Chương 325, chuẩn bị dựng xưởng
"Chuyện gì có ý nghĩa?" Tử Tình mở miệng hỏi.
"Đương nhiên là đại sinh nữ nhi rồi." Lâm Khang Bình xong cũng chờ Tử Tình trả lời, trực tiếp dùng miệng ngăn chặn nàng, bàn tay to chậm rãi mơn trớn mỗi tấc da thịt của Tử Tình, chỉ chốc lát sau, toàn bộ quần áo của Tử Tình ở mặt đất, mái tóc dài đen bóng xoã tung ra, làn da vẫn trơn bóng trắng noãn như trẻ con trở thành màu hồng phấn, hình ảnh này đánh sâu vào thị giác, Lâm Khang Bình nhìn trăm lần cũng chán, mỗi lần nhìn, động tình thôi, hận thể đặt ở dưới thân dùng sức thương cưng chiều.
Hôm nay Lâm Khang Bình lại có chút khác thường, đốt lửa rồi, cũng gấp gáp vào, chỉ ở người Tử Tình lưu luyến khắp nơi, chọc Tử Tình tâm ngứa khó nhịn, uốn cong thân mình.
lại còn truy vấn mãi, "Tình nhi, ngươi ta sao? ngươi ta, ngươi vĩnh viễn rời khỏi ta. Tình nhi, ngươi muốn ta, ngươi rời khỏi ta, ngươi phải là còn muốn sinh nữ nhi cho ta sao? , ta liền cho ngươi. . ."
Tử Tình nghe xong đau lòng thôi, biết là thân thế của mình khiến Lâm Khang Bình có cảm giác an toàn, vội ôm lấy thắt lưng Lâm Khang Bình từ đằng sau, : "Ta ngươi, ngươi, ngươi yên tâm, ta rời khỏi ngươi, chúng ta còn phải ở chung chỗ sinh con dưỡng cái, còn phải nhìn bọn chúng trông coi bọn chúng trưởng thành, ta luôn luôn ở cùng ngươi, trông giữ ngươi."
"Được, đồng ý rồi cho phép đổi ý, ta làm cho ngươi hạnh phúc, ta nhất định làm cho ngươi hạnh phúc." Lâm Khang Bình ghé vào người Tử Tình, bắt đầu động tác, khi ôn nhu, khi cuồng dã, lăn qua lộn lại ép buộc Tử Tình, Tử Tình có thể cảm giác được muốn xa rời và sợ hãi của Lâm Khang Bình, cực lực đón ý hùa, bất đắc dĩ thể lực chung quy có hạn, mê mê man man bị Lâm Khang Bình ôm vào bồn tắm, vừa tỉnh dậy là tối rồi.
Tử Tình biết lúc nàng ngủ Lâm Khang Bình vẫn nhìn nàng, từ trước đây rất lâu cho tới giờ, Lâm Khang Bình thích lúc Tử Tình ngủ nhìn nàng, ra, có thể lấy được Tử Tình luôn có loại cảm giác chân thực, vẫn biết Tử Tình có việc gạt , đợi nhiều năm như vậy cũng đợi được bí mật trong lòng Tử Tình, biết Tử Tình cũng có hoàn toàn tin tưởng . Cứ lo lắng mãi Tử Tình có phải có ngày rời khỏi hay , mãi cho đến khi sinh mấy đứa trẻ loại cảm giác này mới tốt hơn chút, cho đến hôm nay mới sáng tỏ cảm giác này của là từ đâu mà đến.
Nhưng mà ra , sau khi biết được thân thế của Tử Tình. Ngược lại có loại cảm giác tảng đá rơi xuống đất, Tử Tình cuối cùng cũng mở lòng, cuối cùng cũng yên tâm.
Hai người thu thập xong ra phía trước, mấy đứa ăn xong cơm chiều rồi, Tử Phúc Tử Hỉ ở thư phòng chờ bọn họ.
Hai người vừa mới vào thư phòng, Tử Hỉ vội lên hỏi: "Tỷ, ngươi bị cảm lạnh? tại cảm thấy thế nào rồi? Đều là ta tốt. nên lôi kéo ngươi ngồi ở trong đình quá lâu."
Tử Tình ngẩng đầu vừa thấy ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Tử Phúc, biết làm sao mặt cũng có chút đỏ, vội : "Nghỉ ngơi nửa ngày sao rồi, mọi người vẫn là chính trước ."
"Tình nhi, ngươi có phương pháp làm thuỷ tinh? Tiểu Tứ về nhà với ta, ta còn tin tưởng lắm, muội phu làm sao có thể có kỳ ngộ tốt như vậy?" Tử Phúc hỏi.
"Đại ca, đây có là cái gì? Chưa từng nghe qua câu sao? Có tiền có thể bắt quỷ đẩy cối xay. Thực ra chúng ta mua được phương pháp từ lâu, chỉ là tìm được cơ hội thích hợp để làm, trong nhà cuộc sống cũng có khó khăn. Sợ quá chói mắt khiến cho người khác ghen ghét, cho nên vẫn luôn để đấy, muốn chờ các ngươi làm quan lớn chút, thế lực của chúng ta lớn có thể che chở chúng ta làm tiếp, giờ phải cơ hội tới rồi?" Trước khi Tử Tình trả lời Lâm Khang Bình cướp lời trước.
Lâm Khang Bình suy nghĩ kỹ rồi, từ nay về sau, tất cả những thứ hợp thời đại trong đầu Tử Tình, Lâm Khang Bình đều phải ôm tới, chỉ học được ở chỗ người Tây Dương. Hơn nữa, Lâm Khang Bình cũng tính toán xong rồi. Tử Tình muốn làm cái gì, trước hết để cho Tử Tình dạy biết, như vậy, có xuất xứ và có cớ, mọi người tất nhiên hoài nghi thôn chân bước ra khỏi cửa. Cho dù như thế nào, nhất định phải che chở Tử Tình chu toàn.
"Khang Bình. Tình nhi, các ngươi suy nghĩ kỹ chưa, cái này cũng phải là tiền trinh, chẳng lẽ các ngươi muốn để lại cho đứa ?" Tử Phúc hỏi.
"Đại ca, ngươi yên tâm , đều là người nhà, điều kiện trong nhà ta các ngươi cũng biết đại khái, dù sao mấy đứa cũng thiếu được. Chúng ta có kỹ thuật, Tình nhi chúng ta chiếm nhiều cổ phần hơn chút, tổng cộng chia làm mười phần, các ngươi xem phân phối như thế nào cho thích hợp?" Lâm Khang Bình hỏi.
"Ý của ta là mỗi nhà chi hai ngàn lượng bạc trước, chúng ta lại dùng phương pháp nhập cổ phần, chúng ta chiếm ba thành, chúng ta phụ trách bản kế hoạch, cùng với kỹ thuật sản xuất trong tương lai, tiểu Tứ bỏ vào tinh lực tổng phụ trách, bằng cũng chiếm ba thành, còn lại các ngươi mỗi nhà thành, tham dự kinh doanh, chỉ cần chờ chia hoa hồng, khoảng thời gian này mỗi tối tiểu Tứ phải tới đây, chúng ta dạy ngươi làm bản kế hoạch như thế nào, còn có phải dạy ít những thứ khác, các ngươi thấy thích hợp ?" Tử Tình .
"Cùng dự liệu của ta chênh lệch lắm, các ngươi trước tiên làm cái bản kế hoạch gì đó cặn kẽ, chờ cuối năm, mấy huynh muội chúng ta ngồi cùng chỗ, định xuống việc này, ta lại cùng bọn họ chuyện kỹ càng chút, đây là việc cực kỳ tốt, nếu phải là Tình nhi phúc hậu, muốn nâng đỡ mọi người phen, phỏng chừng lấy thực lực của các ngươi, hơn vạn lượng bạc này còn phải là chuyện , hoàn toàn có thể tự làm." Tử Phúc . Năm trước Lâm Khang Bình tặng lễ muốn giúp lên chức, vừa ra tay chính là năm ngàn lượng ngân phiếu, thực khiến Tử Phúc cảm động phen.
"Đại ca, vậy chỗ cha mẹ như thế nào, chúng ta chừa chút cổ phần cho cha mẹ sao?" Tử Tình hỏi.
"Cái này ta , lúc chia hoa hồng hàng năm chúng ta mỗi người cho cha mẹ chút bạc tiêu vặt phỏng chừng cũng khác lắm. Các ngươi làm việc chính , ta về trước tìm bọn họ chuyện." Tử Phúc .
"Đại ca, chủ yếu nhất, xưởng thuỷ tinh này phải xây ở nơi nào? Tiểu Tứ chỉ sợ vẫn muốn ở lại kinh thành, xây ngay ở kinh thành? Ý của ta là nhu cầu dùng ở kinh thành dù sao cũng lớn hơn chút, chờ sau này kỹ thuật ổn định rồi, muốn xây phân xưởng ở đâu lại tiếp. Có lẽ hai năm sau ở phụ cần nơi này cũng mở cái." Tử Tình .
"Cái này các ngươi thương lượng trước, ta cũng cảm thấy kinh thành tệ, dù sao nơi đó người giàu có vẫn là nhiều hơn chút." Tử Phúc xong bước .
Tử Phúc rồi, Tử Tình bắt đầu giảng nội dung bản kế hoạch cho Lâm Khang Bình và Tử Hỉ, giảng quy trình kỹ thuật chủ yếu sản xuất thuỷ tinh, giảng những tố chất căn bản cần có của người phụ trách xí nghiệp đại, thực ra Tử Tình cũng phải là hiểu lắm, chỉ là từng làm điều tra xã hội ở xưởng thủy tinh, xưởng xi măng. Tóm lại, từ đó về sau, mỗi tối Tử Tình đều tự lên lớp cho Tử Hỉ cùng Lâm Khang Bình, vừa giảng vừa làm bản kế hoạch, vừa làm vừa sửa, năm mới rất nhanh trôi qua rồi.
Mười hai tháng giêng, lễ mừng năm mới thân thích nên đều rồi, Tử Tình ở Tình viên mời đại gia đình Tăng gia ăn cơm, sau khi ăn xong, Tử Phúc tập trung sáu huynh muội Tăng gia cùng hai người Tăng Thụy Tường Thẩm thị ở trong thư phòng lớn nhà Tử Tình, trước tiên là ý định của Tử Hỉ, rồi lấy ra bản kế hoạch Tử Tình và Tử Hỉ làm xong tương đối, lúc trước Tử Phúc đều cũng qua cùng mọi người, nên là rất nhanh thông qua đề nghị góp tiền.
Tăng Thụy Tường : "Nếu như thế, mời cả con dâu và con rể vào, mọi người cùng bàn bạc, nếu có ý kiến gì, định ra phần khế ước, huynh đệ ruột thịt cũng phải tính toán sổ sách ràng, tương lai khỏi phải có chuyện gì liên quan , dù sao các ngươi ở riêng rồi, nhà nào sống nhà nấy, hôm nay các ngươi có thể nâng đỡ lẫn nhau như vậy, cha cũng an lòng rồi."
"Chúng ta cũng có việc gì, tiểu muội, ngươi vừa tân hôn, ngươi dùng bạc đồ cưới của ngươi góp phần, tương lai tính là vốn riêng của ngươi, ngươi thấy thế nào? Hạ gia cũng thiếu chút bạc ấy, Đại ca cảm thấy trong tay ngươi nếu có chút bạc, sợ ngươi đứng vững ở nhà họ, tự ngươi suy nghĩ mà làm." Tử Phúc .
"Được, ta nghe Đại ca, tỷ tỷ cũng với ta, có thể cho tướng công tiếng, gọi cùng vào, nhưng là bạc đồ cưới do ta làm chủ, còn chúng ta được rêu rao khắp nơi." Tử Vũ .
lúc lâu sau, hội nghị gia đình của Tăng gia ngay tại thư phòng nhà Tử Tình kết thúc viên mãn, nữ tử cổ đại thông thường lấy chồng làm trời, hơn nữa bạc của mấy huynh đệ là nhà chồng cho lúc ở riêng, lại hề động tới vốn riêng của các nàng, cho nên hề có ngoại lệ mấy vị tẩu tử đều sảng khoái đồng ý.
"Tình Nhi, ngươi năm tuổi dạy chúng ta bán câu đối kiếm bạc, sau này dưa hấu, cây ăn quả, ngọc thạch, mỗi lần ngươi lăn qua lăn lại đều có thể mang đến cho chúng ta kinh hỉ, Đại ca biết cuộc sống bây giờ của ngươi cũng rất phát đạt, cho nên Đại ca mong đợi lần này ngươi có thể mang đến cho chúng ta kinh hỉ lớn hơn nữa." Chờ mọi người cả rồi, Tử Phúc vuốt vuốt tóc Tử Tình .
Động tác này Tử Phúc rất lâu có làm rồi, mình hàng năm xuất môn ở bên ngoài, Tết lịch hàng năm đều là tụ tán vội vàng, tiểu nha đầu vô cùng nhu thuận lanh lợi xưa kia, bây giờ là mẫu thân của bốn đứa , duy nhất thay đổi vẫn là phần tình cảm huynh muội máu mủ tình thâm này, việc theo đuổi tiền tài cũng có làm mất bản tính của nàng, điểm ấy khiến cho Tử Phúc càng cảm động, bởi vì thấy a công bà đại cha cùng của mình giữa bọn họ bao nhiêu tính kế và tính toán chi li.
Tử Phúc cảm khái chuyện cũ, Tử Tình cũng nhớ lại từng màn người nhà đồng tâm hợp lực, vất vả làm việc qua ngày, khi đó Tử Phúc cao hứng cũng thích vuốt vuốt tóc Tử Tình, cố ý chọc giận Tử Tình, thực ra mỗi lần Tử Phúc nhìn thấy động tác giơ chân, ảo não, quyệt miệng làm nũng của Tử Tình, tâm trạng tự dưng tốt lên rất nhiều.
Thực ra phải tâm tình tốt nhất là Tăng Thụy Tường và Thẩm thị, dù sao đối với cha mẹ mà , có gì có thể so với việc thấy con mình có tiền đồ, hơn nữa tương thân tương ái, nâng đỡ lẫn nhau thân như nhà.
Tử Tình dạy toàn bộ những kiến thức mình biết về thuỷ tinh cho Lâm Khang Bình và Tử Hỉ, sau tết Nguyên tiêu Tử Hỉ ôm chừng hơn vạn lượng ngân phiếu, mang theo hi vọng của cả nhà rời nhà vào kinh.
Tử Tình sợ vừa bắt đầu đặt chân vào buôn bán, xử lý vấn đề khẳng định có rất nhiều chỗ chu toàn, vẫn là để Lâm Khang Bình qua giúp mấy tháng, Lâm Khang Bình làm ăn nhiều năm như vậy, làm việc thế nào cũng khéo léo đưa đẩy lõi đời hơn Tử Hỉ chút. Hơn nữa, mảnh đất kinh thành này cũng coi như quen thuộc.
Lại , hơn nửa tháng này Lâm Khang Bình vẫn luôn theo Tử Tình học tập, chỉ sợ biết được còn nhiều hơn cả Tử Hỉ. Đến kinh thành, ở chung chỗ cùng Tử vẫn là có thể thương lượng với nhau, vốn là Tử Hỉ hi vọng Tử Tình cũng theo, Lâm Khang Bình đồng ý, Tử Tình cũng bỏ xuống được cái nhà này, chỉ có thể dặn dò Lâm Khang Bình sớm về sớm.
Chương 326, mua mỏ
Đầu xuân khí hậu vẫn còn có chút rét lạnh, nhất là ngày ngày mưa phùn lất phất, chỗ nào cũng ẩm ướt, Lâm Khang Bình ở bên cạnh, việc lớn việc trong trang đều phải hỏi ý kiến của Tử Tình, tâm trạng của Tử Tình càng ngày càng hỏng bét. Lại vào lúc này Tam đệ muội Dương thị mang thai, Thẩm thị cũng bớt ra được nhiều thời gian đến nhà Tử Tình.
tháng sau, Tử Tình nhận được thư của Lâm Khang Bình, biết bọn họ an toàn vào kinh, Lâm Khang Bình trước tuần tra sản nghiệp ở các nơi, thuận tiện lại mua hai cửa hàng, thôn trang ở kinh thành. Hai người mỗi ngày đều ra ngoài thành tìm kiếm chỗ thích hợp để dựng xưởng, nhìn trúng mấy chỗ, còn chưa có quyết định cuối cùng.
Nửa tháng sau lại nhận được thư, địa điểm dựng xưởng chọn xong rồi, bắt đầu động thổ dựng xưởng, bởi vì tiền bạc trong tay cũng nhiều, ngay từ đầu cũng định làm quy mô lớn lắm, ý của Tử Tình là trước cứ làm , nếu hiệu quả và lợi ích tốt rồi, có thể làm công trình phân đoạn hai phân đoạn ba, cho nên Tử Tình ước chừng thời gian dựng xưởng có ba bốn tháng cũng đủ, hơn nữa Lâm Khang Bình cũng lo lắng trong nhà, hẳn là còn có thể đẩy nhanh tốc độ trước thời hạn. Mặt khác còn có tin tức tốt, thê tử của Tử Hỉ mang thai. Tử Tình cũng yên tâm dần.
Lúc này Thẩm thị là vui vẻ rồi, ra, hơn năm mà mang thai, trong lòng Thẩm thị sao có thể sốt ruột, chỉ là tiện biểu lộ ra thôi. Phó gia đồng thời cũng nhận được tin, trong lòng Phó phu nhân cũng buông xuống tảng đá lớn này, , lại chờ tiếp, nàng đúng là sợ Tử Hỉ muốn cưới thiếp.
Nhân việc vui này, Phó phu nhân đến Tăng gia chuyến, còn đặc biết đến thăm Tử Tình, là Thẩm thị dẫn theo nàng vào từ cửa , lúc đó Tử Tình xem Lâm Hưng lắp thùng nuôi ong ở rừng đào trong Tình Viên.
Mùa xuân đến, hoa tươi nở khắp vườn, cây ăn quả trải qua mùa đông cắt sửa. Dường như hoa nở đẹp hơn, Tử Tình thấy Khang trang bên kia thu được mật ong tệ, nghĩ tới hoa của Tình viên cũng thể lãng phí. Muốn thu thập ít mật ong cho mình ăn, nhìn hoa rụng đầy đất. Tử Tình bảo đám nha hoàn thu gom ít cánh hoa sạch , giữ lại tự mình làm son bôi.
Lúc Phó phu nhân vào cửa, thấy hoa tươi đầy vườn cười : "Năm trước tới chậm. Bèn nghĩ năm nay cũng thể bỏ lỡ, quả thực gặp được rồi, hương hoa khắp nơi, bướm bay khắp chốn, là xinh đẹp."
Tử Tình nghe xong nở nụ cười, có nữ nhân nào thích hoa, hỏi: "Phu nhân thấy cành nào đẹp. Ta cắt cho phu nhân cành mẫu đơn cài tóc, như thế nào?"
"Thôi , chúng ta mặt già da thô này, nên bôi nhọ hoa đẹp này, vẫn là để lại cho người trẻ tuổi các ngươi ." Phó phu nhân cười .
Phó phu nhân xong nắm tay Tử Tình, cười hì hì : "Ta là thích cách mọi người nhà ngươi làm việc. với ngươi bao nhiêu lần, có việc gì đến nhà ta ngồi chút bồi ta, cứ chịu, còn nhất định phải chờ trưởng bối này là ta đến thăm ngươi."
, khi nghe tới nữ nhi nhà mình muốn mở xưởng thuỷ tinh ở kinh thành, Phó gia đúng là kinh hãi, ai mà chẳng biết đó là con đường kiếm tiền tốt, nhưng nhà ai cũng biết phương pháp phối chế. đúng nghĩ tới trong tay Tăng gia có phương pháp phối chế, khó được là phương pháp phối chế ở trong tay Tử Tình. Tử Tình lại còn có thể hiến ra, Tử Hỉ còn chiếm cổ phần lớn, Phó gia đúng là vui mừng quá đỗi, Phó đại nhân ngừng khen mình có ánh mắt tốt nhìn trúng Tử Hỉ, tài năng của cải đều vẹn toàn, tương lai tiền đồ của Tử Hỉ mới có thể được xa hơn. đâu tìm được việc tốt như vậy?
Phó phu nhân có chút buồn bực, vì sao nhà Tử Tình tự mở xưởng, để phương pháp kiếm tiền trong tay hoang phế nhiều năm, vẫn là Phó đại nhân câu toạc ra, : "Hồ đồ, chỉ bằng kẻ Bạch đinh, có thể giữ được phần gia nghiệp lớn này? Sớm bị người nhớ thương rồi, giữ được mạng hay còn khó đấy? Lâm Khang Bình này làm việc chính là ổn trọng, lo lắng chu toàn, đừng nhìn xuất thân thấp, rốt cuộc là ra từ thế gia vọng tốc, kiến thức cũng thấp, ta thích giao tiếp cùng người như vậy."
Phó phu nhân nghe xong lời của Phó đại nhân, bừng tỉnh đại ngộ, khó trách nàng cứ cảm thấy Tình Viên là lạ ở chỗ nào, chính là như Phó đại nhân , là loại điệu thấp, xa hoa mà tự nhiên. Vốn nàng nhìn trúng tính tình của Tử Tình, lúc này lại càng thiên vị thêm vài phần.
Phó phu nhân ở lại Tình Viên ăn bữa cơm, lại càng thầm cảm khái, cuộc sống của Tử Tình tuyệt đối kém hơn bọn họ, ngược lại còn càng thoải mái tự tại. Cũng hiểu Hạ thái thái kia như thế nào có mắt tròng, vậy mà còn có vài phần chướng mắt Tử Tình, phải chỉ thiếu thân phận người đọc sách thôi sao?
Thời điểm trung tuần tháng tư, Lâm Khang Bình rốt cục trở lại, là công xưởng xây xong, chỉ chờ bắt đầu thí nghiệm, mình nhân cơ hội trở về Việt Thành chuyến, nếu thí nghiệm thành công, mình kinh thành nữa, thí nghiệm có thành công, mình trở về từ Việt Thành còn phải kinh thành chuyến.
Lâm Khang Bình đến cùng vẫn là lại kinh thành chuyến nữa, lần này đường thủy, thuận tiện đưa cả miến bún trong trang đến kinh thành. Khi trở về lần nữa qua vụ thu hoạch hè, sinh nhật tuổi của Thư Vĩ qua.
Xưởng thuỷ tinh ở kinh thành vào quỹ đạo, nhóm thủy tinh đầu tiên xuất ra, Tử Hỉ mua cửa hàng ở kinh thành, chuyên môn bán thủy tinh, sau này còn có các loại sản phẩm từ thủy tinh, có cửa hàng chuyên môn vẫn là cần thiết. Bởi vì giá cao, tùy mua tùy cắt, cho nên việc làm ăn vẫn là tệ, Lâm Khang Bình phái Vương Tài qua chủ quản cửa hàng.
Lâm Khang Bình trở về được vài ngày, là đầu tháng bảy rồi, Thẩm Bảo Phúc mang theo xe ngựa lá trà cùng thổ sản vùng núi tới đây, hai năm nay Lâm Khang Bình cần tự mình tới huyện Lâm Sơn lấy hàng nữa, đều giao cho Thẩm Bảo Phúc.
Tử Tình biết bọn họ lúc này lại là phải Việt Thành, buổi tối giúp chuẩn bị xiêm y hành lý, Lâm Khang Bình ôm Tử Tình : "Tình nhi, hơn nửa năm này ta liên tục chạy ở bên ngoài, cũng ở cùng ngươi được bao nhiêu, cũng may xưởng thuỷ tinh ở kinh thành vào bình thường, nghe thủy tinh bắt đầu đủ bán, ý của Tiểu Tứ muốn bắt đầu làm giai đoạn hai, khai phá sản phẩm thủy tinh mới, cơ mà cái này cần thiết ta phải , ngươi cho ít phương pháp, đưa bản vẽ qua. Ta từ Việt Thành trở về định ra ngoài, ta muốn ở cùng ngươi tử tế, ngươi yên tâm, ta đồng ý với ngươi nhất định làm được. Trong khoảng thời gian này ngươi vất vả rồi, trong nhà ngoài nhà đều là ngươi quan tâm. Đúng rồi, Triệu bà tử phòng châm tuyến trong trang sinh nhi tử, ngươi xem rồi phái người tặng phần lễ xuống sữa."
"Triệu bà tử? Chính là cái người gả cho Tiền thợ đồng kia?" Tử Tình hỏi.
"Đúng là , biết được chính mình có nhi tử, kích động rơi nước mắt, nằm mơ cũng nghĩ tới đời này còn có ngày hôm nay, chết sống muốn tới dập đầu cho ngươi, bị ta ngăn cản. Lúc trước ngươi thu nhận , đúng là làm việc thiện lớn. Lúc này, hai người nhà này còn phải cả đời mang ơn ngươi rồi?"
"Đúng rồi, ta có việc lớn chưa làm, trước kia vẫn tìm thấy cơ hội hỏi ngươi, lúc này, ngươi cũng biết lai lịch của ta, ta với ngươi. Quốc gia chúng ta trước mắt đối với mỏ là quy định như thế nào? Cho phép cá nhân mua mỏ đồng ?"
Lâm Khang Bình nhìn Tử Tình có vài phần kinh hỉ, hỏi: "Có thể mua, chẳng qua là luyện đồng chỉ có thể bán cho quốc gia. Ngươi biết nơi nào có mỏ đồng?"
Tử Tình gật gật đầu, bèn ra vị trí đại khái mỏ đồng biết được ở kiếp trước, "Đó là mỏ đồng trữ lượng tương đối lớn, càng quan trọng hơn là, hàm lượng vàng bạc bên trong còn rất cao, trước kia ta thực tập qua, nhớ được khi đó hình như từng , trong bã đồng sau khi luyện đồng xong hàm lượng kim loại đạt tới hơn 20%, cũng chính là hơn hai thành theo cách của các ngươi."
"Chuyện tốt là chuyện tốt, phương vị kia ta cũng biết đại khái, chẳng qua là, bây giờ chúng ta khai phá mà , động tĩnh có chút quá lớn, vừa xây xong xưởng thủy tinh, lúc này lại mua mỏ đồng lớn. Dễ dẫn tới người khác ghen ghét, thế lực của Đại ca trước mắt còn hơi , Tiểu Tứ lại càng đủ trình, cách quá xa." Lâm Khang Bình trầm ngâm .
"Muốn ta , thừa dịp bây giờ, tìm cơ hội mua về mấy ngọn núi kia, trước khai phá. Sau này, đứa của chúng ta nếu tiền đồ rồi, có thể giữ phần gia nghiệp này, ta lại tính. Ngươi thừa dịp cơ hội ra ngoài lần này, mang theo lão Tiền, nghe , biết tìm mỏ, ừm, với bên ngoài, ta có giấc mộng, mộng thấy chỗ này phong thuỷ tốt, dù sao nơi đó cũng là non xanh nước biếc."
"Cái này dễ , theo biện pháp của ngươi, ngày mai ta hoãn chút, trước tìm lão Tiền chuyện, còn có, ngươi xem chúng ta còn có bao nhiêu ngân phiếu?" Lâm Khang Bình suy nghĩ rồi . Vốn, còn định sớm về sớm đây.
Tử Tình nghe xong từ trong hốc ngầm lôi ra cái hòm , Lâm gia vài năm nay kinh tế lại lên bậc, hàng năm Lâm Khang Bình chạy tới Việt Thành hai lần, có thể mang về tiền lời đến ít nhất ba ngàn lượng bạc, Chanh viên của Tử Tình năm thu vào cũng có ít nhất hai ngàn, Khang trang, vì mỗi ngày đều đưa đồ ăn đến nha môn An Châu, tại năm sản xuất cũng được hơn ba ngàn lượng, mặt khác áo len, quần áo lông năm cũng có thể mang đến hơn hai trăm lượng bạc tiền thu. Đồ Tình viên sản xuất phụ trách chi tiêu năm của cả nhà hơi có thừa.
Lâm Khang Bình ở kinh thành, Xương châu, An châu..… tổng cộng mua hơn hai mươi cửa hàng, ruộng nước sáu trăm mẫu, năm tiền thuê có tầm tầm hơn ba ngàn lượng, cộng thêm tiền lãi những cửa hàng ở kinh thành và làm xà phòng cũng có thể được hơn ngàn, bớt số thứ, trong tay Tử Tình còn có hơn ba vạn lượng bạc, coi như phú bà . Về sau này, hàng năm tiền thu có tầm tầm vạn ba ngàn lượng, trong lòng Tử Tình vẫn là hơi có chút cảm giác thành tựu, chẳng qua là ruộng đất trong nhà cũng có nhiều, còn phải tiếp tục cố gắng nha.
Lâm Khang Bình thấy Tử Tình mặt mày cong cong đếm ngân phiếu và bất động sản điền sản, tâm ngứa khó nhịn, ôm cổ Tử Tình, vuốt bụng Tử Tình : "Làm sao còn chưa có động tĩnh? Hơn nửa năm này, đều là Tiểu Tứ làm phiền, làm chậm trễ nữ nhi của chúng ta còn chưa có tin tức. Bạc để lại ngày mai ngươi lại đếm , nữ nhi là lớn nhất, đêm nay ta lại ra sức." xong liền ôm Tử Tình sắp lên đến giường.
bàn và đất rơi lả tả đầy ngân phiếu và khế ước mua bán nhà, khế đất, Tử Tình : "Dù sao cũng phải để cho ta sắp xếp lại đồ ."
"Yên tâm, tiểu tham tiền, mất được, ngày mai ngươi lại từ từ lục tìm . Nhưng ngày mai ta phải xuất môn rồi."
Ngày hôm sau, Lâm Khang Bình từ Khang trang trở về, ý cười đầy mặt, hiển nhiên thuyết phục được lão Tiền, Lâm Khang Bình có thời gian cùng lão Tiền tìm mỏ ở đó, tìm hai tiểu tử kín miệng theo, thuận tiện chiếu cố tốt lão Tiền.
" xong rồi, canh giờ sau lên đường. Chờ khi nào ta từ Việt thành trở về, ta lại tìm bọn họ. Mặc kệ lần này thuận lợi hay , cho ngươi quan tâm, dù sao cuộc sống của chúng ta cũng kém được. Yên lành ở nhà chờ ta, những việc còn lại tất cả có ta đây." Lâm Khang Bình vuốt mặt Tử Tình, lưu luyến rời .
Last edited by a moderator: 21/10/15