1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-25/
      Editor: Docke
      Chương 25: ‘Thượng kế và ‘Mạc kế’
      Ngày thứ hai, sư phụ gọi ta và Lục mỹ nam, còn có Thanh Long vào phòng. Đầu tiên sư phụ cho ta viên thuốc , với ta: “Ta…trước bào chế viên thuốc này cho ngươi phục hồi thân thể, sau khi ngươi ăn xong, cần ba ngày có thể khôi phục lại nguyên khí.”

      Ta gật đầu.

      “Thanh Long.” sư phụ gọi.

      “Vâng”

      “Nhị Nữu khi khôi phục nguyên khí là có thể tiếp nhận linh lực của thánh thú. Ngươi chuẩn bị thuật pháp trị liệu, chờ Nhị Nữu khôi phục nguyên khí bắt đầu chữa thương cho nàng.”

      “Vâng, sư phụ.”

      “Hạc Hiên.”

      “Dạ có.”

      “Ngươi hỗ trợ Thanh Long, giúp Nhị Nữu chữa thương, từ từ truyền thụ cho nàng ít công pháp cường thân hộ thể.”

      “Vâng, sư phụ, đồ nhi cũng có ý đó.” Lục mỹ nam trả lời.

      Sư phụ an bài thế này, ta xem…cũng thích chí nha! ! ! ! ! Thoáng vô tình nhìn thấy, khóe miệng sư phụ rất quỷ dị rất quỷ dị, hơi hơi đánh cong lên. Sau đó, quay đầu nhìn ta như muốn hỏi, sắp xếp như vậy người có hài lòng ~?

      Ta thắc mắc. Này…, sư phụ đại nhân, ngươi nghĩ cái gì a? Là vì ta mới…Nhưng suy nghĩ mãi cũng nghĩ ra! ! ! ! !

      Sau khi từ biệt sư phụ, ta định trở về phòng lại thấy Tiểu Chu Tước hưng phấn chạy đến.

      “Nhị Nữu, rất đúng nha. có chim bồ câu từ nhà Kiền trưởng lão bay ra, xem đây hình như là thư.” Vừa vừa đưa cho ta ống trúc rất .

      “Chim bồ câu đâu?” Ta vừa mở thư vừa hỏi Tiểu Chu Tước.

      “Ừm, mùi vị cũng bình thường.” Tiểu Chu Tước vừa trả lời vừa xoa xoa bụng, cọng lông trắng từ miệng nàng bay ra.

      “…Cái…này, lần sau được ăn!” Đầu ta đầy vạch đen.

      “Ách…Ngươi nhìn xem, cái này viết cái gì.” Ta đưa tờ giấy cho Tiểu Chu Tước

      “Nhị Nữu thành công kế nhiệm Thánh Nữ, có thực bước tiếp theo hay , xin Yến Vương phân phó.” Tiểu Chu Tước thầm.

      “Hừ, Đám người tập kích lần trước chắc chắn là có liên quan đến bọn họ, ta đây chộp cổ !” Tiểu Chu Tước hung dữ .

      “Đừng, thả dây dài câu cá lớn. Chuyện còn chưa hoàn toàn tra ra manh mối,… cần đả thảo kinh xà.” Ta ngăn cản Tiểu Chu Tước. Nghĩ thầm, ngay cả Yến Vương cũng bị cuốn vào, xem ra người nhòm ngó miếng thịt béo Linh Sơn quả ít.

      “Tiểu Chu Tước, ngươi tiếp tục theo dõi, xem Kiền trưởng lão gần đây có liên lạc với những trưởng lão nào. Còn nữa, phàm là chim bồ câu mặc kệ là bay ra hay bay vào đều phải ngăn chặn, mang nội dung thư ghi chép lại rồi thả . Ngàn vạn lần được ăn chim bồ câu nữa. Xong việc ta làm bánh trứng đền lại cho ngươi!” ta với Tiểu Chu Tước.

      “Ừm, ta nhớ rồi.” xong liền vội vàng rống rống – hóa thành con chim bay

      Trở về phòng, uống thuốc sư phụ cho xong, ta cuối cùng cũng có thời gian tĩnh tâm nghiên cứu những ảnh chụp mà tiền bối lưu lại trong điện thoại di động. Phác họa trong ảnh chụp hơi bị ố vàng, chắc là được chụp lại từ quyển sách, mỗi tấm ảnh chính là trang sách. Mỗi trang đều vẽ động tác, phía dưới mỗi động tác cũng đều có hai câu chú giải.

      Trang đầu tiên, bên cạnh hình vẽ người có viết mấy cổ tự (chữ của người cổ xưa), có lẽ là tên loại võ công, phía dưới cổ tự còn có dấu ngoặc ghi chú nho , ta nhìn kỹ bên trong ra là chữ Hán! Vì vậy ta phóng đại ảnh lên, phát trong dấu ngoặc có viết: Phương Liền Mạc!

      Thất sư đệ? !

      Phương! Liền ! Mạc? ! ! ! !

      Nhìn thấy ba chữ này ta hoàn toàn sôi trào. Ba ngày liền ta trốn trong phòng chịu đâu, chăm chỉ nghiên cứu khoảng nghìn tấm ảnh rồi vẽ lại, sau đó hưng phấn chạy đến hỏi sư phụ.

      “Sư phụ, người nhìn xem, đây là võ công gì!” Ta đưa mấy bức vẽ cho sư phụ.

      Sư phụ tiếp nhận bí tịch, vừa mới thoáng xem qua giật mình, nhìn ta hỏi: “Đây … đây là Gia lăng bộ pháp tuyệt tích, làm sao ngươi có.”

      “À…Đây là…Đây là ta tìm được trong núi cùng với lệnh bài Thánh Nữ-” Ừm, tính là dối nha.

      Sư phụ gật đầu, : “Đây là loại khinh công tuyệt đỉnh rất hợp cho ngươi luyện. Mặc dù học rất phức tạp nhưng thi triển khinh công này cần dùng nội lực. Sau khi luyện thành, khinh công của ngươi giang hồ ai bì kịp, trừ phi cũng luyện Gia lăng bộ pháp.”

      Ta nghe xong trong lòng kích động, chính là tuyệt đỉnh khinh công – là Mạc kế a (kế để sờ người khác)! xong liền chạy! Lại cần nội lực vẫn có thể luyện! ! ! ! ! ! Oa tạp tạp tạp ~! Tiền bối đại nhân, người giống như từ mẫu nha! Mẹ thân , vô cùng thân ! Hận là ta xuyên muộn hơn ba trăm năm, nếu , muốn kết nghĩa em cũng được!

      Biết trong tay mình là bảo bối, ta liền thương lượng với sư phụ. Sư phụ, ngươi có thể chỉ cho ta chút…những chú giải này là có nội dung gì ?

      Sư phụ có vẻ suy nghĩ hồi, sau đó : “Ngươi chờ chút!” đợi ta hết hưng phấn chạy vào nội đường, lát sau làm vẻ hả hê thần bí – cầm hai món đồ ra.

      quyển bí tịch, bên trong cũng phác họa mấy hình vẽ rất giống với bản thảo trong tay ta, rất nhiều động tác.

      Sư phụ…đưa bí tịch cho ta xem. Ta nhìn cái tên. OX pháp?

      “Đây là phương pháp dùng độc của ta, người cầm . Cùng Gia lăng bộ pháp luyện tập, có gì hiểu hoặc nhìn cứ đến hỏi ta.”

      Cách dùng độc? Cho ta cái này…luyện làm chi? ! Ta có chút mờ mịt.

      “Ta từng nghĩ dạy ngươi công phu điểm huyệt-. Nhưng muốn học, chỉ cầu nội lực, nếu gặp phải nhân vật lợi hại, ngươi có điểm cũng điểm lại.” Sư phụ tiếp.

      …Này…Này sư phụ đại nhân, ngài rốt cuộc là có ý gì?

      “Thủ pháp dùng độc này, phối hợp với cái này, muốn khống chế người là thành vấn đề-.” Sư phụ vừa vừa xuất ra món đồ khác cho ta xem, là bình đựng thuốc bột.

      Ta cầm bình thuốc, muốn mở ra nhưng bị sư phụ ngăn lại.

      được! Giờ ngươi chưa thuần thục thủ pháp dùng độc, được lộn xộn. Bình thuốc này là ta đặc biệt nghiên cứu bào chế-. Bất kể là đối phương võ công cao cỡ nào, bất kể là người hay thần, là hay thú chỉ cần trúng thuốc này, trong vòng hai canh giờ mất nội lực, toàn thân xụi lơ. Nhưng lại khiến đối phương hoàn toàn mất năng lực phản kháng, cho nên cũng mất niềm vui thú chinh phục…” Sư phụ dùng vẻ mặt nghiêm túc giới thiệu qua kỳ dược của . Nhưng ta tuyệt đối có thấy lão nhân gia khóe miệng ông ta lại rất quỷ dị rất quỷ dị khẽ cong lên!

       ̄□ ̄|||… Ta vô cùng kinh hãi nhìn sư phụ, tiếp sau còn cái gì ta hoàn toàn nghe thấy! Trong đầu toàn bộ đều là câu : mất niềm vui thú chinh phục… mất niềm vui thú chinh phục… mất niềm vui thú chinh phục…

      trách sao lại có câu : ngày là thầy, cả đời cũng là thầy. Sư phụ là… là cha thân đáng kính của ta a! ! ! ! ! Này…Thuật dùng độc này phải là ‘Thượng kế’! ! ! ! ! ! !

    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-26/
      Editor: Docke
      Chương 26: Luyện võ trị thương
      Sau ba ngày, thuốc cũng có tác dụng.

      Vì vậy, lịch trình làm việc và nghỉ ngơi kế tiếp liền được an bài.

      Mỗi buổi sáng, Thanh Long chữa thương cho ta.

      Hôm đó, Thanh Long sư huynh dẫn ta đến bên cạnh đầm nước xanh biếc. Sau đó…bắt đầu cởi áo ra!⊙ khẩu ⊙

      “Ngươi cũng cởi ” Thanh Long sư huynh với ta.

      “Ta…ta cũng cởi sao? !” Cằm ta suýt nữa rơi xống đất.

      “Ừm, ta xuống nước ngâm. Đây là nơi ta hàng năm đến tu luyện, trong thủy đàm này tràn ngập linh khí của ta. Ngâm mình trong này việc chữa thương thành công phân nửa.”

      “Vậy, vậy Thanh Long sư huynh cũng xuống ngâm sao?” Chẳng lẽ là…là tắm uyên ương? Ta dập dờn ~

      “Ừm, ta ôm ngươi, dùng linh lực hộ pháp truyền cho ngươi, nếu ngươi thể chịu được hàn khí trong đầm nước này. Cũng có cách nào trụ được dưới đáy nước lâu như vậy.” Thanh Long sư huynh trả lời.

      Còn…còn ôm. Ta rất đê tiện – nhanh chóng chảy nước miếng! ! ! Sư phụ, cha thân ! ngươi quá ! ! ! ! !

      Thanh Long sư huynh thấy ta cởi xong áo ngoài liền dang tay ôm lấy, nhảy vào giữa thủy đàm. Ta rùng mình, cũng lạnh khiếp a! Nhưng được mỹ nam bảo bọc, lạnh chút cũng sao…

      “Chuẩn bị, bắt đầu nha!” Thanh Long sư huynh cúi đầu với ta.

      “Được!” Đến đây , đến đây ! Come on! Come on! ! ! ! Ta trị thương! ! ! !

