1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-20/
      Editor: Docke
      Chương 20: Lễ tế thiên.
      Lại lần nữa ra khỏi thánh địa, ngày đó là đêm trăng tròn.

      Thánh Nữ xuất , đây là đại lớn nhất đối với cả Linh Sơn, thậm chí cả giang hồ, cả quốc gia đều kinh động. Các trưởng lão chờ trước cấm địa từ rất sớm. Ta đường từ thánh địa đến cấm địa, cư nhiên còn do nhóm đệ tử hộ tống. Nhìn qua màu sắc y phục cũng thấy địa vị của những đệ tử này … trong Linh Sơn cũng thấp. Mà ngoài ý muốn của ta đó là Trầm Dược cũng ở trong đó. Nửa tháng ngắn ngủi này, náo cũng tệ a.

      Ta tiếp tục cảnh giác, quan sát Trầm Dược, chỉ thấy …khóe mắt khẽ nhướng, bắn qua ta tia mị nhãn! ! ! !

      T_T, là Đại Biến Thái…

      Khi tới cấm địa, cấm địa hoàn toàn thay đổi. Vốn là hai tấm thạch thai toàn tro bụi, bây giờ được lau dọn sạch làm cho đại môn vô hồn kia cũng sáng ngời ít. Ngoài cửa lớn, bốn phía cùng chính giữa đặt mấy tế đàn hình tròn lớn. Sư phụ cũng đứng tế đàn hình tròn đó, nhưng đám Tiểu Chu Tước vẫn chưa xuất .

      Trong khi tất cả mọi người nín thở chờ đợi ánh nguyệt quang vẫn chiếu chênh chếch xuống tế đàn chính giữa.

      Cách lúc bắt đầu nghi thức còn đến hai canh giờ, có lẽ lo lắng ta rất vô dụng, Lục mỹ nam rất tử tế đưa ta vào trong tiểu đình tử được dựng tạm trước cấm địa để nghỉ ngơi. Sau đó…Trầm Dược…xung phong nhận việc, muốn cùng với ta để bảo vệ an nguy cho ta.

      Ngàn vạn lần được đồng ý a. Ngàn vạn lần được đồng ý a. Nhìn thấy Lục mỹ nam quét mắt nhìn Đại Biến Thái, lòng ta thầm mặc niệm.

      Nhưng là, Lục mỹ nam sau hồi do dự lại…gật đầu đồng ý!

      T_T, Lục sư huynh, ngươi đây mang tiểu sơn dương dâng cho Đại sói rồi…

      Đại Biến Thái sau khi xác định chung quanh có người, rất khách khí ngồi xuống đúng chỗ vốn là chuẩn bị cho ta ngồi.

      “Nhị Nữu có chuyện gì…chưa cho ta – a ~!” Đại Biến Thái ngoắc ngoắc tay, ý gọi ta lại gần.

      Cũng vì làm nha hoàn dưới trướng Đại Biến Thái lâu, ta tự nhiên có phản xạ phải khuất phục dưới uy nghiêm độc đoán của …T_T. “Ta, ta cũng biết tại sao, ta tự nhiên đọc được chữ tấm bia kia. Sau đó, khó hiểu…bọn họ để ta làm Thánh Nữ.” Ta trả lời.

      Đại Biến Thái tay nâng cằm, híp mắt, nhìn ta như cười như , ra lệnh cho ta qua ngồi.

      Ta nhìn thoáng qua cái ghế kia vốn là mọi người chuẩn bị cho ta, bất đắc dĩ ngồi vào…



      “Tiểu sư muội?” Giọng ôn văn nhu hòa.

      “Tiểu sư muội? Ngươi sao vậy, thời gian đến rồi, chúng ta thôi.” Tiếng Lục mỹ nam gọi khiến ta tỉnh lại.

      Ta trong cơn hoảng hốt phục hồi lại tinh thần, phát mình ngồi đường hoàng ghế còn Đại Biến Thái vẻ mặt vô tư đứng gác ngoài cửa chính.

      Ta làm sao vậy? Nhanh như vậy mà hai canh giờ? Chuyện gì xảy ra? Ta mờ mịt, nhìn Lục mỹ nam trước mặt.

      Lục mỹ nam cười cười, xoa đầu ta. “Tiểu sư muội là chờ lâu mà mệt mỏi sao? Chúng ta thôi, mau mau .” xong liền vươn tay đỡ ta lên.

      Ta nhìn Đại Biến Thái đứng canh cửa, chột dạ thu tay lại. Theo Lục mỹ nam về cấm địa, Đại Biến Thái được lại gần tế đàn nên về hướng các trưởng lão.

      Trở lại cấm địa, bọn Tiểu Chu Tước đến, đứng tế đàn, ta đứng ở trước thạch đài. Sư phụ ngửa đầu qua lại quan sát nguyệt quang, qua hơn nửa giờ sau, đột nhiên giơ tay lên, ý bảo ta, có thể bắt đầu rồi. Ta giả khuôn giả dạng giọt máu vào trong cái lõm hình tròn.

      Các trưởng lão cùng chúng đệ tử đều đồng loạt quỳ xuống, Lục mỹ nam cũng ngoại lệ. Tiểu Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ bốn thánh thú mê hoặc, thân thể đột nhiên phát hào quang. Tiểu Chu Tước tru lên tiếng dài, bốn thánh thú đồng loạt nguyên hình, bay tà tà tế đàn, từ người phát ra bốn chùm tia sáng phân biệt hồng, xanh, lam, trắng. Ta rung động, rưng rưng nhìn bốn thánh thú phát hào quang rực rỡ, đặc biệt là Bạch Hổ với bộ lông trắng muốt như tơ tỏa ánh sáng nhu hòa hợp với chùm tia sáng bạc phát ra khiến dưới đều phiêu động…Ta bây giờ hiểu ý Tiểu Chu Tước muốn …giống đực tuấn mỹ nhất …

      Bốn chùm tia sáng nhất tề bắn lên bầu trời, hội hợp với nguyệt quang xong lại phản xạ trở lại chiếu lên tế đàn. Lại được sư phụ dung hợp, hướng những chùm sáng chiếu xạ đến đại môn.

      Này…Thấy mới biết thế nào là rung động nhân tâm, thế nào là thánh thần xuất a.

      Nhưng ta, hết lần này tới lần khác trong trường hợp thế này lại phải quay qua đại môn : “Come on~, baby~” = = !

      biết những người khác khi biết được những lời này là có ý nghĩa gì rồi có té xỉu hay a.

      Đại môn nghe tiếng chậm rãi mở, chùm tia chiếu thẳng vào bên trong, tỏa sáng bức tường trắng. Kỳ tích cứ như vậy xuất . Bức tường trắng kia gặp phải chùm tia sáng lại giống như bị hòa tan ra, từ từ trở nên mờ nhạt rồi biến mất.

      Ta nhanh chóng lách vào cấm địa, sư phụ có , ta chỉ có thời gian tới nửa nén hương để lấy ra hai thánh vật, nếu , nguyệt quang chiếu lệch vị trí, bức tường trắng lại xuất , ta chỉ có thể bị giam ở bên trong.

      Bên trong động được chùm tia sáng chiếu vào mười phần sáng ngời. Ta rất dễ dàng liền nhìn quang cảnh bên trong. Hoàn toàn đơn giản chỉ là mật thất, chính giữa mật thất có thạch đài, thạch đài bày quả cầu thủy tinh cực đại. Sau đó, bên cạnh thủy tinh cầu có khối tối om óm, bóng loáng-, phản xạ các loại kim khí rực rỡ …giống như phiến đá lớn. Ta nghĩ, đây có lẽ là lệnh bài Thánh Nữ…cầm lệnh bài lên, lại nhìn chút qua quả cầu thủy tinh to gần nửa người ta, tay ôm xuể. Vì vậy ta…trước ép lệnh bài vào sát ngực, sau đó cố hết sức vòng cả hai tay ôm lấy thủy tinh cầu, xoay người ra cửa.

      Trong lúc ta sắp ra tới cửa, cửa cấm địa đột nhiên thoát tới đám Hắc y nhân.

      Lục mỹ nam phản ứng đầu tiên, nhanh chóng phi thân đón đường. Tuy nhiên hắc y nhân hình như sớm có chuẩn bị, lại có nhóm người xuất trước mặt cản trở Lục mỹ nam. Theo sau là tiếng binh khí chạm nhau lách cách lách cách…làm kinh động mấy trưởng lão vẫn còn qùy lạy, vì vậy trận hỗn chiến nổ ra ngay trước cửa cấm địa.

      Tiểu Chu Tước luống cuống bất an phe phẩy cánh, lo lắng kêu to. Nhưng lại biết mình thể chuyển động vì nếu có chùm tia sáng, ta vĩnh viễn ra được. Các trưởng lão và chúng đệ tử bảo vệ sư phụ và bốn thánh thú cho hắc y nhân phá hư tế đàn.

      Ta cũng bị tắc tại cửa động. Bọn hắc y nhân gây chiến có lẽ muốn đánh cướp thánh vật trong tay ta, ta giơ thủy tinh cầu kêu lên: “Các ngươi đừng tới đây a, các ngươi dám lại ta liền dám đập.”

      Hắc y nhân cũng dừng bước nhưng ta lòng như lửa đốt. Bởi vì ta biết thời gian còn lại nhiều, nếu ra chết lại trong động.

      Trong lúc lo lắng lại thấy mấy người hắc y nhân vây hãm trước cửa đồng loạt ngã xuống, chỉ thấy vài đường kiếm quang lóe lên, đám người chắn trước cánh cửa sinh tử bị giết làm thoát ra lối trống.

      Là Đại Biến Thái! ! ! !

      Đại Biến Thái theo lối trống vào, ta chỉ cảm thấy thân thể nhoáng lên, tay còn giơ thủy tinh cầu cả người bị nhấc bổng khỏi mặt đất, bay vọt ra đại môn.

      Đại Biến Thái xuất , thế cục liền có chuyển biến lớn. Ta vừa xuất động, sư phụ lập tức dừng phép thuật, Tiểu Chu Tước kêu vang tiếng, giống như…nổi điên, dùng đôi cánh lớn của nàng quét xuống đám hắc y nhân còn lại, xem ra là bị bức . vài đệ tử Linh Sơn cũng bất hạnh bị liên lụy.

      Có Tiểu Chu Tước gia nhập, thế cục lập tức sáng sủa, sư phụ cùng ba thánh thú khác cũng xuất thủ, để Tiểu Chu Tước tùy ý đánh mấy hắc y nhân còn lại cho hả giận. Ôi…rống rống…thương thay cho đảng hắc y nhân.

      Tính chất hí kịch này hết thảy biến hóa đều chỉ xảy ra trong nháy mắt. Trong lúc đó ta vẫn ngây ngốc bị Đại Biến Thái ôm vào trong ngực, hai tay vẫn còn giơ cao quả thủy tinh cầu…

      Lục mỹ nam thấy thế cục ổn định bèn phi thân tới.

      “Trầm huynh, ngờ võ công của ngươi đạt tới cảnh giới này, làm cho Lục mỗ kính nể.” Lục mỹ nam lôi ta từ trong lòng Đại Biến Thái ra, sau đó ôm quyền với Đại Biến Thái.

      “Cũng vậy.” Đại Biến Thái trả lời.

      Ta nhìn bốn phía xung quanh, a…Hào khí bây giờ sao lại hiền hòa như thế, sư phụ vuốt râu mép hiền lành cùng bọn Thanh Long quan sát Tiểu Chu Tước chơi đùa với đám hắc y nhân. Đại Biến Thái cùng Lục mỹ nam ở bên hòa ái chuyện phiếm. vài trưởng lão cùng các đệ tử khác cũng hoàn toàn sung sướng mãn nguyện cùng Tiểu Chu Tước chơi trò mèo vời chuột…

      Nhưng hào như vầy:

      Bước đầu tiên, lẩn vào trong đám người chơi đùa từ từ tiến đến gần ta.

      Bước thứ hai, cầm ngân châm khí hài hòa như vậy lại bị đại đệ tử Linh Sơn phá vỡ.

      ta làm giấu trong ống tay áo.

      Bước thứ ba, hít hơi sâu rồi kêu to ‘Xem châm’, đồng thời phóng ngân châm bắn về phía ngực ta.

      Vì vậy…Loảng xoảng tiếng, thủy tinh cầu rơi xuống đất. Ta vừa ngã xuống vừa tự hỏi: Nếu muốn giết ta, vì sao còn lớn tiếng muốn ta xem? ? ? ?

    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-21/
      Editor: Docke
      Chương 21: Ta là lang nữ a!
      A! A! A!

      Ta…chết rồi ư?

      Ta chỉ cảm giác được bản thân từ từ nhàng bay lên, sau đó lại ràng thấy bản thân duyên dáng làm đường cong pa-ra-bôn chậm rãi đảo, rớt xuống đất. Tất cả động tác đều rất thong thả, ngay cả vẻ mặt của Đại Biến Thái trong nháy máy thoáng giật mình ta đều trông thấy ràng. Ách…cái…vẻ mặt này khôi hài làm sao!

      Lục mỹ nam và Đại Biến Thái cùng nhau tiếp lấy thân thể ta, Tiểu Chu Tước hình như lại tru lên, nhưng ta nghe được, chỉ có thể đoán thông qua động tác ngửa cổ hí dài của nàng. Ta có thể thấy vẻ mặt của mỗi người, từng động tác của mỗi người nhưng từ khi ta rời khỏi thân thể mình chung quanh ta chỉ còn là mảnh an tĩnh. An tĩnh đến đáng sợ, ta nhìn qua Lục mỹ nam luống cuống vận khí truyền cho ta, cả sư phụ lão đầu cũng chạy tới, râu tóc dựng đứng cuống quít bắt mạch cho ta. Ách…cái lão già chết bầm này, hóa ra ngươi cũng quan tâm đến ta ư…

      Chỉ là… xin lỗi…Ta rất vô dụng… chết… …Có lỗi với…mọi người…

      Ta bay lên càng cao, tầm mắt càng mơ hồ, giọt nước từ mặt ta xẹt qua, ta đưa tay sờ sờ, là lệ. A ~ ta khóc, là bởi vì…vì nỡ ư?

      Cuối cùng cũng dừng lại, bốn phía trắng xóa, nơi này là nơi nào?

      “Ngươi…sao lại khóc?” giọng hơi non nớt nhưng rất êm tai vang lên.

      Theo sau, thiếu niên ước chừng mười lăm mười sáu tuổi ăn mặc kỳ quái, nhưng thoạt nhìn lại mười phần tuấn mỹ khả ái xuất trước mặt ta.

      có gì.” Ta hít hít mũi. “Ngươi là tiểu thần đến đón ta sao?” A, đứa trẻ đáng , ta nhịn được đưa tay muốn sờ đầu .

      Ta vươn tay ra, mỹ thiếu niên sợ hãi vội vàng trốn tránh.

      Ta nghi hoặc?

      Mỹ thiếu niên thấy bản thân hình như hiểu lầm ý ta, liền xuề xòa cười cười trả lời: “Ta, cứ xem là đến đón ngươi , theo ta, ta mang ngươi trở về.”

      “Dẫn ta về? phải mang ta đầu thai sao?”

      mặt tiểu nam hài lộ ra chút tự nhiên: “ phải, phải, ngươi vốn phải là người thuộc gian này. Thân thể ngươi vốn sống ở thế giới khác, trách nhiệm của ta là phải sớm đem ngươi trở về. Nhưng vì ngươi sống trong thân thể kia, ta thể đánh người để kéo ngươi ra được, nên thể làm gì khác hơn là chờ đợi. Nhanh lên mau theo ta, nếu kịp.”

      Ta càng khó hiểu? “Ngươi cái gì thế? Cái gì mà phải người của gian này, cái gì mà nếu tới kịp?”

      “Cái này, thế này vậy , ngươi có biết tại sao ngươi có trí nhớ ?” Mỹ thiếu niên thấy ta chịu hợp tác đành phải đổi phương pháp giải thích.

      Ta lắc đầu.

      “Đó là bởi vì linh hồn ngươi bây giờ hoàn chỉnh, ngươi vốn là người ở gian khác, sinh hoạt trong thế giới khác. Bất quá…bất quá là trùng hợp gặp… chút chuyện, linh hồn vô tình bị trôi dạt đến gian này, lại vô tình nhập vào người vừa mới chết nhưng thân thể còn sức sống. Nhưng vì linh hồn ngươi còn có phách vẫn còn ở lại nơi thân thể chính, bây giờ cái thân thể chính của ngươi kia hoàn toàn dựa vào phách còn thừa lại đó mà treo sinh mệnh. Nhưng là, thời gian kéo quá lâu, sức sống thân thể chính của ngươi hư hao gần hết, nếu trở về, phách kia cũng bay ra, ngươi hoàn toàn chết đó.” Mỹ thiếu niên giải thích.

      “Ý ngươi là, ta còn chưa chết, nhưng nếu trở về, chết ? Chỉ cần trở về, ta cái gì cũng nhớ ra?” Ta nghe cũng hiểu được vài phần.

      Mỹ thiếu nam gật đầu dứt khoát. “Mau cùng ta.”

      Ta vội vàng đuổi theo.

      …………Ta là đường phân cách – Tà ác………..

      “Ôi ông ơi…Ông nhất định phải tỉnh lại a! ! ! ! ! ! Ông thể linh linh để ta mình sống đời này a…Ô ô ô…Ôi ông ơi…Ông tỉnh lại a..”

      “Cha! ! Cha! ! ! ! Là con bất hiếu a. thể hầu hạ người tốt…Người nhất định phải kiên trì a! ! ! ! !”

      “Ông nội, ông nội…Ta tới, ta đưa cục cưng đến thăm người, người tỉnh lại , người phải rất nhớ cục cưng sao?…”

      “Ông cố…Ông cố…, cục cưng đến thăm người, người sao vẫn ngủ a, mau dậy chơi với cục cưng mà…”

      “Này…Đây là thân thể của ta sao! ! ! ! ! ! !” Ta thiếu chút nữa thổ huyết, ngón tay run run chỉ vào lão già khô quắt nằm giường bệnh.

      Trời ơi, nguyên lai ta lại là linh hồn của lão già chết toi như vậy, bây giờ lại cùng Đại Biến Thái, Lục mỹ nam quan hệ mập mờ …Ngươi xem…Tình cảnh như vậy làm sao đây! ! ! ! ! !

      Mỹ thiếu niên tái nhợt, lắc đầu như trống bỏi: “ phải, phải. Ta ràng nhớ kỹ là cái phòng bệnh này mà, sao giờ lại đổi thành người này. Ngươi…ngươi đừng vội, ta…Ta hỏi thăm chút.”

      “Vậy còn mau ! ! ! ! ! !” Mặt ta xanh mét trừng trừng nhìn mỹ thiếu niên gào rít.

      …….Ta là đường phân cách – Thổ huyết……….

      “Lần này ngươi chắc chứ?” Ta nhìn thiếu nữ trẻ tuổi giường bệnh, có cảm giác như từng quen biết. Chỉ là…bên giường bệnh này, hiểu sao lại có đám trai đẹp lô nhô quỳ  ̄□ ̄||…

      Mỹ thiếu niên gật đầu. “Ừm, ta từng gặp ngươi, lần này sai. Ngươi mau qua !”

      Sau khi nghe mỹ thiếu niên xác định, ta vội vàng bay đến thiếu nữ giường bệnh. Trong nháy mắt, lúc ta sắp đụng tới chóp mũi nàng, máy điện tâm đồ bên cạnh vốn mực giọt…giọt….giọt…đột nhiên phát ra giọt… thanh dài, sau đó, ta tựa như đụng phải tường …bang…bị bắn ngược trở lại. giường bệnh, đám khói trắng từ trong thân thể người thiếu nữ kia từ từ bay ra.

       ̄□ ̄|||, phải chứ…Ta cứ như vậy…Công sức bao lâu nay…Chết hai lần!

      Các mỹ nam tử bên giường bệnh đột nhiên toàn bộ đều hướng về nữ trử phía giường bệnh, mỹ nam tử cầm đầu gào khóc dữ dội nhất: “Đại tỷ! ! ! ! ! ! ! ! ! Chúng ta chờ người suốt hơn năm nay, vậy mà người cũng sao….”

      “Đại tỷ, người tỉnh lại , ta giúp người tìm về rất nhiều rất nhiều mỹ nam, đều là mấy loại mà người thích…”

      “Chỉ cần người tỉnh lại, tiểu bác cùng tiểu đồng đều nguyện ý KISS cho người xem, người phải rất muốn xem sao…”

      Toàn cảnh hỗn loạn.

      Đám khói trắng thoát ra từ trong thân thể thiếu nữ từ từ nhàng bay về phía ta. Sau đó, dung hợp vào trong cơ thể ta.



      Trời ạ ~! Ngao…Gào khóc…Gào khóc…! ! ! ! ! ! !Nguyên lai! Ta là nữ lang! ! ! ! ! ! !

      Đúng vậy, toàn thân tóc tai ta đều dựng đứng.

      Ta chào đời trong gia đình bất bình thường. Từ , bang hội gọi ta là Đại tiểu thư, hộ tống ta ức hiếp bạn học…Người khác trông vào gọi chúng ta là xã hội đen…

      Lúc ở nhà trẻ, ta được lão ba ba đưa học nhu đạo, quyền đạo, thủ đạo…môn học nào có liên quan đến đánh nhau đều bắt học. Ba ba , làm con của ta là phải như vậy! Đúng! Ngoan!

      Lúc 5 tuổi học tiểu học, ta học nhu đạo được đến đai đỏ. Bắt cóc? Đánh lén? Hừ! Nghĩ xem thường ta đều phạm sai lầm rồi.

      Năm sơ trung, đai đen quyền đạo, tay đánh với mười người hung hãn to cao chỉ là chuyện , miễn bàn.

      Lên trung học, thủ đạo, về đánh nhau khắp trong các hắc bang còn mấy người là địch thủ của ta.

      may, năm đó học trung học, ta trở thành – đam mỹ lang! (người nghiện cái đẹp)

      ( ***Đam Mỹ tiểu thuyết ngắn gọn là tiểu thuyết yaoi của Trung Quốc. Yaoi là trong những thể loại truyện của Nhật Bản bao gồm truyện tranh, tiểu thuyết và truyện ngắn có nội dung quan hệ tình bạn giữa những nhân vật đồng giới tính (phái nam). trong yaoi có seme (công) và uke (thụ). Seme ở đây thường có thể ví như người nam trong mối quan hệ nam nữ thông thường, còn uke là nữ. cụ thể hơn seme là người chủ động dẫn dắt các mối quan hệ còn uke là người ở thế bị động.

      Yaoi phải gay sex. Trước tiên, cảm xúc của các nhân vật trong yaoi luôn được ưu tiên hàng đầu trong khi sex chỉ giữ vai phụ

      Phụ nữ sáng tạo ra yaoi dù phần lớn vẫn còn trong độ tuổi thiếu niên. Họ thích Yaoi bởi vì đó là trong những cách thức họ có thể giải trí bởi sex mà phải lo ngại về những vấn đề thường gặp như mang thai. Thông thường , nếu sex diễn ra giữa nam và nữ, người đọc giả còn lựa chọn nào khác là tự lồng mình vào nhân vật nữ, bất tiện ở chỗ luôn ở vị trí thụ động, còn nếu tự gán mình vào vị trí nhân vật nam ta bị đặt vào vị trí khá bất ổn (làm chuyện ấy với người phụ nữ khác). Với lý giải này, ta có thể dễ dàng hiểu được vì sao sex giữa hai người đàn ông đẹp, trong số hai người ấy nữ tính hơn người kia, khả dĩ khắc phục được trở ngại .)

      Nếu thiếu nữ bình thường trở thành nữ lang tạo thành cái gì nguy hại lớn lao cho xã hội, nhiều nhất chỉ là trái tim đăm đắm, rung động trong phạm vi bạn học hoặc đồng .

      Nhưng nếu Đại tỷ hắc bang là lang nữ…

      Đầu tiên, ta sửa lại bang quy, muốn nhập môn phải thỏa điều kiện. Đó chính là, ngươi phải là mỹ nam tử. Hơn nữa, mỹ nam tử đó còn phải lọt được vào mắt xanh của ta. Từ đó, thuộc hạ của ta ngày càng tuấn mỹ, đường bang của chúng ta danh tiếng đại chấn trong toàn thành. Dần dần, tiểu nữ sinh các trường cao đẳng tự phát tạo thành fanclub. Cùng với phát triển lớn mạnh của các fanclub, từ đứa trẻ lên năm đến lão thái tám mươi tuổi đều nhao nhao xin gia nhập. Là người đề ra nguyên tắc cũng như thừa hưởng tài nguyên, ta ngầm đồng ý… tồn tại của các fan này. Mà các nam tử, thuộc hạ dưới trướng ta, hầu như mỗi người cũng đều duy trì cho bản thân fanclub riêng.

      Lực lượng fan lại bộc phát, lần đó là sau khi các hắc bang sống mái với nhau…

      Cảnh sát nhanh chóng đến bắt người hai bang mang về cục điều tra, rồi lại rất nhanh thả người thuộc bang chúng ta ra. Đối phương phục kêu gào: “Dựa vào cái gì…lại thả bọn họ trước! ! ! ! Dựa vào đâu lại bắt giam chúng ta tha! ! ! ! !”

      Cảnh sát thúc thúc: “Loạn cái gì, chúng ta thích thả ai thả, phục, giam các ngươi tháng cho biết thân!” T_T, ta có thể thả sao, đám người biểu tình ngoài cửa cục kìa, đám đàn bà già trẻ lớn bé đều ngồi xổm chờ cửa, cái gì phản đối cái gì, ngày nào còn chưa thả người ngày đó chưa

      tháng sau, ta trong lúc vô tình ở ngoài đường nhìn thấy tên trong hắc bang đối phương bị lão thái thái nhéo tai, xách dép vừa đánh vừa mắng: “Ta cho ngươi đánh tiểu bác nè…Ta cho ngươi đánh tiểu bác nè….Ta cho ngươi đánh tiểu bác nè…”

      Từ đó về sau, địa vị đường bang chúng ta…bất luận là bạch đạo hay hắc đạo đều dám xâm phạm!

      Nếu thiếu nữ tầm thường là lang nữ, nàng nhiều nhất chỉ có thể có dâm ý đối với các mỹ nam, ngẫu nhiên…nếu vận khí tốt… cũng chỉ có thể hú hí với chàng đẹp trai nhu nhược mà thôi.

      Nhưng nếu Đại tỷ hắc bang là lang nữ…

      Chỉ cần ta vui, ta mang …những tiểu đệ tuấn mỹ này dạo chơi chút. Chỉ cần ta xem vừa mắt, ta mười phần lưu manh, mười phần vô sỉ mà bắt người: “Tiểu mỹ nhân, cho mượn hoa cúc của người qua đây ngắm chút nào ~ ! Ửm ~!”

      Ta chỉ đam mê ngắm nhìn cái đẹp, lúc hăng hái cao hứng, ta còn có thể tự mình ra tay, hưởng thụ chút cảm giác ngụy công…

      ngày kia, để kỷ niệm bản thân thành công lập nam phi thứ 1000, ta quyết định tự mình trêu chọc mỹ nam phen!

      Mục tiêu của ta nhanh chóng tuyển xong…Mỹ nam lần này là cực phẩm nha. Tuổi chừng mười lăm mười sáu tuổi, khuôn mặt trong sáng mịn màng, đặc biệt là đôi mắt to tròn ngây thơ chưa hề vương lụy… là khiến ta thân là lang nữ cũng phải nhiệt huyết sôi trào.

      “Ngươi…Ngươi muốn làm gì?” Bị dồn vào góc tường, mỹ thiếu niên mở to đôi mắt hoảng sợ, nước mắt lưng tròng nhìn ta.

      “Tiểu đệ đệ… cần sở, tỷ tỷ rất thích ngươi, nào, qua đây chơi cùng tỷ tỷ nào…”

      cần, tỷ tỷ ngươi đáng sợ…”

      “Hắc hắc hắc hắc ~ đến phiên ngươi cần!”

      chứng minh, làm người, cũng thể làm quá nhiều điều ác-! Trong lúc ta trêu chọc mỹ thiếu niên, đắc ý dạt dào, mỹ thiếu niên lôi kéo quần áo lăng loạn, rưng rưng : “Ngươi…Ngươi khi dễ ta như vậy, bị sét đánh-!”

      Ta cười ha ha, ngạo mạn chỉ lên trời: “Đến đây, báo ứng bọn ta , có bản lãnh đến đánh ta ! Ha ha ha ha…!”

      Nương theo tiếng cười hào hùng của ta, oanh tiếng…Thiên lôi từ trời giáng xuống, trong mơ hồ hình như còn nghe được giọng nam trung phẫn nộ: “Dám tổn thương Tiểu Lôi con trai ta, đem ngươi chém thành ngu ngốc ta phải là Lôi Thần!”

      Ta chính là vì vậy mà…Xuyên

      …….Ta là đường phân cách – Siêu cấp tà ác…….

      Trong suy nghĩ bắt đầu nhớ lại tất cả. Ta hai mắt lộ hung quang, quay đầu căm tức nhìn mỹ thiếu niên lạnh run bên cạnh.

      “Ngươi! Là cố ý có phải ? !”
      sai, cái…tên mỹ thiếu niên đến đón ta hôm nay, chính là Tiểu Lôi!

      Thiếu niên rưng rưng lắc đầu: “ phải, phải, ta biết cha làm hơi quá đáng, vốn định đem ngươi mang về, nghĩ tới linh hồn ngươi lại trùng hợp rơi vào thân thể nữ tử, ta kéo ra. Ta …ta chỉ đành đứng bên chờ…” Giọng mỹ thiếu niên càng ngày càng yếu.

      “Là ngươi cố ý mang ta nhầm phòng đúng ! ! ! ! !” Được rồi, trước kia là ta tự làm tự chịu, bị trời phạt cũng đành cam lòng. Chính là, ta ràng chạy về kịp, chỉ cần… nhầm qua phòng khác.

      Mỹ thiếu niên càng thêm thất kinh: “ phải, phải. Ta trước sau vẫn ở bên kia theo dõi tình trạng của ngươi, biết nơi này ngươi bị đưa sang phòng bệnh khác. Ta … ta có cố ý-!”

      “Vậy bây giờ phải làm sao? ! ! ! ! ! !” Ta điên cuồng hét lên.

      “Ta cũng biết.” Mỹ thiếu niên vô tội mở to mắt lắc đầu.

      Ta chán nản, “ tìm cha ngươi ! Xem có biện pháp gì hay !”

      Mỹ thiếu niên tiếp tục lắc đầu: “ được-, cha cùa ta từng phân phó, để ngươi tự sanh tự diệt, cho ta giúp ngươi.”

      “Ta còn có thể đầu thai ?” ta nén nhịn tiếp tục hỏi.

      thể-, người là bị chết oan.” Cũng lắc đầu.

      “…A~! Lão nương liều mạng với ngươi! ! ! ! !” Nghĩ đến cứ như vậy thành hồn dã quỷ, ta vô cùng phẫn nộ – bộc phát. Vọt tới túm áo mỹ thiếu niên.

      Mỹ thiếu niên sợ hãi dùng sức đẩy, ta đột nhiên chỉ cảm thấy bản thân như bị mất đà, bay vèo vèo vèo, tốc độ bay càng lúc càng nhanh, lại càng lúc càng nhanh. Sau đó, ngàn vạn tia hào quang lướt qua bên cạnh ta, tiếp theo sau là cảm giác ngực kịch liệt, đau đến khó thở!

      “Phốc ~!” Ta đổ nhào về phía trước, phun ra ngụm tiên huyết, cơn đau khó thở lập tức tản ra, chuyển hóa thành từng đợt từng đợt đau mãnh liệt. Ta thể khống chế được, lảo đảo vật ra, lại tựa vào vai người!

      Ta ngẩng đầu, mơ hồ hình như nhìn thấy gương mặt ôn nhu tuấn mỹ. Ta mỉm cười, để ý đến khóe miệng vẫn còn lưu vệt máu tươi, cố hết sức đưa tay ôm lấy cằm . “Tiểu mỹ nhân, để gia cưng chiều ngươi cái.” Sau đó…Ta hôn mê bất tỉnh.

    3. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-22/
      Editor: Docke
      Chương 22: Phản công trưởng lão
      Đau đớn là toàn bộ cảm giác của ta trong thời gian này. Thường thường là trái tim thương bị hồi quặn đau đánh thức ta dậy. Sau đó lại bị cơn đau mãnh liệt hơn tập kích dẫn đến hôn mê bất tỉnh. Ta cứ tỉnh tỉnh mê mê như vậy, lại ngừng bị những cơn đau nhức bạo hành. Cho nên, lúc ta lại có thể có lực khí để chuyện được, ta rốt cuộc phun ra câu bị nghẹn nơi ngực lâu nay.

      “Ta thọc, nổ hoa cúc của ngươi-!”

      Lúc ấy, Tiểu Chu Tước đỡ ta nằm xuống. Mà sư phụ vừa lúc ấy cầm bình thuốc vào, vừa kịp nghe tiếng thanh thúy khoái lạc, bình thuốc trong tay sư phụ té rớt xuống đất, trợn to mắt – rất hiếm gặp nha – giật mình nhìn ta.

      “sư phụ, ngươi xem! Cuối cùng Nhị Nữu cũng tỉnh lại rồi!” Tiểu Chu Tước hưng phấn hồi báo sư phụ.

      Ta nghi hoặc nhìn biểu quá khích của sư phụ, thử dò hỏi: “Sư phụ, người…có phải có quen biết với Thánh Nữ đời thứ nhất hay ?”

      Sư phụ nghe xong câu hỏi của ta, hai mắt ti hí trợn to lập tức tràn ngập sợ hãi, phảng phất như nhớ lại chuyện gì kinh khủng khác thường nào, sau đó khóe mắt ánh lệ, điên cuồng lắc đầu, lẩm bẩm : “ nhớ, nhớ, tuyệt đối biết…” Vừa vừa lảo đảo chạy ra ngoài.

      = = ! Vậy là biết rồi -.

      Tiểu Chu Tước , ta hôn mê hơn tháng rồi. tháng qua, nhờ có Ngũ sư đệ ngừng truyền chân khí cho ta, bảo vệ tâm mạch, mãi cho đến lúc sư phụ thuận lợi bào chế được được linh dược cứu mạng. Nàng vốn cũng muốn truyền linh lực cho ta -, biết làm sao sư phụ thân thể của ta quá yếu, linh lực của thánh thú tuy rằng rất tốt, nhưng lại cường khí quá mạnh, ngược lại hại ta, nên đành thôi.

      Tiểu Chu Tước còn hưng phấn , sau khi ta ăn xong linh dược, lúc có mặt mọi người (sư phụ, Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ) còn dám trêu chọc Ngũ sư đệ! Nàng còn tỏ ra vô cùng sùng bái “hành động vĩ đại” đó của ta.

      Vì vậy… thời gian ngắn sau đó, ta cuối cùng cũng thấy Tiểu Chu Tước ôm lấy cằm Bạch Hổ lúc đó mặt đỏ bừng: “Tiểu mỹ hổ ~! Lại đây cho tiểu điểu ta cưng chiều người cái nào.”  ̄□ ̄||

      Sau khi khôi phục trí nhớ, điều khiến ta…khó chịu, khó chấp nhận nhất…nhất …nhất Orz chính là cái tên bây giờ của ta – Nhị Nữu T_T. Mặc dù ta đề nghị đổi cho ta cái tên khác dễ nghe hơn, nhưng mọi người lại nhất trí cho rằng cái tên Nhị Nữu gọi rất thuận miệng, đều chịu đổi. Cái…cái tên Cẩu nhi ca kia, ngươi tốt nhất nên cầu khẩn, đời này đừng để ta gặp lại ngươi!

      Họa vô đớn chí, ta tỉnh lại chưa được mấy ngày, nhóm trưởng lão Linh Sơn liền hô hào trước cửa. Ha ha ~ Cũng khó trách. Trong mắt bọn họ, ta ngay cả nghi thức cũng hoàn thành, còn đem thánh vật Linh Sơn đập vỡ, để cho ta nghỉ ngơi nhiều ngày như vậy, là hết mức kiên nhẫn rồi.

      Trong mắt bọn họ, bây giờ ta những phải là Linh Sơn Thánh Nữ, mà còn là tội nhân của Linh Sơn!

      Tiểu Chu Tước thẳng tính, ồn ào đòi dạy … cho đám loạn đảng trưởng lão này bài học,k liền bị Bạch Hổ kéo lại. Ta mỉm cười, ý bảo Tiểu Chu Tước đừng nóng vội. Lục mỹ nam ở bên cạnh cũng trầm tư, gương mặt bình thường vẫn luôn mỉm cười nhu hòa cũng thấy nữa. Xem ra chuyện này cũng khó giải quyết a.

      “Tập hợp các trưởng lão đến phòng nghị , là ta có chuyện tuyên bố.” Ta với Lục mỹ nam.

      “Nhị Nữu, ngươi đừng làm chuyện ngớ ngẩn thế nữa. Lần trước kẻ giết ngươi ràng chính là người trong Linh Sơn. Những trưởng lão này nhất định là cố ý cho ngươi làm Thánh Nữ. Ngươi , có thể còn trúng kế của bọn họ!” Tiểu Chu Tước khẩn trương.

      Xem kìa, ngay cả con chim đơn thuần như vậy cũng nhìn ra mưu của bọn họ. Ai, này các trưởng lão, các ngươi là…quá trắng trợn!

      Lúc ta đến phòng nghị , mặt các trưởng lão đều rất thối. Ách, đặc biệt là trưởng lão có đệ tử vì ta mà bị nổ hoa cúc. Ai ~ các trưởng lão, cưng ơi, ta cũng là có biện pháp a, các ngươi cần phải biết ta rất vô dụng, lại bị thương nặng như vậy, cho nên để đến được phòng nghị này quả mất hơi nhiều thời gian chút, phải chỉ hai canh giờ thôi sao, nhân gia tuyệt ~ đối~ hề cố ý nha ~!

      Đều là ngoài ý muốn của ta nha, Lục mỹ nam cùng Thanh Long, Huyền Vũ đều có mặt, hơn nữa Tiểu Chu Tước và Bạch Hổ cũng nằng nặc đòi theo, sao hả ~ ha ha, Kiền trưởng lão kia tất nhiên dám lộng hành. Nhìn mặt các trưởng lão càng ngày càng thối, lòng ta là… rất thích!

      “Xin hỏi, các vị trưởng lão tìm Nhị Nữu có chuyện gì?” ta ‘ yếu đuối’ ngồi xuống, ‘vô tội’ nhìn các vị trưởng lão có chút bị tức đến phát run.

      “Gọi chúng ta tập trung đến phòng nghị là ngươi nha!” Trưởng lão bạo cúc môn khách khí hồi đáp.

      “Sao, ta chỉ nghe các trưởng lão tụ tập ngoài cửa thánh địa cầu kiến sư phụ, còn muốn sư phụ giao ra Nhị Nữu, có phải ? Nhưng mà, sư phụ vừa lúc lại có việc cần làm, thể gặp các người, cho nên ta có lòng tốt cho các ngươi đến phòng nghị nghỉ ngơi chút, các ngươi cần cảm tạ ta.”

      “Hừ, ngươi đến tư cách làm đệ tử Linh Sơn còn có, còn dám gọi tôn giả của chúng ta là sư phụ sao!”

      “Sao, vậy mời vị trưởng lão này chút, Nhị Nữu tại sao có tư cách làm đệ tử Linh Sơn?”

      Trưởng lão cười gằn: “Chưa đến ngươi cử hành được nghi thức nhậm chức Thánh Nữ, chỉ bằng việc ngươi đập nát thánh vật Linh Sơn cũng đủ cho ngươi chết ngàn lần!”

      ngàn lần a? Vị trưởng lão này trái lại nhắc nhở Nhị Nữu, quả Nhị Nữu có chuyện muốn tuyên bố!” ta đứng lên gằn từng tiếng, hướng xuống các trưởng lão tuyên bố.

      “Ngày mười lăm tháng sau, cử hành nghi thức Thánh Nữ, các vị trưởng lão chuẩn bị .” Lời vừa thốt ra, cả Lục mỹ nam cũng đều kinh ngạc.

      “Ngươi…Ngươi đánh vỡ thánh vật, còn làm sao mà cử hành nghi thức!” trưởng lão bạo cúc môn tức đến phát run.

      “Ha ha, nếu ta là Thánh Nữ tự nhiên biết làm sao cử hành nghi thức. Trái lại, các trưởng lão ngài ~ cũng đừng quên thánh bia có khắc những thứ gì!” xong, ta liền thừa dịp các trưởng lão vẫn còn khiếp sợ mà hoa hoa lệ lệ rời .

      Tại sao ta đây lại tự tin rằng có thể cử hành nghi thức a?

      “Nhị Nữu, ngươi đem lệnh bài ra phơi nắng để làm chi a?”

      “Hấp thu tinh hoa nhật nguyệt…”

      “Nhị Nữu, Này…lệnh bài kia…làm sao có thể biến ra hình ảnh? Còn có thể phát quang, còn có thể ? !”

      “Nó thành tinh…”

      Nhị Nữu trước kia biết khối lệnh bài này là cái gì, nhưng ta biết, hơn nữa còn vô cùng vô cùng quen thuộc. Nó chính là cái…điện thoại di động dùng năng lượng mặt trời = =!

      Nếu ta đoán sai, tác dụng của thủy tinh cầu kia chính là…để phát ra hình chiếu phóng đại. Ta tìm Lục mỹ nam: “Lục sư huynh, mấy…mảnh vỡ của thánh vật còn hay ?”

      vẫn còn, nhưng vỡ nát rồi còn dùng được sao?” Lục mỹ nam hỏi.

      Ta lắc đầu: “Ta chỉ muốn đem nó ghép lại, xem kết cấu như thế nào thôi.”

      May mà, thủy tinh cầu cũng bị nát bấy, chỉ là chia thành nhiều khối lớn. Ta cũng cần nhiều công phu ghép lại được thủy tinh cầu. ngoài dự đoán, thủy tinh cầu chỗ lõm vào, kích thước vừa thích hợp để đặt vừa … điện thoại di động.

      “Lục sư huynh ngươi lại xem xem!” Ta gọi Lục mỹ nam đến.

      “Cái…dưới đáy thủy tinh cầu này có hốc hình vuông, ngươi lại nhìn kỹ xem, bên trong cái hốc lõm này có thể đặt được vật-” Ta với Lục mỹ nam.

      “Lục sư huỳnh, nếu …theo như cái này làm cái tương tự có được ? cần phải lớn như vậy cũng được, chỉ cần cũng có cái hốc lõm y như vầy là được.” ta thử dò hỏi Lục mỹ nam.

      “Chắc là được-.” Lục mỹ nam nhìn cái hốc lõm, suy nghĩ hồi.

      “Ta hạ sơn tìm. Trước ngày mười lăm tháng sau đem về cho ngươi.” Lục mỹ nam quay qua với ta.

      tốt quá! Ta vốn nghĩ, nếu như được lại phải nghĩ ra biện pháp khác để đạt được hiệu quả hình chiếu. Nghe được Lục mỹ nam như thế liền cảm thấy yên tâm.

      Kế tiếp, chỉ cần ghi hình đoạn phim “Thần tích” là OK.

      Lúc ta làm cực chết được, lão già sư phụ lại bê vẻ mặt nghiêm trọng đến tìm ta chuyện.

      cho ta xem hai con sâu, xanh lam, con màu xanh cỏ vẻ phình to hơn, nhưng cả hai đều nằm bất động như chết tay sư phụ.

      “Ngươi biết sâu này lấy từ đâu ra ?” Sư phụ lên tiếng.

      Ta biết, lắc đầu. Hỏi ta cái này…làm chi?

      “Là lấy từ trong người của ngươi-”

      “Sư phụ , hai con côn trùng nay từng ký sinh trong người ta?” Ta lại nhìn xuống, hai con sâu lông này lớn đều là côn trùng béo núc. Đột nhiên cảm giác sởn gai ốc, lông tơ người đều hoành tráng đứng lên.

      phải hai, mà là ba con!”

      “Ba con? !” Vẫn còn con sống trong thân thể ta sao? !

      “Đúng, còn con như vậy, bất quá là ta cho ngươi dùng.” Sư phụ chỉ chỉ con côn trùng tương đối phình to hơn kia. Sau đó lại : “Chính xác mà , đây phải là côn trùng, mà là loại cổ (sâu độc truyền kì). Nhưng cũng là loại thuốc dẫn trân quý.”

      “Cổ? Người trúng cổ này như thế nào?” Ta hỏi sư phụ.

      “Người trúng cổ này, bình thường có bất cứ điều gì … khác thường, thậm chí phân của loại sâu này còn có công hiệu dưỡng thể làm đẹp. Nhưng khi nhận được chỉ lệnh đặc thù, bị người hạ cổ khống chế trong thời gian ngắn mà bản thân hề nhận biết. Cổ màu xanh là loại tương đối lợi hại, khiến người ta bị khống chế lâu dài, loại màu lam là loại cổ gầy, năng lực yếu nhược, chỉ có thể khống chế người lần.” Sư phụ giảng giải cặn kẽ cho ta.

      Vừa nghe đến công hiệu dưỡng thể làm đẹp, lòng ta liền hiểu tường tận. Hừ, Đại Biến Thái, ngươi cũng là có gạt ta, vậy ra thứ thuốc ngươi cho ta ăn trước khi ta lên Linh Sơn, chính là cổ này.

      “Loại sâu độc này khi tiến vào trong cơ thể người, khả năng lấy ra được là rất ít. Trừ phi người trúng cổ chết , khi đó cổ cũng chết theo, chỉ có lúc này mới có thể lấy ra được. Mà loại có thể chết mà luyện thành cổ trùng này bao lâu nay đều là loại thuốc dẫn rất quý báu, có công hiệu cải tử hồi sinh. Cho nên, có người vì muốn lấy được thuốc dẫn như vậy, cố ý đem côn trùng cấy vào trong cơ thể người sống, chờ cổ thành thục giết người lấy côn trùng ra! Lần này nếu phải Nhị Nữu ngươi từng lần rơi vào trạng thái hôn mê, ta cũng thể có may mắn lấy sâu này ra được. Nhưng kỳ quái, lúc ta lấy ra ba con côn trùng này từ trong cơ thể ngươi ra, hai con này mặc dù hấp hối nhưng vẫn chưa chết, con khác hình như chết từ lâu.”

      Cổ chết từ lâu chắc là do Đại Biến Thái trước kia cấy vào cơ thể Thần Vũ -…chỉ là, con sâu còn lại, là do ai hạ? Nếu lúc sư phụ lấy ra nó còn chưa chết, cần phải là được hạ thủ lúc sau này.

      “Sư phụ, những …cổ này thông thường là do người nào hay dùng?”

      “Đây cũng là điều kỳ quái thứ hai mà ta suy nghĩ. Loại thứ nhất là loại cổ chuyên dụng của thần giáo tà ác nhất trong giới giang hồ. Còn loại thứ hai, cũng là thủ đoạn khống chế người quen thuộc của hoàng tộc…Nhị Nữu, ngươi nhớ kỹ lại xem, người có tiếp xúc với người nào kỳ quái ? Hơn nữa khoảng cách tiếp xúc phải rất gần. Bởi vì…loại cổ này chỉ hạ được chỉ lệnh khi thỏa điều kiện, đó là người hạ cổ phải tiếp xúc qua thân thể của người bị hạ cổ.” Sư phụ hỏi ta.

      Ta lắc đầu, trong lòng thoáng nghĩ, Đại Biến Thái cùng tà giáo có liên quan sao? Con sâu kia chính là thủ đoạn hoàng tộc quen dùng, vậy, có khi nào là bị hạ trong ngày dự tiệc tại Yến Vương phủ -? Xem ra người muốn dòm ngó Linh Sơn ít!

      “À phải sư phụ. Lúc người lấy cổ từ trong người ta ra, còn có ai khác ở đó ?” Ta vội vàng hỏi. Nếu có ai biết cổ trong người ta được sư phụ hóa giải, cũng có thể lợi dụng cơ hội này, đảo ngược lại xem, những…người này rốt cuộc là muốn làm gì.

      có.” Sư phụ lắc đầu rồi “Luyện chế cổ đại khái cần thời gian tháng, giờ còn thừa lại hai cổ này, con – ta nghĩ dùng để cho ngươi khôi phục thân thể, còn con lớn – ta cho…ngươi luyện mệnh đan nữa đề phòng sau này ngươi gặp tình thế cấp bách có thể cần dùng.” Sư phụ bắt đầu phân phối hai con tiểu côn trùng vẫn nằm bất động.

      “Ừm, dạ được. Chỉ là, lại làm phiền sư phụ.” nghĩ tới lão già sư phụ lại quan tâm ta như vậy, bất giác ta cũng có chút cảm động.

      sao, chỉ là Nhị Nữu, ngươi hôm nay ở địa vị nguy hiểm vô cùng. Cũng do sư phụ, mấy trăm năm nay màng đến vật trong Linh Sơn, các đệ tử ở ngoài thánh địa này mặc dù kiêng kỵ sư phụ nhưng ngấm ngầm hoạt động cho lợi ích bản thân cũng ít. Ta ngày thường cũng quản lý nghiêm, mới để xảy ra chuyện như hôm nay. Ngươi đột nhiên xuất , tất nhiên uy hiếp quyền lợi của ít người trong số họ. Sau này, ngươi nên cẩn thận chút.”

      “Vâng, sư phụ.” Xem ra, Linh Sơn cần phải được quét dọn lại rồi.

      Sau khi cáo từ sư phụ ra, ta có chút hỗn loạn, chuyện này so với tưởng tượng của ta phức tạp hơn nhiều. Nhưng cũng thể ngăn cản được kế hoạch ban đầu của ta – đưa Linh Sơn phát triển thành đế chế mỹ nam cho riêng mình, tiếp tục cuộc sống ăn chơi đàng điếm tốt đẹp trước kia của ta, oạt tạp tạp…Thừa cơ ứng biến vậy.

      Lôi Thần, chúng ta chờ xem!

      Nữ nhân xuyên kia có để lại tài liệu cất giữ trong đời, miêu tả rất ràng. Sau khi thu thập lại, tình hình trong Linh Sơn ta nắm được ràng hơn. Linh Sơn, đối với bên ngoài là nơi thần bí, chuyên trách các lễ hiến tế hoàng tộc, xem tinh, bắt mạch, theo dõi vận mệnh quốc gia. Mà thực tế, Linh Sơn sở dĩ có được địa vị thế lực ổn định như vậy, kỳ thực là ngầm bên trong, chỉ có mạng lưới tình báo khổng lồ toàn là người tài trong võ lâm, mà còn có ít sản nghiệp của riêng mình. trắng ra là, trong thời kỳ Thánh Nữ đầu tiên đương nhiệm cùng với hoàng đế có tàng trữ lực lượng vũ trang riêng. Khó trách nơi nơi đều có người thèm muốn khối thịt béo này. Chỉ là, mấy trăm năm qua, sư phụ chưa bao giờ để ý trông nom, nào là … mạng lưới liên lạc, nào là…sản nghiệp đều nằm trong tay những người đó? Phát triển tới mức nào rồi? Ta tại cũng biết được.

      Bất quá, còn có lễ vật đáng vui mừng! Từ điện thoại di động thu được tin tức chỉ có thế, ta còn phát mấy ngàn tấm ảnh, chụp rất nhiều phác họa động tác xem ra là các chiêu thức trong võ lâm bí tịch trong truyền thuyết!

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-23/
      Editor: Docke
      Chương 23: Thánh Nữ xuất .
      Chuyện võ lâm bí tịch, tạm thời ta có thời gian nghiên cứu. gần đến ngày mười lăm, hơn nữa Lục mỹ nam cũng trở về.

      “Lục sư huynh…Đây…Đây là…” ta giật mình, nhìn thủy tinh cầu trước mắt. Ta trước có với Lục mỹ nam là cần coi trọng vấn đề kích thước, nên trong lòng cũng chuẩn bị tâm lý tìm được thủy tinh cầu lớn bằng lúc đầu.

      Nhưng mà…Thủy tinh cầu này cũng…Quá! Quá lớn! !

      Nhìn thủy tinh cầu to gần bằng người này, ta khỏi cảm thán. Lục sư huynh, ngờ ngươi lại tài giỏi đến thế. Hay là, thủy tinh ở thời đại này đặc biệt tiện nghi? = =!

      Thủy tinh cầu lớn như vậy, muốn ta ôm lên tế đàn, căn bản là có khả năng! Vì vậy, vào ngày cử hành nghi thức, thừa lúc mọi người còn chưa tới chuẩn bị, thủy tinh cầu cực đại này cứ như vậy quỷ dị – im ắng – độc xuất tế đàn.

      Sáng sớm, tiểu học trò Giáp có trách nhiệm dọn dẹp sân: “Sư…sư phụ…Thánh…Thánh…Thánh vật!”

      Tiểu học trò Ất lười biếng chậm rãi tới: “Thừa* lại cái gì, thừa lại cái gì? Vật đó có đáng giá , đáng giá vất, coi như mất, đáng giá mang !”

      (* Trong tiếng Trung chữ ‘Thánh’ và ‘Thặng’ (dư thừa) đều phát giống nhau là ‘shèng’)

      Tiểu học trò Giáp: “Đáng giá! Nhưng…vác…vác nổi!”

      Tiểu học trò Ất bước nhanh, hai mắt phóng quang: “Còn có cái gì đáng giá a, để ta xem xem có phải…phải…Sư phụ a…! Thánh vật… to a…!”

      Thánh vật lớn từ trời giáng xuống, trực tiếp làm cho chúng đệ tử Linh Sơn phen hỗn loạn, kịp chạy về bẩm báo các trưởng lão, chỉ biết quỳ lạy. Nhưng ta nhất định ra, ta cũng có qua với sư phụ, chuẩn bị cử hành nghi thức do ta toàn quyền xử lý, người chỉ cần đứng xem kịch mà thôi! Từ lần trước sư phụ nghe ta xuất khẩu ‘bạo cúc’ liền thay đổi thái độ, với ta rất tốt-, hắc hắc, xem ra lại có người bị hủ nữ đầu độc tâm lý nghiêm trọng đây.

      Rốt cuộc đến lúc mặt trăng bắt đầu lên cao cao, ta mặc trang phục được chuẩn bị riêng để làm nghi thức, rời khỏi thánh địa. Vẫn như lần trước, có đoàn người đến trước cửa thánh địa nghênh đón. Tiểu Chu Tước cùng bọn Thanh Long đứng chờ sẵn ở khu vực tế thiên. Lúc gần , Tiểu Chu Tước còn cố ý với ta, Nhị Nữu yên tâm, lần này nếu…hắc y nhân lại đến nữa, ta đem bọn họ hết thảy ăn sạch! Ta thoáng kinh hãi, ta tự nhiên có cảm giác Tiểu Chu Tước hưng phấn đến mức khó hiểu…

      Trong đoàn người nghênh đón lần này, Trầm Dược cũng có mặt, nhưng giống lần trước, lần này là người dẫn đầu! Thấy ta ra, Trầm Dược cố ý tiến lên chào đón, lại thừa dịp mọi người chú ý dúi vào tay ta tờ giấy . Ta dùng ánh mắt nghiên cứu quan sát Trầm Dược kỹ, lại tìm thấy khuôn mặt sắt đá trầm tĩnh quen thuộc. Xem ra, lần này chính . khỏi thở phào. hoàn hảo, hôm nay phải ứng phó với Đại Biến Thái.

      Khu vực tế thiên, giống như ở cấm địa, buổi tối hôm nay toàn bộ đệ tử Linh Sơn đều có mặt, toàn trường hoành tráng. Ta từng bước từng bước tiêu sái lên tế đàn, y phục nhàng bay bay trong gió, là có vài phần giống thần nữ. tế đàn, ta biểu diễn tượng trưng hồi, tùy tiện đọc vài lời kịch rồi đem ‘hậu lễ’ chuẩn bị sẵn đặt vào trong hốc lõm của thủy tinh cầu.

      Sau đó, ta bắt chước mấy bà lên đồng, vuốt ve thủy tinh cầu mấy lượt. Mọi người chỉ thấy thủy tinh cầu đột nhiên tỏa ánh hào quang rực rỡ chói mắt, chùm tia sáng bảy sắc từ trong quả cầu phát ra, chiếu lên nền trời.

      Hắc hắc, đây là hiệu quả vốn có trong điện thoại di đông tồn tại cực quang, nay được thủy tinh cầu cực đại phóng lớn, hiệu quả so với tưởng tượng của ta hơn gấp nhiều lần. Các trưởng lão cùng đệ tử kinh hãi, nhao nhao dập đầu quỳ lạy, tế bái thần tích xuất . Nhưng mà đây mới chỉ là màn chào hỏi ban đầu mà thôi…

      Cực quang biến mất, kế tiếp là mảnh ánh sáng trắng đại thịnh, bầu trời xuất cảnh tượng mây trắng mang mang, ta cố ý nhờ Tiểu Chu Tước cõng ta lưng bay vượt tầng mây, mấy người cổ đại này chưa từng ngồi qua phi cơ, gặp phải cảnh tượng này liền nhao nhao thán phục: Thiên giới a! ! ! Là thiên giới! ! ! ! ! !

      Kế tiếp, ta cưỡi lưng Tiểu Chu Tước (đương nhiên là nguyên hình), từ xa xa bay tới, cảnh này màn ảnh cũng dễ dàng a, cũng do Tiểu Bạch Hổ chiếu cố giúp đỡ.

      Tiểu Chu Tước càng bay càng gần, càng bay càng gần, áp lực bức xuống càng nặng, màn trời càng khổng lồ, đến lúc cuối cùng tiến đến cận cảnh, có mấy đệ tử thậm chí theo phản xạ ngã ngồi tránh né.

      Màn ảnh từ từ chiếu cận cảnh làm đầu ta bị phóng to toàn Thiên Mạc, trong lòng đột nhiên giật mình thấp thỏm. hay rồi, ta vốn lo lắng đến khả năng tìm được thủy tinh cầu đủ lớn cho nên để đạt đến hiệu quả rung động nhân tâm, ta còn cố ý nới rộng khung hình, ngờ Lục mỹ nam lại có thể đem về cho ta cái lớn như vậy. Cả cái đầu xuất nền trời trống , cảm giác cũng là quỷ dị, nghĩ đến phía sau ta còn chuẩn bị màn đặc biệt, đầu khỏi đổ đầy mồ hôi lạnh.

      Màn ảnh kéo ra xa, “Ta” mở miệng : “Chúng đệ tử Linh Sơn nghe lệnh! Ta dâng lên trời xưng danh Thần Nữ, từ hôm nay trở , kế nhiệm vị trí Linh Sơn Thánh Nữ, tiếp nhận toàn bộ thần sử. Chúng đệ tử Linh Sơn nếu có ý phục, hoặc nghi ngờ thiên ý…” Cái… tế đàn này ta cùng Tiểu Chu Tước từng thí nghiệm qua, vị trí tế đàn cũng được sắp đặt chuẩn bị. Nhờ bốn phía đều có núi bao phủ tạo nên hiệu ứng vọng , dù tế đàn cần dùng thanh quá lớn vẫn có thể đạt được hiệu quả dư lượn lờ dứt. Hơn nữa, hình ảnh được phóng đại giữa Thiên Mạc tạo ra cảm giác như ‘Trời giáng thiên ’. sớm hù cho các đệ tử Linh Sơn liên quan sợ đến sững sờ mất vía, lại vội vàng dập đầu quỳ lạy.

      Kế tiếp, màn ảnh chuyển cảnh, giọng cười gian trầm thấp đột nhiên toát ra. “Nếu nghi ngờ thiên ý…Hắc…Hắc…Hắc…hắc…hắc…”

      Nương theo tiếng cười gian quỷ dị liền xuất cái đầu u to to. Đầu ta đầy vạch đen. Ban đầu là ta muốn thể hiệu quả hiểm, đánh động nhân tâm-. Chính là cái loại hiệu quả…nửa đêm tắt đèn tối thui, tay cầm đèn pin đặt ở dưới cằm chiếu ánh sáng lên mặt giả ma. ngờ nguyên cả cái mặt gian nịnh đó lại bị … thủy tinh cầu cực đại này phóng lớn đến …tràn ngập cả bầu trời.

      Orz…Được rồi, ta thừa nhận, ngay cả bản thân còn hãi nữa là! Toàn trường, kể cả Lục mỹ nam, đầu đầy mồ hôi lạnh…

      “Bất luận là lão nhân!” Màn ảnh xuất đôi lão ông lão bà.

      “Hay là tiểu hài!” Màn hình chuyển hướng sang đứa trẻ con còn chưa biết bò nằm khóc.

      “Bất luận là người, hay động vật!” Màn ảnh lại chuyển hướng sang con chó đôi mắt trợn to hoảng sợ nhìn màn ảnh.

      “Đều đâm đâm -! Bạo cúc! ! ! ! ! ! !” Cùng với lời sấm truyền là tiếng kêu thảm thiết. Cuối cùng tràn ngập cả bầu trời chính là cái…cái tên tiểu đệ tử tại buổi lễ bái sư vì phục mà bị hạ lệnh bạo cúc – bị quả mướp đắng đâm thọc hoa cúc khiến khuôn mặt cực kỳ thống khổ lẫn kinh hãi cứ lúc lắc ~ lúc lắc~!

      Bầu trời tạm thời khôi phục lại bình thường…

      Những người có mặt tại trường, kể cả ta, đều bị chấn động…Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, mất đến năm, mười phút…

      Sau đó, trừ những người trong thánh địa, tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ xuống, tiếng hô vang dội như sấm động: “Vâng!”

      Này môn…Này bang…Thụ…

      Từ khiếp sợ khôi phục lại như cũ, ta hướng về phía các trưởng lão gọi vào: “Kiền trưởng lão.”

      “Vâng” cái…cái tên trưởng lão bạo cúc môn kia nơm nớp lo sợ, bước ra khỏi hàng. ót mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

      “Ngươi biết bây giờ nên làm cái gì rồi chứ.”

      “Vâng” Giọng Kiền trưởng lão có chút run run.

      “Ha ha~, xem ra đường môn của các ngươi cùng bạo cúc đúng là có duyên nhỉ. Như vậy , từ hôm nay trở , đường môn các ngươi đổi tên thành Bạo ~ Cúc ~ đường!”

      “Vâng” Kiền trưởng lão khóc ra nước mắt…

      Nghi thức kết thúc, ta ngạo mạn thả bộ xuống khu vực tế thiên, thoáng cảm giác được, ánh mắt lăng liệt, từ phía hàng trưởng lão phóng tới, ta chút do dự nhìn trả. Hừ, giấu đầu lòi đuôi, sắp lộ ra rồi.

    5. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-24/
      Editor: Docke
      Chương 24: Hẹn hò
      Trở về phòng, ta chợt nhớ ra tờ giấy Trầm Dược đưa cho. Vừa mở ra nhìn, ách … “…OOX ngươi, từ nay trở nửa đêm OX viên OOXX…” Ta phỉ nhổ ngươi = =, biết ta biết chữ hay sao a, đưa cái tờ giấy này làm gì!

      “Tiểu Chu Tước ơi Tiểu Chu Tước, lại, lại đây, ta đố ngươi cái này nha, cái này…là cái chữ gì, đọc được ta làm món ngon cho ngươi-!”

      “Lục sư huynh, ta chỉ mới học chữ, ngươi có thể giúp ta xem, cái …chữ này đọc làm sao?”

      “Sư phụ…”

      Chắp vá lung tung, phải sau hai ngày ta mới có thể dịch được cả câu.

      “Thừa tướng lệnh cho ngươi, từ nay trở nửa đêm ở phía đông Ly viên, gặp về!”

      Vậy là…tối hôm nay!

      Do dự mãi cuối cùng ta cũng quyết định , là, tốt nhất để cho Đại Biến Thái biết ta khôi phục trí nhớ, hai là, muốn chiếm được Linh Sơn, ta còn cần trợ thủ.

      Đêm khuya hoang vắng tĩnh mịch, mình ta len lén rời khỏi cửa phòng, lại lén lút thong thả bộ tới điểm hẹn. Để bị lạc đường, ta thừa dịp ban ngày len lén thăm dò qua địa hình. Cuối cùng thuận lợi an toàn tới nơi! Vấn đề là, có ai tới cho ta biết…

      Lục mỹ nam ở nơi này làm chi?

      “Ai?” Ta vừa định trốn bị Lục mỹ nam phát .

      “Ách…Hả…! Lục sư huynh, chào buổi tối!” Lòng ta giật thót, hiểu sao lại có cảm giác bản thân giống như dâm phụ bị bắt quả tang thông dâm tại trận T_T!

      “Tiểu sư muội? trễ thế này ngươi còn chưa ngủ sao?”

      “Ta…Ta…ta quá kích động! ngờ lần này cử hành nghi thức lại …thuận lợi như vậy…” Ách, nhớ lại khuôn mặt gian nịnh khoa trương kia, ta lại bất giác hạ giọng.

      Lục mỹ nam hình như cũng hồi tưởng lại cục diện … “rung động” kia, nụ cười mặt trong nháy mắt cứng ngắc. “Tiểu sư muội ngươi… cũng quá nghịch ngợm!” Lục mỹ nam cố gắng lực chọn từ ngữ mềm mỏng nhất.

      “Cái…này… Lục sư huynh yên tâm, Nhị Nữu bạo cúc của ngươi!” Tạm thời . Ta thuận thế vỗ vỗ bộ ngực Lục mỹ nam. Sao ~ rống rống ~ mỹ nam dâng đến cửa, trêu chọc là trêu chọc sao.

      Lục mỹ nam thoáng có chút sửng sốt, cười cười, liếc mắt ra sau ót ta. “Nghịch ngợm, ai lo lắng cái… này đâu.”

      Ai, đáng tiếc, bây giờ ta đánh lại , nếu là trước kia, ta sớm được chơi đùa với đóa hoa cúc ướt át kiều diễm của rồi. Nghĩ tới đây ta lại khỏi thở dài.

      “Nhị Nữu vì sao lại thở dài?” Lục mỹ nam hỏi.

      “Ta suy nghĩ, nếu ta có võ công cao cường tốt quá!” Như vậy ta mới có thể chiếm dụng ngươi a…!

      “Sư phụ , trước kia ta kỳ là có võ công-, chính là hình như sau khi bị trọng thương, toàn bộ tâm mạch đều bị cắt nát. Bây giờ có thể sống được là kỳ tích rồi, khả năng muốn khôi phục võ công cũng lớn.” Ta cố ý như vậy.

      Lục mỹ nam nghe ta xong, có chút ngượng ngùng ho khan vài tiếng, : “Nhị Nữu cũng đừng nản chí, chờ ngươi khỏe hơn chút, sư huynh dạy lại cho ngươi, thế nào?”

      sao? !” Sao~ ha ha, tuyệt, tuyệt lắm. Hai mắt ta sáng rỡ nhìn Lục mỹ nam.

      “Là !” Lục mỹ nam hứa hẹn.

      Ta nghĩ, nếu Lục mỹ nam ở đây, Đại Biến Thái chắc xuất , dù sao cũng là tiện. Ta cũng hiểu được tốt phải biết dừng, nên chào tạm biệt Lục mỹ nam rồi chạy như điên trở về.

      Vừa về đến gần cửa vào thánh địa, đột nhiên bị người ta từ phía sau ôm lấy!

      “Nhị Nữu vừa rồi chuyện với , rất vui vẻ nha…!” Đại Biến Thái kề tai ta .

      Này…có tính là bị bắt gian tại trận ? Ta nghĩ.

      Thứ nhất, ta cùng Lục mỹ nam chỉ gọi là vô tình mà gặp. hơn nữa ta mặc dù có ý muốn trêu chọc Lục mỹ nam nhưng còn chưa có làm gì nha, cho nên tính là gian tình.

      Thứ hai, coi như Thần Vũ là tình nhân cũ của Đại Biến Thái, nhưng ta . Hơn nữa, ở thân phận Nhị Nữu lâu như vậy, cũng chưa từng buộc ta cùng phát sinh quan hệ siêu hữu nghị nào, ta càng được tính là tình nhân của .

      Tuy vậy, ta nhiều nhất nhiều nhất cũng chưa tính là trêu hoa ghẹo nguyệt, nhưng đối phương là Đại Biến Thái, ta vẫn nên chọc giận là hơn. Vì vậy ta chọn cách chuyển đề tài.

      “Thừa…thừa tướng đại nhân, ngài còn chưa a, ta thấy sư huynh ở đó, còn tưởng rằng ngài rồi.”

      “Nhị Nữu ngoan, gặp về mà ~! Ngươi xem, ta phải trừng phạt ngươi thế nào đây? Ửm ~!” Đại Biến Thái vừa vừa đưa tay hướng về phía ngực ta.

      Kinh! Cứ…cứ như vậy bị hung tập (tấn công bất ngờ vào ngực) sao? !T_T, chẳng lẽ ta vừa rồi len lén hung tập Lục mỹ nam nên giờ bị báo ứng?

      “Vết thương Nhị Nữu sao rồi?” Đại Biến Thái động tác rất mềm , thăm dò tới gần chỗ trái tim, hình như mò tìm vết thương bị ngân châm đâm trúng. Lúc tìm thấy được vết thương chỉ mới tạo vảy, ngón tay nhàng mơn man.

      Vết thương bị chạm vào có chút đau, lại có chút ngưa ngứa khiến ta tự nhiên, bắt đầu cảm thấy bất an, muốn giãy dụa.

      Đại Biến Thái rút tay về, lấy ra hộp thuốc mỡ đưa cho ta. “Thuốc này rất tốt, mỗi ngày sớm tối đều bôi lần. Vết thương mau chóng liền sẹo-.”

      Ngoài dự liệu của ta nha, cái…tên biến thái này…cũng là người biết quan tâm người khác sao?

      “Thừa tướng đại nhân gọi Nhị Nữu ra là có chuyện gì muốn sai bảo sao?” Ta nhận hộp thuốc mỡ rồi quay qua hỏi Đại Biến Thái

      có gì. Chỉ là thấy nhớ Nhị Nữu nên tới thăm ngươi chút ~!Thuận tiện đưa thuốc cho ngươi.” Đại Biến Thái làm như vô tình, trả lời.

      “Nhị Nữu muốn ta tới sao?” Đại Biến Thái xinh đẹp nhướng mày, hỏi ngược lại.

      “Nhớ! Đương nhiên nhớ!” Nhìn Đại Biến Thái ngon lành như thế, ta khỏi thầm thở dài trong lòng. Mỹ nam này… thể ăn được, quá độc…

      Đại Biến Thái lại ôm ta hồi, sau đó : “Biết Nhị Nữu cũng nhớ ta, ta an tâm rồi. Ngươi về trước , mỗi ngày mồng hàng tháng, nhớ đến phía sau ly viên gặp mặt, có việc ta sai Trầm Dược liên lạc với ngươi.”

      ˙▽˙, dám tin, cứ như vậy thả ta về sao? Đại Biến Thái lần này chẳng lẽ chỉ vì mang thuốc mỡ cho ta mà tới? có thể sai Trầm Dược đưa cho ta mà. Mặc dù hiểu được ý đồ của Đại Biến Thái, nếu tốt bụng như vậy thả người, ta đương nhiên cũng rất thích ý-.

      “Ừm, ta biết rồi. Ta về trước đây.” Ta tận lực kiềm chế niềm vui mừng, bình tĩnh cáo lui.

      “Ừm, Nhị Nữu…” Đại Biến Thái buông ta ra xong…lại đột nhiên gọi trở lại, muốn lại thôi.

      “Thừa tướng đại nhân còn việc gì sai bảo?” Ta bất an hỏi.

      có gì, ngươi trước .” Đại Biến Thái phất tay, tuyên bố giải thoát cho ta.

      Ta xoay người len lén thở phào nhõm, về phía cửa thánh địa.

      “Nhị Nữu.” Đại Biến Thái lại đột nhiên gọi.

      “Cái…” Ta quay đầu, muốn hỏi Đại Biến Thái còn có chuyện gì .

      Lại đột nhiên bị Đại Biến Thái hôn…

      Bị hôn bất thình lình khiến đại não ta trong thời gian ngắn bỗng trở nên trống rỗng, chỉ có thể trợn to mắt, thân thể cứng còng để Đại Biến Thái hôn .

      Ta thể thừa nhận, lòng có chút khoai khoái, kích thích…Bởi vì vừa mới bị trọng thương quá nặng, bên ngực bắt đầu đau râm ran.

      Vất vả lắm mấy ý nghĩ tán loạn mới có thể dần dần tập trung, lúc ta bắt đầu lo lắng ta có nên hôn đáp lại Đại Biến Thái rời môi.

      “#¥%#¥#¥@@#%.” Vừa mới buông môi, Đại Biến Thái đột nhiên niệm chú.

      Câu chú ngữ này! ! ! ! ! Ta từng nghe qua, đúng là khi ta còn chưa khôi phục trí nhớ, lần đầu tiên Đại Biến Thái ôm ta ngủ cũng từng đọc qua câu này. Ta đột nhiên nhớ đến hai con cổ trùng sư phụ cho ta xem, đây là…chỉ lệnh phát động cổ trùng? !

      “Nhị Nữu?” Đại Biến Thái thấy ta chậm chạp có phản ứng, thấp giọng gọi.

      Ta nén nỗi sợ hãi khiến từ tim truyền đến cơn đau đớn, nhanh chóng làm như vô hồn, giả vờ nhìn vào hư vô, trả lời: “Vâng”

      Đại Biến Thái thấy ta phản ứng, vẻ cảnh giác mặt cũng biến mất, hỏi ta: “Sau khi ngươi kế nhiệm Thánh Nữ, tôn giả có thể giao quyền chưởng quản Linh Sơn cho ngươi.”

      Ánh mắt ta dại , lắc đầu, dùng ngữ khí vững vàng, thong thả trả lời: “ có. Tôn giả cơ bản là mặc kệ mọi chuyện trong Linh Sơn. Hầu hết mọi quyền lợi thuộc Linh Sơn đều do các trưởng lão môn nào nắm giữ môn đó. Những chuyện khác, từ lúc ta chưa đến, tôn giả đều giao cho Lục sư huynh xử lý.”

      Đại Biến Thái có vẻ suy nghĩ, suy nghĩ xong lại hỏi: “Về tên… Lục Hạc Hiên, ngươi biết được bao nhiêu?”

      Ta mờ mịt lắc đầu: “Biết nhiều lắm. Có nghe Tiểu Chu Tước kể là mười năm trước lên Linh Sơn.”

      Đại Biến Thái lại muốn hỏi nữa, tiếp tục: “Vậy thánh vật Linh Sơn xảy ra chuyện gì, ảo ảnh trong nghi thức lại là chuyện gì?”

      “…”

      đáng sợ ~! Xem ra Trầm Dược lại với phải là ít.

      “Những điều này… ta cũng . Thánh vật là sau này tôn giả trao lại cho ta. Cái …ảnh ảo kia cũng là tôn giả làm cho. Ta chỉ chiếu theo lời mà làm.” Sư phụ đáng thương, người thay ta che dấu chút, tin chắc người để bụng đâu ha-.

      Đại Biến Thái gật đầu, lúc sau đột nhiên lại hỏi: “Vậy Nhị Nữu thấy ta và Lục Hạc Hiên ai đẹp trai hơn?”

      Khiếp quá ~! Hỏi cái này để làm gì? ! Nhưng…bảo vệ tính mạng quan trọng hơn, ta chút do dự liền trả lời: “Thừa tướng đại nhân đẹp hơn.”

      Đại Biến Thái nghe xong, gật đầu hài lòng. “Ngươi về được rồi. Sau khi tỉnh lại phải quên hết những chuyện vừa rồi.” Đại Biến Thái hạ lệnh.

      “Vâng”

      “Chờ chút, phần nụ hôn kia có thể nhớ kỹ.” Đại Biến Thái thêm

      “Vâng” ta thiếu chút nữa té ngã.

      Sau đó ta tiếp tục giữ ánh mắt vô hồn về phía cửa cốc, vào thánh địa rồi ta mới thở phào. Tim vì đập quá nhanh mà đau đến tức ngực, đôi chân như nhũn ra, phải cố gắng lắm mới bám víu bò được về phòng, nặng nề nằm gục giường. Nghĩ bản thân bị người khác dễ dàng ăn mất đậu phụ liền ăn năn sám hối, hồi sau mới nặng nề chìm vào giấc ngủ.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :