1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuộc chiến tranh giành hồng nhan Đại Hán - Ma Nữ Ân Ân (Update chương 78)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mạc Y Phong

      Mạc Y Phong Member

      Bài viết:
      84
      Được thích:
      11
      Chương 77


      Tình thế bắt buộc

      Lưu Trọng Thiên cảm thấy dục vọng trong lòng bùng cháy dữ dội, hôm qua chế ngự bản thân, buông tha , hôm nay còn dám ngạo mạn như thế, nếu bỏ qua cho lần nữa, chàng phải là nam nhân. Lưu Trọng Thiên khó kìm nén nổi thuận đà lôi lôi kéo kéo, ôm gọn cơ thể trần trụi láng mịn của Thất Thất vào lòng, ngón tay mạnh mẽ trượt đường xuôi xuống sống lưng Thất Thất.

      lả lướt trước mặt bổn vương như thế, mảnh vải che thân, chẳng phải khiêu khích bổn vương sao? tại, bổn vương biến trở thành Vương phi danh xứng với thực!”

      , được, Vương gia...” Thất Thất vô cùng hoảng sợ, nhưng sao giãy thoát được, Lưu Trọng Thiên ôm chặt lấy thân thể , môi từ từ tiến lại gần... Đôi môi kia vừa chạm vào da thịt người , bỗng lập tức trở nên khống chế nổi.

      Uy Thất Thất bị Lưu Trọng Thiên bế trở lại giường, bàn tay to lớn mạnh mẽ ấn xuống, Thất Thất căm tức vạn phần, căng thẳng dẫn tới lắp “Hiệp... Hiệp nghị, ngài...”

      Chưa kịp hết câu, môi bị khóa chặt, nụ hôn cuồng nhiệt, thêm cả màn vuốt ve âu yếm, khiến mọi phản kháng của Thất Thất trở nên bất lực, Lưu Trọng Thiên hôm nay là do tình thế bắt buộc.

      “Bẩm báo Vương gia, Ngô giám quân cầu kiến!” Giọng binh lính ở ngoài đại bản doanh truyền vào, tới đúng lúc, Thất Thất biết mình được cứu rồi, Vương gia bá đạo chết tiệt.

      Vẻ mặt Lưu Trọng Thiên đầy nhục dục, nhưng thể dừng lại, chàng vội vàng túm lấy chăn, nhanh chóng phủ lên người Thất Thất, đẩy vào phía trong giường, sau đó trấn tĩnh tâm tình, lâu sau mới bước ra bình phong, tên Ngô Trung Nghĩa đáng chết kia, lúc nào cũng khiến người ta bực mình, ngay lúc này cũng dám vác mặt tới, dễ dàng hạ quyết tâm...

      Ngô Trung Nghĩa sải bước tiến vào, ngó nhìn xung quanh bình phong chút, trông thấy Uy Thất Thất, nên yên tâm hơn rất nhiều, nhìn Lưu Trọng Thiên với vẻ cung kính “Vương gia, Trung Nghĩa phải trở về phục lệnh Hoàng thượng rồi!”

      đầy mấy hôm nữa, đại quân tiếp tục tiến quân vào sa mạc, Ngô giám quân muốn đích thân quan sát sao?” Lưu Trọng Thiên châm biếm.

      , , Hoàng thượng sốt ruột triệu kiến Trung Nghĩa, vậy nên phải mau chóng trở về, chờ tới khi Tam Vương gia khải hoàn, Ngô Trung Nghĩa nhất định thiết yến khoản đãi!”

      “Nếu như vậy, tùy ý Ngô giám quân thôi!”

      “Vương phi?” Ngô Trung Nghĩa thử dò hỏi, biết chuyện trừng phạt ngày hôm qua, bộ dáng nữ nhân xấu xí kia thảm hại tới mức nào, vừa dứt lời, Uy Thất Thất ăn mặc chỉnh tề bước ra khỏi bình phong, nhìn ra chút dáng vẻ khó chịu nào.

      “Ngô giám quân sao muốn vậy!” Thất Thất ranh mãnh tiến đến trước mặt , che miệng bật cười.

      Uy Thất Thất xuất ngay trước mắt, Ngô Trung Nghĩa cảm thấy lạnh toát sống lưng, lập tức đứng dậy cáo từ Vương gia, vội vã rời khỏi đại bản doanh.

      “Chạy, coi như thông minh, nếu còn ở lại, tôi hành hạ tới chết! Tên tay sai của Hoàng thượng.”

      Thất Thất làm mặt quỷ hướng ra phía ngoài đại bản doanh, sau đó quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt xảo quyệt của Lưu Trọng Thiên, ngay lập tức lui lại mấy bước, lắp ba lắp bắp .

      “Vương, Vương gia, Ngô Trung Nghĩa rồi, tôi ngủ dưới đất, ban nãy chắc do ngài nóng giận nhất thời, muốn hù dọa tôi, phải vậy ?” Hai má Thất Thất đỏ bừng.

      phải!” Lưu Trọng Thiên nổi nóng trở về trước thư án, lạnh lùng thốt ra hai chữ kia, ánh mắt vẫn quan sát Uy Thất Thất chằm chằm, tại sao, cho tới bây giờ, lòng Lưu Trọng Thiên vẫn sao bình tĩnh trở lại được?




      Chương 78

      Cắn phải áo giáp

      “Bổn vương ngày mai dẫn binh xuất chinh, ở lại doanh trại, chờ bổn vương trở về!” Lưu Trọng Thiên dời tầm mắt , bắt đầu nghiên cứu bản đồ hành quân bày binh bố trận.

      Uy Thất Thất biết rất khó thay đổi chủ ý của chàng, sớm biết vậy ưng thuận lấy chàng, làm Vương phi rồi, chẳng còn chút tự do nào nữa. Uy Thất Thất đương định kháng nghị, Lưu Trọng Thiên lạnh lùng ngắt lời .

      “Tốt nhất chớ nên có ý định cải trang thành binh lính, trước khi ta xuất chinh kiểm tra , hãy ngoan ngoãn ở lại trong doanh trại.”

      Ngay cả chuyện mình suy tính, Lưu Trọng Thiên cũng đoán ra được, vô vị, đáng ghét, Uy Thất Thất bắt gặp ánh mắt nghiêm nghị của Lưu Trọng Thiên, hiểu rằng dù có chăng nữa cũng vô ích, vì thế tức tối ra khỏi đại bản doanh.

      Ngày hôm sau, Tam Vương gia Lưu Trọng Thiên mặc áo giáp chỉnh tề, tháo bội kiếm tường xuống, giắt bên hông. Uy Thất Thất ngồi dưới đất, mỏi mắt ngóng trông chàng, lên tiếng, ngồi nghịch những lọn tóc mọc dài ra, có khi lần này chẳng thể theo đội ngũ xuất phát rồi, chán ngắt, buồn tẻ.

      Lưu Trọng Thiên cất bước đương định ra ngoài đại bản doanh, lại quay trở về, bước tới trước mặt Thất Thất, với vẻ yên lòng.

      “Lần này tiêu diệt xong Hung Nô trở về, bổn vương đón hồi kinh, tiểu vương phi của bổn vương hãy chịu khó học hỏi phép tắc .”

      “Ai thèm học chứ! Chờ ngài trở lại, tôi bỏ !” Thất Thất nện mấy cái vào áo giáp của Lưu Trọng Thiên, thốt ra câu kia khiến Lưu Trọng Thiên rất đỗi giận dữ.

      dám chạy trốn, tốt hơn hết hãy dẹp ý định đó , Lưu Trọng Thiên ta lặp lại sai lầm đâu!”

      Lưu Trọng Thiên phẫn nộ nhìn Uy Thất Thất, xem ra vẫn còn muốn chạy trốn, vì thế bước nhanh ra khỏi đại bản doanh, lớn tiếng ra lệnh cho đám binh lính bên ngoài.

      “Binh lính ở lại trông coi doanh trại nghe cho đây, nếu Thất tướng quân tự ý rời quân doanh, bổn vương chém bay đầu các ngươi.”

      Đám binh lính bên ngoài đứng sững ra đó run bắn người, xem ra nhiệm vụ chủ yếu của họ mười mươi rồi, coi chừng Vương phi, bước rời, bằng đầu giữ nổi.

      Lưu Trọng Thiên quay về đại bản doanh, kéo Uy Thất Thất đến trước người mình “Vương phi xấu xí của bổn vương, chờ ta trở về!” Đôi mắt chàng trong con mắt của Uy Thất Thất trông chẳng khác nào của loài lang sói, thâm thúy sắc sảo, như muốn ăn tươi nuốt sống con người ta.

      “Lưu Trọng Thiên khốn kiếp!”

      Uy Thất Thất há miệng, nhằm hướng bàn tay Lưu Trọng Thiên mà cắn, Lưu Trọng Thiên né được, thành ra cắn trúng phải áo giáp, áo giáp làm bằng sắt thép, khiến Thất Thất nếm đủ mùi khổ sở, hàm răng sắp bật ra rồi, Lưu Trọng Thiên liếc nhìn với vẻ giễu cợt, nghiêng mình ra khỏi đại bản doanh.

      Uy Thất Thất nhìn Lưu Trọng Thiên dẫn đội ngũ trùng trùng điệp điệp rời , khỏi tức tối, cái tên trọng nam khinh nữ này, chỉ vì lần trúng độc liền tước đoạt thú vui duy nhất của ở Đại Hán, mình ở lại trong đại bản doanh, còn gì thú vị nữa chứ.

      Thất Thất tuy giận dữ, nhưng trong lòng lại có chút vui mừng khó tả, Lưu Trọng Thiên hình như cũng phải dạng nam nhân máu lạnh vô tình, chí ít còn biết thương tiếc nữ nhân xấu xí như , để chiến trường chịu khổ.

      Nếu vì trở lại thế giới của mình, Thất Thất cũng chẳng có ác cảm làm Vương phi, song, Vương phi xấu như vậy ai thích chứ, Thất Thất lôi chiếc gương ra, ngắm nghía mình kỹ càng, dung nhan kiều trước kia chẳng còn nữa rồi. Bao phủ gương mặt là tầng tầng lớp lớp sẹo vàng, rốt cuộc tới khi nào mới biến mất đây, cả đời này xấu xí như vậy chứ?

      Thất Thất cất gương , buồn chán ra ngoài, lập tức có ba bốn bính lính theo sau, chắc là sợ nhân cơ hội đào tẩu, suốt ngày ăn ngồi rồi, vô vị tẻ nhạt, nhẩm tính thời gian đội quân của Lưu Trọng Thiên xuất phát được non nửa ngày rồi, muốn đuổi theo cũng còn kịp nữa rồi.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :