1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 297, tri huyện chân đất

      Tử Tình ở trong xe cho đứa bú sữa, rồi mới theo Lâm Khang Bình ra khỏi cửa thành đông An Châu, sau khi rời khỏi đây chính là Lâm giang, trong sông có hòn đảo đơn độc, đương nhiên lớn hơn cái ở nhà Tử Tình, cây cầu nổi kéo dài chân ở tường thành về phía hòn đảo đơn độc, Lâm Khang Bình tự mình tới, tìm Tử Hỉ ra ngoài, Tử Hỉ thấy Lâm Khang Bình, tất nhiên vui mừng quá đỗi, đường chạy băng qua cầu nổi tới gặp Tử Tình.

      Tử Tình thấy cầu nổi run lên cái, trái tim cũng run rẩy theo, vội thò đầu từ trong xe ra hô: "Chậm chút, cẩn thận ngã xuống nước. Người bao nhiêu tuổi rồi, còn biết ổn trọng chút."

      Tử Tình với chuyện Phó gia, suy nghĩ lát, : "Ta nghe tỷ, tỷ tốt là tốt rồi, ta sao cả, ta chưa từng thấy Phó gia đại tiểu thư, chẳng qua, những người khác của Phó gia ta cũng đều gặp, tính tình cũng đều tệ."

      "Ngươi cũng ẩu tả, cũng phải tỷ sống cùng nàng, muốn ta , vẫn là tìm cơ hội gặp mặt , nàng từng gặp ngươi rồi, hẳn là vừa lòng. Ngày nào đó nương tới, ngươi theo nương tới nhìn chút, vừa lòng, nương ta cầu hôn người ta."

      Tử Hỉ suy nghĩ lát, cũng đồng ý, "Tỷ, ngươi yên tâm, ta biết làm như thế nào, cũng biết mình muốn làm cái gì." Tử Hỉ trước khi trịnh trọng với Tử Tình.

      Tử Tình trở về từ An Châu, định nghỉ chân chút rồi về nhà mẹ đẻ, Thẩm thị tìm tới đây, Tử Tình lại chuyện vừa rồi, Thẩm thị nhìn Tử Tình cười : "Ngươi đứa này, lá gan đúng là lớn, chức quan của người ta còn cao hơn ca ngươi, ngươi cũng dám xông vào."

      "Nương, cũng là người như chúng ta thôi, chẳng qua phú quý trước chúng ta vài năm, điều kiện của chúng ta cũng kém mà? Ngươi vào biết, trong phòng bọn họ bài trí, nhà ta cũng kém gì, ta xem vườn nhà , còn lớn bằng nhà ta đâu, chẳng qua trong nhà nhiều hạ nhân hơn mà thôi." Tử Tình , phòng ở Phó gia quả thực chênh lệch nhiều lắm với nhà Tử Tình.

      "Điều này cũng đúng, ta từng tới Hạ gia xem. Chẳng qua cha ngươi , trong nhà người ta đều bài trí đồ cổ đáng giá. Ta là nhìn ra chỗ nào tốt."

      Thẩm thị cũng là lời . Nhà những người đó trải qua nhiều năm truyền thừa như vậy, tất nhiên Tăng gia chỉ là địa chủ mới nổi thể so sánh được.

      Tăng Thụy Tường và Thẩm thị đến cùng vẫn là dẫn theo Tử Hỉ tới Phó gia chuyến, nghe Tử Hỉ coi như vừa lòng, sau khi trở về, Thẩm thị mời Quan môi An Châu phủ tới Phó gia cầu hôn, chuyện tiếp theo cũng rất thuận lợi. Thẩm thị dựa theo lễ vật Hạ gia đưa trong lễ đính hôn của Tử Vũ mà chuẩn bị cho Phó gia tiểu thư phần, cũng coi là thất lễ.

      Phó gia đối với việc Tăng gia lấy ra sáu trăm lượng bạc làm lễ đính hôn, cũng là hơi có chút ngoài ý muốn, cảm thấy vừa lòng hơn.

      Tử Hỉ phải đính hôn. Dương thị sinh nhi tử, muốn mời người nhà mẹ đẻ nàng mấy bàn khách, Khang trang cũng có hai đôi muốn thành thân, việc vui đều đuổi tới chỗ, để tỏ lòng ăn mừng, Khang trang giết hai đầu heo, tặng cho Tăng gia nửa. Còn lại trong trang bày tiệc ngày. Vui vẻ náo nhiệt ngày, Lâm Khang Bình và Tử Tình tham dự hôn lễ của bọn họ, đảm nhiệm bốn vị trí cao đường, Tử Tình cho hai vị tân nương mỗi người mảnh vải đỏ thẫm, bộ đồ trang sức bạc, cảm khái vài câu.

      Tử Tình thấy Hoàng bà tử phơi thịt khô, đột nhiên nhớ tới rất nhiều năm trước muốn làm lạp xưởng, nhưng khi đó còn , vẫn có cơ hội làm. Trình tự cụ thể vẫn là nhớ được. Đời trước hay làm trợ thủ giúp lão mẹ, nghe bà nhắc tới, quê nhà bên kia mừng năm mới dường như mỗi nhà đều chuẩn bị thứ này, dùng để nhắm rượu cũng là tệ. Cách làm đơn giản, muốn phiền toái, chỉ có thể là làm sạch ruột non cạo thành ruột sấy (vỏ lạp xưởng) là tốn chút công sức, nhưng là, ở đây mọi người đều có thể xử lý mấy thứ này, Tử Tình có làm cũng gây chú ý.

      Vì là lần đầu tiên. Tử Tình chỉ cần chân trước. Lấy bộ ruột non, về nhà để Tiểu Tử làm sạch. Còn mình lấy đường trắng và rượu trắng để ướp thịt, việc này phải vừa nhồi thịt vào đầu vừa phải dùng kim đâm vài lỗ ruột, thả khí ra, sáu bảy tấc đoạn, sau khi buộc chặt, đặt ở dưới ánh mặt trời phơi khô là được.

      Sau khi làm xong lạp xưởng, ngày cũng tiến vào tháng chạp, Tử Tình lấy ra cho Lâm Khang Bình nếm thử, coi như thành công, vốn định lại làm ít mừng năm mới tặng lễ tết, đáng tiếc, vừa vào tháng chạp, mưa phùn dai dẳng ngừng, Tử Tình đành phải bỏ suy nghĩ này, tạm gác lại sang năm lại tiếp.

      Lâm Khang Bình nhận được thư Vương Tài Vương Hỉ gửi, hai người đều thành thân từ tháng mười , chuẩn bị dẫn theo nàng dâu mới tới dập đầu với Tử Tình và Lâm Khang Bình, cũng lại dẫn theo A Thổ A Thủy lịch lãm năm, về sau, phải dựa vào hai người bọn họ chạy.

      Cuối năm, Tử Tình giúp đỡ Lâm Khang Bình tính sổ, bỗng nhiên nhớ tới, Khang trang có hai hộ thành thân. Khang trang này giống như gia đình, thành viên bên trong chính là huynh đệ tỷ muội, chưa thành thân huynh đệ tỷ muội thế nào đều dễ , ít tư lợi, giờ có gia đình rồi, nhất định muốn chăm nom gia đình của mình, liền có chút tâm tư, cùng với chờ có ngày náo loạn gây ra mâu thuẫn, còn bằng như nhà Tử Tình, thành thân xong cái cho bọn họ ở riêng.

      Tử Tình đạo lý này với Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình nghe xong : "Ngươi chút đạo lý, chẳng qua là ngươi, theo ngươi , nên phân chia thế nào cho hợp lý?"

      "Ruộng cạn của Khang trang có bốn trăm mẫu, ruộng nước có hơn tám mươi, mặt khác còn có nuôi gà, thả cá, cây niễng cũng có hơn hai mươi mẫu , bằng cứ như vậy, thành thân trước, nhà cho hai mươi mẫu ruộng cạn, trong trang trồng cái gì, cũng trồng cái đó, giống như tá điền, chia sổ 4:6, chúng ta coi như khoan hậu rồi, nông cụ và trâu cày ta cũng cung cấp, mì gạo rau xanh mua trong trang, rẻ hơn bên ngoài chút. Chúng ta cho tiền tiêu vặt hàng tháng nữa."

      Lâm Khang Bình nghe xong cẩn thận hạch toán chút, : " tại mẫu ruộng cạn năm thu hoạch đại khái được ba bốn lượng bạc, tính ba lượng , hai mươi mẫu bọn họ năm cũng có thể được hơn hai mươi lượng bạc, trừ chi phí sinh hoạt năm, cũng có thể dư lại khoảng mười lượng bạc, tương lai có đứa , cũng có thể thoải mái chút. Theo ý ngươi , chúng ta cũng bớt lo, tất cả ăn mặc cung cấp đều cần ta quan tâm nữa, sợ bọn họ phí tâm tư quản lý. Là chủ ý tốt, trước kia thôn trang Văn gia cũng là như vậy, chẳng qua điều kiện hậu đãi được như chúng ta."

      "Quý lúa mạch phải trồng rồi, bằng bây giờ chia luôn cho bọn họ, đầu xuân tự bọn họ có thể xử lý. Phòng ăn cũng có thể bớt chút việc, bây giờ đứa trong trang càng ngày càng lớn, sức ăn lớn, Hoàng bà tử càng ngày càng cố hết sức, về sau cứ làm như vậy. Chờ người Khang trang đều thành thân rồi, chúng ta cũng chia xong." Tử Tình .

      "Hay là tìm thêm ít nữ oa tới, nam oa đủ dùng rồi, ngày nào đó đến ngôi miếu đổ nát ngoài thành xem chút." Lâm Khang Bình cũng có chút buồn phiền, nữ oa cũng là dễ tìm, hơi sạch chút, mẹ mìn cũng nhặt .

      Tử Tình giải quyết việc lớn, trong lòng cũng khoan khoái. Vui mừng nhất chính là hai đôi vợ chồng mới cười kia, Lâm An cẩn thận tính toán giúp bọn họ, vất vả chút, năm trừ chi phí sinh hoạt có thể thừa khoảng mười lượng bạc, ai vui? Hơn nữa, tất cả phòng ở, gia cụ, nông cụ, trâu cày đều là gia chủ trang bị cho, đâu tìm được chỗ tốt như vậy chứ? Liền tính nông hộ trong thôn cũng giàu có bằng bọn họ.

      Bốn người đặc biệt tới tình viên dập đầu và lời cảm tạ tới Tử Tình, những người khác trong trang biết được, ai mà nhiệt tình mười phần? Rối rít gia chủ nghĩ cho bọn họ chu đáo, tiền hậu đều lo liệu tốt cho bọn họ, cuộc sống cũng có hi vọng, cũng được Lâm Khang Bình hứa, tương lai bọn họ có đứa , đứa có thể thoát tịch, tất cả càng thêm vui vẻ.

      Tử Phúc đến tết lịch về đến nhà, lại đến Khang trang mấy lần, hỏi chút chi tiết bọn họ khai hoang trồng trọt, nghiên cứu sản lượng thu hoạch các loại, tiền lời, cũng biết cách trồng khoai lang.

      Vì trong khoảng thời gian này thời tiết tốt, mỗi khi Tử Phúc trở về đều dùng đôi chân đất, khiến Tử Hỉ cười nhạo , "Tri huyện chân đất"

      Ngày đó, Tử Phúc lại trở về từ trong trang, ngồi ở hành lang thay giày, giày đều là nước bùn, Lưu thị vừa giúp thu dọn vừa oán trách : “sao thể chờ ngày tốt , bây giờ tốt rồi, thành nông phu chính gốc rồi."

      "Ta nhớ ra rồi, ngày đại ca trúng cử ấy, quan sai tới cửa, đại ca đúng là làm việc trong ruộng, đến quan sai cũng cười ‘tiểu nhân cũng là lần đầu tiên báo tin mừng cho Cử nhân lão gia trong ruộng đấy.’ cho nên đại ca là từ cử nhân chân đất thành danh xứng với thực tri huyện chân đất." Tử Hỉ ở phòng thấy Tử Phúc trở lại, bắt chước động tác vẻ mặt của quan sai năm đó rất sống động, mọi người trong phòng đều cười vang.

      "Mệt ngươi còn nhớ chuẩn như vậy, khi đó ngươi mới bao tuổi?" Thẩm thị cười .

      Tử Phúc vào nhà thấy mọi người cười, còn chưa có sao lại thế này, Tử Thọ hỏi: "Tri huyện chân đất của chúng ta về nhà rồi? Hôm nay lại có thu hoạch gì?"

      "Ngứa da à? Đến đại ca ngươi cũng dám trêu ghẹo."

      "Đại ca, chúng ta đều khen ngươi đấy, , ngươi rất chuyên nghiệp, ta phục cũng được, nhìn ngươi như vậy, ta cũng có động lực khoa khảo rồi, làm tri huyện còn phải xuống ruộng? Ta cũng có nhiều tính nhẫn nại như ngươi." Tử Hỉ từ chưa từng xuống ruộng, đối với việc nhà nông cũng là biết gì cả, chỉ biết có việc, tưới nước.

      trắng ra là, năm đó vừa ở riêng, Thẩm thị làm công việc ruộng đồng toàn bộ dựa vào Tử Phúc và Tử Lộc, nhất là Tử Lộc, vài năm đầu đúng là giúp Thẩm thị rất nhiều. Trong nhà giao toàn bộ cho Tử Tình sáu tuổi, trông đứa giặt quần áo đến cả nấu cơm.

      "Vậy ngươi có bản lĩnh tiến vào nhất giáp, cái đó có thể ở lại làm quan ở kinh thành, cần xuống ruộng." Tử Phúc liếc xéo Tử Hỉ cái.

      " à? Đại ca, nhất giáp còn có lợi ích gì?"

      "Sau khi thi Đình còn có thể trực tiếp diện thánh, cũng miễn thời hạn ba năm thực tập, trực tiếp vào Hàn Lâm viện, phong thất phẩm, sau ba năm trông vào năng lực của ngươi."

      "Cái này có thể cân nhắc, ta thích Hộ bộ, tiếp xúc với bạc." Tử Hỉ vui thích mà nghĩ, Tử Lộc vươn tay cho chưởng, cười : "Nước miếng chảy ra rồi, khi nào từ ăn hàng trở thành tham tiền rồi?"

      Mọi người thấy lại cười to, Trần thị : "Ôi chao, hôm nay tứ đệ là quá chọc cười rồi, biết tứ đệ thành thân có còn như vậy hay ?"

      " là, đến thành thân, tiểu Tứ vẫn là chờ sau khi thi Hương trở về làm , tranh thủ được cái song hỷ lâm môn." Lâm Khang Bình .

      "Đó là phải rồi, nếu , ta cũng có lễ vật chúc mừng." Tử Tình .

      "Tỷ, có thể hỏi trước hay , lễ vật của ngươi là cái gì?" Tử Hỉ tựa vào bên người Tử Tình, thăm dò hỏi.

      "Cút, thi xong rồi lại ." Lâm khang đẩy đầu của ra.

      "Tiểu Tứ, tỷ phu này thành thân xong, thể dùng được rồi, ta vẫn nhớ được năm đó người nào đó cũng là có cầu tất ứng, ai cũng có thể moi tiền. Lúc này mới được mấy năm, liền quên lúc trước cầu chúng ta như thế nào rồi? Cái này thể được, việc này phải chuyện tử tế chút, chúng ta cũng tò mò, đại muội muội muốn chuẩn bị lễ gặp mặt gì cho tứ đệ muội?" Lưu thị ôm Vĩnh Lăng ở bên cười .

      cười, Hạ Cam Vĩnh tự mình đưa lễ tết đến.

      By Trạch Mỗ
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Ngọc Tuyết, huyendoNhược Vân thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Càng ngày càng hạnh phúc rồi. CÒn đợi đám cưới Tứ hỉ và Tử Vũ nữa là xem như viên mãn~~~~`

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 298, chỉ bảo

      Hạ Cam Vĩnh vừa vào cửa, Lưu thị khẽ với Tử Hỉ: “Ngươi biết muội phu này có dễ dùng hay , nếu , tiểu Tứ, ngươi thử xem, xem dễ dùng hơn hay tỷ phu ngươi dễ dùng hơn?"

      "Muốn thử ngươi thử , ta cũng thử, tỷ phu lớn hơn ta nhiều như vậy, lại mỗi ngày sống cùng chúng ta, ta có thể trẻ con. Đây là muội phu, muốn để ta kiểm tra, mất mặt ta quá đấy?" Tử Hỉ lắc đầu .

      Thẩm thị cũng ở bên : " cho làm bậy, để cho người ta chê cười."

      "Nương, nên bất công như vậy. Đều là con rể như nhau, dựa vào cái gì chứ?" Lâm Khang Bình nghe xong Thẩm thị , cười hỏi câu.

      Hạ Cam Vĩnh nghe xong lời của Lâm Khang Bình, biết chuyện liên quan đến , liền hỏi: "Nhạc mẫu, đến cùng là chuyện gì? ngại cho chút, tiểu tế cũng là phần tử của gia đình này."

      Hồi mùa hè, Hạ Cam Vĩnh cũng biết tình cảm thâm hậu của Lâm Khang Bình và người Tăng gia, Tăng gia đem Lâm Khang Bình làm nhi tử mà đối đãi. rất là hâm mộ, cũng muốn dung nhập vào gia đình này như vậy.

      "Muội phu, đây chính là tự ngươi đưa đến cửa, chúng ta đùa, tỷ phu ngươi trước khi chưa thành thân, ba ngày hai bữa tặng đồ cho tiểu Tứ và Vũ muội muội thu mua hai người bọn họ, này , thương lượng để tiêu pha lần, mời chúng ta ăn bữa ngon, còn ngươi?" Lưu thị cười .

      "Vừa khéo, gia phụ gia mẫu để ta mời mọi người làm khách, là ngày hội Thượng Nguyên (*) tệ, vừa vặn sau khi ăn xong ngắm hoa đăng, thả hoa đăng." Hạ Cam Vĩnh .

      (*) lễ hội Thượng Nguyên: cũng gọi là Tết Nguyên Tiêu

      Đề nghị của Hạ Cam Vĩnh bị Tăng Thụy Tường khéo léo từ chối, dù sao Tử Vũ còn chưa có thành thân, nào có đạo lý chơi hội cùng phu gia tương lai? Lại , trải qua kiện bọn buôn người phóng hỏa lần đó, Nguyên tiêu lần này mọi người có hứng thú du ngoạn.

      Hết Tết lịch, trước khi Tử Hỉ sắp thư viện, Thẩm thị trưng cầu ý kiến của Tử Hỉ, có cần đắp phòng ở lớn hơn chút hay , dù sao đến lúc đó Phó gia tiểu thư khẳng định dẫn theo chỉ đứa nha hoàn, chỉ sợ còn có bà tử gì đó, hai gian sương phòng sợ đủ ở.

      "Nương, có việc gì đâu, nàng chịu gả tới đây, liền theo quy củ của chúng ta. ta còn có ba vị ca ca đó. Chỉ vì mình ta mà phá lệ cũng tốt, các ca ca mặc dù gì, chừng trong lòng các tẩu tử lại chứa tâm tư khác, tốt lắm. đáng, nương, ngươi cũng đừng nghĩ nàng là tiểu thư quan gia. Nên thế nào làm thế đó, thế nào cũng là nàng phải nghe lời ngươi đúng ?" Tử Hỉ đỡ bả vai Thẩm thị khuyên nhủ.

      Tử Tình vừa đúng lúc ôm đưa tới chào từ biệt Tử Hỉ, nghe thấy được lời của Tử Hỉ, : "Nương. Tiểu tứ rất đúng, ngươi thể cứ nghĩ Tứ đệ muội là tiểu thư quan gia mà đặc biệt đối xử tốt với nàng, như vậy đối với đại tẩu bọn họ cũng công bằng, tiểu Tứ dù sao cũng là ở nhà được mấy ngày, tương lai ở trong nhà của chính , muốn thế nào cũng được."

      Tăng Thụy Tường nghe xong cũng là đạo lý này, Thẩm thị chỉ đành phải thôi.

      . Thu Ngọc dẫn Mộc Mộc tới, : "Nhị ca, ta suy nghĩ kỹ rồi, vẫn là để Mộc Mộc đến huyện học,Tiểu Văn nhà nhị tỷ cũng cùng , hôm nay dẫn tới dập đầu cho ngươi, ngươi căn dặn mấy câu, vừa là cậu vừa là tiên sinh vỡ lòng, về tình về lý hẳn cũng phải đến tiếng đa tạ."

      Mấy ngày hôm trước. Khi Thu Ngọc dẫn theo đứa đến chúc tết, Vốn là , vẫn để Mộc Mộc ở học đường của Tăng Thụy Tường đọc sách năm, muốn cùng Tử Toàn, sao bây giờ lại sửa lại chủ ý rồi?

      Kể từ khi Tử Toàn bị ngã gãy chân, vẫn ở trong nhà tĩnh dưỡng, hai nhà ầm ĩ bế tắc như vậy, Tăng Thụy Khánh tất nhiên thể đưa đứa tới, Huy Huy nhà Tử Bình cũng về nhà rồi. Là ý của Tăng Thụy Khánh. Đứa cũng tiến bộ, cần lãng phí tiền của. Sắp xếp Huy Huy quay lại trong thành An Châu làm học đồ, cụ thể như thế nào, mấy người Tử Tình cũng biết.

      Nghe Tăng Thụy Khánh nghẹn hơi, muốn đưa Tử Toàn tới huyện học, tuyên bố cũng muốn bồi dưỡng ra người đọc sách, là văn phong của Tăng gia cũng thể để cho nhà người khác chiếm sạch, mới là đích tôn trưởng tôn chính tông. Nhà người khác này tất nhiên chỉ nhà Tăng Thụy Tường nhà, còn có hai nhi tử nhà Tam bà bà rồi.

      "Tiểu , sao ngươi sửa lại chủ ý?" Tử Hỉ hỏi.

      "Còn phải do đại nương ngươi, cứ cầu ta mãi. Bà ngươi cũng nhắc tới ở bên tai ta ít, ta nghĩ dù sao cũng đều là muốn , thiếu năm này, miễn cho bà ngươi hạ xuống tâm bệnh. Này , hỏi nhị ngươi, nhị ngươi cũng đồng ý rồi, vừa lúc tiểu Văn vậy còn có người bạn." Thu Ngọc trả lời.

      "Mộc Mộc, huyện học, càng phải cần cù thêm, chẳng qua là cũng đừng cầu mình quá nhiều, chuyện gì cũng có mức độ, đạo lý hay quá hóa dở Nhị cữu giảng cho ngươi rồi, ngươi phải nhớ kỹ. Còn có, ở bên ngoài, thể gây chuyện sinh , ngươi mặc dù hơn hai người bọn họ chút, nhưng là Nhị cữu biết ngươi là đứa có hiểu biết, phải khuyên bảo bọn họ nhiều chút." Tăng Thụy Tường với Mộc Mộc.

      Mộc Mộc cung kính dập đầu ba cái cho Tăng Thụy Tường, kính cẩn thưa "Vâng".

      Thu Ngọc ở bên lau nước mắt : "Ngươi có thể có ngày hôm nay, toàn bộ dựa vào nhị cữu ngươi thường ngày dạy dỗ, chúng ta có thể có ngày hôm nay, cũng thoát được nhà nhị cữu giúp đỡ, ngươi phải nhớ kỹ này tất cả, tương lai có tiền đồ rồi, đừng quên báo đáp nhị cữu ngươi. Đây là bổn phận làm người của ngươi."

      Mộc Mộc nghe xong cũng rơi lệ theo Thu Ngọc, : "Nương, ta nhớ được rồi. bằng, ta vẫn theo nhị cữu học , các biểu ca nghỉ phép cũng dạy ta, ta cũng nỡ xa nương."

      Tử Tình nở nụ cười, lúc này mới giống lời đứa chín tuổi, cổ nhân từ đều bị dạy dỗ thành đám ông cụ non rồi, có gì thú vị.

      " bậy, tứ biểu ca ngươi Tử Hỉ cũng tầm tuổi ngươi huyện học, thủa cố gắng, về già chỉ bi thương, lời này ngươi cũng từng nghe. Trụ cột của ngươi tệ, ở trong học đường của nhị cữu mở rộng được tầm mắt, chỉ có thể là ếch ngồi đáy giếng, đưa ngươi huyện học, theo người khác cùng nhau tham thảo học vấn, mới có thể tiến bộ được chút." Tăng Thụy Tường .

      Mộc Mộc nghe xong vội lau nước mắt, : "Cháu ngoại trai ghi nhớ lời dạy bảo của nhị cữu, nhất định chuyên tâm dốc lòng cầu học."

      bên này Tăng Thụy Tường và Thu Ngọc chỉ bảo Mộc Mộc, tổ trạch bên kia, Chu thị cũng thu thập hành lý cho Tử Toàn, Tăng Thụy Khánh ở bên với Tử Toàn: "Nhớ kỹ lời phụ thân chưa? huyện học phải tiến bộ tốt vào, thể giống như trước kia, chỉ biết mực ham chơi, học nhiều năm, cũng chưa thấy ngươi nghiêm chỉnh đọc sách được mấy ngày. Nếu ngươi

      hiểu chuyện như vậy, coi chừng ta đánh gãy chân ngươi.”

      “Muốn ta , cũng thể trách đứa toàn bộ, lão nhị vốn bất công, ngươi nhìn Mộc Mộc biết, đều là đứa như nhau, Mộc Mộc còn hơn Toàn nhi hai tuổi, đều học tốt hơn Toàn nhi, nếu phải lão nhị chăm sóc đặc biệt cho mới là lạ chứ. Đứa bao nhiêu tuổi, có thể thông minh đến đâu? Muốn ta , đứa của chúng ta chính là chậm trễ ở trong tay , tâm tư của lão nhị tốt, hơn phân nửa là sợ đứa của chúng ta tương lai có tiền đồ, đoạt mất nổi bật nhà .” Chu thị nghe xong ở bên , Tăng Thụy Tường ở học đường hại nàng mất hết thể diện, còn làm hại nàng về nhà bị trận nhừ tử của Tăng Thụy Khánh, bây giờ Chu thị cũng là hận Tăng Thụy Tường thấu xương.

      “Cha, mẹ ta đúng. Nhị cữu vẫn thích Mộc Mộc, cái gì cũng là làm tốt, làm đúng, ta cái gì nhị cữu cho tới bây giờ cũng chưa từng khen ta.” Tử Toàn vốn chính là đứa hiểu chuyện, nghe thấy được lời của Chu thị, vội giải vây cho mình.

      “Được rồi, ngươi cũng là đứa hiểu chuyện, ngươi ở trong họ đường làm những cái gì, cho là ta biết à?” Tăng Thụy Khánh véo tai Tử Toàn : “Ngươi là đích tôn trưởng tông của Tăng gia, phong thủy Tăng gia ban ơn cho con cháu, cũng chỉ có thể là che chở ngươi mới phải. Ta phục khẩu khí này, năm đó mọi người đều ta bằng tiểu cha ngươi, vậy thế nào? Ta dùng chút kế , tiểu cha ngươi phải là đọc sách xong? phải là làm thằng ngu nhiều năm như vậy, giúp đỡ bà ngươi nuôi cả đại gia đình.”

      “Lão nhân gia ngươi chuyện trước kia có ích lợi gì? Hảo hán còn nhắc tới chuyện năm xưa, có bản lĩnh ngươi bây giờ giỏi hơn tiểu cha , ta mới phục ngươi.” Tử Toàn than thở .

      “Thúi lắm, ta kém cái gì? Nhiều năm như vậy còn phải nghe lời ta? Ngươi phải còn sao? Sinh ra chậm hơn vài năm, cho nên ngươi mới phải tranh giành khẩu khí, cũng tranh giành khẩu khí thay cha mẹ ngươi, nhất định phải vượt qua bọn họ, nhớ kỹ chưa?” Tăng Thụy Khánh nghe xong lời của Tử Toàn, cỗ trọc khí trào lên, bật thốt lên.

      Tử Toàn thấy Tăng Thụy Khánh tức giận, cũng dám ra sức phản bác lời của Tăng Thụy Khánh, chẳng qua cũng là cúi đầu cọ chân nghịch.

      “Cha đứa , muốn ta , bằng tìm lão Tam nhà Tam nương, Tử Văn nhà còn ở huyện học, hình như Tử Cương cũng rồi, để cho bọn họ chiếu cố Toàn nhi chút. Toàn nhi chưa từng ra khỏi nhà, lá gan lại , bị người khác bắt nạt làm sao bây giờ? Mộc Mộc còn , cũng giúp được cái gì.” Chu thị .

      Tăng Thụy Khánh nghe xong có chút chần chờ, mấy năm nay lại với bọn họ cũng nhiều, Tam nương ràng là hướng về mộ nhà lão nhị, sớm vừa lòng rồi, vài lần làm tiệc rượu, gần xa khiến và Chu thị khó chịu ít.

      “Nương, muốn ta , vẫn là đừng , bọn họ cũng thích chơi với ta, từ lúc còn ở học đường, bọn họ thích ta, còn xấu chúng ta ít, ta ít lần đánh nhau cùng bọn họ.” Tử Toàn vẫn cúi đầu .

      “Cái gì? Sao ngươi sớm cho nương, xem ta đánh lên cửa, lột da bọn họ? Bắt nạt ngươi còn à, xấu chúng ta những gì, nhất định là Tam bà bà ngươi dạy, nàng liền nghiêng về nhà tiểu cha ngươi, mệt ta còn đem họ làm trưởng bối, chút cũng ra dáng trưởng bối. Cùng nương chút, bọn họ những gì?”

      “Còn có thể lời hay gì, dù sao cũng là những lời làm nhục ngươi với cha. các ngươi giữ đạo hiếu, hiếu kính lão nhân, bỏ mặc a công bà, chiếm phòng ở của a công, còn đuổi bọn họ ra ngoài, luôn muốn chiếm tiện nghi nhà tiểu cha, tính kế nhà tiểu cha…”

      Tử Toàn còn chưa xong, Chu thị mắng: “Người nào thúi đây? A công bà ngươi chúng ta mặc kệ thế nào? Lần sau nghe xong ai như vậy, ngươi tiến lên cho chúng nó cái bạt tai.”

      “Nương, ngươi biết cái gì chứ? Những lời này, trong học đường rất nhiều người đều như vậy, bọn họ ai cũng thích chơi với ta, cũng chỉ có Huy Huy chơi cùng ta. Bọn họ , người đối với cha mẹ mình cũng hiếu thuận có thể dạy dỗ ra được cái dạng đứa tốt gì chứ, cho nên, cả đám bọn họ đều ghét bỏ ta, ta mới có thể có việc gì dẫn theo Huy Huy trèo cây chơi.” Tử Toàn .

      “Vậy tiểu cha ngươi làm cái gì chứ? che chở ngươi, tùy người khác bắt nạt ngươi?” Chu thị hỏi.

      “Tiểu cha ta nào biết mấy cái này? hết giờ học, nếu về nhà, thăm a công bà.”

      Tăng Thụy Khánh nghe xong lời Tử Toàn, nửa ngày lên tiếng, biết suy nghĩ cái gì.


      By Trạch Mỗ.
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Nhược Vân thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 299, nha hoàn uy vũ

      Chuyện xảy ra ở nhà Tăng Thụy Khánh, mấy người Tử Tình tất nhiên thể nào biết được, Thẩm thị bận chuẩn bị đồ cho Tử Hỉ năm nay thành thân, phòng ở và gia cụ là chuyện lớn, mặt khác trang sức, trang trí, vật liệu may mặc bốn mùa cái gì cũng phải tỉ mỉ chọn lựa, đứa nhà Trần thị và Dương thị đều còn , thể giúp bao nhiêu việc, hơn nữa trong vườn vừa khởi công, Tử Lộc ngại ầm ĩ, vẫn là chuyển về An Châu, Dương thị đến giúp nên tạm thời ở Tây sương phòng chính viện. Thẩm thị còn phải chia chút tâm tư chăm sóc hai mẹ con nàng. Cho nên mấy ngày này cũng đón Hà thị tới.

      Tử Tình bên này cũng có ba đứa , mặc dù có nha hoàn, nhưng là chuyện của bọn , Tử Tình cố gắng tự thân tự lực, mỗi ngày đều cố định rút ra thời gian nhất định cùng bọn chơi đùa, cứ như vậy, cuộc sống của Tử Tình liền bận rộn hơn.

      Thư Duệ sáu tuổi mụ, sinh nhật của còn , thực ra vừa đầy bốn tuổi, bắt đầu theo Lâm Khang Bình luyện ít công phu cơ bản, buổi sáng mỗi ngày, hai người ở đảo , Lâm Khang Bình luyện công, Thư Duệ luyện đứng tấn, bóng dáng nho đứng ở trong gió lạnh sáng sớm, làm Tử Tình đau lòng thôi. Nhưng điểm này, Lâm Khang Bình rất kiên trì, Tử Tình cũng biết là vì tốt cho đứa , cái khác, cường thân kiện thể luôn là có thể được.

      Ngày hôm đó, Lâm An trở về từ Khang trang, đến năm nay lúa mạch mọc tốt hơn năm ngoái rồi, cải dầu xem ra cũng thu hoạch được nhiều hơn năm trước, Tử Tình bỗng nhiên nghĩ đến hai đôi vợ chồng mới cưới kia, hỏi: "Đại Ngưu thành thân năm trước kia, bọn họ quản lý mấy chục mẫu lúa mạch non được chia ra như thế nào?"

      "Cái này nãi nãi yên tâm, đều rất chịu khó, biết hỏi, lại , cũng phải năm năm đầu tiên trồng trọt, hôm nay có chia ra làm, chỉ sợ là càng dốc sức. đến cái này, cũng là còn có chuyện thương lượng với nãi nãi, trong trang chỉ sợ lại phải đắp thêm phòng ở. Năm nay lại có đôi muốn thành thân."

      "Bao nhiêu tuổi?"

      "Nam mười tám, nữ mười sáu, phải là nãi nãi dặn sao?"

      Tử Tình nhìn Lâm An, lại nhìn chút Tiểu Lam ở bên cúi đầu làm giày cho Thư Duệ. Còn có Tiểu Thanh dỗ bọn chơi đùa, hỏi: "Lâm An năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"

      "Thưa nãi nãi, hai mươi rồi."

      "Ngươi và Lâm Phúc cùng tuổi. Cũng còn , nên làm mai rồi, có vừa lòng nữ hài tử nào ?" Tử Tình xong sai Tiểu Phấn gọi Lâm Phúc tới.

      "Lâm An, Lâm Phúc, ý của gia và ta, mấy người các ngươi tuổi cũng còn , Vương Tài Vương Hỉ bọn họ thành thân rồi. Cũng nên đến lượt hai người các ngươi. Các ngươi chút, muốn tìm cái dạng nữ hài gì?"

      "Nãi nãi, chúng ta còn trẻ, nóng vội, còn có thể toàn tâm toàn ý chia sẻ giúp đỡ chủ tử hai năm." Lâm Phúc .

      Vừa vặn lúc này Lâm Khang Bình tiến vào. Nghe thấy được lời của Lâm Phúc, : "Được rồi, lời hoa mỹ cần nữa, cho là người nào biết tâm tư của các ngươi? Nam lớn lấy vợ nữ lớn gả chồng, khẩu thị tâm phi làm cái gì? Còn thừa dịp lúc này nãi nãi vui vẻ, để nãi nãi cho các ngươi chọn nữ hài tốt mới là đúng."

      "Vậy tất cả toàn bộ nhờ nãi nãi làm chủ." Lâm An nghe xong lời của Lâm Khang Bình, vội .

      "À? Phải ? Chỉ sợ ta muốn làm chủ rồi, loạn điểm uyên ương phổ, các ngươi có hối hận cũng kịp. Thừa dịp hôm nay. Nhanh , nam tử hán đại trượng phu, sao lại xấu hổ đầu xấu hổ đuôi rồi?"

      Lâm An nhìn Tử Tình cái, lại nhìn Tiểu Lam cúi đầu , cắn chặt răng, quỳ xuống. : "Nô tài cả gan cầu chủ tử thành toàn, nô tài nguyện cưới Tiểu Lam nương làm vợ."

      Tử Tình nhìn lướt qua Tiểu Lam, cúi đầu hận thể chui vào bên trong chiếc giầy , cũng nhìn thấy biểu cảm, Tử Tình hỏi: "Tiểu Lam, ý của ngươi thế nào?"

      Thanh của Tiểu Lam còn hơn cả muỗi, lần đầu tiên Tử Tình nghe thấy nàng cái gì, lại hỏi lại lần nữa, vẫn là cúi đầu gật gật.

      Lâm Phúc này đúng là đơn giản hơn, Lâm Phúc thấy Lâm An mở miệng rồi, tất nhiên ngại ngùng nữa, cá tính của Tiểu Thanh cũng thẳng thắn hơn, vui vẻ ra mặt, dập đầu với Tử Tình và Lâm Khang Bình, "Đa tạ chủ tử thành toàn."

      Tiểu Thanh như thế, Lâm Phúc Tiểu Lam cũng vội tới dập đầu cho Tử Tình, Tử Tình suy nghĩ chút, vẫn là dặn dò : "Thành thân để tới mùa xuân sang năm, năm này, các ngươi chuẩn bị đồ cưới tử tế . Còn có, Lâm An, chọn hai chỗ tốt ở Khang trang, xây xong phòng ở rồi, sau khi thành thân, các ngươi cũng chuyển tới Khang trang ở ."

      Lâm An vui mừng vội đáp lại mấy tiếng “Vâng", nhìn lướt qua Tiểu Lam, kéo Lâm Phúc ra ngoài. Tiểu Thanh cũng kéo Tiểu Lam ra ngoài.

      "Hôm nay nghĩ như thế nào mà đến chuyện này?" Lâm Khang Bình hỏi.

      "Sớm định rồi cũng khiến cho bọn họ yên lòng, ngươi thấy Vương Tài bọn họ trở về, mặt Lâm An bọn họ tràn đầy hâm mộ? Đúng rồi, Phó đại nhân tìm ngươi có chuyện gì?"

      "Hỏi chút chuyện trong trang, dường như năm này đại ca làm ít việc khai khẩn đất hoang ở Hoa Liên, cũng là tập trung rất nhiều người nhà để về, trong đó cũng có ít nông dân có đất, bọn họ cũng xây dựng thôn tương tự, để cho bọn họ già có chỗ nuôi, trẻ có chỗ sống. trình diện lên , đại ca từng đề cập với Phó đại nhân, là được gợi ý từ trong trang của chúng ta, cho nên Phó đại nhân tìm ta hỏi chút tình hình cụ thể. Chuẩn bị cho tốt, hơn nữa chuyện cứu người Nguyên tiêu năm ấy, cuối năm đại ca nên năng động chút."

      "Quá sớm ? Còn có thời gian năm nữa."

      "Nghe ý của Phó đại nhân, cho đại ca báo lên để đánh giá, chỉ là, năm nay năm này là mấu chốt, thể xảy ra cố, tốt nhất chuẩn bị tiêu tiền chút, ta ngày mai chuyền đến Hoa Liên, tìm đại ca thảo luận việc này, ngươi chuẩn bị trước năm ngàn lượng ngân phiếu, đoán chừng trong tay đại ca cũng có bao nhiêu ngân lượng."

      Tử Tình nghe xong vội lấy ngân phiếu, hoàn hảo, năm trước tích cóp năm, được khoản vạn lượng, nhờ người môi giới mua ruộng nước mua cửa hàng, đều có cái thích hợp, bây giờ cũng là có thể có tác dụng rồi.

      "Ta nghe năm bổng lộc của đại ca cũng được bao nhiêu, cầu này trong nhà có chút trụ cột, quan này, cũng khó làm." Tử Tình .

      "Đúng vậy, làm quan cũng phải biết mua ruộng nước mua cửa hàng, làm chút buôn bán, bằng , phải dựa vào chút bổng lộc này, đủ làm cái gì."

      Lâm Khang Bình Hoa Liên dẫn theo Thẩm thị và A Lan cùng , Thẩm thị thứ nhất là thăm Tử Phúc chút, thứ hai cũng là muốn đặt mua sính lễ cần thiết cho Tử Hỉ thành thân, trong nhà để lại Tử Vũ và Dương thị làm bạn, dặn Tử Tình thường xuyên qua xem chút.

      Mà ngày hôm đó Thư Duệ và Thư Ngạn bị chút phong hàn, Tử Tình mời thầy bốc thuốc, đứa vừa nhuốm bệnh liền yếu ớt, Tử Tình bón canh bón nước, cực nhọc cả ngày cả đêm bận rộn hai ngày, cũng liền về nhà mẹ đẻ,

      Tử Vũ chạy tới tìm Tử Tình.

      “Tỷ, ngươi mau về nhà chuyến, người nhà mẹ đẻ Tam tẩu tới, dường như gây gổ rồi. Tam tẩu khóc nức nở.”

      Tử Tình nghe xong giật mình, thu xếp xong cho hài tử, theo Tử Vũ trở về nhà mẹ đẻ, rất xa nghe thấy phụ nhân ồn ào.

      “Ngoại sinh nữ, ngươi rốt cuộc câu chứ? Ngươi khóc cái gì mà khóc, có đồng ý hay câu cho thoải mái, đừng khiến cho ta trông như bắt nạt ngươi vậy.”

      Tử Tình vào sân, chỉ thấy tiểu Chanh chắn trước cửa phòng nhìn chằm chằm phụ nhân đối diện. Dương thị ôm đứa khóc ròng. Tử Tình chưa từng gặp nữ nhân này, phải là mẫu thân của Dương thị, chẳng qua nghe nàng gọi ngoại sinh nữ, hẳn là cữu nương hoặc di nương gì đó, nam nhân đứng bên cạnh hẳn là trượng phu của nàng, còn có nữ nhi của nàng, nhìn kiểu tóc là cập kê rồi.

      Tiểu Chanh thấy Tử Tình, dường như thấy cứu tinh, vội : “ nãi nãi tới tốt lắm, mời nãi nãi bình luận phân xử, di thái thái lại lời vừa rồi cho nãi nãi nhà chúng ta nghe, xem xem có đạo lý này hay ?”

      Phụ nhân này thấy Tử Tình vội cười : “ ra phải cái gì to tát, ta là tới tìm người ngoại sinh nữ nhà chúng ta thương lượng chút chuyện, nghĩ tới quấy rầy nãi nãi.”

      Tiểu Chanh thấy nàng chịu , liền năm mười cho Tử Tình chuyện vừa xảy ra, ra, Dương thị di nương là tới mượn bạc, thuận tiện muốn mượn thân trang phục tốt, muốn tương thân, Dương thị chịu, là vì năm ngoái nhi tử nàng thành thân, đến mượn bạc lần, lần đó, Dương thị mượn hai mươi lượng.

      “Khi đó Di thái thái hứa hẹn trả tiền, đến bóng dáng cũng có, lần này vừa tới, vừa muốn vải lụa tốt, xiêm y tốt, còn muốn mượn bộ đồ trang sức đeo tay, chủ tử chúng ta chịu, Di thái thái rất nhiều lời khó nghe, cái gì năm đó thông gia lão gia chỉ biết đọc sách phá sản, toàn dựa vào Di thái thái nâng đỡ, mới có ngày hôm nay. Nhưng là lời này ràng đến lượt chủ tử chúng ta, tìm thông gia lão gia .” Tiểu Chanh liên thanh nhiều như vậy, khiến Tử Tình nhìn nha đầu với cặp mắt khác xưa.

      Bình thường nào có nha đầu nào dám ra mặt cho chủ tử, mặc dù Tiểu Thanh, Tiểu Lam theo Tử Tình nhiều năm như vậy, trong lòng có bất mãn, cũng chỉ là lần đó Xuân Ngọc đưa lễ xuống sữa đến, nho trêu chọc Xuân Ngọc, trắng trợn ra mặt làm chủ cho chủ tử như vậy, đúng là chưa từng thấy.

      Tử Tình đột nhiên thích nha đầu kia chút, đoán chừng phải là Thẩm thị chính là Tử Thọ dạy nàng, biết Dương thị mềm mại thiện tâm, cố ý tìm nha hoàn mạnh mẽ.

      Tử Tình vào nhà, nhìn Dương thị : “Tam đệ muội hẳn là cũng biết chuyện nhà ta, nên cắt đứt mà cắt đứt, về sau tai họa ngừng, dục vọng của con người phải lần hai lần là có thể lấp đầy. Chúng ta đều ăn ít mệt như vậy, nha đầu tiểu Chanh kia rất đúng, mặc dù nhà ngươi thua thiệt nàng, vậy cũng là việc của cha mẹ ngươi, để cho bọn họ tìm cha mẹ ngươi , cùng ngươi đến. Hơn nữa, ngươi đưa hai mươi lượng bạc, nên trả cũng trả hết rồi.”

      Dương thị nghe xong lời của Tử Tình, lau nước mắt : “Ta muốn cho nàng bạc, trong tay ta cũng có bạc, ta có chỗ tiêu tiền, riêng với tướng công, nên cho ta giữ bạc. Ta quản lý tiền bạc, ta cũng thể quản lý tiền bạc, bạc đều ở trong tay tướng công. Bọn họ nhất định tin, tỷ tỷ rất đúng, vẫn là ta đuổi bọn họ .”

      Dương thị xong đứng dậy ra ngoài cửa với phụ nhân kia: “Di nương, di cha các ngươi thôi, về sau cũng cần lại đến nữa. Đừng trong tay ta có bạc, ngay cả có, cũng thể cho các ngươi mượn bạc. Trước tiên trả hai mươi lượng bạc kia rồi hãy , còn có, đồ trang sức vải lụa gì đó cũng có, tướng công ta sớm , ta nợ bất luận kẻ nào các ngươi.” Có thể là vì có Tử Tình ở bên cạnh, lá gan của Dương thị tăng lên rất nhiều.

      Dương thị di nương thấy Dương thị như vậy, lại thấy Tử Tình mang theo nha hoàn đứng ở bên, phỏng chừng hôm nay cũng là đòi xong rồi, vẫy vẫy khăn muốn . Tiểu Chanh tiến lên mấy bước, từ trong tay tiểu thư kia cướp lấy cái vòng đeo chân bằng bạc , hô: “Đây là của tiểu thiếu gia nhà chúng ta, quần áo người biểu tiểu thư cũng là của chủ tử nhà chúng ta đấy, cũng cần cởi ra trả.”

      Tử Tình thấy cười ha ha, tiểu nương xấu hổ đỏ bừng mặt. Dương thị di nương hung tợn trừng tiểu Chanh, bị Dương thị di cha kéo rồi.

      Tiểu Chanh theo đóng cửa , Tử Tình sai Tiểu Phấn theo , sợ bị thua thiệt.
      Last edited by a moderator: 19/3/15
      Nhược Vânhuyendo thích bài này.

    5. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      tiểu Chanh nương là Uy vũ ~~~~~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :