1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc Sống Điền Viên Của Tình Nhi - Ngàn Năm Thư Nhất Đồng (Full+NT- Đã Có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 246: Tử Tình lại mang thai

      "Ta hỏi nhị tỷ, là cho đại tỷ biết, cách sống của đại tỷ ai mà chả biết, lỡ kéo cả nhà đến, chuyện này đâu có giống chuyện hôm ta làm tân gia chứ, làm hỏng chỉ bị người nhà chính mình chế giễu, nhưng cái này khác, lỡ làm hỏng, chậm trễ hành phúc của cả đời Tử nhi, phải rồi, Hoa Quế còn lớn hơn Tử nhi tuổi." Câu kế tiếp, Thu Ngọc vẫn nuốt trở về, tóm lại là cháu ngoại của chính mình nàng cũng muốn lấy đứa ra mà xấu.

      Nhưng Thu Ngọc vẫn là nhớ tới chuyện Quế cùng Hoa Quế đều có ý với Lâm Khang Bình, đều là loại làm mà hưởng, qua ngày lành, thà rằng làm thiếp, cũng muốn chịu khổ, nhưng Lâm Khang Bình là loại người nào? Xem mấy lần đuổi Xuân Ngọc là biết, nàng cũng bị liên lụy, hại cha Mộc Mộc mất việc.

      Thu Ngọc nghĩ vậy, khỏi ảo não, tuy rằng xây xong nhà, trong tay có mấy chục lượng bạc, nhưng Mộc Mộc lớn dần lên, đứa đọc sách cũng rất tốt, muốn đưa huyện học, tương lai thi cử, việc nào mà chả cần bạc? Xem ra phải cải thiện quan hệ cùng Tử Tình và Tăng Thụy Tường, để nàng chăm sóc cha mẹ mà cho hai lượng bạc, vừa rồi Tử Tình vụng trộm cho Hạ Ngọc hai điếu tiền, Thu Ngọc cũng thấy, còn có thức ăn, cái nào mà là phải bỏ tiền mua?

      "A, ngay cả tỷ muội ruột thịt cũng muốn gặp, Hạ Ngọc luôn luôn mềm lòng cũng muốn cắt đứt với Xuân Ngọc à? Cũng đúng thôi, ngay cả nhị ca ngươi làm người thành như vậy mà để Yến Nhân Đạt vào cửa, đại ca ngươi lại càng cho. thời, cũng chỉ có nhà ngươi cùng Hạ Ngọc, nếu hai ngươi cũng quan tâm , nhà mẹ đẻ này còn có thể dựa vào ai chứ? Cha mẹ mỗi năm già, lúc này sức khỏe lại bằng trước kia. Nhất là nương, đúng là làm ta sợ hãi, nếu miệng trị hết, ngay cả cũng nổi ấy chứ, ăn cũng khó sống làm gì?" Chu thị .

      Thu Ngọc nghe xong, nhìn nàng cái, tiếp. Nhưng là nhắc nhở nàng, muốn cùng Tăng Thụy Tường thân cận, tất nhiên phải cách Xuân Ngọc xa ít, chừng đến lúc nào đó mang đến phiền toái cho nàng.

      Giờ phút này, nhà Xuân Ngọc rất lộn xộn, đương nhiên ngờ là, bản thân chỉ bị hai ca ca từ bỏ, ngay cả hai muội muội thân cận nhất cũng tính toán xa lánh nàng. Từ lúc rời khỏi nhà Thu Ngọc, nhà nàng sống yên ổn nỗi, Hồng Tú ầm ĩ muốn ở riêng, muốn ruộng đất, lão bà Đại Mao cũng chịu kém cỏi. Nhà nàng còn hai hài tử nữa, Tứ Mao để lại phong thư rời nhà ra ngoài, việc hôn nhân của Hoa Quế bà mối cũng chịu tới cửa, Xuân Ngọc gặp phải chuyện đau đầu trước nay chưa từng có, đương nhiên, chuyện này cả nhà Tăng Thụy Tường biết.

      Khi Tử Tình trở về nhà, đến nhà mẹ đẻ trước, tiếng cùng Thẩm thị. Thấy Tăng Thụy Tường ở nhà, Tử Tình về việc nhà Xuân Ngọc, chỉ những câu Tăng Thụy Tường thích nghe. Ví dụ như, mặc dù điều kiện nhà trai kém chút, nhưng có tay nghề, có năng lực ở riêng, Tử nhi cũng siêng năng, qua đó sống vất vả lắm.

      "Ta biết a công bọn họ định ở bao lâu, nhưng ta đưa cho nhị hai điếu tiền, trợ cấp nàng chút, mặt khác còn cho thêm mười cân mì sợi cùng ít thứ khác. Ta nghe nhị năm ngoái nhà nàng trồng tiểu mạch." Tử Tình nghĩ nghĩ, còn thêm.

      Tăng Thụy Tường nghe xong, gật gật đầu, Tử Tình thấy sắc trời còn sớm, vòng qua nhìn nhìn Trần thị, đùa vài câu, trở về nhà. Thư duệ ngày gặp Tử Tình. Giờ phút này vừa thấy, chân bé chạy bình bịch, vọt tới chỗ Tử Tình, Tử Tình muốn gập người ôm lấy con, bị Lâm Khang Bình tiếp được.

      Tử Tình liếc cái, : "Hôm nay bị gì thế? Coi ta như đồ sứ ấy, ở nhà nhị , cái gì cũng để ta làm, có biết khiến ta xấu hổ lắm hả?"

      "Hôm nay ngày mấy? Ngươi nghĩ lại ."

      Tử Tình nghe xong, : "Ngày mấy, phải là mười lăm tháng hai sao?"

      Mười lăm tháng hai, Tử Tình suy nghĩ cẩn thận, nhìn thái độ của Lâm Khang Bình, rốt cục nghĩ tới, ra quỳ thủy (kinh nguyệt) chưa tới, chậm năm sáu ngày.

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình cuối cùng hiểu được, hỏi: "Bây giờ có phản ứng gì chưa? Cần mời đại phu xác định ? Ta nhớ lần trước chậm mười ngày đại phu còn là mạch tượng dễ phát , bằng chờ thêm vài ngày nữa ."

      Tử Tình liên tục gật đầu, : " nóng nảy, chưa có phản ứng gì mà, qua mười ngày nữa hẵng ."

      Tử Tình ngờ mình lại nhanh chóng mang thai, nhưng điều kiện tránh thai ở cổ đại kém, nên thừa dịp tuổi trẻ mà sinh trai sinh , Tử Tình định uống thuốc triệt sản luôn.

      Đương nhiên, đây chính là ý nghĩ của Tử Tình, chưa có dám đề cập cùng Lâm Khang Bình, dù sao, Tử Tình biết gia đình ít ỏi, vẫn muốn con cháu thành đàn, mới uổng công nương cực cực khổ khổ sinh ra, nghĩ đến đây, Tử Tình bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề.

      "Khang Bình, chúng ta ở đây an cư lập nghiệp, nhưng bài vị (là từ chung để chỉ những vật thường được làm bằng gỗ, giấy, chất liệu cứng, ghi chức tước, tên họ, thông tin của nhân vật được thờ phụng) của cha mẹ ngươi mời đến, nhà ở phương Bắc có ai dâng hương ?" Tử Tình nhớ tới tháng giêng bọn Tử Phúc đều vào từ đường tế tổ, nghĩ Lâm Khang Bình nhiều năm như vậy, chỉ sợ là năm thành thân mới về nhà bái cúng tổ tiên lần, khỏi đau lòng vì . Hơn nữa, bên này, quy củ chỗ Tử Tình là phụ nữ chết được mang bài vị vào từ đường, trưởng tử (con trai cả) cung phụng.

      Lâm Khang Bình nghe xong, tay ôm đứa , tay ôm lấy Tử Tình, : "May là phong tục bên kia của ta giống nơi này, cha mẹ ta đều ở từ đường, có người cung phụng, tình cảm ấy của gia đình ta vẫn có. Hàng năm, vào tiết thanh minh, Vương Tài bọn họ thay ta thăm viếng. Quê cha đất tổ mà, bằng ta sớm mời bọn họ theo."

      Vì chưa xác định nên chuyện Tử Tình mang thai ra ngoài, nhưng có với Thẩm thị, Thẩm thị cười cười, bấm bấm ngón tay, : "Thừa dịp tuổi trẻ mà sinh con, còn khôi phục nhanh chóng, đoán chừng cái thai này của con sinh nào đầu tháng mười , may mà lúc đó lạnh lắm. Năm nay con mười chín rồi, thành thân vài năm, nương thấy con làm việc mạnh mẽ dứt khoát hơn nương rất nhiều, nếu năm đó ta nửa cơ trí của con các con đâu phải chịu khổ như vậy."

      Tử Tình nghe xong, tựa vào người Thẩm thị, : "Nương, vì sao người nào làm vợ đều biết đến chuyện ở riêng tốt, muốn ở riêng, nhưng đến khi mình lên chức mẹ chồng lại quên mất, muốn đem những thứ mình chịu đựng trút lên người nàng dâu?"

      Loại hình gia đình ở nông thôn này rất phổ biến, ăn cơm tập thể và cùng của cải của tổ tông để lại mà xài, chẳng phân nhà khó lòng mà phát triển, có làm nên chuyện gì cũng bị ăn bám hết, ai cũng chịu để ai sống tốt hơn mình, thậm chí có nhà vì miếng ăn mà đánh đấm túi bụi.

      Tử Tình thể thừa nhận, ý tưởng của Thẩm thị là đem con cái phân nhà sớm rất hợp tình, bằng , lấy hoàn cảnh của nhà Trần thị, cũng có khả năng có tiền bạc mở tiệm cơm, Trần thị còn phải ba ngày hai lượt tiếp tế nhà mẹ đẻ, đến lúc đó, khẳng định có ít mâu thuẫn cùng Tử Lộc và Thẩm thị, à để Lưu thị biết, trong lòng chắc chắn cũng có ý tưởng này. Nhưng Trần thị lại thể bỏ mặc nhà mẹ đẻ. Như vậy, ở riêng, tất cả các mâu thuẫn đều được giải quyết, còn tạo điều kiện cho Trần thị gây dựng nghiệp, những khó khăn qua, bây giờ tiệm cơm nhà nàng cũng coi như có chút danh tiếng ở an châu.

      trong khoảng thời gian này Tử Tình lại rãnh rỗi, nhưng chuyện nhà ít, Khang trang phải bắt đầu chuẩn bị ngô giống để trồng tháng cuối xuân, lúc này trồng xen với đậu tương, đất trồng rau ở Tình viên cũng phải được cày xới lại, còn phải ươm giống, Lâm Phong bận kịp, cũng may trước kia a thổ cùng a thủy làm việc, nghe trồng nhiều nhất là khoai lang, thứ này sản lượng cao. Vừa vặn, Tử Tình tính toán năm nay thu ngô vụ xuân xong, trồng quý khoai lang ở Khang trang thử xem, chủ yếu là lấy dây khoai lang phơi khô để mùa đông cho heo ăn.

      Tử Tình thấy hai đứa bé cuốc đất rất gọn gàng, bây giờ cũng học được chút tiếng ở đây, nhưng khi nào nóng nảy hay sốt ruột, bắt đầu bô bô tiếng Việt thành, thấy cả nhà cười ha ha nhìn bọn họ, ngượng ngùng sờ sờ đầu. Nghe mấy tháng nay theo Lâm An Lâm Phúc, cũng học được mấy trăm chữ.

      Trần thị ôm con vừa đầy tháng và Tiểu Kết trở về an châu, thứ nhất là về nhà mẹ đẻ thăm, thứ hai là Tử Lộc đến bây giờ còn chưa thấy đứa , Trần thị bế qua, tốt xấu gì giữa trưa Tử Lộc có thể về nhìn đứa lúc.

      Thẩm thị tất nhiên là có ý kiến, tự mình tiễn Trần thị , nhờ ông bà thông gia chăm sóc mẹ con họ, tự mình gặp Tử Lộc, dặn dò vài câu, rồi mới trở về.

      Lúc này Tử Tình cũng xác định bản thân là mang thai, đến cũng thấy lạ, Tử Tình mang thai lần thứ hai, đều có phản ứng gì lớn, nhiều lắm là nghe thấy mùi có chút nôn mửa, dù vậy, Lâm Khang Bình cũng chịu để Tử Tình làm cái gì cả.

      Mang thai được ba tháng, Tử Tình còn chưa thấy Lâm Khang Bình xa, hỏi: "Vào ngày này năm ngoái, phải ngươi Lâm Sơn tìm tiểu cậu à? Năm nay sao còn chưa ?"

      "Ta lo cho ngươi mà, Trung thu năm ngoái trở về, thấy ngươi bệnh nặng hồi, gặp ta hai mắt đẫm lệ rưng rưng mà nhào tới, trong lòng ta rất đau, bằng, ta để Lâm Phúc cùng biểu ca của ngươi chuyến, chắc là có gì xảy ra đâu." Lâm Khang Bình .

      Tử Tình biết Lâm Khang Bình vẫn muốn làm buôn bán xa này, dù sao năm có ba ngàn lượng bạc tiền lời, đối với gia đình mình quả là số tiền lớn, dù sao, trồng trọt và chăn nuôi hiệu quả bằng. Huống hồ, bây giờ Tử Tình lại có đứa , sinh con nuôi con, việc gì mà cần tiền?

      "Làm gì đáng thương như ngươi , chẳng qua là ta bị cảm nên hơi yếu chút, ngươi yên tâm , ta chăm sóc tốt cho chính mình, bằng, ngươi đón bà ngoại đến đây, còn có nương nữa, bây giờ cũng có chuyện gì, bên cạnh nương chỉ có mình Tử Vũ, biết ngươi xa, mỗi ngày sang chỗ mình mới lạ đấy."

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình có lý, lại cam đoan chắc chắn chăm sóc tốt cho bản thân, nên tự mình đón Hà thị đến. Phái Lâm Phúc Lâm Sơn huyện mua hàng, bản thân tự mình vào núi.
      Last edited by a moderator: 20/10/15
      Phong Vũ Yên, Alice Huynhhuyendo thích bài này.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 247: Ruộng đồng xanh tươi



      Hà thị cùng Tử Tình ở tại Tình viên, năm nay Hà thị bảy mươi hai tuổi, được coi là trường thọ (sống lâu), mạnh khỏe, sáng sủa, mỗi ngày dạo quanh Tình viên cùng Tử Tình, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị, còn có Tử Vũ nữa, hầu như ngày nào cũng đến ăn cơm trưa và cơm chiều, giỡn cùng Tử Tình, ngày cũng nhanh chóng trôi .

      Lão gia tử cùng Điền thị về nhà vào giữa tháng tư, vợ chồng Hạ Ngọc tự mình mướn xe lừa đưa về, lúc này, cày bừa vụ xuân kết thúc, cũng thể ở mãi nhà nữ nhi được, vả lại, thời gian cũng trôi qua qua vài tháng, lão gia tử cùng Điền thị dù có đau đớn cũng phải chấp nhận rồi.

      Nghe lão gia tử cùng Điền thị trở về nhà, Thẩm thị nghĩ nghĩ, cùng Tử Tình qua thăm, Thẩm thị suy nghĩ, lão gia tử lâu, gà vịt trong nhà đều để bên nhà Thu Ngọc chăm sóc, nên nhặt rổ trứng gà, Tử Tình nhặt rổ trứng vịt, nếu Điền thị tức giận mà trồng trọt rau dưa gì vẫn có trứng gà trứng vịt thay thế.

      Lúc Thẩm thị cùng Tử Tình qua, chọn thời gian ăn cơm trưa, vì lúc này học đường có ai cả, vừa vặn gặp được cả nhà Thu Ngọc, Chú Vân Giang xách lồng gà và vịt, cũng mang đồ đến cho lão gia tử.

      Lão gia tử và Điền thị thấy Thẩm thị, có chút ngoài ý muốn, Tử Tình thấy sắc mặt hai người tốt hơn trước rất nhiều, xem ra, Hạ Ngọc vẫn dốc hết sức mình đối xử tốt với họ.

      Thẩm thị thấy mình ở đây làm tăng bực bội cho lão gia tử, để đồ lại, ân cần thăm hỏi vài câu, thấy lão gia tử cùng Điền thị chỉ xem , Thẩm thị liền dẫn theo Tử Tình cáo từ rồi về.

      Tử Tình cũng biết là lão gia tử phải thích các nàng, mà hơn nửa là vì áy náy, bởi vì áy náy cho nên biết cái gì, dù sao nhiều năm qua, bọn họ luôn làm cả nhà Tăng Thụy Tường chịu thiệt, về phần Điền thị, khó mà được.

      Ngày kế, thời gian cơm chiều, Thẩm thị dẫn theo Tử Vũ đến trước. Tăng Thụy Tường thấy đâu, Tử Tình bảo A Thổ học đường tìm, thấy vẻ mặt Tăng Thụy Tường giận dữ, Tử Tình cùng Thẩm thị nghĩ chắc là bên lão gia tử lại xảy ra chuyện gì đó.

      ra là nhà Xuân Ngọc hỏi thăm được chuyện Điền thị cùng lão gia tử trở lại, sáng sớm hôm nay đến, cả hai ôm chân lão gia tử cùng Điền thị mà khóc rống.

      Lão bà của Tam mao cuối cùng cũng ở riêng, chia được miếng ruộng đất nào, nhưng quét sạch 30 lượng bạc mà Xuân Ngọc tích góp mấy năm nay, cả nhà chuyển đến an châu ở. Tam mao ra ngoài làm công ngắn hạn, Hồng Tú ở nhà làm việc nhà. Hai người cầm bạc, thêm đồ cưới của Hồng Tú, mua căn nhà nho , cuộc sống cần lo âu nhiều.

      Lão gia tử cùng Điền thị giờ mới biết Tứ Mao rời nhà hơn hai tháng, chỉ gửi về phong thơ, mạnh khỏe, tìm được việc làm. Bảo người nhà đừng mong nhớ.

      Điền thị vừa nghe, tức giận gần ngất xỉu. đứa mới mười năm tuổi, ra bên ngoài có thể làm cái gì?

      "Ta phải tức giận chuyện nhà các nàng, ta là về chuyện của lão thái thái kìa, vừa mới mấy ngày, nàng lại tới cửa, để lão nhân sống thoải mái vài ngày, với lại bọn họ vào nhà lúc ta phát , giữa trưa nghỉ dạy, ta đâu qua đó, về thẳng nhà luôn."

      Cổng của Học đường xây như vậy là vì tiện cho bọn trẻ, muốn để người ngang qua làm ảnh hưởng, nên xây cổng về phía cửa thôn. Nhưng lúc lão gia tử bọn họ chuyển đến, Tăng Thụy Tường đồng ý để bọn họ ra vô làm ảnh hưởng đến đứa , nên mở cái cửa cho bọn họ, thế nên chỗ Lão gia tử có động tĩnh gì Tăng Thụy Tường biết.

      "Nghe ngươi kìa, chẳng lẽ ngươi có thể cấm cha mẹ lui tới với nữ nhi?" Thẩm thị hỏi.

      Tăng Thụy Tường cũng hiểu đạo lý này, tuy bản thân có thể đoạn giao với Yến gia, nhưng đến cùng cũng thể ngăn cản lão gia tử cùng Điền thị qua lại với nữ nhi con rể, nhưng mỗi lần thấy lão nương của mình tức giận mà bị bệnh, trong lòng Tăng Thụy Tường tức giận thôi.

      "Ta mà biết lũ kia đến, chắc chắn mở cửa, Tình nhi, ngươi cũng sai người , được mở cửa cho người nhà nàng, về sau, cọng cỏ cũng cho đưa cho bọn họ." Tăng Thụy Tường căn dặn Tử Tình.

      "Cha cứ yên tâm , Khang Bình rồi."

      Lâm Khang Bình vừa ra tay, có thể khiến cả nhà Tăng Thụy Tường trở mặt với nhà Xuân Ngọc, nhưng ngoài mong muốn của Tử Tình cùng Khang Bình, Khang Bình chỉ muốn khiến nhà của Xuân Ngọc bị phiền toái, giáo huấn chút mà thôi. Bây giờ hay rồi, nhất lao vĩnh dật (Làm mẻ khỏe suốt đời, lần cho mãi mãi).

      Nghe Lâm An , ngô ở Khang trang phát triển tốt, Tử Tình dùng mảnh đất ở góc tường tình viên làm thí nghiệm ươm giống, bây giờ có cao hơn nửa người, sắp vào thời kì trổ bông, Tử Tình chủ yếu là muốn xem chất lượng đất ở Khang trang thay đổi hiệu quả thế nào, xem xem có chênh lệch nhiều so với ngô trồng ở đây là biết.

      Ngày này, trời quang mây tạnh, Lâm An là Khang trang có người ngoài làm việc, Tử Tình kéo Hà thị cùng Thẩm thị, còn có Tử Vũ, Tiểu Thanh ôm Thư Duệ, thăm Khang trang, Hà thị vừa vặn cũng có thể nhìn xem gia đình Thẩm Tân Phúc, nên vui vẻ đồng ý.

      Tử Tình và Tử Vũ đều thay quần áo vải bông, Thẩm thị và Hà thị cùng với Tử Vũ đều là lần đầu tiên đến Khang trang, qua đường chính, có thể thấy hàng rào đằng xa, cửa là hai chữ mà Tử Lộc viết ‘Khang trang’, gỗ thô chữ đen, sạch mà có lực, vào cổng, nhìn về phía xa, đều là mảnh ruộng đồng xanh tươi, Lâm An thấy Tử Tình bọn họ đến, vội đón, : "Đợt cỏ thứ hai làm xong, bọn giúp ít việc."

      "Đậu tương có thể hái trước để vào thành bán, bây giờ thiếu rau tươi đấy.” Thẩm thị thấy mọi người nhổ đậu tương, liền , năm đó chính là Tử Tình nhắc nhở chuyện bán đậu tương non, giảm bớt khó khăn về tài chính.

      "Vâng, mỗi ngày đều sai người bán ạ, đưa đến cho người môi giới là xong." Lâm An trả lời.

      Tử Tình về phía trước, Tử Vũ vẫn nghệch mặt ra, chắc chưa thấy qua nhiều ruộng đồng xanh tươi như vậy, "Tỷ, đây đều là đất của ngươi à? Đây là ngô hả?"

      Thẩm thị gõ đầu nàng, cười : "Chẳng lẽ chúng ta đến xem nhà khác?" Thẩm thị thấy mảnh đất rộng lớn này, trong lòng cũng tự hào vì Tử Tình, Thẩm thị vẫn còn ấn tượng cảnh tượng hoang vắng của nơi này vào năm đó, đến ba năm, Tử Tình khiến nơi này thay đổi hoàn toàn, sao Thẩm thị lại vui mừng vì Tử Tình chứ?

      "Tỷ, sao lại có gà con ở đây?" Tử Vũ tò mò chạy tới.

      Tử Tình nhìn kỹ, quả là có ít gà con chạy lóc choc trong vườn ngô, Tử Tình vỗ đầu mình, quên mất là trong sách ở đại có ghi, ngô phát triển ở mức độ nhất định, gà con mổ thân cây, mà thích ăn sâu cây ngô. Tử Tình còn chưa có nghĩ tới biện pháp này, ai thông minh như vậy?

      Lâm An thấy Tử Tình ngẩn người, vội giải thích: "Biện pháp là do A Thổ nghĩ ra được, a thổ rất thông minh, ta là nếu có có con gì chuyên ăn sâu mà ăn ngô tốt rồi, A Thổ gà con rất hợp, muốn ăn ngô cũng đủ trình độ, ăn sâu quá chuẩn. Chúng ta dùng 10 con gà mà Hoàng bà bà ở phòng bếp nuôi lấy ra thử nghiệm, quả như thế. Chúng ta lại mượn năm trăm gà con choai choai từ Chanh viên, thu hoạch xong ngô hoàn trả, dù sao mảnh đất thành nuôi mấy trăm con cũng thành vấn đề."

      "Lát ngươi đến trướng phòng chi năm trăm văn tiền, thưởng cho A Thổ. Về sau cần biết là ai có ý tưởng gì, chỉ cần thực dụng thưởng 500 văn." Tử Tình vừa , Lâm An vui vẻ vò đầu bứt tai, cứ tiếp tục như vậy, lời của ở Khang trang có tiếng hơn.

      "Giống khoai lang bắt đầu chuẩn bị chưa?" Tử Tình tự nhiên biết tâm tư nho của , hỏi.

      "Chu bá làm, nãi nãi muốn nhìn ?"

      Mấy người lại đoạn, nhìn dãy khoai lang được ươm giống, ước chừng có ba bốn mẫu cây non, bắt đầu dài ra vài tầng lá, xem ra là chậm trễ vụ mùa, Tử Tình cũng an tâm.

      Cả đoàn người đến phòng ở trước chân núi, hai đứa con trai của Thẩm Tân Phúc cưỡi ngựa tre ở trước cửa, lớn mới sáu bảy tuổi, mới bốn năm tuổi, hai người mặc quần áo giống nhau, đều là đỉnh đầu làm tóc quả đào, mang dây chuyền bạc, áo đỏ quần đen, khoẻ mạnh kháu khỉnh, là đáng , thấy Hà thị vội chạy đến chào hỏi, rất lễ phép.

      Thư Duệ thấy cũng muốn xuống chơi cùng bọn họ, Tiểu Thanh đành phải trông coi ở bên, biết Tử Tình từng với các nàng rất nhiều lần, đứa tự ngã được nâng nó dậy, để tự nó đứng lên. Nhưng Tiểu Thanh vẫn lo lắng.

      lão bà của Thẩm tân phúc nghe Tử Tình bọn họ đến, ôm bé trong tay ra, Thẩm Tân Phúc cùng Vương Hỉ Đức biết cũng vội vàng thăm hỏi.

      Ba căn nhà đều có kết cấu giống nhau, có sáu gian phòng ở, sau hành lang còn có nhà kho cùng nhà xí, trướng phòng cũng xây gần cạnh nhà , thẩm tân phúc thấy Hà thị, vội lên nâng tay, hỏi: "Bà tới lúc nào? Nhà mình khỏe cả chứ?"

      Hà thị cũng hỏi có quen làm việc , bận lắm , ở có quen , là nhà tự nấu ăn hay ăn chung với mọi người.

      Thẩm tân phúc đều đáp ràng từng vấn đề, Tử Tình bỗng nhiên : "Biểu ca, thằng bé lớn qua mùa hè nên đưa học , dù sao học đường của cha ta cũng xa, tẩu tử đón đưa cũng thành vấn đề. Đừng bởi vì đến chỗ ta làm việc mà để đứa trễ nãi học hành."

      Thẩm tân phúc cùng lão bà của - Ngũ thị : "Tốt quá, ta định ngày nào đó đến chỗ thương lượng, các ngươi lại nhắc trước."

      Tử Tình cũng cười, với Ngũ thị: "Tẩu tử nếu nhàm chán ban ngày đến chỗ ta trò chuyện ."

      "Được đấy, lo có ai chuyện cùng, biểu ca ngươi vốn dĩ ít mà, tám chuyện với bằng với con mình cho rồi." Ngũ thị cười .

      Nhà Ngũ thị ở trong thành, gia cảnh cũng giàu có, so với nhà thẩm tân phúc kém xa, bằng trong nhà cũng thể đồng ý gả nàng cho dân quê như thẩm tân phúc, nhưng Tử Tình có nghe nàng muốn sống mãi ở nông thôn, sống hợp với cữu nương của Tử Tình lắm, lần này biết vì sao lại theo thẩm tân phúc đến đây.

      Tử Tình dạo qua vòng, Lâm An: "Đậu tương thu xong, xây thêm mấy cái chuồng bên cạnh chuồng heo, chuyên dùng để nuôi bò, mặt khác, lúc rãnh rỗi việc đồng xây thêm mấy căn nhà ở bên này, tiền heo bán trong dịp Đoan Ngọ có thể mua đám người tuổi, việc này tìm đại đường thúc của ta rồi làm, tiền bạc cuối cùng cũng phải thong qua trướng phòng, cần với ta đâu. Còn nữa, sắp mùa hè rồi, phải chuẩn bị cho mỗi người hai bộ quần áo mùa hè, để phòng may vá chuẩn bị trước. Vải bông ngươi chi tiền để các bà tử ở phong may vá cùng ngươi mua."

      Lâm An đều đáp ứng.
      Last edited by a moderator: 20/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 248: Xà phòng

      Từ Khang trang về, vài ngày sau, Lâm Khang Bình cũng có mặt tại nhà, lần này, Lâm Khang Bình cầm về hơn mười bánh xà phòng mà người nước ngoài làm, cho Tử Tình thử xem đồ dùng mới lạ của người nước ngoài. là Đại Vệ cầm rất nhiều, Lâm Khang Bình để Vương Tài chuyển đến kinh thành bán, chắc là có thể bán được giá tốt.

      Tử Tình vuốt vật , dùng giấy xám màu in hoa văn bọc lại, mở ra, là màu hồng nhạt, có mùi hương hoa hồng nhè , giống xà phòng kiếp trước của Tử Tình, xem ra, công nghiệp ở châu Âu tiên tiến hơn nhiều so với đất nước này.

      "Ngươi đừng coi khinh miếng bánh xà bông thơm nho này, Đại Vệ bảo ta là mua tận hai mươi văn cục đấy, đắt ? Ta để Vương Tài bán 25 văn ở kinh thành, cũng biết bán được nữa?"

      Tử Tình nghe xong, tính toán, ngờ còn đắt hơn cân thịt heo, đây chính là món lãi kếch sù, Tử Tình là sinh viên học hóa chất, làm xà phòng quả thực rất đơn giản, sao trước kia nghĩ tới nhỉ?

      Nhưng mà phải làm sao để khiến Lâm Khang Bình hoài nghi đây? Tử Tình có chút ảo não.

      Tử Tình giữ Thẩm Bảo Phúc ăn tiết đoan ngọ ở đây, Thẩm Bảo Phúc nghe Thẩm Tân Phúc ở Khang trang làm trướng phòng, còn chạy tới thăm , trở về : "Muội tử, Khang trang này đúng là tốt, bằng cũng làm cho ca ca cái căn nhà, ta cũng chuyển đến đó, dù sao cha ta cũng luôn vừa mắt với ta, ta ở Lâm sơn cũng có sản nghiệp gì, ta muốn lấy số bạc muội phu cho xây căn nhà, mua vài mẫu đất ở bên cạnh, ruộng cho thuê, ta vừa có thể thu tiền thuê mà sống qua ngày, có năng lực số bạc thừa lại mua chút sản nghiệp, bên này lại náo nhiệt, ngươi biết , ta thích nơi nhiều người, còn phải tự mình nấu cơm. tốt."

      Tử Tình thấy người nam nhân lớn như Thẩm Bảo Phúc mà chạy vòng vòng bên người mình, nhịn được bật cười, : "Ta ý kiến, chỉ cần cậu và cữu nương đồng ý, có dịp ta tự mình hỏi bọn họ rồi sau."

      , Thẩm Bảo Phúc có thể đến đây ở tốt, ít nhất là an toàn được tăn lên, bên kia bây giờ toàn đứa choai choai. Thẩm tân phúc cũng dám để bạc ở trướng phòng.

      lúc Thẩm Bảo Phúc , Tử Tình chuẩn bị ít đồ tặng, bao gồm cả bánh xà phòng.

      Thẩm Bảo Phúc rồi, gần hai ngày nữa đến Đoan Ngọ. Tử Lộc nhà cùng Tử Thọ trở lại, lần này Tử Thọ trở về còn mang theo tin tức, gặp được bé họ Dương kia. Thấy nàng ra ngoài đổ nước, Tử Thọ vừa vặn qua trước cửa, suýt nữa là bị hắt nước vô người, nàng kia vội vội vàng vàng cúi đầu xin lỗi, chắc là dạng người dịu dàng làm Tử Thọ trong nháy mắt động tâm.

      Thẩm thị vừa ý lắm. Phụ thân của Dương gia tuy rằng là tú tài, nhưng con nhà Dương gia nhút nhát, điều kiện trong nhà cũng kém, Thẩm thị vừa lòng, nhờ người khác hỏi thăm ai ngờ lần này Tử Thọ trở về là coi trọng nàng, Thẩm thị có chút tiếp thụ được.

      "Ngươi , với cái tính tình như vậy. Tương lai làm sao mà cai quản gia đình được? Còn bắt Tử Thọ quan tâm à? Đứa này, cũng biết vì sao nữa, chắc là biết này nhà nữ hài này khó khăn. Đồng tình nàng, nên thương tiếc ?"Thẩm thị vỗ tay với Tử Tình.

      "Điều này con cũng cách chắc chắn được, Tử Thọ thích bằng nương tìm người quen xem thử ý của đối phương, rồi tìm bà mối cũng muộn." Tử Tình trả lời, hoàn cảnh gia đình cũng quan trọng lắm.

      "Cũng được, dù sao cũng có hai ngày nghỉ. bằng sáng mai các ngươi cũng qua đây . Lâu lắm nhị ca ngươi cùng tiểu tam mới ở nhà hôm." Thẩm thị .

      Tử Tình đáp ứng. Ngày kế, sáng sớm, nhà ba người trở về nhà mẹ đẻ, thuận tiện làm dẫn theo đem Tiểu Thanh tiểu lam qua giúp đỡ làm việc.

      Tăng Thụy Tường nhốt mình vào thư phòng lúc lâu, ra với Tử Lộc: "Tiểu nhị, con đến học đường, xem xem chỗ ông bà con có người , nếu mời bọn họ đến nhà ăn lễ. Nếu có người khác nữa thôi."

      Cuối cùng Tăng Thụy Tường vẫn buông hai lão nhân được, nhất là trải qua chuyện của Yến Nhân Đạt, lúc này đây, lão gia tử cùng Điền thị ràng là khỏe mạnh như trước, nhất là lão gia tử, lung còn còng , vẻ mặt cũng kém rất nhiều.

      Tử Lộc đáp ứng, chừng 15 phút sau, Tử Lộc trở lại , nhà Xuân Ngọc ở đó, "Bà khỏe lắm, đại cùng đại dượng dẫn theo Hoa Quế cùng ngũ mao đến đó, là chăm sóc bà."

      Tăng Thụy Tường nghe xong sắc mặt lại càng tốt, nửa ngày mới thở dài, : "Tùy bọn họ , dù sao ta cũng quản hết." muốn đuổi Xuân Ngọc ra ngoài, cho gặp lão gia tử cùng Điền thị, chỉ sợ tâm bệnh của Điền thị lại càng khó hồi phục, giờ phút này, Tăng Thụy Tường hoàn toàn nản lòng với lão gia tử cùng Điền thị, bệnh thành như vậy mà vẫn lo cho 2 kẻ đáng hận kia.

      Thẩm thị cố ý cười, hỏi câu: "Có đưa đồ ăn đến cho nương thử ?"

      "Ngươi giận ta , đưa cái gì cứ đưa, tặng bọn họ bọn họ cũng kịp ăn. Về sau, chỗ cha mẹ, ta cũng cần cho tiền tiêu vặt, quà tết cũng cần để ý nhiều." Tăng Thụy Tường .

      Tử Lộc Tử Tình nghe xong, nhìn nhau cười, giải quyết Xuân Ngọc, lại giải quyết Điền thị, thoải mái hơn.

      Tử Thọ trước, tìm Tử Tình, ngồi lát, mặt đều nghẹn đỏ, mới hự hự , ra là Thẩm thị với , chuyện Dương gia đợt nghỉ cây trồng vụ hè rồi sau. Cũng dặn được lỗ mãng, được vội vàng tới cửa nhà người ta.

      "Tỷ, bằng ngươi cùng nương , chọn nương Dương gia , ngươi biết đâu, ta vừa thấy thân thể gầy yếu của nàng, bưng chậu nước lớn ra, trái tim bỗng nhói, ta biết điều kiện nhà nàng tốt, nhưng cũng nghĩ tới kém như vậy, nghe trong nhà còn có người bà, trọng nam khinh nữ, nhà nàng nàng là con lớn nhất, mỗi ngày phải làm rất nhiều chuyện, lại ăn được tốt. Nghe phụ thân nàng thi bốn năm lần cử nhân mà đậu, của cải đều tiêu hết, tính tình còn được tốt, vui vẻ ôm đứa dạy đọc sách học chữ, tức giận ra tay đánh mắng, ta cũng từng thấy tức giận rồi."

      Tử Tình vừa nghe, gia đình như vậy, có vài phần khó chịu, nam nhân như vậy đúng là vô trách nhiệm, chính mình thi đậu do lỗi ở mình, còn oán trời trách đất, sợ người trong nhà liên lụy , động cái là đánh chửi, đáng thương cho vợ con của .

      "Tiểu tam, ngươi tìm tỷ giúp, tỷ với ngươi là, con của gia đình như vậy, hoặc là nhát gan, đụng tới chút chuyện gì sợ tới mức run rẩy, hoặc chính là loại người lòng mang oán hận, đem tất cả bất mãn với cha nàng giấu trong lòng, tìm được cơ hội thích hợp bùng nổ, mặc kệ là loại người nào, ta đều cảm thấy xứng, vì sao ngươi lại coi trọng nàng?"

      "Ta cũng biết, chính là quên được ánh mắt như nai con của nàng khi nhìn ta, như chờ ta đến giải cứu. Ngươi ta thương xót cho nàng cũng được, dù sao ta quên được, tỷ, xin ngươi đấy, với nương mà."

      Tử Tình vừa nghe, nở nụ cười, "Ngươi gặp nai con chưa? Bày đặt chờ ngươi đến giải cứu nữa chứ."

      "Sao chưa thấy chứ? tiệm cơm của Nhị tẩu từng có người đến bán nai mà."

      "Như vậy , ngươi trước hết cứ nghe lời nương, đừng qua gặp nàng nữa, chờ nương hỏi thăm kĩ về nhà nàng . Dù sao tháng sau là ngươi nghỉ phép rồi."

      Tử Thọ miễn cưỡng đáp ứng. Tử Tình có chút khó hiểu, Tử Thọ nhìn trúng nàng ta sao lại tìm nàng giải quyết giùm chứ?

      Đoan Ngọ qua , Tử Tình cũng rãnh rỗi, nhớ tới xà phòng Lâm Khang Bình mang về, liền nhờ Lâm Khang Bình mua ít xút (dung dịch NAOH, có tính tẩy mạnh) trở về, chuẩn bị ở nhà thử làm, trước kia, Tử Tình từng làm qua bột nước rồi. Cho nên, lần này Tử Tình muốn làm xà bông thơm, Lâm Khang Bình hỏi nhiều, chỉ cần Tử Tình ra ngoài, ở nhà quậy tung tăng thế nào Khang Bình cũng ý kiến, huống chi, Lâm Khang Bình cũng biết, mỗi lần Tử Tình làm thử, đều có thu hoạch.

      Bởi vì mang thai, Tử Tình dám tự mình ra tay, với lại nơi tay có bao tay cao su dành cho thí nghiệm hóa học. thấy a thổ a thủy tuy nhưng thong minh, liền chỉ huy hai người bọn họ, ở phòng bếp trong rừng đào làm cái nồi sứ lớn, Tử Tình định dùng mỡ lợn, nhưng dầu động vật là nguyên liệu cơ bản dùng cho công nghiệp máy móc, hợp để người dùng. Thế nên Tử Tình dùng dầu đậu nành, và dầu hạt cải, tính nhẩm tỉ lệ, rồi sai a thổ a thủy làm, mình giám sát.

      Thứ tự làm tương đối đơn giản, hai tiểu hài tử vui vẻ như điên, Khang Bình cũng ngờ làm xà phòng lại đơn giản như vậy, tạo xong xà phòng khối, trong vườn hoa hồng, hoa sắc vi, hoa lài đều bị Tử Tình bứt để làm thí nghiệm xà phòng, vừa có màu lại có mùi, khuôn mẫu Tử Tình dựa theo hình thù của xà phòng người nước ngoài, trừ chuyện mùi kém hơn ít, nhưng vẫn có thể trà trộn (hàng nhái). mùi hoa lài đậm đà hơn.

      Lâm Khang Bình vui vẻ, : "Thứ này rất tốt, Tình nhi nhà ta quả thong minh. Làm sao ngươi biết cách làm xà phòng vậy?"

      "Ta từng làm son nước và bột phấn rồi mà, sách người xưa biết dùng mỡ heo hoặc bơ làm xà phòng, ta nghĩ bằng dùng dầu nành cho sạch. Như vậy , ngươi nhanh mua mấy ngọn núi hoang bên cạnh Khang trang, để trồng chút cây Hoa Quế cùng hoa hồng, hoa lài, lại xây hai gian phòng ở, xây cách xay khoảng, đặt mua chút công cụ, chọn vài người tay chân lanh lẹ, nam hài tử làm dung dịch tẩy, nữ hài tử làm giai đoạn thành phẩm, ngươi thấy sao?"

      "Được chứ, ta thấy miếng xà bông thơm làm tới mười văn tiền, bằng, chúng ta thử trước, nếu tốt lại làm lớn hơn chút. Còn chuyện mua đất phải lại chút, Tình nhi, ngươi thấy chúng ta sản xuất đồ ở đây, lại phải kéo đến kinh thành xa xôi, ngươi cảm thấy có lợi nhiều ?" Lâm Khang Bình cười hỏi.

      Tử Tình nghĩ nghĩ, bản thân chỉ tính đến chi phí làm ra, lại quên mất chi phí vận chuyển.
      Last edited by a moderator: 20/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 249: Trồng khoai lang

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình ngây người, vội ôm lấy nàng: "Tình nhi, bằng như vậy , bên này ngươi để bọn a thổ bọn họ làm trước, ta bán cho tiệm Chu thúc, về phần cái xưởng mà ngươi , ta nghĩ là chờ ta cùng vương tài hỏi thăm chút , bằng, chúng ta cũng mua cái thôn trang ở kinh thành, giống như ngươi , mua thôn trang có sẵn, chúng ta ở ngoài thành mua chỗ hoang, chỉ trồng các loại hoa, tương lai đều lấy để làm xà bông thơm, ngươi thấy được ?"

      Tử Tình nghĩ, về chuyện buôn bán mình kém Lâm Khang Bình rất nhiều, với lại chỉ trồng hoa, cần nhiều người trông coi, về phần mở xưởng, có thể mướn người đến làm thợ, hoặc là cũng tìm những người nhà để về, cũng coi như là việc công đức.

      "Ngươi làm chủ là tốt rồi, tốt nhất là làm ra cái như Khang trang ấy, ta quan tâm chuyện này đâu." Tử Tình duỗi thắt lưng.

      A thổ a thủy làm xà phòng, bán 15 văn khối, Tử Tình cho hai bọn 1 văn tiền công khối xà phòng, hai vật càng ra sức, còn có thể chủ động suy nghĩ làm thế nào để chất lỏng hoa tươi đậm ít, như vậy mùi xà phòng càng thuần khiết mà thơm.

      Nhưng bì vấn đề an toàn lao động, Tử Tình bảo tiểu hồng may hai bao tay bằng da thú thấm dày cho bọn , tốt xấu gì cũng hơn là có, mặt khác, lúc lâm phúc chưa xa, bên giúp đỡ, có lớn giúp , Tử Tình cũng yên tâm hơn.

      Lâm An sáng sớm ăn cơm xong, cùng Lâm Khang Bình, Khang trang bắt đầu thu ngô, thu xong chuẩn bị gieo đậu xanh.

      "Khoai lang có thể trồng rồi, trồng kịp mùa mất." Tử Tình đột nhiên hỏi . Kỳ thực, nhổ xong đậu tương có thể trồng khoai lang.

      "Nãi nãi, khoai lang trồng rồi mà, lần trước ngươi thấy ạ, bây giờ dây mây dài lắm rồi." Lâm An khó hiểu nhìn về phía Tử Tình.

      Tử Tình thế mới biết, ra bọn họ còn biết, khoai lang có thể ngắt lấy thân trồng luôn, cứ nghĩ trồng giống khoai tây, cứ trực tiếp ươm giống.

      Quả thực là quá lãng phí. Tử Tình vừa nghe đứng ngồi yên. Kéo Lâm Khang Bình định khang trang, Lâm Khang Bình nhìn nhìn Tử Tình, bụng còn rang lắm, đành phải đáp ứng.

      Đến Khang trang, Lâm An tìm người thu ngô, chờ mọi người đều vây lại, Tử Tình xuống đất, cầm cây kéo, cho bọn họ cắt khoảng như thế nào, trồng như thế nào. Tử Tình làm mẫu 1 lần, cắt ít dây mây.

      "Chờ đến lúc dây khoai lang dài hai ba thước, nhớ phải ngắt ngọn, được để dài ra nữa, bằng , khoai lang lớn."

      Tử Tình còn nhấn mạnh hai lần, dây mây nằm sấp mặt đất, rễ cắm sâu trong đất, nên cần bón phân thường xuyên.

      Lâm An sờ sờ đầu, hỏi: "Chủ tử, mẫu thử nghiệm có thể ngắt lấy nhiều dây mây, trồng được khoảng hơn hai mươi mẫu, chúng ta trồng nhiều như vậy ư?"

      Tử Tình biết ý của Lâm An, khoai lang thể so với ngô, có thể làm lương thực, lại thể giống khoai tây có thể làm đồ ăn, biết khoai lang dùng để làm gì, trừ bỏ khoai lang nướng, nhu cầu nhiều lắm, sản lượng lại cao, người có tiền mua, thỉnh thoảng ngán cơm thịt mới đổi vị, người nghèo tùy tiện tìm chỗ tự trồng.

      Tử Tình nhìn mấy mẫu mẫu khoai lang, nghĩ nghĩ, : "Đem dây mây này trồng hết , dù sao trong nhà cũng có heo, nếu nhiều quá mùa đông nuôi thêm mấy con heo nữa." Về phần khoai lang, Tử Tình điểm ý tưởng.

      Lão Chu nhìn về phía Tử Tình, hỏi: "Đông gia, lão nhân ta cũng trồng cũng ăn khoai lang bảy tám năm rồi, nhưng chưa từng nghe mấy biện pháp của người, nếu được phí mấy mẫu đất quá."

      lúc này Tử Tình vắt óc tìm kế chế biến khoai lang, nên chú ý lời của lão Chu \, Lâm An nhìn thoáng qua Lâm Khang Bình, lại liếc mắt Tử Tình cái, : "Chu bá yên tâm , trong lòng nãi nãi chúng ta đều biết, hôm nay ngươi cũng tận mắt biết nên làm như thế nào rồi đấy, về sau, chuyện này giao cho ngươi, chờ mùa thu hoạch, ngươi biết có được hay , cứ như vậy , có thể trồng bao nhiêu khoai lang trồng, nãi nãi chúng ta cũng là làm chuyện công đức."

      Lâm Khang Bình trừng mắt nhìn Lâm An, : " bậy bạ gì hả? Nãi nãi các ngươi xa vào năm kìa, nghe người khác như vậy, bằng , nàng làm sao biết?"

      Lâm An ngờ mình vuốt mông ngựa lại làm ngựa xước da (nịnh nọt mà có kết quả), vuốt đầu mình, nghĩ mãi ra, chỉ biết than thở vài câu gì đó.

      lúc này Tử Tình chú ý, cũng hiểu ý của Lâm Khang Bình, hy vọng danh tiếng của mình truyền ra ngoài, sợ rước lấy phiền toái cần thiết. Nhưng lần này cũng có cách nào khác, tình viên có đất trồng khoai lang, thể đến nơi này trồng, cũng may đều là người trong thôn trang của mình, cũng phải người ngoài.

      Tử Tình kéo tay Lâm Khang Bình, tỏ vẻ mình biết sai rồi, nhìn vẻ mặt mất tự nhiên của mọi người, nhất là Lâm An, dù sao cũng là quản , trước mặt mọi người bị mắng nên ngượng ngùng.

      "Còn nữa, mọi người nhớ kỹ, để biết khoai lang lớn chưa, nhìn gốc cây. Các ngươi muốn ăn cứ đào thử lên, nhưng đừng nhổ bật gốc." Tử Tình cười , tưởng giảm bớt khí khó chịu.

      "Đông gia đúng là người hiểu biết nhiều, ngô non cũng vào bụng bọn họ ít đâu, các ngươi nghe thấy chưa, nếu làm việc cho tốt, là có lỗi với tâm địa thiện lương của Đông gia, cơm canh mỗi ngày còn có đồ ăn thịt, nơi nào tìm như vậy chỗ tốt thế này? Đây là nhờ vào phúc của Đông gia." Lão Chu .

      Tử Tình cười cười, lúc này, có nam hài tử mười bốn mười năm tuổi đột nhiên đến quỳ trước mặt Tử Tình, : "Đông gia, ta còn có mấy huynh đệ cùng ăn xin ở bên ngoài, ban đầu, lúc ta tới, bọn họ đều tin, dám đến, bây giờ ta cũng coi như có căn nhà tại đây, nãi nãi, có thể mở lòng từ bi, nhận mấy huynh đệ của ta , chúng ta nhất định làm việc cho tốt, nếu chúng ta dùng mánh lới dừa gạt, chủ tử cứ dùng gậy gộc đánh đuổi chúng ta , câu oán hận. Xin chủ tử thành toàn." xong dập đầu, lạy ba cái.

      Tử Tình nhìn về phía Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình : "Việc này giao cho Lâm quản , người có thể tự tìm đến, có thể ở lại hay tự dựa vào bọn , ta trước, tuân thủ trang quy của chúng ta, đều bị đuổi ."

      Tử Tình hỏi sản lượng đậu tương, bởi vì là trồng xen, mẫu được cầm hai trăm, sản lượng ngô cũng được tính toán, tầm ba trăm năm mươi cân, so với năm trước tăng lên nhiều, như vậy mẫu thu vào đươc 1,5 lượng bạc, giống với trồng cây bình thường.

      Lão Chu rất bội phục: "Đông gia, biện pháp này đúng là tốt, lão nhân như ta trồng mấy chục năm, cũng nghĩ tới, còn nữa, người nghĩ đến việc đem gà con bắt sâu, trời ạ, xem ra đầu óc thong mình làm chuyện gì đều tốt, đám các ngươi có ý kiến hay cứu với Đông gia , Đông gia đều tặng giải thưởng lớn đấy."

      Mọi người nghe xong đều hâm mộ, nhưng biện pháp có. Lâm Khang Bình muốn tuần tra chút, sai mọi người giải tán, Tử Tình đến nơi ở của Thẩm Tân Phúc, họ thu ngô, Hoàng bà bà chọn chút ngô non, nấu chín, cho mấy đứa ăn, cũng tặng Tử Tình mấy cái.

      , Tử Tình hứng thú với ngô lắm, dù sao giờ phút này, còn chưa xuất ngô nếp dẻo, loại ngô này, dù như thế nào, cũng là lương thực phụ thôi, có khả năng ăn ngon nỗi. Lúc mới ăn còn thấy thơm ngát, ăn nhiều hơn mấy ngụm chán.

      "Trước kia, ta đúng là cho rằng có chuyện gì để làm, cho tiền lương, nhận cũng xấu hôt. đoạn thời gian này, mặc dù việc nhiều lắm, nhưng cũng nhàn rỗi, đều là chút việc vặt." Thẩm Tân Phúc thấy Tử Tình cười .

      "Biểu ca yên tâm, việc bận chưa đến lúc thôi, còn xin biểu ca đến lúc đó đừng sợ mệt." Tử Tình cười trả lời.

      "Điều này cũng đúng, mảnh lớn như vậy, đầu tiên, người quá ít, muội phu ngươi muốn xây cái thôn trang, chính là thôn trang này hấp dẫn ta, mọi người hiền hòa sống chung. Muội muội đúng là người tốt bụng."

      Lúc này, lão bà của Thẩm Tân Phúc - Ngũ thị cũng dẫn đứa đến, giỡn cùng Tử Tình. Dù sao cũng là chút chuyện quần áo, son, trang sức,.

      "Muội muội có làn da tốt , biết dùng phấn son gì? Ta thường xuyên mua lại cảm thấy nhan sắc đủ, bôi cũng tự nhiên bằng muội muội, cứ như đánh phấn ấy." Ngũ thị hỏi.

      Tử Tình sờ sờ mặt mình, : "Tẩu tử, ta đúng là bôi gì cả, ta cũng dùng bột son gì, tẩu tử cũng biết đấy, ta ra khỏi cửa, lại là người lười, sao mà tự ép buộc mình chứ?"

      Phía nam có khí hậu ướt át, Tử Tình lại trẻ tuổi, cần son bột nước làm gì, nhưng thường xuyên dùng sửa dê rửa mặt, cảm thấy làn da căng bóng, cũng đắp mặt nạ, đơn giản là Tử Tình chỉ cần nằm, tự nhiên có Tiểu Thanh tiểu lam hầu hạ.

      Thấy ánh mắt hâm mộ của Ngũ thị, nghĩ đến Thẩm Tân Phúc, Tử Tình vẫn : "Tẩu tử, bằng, lúc nào ngươi rãnh dùng lòng trắng trứng trộn với ít mật ong, đắp lên mặt, tầm nửa khắc là được. Bình thường ba ngày ta làm lần, chỉ cần kiên trì chắc chắn có hiệu quả."

      , Lâm Khang Bình tìm đến, là trong trang mấy ngày nay rất bận, muốn đưa Tử Tình về trước, Tử Tình nghĩ mình cũng làm xong việc cần làm rồi, ở lại thêm phiền.
      Last edited by a moderator: 20/10/15
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 250: Chu thị cầu hôn

      Trở về nhà, Tử Tình thành thành rửa mặt thay quần áo, lên giường nghỉ ngơi, tiểu Thanh đưa bát canh gà vằn thắn tới, để Tử Tình ăn lót dạ trước chút, mang thai từ sau khi qua ba tháng, lượng cơm Tử Tình ăn nhiều lên trông thấy, thường xuyên cần thêm bữa.

      Tử Tình yên lòng, xưởng xà phòng tuy Lâm Khang Bình định đến kinh thành xây, nhưng chuyện xử lý nước thải là vấn đề khó khăn, tuy công nghiệp cổ đại ít, Tử Tình có thể xả trực tiếp nước thải xuống đất, sống lại từng là người đại, Tử Tình có chút đành lòng làm như vậy.

      Lâm Khang Bình thấy Tử Tình biết suy nghĩ cái gì, liền ngồi xuống bên cạnh Tử Tình, kéo tay Tử Tình : "Tình Nhi là trách ta?"

      Tử Tình lúc này mới hoàn hồn, ghé vào đùi Lâm Khang Bình, : "Ta ngay cả ý tốt của ngươi cũng nhận sao? Vậy ta thành cái gì chứ? Ta là suy nghĩ chuyện xưởng xà phòng, ngươi yên tâm, sau này có chuyện gì, ta ở nhà thử qua rồi, liền giao cho ngươi làm."

      Lâm Khang Bình vuốt mặt Tử Tình, : "Ta ra còn có chút tò mò, trong đầu ngươi còn có thứ tốt gì vậy?"

      "Ngươi cũng biết, ta thích xem tạp thư, ai bảo trí nhớ của ta lại tốt như vậy? Thấy cái gì đều muốn làm thử xem, ngươi cũng vụng trộm mà vui vẻ thôi." Tử Tình cố ý , muốn chuyển hướng chủ đề của Lâm Khang Bình.

      "Đúng rồi, ngày nào đó ta còn muốn An Châu chuyến, A Thổ cùng A Thủy theo ngươi học chế tạo xong, cửa nhà lại phải thay đổi người rồi. Đứa của chúng ta mấy tháng sau cũng muốn sinh, bằng lại cho ngươi thêm hai người nữa đến, Tiểu Thanh cùng Tiểu Lam sử dụng đủ. Tiểu Hồng cùng Tiểu Tử kia bọn chúng cũng bận qua nổi, cũng chỉ hơn."

      Tử Tình vừa nghĩ, cũng là thiếu người, liền gật gật đầu.

      Sau khi ăn cơm chiều, Thẩm thị đỡ Hà thị tới, Tử Tình vừa thấy khẳng định là có chuyện muốn , vội đón hai người tiến vào, : "Nương. Có việc sai người kêu con qua chút là được rồi, tội gì phải tự mình chuyến."

      "Đây cũng phải vừa ăn cơm xong, hóng mát chút sao? Con lại có bầu, tội gì đến ép buộc con. Đúng rồi, đại ca con gửi thư. Con xem." Thẩm thị đưa cho Tử Tình mấy tờ giấy.

      Lần trước lúc Tử Thọ . Nhờ cậy Tử Tình chuyện nữ hài Dương gia, Tử Tình biết ý của Tử Phúc ra sao. Liền lập tức gửi thư hỏi ý tứ của Tử Phúc, đây tới tháng. Hồi đến rồi.

      Ý Tử Phúc là tiên sinh nhìn trúng phẩm tính của nữ hài này tệ. Phỏng chừng tương lai có thể ở lại bên người Thẩm thị, về phần tình huống của gia đình Dương tiên sinh, Tử Phúc cũng biết ít, khó có được là Dương gia có con trai. Đọc sách cũng tệ, ít nhất tương lai đến mức liên lụy đến Tử Thọ.

      "Ý của con là vậy? Tử Thọ ngày kia trở lại rồi. Ta tìm mấy nhà, nhưng biết đến lúc đó có đồng ý xem tướng ." Thẩm thị hỏi.

      "Con cũng tốt, trước khi , vậy mà đến chỗ con đây, cầu con giúp cho , vẫn là thích nữ hài Dương gia. Nương bằng chờ trở về hỏi chút ý tứ của ."

      "Ta muốn , vẫn là xem ý tứ của Tiểu Tam, ta thấy bây giờ Tình nhi cũng trôi qua tệ, tự mình chọn vẫn là muốn là muốn tốt chút, chúng ta lại cần giúp đỡ của nhà ." Hà thị .

      Thẩm thị vừa nghe, cũng phân vân chút, vẫn là chờ Tử Thọ trở về tự quyết định , cùng Tử Tình chơi đùa với đứa , rồi mới rời .

      Ngày tiếp theo, vừa khéo Lâm Phong bắt được mấy con lươn từ trong hồ nước, Tử Tình định lấy sang bên nhà Thẩm thị ăn, tay vịn Tiểu Thanh, Tiểu Lam đỡ Thư Duệ, đoàn trở về nhà mẹ đẻ.

      Vừa vào cửa, Tử Tình vừa buông đồ ra, Chu thị tới cửa, Chu thị nhìn Tiểu Thanh cùng Tiểu Lam chút, Tiểu Lam nhìn lại Tử Tình, thấy Tử Tình khẽ gật đầu, liền kéo Tiểu Thanh mang theo đứa ra ngoài, Hà thị cũng mang theo Tử Vũ ra ngoài, Tử Tình tất nhiên là ngồi chỗ nhúc nhích.

      Chu thị nhìn Thẩm thị cùng Tử Tình chút, : "Nghe trước đây vài ngày đệ muội vẫn nhờ người tìm kiếm nữ hài tử cho Tử Thọ, ta đây vừa nghĩ, cũng phải, Tử Thọ cũng mười bảy rồi, aiz, tại sao chúng ta đều già rồi, bọn cũng lớn lên quá nhanh, lúc này mới có mấy năm, mỗi người đều phải thành thân rồi?"

      Thẩm thị biết ý đồ đến của Chu thị, tiếp lời, chỉ là cười cười.

      Chu thị đành phải thêm: "Thực ra, trong lòng ta nhưng là có suy nghĩ này, đệ muội còn nhớ huynh đệ nhà mẹ đẻ ta chứ? Chính là Cẩu Tể ý, con lớn nhà năm nay cũng mười lăm, dáng vẻ khách khí,( ý tả xinh đẹp ) làm việc cũng tốt, đệ muội nếu tin, có thể hỏi thăm chút, chậc chậc, cũng phải là ta khen chất nữ của mình, phía dưới còn đống đệ đệ muội muội, đều là nàng tay nuôi lớn, rất có khả năng đấy."

      ra là ý tứ này, Thẩm thị trong lòng đúng là buồn cười, lấy quan hệ của nàng cùng Chu thị, chất nữ nhà nàng cho dù là đóa hoa, Thẩm thị cũng thể cho nàng vào cửa.

      "Đại tẩu đùa à? Tử Thọ nhà ta , muốn tìm người có thể đọc sách biết chữ, việc này đúng là được, đa tạ đại tẩu."

      "Ôi, ngươi với ta lúc đó chẳng phải cũng đọc qua sách, cuộc sống cũng trôi qua tệ, còn có nhà Tử Lộc, lúc gả tới đây chẳng phải chữ to cũng biết mấy chữ, cưới vợ này quan trọng là nhân phẩm, biết chữ có thể làm cơm ăn sao? Có thể hầu hạ người nhà có thể vào phòng bếp làm tay đồ ăn ngon mới là đúng." Chu thị chưa từ bỏ ý định, tiếp tục khuyên nhủ.

      "Ngại quá, chuyện này đúng là được, đại tẩu, ta coi trọng mấy nhà rồi, chỉ chờ Tử Thọ về nhà rồi xem tướng." Thẩm thị .

      "Từ xưa chính là lời mai mối, lệnh cha mẹ, ở chỗ nào tùy theo đứa đến hồ nháo, đệ đệ nhà mẹ đẻ ta kia, của cải cũng phải nghèo quá, đệ đệ nhà mẹ đẻ ta là người quản lý phòng bếp trong thôn, năm ăn uống tiệc tùng , nhà ai có việc hiếu hỉ gì, đều phải gói cho phần hồng bao, điều kiện tốt như vậy đệ muội vẫn còn thấy được?"

      "Đại tẩu, ngươi hôm nay chính là thuyết phục như thế nào, cũng là được, việc này thương lượng, Tử Thọ nhà ta muốn tìm người xuất thân từ nhà đọc sách."

      Chu thị thấy Thẩm thị chết sống đồng ý, chỉ phải bất đắc dĩ rời , Tử Tình cùng Thẩm thị cũng đều cho là chuyện này coi như xong. Về nhà còn chê cười nhắc tới với Lâm Khang Bình, Lâm Khang Bình cũng để ý.

      Ai biết tới hai ngày, Thẩm thị nổi giận đùng đùng tìm đến Tử Tình, ra Chu thị còn hết hy vọng, lúc này nha, là muội tử nhà mẹ đẻ nàng, nhà ở phủ An Châu, là biết đọc sách biết lễ, trong nhà hình như là mở cửa hàng gì đó.

      "Con , trong nhà mở cửa hàng , làm sao biết đọc sách biết lễ chứ? Ta
      đồng ý, nàng ngược lại oán giận ta nhiều chuyện, lúc đầu tìm người, đúng biết chữ, nhưng tìm người biết chữ, ta lại ra sức từ chối, ràng chính là khinh thường người nhà mẹ nàng, con , ta dựa vào cái gì mà thấy người nhà mẹ đẻ nàng tốt? Người tốt lành gì, cứ như vậy muốn nhét người vào nhà chúng ta?" Thẩm thị tức giận đến nỗi biết cái gì cho phải.


      Tử Tình bước lên phía trước bưng chén nước cho Thẩm thị, : "Nương quyết định để ý tới nàng thôi, tội gì bận tâm tới những thứ đâu?"


      "Đúng vậy, ta cùng nàng ầm ĩ trận, mấy năm nay chịu bị nàng tức giận, còn tưởng rằng ta dễ bắt nạt à? Chẳng qua là nàng cái người này, ta biết, chỉ sợ lại muốn bố trí chúng ta khắp nơi, rất có ý nghĩa."


      , Lâm Khang Bình tiến vào, thấy vẻ mặt Thẩm thị đúng, vội : "Nương làm sao vậy, ai lại chọc giận nương vậy?"


      "Còn có thể là ai, đại nương ta đấy." Tử Tình xong liền kể lại lần chuyện ngày hôm nay của Chu thị.


      "Nương nhưng đừng tin nàng bậy, tính tình đệ đệ nhà mẹ đẻ của nàng cũng khác nương là mấy, thích chiếm món lợi , người trong thôn đều chướng mắt , nữ nhi nhà có thể tốt chỗ nào? Còn có, hôm nay mới đứa nhà dì ở An Châu này, nếu là tốt, tại sao lần trước đề cập tới? Nơi này chừng là có chuyện gì rồi?" Lâm Khang Bình .


      Tử Tình suy nghĩ chút, Xuân Ngọc đoạn giao rồi, Chu thị chừng muốn kéo gần quan hệ cùng Tăng Thụy Tường, có người nhà mẹ đẻ nàng gả tới, phải dễ chuyện?


      "Còn có thể có chuyện gì, dù sao cũng là vì tiền tài, còn có, thấy chung ta cùng nhà đại ngươi lui tới nữa, lo lắng ngày nào đó chúng ta nhất thời tức giận, cũng cùng nàng náo cứng, nếu có người nhà mẹ đẻ gả tới, cũng phải dễ chuyện chút? là chê cười, ta có chút chuyện ấy đều nhìn ta sống uổng phí đống tuổi này rồi." Thẩm thị .


      Sau khi Thẩm thị , Tử Tình nhìn Lâm Khang Bình : "Nếu đại nương ta cũng có thể lui tới tốt rồi, đáng ghét."


      " bằng ta cũng nghĩ biện pháp thu thập nhà đại cha ngươi lần, trút giận thay nương mình." Lâm Khang Bình nhìn Tử Tình .


      "Vậy còn mau, rốt cuộc có biện pháp gì?"


      "Ngươi nghĩ lại xem, đại cha đại nương đều coi trọng bạc như vậy, bằng chúng ta liền xuống tay từ chỗ này, tìm cách làm cho bọn họ mất khoản lớn, lam cho bọn họ đau lòng khó nhịn hoặc là tìm chút phiền toái cho bọn họ, làm cho bọn họ bỏ tiền trừ tai họa."


      " dễ, có thể làm được mới khó, tính tình này của bọn họ, dễ dàng đào được bạc đâu, ngay cả khi ngươi đào xong cái hố, bọn họ cũng chưa chắc có thể nhảy vào, còn uổng phí công sức của chúng ta."


      "Chuyện này, ngươi cần phải quản, dù sao còn có ta đây, ta chỉ sợ làm lớn quá, đến lúc đó bọn họ đẩy a công bà cho cha mẹ, chúng ta ngược lại thành làm tốt. Lấy hiểu biết của ta với bọn họ, khẳng định là từ chỗ cha mình bù vào." Lâm Khang Bình có chút khó khăn, mức độ này, nên thế nào cho chắc chắn.


      "Ngươi yên tâm , đến lúc đó, ta có biện pháp làm cho bọn họ mở được miệng, ngươi chỉ để ý mà làm . Cho dù để mình nuôi, cũng chẳng qua mấy người chúng ta năm mất hai bạc liền xong việc, vì hết giận, ta cũng nhận vây." Tử Tình xong liền kể cho Lâm Khang Bình lời nàng nghe được khi Điền thị chúc thọ năm ấy, cùng với khi gặp được tất cả đãi ngộ bình đẳng chút trí nhớ cũng cho Lâm Khang Bình.


      "Ngươi sao lại sớm? Nhận những ủy khuất này, còn để cho bọn họ muốn đông muốn tây? Sớm với ta, cũng khiến giống như đại gia, quét sạch thanh danh. Còn thay bọn họ rộng ra. Ngươi yên tâm, ta biết làm như thế nào rồi, ngươi vừa , tiền ở riêng bọn họ ít nhất có vốn riêng năm sáu mươi lượng bạc, rất đáng giận, đều là nhà cái gì vậy? Ta mà thay ngươi thả ra ngụm khí này, ta thực uổng công làm người chồng." Lâm Khang Bình tức giận tới mức muốn cắn răng chửi người.


      Về phần Lâm Khang Bình muốn làm cái gì, phải cân nhắc tốt, mới có thể khiến cho Chu thị giống như nhà Xuân Ngọc, lần vất vả suốt đời nhàn nhã.


      Đương nhiên, cái này phải là chuyện Tử Tình muốn quan tâm, Lâm Khang Bình cũng muốn Tử Tình biết dùng chút thủ đoạn gì mấy sáng sủa.


      Ngày tiếp theo, Tử Lộc cùng Tử Thọ, Tử Hỉ đều nghỉ phép về nhà, Tử Tình vừa vặn qua cùng cả nhà trò chuyện, lúc này, Chu thị lại tới cửa.


      --------

      Chương 251, Tử Thọ đính hôn

      Thẩm thị vừa thấy Chu thị, hơi đau đầu chút, nghĩ rằng, hôm qua phải hai người vừa cãi nhau trận, làm sao mới qua ngày, Chu thị có thể mặt dày tới cửa?

      Chu thị gặp Thẩm thị vội cười : "Đệ muội à, hôm qua là đại tẩu đúng, thần trí hồ đồ, cùng đệ muội ầm ĩ, hôm nay đến riêng để bồi thường cái phải, đệ muội cũng đừng chấp nhặt cùng người tẩu tử thô kệch này."

      Thẩm thị thấy nàng như vậy, chỉ đành phải : "Đại tẩu, hôm qua tính khí của ta cũng là có vài phần tốt."

      Chu thị thấy Tử Thọ ngồi đây, vội cười hỏi: "Tử Thọ, đại nương ngươi năm nay mười bảy rồi, nghe nương ngươi , ngươi muốn tìm nữ hài tốt có tri thức hiểu lễ nghĩa, đại nương ta nha, đúng tìm cho ngươi người, nhà vẫn là ở phủ An Châu phủ, đúng lúc ngươi về nhà, ngày mai ta đưa người đến cho ngươi xem."

      Tử Thọ : "Đại nương, ngươi liền thay ta đưa trở về , nương ta tìm cho ta tốt lắm rồi, cái này cần đại nương quan tâm đâu."

      "Ngươi lại tới dỗ ta, nương ngươi ngày hôm qua còn , tìm mấy người, chờ ngươi trở về xem tướng, có thể thấy được là chưa định xuống, ngươi chỉ cần gặp cháu ngoại của ta, bảo đảm ngươi vừa lòng, vóc người được , tính cách, tính tình cũng tệ."

      "Đại tẩu, phải rồi việc này được, tại sao lại nữa?" Thẩm thị giận tái mặt hỏi.

      "Chính là nha, đại nương, cũng chưa từng nghe thấy nữ oa nhà ai cứ đuổi tới như vậy, ai cũng tưởng là có chuyện gì gặp được người, bằng đại nương tại sao cứ gấp gáp muốn thúc đẩy việc này đến như vậy?" Tử Tình cười hỏi câu.

      "Tử Tình, cũng cũng thể tùy tùy tiện tiện bừa như thế, nhà chúng ta cũng là nhà sạch đứng đắn, ta chẳng qua là thấy thích hợp với Tử Thọ, biết gốc rễ, muốn cháu ngoại của ta chịu khổ." Chu thị trừng Tử Tình .

      "Đại nương, cho dù ngươi đúng là thành đóa hoa, ta cũng chỉ có hai chữ, cần. Ta muốn thư phòng đọc sách." Tử Thọ xong bước .

      "Này, này, đứa này, aiz, muốn thôi vậy. Cháu ngoại nhà ta cũng phải gả được. Dựa vào cái gì lãng phí cho các ngươi." Chu thị xong cũng giậm chân mà .

      Chu thị vừa , Tử Hỉ vội cùng ra ngoài. Chu thị còn tưởng rằng Tử Hỉ tiễn nàng ra về, : " cần tiễn, Tử Hỉ. hài tử ngoan. Chờ tương lai ngươi trưởng thành, đại nương nhất định tìm mối hôn nhân tốt cho ngươi."

      "Đại nương, ta đóng cửa, vừa rồi ra ngoài chuyến. quên đóng cửa, mới cho ngươi vào. Ngươi may mà là ngươi, nếu biết chó mèo nhà ai vào rồi, đuổi dễ, có thể gặp phiền toái rồi." Tử Hỉ bộ nghiêm trang .

      Chu thị nghe xong mặt kéo căng, muốn mắng Tử Hỉ vài câu, lại nhìn thấy khăn đầu Tử Hỉ, vẫn là mắng ra ngoài, cũng quay đầu lại bước .

      "Lúc này nên bớt lo thôi, vẫn còn chưa xong." Thẩm thị thở dài.

      Tử Hỉ lại gọi Tử Thọ ra, Thẩm thị giới thiệu tình huống mấy nhà nữ hài trong tay cho Tử Thọ, Tử Thọ nhìn Tử Tình chút, Tử Tình : "Ngươi nghĩ như thế nào liền tử tế cùng nương, nương ta cũng phải người phân phải trái."

      "Ta đây vẫn còn muốn nữ hài Dương gia, đại ca phải cũng phản đối sao? Ý của cha như thế nào?" Tử Thọ hỏi.

      Thẩm thị có lẽ nghĩ tới Tử Thọ kiên trì như vậy, : "Cha ngươi hôm nay có việc thăm di nương bà bà ngươi rồi, chờ trở về rồi sau."

      "Đúng rồi, đến di nương bà bà, bà nội ta bọn họ thế nào rồi? Đại con thể còn vào nhà chúng ta nhỉ?" Tử Hỉ hỏi.

      "Bà nội ngươi nửa năm nay cũng làm sao ra khỏi cửa, cũng có tới chúng ta, ta cũng đến thăm vài lần, cứ như vậy thôi, vốn thân mình tốt lên chút, ai biết trước Đoan Ngọ, đại ngươi đến chuyến, phủi sạch mấy chuyện hư hỏng nhà nàng, bà ngươi lại bị bệnh. Có thể trách ai? Dù sao cha ngươi lần này , nhất định cho bọn họ vào cửa nhà chúng ta, bây giờ vẫn có chuyện gì, để xem qua năm làm sao mà ngăn cản." Thẩm thị .

      Ước chừng Tử Lộc cùng Tử Thọ hai người năm nay đều phải tham gia thi hương, bởi vậy, Tử Tình cũng rất ít khi về nhà mẹ đẻ quấy rầy hai người bọn họ, Tử Hỉ cũng thường xuyên cùng bọn họ thảo luận học vấn, cũng giống trước đây thường mỗi ngày đều ở nhà Tử Tình, bụng Tử Tình cũng được năm sáu tháng rồi, rất sợ nóng, cũng là dứt khoát thể nào mà ra khỏi cửa.

      Lâm Khang Bình từ trong thành An Châu mang về hai gã sai vặt mười ba tuổi, người tên là Lâm Hưng, người tên là Lâm Vượng, thay thế A Thổ A Thủy làm người gác cổng, chẳng qua là, phần lớn thời gian cùng A Thổ A Thủy bọn họ thay phiên nhau làm xà phòng, nước thải và mấy thứ tinh tinh Tử Tình để cho bọn họ tạm thời đổ vào bờ cát bên sông.

      Nha hoàn cũng mua hai người, đều là mười tuổi, người tên là Tiểu Phấn, người tên là Tiểu Lục, ý Lâm Khang Bình muốn mua người quá lớn, chỉ sợ biết lý do gì bị người ta đuổi ra khỏi nhà, tốt xấu hai đứa này còn hỏi thăm được ràng, là từ nhà trong sạch ra, cha mẹ đều mất, cuộc sống người trong họ nội qua được, mới thể bán đứa . Tử Tình nếu vừa lòng mà , đưa đến Khang trang vậy.

      Tử Tình vừa nghe, cùng thân thế Lâm Khang Bình năm đó tương tự, lại thấy ánh mắt cũng là sạch , chẳng qua là có chút nhát gan, có lẽ là bị đánh quen mắng quen rồi, nhìn thấy Tử Tình lại càng ngừng run run, Tử Tình đành phải phân phó xuống dưới, trước tiên theo Tiểu Thanh Tiểu Lam làm chút việc vặt vãnh, dạy dỗ điều chỉnh vậy.

      Khoảng chừng sau mười ngày qua, Thẩm thị tới tìm Tử Tình, : "Tiểu Tam liền khăng khăng mực nữ hài Dương gia, ý cha ngươi bằng tùy , ngươi đứa này cũng biết giống ai, nhiều lắm, quyết định chủ ý rồi lòng dạ đến cùng."

      "Cứ như vậy, theo , dù sao cuộc sống cũng là của , chuẩn bị khi nào cầu hôn?"

      "Ý cha ngươi làm vào mùa hè này, chúng ta bây giờ làm việc nhà nông, dù sao cũng phải thu chút địa tô, trong nhà nhà cũng thế. Ngày xem tướng hôm đó bằng ngươi cũng chuyến?"

      "Nương, người nhìn xem con mang thai, chỗ nào biết xấu hổ mà ra khỏi cửa, chờ khi bọn họ đến nhà chúng ta, con tránh ở trong phòng nhìn cái là được."

      Thẩm thị nghe xong vỗ tay : "Đúng vậy, ta vậy mà cũng hồ đồ, vậy tuổi tác cũng lớn, cũng hơn bốn mươi rồi."

      "Nương, người cũng già, bà ngoại con vẫn còn tốt đấy, người già cái gì? Đúng rồi, bà ngoại thế nào đến cùng nương?"

      "Con lớn nhà Đại biểu ca nhà Đại cữu con lấy chồng mới thêm ngoại tôn, đón bà ngoại con xem đời thứ năm, mặc dù phải là họ Thẩm thị, tốt xấu gì cũng là người đời thứ năm, cho bà ngoại con xem, cho đứa thêm chút phúc khí. mấy ngày nữa đưa về, cũng tiếng với con." Thẩm thị .

      Tử Tình thế mới biết, tuổi tác người lớn chính là loại phúc khí, Hà thị qua bảy mươi, tính cao tuổi rồi.

      Chuyện của Tử Thọ định rồi xuống rồi, Thẩm thị cũng muốn đưa đẩy nữa, phức tạp, liền bắt tay bắt đầu tìm người làm, Tử Tình lo lắng nàng bận rộn quá, sai Tiểu Lam tới hỗ trợ.

      Nhà ở cách vách nhà tiên sinh cũ của Tử Phúc, có lẽ biết chút tình huống của Tăng gia, cũng là rất vừa lòng với cửa việc hôn nhân này, đường xem tướng thẳng tới, rất là thuận lợi, chính là nhắc tới điểm, lão gia nhà họ quy củ ở nông thôn bên kia, trước thành thân phải đưa số lượng sính lễ nhất định, bạc phải đưa này, bọn họ cũng biết chi tiết của Tăng gia, muốn tám mươi lượng bạc, : "bạc này chúng ta cũng cần, cho đứa để lại áp đáy hòm."

      Thẩm thị nghe xong lời này có chút thoải mái, , Tử Phúc cùng Tử Lộc bên kia, nhà đều có chủ động muốn bao nhiêu bạc sính lễ đưa ra, đều là Tăng gia bên này chủ động đưa, nhà này lại ngược lại, chữ bát (八) còn chưa có chổng đít, đòi sính lễ trước rồi.

      Thẩm thị nhìn Tăng Thụy Tường chút, chỉ đành phải đáp ứng, rồi hai nhà hẹn xong ngày hai mươi tháng sáu đến nhà trai xem tướng, rồi cùng Tử Thọ còn có Tử Lộc chờ mấy người trở về nhà.

      Thẩm thị sau khi trở về đến thẳng Tình viên, Tử Tình thấy sắc mặt Thẩm thị tốt, Tiểu Lục đưa lên ly trà, Tử Tình liền phân phó nàng xuống, Thẩm thị gặp Tiểu Lục lạ mặt, hỏi: "Lần trước đến, hình như thấy chỗ con có thêm người mới, còn hình như chỉ người, làm sao mà người còn chưa đủ sử dụng?"

      "Khang Bình con sắp sinh đứa rồi, sợ hai nha đầu bận rộn qua nổi, Tiểu Hồng cùng Tiểu Tử mỗi người đều có phân công riêng, việc bên người con đủ sức làm, liền lại mua hai người về, bằng nương cũng mua hai người ?"

      "Quên , sau khi Tiểu Tam thành thân, để cho bọn họ tự mua người, nhà ta ít người, ta còn có thể ứng phó vài năm. Đúng rồi, đến Dương gia này, ta đúng là vừa lòng lắm, hai nàng dâu trước, đều có ngày xem tướng muốn đưa ra sính lễ áp đáy hòm, nhà nàng lại ngược lại, cũng có hỏi qua tình huống nhà chúng ta, há mồm đòi tám mươi lượng, ta cũng cùng bọn họ so đo, tám mươi tám mươi , ai bảo Tiểu Tam nguyện ý chứ?"

      "Nương, người xem, người phải thấy may mắn, nhà nàng cầu sớm, chờ sau khi cha mẹ nàng đến nhà chúng ta xem tướng, chỉ sợ chỉ là tám mươi lượng đâu. Mấu chốt là nữ hài tử thế nào?" Tử Tình khuyên nhủ.

      "Đúng vậy, ta cũng nghĩ như thế, dù sao về sau lui tới cũng nhiều, nha đầu kia thấy cũng tệ, chẳng qua là có chút câu nệ, chắc là trong nhà quản giáo rất nghiêm, bằng , Tiểu Tam cũng thể coi trọng nàng. Quên , ta còn phải chuẩn bị tốt mọi thứ, trao đổi canh thiếp còn cần phải có lễ gặp mặt. Định ngày hai mươi rồi, con sang sớm ."

      Thẩm thị xong, trong lòng khoan khoái chút, xem ra, nữ nhi này gả gần vẫn là tốt, bằng , những lời này, cũng biết nên tìm ai để .

      Sáng ngày hai mươi, Tử Tình hẹn Lâm Khang Bình cùng trở về nhà mẹ đẻ, Tăng Thụy Tường vẫn phải mời lão gia tử cùng Điền thị tới, hai nhà Tăng Thụy Khánh cùng Thu Ngọc gọi.

      Tử Tình có mấy tháng gặp bọn họ, nhìn khí sắc còn bằng từ nhà Hạ Ngọc trở về. Nhìn thấy Tử Tình mang cái bụng to tướng, vậy mà có vài phần ngoài ý muốn. Chẳng qua, Điền thị ràng ít rất nhiều, đoán chừng vẫn là có chút mặt mũi bỏ xuống được.

      nhà nhà là khi đồng hồ điểm mười tiếng mới tới được, người đến nhiều, Thẩm thị là có chút nghĩ tới, Dương tiên sinh giải thích , là quy củ bên kia của bọn họ, mấy di nương gì đó đều theo tới nhìn xem, Thẩm thị cũng đành cười cười.

      Tử Tình vừa thấy nhiều người, vội sai Tử Hỉ gọi Tiểu Thanh cùng Tiểu Lam tới hỗ trợ, Tử Tình ở trong phòng ra ngoài, từ trong cửa sổ nhìn tới nữ hài Dương gia, thân váy mùa hè màu tím nhạt tôn lên làn da màu trắng nộn của đối phương, ngũ quan thanh tú, tinh xảo khéo léo, khó trách Tử Thọ chút liền chọn trúng, chẳng qua là quá gầy, ngồi ở chỗ đó càng ngừng lấy tay cuốn góc áo, xem ra là có chút khẩn trương.

      nhà Dương tiên sinh đối với kết quả xem tướng ràng mười phần vừa lòng, nhưng cũng đề xuất muốn thêm tiền sính lễ, Tăng Thụy Tường và Thẩm thị cũng coi như nhàng thở ra, đối phương vẫn còn phải là lòng tham đáy.

      Đổi xong canh thiếp, Thẩm thị thoải mái lấy ra lễ gặp mặt, vòng tay long phượng trực tiếp đeo tay nữ hài Dương gia, còn có bốn thước vải, hôn của Tử Thọ coi như định xuống, Tử Tình vừa thấy miệng Tử Thọ, cứ cười toe toét như vậy, Thẩm thị thấy như vậy, chỉ tiếc rèn sắt thành thép đâm vào đầu , : "Nhìn ngươi chỉ có chút tiền đồ này."
      Last edited by a moderator: 20/10/15
      Phong Vũ Yênhuyendo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :