1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Cuộc hôn nhân ấm áp - Túy Hậu Ngư Ca (Hoàn)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 47

      Edit: Song Linh
      Beta: An Bi Nhi


      Buổi tối, lúc Thiệu Thành Hi về đến nhà là mười hai giờ nửa đêm, vừa lấy chìa khoá mở cửa xong, bước vào phòng thấy mẹ Thiệu thò đầu từ trong phòng ngủ ra: “Sao con về muộn thế? ăn cơm chưa?”

      Thiệu Thành Hi đặt chìa khoá xe xuống, gật đầu: “Con ăn rồi, sao mẹ còn chưa ngủ?”

      “Mẹ ngủ được giấc rồi tỉnh dậy, đúng lúc nghe thấy tiếng con về.”

      “Vâng.” Thiệu Thành Hi gật đầu: “Con ngủ trước đây, mẹ cũng nên ngủ sớm .” xong liền về phía phòng ngủ của mình.

      “Cái đó cái đó…” Mẹ Thiệu ngập ngừng với bóng lưng của .

      “Dạ?” Thiệu Thành Hi liền quay đầu lại: “Có chuyện gì sao mẹ?”

      Mẹ Thiệu như muốn gì rồi lại thôi, cuối cùng xua tay: “ sao, sao, con ngủ , mau .” Sau đó mới đóng cửa phòng mình lại.

      Lông mày Thiệu Thành Hi khẽ nhếch lên, mở cửa phòng ngủ của mình rồi vào, theo thói quen đưa tay bật điện.

      Ánh đèn chói mắt làm người ngủ say giường nhíu mày lại, đưa hai tay lên che mắt rồi trở mình vùi đầu vào gối.

      Thiệu Thành Hi nhìn ôm chăn ngủ ngon lành giường mình mà có chút kinh ngạc.

      Người giường giật giật, lăn qua lăn lại, mơ mơ màng màng mở mắt ra, mông lung : “ về rồi.”

      Đôi mắt Thiệu Thành Hi hơi tối lại, bỗng nhiên trong lòng cảm thấy rất vui vẻ.

      Tâm trạng lơ lửng mấy ngày nay lập tức rơi xuống đất.

      Hàng Tiểu Ý cố gắng mở mắt ra, nhưng phát việc này đối với quá khó, nên dứt khoát từ từ nhắm hai mắt lại rồi lăn vài vòng giường, áo ngủ bị lỏng ra để lộ mảng da trắng như tuyết.

      Mắt Thiệu Thành Hi híp lại nguy hiểm, bước đến trước giường, đưa tay kéo cái áo ngủ rộng thùng thình người : “Thứ em mặc người là cái gì vậy?”

      Hàng Tiểu Ý đẩy cái tay làm loạn của ra, từ từ nhắm mắt lại, hiển nhiên là chưa tỉnh ngủ, năng lộn xộn: “Lúc cơm nước xong xuôi khá muộn rồi, mẹ lo lắng em về nhà mình an toàn nên bảo em ngủ lại đây, nhưng mà em mang theo quần áo, mẹ thấy vậy liền tìm áo ngủ trước kia của đưa cho em mặc.”

      “Ừ, xấu!” Thiệu Thành Hi chê bai.

      “Ừ, áo ngủ của đúng là xấu !” Hàng Tiểu Ý phản bác lại.

      Thiệu Thành Hi nhìn bộ dáng mê ngủ của , rốt cuộc nhịn được cúi người hôn cánh môi đỏ thẫm của cái, lại còn gặm gặm cắn cắn mấy cái: “Hàng Tiểu Ý, em biết cách trêu chọc với !”

      Hàng Tiểu Ý thấy đau, liền đẩy mặt ra, lật người: “Em biết rồi, ngủ ngon.”

      Thiệu Thành Hi khẽ cười, nhéo nhéo chóp mũi tinh xảo của , cầm áo ngủ vào phòng tắm.

      Tắm rửa xong bước ra, Thiệu Thành Hi trèo lên giường nằm xuống cạnh , cố gắng kéo cái gối của mình từ trong ngực ra, Hàng Tiểu Ý nhíu mày, nhích thân thể về phía trước, dính chặt vào lồng ngực , thò tay ôm lấy tấm lưng cường tráng kia.

      Thiệu Thành Hi nhàng ôm lấy , tắt đèn , trong bóng tối mùi sữa tắm dịu làm đầu óc thư giãn hơn chút, nằm trong ngực , ngoan ngoãn nghe lời giống con mèo , lại đặc biệt khiến cho cảm thấy chân , lâu như vậy rồi, vẫn ở đây, tốt!

      Bàn tay lớn nhàng nắm lấy bàn tay phải đặt lồng ngực mình, chậm rãi xoa cổ tay bị thương của , mặc dù có đồng hồ và vòng tay ngăn cách nhưng vẫn cảm nhận được ấm áp của làn da .

      Cơ thể Hàng Tiểu Ý chợt cứng ngắc, bàn tay nhàng vuốt tóc , tay kia nắm lấy cổ tay nhàng đưa đến gần môi hôn lên, mang theo luyến tiếc muốn xa cách.

      Đôi môi ấm áp lưu lại dấu ấn nóng bỏng da, dường như đốt cháy da của , cũng giống như xoá vết sẹo xấu xí kia vậy, giây phút này Hàng Tiểu Ý cảm thấy rất an toàn, là bởi vì có bên cạnh nên mới an tâm.

      xin lỗi.” Thiệu Thành Hi khàn khàn ra lời xin lỗi, trong giọng kia mang theo đau lòng, áy náy, xót xa, ân hận.

      Năm ngày, bọn họ gặp mặt năm ngày, phải là muốn nhìn thấy , ràng là cam lòng được thấy, giận , chỉ là muốn cho thời gian để bình tĩnh lại mà đến gặp .

      “Em cũng xin lỗi.” Hàng Tiểu Ý nằm trong ngực buồn rầu trầm giọng .

      Thiệu Thành Hi ôm chặt vào lòng, ngừng hôn tóc .

      Giây phút này nắm lấy tay , cuối cùng cũng có thể đối diện với bằng toàn bộ bản thân.

      Giây phút này hôn lên vết sẹo của , có nghĩa là mọi chuyện đều qua, lại trở lại là Thiệu Thành Hi trước kia, cũng trở lại là Hàng Tiểu Ý trước kia.

      Quanh quẩn lại, chia chia hợp hợp, cuối cùng bọn họ cũng trở về như trước kia.

      mấy ngày rồi em chưa gội đầu, cẩn thận trúng độc.” Hàng Tiểu Ý cố ý
      [​IMG]
      Sweet you, hirari, Phương Lăng4 others thích bài này.

    2. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 48


      Edit: An Bi
      Beta: Song Linh

      Thiệu Thành Hi ngủ tiếp, Hàng Tiểu Ý dựa vào đầu giường chơi điện thoại, nhìn thấy scandal của Hàng Vũ Hằng, chuyện Thiệu Thành Hi giải quyết xong rồi, tiếp theo phải đối phó với Hàng Vũ Hằng, nghĩ đến Hàng Vũ Hằng, Hàng Tiểu Ý lại thấy đau đầu.

      Tùy tiện lướt xem tin tức, liền thấy video có hơn vạn bình luận, bởi vì kết nối wifi, nên video liền tự động phát, nội dung đó khiến Hàng Tiểu Ý há hốc miệng, kinh ngạc trừng lớn mắt.

      Đoạn video là việc thím ba đánh nhau với Đường Tư trong quán cà phê, bị người ta quay rồi đăng lên mạng.

      dùng tay khép miệng há hốc vì kinh ngạc, Thiệu Thành Hi ngồi dậy, ngẩng đầu lên: “Em xem gì mà biểu cảm phong phú thế.”

      Hàng Tiểu Ý đưa điện thoại cho xem: “Đường Tư, Đường Tư, với thím ba của em….” Hàng Tiểu Ý mở video, trong đó phát ra tiếng dì hai vô cùng tức giận chửi rủa.

      Thiệu Thành Hi liếc qua, quan tâm xuống giường mặc quần áo: “Ừ, lần này thím ba chịu áp lực rất lớn, mấy ngày nữa chúng ta đến thăm thím, tặng thím bộ đồ trang điểm cao cấp.”

      Hàng Tiểu Ý ngồi thẳng dậy, nhìn : “Sao em lại phát ra ngạc nhiên, hiếu kì chút nào thế?”

      Thiệu Thành Hi mặc xong áo sơ mi, vắt cà vạt lên cổ quay người lại, vẫy tay với : “Lại đây, thắt cà vạt cho .”

      Hàng Tiểu Ý bò tới, đứng dậy kéo cà vạt, dùng sức nắm chặt, trừng mắt nhìn : “Thiệu Thành Hi, .”

      Nhìn nắm chặt cà vạt, Thiệu Thành Hi ôm gáy hung hăng hôn , mơ hồ : “ thở được, cho chút dưỡng khí.”

      Hàng Tiểu Ý đẩy ra: “ làm em vội muốn chết rồi, mau …”

      hiệu Thành Hi tự thắt cà vạt, khẽ nhếch mày : “Video này đăng lên từ mấy hôm trước, xem rồi.”

      “Xem rồi? Sao với em chuyện quan trọng như thế?” Hàng Tiểu Ý ngạc nhiên.

      Thiệu Thành Hi nhìn ngốc trước mặt, “Điều này còn phải hỏi sao, dùng đầu ngón chân cũng đoán được chuyện này là thế nào, lại , trước đó, lần đầu tiên, vì chuyện của Đường Tư, phải em qua với à, em cho rằng ai cũng ngốc như em sao?"

      Hàng Tiểu Ý trừng mắt nhìn, bỗng nhiên nghĩ có khi bản thân mình ngốc .

      “Đúng rồi, Liêu Phàm là họ của Đường Tư sao?”

      “Sao biết vậy?” Hàng Tiểu Ý lại mở to mắt nhìn.

      Thiệu Thành Hi nhìn , hai người đối mặt hơn mười giây, cuối cùng nhịn được vuốt tóc : “ ngốc…”

      Chẳng lẽ nghĩ rằng năm ngày nay làm gì, bị người ta bắt nạt như thế mà vẫn phát ra.

      Sao Liêu Phàm lại đột nhiên vạch trần vết sẹo của trước mặt mọi người, hơn nữa lại lời khó nghe như vậy? Tất cả đều do video bị đăng lên mạng rồi, Đường Tư bị mất hết mặt mũi trước người nhà và bạn bè, trong lòng hận Hàng Tiểu Ý, nên nhờ họ của mình trả thù Hàng Tiểu Ý thôi.

      Thiệu Thành Hi vừa phân tích cho , Hàng Tiểu Ý liền bừng tỉnh nhận ra, ra là thế, lúc ấy cũng nghi ngờ chuyện này có liên quan đến Đường Tư, nhưng bởi vì những hôm đó vội dỗ dành Thiệu Thành Hi, nên quên mất chuyện này.

      “Được rồi, ăn cơm thôi, chuyện này em đừng nghĩ nhiều.” Thiệu Thành Hi bế từ giường xuống đất.

      Hàng Tiểu Ý ôm vai : “ định làm gì vậy?”

      Thiệu Thành Hi cúi xuống nhìn : “Em muốn biết sao?”

      Hai người lại nhìn nhau hơn mười giây, Hàng Tiểu Ý lắc đầu: “Được rồi, hay là đừng , cứ tự làm .” Đối với Đường Tư, vừa tức vừa hận, lại tìm ra biện pháp thích hợp, vừa đánh vừa mắng sao? Thím ba làm rồi, nên mới có kết quả như vậy.

      Nếu Thiệu Thành Hi nguyện thay gánh vác, liền vui vẻ tự tại thôi.

      Thiệu Thành Hi xoa đầu : “Ngoan, người thông minh là người biết quý trọng bản thân.”

      Sau khi hai người ăn sáng xong, Thiệu Thành Hi đưa làm, đường làm, Hàng Tiểu Ý chuyện Hàng Vũ Hằng, đặc biệt oán giận nhìn Thiệu Thành Hi: “ xem em phải dỗ ba như thế nào? cho em ý kiến chứ?”

      Thiệu Thành Hi liếc cái: “Sao lúc em dỗ dành , mặt em buồn bã như thế?”

      Hàng Tiểu Ý tức giận nhéo cánh tay cái: “Đến ba em mà cũng ghen, phải em dỗ dành trước sao?”

      Thiệu Thành Hi cười: “Đó là bởi vì Hàng Vũ Hằng ở trong đoàn làm phim, tay em ngắn với tới, nên mới dỗ dành trước.”

      Hàng Tiểu Ý khinh thường biểu cố tình gây của : “Cuối cùng có cho ý kiến hay ?”

      Thiệu Thành Hi hừ tiếng: “.”

      Hàng Tiểu Ý nghiêng đầu nhìn phía bên ngoài xe, giả vờ thở dài: “Ai, lòng người dễ đổi….”

      Thiệu Thành Hi cười, “Hàng Tiểu Ý, đừng giả vờ với , tan làm tới đón em, đưa em về nhà để em lấy quần áo.”

      Hàng Tiểu Ý ngửa đầu nhìn trần xe: “ muốn chuyện với người hẹp hòi.”

      Đúng lúc đến cửa công ty, Thiệu Thành Hi dừng xe bên cạnh, với tay sang: “Lại đây, cho xem lòng người rộng lớn thế nào.”

      Hàng Tiểu Ý như bị điện giật, đẩy tay ra, tháo dây an toàn ra, nhảy xuống xe, mặt đỏ bừng lườm : “ biết xấu hổ…”

      Thiệu Thành Hi nhướng mày: “Thực ra, chuyện đó cần lúc nào cũng ra, thêm nữa da mặt cũng mỏng được.”

      Hàng Tiểu Ý lại lần thua người mặt dày như , lầu bầu tiếng rồi xoay người .

      Thiệu Thành Hi xuống xe, gọi , Hàng Tiểu Ý trở lại: “Còn việc gì nữa, em chào đón đâu.”

      Thiệu Thành Hi đưa cái thẻ tín dụng: “ phải hết tiền rồi sao? Cầm tấm thẻ này .”

      Hàng Tiểu Ý cảnh giác nhìn : “Sao bỗng nhiên lại cho em thẻ tín dụng? Cảm giác như mình được bao nuôi vậy.”

      Thiệu Thành Hi bên ngoài cười nhưng trong lòng cười: “Công ty có mười bình hoa rỗng, phiền em giúp mua hoa cắm vào.”

      Hàng Tiểu Ý đột nhiên nở nụ cười, cười đến run rẩy hết cả người: "Xấu hổ chết mất, em cũng biết mà, trong nhóm Wechat của công ty các truyền tai nhau đến điên rồi, tổng giám đốc của họ bị trêu chọc, tổng giám đốc của họ còn phát sóng trực tiếp đường dây nóng nữa, hahaha..."

      Thiệu Thành Hi đen mặt: “Sao em biết?”

      Hàng Tiểu Ý phát ra, cười đến chảy nước mắt: “Ha ha ha ha, thư kí Vương thêm em vào nhóm Wechat đó rồi…”

      xong câu này, Hàng Tiểu Ý cảm thấy khí xung quanh đột nhiên lạnh xuống, liền lùi vài bước, xoay người bỏ chạy: “.. Em làm trước đây, bye bye..”

      Thiệu Thành Hi đứng nguyên tại chỗ, cười lạnh: “Thư kí Vương, được lắm…”

      *

      “Hắt xì…” Hàng Vũ Hằng hắt hơi cái.

      “Cắt…” Đạo diễn hô: “Vũ Hằng cậu khỏe lắm, hôm nay cậu diễn đến đây thôi, mai tiếp tục.”

      Hàng Vũ Hằng nhéo mũi tới chỗ nghĩ, ngồi xuống ghế, Diệp Hà đưa nước cho : “ Hằng, uống chút nước .”

      Hàng Vũ Hằng xua tay: “ uống, Đồng Tâm đâu?”

      Diệp Hà chỉ Đồng Tâm vui vẻ nhìn người khác quay phim cách đó xa: “Kia ạ.”

      Hàng Vũ Hằng tức giận : “Gọi ấy qua đây.”

      Diệp Hà gọi Đồng Tâm đến, Đồng Tâm nhìn Hàng Vũ Hằng sầm mặt, sau khi tìm thấy quạt liền quạt mát cho : “Có chuyện gì vậy, Hàng sư huynh?” Sau lần Hàng Vũ Hằng giới thiệu giáo viên dạy nhạc cho , liền bắt phải trả ơn .

      Đúng lúc địa điểm thi đấu của và địa điểm quay phim của cùng thành phố, nên trừ thời gian luyện hát, Đồng Tâm kiêm luôn chức trợ lí của .

      Hàng Vũ Hằng miễn cưỡng liếc : “Tiểu Tâm Nhi, cảm thấy có người xấu sau lưng .”

      Đồng Tâm gật đầu đồng ý: “Ừ, người đắc tội chắc chắn ít.”

      Hàng Vũ Hằng cười lạnh: “Tiểu Tâm Nhi, sao cảm thấy lá gan của em càng ngày càng lớn thế?”

      Đồng Tâm cười nịnh: “Lá gan của em luôn rất lớn mà.”

      Hàng Vũ Hằng hừ tiếng, đứng lên: “Thu xếp , trở về khách sạn.

      Hai người tiến vào xe, Hàng Vũ Hằng bỗng nhiên xoay người nhìn Đồng Tâm ngồi cạnh : “Em xem, sao con bé Hàng Tiểu Ý vẫn có tin tức gì thế? Chẳng lẽ nó coi ra gì?”

      Đồng Tâm chột dạ nghiêng đầu, lúc xảy ra chuyện, Tiểu Tiểu liền gọi điện cho , hỏi ý kiến của , lại đề nghị Tiểu Tiểu nên đợi vài ngày cho nguôi giận.

      “Bây giờ chắc Tiểu Tiểu nghĩ cách đền bù cho , đừng nóng vội, đừng vội.”

      Hàng Vũ Hằng nhíu mày, “Chẳng nhẽ hơi quá đáng? Em xem cái tên Thiệu Thành Hi kia còn đánh , lúc ấy nóng giận, nghĩ được nhiều, trước phải xả giận rồi mới , bây giờ nó chỉ cần cho lối thoát, liền ra, điều này mà con tiểu quỷ như nó cũng biết sao?”

      Đồng Tâm cúi đầu, còn nghĩ rằng đối phó với rất khó, và Tiểu Tiểu bàn đối sách cả buổi, hóa ra dễ dỗ như thế, biết vậy liền để Tiểu Tiểu dỗ dành cho xong, đỡ phải ngày nào cũng theo sau lời tốt đẹp về Tiểu Tiểu.

      Như vậy lát nữa trở về phải gọi cho Tiểu Tiểu.

      Diệp Hà cầm cái bánh ngọt đến, đưa cho Đồng Tâm: “ Hằng, bánh ngọt của đây.”

      Hàng Vũ Hằng gật đầu, ý bảo Đồng Tâm mở ra, “Đói rồi, ăn điểm tâm trước .”

      Sau khi Diệp Hà lên xe, xe khởi động, Đồng Tâm đứng cạnh bàn , cắt bánh cho .

      người qua đường, xe phanh gấp, Đồng Tâm đứng vững ngã về phía Hàng Vũ Hằng, Đồng Tâm tay cầm dao, tay cầm bánh ngọt, vì tránh dao gọt trái cây đâm vào Hàng Vũ Hằng, chỉ có thể giơ tay ngã thẳng xuống, đầu áp đầu, môi chạm môi, dao gọt trái cây đâm vào ghế da đằng sau Hàng Vũ Hằng, bánh ngọt trong tay dính vào ghế ngồi.

      Tài xế thò đầu ra mắng vài câu, lại khởi động xe tiếp.

      Hàng Vũ Hằng đẩy đứng lên, chống nạnh: “Mẹ kiếp, ai có mắt thế, đường có quan tâm đến tính mạng của mình hay .”

      Đồng Tâm che miệng sững sờ ngồi tại chỗ, ánh mắt trì trệ, xấu hổ đến mức mặt đỏ như muốn chảy máu.

      Hàng Vũ Hằng bên cạnh liếc cái, nhíu mày: “Là nụ hôn đầu tiên à?”

      Đồng Tâm chậm rãi ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nghi ngờ của , hai tay lấy bánh ngọt rơi xuống đất bôi vào mặt Hàng Vũ Hằng.

      “Ngọa tào (*)....” Tay chân Hàng Vũ Hằng luống cuống lau bánh ngọt mặt, khuôn mặt trắng bóng lộ ra đôi mắt đen lườm Đồng Tâm: “Em hãm hại .”

      (*) khó vào đời, câu cửa miệng của dân làm khi gặp khủng hoảng kinh tế

      Đồng Tâm phản ứng lại, cười gượng lau sạch bánh ngọt mặt : “... Ha ha, ha ha, nghe bánh ngọt có tác dụng làm đẹp, làm đẹp…”

    3. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 49

      Edit: Song Linh
      Beta: An Bi Nhi


      Nhận được mật báo của Đồng Tâm, tự tin của Hàng Tiểu Ý tăng gấp đôi, quyết định thử phá bỏ phòng tuyến của Hàng Vũ Hằng lần.

      Hai ngày sau trận đấu, Hàng Tiểu Ý vừa gặp Đồng Tâm, quyết định thăm dò tâm tư Hàng Vũ Hằng phen.

      Khi chuyện này với Thiệu Thành Hi, Thiệu Thành Hi chỉ hừ hai tiếng cho có lệ, tỏ vẻ tâm cam tình nguyện cùng .

      Mẹ Hàng nấu rất nhiều thức ăn cho mang theo, đau lòng : “Thằng ba tham ăn như vậy, biết đoàn làm phim có cho ăn uống đầy đủ nữa.”

      Hàng Tiểu Ý im lặng gì, trong lòng thầm gào thét, đời này người có khả năng bỏ đói Hàng Vũ Hằng chỉ sợ chưa xuất thôi.

      Nhờ có Đồng Tâm làm nội gián mà sau khi Hàng Vũ Hằng trở về khách sạn, vừa mở cửa ra, thấy khuôn mặt tươi cười sáng lạn của Hàng Tiểu Ý cùng với khuôn mặt đen sì của Thiệu Thành Hi.

      Hàng Vũ Hằng nghiêng đầu giấu sung sướng trong mắt, lúc sau mới đổi thành gương mặt lạnh như tiền, lướt qua Hàng Tiểu Ý bước vào bên trong, hết sức cố gắng để làm cho mình trông ngầu: “Em tới làm gì?”

      Mùi thơm của thức ăn trong phòng làm dạ dày người ta sôi ùng ục, Hàng Vũ Hằng thấy những món ăn ngon được dọn sẵn ở bàn, đôi mắt bỗng sáng lên, bụng nhịn được đánh trống vài cái.

      Thiệu Thành Hi kiêu ngạo ném cho cái nhìn khinh bỉ, còn Hàng Vũ Hằng trợn trắng mắt để tỏ thái độ khinh thường.

      Mắt thấy Hàng Vũ Hằng ngồi xuống, Hàng Tiểu Ý đặc biệt chân chó xích lại gần, xoay người với vận tốc chín mươi km/h, rất chân thành xin lỗi: “ ba, xin lỗi, bây giờ em nghiêm túc giải thích mọi việc cho , mong tha thứ cho em.”

      Hàng Vũ Hằng hừ hai tiếng rồi nở nụ cười, miễn cưỡng dựa người vào ghế sa lon: “Đây là gặp mặt lần cuối sao?”

      Gặp mặt lần cuối, gặp mặt lần cuối, gặp mặt lần cuối...

      Trong lòng Hàng Tiểu Ý và Đồng Tâm sắp phát điên rồi.

      Thiệu Thành Hi ngồi cái ghế sa lon khác cười xuỳ: “ là lời của kẻ biết sợ làm nghìn người gục ngã.”

      Hàng Vũ Hằng lườm , nổi điên gầm lên: “Hàng Tiểu Ý, cho biết, sao em có thể dỗ dành được tên gia hỏa Thiệu Thành Hi này?”

      Hàng Tiểu Ý nhìn bùng nổ, vội vàng tiếp lời: “Em rất qua loa với ấy, ba, chỉ cần tặng hoa cho ấy là xong, còn đối với , em chạy từ xa đến như thế, rất có thành ý đấy.”

      “Qua loa?”

      “Tặng hoa?”

      “Hàng Tiểu Ý, em ràng xem nào.”

      “Tại sao được tặng hoa?”

      Hai người trăm miệng như , cùng với hai cặp mắt tức giận bốc hoả nhìn chằm chằm, đầu Hàng Tiểu Ý đau, biết vậy mang Thiệu Thành Hi đến đây, ở đây phải gây thêm phiền phức cho sao?

      Nhìn Thiệu Thành Hi với ánh mắt cảnh cáo, ý là nếu dám… phá huỷ chuyện tốt của , còn lâu mới tha thứ cho , Thiệu Thành Hi hừ tiếng rồi nhắm mắt lại, biểu lộ khinh thường đối với .

      Đồng Tâm chạy vào trong phòng rồi ôm ra bó hoa hồng đỏ chói mắt, Hàng Tiểu Ý nhận lấy rồi đưa cho Hàng Vũ Hằng: “Đây, ba, đây là quà chuẩn bị cho .” May mắn là sớm chuẩn bị.



      Hàng Vũ Hằng nhìn bó hoa kia, bộ dáng cao ngạo chê bai: “Em cũng đưa bó hoa như thế này cho Thiệu Thành Hi?”

      ấy chỉ có mười chín bông thôi, còn có tận chín mươi chín bông mà, ở đây có thêm tầng hoa đó.” Hàng Tiểu Ý đoán tâm trạng của .

      Quả nhiên, lập tức mặt mày Hàng Vũ Hằng hớn hở, phóng mị nhãn với khuôn mặt đen sì của Thiệu Thành Hi.

      “Ai nha nha, em , mới vài ngày gặp thôi mà ba rất nhớ em đó!” Lập tức Hàng Vũ Hằng thay đổi gương mặt phù hợp, vui sướng bắt đầu ăn thức ăn do mẹ Hàng làm được mang tới, vẫn quên mời Đồng Tâm vẫn đứng bên cạnh xem trò vui: “Mau đến đây, Tiểu Tâm Nhi, gia thưởng cho em…”

      Đồng Tâm im lặng lườm , con người này đúng là có đạo đức mà.

      Trong lòng Hàng Tiểu Ý thở phào nhõm, quay đầu cười cười, đúng lúc thấy khuôn mặt đầy oán niệm cùng buồn bực của Thiệu Thành Hi, vội vàng chạy đến, giọng : “Hoa cho là dùng tiền của em, hoa cho ấy là tiền của , có hiểu ?”

      Thiệu Thành Hi suy nghĩ lát, cảm thấy có thể miễn cưỡng chấp nhận, nhưng lại há mồm chuẩn bị đả kích Hàng Vũ Hằng, Hàng Tiểu Ý thấy vậy liền hoảng hốt, nâng mặt lên rồi kéo về phía mình, giọng năn nỉ: “Xin đó, đừng , đừng mà…”

      Thiệu Thành Hi nhìn khuôn mặt nhắn nhăn nhó, ôm vào lòng, bình thản liếc : “Em định báo đáp kiểu gì đây?”

      muốn em báo đáp thế nào?” Hàng Tiểu Ý thả lỏng thân thể dựa vào người .

      gì em cũng nghe sao?” Thiệu Thành Hi híp mắt lại, trong mắt loé lên ánh sáng.

      Hàng Tiểu Ý cảm giác đây phải việc tốt lành gì, nhưng vẫn mang tinh thần chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nhắm mắt lại, giọng chắc chắn đưa ra quyết định, hào khí xuyên thủng trời cao: “Tuỳ quyết định.”

      Thiệu Thành Hi bên tai vài câu, Hàng Tiểu Ý giống như bị bỏng mông nhảy ra xa ba bước, chỉ vào , lắp bắp : “, , biết xấu hổ…”

      Thiệu Thành Hi chế giễu: “Tiểu Tiểu, rồi, cơ bản là có mặt mũi.”

      “Ôi~ Sao bây giờ chúng ta giống như... hôn nhau như vậy.” Hàng Vũ Hằng được ăn ngon vừa lên tiếng vừa gắp lên miếng thịt kho tàu, vừa đứng dậy bước đến trước mặt Thiệu Thành Hi, tay vây Thiệu Thành Hi ghế sa lon, cúi đầu giống như muốn hôn : “Đến đây, Tiểu Hi Hi, ngoan ngoãn nghe lời… Gia thưởng cho cậu..”

      Thiệu Thành Hi chịu nổi liền quay đầu tránh xa đầu của , nhìn thoáng qua, liền lấy tư thế nhanh như chớp khiến miếng thịt kia lời từ biệt với đôi đũa, miếng thịt có màu sắc tươi đẹp khiến người khác chảy nước miếng còn chưa kịp ăn ấy nằm gọn mũi Hàng Vũ Hằng với tư
      [​IMG]
      Phong nguyet, Sweet you, Phương Lăng3 others thích bài này.

    4. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      CHƯƠNG 50


      Edit: An Bi
      Beta: Song Linh

      Thiệu Thành Hi lại gần nửa đêm mới trở về, vừa mở cửa phòng ngủ ra nghe thấy: “ có phụ nữ bên ngoài sao?”

      Trong bóng đêm, giọng u càng thêm dọa người, Thiệu Thành Hi nhíu mày, bật đèn lên, liền thấy Hàng Tiểu Ý tóc tai bù xù ngồi khoanh chân giường, đôi mắt u oán nhìn .

      Thiệu Thành Hi cởi áo khoác âu phục treo lên giá, tới, buồn cười nhìn : “Có chuyện gì vậy, em định dọa chết sao? Định thoát khỏi hả?”

      Hàng Tiểu Ý rảnh để đùa với , thoáng cái nhảy bật dậy giường, đến trước mặt , vẻ mặt đau khổ: “Thành Hi, em mập, mập, mập!!!”

      “Mập?” Thiệu Thành Hi nghe vậy ngửa đầu nhìn từ xuống, áo ngủ rộng thùng thình lộ ra dáng người hấp dẫn: “Sao nhìn ra?” Bây giờ với trước kia khác nhau mà.”

      Hàng Tiểu Ý đứng giường nên vị trí cao hơn rất nhiều, nhìn , vẻ mặt buồn rười rượi kéo áo ngủ: “ nhìn bụng em này, hai bên toàn thịt…”

      Thiệu Thành Hi giơ tay ra chọc, vẻ mặt khó hiểu: “ phải rất tốt sao, đâu có béo? muốn thịt em muốn thành bộ xương khô hả?”

      Hàng Tiểu Ý oán giận đẩy bàn tay vẫn vuốt ve bụng : “ có biết đối với người phụ nữ, béo đáng sợ thế nào ?”

      Thiệu Thành Hi tự giác ôm đến trước mặt, hôn cái vào bụng : “Có sao? cảm thấy phụ nữ mập chỉ cần chồng chê là tốt rồi, giữ dáng phải cho chồng mình ngắm sao?”

      Hàng Tiểu Ý nhịn được liếc : “Thiệu Thành Hi, có phải bị ung thư thẳng nam ?”

      Lần này, Thiệu Thành Hi ngơ ngác: “Ung thư thẳng nam là cái gì?”

      “Có phải là nơi nào đó luôn dựng thẳng lên mềm được nên gọi là ung thư hả?” Thiệu Thành Hi băn khoăn nghĩ: “Trong y học gọi tình trạng này là ăn phải xuân - dược.”

      Hàng Tiểu Ý sắp phát điên, thực trong đầu đàn ông ngoài thứ đó ra còn gì khác sao?

      nhịn được vuốt trán, Hàng Tiểu Ý đẩy mặt ra: “Ngài Thiệu, mời tắm, bây giờ bổn tiểu thư cảm thấy chuyện với ngài làm giảm chỉ số thông minh của mình.”

      Thiệu Thành Hi đột nhiên ôm chặt , đến phòng tắm: “ phải em mình mập sao, hoạt động chút có lợi để giảm béo nào.”

      Hàng Tiểu Ý phản kháng có hiệu quả, đành tiến hành vận động giảm béo.

      Lúc Thiệu Thành Hi ôm ra ngoài, Hàng Tiểu Ý sắp nhũn thành bùn rồi, Thiệu Thành Hi hôn lên môi cái, nhàng : “Nhưng Hàng Tiểu Ý, phát hình như em mập , chỗ khác biết, ít nhất ngực lớn hơn rồi.”

      Hàng Tiểu Ý muốn so đo với , há miệng cắn cái: “Em mập ngực lớn trước, đương nhiên gầy ngực cũng trước.”

      Thiệu Thành Hi khẽ nhếch lông mày: “Đúng ? vẫn cảm thấy là do tác động vào.” Lời có chút mập mờ.

      Vì vừa trải qua vận động mạnh, đầu Hàng Tiểu Ý hơi ngốc, cả buổi mới hiểu được ý của Thiệu Thành Hi, nhịn được hung hăng cắn bả vai cái.

      Thiệu Thành Hi xoa đầu : “Lại cấu lại cào, người ta biết còn tưởng nuôi mèo.”

      Hàng Tiểu Ý trốn vào trong chăn, xoay người đưa lưng về phía , thể bất mãn của mình, thực ra mặt đỏ như cua luộc rồi, bởi vì lưng đều là vết cào, từng vệt dài.

      giường, Thiệu Thành Hi nhàng thổi hơi bên tai , giọng khàn khàn gợi tình: “Nhưng tiếng kêu của em, khiến cho người ta…”

      Chưa xong, Hàng Tiểu Ý ngồi dậy, cầm gối đầu đánh : “Thiệu - Thành - Hi…”

      Thiệu Thành Hi bắt được gối của , đối diện với khuôn mặt nhắn đỏ bừng của , ngày mệt mỏi, nhưng khi nhìn thấy Hàng Tiểu Ý, tất cả mệt mỏi đều tan biến hết.

      “Được rồi, đùa với em nữa, tặng em cái này.” Thiệu Thành Hi xoa đầu , đứng dậy tới tủ quần áo, mở ngăn để chăn màn ra, lấy hộp quà rất lớn ra.

      Sau khi Hàng Tiểu ý chuyển đến đây, chỉ để quần áo vào trong tủ, chưa bao giờ mở ngăn tủ kia ra, ngờ trong đó còn có hộp quà to như thế.

      “Cái gì vậy?” Trời sinh phụ nữ thích quà, mắt sáng long lanh.

      Thiệu Thành Hi để hộp quà lên giường: “Mở ra xem.”

      Hàng Tiểu Ý dịch về phía trước, hộp quà màu trắng, rất lớn, được bọc rất đẹp.

      Hàng Tiểu Ý nhìn thoáng qua Thiệu Thành Hi, rồi lúc chăm chú nhìn dây bọc màu hồng, mở hộp ra, bên trong là váy cưới trắng tinh chói mắt khiến kinh ngạc há hốc miệng.

      Trong mắt Hàng Tiểu Ý tràn đầy kinh hỉ: “ mua lúc nào thế?” định mấy ngày nữa đến studio, mua bộ váy cưới rồi, ngờ Thiệu Thành Hi chuẩn bị cho rồi.

      Thiệu Thành Hi nở nụ cười, lông mày cong lên ý bảo lấy váy cưới ra xem, Hàng Tiểu Ý đứng lên, rồi lấy váy cưới ra, nhìn từ xuống, thấy kiểu dáng bộ váy cưới này, Hàng Tiểu Ý ngạc nhiên nhìn : “Cái này là…”

      Thiệu Thành Hi gật đầu: “Ừ, năm ngoái, lúc công tác ở Pháp gặp người bạn, ta quen với Valeria, nên đặt làm bộ váy cưới.”

      “Năm ngoái, năm ngoái…” Hàng Tiểu Ý đột nhiên bắt đầu rơi nước mắt “tách” “tách”, Valeria là nhà thiết kế váy cưới nổi danh của Australia, năm đó nhìn thấy bộ váy cưới của ấy tạp chí, với Thiệu Thành Hi, nếu lúc kết hôn được mặc bộ váy cưới này rất mãn nguyện.

      Thiệu Thành Hi nở nụ cười, giơ tay ra nhéo mũi : “Sao thế, thích hả? Ghét nó vì để lâu rồi hả?”

      Hàng Tiểu Ý lắc đầu, quay người lau nước mắt, đột nhiên lại khống chế được nữa, trực tiếp ngồi giường òa khóc, lúc này Thiệu Thành Hi mới luống cuống tay chân, khom người xuống nhìn , lau nước mắt cho : “Có chuyện gì vậy, sao lại khóc?”

      Đôi mắt Hàng Tiểu Ý đẫm lệ mơ hồ nhìn , giọng nghẹn ngào: “ chưa nghe thấy hạnh phúc đến phát khóc sao?”

      “Cũng nghe qua rồi, chỉ là nghĩ đến thôi.” Thiệu Thành Hi cúi xuống hôn lên nước mắt mặt .

      Hàng Tiểu ý đẩy mặt ra, đôi mắt còn đọng nước lườm : “ có thể đừng phá vỡ bầu khí cảm động này ?”

      Thiệu Thành Hi nhéo cằm , cười : “Trước khi cảm động tiếp, bây giờ có vấn đề rất lớn phải xem xét, váy cưới này dựa vào số đo ba vòng hồi đại học để may đấy…”

      Lời của Thiệu Thành Hi như sấm sét ngang tai, Hàng Tiểu Ý để ý đến việc khóc nữa, bận rộn đứng lên bắt đầu thử váy cưới, chứng minh, đúng là mập lên, Thiệu Thành Hi giúp kéo khóa lên, nhưng đến chỗ lại kéo được lên nữa.

      “Tiểu Tiểu, em chắc chắn mình mang thai chứ?”

      “Bà dì vừa mới tới, có khả năng mang thai sao… Huống chi còn sử dụng biện pháp….”Hàng Tiểu Ý càng muốn khóc hơn.

      Tắt đèn , hai người nằm sát vào nhau, Hàng Tiểu Ý thề son sắt: “Thành Hi, từ ngày mai trở em giảm béo, từ giờ đến hôn lễ còn nửa tháng, cân nặng của em nhất định giảm xuống.”

      Thiệu Thành Hi gì.

      Hàng Tiểu Ý chọc người , “ nghĩ em có thể giảm cân được ?”

      Thiệu Thành Hi xoay người: “Mệt rồi, ngủ thôi.” Vấn đề này trả lời thế nào? muốn dối .

      Hàng Tiểu Ý nhéo cái: “Hừ, em giảm cân cho xem.”

      Thiệu Thành Hi nhịn được : “Nếu như gầy mà ngực trước, tình nguyện em giảm cân được.”

      Lúc này Hàng Tiểu Ý phản bác lại , chỉ là mặt mũi ủ rũ, vất vả ngực mới lớn hơn, giờ lại bắt nó lại, có chút đành lòng, nếu vừa giảm béo, vừa ăn đu đủ?

      Ban đêm rất yên tĩnh, trong phòng kéo rèm, ánh sáng nhạt xuyên qua tấm rèm, chiếu vào căn phòng tĩnh lặng.

      Hàng Tiểu Ý nhàng xoay người, nhìn bên mặt Thiệu Thành Hi, nhàng : “Thành Hi, tại sao lúc ấy còn muốn mua váy cưới cho em?” Bọn họ chia tay rồi, suy nghĩ gì khi mua bộ váy cưới đó, trong lòng đau đến mức nào.

      Cả buổi, nghe thấy câu trả lời của , chỉ có tiếng hô hấp trầm ổn, Hàng Tiểu Ý nghĩ ngủ rồi, nhàng ôm lấy eo , hai mắt khẽ nhắm lại.

      vĩnh viễn quên được năm đó ánh mắt em rạng rỡ lúc em cho xem bộ váy cưới đó, mặc dù hận em, nhưng vẫn muốn cho Hàng Tiểu Ý năm đó được mãn nguyện, năm , nhưng vẫn đành phụ lòng họ.” Giọng trầm thấp, hơi khàn khàn, lại mang theo chút cay đắng.

      năm , nhưng vẫn đành phụ lòng họ.

      Vành mắt Hàng Tiểu Ý lại đỏ lên, liền cắn chặt môi dưới, cho mình khóc thành tiếng.

      Thiệu Thành Hi xoay người, ôm vào lòng, tựa cằm vào trán : “Bây giờ em còn mong ước gì ?”

      Hàng Tiểu Ý chôn đầu trong ngực , giọng trầm thấp : “.”

      “Ừ.” Thiệu Thành Hi giọng đáp: “Lần này nhất định phải nắm chặt, được tùy ý vứt bỏ.”

      “Được, buộc vào trong lòng, cho đâu hết.”

      “Ừ, ngoan.” Thiệu Thành Hi hôn lên trán , như dấu ấn của lời hứa.

      *

      Lúc nhận được điện thoại của Liêu Phàm, Hàng Tiểu Ý cùng Vưu Nguyệt mua đồ dùng trong nhà, thấy tên hiển thị điện thoại, Hàng Tiểu Ý do dự lúc mới nghe.

      Liêu Phàm hẹn tới quán cà phê, Hàng Tiểu Ý từ chối ta, Liêu Phàm cười khổ tiếng: “Tiểu Tiểu, chẳng nhẽ chúng ta rơi vào tình trạng như nước với lửa rồi sao?”

      Hàng Tiểu Ý im lặng lúc, tên quán cà phê dưới lầu: “ tới đây , tôi chờ .” Với tư cách là bác sĩ chính của trong hai năm qua, Liêu Phàm rất quan tâm tới , tay có thể khỏi nhanh như vậy, công lao của cũng rất lớn, Hàng Tiểu Ý cũng phải là người vong ân phụ nghĩa, thường ngày Liêu Phàm là người đàn ông trung niên lịch , lần này ngờ ta lại vì Đường Tư mà làm như thế.

      Vưu Nguyệt lo cho , nhất định phải ở lại với , nhưng ngồi ở bàn khác nhìn , Hàng Tiểu Ý cũng từ chối.

      Nhìn thấy Liêu Phàm, Hàng Tiểu Ý lại càng hoảng sợ, Liêu Phàm tiều tụy đến dọa người, cằm mọc đầy râu, quần áo cũng sạch lắm, chưa từng gặp qua Liêu Phàm như vậy.

      Rất nhanh, Hàng Tiểu Ý biết mục đích Liêu Phàm đến gặp , ta bị bệnh viện sa thải rồi, Liêu Phàm làm ở bệnh viện tư nhân lớn nhất thành phố, cũng là bệnh viện có thiết bị khám chữa bệnh tốt nhất, Liêu Phàm mới hơn 40 tuổi, nhưng y thuật rất cao, là nhân tài được các bệnh viện công lập trả lương rất cao để mời về, bây giờ sa thải liền sa thải.

      Trong lòng Hàng Tiểu Ý có chút khó hiểu.

      “Tôi làm ở bệnh viện đó nhiều năm như thế, ngờ bây giờ lại được có thanh danh như vậy”

      “Vậy tới tìm tôi làm gì?”

      “Tiểu Tiểu, trước tiên tôi xin lỗi , chuyện ra bệnh tình của là lỗi của tôi, nhưng, nếu phải Đường Tư, sao tôi có thể làm như thế.”

      Hàng Tiểu Ý thấy ta tiếp, Liêu Phàm hơi bực nhoài người về phía trước, tiếp: “Đường Tư là em họ của tôi, mẹ tôi vẫn nhận nó làm con mình, nó bình thường ngoan ngoãn, rất tốt với vợ tôi, sau khi video kia đăng lên mạng, tất cả họ hàng đều biết nó là người thứ ba, Đường Tư khóc, nó bị oan, bị người ta vu oan, mẹ tôi và vợ tôi nhớ lại mấy năm nay thực Đường Tư chưa từng làm người thứ ba, nên liền cho rằng vu oan cho nó.”

      “Chuyện bị vu oan là người thứ ba này, chắc chắn thể nhịn được, mẹ tôi, của tôi, vợ của tôi cả ngày ép buộc tôi phải xả giận cho Đường Tư, tôi chịu nổi, mới nhất thời hồ đồ đồng ý cách mà Đường Tư đưa ra.”

      Lúc này, Hàng Tiểu Ý mới hiểu mọi chuyện, xem ra Thiệu Thành Hi đoán sai, thực có chuyện như thế.

      “Gần đây biết làm sao, dù tôi làm chuyện gì cũng thuận lợi, làm gì cũng phạm sai lầm, đến cả bìa quyển luận văn cũng có sai lầm nghiêm trọng, lại thêm những chuyện ngờ kia, dù sao thanh danh cũng xấu rồi, bệnh viện cũng ngốc, tôi nghĩ trước nghĩ sau, cảm thấy chuyện này nhất định liên quan đến , Tiểu Tiểu, tôi giải thích với , công việc này là bát cơm của tôi, khi mất , có bệnh viện nào dám thuê tôi nữa.” Liêu Phàm nhìn , trong mắt mang theo vẻ thống khổ.

      Đối với chuyện này, Hàng Tiểu Ý cũng hận Liêu Phàm, bởi vì chuyện này vốn là giấu Thiệu Thành Hi, chính mình dám , có người ra, muốn làm cho có đường lui, nhưng lại giúp thở ra hơi, nên mặc dù những người đó có ác ý, nhưng Hàng Tiểu Ý cũng có cảm giác gì nhiều.

      Nhưng Hàng Tiểu Ý suy nghĩ chút, vẫn từ chối: “Bác sĩ Liêu, thực tôi biết chuyện này có liên quan gì tới tôi, tôi làm gì đằng sau ông cả, nên xin ông đừng tùy tiện vu oan, tôi nghĩ có lẽ do gần đây tâm trạng ông tốt, sau này có thể tốt hơn đấy.” Liêu Phàm cũng có chứng cứ chứng minh là Thiệu Thành Hi làm, hơn nữa Hàng Tiểu Ý cũng biết thực Thiệu Thành Hi làm gì, nên ngốc mà thừa nhận trước mặt ta, may lại chọc phải phiền phức tốt chút nào.

      “Rất xin lỗi, tôi còn có chuyện phải trước.” Hàng Tiểu Ý gật đầu với ta rồi đứng dậy ra ngoài.

      Ra khỏi quán cà phê, Vưu Nguyệt dựng ngón tay cái lên với : “Tiểu Tiểu, làm đúng rồi, tớ vẫn thích cảnh đàn ông sau khi làm việc xấu rồi xin lỗi, buồn nôn quá, chỉ xin lỗi câu mà muốn người bị hại tha lỗi cho ta, ta nghĩ đời thực và phim ảnh giống nhau sao, người tốt đều là thánh mẫu đó.”

      Hàng Tiểu Ý nở nụ cười: “Thực ra tớ cũng hận ta, chuyện này Thiệu Thành Hi đoán được 8 phần rồi, nếu như muốn Liêu Phàm nhận kết quả như vậy, cứ để Thiệu Thành Hi làm, nhưng nếu cho ấy biết Liêu Phàm đến xin lỗi tớ, rồi tớ lại xin tha cho Liêu Phàm, cậu nghĩ , nhất định Liêu Phàm còn thảm hơn.”

      “Hả?” Vưu Nguyệt hơi kinh ngạc: “Cậu xin ấy, ấy nghe sao?”

      Hàng Tiểu Ý nhíu mày: “Cậu vừa bảo, đời và phim ảnh giống nhau mà, Thiệu Thành Hi là người có thù tất báo, nếu cậu chọc vào ấy, chắc chắn tốt đẹp gì, tớ giúp, có khi tớ với ấy còn chiến tranh lạnh mấy ngày, cậu nghĩ ấy như diễn viên nam chính trong phim ôn nhu chăm sóc sao?” Nếu phải như thế, sao cam lòng trở về tìm .

      Vưu Nguyệt nhíu mày: “Đột nhiên cảm thấy Thiệu sư huynh rất đàn ông.”

      Hàng Tiểu Ý chắp tay: “Cảm ơn khen ngợi.”

    5. huongntd

      huongntd Well-Known Member

      Bài viết:
      6,968
      Được thích:
      13,963
      Chương 51

      Edit: Song Linh
      Beta: An Bi Nhi



      Đếm ngược thời gian trước khi hôn lễ diễn ra, mỗi ngày Hàng Tiểu Ý chỉ uống nước luộc rau, về sau sau mỗi bữa tối mẹ Thiệu lại cùng bộ cho tiêu cơm, cuối cùng trước hôn lễ cũng giảm được bốn cân, miễn cưỡng có thể mặc vừa váy cưới.

      Sau đó Hàng Tiểu Ý phát ngực vì giảm béo, đây có khả năng là công lao của Thiệu nhà ...

      Đồng Tâm tham gia cuộc thi hát đó, giọng hát tốt, lại xinh đẹp, còn chuyện hài hước, câu ‘Có thể, ai biết được.’ trở thành câu phổ biến nhất Weibo, hơn nữa trong trận đấu vòng loại thứ hai, biểu kinh diễm của Đồng Tâm làm mọi người khiếp sợ, lượng người hâm mộ Weibo tăng từ mấy vạn lên đến năm mươi mấy vạn rồi, cũng coi như là có thành tựu nho .

      Trước khi trận đấu đầu của vòng chung kết diễn ra, các thí sinh được nghỉ ngơi khoảng thời gian, tất nhiên Đồng Tâm sử dụng khoảng thời gian này để làm phù dâu cho Hàng Tiểu Ý rồi.

      Cùng chụp ảnh cưới, sửa sang lại phòng ốc, thay thế toàn bộ đồ dùng trong nhà, lựa chọn địa điểm cho tuần trăng mật, mọi việc đều được xử lí ổn thoả, chỉ chờ hôn lễ đến.

      Hôm nay là hôn lễ, bây giờ là cuối tháng mười rồi, khí cuối thu dễ chịu, đúng là thời gian thích hợp để tổ chức chuyện vui.

      Mấy người Hàng Tiểu Ý cùng Vưu Nguyệt, Đồng Tâm, còn có Diệp Hà cùng nằm chung chiếc giường, vì hồi hộp nên cả đêm ngủ được, nằm chuyện phiếm đến tận hơn ba giờ sáng, người nhà họ Hàng đương nhiên cũng ngủ nổi, bạn bè họ hàng cũng giúp mẹ Hàng chuyển cái này, làm việc kia, cuối cùng Hàng Tiểu Ý cũng biết mình làm được những việc gì, dù sao có mọi người giúp sức là được rồi.

      Ba Hàng dẫn đầu đội quân gồm các chú bác đánh mạt chược thâu đêm, cũng coi như rất bận rộn, nửa đêm nhóm người Hàng Tiểu Ý nằm giường nghe thấy tiếng kêu như heo bị chọc tiết của Hàng Vũ Hằng: “Con mẹ nó, ít nhất mấy người cũng phải cho tôi ù lần chứ.”

      Đúng ba rưỡi sáng, thợ trang điểm vội vàng đến làm tóc, trang điểm cho Hàng Tiểu Ý, đúng lúc Thiệu Thành Hi cũng gọi đến.

      Mới sáng sớm có diễm phúc được nghe giọng của , làm người ta hoảng sợ mà.

      “Em có ngủ được ?” Thiệu Thành Hi ân cần hỏi.

      Hàng Tiểu Ý rất vui vẻ: “Em ngủ được, nhưng cũng mệt.”

      “Ừ.” Thiệu Thành Hi gật đầu: “Em sợ thức thâu đêm ảnh hưởng đến nhan sắc của mình sao? có lòng tin với gương mặt của mình mà.”

      Mặt Hàng Tiểu Ý đen xì rồi: “... Bây giờ muốn huỷ hôn còn kịp ?”

      Đầu dây bên kia Thiệu Thành Hi cố nhịn cười: “Cũng may chê em, giờ nghĩ lại mới thấy mình rất vĩ đại.”

      Hàng Tiểu Ý chịu nổi, liền xua tay: “Cúp máy, cúp máy, cúp máy , phiền chết được…”

      Cuối cùng Thiệu Thành Hi nhịn được cười ra tiếng, giọng trong trẻo, mang theo vài phần dỗ dành: “Tiểu Tiểu, gọi video cho xem .”

      muốn xem gì? Muốn nhìn gương mặt đủ tiêu chuẩn của em, sau đó, mới huỷ hôn hả?” Hàng Tiểu Ý hừ tiếng.

      “Tuyệt đối phải, chẳng qua ngày được thấy em, trong lòng chồng em rất nhớ nhung.”

      “Ừ ừ, tâm ý của ngươi trẫm biết, lui xuống trước , đêm nay trẫm lật bài của ngươi, ngươi mau phái xe ngựa đến đón trẫm .”

      Hàng Tiểu Ý vừa dứt lời, thợ trang điểm và Đồng Tâm đứng bên cạnh liền phì cười, mặt Hàng Tiểu Ý đỏ lên, nhanh chóng cúp máy.

      Thợ trang điểm đặt mấy loại trang sức như hoa tai với vòng cổ lên bàn trước mặt Hàng Tiểu Ý: “ nhìn mấy món trang sức này , có thích đôi nào ?”

      Hàng Tiểu Ý gật đầu thuận theo: “Việc này để mọi người quyết định , nhưng mà, tôi chuẩn bị sẵn khuyên tai rồi, dùng đôi của tôi .” xong liền lấy ra cái hộp hình vuông từ trong hộp đựng đồ trang sức, bên trong là đôi khuyên tai đính ngọc trai.

      Thợ trang điểm hơi khó xử, cố gắng uyển chuyển : “Chị Thiệu, đôi khuyên tai này… hợp với chiếc vòng cổ lắm, hay là chúng ta đổi đôi khác .”

      Hàng Tiểu Ý lắc đầu, cầm khư khư đôi khuyên tai: “ được, dùng đôi này .”

      Đồng Tâm cầm lên nhìn nhìn: “Tiểu Tiểu, đôi khuyên tai này cũ rồi, kiểu dáng cũng lỗi thời, còn hơi xấu, hay đổi .”

      Hàng Tiểu Ý ngắm nhìn đôi khuyên tai đó rồi mỉm cười: “Đôi khuyên tai này là Thiệu Thành Hi dùng tiền lương tháng mua cho tớ.” Năm nghìn tệ, thức trắng đêm nguyên tháng, khi đó mọi hạng mục của công ty vừa bắt đầu lâu, cái gì cũng cần tiền, nhưng vẫn để dành tiền mua khuyên tai cho , số tiền năm nghìn tệ lúc đó đối với tại cũng là vấn đề, nhưng thực rất quý trọng nó, sau đó nỡ bỏ nó , tổng cộng chỉ đeo nó có mấy lần mà thôi.

      Nhưng mà lúc bốn giờ hơn, trang điểm xong xuôi, Hàng Tiểu Ý mặc váy cưới vào, sau đó mới ngoan ngoãn ngồi giữa chiếc giường lớn, đợi Thiệu Thành Hi tới đón.

      Năm giờ, sáu giờ, Hàng Tiểu Ý ngồi đến mức xương sống cùng thắt lưng đều đau, hiểu vì sao thợ trang điểm phải đến sớm như vậy, hại bây giờ phải ngồi ở đây chịu cực hình.

      Lúc hơn sáu giờ, họ hàng đến nhà, sau đó Hàng Tiểu Ý oanh liệt biến thành “Danh lam thắng cảnh cổ”, ngồi giường tạo ra n tư thế đẹp đẽ để chụp ảnh cùng từng đợt từng đợt ‘khách du lịch’.

      Cuối cùng đợi đến tám giờ, khí ngoài phòng náo nhiệt hẳn lên, Đồng Tâm chạy vào: “Nhanh, nhanh, đến, đến rồi, mau, mau đóng cửa…”

      Đám phù dâu nhanh chóng đóng cửa lại, sau đó chờ Thiệu Thành Hi đến gõ cửa, vì hôm nay mà Đồng Tâm và Vưu Nguyệt đợi rất lâu rồi, nhất định cho Thiệu Thành Hi dễ dàng cưới được Hàng Tiểu Ý.

      Nhưng mà tính toán nghìn lần vạn lần, lại tính đến người tên Hàng Vũ Hằng.

      Hàng Vũ Hằng dứt khoát ôm cái ghế ngồi trước cửa phòng, gào ầm lên: “Muốn kết hôn với em tớ, bước qua
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :