1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-15/
      Editor: Docke
      Chương 15: Hành trình bái sư (3)

      lúc lâu sau.

      tình đưa tình! tình đưa tình hiểu ! ! Người cười như con ngốc để làm chi! ! ! ! !” thể nhịn được nữa, Phù Dung tỷ tỷ gào rít.

      ….>o<… “Làm thế nào mới là tài toán: tình đưa tình a, ô – –?” Ta yếu ớt hỏi Phù Dung tỷ tỷ bước gần đến trạng thái điên cuồng.

      “Chẳng phải ta làm mẫu cho ngươi xem rất nhiều lần rồi sao? !Ngươi như thế nào mà học cũng xong a?”

      …..Chính là ta cảm giác được ánh mắt ngươi tương đối giống như mắt động kinh.

      “Như vậy , ngươi tưởng tượng ra cái ngươi nhất, tại ở trước mặt ngươi, nhìn ngươi, ngươi nhìn lại …Ngươi nhìn lại ….Dùng loại cảm giác này nhìn …Đúng…Đúng cái loại…mê ly này…ánh mắt chờ mong…Đúng, cứ tiếp tục…đừng có ngừng…Tiếp tục, tiếp tục….Cố gắng lên…Dùng sức nghĩ… đúng! đúng! ! Ngưng, ngưng! ! ! ! Ngươi còn làm cái gì nữa! ! ! ! ! !Ai dạy ngươi dùng ánh mắt đói khát như vậy ! ! ! ! ! Còn chảy nước miếng…! ! ! ! !” Phù Dung tỷ tỷ lại lần nữa phát điên.

      “Ách…Chính là, ta tưởng tưởng chính là thịt nướng mà…”Ta ủy khuất .

      “Ta ngươi nghĩ nam nhân. Ngươi nghĩ thịt nướng làm chi!”

      Ta vô tội nhìn Phù Dung tỷ tỷ.

      “Nghĩ, nếu coi như hết! Ta, ta trở về tự luyện.” Phù Dung tỷ tỷ là càng ngày càng đáng sợ…>_<…, nước tuyệt vời.

      được, ta nếu đáp ứng ngươi tểh nuốt lời! Ít nhất cũng phải dạy cho ngươi biết làm sao tung mị nhãn!” biết tại sao Phù Dung tỷ tỷ dấy lên ý chí chiến đấu hừng hực.

      “Người chờ đây! Ta tìm chút đồ, trở lại ngay!” xong liền phóng , lưu lại ta ngơ ngác chờ ở trong phòng…

      lát sau, còn chưa thấy Phù Dung tỷ tỷ trở về, ta chợt cảm thấy bất an.

      Ta…Ta hay là len lén chuồn nhỉ… muốn động thân, Phù Dung tỷ tỷ hấp tấp trở về, tay còn cầm bầu rượu nhét vào trong tay ta.

      “Mau…uống cái này!”

      Lại…lại uống rượu? ! “Có thể hay …”

      “Uống! Ngươi uống ta bắt ngươi uống!” Phù Dung tỷ tỷ đợi ta xong mắng.

      Vội vì Phù Dung tỷ tỷ ra oai độc đoán, ta đành ngoan ngoãn ngửa cổ rót rượu, giống lúc Lục mỹ nam mời ta uống rượu. Rượu này cay độc vô cùng, vừa rơi xuống yết hầu ta liền run rẩy, miễn cưỡng uống chỉ lát thấy men say xong lên ót.

      “Bây giờ tưởng tượng ra người quyến rũ nhất mà ngươi từng gặp, nhớ lại dáng vẻ , ánh mắt . Lúc ngươi bị ánh mắt như thế chiếu vào, có phải là có cảm giác tim đập thình thịch hay …” Phù Dung tỷ tỷ thấy ta có hơi rượu, bèn rèn sắt khi còn nóng.

      Trong đầu ta liền xuất gương mặt vô cùng nghiệt của Đại Biến Thái, ánh mắt nheo nheo mị, khóe miệng như cười như , đặc biệt…lúc nhìn ta…

      Tim đập dĩ nhiên có chút nhanh hơn. Ta cố gắng nắm bắt cảm giác của Đại Biến Thái, ánh mắt mê ly nhìn Phù Dung tỷ tỷ, sau đó…học theo động tác Đại Biến Thái, khóe mắt hơi hơi nhướng lên. “Là như vậy sao – -?Phù – – Dung – – tả – – tả – -?”

      “…Ừm, đúng.” Phù Dung nhìn đến ngây người bất tri bất giác nuốt nước bọt.

      “Sau đó – -, còn gì – -?”

      “Ừm…Sau đó…Có thể cởi quần áo…” Phù Dung nhìn ta chăm chú, si ngốc .

      ⊙_⊙, Cởi… Cởi quần áo? !

      “A? Còn…Hay là thôi !”

      “Đừng dong dài! Mau cởi! !” xong , Phù Dung tỷ tỷ thản nhiên đưa tay qua, muốn cởi quần áo của ta! ! ! ! ! !

      Này…Đây là cái gì, cái gì a? ! cần a! Ta luyện! Ta luyện! !…>o<…

      Đúng lúc này, trong phòng tuôn ra tràng cười. Sau đó…Phù Dung tỷ tỷ đột nhiên té nhào ra đất.

      ““Ha ha… Ha ha ha… Các ngươi làm cái gì, cười chết ta . Ha ha ha ha!”

      Ta tìm tiếng cười nhìn lại thấy tiểu nương mặc hồng y ngồi ở xà lan nhìn ta cười to.

      Cái…đây là… tiểu nương lần trước ta thấy ở cửa! ! !

      Do men rượu, ta đương nhiên vô cùng sợ hãi. “Nàng làm sao vậy?” Ta chỉ vào Phù Dung tỷ tỷ. “Ngươi rốt cuộc là người hay quỷ?” Ta hỏi tiểu nương.

      “Nàng sao, chỉ là ngủ thiếp , lát sau tự tỉnh lại, ta ư…” Tiểu nương nghiêng đầu suy nghĩ hồi. “ phải quỷ.”

      Vậy là người rồi? Ta yên lòng. “Ngươi cũng là người Linh Sơn?” ta lại hỏi.

      “Ừm” tiểu nương nhảy xuống cửa sổ, chạy đến bên cạnh ta ngồi xuống. Nhưng vẫn cố ý cầm lấy nửa bầu rượu còn lại.

      khó uống!” Tiểu nương uống ngụm lại buông bầu rượu xuống.

      “Con nít được uống rượu!” ta nâng cốc mắng chút.

      “Hừ! Khó uống như vậy, là ta thèm uống thôi. , ta đưa ngươi uống rượu ngon!”

      xong liền lôi kéo ta ra ngoài.

      Ta lắc đầu. “ được, ta hôm nay thể uống rượu nữa, ngày mai ta còn phải thi nha!”

      Tiểu nương mất hứng, bĩu môi. “Thôi được, vậy ngày mai ngươi thi tốt nha. Ta trước, chúng ta gặp lại, đến lúc đó ngươi chơi với ta a!”

      “Ách…Sau này có mới …”

      “Quyết định vậy !” Sau đó, tiểu nương liền hưu – – mất tiêu. Cái kiểu hành động này…Sao lại giống cái lão già quốc sư kia như vậy.

      Ta đưa Phù Dung tỷ tỷ nằm lên giường rồi trở về phòng mình, còn cuộc thi ngày mai…nếu được…Ta …Ta cởi vậy!

      Ngày thi mị thuật.

      Vì bảo vệ thí sinh, cuộc thi mị thuật áp dụng cách thi phong bế đan đối đan, cách khác, có thể có điểm hay , phụ thuộc vào ngươi đấu với cái…giám khảo kia!

      Mặc dù lấy được bảy điểm nhưng Trầm Dược vẫn tới dự thi, mà cả người hoàn toàn còn khả năng đậu như Rút gân nam cũng tới. Có lẽ còn chút hy vọng cuối cùng đặt vào cuộc thi thần bí biết lúc nào xuất . Phù Dung tỷ tỷ cũng tới, nhìn thấy ta, tự nhiên nét mặt lại ửng đỏ. Sau đó lại dúi cho ta bầu rượu. “Nhị Nữu, ta tin tưởng ngươi nhất định có thể đâu-.” xong liền tiêu sái……  ̄□ ̄||

      Người phục vụ cho bốn người dự thi chúng ta ở ngoài phòng chờ, sau đó đưa từng người đến từng phòng riêng biệt.

      Trong phòng chia làm hai gian , gian bày bộ bàn, xem ra là để cho giám khảo ngồi, mà gian chỗ ta bố trí tương đối ấm áp, thậm chí còn có cái…giường…Trời ạ! ! ! !Cuối cùng là ai nghĩ ra cái cuộc thi biến thái này vậy! ! ! ! ! !Orz! Orz! ! ! ! Orz! ! ! ! ! ! !

      Chỉ lát sau phía gian bên kia truyền đến tiếng mở cửa, giám khảo tiến vào!

      Mà giám khảo của ta…chính là…Lục mỹ nam…

      “…”

      “Bắt đầu ” Lục mỹ nam thấy là ta cũng tỏ ra ngạc nhiên hay kỳ lạ. Vẫn như bình thường mỉm cười .

      Ngươi …Làm sao bắt đầu T_T…Ta ngu khờ đứng trước mặt Lục mỹ nam, ôm hồ rượu Phù Dung tỷ tỷ cho, hoàn toàn biết phải làm sao.

      ….Trước…trước tiên là tung mị nhãn! Ta cố gắng hồi tưởng những điều ngày hôm qua Phù Dung tỷ tỷ dạy-. Quay qua Lục mỹ nam biểu diễn mấy lần chiêu ‘rút gân nhãn’, sau đó…sau đó…sau đó là uống rượu!

      Ta cầm bầu rượu, cau mày, định bắt đầu uống rượu. Vừa uống xong hai ngụm bầu rượu bị đoạt !

      “Bộ dáng Nhị Nữu uống rượu ta biết qua.” Lục mỹ nam biết từ lúc nào chạy đến trước mặt ta, trong tay cầm bầu rượu vốn dĩ phải là do ta cầm.

      , , …Ta phải muốn uống rượu, ta là…ta là muốn có thêm can đảm! Ta, ta còn có thể làm khác, xong ngay thôi, xong ngay thôi! Mời, mời ngài ngồi lại nguyên vị.”

      Làm sao bây giờ! Chẳng lẽ … phải cởi T_T

      Trong lúc ta do dự, Lục mỹ nam đột nhiên lên tiếng. “Ha ha, coi như ta tặng Nhị Nữu quà . Ta nhờ lầm Nhị Nữu chỉ cần điểm nữa là đâu phải .”

      vậy có phải là…Lục mỹ nam dự định đem điểm tặng cho ta? !

      Ta mừng như điên nhìn Lục mỹ nam. Lục mỹ nam cười sờ sờ đầu ta, gật đầu : “Xem ngươi nghẹn kìa-, … cứ ra ngoài trước. Vào đại sảnh chờ kết quả .”

      Ta liều mạng gật đầu, sung sướng chạy ra khỏi phòng. Mới ra khỏi cửa, chỉ nghe cách vách tiếng trống vang lên, liền có bạch y lão đầu lao ra, lão nhân kia còn chưa được hai bước bắt đầu nôn mửa ngừng. Ta tập trung nhìn, chính là…bạch y trưởng lão. Gian phòng kia chính là…phòng mà Rút gân nam vào…Trong lòng hiểu .

      Ta trở lại đại sảnh vẫn chưa thấy ai, đợi hồi, Trầm Dược cùng Phù Dung tỷ tỷ cũng vào. Sau đó Rút gân nam quần áo xộc xệch bị bắt lôi vào, các giám khảo cũng vào, mỗi người cầm tờ giấy viết kết quả chấm thi giao cho người phục vụ để công bố thành tích.

      Trầm Dược hai điểm  ̄□ ̄||| người này là…thái sinh mãnh liệt ! Cuối cùng là đến mức nào-? !

      Phù Dung điểm. Phù Dung tỷ tỷ thương cảm, đủ bảy điểm để được vào Linh Sơn, nhưng ta dĩ nhiên len lén thở phào hơi? !

      Dương Thiên Phách điểm. Hoàn toàn trong dự liệu, chỉ thương cho bạch y trưởng lão đến bây giờ sắc mặt vẫn trắng bệch.

      Nhị Nữu điểm. Sao cơ cơ cơ cơ cơ…Mặc dù bết thành tích, nhưng lúc ngeh được tuyên bố ta vẫn rất kích động.

      …………………………………….Ta là đường phân cách – Lục Phúc hắc…………………………………………

      Trước cuộc thi mị thuật.

      Bạch y trưởng lão sắc mặt nghiêm trọng. “Thí sinh làm sao chia phối?”

      “Ta muốn …Trầm Dược!” Ngự tả trưởng lão lên tiếng.

      “Nhị Nữu.” Lục phúc hắc tôi mỉm cười tuyên bố.

      “Ta chấm Phù Dung.” bạch y trưởng lão vội vàng .

      được, ta chấm Dương Thiên Phách!” đạị thúc trưởng lão nghiêm mặt sắc đen .

      Trầm mặc…

      “Vậy mọi người rút thăm quyết định.” Lục phúc hắc tôi đề nghị

      Mọi người đồng ý.

      “Trầm Dược!” Ngự tả trưởng lão dơ tờ thăm, hài lòng về phía trường thi.

      “Ta là Phù Dung.” Đại thúc trưởng lão cũng nhanh chóng lui khỏi.

      “…” Lục phúc hắc tôi nhìn tờ thăm lời. Sau đó bình tĩnh nhìn bạch y trưởng lão.

      Bạch y trưởng lão rưng rưng, cùng Lục phúc hắc tôi trao đổi giấy thăm…

    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-16/
      Editor: Docke
      Chương 16: CUỘC THI KIỂM TRA THẦN BÍ
      Sau khi cuộc thi kết thúc, các trưởng lão tuyên bố: Thông qua kỳ thi lần này là Trầm Dược và Nhị Nữu. Ba ngày sau cử hành nghi thức bái sư. Ai đậu phải lập tức xuống núi.

      Trở lại trong viện, Phù Dung tỷ tỷ đột nhiên kéo tay ta lại.

      “Nhị Nữu…” Giọng Phù Dung có chút nghẹn ngào.

      “Ta, ta nỡ xa ngươi.”

      …Ta tiếc – ngươi

      “Đây là tín vật của ta!” Dứt lời, Phù Dung tỷ tỷ lấy ra khối ngọc bội chạm khắc hình hoa phù dung dúi vào tay ta, “Ngươi sau này nếu có xuống núi, có gì cần ta tương trợ, chỉ cần cầm khối ngọc bội này đến bất cứ thanh lâu nào, tìm Phù Dung mama gặp. Có nhớ ?”

      Bất cứ……Thanh lâu… ra ngươi chính là Tú bà vạn năm. Cái thế giới này…Quá khùng cuồng….

      vất vả mới thoát khỏi Phù Dung tỷ tỷ, thể xác và tinh thần giằng co nhiều ngày như vậy, ta chỉ muốn trở về phòng ngủ giấc ngon.

      A! Cưng ơi, giường của ta, ta thể chờ đợi được nữa, định bay tới tiếp xúc thân mật hồi! Ta chỉ mới …nhào tới nửa, dừng lại! Xoay người, ra khỏi phòng…

      Nhìn trước nhìn sau nhìn trái nhìn phải hồi, đây đích là phòng của ta mà. Ta lại lần nữa tiêu sái vào gian phòng, quay qua người giường . “Trầm đại hiệp có ý tứ nha. Ngài có nhầm phòng ? Nếu ta lầm …Đây …là phòng của ta…”

      Trầm Dược dựa nghiêng giường cũng đáp, híp mắt lừ lừ nhìn ta khiến trong lòng ta sợ hãi. Trầm Dược này hôm nay làm sao vậy? chẳng giống bình thường chút nào…

      “Ta biết đây là phòng Nhị Nữu – -!”Trầm Dược vươn tay nắm lấy cổ tay của ta, ta kịp đề phòng bị kéo xuống ngồi bên giường.

      “Thừa…Thừa tướng đại nhân! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !  ̄□ ̄|||” Giọng nghiệt này. Ta làm sao mà nhận ra ! ! ! ! !

      “Nhị Nữu cuối cùng cũng nhận ra ta, sao ta lại thương ngươi được – -” Trầm Dược, à , là Đại Biến Thái, tiếp tục .

      “Thừa…Thừa tướng đại nhân sợ bị nhận ra sao? Nơi này chính là Linh Sơn đó.”

      “Sao? Nhị Nữu lo lắng cho ta? Ta còn chưa hỏi Nhị Nữu, lâu như vậy gặp, Nhị Nữu có …nhớ ta a –?” Đại Biến Thái thuận thế ôm ta vào lòng, ghé tai ta hỏi.

      “Ách…Nhớ…Đương nhiên nhớ!” Mới là lạ! “Thừa…Thừa tướng đại nhân cứ như vậy mà đến Linh Sơn, có chuyện gì sao?” Chuyện kinh thành ngươi cũng mặc kệ a? ! ! ! ! !

      “Ha ha, ngờ Nhị Nữu của chúng ta còn có thể thay ta suy nghĩ nữa, Ta đúng là nhiều việc đến chết – -!”

      …Vậy ngươi còn ở đây loạn cái gì? Còn mau quay về.

      “Nhưng mà, ta nghe Nhị Nữu thành công thông qua cuộc thi nên đặc biệt chạy đến khánh chúc Nhị Nữu. Nhị Nữu a, ngươi xem, phải như thế nào báo đáp ta đây?”

      …T_T lại báo đáp, còn để yên a.

      “Lại , lần này, cuối cùng có thể vào được Linh Sơn, cũng may mà có Nhị Nữu ha.”

      “Cái này…cần phải…Cần phải…” Chính là, ngươi có thể…thi đậu hay liên quan gì đến ta?

      “Ta trăm công nghìn việc vẫn đặc biệt bớt thời gian đến thăm Nhị Nữu, Nhị Nữu cảm động a?” Đại Biến Thái càng càng đẹp trai, ở bên tai ta cọ cọ rồi cọ cọ khiến ta cả người đều được tự nhiên, cảm giác kỳ lạ lan tỏa khắp người.

      “Bớt thời gian? Ngươi phải vẫn ở Linh Sơn sao?”

      “Nhị Nữu khờ, ngươi phát Trầm Dược hôm nay với lúc bình thường giống nhau a”

      Phát , phát , ngươi vừa tới liền phát …Van ngươi… cần cứ thổi gió bên tai ta có được hay T_T…

      “Được, đùa ngươi. Cũng cho ngươi biết, Trầm Dược là người của ta, ngươi có việc có thể tìm . Đương nhiên Nhị Nữu nếu có nhớ ta cũng có thể nhờ cho ta biết, ta nhất định bớt thời gian đến thăm Nhị Nữu – -!”

      “Ừm, ta…Ta biết rồi, Thừa tướng đại nhân”…Là ngươi gọi người tới giám thị ta mới đúng a ! ! ! !

      “Nhị Nữu lợi hại, ngờ lại thuận lợi tại Linh Sơn bái sư. Ngươi xem, ta nên thưởng cho ngươi cái gì a – -” Đại Biến Thái lại áp sát, tay nhàng vuốt cằm ta, mập mờ .

      cần!” Phần thưởng gì ta cũng muốn, van xin ngươi, nhanh nhanh ! ! ! ! ! ! !Cảm giác kỳ quái trong người càng ngày càng mãnh liệt.

      “Nhị Nữu ngoan như vậy a, cho ngươi phần thưởng cũng cần, sau này Nhị Nữu cũng nên nghe lời như vậy nha, nếu , ta cũng dám cam đoan ta – – làm – cái – gì – a!”

      “Nghe lời! Nghe lời, ta nhất định nghe lời!” Ta gật đầu như giã gạo.

      Đại Biến Thái lúc này mới chịu buông tha, trở về ngồi thẳng giường.

      “Thừa tướng đại nhân…Ngài từ từ ngồi, dám quấy rầy ngài!” Ta thừa cơ muốn lui ra.

      “Mệt quá, rất muốn ngủ. Nhị Nữu ngủ cùng ta!” Đại Biến Thái thản nhiên ra lệnh.

      “Phải… dám..tuân mệnh T_T…”

      Đại Biến Thái hình như mệt mỏi, nằm xuống lát ngủ thiếp . Ta vốn rất hiếu kỳ muốn kéo mặt nạ của Đại Biến Thái ra xem thử, nhưng lại nghĩ đến khả năng – hậu quả…Cũng đành thôi, nghiên cứu hồi lâu ta rốt cuộc cũng cảm thấy mệt mỏi, tìm ngõ ngách giường cuộn mình mà ngủ.

      Khi tỉnh lại, Đại Biến Thái rồi. Ta muốn tìm chút gì ăn người hầu đến gõ cửa thông tri, có chuyện khẩn cấp muốn tuyên bố, kêu ta theo .

      Người hầu hấp tấp đưa ta dẫn tới đại sảnh hùng vĩ, có rất nhiều người ở đó, có người quen cũng có người chưa thấy bao giờ. Hàng đầu có lẽ là các trưởng lão Linh Sơn, bởi vì có bạch y trưởng lão, cả hai trưởng lão khác làm giám khảo cuộc thi hôm nọ cũng đều ở đó, nhưng Lục mỹ nam lại thấy. Sau hàng trưởng lão là rất nhiều người mặc y phục giống nhau nhưng khác màu sắc, chắc là các vị sư huynh sư tỷ tương lai của ta, Trầm Dược cũng tới, thoáng gật đầu với ta cái xem như chào hỏi.

      Ta tỉ mỉ xem xét tướng tá Trầm Dược từ xuống dưới. Cần phải xác định chính là Trầm Dược , phải Đại Biến Thái! Nhưng cứ nghĩ đến ngày hôm qua ta cùng Đại Biến Thái ‘Đồng giường cùng chẩm’ (ngủ cùng giường) là cả người lại được tự nhiên…

      Người trong đại sảnh ngày càng đông, tất cả mọi người lời nào, đứng rất có thứ tự. Người vào càng ngày càng ít, cả đại sảnh cũng càng ngày càng an tĩnh. Rốt cuộc là chuyện gì đây? Chẳng phải ngày mai mới cử hành lễ bái sư sao? Hơn nữa vẫn thấy bóng dáng Lục mỹ nam đâu.

      Nửa canh giờ trôi qua, trong đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh. Lúc chân ta bắt đầu cảm thấy tê rần lên nghe thấy có người cao giọng gọi: “Cung nghênh Linh Sơn tôn giả…!”

      Sau đó, tất cả mọi người đều đồng loạt quỳ xuống “Cung nghênh Linh Sơn tôn giả.”

      Ách, mặc dù ta rất muốn khấu đầu với cái … lão già chết bầm kia, nhưng là…Đây là địa bàn của , ta vẫn nên ngoan ngoãn chút, hơn nữa, ta còn có việc nhờ đến .

      Sau khi xong phần nghi lễ chào hỏi, lão già quốc sư đứng ở đại sảnh…hàng đầu tiên…Ách…Có thể là bị mọi người lây nhiễm, khi ta lại thấy lão già chết toi kia bây giờ cũng tỏa ra ít khí thế. Đứng phía sau là Lục mỹ nam.

      Lão già quốc sư dùng đôi mắt bụp chỉ còn hai khe hẹp quét ánh mắt dò xét vòng, mà Lục mỹ nam lại cười khanh khách nhìn ta. Ách…Chuyện hôm nay…có liên quan đến ta sao?

      Lão già quốc sư rốt cuộc mở miệng.

      “Hôm nay, ta triệu tập mọi người đến đây là có việc muốn tuyên bố.”

      Trong đại sảnh lặng ngắt như tờ…

      “Trong cuộc thi bái sư lần này, có người thông qua kiểm tra của ta, cho nên ta tại đây tuyên bố, thu nhận người này làm đồ đệ, nhập vào môn hộ.”

      Lời vừa ra, phía dưới giống như bị nổ tung. Các trưởng lão hiển nhiên đều kinh hãi, có vài trưởng lão nhìn về phía bạch y trưởng lão cùng mấy vị trưởng lão tham gia bình khảo, muốn từ bọn họ lấy được vài điểm tin tức, nhưng bọn bạch y trưởng lão cũng hết sức kinh ngạc. Vì vậy mọi người nhao nhao nhìn về ta và Trầm Dược, đương nhiên phần nhiều ánh mắt đều tập trung người Trầm Dược! Hâm mộ có mà ghen ghét cũng có.

      “Nhị Nữu.”

      Lão già quốc sư gọi.

      “A? ! ˙▽˙… Ai, cái… Chuyện gì?”

      “Ngươi hôm nay cùng ta về thánh địa, hôm sau cùng Trầm Dược cử hành nghi thức bái sư.” Lão già quốc sư phân phó.

      “Ta? ! ! ! ! !”

      Bạch y trưởng lão phe phẩy đầu tỏ vẻ thể tin được. Ta cảm giác chỉ trong nháy mắt có vô số ánh mắt giết người nhằm ta phóng tới, ta cúi đầu dè dặt bước đến phía sau lão già quốc sư. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? phải phải thông qua vòng kiểm tra thần bí mới có thể bái lão già quốc sư làm thầy sao? Ta thi cái gì đâu a.

      Ta thể giải thích được, quay qua nhìn Lục mỹ nam, Lục mỹ nam vẫn mỉm cười nhìn ta.

      Theo sau lão già quốc sư rời khỏi đại sảnh nghẹt thở, lại xuyên qua sơn cốc , trước mắt ta sáng ngời! Nơi này là…Quá đẹp!

      Lão già quốc sư ‘nhìn nhìn’ ta rồi thở dài: “ ngờ a! Tất cả đều là ý trời, Nhị Nữu, hai ngày này ngươi tạm thời ở trong cốc làm quen, có gì có thể hỏi Hạc Hiên, những chuyện các, đợi sau lễ bái sư rồi .”

      “Được.”Hừ, lão già chết bầm, còn bày đặt thâm trầm! ! ! ! ! Có lẽ do hình tượng kẻ cướp của tử lão đầu lúc trước khiến ta quá ấn tượng, ta làm sao có thể có được cảm giác kính sợ .

      Sau khi lão đầu rời khỏi, chỉ còn lại ta và Lục mỹ nam, ta lập tức lại có ít câu nệ.

      Lục mỹ nam lại sờ sờ đầu ta. “Nhị Nữu luôn làm ta kinh ngạc, sau này phải đổi qua gọi Nhị Nữu sư muội rồi.”

      “Lục…sư huynh. Ngươi chính là…người duy nhất trong ba trăm năm qua thi đậu cái vòng thi thần bí sao?”

      “Ha ha, tại phải duy nhất, Nhị Nữu ngươi phải cũng thông qua sao?”

      Ta…Ta còn biết thi kiểm tra kia rốt cuộc là chuyện gì nha = =!

      “Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Ta nhớ ta làm kiểm tra cái gì a!” Ta nghi hoặc nhìn Lục mỹ nam hỏi.

      “Ngươi biết ta ở đây xếp hàng thứ mấy ?” Lục mỹ nam đáp mà như hỏi.

      “Đứng hàng thứ? Ngươi phải là người duy nhất thi đậu sao? sư phụ còn có đồ đệ khác?” Ta càng nghi hoặc.

      Lục mỹ nam lắc đầu, “Ta chỉ đứng hàng thứ năm.”

      Thứ năm? ! “Còn những người khác đâu?”

      “Ha ha, ngươi tới rồi! nhanh chút, chúng ta đâu có -,lần này ngươi nhất định phải chơi với ta!” Lục mỹ nam còn chưa trả lời bị giọng thanh thúy của tiểu nương cắt đứt, chính là … Hồng y tiểu nương từng gặp trong phòng của ta lần trước!

      “Đại sư tỷ.” Lục mỹ nam chào tiểu nương.

      Đại… Đại sư tỷ? ⊙_⊙

      Bái sư sao lại dễ dàng như vậy ~

    3. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-17/
      Editor: Docke
      Chương 17: Tiểu Chu Tước
      “Ha ha, ha ha ha ha! Cười chết được, vậy là ngươi cứu lão già quái kia, sau đó vì sĩ diện len lén đem ngươi lên Linh thượng -?” Con chim toàn thân đỏ thẫm, ôm bụng cười quay cuồng cỏ.

      Đúng vậy, ngươi nhìn lầm! Đây con chim . Ta có thể chuyện với con chim này chính là nguyên nhân ta có thể vào thánh địa Linh Sơn bái quốc sư làm thầy.

      Con chim này, tên khoa học gọi là Chu Tước…

      “Thế nào, quả rượu này mùi vị tệ nha ~!” Tiểu hồng điểu hạ thân đậu xuống Trác Kỷ Lạp trước mặt, so với ta còn cao hơn, nhấm nháp đôi tiểu hồng quả. “Ngươi chính là …người thứ hai trong Linh Sơn có thể chuyện với ta đó, Ta đợi ở đây hơn hai trăm năm rồi ~!” Tiểu hồng điểu vừa dứt mình đẩy mỏ vào bên trong đôi hồng quả vừa .

      “Người thứ hai? Vậy sư phụ cũng thể cùng ngươi chuyện sao?” Ta biết Lục mỹ nam cũng giống như ta, vì có thể trao đổi cùng linh thú mà vào được Thánh địa.

      “Sư phụ? Lão già đó từ ngày ta bái sư đến nay hình dạng vẫn vậy qua hai trăm năm còn chưa có chết nha. Sao có thể tính là người được, căn bản là quái! Ta càng nghĩ càng thấy đáng sợ.”

      Ta quẹt quẹt mũi, cái…này…Tiểu Chu Tước, coi bộ ngươi lấy trăm bước so năm mươi bước ha.

      “Nhị Nữu xinh đẹp. Ta thích nhất là xinh đẹp. Tiểu Lục Tử cũng rất xinh đẹp, nhưng luôn bận rộn, cũng chơi với ta, chỉ Nhị Nữu là tốt nhất ~!” Tiểu Chu Tước vừa vừa nhảy người ta tỏ vẻ tình thương mến thương, cọ cọ. Sau đó vùi đầu tiếp tục ăn.

      Cái…kia, ta ngươi ăn hết ba đôi, là đôi nha! Như thế nào còn ăn nữa…

      “Thanh Long ca ca cùng Huyền Vũ tỷ tỷ cũng đều rất đẹp, nhưng bọn họ chỉ thích tu luyện, chưa bao giờ chơi với ta. Ta thích nhất là Bạch Hổ ca ca, chính là giống đực tuấn tú nhất mà ta thấy! Hơn nữa, lúc ngươi còn chưa tới, chỉ có Bạch Hổ ca ca chịu chơi với ta, nhưng gần đây phải nhanh độ kiếp, thể thường xuyên theo ta nữa, may quá, Nhị Nữu ngươi đến rồi.” Tiểu Chu Tước hơi quay quay, hai móng vuốt đất lay động, đôi cánh vẫy phành phạch, rất giống cái ông say rượu.

      Tiểu hồng quả này còn được gọi là quả rượu chỉ vì chúng tỏa ta mùi rượu nhàn nhạt mà ăn nhiều còn có thể say. Tình huống này nhất định là ăn rất nhiều rồi!

      “Bạch Hổ ca ca rất đẹp trai, khi nào ngươi gặp biết!” Tiểu Chu Tước thấy ta trả lời, lại cường điệu.

      Thực vậy, Xếp trước Lục nỹ nam có bốn vị sư huynh sư tỷ thần bí, chính là Đại sư tỷ Chu Tước này, Nhị sư huynh Thanh Long, Tam sư huynh Bạch Hổ và Tứ sư tỷ Huyền Vũ.

      Nhưng ngươi đừng tưởng rằng, Tiểu Chu Tước này còn chưa trưởng thành, lúc biến thành thánh thú cũng đều là trạng thái , nhưng thực tế Thanh Long cùng Huyền Vũ trưởng thành, mà Bạch Hổ sư huynh cũng sắp độ kiếp trưởng thành.

      Vậy tại sao hết lần này đến lần khác Tiểu Chu Tước lại được là Đại sư tỷ?

      “Ha ha, đến cũng là ta vận khí tốt, các thánh thú nương nương lúc lịch lãm đuổi chúng ta xuống núi cố ý phân phó chúng ta đến Linh Sơn bái sư nhưng lại cho dùng linh lực. Ta nghĩ ta dùng linh lực bay là được. Vì vậy ta liền biến cái, đến Linh Sơn đầu tiên, Huyền Vũ tỷ tỷ qua năm sau mới đến, ha ha ha ha, bây giờ ngẫm lại vẫn thấy sảng khoái nha.” Tiểu Chu Tước lại bắt đầu vỗ bụng quay cuồng.

      Thương thay Huyền Vũ…Vì ngươi mà mặc niệm…

      “Nhưng mà Nhị Nữu ngươi có thể gặp được lão già quái cũng là duyên phận a, nếu Nhị Nữu ngươi cả đời cũng có khả năng lên Linh Sơn.”

      …Cái con tiểu điểu này, biết giữ thể diện.

      “Nhưng mà ngươi phải sư phụ lúc ấy có việc gấp phải chạy đến kinh thành sao, như thế nào lại xuất ở Ngưu gia trang?” Cái …kia cùng kinh thành chính là hai hướng khác nhau…

      “Ha ha, ngươi nhắc tới cũng được, ngươi nhắc tới ta lại mắc cười. Cái…lão già quái kia là người cố chấp tiêu chuẩn. bình thường chỉ hoạt động giới hạn phạm vi trong Linh Sơn, bình thường cơ bản xuất sơn. Trừ phi là mấy trường hợp trọng đại như tân hoàng đế đăng cơ, nhưng trong hoàng cung đều có người chuyên trách đưa đón. Lần này, biết thế nào, đột nhiên khẩn cấp rống rống đòi xuống núi kinh thành, cũng có ai thông tri, chết ở bên ngoài tính ra vận khí của là tốt lắm rồi! Ha ha!”

      Ách…cái này…Tiểu Chu Tước, lão nhân gia ông ta cũng là sư phụ của ngươi mà…

      “Đúng rồi, Nhị Nữu, có phải ngươi làm bánh hành trứng chiên ăn rất ngon . Ta muốn ăn ta muốn ăn. Ngươi làm cho ta nếm thử có được ?” Tiêu Chu Tước làm nũng.

      Còn ăn a…

      “Ta, ta muốn chuẩn bị chút để ngày mai làm nghi thức bái sư. Hôm nào làm cho ngươi ăn có được .” Hai ngày rồi ta chưa được nghỉ ngơi chút nào, bị Tiểu Chu Tước lôi kéo khắp nơi, đúng ra mà , là bị lôi kiếm ăn = =!

      “Thôi được, dù sao thời gian còn dài mà.” Tiểu Chu Tước lại mạnh mẽ giải quyết xong đống tiểu hồng quả trước mắt, lung lay lúc lắc ngã ngồi đất, chắc chắn ăn rất no, lại biến thân thành tiểu nương. “Lúc ăn trái cây, dùng … dùng mỏ là..thống khoái nhất!” Tiểu Chu Tước kết luận.

      “…”

      “Nghi thức bái sư ngày mai, các ngươi đến chứ?” Ta muốn đến chính là bốn thánh thú Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ, Huyền Vũ.

      , nhưng ta trốn ở bên cạnh len lén xem-~! tồn tại của chúng ta trừ ngươi và Tiểu Lục Tử ra cũng chỉ có mấy trưởng lão được biết.”

      “Vậy có biết nghi thức bái sư cần chú ý cái gì ?” Lão già quốc sư đưa ta về Thánh địa rồi cũng thấy xuất nữa. Hai ngày nay Tiểu Chu Tước cứ quấn lấy ta, ta căn bản có thời gian hỏi Lục mỹ nam quá trình làm nghi thức bái sư.

      có gì đặc biệt-. Ngày Tiểu Lục Tử bái sư ta cũng nhìn lén, là nhàm chán, bất quá đồ ăn toàn món ngon-!”

      “…”

      Nghe Tiểu Chu Tước thế, lòng ta cũng nhõm, hy vọng ngày mai xảy ra cố gì.

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-18/
      Editor: Docke
      Chương 18: Lễ Bái Sư
      Sáng sớm ngày thứ hai, mấy người hầu được phép vào thánh địa đến giúp ta thay bộ bạch y, đưa ta ra khỏi thánh địa. Nghi thức bái sư cử hành trong thánh địa bởi vì thánh địa cho phép các đệ tử bình thường khác vào. Nếu trưởng lão có việc muốn bẩm báo quốc sư cũng phải…được cho phép của lão rồi mới có thể vào. Điều ta biết chính là trong khi ta vào thánh địa hai ngày bên ngoài sớm nổ tung rồi.

      Lúc ta được dẫn tới địa điểm cử hành nghi thức, Trầm Dược có mặt. Ta lại dùng ánh mắt tỉ mỉ bắn phá phen, nhưng lại thấy chút ý tứ. Hô…may quá, phải Đại Biến Thái!

      Bởi vì ta bái nhập làm môn hạ của Linh Sơn tôn giả, cho nên người hầu an bài ta phía trước Trầm Dược làm đại biểu bái nhập Linh Sơn đợt này.

      Ta mới đầu chỉ cho rằng nghi thức bái sư đơn giản là ta kính trà, khấu đầu lạy lão già quốc sư mấy cái rồi làm mấy chuyện lặt vặt nữa là xong, lại nghĩ rằng, hề giống như ta tưởng tượng đơn giản như vậy.

      Nào là mới sáng tinh mơ bị an bài đến cái gì thánh hồ lạnh như băng ngâm canh giờ. Nào là đúng giữa trưa mặt trời lên ngay đỉnh đầu ra phơi nắng canh giờ. Nào là kế tiếp phải xuống tại chân núi Linh Sơn quỳ canh giờ. Hơn nữa, mấy chuyện này…đều do ‘Đại biểu’ là ta đây hoàn thành!

      Cho dù những chuyện này…ta cũng có thể bình tĩnh mà xem …Nhưng còn…bắt ta cầm trong tay tờ văn tuyên thệ, ta ở trước mặt trưởng lão cùng các đệ tử Linh Sơn tuyên đọc.

      Mắt ta nhòe – cầm trong tay thệ văn mà người hầu mới đưa cho, chọn tư thế chuẩn bị tuyên đọc, nhìn đầu đen đen của đám người bên dưới, trán…trượt xuống giọt mồ hôi lạnh…

      “…” Dưới đài hoàn toàn yên tĩnh.

      “…” Dưới đài mảnh yên tĩnh quỷ dị.

      Mặc dù cũng từng ở nhà Đại Biến Thái và Cẩu nhi ca học chữ qua mấy ngày, nhưng vẫn còn nhiều hạn chế mà thệ văn lại dài dòng thế này, ta chỉ có thể miễn cưỡng nhận ra được ít chữ vài câu. Tiểu Chu Tước có gạt ta, nghi thức xác thực là có gì quá cầu chú ý, trừ mấy điểm …mệt mỏi này. Chỉ là mọi người ai nghĩ tới, người có thể thông qua kiểm tra thần bí trở thành đệ tử của Linh Sơn tôn giả – nàng, lại biết chữ!

      Cùng với thời gian yên tĩnh kéo dài, hào khí toàn trường càng ngày càng khẩn trương. đọc…là được…

      “Nay…Hôm nay được…được may mắn…”Câu thứ nhất là đọc như vậy a. Phía sau, phía sau phải…

      “Nhận được thiên ý.” Tay ta cầm thệ văn đột nhiên bị bàn tay to nắm lấy. Giọng của Lục mỹ nam ôn nhuận như ngọc từ sau lưng ta truyền đến.

      “Nhận được thiên ý” Ta vội vàng đọc theo.

      “Thệ nhập linh sơn.”

      “Thệ nhập linh sơn.”

      “Thuận khí.”

      “Thuận khí.”

      “Hôm nay được sở.”

      “Hôm nay được sở.”

      “Sư thừa…”

      “Sư thừa…”

      “…”

      “…”

      bài thệ văn dài dòng trong lúc Lục mỹ nam câu, ta câu vất vả mà đọc xong.

      Ta nắm thệ văn, trong lòng bàn tay đầy mồ hôi. Hào khí toàn trường càng phát ra quỷ dị.

      Đọc xong thệ văn còn có bước cuối cùng nữa toàn bộ nghi thức bái sư coi như kết thúc, đó chính là toàn thể mọi người cùng Linh Sơn tôn giả đến trước bia Linh Sơn Thánh mẫu dập đầu nhận tổ. Nghe bia Linh Sơn thánh mẫu này do Sáng Thủy thần nữ tự mình lập.

      Ta theo phía sau lão già quốc sư cùng Lục mỹ nam, chỉ chốc lát, trước mắt ta xuất khối bia văn lớn.

      “Quỳ lạy tổ sư.” lão già quốc sư ra lệnh.

      Nhưng ta khi thấy khối bia văn này lại hoàn toàn ngây ngẩn cả người, hoàn toàn chú ý tới lão già quốc sư ra lệnh gì.

      Thấy ta chậm chạp quỳ, vài tiểu đệ tử vốn rất phục, hoàn toàn phẫn nộ.

      “Ngươi cũng quá to gan! đọc được thệ văn chúng ta cũng nhịn, nhìn thấy Linh Sơn thánh bia còn dám cả gan quỳ!” Có người nhịn được rốt cuộc la lên.

      “Này… bia văn này…là chữ! ! ! ! !” Ta chỉ vào bia văn đáp mà như hỏi.

      “… thừa! Ai chả biết bia văn này là chữ!”

      “Mấy chữ này…Ta biết! ! ! ! ! !” Ta thậm chí còn bắt đầu kích động.

      Lão già quốc sư toàn thân chấn động, ánh mắt nãy giờ vẫn cúi xuống liền ngước lên, nhìn ta khiếp sợ, mà mấy vị trưởng lão chung quanh cũng nhao nhao tỏa ra lãnh khí.

      “Ngươi…Ngươi cái gì!” giọng lão già quốc sư tăng thêm cao độ, hỏi ta.

      “Ta chữ bia văn, ta biết a.”

      Mấy người trưởng lão giật mình – thoáng nhìn ta.

      “Vậy…vậy ngươi xem, bia văn này khắc những gì?” Lão già quốc sư tiếp tục ra lệnh.

      đó , …Mọi người Linh sơn nghe lệnh! Ta lấy thân phận Thánh Nữ Linh Sơn đời thứ nhất tuyên bố, phàm là người có thể đọc được nội dung bia văn này là Linh Sơn Thánh nữ đời tiếp theo, nếu có mà làm…nếu có mà làm…” giọng ta đọc càng dần, các trưởng lão cùng chúng đệ tử sắc mặt càng ngày càng trắng.

      “Toàn là bậy! ! ! ! ! Nếu làm như thế nào!” Đệ tử phục bắt đầu kêu gào.

      “Nếu có mà làm…”Ta liếc mắt nhìn quốc sư trưởng lão, hít sâu hơi, đem nội dung còn lại lớn tiếng đọc.

      “Dùng khổ qua – quả mướp đắng bạo hậu. Thọc tiểu cúc môn (hậu môn) ngàn lần a ngàn lần, sau đó trục xuất Linh Sơn!”

      Cứ như vậy thăng cấp ~

      Lời vừa ra khỏi miệng, toàn trường hoàn toàn yên tĩnh, ngoại trừ lão già quốc sư cùng Lục mỹ nam, những người còn lại đều nắm chặt tay nhè run lên. Ta … Ta chỉ chiếu theo bia văn mà đọc… cần đánh ta…>_<…

      Mọi người nghẹn thở, mực yên tĩnh qua hết chung trà. Sau đó, đệ tử vừa nãy nhất định phục lại bắt đầu cao giọng gầm rú.

      “Thúi quá! ! ! ! !Ngươi ràng là nữ. Linh Sơn thánh bia của chúng ta sao có thể khắc mấy ngôn ngữ dơ bẩn như thế! Ngươi cả chữ to cũng biết. Thệ văn còn đọc ra, sao ngược lại biết đọc chữ Thánh bia? ràng là tà thuyết mê hoặc mọi người, bôi nhọ Linh Sơn Thánh Nữ. Ta khẩn cầu tôn giả đem nữ này ra xử tử!” Lời vừa ra, ánh mắt mọi người đều tập trung người lão già quốc sư, chỉ đợi ra lệnh tiếng liền chuẩn bị đưa ta bầm thây vạn đoạn, nghiền xương thành tro.

      Lão già quốc sư nhìn ta lâu. Ta nín thở, khẩn cầu nhìn lại . Trời ạ T_T, đây chính là ngươi bắt đọc, ta sai…

      Rốt cuộc, lão già quốc sư giơ tay, chỉ vào mấy đệ tử phục kia, gằn từng tiếng ra mệnh lệnh: “Lôi ra, trục xuất khỏi Linh Sơn.”

      Chúng nhân lần nữa lại tỏa lãnh khí.

      “Khoan!” người từ phía hàng trưởng lão bước ra, quỳ mặt đất. Có lẽ đệ tử phục kia chính là môn hạ của .

      “Vị nương này mặc dù có thể đọc ra nội dung bia văn, nhưng còn chưa mở được cửa đá vào cấm địa. Đây là điều kiện tương truyền của Linh Sơn Thánh Nữ. là có thể đọc được bia văn tấm bia đá. Hai là có thể mở được cửa đá ra vào Linh Sơn cấm địa. Chờ xác định vị nương này có là Thánh Nữ hay rồi hãy xử trí đệ tử thuộc hạ cũng muộn. Nhưng mà, nếu vị nương này… thể mở ra cửa đá vào cấm địa, cũng đừng trách chúng ta khách khí!”

      Quốc sư lão đầu nghe xong, vuốt vuốt ria mép, gật đầu : “Cũng tốt, những người còn lại ở ngoài chờ, Hạc Hiên, các trưởng lão cùng Nhị Nữu, các ngươi theo ta.”

      “Ta…Ta cũng muốn!” Cái kia…tiểu đệ tử sắp tới bị cúc bạo giáp ranh .

      Lão già quốc sư nhíu mày nhìn rồi thở dài: “Cũng được, ngươi cũng đến đây .”

      Đoàn người sắc mặt ngưng trọng theo sư phụ lão đầu. Tay ta có chút khẩn trương phát run lên, bắt đầu có chút hối hận vừa rồi bản thân nhất thời kích động cứ như vậy đọc ra nội dung bia văn. Lục mỹ nam bên cạnh đột nhiên nắm lấy tay ta, ta quay đầu nhìn , cũng quay qua mỉm cười, nhàng lắc đầu, ý bảo ta cần sợ hãi.

      Mà cùng trong tâm trạng sợ hãi còn có cái tên tiểu đệ tử kêu gào lúc nãy, thế cục bây giờ… phải ngươi bị thương… chính là ta chết…

      Rốt cuộc cũng đến cấm địa, có cửa đá lớn dựng thẳng, đứng vững trước mặt. Đây…Làm sao mở ra? Thôi xong…Là có khả năng…

      Chỉ nghe phần phật tiếng, con chim bay đến đậu vai ta, bên tai: “Nhị Nữu cần sợ, ngươi nếu mở được cửa, ta đem ngươi bay ra ngoài.”

      Ta hơi hơi gật đầu, Tiểu Chu Tước liền bay khỏi đầu vai ta. Có hậu ứng, lòng ta cũng thêm sức mạnh, sống lưng cũng thẳng, hướng lão già quốc sư hỏi: “Ta nên làm như thế nào?”

      Lão già quốc sư ta tới bên hông cửa đá có chỗ nhô ra hòn đá , đảo vòng qua hòn đá , hai bên phía dưới đài lộ ra vòng tròn lõm vào.

      “Lấy máu của ngươi, vào trong hốc tròn” Quốc sư lão đầu phân phó.

      “Có thể sao?” Ta hỏi, lão già quốc sư gật đầu.

      Ta vốn định dũng cảm cắn đứt ngón tay, tiêu sái máu, bất đắc dĩ cắn cắn hồi lâu, ngón tay thương thương cũng bị đứt. Ta đành xám xịt bước đến trước mặt Lục mỹ nam. “Lục sư huynh, Cho mượn bảo kiếm của ngươi dùng lát T_T…”

      vô dụng…Những người còn lại khinh bỉ nhìn ta.

      Lục mỹ nam dở khóc dỡ cười rút … kiếm ra nhìn ta : “Kiếm này rất sắc bén, ta đến đây.” Trong lúc tay ta chỉ nhàng rung lên, ta còn chưa cảm nhận được điều gì, giọt huyết châu liền từ tay của ta rơi ra, ta nâng tay vội vàng chạy đến trước thạch đài, hứng giọt máu cho chảy vào trong vòng tròn .

      “…”

      “…”

      Cửa đá cũng hề phản ứng. Ta chảy xuống giọt mồ hôi lạnh.

      Ta lại vài giọt máu vào vòng tròn lõm..

      “…”

      “…”

      Thời gian trôi qua chừng uống chung trà, cửa đá đồ sộ bất động! ! ! !

      Đầu ta đầy mồ hôi lạnh.

      Tiểu đệ tử kia ngày càng đắc ý, Tiểu Chu Tước cũng bắt đầu khởi động chờ.

      “Tôn giả!” Trưởng lão vừa nãy bước ra khỏi hàng lên tiếng, trong giọng có vài phần đắc ý.

      “Tất cả mọi người thấy được, vị nương này tựa hồ thể mở được cửa đá.” Trưởng lão kia tiếp tục .

      “Hừ! Ta nàng là nữ, muốn giả mạo Linh Sơn Thánh Nữ! Xem kiếm!” Tiểu đệ tử kia vô cùng đắc ý, có lẽ là nhìn đại thế mất, dĩ nhiên rút kiếm đâm về phía ta.

      Lục mỹ nam chưởng từ xa đánh qua, tiểu đệ tử kia lập tức đập mạnh vào thạch đài, sau đó lăn xuống đất.

      “Lục sư huynh, đây là ngươi có ý gì! Ta phải coi trọng Tiểu sư muội nhu nhược của ngươi muốn giải quyết riêng sao!” Tiểu đệ tử khẩu khí đối với Lục mỹ nam cũng kiêng kị.

      Lục mỹ nam vừa muốn lại bị tiếng thét kinh hãi của ta cắt đứt: “Mọi người chờ chút!”

      Nguyên nhân là mới vừa rồi tiểu đệ tử kia ngã nhào tới thạch đài, bụi mặt đá cũng bay ra, thạch đài mơ hồ lộ ra loạt chữ.

      Ta vội vàng lau lớp tro bụi, toàn bộ dòng chữ hiển ra trước mắt, cũng là mấy loại chữ này…ta đều biết đọc.

      Lấy máu kia là lừa dối người thôi ~

      Mất hồn đọc lên mấy chữ bên dưới, là chú ngữ mở cửa sao ~

      May mắn chi thần tướng đối với ngươi mở rộng ý chí…

      Sau đó,… nhóm chữ phía dưới cùng được khắc lớn gấp đôi

      COME ON~ BABY… !

      Nhìn dòng chữ vô hồn cuộn sóng, những chữ…nhăn nheo này, đầu ta đầy vạch đen! Hít hơi sâu, sau đó quay lại đại môn đọc lớn: “Com on, baby.”

      Chỉ nghe oanh tiếng, cửa đá lớn liền ‘ Chi…chi…chi…’ nhăn nhó -, run rẩy …Mở ra!

      Tiểu đệ tử kia sắc mặt đột nhiên trắng bệch trắng bệch, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

      Mà sau khi đại môn mở ra, bên trong…là bức tường trắng bóng!

      Lão già quốc sư : “Có thể vì hôm nay phải là đêm trăng tròn nên vào được cấm địa -…trước cứ đóng cửa lại, trở về bàn bạc kỹ hơn.”

      Ta thử quay lại đại môn đọc chú ngữ: “Com on, baby.”

      Đại môn run lên bần bật, sau đó…Đột nhiên vọt ra giọng nữ quyến rũ: “Đáng ghét…làm lãng phí tình cảm của nhân gia…!” Sau đó liền ‘Chi… chi … chi…’ Nhăn nhó -, từ từ đóng lại…

       ̄□ ̄||| … Cái…Đại môn kích thích… lay động…

      Lão già quốc sư nghe xong những lời này toàn thân chấn động, nghiêm sắc mặt xám xịt mang ta về thánh địa.

      ….Ta là đường phân cách – Dâm. Lay động….

    5. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      https://docke.wordpress.com/2012/01/03/nhị-nữu-19/
      Editor: Docke
      Chương 19: Tứ Thánh Thú
      “ Hô ~ Vừa rồi làm ta sợ muốn chết. Ta còn tưởng ngươi nhất định phải chết a!” Tiểu Chu Tước vỗ bộ ngực, quay đầu với ta.

      “Chính mình cũng bị hù chết, ha ha. Nhưng kỳ quái nha, tai sao ta ngay cả chữ cũng biết, làm sao mà đọc được chữ viết thánh bia?” Nhớ lại sư phụ vừa rồi gọi ta qua chuyện riêng, ta lại bắt đầu khổ não.

      Sư phụ , vào…đêm trăng tròn tháng này cử hành nghi thức nhậm chức Thánh Nữ. Đầu tiên, cùng Chu Tước, Thanh Long, Huyền Vũ, Bạch Hổ ở đó ngày đêm bày trận, lợi dụng lượng nguyệt quang để thông cửa cấm địa. Ta phải mình tiến vào cấm địa lấy ra hai thứ giống như lệnh bài của Linh Sơn Thánh Nữ và Thánh vật của Linh Sơn. Chỉ có Thánh Nữ mới có thể khởi động thánh vật để làm lễ tế thiên. Ta hỏi sư phụ nó hình dạng như thế nào-, sư phụ , chờ ta vào biết.

      Mà nguyên nhân chính khiến ta khổ não chính là, sư phụ , chờ sau khi ta lấy ra lệnh bài cùng thánh vật, cầm thánh vật lên tế đàn làm nghi thức tế thiên nhậm chức tân tiền nhiệm Linh Sơn Thánh Nữ, lại tuyên cáo, Linh Sơn Thánh Nữ đời thứ hai xuất . Vấn đề là, thánh vật dùng như thế nào? Tế thiên như thế nào? Ta hoàn toàn biết, ta hỏi sư phụ, chỉ , làm như lúc ta khởi động thánh vật, trời giáng kỳ quan…

      cách khác, nếu như ta dùng được thánh vật… thể được cả Linh Sơn tin phục -!

      “A…” Ta cất giọng hét to, “Cái gì mà trời giáng kỳ quan? Phiền chết ta! Sớm biết thế, ta có chết cũng ta biết chữ thánh bia a!”

      Tiểu Chu Tước nhìn ta nghĩ nghĩ hồi rồi : “Nhị Nữu đừng lo lắng. Cùng lắm ta hóa lại nguyên hình, mang ngươi bay Linh Sơn vài vòng. Đúng, còn gọi cả Bạch Hổ ca ca, Thanh Long ca ca, Huyền Vũ tỷ tỷ theo cùng! Ta tin làm cho chúng bang đồ tin phục…!” Tiểu Chu Tước càng nghĩ càng đắc ý.

      “Ta cùng con chim ngươi làm mấy chuyện nhàm chán như vậy! Nếu nàng khởi động được thánh vật, ta cũng tin phục-” ta theo thanh quay đầu lại nhìn, liền thấy nữ tử toàn thân áo tím, mặt mũi sáng tỏ như ánh trăng, vóc người thon dài in dưới ánh trăng khi khi tựa thiên tiên, ôm mu bàn tay ngồi tựa cây, lạnh lùng nhìn ta.

      “Huyền Vũ tỷ tỷ.” Tiểu Chu Tước bũi môi, cam lòng chào hỏi.

      Cũng …như Tiểu Chu Tước , rất đẹp!

      “Ngươi chính là người đệ tử sư phụ mới thu nhận?” Huyền Vũ quét mắt nhìn ta từ xuống dưới.

      “Vâng, Tứ sư tỷ…(là nên gọi như vậy mà)” Huyền Vũ giống Tiểu Chu Tước, làm cho người ta cảm thấy mười phần lạnh như băng, ta mực cung kính trả lời.

      “Ta mặc kệ ngươi có phải hay đọc được văn tự thánh bia, có thể chân chính chứng minh ngươi là Linh Sơn Thánh Nữ, chỉ có thể là trong nghi thức tế thiên. Chu Tước còn hiểu chuyện, nhưng ngươi nếu cho rằng chúng ta tứ thánh thú cũng dễ dàng bị ngươi lợi dụng như vậy chính là mười phần sai rồi. Còn nữa, ta khuyên ngươi, tốt nhất đừng theo chủ ý của Chu Tước.” xong liền xoay người

      “Huyền Vũ tỷ tỷ! !” Tiểu Chu Tước bất mãn kêu lên.

      “Ha ha, Huyền Vũ tính tình vậy đó nhưng mạnh miệng mềm lòng, ngươi đừng để ý.” Lại có giọng dễ nghe trần ngập từ tính từ phía sau ta truyền đến. Ta lại lần nữa quay đầu. nam tử tuấn mỹ đầu tóc rối bù, mặc thanh y đứng sau lưng ta và Tiểu Chu Tước.

      Này…Đây là…Phải là Thanh Long , <( ” ” “O ” ” “)>… là cực kỳ tuấn mỹ…

      “Chu Tước ngươi lại nghịch ngợm rồi, ngươi quên rồi ư, lúc tiểu sư muội nắm được thánh vật, chúng ta nguyên hình đứng cách bên mở ra thông đạo vào cấm địa-, Ngươi lừa được các trưởng lão đâu-.” Thanh Long gật đầu chào ta, sau đó với Tiểu Chu Tước.

      Tiểu Chu Tước quyết cam lòng . “Thanh Long ca ca cũng giúp ta, ta tìm Bạch Hổ ca ca. !”

      Bước đầu cũng dễ dàng ~

      Ta rốt cuộc cũng thấy được Bạch Hổ…

      Lúc Tiểu Chu Tước cỡi con cọp lông trắng như tuyết trở về, trong lòng ta lại bất giác kích động. Bởi vì Tiểu Chu Tước Bạch Hổ là giống đực tuấn mỹ nhất mà nàng từng gặp. Mặc dù ta biết Bạch Hổ cũng giống như Chu Tước, còn chưa trưởng thành. Mặc dù ta biết con linh thú. Mặc dù ta biết như vậy là đạo đức…

      Nhưng là, ta vẫn rất vô sỉ – hưng phấn – chờ mong Tiểu Bạch Hổ biến thân.

      Cho nên…Lúc Tiểu Bạch Hổ biến thân về phía ta. Ta … hoàn toàn kinh hãi!

      Đây… ràng là quái vật đầu cọp a…A…A…>O<….. Mặt hổ lông xù nhe hàm cười với ta tiếng, Tay hổ lông xù bất lịch gãi gãi đầu. Mặc dù thân hình là người, nhưng, xác thực bề ngoài là hổ!

      Tiểu Chu Tước…khẩu vị của ngươi…cũng nặng a…

      “Nhị Nữu, đây là Bạch Hổ ca ca. Ngươi yên tâm, Bạch Hổ ca ca nhất định giúp chúng ta-!” Tiểu Chu Tước hưng phấn với ta.

      “Tiểu Chu Tước, ta cảm thấy Thanh Long rất đúng. Các trưởng lão biết tồn tại của các ngươi. Chúng ta làm như vậy thực là lừa được bọn họ. Hơn nữa, coi như lừa được bọn họ, cũng thể gạt được sư phụ-.” Ta với Tiểu Chu Tước.

      Tiểu Chu Tước cúi đầu thiểu não, lập tức tỏa tang khí. Tiểu Bạch Hổ thấy thế vội vàng an ủi: “Ngươi đừng vội, cuối cùng ắt có biện pháp-, có gì cần ta hỗ trợ cứ việc .”

      Ta thấy Tiểu Chu Tước buồn bã cũng yên bèn an ủi nàng. “Tiểu Chu Tước, ngươi cũng đừng lo lắng. Hôm nay phải là cả đại môn ta cũng mở được sao. chừng ta tìm được thánh vật cũng biết cách dùng như thế nào, khó khăn như chúng ta tưởng tượng đâu ha.” Cứ hy vọng như thế

      Tiểu Chu Tước gật đầu, thấp giọng : “Ta chỉ muốn Nhị Nữu ở lại Linh Sơn thôi.”

      “Đừng lo, ta làm cho ngươi món ngon ăn nha!” Ta cố gắng làm cho Tiểu Chu Tước vui vẻ trở lại.

      “Được lắm! Được lắm! Ta muốn ăn cái kia…bánh hành trứng chiên. Ta muốn ăn nhiều, nhiều.” Vừa nghe đến có thể ăn-, Tiểu Chu Tước liền vui trở lại.

      …Đúng là con nít a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :