1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 47: Rơi vào miệng Cọp.
      “Ngươi là Tranh Nhiên? !” Ta kinh hô.

      Kẻ giả mạo Thánh Nữ kia liếc mắt nhìn qua nơi khác, đáp.

      Ta lấy ra khối ngọc bội khác, đưa tới trước mặt nàng. “Tranh Vũ là gì của ngươi?” ta hỏi.

      Kẻ giả mạo Thánh Nữ kia thấy ngọc bội của Tranh Vũ liền biến sắc. “Ngươi làm gì nàng!”

      “Ngươi thử xem?” Ta tà tà cười tiếng. “Ngươi cho rằng, theo thủ đoạn của ta nàng như thế nào?” Ta cố ý .

      Sắc mặt kẻ giả mạo Thánh Nữ chuyển sang xám trắng.

      cho ta biết, ngươi làm thế nào có thể giống ta như vậy, ta thả nàng.” Ta , giơ ngọc bội trong tay ra. “Nếu như ta đoán sai, nàng chính là tỷ tỷ của ngươi, ngươi cũng được, ta cũng có thể càng hành hạ nàng thêm ~!”

      “Được…là thuốc…!” Kẻ giả mạo Thánh Nữ kia mở miệng.

      Thuốc? ! trước mắt này giống ta như đúc, là Tranh Nhiên!

      “Là Yến Vương cho ta uống thuốc. Uống vào, cần tiếp xúc với người muốn giả dạng thời gian ngắn, lại phải thu được chút máu của người đó uống vào, từ từ biến thành hình dạng giống với người kia. Nhưng được dừng lại, khi dừng lại, từ từ biến trở lại nguyên dạng.” Tranh Nhiên đơn giản giải thích.

      Ta nghe hiểu được, thuốc như thế có thể khiến cho người hoàn toàn biến thành hình dạng của người khác, kể cả giọng , mùi vị nhưng nhất định phải có điều kiện. , chính là phải cùng người này tiếp xúc thời gian, như vậy xem ra Tranh Nhiên ngay từ đầu trà trộn vào bọn ta, mục đích chỉ là để ám sát ta mà mục đích là ở chỗ này. Thứ hai, chính là phải thu được máu tươi của ta. Ta lập tức nhớ đến Tranh Nhiên cẩn thận như vậy ngay từ đầu chỉ là giả ngây giả dại để tiện hành động, chỉ có vậy, lúc nàng ta bắn kim châm hút máu ta mới bị ai phát nghi ngờ. Cho dù là việc ám sát nàng thành công, cũng hoàn toàn có thể biến thành bộ dáng của ta, bất tri bất giác thay thế ta hoàn toàn…

      Ta khỏi sợ hãi toát mồ hôi lạnh đầm đìa. Nếu phải bọn Yến Vương biết đến tồn tại cả Tiểu Chu Tước, ta bây giờ… thua – thất bại thảm hại.

      “Tranh…” Ta mải chìm trong suy nghĩ sợ hãi, Đại biến thái hình như đột nhiên nhớ ra điều gì. Sau đó vấn hỏi Tranh Nhiên: “Là Tranh gia bị diệt tộc?”

      “Ngươi… nhiên quên rồi!” Tranh Nhiên lộ vẻ thể tin, pha chút cam lòng.

      “Cư nhiên vẫn có người còn sống sót?” vẻ mặt Đại biến thái hài hước nhìn ta.

      Ta khó hiểu, nhìn cái gì chứ? Cũng phải ta giết, ta quay đầu. tia hồi ức đột nhiên xẹt qua, trong ấn tượng mơ hồ trước kia tại nhà Lưu tri phủ làm nha hoàn có nghe người ta kể qua. Trước kia bởi vì có võ lâm thế gia vì câu đắc tội mà bị diệt tộc-, nhưng là xác định được có phải Đại biến thái làm hay sao? Chỉ là nhìn thấy hồng y nữ…⊙_⊙! Hồng y nữ? ! ….… Chẳng lẽ là…

      Ta chỉa vào bản thân, miệng ngáp ngáp muốn hỏi có phải ta giết cả nhà Tranh Nhiên hay , nhưng biết làm sao thốt ra lời được.

      Đại biến thái nhìn ta mỉm cười gật đầu, cho ta câu trả lời khẳng định.

      Ta nhụt chí, lập tức còn tâm tình gì để tiếp tục thẩm vấn, phất tay : “…Cứ giam nàng lại trước .”

      Nhìn theo bóng lưng Tranh Nhiên bị dẫn , trong lòng ta hoàn toàn còn loại…khoái cảm trả thù thành công lúc ban đầu. Mặc dù biết bản thân phải là Thần Vũ, nhưng tự nhiên đối với những gì Tranh Nhiên gây nên muốn hận cũng hận nổi. Thở dài hơi, muốn chỉnh đốn lại tư tưởng suy nghĩ thấu đáo chút, nghĩ xem bước tiếp theo nên làm thế nào mới được.

      “Ngươi giết nàng, nàng giết ngươi!” Đại biến thái đột nhiên nhấc cằm ta lên, nhìn vào đôi mắt ta .

      Ta đột nhiên cảm thấy cả người phát lạnh, cái thế giới này, ta vẫn còn chưa thích ứng hay sao?

      “Vâng, ta muốn giết nàng!” Ta cảm thấy có chút ủy khuất, nhưng tại sao lại ủy khuất ta được, giờ khắc này cũng chẳng còn muốn đối phó với Đại biến thái nữa, hiểu sao lại đem những lời này rống lên.

      Sau đó…Ta liền hối hận T_T…

      Ta khiếp đảm nhìn ánh mắt Đại biến thái đột nhiên toát ra sát khí, cái…kia…chắc phải do lời của ta vừa nãy chứ…>_<…

      Đại biến thái nheo mắt nghiên cứu ta hồi, sau đó cười khẽ: “Bỏ , Nhị Nữu xuống tay được, ta giúp ngươi. Bất quá ~ ngươi muốn báo đáp ta thế nào a ~”

      cần, tự ta giải quyết.” Lòng ta hư – trả lời.

      “Các nàng thể lưu lại.” Đại biến thái giọng điệu căng thẳng, xem như cảnh cáo.

      Ta né tránh ánh mắt chăm chú của Đại biến thái.

      “Ta cho ngươi thời gian ba ngày. Ba ngày sau xong, chuyện này ta xử lý.” Đại biến thái xong liền xoay người bỏ .

      Ta biết Đại biến thái sai. Chỉ là thực tế, Tranh Nhiên cùng Tranh Vũ cũng có sai. Sai là sai ở chỗ, ta tại sao lại nhập hồn vào kẻ giết người a T_T.

      “Tỷ tỷ, chuyện này thể trách ngươi.” Tiểu Lôi nãy giờ vẫn đứng bên cạnh ta vô cùng rối rắm, liền lại gần an ủi.

      “Đúng, muốn trách phải trách cái đồ trứng ung lão ba ba của ngươi kìa!” Nếu phải đánh ta bổ nhào đến đây, làm sao có thể phát sinh…mấy chuyện này chứ. Phiền toái ~

      Tiểu Lôi oan ức nhìn ta.

      “Ai, thôi bỏ . Chính mình còn phải nghĩ cách nữa.” Ta nhìn ánh mắt oan ức của Tiểu Lôi, trong lòng càng phiền muộn a…

      Suy nghĩ lâu, đến đêm, ta cuối cùng tự mình quyết định. Vì vậy ta mình đeo theo bầu rượu đến địa lao.

      “Tranh Nhiên.” Ta vào nhà lao, gọi.

      “Tỷ tỷ của ta đâu?” Tranh Nhiên khẩn trương hỏi.

      “Nàng sao.” Ta trả lời.

      “Ngươi đến làm gì?” Tranh Nhiên liếc mắt nhìn bầu rượu trong tay ta, hừ cười tiếng: “Mời ta uống rượu?”

      người của ngươi có thuốc độc ? Độc nhất – là loại có thể độc chết người?” Ta lười buôn chuyện, trực tiếp hỏi thẳng. người Tranh Nhiên giấu nhiều loại thuốc kỳ quái như vậy, độc dược như ta chắn hẳn cũng có.

      Tranh Nhiên nhìn ta nghi hoặc, suy nghĩ hồi, thê thảm cười thoáng rồi xuất ra gói thuốc bột đưa cho ta.

      Ta cầm lấy thuốc bột dốc hết vào trong bầu rượu, hòa tan.

      “Thế nào, chẳng lẽ Tư Đồ kiếm ra được độc dược hay sao?” Tranh Nhiên vươn tay muốn tiếp nhận bầu rượu độc.

      phải, đây chỉ vì muốn để ngươi yên tâm, biết bên trong rốt cuộc là có loại độc gì.” Ta trả lời.

      “Ngươi vậy là có ý gì? cao hứng khi mình bị chết bởi chính độc dược của mình sao? À, ta biết rồi, là do lần trước tư vị của hủ tâm tán khiến cho ngươi khắc cốt ghi tâm, ha ha ha ha ha ha ha ha.” Tranh Nhiên ban đầu tức giận, sau đó lại cười lớn.

      Hủ tâm tán? Tranh Nhiên vẫn chưa biết bản thân hạ nhầm thuốc sao?

      “Rượu này, ta uống! Nhưng mà, ngươi phải đáp ứng cho ta điều kiện!” Ta cắt đứt tràng cười của nàng.

      “Ngươi uống? !” Tranh Nhiên thể tin nổi – nhìn ta.

      “Đúng, ta uống. Sau khi uống xong, ta chết hay sống mặc cho số phận định đoạt, đồng thời ta thả ngươi.” Ta tiếp tục .

      “Ngươi lại muốn chơi chiêu gì đây?” Tranh Nhiên thể tin hỏi lại.

      Ta thở dài : “Ngược lại, nhiều cũng ích chi. Ta biết ngươi hận ta nên hôm nay ta mới cho ngươi cơ hội này. Độc trong rượu này là bản thân ngươi hạ, là loại độc gì, mình ngươi biết nhất. Ta hôm nay ở trước mặt ngươi uống hết, đồng thời hứa thả ngươi và tỷ tỷ ngươi. Nhưng là, đến tận sau này, ân oán giữa chúng ta coi như từ hôm nay xóa sạch, mặc kệ ta là chết hay sống, ngươi đều phải chấp nhận số mệnh. Ngươi phải thề với trời đất, ngươi cùng tỷ tỷ ngươi sau này phải quên hết…cừu hận này, sống cho tốt. Nếu ngươi đồng ý, rượu này ta để lại đây, bản thân ngươi tự uống hay chờ Tư Đồ đến do ngươi tự lựa chon lấy. Còn nữa, nếu ngươi thất hứa trở mặt quay lại hại ta lần nữa, lúc đó ta nương tay giống như hôm nay nữa!” Ta sờ vào viên thuốc cứu mạng đặt trong đai lưng, sư phụ, lần này tất cả đều phải trông cậy vào ngươi.

      Lúc ở thời đại, lão ba ba trước sau đều dạy dỗ ta, chúng ta là người trong hắc bang, những thứ khác có thể có nhưng nhất định phải có nghĩa khí, mắc nợ người khác nhất định phải trả. Mặc dù giết cả nhà các nàng phải là ta nhưng thể phủ nhận, ta sử dụng là thân thể của Thần Vũ. Lần này quyết phải thanh toán hết tại đây, sau này ta còn do dự nữa.

      “Người thả ta và tỷ tỷ của ta?” Tranh Nhiên nghi hoặc

      “Ừm.”

      “Còn uống hết rượu độc này?” Tranh Nhiên hơi mê mang.

      “Đúng.”

      “Còn nữa, ngọc bội này trả lại cho ngươi, nhưng ngươi có thể cho ta biết lệnh bài Thánh Nữ ở đâu ?” Ta lấy ngọc bội ra .

      “Trong tay của Yến Vương.” Tranh Nhiên thở dài. “Ngươi… giống trước kia.”

      Ta giao trả ngọc bội cho Tranh Nhiên.

      Tranh Nhiên đưa tay muốn tiếp nhận, chỗ thủ vệ địa lao đột nhiên truyền đến hai tiếng kêu rên, tiếp theo hắc y nhân che mặt chạy vào, nhìn quanh xem xét ta và Tranh Nhiên. Sau đó do dự chút, thấy trong tay ta cầm ngọc bội, đột nhiên ra tay điểm huyệt đạo của Tranh Nhiên.

      theo ta, ta tới cứu ngươi-!” Hắc y nhân bịt mặt hạ giọng .

      Cái…này…là nhận lầm người…Ta có nên cho biết hay ? Nhưng đợi ta kịp phản ứng bị vác lên vai khiêng …= =

      Ta với có lẽ tốt hơn, ta làm người thế thân nằm ở vai suy nghĩ. Trong tay, còn nắm bình rượu độc và ngọc bội…

      Nằm vai hắc y nhân bay lúc sau, cuối cùng cũng dừng lại trước ngôi miếu hoang đổ nát.

      “Nhiên nhi!” người con từ phía sau bức tượng phật cũ nát ra, vội vàng thét lên.

      Là Tranh Vũ!

      “Ta mang người đến cho ngươi.” Hắc y nhân đem ta vứt xuống đất, rượu độc bị đánh nghiêng xuống ‘lèo xèo lèo xèo’ bọt bong bóng trắng xóa đất.

      Ta mất tự nhiên – nhìn bọt bong bóng trắng xóa, lại nhìn qua Tranh Vũ, cuối cùng nhìn về phía hắc y nhân bịt mặt.

      “Tả…Tỷ tỷ…!” Ta lập tức quyết định, phải giả làm Tranh Nhiên!

      “Nhiên Nhi…Đây là?” Tranh Vũ chỉ vào rượu độc đổ tung bọt trắng xóa đất hỏi.

      “Đây là…Đây là Thần Vũ đưa cho ta-, lúc vị tráng sĩ này đến cứu là lúc Thần Vũ bức ta uống rượu độc.” T_T thôi xong, oán kết thù gây càng lớn.

      “Thần Vũ? Nàng bức ngươi uống rượu độc?” Tranh Vũ nắm chặt hai tay.

      “Cái …này…Cũng hoàn toàn đúng…”Ta lo lắng xem phải như thế nào lại bị tráng sĩ che mặt cắt ngang.

      “Ngươi muốn , ‘Nhị Nữu’ ban đêm lén chạy đến bức ngươi uống rượu độc?” Tráng sĩ che mặt hỏi.

      “…” phải như thế a, khóc ròng…

      “Xem ra, nàng đúng là diễn-.” Tráng sĩ che mặt thào . Đưa tay tháo xuống vải che mặt.

      “Thanh Y? !” Ta kêu lên thất thanh.

      “Vũ nhi…” Thanh Y để ý đến kinh ngạc của ta, thở dài. Quay qua với Tranh Vũ.

      “Muội muội của ngươi ta giúp ngươi cứu ra, ngươi phải tuân thủ lời hứa của mình đó.”

      “Ngươi cũng nghe rồi đó, Thần Vũ ràng là đóng kịch-!” Tranh Vũ rống lên giận dữ. “Ban đầu, chỉ vì ta thích Tư Đồ nàng liền giết sạch cả nhà ta! Là cả nhà! ! ! Nhưng lại cố ý giết ta. Vì nhất định muốn ta phải nếm trải nỗi thống khổ khi mất người thân! Nàng tại thế nào? Giả dạng đơn thuần, giả thiện lương, ngay cả ngươi cũng bắt đầu chuyện với nàng. Kết quả sao? Tất cả mọi người đều bị nàng ta lừa rồi, ngay cả Tư Đồ cũng bị nàng ta lừa rồi!” Tranh Vũ càng càng kích động.

      “Vũ nhi!” Thanh Y nắm lại Tranh Vũ lúc này như muốn phát điên.

      “Ngươi còn chưa hiểu hay sao? Ngươi đấu lại nàng-! Mấy năm nay ngươi cố ý vào phủ Thừa tướng, ta cũng mắt nhắm mắt mở. Trước mắt thấy ngươi bị nàng khi dễ hết lần này đến lần khác, trong lòng ta cảm thấy thế nào ngươi có hiểu hay ? Chính là, ta phản bội Tư Đồ đại nhân, chuyện của các ngươi, ta vốn nên nhúng tay vào. Tại sao ta hết lần này đến lần khác giúp ngươi, ngươi còn hiểu hay sao?” Thanh Y tay ôm lấy Tranh Vũ áp vào trong ngực.

      Nhìn trò khôi hài diễn ra trước mắt, đầu ta đầy mồ hôi lạnh, bắt đầu chuẩn bị len lén trốn .

      Vừa mới chuẩn bị dùng ‘Mạc kế’ lại bị người ta điểm trúng huyệt đạo.

      “Người này, phải Tranh Nhiên!” lão hồ ly Yến Vương vừa vừa vào ngôi miếu đổ nát.

    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 48: Đại biến thái uống lộn thuốc ~

      Ta nhổ vào, ngươi nha – đúng lúc này lại xuất là muốn cái gì! Ta căm tức nhìn lão hồ ly Yến Vương, kết quả…người ta lại nhìn ta cười tươi như hoa = =!

      Ta thưởng cho cái lườm xéo muốn rách đuôi mắt. Yến Vương lão già kia ông ta cũng rất thân thiết – ban cho ta nụ cười dài mị mị đậm chất hồ ly. “ lâu gặp, Nhị Nữu. Nhưng mà bây giờ ta nên gọi ngươi là Thánh Nữ đại nhân.”

      “Ngươi…là Thần Vũ!” Tranh Vũ nổi giận muốn tiến đến đánh ta nhưng lại bị Thanh Y giữ lại.

      “Hi … hi ~! xin lỗi, ta cố ý xem trộm gian tình của ngươi-” Ta nhu nhược chào hỏi Thanh Y.

      Thanh Y thoáng đỏ mặt quay .

      “Buông ra, để ta giết chết nàng.” Tranh Vũ dữ tợn hét lên.

      Thanh Y càng nhanh nắm lấy tay Tranh Vũ. “Ngươi nếu bây giờ giết nàng, Tranh Nhiên đừng mong được trở về!”

      Tranh Vũ lập tức tỉnh táo lại.

      Ta cảm kích nhìn Thanh Y cười cười. Thanh Y lại càng mất tự nhiên.

      “Sao ngươi lại tới đây?” Tranh Vũ tỉnh táo lại, nhìn Yến Vương hỏi.

      “Ta nếu đến, làm sao biết ngươi mình lén cứu muội muội, đương nhiên ngờ lại bắt được Thánh Nữ mang về. là thu hoạch . Ngươi xem ta nên phạt hay nên thưởng cho ngươi đây?” Yến Vương cười .

      xin lỗi, người này ta muốn dẫn .” Thanh Y buông Tranh Vũ ra rồi đến chắn trước mặt ta.

      “Thanh Y!” Tranh Vũ tức giận hô.

      “Ta cam đoan, ta cũng đưa Tranh Nhiên trở về bên ngươi.” Thanh Y nghiêng đầu hứa hẹn với Tranh Vũ.

      Tranh Vũ lắc đầu. Rút kiếm chỉ hướng Thanh Y: “ được, hôm nay ta tuyệt đối để nàng chạy thoát!”

      Ai ~ Đôi vợ chồng son này. Ta bất đắc dĩ nghĩ, lắc đầu, mới nhớ là bị điểm huyệt thể cử động, thể làm gì khác hơn là cuồng đảo con ngươi.

      “Nực cười! Ngươi nghĩ đến hôm nay ngươi có thể mang Thánh Nữ sao?” Lão hồ ly Yến Vương cười lạnh, vung tay lên, quân mai phục lập tức chạy ào vào ngôi miếu đổ nát.

      Thanh Y nắm chặt tay kiếm

      “Cái…kia, ta …”

      Bên ngoài ngôi miếu đổ nát trận gió lạnh thổi qua, mọi người vẫn giằng co rất khẩn trương, ai màng đến ta.

      “Ta …Hay là đừng đánh nữa.”

      Vẫn có ai thèm nghe ta…

      “Thanh Y, ngươi cũng nhận ra sao, lão hồ ly người ta đều có chuẩn bị rồi. Ngươi đánh làm cái gì a, còn bằng ngược lại quay về báo tin cho Đại biến thái biết, với ta bị lão hồ ly bắt rồi, cầu dùng ta đổi lấy Tranh Nhiên. Đương nhiên lão hồ ly đề nghị chỉ đến mình, sau đó lão hồ ly hèn hạ – nham hiểm – vô sỉ cho quân mai phục chung quanh đánh ra bất ngờ. Lại lần nữa làm giả Thánh Nữ thay thế thân phận của ta vào hoàng cung…Thanh Y, ngươi cứ dũng cảm trở về ! Ta ở trong tay Yến Vương so với ở trong tay Tranh Vũ an toàn hơn nhiều. Như vậy ngươi cũng cần phải đánh nhau với tiểu nương tử. Tốt quá rồi có phải ? Yến Vương?” Ta xong hơi, mỉm cười quay qua hỏi Yến Vương.

      Lão hồ ly Yến Vương khóe miệng thoáng chút co rúm, hồi lâu sau mới nghẹn ra câu: “Thánh Nữ rất đúng.”

      Ta vừa ý ngửa đầu.

      Thanh Y bất động.

      “Chưa tính tới chuyện ngươi đánh lại … đám người này, cứ coi như ngươi thuận lợi mang ta , lão hồ ly kia có để yên tha cho Tranh Vũ sao?” Ta thấy Thanh Y còn chưa muốn lền thêm.

      Thân thể Thanh Y hơi chấn động, tay giơ kiếm dần dần trùng xuống.

      Ai! Đàn ông là! Ta lắc đầu được, đành tiếp tục đảo con ngươi.

      Vì vậy, Thanh y liền

      “Ta hèn hạ – nham hiểm – vô sỉ?” Thanh Y rồi, lão hồ ly cười meo meo hỏi ta.

      phải!” Ta kiên định trả lời.

      “Sao? Ta đây mới vừa rồi nghe được là chuyện gì?” khóe miệng lão hồ ly khẽ nhếch lên nụ cười tàn nhẫn.

      “Ta chính là lão hồ ly, phải ngươi!” Ta tiếp tục kiên định trả lời.

      “Hừ! Đưa nàng !” Lão hồ ly Yến Vương phát tay áo ra lệnh.

      Sau đó, ta bị dẫn lên xe ngựa của Yến Vương = =!

      Nếu so sánh với việc sống chung cùng Tranh Vũ, bản thân ta cũng cảm thấy an ủi.

      Sau đó, trong lúc ở xe ta cứ suy nghĩ, ta có thể xin cho mình ít phúc lợi nhỉ….

      mình phòng, ừm, ăn ngon uống đủ-, mặc dù biết được Yến Vương đối đãi bao lâu…

      “A!” Ta đột nhiên la hoảng lên.

      Yến Vương khó hiểu ngơ ngác nhìn ta.

      “Vừa mới rồi quên mất xác định với Thanh Y ngày nào trao đổi người!” Ta uể oải nhìn Yến Vương.

      Lão hồ ly mặt mày thoáng co rúm lại, đột nhiên gọi người vào xe, phân phó bên tai người đó điều gì, người nọ cúi đầu nhận lệnh lui ra.

      Ha ha ha ha, a – ra nguyên lai cả ngươi cũng quên mất rồi ~!

      Vì vậy ta càng đắc ý. “Ngươi có phải là nên cảm tạ ta giúp ngươi xử lý nhiều chuyện như vậy , còn nhắc nhở sai lầm của ngươi nữa a?”

      Lão hồ ly cắn răng, sau đó thở dài: “Đúng!”

      “Ta muốn ở nơi thoải mái!” Ta mở miệng cầu.

      “Được!” Lão hồ ly đơn giản đáp ứng.

      “Mỗi ngày đều được hầu hạ cơm nước đàng hoàng ~! Tốt nhất cho ta cái thực đơn, mỗi ngày trước khi làm cơm … cho ta chọn món trước.” ta hút hấp nước miếng.

      “Được!”

      “Có thể giám thị, nhưng đừng để cho ta phát !” Nếu có người cứ ở trước mặt ngươi lắc lư lắc lư, phiền chết a.

      thành vấn đề.”

      “Trong phòng phải có phòng tắm-!” Ách…Nhất định phải có bồn tắm-, ta muốn loại … lớn, đương nhiên có bể bơi càng tốt!

      “Ta hiểu rồi.” Khóe miệng lão hồ ly bắt đầu co quắp.

      “Có thể.. .đến tiểu quan quán mời mấy vị mỹ nam về đây cho ta hay ? Nhất định phải đủ đẹp, đẹp trả tiền!” Ta thử thương lượng.

      “Ngươi… là Thánh Nữ? !” Lão hồ ly Yến Vương bắt đầu đỏ mặt bừng bừng.

      Ta trợn mắt liếc xéo cái: “Thế nào, Thánh Nữ thể trêu chọc trai đẹp hay sao!” Bình thường có Đại biến thái và Lục mỹ nam trông nom, chút cơ hội ta cũng có. Lần này vất vả mới thoát khỏi tầm kiểm soát của bọn họ, hắc hắc hắc hắc…ta vừa nghĩ đến, mặt liền dập dờn khai mở nụ cười đê tiện.

      “…” Yến Vương hết .

      “Đúng rồi, lệnh bài của ta, ngươi nghiên cứu xong chưa, xem xong rồi trả lại cho ta. , lệnh bài kia đối với các ngươi có bất cứ…tác dụng gì. Muốn giả làm Thánh Nữ, làm cái nhái lại là được rồi!” Ta móc ra khối lệnh bài giả đưa cho Yến Vương.

      Yến Vương nhìn lệnh bài giả trong tay ta, nhận.

      “Chưa chơi đủ ngươi cứ tiếp tục chơi .” Ta nhún nhún vai. sao cả – đem cái giả giấu lại vào trong tay áo.

      Yến Vương suy nghĩ lúc cuối cùng cũng rút từ trong ngực đưa ra dtdd, giao đến trước mặt ta. “Cái…này, rốt cuộc còn có thể dùng như thế nào?”

      Ta đưa tay qua lấy, liếc mắt nhìn giống như nhìn kẻ ngu ngốc. “Ngươi xem ta có thể cho ngươi nghe hay ?”

      Yến Vương nộ: “Cái…lệnh bài này, ta lúc nào cũng có thể lấy lại!”

      Ta sao, liền đưa dtdd dứ dứ ra trước mặt : “Vậy ngươi cứ cầm .”

      Yến Vương nghi hoặc nhìn ta chút rồi lại nhìn qua dtdd, cuối cùng cũng nhận lại.

      Ta vừa sung sướng thu hồi dtdd xe ngựa liền ngừng.

      Xuống xe, thấy Tranh Vũ, nơi đến cũng phải là Yến Vương phủ mà xem ra là biệt viện của lão hồ ly. Cùng với Yến Vương mạch thẳng đến chỗ ta ở. Đó là tiểu trúc viên nằm trong hồ nước, gian phòng bên trong vườn trúc mặc dù lớn nhưng tương đối thanh tân trang nhã, cửa phòng mở ra có thể nhìn thấy khoảng hồ hoa sen, bên cạnh còn có tiểu đảo, lại thêm tiểu chòi nghỉ mát tinh sảo. Xem ra Yến Vương cũng chân thành muốn thực lời hứa, an bài cho ta chỗ cũng tệ.

      “Cũng rất biết thưởng thức.” Ta khỏi bắt đầu than thở.

      mặt Yến Vương lộ ra vài tia đắc ý.

      “Đây là chỗ ngươi dưỡng mấy tiểu lão bà phải .” Ta tò mò hỏi.

      Nghe vậy lão hồ ly bắt đầu co quắp…

      “Trong ngôi nhà đó, ngươi có thể tùy ý lại.” Yên Vương co quắp xong liền .

      “À, hiểu! Giam lỏng sao, ta chính là rất hiểu quy củ-!” Ta vỗ ngực cam đoan.

      “Có chuyện gì có thể phân phó hạ nhân bên ngoài.” xong, Yến Vương xoay người bỏ . Lúc xoay người – chỉ trong khoảng khắc – ta nhạy cảm bắt được ánh mắt đột nhiên như được giải thoát.

      Ta sung sướng thưởng thức cảnh sắc trong căn nhà giữa hồ. Nghĩ thầm, mức giá này…cũng sai!

      Chỉ là, mặc dù các điều kiện khác Yến Vương đều thực , nhưng ta đau khổ chờ đợi tiểu quan, chờ đến hơn ba ngày sau vẫn chưa thấy tăm hơi…Vì vậy, ta nổi giận!





      Ngày thứ hai, Yến Vương phái người đến khiêng cây đàn tranh vốn đặt trong tiểu tạ… (*tiểu tạ: căn nhà )

      Ta nhìn theo bóng lưng người ta khiêng đàn tranh xa, thân thiết vẫy tay chào.

      Ngày thứ ba, Yến Vương phái người đến lấy cây đàn tỳ bà, cây sáo, ngay cả chén bát và chậu cảnh, bình hoa, phàm là những thứ có thể phát ra thanh trong tiểu tạ…đều phải mang hết lượt…

      Ta lắc đầu nhìn mọi người lục tục chuyển nhà, các ngươi, tại sao lại hiểu … cái này gọi là nghệ thuật, biết thưởng thức. Mắt nhìn xa xăm….

      Vì vậy, đêm đó, ta vô phương biểu đạt tâm tình u buồn của bản thân, thể làm gì khác hơn là tự mình, ngửa đầu hát vang!

      Sáng ngày hôm sau, đống người tiến vào trong tiểu tạ vốn chẳng rộng lớn gì sục sạo tìm kiếm. Ta tò mò hỏi bọn làm cái gì?

      Bọn họ …Trong phủ hình như có con sói chạy lạc vào, ngày hôm qua kêu cả đêm.

      Ta phân phó bọn họ nhất định phải tìm cho ra. Nếu buổi tối dám lại đứng ở ngoài chòi nghỉ mát ngửa cổ ca hát nữa.

      Chính là, ta cuối cùng cũng thể biết được bọn họ có tìm được con sói kia . Bởi vì Yến Vương cho ta biết, thời gian trao đổi con tin đến rồi.

      “Nhanh vậy sao? !” Ta có ít cam lòng tự nguyện, nơi này rất thoải mái, ta còn muốn nghỉ lại vài ngày nữa cơ.

      “Là ta chủ động trước -!” Yến Vương nghiêm mặt .

      “Vội vã như vậy để làm gì ~” ╮( ̄﹏ ̄) ╭

      Nhưng tinh thần ta cũng rất nhanh chóng ỉu xìu. Bởi vì, Yến Vương trói ta lại giao cho…Tranh Vũ T_T

      Ta nhìn Tranh Vũ kia toàn thân toát lên khí hận, vẻ mặt chỉ hận sao thể chặt ta ra làm hai khúc để cầm đem đổi lấy Tranh Nhiên, bất giác run rẩy nhắm nghiền hai mắt. Nếu phải có Yến Vương ở đây, ta tin chắc nàng nhất định làm như vậy-!

      Cho nên, lúc Tranh Vũ mình dẫn ta đến chỗ trao đổi con tin, ta bị đãi ngộ xứng tầm với mình.

      “Tay, tay tay tay tay…” Ta đau đớn gọi. Đại tỷ, ngươi muốn chặt đứt tay ta hay sao a!

      “Hừ!” Tranh Vũ càng thêm dùng sức đẩy ta cái. Ngay sau đó, ‘lách cách’ tiếng.

      Trong lòng ta chợt lạnh.

      Tranh Vũ rốt cuộc thả tay nhưng cánh tay của ta cũng nương theo hướng lay động của dây mà trượt xuống, rung động qua lại…

      Sau đó, Tranh Vũ đổi qua bắt lấy tay kia của ta.

      Ta…Ta chỉ có thể chịu đựng! T_T

      Trong lúc ta cho rằng cánh tay kia cũng sắp trật khớp mất rồi cuối cùng cũng tới được địa điểm gặp mặt.

      Gió mát vèo vèo…

      Đại biến thái còn chưa tới.

      Ta cùng Tranh Vũ đứng lại, bị gió thổi đến trái phải đều lăng loạn rối nùi lúc lâu, Đại biến thái vẫn còn chưa tới…

      “Xem ra ngươi đối với cũng phải quan trọng gì đâu a.” Tranh Vũ trào phúng với ta.

      “Á…Khả năng là Đại biến thái nhớ lầm thời gian rồi.” Ta cười mỉa.

      “Chỉ có ngươi tự mình đa tình.” Tranh Vũ lại nhanh chóng bộc phát. Ta vội vàng câm như hến.

      “Ta xem , là vì ngươi mà đến đây chịu chết đâu-, cho dù ngươi là Thánh Nữ thế nào? Aha ha ha .” Tranh Vũ đắc ý, bắt đầu cười lớn.

      “Đúng đúng, phải lắm.” Ta vội vàng vẫy đuôi phụ họa. Chỉ cần lão ngài kéo đứt tay kia của ta nữa, ngươi sao là vậy !

      Tranh Vũ cười càng lúc càng hăng hái, sau đó, lúc mồm ngoác to đột nhiên ngừng lại. Ta nương theo ánh mắt trợn to của nàng nhìn lại, bóng hồng y thấp thoáng dập dờn trước mắt. màu đỏ tươi kiêu ngạo, cùng với phong tư trác tuyệt, gương mặt tuấn mỹ xuất nền áo màu đỏ càng toát ra tuyệt mỹ, bóng dáng đẹp đẽ đó cứ như vậy từng bước từng bước tiến lại gần chúng ta.

      Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy Đại biến thái mặc y phục đỏ, nhưng ta vẫn phải thừa nhận, Đại biến thái ngươi rất thích hợp mặc y phục màu đỏ. Chỉ là, thoạt nhìn càng thấy biến thái = =

      “Nhiên nhi đâu!” Tranh Vũ thấy bóng dáng Tranh Nhiên liền vội vàng hỏi.

      Đại biến thái nắm chặt tay sau đó vung – thân ảnh màu trắng liền từ phía sau bay lên trời, sau đó bị vất đến trước mặt .

      Đại biến thái…Là, chẳng lẽ cứ như vậy mà ‘ném’ người ta? ! Ta nhìn lại cánh tay bị trật khớp lắc lư, trong lòng cảm thấy …an ủi

      “Tỷ tỷ.” Tranh Nhiên từ dưới đất đứng dậy kêu lên.

      Tranh Vũ lo lắng “Mau thả muội muội của ta!”

      “…Thả người của ta trước ~!” Đại biến thái tà tà cười tiếng. Quét mắt nhìn qua ta rồi dừng lại bả vai bị trật khớp dập dờn, ánh mắt thoáng rùng động.

      Tranh Vũ buông tay, dùng sức đẩy ta , ta liền ngã đầu hướng vào trong lòng Đại biến thái. Đương nhiên, ta phải kích động-, ngươi thử nghĩ xem tay trật khớp xong còn bị trói, rồi bị người ta dùng lực đẩy như thế nào.

      Đại biến thái nhàng tiếp được ta, tay nhanh chóng cởi trói cho ta, tay nắm lấy cánh tay bị trật khớp, nhàng nhấc ‘lách cách’ tiếng. Trong lòng ta ấm áp. Xem ra là được nối khớp lại rồi.

      “Đại biến thái, ngươi mình đến đấy chứ.” Ta giọng ghé tai Đại biến thái hỏi .

      “Ừm ~ ngươi xem?” Đại biến thái quay đầu giọng trả lời, người ở bên ngoài nhìn vào, động tác của hai chúng ta…rất là thân mật a!

      Ta toát mồ hôi lạnh đầy đầu. Cái tên…biến thái này, hình như là chỉ đến có mình!

      Đối diện, Tranh Nhiên đến đứng chung chỗ với Tranh Vũ. Tranh Vũ nhìn chúng ta, lửa giận trong ánh mắt bập bùng bập bùng.

      Đại biến thái ôm ta xoay người.

      “Này…cứ thế mà về sao?” Yến Vương đến đánh lén à? Ta nghi hoặc.

      “Xem ra còn phải chờ lát nữa ~” Đại biến thái kéo ta đến sau lưng , thản nhiên trả lời. Ta nhìn xung quanh bốn phía, quân mai phục rốt cuộc cũng đều xuất . Hơn nữa, tay đều cầm cung tên, chỉ chờ ra lệnh tiếng, đem ta và Đại biến thái bắn thành con nhím.

      “Nhị Nữu, đứng ở đây được cử động.” Đại biến thái thấp giọng phân phó.

      Ta gật đầu, sau đó nhu nhược hỏi: “Ta ngồi chồm hổm xuống có được hay ?” Ngồi như vậy hình như diện tích bị trúng tên càng giảm mà.

      Đại biến thái khinh bỉ liếc mắt nhìn ta rồi gật đầu, vì vậy ta lập tức ôm đầu ngồi xổm xuống.

      lúc ngồi xổm xuống, chợt nghe tiếng vang vạn tên đồng loạt bức phá vèo vèo, sau đó ngừng có tàn tên, đoạn tên lướt qua bên cạnh ta. Ta len lén ngẩng đầu nhìn Đại biến thái, chỉ thấy lưu loát múa may trường kiếm, trăm ngàn mũi tên đều bị ngăn chặn, ngay cả mảnh hồng y bay bay trong gió cũng bị phạm trúng phần nào. Thỉnh thoảng, có vài mũi tên còn muốn phản hồi, quay ngược lại bắn về phía cung thủ. Mưa tên bay đến càng lúc càng ít.

      Nhưng là, chúng ta xem hai người…

      Đó chính hai kẻ vốn đứng ngay phía sau chúng ta – Tranh Vũ và Tranh Nhiên!

      Hai nàng thừa dịp Đại biến thái chuyên tâm chắn tên, đồng loạt phóng tới bên ta. Ta muốn né tránh nhưng lại dám rời khỏi phạm vi bảo vệ của Đại biến thái.

      Cho nên ta cũng rất phế tài vô dụng – bị bắt được.

      Chỉ là lần này, cả Tranh Vũ và Tranh Nhiên đều nắm được ta T_T

      Tranh Vũ trấn áp cổ ta, an tĩnh chờ đợi Đại biến thái chiến đấu kết thúc.

      “Tại sao, ngươi lại cam tâm tình nguyện đến cứu nữ nhân như thế!” Tranh Vũ lắc lắc đầu, thể tin được – nhìn Đại biến thái.

      “Thả nàng.” Đại biến thái giải quyết nốt cung thủ cuối cùng, thu kiếm, trực tiếp ra lệnh cho Tranh Vũ.

      “Nếu ta thả sao?”

      Đại biến thái , chỉ mỉm cười tiến lại gần.

      “Ta lại lần nữa, thả nàng ~” lúc Đại biến thái chỉ còn cách chúng ta quãng ngắn, lại lần nữa đưa ra mệnh lệnh.

      Tranh Vũ càng xiết chặt cổ ta, ta lập tức bị bóp nghẹn thể nổi.

      Đại biến thái giận dữ biến sắc, thầm đọc câu chú ngữ. Tiếp theo, Tranh Nhiên đột nhiên ôm bụng bắt đầu lăn lộn mặt đất.

      “Ngươi…hạ độc muội muội ta? !” Tranh Vũ nhìn Tranh Nhiên chịu thống khổ thể gượng dậy nổi, kinh hoảng hỏi.

      chính xác là, cổ ~!” Đại biến thái nhàn nhã thản nhiên trả lời.

      “Được ~ chỉ có thời gian nén nhang, nếu muội muội ngươi có được thuốc giải, có sâu trùng phá bụng nàng, từ từ ra…” Đại biến thái mỉm cười tàn nhẫn.

      “Cho ta thuốc giải!” Tranh Vũ gọi.

      Đại biến thái chỉ chỉ ta, .

      “Ngươi cho ta thuốc giải trước, ta thả nàng.”

      Đại biến thái cười lạnh.

      …Tỷ tỷ, ta cần… cần thuốc giải!” Tranh Nhiên mặt đất vừa lăn lộn vừa thống khổ .

      được, tỷ tỷ thể trơ mắt nhìn muội chết!” Tranh Vũ rống to.

      “Nhị…Nhị Nữu!” Tranh Nhiên liếc mắt về phía ta.

      Ta thoáng sững sờ. Nhìn về phía Tranh Nhiên, nàng…sao lại gọi ta là Thần Vũ nữa?

      “Ngày đó…Buổi tối trong nhà lao…hứa hẹn còn tính ?” Tranh Nhiên gian nan .

      Ta ngẩn ngơ, sau đó gật đầu.

      “Ngươi …Ngươi có thể bảo chứng thả tỷ tỷ của ta?” Tranh Nhiên chỉ vào Đại biến thái.

      Đại biến thái khó hiểu nhìn ta.

      “Đại biến thái, ngươi nếu muốn cứu ta, lần này nghe theo ta được -!” Ta có chút sợ hãi, nhưng lại giả vờ trấn định với Đại biến thái.

      “Được!” Xuất quỷ nhập thần, sảng khoái đáp ứng.

      “Vậy… có thể cho nàng thuốc giải ?” Ta hít thở sâu, hỏi Đại biến thái.

      Đại biến thái thâm thúy nhìn ta.

      “Hãy tin ta!”

      Đại biến thái xuất ra thuốc giải giao vào trong tay ta.

      Ta quay lại gật đầu với Tranh Nhiên.

      Tranh Nhiên thoáng cúi đầu, run run, từ từ móc ra viên thuốc.

      “Các loại… độc khác đều bị thu giữ, viên hủ tâm tán này là ta len lén giấu -. Nhớ nó , ngươi còn dám ăn nó sao?” Tranh Nhiên hỏi.

      Ta do dự lúc rồi gật đầu đồng ý.



      “Chuyện này rốt cuộc là sao?” Tranh Vũ hỏi.

      “Tả…Tỷ tỷ, lát nữa…Nếu Nhị Nữu uống viên hủ tâm tán này, ân cừu oán hận trước nay giữa chúng ta …xóa bỏ! Tả…Tỷ tỷ nếu đồng ý, Nhiên…Nhiên nhi cũng uống thuốc giải.” Tranh Nhiên khó nhọc xong, đưa viên hủ tâm tán cho Tranh Vũ.

      Đại biến thái nhìn ta, mặt ánh mắt như bừng tỉnh ngộ.

      Tranh Vũ buông lỏng bóp tay cổ ta, cuối cùng nhanh chóng thả ra rồi : “Được, ta đồng ý.”

      Tranh Vũ đưa viên hủ tâm tán cho ta, ta giao ra viên thuốc giải.

      “Nuốt! nuốt ta giết ngươi!” Tranh Vũ xiết cổ ta uy hiếp.

      Ta nhắm mắt, chuẩn bị đưa viên thuốc bỏ vào trong miệng lại bị Đại biến thái cướp mất.

      “Ta thay nàng.” Đại biến thái .

      Tranh Nhiên sửng sốt sững sờ. Tranh Vũ trợn mắt nhìn Đại biến thái suy nghĩ hồi, liên tục lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm mình “ thể nào, thể nào…”

      “Nếu ngươi đồng ý, liền theo phương thức giải quyết của các ngươi. Nếu ngươi đồng ý, ta tuyệt đối bỏ qua cho hai tỷ muội các ngươi.” Đại biến thái với Tranh Nhiên.

      Tranh Nhiên cắn răng đáp “Được”

      Chờ…Chờ chút! Đó có thể là…

      Ta còn chưa kịp đem ý nghĩ của mình ra thành lời Đại biến thái mỉm cười, đưa viên thuốc bỏ vào trong miệng.

      Ta mắc cổ, đó có thể là…Giả dựng đan (*Giả dựng đan: thuốc khiến người ta mang thai giả)

    3. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 49: Thoát hiểm
      Ba…Ba…Ba…Tiếng vỗ tay vang lên.

      màn cảm động lòng người, ngay cả bổn vương cũng cảm thấy rất xúc động a.” Sau khi cung thủ bại trận, cuối cùng Yến Vương dẫn theo thủ hạ của cũng xuất .

      Cái lão hồ ly này, sớm ra, muộn ra, hết lần này đến lần khác chờ đến lúc Đại biến thái uống thuốc độc xong liền nhảy ra. Ta lo lắng nhìn Đại biến thái. Bây giờ ta…rất do dự, bởi vì ta biết nên hy vọng thứ mà Đại biến thái nuốt vào là hủ tâm tán tốt, hay là Giả dựng đan tốt hơn. Nếu là hủ tâm tán, chúng ta khẳng định đánh lại Yến Vương, nhưng nếu là Giả dựng đan…Ta nhìn trời…

      Tranh Vũ buông ta ra, chỉ mực nhấp nháy ánh mắt, liên tục lắc đầu, trong miệng vẫn tiếp tục lẩm bẩm: “ thể nào, thể nào…”

      Đại biến thái đột nhiên cả người chấn động, hai tay nắm chặt, hình như là độc phát tác. Ta vội vàng chạy lên đỡ lấy: “Đại biến thái, ngươi sao chứ.” Đại biến thái trả lời ta, chỉ thở dốc.

      “Đại biến thái, ngươi… có phải cảm thấy…” đau bụng… Ta dè dặt thử dò hỏi, nhưng còn chưa hỏi xong, Yến Vương ra lệnh tiếng, thừa dịp Đại biến thái lúc bị độc phát mà tập kích đến.

      Mắt thấy, vài ánh kiếm lóe lên, bổ đến người Đại biến thái, ta muốn đẩy Đại biến thái tránh ra, lại nghe ‘keng’ tiếng, có người lẻn đến chắn trước người Đại biến thái. Mà người giúp Đại biến thái chắn kiếm… chính là Tranh Vũ!

      “Tranh Vũ!” lão hồ ly nộ quát.

      “Ngươi mau .” Tranh Vũ lạnh như băng, quay lại với Đại biến thái.

      “Các người, ai cũng đừng mong thoát!” lão hồ ly Yến Vương độc gào thét, vung tay lên, tất cả mọi người phía sau đồng loạt phóng về phía chúng ta. Tiếng đao kiếm chạm nhau vang lên chát chúa, Tranh Vũ đứng chắn ngang giữa Đại biến thái và Yến Vương triền đấu. Nhưng người bên Yến Vương quá nhiều, Chưa đầy nửa chung trà Tranh Vũ ràng chống đỡ nổi nữa.

      “Tỷ tỷ!” Tranh Nhiên vừa uống được thuốc giải vừa giãy dụa đứng lên, lại lập tức có người đánh tới. Đại biến thái mặc dù có vẻ phải cố hết sức, nhưng cũng huy kiếm ngăn cản được mấy tay sát thủ vượt qua được Tranh Vũ bổ đến .

      Chính là…

      Vì sao lại có người đến chém ta? Chẳng lẽ cảm giác được ta quá yếu nên thèm tới chém ta?

      Ta chưng hửng đứng ở chính giữa, nhìn Tranh Vũ, Tranh Nhiên rồi lại nhìn Đại biến thái, bọn họ gian nan đánh nhau. Nghĩ thầm, ta có nên tới hỗ trợ? Hay là dứt khoát chạy trốn?

      “Nhị Nữu…Ngươi chạy mau.” Đại biến thái hướng ta thét lên. Tranh Vũ nghe được Đại biến thái kêu gọi, thân thể thoáng ngừng, ngay trong tích tắc này bị người của Yến Vương huy kiếm xẹt qua cánh tay, vết máu lập tức ra.

      …Đại biến thái, ngươi như vậy, ta làm sao chạy nổi đây.

      Ta nên làm cái gì bây giờ? Nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, ta khi lại liên tưởng đến cảnh phim hành động rất kinh điển ở thời đại. Tên là gì quên rồi ta, chỉ nhớ nội dung bao quát chính là người ngoài hành tinh cùng người địa cầu đánh nhau. Lúc đánh đến thể cứu vãn, giọng hát ngọt ngào của nữ ca sĩ cất lên an ủi tâm linh con người, sau đó…chiến tranh chấm dứt…

      Hay là? Ta cũng thử xem sao?

      Ta do dự Tranh Vũ bị thương vô phương chống đỡ với những đợt công kích của quân Yến Vương. Phần lớn quân địch dũng mãnh vượt qua Tranh Vũ tiến đến Đại biến thái. Đại biến thái tay ôm bụng, tay gian nan phòng ngự. Mắt thấy bại trận chỉ trong sớm muộn.

      Ta cắn răng, len lén lấy ra dtdd. Bởi vì thời gian cấp bách nên ta cũng kịp chọn bài, tùy tiện nhấn nút phối nhạc. nhạc reo lên, cư nhiên là…Đại đao hướng… đầu quỷ môn chém tới…

      Đầu ta chảy xuống loạt mồ hôi lạnh. Bỏ , ngựa chết làm ngựa sống y! Tay nắm chặt quyền, theo điệu nhạc bắt đầu ngẩng cao tê rống

      Cũng hữu dụng a! Ta vui mừng nhìn mọi người tay kiếm bắt đầu run rẩy, lực đạo liền xìu xuống ba phần. Vì vậy ta càng hăng say …tru lên, hào hùng được nửa, tiếng nhạc bỗng chỉ phát ra quàng quạc ⊙_⊙

      Hỏng bét, ta quên sạc pin cho dtdd! suy nghĩ có nên hát chay luôn bị người ta điểm trúng huyệt câm…

      Xong, tiếng hát nữ thần của ta thể nào tác động đến bọn họ nữa, ta lúc tuyệt vọng. Đại biến thái lại đột nhiên khôi phục tinh thần, kiếm tay lanh lợi rung lên, bay lên trời, chỉ thấy bóng áo đỏ xẹt qua xẹt lại, thủ hạ của Yến Vương ngã xuống gần nửa.

      Xem ra Đại biến thái bình phục! Trong lòng ta như cất được tảng đá nặng, nhưng như vậy lại có nghĩa là…thứ Đại biến thái nuốt vào đích thực là giả dựng đan.

      Đại biến thái khôi phục nguyên khí càng đánh càng hăng, chưa đầy nửa khắc người bên Yến Vương bỏ mình hết phân nửa. Yến Vương thấy tình thế bỗng nhiên bất lợi, đưa tay định chộp lấy ta, xem ra là muốn bắt giữ ta áp chế Đại biến thái.

      Đáng tiếc a, ta chỉ là bị điểm trúng huyệt câm thôi, hoạt động vẫn thành vấn đề. Ta đắc ý muốn dùng ‘Mạc kế’ né tránh chiêu đánh lén của Yến Vương, bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng kêu dài.

      Là Tiểu Chu Tước!

      Yến Vương thoáng sửng sốt, lập tức hạ lệnh “Lui”. Binh mã còn thừa lại liền theo cùng nhau nhanh chóng rút khỏi. Đại biến thái thấy nguy hiểm được giải trừ, phi thân đến bên cạnh giải huyệt câm cho ta: “Nhị Nữu, sau này phải dùng phương thức cứu người khác thôi!”

      Tại sao? Nếu phải hôm nay dtdd bị hết pin, ta nhất định có thể dùng tiếng hát của ta cảm động bọn họ rồi. Ta phục.

      “Tỷ tỷ, may mà ta nghe được tiếng kêu của ngươi.” Tiểu Chu Tước vừa đáp xuống hưng phấn .

      “Là ngươi triệu hoán nó?” Đại biến thái nghe được Tiểu Chu Tước chuyện, chỉ vào Tiểu Chu Tước vẫn nguyên hình đậu mặt đất, hỏi ta.

      “À…Đúng vậy.”

      “Lúc ta vừa mới bay lên, thấy dọc theo đường giống như có rất nhiều mai phục, hay là ta mang bọn ngươi bay .” Tiểu Chu Tước .

      Ta gật đầu. Quay qua thuật lại cho Đại biến thái nghe ý tứ của Tiểu Chu Tước. Đại biến thái suy nghĩ hồi, cũng nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

      do dự biết có nên…mang theo hai tỷ muội Tranh gia theo hay , phát còn thấy bóng dáng các nàng nữa. Cũng tốt, từ nay về sau nếu thể gặp lại, đoạn ân oán này cứ như vậy chấm dứt. Mặc dù ta có thể hiểu được nỗi hận trong lòng các nàng, nhưng trong lòng ta cũng bao giờ … muốn gặp lại hai nàng nữa.

      “Đại biến thái… ngươi có cảm thấy chỗ nào ổn ?” lúc lưng Tiểu Chu Tước, ta nhu nhược hỏi Đại biến thái.

      có.” Đại biến thái lắc đầu, nghi vấn nhìn ta, sau đó còn thêm: “Thuốc kia phải là hủ tâm tán.”

      Có nên… cho biết hay ? Ta tự hỏi hồi cũng dám , chừng, giả dựng đan có tác dụng người đàn ông cũng nên. Ta mau mắn nghĩ.

      Tiểu Chu Tước chưa bay được bao lâu bắt đầu đáp xuống, phía dưới có hai người đứng đợi sẵn, chính là đồng chí Tiểu Dương và Lục mỹ nam.

      Xem ra Tiểu Chu Tước là do Lục mỹ nam mang tới. Trong lòng ta hiểu .

      biết là ngu ngốc, nhưng cũng chưa từng thấy ngươi ngu ngốc như thế-! Sao lại để Yến Vương bắt được chứ!” đồng chí Tiểu Dương bắt đầu răn dạy ta.

      Ta oan ức mà…Còn phải do Thanh Y bắt giun lộn sang rồng sao.

      việc gì là tốt rồi.” Lục mỹ nam ôn nhu tới, dịu dàng nhìn ta .

      Lục mỹ nam…ngươi tốt…

      “Phải rồi, Lục sư huynh.” Ta kéo Lục mỹ nam sang bên, giọng với .

      “Phiền ngươi việc, giúp ta viết phong thư hỏi sư phụ chút, cái kia…giả dựng đan kia…nếu là nam nhân ăn vào như thế nào?” Ta càng lúc càng hạ thấp giọng.

      “Nam nhân ăn vào?” Lục mỹ nam có chút kinh ngạc nhìn ta.

      Ta bất giác nhìn về Đại biến thái, lại ngượng ngùng nhìn Lục mỹ nam cười tiếng.

      Lục mỹ nam nhìn lại Đại biến thái chút. Quay lưng lại sau đó…Bả vai bắt đầu rung lên mãnh liệt. = =

      …..Đường phân cách – Hữu thần……

      Đêm đó, Đại biến thái bắt đầu có phản ứng.

      Ta cho là ta nôn ọe rất nghiêm trọng rồi, thấy bộ dáng bây giờ của Đại biến thái ta lại thấy mình vẫn còn may chán…

      “Dọn , toàn bộ dẹp hết cho ta…” Đại biến thái vừa phun xong, gương mặt hốc hác phân phó.

      “Đại biến thái…ngươi có khỏe …” Ta bên nhàng giúp Đại biến thái vỗ lưng, bên nhu nhược hỏi. Bất quá, trong lòng thầm ám muội vui thích.

      “Thanh Y!” Đại biến thái thét lên.

      “Vâng!” Thanh Y vào nhà.

      “Ngươi chuyến đến cốc lý, đưa Quỷ y đến đây.” Đại biến thái mệnh lệnh.

      “Vâng!” Thanh Y phi thân rời .

      “Đây rốt cuộc là loại độc gì?” Đại biến thái khó hiểu thào tự .

      Ta liền đảo mắt lảng qua chỗ khác.

      “Tư Đồ…Ngươi trúng độc!” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên hấp tấp chạy vọt vào, thấy ngay Đại biến thái hốc hác gục ghế.

      đồng chí Tiểu Dương làm sao mà biết được! Ta buồn bực nghĩ. Chỉ thấy Lục mỹ nam theo sau vào. Phía sau còn theo mấy người giống như đại phu.

      “Ta vừa thấy Lục huynh mang theo mấy đại phu ngang qua trước Đan Mai lâu liền hỏi xem thế nào, mới biết được. Là loại độc gì?” đồng chí Tiểu Dương lo lắng hỏi.

      “Tư Đồ đại nhân, ta đưa đến mấy vị danh y trong kinh thành, hy vọng có thể giúp Tư Đồ đại nhân xem thử, dù sao ngài cũng vì cứu Tiểu sư muội của ta nên mới bị trúng độc. Lục mỗ tự tung tự tác nhưng là xuất phát từ hảo tâm, hy vọng Tư Đồ đại nhân trách cứ tại hạ.” Lục mỹ nam khách khí .

      “Ngươi cho biết chuyện ta trúng độc?” Đại biến thái hỏi ta.

      Ta lại đảo mắt lảng qua chỗ khác.

      Lục mỹ nam…Ngươi giỏi đấy, ta biết ngươi cùng Đại biến thái có chút kỵ hiềm đấu đá, nhưng ngươi biết rất độc mà Đại biến thái trúng là giả dựng đan, sao còn muốn ‘thỉnh’ nhiều đại phu đến như vậy, hơn nữa, còn vừa vặn ‘ ngang qua’ Đan Mai lâu…

      “Cái… này…Tư Đồ đại nhân trúng độc rất…kỳ lạ, người bình thường giải được, mời mọi người về .” Vì muốn tránh phát sinh thảm án, ta vội vàng .

      “Độc này rất nghiêm trọng sao?” đồng chí Tiểu Dương khẩn trương hỏi.

      “Cứ để đại phu xem thế nào. thử làm sao biết nhất định giải được.” Lục mỹ nam tiếp lời.

      “Lục huynh có lý.” đồng chí Tiểu Dương gật đầu đồng ý.

      được!” Ta kiên định từ chối.

      “Ửm ~?” Đại biến thái nhướng mày, nghi hoặc nhìn ta.

      “Chuyện này…Ta cảm thấy, Tư Đồ thừa tướng trúng độc phải đơn giản, cũng cần chữa trị loạn lên như thế, lỡ may uống lộn thuốc, tăng thêm độc phát, ngược lại là chuyện xấu. Tư Đồ thừa tướng phái người mời Thần y nổi tiếng, tất cả cứ chờ thần y kia tới rồi tính, được ?” Đại biến thái, ngươi mau cảm tạ ta , ta chính là cố hết sức bảo vệ danh dự cho ngươi rồi.

      “Nhị Nữu cũng có lý.” đồng chí Tiểu Dương lại gật đầu.

      “Nếu như vậy, Lục mỗ cũng miễn cưỡng.” Lục mỹ nam thở dài .

      Ta thở phào hơi.

      Tiếp sau lại nghe Lục mỹ nam : “Ta cùng Dương huynh, đợi ngày nào thần y đến lại tới cửa chào hỏi. Tư Đồ đại nhân yên tâm, mặc kệ thuốc giải cầu những dược liệu gì, Lục mỗ đều dốc hết toàn lực giúp Tư Đồ đại nhân tìm về để tỏ lòng cảm kích Tư Đồ đại nhân cứu Tiểu sư muội của Lục mỗ. Đến lúc đó, Tư Đồ đại nhân được từ chối đâu.”

      Ta đảo! ! !

      “Ta đa tạ Lục huynh” Đại biến thái hơi khó hiểu nhìn Lục mỹ nam, mở miệng khách sáo trả lời.

      “Nên thế-, Lục mỗ xin cáo từ trước!” xong, cùng đồng chí Tiểu Dương song song rời .

      “Nhị Nữu…Ngươi…có phải biết…” Lục mỹ nam rồi, Đại biến thái quay đầu tựa hồ muốn hỏi ta điều gì.

      “Đại biến thái, cám ơn ngươi.” Ta cắt ngang câu hỏi của Đại biến thái, vội vàng nắm tay Đại biến thái thâm tình .

      Đại biến thái nhìn ta chăm chú lâu rồi mới : “Thôi bỏ .”

      Ta may mắn vỗ vỗ ngực, lại phát ánh mắt Đại biến thái nhìn ta càng phát ra mềm mại, sau đó, Đại biến thái quyến rũ áp mặt tới càng gần, càng lúc càng gần. Trong lúc sắp sửa muốn hôn đến…

      Đại biến thái, mãnh liệt xoay người sang chỗ khác, lại ói ra = =

      Ách…ta vừa mới ăn cơm chiều còn chưa xuôi xuống.

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 49: Thoát hiểm
      Ba…Ba…Ba…Tiếng vỗ tay vang lên.

      màn cảm động lòng người, ngay cả bổn vương cũng cảm thấy rất xúc động a.” Sau khi cung thủ bại trận, cuối cùng Yến Vương dẫn theo thủ hạ của cũng xuất .

      Cái lão hồ ly này, sớm ra, muộn ra, hết lần này đến lần khác chờ đến lúc Đại biến thái uống thuốc độc xong liền nhảy ra. Ta lo lắng nhìn Đại biến thái. Bây giờ ta…rất do dự, bởi vì ta biết nên hy vọng thứ mà Đại biến thái nuốt vào là hủ tâm tán tốt, hay là Giả dựng đan tốt hơn. Nếu là hủ tâm tán, chúng ta khẳng định đánh lại Yến Vương, nhưng nếu là Giả dựng đan…Ta nhìn trời…

      Tranh Vũ buông ta ra, chỉ mực nhấp nháy ánh mắt, liên tục lắc đầu, trong miệng vẫn tiếp tục lẩm bẩm: “ thể nào, thể nào…”

      Đại biến thái đột nhiên cả người chấn động, hai tay nắm chặt, hình như là độc phát tác. Ta vội vàng chạy lên đỡ lấy: “Đại biến thái, ngươi sao chứ.” Đại biến thái trả lời ta, chỉ thở dốc.

      “Đại biến thái, ngươi… có phải cảm thấy…” đau bụng… Ta dè dặt thử dò hỏi, nhưng còn chưa hỏi xong, Yến Vương ra lệnh tiếng, thừa dịp Đại biến thái lúc bị độc phát mà tập kích đến.

      Mắt thấy, vài ánh kiếm lóe lên, bổ đến người Đại biến thái, ta muốn đẩy Đại biến thái tránh ra, lại nghe ‘keng’ tiếng, có người lẻn đến chắn trước người Đại biến thái. Mà người giúp Đại biến thái chắn kiếm… chính là Tranh Vũ!

      “Tranh Vũ!” lão hồ ly nộ quát.

      “Ngươi mau .” Tranh Vũ lạnh như băng, quay lại với Đại biến thái.

      “Các người, ai cũng đừng mong thoát!” lão hồ ly Yến Vương độc gào thét, vung tay lên, tất cả mọi người phía sau đồng loạt phóng về phía chúng ta. Tiếng đao kiếm chạm nhau vang lên chát chúa, Tranh Vũ đứng chắn ngang giữa Đại biến thái và Yến Vương triền đấu. Nhưng người bên Yến Vương quá nhiều, Chưa đầy nửa chung trà Tranh Vũ ràng chống đỡ nổi nữa.

      “Tỷ tỷ!” Tranh Nhiên vừa uống được thuốc giải vừa giãy dụa đứng lên, lại lập tức có người đánh tới. Đại biến thái mặc dù có vẻ phải cố hết sức, nhưng cũng huy kiếm ngăn cản được mấy tay sát thủ vượt qua được Tranh Vũ bổ đến .

      Chính là…

      Vì sao lại có người đến chém ta? Chẳng lẽ cảm giác được ta quá yếu nên thèm tới chém ta?

      Ta chưng hửng đứng ở chính giữa, nhìn Tranh Vũ, Tranh Nhiên rồi lại nhìn Đại biến thái, bọn họ gian nan đánh nhau. Nghĩ thầm, ta có nên tới hỗ trợ? Hay là dứt khoát chạy trốn?

      “Nhị Nữu…Ngươi chạy mau.” Đại biến thái hướng ta thét lên. Tranh Vũ nghe được Đại biến thái kêu gọi, thân thể thoáng ngừng, ngay trong tích tắc này bị người của Yến Vương huy kiếm xẹt qua cánh tay, vết máu lập tức ra.

      …Đại biến thái, ngươi như vậy, ta làm sao chạy nổi đây.

      Ta nên làm cái gì bây giờ? Nhìn cảnh hỗn loạn trước mắt, ta khi lại liên tưởng đến cảnh phim hành động rất kinh điển ở thời đại. Tên là gì quên rồi ta, chỉ nhớ nội dung bao quát chính là người ngoài hành tinh cùng người địa cầu đánh nhau. Lúc đánh đến thể cứu vãn, giọng hát ngọt ngào của nữ ca sĩ cất lên an ủi tâm linh con người, sau đó…chiến tranh chấm dứt…

      Hay là? Ta cũng thử xem sao?

      Ta do dự Tranh Vũ bị thương vô phương chống đỡ với những đợt công kích của quân Yến Vương. Phần lớn quân địch dũng mãnh vượt qua Tranh Vũ tiến đến Đại biến thái. Đại biến thái tay ôm bụng, tay gian nan phòng ngự. Mắt thấy bại trận chỉ trong sớm muộn.

      Ta cắn răng, len lén lấy ra dtdd. Bởi vì thời gian cấp bách nên ta cũng kịp chọn bài, tùy tiện nhấn nút phối nhạc. nhạc reo lên, cư nhiên là…Đại đao hướng… đầu quỷ môn chém tới…

      Đầu ta chảy xuống loạt mồ hôi lạnh. Bỏ , ngựa chết làm ngựa sống y! Tay nắm chặt quyền, theo điệu nhạc bắt đầu ngẩng cao tê rống

      Cũng hữu dụng a! Ta vui mừng nhìn mọi người tay kiếm bắt đầu run rẩy, lực đạo liền xìu xuống ba phần. Vì vậy ta càng hăng say …tru lên, hào hùng được nửa, tiếng nhạc bỗng chỉ phát ra quàng quạc ⊙_⊙

      Hỏng bét, ta quên sạc pin cho dtdd! suy nghĩ có nên hát chay luôn bị người ta điểm trúng huyệt câm…

      Xong, tiếng hát nữ thần của ta thể nào tác động đến bọn họ nữa, ta lúc tuyệt vọng. Đại biến thái lại đột nhiên khôi phục tinh thần, kiếm tay lanh lợi rung lên, bay lên trời, chỉ thấy bóng áo đỏ xẹt qua xẹt lại, thủ hạ của Yến Vương ngã xuống gần nửa.

      Xem ra Đại biến thái bình phục! Trong lòng ta như cất được tảng đá nặng, nhưng như vậy lại có nghĩa là…thứ Đại biến thái nuốt vào đích thực là giả dựng đan.

      Đại biến thái khôi phục nguyên khí càng đánh càng hăng, chưa đầy nửa khắc người bên Yến Vương bỏ mình hết phân nửa. Yến Vương thấy tình thế bỗng nhiên bất lợi, đưa tay định chộp lấy ta, xem ra là muốn bắt giữ ta áp chế Đại biến thái.

      Đáng tiếc a, ta chỉ là bị điểm trúng huyệt câm thôi, hoạt động vẫn thành vấn đề. Ta đắc ý muốn dùng ‘Mạc kế’ né tránh chiêu đánh lén của Yến Vương, bầu trời đột nhiên truyền đến tiếng kêu dài.

      Là Tiểu Chu Tước!

      Yến Vương thoáng sửng sốt, lập tức hạ lệnh “Lui”. Binh mã còn thừa lại liền theo cùng nhau nhanh chóng rút khỏi. Đại biến thái thấy nguy hiểm được giải trừ, phi thân đến bên cạnh giải huyệt câm cho ta: “Nhị Nữu, sau này phải dùng phương thức cứu người khác thôi!”

      Tại sao? Nếu phải hôm nay dtdd bị hết pin, ta nhất định có thể dùng tiếng hát của ta cảm động bọn họ rồi. Ta phục.

      “Tỷ tỷ, may mà ta nghe được tiếng kêu của ngươi.” Tiểu Chu Tước vừa đáp xuống hưng phấn .

      “Là ngươi triệu hoán nó?” Đại biến thái nghe được Tiểu Chu Tước chuyện, chỉ vào Tiểu Chu Tước vẫn nguyên hình đậu mặt đất, hỏi ta.

      “À…Đúng vậy.”

      “Lúc ta vừa mới bay lên, thấy dọc theo đường giống như có rất nhiều mai phục, hay là ta mang bọn ngươi bay .” Tiểu Chu Tước .

      Ta gật đầu. Quay qua thuật lại cho Đại biến thái nghe ý tứ của Tiểu Chu Tước. Đại biến thái suy nghĩ hồi, cũng nhàng gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

      do dự biết có nên…mang theo hai tỷ muội Tranh gia theo hay , phát còn thấy bóng dáng các nàng nữa. Cũng tốt, từ nay về sau nếu thể gặp lại, đoạn ân oán này cứ như vậy chấm dứt. Mặc dù ta có thể hiểu được nỗi hận trong lòng các nàng, nhưng trong lòng ta cũng bao giờ … muốn gặp lại hai nàng nữa.

      “Đại biến thái… ngươi có cảm thấy chỗ nào ổn ?” lúc lưng Tiểu Chu Tước, ta nhu nhược hỏi Đại biến thái.

      có.” Đại biến thái lắc đầu, nghi vấn nhìn ta, sau đó còn thêm: “Thuốc kia phải là hủ tâm tán.”

      Có nên… cho biết hay ? Ta tự hỏi hồi cũng dám , chừng, giả dựng đan có tác dụng người đàn ông cũng nên. Ta mau mắn nghĩ.

      Tiểu Chu Tước chưa bay được bao lâu bắt đầu đáp xuống, phía dưới có hai người đứng đợi sẵn, chính là đồng chí Tiểu Dương và Lục mỹ nam.

      Xem ra Tiểu Chu Tước là do Lục mỹ nam mang tới. Trong lòng ta hiểu .

      biết là ngu ngốc, nhưng cũng chưa từng thấy ngươi ngu ngốc như thế-! Sao lại để Yến Vương bắt được chứ!” đồng chí Tiểu Dương bắt đầu răn dạy ta.

      Ta oan ức mà…Còn phải do Thanh Y bắt giun lộn sang rồng sao.

      việc gì là tốt rồi.” Lục mỹ nam ôn nhu tới, dịu dàng nhìn ta .

      Lục mỹ nam…ngươi tốt…

      “Phải rồi, Lục sư huynh.” Ta kéo Lục mỹ nam sang bên, giọng với .

      “Phiền ngươi việc, giúp ta viết phong thư hỏi sư phụ chút, cái kia…giả dựng đan kia…nếu là nam nhân ăn vào như thế nào?” Ta càng lúc càng hạ thấp giọng.

      “Nam nhân ăn vào?” Lục mỹ nam có chút kinh ngạc nhìn ta.

      Ta bất giác nhìn về Đại biến thái, lại ngượng ngùng nhìn Lục mỹ nam cười tiếng.

      Lục mỹ nam nhìn lại Đại biến thái chút. Quay lưng lại sau đó…Bả vai bắt đầu rung lên mãnh liệt. = =

      …..Đường phân cách – Hữu thần……

      Đêm đó, Đại biến thái bắt đầu có phản ứng.

      Ta cho là ta nôn ọe rất nghiêm trọng rồi, thấy bộ dáng bây giờ của Đại biến thái ta lại thấy mình vẫn còn may chán…

      “Dọn , toàn bộ dẹp hết cho ta…” Đại biến thái vừa phun xong, gương mặt hốc hác phân phó.

      “Đại biến thái…ngươi có khỏe …” Ta bên nhàng giúp Đại biến thái vỗ lưng, bên nhu nhược hỏi. Bất quá, trong lòng thầm ám muội vui thích.

      “Thanh Y!” Đại biến thái thét lên.

      “Vâng!” Thanh Y vào nhà.

      “Ngươi chuyến đến cốc lý, đưa Quỷ y đến đây.” Đại biến thái mệnh lệnh.

      “Vâng!” Thanh Y phi thân rời .

      “Đây rốt cuộc là loại độc gì?” Đại biến thái khó hiểu thào tự .

      Ta liền đảo mắt lảng qua chỗ khác.

      “Tư Đồ…Ngươi trúng độc!” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên hấp tấp chạy vọt vào, thấy ngay Đại biến thái hốc hác gục ghế.

      đồng chí Tiểu Dương làm sao mà biết được! Ta buồn bực nghĩ. Chỉ thấy Lục mỹ nam theo sau vào. Phía sau còn theo mấy người giống như đại phu.

      “Ta vừa thấy Lục huynh mang theo mấy đại phu ngang qua trước Đan Mai lâu liền hỏi xem thế nào, mới biết được. Là loại độc gì?” đồng chí Tiểu Dương lo lắng hỏi.

      “Tư Đồ đại nhân, ta đưa đến mấy vị danh y trong kinh thành, hy vọng có thể giúp Tư Đồ đại nhân xem thử, dù sao ngài cũng vì cứu Tiểu sư muội của ta nên mới bị trúng độc. Lục mỗ tự tung tự tác nhưng là xuất phát từ hảo tâm, hy vọng Tư Đồ đại nhân trách cứ tại hạ.” Lục mỹ nam khách khí .

      “Ngươi cho biết chuyện ta trúng độc?” Đại biến thái hỏi ta.

      Ta lại đảo mắt lảng qua chỗ khác.

      Lục mỹ nam…Ngươi giỏi đấy, ta biết ngươi cùng Đại biến thái có chút kỵ hiềm đấu đá, nhưng ngươi biết rất độc mà Đại biến thái trúng là giả dựng đan, sao còn muốn ‘thỉnh’ nhiều đại phu đến như vậy, hơn nữa, còn vừa vặn ‘ ngang qua’ Đan Mai lâu…

      “Cái… này…Tư Đồ đại nhân trúng độc rất…kỳ lạ, người bình thường giải được, mời mọi người về .” Vì muốn tránh phát sinh thảm án, ta vội vàng .

      “Độc này rất nghiêm trọng sao?” đồng chí Tiểu Dương khẩn trương hỏi.

      “Cứ để đại phu xem thế nào. thử làm sao biết nhất định giải được.” Lục mỹ nam tiếp lời.

      “Lục huynh có lý.” đồng chí Tiểu Dương gật đầu đồng ý.

      được!” Ta kiên định từ chối.

      “Ửm ~?” Đại biến thái nhướng mày, nghi hoặc nhìn ta.

      “Chuyện này…Ta cảm thấy, Tư Đồ thừa tướng trúng độc phải đơn giản, cũng cần chữa trị loạn lên như thế, lỡ may uống lộn thuốc, tăng thêm độc phát, ngược lại là chuyện xấu. Tư Đồ thừa tướng phái người mời Thần y nổi tiếng, tất cả cứ chờ thần y kia tới rồi tính, được ?” Đại biến thái, ngươi mau cảm tạ ta , ta chính là cố hết sức bảo vệ danh dự cho ngươi rồi.

      “Nhị Nữu cũng có lý.” đồng chí Tiểu Dương lại gật đầu.

      “Nếu như vậy, Lục mỗ cũng miễn cưỡng.” Lục mỹ nam thở dài .

      Ta thở phào hơi.

      Tiếp sau lại nghe Lục mỹ nam : “Ta cùng Dương huynh, đợi ngày nào thần y đến lại tới cửa chào hỏi. Tư Đồ đại nhân yên tâm, mặc kệ thuốc giải cầu những dược liệu gì, Lục mỗ đều dốc hết toàn lực giúp Tư Đồ đại nhân tìm về để tỏ lòng cảm kích Tư Đồ đại nhân cứu Tiểu sư muội của Lục mỗ. Đến lúc đó, Tư Đồ đại nhân được từ chối đâu.”

      Ta đảo! ! !

      “Ta đa tạ Lục huynh” Đại biến thái hơi khó hiểu nhìn Lục mỹ nam, mở miệng khách sáo trả lời.

      “Nên thế-, Lục mỗ xin cáo từ trước!” xong, cùng đồng chí Tiểu Dương song song rời .

      “Nhị Nữu…Ngươi…có phải biết…” Lục mỹ nam rồi, Đại biến thái quay đầu tựa hồ muốn hỏi ta điều gì.

      “Đại biến thái, cám ơn ngươi.” Ta cắt ngang câu hỏi của Đại biến thái, vội vàng nắm tay Đại biến thái thâm tình .

      Đại biến thái nhìn ta chăm chú lâu rồi mới : “Thôi bỏ .”

      Ta may mắn vỗ vỗ ngực, lại phát ánh mắt Đại biến thái nhìn ta càng phát ra mềm mại, sau đó, Đại biến thái quyến rũ áp mặt tới càng gần, càng lúc càng gần. Trong lúc sắp sửa muốn hôn đến…

      Đại biến thái, mãnh liệt xoay người sang chỗ khác, lại ói ra = =

      Ách…ta vừa mới ăn cơm chiều còn chưa xuôi xuống.

    5. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 50: Phụng chỉ vào cung.
      Hồi của sư phụ tới, Lục sư huynh đơn giản thuật lại chút.

      “So với nữ nhi giống, chỉ có bộ phận phía sau. Ngừng bài độc…”

      Đại biến thái đáng thương, ta vì ngươi mặc niệm.

      Mấy ngày nay ta cứ do dự mãi, có nên…mang chuyện giả dựng đan cho Đại biến thái biết hay . Nhưng chưa đợi ta kịp quyết định, Thanh Y mời được Quỷ y đến.

      Giờ phút này…

      Quỷ y chưa xem xong mạch cho Đại biến thái, vẻ mặt càng lúc càng vặn vẹo. đồng chí Tiểu Dương đứng bên cạnh rất lo lắng nhìn Quỷ y. Còn Lục mỹ nam nghiêng đầu, nhìn thái độ thế nào.

      “Ách…Các ngươi cứ từ từ xem, ta còn có chút chuyện, trước!” Thấy Quỷ y bắt mạch xong, ta quyết định…bỏ trốn trước .

      phút sau, lập tức chứng minh ta quyết định bỏ trước vô cùng chính xác.

      …Đầu tiên chỉ nghe thấy Đại biến thái rống lên giận dữ: “Ngươi….… cái gì? !” Tiếp theo, liền nghe được ‘rầm – rầm – oanh’ hồi thanh loạn hưởng, sau đó an tĩnh trong chỉ chốc lát. Tích tắc qua , ầm vang tiếng lớn, Ừm, rất giống thanh phòng ốc sụp đổ…

      “Nhị Nữu! ! ! Ngươi ra đây cho ta!” Vẫn là Đại biến thái rống giận.

      Bây giờ ra? Chẳng phải là tìm lấy cái chết hay sao? Vì vậy ta cách thét lên: “Ngươi tại là dựng phu… nên quá kích động…đối với thân thể tốt!” (* Dựng phu: đàn ông có thai)

      Lại loạt tiếng nổ vang….

      ngày sau, trong toàn thành đều loan truyền: Theo tin tức đáng tin cậy, Thừa tướng đương triều Tư Đồ Dực thân mang trọng tật, xin nghỉ ba tháng.

      Dù sao, Đại biến thái biến thành như vậy, tất cả đều do tay ta dựng nên. Cho nên đợi lúc Đại biến thái bình tĩnh lại, đợi cho thanh ‘rầm rầm’ trong phủ Thừa tướng ngưng lắng, ta quyết định quay về an ủi Đại biến thái chút.

      Hỏi được nơi ở mới của Đại biến thái, giống như nơi bắt đầu cuộc sống mới, ta đến trước gian phòng của Đại biến thái, dè dặt đẩy cửa: “Đại biến thái?”

      có ai trả lời.

      “Đại biến thái?” Ta vào gian phòng liền thấy Đại biến thái ngồi ngẩn người giường.

      Ta cúi đầu thở dài, đến gần Đại biến thái vỗ vỗ bờ vai : “Sống qua mấy ngày nữa là tốt rồi, sau này muốn ói nữa!” Ta vừa gật đầu vừa với vẻ rất kinh nghiệm.

      Đại biến thái quay đầu, khi …nước mắt lưng tròng!

       ̄□ ̄||| “Đại… Đại biến thái, ngươi đừng …nhìn ta như vậy…” Mặc dù ta rất áy náy, nhưng vẻ mặt ngươi nhìn như vậy, ta khi dễ ngươi…

      “Đều là lỗi của Nhị Nữu,” Đại biến thái kiều mỵ .

      “Đúng đúng đúng! Đều là lỗi của ta!” Ta vội vàng thừa nhận. Chuyện này…chuyện biến thành như vậy, đích xác ta cũng thoát được liên can.

      “Nhị Nữu phải chịu trách nhiệm với ta.” Đại biến thái vẫn nước mắt lưng tròng, nhưng ta lại thấy trong mắt hình như sạch bóng.

      “Chịu trách nhiệm? Làm sao chịu trách nhiệm?” Ta kinh.

      “Bụng cũng lớn thế này, ngươi xem như thế nào chịu trách nhiệm ~?” thanh ủy khuất.

      Ta càng kinh hãi, Đại biến thái, lạy ngươi , cần ra lời dễ gây hiểu lầm như vậy có được ?

      “Thôi vậy , lúc ngươi làm dựng phu, Nhị Nữu ta vì Đại biến thái làm trâu làm ngựa hầu hạ Đại biến thái tốt, thỏa mãn tất cả cầu, mãi đến khi nào Đại biến thái sinh non mới thôi, được ?” ta gian nan đưa ra quyết định.

      “Hừ, những…này, tùy tiện hạ nhân đều làm được.” Đại biến thái bất mãn.

      “Sao? Vậy để cho hạ nhân của ngươi thưởng thức dáng vẻ mang thai tốt của ngươi .”

      “Ta đây nhất định khoét mắt bọn họ ra.” ánh mắt Đại biến thái biến đổi, lạnh băng mà thản nhiên .

      Ta nhìn vẻ mặt tàn nhẫn của Đại biến thái, cả người chợt lạnh. Tức lặng chút, Đại biến thái trước sau vẫn là Đại biến thái, cho dù bây giờ đối với ta tệ, nhưng ta vẫn phải cẩn thận ứng đối.

      “Vậy…Thừa tướng đại nhân nên làm sao bây giờ? !” Khẩu khí của ta bất giác bắt đầu đông cứng.

      Đại biến thái nghe ta thế, lại chăm chú nhìn ta hồi, thở dài : “Vậy theo như lời Nhị Nữu , nhưng mà tất cả mọi việc ăn, mặc, ở, lại…đều phải do mình ngươi hoàn thành!”

      “Vâng!” Ngờ nghệch thở dài hơi – ta đáp.

      “Vì muốn cam đoan ta có thể gọi ngươi đến bất cứ lúc nào, từ hôm nay trở , ngươi phải ở lại đây.” Đại biến thái bổ sung.

      A? ! “Được…” T_T

      ……Đường phân cách – Bị hành hạ……

      “Nhị Nữu, ta muốn uống nước.”

      “Vâng!”

      “Nhị Nữu, ta mỏi vai quá.”

      “Hiểu!”

      “Nhị Nữu, cháo này quá nóng!”

      “Ta thổi cho ngươi!” = =

      “Nhị Nữu, thời tiết nóng quá!”

      “Ta quạt cho ngươi T_T!”

      “Nhị Nữu, ngủ được! Ta đột nhiên thèm ăn XXX”

      “Ửm ~? À À, ta lập tức gọi người làm cho ngươi!”

      “Tới rồi tới rồi, Thừa tướng đại nhân, mau ăn .”

      “Chậm như vậy, ta lại muốn ăn, ta muốn ăn YYY”

      “Ta liền đổi cho ngươi!” Cắn răng. Nhịn xuống, nhịn xuống, ta thèm chấp nhặt với dựng phu!

      “Ừm ~, ta nghĩ kỹ rồi, ta vẫn là muốn ăn XXX”

      “Ngươi!”

      Ngày hôm đó mệt đến chết vẫn chiều nổi ! Thôi miễn bàn! ! ! ! Vì vậy, ta nghĩ tất cả biện pháp, trăm phương ngàn kế, gian khổ vạn khổ….tìm đến đồng chí Tiểu Dương.

      “Đồng chí Tiểu Dương! Ta biết ngươi là người tốt, ngươi tới giúp ta mà ha. Ta chịu nổi hành hạ của Đại biến thái…” Ta nắm lấy đồng chí Tiểu Dương, than thở khóc lóc.

      Đồng chí Tiểu Dương chỉ phản hồi cho ta ba chữ.

      “Ngươi vẫn sống!”

      Ta…Hừm = =!

      Đại biến thái! Ngươi bất nhân, đừng trách ta bất nghĩa! Nhìn Đại biến thái ngừng khiêu khích ánh mắt ta, ta tà ác len lén lấy ra dtdd, chụp được loạt hình ảnh Đại biến thái xinh đẹp trong trang phục bầu…

      Diệt ha ha ~ Đại biến thái, nếu ngươi ép ta quá mức, ta đem những…này từng tấm từng tấm dùng quý danh thủy tinh cầu – công chiếu!

      Nhưng mà, ta cuối cùng cũng đợi được đến thời khắc Đại biến thái ‘sinh non’. Bởi vì ta bị hạ lệnh mời tiến cung. Nhưng người chịu ‘khổ hải’ ta phải giải cứu phải là hoàng thượng, mà là hoàng thái hậu!

      “Ngươi chính là người mà ngày đó đại điện kim loan có thể triệu hồi ra thánh thú Chu Tước – Linh Sơn Thánh Nữ.” Trước mắt là … người phụ nữ trung niên thân thể ung dung, có vẻ hơi hiền lành vừa hỏi vừa nhìn ta đánh giá.

      “Phải” ta cũng thừa dịp đánh giá vị hoàng thái hậu trước mặt, bà đột nhiên vời ta đến, là có ý gì?

      “Nghe , ngươi tại vẫn ở lại trong phủ Thừa tướng?” Thái hậu xiêm áo thùng thình bắt đầu nâng lên chén trà, vừa hoa tay mở cái nắp trà vừa hỏi.

      “Chính vì tiểu nữ trước khi trở thành Linh Sơn Thánh Nữ, cùng Thừa tướng đại nhân có chút quan hệ, cho nên lần này vào kinh liền ở tạm tại phủ Thừa tướng.” Ta cảm thấy hoàng thái hậu này tựa hồ có chút gian giả bất thiện.

      “Chuyện này…Ai gia cũng có nghe qua” Thái hậu gật đầu. “Nhưng mà, thân phận cùng địa vị bây giờ của Thánh Nữ, thể còn như trước kia được nữa. Lời , việc làm của Thánh Nữ hàng ngàn hàng vạn dân chúng đều noi theo, nhất cử nhất động của Thánh Nữ đều có quan hệ đến thể thống quốc gia. Vẫn ở trong phủ Thừa tướng e rằng có chút thích hợp.”

      “Thái hậu rất đúng.” Ngoài miệng mặc dù ta trả lời như vậy, nhưng trong lòng lại nghĩ thầm, thái hậu với ngữ khí này, sao cứ cảm thấy…quái dị như vậy nhỉ?

      “Cũng bởi hoàng nhi của ta nghĩ được chu toàn. Vốn nên là lúc Thánh Nữ vừa vào kinh liền phải chuẩn bị chỗ ở cho Thánh Nữ tốt. Nhưng cũng bởi do chuyện Thánh Nữ giả nháo loạn hồi, tất cả mọi người chân tay đều rối loạn. Hy vọng Thánh Nữ phiền lòng.” Thái hậu khách khí .

      đâu, Thái hậu quá lo rồi!”

      “Ừm!” Thái hậu nhìn xuống ta chút. “Mấy ngày nay, ta sai người chuẩn bị xong tân phòng cho Thánh Nữ. Hôm nay cố ý mời Thánh Nữ đến đây, chủ yếu cũng là vì việc này. Từ hôm nay trở , Thánh Nữ chuyển vào ở trong hoàng cung.”

      “Hôm nay?” Chẳng phải là quá đột ngột sao.

      “Ừm, tất cả chỗ ở, Ai gia sai người chuẩn bị xong. Thánh Nữ chỉ cần dời thân đến ở là được. Cũng cần quay về phủ Thừa Tướng thu dọn hành lý. Lát nữa ta đưa ngươi xem chỗ ở mới chút, người nhìn xem còn thiếu gì ?”

      “Này…Ta còn muốn về …từ biệt đại…Thừa tướng đại nhân tiếng, dù sao việc này cũng hơi đột ngột.” Ta biết Hoàng thái hậu đột nhiên đưa ta tiến cung rốt cuộc là có mục đích gì, về hỏi Đại biến thái cũng tốt.

      “Chuyện này…Thánh Nữ khỏi lo. Ai gia sai người qua thông báo với Thừa tướng đại nhân-.” Thái hậu trực tiếp từ chối thỉnh cầu của ta.

      “Vậy…cám ơn thái hậu.” Ta vốn lo lắng có nên …xin thái hậu đưa Tiểu Lôi cùng vào hoàng cung ở hay , nhưng sợ bên trong có gian kế, ngẫm lại cũng thôi.

      “Nên thế-, nếu như thế Thánh Nữ liền theo ta xem tân phòng, thế nào?”

      “Vậy… dám nhọc phiền thái hậu, thái hậu chỉ cần sai cung nữ dẫn đường cho ta là được. Nếu thiếu thứ gì, ta báo cho cung nữ.” Ta thở dài lời từ biệt.

      “Cũng tốt.” Thái hậu suy nghĩ lúc rồi gật đầu đồng ý.

      Rời khỏi tẩm cung của thái hậu, ta theo sau đội cung nữ do thái hậu sai phái, khoảng hơn nửa canh giờ mới tới nơi ở mới. Ta chẳng có lòng dạ nào tham quan, mau chóng tìm được phòng ngủ, ngả đầu xuống giường. là do mấy ngày nay cứ bị Đại biến thái gây sức ép hoài, mệt đến nỗi chỉ mong có được giấc ngủ ngon. Hai là thái hậu đột ngột vời ta vào cung, biết là có mưu gì . Nghĩ hồi lâu cũng lần ra được chút đầu mối nào, dứt khoát…cứ ngủ rồi tính sau!

      Chính trong lúc mơ màng ngủ lại bị hai tiểu cung nữ đánh thức, là phải tiếp thánh chỉ!

      Ta vội vàng tới đại sảnh.

      Tiểu thái giám tuyên chỉ ở đại sảnh chờ sẵn, thấy ta tới liền vội vàng thở dài khen tặng: “Thánh Nữ đại nhân. Hôm nay có thể tận mắt gặp được Thánh Nữ đại nhân, là vạn phần vinh hạnh cho tiểu nô!”

      Ta nghe như vịt nghe sấm, trong lòng sợ hãi, phất tay để cho bọn họ mau mau tuyên chỉ.

      Tiểu thái giám đứng đầu vội vàng đứng thẳng, đem chiếu thư trong tay mở ra. Ngoại trừ ta, còn lại tất cả tiểu thái giám cùng cung nữ đều đồng loạt quỳ xuống. Lúc ta chuẩn bị xuống núi được sư phụ thông qua, thân phận Thánh Nữ Linh Sơn cực kỳ tôn quý, thấy người trong hoàng thất cũng phải quỳ. Về điểm này, ta tin tưởng chính là quy củ do Thánh Nữ đời thứ nhất định ra. Dù sao cũng là người đến từ thời đại, hơi tí lại phải quỳ làm được.

      “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết. Để biểu đạt tôn kính đối với Thánh Nữ Linh Sơn, đặc biệt vào đêm mai, vì Thánh Nữ triệu mở dạ yến, vì Thánh Nữ chính thức mời tiệc tẩy trần, khâm ban thưởng…!” (*Dạ yến: tiệc tối)

      “Tạ hoàng thượng.” Ta tiếp nhận chiếu thư. Thuận tay ban thưởng cho mấy người tiểu thái giám kia ít bạc. Sau đó hỏi: “Người đến tham dự là những ai?”

      “Này, dối gạt Thánh Nữ. Mở dạ yến này kỳ là ý của Thái hậu. Thái hậu còn phân phó, chỉ trừ Thừa tướng đại nhân nghỉ phép, còn lại tất cả quan viên cùng hoàng thất đều phải tham dự.” Tiểu thái giám cầm bạc, ân cần .

      “Ừm, các ngươi lui ra .” Đều tham gia? Vậy Yến Vương cũng đến?

      Ta sao ngủ tiếp được, trong lòng phiền muộn. Trước kia, mặc kệ là ai, bên cạnh ta luôn có người theo cùng. Tiểu Lôi cũng tốt, Đại biến thái cũng tốt, Lục mỹ nam cũng tốt, Dương Chi Hách cũng tốt, Tiểu Chu Tước, Tiểu Si cũng tốt, trong lòng ít nhiều dù sao cũng có cảm giác an toàn. Nhưng lần này, ta đột nhiên bị gọi vào cung, hơn nữa lại giống như bị cách ly, trong hoàng cung này, ta người quen biết cũng có, chạy lại chạy

      Đúng rồi! Ta có thể len lén ra ngoài tìm bọn mà! Ta vỗ đùi cái đét, ‘Mạc kế’ cũng phải chỉ học cho vui a-. Cho dù là mang Tiểu Chu Tước trà trộn theo ta vào cũng tốt. Nghĩ đến là làm liền, ta vội vàng bắt đầu vận ‘Mạc kế’ bay lên nóc nhà. Tốt thôi, nhảy cao cũng lo, quan trọng hơn chính là, ta trực tiếp cùng hai người mặc trang phục thị vệ …mắt to trừng mắt .

      “…”

      “Đại ca? Ngài là do bên nào phái đến giám thị ta?”

      “Yến Vương?”

      Lắc đầu.

      “Hoàng thượng?”

      Lắc đầu.

      “A…! Ta biết rồi, là hoàng thái hậu!” Ta nắm quyền thủ thế.

      “…”

      “Ta chính là…bắt đầu thưởng ngoạn ngắm trăng. Đại ca mời ngài tiếp tục, ta quấy rầy các ngươi công tác!” Ta phất tay, trở mình nhảy xuống khỏi nóc nhà.

      Chạy thành, ta nhàm chán dạo, cũng ngờ…gặp được người quen!

      Dáng người phía trước kia, chẳng phải là…Cẩu nhi ca sao!

      Ta lập tức đau tim, lần này càng phải là gặp mặt kẻ thù, càng là đau đầu nhức mắt! Ta nắm chặt tay, sau đó…Lại lần nữa phi thân lên nóc nhà.

      “Uy!” Ta thét lên với hai thị vệ: “Các ngươi, có…sợi dây ? Gậy cũng được?”

      Hai người kia liếc mắt nhìn nhau, sau đó người cư nhiên liền từ trong ngực móc ra vòng dây thừng  ̄□ ̄||

      Ta nhận dây thừng, lại thuận miệng hỏi câu: “Vậy có…bao tải hay ? Cái loại có thể…chụp đầu được này?”

      Hai người kia lại đưa mắt nhìn nhau, sau đó tên còn lại run run sách sách từ trong ngực móc ra cái khăn trùm đầu loại , kích thước loại này rất phù hợp dùng để chụp đầu người ta  ̄□ ̄|||

      là có ư…

      “Các ngươi cũng chuyên nghiệp!”

      Ta xấu hổ tiếp nhận bao tải , lại nhảy xuống đất, từ từ hướng đến chỗ Cẩu nhi ca len lén tới. Đợi lúc đến rất gần rồi, ta mãnh liệt nhảy tới chụp bao tải lên đầu Cẩu nhi ca! Cũng đợi Cẩu nhi ca kêu lên sợ hãi, ta chuyển chân cái ngáng té lăn ra đất. Sau đó nắm lấy người mãnh liệt lật mình sấp xuống, tiếp theo từ bên trái vật sang bên phải, lại từ bên phải vật sang trái, qua lại mấy lần. Vật ném đời, ta lại quay qua Cẩu nhi ca quỳ rạp mặt đất hấp hối mà mãnh liệt đạp thêm hồi nữa.

      Ôi…Ta thở dốc… thoải mái…

      Ta phủi phủi tay, chuẩn bị đem Cẩu nhi ca trói lại rồi vứt bỏ, nghĩ lại, lại lần nữa phi thân lên nóc nhà.

      “Các ngươi…đều nhìn thấy hết rồi?” Ta cười hiểm, bước tới gần hai người kia trợn mắt há mồm.

      Dại ra – nhìn ta lắc đầu.

      “Các ngươi lại với thái hậu ư ~?” Ta tiếp tục cười hiểm.

      Mãnh liệt lắc đầu.

      “Rất tốt!” Ta ném dây thừng về phía hai người kia. “, đem trói lại, tùy tiện tìm chỗ đem vứt !” Ta ra lệnh. “Bằng …Giết hắc hắc hắc ~”

      Mãnh liệt – gật đầu.

      Ta vui vẻ nhìn hai người kia vội vàng phi thân làm. Nhìn bọn họ trói Cẩu nhi lại đàng hoàng, ta hài lòng gật đầu. Nhảy xuống mặt đất. Xoay người chuẩn bị trở về.

      “Nhị Nữu!” Đột nhiên có người thét gọi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :