tiểu ta chút ?"
"Vừa trở về, hơi nhiều việc, chờ qua mấy ngày này rồi sau." Tình cảm của Tử Hỉ và Thu Ngọc vẫn tương đối nhạt, chỉ Tử Hỉ, thực ra cũng chỉ có Tử Phúc có quan hệ cùng nàng tốt hơn chút, có tình cảm từ lớn lên, Tử Tình còn nhớ năm mới tới kia, mấy người bọn họ Thu Ngọc nhớ được sinh nhật của mình Tử Phúc, tặng hạ lễ.
Ba người Tử Tình cùng Thẩm thị, Thu Ngọc ngồi chiếc xe ngựa, ba người Lâm Khang Bình cùng Tử Lộc ngồi chiếc xe ngựa.
Có Thu Ngọc ở đây, Tử Tình đoán rằng đường này khẳng định nhàm chán, quả nhiên, Thu Ngọc lên xe được bao lâu, bắt đầu thở dài, hỏi Thẩm thị: "Chuyện nhà Đại tỷ, Nhị tẩu có nghe ?"
"Trước đó vài ngày ta đến An Châu thăm nương ta, nghe Đại Mao định ngày thành thân, còn nghe cho hai mươi mẫu ruộng nước, lúc này, Xuân Ngọc cần lo lắng rồi." Thẩm thị .
"Tin tức của Nhị tẩu chuẩn rồi, hôm qua Xuân Ngọc lại chạy tới tìm nương khóc lóc kể lể, vừa khéo bị ta ngăn cản, bây giờ nương đến bản thân cũng lo nổi rồi, nào còn có thể quản mấy chuyện thối nát nhà nàng? Lời sợ Nhị tẩu buồn phiền mà , chút bạc dưỡng lão cuối cùng kia của nương đều bị đại tỷ tính kế rồi, lúc này, triệt để nhẵn túi, nếu nương biết, chừng giống như cha tức giận mà . Ta sớm đáng tin cậy, nhưng bọn họ ai cũng nghe ta, đại tẩu còn biết đâu, nếu biết, chỉ sợ còn có trận chọc tức." Thu Ngọc thở dài.
Cái này, Thẩm thị đúng là biết, Tử Hỉ về nhà cũng với nàng, Lâm Khang Bình lại càng thể những cái này, Tiêu thị hai ngày này bận rộn chuyện lão bà , nào còn có tâm tình nghe chuyện phiếm nhà người khác?
Tử Tình lại là xác định việc, bạc dưỡng lão của Điền thị bị Xuân Ngọc tính kế rồi, sau này, chỉ sợ cuộc sống của Điền thị càng ngày càng khó qua, bây giờ Chu thị chịu quản nàng, phần lớn vẫn là nhìn vào phần bạc dưỡng lão kia.
"Ôi, thành cũng là chuyện tốt, Đại Mao vừa vặn trở về tìm lão bà đứa nó, người nhà sống vui vẻ." Tư tưởng của Thẩm thị vẫn là tư tưởng cũ, trượng phu là trời, chịu quay đầu, vẫn là vợ chồng, cũng nghĩ lại, dựa vào cái gì vợ trước của Đại Mao người ta còn muốn nam nhân có chút trách nhiệm, vì chút tiền bạc có thể bỏ vợ bỏ con như vậy?
"Nếu như vậy cũng là tốt rồi, nhưng Vương gia chết sống chịu, bây giờ Đại tỷ đúng là ăn bữa nay lo bữa mai, trong nhà nhiều tiểu hài tử như vậy, chỉ còn lại mấy phụ nhân, có thể làm cái gì?" Thu Ngọc thở dài.
" là còn có cái cửa hàng sao?" Tử Tình hỏi.
"Bọn họ nào biết làm buôn bán? Cửa hàng trả tiền ra ngoài rồi, ta bảo nàng cầm chút tiền bạc ấy về nhà mua vài mẫu đất cát, quản lý tử tế, tranh thủ làm sống qua ngày ? Bằng , tiền bạc này cầm ở trong tay, chỉ sợ qua vài ngày lại còn." Thu Ngọc thở dài.
Thu Ngọc cũng là lòng buồn phiền, Điền thị thành nửa gánh nặng của nàng, nhà Xuân Ngọc cứ như vậy, khẳng định dừng đến cửa tống tiền, trừ nhà nàng cùng nhà Hạ Ngọc, nhà người khác Xuân Ngọc cũng vào được, nền tảng của Điền thị cũng cạn sạch, Tăng Thụy Tường bên này có khả năng lại cho Điền thị ngân lượng. Cho nên, Thu Ngọc nghĩ tới những thứ này, đau đầu. Càng nhớ tới và cảm động Tăng Thụy Tường năm đó tốt, Xuân Ngọc, Thu Ngọc chịu nổi, năm đó Tăng Thụy Tường lại là nuôi cả cái nhà này đấy. Đáng tiếc, đời có bữa cơm miễn phí vĩnh viễn.
Thu Ngọc nghĩ đến những cái này, : "Mấy ngày nay nương cũng có chút hối hận, năm đó nếu có thể nhịn hơi, hoặc là đối tốt với Nhị ca chút, Nhị ca cũng đến nỗi nhớ tình xưa. Người già , nghĩ lại cả đời này, mới biết được, làm sai chuyện, là phải trả, là có báo ứng, nương , bây giờ chính là báo ứng của nàng. Chân cẳng linh hoạt, còn bằng Đại đâu, Đại chống gậy còn có thể , nương là cần người ôm, hoặc là ôm ghế chân dịch chuyển, ta thấy, là xót xa, nương người thích sạch như vậy, bây giờ rơi xuống tình trạng này, hu hu, hu hu" Thu Ngọc xong khóc rống lên.
Này, Thẩm thị đúng là tiện khuyên cái gì, nàng có định ra sức cũng định ra tiền, cho nên, những lời khác, cũng dùng được, còn bằng .
Tử Tình lại là câu: "Tiểu , những lời này của ngươi cũng là đúng, làm sai chuyện, là phải trả."
Điền thị vừa mới bắt đầu trả, chịu nổi rồi, Tăng Thụy Tường lại là làm trâu ngựa bao nhiêu năm cho bọn họ? Còn có Thẩm thị, cũng hầu hạ Điền thị mười năm, giúp đỡ nuôi lớn hai người Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc.
Thu Ngọc thấy Thẩm thị tiếp lời, tự mình khóc trận, cũng liền rút khăn, thu thập chỉnh tề xong, : "Nhị tẩu, ta cũng là khó chịu trong lòng, những lời này, ra, tỷ muội nhà mình đều có cách nào , huống chi người ngoài?"
"Cuộc sống nhà mình nhà mình sống, ngươi cũng suy nghĩ thoáng chút, giúp được, có thể làm sao bây giờ?" Thẩm thị thở dài.
Ba người trầm mặc đến thôn Tiêu gia, Tử Tình gặp được Tú Thủy lâu gặp, nhưng là, trường hợp này cũng phải lúc ôn chuyện, con cái Tiêu gia bận rộn đáp tạ khách nhân đến phúng viếng, ngay cả chỗ ngồi uống trà cũng có, chỉ là từ trong thôn mượn ba cái bàn bày, là đủ đơn sơ rồi. Nước mắt Tử Tình tự chủ chảy xuống.
Phúng viếng xong, Tiêu gia cũng có điều kiện giữ lại ăn cơm, Thẩm thị vẫn mang theo mấy người Tử Tình trở về nhà, để lại mấy người Tử Lộc cùng Tăng Thụy Tường.
Tang của lão bà xong xuôi, Tăng Thụy Tường lại như bệnh nặng trận, cũng may học đường cũng bắt đầu nghỉ phép, Tăng Thụy Tường chỉ là an tâm ở nhà tĩnh dưỡng là được rồi.
Thẩm thị lại là bắt đầu bận rộn, vừa vào tháng chạp, đại gia đình này mừng năm mới cùng nhau, phải chuẩn bị đồ đúng là ít, Tử Hỉ chắc chắn lên chức rồi, Tử Phúc cũng kém xa, hơn nữa năm nay ba người Lưu thị, Trần thị, Phó thị có mang thai, nhiều việc vui như vậy thêm chỗ, tết lịch này, Thẩm thị định người nhà vui vẻ tưng bừng náo nhiệt, đương nhiên, pháo hoa vẫn là thể có.
Tử Tình bên này cũng là như thế, quần áo mừng năm mới của mấy người Thư Duệ Tử Tình phải đích thân xử lý, trang phục luyện công của bọn cũng muốn làm lại, sổ sách năm phải dồn, cho nên, mặc dù Tử Hỉ mỗi ngày đều đến đây nhìn cái, Tử Tình và Lâm Khang Bình cũng được cái gì với . Bởi vì Lâm Khang Bình còn bận hơn Tử Tình, Tử Hỉ trái lại dẫn theo mấy người Thư Duệ còn có mấy người Vĩnh Tùng thường cùng nhau xúc cúc, hoặc là kiểm tra bài tập của bọn .
Hai người A Thổ A Thủy là vào mười ba tháng chạp trở về, chuyển thuyền hàng cuối cùng ra ngoài, kéo những nửa xe vải dệt bằng máy về nhà, với Tử Tình: "Nãi nãi, những vải dệt bằng máy này chúng ta đều thử qua rồi, đơn giản phai màu, cũng mặc bền hơn của chúng ta, còn rẻ, ta mang theo những thứ này đến, ngươi cho người trong nhà thử xem."
Tử Tình vuốt những loại vải dệt bằng máy hoa văn đa dạng này, nghĩ có phải thời này, cũng có cách mạng công nghiệp phương Tây hay , chẳng lẽ giống như thời trước kia, hàng ngoại sắp sửa tràn vào quốc gia này hàng loạt sao?
Ps: Bạch Lộ thư viện = Cò Trắng thư viện nha
Chương 368, năm lễ
Tử Tình lâm vào trầm tư, A Thổ A Thủy còn tưởng rằng mình làm sai chỗ nào, chọc chủ tử vui, cả gan hỏi: "Nãi nãi, là tiểu nhân làm sai rồi sao?"
" có, làm khó các ngươi suy nghĩ chu đáo, chúng ta nhiều người, cũng chưa từng dùng những thứ này, ta muốn hỏi là, các ngươi từ trong tay người nước ngoài nhận những loại hàng hoá gì?" Tử Tình hỏi.
"Cái này, của người nước phần nhiều là mảnh vải bông này, còn có thủy tinh, sản phẩm thủy tinh, đồng hồ, lọ thuốc hít, hàng dệt len, hương liệu, da lông, còn có các loại kim loại, vân vân, khi trở về, phần nhiều mang là lá trà, đồ sứ, tơ lụa." A Thổ trả lời.
"Còn có bông vải, gỗ đàn hương, gỗ trầm hương linh tinh." A Thủy bổ sung thêm.
Tử Tình thấy cũng hỏi ra cái gì nữa, bèn bảo hai người xuống, Lâm Khang Bình hỏi: "Có cái gì thích hợp sao?"
" có, ta nghĩ bông vải này, ở Tây Bắc bên kia vẫn là tương đối thích hợp gieo trồng , ta nhớ được hồi đó, có ít người tràn vào Tây Vực, hái lấy bông vải, quay đầu Tiểu Tứ đến, cho , có cơ hội đề nghị với Thánh thượng, sau này bằng phạm nhân đều sung quân đến Tây Vực, trồng bông vải cũng là tệ, bông vải vốn chính là từ Tây Vực bên kia truyền tới mà?"
"Người Trung bộ phần lớn là sung quân đến Tây Vực, nhưng là chưa từng nghe trồng bông vải. Quay đầu ta những thứ này với Tiểu Tứ." Lâm Khang Bình .
Tử Tình buông chuyện này xuống, hỏi: "Non nửa năm này việc làm ăn sao rồi? Hai người này có thể đảm nhiệm sao?"
"Tầm tầm rồi, ta chuyển Vương Tài qua đó làm tổng chưởng quỹ, theo ta mấy năm nay, quan hệ nào cũng ràng, có trấn giữ, quy củ là sớm định ra rồi, hai người này ở kinh thành cũng lịch lãm vài năm, lại là người Việt thành, từ lớn lên ở bến tàu, yên tâm . Mấy tháng này kiếm ra năm ngàn lượng bạc, nếu là thuyền của chúng ta, hẳn là tốt hơn chút." Lâm Khang Bình .
Điều này, Tử Tình đúng là giúp được gì, từ trong đống hàng ngoại A Thổ bọn họ mang đến. Nhặt cuộn the mỏng, cuộn Đa la, đều là sợi tổng hợp dày, đưa cho Thẩm thị.
Thẩm thị : "Lại đưa đồ đến. phải , ngươi giữ lại cho mình mặc ."
"Nương, đây là hàng ngoại, Khang Bình từ thuyền ở Việt thành bên kia lấy xuống, tự để lại chút, ngươi phải là luôn chê trời lạnh sao? Giữ lại làm bộ trang phục dày."
Thẩm thị nghe xong : "Ngươi phải là còn muốn tặng lễ tết cho Phó gia sao? bằng lại cầm thêm hai cuộn vải chất tốt, đất này của chúng ta. Hàng ngoại vẫn là ít, ngươi lấy ra cũng có thể diện, ta còn có súc gì đó lần trước ngươi mua cho ta đó, mặc tạm thôi."
"Nương, ta còn có nữa. Lễ tết cho Phó gia ta chuẩn bị xong rồi, cơ bản đều là sản phẩm trong trang, Phó phu nhân cũng , những cái khác đều cần. Chẳng qua, ta còn là định tặng chút xà bông thơm tự tay ta làm, nghe em dâu . Nương nàng thích mấy thứ này."
Thẩm thị nghe xong gì nữa, Tử Tình thấy Tăng Thụy Tường ở đây, hỏi: "Cha làm cái gì vậy?"
"Sáng sớm tinh thần có chút được tốt, buồn bực khó chịu, hôm nay khó được trời quang, mấy người Nhị ca ngươi cùng ra ngoài vòng, Tiểu Tứ phải là muốn xây học đường sao? Đại khái nhìn xem có nơi nào thích hợp."
Tử Tình cùng Thẩm thị trò chuyện, mấy người Lưu thị vào, thấy vật liệu may mặc ở đầu giường, Lưu thị cười trước: "Muội muội lại đưa thứ tốt gì đến cho nương vậy?"
Nhãn lực của Phó thị tương đối tốt. Nhìn nhìn, : "Tỷ tỷ đây là hàng Tây Dương, nhũ đỏ bạc gọi là the mỏng, cái màu nhựa thông kia là gọi là cái gì mà Đa la sao ý? Chỉ sợ rẻ, kinh thành hề ít quan to quý tộc mặc. Hai cuộn vải này ít nhất cũng phải trăm rưỡi trăm sáu lượng bạc, tỷ phu đúng là bỏ được."
Thẩm thị nghe xong dọa nhảy dựng. Hai cuộn vải vốn thu vào trong tay, lại giao cho Tử Tình, : "Hay là ngươi giữ , cái này cũng quá đắt rồi."
Tử Tình cũng biết hai cuộn vải này đắt như vậy, nghĩ đến là Lâm Khang Bình dặn A Thổ giữ riêng lại, bèn : " bằng nương giữ cái Đa la này , the mỏng này màu sắc tươi sáng, cho đại tẩu cùng tứ đệ muội mỗi người làm bộ, giữ thể diện. Nhị tẩu cùng tam đệ muội ta còn có vật liệu may mặc khác, quay đầu cũng cho các ngươi mỗi người chọn loại? Các ngươi xem có được ?"
" sao, chúng ta vốn cũng ít đồ của muội muội cho, cho đại tẩu cùng tứ đệ muội, đó gọi là vật dùng đúng chỗ, cho ta mặc, lại thành giày xéo thứ tốt." Trần thị cười trước.
"Tỷ tỷ, ta cũng có ít quần áo, ngươi vẫn là làm bộ cho Đại tẩu trước , tự mình lại làm bộ." Phó thị vội .
" cần, chính ta có cái the mỏng đỏ thẫm, khi thành thân Khang Bình mua."
"Các ngươi đẩy đến đẩy , ta làm kiêu, mặt dày nhận, chậc chậc, lương bổng năm của đại ca ngươi vừa mới đủ mua bộ quần áo, hôm nay ta cũng mượn lần ánh sáng của muội muội, lễ tết năm nay ta cũng đòi nữa." Lưu thị cười .
"Đức hạnh này, ta cũng định tặng nữa nha." Tử Tình cười .
Mấy người giỡn, Tiểu Phấn vội vội vàng vàng tìm đến, là có người đến Tình viên đưa lễ tết, mà Lâm Khang Bình lúc này còn có ở nhà.
Lưu thị cười : "Muội muội, có cần Đại tẩu xem giúp ngươi có thứ gì tốt ?"
"Thôi , đại tẩu còn bằng Tứ đệ muội ." Trần thị cười .
"Người đến từ đâu chưa sao?" Tử Tình hỏi.
"Kinh thành đến, là Trung thu từng đến." Tiểu Phấn trả lời.
Tử Tình vừa nghe, đầu có chút lớn rồi, chẳng lẽ lại là người nhà Tiểu Dực kia?
Tử Tình đành phải vội vàng theo Tiểu Phấn qua, xe ngựa đến viên rồi, dẫn đầu vừa thấy Tử Tình liền vội chào hỏi, Tử Tình thấy có chút quen mặt, chắc là lần trước tới rồi, đáng tiếc, cũng còn biết xấu hổ hỏi.
"Thái thái, đây là ý của thiếu gia của chúng ta." Đối phương dùng hai tay nâng phong thư, còn có danh mục quà tặng.
Tử Tình nhận thư, mở ra thấy đầu tiên, thư này viết có chút dài, nhưng vẫn dựng thẳng hàng, Tử Tình chậm rãi xem, quả là Tiểu Dực viết đến, đại ý là xa cách mấy tháng, rất là nhớ nhung, bởi vậy lúc này, đến Tết rồi, phái người trong nhà tặng cho mấy thứ đồ linh tinh.
Tử Tình lúc này mới nhận lấy danh mục quà tặng, trừ điểm tâm để ăn ra, còn có sách mới ra ở Kinh thành, là cho Thư Duệ Thư Ngạn, còn có mỗi người bộ giấy và bút mực, Thư Ngọc là bộ cờ vua bằng phỉ thúy, Thư Vĩ là bộ mũ da ủng da giữ ấm cho tiểu hài tử, Tử Tình là biểu lễ [1] tám nâng, Lâm Khang Bình là thanh chủy thủ thượng hạng, dao còn khảm đá quý, đồ nhiều nhất là Yên Nhiên, vòng vàng bạc cái, các loại quả tử vàng quả bạc kiểu dáng khác nhau đôi, biểu lễ tám nâng thích hợp cho tiểu nữ oa, vòng đeo chân bằng vàng khảm ngọc đôi, còn có hộp lớn các loại thuốc viên. Mặt khác còn có hai cuộn gấm phú quý trường xuân chỉ là cho Thẩm thị và Tăng Thụy Tường, mặt khác, Thư Duệ Vĩnh Tùng bọn họ mỗi người đôi quả vàng bạc, đó là Trung thu ngày ấy cùng bọn họ chơi trò chơi.
[1]Biểu lễ: loại quà tặng quy định trong lễ nghi cổ đại Trung Quốc, chính là dùng vật liệu may mặc để ban thưởng hoặc làm quà tặng
Tử Tình thực hơi buồn bực, lễ này, từ rất xa đưa tới, thu đúng là áy náy, thu, đáp lễ lại những thứ gì đây?
Lúc Tử Tình lo lắng, Lâm Khang Bình trở lại, Tử Tình đưa danh mục quà tặng cho Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình nhìn nhìn, cười : "Vị quản này khoẻ, ta cùng chuyết kinh thương lượng hạ lễ lại, mời các ngươi vào nhà chính nghỉ tạm lát, uống ly trà nóng, dùng chút cơm rau dưa."
Lâm Khang Bình tự mình dẫn người vào phòng khách, dặn Vương bà tử chuẩn bị bàn tiệc đãi khách thượng đẳng, rồi kéo Tử Tình vào nội viện, : "Lại là nhà Tiểu Dực kia?"
"Đúng vậy, còn có thư đây, nhưng đồ này là tự mình chuẩn bị, ngươi chút, so với hồi Trung thu đó, có phải rẻ hơn ?" Cũng phải là Tử Tình ham đồ của , là để hỏi cho , trong lòng có cái suy nghĩ mà chuẩn bị, nếu đồ này quá mức quý trọng , áp lực trong lòng này còn phải là lớn bình thường.
"Ừ, là rẻ hơn chút, nhưng lại là thực dụng, đại khái là sợ chúng ta nhận , ta suy nghĩ đáp lễ, ngươi viết phong thơ cho , vậy vẫn là hi vọng nhìn thấy thư trả lời của ngươi." Lâm Khang Bình .
ra, chữ của Tử Tình lòng có chút khó coi, bút lông này miễn cưỡng có thể cầm, những chứ Hán này còn chưa có đơn giản hoá, nét bút rất nhiều, Tử Tình luyện mấy năm nay, vẫn là có ít chữ biết viết.
Lúc này thấy Lâm Khang Bình cười nhìn nàng, Tử Tình chỉ đành phải cắn răng cầm lấy giấy bút, nội dung thư trả lời gì khác ngoài cảm tạ, cuối cùng Tử Tình trịnh trọng viết ra: "Về sau vạn lần thể phí nhiều công sức tặng lễ cho như thế này, tâm ý của ngươi biết rồi, nhưng là, bây giờ ngươi vẫn là đứa , còn chờ cha mẹ ngươi nuôi sống ngươi đó. Chờ tương lai ngươi có năng lực, có thể tự kiếm tiền nuôi sống mình rồi, cho dù tặng xe đồ cho , cũng có thể nhận lấy rồi. . ." Chỉ mong sau khi lớn lên, nhớ được nhà Tử Tình nữa.
Khi Lâm Khang Bình đáp lễ lại, Tử Tình lấy bộ quần áo chuẩn bị cho Thư Ngạn, cộng thêm bộ áo lông thân dài có mũ màu đỏ thẫm, sở dĩ Tử Tình lấy đồ này ra, là vì ở Kinh thành bán vài năm rồi.
Người tới ở Tình viên ở đêm, Lâm Khang Bình thưởng cho mỗi người năm lượng bạc, dẫn đầu mười lượng, sáng sớm ngày hôm sau bọn họ rời .
Tử Tình lúc này mới chia các loại đồ ăn ra chút, còn có mấy quả tử cho Vĩnh Tùng cùng với vật liệu may mặc cho Thẩm thị, đều mang theo, trở về nhà mẹ đẻ.
Thẩm thị vừa thấy vật liệu may mặc của Tử Tình, vội hỏi: "Đứa này, với ngươi cần, lại đưa vật liệu may mặc đến, khố phòng trong nhà còn có ít đấy."
"Nương, phải là ta đưa, người ta chỉ đưa cho ngươi, sao ta có thể giấu ?"
Thẩm thị vừa nghe là đứa đến từ Kinh thành, nhận lấy vật liệu may mặc, cũng là cảm thán vài câu, " nghĩ tới đứa kia còn như vậy nhớ tình cũ, ta cũng chẳng qua là từng làm hai bữa cơm cho bọn họ."
"Đúng vậy, ta cũng nghĩ tới, còn có, lần này lại tặng nhiều thuốc viên đến, đây chính là khó có được rồi, có bạc cũng dễ mua được." Tử Tình .
"Những thứ đồ ăn này cũng quá tinh xảo rồi, ta thấy cầm tặng cho bà ngoại ngươi mấy cái , vừa vặn cha ngươi bọn họ lát nữa muốn đưa lễ tết." Thẩm thị .
Thẩm thị xong, Tăng Thụy Tường từ trong buồng ra, : "Hôm qua cho nương ngươi loại vải cũng quá quý rồi, còn lại ngươi cứ giữ cho mình , những thứ gấm vóc này cũng tệ rồi. Còn có, ngươi cái the mỏng gì đó kia, còn chưa có mang , muốn ta , bằng theo ý ngươi."
"Ý của cha ngươi là đại tẩu cùng tứ đệ muội ngươi mỗi người bộ, trường hợp của các nàng giống nhau. Nhị tẩu cùng tam đệ muội ngươi kia, cẩn thận giải thích phen, đưa cái khác, nếu có từ khố phòng bên này chọn hai xấp tốt cũng giống vậy." Thẩm thị thấy Tử Tình hiểu, giải thích vài câu.
"Biết rồi ạ, cha, vốn tính toán của ta cũng là như vậy, đồ ta đều mang đến rồi." Tử Tình .
Thẩm thị giúp đỡ Tử Tình cắt the mỏng, mỗi người nửa, về phần Trần thị và Dương thị kia, Tử Tình mang đến hai xếp gấm Tứ Xuyên thượng hạng, là lần trước Văn Tam đến để lại.
Chương 369, Tử Phúc lên chức
Tử Tình vừa chia the mỏng xong, mấy người Lưu thị cùng Tử Lộc bọn họ đều tới đây, thấy Tử Tình cười : "Sáng sớm ta nghĩ tới hôm nay muội muội đưa chút đồ tốt gì đến đây đấy?"
Tử Tình nhất nhất đưa vật liệu may mặc cho các nàng, : "Lễ tết có đâu, còn muốn thứ tốt gì nữa?"
"Tỷ, ta nghe , phải mấy chục lượng bạc, ngươi muốn cái gì, ta mua cho ngươi." Tử Hỉ cười .
"Ngươi nếu thành tâm tự mua về đưa đến nhà đại tỷ ngươi, còn chờ đại tỷ ngươi đòi hỏi ngươi à?" Lưu thị cười .
" đến cái này, Tình nhi tự ngươi đến khố phòng bên này nhìn xem, có thứ gì thích hợp chính ngươi cũng chọn mấy thứ, mỗi lần đều là thiệt thòi ngươi." Tăng Thụy Tường ngồi ở bên cạnh Tử Tình .
"Cha, người nhà cần lễ tiết như vậy, bây giờ ta cũng thiếu cái gì, chờ cần lại ." Tử Tình khéo léo từ chối .
Lưu thị thấy Tử Tình lấy ra điểm tâm, hỏi: "Ơ, điểm tâm ở đâu ra? Làm là tinh xảo, cũng nỡ bỏ vào miệng."
Trần thị và Dương thị hồi Trung thu từng ăn, cũng ngạc nhiên lắm, nhưng là Phó thị thấy, thầm cảm thán, đến ngay cả nhà cha mẹ nàng cũng làm ra mấy thứ này, có thể thấy được, cấp bậc người tặng lễ cho Tử Tình nhất định . Chẳng qua, nàng tưởng là Văn gia.
Người nhà ngồi cười, Chu Thiên Thanh tới đây đưa lễ tết, đưa tới cho Tăng Thụy Tường bên này túi gạo nếp cùng túi vừng , bởi vì biết, Tăng Thụy Tường cho thuê tất cả ruộng đất rồi, nhất định trồng lúa nếp.
Thẩm thị thấy vội hỏi: "Ngươi từ xa như vậy vác nửa túi gạo tới đây, nặng lắm đấy? Hạ Ngọc đâu? tới đây với ngươi?"
"Nàng chờ năm sau tới đây ở hai ngày, ở cùng nhạc mẫu chút. Chuyện của Tiểu Văn, đa tạ Nhị ca Nhị tẩu. Chờ năm sau, ta để đến đây dập đầu cho các ngươi." Chu Thiên Thanh .
năm này Hạ Ngọc cũng vào lúc giữa thu trở về thăm Điền thị chút, cũng ở vài ngày, bị Thu Ngọc đuổi . Bởi vì Hạ Ngọc ở đây. Công việc gì Chu thị cũng đều ném cho Hạ Ngọc, sức khoẻ của Hạ Ngọc tốt, da mặt còn mỏng. Miễn cưỡng chống đỡ hai ngày, Thu Ngọc thấy sắc mặt nàng tốt, bèn vội bảo nàng trở về nghỉ ngơi.
"Dập đầu cái gì? Đứa là đứa hiểu chuyện, ta nghe Tử Tân , tự mình dẫn theo cùng học đấy, chỉ sợ còn phải vài năm nữa mới có thể xuất sư." Thẩm thị cười .
Chu Thiên Thanh ngồi lát, liền muốn về. yên tâm Hạ Ngọc ở nhà mình, Tiểu Văn phải hai mươi tháng chạp mới về nhà, Thẩm thị nghe xong cũng tiện cố giữ lại, lựa chọn chút đồ ăn cùng hai tấm vải bông, dùng xe ngựa của Tử Hỉ đưa trở về.
"Nương. Tiểu Văn theo Tử Tân học y thuật à?" Tử Hỉ hỏi.
"Nào có học y thuật nhanh như vậy, nghe vừa học phân biệt thảo dược. Đứa này còn có thể làm được, mặc dù nhị ngươi hơi nuông chiều, nhưng là biết thông cảm người lớn vất vả, ở hiệu thuốc làm học đồ, tháng còn có năm mươi văn đồng tiền trợ cấp, nghe , trừ thỉnh thoảng mua chút đồ ăn vặt cho các sư huynh, cũng tiêu hoang." Thẩm thị .
"Tử Tân học y là học y. Ta còn tưởng rằng đùa chứ. Còn có, Tử Quân, nghe cũng là nhờ nhạc phụ, ở huyện nha tìm phần việc, cũng tệ lắm, tương đối linh hoạt." Tử Hỉ cười . Còn nhớ năm kia sáu người thi, chỉ có mình Tử Hỉ trúng, bây giờ, trừ Hạ Cam Vĩnh còn kiên trì, Tử Thọ còn lưỡng lự, người khác, đều tìm được mục tiêu sống của mình.
"Ngươi còn khỏi phải Tử Quân, đường thúc ngươi bây giờ cũng là chịu đựng qua rồi, đứa kia, nghe có tiền đồ đó, mỗi lần về nhà còn nhớ đến thăm chúng ta, chỉ sợ vài ngày nữa về nhà đến tìm các ngươi tụ tập." Thẩm thị cười .
"Vâng, đúng là có thời kỳ, ta còn nhớ khi đó sáu người bọn họ ở đình hóng mát nhà ta thảo luận làm sách luận đó, nhoáng cái nhiều năm rồi. Chờ lúc nào người đông đủ, ta mời mấy người bọn họ ăn bữa cơm." Tử Tình .
Gần đây Tử Tình còn kiên trì viết 《câu chuyện thời gian 》, đáng tiếc, tiến triển quá chậm, chủ yếu là viết chữ bằng bút lông này lòng am hiểu. Cũng may Tử Tình cũng định xuất ra sách, chắng qua là tự cho mình cái liệt kê ràng thôi, tương lai để lại cho con cái của mình nhìn xem.
cười, Lâm Khang Bình tới đây đón Tử Tình, Thẩm thị : "Vẫn là bên này đông người, chỉ thiếu mình Đại ca của ngươi, bằng, các ngươi cũng tới đây ăn cơm, mọi người cùng nhau còn náo nhiệt hơn chút."
"Đúng vậy, ta sớm muốn rồi, còn giống như trước kia, mọi người ở cùng nhau tốt, đại ca ngươi , góp tiền mừng năm mới đó, nương, ngươi bao nhiêu thích hợp?" Lưu thị cười .
" cần, đồ chủ yếu là Tình nhi lấy đến, đủ đủ rồi." Thẩm thị cười .
"Bốn nhà chúng ta đây nhà năm mươi lượng, muội muội cần phải bỏ ra, ba người các ngươi có ý kiến ?" Lưu thị là trước tiên.
", nên là vậy, lát nữa ta đưa tới cho nương." Trần thị vội .
Phó thị và Dương thị cũng hoà cùng, cười : "Vẫn là như vậy mới thú vị."
Tử Tình cười muốn cùng Lâm Khang Bình rời , Lâm Khang Bình : "Năm trước chúng ta vẫn còn ít việc, chờ năm sau lại ."
Lâm Khang Bình vừa xong, bị mấy người Lưu thị cười nhạo trận." ràng chỉ có ngươi nhà lớn nghiệp lớn, chúng ta đều là nhà nhà nghèo, việc gì cũng có?" Lưu thị cười .
"Đại tẩu, ngươi cũng như , trong mấy nhà chúng ta, cũng chỉ có nhà muội muội nghiệp lớn, ngươi phục cũng được." Trần thị cười .
"Đâu có, Tứ đệ quản xưởng thủy tinh lớn như vậy, còn có cái gì mà giai đoạn giai đoạn hai, người ta cũng nhàn rỗi?" Lưu thị cười .
"Được, đại tẩu, ta lại ngươi, ngày mai bắt đầu, ta gọi bọn đến, còn có, phái Tiểu Tử tới đây hỗ trợ nấu cơm." Tử Tình vội .
"Lúc này còn kém nhiều lắm." Lưu thị cười .
Tử Tình theo Lâm Khang Bình vào nhà, hỏi: "Hôm nay Phó đại nhân tìm ngươi có chuyện gì?"
"Còn phải vừa đến mùa đông, nhiều trộm vặt móc túi hơn, nghĩ có thể vào trong lao có cái ấm no, bây giờ sắp tới cuối năm rồi, lại lúc khảo hạch, Phó đại nhân chọn chừng hai mươi đứa nhìn coi như thành chút, muốn đưa tới trong trang."
"Ngươi đáp ứng rồi?"
"Ừ, người trong trang ta chọn lấy hơn mười người được được, chuẩn bị đưa tới Việt thành, vừa vặn cần người bổ sung, người đưa qua rồi, ta để Lâm An dán mắt chặt chút, hề biết hối cải, đều đuổi ra ngoài."
Tử Tình im lặng suy nghĩ chút, mấy năm nay trong trang lục tục thêm người quy mô . nay đại khái có bảy tám mươi người, tiểu hài tử vừa sinh ra tính, thêm đám này, đúng là ít. thành thân có năm đôi, phân ra trăm mẫu đất cát rồi, xem ra, trong trang tổng cộng mới bốn trăm mẫu đất cát, hơn tám mươi mẫu ruộng nước, hơn ba mươi mẫu lúa măng, hơn hai mươi mẫu củ sen, còn lại là đập chứa nước, xưởng và đỉnh núi, phân công về sau này, xem ra còn phải hạch toán lần nữa.
Vương bà tử vừa nghe Tử Tình mấy ngày này muốn về nhà mẹ đẻ ăn cơm, bèn : "Vừa vặn muốn xin nãi nãi ân điển, lão bà tử ta tuổi tác cũng lớn, muốn về nhà ở cùng nhi tử dưỡng lão, bằng xin nghỉ luôn từ đây."
Tử Tình vừa nghe còn có chút nỡ, khuyên nhủ: "Vương bà bà muốn về nhà mừng năm mới cùng nhi tử, ở nhà mấy ngày này trước, bằng chờ sau Tết nguyên tiêu lại đến, thôi việc cùng cần đâu? Vương bà bà dù cho muốn làm nữa, vẫn là có thể ở lại dưỡng lão."
" được, thoáng cái cũng mười năm rồi, năm nay ta sáu mươi hai tuổi, nên về nhà ôm tôn nhi thôi, sau này, ta nhớ nãi nãi, tới cửa đến thăm chút là được. Nha đầu Tiểu Tử kia ta thấy khá tốt, có thể ứng phó tàm tạm rồi, nãi nãi lại chọn thêm người làm trợ thủ cho nàng, cũng là đủ rồi." Vương bà tử .
Tử Tình thấy Vương bà tử vừa như thế, cũng tiện cố giữ lại, mấy năm nay Vương hoa tượng vẫn dẫn theo Lâm Hưng, cũng là lo có người thay thể , hơn nữa, cây hoa quế giống ở Khang trang chuyển trồng hết rồi, Vương bà tử cũng biết có việc lớn gì, mới xin thôi việc.
Tử Tình đành phải trả khế ước cho đối phương, thanh toán tiền công, còn thêm đại hồng bao ba mươi lượng bạc, : "Nếu có chuyện gì khó xử, ngàn vạn lần đừng giấu diếm, trực tiếp tới cửa, phàm là việc có thể giúp đỡ, tuyệt từ chối."
Hai vợ chồng Vương bà tử đỏ hồng mắt dập đầu với Tử Tình, cùng nhau rời , Tử Tình phái Lâm Hưng đưa về.
Qua Tết ông Táo, người trong nhà bắt đầu chờ mong Tử Phúc về nhà, mỗi ngày Thẩm thị đều phải nhắc tới vài lần, Lưu thị , đến cuối năm, phỏng chừng là về đến được cửa nhà, đường sá nơi này bày ra đấy.
Vợ chồng Tử Vũ là hai mươi sáu tháng chạp tới đây đưa lễ tết, thấy nhà Tử Tình đều ở đây ăn, cũng ồn ào muốn ở ngày, phái hạ nhân trở về tiếng. nghĩ tới Hạ thái thái lại là thông tình đạt lý, ở hai ngày cũng sao, khó được về nhà mẹ đẻ chuyến, thân cận cùng ca ca tỷ tỷ thêm chút.
Vừa khéo, mấy người Tử Tân cùng Tử Quân Tử Văn vào hai mươi bảy tháng chạp tới đây vấn an nhà Tăng Thụy Tường, mấy người kết hội tặng ít đồ, Thẩm thị giữ bọn họ ăn cơm, Hạ Cam Vĩnh cùng mấy người bọn họ cũng là quen biết, mấy người ở thư phòng cười cười, nhớ lại chuyện cười lúc thi năm xưa.
Lúc này, Tử Phúc vào cửa, vẫn là Thư Duệ cùng Thư Ngạn mở cửa, hai người đường vừa chạy về vừa gọi, "Đại cữu cữu trở lại."
Mọi người nghe xong vội dồn ra ngoài cửa, Tử Phúc vào cửa, thấy nhiều người như vậy ở cửa sân chờ , cười : "Trông như là hạ bái thiếp, đầy đủ hết như vậy, đều biết được hôm nay ta về nhà à?"
"Đúng vậy, đại ca, ta vì vội gặp ngươi lần, còn chưa có về nhà đâu? Còn được rồi, phí công chờ." Tử Vũ cười trước.
Thẩm thị lôi kéo tay Tử Phúc, vào phòng, Lưu thị vội múc nước rửa mặt, Tử Phúc biết mọi người quan tâm là cái gì, với Tăng Thụy Tường và Thẩm thị trước: " định rồi, năm sau Kinh thành, làm Tri huyện kinh huyện Trực Đãi."
"Ồ, đại ca, sau này chúng ta có thể ở cùng nhau rồi, bằng đem phóng ở của Đại ca ở trước kia bán, chúng ta ở cùng nhau , ngươi mua đến ở bên cạnh nhà ta." Tử Hỉ reo lên trước.
"Đại ca người ta có quan nha, ngươi ồn ào cái gì?" Phó thị đẩy Tử Hỉ cái, Tử Hỉ vội hỏi: "Ta cũng là vui mừng quá mức rồi."
"Nhìn thấy Thánh thượng rồi?" Tăng Thụy Tường hỏi.
"Thấy được, là thấy sáu năm này ta làm lương thực thuỷ lợi cũng tệ, là xung quanh kinh thành núi hoang đất hoang cũng thiếu,bảo ta làm trong ba năm, giải quyết vấn đề ăn cơm của dân chúng xung quanh Kinh thành, là làm tốt, ba năm sau tăng lên, làm được tốt, ba năm sau phái ta đến địa phương xa xôi rèn luyện tốt." Tử Phúc cười khổ .
"Đại ca, sau này phải Hoàng thượng thấy nơi nào người ăn đủ no, đày ngươi tới đó chứ? Đây cũng phải là chuyện gì tốt." Tử Tình .
"A? Đại ca, ngươi thảm như vậy chứ? muốn đầy ngươi đến địa phương cứt chim cũng có gì đó, vậy phải làm sao bây giờ?" Tử Vũ hỏi.
"Hừ, đại cát đại lợi, tiểu nha đầu miệng có chừng mực, xin Bồ tát hãy tha thứ cho nàng vô tâm." Thẩm thị xong trừng mắt liếc Tử Vũ cái, Tử Vũ tủi thân đầy bụng liếc mắt nhìn Tử Tình cái, Tử Tình cười trộm
Last edited by a moderator: 21/10/15