      Sau đó…Đầm nước dậy sóng, Thanh Long sư huynh ôm ta bỗng hóa thành con rồng xanh lớn, nhàng cuốn quanh người ta, sau đó…từ từ cuốn theo ta lao xuống đáy nước…

      Này…Sao phải như vậy, T_T trong lòng ta tru lên, ta là người mà… cần thú…

      Buổi chiều mỗi ngày, Lục mỹ nam dạy ta tập võ.

      Động tác giả thứ nhất: trượt chân. Mục đích: sờ khuôn mặt nhắn.

      Động tác giả thứ hai: xoay người yên. Mục đích: tấn công ngực.

      Động tác giả thứ ba: hụt té về trước. Mục đích: vỗ cái mông.

      Động tác giả thứ tư…

      Động tác giả thứ năm…

      Lục mỹ nam: “…”

      Mỗi buổi tối!

      Ta đều vô cùng sốt ruột tống thức ăn vào miệng. Sau đó hai mắt phóng quang, bắt đầu nghiên cứu ‘Thượng kế’ và ‘Mạc kế’.

      Ồ, chiêu này tệ, ngày mai có thể làm thử với Lục mỹ nam!…

      Ồ, chiêu này hay! Còn có thể kết hợp với quyền đạo, muốn xuất thủ tốt, phải nhanh!…

      ‘Thượng kế’ và ‘Mạc kế’ này mặc dù cầu nội lực nhưng cũng hổ là võ công tuyệt đỉnh. Chiêu thức bên trong cực kỳ khó học. Cũng may mà ta ở thời đại có căn cơ. Hơn nữa, bản thân Thần Vũ trước kia từng tập võ, độ linh hoạt của thân thể cũng phải là vấn đề quá lớn. Mặc dù tiến độ luyện tập rất chậm, những cuối cùng vẫn có thể học. Mà mấy kỹ năng đánh nhau, nhu đạo, quyền đạo, thủ đạo…ta vẫn còn nhớ được. Mặc dù những kỹ năng này nếu dùng đấu với võ lâm cao thủ nội lực đầy mình là thể thắng nhưng cũng thừa để ta có thể cầm cự ít thời gian. Hơn nữa những đấu pháp này ở thời đại này hoàn toàn chưa có, nếu gặp phải cao thủ, chỉ cần ta dấu tốt, cũng có thể đạt tới hiệu quả ‘xuất kỳ bất ý’! (tấn công bất ngờ)

    3. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-27/
      Editor: Docke
      Chương 27: Gian tế
      Thời gian này tại Linh Sơn là an tĩnh, rất thích ý, rất vui vẻ! Trầm Dược cũng đến tìm ta. Ngoại trừ…Tiểu Chu Tước hay tìm ta chơi đùa hoặc hồi báo động tĩnh của các trưởng lão, cuộc sống của ta cũng rất có quy luật. Chính là quy luật này lại bị phá vỡ vào sáng hôm đó.

      Buổi sáng, ta vừa rửa mặt xong, chuẩn bị đón chào ngày mới – trêu chọc lớp học.

      Có trưởng lão đến báo lại, bắt được gian tế trà trộn vào Linh Sơn!

      Phản ứng đầu tiên của ta là, oa ~ tạp tạp. Đại Biến Thái bị bắt. Sau lại uể oải nghĩ lại, có khả năng a -!

      Trưởng lão còn , người bị bắt kia mực kêu la, rằng biết ta, muốn gặp ta. Cho nên mới đến thánh địa hỏi ta nên xử trí như thế nào.

      Biết ta? Là biết Thần Vũ trước kia, hay là Nhị Nữu bây giờ?

      Nhưng người được dẫn đến lại là…

      Ta nhìn qua, người bị bắt trói nước mắt lưng tròng nhìn ta kia chính là…Tiểu Lôi! ! !

      “Ném !” Trái tim mấy bữa nay còn cảm thấy rất tốt bây giờ lại bắt đầu đau râm ran. Ách, Thấy là ta lại muốn đau đầu! ! !

      Tiểu Lôi khóc lóc: “Đừng mà! Đại tỷ tỷ, ta phạm sai lầm nên bị đày, ngươi nếu thu nhận ta, ta…Ta còn nơi để . 555555….”

      Đầu ta càng đau nhức. “Cha con các ngươi hại ta còn chưa đủ sao? ! Được rồi, được rồi, là ta sai, van cầu ngươi, đừng…xuất trước mặt ta nữa. Ta nhịn được thấy là muốn đánh!”

      Tiểu Lôi nức nở: “Ta chính là bởi vì chuyện của ngươi mà bị bề điều tra xử lưu đày xuống đây. Bọn họ…bọn họ muốn ta giúp ngươi trở về, khi đó ta mới có thể trở về.”

      “Cái gì? ! Ngươi mới cái gì? Ta có thể trở về sao? !” Ta túm lấy vạt áo Tiểu Lôi.

      Tiểu Lôi gạt lệ gật đầu. “Đúng vậy, nhưng mà phải linh hồn trở về, là cả thân thể cũng trở về. Bởi vì ngươi -…” Tiểu Lôi còn chưa xong bị ta bịt miệng lại.

      “Khoan !” Ta giáo huấn .

      “Đứa bé này ta có biết. Cứ để theo ta, cụ thể phải xử trí như thế nào, chờ ta và sư phụ thương lượng chút … cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.” Ta với trưởng lão.

      “Vâng”

      Sau khi trưởng lão lui ra, ta còn suy nghĩ nên làm thế nào để sư phụ nhận Tiểu Lôi ở lại thánh địa, Tiểu Chu Tước thể chờ đợi được liền chạy vào.

      “Nhị Nữu, đứa bé này chính là gian tế ư?” Tiểu Chu Tước hỏi ta.

      “Ta…Ta phải gian tế…Ta đến tìm Đại tỷ tỷ-!” Tiểu Lôi yếu ớt cãi lại.

      “( ⊙ o ⊙ ) a! Ngươi cũng có thể nghe được ta sao?” Tiểu Chu Tước thoáng giật mình.

      “Tại sao nghe được? Ta đâu có điếc.” Tiểu Lôi mờ mịt.

      “…”

      “…”

      “Sư phụ…Lại có người có thể nghe được lời của ta đến nè…” Tiểu Chu Tước kích động, chạy vội ra ngoài.

      Chuyện tiếp theo… cần ta phải nữa…Cứ như vậy…Tiểu Lôi đường đường chính chính trở thành sư đệ của ta = = !

      “Ngươi còn có thể trở về là ý gì?” Chờ đến khi bốn bề vắng lặng ta mới hỏi Tiểu Lôi.

      “Xuyên chia làm hai loại tình huống…” Tiểu Lôi giải thích.

      cần ngươi ta cũng biết, là hồn xuyên và thân thể xuyên! Ta giờ coi như là hồn xuyên, mà Thánh Nữ đời thứ nhất khẳng định là thân thể xuyên. Ý của ngươi là, chúng ta có thể theo phương thức Thánh Nữ đời thứ nhất xuyên tới mà xuyên trở về? !”

      “Ừm, nếu là linh hồn xuyên qua, ta có thể trực tiếp đem ngươi mang về. Chỉ là cơ thể gốc của ngươi chết rồi, chỉ có thể là thân thể xuyên trở về. Nhưng muốn thân thể vượt qua gian phải cần có siêu nhiên lượng rất lớn để mở ra lỗ hổng gian.” Tiểu Lôi gật đầu.

      “Ngươi ít nhảm , mau, rốt cuộc phải làm sao đây.”

      “Phải tìm được bốn vật!” Tiểu Lôi trả lời.

      “Là bốn món gì?”

      “Chính là Định hồn châu, Nguyệt quang châu, Quang mang thạch và Thần bí thạch!”

      “Tìm đủ bốn thứ này là được sao?”…Tốt thôi, lại từ huyễn huyễn chuyển thành RPG! (Role playing game: Game nhập vai)

      “Chưa, còn phải đợi đến giữa tháng tám, vào ngày năng lượng mặt trăng đạt cực mạnh.”

      Ta đột nhiên nhớ ra. “Trước có nghe Thánh Nữ đời trước cuối cùng mất tích cách thần bí-, chừng có lẽ xuyên trở về rồi. Ngươi xem bốn vật này có thể nào ở trong Linh Sơn !”

      đâu. Bốn món này đều là thần vật của thiên giới. Mỗi lần sử dụng đều phát sinh vòi rồng khổng lồ. Sau khi sử dụng xong bị năng lượng bắn trả, chúng như những viên đạn bị bắn bốn phương tám hướng, còn ở chỗ cũ nữa rồi.”

      “Sao? ! sao, từ từ tìm , xuyên trở về thế nào cũng còn quan hệ, phải tìm được, ta cũng muốn chờ xem kết cục trò chơi này, chơi rồi về!” biết còn có phương pháp trở về, lòng ta như cất được tảng đá lớn, giống như bị táo bón tháng rốt cuộc cũng lần thông suốt thoải mái, tâm tình vô cùng nhõm sung sướng.

      được a, ngươi về ta cũng phải theo ngươi được về thiên giới.” Tiểu Lôi khẩn trương.

      Tâm tình tốt, bản tính sói lang của ta lại nổi dậy, ôm cậu Tiểu Lôi: “Như thế nào, theo bổn đại nhân, cũng vui a ~” Ừm, kỳ Tiểu Lôi rất xinh đẹp khó cưỡng-.

      phải…Như vậy-.” Tiểu Lôi thoáng thẹn thùng, quay mặt . Rất khả ái nha!

      “Chỉ biết , ngươi làm sao giúp ta trở về.”

      “Ta, ta biết bốn món thần vật, có thể giúp ngươi tìm!”

      “Ta vội-, còn gì nữa ~!”

      “Ta…Ta biết chữ của thế giới này, ta có thể dạy ngươi!”

      “Sao~! Còn gì nữa ?”

      “Còn…Còn có thể … Còn có thể cùng ngươi ngủ.” Tiểu Lôi mặt mày đỏ bừng, giọng .

      ư? Ngủ cùng ta như thế nào a ~?” Sao ~ rống rống, dễ thương, đáng quá , ta nhịn được, tiếp tục đùa.

      “Chính là…Chính là…Giống như ngày đó đó…” Khuôn mặt nhắn của Tiểu Lôi đều đỏ bừng, ánh mắt cũng biết nên nhìn nơi nào. Cúi đầu, giọng càng lúc càng .

      “Ngày đó? Như thế nào a ~? Ngươi ràng, ta làm sao biết rốt cuộc là ngủ làm sao, ửm ~!” Ta vừa tiếp tục trêu chọc, lại vừa đưa tay cởi bỏ y phục Tiểu Lôi. Thân là lang nữ, mỹ vị mơn mởn dâng lên đến miệng, có đạo lý nào lại ăn…A~ha ha ha, Lôi Thần, lần này chính là con trai ngươi tự đưa đến cửa-!

      “Chính là…chính là…Như vậy…” Tiểu Lôi ngượng ngùng, trái lại càng khiến ta thích thú.

      Trong lúc ta lang huyết sôi trào. Đột nhiên, oanh ! ! ! ! ! ! ! tia sấm sét thẳng tắp nện xuống cách ta chỉ có vài bước chân, dư chấn lan rộng. đất xuất cái hố to sâu hơn thước!

      “…Này…Cha ngươi đánh-?” Lang tính trong nháy mắt tắt ngấm, ta run run chỉ vào cái hố to.

      “Ừm, có khả năng.” Tiểu Lôi cúi đầu .

      Lôi Thần chết tiệt…Sớm muội gì ta cũng đánh chết ngươi! Thùm thụp = = Thùm thụp

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-27/
      Editor: Docke
      Chương 27: Gian tế
      Thời gian này tại Linh Sơn là an tĩnh, rất thích ý, rất vui vẻ! Trầm Dược cũng đến tìm ta. Ngoại trừ…Tiểu Chu Tước hay tìm ta chơi đùa hoặc hồi báo động tĩnh của các trưởng lão, cuộc sống của ta cũng rất có quy luật. Chính là quy luật này lại bị phá vỡ vào sáng hôm đó.

      Buổi sáng, ta vừa rửa mặt xong, chuẩn bị đón chào ngày mới – trêu chọc lớp học.

      Có trưởng lão đến báo lại, bắt được gian tế trà trộn vào Linh Sơn!

      Phản ứng đầu tiên của ta là, oa ~ tạp tạp. Đại Biến Thái bị bắt. Sau lại uể oải nghĩ lại, có khả năng a -!

      Trưởng lão còn , người bị bắt kia mực kêu la, rằng biết ta, muốn gặp ta. Cho nên mới đến thánh địa hỏi ta nên xử trí như thế nào.

      Biết ta? Là biết Thần Vũ trước kia, hay là Nhị Nữu bây giờ?

      Nhưng người được dẫn đến lại là…

      Ta nhìn qua, người bị bắt trói nước mắt lưng tròng nhìn ta kia chính là…Tiểu Lôi! ! !

      “Ném !” Trái tim mấy bữa nay còn cảm thấy rất tốt bây giờ lại bắt đầu đau râm ran. Ách, Thấy là ta lại muốn đau đầu! ! !

      Tiểu Lôi khóc lóc: “Đừng mà! Đại tỷ tỷ, ta phạm sai lầm nên bị đày, ngươi nếu thu nhận ta, ta…Ta còn nơi để . 555555….”

      Đầu ta càng đau nhức. “Cha con các ngươi hại ta còn chưa đủ sao? ! Được rồi, được rồi, là ta sai, van cầu ngươi, đừng…xuất trước mặt ta nữa. Ta nhịn được thấy là muốn đánh!”

      Tiểu Lôi nức nở: “Ta chính là bởi vì chuyện của ngươi mà bị bề điều tra xử lưu đày xuống đây. Bọn họ…bọn họ muốn ta giúp ngươi trở về, khi đó ta mới có thể trở về.”

      “Cái gì? ! Ngươi mới cái gì? Ta có thể trở về sao? !” Ta túm lấy vạt áo Tiểu Lôi.

      Tiểu Lôi gạt lệ gật đầu. “Đúng vậy, nhưng mà phải linh hồn trở về, là cả thân thể cũng trở về. Bởi vì ngươi -…” Tiểu Lôi còn chưa xong bị ta bịt miệng lại.

      “Khoan !” Ta giáo huấn .

      “Đứa bé này ta có biết. Cứ để theo ta, cụ thể phải xử trí như thế nào, chờ ta và sư phụ thương lượng chút … cho các ngươi câu trả lời thuyết phục.” Ta với trưởng lão.

      “Vâng”

      Sau khi trưởng lão lui ra, ta còn suy nghĩ nên làm thế nào để sư phụ nhận Tiểu Lôi ở lại thánh địa, Tiểu Chu Tước thể chờ đợi được liền chạy vào.

      “Nhị Nữu, đứa bé này chính là gian tế ư?” Tiểu Chu Tước hỏi ta.

      “Ta…Ta phải gian tế…Ta đến tìm Đại tỷ tỷ-!” Tiểu Lôi yếu ớt cãi lại.

      “( ⊙ o ⊙ ) a! Ngươi cũng có thể nghe được ta sao?” Tiểu Chu Tước thoáng giật mình.

      “Tại sao nghe được? Ta đâu có điếc.” Tiểu Lôi mờ mịt.

      “…”

      “…”

      “Sư phụ…Lại có người có thể nghe được lời của ta đến nè…” Tiểu Chu Tước kích động, chạy vội ra ngoài.

      Chuyện tiếp theo… cần ta phải nữa…Cứ như vậy…Tiểu Lôi đường đường chính chính trở thành sư đệ của ta = = !

      “Ngươi còn có thể trở về là ý gì?” Chờ đến khi bốn bề vắng lặng ta mới hỏi Tiểu Lôi.

      “Xuyên chia làm hai loại tình huống…” Tiểu Lôi giải thích.

      cần ngươi ta cũng biết, là hồn xuyên và thân thể xuyên! Ta giờ coi như là hồn xuyên, mà Thánh Nữ đời thứ nhất khẳng định là thân thể xuyên. Ý của ngươi là, chúng ta có thể theo phương thức Thánh Nữ đời thứ nhất xuyên tới mà xuyên trở về? !”

      “Ừm, nếu là linh hồn xuyên qua, ta có thể trực tiếp đem ngươi mang về. Chỉ là cơ thể gốc của ngươi chết rồi, chỉ có thể là thân thể xuyên trở về. Nhưng muốn thân thể vượt qua gian phải cần có siêu nhiên lượng rất lớn để mở ra lỗ hổng gian.” Tiểu Lôi gật đầu.

      “Ngươi ít nhảm , mau, rốt cuộc phải làm sao đây.”

      “Phải tìm được bốn vật!” Tiểu Lôi trả lời.

      “Là bốn món gì?”

      “Chính là Định hồn châu, Nguyệt quang châu, Quang mang thạch và Thần bí thạch!”

      “Tìm đủ bốn thứ này là được sao?”…Tốt thôi, lại từ huyễn huyễn chuyển thành RPG! (Role playing game: Game nhập vai)

      “Chưa, còn phải đợi đến giữa tháng tám, vào ngày năng lượng mặt trăng đạt cực mạnh.”

      Ta đột nhiên nhớ ra. “Trước có nghe Thánh Nữ đời trước cuối cùng mất tích cách thần bí-, chừng có lẽ xuyên trở về rồi. Ngươi xem bốn vật này có thể nào ở trong Linh Sơn !”

      đâu. Bốn món này đều là thần vật của thiên giới. Mỗi lần sử dụng đều phát sinh vòi rồng khổng lồ. Sau khi sử dụng xong bị năng lượng bắn trả, chúng như những viên đạn bị bắn bốn phương tám hướng, còn ở chỗ cũ nữa rồi.”

      “Sao? ! sao, từ từ tìm , xuyên trở về thế nào cũng còn quan hệ, phải tìm được, ta cũng muốn chờ xem kết cục trò chơi này, chơi rồi về!” biết còn có phương pháp trở về, lòng ta như cất được tảng đá lớn, giống như bị táo bón tháng rốt cuộc cũng lần thông suốt thoải mái, tâm tình vô cùng nhõm sung sướng.

      được a, ngươi về ta cũng phải theo ngươi được về thiên giới.” Tiểu Lôi khẩn trương.

      Tâm tình tốt, bản tính sói lang của ta lại nổi dậy, ôm cậu Tiểu Lôi: “Như thế nào, theo bổn đại nhân, cũng vui a ~” Ừm, kỳ Tiểu Lôi rất xinh đẹp khó cưỡng-.

      phải…Như vậy-.” Tiểu Lôi thoáng thẹn thùng, quay mặt . Rất khả ái nha!

      “Chỉ biết , ngươi làm sao giúp ta trở về.”

      “Ta, ta biết bốn món thần vật, có thể giúp ngươi tìm!”

      “Ta vội-, còn gì nữa ~!”

      “Ta…Ta biết chữ của thế giới này, ta có thể dạy ngươi!”

      “Sao~! Còn gì nữa ?”

      “Còn…Còn có thể … Còn có thể cùng ngươi ngủ.” Tiểu Lôi mặt mày đỏ bừng, giọng .

      ư? Ngủ cùng ta như thế nào a ~?” Sao ~ rống rống, dễ thương, đáng quá , ta nhịn được, tiếp tục đùa.

      “Chính là…Chính là…Giống như ngày đó đó…” Khuôn mặt nhắn của Tiểu Lôi đều đỏ bừng, ánh mắt cũng biết nên nhìn nơi nào. Cúi đầu, giọng càng lúc càng .

      “Ngày đó? Như thế nào a ~? Ngươi ràng, ta làm sao biết rốt cuộc là ngủ làm sao, ửm ~!” Ta vừa tiếp tục trêu chọc, lại vừa đưa tay cởi bỏ y phục Tiểu Lôi. Thân là lang nữ, mỹ vị mơn mởn dâng lên đến miệng, có đạo lý nào lại ăn…A~ha ha ha, Lôi Thần, lần này chính là con trai ngươi tự đưa đến cửa-!

      “Chính là…chính là…Như vậy…” Tiểu Lôi ngượng ngùng, trái lại càng khiến ta thích thú.

      Trong lúc ta lang huyết sôi trào. Đột nhiên, oanh ! ! ! ! ! ! ! tia sấm sét thẳng tắp nện xuống cách ta chỉ có vài bước chân, dư chấn lan rộng. đất xuất cái hố to sâu hơn thước!

      “…Này…Cha ngươi đánh-?” Lang tính trong nháy mắt tắt ngấm, ta run run chỉ vào cái hố to.

      “Ừm, có khả năng.” Tiểu Lôi cúi đầu .

      Lôi Thần chết tiệt…Sớm muội gì ta cũng đánh chết ngươi! Thùm thụp = = Thùm thụp

    5. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-28/
      Editor: Docke
      Chương 28: Thanh lý môn hộ
      Chuyện tốt bị phá hoại, ta cực kỳ khó chịu trở về phòng. Mỗi khi ta khó chịu, ta ngủ = =!

      Đêm đó…

      Ta đương lúc ngủ mơ mơ màng màng, cảm giác bên tai ngưa ngứa thinh thích-, hình như có người thổi khí bên tai.

      “Tỷ tỷ…Tỷ tỷ…” Có người gọi khẽ bên tai ta.

      Ta mông lung hé mở mắt, nhìn thấy Tiểu Lôi đáng thương đứng ở đầu giường.

      “Ngươi tới làm gì?” Ta vừa ngáp vừa .

      “Ta…ta đến ngủ với tỷ tỷ.”

      “Dẹp , dẹp , hồi cha ngươi lại đến đánh ta, ngươi hại ta còn chưa đủ a!”

      “Ta…Cha ta tìm mẹ ngủ, đến đánh ngươi đâu…”

      à? !” Ta lập tức lên tinh thần.

      “Ừm.” Tiểu Lôi gật đầu.

      Vậy còn chờ gì nữa! “Mau mau bắt đầu cởi !”

      “Ừm.” Tiểu Lôi cởi áo ngoài, từ từ leo lên giường.

      Ta xoa xoa tay, kích thích. Cười, lao đến Tiểu Lôi. Đóa cúc béo mập đáng ~ tỷ tỷ lâu rồi cưng chiều ngươi nha!

      Tiểu Lôi bị ta hạ gục tại giường, nhướng ánh mắt run lên nhè , ta đê tiện ngừng vuốt ve người . Ừm ~ Bé cưng da tay xinh trắng trẻo, chân hương, nào, ngã ra, cho tỷ tỷ nhìn tiểu hoa cúc…!

      “Các ngươi làm gì vậy? !” Giọng của Lục mỹ nam vang lên.

      ( ° △ °|||), Lục… Lục mỹ nam sao lại vào phòng ta. Ta cứng người nhổng cổ lên nhìn nơi phát ra thanh. Tiểu Lôi cũng thất kinh, khép lại vạt áo, nước mắt lưng tròng nhìn về phía Lục mỹ nam.

      “Ta..Ta…Chúng ta…Chúng ta…” NPC trong não ta bay tán loạn, lại nghĩ biết phải trả lời Lục mỹ nam như thế nào mới được. (NPC: Non-player character, là những nhân vật được thiết kế sẵn trong game để hỗ trợ người chơi)

      “Ta cũng tham gia!” Lục mỹ nam tiếp.

      ⊙ khẩu ⊙|||… Ta… Ta nghe lầm chứ! Ta há hốc miệng, trơ mắt nhìn Lục mỹ nam vừa cởi quần áo vừa đến bên giường…

      A…Lục mỹ nam, body rất đẹp nha…Chỉ thấy ôm lấy Tiểu Lôi, từ từ đem quần áo lột sạch, ngón tay thon dài lại vuốt ve người Tiểu Lôi, từ sống lưng trượt mạch xuống phía dưới, hướng đến chỗ tiểu hoa cúc núp dưới cặp mông núng nính. Tiểu Lôi bởi vì…bị kích thích đột ngột, đầu hơi hơi ngửa ra sau, ánh mắt khép chặt càng thêm run rẩy, cái miệng nhắn tươi ngon phát ra tiếng thở gấp, ửm a…!

      Quá kích thích…Quá mê hoặc! ! ! ! ta toàn thân ngây ngất nhìn Lục mỹ nam cùng Tiểu Lôi diễn trực tiếp bản GV (gay video), kích động đến nỗi biết phải làm gì.

      “Ngươi cũng tới đây ~!” Lục mỹ nam quay đầu dùng giọng hút hồn gọi ta.

      Ta lại lần nữa sôi trào! ! ! ! !

      muốn phóng tới, chợt giọng trong trẻo của Đại Biến Thái lại vang lên trong phòng: “Ngươi dám! ! ! ! ! !”

      Ta kinh – toàn thân toát mồ hôi lạnh…Sau đó…

      Sau đó ta liền tỉnh = =

      Vì vậy…Ta lại càng thích! Bởi vì làm ta có mộng xuân! Khiến trong lòng ta tự nhiên

      Dục! Cầu! ! Mãn! !

      Mỗi khi ta khó chịu đến ngủ cũng điều tiết được, ta phi thương phi thường tà ác, phi thường phi thường muốn đánh người, phi thường phi thường muốn phát tiết.

      Cho nên, ta gọi Tiểu Chu Tước tới.

      “Tiểu Chu Tước, có thích chơi trò chơi a…”

      Ban đầu, ta còn chưa có ý định động thủ với các trưởng lão Linh Sơn, mặc dù ta biết bọn họ căn bản là tước quyền lực của ta, khiến ta và sư phụ đều giống như bị giam lỏng tại Linh Sơn! Nhưng mấy ngày nay ta coi như thích ý nên tạm thời muốn trở mặt với bọn họ. Chính là, tại, ta khó chịu, nhu cầu cấp bách bây giờ là phát tiết! Cho nên, các trưởng lão thân mến, chúng ta chơi chút nha ~!

      Muốn hỏi tại sao điều đầu tiên ta nghĩ tới lại là xuống tay với các trưởng lão ư? Bởi vì đám người trưởng lão kia kỳ căn bản là xem Thánh Nữ ta đây là cái đinh gì hết!

      Muốn hỏi… những trưởng lão này kỳ khinh thường ta tới mức độ nào? !

      Ngươi nhìn cái…Kiền trưởng lão Bạo Cúc đường kia trong Linh Sơn vui vui vẻ vẻ liên lạc cái này, thông đồng cái kia, cũng biết trong mắt bọn họ … coi trọng Thánh Nữ ta đến mức nào rồi. Ta dự định…khai đao với Kiền trưởng lão đầu tiên!

      Theo tin tình báo của Tiểu Chu Tước cho biết, cái tên Kiền trưởng lão kia chính là chưởng quản tài chính Linh Sơn, cho nên cùng các bộ phận khác cũng có liên lạc mật thiết. A ~ Khó trách lại dám hoành hành như vậy. Hôm nay, lão nương đoạt lại của ngươi! Ban đầu ta tính dẫn theo Tiểu Chu Tước cùng Bạch Hổ trực tiếp bắt người đem bạo cúc, sau đó lại từ từ hành hạ buộc giao ra sổ sách. Cho nên buổi tối, chúng ta mang theo người hầu, trực tiếp đến trước cửa phòng , đoan đá cửa vào …

      “A….A …Ửm a…Ửm…” giọng nam thở gấp từ bên trong phòng phát ra!

      Ta lập tức phất tay bảo tiểu Bạch Hổ ngừng phá cửa, len lén áp tai vào cửa phòng, bắt đầu nghe lén!

      “Ửm…Trưởng lão…Đừng…Nơi đó thể…A…A…” Giọng nam tiếp tục từ trong phòng truyền ra.

      Tiểu Chu Tước tò mò nhấp nháy mắt, giọng hỏi tiểu Bạch Hổ: “Bạch Hổ ca ca, bọn họ ở trong đó làm cái gì vậy nhỉ?”

      Tiểu Bạch Hổ ngượng ngùng vò đầu, biết nên trả lời thế nào.

      Ta đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu cho Tiểu Chu Tước im lặng.

      lát sau, trong phòng liên tục truyền đến những tiếng rên lên đến cao trào, sau đó cả gian phòng yên tĩnh trở lại. Xem ra xong việc.

      Sau lúc lâu, giọng nam lúc nãy lại vang lên: “Trưởng lão à, ngài bao giờ mới đưa người ta danh chính ngôn thuận trở về Linh Sơn a.” ⊙_⊙, giọng này ta biết nè, phải là cái tên…tiểu đệ tử bị bạo cúc rồi trục xuất khỏi Linh Sơn sao?

      “Yên tâm , nhanh thôi! Thánh Nữ cùng lão già kia đều giống nhau, đám ngu muội, chuyện gì cũng kiểm soát. Chờ qua thời gian ngắn nữa thôi, ta len lén đưa người trở về. Nếu như trở về được cũng cần lo, Yến Vương sắp động thủ rồi, chỉ cần thành công, chúng ta chính là công thần. Đến lúc đó, vinh hoa phú quý cái gì cũng có, muốn phá Linh Sơn còn được nữa là.”

      “Đáng ghét, lần trước cha ta hỏi ngươi đến lúc nào mới đón ta về, ngươi cũng phải chờ thời gian…”

       ̄□ ̄||| … Cha

      “Lần này là , tiểu bảo bối. Yến Vương sắp đặt cho chúng ta kế hoạch rất tốt, phải chờ lâu đâu-.”

      “Hừ! Yến Vương là có thể tạo phản thành công? Lại , coi như thành công, phải vẫn còn Tam hoàng tử sao, đâu đến phiên Yến Vương được làm hoàng thượng!”

      “Hư! Hai chữ tạo phản này có thể tùy tiện sao? Tam hoàng tử? Đó chính là kẻ ngu, căn bản có khả năng tranh đoạt với Yến Vương. À đúng rồi, ta còn muốn hỏi ngươi nha, là mướp đắng khổ qua thoải mái a, hay là ta thoải mái, ha ha ha ha ~” Kiền trưỡng lão cười dâm.

      “Đáng ghét, ngươi lại trêu người ta, người ta mặc kệ ngươi luôn ~”

      “Ngươi kém ta chắc, ngươi cho rằng ta biết ngươi cùng Kim trưởng lão kia làm gì sao. Thế nào, chúng ta cùng làm, hai cái … cho ngươi càng thích a, ha ha…” Kiền trưởng lão lại lần nữa cười dâm.

      “Ngươi… ngươi còn người ta, mình ngươi còn chưa đủ, thấy thích liền…”

      đến cái…này, lần này lão ngoan đồng kia mới thu nhận đệ tử cũng khá nha. Ta thấy cũng có võ công gì, khó đối phó như Lục Hạc Hiên. Bất quá chờ khi có cơ hội…Hai người bọn họ ta đều muốn nếm thử…Hắc hắc hắc hắc…!”

      Nghe thế, ta thể nhịn được nữa, hai tên xấu xa các ngươi dám cùng nhau BL(boy love), ta nhịn! Ngươi cười nhạo ta khờ, ta lại nhịn! Cái lão đại thúc như ngươi mà cũng dám nhòm ngó đến Tiểu Lôi và Lục mỹ nam của ta? !

      “Chu Tước, Bạch Hổ! Lên cho ta!”

      -Ta là đường phân cách – lâu gặp-

      đại đường, Kiền trưởng lão quần áo xộc xệch cùng với tiểu đệ tử bị bạo cúc quỳ mặt đất, run rẩy. Chung quanh, các trưởng lão khác lục tục đến đông đủ, sư phụ cùng Lục mỹ nam cũng bị ta lôi đến.

      “Sư phụ, Kiền trưởng lão dám đem tiểu đệ tử bị trục xuất khỏi Linh Sơn giấu riêng trong Linh Sơn, còn dám…Hừ…hừ hừ” Ta quay qua nhìn hai tên quần áo xốc xếch kia, cười gằn.

      Kiền trưởng lão biết nên làm gì, chỉ có thể tiếp tục run rẩy, cúi đầu chờ thời.

      “Còn dám, dám phản bội Linh Sơn, mình cấu kết với Yến Vương, bòn rút tiền bạc Linh Sơn làm lợi cho bản thân!” ta tiếp tục tuyên bố tội trạng của .

      Kiền trưởng lão ngờ ta trực tiếp lên án làm phản, thề thốt phủ nhận. “Ta cùng đồ nhi có làm việc cẩu thả, là ta đúng. Nhưng ngươi cũng thể ghép thêm tội danh cho ta, ngươi…Ngươi có chứng cớ gì!”

      Muốn chứng cớ? Vì vậy…Ta cười.

      sai, ta thừa nhận mình rất đê tiện. Lúc đứng nghe lén ở bên ngoài thừa cơ xuất thủ, bật nút ghi

      Sau khi ta bật nút phát lại, đoạn đối thoại ban nãy vang lên trong đại đường, Kiền trưởng lão và tiểu đệ tử liền xụi lơ mặt đất, mà trong hàng trưởng lão, trưởng lão khác cũng vội vàng bước ra quỳ xuống, có lẽ là … người được nhắc đến trong đoạn đối thoại kia – Kim trưởng lão.

      Sắc mặt mọi người rất khó coi, ngoại trừ Tiểu Chu Tước vẫn vô tư hồn nhiên nhìn sư phụ. Lục mỹ nam lại càng xanh mét, ta tin chắc, nếu có sư phụ ở đây, Kiền trưởng lão chết thảm rồi…

      Điều ta nghĩ tới chính là…người xưa nay đều bỏ mặc thế như Huyền Vũ lại rất kích động. “Ngươi…Ngươi…cái tên ..bại hoại, ta thay Linh Sơn thanh lý môn hộ! ! !” Dứt lời, Huyền Vũ tung chưởng hướng Kiền trưởng lão bổ tới.

      “Khoan!” Sư phụ nãy giờ vẫn giữ vẻ nghiêm túc thái độ, rốt cuộc lên tiếng.

      “Hai người kia, ta xử trí.” Sư phụ tiếp. Sau đó, trong nháy mắt, khóe miệng vi kiều – quỷ dị lại lần nữa xuất

      Ta đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh buốt, Kiền trưởng lão, tiểu đệ tử, là giải pháp tốt …! (phất tay)

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :