1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 258, Tử Phúc phái quan

      Vừa đến tháng chạp, Thẩm thị cùng Tử Tình đều tương đối bạn rộn, Tử Tình càng vậy, tuy rằng Khang trang có quản , trướng phòng, nhưng sổ sách năm Tử Tình vẫn phải xem qua chút, còn có Chanh viên Tình viên, trong nhà hạ nhân càng ngày càng nhiều, nào là tiền tiêu vặt hàng tháng nào là trang phục mừng năm mới, mặc dù bây giờ cần Tử Tình tự tay làm, nhưng vẫn phải chuẩn bị ra ngoài.

      Bởi vậy, Tử Tình vừa ở cữ xong, liền bắt đầu có việc làm, vừa khéo Chu lão ở Khang trang chọn trúng Hoàng bà tử ở phòng bếp, hai người kết thành nhà, Tử Tình hỏi qua Triệu bà tử ở phòng châm tuyến, vốn định lại kết đôi, đáng tiếc nàng có tâm nguyện ở phương diện này. Đây là lần đầu tiên Khang trang làm việc vui, dù đơn giản Tử Tình theo cũng vội mất vài ngày.

      Kế tiếp chính là Tử Thọ cùng Tử Hỉ đều trở về nhà, năm nay Tử Phúc gửi thư phải đến tết Ông táo mới có thể về nhà, bởi vì quan viên các nơi cuối năm về kinh, thống nhất chờ đợi sắp sếp, Tử Phúc ở lại đây chờ phái quan, năm sau trực tiếp nhậm chức.

      Tăng Thụy Tường và Thẩm thị vừa nhận được thư, khỏi quá mừng mà khóc, từ hộ bần hàn ngày xưa đến nay khá giả ra làm quan, hai người đường cùng nhau tới, trong đó bao cay đắng ngọt bùi tự biết, bao khó khăn mà người ngoài thể ra.

      Cả nhà bắt đầu xoay quanh việc Tử Phúc phái quan mà đoán, Tử Phúc có thể bị phân đến chỗ nào, ở lại kinh là có khả năng, nhưng là Thẩm thị cũng hi vọng con trai cách mình quá xa, đến lúc đó gặp mặt cũng phải năm.

      "Phúc nhi còn trẻ, nam nhi chí ở bốn phương, lại , việc này đều có bên quyết định, chúng ta chỉ có thể làm hết sức có thể bổn phận của mình." Tăng Thụy Tường .

      "Tuy như thế, làm gì có cha mẹ lo lắng cho con của mình, nếu đến địa phương đến phân chim còn có, ngày này làm sao mà qua? Ngươi chưa làm quan mong đợi làm quan, là đến lúc mấu chốt này, trong lòng ta lại yên rồi, sợ bị phân đến nơi tốt, có thể thấy được con người đều là lòng tham đáy." Thẩm thị xong cũng tự cười, tự giễu.

      "Nương, yên tâm , đại ca dù quá tốt, cũng là thất phẩm tri huyện. Còn tốt hơn nhiều so với dân chúng, có lẽ đại ca còn có thể làm chút chuyện thực tế cho người dân địa phương, chẳng hạn như khai khẩn đất hoang như Tình nhi, bây giờ cũng có khuông có dạng." Tử Lộc .

      "Đúng vậy. Đại ca nếu như vậy, chừng còn có thể tạo phúc cho dân chúng phương đó? Đây là chuyện tốt, càng là địa phương khó khăn, biến hóa đối lập mới ràng." Tử Thọ cũng câu.

      "Aiz, đến đây, tỷ phu, ta nhưng là muốn hỏi chút. Ngươi cùng ta tỷ đều tính định cư ở đây rồi, tại sao lại còn có thể ở đặt mua tài sản ở kinh thành? Nhiều bất tiện lắm? Chẳng lẽ các ngươi định tương lai trở về? Nhưng ở đây sản nghiệp của các ngươi cũng mua ít, ta đúng là thể hiểu nổi suy nghĩ của các ngươi?" Tử Hỉ hỏi.

      Thẩm thị nghe xong cũng hỏi: "Đúng vậy, tiểu Tứ ta cũng quên mất, Khang Bình phải bởi vì ở kinh thành bận rộn thôn trang xưởng gì đó mới có trở về nhanh? Mấy ngày nay muốn hỏi các ngươi chút, quấy rầy lát mà quên mất."

      Thẩm thị xong, cả nhà cũng đều nhìn Tử Tình cùng Lâm Khang Bình, Tử Tình nhìn Lâm Khang Bình chút. : "Khang Bình đồng ý cùng ta ở đây làm địa chủ giàu có tiêu dao nơi thôn dã, nhưng hôm nay ta cũng có hai người con, dù sao cũng phải tính toán cho bọn chúng. Tương lai bọn chúng nguyện ý trở về trở về , dù sao gốc rễ Lâm gia ngay tại gần kinh thành, khó đảm bảo tiểu Tứ tương lai ở lại kinh thành, còn có thể có người chăm sóc lẫn nhau."

      "Ngươi cũng là nghĩ đến quá xa rồi, thiếu chút hù ta nhảy dựng, nghĩ đến các ngươi phiền chán ở nông thôn này, định về kinh đó." Thẩm thị .

      "Sao có thể chứ? Ta phải rồi sao, muốn cùng cha cùng nương." Tử Tình cười ôm lấy cánh tay Thẩm thị.

      Bắt đầu ngày mười lăm, Tăng Thụy Phát liền bắt đầu đến gọi cả nhà qua ăn cơm, gọi là người dưới bếp kiểm tra lò đốt. Đây là phong tục địa phương, trước kia khi nhà Tăng Thụy Tường làm chuyện vui, cũng là như thế, bạn bè thân hữu cả nhà đều đến, cũng có thể bày năm sáu cái bàn, hơn nữa đều là ăn phải trả tiền. chính là nể mặt, mặt chủ nhà cũng u ám. Đương nhiên chủ nhà như Yến Nhân Đạt cơ bản là tìm ra mấy nhà.

      Thẩm thị nghe xong cười : "Nhưng là bớt việc, trong nhà có thể được hai ngày đôt lửa, ta cũng được thoải mái hai ngày. Đúng rồi, Tình nhi, sinh nhật Đại ngoại tôn ta làm thế nào? Theo ta , buổi tối trở về, ta tự tay làm cho đứa chén mì trường thọ?"

      Tử Tình vốn muốn lắm, đống phụ nhân xa lạ, cũng kịp ăn chút đồ nào, Tử Tình cũng thể cầm cái bát phân món ăn, nhưng thứ nhất Tăng Thụy Tường chỉ riêng là đường bá phụ của Tử Quân, lại càng là tiên sinh vỡ lòng của , mấy người Tử Quân có thể có ngày hôm nay, đều dựa vào Tăng Thụy Tường, thứ hai, chính Tử Tình bên kia cùng mấy người con của Tam bà bà lại tương đối gần, bởi vậy, mặt mũi này vẫn phải cho, bằng , Tử Tình cùng Lâm Khang Bình về sau cũng làm nổi người rồi.

      "Liền theo nương . Đứa ta mang . Duệ nhi còn chưa tự ăn được, biết dùng đũa mấy đâu."

      "Đúng rồi, Tử Tình, Tử Quân thành thân chúng ta cần theo lễ, ngươi muốn theo như nãi nãi Tăng gia , chính là nữ nhi gả ra ngoài, muốn theo phần lễ, nếu theo như người thôn Đông Đường, cần theo lễ, chỉ phải chuẩn bị phần tiền thăm hỏi." đột nhiên Tăng Thụy Tường nhắc nhở Tử Tình câu.

      "Chúng ta liền theo như nãi nãi , dù sao cả nhà cũng giúp chúng ta ít, cũng đừng làm hỏng quy củ." Lâm Khang Bình cười .

      "Cũng đừng quá nhiều, bái lễ chúng ta chuẩn bị cây trâm bạc, với mấy người đại nương ngươi, các ngươi xem rồi giảm chút. bằng tiền biếu cùng tiền thăm hỏi đều theo lượng bạc cũng được, vừa tính được, cũng quá phô trương." Thẩm thị .

      Ở sân nhà Tam nãi nãi, đụng phải lão gia tử cùng Điền thị, Chu thị cùng Tăng Thụy Khánh, Chu thị tiến lên cười tủm tỉm với nhà Tăng Thụy Tường: "Nhị đệ, cha mẹ , năm tới trở lại học đường, tết cũng qua ở nhà ta, các ngươi muốn đến thăm cha mẹ, cần tới học đường, tới thẳng nhà ta là được. Còn có, mùng đầu năm nay đến lượt nhà ngươi ăn cơm, chúng ta ăn cùng nãi nãi."

      Điền thị nghe xong liếc mắt trừng Chu thị cái, khẽ nhíu mày, cũng gì, dù sao ở đây còn có đống lớn người ngoài.

      Tử Tình cũng là có chút buồn bực, hát
      cái gì vậy chứ? Lúc này Điền thị lại nhận lễ năm mới của Tăng Thụy Tường có thể Chu thị cầm , đây phải , Chu thị có thể chi phối những thứ này, hai người khi nào lại tốt hơn rồi? Tử Tình nhớ tới trước kia hai người cùng dắt tay đến mượn bạc, há mồm chính là trăm lượng, đương nhiên, cuối cùng, ai cũng cho các nàng mượn. Chỉ có thể , giữa hai người lại đặt thành hiệp nghị rồi.

      Tăng Thụy Tường nhìn Chu thị cái, : "Đại tẩu, ta cùng đại ca chuyện, cũng có mấy người, hai nhà Hạ Ngọc cùng Thu Ngọc, vẫn là kết hợp cùng luôn ."

      Ý Tăng Thụy Khánh muốn cùng mấy người Tử Phúc thân cận, ý Tăng Thụy Tường dù sao cũng còn nhà Xuân Ngọc, tội gì phải khiến Thẩm thị lại mệt thêm ngày.

      Chu thị nghe xong vung khăn, bỏ lại câu: "Đây là ý của ca ngươi."

      Tăng Thụy Tường chào hỏi qua Điền thị, liền cùng lão gia tử ngồi vào bên chuyện, Thẩm thị cũng tìm vài mấy chị em dâu chuyện, Tử Tình cùng Trần thị tìm chỗ giọng : "Sang năm mùng hai tết, chỉ sợ còn có hồi phiền toái, đến lúc đó, bà nội ta bọn họ muốn đến nhà chúng ta, đứa nhà đại ta có chỗ , đến nhà chúng ta, còn phải đuổi ra ngoài."

      "Vậy, bằng chúng ta mùng mời bọn họ, mùng hai thích nhà ai mời, dù sao cũng liên quan đến nhà chúng ta." Trần thị .

      "Quên , trở về ta cùng cha tiếng, xem cha sắp xếp."

      Hai ngày sau, Tử Tình cùng Thẩm thị về việc này, Thẩm thị ngẫm nghĩ, : "Ta cũng muốn thấy cha ngươi có thể có quyết tâm cứng rắn đuổi người hay , chung vẫn phải qua cửa này."

      " được, ta đưa mấy người cho nương dùng, lúc Tình nhi sinh Thư Ngạn, đại nàng cũng tới người gác cổng trực tiếp đuổi , sau này mới với ta tiếng." Lâm Khang Bình .

      Tử Tình nhìn về phía Lâm Khang Bình hỏi, "Ta tại sao biết việc này? Lúc nào tới?"

      "Cũng phải chuyện tốt gì, ta cũng là vội hồ đồ, quên mất luôn, ngày thứ hai hay ngày thứ ba lúc Tiểu đến."

      Ba người , Tử Hỉ cùng Tử Thọ dẫn Chu Thiên Thanh tới, trong tay Chu Thiên Thanh xách cái giỏ bằng trúc, còn có cái bao bằng vải bố, nhìn thấy Thẩm thị trước tiên : "Nhị tẩu, ta vội tới nhà nhạc phụ đưa lễ năm mới, cũng đến thăm các ngươi chút, có đồ gì hay ho, chỉ là chút lòng thành của chúng ta."

      xong, để giỏ xuống, đưa bao bố cho Tử Tình, : "Nhị ngươi biết ngươi sinh đứa , nhưng là muốn cuối năm tới đây chuyến, cũng chưa đến thăm ngươi sớm được, đây là đồ lót nàng làm cho đứa ."

      Tử Tình vừa mở ra thấy, vẫn là áo bông bằng lụa đỏ thẫm hoa văn chữ phúc mờ mờ, còn có cái ổ khóa bằng bạc, vội tạ ơn.

      Tử Tình thu xếp dọn cơm, Chu Thiên Thanh muốn trở về, "Nhị dượng, tháng giêng sang năm nhà ngươi làm đãi khách, bằng năm sau rảnh rỗi cả nhà tới đây ở mấy ngày, chờ Tử Nhi xuất giá, chỉ sợ ta cũng rảnh rỗi."

      "Lời này cũng đúng, nhị ngươi cũng có ý này, nhà tiểu ngươi bây giờ phòng ốc cũng rộng rãi, câu nệ nhà ai cũng có thể ở mấy ngày." Chu Thiên Thanh cười hớn hở .

      Bởi vì Chu Thiên Khanh khăng khăng phải về bên nhà Tăng Thụy Khanh ăn cơm, lí lẽ như vậy, Tử Tinh cũng biết, chẳng qua là chuẩn bị vài thứ sai Lâm Hưng Lâm Phúc đưa chuyến, chủ yếu là sợ Lâm Hưng tìm được đường về.

      nhà Tử Phúc cũng là buổi tối tết Ông Táo tới nhà Tử Hỉ tới báo cho Tử Tình, Tử Tình vội cùng Lâm Khang Bình chạy tới, năm gặp, cảm giác Tử Phúc lại thành thục ổn trọng hơn nhiều, nước mắt Tử Tình cứ như vậy mà chảy xuống, Tử Phúc cũng gì, tới ôm Tử Tình, : "Tình nhi đừng khóc, đại ca cũng nhớ ngươi, về sau, đại ca cách các ngươi rất gần đấy, muốn gặp đại ca lúc nào cũng có thể tới."

      Tử Tình nghe xong vui mừng vội ngẩng đầu hỏi: " , đại ca được phân nơi nào?"

      "Tỷ, ngươi đoán , rất gần đó." Tử Hỉ ở bên cười nios.

      " phải là thành An Châu chứ?"

      "Tỷ, ngươi cũng ngốc, Tri phủ An Chau, đại ca còn phải chờ vài năm." Tử Thọ cười .

      "Tốt lắm, đại ca cho ngươi là huyện Hoa Liên thuộc Xương Châu, ngày là có thể trở về."

      "Cái này tính là chuyện tốt, chúc mừng đại ca. Nương còn vẫn lo lắng cho ngươi tới chỗ phân chim còn chẳng có, Hoa Liên này hẳn là giàu có và đông đúc hơn chỗ chúng ta chút, tốt xấu gì đó cũng là thuộc Xương Châu, cũng là mảng bình nguyên lớn, mặc dù kém hơn Giang Nam, cũng miễn cưỡng được tính là đất lành." Lâm Khang Bình .

      "Ngươi rất quen thuộc nơi đó sao?" Tử Phúc hỏi, có chút kỳ quái.
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 259, giả bộ

      "Ừ, coi như vậy, mỗi lần ta ra khỏi nhà đều ngang qua nơi đó, ở chỗ đó ta còn còn mua ít ruộng nước, sau này đại ca , khi ta đến thu địa tô cũng có thể tới thăm đại ca." Lâm Khang Bình .

      "Tỷ phu, ngươi tại sao mua ruộng nước cửa hàng khắp nơi thế? Chẳng lẽ là huyện nào ngươi cũng có sản nghiệp, tốt nhất là theo hẳn đường đến kinh thành, nhà ngươi đều có bất động sản, về sau chúng ta ra khỏi nhà liền dễ dàng rồi." Tử Hỉ cười .

      "Ngươi làm như nhà ta mở khách sạn vậy? Còn đường đều có?" Tử Tình trả lời, lời Tử Hỉ nhắc nhở nàng, đúng là có thể suy nghĩ mở chuỗi khách sạn, nhưng là, tinh lực cùng tài lực trước mắt đều làm được.

      Mấy người Tử Tình đùa hồi, Lưu thị rửa mặt xong rồi, đến đổi cho Tử Phúc, mấy người Tử Tình cũng liền tan rã.

      Ngày tiếp theo, Tử Tình sắp sếp làm tiệc đón gió cho nhà Tử Phúc, rồi sai Tiểu Phấn mời người, trở về : "Thân gia phu nhân , thân gia lão gia muốn dẫn mấy vị gia thăm lão gia tử, thuận tiện đưa lễ năm mới, hỏi nhà ta có cùng ."

      Tử Tình nghe xong, rồi cho nàng xuống, cười với Lâm Khang Bình: "Đáng tiếc, lại xem được hồi trò hay rồi."

      Lâm Khang Bình bóp khuân mặt nhắn của Tử Tình, cười : "Đều là nương của hai đứa rồi, vẫn tò mò như vậy, bướng bỉnh như vậy. Chuẩn bị đồ ."

      "Chuẩn bị cái gì, điểm tâm trứng gà cái gì cũng nhặt chút, mang theo lượng bạc, xem ý tứ của mọi người chút."

      Tử Tình theo Lâm Khang Bình trở về nhà mẹ đẻ, đồ Thẩm thị chuẩn bị xong, hai bộ xiêm y cùng giày là cố định, thấy điểm tâm với trứng gà của Tử Tình, : "Cùng chung , mấy thứ này mang phần là được, mang nhiều hơn Đại nương ngươi cũng ta tốt. Ý của cha ngươi, mấy người các ngươi chỉ cần mỗi người xâu tiền hoặc lượng bạc, bằng , đến lúc đó a công ngươi bọn họ muốn chuyển ra, trong tay chút tiền bạc cũng phải là chuyện lạ, đại ca ngươi làm quan ngay tại Hoa Liên, cũng đừng giống như đại cha ngươi, náo ra chuyện gì tổn hại đến thanh danh, có thể vì chút mà mất lớn."

      Tử Tình ngẫm nghĩ chút. Cũng là đạo lý này, chuyện của Tăng Thụy Khánh đúng là có thể tới tận cửa điều tra, nhưng lại điều tra nghe ngóng ở trong thôn, : "Chúng ta biết nặng . Cũng chẳng qua là năm lần."

      Mấy người Tăng Thụy Tường chuẩn bị ổn thỏa từ lâu, chỉ chờ Thẩm thị chuẩn bị xong đồ liền ra cửa, Tử Tình nằm nghiêng giường trò chuyện cùng Thẩm thị, thời tiết hôm nay rất đẹp, Tử Vũ chơi trong sân cùng Vĩnh Dung, Lưu thị mang theo Tiểu Đào thu dọn đồ đạc, Trần thị phơi chăn cùng áo bông ở trong viện của nàng.

      đến Tăng Thụy Khánh bên kia. Thấy Tăng Thụy Tường mang theo bốn đứa con trai cùng đứa con rể tới cửa, nào là điểm tâm nào là thịt heo nào là trứng gà mì sợi, cũng là cao hứng, nhất là Chu thị, vội cười ha ha tới đón, nhận lấy đồ, Tử Phúc, Tử Lộc cùng Lâm Khang Bình cũng giao ngân lượng chuẩn bị cho lão gia tử, lão gia tử tất nhiên là vui mừng. Miệng mấy câu, cuối cùng chính là vài chữ "tốt, tốt."

      Đây là nhà Tăng Thụy Tường cho riêng mấy người bọn họ. Cho dù từ phương diện nào mà , tâm tính lão gia tử bày ra vẫn còn tốt hơn Điền thị chút, ít nhất đối với mấy tôn tử này, vẫn là có chút cảm tình , hơn nữa, Tăng Thụy Tường cân nhắc tâm tư lão gia tử, hẳn là đưa ngân lượng tới cho Xuân Ngọc, bởi vậy, lần này phá lệ cho lão gia tử bạc.

      Điền thị lấy được ngân lượng, mặt có chút trầm. Lắc lắc khăn tay, Lâm Khang Bình cùng Tử Phúc là phát ra sớm nhất, đương nhiên, còn có Tăng Thụy Tường. Tăng Thụy Tường cũng , cùng là làm nương, vì sao chỉ khi hỏi bạc mới có thể thấy Điền thị mỉm cười cùng ôn nhu. Tăng Thụy Tường vẫn luôn tưởng hồi theo bà nội lớn lên làm tổn thương trái tim Điền thị. Bởi vậy, Điền thị mới vẫn thích . Cho đến sau này lại đến chuyện của Xuân Ngọc, Điền thị đổ hết toàn bộ sai lầm lên người Tăng Thụy Tường, càng là khó có được khuôn mặt tươi cười nữa.

      "Bà, lão nhân gia ngươi thấy thế nào mà tựa hồ có chút cao hứng mấy, buồn vì chúng ta cho a công bạc mà chưa cho ngươi chứ? Ôi, a công cùng ngươi có cái gì khác nhau, của phải của ngươi à, mấy người chúng ta cũng chỉ là để a công vui mừng mà thôi." Lâm Khang Bình cố ý hỏi.

      Điền thị miễn cưỡng cười cười, khóe miệng cũng chỉ giật mấy cái, : "Giống nhau, giống nhau."

      Chu thị kiểm tra đồ chút, tựa hồ vừa lòng lắm, đồ tổng cộng lại cũng quá năm trăm đồng tiền, sáu cân thịt, sáu mươi quả trứng gà, sáu cân mì sợi, sáu gói mỗi loại điểm tâm, trước kia, nàng thấy qua Thẩm thị cùng Tử Tình tặng đồ cho Hạ Ngọc, thịt lợn toàn bộ là giò lợn, mì sợi gì đó đều là mười cân hai mươi cân, còn có cái kia cái gì mà thịt dê cùng điểm tâm, bây giờ mới được bao nhiêu?

      Chu thị từ phòng bếp ra, nhìn Lâm Khang Bình cười : "Thế nào bắt hai con cá trong hồ nước nhà ngươi tới, cơm tất niên có cá cũng thể thành tiệc?"

      "Đại nương, ra cửa trước cửa sau, chính là chợ lớn, nghĩ muốn cái loại cá gì mà có, nhà ta năm trước bán hết cá lớn rồi, này năm có thể lớn bao nhiêu chứ, hơn nữa ta còn có nhà đầy người phải ăn cơm, ngày nào mà bắt hai con?" Lâm Khang Bình .

      Chu thị nghe xong sửng sốt, con rể Lâm khi nào thay đổi tính tình rồi, lần trước khi muốn ăn cá chẳng phải rất thoải mái hay sao? Còn có sau này muốn ăn cá, phải cũng chưa cái gì sao? Chẳng lẽ là bị Tử Tình châm ngòi? Đúng rồi, lần trước chuyển tới nhà mới mấy người bọn họ cũng đến tay , vừa thấy biết chính là Tử Tình giở trò quỷ, chừng còn có Thẩm thị. Mặt Chu thị lập tức tối sầm.

      Lâm Khang Bình là loại người nào, từ ở trong nhà giàu nhà cao cửa rộng, học được chính là đoán ý qua lời và sắc mặt, sau mấy năm theo Văn Tam, nhìn thấy đều là người đeo mặt nạ, có ai phức tạp hơn mấy người này đâu, lại sau này, chính mình ra ngoài làm ăn, giao tiếp cùng muôn hình muôn vẻ loại người, bản lĩnh quan sát tâm tư con người này, càng phát triển thêm vài phần.

      "Đại nương, ngươi đừng trách Tình nhi, nàng bây giờ phải chăm hai đứa , những chuyện này làm gì tới tay? Mấy loại chuyện này trong nhà đều là nha hoàn giúp đỡ quản lý, ta nha, chỉ hy vọng nàng vui vui vẻ vẻ sinh cho ta vài đứa là đủ rồi." Lâm Khang Bình .

      Trong lòng Chu thị sửng sốt, bị Lâm Khang Bình trúng rồi, vội cười : "Xem con rể Lâm kìa, ai chẳng biết Tử Tình là người mềm lòng, thương nghèo già, ta chỗ nào trách đến đầu nàng chứ, ta đau lòng nàng còn chưa kịp đâu."

      Tử Hỉ đảo qua, Điền thị ôm Tử Toàn chẳng biết cái gì, ánh mắt thương như vậy cũng là chưa bao giờ dừng ở người bọn họ, Tử Thọ cùng mấy người Tử Lộc Tử Phúc cũng đều phát , chẳng qua, cũng chưa biểu ra ngoài, lão gia tử vẫn là hiền lành nhìn về phía mấy người bọn họ, lôi kéo mấy người bọn họ ngồi ở bên người chuyện.

      Tăng Thụy Khánh vẫn luôn muốn tìm cơ hội cùng mình Tử Phúc chuyện, Tử Phúc trừ lúc vào cửa chào tiếng, liền vẫn phụng bồi lão gia tử, Tăng Thụy Khánh lại còn bỏ xuống được mặt mũi, vẫn là Chu thị biết tâm tư của .

      Nghe thấy lão gia tử hỏi chuyện Tử Phúc phái quan, Tăng Thụy Khánh cùng Chu thị đều tới ngồi, biết được Tử Phúc được phái tới Hoa Liên, Tăng Thụy Khánh vội hỏi: "Hoa Liên ta từng , chỗ tốt, cách Xương Châu rất gần."

      "Tử Phúc nha, chuyện của đại cha ngươi biết chưa? Đại cha ngươi bây giờ rảnh rỗi ở nhà cũng sắp được nửa năm rồi, nhà của ta đều sắp có gì ăn. Lớn , có cái miệng nào đều phải ăn? Ngươi nhanh giúp đại cha ngươi , ô ô." Nước mắt của Chu thị tới là tới.

      "Đại cha ta xảy ra chuyện gì? Tối hôm qua ta về nhà muộn quá, đường bôn ba, sáng sớm ăn cơm xong liền tới đây, cha ta cũng còn chưa cho ta cái gì đâu." Tử Phúc hỏi.

      ra, việc này, Tử Phúc cũng biết, lúc Lâm Khang Bình ở kinh thành với , khi hai người thu thập Đại Mao trong lòng có ăn ý rồi, Tử Phúc cũng là người bao che khuyết điểm, trước kia chẳng qua là có năng lực này, chỉ có thể cho ra chút chủ ý. Chuyện lớn như vậy, Khang Bình tất nhiên muốn cùng thương lượng chút, Tử Phúc còn cho ra ít chủ ý.

      Tăng Thụy Tường tất nhiên biết cái này, giờ phút này cũng : "Còn chưa kịp với đâu, có , cũng giúp được cái gì."

      "Còn chưa làm sao mà biết Tử Phúc giúp được gì? Tử Phúc cũng là huyện thái gia, chút chuyện ấy còn có thể làm khó ?" Chu thị có chút bất mãn .

      "Đại cha cũng , ta nhìn xem là chuyện gì." Tử Phúc hỏi rất thành khẩn.

      Lâm Khang Bình liếc cái khinh bỉ, thầm nghĩ: "còn giả bộ hơn cả ta."

      Tăng Thụy Khánh mở miệng, vẫn là Chu thị bùm bùm lèo, nhưng cũng bắt được trọng điểm, tóm lại câu, Tử Phúc hoặc là giúp Tăng Thụy Khánh khôi phục công tác văn thư cũ, nếu tìm công việc tương tự cho , bằng , nhà này liền sống nổi nữa, cả nhà phải chết đói.

      Tử Phúc thẳng với Tăng Thụy Khánh: "Đại cha, ngại quá, việc này của ngươi, ta đúng là giúp được gì, ngươi xem, An Châu là tri phủ, chức quan hơn cấp, chúng ta cũng vốn quen biết, cái này ta khẳng định có cách nào mở miệng, còn có, ta còn chưa nhậm chức, cũng biết tình huống bên Hoa Liên, có khả năng mang đại cha cùng . Lại tiếp, ta cảm thấy đại cha tuổi tác cũng , nhiều năm như vậy ném mình đại nương ta ở nhà, cũng nên trở về giúp đỡ đại nương. Chỗ nào giống như đại nương , các ngươi nhân khẩu đơn giản, lương thực hai mẫu ruộng nước này cũng đủ cho các ngươi ăn, còn có hai mẫu đất cát, năm còn có thể thừa lại mấy lượng bạc, lấy trước kia vườn rau xanh lớn, bây giờ đều quy về đại cha cùng đại nương, bán rau, giữ lại cho lợn cho gà cũng được, so với năm đó chúng ta chuyển ra ngoài còn mạnh hơn nhiều lắm, tân phòng cùng sân của đại cha này, tương lai tân phòng của Tử Toàn đều có, vậy còn quan tâm cái gì nữa, tội gì chứ, giờ lớn tuổi rồi, còn ra bên ngoài nhìn sắc mặt của người ta, biết đại cha cảm thấy ta có vài phần đạo lý ?"

      Tăng Thụy Khánh còn chưa có đáp lời, Chu thị kêu lên trước: "Ôi, Tử Phúc, ngươi cũng là biết, xây tân phòng này, liền vét hết tất cả của cải của chúng ta rồi, bây giờ còn có Tử Toàn phải đọc sách, còn có a công bà ngươi phải nuôi, ngươi là biết, người già , ốm đau cũng nhiều, tiền thuốc, tiền cơm loại nào cần dùng nhiều chút?"

      "Đại tẩu, tiền thuốc của cha mẹ là ta gánh, ngươi vừa như vậy, về sau, hai nhà mỗi nhà nửa." Tăng Thụy Tường .

      "Ai nha, nhị đệ, ta biết là ngươi chỉ choáng váng thôi, chẳng qua là ta vừa thuận miệng thôi, bây giờ chúng ta đến tiền ăn cơm cùng có, chỗ nào còn chi nổi tiền thuốc?" Chu thị vội xua tay .

      Tử Phúc thấy Tăng Thụy Khánh chuyện, liền hỏi: "Đại cha, ngươi nghĩ như thế nào liền như thế ?"

      "Ta có thể nghĩ cái gì? Tất nhiên là có thể trở lại An Châu là tốt nhất, phải là có câu , là ngã chỗ nào đứng lên ở chỗ đó, ta thể ra ràng như vậy, sai cũng phải chỉ mình ta, dựa vào cái gì muốn ta về nhà, quan càng lớn, mò càng nhiều. Ngươi nhất định phải giúp ta trở lại phun ra ngụm ác khí này, ngươi thử làm sao mà biết được?" Tăng Thụy Khánh căm giận .

      "Được rồi, nếu như ngươi khăng khăng phải về An Châu, chỉ có thể chờ sau khi ta nhận chức, nhìn xem có cơ hội tìm người quen biết hay ." Tử Phúc thấy thông, thở dài .

      Lão gia tử, Tăng Thụy Tường cùng mấy người Tử Lộc đều nhìn về phía Tử Phúc, chỉ có Lâm Khang Bình thầm oán thầm, Tử Phúc làm chuyện xấu còn có thể giả vờ vô tội hơn cả .

      By Trạch Mỗ


      Chương 260. từ chối ngoài cửa

      "Ai nha, này đúng là tốt quá, có câu của đại chất tử kia, còn tốt hơn nhiều so với chúng ta khắp nơi nhờ người, ôi chao ôi, cái này đúng là phải A di đà Phật rồi, cái gì cũng ần lo nữa." Chu thị vui mừng chắp hai tay lại hô.

      "Đại nương, chứ bát còn chưa có chổng lên đâu, bây giờ cái gì cũng còn quá sớm, người ta có chịu gặp mặt hay , ta cũng tính là gì, đại nương cũng đừng ồn ào để người ngoài biết, đến lúc đó làm xong, lại bị người ta chê cười." Tử Phúc vội nghiêm nghị .

      "À, yên tâm , đại nương cũng biết nặng ." Chu thị vội .

      "Nhà Lão đại này, bọn khó tới được chuyến, bằng giữ bọn họ lại ăn bữa cơm , cũng là tâm ý của các ngươi." Lão gia tử nhìn thoáng qua Chu thị .

      "Ai nha, cũng đúng vậy, các ngươi ở lại ta rất cao hứng, Tử phúc, đại nương làm cơm, các ngươi cũng ở lại, vui vẻ uống vài chén với đại cha ngươi, nửa năm rồi, đại cha ngươi cũng mấy dễ chịu, khó khăn lắm ngươi mới trở lại, đại cha ngươi mới có dáng vẻ vui vẻ như vậy, các ngươi chờ lát, đại nương chuẩn bị xong ngay thôi." Chu thị lúc này cao hứng, cũng so đo vấn đề thiếu lễ năm mới.

      Đại tẩu, lúc chúng ta ,trong nhà chuẩn bị tốt rồi, sáng nay Tình Nhi làm tiệc tẩy trần cho Tử Phúc. Tăng Thụy Tường vừa vừa đứng lên.

      "Thế cũng được, thức ăn nhà ta khẳng định bằng nhà Tử Tình, vậy ta làm nữa." Chu thị xong cũng nhìn mọi người chút, cuối cùng lại nhìn về phía Lâm Khang Bình.

      Đáng tiếc Lâm Khang Bình có mở miệng mời nàng, dẫn đầu ra ngoài trước rồi, Tăng Thụy Tường cũng là nghĩ tới mỗi lần mọi người ăn cơm chung chỗ cũng thống khoái, bởi vậy cũng lên tiếng, cũng chỉ với lão gia tử: "Cha, sau khi thờ lạy mùng kết thúc, người cùng nương còn có đại ca đến nhà con cùng ăn cơm ,"

      Lão gia tử gật đầu cái. Hơi có chút thất vọng, vốn tưởng hôm nay có thể theo cùng mọi người tới nhà Tử Tình tụ tập, nhưng là chẳng có ai mở miệng mời bọn họ.

      Sau khi mấy người Tăng Thụy Tường , Điền thị ở bên dương câu: "nhìn , Bây giờ đến cơm cũng lười gọi chúng ta ăn. Ngươi cả ngày khen nó đàng hoàng phúc hậu, có thành phúc hậu như vậy?"

      "Được rồi, ngươi bớt hai câu . nhìn xem ngươi làm tổn thương lão Nhị thành cái dạng gì rồi?" Lão gia tử kiên nhẫn quát Điền thị câu.

      "Trách ta, có ta, nó có thể có ngày hôm nay? Nó...."

      "Ta tranh cãi với ngươi, ta ra ngoài dạo." Lão gia tử đan hai tay cắm vào trong ống tay áo, ra ngoài. từ đường cái trong trấn về phía nam tới đầu, là có thể nhìn thấy học đường. Xa hơn chút cũng có thể nhìn thấy sân nhà Tăng thụy Tường, lão gia tử lặng yên nhìn về phương hướng kia lâu, mới thở dài xoay người về nhà.

      Sau cuối năm, Vương Tài Vương Hỉ mang theo A Thổ cùng A Thủy trở lại. Cách Lâm Khang Bình làm sổ sách thực quá chậm. Tử Tình tiếp nhận, cửa hàng ở kinh thành năm nay bởi vì có xà bông thơm cùng ít đồ chơi Tây dương khác, bởi vậy có hơn ngàn trăm lượng lợi nhuận lãi ròng, cũng là lần đầu, cộng với tiền thuê cửa hàng hai nơi, vẫn còn chống đỡ đủ đầu nhập năm nay vào kinh thành. Khang trang bên kia, bây giờ cũng là số , bởi vì năm nay vừa mua đất cỏ lau cùng núi hoang, vừa đầu nhập thêm năm trăm lượng bạc. Chanh viên thu tất tần tật mới được có hơn ngàn lượng, cộng thêm địa tô các nơi cùng tiền thuê cửa hàng, cũng chỉ trừ được đầu tư hai nơi của năm nay. Năm nay có thể còn dư lại cũng chỉ là ba ngàn lượng bạc hai lần Lâm Khang Bình ra khỏi nhà kiếm được.

      Năm trước, Tăng Thụy Tường hỏi ý của Tử Tình, có muốn mùng đầu năm về nhà tụ tập cùng bọn họ hay , Tử Tình suy nghĩ chút, vẫn là từ chối, nếu phong tục cho phép, vẫn là tôn trọng loại ước định mà thành lệ , nên bị người lên án, ngay cả Xuân Ngọc người thích chiếm tiện nghi như vậy, cũng có vào ngày mùng năm mới mà trở lại.

      Mùng hai, nhà Tử Tình về nhà mẹ đẻ, Tử Tình thấy Thẩm thị cùng Lưu thị còn có Trần thị giỡn, Lưu thị thấy Tử Tình trước cười : "Muội muội, hôm qua sao tới? Cha người gọi ngươi, ngươi chịu, đại ca của ngươi còn câu, ngươi khi nào biết làm kiêu vậy."

      "Ta còn phải sợ các ngươi oán giận ta sao? đúng là có lòng tốt mà được báo đáp. Hôm nay chuẩn bị đồ ăn ngon gì cho ta? Phải lấy ra được chút thành ý."

      "Cái này cũng đừng trách ta, nương , năm nay người nhiều lắm, trong nhà chỉ có mấy nữ nhân chúng ta, cần chuẩn bị quá nhiều đồ, ngươi cùng nhà Tiểu còn có mấy người Nhị , cũng ăn hết bao nhiêu. tin ngươi hỏi Nhị tẩu ngươi , có phải hay ?" Lưu thị cười .

      "Nương, hôm qua mọi người cùng ăn cơm, A công bọn họ đến học đường rồi sao?" Tử Tình hỏi.

      " biết, con hỏi cái này làm cái gì?" Thẩm thị hỏi.

      "Nương, người nghĩ , Đại con là người dễ dàng chết tâm như vậy sao? lát nhà nàng muốn tới, nhà ta mở cửa, bên kia Đại cha cũng cho vào, vậy bọn họ đâu được? Bà con có thể dằn lòng thấy ngoại tôn dấu năm mới lông bông ở bên ngoài."

      "Quan tâm những thứ kia làm gì? bằng mấy người chúng ta chơi bài, khó khăn lắm mới sống yên ổn được năm, Đại ngươi bọn họ còn muốn tới bên kia lạy qua cũng tới rồi." Trần thị cười .

      "Đúng rồi, đánh bài, năm nay ta muốn thắng trở lại phần năm ngoái thua, Nhị tẩu ngươi hôm nay trong bụng có thần tài che chở rồi, vận khí cũng là giống nữa." Lưu thị cười hưởng ứng, Tử Tình nhớ tới Trần thị năm ngoái đúng là thể hiểu nổi, cả mùa xuân đánh mạt chược, lại chưa từng thua, giống như thần bài trong phim ảnh Hồng Kông, vận khí tốt phải là loại tà môn à, quá thú vị rồi.

      Mấy người vừa mới cầm mạt chược bàn: "Nương, con vẫn còn yên lòng, nếu Đại dượng cùng mấy người Tiểu cùng nhau đến đây, chúng ta vẫn mở cửa ra? Hoặc là Đại dượng đến, sai mấy Mao đến đây, ta đúng là đuổi họ ?" Trong lòng Tử Tình yên tâm, với tính lợi dụng tất cả mọi dịp của nhà Xuân Ngọc, Tử Tình thấy sống chết cũng có thể tìm tới cửa, mùng hai năm mới cơ hội tốt như vậy, bọn họ bỏ qua cách vô ích.

      "Cha con cùng Đại cha đến nhà ông cậu con rồi, trở về ngay thôi, bảo trước Tiểu con rồi, còn Nhị dượng
      Con nữa, yên tâm .” ra Thẩm thị cũng phải là yên tâm, trước kia cũng phải là chưa từng đóng cửa cho nàng vào, vấn đề là, nàng xoay người liền tìm lão gia tử cùng Điền thị tới hỗ trợ, cũng thể đóng cửa cho cha mẹ mình vào ? Việc này truyền ra, danh tiếng của Tăng Thụy Đường chẳng lẽ cần nữa?

      “Nương, con muốn , còn bằng gọi Lâm An Lâm Phúc nhà đại muội muội tới, cùng mấy người phụ nhân trong nhà chúng ta, cũng nên cùng bọn họ lôi kéo.” Trần thị .

      “Vậy cũng tốt lắm, lôi kéo đứng lên, có khi bọn họ còn khóc lóc ôm sòm, người biết còn tưởng rằng chúng ta ỷ thế hiếp người. có lẽ bọn họ cũng tới, còn có ta đây.” Thẩm thị suy nghĩ chút .

      Vừa mới cầm mạt chược lên chơi, chuông cửa liền vang lên, Thẩm thị đích thân mở cửa mấy người Tử Tình cũng vội theo, Thẩm thị đẩy mắt con cửa trước, kể từ khi nhà Tử Tình đổi loại cửa lớn cửa có mắt mèo, thuận tiện đổi luôn cho bên Thẩm thị, chủ yếu là muốn mở cửa cho nhà Xuân Ngọc.

      Đứng ngoài cửa chỉ có nhà Thu Ngọc, Thẩm thị vội mở cửa. “Tiểu , tiểu dượng, chúc mừng năm mới, tới sớm thế.” Tử Tình .

      Thu Ngọc chùng Chú Vân Giang đáp lễ cho Thẳm thị trước, sau đó mới với mọi người: “Trước đừng chúc tết cho ta., mùng bốn đầu năm, cả nhà các ngươi tới đây, năm trước tốt, năm nay chỉ mời mấy nhà, ngồi cùng với mấy người Dại các ngươi.”

      chứ, thể diện Tiểu vẫn phải cho.” Lưu thị cười .

      “Mấy người các ngươi đúng là hưởng phúc, sang sớm lên bài, người nào nhường vị trí cho ta, hôm nay ta là nãi nãi về nhà mẹ đẻ.” Thu Ngọc cười .

      Thu Ngọc vừa , tất cả mọi người đều muốn đem vị trí tặng cho nàng, Thu Ngọc cười : “Hay là con người ta có duyên, tới chỗ nào cũng đều cho thể diện.” cuối cùng vẫn là Lưu thị ra ngoài, nàng muốn đến phòng bếp chuẩn bị cơm trưa, Tiểu Thanh tới hỗ trợ.

      Tử Tình cảm thấy năm này Thu Ngọc vẫn có chút thay đổi, sau khi Tử Tình từ chối Chú Vân Giang, cũng có thời kỳ Thu Ngọc tức giận, khi nàng tới nhà Tử Tình chuyện phen kia, ít nhất, nàng vẫn biết trước kia mình làm đúng, Điền thị làm đúng. Hơn nữa, cũng đề cập tới việc muốn Tử Tình sắp xếp công việc cho Chú Vân Giang nữa, nhưng mà, Tử Tình vẫn thu hà bao nàng làm, cũng đưa mộtphần quần áo lông cho nàng làm, mỗi lần cũng chuẩn bị thỏa đáng đưa tới. Quan hệ hai nhà coi như tệ.

      Vừa ngôi xuống bài được vòng, chuông cửa lại vang lên, lúc này đúng là Tăng Thụy Đường trở lại, vừa vào đến cửa hỏi: “ có người từ yến gia tới chứ?” cùng Tăng Thụy Khánh từ núi đầu thôn liền tách ra, Tăng Thụy Khánh muốn vội đưa Chu thị về nhà mẹ đẻ, lát nữa, Tử Bình muốn dẫn đứa trở lại, bởi vậy biết Xuân Ngọc bọn họ có tới nhà Tăng Thụy Khánh hay ?

      nhà tiểu tới, nhà đại còn có.”Tử Tình , đoán chừng nhà bọn họ tám rưỡi ra cổng, đến đây cũng phải mười giờ, lại còn phải tới nhà cũ chuyến trước, đến được bên này cũng phải hơn mười giờ, Tử Tình vừa nhìn đồng hồ Tây Dương để bàn chút, vừa mới hơn mười giờ chút.

      Ai ngờ, vừa chưa được mấy phút, chương cửa lại vang lên, lúc này đúng là người Yến gia tới, Tăng Thụy Tường tự ra ngoài, mấy người Tử Tình cũng vội theo sau, quả nhiên, đứng ở bên ngoài là Yến Nhân Đạt, nhà Đại Mao cùng nhà Tam Mao, còn có Ngũ Mao, Hoa Quế, Tăng Thụy Tường : “Các ngươi trở về thôi, năm trước ta ràng rồi. các ngươisau này nên tới nhà ta nữa, các ngươi làm như ta đùa à. Lúc đó ta trước mặt cha mẹ, từ đó về sau ta làm như có muội muội này.”

      “Nhị ca, sai chính là ta, bọn có gì sai? Ngươi nhìn chút, năm mới, bọn tới nhà cậu để chút tết, cho vào cửa, trước đây sao? Nhị ca ngươi nhìn chút tình mọn của ta, nhìn muội tử của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng nhìn đến cha mẹ chút sao? Cha mẹ lớn tuổi rồi, cũng bởi vậy, phiền lòng, sinh bệnh, trong lòng ngươi có thể yên tâm sao?” Yến Nhân Đạt chắp hai tay, thỉnh cầu.

      Vừa cái này, Tăng Thụy Tường càng tức, mắng: “Cha mẹ nếu có việc gì, cũng là giận ngươi ngay cả cốt nhục của mình cũng có thể xuống tay được, ngươi còn là người hay sao? Ngươi còn mặt mũi mà cái này, cút , lăm được bao xa lăn, coi như mấy năm nay bạc đều cho chó ăn rồi.” xong, Tăng Thụy Tường đóng cửa sổ lại, đẻ ý mấy người Đại Mao, Tam Mao la lên, về phòng mình trước.

      Tử Tình ngoắc ngoắc tay với Tử Vũ, len lén ở lại, muốn nghe bên ngoài họ cái gì.
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 261, từ chối ngoài cửa ( hai )

      Tử Tình nghe Đại Mao trước tiên : "Cha, ngươi làm sao bây giờ? Ta mang theo lão bà đứa chúc tết nhà mẹ vợ ta trước, sáng sớm, công đường xa như vậy, còn tưởng rằng có thể ở nhà nhị cữu ăn bữa ngon, năm cũ nên nhà đại cữu đãi khách, ta cũng tới, khó khăn lắm mới đợi được đến tết, còn để vào cửa, cái này là chuyện gì hả?"

      "Đại ca phải , bằng chúng ta cũng , dù sao chúng ta còn gần chút." Tam Mao hỏi ý kiến của Hồng Tú.

      "Biết đủ , nhị cữu ngươi còn chưa giống đại cữu dường như cầm chổi quét chúng ta , bằng, ta chờ chút, nhị cữu ngươi vẫn mềm lòng hơn đại cữu ngươi. Hôm nay mà vào được cổng nhà nhị cữu ngươi, về sau muốn vào càng khó, thấy năm này chúng ta đến vài lần cũng để chúng ta tiến vào, nhị cữu ngươi lúc nào đổi cái cửa như thế này chứ?" Yến Nhân Đạt .

      "Cha, lão nhân gia ngươi làm việc cũng quá ác , chúng ta đợi, có lão nhân gia ngươi ở đây, nhị cữu có thể để chúng ta vào cửa mới là lạ đấy? Tam Mao, chúng ta , chúng ta về sau tự đến, cha làm việc tự cha gánh vác, chúng ta phạm sai lầm gì, nhị cữu dựa vào cái gì nhốt chúng ta ngoài cửa?" Hồng Tú .

      " cái gì mà , nếu phải vì ngươi, chúng ta có thể có ngày hôm nay sao? Ngươi có ý này cũng tốt nhỉ." Yến Nhân Đạt mắng.

      Ai ngờ Hồng Tú căn bản chịu thua cái bộ này của , trả lời: "Cha, oan có đầu nợ có chủ, nếu phải là lão nhân gia ngươi làm chuyện sai, chúng ta có thể bị đuổi? Ta hôm nay mới xem như biết, thanh danh Yến gia ngươi thối đến mức nào rồi? Cháu ngoại trai tới cửa chúc tết, lại để cho cậu dùng chổi quét ra, là chê cười, ta sống mười mấy năm cũng chưa từng gặp, ta cũng cùng các ngươi ở lại đây mất mặt nữa."

      nhà Hồng Tú xong muốn , Yến Nhân Đạt quát: "Trở về đến nhà đại cữu ngươi trước, cho bà ngoại ngươi tiếng, để ông ngoại bà ngoại ngươi tới chuyến, đưa chúng ta vào."

      Tử Tình cùng Tử Vũ rón ra rón rén rời cổng lớn, trở về cùng Tăng Thụy Tường bọn họ bị Tăng Thụy Khánh chổi quét ra, bây giờ còn chết tâm, bọn họ phái người mời lão gia tử cùng Điền thị .

      "Cha mẹ đến ta cũng mở cửa, lúc này, cái gì hôm nay ta cũng nhượng bộ để cho vào cửa, công sức năm này đều uổng phí, về sau lại dây dưa ." Tăng Thụy Tường , cũng biết, về sau có thể đoạn giao hay , mấu chốt chính là hôm nay.

      "Cũng phải là lời này, hôm nay bọn họ muốn để bọn họ vào cửa, còn tưởng rằng chúng ta giống như trước kia, mềm lòng dễ chuyện đây. Ta nghĩ đến Yến Nhân Đạt xấu xa, nhưng nằm mơ cũng nghĩ đến xấu xa như vậy, Vũ nhi nhà chúng ta cũng lớn như vậy, chưa biết chừng lại có ý xấu, đến cốt nhục ruột thịt cũng có thể tính kế loại bỏ, chúng ta tính là cái gì? Nên phòng bị tốt." Thẩm thị cũng .

      Thu Ngọc nghe xong nửa ngày gì, muốn khuyên cũng có lập trường khuyên, nhà Xuân Ngọc làm ra chuyện như vậy, làm cho người ta muốn giúp nhưng tìm khắp cũng được lý do gì.

      Quả nhiên, đến lúc, chuông cửa lại vang, Tăng Thụy Tường : "Còn phải để tự ta ràng với cha mẹ." xong cũng tìm cành trúc bó chổi cầm trong tay.

      Lúc này hai vợ chồng Thu Ngọc cũng theo Tăng Thụy Tường tới cửa, mở ra cửa sổ thấy lão gia tử cùng Điền thị quả đứng ở trước cửa, Điền thị quay lưng vào cửa biết cái gì.

      Tự Tăng Thụy Tường hé khe cửa ra ngoài Thu Ngọc cùng Chú Vân Giang cũng theo ra ngoài, Điền thị thấy Tăng Thụy Tường ra, kìm nén con tức mềm giọng : "Tường nhi, nghe lời mẹ, ngươi để cho bọn họ vào thôi, ngươi xem, bên kia đường có người chỉ trỏ rồi. Còn có, ngươi xem mấy người bọn họ còn mang theo đứa lớn được mấy tháng đâu đứng ở cửa chịu lạnh nửa ngày."

      "Nương, nhiều năm như vậy nghe cha mẹ bao nhiêu lần khuyên, bao nhiêu chuyện ta đều nhịn xuống, đến cả chuyện của Tình nhi ta cũng nhịn xuống, nương còn muốn ta làm như thế nào nữa? Ngày Tam Mao thành thân ta lại nghẹn bụng tức, thân thích như vậy ra ai nhạo báng? Cái này cũng là thôi, ai ngờ người con rể ngươi luôn coi trọng xấu xa đến tận xương, đến ngay cả cốt nhục ruột thịt của mình cũng phá bỏ cần, còn có cái gì làm làm được? Chưa chừng lại đến nhà của ta dùng chút ý xấu gì, ta đến lúc đó muốn khóc cũng tìm được chỗ. Chuyện này ngày hôm nay thương lượng, chẳng những hôm nay, sau này, cửa nhà ta bọn họ cũng đừng mơ mà vào, cha, lời này ta sớm qua, nhị lão các ngươi muốn nguyện ý ở lại, theo ta vào." Tăng Thụy Tường .

      "Vào cái gì mà vào? Phải tất cả cùng vào, nếu , khiến cho mọi người xem xem, đại tú tài ngươi nuôi được bốn con trai tú tài làm sao nhốt cha mẹ ở ngoài cửa, làm sao tẫn hiếu đạo với cha mẹ?" Điền thị thấy mềm được, liền thay đổi thành bộ dạng biệt phải trái.

      "Nương, ngươi cũng đừng khiến nhị ca khó xử nữa, nhiều năm như vậy, nhị ca làm cũng quá nhiều rồi." Thu Ngọc tiến lên khuyên nhủ.

      "Vì sao khó xử? năm mới, để vài cháu ngoại trai ở ngoài cửa đông lạnh nửa ngày, đến đứa mấy tháng tuổi cũng buông tha, cho dù là hàng xóm quen, cũng gọi vào uống ly trà nóng, có ông cậu nào như vậy chứ? đến chỗ nào, cũng có đạo lý này?" Điền thị vỗ tay .

      "Nương, muốn như vậy, ta tìm chỗ bình luận phân xử tốt, nếu , mời Tam nương Tứ nương đến, mời hai vị di nương đến, còn có hai vị cậu, còn có lí chính trong thôn, cùng với tất cả lão nhân, đem việc họ Yến ra ràng xem nhà ai có thể để cho vào cửa? Ta cũng bằng bất cứ giá nào, cần thể diện này, cả nhà ra hết, bắt đầu từ đầu." Thẩm thị ra ngoài, với Điền thị. Thẩm thị ra ngoài, mấy người Tử Tình tự nhiên cũng cùng ra ngoài, canh giữ ở cửa.

      "Ngươi đây là hù dọa ai vậy? năm mới mà các ngươi cũng sợ xấu hổ, có chút chuyện ấy còn đáng mới mấy người kia, ta chính là nương của các ngươi, ta phải nghe." Điền thị quát Thẩm thị.

      "Nương, ngươi cũng biết ngươi là nương của ta? Các ngươi nếu vào, chúng ta vào. Cha, lão nhân gia ngươi mang theo nương ta sớm trở về ." Tăng Thụy Tường với lão gia tử đứng bên gì, biết lại phân tích cùng Điền thị cũng là vô dụng, chỉ thêm đau lòng.

      "Ngươi, ngươi dám như vậy đối với ta, ta liền tuyên dương khắp nơi ngươi bất hiếu, xem Tử Phúc như thế nào làm được quan?" Điền thị thấy Tăng Thụy Tường xoay người, gào lên.

      Tăng Thụy Tường nhìn Điền thị lúc, thanh đau buồn hỏi: "Nương, có thể với ta vì sao ? Xuân Ngọc cùng nhiều năm như vậy, cho ngươi cái gì? Xa , hãy năm cũ chuyện này bị lật ra, ngươi trúng phong nằm ở giường ra lời, nhanh như vậy ngươi có thể tha thứ rồi? Cứ như vậy cái đồ xấu xa đến tận trong xương, ngươi bảo vệ như vậy, vì , ngươi bỏ qua tiền đồ của con trai ngươi, bây giờ, lại muốn bỏ qua tiền đồ của tôn tử ngươi, con trai tôn tử ngươi ở trong lòng ngươi, đến người như vậy cũng bằng sao?"

      Ánh mắt Điền thị có vài phần tránh né, đột nhiên có vài phần tức giận, vừa muốn mở miệng, vừa khéo lúc này, lão gia tử tới kéo Điền thị : "Ngươi chính là tuyên dương hay là tuyên dương trắng ra, chỉ có thối thanh danh mình ngươi, nhà lão nhị đối với chúng ta như thế nào, hàng xóm láng giềng người nào xem ở trong mắt, ngươi làm cho người ta cái gì? Theo ngươi, hôm nay ta liền chuyển về học đường, để mấy đứa Đại Mao ở lại ăn bữa cơm, đừng làm cho lão nhị khó xử."

      "Ăn cái gì mà ăn, trong nhà thời gian dài như vậy nổi lửa, chỗ nào có cái gì tốt chứ?" Điền thị trả lời.

      "Bà ngoại, chúng ta ở lại làm khó xử cả nhà, chúng ta về nhà mẹ đẻ ta trước." Hồng Tú , sau đó lại với Tăng Thụy Tường cùng Thẩm thị: "Nhị cữu, nhị cữu nương, năm nay chúng ta cũng thăm hỏi rồi, chúng ta thôi."

      Tam Mao vừa , Đại Mao cũng muốn , lão bà Đại Mao giật quần áo Đại Mao, thấp giọng : "Người nhà mẹ đẻ ta đều biết đến chúng ta đến bên này trước, trở về giải thích với bọn họ thế nào đây?"

      " bằng chúng ta liền ở lại, thường ngày chúng ta cũng thời gian đến thăm bà ngoại lão nhân gia nàng, hôm nay vừa vặn cùng theo ông ngoại bà ngoại." Đại Mao đành phải .

      Thu Ngọc thở dài, : "hay là đến nhà ta trước , dù sao sớm cũng phải mời, trễ cũng phải mời, hôm nay mời về sau cũng bớt việc."

      "Nhị ca, nhị tẩu, hôm nay chúng ta về trước, mùng bốn tới nhà của ta , như vậy định rồi nhé." Thu Ngọc với Tăng Thụy Tường cùng Thẩm thị.

      "Mộc Mộc cùng Uyển Tình ở lại , cơm tối nếu có thời gian cứ tới đây, nếu có thời gian, ta phái người đưa hai đứa nó về nhà. Mùng bốn nhà mẹ đẻ ta tới, để mấy đứa qua." Thẩm thị .

      "Vậy sửa thành mùng sáu . Mộc Mộc ở lại cũng được, đa tạ." Thu Ngọc xong liền kéo Điền thị trở về, Điền thị cam lòng biết than thở cái gì, Thu Ngọc vừa là dỗ vừa là kéo, mang Điền thị , lão gia tử nhìn Tăng Thụy Tường chút, muốn cái gì, vẫn là ra miệng.

      "Họ Yến kia, nhớ kỹ, về sau chúng ta chính là nước giếng phạm nước sông, ngươi cũng cần đến nữa, người mấy chục tuổi rồi, đừng để ta phải đánh đuổi ngươi , mặt ngươi cũng vinh dự gì." Tăng Thụy Tường với Yến Nhân Đạt xoay người .

      Tăng Thụy Tường xong, cũng để ý tới bên cạnh, kéo tay Thẩm thị trực tiếp vào nhà đóng cửa.

      Mấy người Tử Tình thấy sắc mặt Tăng Thụy Tường khó coi, cũng dám lớn tiếng chuyện, Lưu thị hỏi: "Bà làm việc phương thức thực giống với người khác, chuyện trước kia , lúc này biết nhân phẩm của đại dượng, còn thiên vị như vậy, là có chút nổi."

      "Cha ta là bà sinh ra sao? Ta thấy giống, nếu phải con ruột, cũng dễ lý giải, nếu là con ruột, có đạo lý coi con mình là cỏ rác, coi kẻ hỗn đản như vậy làm bảo bối." Trần thị hỏi.

      Lời của Trần thị lời khiến cho Tử Tình cộng minh, nhưng Tử Tình cũng chỉ là đoán qua, chút dấu hiệu cũng có.

      "Ta cũng hỏi qua tướng công, ta qua phải là con ruột, nhưng tướng công mắng ta chút, là con ruột. Nếu phải là con ruột, làm sao có thể chút phong thanh cũng chưa nghe qua, cái này đúng là khó hiểu." Lưu thị .

      "Ta cũng hỏi qua tướng công, chưa từng nghe qua phải là con ruột, chẳng qua là ta cảm giác thấy vậy." Trần thị .

      Tử Tình nghe xong cũng bị dọa nhảy dựng, ra, mình hồi bé đúng là nghĩ tới vấn đề này, cho rằng Điền thị chỉ là đơn thuần muốn tống tiền giúp nhà Xuân Ngọc, cái này có thể lý giải, cuộc sống nhà mình phát đạt rồi, nhà đại cũng khóc than, tâm lý lão nhân có chút bất công cũng bình thường. Nhưng Lưu thị cùng Trần thị mới gả tới vài năm, sớm cảm giác được Tăng Thụy Tường phải là con ruột của Điền thị, cái này thể làm cho người ta nghi ngờ.
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Mumhuyendo thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 262, Tử Phúc nhậm chức

      ra, Tử Tình có suy nghĩ này vẫn là sau khi biết chuyện của Xuân Ngọc, theo lý thuyết, nếu là mẹ ruột, bởi vì Xuân Ngọc cùng Yến Nhân Đạt tự định chung thân mà trách tội lên người Tăng Thụy Tường, dù sao khi đó, Tăng Thụy Tường ở nhà, đối với việc này hoàn toàn biết gì cả, nhưng Điền thị bởi vậy mà sinh ra dồn ép chặt đứt con đường học nghiệp của nhi tử, kiếm tiền nuôi cả nhà, nuôi đám sói mắt trắng.

      Thấy giọng điệu Tăng Thụy Tường chất vấn hôm nay, chỉ sợ trong lòng cũng là có nghi ngờ, Tử Tình ngẫm nghĩ, dường như từ Đoan Ngọ năm trước Điền thị lại để nhà Xuân Ngọc ở lại sau học đường,Tăng Thụy Tường đối với tâm của Điền thị cũng phai nhạt rất nhiều, bằng , cũng thể để mấy người Tử Phúc đưa lễ năm mới vào trong tay lão gia tử.

      Quên , mặc kệ thế nào, hôm nay mục đích đạt tới rồi, Tử Tình vội chạy lên phía trước, cầm chổi trong tay Tăng Thụy Tường, ném sang bên, mình kéo cánh tay của Tăng Thụy Tường, Tăng Thụy Tường cũng chuyện, chỉ là xoa đầu Tử Tình.

      Buổi chiều, mấy người Tử Phúc vào cửa, mở miệng liền hỏi: "Hôm nay bọn họ đến sao?"

      Tử Vũ đem chuyện trải qua lại lần, Tử Hỉ vội vàng dậm chân : "Ta ta hôm nay đến nhà bà ngoại, ở lại trong nhà xem náo nhiệt, đại ca cứ kéo ta ."

      "Ngươi nếu muốn xem náo nhiệt, còn có lần cơ hội, đến lúc đó liền giao cho ngươi giải quyết." Tử Phúc .

      "A? Còn lại đến nữa? Khi nào bắt đầu vậy?" mấy người Tử Tình đều hỏi.

      "Ngày tiểu Tam thành thân, khẳng định còn có thể mượn cơ hội này tới cửa, khi đó cửa lớn mở, bọn họ cho rằng chúng ta muốn xấu mặt trước mọi người ở tiệc cưới, chỉ có thể nhịn bọn họ, giống như Tình nhi năm đó, vì mặt mũi chỉ có thể việc lớn hóa . Bởi vậy, lần này nhất định thể cho bọn họ vào cửa, bằng , về sau còn có thể có rất nhiều phiền toái." Lâm Khang Bình .

      Tăng Thụy Tường nghe xong trầm mặc lát, : " có lý, đáng tiếc, hối hận muộn. Tiểu Tứ, đến lúc đó dựa vào con rồi."

      "Được rồi, thành vấn đề, đến lúc đó ta mượn cái chổi lớn, vù vù tiếp đón mặt bọn họ, ta cũng hạ thủ lưu tình." Tử Hỉ xong còn động thủ khoa tay múa chân mấy cái, làm cả nhà cười ha ha.

      Hạ Ngọc cũng nhịn được nở nụ cười, nàng vào cửa sau đó. đường, vừa vặn đụng phải Thu Ngọc dẫn mấy người Điền thị trở về, biết chuyện xảy ra vừa rồi, trong lòng cũng hơi buồn phiền, thể là vì ai, mặt đáng tiếc cho Xuân Ngọc, gả cho nam nhân như vậy, mặt cũng vì Điền thị nhiều năm bất công đáng giá như vậy, lại nghĩ tới, phẩm tính của Xuân Ngọc là như thế nào.

      Cơm chiều khi vợ chồng Thu Ngọc chạy tới, kể lại sau khi ăn xong đem Yến Nhân Đạt đuổi , lão gia tử cùng Điền thị vẫn trở về nhà Tăng Thụy Khánh.

      "Xem ý còn muốn ở lại tiếp hai ngày, nào có chuyện tốt như vậy, nếu nhìn tới phân thượng mấy đứa , ta quan tâm làm gì? Muốn cổ động nương chuyển về học đường, đại tỷ mai kia mang theo theo cả nhà Quế tới chúc tết cha mẹ, bị ta cho hồi, ta đưa thẳng cha mẹ tới nhà đại ca, thân thể nương vẫn luôn tốt, còn hầu hạ cả nhà gì nữa? có cửa đâu." Cơn tức của Thu Ngọc dường như còn chưa ngừng lại.

      Tử Tình vẫn là có chút bội phục Thu Ngọc, cá tính có vài phần tương tự với Tăng Thụy Khánh, lại hơn Tăng Thụy Khánh vài phần tình người, nên có gì cứ việc thẳng, chưa từng ủy khuất bản thân, trừ khi bản thân nguyện ý, có người có thể tính kế đến nàng, nhưng lại, nàng cái gì, Điền thị ngay cả thích nghe, nhưng chưa từng thấy Điền thị tức giận với nàng, giống như Tăng Thụy Tường, hơi có chút theo ý nàng, lập tức thay đổi ngay sắc mặt.

      Sau khi ăn xong, nhà Hạ Ngọc theo đến ở nhà Thu Ngọc, giữa tỷ muội thế nào cũng thân hơn chút.

      Qua mùng sáu, trong nhà cơ bản cũng có khách nào nữa, Thẩm thị bắt đầu chuẩn bị hành lý cho Tử Phúc nhậm chức, lần này từ kinh thành trở về, Tử Phúc chỉ đem theo chút quần áo trang sức, phòng ở với đồ dùng trong nhà đều cho thuê, còn lại cái gì có thể bán lấy tiền đều bán sạch, thể bán để lại khố phòng, để mấy người Vương Tài trông coi.

      Đồ dùng trong nhà tất nhiên là cần quan tâm, quan nha đều có trang bị, nhưng là tất cả chăn đệm bốn mùa, rèm cửa sổ rèm cửa, đều phải chuẩn bị hết, xiêm y trang sức người cũng phải mua thêm, còn có nha hoàn bên người, bà tử gã sai vặt cái gì cũng phải mua vài người, Thẩm thị cùng Lưu thị tất nhiên là bận túi bụi, Tử Tình cũng nhàn rỗi, lục ra từ trong khố phòng vài thớt vật liệu may mặc tốt, lấy ra cắt, cũng chia mấy khối tặng Trần thị, Trần thị còn giúp Lưu thị may hai bộ, Tử Tình làm cho Tử Phúc hai bộ y phục hàng ngày.

      Bên này Tăng Thụy Tường cả ngày vui sướng, bận rộn chăm sóc, rảnh rỗi, vui cười chơi đùa, phấn khích lộ ra, ai cũng nhớ ra đưa lão gia tử cùng Điền thị đến ở vài ngày.

      Nhà Tăng Thụy Khánh cùng nhà Tăng Thụy Tường quả thực là hai thái cực, Tăng Thụy Khánh vốn ít , nghiêm mặt, Chu thị vốn vất vả mới đem được hai người lão gia tử ra ngoài, vừa được năm cuộc sống thư thái, bây giờ vì thanh danh, bất đắc dĩ phải đón hai lão nhân trở về, còn phải hầu hạ, hết lần này đến lần khác Điền thị ăn cái gì cũng soi mới, bây giờ phân gia, đến phiên Chu thị lo liệu việc nhà, Chu thị làm sao có thể nguyện ý nghe nàng, giống như năm đó chăm sóc đặc biệt cho Điền thị. Thường xuyên là buổi sáng làm cơm cho cả ngày, sau đó cùng hàng xóm chơi đánh bài, giữa trưa trở về cũng là đun nóng lại, ăn tạm, buổi tối cũng là như thế, Điền thị đúng là khổ thể tả.

      Lại vẫn trong tháng giêng, nơi nào biết xấu hổ đề xuất chuyển ra ngoài? Vì thanh danh con mình, Điền thị cũng chỉ đành chịu đựng, hơn nữa Tăng Thụy Khánh còn chờ Tử Phúc giúp trở về phủ nha nữa, cái này mới là mấu chốt, nếu có đường rẽ gì, Tăng Thụy Khánh còn ghi hận nàng cả đời.

      Đối với việc này Tăng Thụy Khánh vẫn luôn để ý tới, đứa Tử Toàn này được nuông chiều từ , ba ngày hai bận giận dỗi, Chu thị ở nhà, Điền thị còn phải tự làm chút đồ ăn cho Tử Toàn, nhưng đồ Chu thị nắm rất chặt, nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp trừ mấy cọng rau, còn thừa đều khóa lại. Điền thị còn phải thỉnh thoảng dùng mấy hoa tiền mua chút đồ ăn gì đó từ ngoài đường về cho Tử Toàn, ngày hôm đó nén giận cũng khỏi phải .

      Lão gia tử cũng gì, thường thường ra ngoài mình, đứng ở giao lộ, nhìn tường viện nhà Tăng Thụy Tường, vừa đứng chính là hơn nửa ngày, biết nghĩ đến cái gì.

      Ngày hôm đó, Tử Phúc cùng mấy người Khang Bình từ trong thành An Châu trở về, vừa lúc thấy lão gia tử mình đứng trong gió xa xa, lòng rất chua sót, suy nghĩ chút vẫn là giả bộ như phát , trực tiếp từ thôn sau kia rẽ về.

      Sau khi về nhà, Tử Phúc cùng Tăng Thụy Tường đến việc này: "Cha, bằng, ta đón A công đến ở vài ngày , a công cùng bà vẫn là có chút giống nhau, nhìn rất đáng thương." Tử Phúc khác với mấy người Tử Lộc, khi còn , vẫn chiếm được vài phần mến của lão gia tử, dù sao cũng là tôn tử đầu tiên.

      Tăng Thụy Tường thở dài : "A công ngươi cũng thành vấn đề, nhưng là ta lo lắng đón bọn họ đến, bà ngươi muốn gây , ta đối với bà ấy..." Tăng Thụy Tường chưa tiếp, nhớ tới tình cảnh ngày đó, đến nay trong lòng vẫn thể giải thoát, cũng nghĩ mãi mà hiểu.

      "Vậy cha xem như vậy được , con bây giờ mời A công đến, về sau, ông ấy tự muốn ra ngoài, con mời đến, ở nhà chúng ta lúc, hoặc là ở lại ăn bữa cơm, mời đại cha gia." Tử Phúc .

      Tăng Thụy Tường gật đầu, Tử Phúc ra ngoài đến lúc, quả thực dẫn lão gia tử cùng vào, lão gia tử thấy khí vui chơi trong nhà, thở dài : "Đây mới là cuộc sống."

      "Cha, ở lại ăn cơm , có cần tiếng với đại ca bên kia ?" Tăng Thụy Tường hỏi.

      " cần, còn tìm phải thoải mái, ta ăn xong lúc rồi , bên kia bây giờ cũng là có người quản việc nhà, đại ca ngươi suốt ngày câu, đại tẩu ngươi chỉ biết bận rộn đánh bạc, Tử Toàn cũng là suốt ngày thấy ở nhà, biết lêu lổng cùng ai, ta cũng nhìn ra, đứa này phải là khối nguyên liệu tốt." Lão gia tử .

      Lời này Tăng Thụy Tường cũng là tán thành, riêng Tử Toàn, đứa nhà Tử Bình kia cũng là giống nhau , căn bản có uốn nắn gì, nhưng lời này, thể thẳng, bằng , với tính tình Chu thị, còn nhảy cẫng lên mà mắng chửi người, người ta bây giờ cũng là lòng dạ muốn đưa Tử Toàn lên huyện học, Tăng Thụy Tường biết tính tình hồ đồ của Chu thị, cũng lười quản những việc đâu đâu này.

      Lão gia tử biết nhi tử băn khoăn, cũng có nhiều lời, cả đời này của cũng sắp chấm dứt, hai nhi tử khó khăn lắm mới bình an vô được vài năm, đại nữ nhi như vậy rồi, thế nào cũng hi vọng mấy đứa còn lại gây thêm rắc rồi. Cho nên, lão gia tử cũng khuyên Tăng Thụy Tường chiếu cố nhà kia nữa, con cháu đều có phúc của con cháu, đạo lý này hiểu ra quá muộn rồi.

      Từ ngày này về sau, mỗi ngày sau khi lão gia tử ăn điểm tâm, đều tự lại, hoặc theo mấy người Tử Phúc chơi bài hồi, hoặc cùng cả nhà giỡn uống trà, ở lại ăn bữa cơm, nụ cười mặt cũng là càng ngày càng nhiều, tinh thần cũng tốt lên rất nhiều.

      Đáng tiếc, được bảy tám ngày, bị Điền thị phát , cùng lão gia tử náo loạn hồi, ý tứ là muốn cùng lão gia tử đến nhà Tăng Thụy Tường ăn cơm, buổi tối về ở nhà Tăng Thụy Khánh, lão gia tử đồng ý, dứt khoát mình cũng đến nữa.

      Thẩm thị chuẩn bị đồ cho Tử Phúc tốt rồi, ngày Tử Phúc ra khỏi cửa cũng đến, hết mười lăm tháng giêng đến nhận chức, phải giao nhận, ý Tử Phúc là muốn đón Thẩm thị đến ở cùng vài ngày, Thẩm thị từ chối, chờ Tử Phúc thu xếp ổn thỏa, tới thăm .

      Buổi tối mười lăm, cả nhà ngồi cùng nhau, lần này Tử Phúc phải xa, tâm tình của mọi người tất nhiên là khoan khoái, giỡn pha trò, khác với quá khứ.

      "Đại ca, ngươi cũng nên để chút râu , bằng , ngươi như vậy ra ngoài, người ta còn tưởng rằng ngươi là trẻ trâu, ai có thể tin phục?" Tử Tình nghĩ đến kiếp trước xem tivi diễn cổ trang, trái ngược chút với Tử Phúc trước mắt, nhìn ra quan u. Tuổi mụ hai mươi bốn tuổi bí thư huyện ủy, biết xã hội đại có hay ?

      Lời của Tử Tình làm cả nhà cười vang.

      "Tỷ, là ngốc, ngươi cho là làm quan là xem râu dài ngắn bao nhiêu à?" Tử Hỉ khó khăn lắm mới bắt được lần sai của Tử Tình, vội bật cười đắc ý.

      "Tiểu Tứ thối, có bản lĩnh ngươi liền làm thất phẩm sớm hơn đại ca , đại ca năm nay hai mươi tư tuổi, có bản lĩnh ngươi trước hai mươi tuổi làm thất phẩm, ta liền phục ngươi." Tử Tình vỗ vai Tử Hỉ .

      "Tỷ, ta có thể được, cược chút gì? Ta năm nay mười sáu tuổi, mười tám tuổi vượt qua thi hương, mười chín tuổi thi hội, tới, ta phải tiến vào tam giáp mới có thể làm quan trước hai mươi tuổi, tỷ ta sai lầm rồi, cược. Cái này quá khó khăn, ta chậm trễ năm, muốn ở Cò Trắng thư viện đọc sách bốn năm, cược." Tử Hỉ tính toán, vội nhận thua.
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 263, Tử Phúc gửi thư

      "Vậy cứ như thế, cược tiểu Tứ lần là qua được thi hội, cái này chu toàn . Cả nhà chúng ta đều là nhân chứng, chẳng qua xong, tiền đặt cược là cái gì? Ta nghe thấy có người có phần." Lưu thị cười .

      "Ta coi như nhìn ra, có người chính là ngại xem náo nhiệt chưa ghiền, còn muốn thêu dệt chuyện, tỷ, ta nghe đại tẩu, hai ta là quan hệ gì, có thể để cho bọn họ khích bác?" Tử Hỉ cười hì hì lắc lắc cánh tay Tử Tình lấy lòng Tử Tình.

      Cả nhà cười vang, Tăng Thụy Tường đột nhiên hỏi : "Phúc nhi, con đồng ý chuyện của Đại cha, đến tột cùng định làm sao bây giờ?"

      "Cha, cái đó con tự có an bày, đến lúc đó gửi cho cha phong thư, cha cũng biết làm như thế nào." Tử Phúc .

      Tăng Thụy Tường nghe xong cũng đề cập tới việc này, nhưng đột nhiên Tử Phúc hỏi, "Đúng rồi, cha, nương, năm nay tiểu Tam muốn thành thân sao? Lúc này cần chờ đến tháng chạp, con phải đến cuối năm mới có thể trở về."

      "Tiểu Tam cũng đến Tết Trung thu mới có vài ngày nghỉ, tiểu Tứ còn phải xin phép, tháng chạp con lại trở lại, việc này còn chưa định tốt." Tăng Thụy Tường .

      " được lúc thu hoạch vụ thu xin nghỉ vài ngày, xem Phúc nhi sắp xếp thời gian ra sao ." Thẩm thị .

      Mọi người ngồi đến giờ Tý bắn pháo hoa nổ lùm bùm rồi mới giải tán, Thư Duệ cùng Thư Ngạn được Tiểu Thanh Tiểu Lam mang về ngủ từ lâu, Lâm Khang Bình nắm tay Tử Tình, từ cửa ngách về nhà. Tử Tình tâm huyết dâng trào, nhất định muốn lên hương đình ngắm trăng. Hai người vừa vừa nhớ lại tình cảnh thả đèn hoa đăng ở trong thành An Châu năm ngoái, còn có năm kia dạo hoa đăng ở kinh thành, ba năm trôi qua, Tử Tình là mẫu thân của hai hài tử.

      "Khang Bình, có từng nghe câu hay , năm tháng như con dao, con dao chém mất tuổi người? Ngươi xem, mới ba năm, ta là nương của hai hài tử, muốn già cũng được?" Tử Tình xoa gò má mượt mà của mình .

      "Lại bậy gì vậy? Ngươi già chút nào, ." Lâm Khang Bình cúi đầu vỗ về chơi đùa mặt mày Tử Tình.

      Dưới ánh trăng Tử Tình còn có loại phiêu dật mỹ cảm khác với ban ngày, thân trang phục màu đỏ, tựa như đóa hoa hồng ngượng ngùng, lẳng lặng nở rộ.

      "Thực cái gì thực, ta bây giờ béo hơn. Béo hơn hai năm trước ít nhất hai mươi cân, mỗi lần sinh đứa xong, đều ngừng cho ta ăn cái này cái kia, vừa cai sữa cho Duệ nhi.Khó khăn lắm mới gầy bớt ít, đến hai tháng, lại mang thai Ngạn Nhi." Tử Tình lại vuốt vòng eo ít nhất hai thước trở lên của mình thích ứng lại cảm thán. (khoảng hơn 67 phân)

      "Béo chút cũng tốt, ngươi thành cái dạng gì ta đều thích." Lâm Khang Bình vuốt thắt lưng Tử Tình, ôm vào trong ngực mình.

      "Khang Bình, ta khiêu vũ cho ngươi xem được ?" Tử Tình ngẩng đầu thấy Lâm Khang Bình si ngốc nhìn nàng, bây giờ trong chính nhà mình. Tử Tình muốn hoạt động chút, dù sao trễ thế này, cũng có người thứ ba.

      " được, muốn nhảy ta trở về phòng mà nhảy tấm thảm." Lâm Khang Bình xong ôm lấy Tử Tình, Tử Tình nhớ tới vừa thành thân cũng vậy, ở thảm hưng phấn mà xoay quanh, xoay xoay xoay xoay liền xoay tới kháng, mặt đỏ lên. Liền lên tiếng. Lâm Khang Bình nghĩ là, vạn nhất hạ nhân trong nhà chạy ra, thấy được truyền ra ngoài tốt lắm.

      Ngày tiếp theo. Tử Tình vẫn là tỉnh lại trong nụ hôn của Lâm Khang Bình, vội vội vàng rửa mặt thay quần áo, khi chạy tới nhà mẹ đẻ, Tử Hỉ cười : "Đại tỷ, đại ca còn chờ ngươi, ngươi biết hôm nay đại ca phải , còn đến sớm chút."

      Tử Tình nghe xong mặt đỏ lên, biết làm sao giải thích, cắn răng dùng sức nhéo Khang Bình vài cái, cười hắc hắc : " phải đến sao? Cũng trễ. Đại ca biết ta thích ngủ nướng đấy, đúng , đại ca?"

      Tử Phúc tới, ôm lấy vai Tử Tình : "Tình nhi nếu nhớ ca ca, qua thăm đại ca, dù sao ngày là có thể đến."

      "Được. Đại ca phải bảo trọng, đây là Tình nhi đưa cho đại ca." Tử Phúc mở ra thấy, lại có thể là ngân phiếu năm trăm lượng, nghi hoặc nhìn về phía Tử Tình.

      "Đại ca, làm thanh quan cho tốt, nhất định phải tạo phúc cho dân chúng Hoa Liên, tương lai mới có thể xa hơn."

      Tử Phúc ôm lấy Tử Tình, đối với muội muội này, phải là đơn giản hai chữ “cảm tạ” nữa rồi.

      Lúc này, lão gia tử cùng Điền thị còn có nhà Tăng Thụy Khánh, cùng với nhà Thu Ngọc đều tới rồi. Điền thị nhìn thấy Tăng Thụy Tường còn có chút ngượng ngùng, ngày đó, chất vấn của Tăng Thụy Tường vẫn chắn ngang trong lòng hai người, đều có khúc mắc. Điền thị tận lực nhìn Tăng Thụy Tường, nhưng kéo tay Tử Phúc, nặng nề gọi mấy câu đại tôn tử.

      Chu thị sợ bị bỏ sót phía sau, cũng đẩy tiến lên, lôi kéo Tử Phúc : "Đại chất, chuyện của đại cha ngươi, ngươi nên để ở trong lòng, nhà lớn này, chỉ có thể trong vao ngươi thôi."

      "Ta nhớ kỹ rồi, đại nương." Tử Phúc xong tỉnh bơ rút tay áo mình ra, đến trước mặt lão gia tử, câu: "A công, người cũng bảo trọng."

      Tử Phúc trong kỳ vọng tha thiết của mọi người, lên xe ngựa nhà mình, Lâm Phúc đưa bọn họ , thay bọn họ kéo xe hành lý, thuận tiện Xương Châu thu tiền thuê cửa hàng. Vương Tài Vương Hỉ cùng mấy người A Thổ cũng cùng hôm nay, còn có thể làm bạn đoạn đường, bởi vậy, vây quanh đống người trước cửa.

      Tử Phúc vừa , Tử Thọ cùng Tử Hỉ cũng lần lượt rời , hàm ý tết cũng kết thúc. năm mới bắt đầu bằng mùa xuân, người Khang Trang bắt đầu công việc lu bù lên, lúa mạch non muốn xanh tươi phải bón thúc, hơn tám mươi mẫu ruộng nước phải lật ra ủ phân trước. Thẩm thị cũng gấp gáp đắp phòng cho Tử Thọ, muốn làm xong Thọ Uyển trước mùa mưa dầm, qua mùa mưa dầm là có thể làm gia cụ.

      Tử Tình còn xem riêng hơn tám mươi mẫu hoa hồng, tươi tốt hơn nhiều so với trong trí nhớ của Tử Tình, hoa , mặc dù như mảng lớn hoa cải dầu rung động đánh sâu vào thị giác của người ta, nhưng Tử Tình lại cảm thấy loại này đẹp, càng giống như con cưng trong nhà, đẹp mắt, thoải mái.

      Tử Tình còn kéo riêng Thẩm thị cùng Tăng Thụy Tường tới nhìn, Tăng Thụy Tường : "Người bình thường gia trong nhà cũng có hai mẫu, ai cũng cam lòng để cho đất nhàn rỗi, chỉ đành phải ngừng đổi loại, chỉ nghe qua chủ đất tốt dưỡng thành nhàn rỗi, chứ chưa thấy trồng mảng lớn hoa hồng để tăng độ phì cho đất."

      "Đúng vậy, ta lớn như vậy, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, ngươi , nhìn hoa đẹp như vậy lấy ra khỏi ruộng màu mỡ, có phải đáng tiếc hay ?" Thẩm thị cũng hỏi.

      Tử Vũ còn tự chạy xuống ruộng, ở bờ ruộng hái chút hoa hồng, cầm trong tay thưởng thức, : "Tỷ, đừng cày ruộng, cứ để nó lớn , nhìn đẹp."

      "Đẹp mắt có thể làm cơm ăn à? đứa trẻ." Thẩm thị chọc Tử Vũ chút.

      Sau khi về nhà, Tử Tình nhớ tới việc, cùng Lâm Khang Bình thương lượng : "chuyện của Khang Trang bây giờ có chút hỗn tạp, mình Lâm An cũng đủ bận rộn, bằng lấy bốn người lớn tuổi làm đốc công, người quản hơn hai trăm mẫu đất hoang, người quản ruộng nước, còn có, chờ cây giống hoa quế xuất ra , phái người chuyên quản cây hoa, còn có người chờ gặt lúa mạch quản xưởng, hỏi Lâm An chút ai am hiểu cái gì, tự mình nhận công việc đúng ý, về sau, mảnh kia có việc, cứ để Lâm An tìm đốc công, bằng , Lâm An cũng cố nổi."

      "Mấy lời này cũng phải, năm đầu ta cũng nghĩ đến, chẳng qua là nhiều việc quá, cứ bỏ xuống trước, chờ năm sau sửa sang lại, ai ngờ lại để cho ngươi giành trước, xem ra, chúng ta tâm ý vẫn là tương thông ." Lâm Khang Bình ôm Tử Tình cười .

      "Ruộng nước này cũng có, gà vịt cũng tự nuôi, đất trồng rau cũng khai hoang ra, bằng các phái chuyên gia trông coi, tận lực để cuộc sống hàng ngày của Khang Trang có thể tự cấp tự túc. Như vậy, chúng ta tiêu xài mới có thể bớt khoản lớn, cũng có thể nuôi càng nhiều người." Tử Tình lại bổ sung vài câu.

      Vợ chồng hai người việc nhà, Tử Tình nhớ tới hỏi Lâm Khang Bình: "chuyện của đại cha ta ca ta đến cùng định thế nào?"

      Lâm Khang Bình muốn chút, Thu Ngọc tới cửa, vành mắt hồng hồng, : "Ta cũng là trong lòng có phiền muộn, với ngươi mấy câu, vốn định tìm nương ngươi, nương ngươi bận rộn làm phòng ở cho Tử Thọ, ta cũng làm cho người ta chán ghét."

      Tử Tình tự mình rót cho Thu Ngọc ly trà, "Chuyện của đại cha ngươi, biết Tử Phúc khi nào mới có thể có tin tức?" Thu Ngọc hỏi.

      Tử Tình cười : "Cái này ta cũng biết? Tiểu sao lại quan tâm tới chuyện này thế?"

      "Còn phải là vì a công bà ngưoi." Tiếp Thu Ngọc liền ra chuyện Chu thị chỉ lo vui vẻ mình, quan tâm tới hai vị lão nhân, đáng giận nhất là lại đề phòng Điền thị như đề phòng trộm cướp, khóa hết đồ lại.

      "Ta suy nghĩ đại ca ngươi nhanh mà đưa đại cha ngươi , hoặc hoàn toàn hết hi vọng cũng được, chuyển A công bà ngươi về học đường, cũng có thể qua vài ngày thư thái."

      Tử Tình nghe xong hỏi: "Tiểu , a công bà quản được đại cha, đại nương cũng quản bọn họ, tội gì còn muốn giữ gìn thể diện của đại cha, bà tại sao cho tới bây giờ đều giữ gìn mặt mũi cha ta?"

      Tử Tình đối với chuyện Điền thị gặp phải có hứng thú, đó là nàng tự tìm, ra ngoài ở còn hơn. Tử Tình cảm thấy hứng thú là, Điền thị vì sao có thể vì đại nhi tử đến trình độ ủy khúc cầu toàn, đối với tiểu nhi tử chút cũng được, động chút Tăng Thụy Tường bất hiếu, vậy Tăng Thụy Khánh tính là cái gì? Tử Tình trực giác mình sắp đến gần đáp án.

      " ra, ta cũng biết, ta hỏi qua bà ngươi, còn mắng ta chút, ta chỉ biết là cùng đại ngươi có liên quan, cùng bà nội ta có liên quan, việc khác đúng là chưa từng nghe qua." Thu Ngọc nhíu mày .

      Tử Tình nghĩ, xem ra Thu Ngọc đúng là biết, Tử Tình có vài phần rất thất vọng.

      Lúc cuối tháng, Tử Phúc gởi thư, là tìm vị đồng liêu, hỏi thăm chuyện của Tăng Thụy Khánh, nghe thấy Tăng Thụy Khánh mấy năm nay liên thủ cùng cấp , thu đến mấy trăm lượng bạc hối lộ, cấp của cũng bị dính líu tới việc này, bị đuổi về nhà, chuyện Tăng Thụy Khánh quay lại là có khả năng.

      Tử Phúc thậm chí còn đem vài nét bút lớn ghi lại phần đút lót, Tăng Thụy Khánh có bản án, vẫn là cấp có hậu trường cứng rắn, mới bị tịch thu tài sản cũng miễn tai ương lao ngục, người như vậy nơi nào người ta cũng thể chọn dùng, dù sao ai dùng người cũng đều phải đến phủ nha An Châu điều tra trước phen.

      Thẩm thị cũng xem qua thư Tử Phúc gửi, cười : "Lúc này hoàn toàn hết hy vọng rồi, ngoan ngoãn ở nhà trồng trọt mà sống qua ngày, cha nó, chạy nhanh đưa thư của Phúc nhi cho , bớt cho đại tẩu suốt ngày tới cửa hỏi, ta nhìn cũng phiền."

      Tăng Thụy Tường nghĩ chút, : "Sớm chấm dứt cũng tốt, đại ca còn có thể quyết tâm trồng trọt, phụng dưỡng cha mẹ vài năm cho tốt." xong quả thực cầm phong thư .
      Last edited by a moderator: 21/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :