Chương 259, giả bộ
"Ừ, coi như vậy, mỗi lần ta ra khỏi nhà đều ngang qua nơi đó, ở chỗ đó ta còn còn mua ít ruộng nước, sau này đại ca , khi ta đến thu địa tô cũng có thể tới thăm đại ca." Lâm Khang Bình .
"Tỷ phu, ngươi tại sao mua ruộng nước cửa hàng khắp nơi thế? Chẳng lẽ là huyện nào ngươi cũng có sản nghiệp, tốt nhất là theo hẳn đường đến kinh thành, nhà ngươi đều có bất động sản, về sau chúng ta ra khỏi nhà liền dễ dàng rồi." Tử Hỉ cười .
"Ngươi làm như nhà ta mở khách sạn vậy? Còn đường đều có?" Tử Tình trả lời, lời Tử Hỉ nhắc nhở nàng, đúng là có thể suy nghĩ mở chuỗi khách sạn, nhưng là, tinh lực cùng tài lực trước mắt đều làm được.
Mấy người Tử Tình đùa hồi, Lưu thị rửa mặt xong rồi, đến đổi cho Tử Phúc, mấy người Tử Tình cũng liền tan rã.
Ngày tiếp theo, Tử Tình sắp sếp làm tiệc đón gió cho nhà Tử Phúc, rồi sai Tiểu Phấn mời người, trở về : "Thân gia phu nhân , thân gia lão gia muốn dẫn mấy vị gia thăm lão gia tử, thuận tiện đưa lễ năm mới, hỏi nhà ta có cùng ."
Tử Tình nghe xong, rồi cho nàng xuống, cười với Lâm Khang Bình: "Đáng tiếc, lại xem được hồi trò hay rồi."
Lâm Khang Bình bóp khuân mặt nhắn của Tử Tình, cười : "Đều là nương của hai đứa rồi, vẫn tò mò như vậy, bướng bỉnh như vậy. Chuẩn bị đồ ."
"Chuẩn bị cái gì, điểm tâm trứng gà cái gì cũng nhặt chút, mang theo lượng bạc, xem ý tứ của mọi người chút."
Tử Tình theo Lâm Khang Bình trở về nhà mẹ đẻ, đồ Thẩm thị chuẩn bị xong, hai bộ xiêm y cùng giày là cố định, thấy điểm tâm với trứng gà của Tử Tình, : "Cùng chung , mấy thứ này mang phần là được, mang nhiều hơn Đại nương ngươi cũng ta tốt. Ý của cha ngươi, mấy người các ngươi chỉ cần mỗi người xâu tiền hoặc lượng bạc, bằng , đến lúc đó a công ngươi bọn họ muốn chuyển ra, trong tay có chút tiền bạc cũng phải là chuyện lạ, đại ca ngươi làm quan ngay tại Hoa Liên, cũng đừng giống như đại cha ngươi, náo ra chuyện gì tổn hại đến thanh danh, có thể vì chút mà mất lớn."
Tử Tình ngẫm nghĩ chút. Cũng là đạo lý này, chuyện của Tăng Thụy Khánh đúng là có thể tới tận cửa điều tra, nhưng lại điều tra nghe ngóng ở trong thôn, : "Chúng ta biết nặng . Cũng chẳng qua là năm lần."
Mấy người Tăng Thụy Tường chuẩn bị ổn thỏa từ lâu, chỉ chờ Thẩm thị chuẩn bị xong đồ liền ra cửa, Tử Tình nằm nghiêng giường trò chuyện cùng Thẩm thị, thời tiết hôm nay rất đẹp, Tử Vũ chơi trong sân cùng Vĩnh Dung, Lưu thị mang theo Tiểu Đào thu dọn đồ đạc, Trần thị phơi chăn cùng áo bông ở trong viện của nàng.
đến Tăng Thụy Khánh bên kia. Thấy Tăng Thụy Tường mang theo bốn đứa con trai cùng đứa con rể tới cửa, nào là điểm tâm nào là thịt heo nào là trứng gà mì sợi, cũng là cao hứng, nhất là Chu thị, vội cười ha ha tới đón, nhận lấy đồ, Tử Phúc, Tử Lộc cùng Lâm Khang Bình cũng giao ngân lượng chuẩn bị cho lão gia tử, lão gia tử tất nhiên là vui mừng. Miệng mấy câu, cuối cùng chính là vài chữ "tốt, tốt."
Đây là nhà Tăng Thụy Tường cho riêng mấy người bọn họ. Cho dù từ phương diện nào mà , tâm tính lão gia tử bày ra vẫn còn tốt hơn Điền thị chút, ít nhất đối với mấy tôn tử này, vẫn là có chút cảm tình , hơn nữa, Tăng Thụy Tường cân nhắc tâm tư lão gia tử, hẳn là đưa ngân lượng tới cho Xuân Ngọc, bởi vậy, lần này phá lệ cho lão gia tử bạc.
Điền thị lấy được ngân lượng, mặt có chút trầm. Lắc lắc khăn tay, Lâm Khang Bình cùng Tử Phúc là phát ra sớm nhất, đương nhiên, còn có Tăng Thụy Tường. Tăng Thụy Tường cũng , cùng là làm nương, vì sao chỉ khi hỏi bạc mới có thể thấy Điền thị mỉm cười cùng ôn nhu. Tăng Thụy Tường vẫn luôn tưởng hồi theo bà nội lớn lên làm tổn thương trái tim Điền thị. Bởi vậy, Điền thị mới vẫn thích . Cho đến sau này lại đến chuyện của Xuân Ngọc, Điền thị đổ hết toàn bộ sai lầm lên người Tăng Thụy Tường, càng là khó có được khuôn mặt tươi cười nữa.
"Bà, lão nhân gia ngươi thấy thế nào mà tựa hồ có chút cao hứng mấy, buồn vì chúng ta cho a công bạc mà chưa cho ngươi chứ? Ôi, a công cùng ngươi có cái gì khác nhau, của phải của ngươi à, mấy người chúng ta cũng chỉ là để a công vui mừng mà thôi." Lâm Khang Bình cố ý hỏi.
Điền thị miễn cưỡng cười cười, khóe miệng cũng chỉ giật mấy cái, : "Giống nhau, giống nhau."
Chu thị kiểm tra đồ chút, tựa hồ vừa lòng lắm, đồ tổng cộng lại cũng quá năm trăm đồng tiền, sáu cân thịt, sáu mươi quả trứng gà, sáu cân mì sợi, sáu gói mỗi loại điểm tâm, trước kia, nàng thấy qua Thẩm thị cùng Tử Tình tặng đồ cho Hạ Ngọc, thịt lợn toàn bộ là giò lợn, mì sợi gì đó đều là mười cân hai mươi cân, còn có cái kia cái gì mà thịt dê cùng điểm tâm, bây giờ mới được bao nhiêu?
Chu thị từ phòng bếp ra, nhìn Lâm Khang Bình cười : "Thế nào bắt hai con cá trong hồ nước nhà ngươi tới, cơm tất niên có cá cũng thể thành tiệc?"
"Đại nương, ra cửa trước cửa sau, chính là chợ lớn, nghĩ muốn cái loại cá gì mà có, nhà ta năm trước bán hết cá lớn rồi, này năm có thể lớn bao nhiêu chứ, hơn nữa ta còn có nhà đầy người phải ăn cơm, ngày nào mà bắt hai con?" Lâm Khang Bình .
Chu thị nghe xong sửng sốt, con rể Lâm khi nào thay đổi tính tình rồi, lần trước khi muốn ăn cá chẳng phải rất thoải mái hay sao? Còn có sau này muốn ăn cá, phải cũng chưa cái gì sao? Chẳng lẽ là bị Tử Tình châm ngòi? Đúng rồi, lần trước chuyển tới nhà mới mấy người bọn họ cũng đến tay , vừa thấy biết chính là Tử Tình giở trò quỷ, chừng còn có Thẩm thị. Mặt Chu thị lập tức tối sầm.
Lâm Khang Bình là loại người nào, từ ở trong nhà giàu nhà cao cửa rộng, học được chính là đoán ý qua lời và sắc mặt, sau mấy năm theo Văn Tam, nhìn thấy đều là người đeo mặt nạ, có ai phức tạp hơn mấy người này đâu, lại sau này, chính mình ra ngoài làm ăn, giao tiếp cùng muôn hình muôn vẻ loại người, bản lĩnh quan sát tâm tư con người này, càng phát triển thêm vài phần.
"Đại nương, ngươi đừng trách Tình nhi, nàng bây giờ phải chăm hai đứa , những chuyện này làm gì tới tay? Mấy loại chuyện này trong nhà đều là nha hoàn giúp đỡ quản lý, ta nha, chỉ hy vọng nàng vui vui vẻ vẻ sinh cho ta vài đứa là đủ rồi." Lâm Khang Bình .
Trong lòng Chu thị sửng sốt, bị Lâm Khang Bình trúng rồi, vội cười : "Xem con rể Lâm kìa, ai chẳng biết Tử Tình là người mềm lòng, thương nghèo già, ta chỗ nào trách đến đầu nàng chứ, ta đau lòng nàng còn chưa kịp đâu."
Tử Hỉ đảo qua, Điền thị ôm Tử Toàn chẳng biết cái gì, ánh mắt thương như vậy cũng là chưa bao giờ dừng ở người bọn họ, Tử Thọ cùng mấy người Tử Lộc Tử Phúc cũng đều phát , chẳng qua, cũng chưa biểu ra ngoài, lão gia tử vẫn là hiền lành nhìn về phía mấy người bọn họ, lôi kéo mấy người bọn họ ngồi ở bên người chuyện.
Tăng Thụy Khánh vẫn luôn muốn tìm cơ hội cùng mình Tử Phúc chuyện, Tử Phúc trừ lúc vào cửa chào tiếng, liền vẫn phụng bồi lão gia tử, Tăng Thụy Khánh lại còn bỏ xuống được mặt mũi, vẫn là Chu thị biết tâm tư của .
Nghe thấy lão gia tử hỏi chuyện Tử Phúc phái quan, Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị đều tới ngồi, biết được Tử Phúc được phái tới Hoa Liên, Tăng Thụy Khánh vội hỏi: "Hoa Liên ta từng , chỗ tốt, cách Xương Châu rất gần."
"Tử Phúc nha, chuyện của đại cha ngươi biết chưa? Đại cha ngươi bây giờ rảnh rỗi ở nhà cũng sắp được nửa năm rồi, nhà của ta đều sắp có gì ăn. Lớn , có cái miệng nào đều phải ăn? Ngươi nhanh giúp đại cha ngươi , ô ô." Nước mắt của Chu thị tới là tới.
"Đại cha ta xảy ra chuyện gì? Tối hôm qua ta về nhà muộn quá, đường bôn ba, sáng sớm ăn cơm xong liền tới đây, cha ta cũng còn chưa cho ta cái gì đâu." Tử Phúc hỏi.
ra, việc này, Tử Phúc cũng biết, lúc Lâm Khang Bình ở kinh thành với , khi hai người thu thập Đại Mao trong lòng có ăn ý rồi, Tử Phúc cũng là người bao che khuyết điểm, trước kia chẳng qua là có năng lực này, chỉ có thể cho ra chút chủ ý. Chuyện lớn như vậy, Khang Bình tất nhiên muốn cùng thương lượng chút, Tử Phúc còn cho ra ít chủ ý.
Tăng Thụy Tường tất nhiên biết cái này, giờ phút này cũng : "Còn chưa kịp với đâu, có , cũng giúp được cái gì."
"Còn chưa làm sao mà biết Tử Phúc giúp được gì? Tử Phúc cũng là huyện thái gia, chút chuyện ấy còn có thể làm khó ?" Chu thị có chút bất mãn .
"Đại cha cũng , ta nhìn xem là chuyện gì." Tử Phúc hỏi rất thành khẩn.
Lâm Khang Bình liếc cái khinh bỉ, thầm nghĩ: "còn giả bộ hơn cả ta."
Tăng Thụy Khánh mở miệng, vẫn là Chu thị bùm bùm lèo, nhưng cũng bắt được trọng điểm, tóm lại câu, Tử Phúc hoặc là giúp Tăng Thụy Khánh khôi phục công tác văn thư cũ, nếu tìm công việc tương tự cho , bằng , nhà này liền sống nổi nữa, cả nhà phải chết đói.
Tử Phúc thẳng với Tăng Thụy Khánh: "Đại cha, ngại quá, việc này của ngươi, ta đúng là giúp được gì, ngươi xem, An Châu là tri phủ, chức quan hơn cấp, chúng ta cũng vốn quen biết, cái này ta khẳng định có cách nào mở miệng, còn có, ta còn chưa nhậm chức, cũng biết tình huống bên Hoa Liên, có khả năng mang đại cha cùng . Lại tiếp, ta cảm thấy đại cha tuổi tác cũng , nhiều năm như vậy ném mình đại nương ta ở nhà, cũng nên trở về giúp đỡ đại nương. Chỗ nào giống như đại nương , các ngươi nhân khẩu đơn giản, lương thực hai mẫu ruộng nước này cũng đủ cho các ngươi ăn, còn có hai mẫu đất cát, năm còn có thể thừa lại mấy lượng bạc, lấy trước kia vườn rau xanh lớn, bây giờ đều quy về đại cha cùng đại nương, bán rau, giữ lại cho lợn cho gà cũng được, so với năm đó chúng ta chuyển ra ngoài còn mạnh hơn nhiều lắm, tân phòng cùng sân của đại cha này, tương lai tân phòng của Tử Toàn đều có, vậy còn quan tâm cái gì nữa, tội gì chứ, giờ lớn tuổi rồi, còn ra bên ngoài nhìn sắc mặt của người ta, biết đại cha cảm thấy ta có vài phần đạo lý ?"
Tăng Thụy Khánh còn chưa có đáp lời, Chu thị kêu lên trước: "Ôi, Tử Phúc, ngươi cũng là biết, xây tân phòng này, liền vét hết tất cả của cải của chúng ta rồi, bây giờ còn có Tử Toàn phải đọc sách, còn có a công bà ngươi phải nuôi, ngươi là biết, người già , ốm đau cũng nhiều, tiền thuốc, tiền cơm loại nào cần dùng nhiều chút?"
"Đại tẩu, tiền thuốc của cha mẹ là ta gánh, ngươi vừa như vậy, về sau, hai nhà mỗi nhà nửa." Tăng Thụy Tường .
"Ai nha, nhị đệ, ta biết là ngươi chỉ choáng váng thôi, chẳng qua là ta vừa thuận miệng thôi, bây giờ chúng ta đến tiền ăn cơm cùng có, chỗ nào còn chi nổi tiền thuốc?" Chu thị vội xua tay .
Tử Phúc thấy Tăng Thụy Khánh chuyện, liền hỏi: "Đại cha, ngươi nghĩ như thế nào liền như thế ?"
"Ta có thể nghĩ cái gì? Tất nhiên là có thể trở lại An Châu là tốt nhất, phải là có câu , là ngã chỗ nào đứng lên ở chỗ đó, ta thể ra ràng như vậy, sai cũng phải chỉ mình ta, dựa vào cái gì muốn ta về nhà, quan càng lớn, mò càng nhiều. Ngươi nhất định phải giúp ta trở lại phun ra ngụm ác khí này, ngươi thử làm sao mà biết được?" Tăng Thụy Khánh căm giận .
"Được rồi, nếu như ngươi khăng khăng phải về An Châu, chỉ có thể chờ sau khi ta nhận chức, nhìn xem có cơ hội tìm người quen biết hay ." Tử Phúc thấy thông, thở dài .
Lão gia tử, Tăng Thụy Tường cùng mấy người Tử Lộc đều nhìn về phía Tử Phúc, chỉ có Lâm Khang Bình thầm oán thầm, Tử Phúc làm chuyện xấu còn có thể giả vờ vô tội hơn cả .
By Trạch Mỗ
Chương 260. từ chối ngoài cửa
"Ai nha, này đúng là tốt quá, có câu của đại chất tử kia, còn tốt hơn nhiều so với chúng ta khắp nơi nhờ người, ôi chao ôi, cái này đúng là phải A di đà Phật rồi, cái gì cũng ần lo nữa." Chu thị vui mừng chắp hai tay lại hô.
"Đại nương, chứ bát còn chưa có chổng lên đâu, bây giờ cái gì cũng còn quá sớm, người ta có chịu gặp mặt hay , ta cũng tính là gì, đại nương cũng đừng ồn ào để người ngoài biết, đến lúc đó làm xong, lại bị người ta chê cười." Tử Phúc vội nghiêm nghị .
"À, yên tâm , đại nương cũng biết nặng ." Chu thị vội .
"Nhà Lão đại này, bọn khó tới được chuyến, bằng giữ bọn họ lại ăn bữa cơm , cũng là tâm ý của các ngươi." Lão gia tử nhìn thoáng qua Chu thị .
"Ai nha, cũng đúng vậy, các ngươi ở lại ta rất cao hứng, Tử phúc, đại nương làm cơm, các ngươi cũng ở lại, vui vẻ uống vài chén với đại cha ngươi, nửa năm rồi, đại cha ngươi cũng mấy dễ chịu, khó khăn lắm ngươi mới trở lại, đại cha ngươi mới có dáng vẻ vui vẻ như vậy, các ngươi chờ lát, đại nương chuẩn bị xong ngay thôi." Chu thị lúc này cao hứng, cũng so đo vấn đề thiếu lễ năm mới.
Đại tẩu, lúc chúng ta ,trong nhà chuẩn bị tốt rồi, sáng nay Tình Nhi làm tiệc tẩy trần cho Tử Phúc. Tăng Thụy Tường vừa vừa đứng lên.
"Thế cũng được, thức ăn nhà ta khẳng định bằng nhà Tử Tình, vậy ta làm nữa." Chu thị xong cũng nhìn mọi người chút, cuối cùng lại nhìn về phía Lâm Khang Bình.
Đáng tiếc Lâm Khang Bình có mở miệng mời nàng, dẫn đầu ra ngoài trước rồi, Tăng Thụy Tường cũng là nghĩ tới mỗi lần mọi người ăn cơm chung chỗ cũng thống khoái, bởi vậy cũng lên tiếng, cũng chỉ với lão gia tử: "Cha, sau khi thờ lạy mùng kết thúc, người cùng nương còn có đại ca đến nhà con cùng ăn cơm ,"
Lão gia tử gật đầu cái. Hơi có chút thất vọng, vốn tưởng hôm nay có thể theo cùng mọi người tới nhà Tử Tình tụ tập, nhưng là chẳng có ai mở miệng mời bọn họ.
Sau khi mấy người Tăng Thụy Tường , Điền thị ở bên dương câu: "nhìn , Bây giờ đến cơm cũng lười gọi chúng ta ăn. Ngươi cả ngày khen nó đàng hoàng phúc hậu, có thành phúc hậu như vậy?"
"Được rồi, ngươi bớt hai câu . nhìn xem ngươi làm tổn thương lão Nhị thành cái dạng gì rồi?" Lão gia tử kiên nhẫn quát Điền thị câu.
"Trách ta, có ta, nó có thể có ngày hôm nay? Nó...."
"Ta tranh cãi với ngươi, ta ra ngoài dạo." Lão gia tử đan hai tay cắm vào trong ống tay áo, ra ngoài. từ đường cái trong trấn về phía nam tới đầu, là có thể nhìn thấy học đường. Xa hơn chút cũng có thể nhìn thấy sân nhà Tăng thụy Tường, lão gia tử lặng yên nhìn về phương hướng kia lâu, mới thở dài xoay người về nhà.
Sau cuối năm, Vương Tài Vương Hỉ mang theo A Thổ cùng A Thủy trở lại. Cách Lâm Khang Bình làm sổ sách thực quá chậm. Tử Tình tiếp nhận, cửa hàng ở kinh thành năm nay bởi vì có xà bông thơm cùng ít đồ chơi Tây dương khác, bởi vậy có hơn ngàn trăm lượng lợi nhuận lãi ròng, cũng là lần đầu, cộng với tiền thuê cửa hàng hai nơi, vẫn còn chống đỡ đủ đầu nhập năm nay vào kinh thành. Khang trang bên kia, bây giờ cũng là số , bởi vì năm nay vừa mua đất cỏ lau cùng núi hoang, vừa đầu nhập thêm năm trăm lượng bạc. Chanh viên thu tất tần tật mới được có hơn ngàn lượng, cộng thêm địa tô các nơi cùng tiền thuê cửa hàng, cũng chỉ trừ được đầu tư hai nơi của năm nay. Năm nay có thể còn dư lại cũng chỉ là ba ngàn lượng bạc hai lần Lâm Khang Bình ra khỏi nhà kiếm được.
Năm trước, Tăng Thụy Tường hỏi ý của Tử Tình, có muốn mùng đầu năm về nhà tụ tập cùng bọn họ hay , Tử Tình suy nghĩ chút, vẫn là từ chối, nếu phong tục cho phép, vẫn là tôn trọng loại ước định mà thành lệ , nên bị người lên án, ngay cả Xuân Ngọc người thích chiếm tiện nghi như vậy, cũng có vào ngày mùng năm mới mà trở lại.
Mùng hai, nhà Tử Tình về nhà mẹ đẻ, Tử Tình thấy Thẩm thị cùng Lưu thị còn có Trần thị giỡn, Lưu thị thấy Tử Tình trước cười : "Muội muội, hôm qua sao tới? Cha người gọi ngươi, ngươi chịu, đại ca của ngươi còn câu, ngươi khi nào biết làm kiêu vậy."
"Ta còn phải sợ các ngươi oán giận ta sao? đúng là có lòng tốt mà được báo đáp. Hôm nay chuẩn bị đồ ăn ngon gì cho ta? Phải lấy ra được chút thành ý."
"Cái này cũng đừng trách ta, nương , năm nay người nhiều lắm, trong nhà chỉ có mấy nữ nhân chúng ta, cần chuẩn bị quá nhiều đồ, ngươi cùng nhà Tiểu còn có mấy người Nhị , cũng ăn hết bao nhiêu. tin ngươi hỏi Nhị tẩu ngươi , có phải hay ?" Lưu thị cười .
"Nương, hôm qua mọi người cùng ăn cơm, A công bọn họ đến học đường rồi sao?" Tử Tình hỏi.
" biết, con hỏi cái này làm cái gì?" Thẩm thị hỏi.
"Nương, người nghĩ , Đại con là người dễ dàng chết tâm như vậy sao? lát nhà nàng muốn tới, nhà ta mở cửa, bên kia Đại cha cũng cho vào, vậy bọn họ đâu được? Bà con có thể dằn lòng thấy ngoại tôn dấu năm mới lông bông ở bên ngoài."
"Quan tâm những thứ kia làm gì? bằng mấy người chúng ta chơi bài, khó khăn lắm mới sống yên ổn được năm, Đại ngươi bọn họ còn muốn tới bên kia lạy qua cũng tới rồi." Trần thị cười .
"Đúng rồi, đánh bài, năm nay ta muốn thắng trở lại phần năm ngoái thua, Nhị tẩu ngươi hôm nay trong bụng có thần tài che chở rồi, vận khí cũng là giống nữa." Lưu thị cười hưởng ứng, Tử Tình nhớ tới Trần thị năm ngoái đúng là thể hiểu nổi, cả mùa xuân đánh mạt chược, lại chưa từng thua, giống như thần bài trong phim ảnh Hồng Kông, vận khí tốt phải là loại tà môn à, quá thú vị rồi.
Mấy người vừa mới cầm mạt chược bàn: "Nương, con vẫn còn yên lòng, nếu Đại dượng cùng mấy người Tiểu cùng nhau đến đây, chúng ta vẫn mở cửa ra? Hoặc là Đại dượng đến, sai mấy Mao đến đây, ta đúng là đuổi họ ?" Trong lòng Tử Tình yên tâm, với tính lợi dụng tất cả mọi dịp của nhà Xuân Ngọc, Tử Tình thấy sống chết cũng có thể tìm tới cửa, mùng hai năm mới cơ hội tốt như vậy, bọn họ bỏ qua cách vô ích.
"Cha con cùng Đại cha đến nhà ông cậu con rồi, trở về ngay thôi, bảo trước Tiểu con rồi, còn Nhị dượng
Con nữa, yên tâm .” ra Thẩm thị cũng phải là yên tâm, trước kia cũng phải là chưa từng đóng cửa cho nàng vào, vấn đề là, nàng xoay người liền tìm lão gia tử cùng Điền thị tới hỗ trợ, cũng thể đóng cửa cho cha mẹ mình vào ? Việc này truyền ra, danh tiếng của Tăng Thụy Đường chẳng lẽ cần nữa?
“Nương, con muốn , còn bằng gọi Lâm An Lâm Phúc nhà đại muội muội tới, cùng mấy người phụ nhân trong nhà chúng ta, cũng nên cùng bọn họ lôi kéo.” Trần thị .
“Vậy cũng tốt lắm, lôi kéo đứng lên, có khi bọn họ còn khóc lóc ôm sòm, người biết còn tưởng rằng chúng ta ỷ thế hiếp người. có lẽ bọn họ cũng tới, còn có ta đây.” Thẩm thị suy nghĩ chút .
Vừa mới cầm mạt chược lên chơi, chuông cửa liền vang lên, Thẩm thị đích thân mở cửa mấy người Tử Tình cũng vội theo, Thẩm thị đẩy mắt con cửa trước, kể từ khi nhà Tử Tình đổi loại cửa lớn cửa có mắt mèo, thuận tiện đổi luôn cho bên Thẩm thị, chủ yếu là muốn mở cửa cho nhà Xuân Ngọc.
Đứng ngoài cửa chỉ có nhà Thu Ngọc, Thẩm thị vội mở cửa. “Tiểu , tiểu dượng, chúc mừng năm mới, tới sớm thế.” Tử Tình .
Thu Ngọc chùng Chú Vân Giang đáp lễ cho Thẳm thị trước, sau đó mới với mọi người: “Trước đừng chúc tết cho ta., mùng bốn đầu năm, cả nhà các ngươi tới đây, năm trước tốt, năm nay chỉ mời mấy nhà, ngồi cùng với mấy người Dại các ngươi.”
“ chứ, thể diện Tiểu vẫn phải cho.” Lưu thị cười .
“Mấy người các ngươi đúng là hưởng phúc, sang sớm lên bài, người nào nhường vị trí cho ta, hôm nay ta là nãi nãi về nhà mẹ đẻ.” Thu Ngọc cười .
Thu Ngọc vừa , tất cả mọi người đều muốn đem vị trí tặng cho nàng, Thu Ngọc cười : “Hay là con người ta có duyên, tới chỗ nào cũng đều cho thể diện.” cuối cùng vẫn là Lưu thị ra ngoài, nàng muốn đến phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, Tiểu Thanh tới hỗ trợ.
Tử Tình cảm thấy năm này Thu Ngọc vẫn có chút thay đổi, sau khi Tử Tình từ chối Chú Vân Giang, cũng có thời kỳ Thu Ngọc tức giận, khi nàng tới nhà Tử Tình chuyện phen kia, ít nhất, nàng vẫn biết trước kia mình làm đúng, Điền thị làm đúng. Hơn nữa, cũng đề cập tới việc muốn Tử Tình sắp xếp công việc cho Chú Vân Giang nữa, nhưng mà, Tử Tình vẫn thu hà bao nàng làm, cũng đưa mộtphần quần áo lông cho nàng làm, mỗi lần cũng chuẩn bị thỏa đáng đưa tới. Quan hệ hai nhà coi như tệ.
Vừa ngôi xuống bài được vòng, chuông cửa lại vang lên, lúc này đúng là Tăng Thụy Đường trở lại, vừa vào đến cửa hỏi: “ có người từ yến gia tới chứ?” cùng Tăng Thụy Khánh từ núi đầu thôn liền tách ra, Tăng Thụy Khánh muốn vội đưa Chu thị về nhà mẹ đẻ, lát nữa, Tử Bình muốn dẫn đứa trở lại, bởi vậy biết Xuân Ngọc bọn họ có tới nhà Tăng Thụy Khánh hay ?
“ nhà tiểu tới, nhà đại còn có.”Tử Tình , đoán chừng nhà bọn họ tám rưỡi ra cổng, đến đây cũng phải mười giờ, lại còn phải tới nhà cũ chuyến trước, đến được bên này cũng phải hơn mười giờ, Tử Tình vừa nhìn đồng hồ Tây Dương để bàn chút, vừa mới hơn mười giờ chút.
Ai ngờ, vừa chưa được mấy phút, chương cửa lại vang lên, lúc này đúng là người Yến gia tới, Tăng Thụy Tường tự ra ngoài, mấy người Tử Tình cũng vội theo sau, quả nhiên, đứng ở bên ngoài là Yến Nhân Đạt, nhà Đại Mao cùng nhà Tam Mao, còn có Ngũ Mao, Hoa Quế, Tăng Thụy Tường : “Các ngươi trở về thôi, năm trước ta ràng rồi. các ngươisau này nên tới nhà ta nữa, các ngươi làm như ta đùa à. Lúc đó ta trước mặt cha mẹ, từ đó về sau ta làm như có muội muội này.”
“Nhị ca, sai chính là ta, bọn có gì sai? Ngươi nhìn chút, năm mới, bọn tới nhà cậu để chút tết, cho vào cửa, trước đây sao? Nhị ca ngươi nhìn chút tình mọn của ta, nhìn muội tử của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng nhìn đến cha mẹ chút sao? Cha mẹ lớn tuổi rồi, cũng bởi vậy, phiền lòng, sinh bệnh, trong lòng ngươi có thể yên tâm sao?” Yến Nhân Đạt chắp hai tay, thỉnh cầu.
Vừa cái này, Tăng Thụy Tường càng tức, mắng: “Cha mẹ nếu có việc gì, cũng là giận ngươi ngay cả cốt nhục của mình cũng có thể xuống tay được, ngươi còn là người hay sao? Ngươi còn mặt mũi mà cái này, cút , lăm được bao xa lăn, coi như mấy năm nay bạc đều cho chó ăn rồi.” xong, Tăng Thụy Tường đóng cửa sổ lại, đẻ ý mấy người Đại Mao, Tam Mao la lên, về phòng mình trước.
Tử Tình ngoắc ngoắc tay với Tử Vũ, len lén ở lại, muốn nghe bên ngoài họ cái gì.
Last edited by a moderator: 21/10/15
Phong Vũ Yên và huyendo thích bài này.