1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

CUỘC SỐNG TRÊU CHÓ CHỌC MÈO CỦA NHỊ NỮU - Tử Ngưng Yêu (67 chương)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 42: Đến phiên Đại biến thái phát tiết

      Lục mỹ nam đưa ta vào xe ngựa, tay lại đưa lên đảo qua mặt ta, cảm giác nhoi nhói lúc nãy liền biến mất.

      “Ta cảm thấy bức họa kia vẽ rất giống mà.” Ta thắc mắc nhìn Lục mỹ nam hỏi, như thế nào người hai người đều giống.

      “Vừa nãy ta cũng cảm thấy Nhị Nữu giống thường ngày, nhưng là nghĩ ra được là giống chỗ nào! Hay là do Nhị Nữu có thai ta?” Tiểu Chu Tước tiếp lời.

      phải, là Nhị Nữu so với người trong tranh kia xinh đẹp hơn nhiều.” Lục mỹ nam xoa đầu ta.

      “Ừm, ta cũng cảm thấy như vậy-.” Nghe vậy ta say mê gật đầu.

      Vào thành rồi mới phát trong thành náo nhiệt lạ thường, Lục mỹ nam tìm đến ba khách sạn rồi cũng tìm được phòng trống.

      “Chủ quán, các ngươi có phòng trống ?” Đây là khách sạn thứ tư Lục mỹ nam đến hỏi rồi, nếu vẫn có phòng trống, chúng ta chỉ có thể trực tiếp lên kinh, dù sao cũng còn cách kinh thành xa lắm.

      “Khách quan, ngươi nếu đến sớm chút, còn phòng trống! sớm muộn vừa lúc lại có người mới trả phòng, mời khách quan vào!” Điếm tiểu nhị ân cần .

      “Nơi này phát sinh chuyện gì sao? Sao lại náo nhiệt như vậy?” Ta hỏi tiểu nhị muốn nghe ngóng chút tin tức.

      “Chuyện lớn như vậy ngài cũng biết sao? phải nơi này có việc, là kinh thành có việc!”

      “Kinh thành?” Lục mỹ nam nghi hoặc. “Kinh thành có chuyện gì?”

      “Hả! phải Linh Sơn Thánh Nữ đến kinh thành sao, tất cả mọi người đều tranh nhau xin chút linh khí. Bây giờ kinh thành sớm chật kín người rồi. Đừng là nơi này của chúng tôi, xung quanh kinh thành chỗ lớn chỗ nào, khách quan muốn kiếm được chỗ len vào cũng còn khó nữa là!” Điếm tiểu nhị đắc ý .

      “Thánh Nữ đến kinh thành?” Ta cùng Lục mỹ nam bốn mắt nhìn nhau.

      “Đúng vậy, đến sớm mấy ngày rồi, ngay cả hoàng thượng cũng ra cửa nghênh đón nha!” Điếm tiểu nhị ngữ khí khoa trương .

      “Là Thừa tướng đại nhân hộ tống Thánh Nữ sao?” Ta tiếp tục thắc mắc.

      phải. Nghe Thừa tướng đại nhân cùng Thánh Nữ đường bị tập kích. Thừa tướng bên kia đến bây giờ còn chưa tung tích, sau là do Yến Vương tìm được Thánh Nữ đưa về! Hắc, ngươi xem, là ai lớn mật như vậy, dám tập kích Thánh Nữ…” Điếm tiểu nhị vẫn thao thao bất tuyệt nhưng ta cũng nghe lọt tai nữa. Là Yến Vương hộ tống Thánh Nữ hồi kinh sao? Ta có lẽ biết Thánh Nữ tại ở trong kinh thành là ai đóng giả. Ha ha! Ta còn lo biết đâu tìm lại điện thoại di động. ngờ nàng lại tự thân dâng đến trước cửa.

      “Là Tranh Nhiên.” Ta với Lục mỹ nam.

      Lục mỹ nam gật đầu.

      “Ngày mai lên kinh, chúng ta cứ đến Đan Mai lâu tìm Dương Chi Hách cùng Tiểu Lôi trước. Mặc kệ thế nào, cũng muốn… chờ xử lý… cái bụng này của ta xong rồi tính tiếp.” Đại biến thái còn chưa trở về, như vậy cũng tốt. Ta cúi đầu nhìn cái bụng phình to tương đối thấy . Cách ngày xuất huyết bài độc còn khoảng tháng, Tranh Nhiên, còn có Yến Vương, ta cho các ngươi tiêu dao thêm tháng nữa!

      Sáng sớm ngày hôm sau, chúng ta lại lên đường. Bình thường ta vốn để tâm đến hoàn cảnh xung quanh, nhưng ngày hôm qua tiểu nhị như thế ta mới phát , người lên kinh thành đặc biệt rất nhiều.

      vất vả xuyên qua dòng người, xe ngựa cuối cùng cũng đến được cửa Đan Mai lâu. Lục mỹ nam đích thân ra mặt, đại thúc lần trước ta gặp trong đại hội thưởng cúc liền vội vàng ra cửa nghênh đón: “Lục công tử.” Đại thúc kia thở dài.

      Lục mỹ nam đỡ ta xuống xe. Đại thúc kia vừa thấy ta lập tức sửng sốt: “Thánh …Thánh…” Đại thúc căng thẳng chỉ vào người ta, ánh mắt còn ngừng liếc về phía bụng ta, trong miệng cứ ‘Thánh Thánh’ hồi lâu cũng ra lời.

      “Hi! Đại thúc, chúng ta lại gặp mặt ~” Ta quay qua chào hỏi đại thúc – lúc này giật mình,cằm muốn rớt xuống đất.

      “Ngài phải, cần phải là ở trong cung sao? Ở đây, hơn nữa ta mấy ngày hôm trước mới gặp ngài ở cửa thành, ngài…bụng ngài cũng có lớn như vậy a.” Đại thúc uyển chuyển mang ‘có thai’ đổi thành ‘bụng lớn’.

      “Mấy ngày hôm trước ở cửa thành? Ngươi có nhìn thấy mặt Thánh nữ ?” ta tò mò hỏi, đại thúc gặp qua ta, nếu nhìn thấy Tranh Nhiên tất phải biết phải là Thánh Nữ rồi.

      có, ngày hôm đó ngài mang khăn che mặt.” Đại thúc vừa trả lời vừa khó hiểu nhìn ta.

      “Dương Chi Hách có về đây ? Còn có Tiểu Lôi, Tiểu Si nữa, có ở đây cả ?” Ta giải đáp nghi vấn của đại thúc, lại hỏi tiếp.

      “Cái này…vẫn chưa.” Đại thúc trả lời.

      “Còn chưa trở về sao?” Ta nhìn qua Lục mỹ nam.

      “Thánh Nữ nếu có việc gấp cần tìm Dương Chi Hách, ta lập tức dùng bồ câu thư tin cho .” Đại thúc .

      “Được.” Ta gật đầu.

      “Chúng ta trước tiên cứ ở Đan Mai lâu chờ bọn trở về . Vừa lúc ngươi bây giờ cũng tiện bôn ba.” Lục mỹ nam , sau đó quay đầu phân phó đại thúc: “Ngươi dọn phòng, cần phải mới và thanh nhã chút.”

      “Vâng.” Đại thúc thở dài lui ra.

      Lục mỹ nam cẩn thận đỡ vợ lên lầu. Ai ~ ta buồn bực. Gần đây nôn ọe cũng bớt rồi, chỉ là ta lại đột nhiên rất thèm ăn, ngày càng béo mập. Chính vì điều này làm cho cái bụng bất đắc dĩ của ta càng phát lớn, đến là bước , giấc ngủ cũng càng trở nên khó khăn. Cũng may, chỉ mới mang thai tháng thứ năm, nếu như bưng nguyên cái bụng mang thai chín tháng, ta đúng là khóc ra nước mắt. Ta tự an ủi bản thân.

      Nhưng vừa lên vài bậc thang, lại nghe được có người lên tiếng rì rầm

      Tiểu quan Giáp: “ nương nhà ai vậy, thu tinh mà cũng thu tốt, để cái bụng lớn đến như vậy.”

      Tiểu quan Ất: “Nhìn phương hướng, hình như là đến tìm Dương Chi Hách -!”

      Tiểu quan Bính: “Tiểu Dương sao lại cẩn thận như vậy, thi thố tốt? Lại để người ta tìm đến tận nơi?”

      Tiểu quan Giáp Ất: “Ta cảm giác được, là nương này cố ý để dính bầu với Tiểu Dương chúng ta -.”

      “…” T_T Đừng có thảo luận về cái bụng của ta nữa có được . Ta đủ buồn bực rồi…

      Ngày hôm sau, Dương Chi Hách liền đưa Tiểu Lôi cùng trở về. Chính là, ta nghĩ tới chính là…

      Đại biến thái khi cũng theo cùng về!

      “Nhị Nữu, ta cũng biết ngươi … ác nữ như vậy dễ gì…” đồng chí Tiểu Dương vừa vào phòng, mới được phân nửa đột nhiên dừng lại, sau đó khiếp sợ nhìn…bụng ta.

      “Tỷ tỷ, chúng ta vì tìm ngươi mà phải…” Người tiếp theo hóa đá sau đồng chí Tiểu Dương chính là tiểu Lôi.

      “Hi ~!” Ta giơ tay lên, ngượng ngùng chào hỏi đồng chí Tiểu Dương cùng Tiểu Lôi. “Các ngươi cứ bình tĩnh! Bình tĩnh! Bởi vì ta cũng rất cố gắng bình tĩnh!” Ta quay qua hai người hóa đá .

      “Phải rồi, Tiểu Si đâu?”

      Căn phòng hoàn toàn yên tĩnh, ai buồn trả lời ta.

      “Đây là có chuyện gì ~?” Giọng Đại biến thái vang lên, ta theo thanh nhìn lại liền thấy Đại biến thái tựa người vào thành cửa nhìn ta, như cười như . Nhưng mà theo kinh nghiệm của ta, ta cảm thấy bây giờ Đại biến thái rất tức giận, hậu quả rất đáng sợ!

      Đại biến thái kia đột nhiên truyền đến luồng khí khiến ta khỏi lạnh buốt sống lưng rồi lan ra rét run cả người, muốn giải thích lại nghe Lục mỹ nam quay qua với mọi người.

      “Là hài tử của ta!”

       ̄□ ̄|||, Lục mỹ nam… Lúc này, ta cần hy sinh của ngươi! ! !

      khí trong phòng lập tức thay đổi, vô cùng vô cùng quỷ dị. Tiểu Lôi và đồng chí Tiểu Dương tiếp tục hóa đá. Đại biến thái chỉ mỉm cười về phía Lục mỹ nam. Sau đó…

      Duyên dáng với Lục mỹ nam: “Phải chắc chắn mới nha…!”

      Lục mỹ nam đáp lễ: “Ta đối với năng lực của ta, cũng rất có lòng tin -.”

      đồng chí Tiểu Dương cứng đơ người, quay đầu nhìn Lục mỹ nam và Đại biến thái chút rồi lại cứng ngắc chuyển lại nhìn về phía ta, lại cứng ngắc : “Nhị…Nữu, ngươi này cũng…quá nhanh nha…”

      phải…” Ta vừa muốn giải thích nhưng biết đột nhiên bị ai điểm trúng huyệt câm. Sau đó Lục mỹ nam tới, ân cần đỡ ta ngồi xuống giường.

      “Nhị Nữu thân thể tại tiện, cần phải nghỉ ngơi nhiều. Có gì muốn , chúng ta ra ngoài rồi .” Dứt lời lại ôn nhu dắt đồng chí Tiểu Dương cùng Tiểu Lôi ra ngoài. Lúc ngang qua chỗ Đại biến thái còn làm tư thế mời khách. Vì vậy đoàn người cứ như vậy biến mất trước mắt ta.

      Ta há mồm ngồi ở giường, lại phát hình như mình lại có thể chuyện? !

      Bọn họ vừa mới chỉ chốc, ta nghe ngoài cửa truyền vào tiếng đánh nhau kịch liệt, còn có vài tiếng hét chói tai của mấy tiểu quan. Còn chờ ta ra ngoài, đồng chí Tiểu Dương liền vọt vào trước.

      “Nhị Nữu a, ngươi thành chút , rốt cuộc là con của ai! Ngươi , Đan Mai lâu bị hủy mất!”

      Ta vội vàng ra ngoài. Tiếng đanh nhau bên ngoài chợt im, Đại biến thái nhiên còn nhàn nhã ngồi xuống uống trà dạo chơi, Lục mỹ nam mỉm cười kêu ta vào phòng nghỉ ngơi.

      Chỉ là…mấy chỗ tường này – đống hỗn độn này là xảy ra chuyện gì? = =

      Đại biến thái nhàng đặt chén trà xuống. Sau đó đột nhiên phi thân đến bên cạnh ta, ôm lấy ta rồi với Lục mỹ nam: “Ta giúp nàng về giường nghỉ ngơi.”

      “Được!” Lục mỹ nam mỉm cười nhìn Đại biến thái trả lời.

      Đại biến thái đem ta về lại giường, ta chỉ cảm giác được toàn thân run lên sợ hãi, nghĩ muốn nhanh chóng ràng với : “Đại biến thái, phải như Lục sư huynh…” Ta còn chưa xong, Đại biến thái khoát tay cái xé rớt áo ta. Nhìn chăm chú trước ngực ta hồi.

      Thôi xong…Đại biến thái muốn phát tiết rồi. Toàn thân ta toát ra khí lạnh.

      Sau đó…Đại biến thái đột nhiên mỉm cười như hoa nở mùa xuân, còn dịu dàng đắp chăn cho ta.

      Này, này rốt cuộc là hát tuồng gì đây a.

      Ta còn buồn bực, Đại biến thái xoay người với những người vừa mới bước vào phòng -Lục mỹ nam và Dương Chi Hách: “Nhị Nữu vừa mới cho ta biết, đó là con của ta.”

      Các ngươi…Tới cùng là làm cái gì? !

      sao? !” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên kích động.

      “Ngươi có cốt nhục của Tư Đồ tiểu tử kia?” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên vọt tới trước mặt ta.

      xong rồi, đồng chí Tiểu Dương khẳng định là hiểu lầm ta đoạt Tư Đồ Dực của !

      …” Được lắm = =, đứa nào, là đứa nào điểm huyệt câm của bà ! ! ! ! ! !

      “Nào nào nào, mau mau nằm xuống , cho ta biết ngươi muốn ăn cái gì, ta làm cho ngươi!” đồng chí Tiểu Dương lập tức phi thường phi thường ân cần.

      “Ta muốn ăn cung bảo kê đinh*! Cay chút!” Ta thốt ra, A? ⊙_⊙ ta lại có thể chuyện rồi?

      (*Cung bảo kê đinh: Là món thịt gà nạc chặt (thường dùng thịt ức gà hay đùi gà), xào với hành tây, hành lá, ớt khô, đậu phộng dầu hào, xì dầu, dầu mè, tiêu, đường (có thể cho thêm ớt ngọt nếu thích ))

      “Còn nữa, ta kỳ …” Lại bị điểm huyệt = =

      … Rốt cuộc là ai, rốt cuộc là ai! Biến lão nương thành ra cái chốt mở a, muốn đóng muốn mở túy ý a! Chơi như vậy có vui a ! ! ! ! Miễn bàn! ! !

      Sau này ta giải thích vậy. Các ngươi thích thế nào cứ thế ! Dù sao cũng chỉ còn tháng.

      Đương nhiên, ta lựa chọn giải thích, còn có nguyên nhân khác. Đó chính là, ta hoàn toàn ngờ nha, đồng chí Tiểu Dương nấu ăn quả là ngon quá a! ! ! !

      Có thể là ai cả đường lối về nên đồng chí Tiểu Dương tựa hồ cũng hề oán hận ta cướp Tư Đồ của . Ngược lại còn vô cùng quý trọng ‘đứa bé’ trong bụng của ta.

      “Nhị Nữu! Ngươi nên cử động! Ta đến đây ta đến đây, ngươi nằm !”

      “Nhị Nữu, hôm nay ngươi muốn ăn món gì, ta làm cho ngươi!”

      “Nhị Nữu, xương sống thắt lưng khỏe à, ta đấm bóp cho ngươi nha!”

      Mọi người xem, ta làm sao đành lòng cho đồng chí Tiểu Dương biết chân tướng đây

      ╮( ̄▽ ̄)╭

      Có đồng chí Tiểu Dương tỉ mỉ chăm sóc, Lục mỹ nam tuy ở lại Đan Mai lâu nhưng cứ cách mấy ngày lại đến thăm ta lần.

      Ta lại hỏi thăm tin tức về Tiểu Si, đồng chí Tiểu Dương ngày hôm đó xảy ra hỏa hoạn xong liền thất lạc tung tích, còn tưởng rằng Tiểu Si chung với bọn ta nữa! Ta khỏi có chút lo lắng. Lại hỏi Đại biến thái có biết tin gì về Tiểu Si hay , có thể sai phái người của tìm được . Mấy ngày sau Đại biến thái trở về cho biết, Tiểu Si về đến nhà, ta đây mới yên lòng.

      Vì vậy, tháng rất nhanh liền trôi qua…

      Ngày bài độc cuối cùng cũng đến. Tối hôm đó ta đứng trước cửa sổ, bi thương ngắm nhìn ánh trăng.

      “Nhị Nữu, ngươi làm sao vậy, ban đêm trời lạnh, còn mau vào!”

      “Béo phệ, ta…lập tức sinh non!” Ta ai oán . Sau này, biết còn có thể ăn thức ăn do chính tay đồng chí Tiểu Dương nấu hay . Nghĩ đến đây, ta liền vô cùng thương cảm.

    2. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 43: ĐẺ NON

      “Nhị …Nhị Nữu, ngươi đừng nghĩ bậy. Đây là chứng trầm uất thông thường của sản phụ. Ngươi bây giờ rất khỏe, làm sao có thể khi lại bị sinh non.” đồng chí Tiểu Dương kinh hãi, vội vàng .

      Ta tiếp tục u buồn nhìn lướt qua đồng chí Tiểu Dương.

      “Nhị Nữu…Ngươi muốn ăn chút gì ngon ngon cứ với ta! Ta liền làm cho ngươi, ăn ngon tâm tình tốt!” đồng chí Tiểu Dương bắt đầu tiếp tục phát huy tinh thần siêu cấp bảo mẫu.

      “Ta muốn ăn cháo gà hột vịt muối! ! ! ! !” Có thể sau hôm nay còn ăn trực được nữa! Ta vội vàng báo món ăn.

      “Được, Nhị Nữu chờ đây, ta làm liền cho ngươi!” đồng chí Tiểu Dương lập tức phi thân xuống lầu.

      Chỉ là,

      lúc đồng chí Tiểu Dương vui vui vẻ vẻ, tận tâm tận lực bưng tô cháo gà hột vịt muối mới nấu xong còn bốc khói nghi ngút chạy lên lầu…

      “Đau…Đau…Đau bụng quá! ! ! !” Bị đoàn người đưa vào gian phòng, ta vừa tru lên vừa ta loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng đồng chí Tiểu Dương lướt qua.

      “Mau….Mau, nhanh nấu nồi nước nóng!” Tiểu quan Giáp quay qua tiểu quan Ất kêu lên.

      Ầm…tô cháo đồng chí Tiểu Dương bưng tay liền rơi xuống đất.

      khắc sau ta được đưa vào gian phòng tối, mắt nhìn tô cháo gà đổ mặt đất, trong lòng thương tiếc thôi. Ai ~ nếu thời gian bài độc này đến muộn chỉ lát thôi là ta có thể ăn được rồi.

      đồng chí Tiểu Dương chạy ào vào phòng cầm lấy tay ta. “Nhị Nữu, ngươi phải kiên trì cố gắng a, ta gọi bà mụ!”

      cần a, trong bụng mình chứa cái gì ta còn biết sao. Bà mụ mà tới hỏng bét, ta còn lòi đuôi ra sao? “ cần, các ngươi cứ ra ngoài hết , mình ta là được rồi!” Ta khó nhọc trả lời.

      mình ngươi phải làm thế nào! Ta phải gọi, ngươi chờ đây!” đồng chí Tiểu Dương vừa dứt lời liền xoay người định rời khỏi.

      Ta khẩn cấp- liều mạng kéo tay . “ được !” Ta gọi.

      “Tại sao?” đồng chí Tiểu Dương thắc mắc

      Ai, ta nên thành ra hơn. Nếu Dương Chi Hách tìm được bà mụ đến đây, lấy từ trong bụng ta ra bao máu loãng còn hù cho bà mụ sợ chết khiếp sao!

      cần, ra ta…”

      ra ta lo chu đáo đầy đủ rồi.” Giọng Lục mỹ nam truyền tới. Nương theo thanh nhìn lại thấy Lục mỹ nam dẫn theo phía sau bà mụ, còn có ít thị nữ.

      “Sao! Sao! Vậy ta nấu nước nóng!” đồng chí Tiểu Dương vừa nhìn thấy có bà mụ liền vội vàng múc nước.

      Bà mụ Lục mỹ nam dẫn đến đem nhóm người tay chân luống cuống đẩy hết ra khỏi phòng. Khắp phòng cuối cùng an tĩnh trở lại.

      Mặc dù ta sớm biết rằng xuất ra nhiều máu, cũng sớm chuẩn bị tâm lý đón nhận cơn đau bụng kịch liệt. Vậy mà lúc cơn đau đầu tiên bắt đầu co bóp, ta vẫn nhịn được kêu lên thảm thiết, đau đớn quay cuồng lăn lộn giường.

      Tiếp theo, ta chợt nghe thấy ngoài cửa truyền vào tiếng bồn nước bị đánh nghiêng xuống đất, sau đó đồng chí Tiểu Dương cách vách cửa gọi vào: “Nhị Nữu! Ngươi nhất định phải cố gắng chịu đựng a, ta tìm Tư Đồ tiểu tử kia về đây!”

      Sau khi cơn co thắt đau đẻ thứ mười ba qua, chỉ cảm thấy hẫng cái, dòng nhiệt thể mang theo máu huyết ộc ra, cảm giác đau bụng cũng lập tức nhõm rất nhiều. Ta thả lỏng, toàn thân rã rời, hơi liếc mắt xuống nhìn. Mặc dù được lót rất nhiều vải nhưng chỉ chốc lát sau, giường phủ khắp màu đỏ tươi. ra tốc độ xuất huyết cũng phải rất nhanh, ngẫu nhiên còn có thể ngừng lại chút, sau đó bụng tiếp tục co thắt hồi rồi lại tiếp tục chảy máu = =!

      Có lẽ khoảng chừng khắc sau, ta cơ bản cũng nắm được quy luật xuất huyết, tự tìm cho mình tư thế tương đối thoải mái, lẳng lặng chờ đợi cuộc bài độc kết thúc.

      Chính là…

      Bà mụ ở bên cạnh kia, ngươi là…chuyện gì vậy! ! ! !

      Mặc dù ta biết ngươi là do Lục mỹ nam tìm người thế vào, ta cũng biết ngươi có trách nhiệm gì! Nhưng ngài cũng đừng ngồi bên cạnh nhàn nhã dạo chơi như thế chứ, sau đó còn đọc truyện, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu cao giọng gào thét vài tiếng:” Dùng sức! ! ! Hít sâu! ! !” Sau đó…tiếp tục đọc truyện = =!

      Ta nộ! thấy ta chảy nhiều máu như vậy sao! ! ! thấy ta đau đến toát mồ hôi đầy đầu sao! ! ! Ngươi ít nhất cũng nên qua đây lau mồ hôi cho ta mới phải chứ. Ta căm tức nhìn ‘bà mụ’ ngồi bên cạnh nhàn nhã đọc truyện, ngươi nếu cứ chơi bời nhàn hạ như vậy, cẩn thận ta méc ông chủ khiển trách ngươi!

      ‘Bà mụ’ kia hình như cảm nhận được luồng oán niệm trong lòng ta, rốt cuộc cũng để cuốn truyện xuống, nhìn qua ta chút, sau đó…xoay chuyển dáng ngồi, cao giọng kêu vài tiếng, sau đó…tiếp tục đọc truyện!

      Ta nghi hoặc cúi đầu. Ta nhổ! Tại vì lúc nãy bà ta thay đổi vị trí ngồi dính vào máu. Orz… Được thôi, tùy ý ngươi, xem như ngươi lợi hại!

      Ta bất đắc dĩ tiếp tục nghiệp xuất huyết bài độc, những lúc bà mụ tru lên cũng phối hợp rống rống hai tiếng, đại khái qua hết canh giờ. Huyết lưu dần dần chậm lại rồi ngưng chảy, dạ con cũng còn co thắt nữa. Ta vỗ vỗ ‘bà mụ’ chìm đắm trong trang sách. Bà ta liếc mắt xem ta, ý muốn hỏi “Xong rồi?”, vì thế ta gật đầu.

      Sau đó, ‘bà mụ’ cất quyển truyện vào trong người, vươn người đứng dậy. Đột nhiên bắt đầu gào khóc: “Ai…Đứa bé giữ được a…Người lớn cũng thiếu chút giữ được…Ai…”

      Khóe miệng ta co giật nhìn ‘bà mụ’ biểu diễn. Này… cần phải chuyên nghiệp như vậy đâu!

      Y như rằng, bà mụ hô hào chưa được bao lâu, cửa phòng bị người ta đá văng. Người đầu tiên xông vào dĩ nhiên là đồng chí Tiểu Dương!

      “Cái gì? Đứa bé giữ được!” Sau đó đồng chí Mo-rát liền thấy ta nằm giường, ách, xác thực mà , phải gọi là nằm vũng máu mới đúng. Bởi vì, ngay cả chăn mền cũng dính máu đỏ bừng, ngẫm lại cũng đúng là bài ra… bụng máu? !

      Có lẽ bị mảnh đỏ tươi trước mắt kích thích, đồng chí Tiểu Dương hồi lâu vẫn chưa thêm được lời nào. Miệng cứ ngáp rồi lại ngáp, cuối cùng nghẹn ra câu: “Ngươi có việc gì là tốt rồi!” Sau đó, thương tâm ngồi xụp xuống góc.

      Ta nhìn đồng chí Tiểu Dương ngồi xổm trong góc, trong lòng áy náy. Nhưng ta vẫn chưa muốn cho biết !

      Tiếp theo vào là thị nữ được Lục mỹ nam sớm chuẩn bị từ trước, sau đó đồng chí Tiểu Dương suy sụp lại bị mấy thị nữ lôi kéo ra ngoài…

      Lục mỹ nam chuẩn bị cũng rất chu đáo-, mấy thị nữ ân cần tỉ mỉ tắm tẩy cho ta, thu dọn sạch căn phòng xong, cũng liền rời .

      Ta vuốt ve bụng giờ phẳng lì, trong lòng cảm khái hồi. Cuối cùng cần phải vác cái bụng bầu tới lui nữa rồi. Nhưng cũng đáng tiếc, sau này còn được thưởng thức mấy món đồng chí Tiểu Dương đích thân nấu nướng nữa rồi.

      mải nghĩ ngợi, ngờ đồng chí Tiểu Dương khi lại bưng chén cháo nóng hổi vào phòng. “Nhị Nữu! Ngươi sao ngồi dậy rồi! Ngươi vừa mới sinh non, cần phải nghỉ ngơi nhiều! Mau mau nằm xuống, ta làm cho ngươi cháo gà hột vịt muối rồi đây, thừa lúc còn nóng mau ăn !”

      “…”

      Đồng chí Tiểu Dương…Ngươi đừng như vậy nữa, ta rất áy náy…Ta khẽ trở mình, tiếp nhận chén cháo vừa ăn vừa nghĩ.

      Chỉ lát sau, Đại biến thái cùng Lục mỹ nam vào phòng.

      Lục mỹ nam đến bên giường, xoa đầu ta hỏi: “ sao chứ?”

      “Ừm, sao! Cám ơn Lục sư huynh!” Ta gật đầu cảm ơn.

      Đồng chí Tiểu Dương thấy Đại biến thái đến, vỗ vỗ vai : “Ngươi cũng đừng quá thương tâm, chỉ cần người có việc gì là tốt rồi! Hài tử sau này vẫn có thể sinh lại được!”

      Đại biến thái nghiệt cười tiếng, nhìn Lục mỹ nam đáp: “ sai, hài tử sau này có thể sinh tiếp.” Sau đó quay đầu nhìn về phía ta, với ta: “Nhị Nữu a, ngươi cứ bảo dưỡng thân thể cho tốt, lần sau tuyệt đối thể lại sinh non nha ~!” Sau đó đưa cho ta viên thuốc.

      Ta nghi hoặc tiếp nhận viên thuốc. Vừa nhìn, đây phải là chính là thuốc cứu mạng được bào chế cho ta từ cái mê cổ – cổ trùng được lấy ra đó sao? Lần trước lúc bị Đại biến thái xé áo bao thành con nhộng, nó cùng điện thoại di động đều rơi xuống giường. Thời điểm ra , ta chỉ kịp nhờ Đại biến thái lấy giúp điện thoại di động, ngờ ngay cả viên thuốc này…Đại biến thái cũng giúp ta nhặt về.

      “Vậy còn có lọ thuốc bột nữa đâu?” Ta cố gắng tìm về ‘Thượng kế’ cũng bị rơi mất lúc đó.

      Ánh mắt Đại biến thái đột nhiên long lên.

      “Á… thôi, dù sao ta cũng cần dùng nữa.” Ta cười giả lả tiếp lời. Xem ra Đại biến thái hình như biết ta dùng bình dược kia thuốc . Khiếp quá!

      “Nhị Nữu vẫn còn muốn bướng bỉnh sao ~!” Đại biến thái nghiệt cười cười.

      Sau đó nhìn qua Lục mỹ nam, cố ý lớn tiếng nhăn nhó : “Sau này, lại muốn hạ xuân dược với nhân gia sao~!” (*nhân gia: người ta, ý tự xưng mình nhưng với nghĩa hờn dỗi, lả lơi)

      Ta phun…!

      đồng chí Tiểu Dương kinh ngạc nhìn ta. “Nhị Nữu…Ta mặc dù sớm biết rằng ngươi rất hung hãn, nhưng ngờ ngươi lại táo bạo đến như vậy!”

      phải như các ngươi tưởng tượng đâu – -T_T ~

      Đại biến thái đắc ý – khiêu khích nhìn Lục mỹ nam. Lục mỹ nam cúi người, muốn vào tai ta nhưng giọng lại khiến cho mọi người trong phòng đều nghe thấy: “Tiểu sư muội, hôm đó ở giường sư huynh với ngươi rồi-, trường kỳ hữu hiệu!”

      Trong đầu ta lại toát ra cảnh tượng cùng hành động của Lục mỹ nam ngày hôm đó. Khi lại…Tim đập nhanh – mặt đỏ bừng!

      Đồng chí Tiểu Dương càng khiếp sợ nhìn ta, Đại biến thái nhướng mày nhìn Lục mỹ nam

      phải…như các người tưởng tượng đâu…

      “Nhị Nữu! Ngày mai theo ta về phủ Thừa tướng!” Đại biến thái đột nhiên ra lệnh.

      “Ta …” Ta muốn cự tuyệt lại thấy Đại biến thái như cười như nhìn ta, ánh mắt như thế có nghĩa là Đại biến thái rất tức giận.

      “Được T_T!” Hảo hán chấp nhặt thiệt thòi trước mắt!

      Lục mỹ nam xoay người nhìn Đại biến thái, Đại biến thái cũng nheo nheo mắt nhìn trả.

      “Hai ngày sau ta !” Ta sang chuyện khác, cố gắng phá vỡ cái bầu… khí quỷ dị này.

      Ba người cuối cùng đều nhìn về phía ta.

      “Chuyện Thánh Nữ giả tổng kết giải quyết tất cả-” Ta .

      Đại biến thái suy nghĩ hồi lại : “Đợi thêm hai ngày nữa, chờ ta tìm được cơ hội thích hợp đích thân đưa ngươi vào cung diện thánh, thể cho Yến Vương có thời gian chuẩn bị.”

      Ta gật đầu.

      “Nhị Nữu đến lúc đó bản thân ngươi nên cẩn thận chút.” Lục mỹ nam đưa tay sờ sờ đầu ta. Lại bị Đại biến thái trảo chụp được.

      Hai người lại lần nữa nhìn nhau tóe lửa.

      “Nhị …Nhị Nữu cần phải được nghỉ ngơi, hay là chúng ta lui xuống trước .” đồng chí Tiểu Dương thấy khí trường càng phát ra hay liền vội vàng .

      Ta liều mạng gật đầu.

      “Nhị Nữu…” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên bi tình nhìn ta : “Hài tử tuy mất rồi cũng đừng quá đau khổ, nhất định phải nghỉ ngơi tốt a!” xong liền lôi kéo Lục mỹ nam cùng Đại biến thái rưng rưng rời khỏi.

      Đồng chí Tiểu Dương…ta có lỗi với ngươi!

      Giải độc xong, tức thể xác và tinh thần ta đều cảm thấy thư sướng, cảm giác ngủ cũng ngon giấc. ngờ tới, ngày hôm sau Đại biến thái mới sáng sớm đến đưa ta hồi phủ. Ta nghĩ nghĩ, nhất định phải đưa Tiểu Lôi và Tiểu Chu Tước theo cùng, là lúc diện thánh có thể cần đến hỗ trợ từ bọn họ. Hai là ta cần phải mình đối mặt với đống thanh y mặt sắt nữa T_T

      Vừa vào phủ Thừa tướng, chỉ thấy đống người nhất tề quỳ gối trong đại viện. Người dẫn đầu đám quỳ, chính là nữ mặt sắt hôm đó ném ta xuống sông!

      “Đây là?” ta khó hiểu nhìn về phía Đại biến thái.

      “Những…người này là hôm đó được phái tìm ngươi nhưng bất lực trở về, cho ngươi xử trí!” Đại biến thái trả lời.

      Ta cúi đầu nhìn về phía nữ mặt sắt kia, nàng ta cúi đầu nên ta nhìn được vẻ mặt thế nào.

      “À, ta biết rồi. Trước hết cứ để bọn họ quỳ ở đó .” Ta với Đại biến thái, giọng lộ ra vẻ gì.

      Đợi Đại biến thái rồi, ta mình quay trở lại đại viện. “Ngươi ở lại, những người khác có thể lui xuống.” Ta chỉ vào nữ mặt sắt cầm đầu .

    3. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 43: ĐẺ NON

      “Nhị …Nhị Nữu, ngươi đừng nghĩ bậy. Đây là chứng trầm uất thông thường của sản phụ. Ngươi bây giờ rất khỏe, làm sao có thể khi lại bị sinh non.” đồng chí Tiểu Dương kinh hãi, vội vàng .

      Ta tiếp tục u buồn nhìn lướt qua đồng chí Tiểu Dương.

      “Nhị Nữu…Ngươi muốn ăn chút gì ngon ngon cứ với ta! Ta liền làm cho ngươi, ăn ngon tâm tình tốt!” đồng chí Tiểu Dương bắt đầu tiếp tục phát huy tinh thần siêu cấp bảo mẫu.

      “Ta muốn ăn cháo gà hột vịt muối! ! ! ! !” Có thể sau hôm nay còn ăn trực được nữa! Ta vội vàng báo món ăn.

      “Được, Nhị Nữu chờ đây, ta làm liền cho ngươi!” đồng chí Tiểu Dương lập tức phi thân xuống lầu.

      Chỉ là,

      lúc đồng chí Tiểu Dương vui vui vẻ vẻ, tận tâm tận lực bưng tô cháo gà hột vịt muối mới nấu xong còn bốc khói nghi ngút chạy lên lầu…

      “Đau…Đau…Đau bụng quá! ! ! !” Bị đoàn người đưa vào gian phòng, ta vừa tru lên vừa ta loáng thoáng nhìn thấy bóng dáng đồng chí Tiểu Dương lướt qua.

      “Mau….Mau, nhanh nấu nồi nước nóng!” Tiểu quan Giáp quay qua tiểu quan Ất kêu lên.

      Ầm…tô cháo đồng chí Tiểu Dương bưng tay liền rơi xuống đất.

      khắc sau ta được đưa vào gian phòng tối, mắt nhìn tô cháo gà đổ mặt đất, trong lòng thương tiếc thôi. Ai ~ nếu thời gian bài độc này đến muộn chỉ lát thôi là ta có thể ăn được rồi.

      đồng chí Tiểu Dương chạy ào vào phòng cầm lấy tay ta. “Nhị Nữu, ngươi phải kiên trì cố gắng a, ta gọi bà mụ!”

      cần a, trong bụng mình chứa cái gì ta còn biết sao. Bà mụ mà tới hỏng bét, ta còn lòi đuôi ra sao? “ cần, các ngươi cứ ra ngoài hết , mình ta là được rồi!” Ta khó nhọc trả lời.

      mình ngươi phải làm thế nào! Ta phải gọi, ngươi chờ đây!” đồng chí Tiểu Dương vừa dứt lời liền xoay người định rời khỏi.

      Ta khẩn cấp- liều mạng kéo tay . “ được !” Ta gọi.

      “Tại sao?” đồng chí Tiểu Dương thắc mắc

      Ai, ta nên thành ra hơn. Nếu Dương Chi Hách tìm được bà mụ đến đây, lấy từ trong bụng ta ra bao máu loãng còn hù cho bà mụ sợ chết khiếp sao!

      cần, ra ta…”

      ra ta lo chu đáo đầy đủ rồi.” Giọng Lục mỹ nam truyền tới. Nương theo thanh nhìn lại thấy Lục mỹ nam dẫn theo phía sau bà mụ, còn có ít thị nữ.

      “Sao! Sao! Vậy ta nấu nước nóng!” đồng chí Tiểu Dương vừa nhìn thấy có bà mụ liền vội vàng múc nước.

      Bà mụ Lục mỹ nam dẫn đến đem nhóm người tay chân luống cuống đẩy hết ra khỏi phòng. Khắp phòng cuối cùng an tĩnh trở lại.

      Mặc dù ta sớm biết rằng xuất ra nhiều máu, cũng sớm chuẩn bị tâm lý đón nhận cơn đau bụng kịch liệt. Vậy mà lúc cơn đau đầu tiên bắt đầu co bóp, ta vẫn nhịn được kêu lên thảm thiết, đau đớn quay cuồng lăn lộn giường.

      Tiếp theo, ta chợt nghe thấy ngoài cửa truyền vào tiếng bồn nước bị đánh nghiêng xuống đất, sau đó đồng chí Tiểu Dương cách vách cửa gọi vào: “Nhị Nữu! Ngươi nhất định phải cố gắng chịu đựng a, ta tìm Tư Đồ tiểu tử kia về đây!”

      Sau khi cơn co thắt đau đẻ thứ mười ba qua, chỉ cảm thấy hẫng cái, dòng nhiệt thể mang theo máu huyết ộc ra, cảm giác đau bụng cũng lập tức nhõm rất nhiều. Ta thả lỏng, toàn thân rã rời, hơi liếc mắt xuống nhìn. Mặc dù được lót rất nhiều vải nhưng chỉ chốc lát sau, giường phủ khắp màu đỏ tươi. ra tốc độ xuất huyết cũng phải rất nhanh, ngẫu nhiên còn có thể ngừng lại chút, sau đó bụng tiếp tục co thắt hồi rồi lại tiếp tục chảy máu = =!

      Có lẽ khoảng chừng khắc sau, ta cơ bản cũng nắm được quy luật xuất huyết, tự tìm cho mình tư thế tương đối thoải mái, lẳng lặng chờ đợi cuộc bài độc kết thúc.

      Chính là…

      Bà mụ ở bên cạnh kia, ngươi là…chuyện gì vậy! ! ! !

      Mặc dù ta biết ngươi là do Lục mỹ nam tìm người thế vào, ta cũng biết ngươi có trách nhiệm gì! Nhưng ngài cũng đừng ngồi bên cạnh nhàn nhã dạo chơi như thế chứ, sau đó còn đọc truyện, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu cao giọng gào thét vài tiếng:” Dùng sức! ! ! Hít sâu! ! !” Sau đó…tiếp tục đọc truyện = =!

      Ta nộ! thấy ta chảy nhiều máu như vậy sao! ! ! thấy ta đau đến toát mồ hôi đầy đầu sao! ! ! Ngươi ít nhất cũng nên qua đây lau mồ hôi cho ta mới phải chứ. Ta căm tức nhìn ‘bà mụ’ ngồi bên cạnh nhàn nhã đọc truyện, ngươi nếu cứ chơi bời nhàn hạ như vậy, cẩn thận ta méc ông chủ khiển trách ngươi!

      ‘Bà mụ’ kia hình như cảm nhận được luồng oán niệm trong lòng ta, rốt cuộc cũng để cuốn truyện xuống, nhìn qua ta chút, sau đó…xoay chuyển dáng ngồi, cao giọng kêu vài tiếng, sau đó…tiếp tục đọc truyện!

      Ta nghi hoặc cúi đầu. Ta nhổ! Tại vì lúc nãy bà ta thay đổi vị trí ngồi dính vào máu. Orz… Được thôi, tùy ý ngươi, xem như ngươi lợi hại!

      Ta bất đắc dĩ tiếp tục nghiệp xuất huyết bài độc, những lúc bà mụ tru lên cũng phối hợp rống rống hai tiếng, đại khái qua hết canh giờ. Huyết lưu dần dần chậm lại rồi ngưng chảy, dạ con cũng còn co thắt nữa. Ta vỗ vỗ ‘bà mụ’ chìm đắm trong trang sách. Bà ta liếc mắt xem ta, ý muốn hỏi “Xong rồi?”, vì thế ta gật đầu.

      Sau đó, ‘bà mụ’ cất quyển truyện vào trong người, vươn người đứng dậy. Đột nhiên bắt đầu gào khóc: “Ai…Đứa bé giữ được a…Người lớn cũng thiếu chút giữ được…Ai…”

      Khóe miệng ta co giật nhìn ‘bà mụ’ biểu diễn. Này… cần phải chuyên nghiệp như vậy đâu!

      Y như rằng, bà mụ hô hào chưa được bao lâu, cửa phòng bị người ta đá văng. Người đầu tiên xông vào dĩ nhiên là đồng chí Tiểu Dương!

      “Cái gì? Đứa bé giữ được!” Sau đó đồng chí Mo-rát liền thấy ta nằm giường, ách, xác thực mà , phải gọi là nằm vũng máu mới đúng. Bởi vì, ngay cả chăn mền cũng dính máu đỏ bừng, ngẫm lại cũng đúng là bài ra… bụng máu? !

      Có lẽ bị mảnh đỏ tươi trước mắt kích thích, đồng chí Tiểu Dương hồi lâu vẫn chưa thêm được lời nào. Miệng cứ ngáp rồi lại ngáp, cuối cùng nghẹn ra câu: “Ngươi có việc gì là tốt rồi!” Sau đó, thương tâm ngồi xụp xuống góc.

      Ta nhìn đồng chí Tiểu Dương ngồi xổm trong góc, trong lòng áy náy. Nhưng ta vẫn chưa muốn cho biết !

      Tiếp theo vào là thị nữ được Lục mỹ nam sớm chuẩn bị từ trước, sau đó đồng chí Tiểu Dương suy sụp lại bị mấy thị nữ lôi kéo ra ngoài…

      Lục mỹ nam chuẩn bị cũng rất chu đáo-, mấy thị nữ ân cần tỉ mỉ tắm tẩy cho ta, thu dọn sạch căn phòng xong, cũng liền rời .

      Ta vuốt ve bụng giờ phẳng lì, trong lòng cảm khái hồi. Cuối cùng cần phải vác cái bụng bầu tới lui nữa rồi. Nhưng cũng đáng tiếc, sau này còn được thưởng thức mấy món đồng chí Tiểu Dương đích thân nấu nướng nữa rồi.

      mải nghĩ ngợi, ngờ đồng chí Tiểu Dương khi lại bưng chén cháo nóng hổi vào phòng. “Nhị Nữu! Ngươi sao ngồi dậy rồi! Ngươi vừa mới sinh non, cần phải nghỉ ngơi nhiều! Mau mau nằm xuống, ta làm cho ngươi cháo gà hột vịt muối rồi đây, thừa lúc còn nóng mau ăn !”

      “…”

      Đồng chí Tiểu Dương…Ngươi đừng như vậy nữa, ta rất áy náy…Ta khẽ trở mình, tiếp nhận chén cháo vừa ăn vừa nghĩ.

      Chỉ lát sau, Đại biến thái cùng Lục mỹ nam vào phòng.

      Lục mỹ nam đến bên giường, xoa đầu ta hỏi: “ sao chứ?”

      “Ừm, sao! Cám ơn Lục sư huynh!” Ta gật đầu cảm ơn.

      Đồng chí Tiểu Dương thấy Đại biến thái đến, vỗ vỗ vai : “Ngươi cũng đừng quá thương tâm, chỉ cần người có việc gì là tốt rồi! Hài tử sau này vẫn có thể sinh lại được!”

      Đại biến thái nghiệt cười tiếng, nhìn Lục mỹ nam đáp: “ sai, hài tử sau này có thể sinh tiếp.” Sau đó quay đầu nhìn về phía ta, với ta: “Nhị Nữu a, ngươi cứ bảo dưỡng thân thể cho tốt, lần sau tuyệt đối thể lại sinh non nha ~!” Sau đó đưa cho ta viên thuốc.

      Ta nghi hoặc tiếp nhận viên thuốc. Vừa nhìn, đây phải là chính là thuốc cứu mạng được bào chế cho ta từ cái mê cổ – cổ trùng được lấy ra đó sao? Lần trước lúc bị Đại biến thái xé áo bao thành con nhộng, nó cùng điện thoại di động đều rơi xuống giường. Thời điểm ra , ta chỉ kịp nhờ Đại biến thái lấy giúp điện thoại di động, ngờ ngay cả viên thuốc này…Đại biến thái cũng giúp ta nhặt về.

      “Vậy còn có lọ thuốc bột nữa đâu?” Ta cố gắng tìm về ‘Thượng kế’ cũng bị rơi mất lúc đó.

      Ánh mắt Đại biến thái đột nhiên long lên.

      “Á… thôi, dù sao ta cũng cần dùng nữa.” Ta cười giả lả tiếp lời. Xem ra Đại biến thái hình như biết ta dùng bình dược kia thuốc . Khiếp quá!

      “Nhị Nữu vẫn còn muốn bướng bỉnh sao ~!” Đại biến thái nghiệt cười cười.

      Sau đó nhìn qua Lục mỹ nam, cố ý lớn tiếng nhăn nhó : “Sau này, lại muốn hạ xuân dược với nhân gia sao~!” (*nhân gia: người ta, ý tự xưng mình nhưng với nghĩa hờn dỗi, lả lơi)

      Ta phun…!

      đồng chí Tiểu Dương kinh ngạc nhìn ta. “Nhị Nữu…Ta mặc dù sớm biết rằng ngươi rất hung hãn, nhưng ngờ ngươi lại táo bạo đến như vậy!”

      phải như các ngươi tưởng tượng đâu – -T_T ~

      Đại biến thái đắc ý – khiêu khích nhìn Lục mỹ nam. Lục mỹ nam cúi người, muốn vào tai ta nhưng giọng lại khiến cho mọi người trong phòng đều nghe thấy: “Tiểu sư muội, hôm đó ở giường sư huynh với ngươi rồi-, trường kỳ hữu hiệu!”

      Trong đầu ta lại toát ra cảnh tượng cùng hành động của Lục mỹ nam ngày hôm đó. Khi lại…Tim đập nhanh – mặt đỏ bừng!

      Đồng chí Tiểu Dương càng khiếp sợ nhìn ta, Đại biến thái nhướng mày nhìn Lục mỹ nam

      phải…như các người tưởng tượng đâu…

      “Nhị Nữu! Ngày mai theo ta về phủ Thừa tướng!” Đại biến thái đột nhiên ra lệnh.

      “Ta …” Ta muốn cự tuyệt lại thấy Đại biến thái như cười như nhìn ta, ánh mắt như thế có nghĩa là Đại biến thái rất tức giận.

      “Được T_T!” Hảo hán chấp nhặt thiệt thòi trước mắt!

      Lục mỹ nam xoay người nhìn Đại biến thái, Đại biến thái cũng nheo nheo mắt nhìn trả.

      “Hai ngày sau ta !” Ta sang chuyện khác, cố gắng phá vỡ cái bầu… khí quỷ dị này.

      Ba người cuối cùng đều nhìn về phía ta.

      “Chuyện Thánh Nữ giả tổng kết giải quyết tất cả-” Ta .

      Đại biến thái suy nghĩ hồi lại : “Đợi thêm hai ngày nữa, chờ ta tìm được cơ hội thích hợp đích thân đưa ngươi vào cung diện thánh, thể cho Yến Vương có thời gian chuẩn bị.”

      Ta gật đầu.

      “Nhị Nữu đến lúc đó bản thân ngươi nên cẩn thận chút.” Lục mỹ nam đưa tay sờ sờ đầu ta. Lại bị Đại biến thái trảo chụp được.

      Hai người lại lần nữa nhìn nhau tóe lửa.

      “Nhị …Nhị Nữu cần phải được nghỉ ngơi, hay là chúng ta lui xuống trước .” đồng chí Tiểu Dương thấy khí trường càng phát ra hay liền vội vàng .

      Ta liều mạng gật đầu.

      “Nhị Nữu…” đồng chí Tiểu Dương đột nhiên bi tình nhìn ta : “Hài tử tuy mất rồi cũng đừng quá đau khổ, nhất định phải nghỉ ngơi tốt a!” xong liền lôi kéo Lục mỹ nam cùng Đại biến thái rưng rưng rời khỏi.

      Đồng chí Tiểu Dương…ta có lỗi với ngươi!

      Giải độc xong, tức thể xác và tinh thần ta đều cảm thấy thư sướng, cảm giác ngủ cũng ngon giấc. ngờ tới, ngày hôm sau Đại biến thái mới sáng sớm đến đưa ta hồi phủ. Ta nghĩ nghĩ, nhất định phải đưa Tiểu Lôi và Tiểu Chu Tước theo cùng, là lúc diện thánh có thể cần đến hỗ trợ từ bọn họ. Hai là ta cần phải mình đối mặt với đống thanh y mặt sắt nữa T_T

      Vừa vào phủ Thừa tướng, chỉ thấy đống người nhất tề quỳ gối trong đại viện. Người dẫn đầu đám quỳ, chính là nữ mặt sắt hôm đó ném ta xuống sông!

      “Đây là?” ta khó hiểu nhìn về phía Đại biến thái.

      “Những…người này là hôm đó được phái tìm ngươi nhưng bất lực trở về, cho ngươi xử trí!” Đại biến thái trả lời.

      Ta cúi đầu nhìn về phía nữ mặt sắt kia, nàng ta cúi đầu nên ta nhìn được vẻ mặt thế nào.

      “À, ta biết rồi. Trước hết cứ để bọn họ quỳ ở đó .” Ta với Đại biến thái, giọng lộ ra vẻ gì.

      Đợi Đại biến thái rồi, ta mình quay trở lại đại viện. “Ngươi ở lại, những người khác có thể lui xuống.” Ta chỉ vào nữ mặt sắt cầm đầu .

    4. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 45: Nhị Nữu cứu ‘cha’ (phần 2)

      “Ngươi muốn gặp hoàng thượng?” cẩm y nam tử hỏi.

      “Đúng, ngươi ít nhảm , chỉ chú tâm dẫn đường thôi.” Ta đẩy tay cẩm y nam tử bị ta áp chế.

      “Được, vậy ngươi…buông tay trước .” cẩm y nam tử thương lượng.

      được!” Vì để ngừa vạn nhất, ta phải tóm chặt…người đàn ông kia.

      “Ngươi nếu thả, gặp được hoàng thượng.” Cẩm y nam tử nhiên dám uy hiếp ta.

      “Ngươi uy hiếp ta?” Ta cao giọng.

      “Sao ~? Phải thế nào?” Cẩm y nam tử tự nhiên giọng pha chút vui vẻ.

      Vốn vì thái độ kỳ quái của Đại biến thái khiến ta rất phiền muộn rồi, cẩm y nam tử này còn dám thêm dầu vào lửa? ! Ta lơi lỏng nắm tay, cẩm y nam tử kia còn tưởng ta buông tay…vừa trực thoát thân. Ta liền xoay người trở tay bẻ ngoặt cánh tay vắt ra sau vai, cẩm y nam tử kia bất ngờ kịp đề phòng gục ngã xuống đất ở tư thế chó bò.

      “Ngươi…!…A…” Cẩm y nam tử lật lưng quay mặt lại phẫn nộ nhìn ta. còn chưa kịp thành lời bị ta liên tiếp giậm người xuống lưng, quật bò trở lại!

      Ta cưỡi người cẩm y nam tử, tay trái kéo vạt áo của , tay phải chuẩn bị xuất ra động tác rất văn nhã, uy hiếp “Còn dông dài đừng trách lão nương hung bạo, ngươi tin hay tin! = = Hừm!”

      “Ngươi…dám! ! ! !” Giọng cẩm y nam tử run run.

      “Ngươi xem ta có dám hay ?” Ta mỉm cười ngọt ngào .

      Cẩm y nam tử há hốc mồm nhìn ta, cuối cùng ủ rũ : “Ngươi…dám…”

      “Biết được là tốt, còn mau dẫn đường!” Ta thu hồi tay.

      cần dẫn đường, hoàng thượng, tại bị ngươi cưỡi lên lưng rồi!” Cẩm y nam tử cười khổ đích xác trả lời.

      ⊙▽⊙, vận khí tốt như vậy sao? Tùy tiện quơ cái được ngay Hoàng thượng?

      “Đúng, xin lỗi, ta cố ý ngồi lên ngươi!” Ta vội vàng đứng lên, cúi đầu khom lưng .

      “Ngươi… nhớ ra trẫm?” Hoàng thượng đứng lên, vừa phủi bụi y phục người, vừa thắc mắc nhìn ta.

      Hả? “Ta phải nhớ kỹ ngươi sao?” Ta ngớ ngẩn hỏi lại.

      “Xem ra Tư Đồ sai, ngươi hoàn toàn thay đổi.” Hoàng thượng lẩm bẩm. “Nhưng bây giờ óc thẩm mỹ của ngươi cũng rất…đặc biệt!” Hoàng thượng đánh giá hồi, gian nan rút ra kết luận.

      “Đặc biệt chỗ nào, ta đây là vì cố ý muốn đánh động lòng người…” A ! ! ! ! Đúng rồi, lúc nãy ta vì muốn Tiểu Chu Tước đánh lạc hướng binh lính cởi bỏ hết nguyên bộ trang phục phụ kiện hoa hoa lệ lệ, bây giờ chỉ còn chừa lại cái đầu cắm đầy kim trâm hoa lệ, còn lại mặc người chỉ là áo khoác trắng toát, thoạt nhìn rất giống với hồn dã quỷ = =!

      “Ngươi biết ta là ai?” Ta đột nhiên trở về đúng chỗ hoàng thượng lúc nãy.

      Hoàng thượng gật đầu. Mở miệng : “Ngươi là Thần Vũ, nhưng tại cần phải gọi là nhị Nữu.”

      “Vậy Đại biến thái với ngươi, ta mới là Thánh Nữ sao?” Ta thắc mắc.

      “Ngươi bây giờ còn dám gọi Tư Đồ là Đại biến thái?” Hoàng thượng hăng hái nhìn ta. Suy nghĩ hồi, sau đó : “Nhưng mà ta cũng biết trước ngươi mới là Thánh Nữ.”

      “Vậy sao ngươi còn muốn xử trảm làm chi!” Ta cảm thấy khó hiểu.

      phải ta muốn xử trảm .” Hoàng thượng dừng lại chút sau đó cười thần bí: “Là Tư Đồ, tự cầu như vậy-.”

      “Chính cầu-?” Ta khó có thể tin được, Đại biến thái, ta biết ngươi rất biến thái, nhưng biến thái đến mức thích tự sát đấy chứ.

      “Vậy sao còn dùng hình với ? Cũng là chính cầu sao-? Đại biến thái ràng chỉ có chìa khóa trong tay ngươi mới phá mở được xiếng xích mà.”

      “Dùng hình?” Hoàng thượng hỏi.

      “Đúng, lúc ta mới thấy , bị đánh đến máu xương lẫn lộn rồi! ! ! !” Nhớ đến bộ dáng Đại biến thái lúc nãy, lòng ta lại dâng lên nỗi khó chịu rất khó hiểu.

      Hoàng thượng nhướng mày suy nghĩ hồi, sau đó….Cười.

      “Ngươi bây giờ nhìn lại xem sao. Ta cam đoan, khẳng định giống với lúc nãy!” Hoàng thượng .

      “Ngươi…là có ý gì, ngươi muốn Đại biến thái căn bản là lừa gạt ta? !” Ta kinh ngạc hỏi.

      “Nếu ngươi cho rằng muốn ta đặc biệt hạ lệnh xử trảm để làm gì?” Hoàng thượng quỷ dị cười đáp.

      “Các ngươi thông đồng với nhau, đều vì gạt ta là làm chuyện nhàm chán như vậy?” Ta thể tin nổi.

      “Nhàm chán? Ha ha, ta lại cảm thấy rất thú vị.” Hoàng thượng đáp trả.

      “Vậy tại sao ngươi lại cho ta biết?” suy nghĩ của ta bắt đầu hỗn loạn.

      “Bởi vì ta phát , làm như vậy hình như lại càng thú vị.” Hoàng thượng khoái chí trả lời.

      “…”

      Ta hết nổi, quay đầu trở về.

      “Ai! Phải hướng bên này mới đúng!” Hoàng thượng nhắc nhở.

      Sau đó chờ ta xoay người, cũng theo cùng nhau quay lại chỗ giam giữ Đại biến thái.

      “Ngươi theo làm gì!” Ta quay đầu nhìn Hoàng thượng.

      “Xem kịch vui ~!” Hoàng thượng mỉm cười.

      Mắt ta trợn trắng nhìn trời, Ông Trời ơi, đây đều là những loại người gì vậy…

      Có hoàng thượng dẫn đường, ta mới biết nãy giờ ta chạy loạn rồi, chạy vòng vòng kỳ đánh rất nhiều vòng tròn = =! Chưa tới năm phút sau, chúng ta tới cửa sân trước căn phòng giam giữ Đại biến thái. Mấy tên lính vừa rồi bị Tiểu Chu Tước đánh ngất dưới đất nay đều biến đâu mất.

      Ta khẽ khàng tới trước cửa gian phòng, còn nghi hoặc quay lại liếc mắt nhìn hoàng thượng. Hoàng thượng mỉm cười, kích lệ ta đẩy cửa mà vào.

      Ta hít hơi, đẩy cửa vào!

      “Đại biến thái!” Ta trước tiên nhìn lên cái giá lúc trước cột Đại biến thái. Người mất!

      Ta lại quay đầu nhìn qua bên cạnh liền thấy Đại biến thái thoải mái nằm cái tháp mềm, bên trái có tiểu thị vệ cầm chùm nho dâng lên, bên phải có tiểu thị vệ dâng quả chuối tiêu = =!

      Đại biến thái thấy ta, mặt ánh mắt đích xác đầu tiên là từ trầm chuyển sang vui mừng, lại chuyển sang kinh ngạc, sau đó…Đột nhiên lộ ra vẻ mặt sợ hãi lẫn kinh hoảng, vừa ôm bên vai gọi ta: “Nhị Nữu…Mau tới cứu ta a, bọn họ muốn hành hạ ta…” Tiểu thị vệ ở hai bên vốn cầm chùm nho và quả chuối tiêu đột nhiên phục hồi tinh thần, vội vã đánh rớt mâm trái cây, làm ra bộ dáng hung thần ác sát, nhưng hai tay túm y phục Đại biến thái lại run lẩy bẩy.

      = =!

      “Để bọn họ dùng chuối tiêu và chùm nho đánh ngươi . Nhục ngươi sao!” Ta chán nản, xoay người bỏ .

      Hoàng thượng ở bên cạnh bỗng phù tiếng, bật cười.

      Ta trợn mắt lườm hoàng thượng cái, tiếp tục bỏ .

      Mới vừa tới cửa sân, đột nhiên bị Đại biến thái đuổi theo, từ phía sau ôm quàng lấy cổ.

      “Nhị Nữu lại trở về cứu ta, ta rất vui.” Đại biến thái giọng bên tai ta.

      “Ngươi chính là kẻ biến thái!” Ta phẫn nộ mắng.

      “Đúng!” Đại biến thái thừa nhận.

      “Ngươi là tên đại lừa gạt!” Ta tiếp tục mắng.

      sai!” Đại biến thái vui vẻ trả lời.

      “Ngươi…!”

      “Ta phải là phụ thân thân sinh ra ngươi.” Đại biến thái xoay người ta lại, nghiêm túc nhìn ta .

      “Cái này…ta lừa ngươi.”

      “Ý ngươi là, ngươi là…nghĩa phụ…”

      “Chuyện đó… còn quan trọng.” Đại biến thái ngắt lời ta.

      “Vậy ngươi phải bị xử chém?” Ta cảm thán hỏi.

      “Vậy chưa chắc.” biết hoàng thượng đến gần từ lúc nào, đột nhiên chen ngang.

      “Tại sao? ! Ngươi biết ràng kia…là Thánh Nữ giả mà-!” ta thể hiểu nổi.

      “Thánh chỉ có thể tùy tiện dùng loạn hay sao? Muốn Tư Đồ bị xử trảm, trừ phi ngươi có thể chứng minh cho tất cả mọi người xem Thánh Nữ tại là giả.” Hoàng thượng nhàn nhã .

      = =! Lão ngài cũng biết thánh chỉ thể dùng loạn nữa a.

      “Ngươi phải biết ta mới chính là Thánh Nữ sao? Tuyên cáo chút phải là được rồi sao?” Ta hiểu nổi.

      “Ta lấy cái gì chứng minh ngươi mới là Thánh Nữ? Thánh Nữ bên Yến Vương chính là có lệnh bài Thánh Nữ làm tin nha ~!” Hoàng thượng làm vẻ đương nhiên trả lời.

      “Ý ngươi là, muốn ta tự mình vạch trần Thánh Nữ giả mạo kia? !” Ta nắm tay cắn răng.

      Hoàng thượng nhướng mày nhìn ta.

      “Ta biết rồi!” Ta thả nắm tay. chính là vì ‘thú vị’ ! ! ! ! ! !

      “Ngươi… về trước chuẩn bị chút, ngày mai theo Tư Đồ cùng vào triều.” Hoàng thượng với ta.

      Sau đó quay đầu thét lớn: “Người đâu.” Hai tiểu thị vệ vừa rồi mới ở trong phòng diễn trò với Đại biến thái vội vàng chạy ra.

      “Nhớ kỹ, phái người giúp nàng thu dọn, ngày mai ta tuyệt đối muốn nhìn nàng với … cái bộ dạng này nữa!” Hoàng thượng nhìn ta vẻ khinh bỉ.

      Ta như vậy chết ai sao? Đó là do ngươi biết thưởng thức thôi! Ta trừng nhìn lại.

      “Nhị Nữu, tính mạng của ta giao hết trong tay ngươi ~!” Đại biến thái với ta.

      ….Ta lại – trong tay ngươi.

      Chỉ lát sau có người tới dẫn đường cho ta. Nhức đầu , hình như ta quên cái gì đó rồi?

      trung ở nơi nào đó trong hoàng cung…

      Tiểu Lôi: “Tiểu Chu Tước, chúng ta bay mệt quá rồi.”

      Tiểu Chu Tước: “Ừm, ta bay nhanh chút…bỏ rớt mấy cái đuôi này rồi chúng ta tìm Nhị Nữu.”

      Vì vậy, sáng sớm hôm sau, theo hoàng thượng cùng Đại biến thái lên lâm triều-, trừ ta ra còn có Tiểu Lôi cùng Tiểu Chu Tước…

      “Vị này là?” Hoàng thượng đương nhiên cũng kỳ quái nhìn Tiểu Lôi, người này ở đâu ra-.

      “Đây là sư đệ của ta, cũng là đệ tử của Quốc sư – tên Tiểu Lôi.”

      “Các ngươi cứ đợi ở đây. Lát nữa nghe truyền đến bắt đầu.”

      Ta gật đầu.

      Đại khái chừng qua nửa canh giờ, cuối cùng cũng có người đến gọi chúng ta vào. Ta hất đầu, ưỡn ngực. Kéo Tiểu Lôi, theo người dẫn đường vào đại điện.

      “Nhị Nữu!”

      “Thần Vũ!”

      Hai tiếng kinh hô đồng thời vang lên.

      Ta theo tiếng gọi nhìn lại, người hoàn toàn bị ta cho vào quên lãng – ‘vị hôn phu’ Tiếu Tụ Hoa, người còn lại chính là…Cẩu nhi ca! ! ! !

      Khóe mắt ta co giật mấy cái.

      Tiếu Tụ Hoa trước sau như – hai mắt phóng quang sáng rỡ, còn Cẩu nhi ca lại lộ ra thần sắc có vẻ hơi lo lắng.

      “Ngươi chính là người mà Tư Đồ thừa tướng đích thực là Thánh Nữ ?” Hoàng thượng ngồi cao làm bộ làm tịch hỏi.

      Ta phục hồi tinh thần, vội vàng trả lời: “Vâng!”

      Mọi người trong triều đồng nhất như hít phải luồng khí lạnh.

      “Yến Vương?” Hoàng thượng nhìn qua Yến Vương.

      Lão hồ ly Yến Vương trấn định, làm vẻ tự nhiên – đứng lên: “Nếu như thế, chúng ta cứ để cho hai người cùng nhận là Thánh Nữ này hai mặt lời cho , đến lúc đó ai ai giả mới có thể kết luận.”

      “Hoàng thúc có lý.” Hoàng thượng gật đầu.

      “Tuyên, Linh Sơn Thánh Nữ.”

      Ước chừng khoảng khắc sau, người hầu dẫn theo người con lên đại điện. Nàng kia mặc trang phục đều rất giống ta, chỉ là đầu còn mang tầng khăn che mặt.

      “Nếu là ra đây đối chất, sao lấy mặt ra diện kiến mọi người?” Ta cố ý kích đến. Ta chỉ là muốn nhìn xem người này đến tột cùng có phải là Tranh Nhiên hay ?

      Nàng kia hơi hơi cúi người, sau đó đưa tay tháo xuống khăn che mặt. Tức , triều đình, mọi người đồng loạt như hít phải luồng khí.

      “Nhị…Nhị Nữu?”

      “Thần…Thần Vũ?”

      Tiếu Tụ Hoa và Cẩu nhi ca lại song song kêu lên sợ hãi.

      trước mắt… có gương mặt giống ta như đúc!

    5. Đại Đại

      Đại Đại Active Member

      Bài viết:
      592
      Được thích:
      98
      Chương 46: Đối chất trước điện.
      Dịch dung? Đây là điều đầu tiên mà ta nghĩ đến-.

      Cho nên, ta đến trước mặt nữ tử này, sau đó…dùng sức túm véo lấy mặt nàng = =

      Nhưng bất luận ta lôi kéo thế nào cũng phát được chút sơ hở. Thuật dịch dung này là thế nào? Sao lại cao minh như vậy?

      “Tỷ tỷ.” Tiểu Lôi kéo chéo áo ta gọi .

      “Vị…tỷ tỷ này mùi vị người cũng rất giống ngươi!” Tiểu Lôi chỉ vào nữ tử này với ta.

      phải thuật dịch dung, dịch dung thể phục chế ra mùi vị cơ thể giống như vậy được!

      “Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Nàng kia nhìn tay ta vẫn còn đặt mặt nàng, lạnh lùng .

      Ta nhổ vào! Ngay cả thanh giọng cũng giống ta như đúc! Tài nghệ của kẻ giả mạo này cũng cao! Ta vội vàng thu hồi tay. Trong triều đột nhiên hỗn loạn.

      “Ngươi cảm thấy ai mới là ?” Đại thần Giáp len lén hỏi đại thần Ất.

      “Người Yến Vương đưa về, ngươi nhìn xem, rất có khí chất! Mặt giống nhau , nhưng người đứng ở đó liền như là tiên nữ, còn người kia…” Đại thần Ất lắc đầu.

      = =! Các ngươi, thanh quá lớn, ta nghe được!

      “Các ngươi có ý kiến gì? lớn cho trẫm nghe chút?” Hoàng thượng nhìn hai chúng ta thoáng rồi đột nhiên mở miệng, cả triều đình bỗng nhiên chìm trong tĩnh lặng.

      “Hồi bẩm hoàng thượng, là tự nhiên nhất định . Cho dù có người cố ý hóa trang giống ta như đúc cũng dùng được-. Có vài thứ, là thể nhái giả-.” Tên giả mạo kia nhàng hành lễ, chậm rãi , hoa tay múa chân có phong thái mùi vị bất dung xâm phạm.

      “…” Vị nương này, là cướp lời thoại của ta.

      Hoàng thượng thản nhiên mỉm cười gật đầu, sau đó lộ vẻ khinh bỉ nhìn về phía ta. Ý tứ kia là: Ngươi nhìn người ta xem!

      Các đại thần thấy phản ứng của hoàng thượng, trong ánh mắt nhao nhao lộ ra càng thêm tin chắc tên giả mạo kia mới là Linh Sơn Thánh Nữ.

      Ta nộ, biết rất ràng ai mới là , còn cố ý gây sức ép, ta cũng thèm so đo, vậy mà ngươi bây giờ còn ngang nhiên lừa dối mọi người!

      Cho nên, lão nương ta thuận! Ta lời, còn trơ mắt nhìn lại Hoàng thượng vẻ khiêu khích. Ngươi muốn nhàng như vậy ngồi xem diễn tuồng sao? có cửa đó đâu.

      “Như vậy, ngươi lại có gì để đối đáp?” Hoàng thượng thấy ta hồi lâu vẫn chưa lên tiếng, thể làm gì khác hơn là đặt câu hỏi với ta, muốn đánh vỡ cục diện bế tắc.

      có gì để .” Dứt khoát lưu loát.

      “Khụ khụ! Ngươi làm sao chứng minh bản thân mới là Thánh Nữ-.” Hoàng thượng có chút úy hiếp – nhắc nhở ta.

      “Sao ~! Đúng, ta nhớ ra rồi, cám ơn ngài nhắc nhở. Ta vẫn là, có gì để .” Ta buông tay nhún vai.

      Trong triều lập tức nháo loạn cả lên. Mọi người nhao nhao nhìn về phía Đại biến thái. Dù sao, ta có thể…chứng minh được bản thân có phải là Thánh Nữ hay , còn có liên quan đến sống chết của .

      Đại biến thái nhìn ta, ánh mắt lại rất vui vẻ…Đúng là biến thái = =

      “Vậy ngươi làm sao mới chứng minh bản thân mới là Thánh Nữ!” Hoàng thượng bắt đầu đề cao điệu.

      “Nàng kia làm sao chứng minh?” Ta vô tội nhìn qua kẻ giả mạo Thánh Nữ.

      “Ta có lệnh bài Thánh Nữ.” Nàng kia mỉm cười trả lời, vẫn duy trì phong độ rất tốt.

      “Sao, có lệnh bài Thánh Nữ nhất định là Thánh Nữ?” Ta hỏi ngược lại.

      “Ít nhất ngươi có.” Kẻ giả mạo Thánh nữ vẫn mỉm cười trả lời, khoa tay múa chân rất có phong phạm Thánh Nữ.

      Ta thể thừa nhận, này so với ta còn có thể là Thánh Nữ thiên phú!

      “Vậy mời cho ta biết, lệnh bài Thánh Nữ là dùng như thế nào-.” Ta đưa mắt nhìn hoàng thượng, chút hoang mang . Mặc kệ ngươi giả ta hóa trang có chuyên nghiệp đến đâu, cách dùng dtdd này cổ nhân có khả năng biết được. Cho nên từ đầu đến cuối, ta cũng hề bối rối.

      “Thánh Nữ lệnh bài dùng để hiệu triệu chúng đệ tử Linh Sơn, là người trong thiên hạ đều biết. Kẻ giả mạo Thánh Nữ mang theo chút tức giận , càng làm như ta cố tình gây .

      “Sao, vậy ta chính là kẻ trong thiên hạ biết cách dùng. Thánh Nữ đại nhân.” Ta buồn cười – nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, giả, ngươi cứ tiếp tục giả .

      có cách dùng khác!” Kẻ giả mạo Thánh Nữ kiên định trả lời.

      “Phải, tại hạ bất tài, tựa hồ lại biết lệnh bài Thánh Nữ đích còn cách dùng khác nữa ~!” Ta nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, bắt được vẻ mặt nàng có chút biến hóa rất .

      như thế ngươi biết cách dùng chân chính của lệnh bài Thánh Nữ.” Hoàng thượng hỏi ta.

      “Ít nhất cũng biết nhiều hơn nàng ta.” Ta chỉ về phái kẻ giả mạo Thánh Nữ.

      “Vậy mời ngươi biểu thị cho mọi người xem chút.” Hoàng thượng hình như hai mắt phát quang.

      “…Trước cứ đưa lệnh bài cho ta.” Trong giọng điệu hề lay động. Ta đột nhiên có chút hiểu biết, tại sao hoàng thượng tự mình tố giác kẻ giả mạo Thánh Nữ. Thế nào? Muốn biết lệnh bài Thánh Nữ đích thực dùng để làm gì sao?

      loại cảm giác rất mãnh liệt – bị lợi dụng và bị biếm thành kẻ ngốc ùa đến nảy nở trong lòng. Ngươi, Hoàng thượng cái mông, đừng tưởng rằng thế giới này người khác đều là ngu dốt!

      “Mời…giao ra lệnh bài.” Hoàng thượng với kẻ giả mạo Thánh Nữ.

      Ta vốn cho là cái kẻ…giả mạo Thánh Nữ kia chần chừ, khiến ta bất ngờ chính là, nàng thản nhiên dứt khoát nộp lên. Lúc Dtdd được đặt vào khay dâng lên đưa cho hoàng thượng xem xong, lại đưa tới trong tay ta rồi ta mới hiểu, cái…tên giả mạo Thánh Nữ này vì sao lại nộp lên dứt khoát như thế.

      Cái…’lệnh bài’ này căn bản là hàng giả -! Bề ngoài thoạt nhìn vô cùng giống với dtdd năng lượng mặt trời kia – chính là ‘lệnh bài’, kỳ chỉ là khối ngọc thạch màu đen được người ta khắc nhái cho giống!

      Xem ra các các người chuẩn bị chu đáo để giả đến cùng. Ta liếc mắt nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, nàng cao ngạo nhìn ta, khóe miệng mang theo tia trào phúng, hình như muốn : Ta xem ngươi dùng như thế nào.

      “Mời biểu thị.” Hoàng thượng đưa tay ý mời.

      Ta muốn mượn tay người thu hoạch trọn gói, thẳng lưng ưỡn ngực, gằn từng tiếng đáp trả hoàng thượng: “Thất lễ, ta thể.”

      mặt hoàng thượng trong nháy mắt lên kinh ngạc, Đại biến thái vẫn như trước mỉm cười nhìn ta, Yến Vương và kẻ giả mạo Thánh Nữ dương dương tự đắc nhìn ta. Mà ta lời vừa ra khỏi miệng, toàn triều đều nhao nhao hỗn loạn.

      “Nhị Nữu!” Cẩu nhi ca khi lại sốt ruột nhìn ta. Ánh mắt Tiếu Tụ Hoa ngừng đảo qua đảo lại giữa ta và kẻ giả mạo Thánh Nữ, hình như muốn xác định ai mới là ‘vị hôn phu’ Thần Vũ của .

      “Hoàng thượng, ai mới là Thánh Nữ chân chính rất minh xác. này, ràng nhất định là đến làm loạn-.” Yến Vương thở dài bẩm báo. Trong triều hỗn loạn vừa nghe thấy Yến Vương bẩm báo lại trở nên an tĩnh.

      “Hoàng thượng, tại tất cả mọi người xem rất , này ràng nhất định là Tư Đồ thừa tướng cố ý tìm người đến thay bản thân chịu tội-. Vi thần cho rằng, cần phải đem này và Tư Đồ Dực cùng nhau xử chém đầu!” lập tức có đại thần bước ra theo đuôi phụ họa.

      “Vi thần cũng cho rằng như vậy.” Lại có đại thần bước ra quỳ xuống thỉnh cầu.

      Vì vậy, trong chốc lát, đại thần thỉnh cầu hạ lệnh xử tử ta càng lúc càng nhiều.

      “Hoàng… hoàng thượng. Vi thần cho rằng, này…dám ngang nhiên mạo nhận Thánh Nữ chắn chắn là có tình, nên lập tức tử hình. Phải làm…trước hãy giam giữ lại điều tra ràng chân tướng rồi mới quyết định.” luận điệu bất đồng xông ra, lại là Cẩu nhi ca.

      “Ngươi còn có gì để !” Hoàng thượng hơi tức giận nhìn ta, hình như trách ta chịu trách nhiệm – làm rối tung cả.

      Ngươi giận? ! Ta còn tức hơn nè!

      Ta buồn cười – nhìn toàn cục trước mắt, rất tốt, hiệu quả tệ.

      Sau đó, vẻ mặt thản nhiên dễ dàng tản mạn biến mất, ánh mắt thoáng rùng động, lạnh lùng quét mắt lượt qua các quần thần quỳ mặt đất, qua đến Yến Vương, sau đó đối diện với Hoàng thượng.

      Toàn triều tự nhiên liền an tĩnh đến quỷ dị. Ta lại đưa mắt nhìn kẻ giả mạo Thánh Nữ, lạnh lùng mở miệng.

      “Các ngươi cho rằng Linh Sơn là cái gì? Cách dùng chân chính của lệnh bài Linh Sơn Thánh Nữ là bí mật tối cao của Linh mẫn sơn, chỉ có Thánh Nữ mới có thể biết, sao có thể biểu thị trước mặt các ngươi? ! Các ngươi, ai, cũng có tư cách biết lệnh bài này đích thực dùng như thế nào!” Giọng ta lớn nhưng vô cùng ràng.

      Chúng quần thần sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

      “Tiểu Chu Tước.” Ta dùng thanh thở mà người ngoài thể nghe với Tiểu Chu Tước lúc này hóa thân thành con chim cùng trà trộn vào, đậu vai Tiểu Lôi.

      Tiểu Chu Tước lập tức hội ý, bay ra khỏi đại điện.

      Ta cười thầm, xuất ra dtdd giả chỉ thẳng ra nền trời, thay đổi loại ngữ điệu thần thánh chậm rãi niệm: “Ta nhân danh Thánh Nữ Linh Sơn đời thứ hai, triệu hoán Linh Sơn thánh thú, Chu Tước!”

      Vừa dứt lời, chỉ nghe thấy ngoài đại điện tiếng kêu dài. Ta ra đại điện, mọi người cũng lần lượt theo ra nhìn xem đến cùng. bầu trời bên ngoài đại điện, Tiểu Chu Tước nguyên hình, chậm rãi hướng đến trước điện bay tới. Đây là lần thứ hai ta thấy Tiểu Chu Tước nguyên hình, vốn thân thể to lớn tản ra thứ ánh sáng thần thánh, lần này lại dưới ánh mặt trời chiếu rọi, diện càng thêm thần thánh.

      Tiểu Chu Tước cũng vội vã bay xuống, mà tao nhã…ở giữa tầng bay lượn vài vòng, thỉnh thoảng còn kêu vang vài tiếng, sau đó mới từ từ đáp xuống khoảng sân rộng trước đại điện. Ngửa đầu, cao ngạo nhìn mọi người liên can trước mắt, ánh mắt lãnh khốc mê ly, vô tình – thầm tuyên bố người và thần khác biệt. Rất nhiều đại thần chịu nổi cảnh tượng rung động trước mắt, bất giác bắt đầu quỳ lạy.

      Tiểu Chu Tước … đây là … diễn kỹ nhất lưu! Trong lòng ta thầm than.

      Ta chậm rãi đến chỗ Tiểu Chu Tước. Tiểu Chu Tước thấy ta tới gần, dùng đầu nhàng cọ cọ vào gáy ta, tỏ vẻ thân thiết. Ta khẽ vuốt đầu Tiểu Chu Tước, sau đó nhảy lên lưng nàng. Tiểu Chu Tước giương cánh bay lên, vì vậy, ta ở lưng Tiểu Chu Tước lăng quan sát những người bên dưới (*lăng : ở trung cao vời vợi)

      “Mới vừa rồi, là ai đều muốn xử tử ta? Ửm?” Ta khẽ cười – hỏi.

      Đại thần liên can nhao nhao quỳ xuống. trán tràn đầy mồ hôi lạnh, dám hé môi. Mà Cẩu nhi ca lại càng há to miệng nhất, trợn mắt há hốc mồm nhìn ta. Yến Vương nhìn dtdd giả trong tay ta tràn đầy nghi hoặc. Đại biến thái bắn đến ta tia mị nhãn, sau đó nhẽ nhàng vỗ tay tán thưởng. Trúng tên – toàn thân ta đều nổi da gà.

      Ta quay lại nhìn chúng nhân vẫn ngừng quỳ lạy, cười lạnh, lại nhìn về phía kẻ giả mạo Thánh Nữ. “Sao ~ Được rồi, Linh Sơn Thánh thú còn có Bạch Hổ, Thanh Long và Huyền Vũ, tùy ý ngươi ~! Chỉ cần ngươi có thể triệu hoán ra thánh, ta thoái vị cho ngươi.”

      Mọi người lại nhìn về phía kẻ giả mạo Thánh Nữ, người đàn bà kia cắn môi, dùng loại ánh mắt phẫn hận nhìn ta. Yến Vương đột nhiên đứng ra : “Hoàng Thượng, vi thần đáng chết, thể phân tích ra được nữ tử này là Thánh Nữ giả mạo. Vi thần khẩn cầu hoàng thượng trị tội.” Vừa vừa tới chỗ kẻ giả mạo Thánh Nữ, làm bộ muốn bắt.

      đợi Yến Vương chạm vào người kẻ giả mạo Thánh Nữ, đội thị vệ thoát ra bao vây lấy kẻ giả mạo Thánh Nữ, chưa cho Yến Vương có cơ hội giết người diệt khẩu.

      này cùng Thánh Nữ tướng mạo giống nhau như vậy, nếu phải Thánh Nữ triệu hồi được Linh thú, chúng ta ai có thể phân tích ra, chuyện này thể trách hoàng thúc.” Hoàng thượng nhìn Yến Vương trả lời.

      “Hoàng thúc cứ việc yên tâm, ta thẩm tra này tốt, đến lúc đó, đem tình chân tướng làm cho ràng, nhất định khiến hoàng thúc thất vọng.”

      Yến Vương thầm cắn răng, đành phải đáp ứng.

      “Nữ nhân này, giao cho ta xử lý.” Ta Tiểu Chu Tước từ trung bay xuống, quay qua với Hoàng thượng. này có quá nhiều điều bí , nàng cùng Tranh Nhiên có quan hệ gì? Vì sao có thể giống ta như thế? Còn nữa, dtdd chân chính cuối cùng ở nơi nào, ta đều muốn biết ràng.

      Ánh mắt hoàng thượng rất sâu trầm nhìn ta lúc rồi gật đầu đồng ý.

      Ta bắt kẻ giả mạo Thánh Nữ mang về nhốt trong phủ Đại biến thái, nghiên cứu lâu cũng phát người trước mặt có dấu vết nào của thuật dịch dung. Ta quay đầu xin nhờ Đại biến thái giúp đỡ, Đại biến thái quan sát lâu xong, tà mị cho ta ánh mắt ‘ta cũng biết’.

      “Ngươi rốt cuộc là ai? Với Tranh Nhiên có quan hệ gì?” ta hỏi.

      “Tranh Nhiên? biết.” kẻ giả mạo Thánh Nữ kia trả lời.

      biết?” Đại biến thái đột nhiên nghiệt lên tiếng. “Vậy ngọc bội bên hông ngươi là sao?”

      Nhìn theo ánh mắt của Đại biến thái, đúng vậy, bên hông kẻ giả mạo Thánh Nữ kia khối ngọc bội. Ta giật mình – nhìn khối ngọc bội. Ta giật mình phải vì ta nhận được chữ khắc mặt ngọc bội, mà là hình thức ngọc bội kia cùng với ngọc bội ta nhặt được của nữ mặt sắt đều giống nhau như đúc. Kẻ giả mạo Thánh Nữ bắt đầu khẩn trương, biết thế nào lại bị Đại biến thái điểm huyệt thể cử động.

      mặt trước của ngọc bội vẫn khắc chữ mà ta nhận ra kia, mặt còn lại là chữ ‘Nhiên’.

      Ta mang ngội bọc đưa cho Tiểu Lôi xem.

      “Đây là chữ ‘Tranh’” Tiểu Lôi chỉ vào chữ mặt trước, .

      Tranh … Nhiên, Tranh… Vũ? !

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :