1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Cuồng Nữ Bắt Phu: Cưỡng Bức Lãnh Thái Tử - Hàn Hi Nhi

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 90: Ta cưới vợ bé
      Editor: Tiểu Song

      Cõi đời này Chân Thần cũng nhiều, nếu thiên binh thiên tướng cũng có, vì vậy Viên Chiêu Quân cùng Minh vương Thần giới là có cản trở .

      Đối với hôn lễ Ma thần càng thêm đơn giản, chỉ cần những vị thần đến trước cửa Ma vương, tất cả có thể tiến hành.

      Vũ Văn Dục muốn thành thân với Ma Thần, vì vậy suy nghĩ biện pháp trì hoãn thời gian.

      , "Chúng ta là thần, so với người phàm việc thành thân này phải long trọng hơn mới đúng."

      Ma Thần nghi ngờ gì, cười đồng ý, "Được, chúng ta theo lễ nghi thành thân của Hoàng đế." Ma Thần cảm thấy rất vui, thứ nàng muốn có được cuối cùng thuộc về nàng, coi như Viên Chiêu Quân đúng, nàng thể lấy được lòng của Vũ Văn Dục, nhưng nàng chiếm được , vậy là đủ rồi.

      Thần và người lại có khác nhau, chuẩn bị đồ cũng đặc biệt nhanh, ở thời điểm Viên Chiêu Quân cùng Minh vương ngăn cản bọn họ thành thân, hôn lễ hai người bắt đầu.

      Nhưng ngay khi Phu Thê giao bái, Viên Chiêu Quân và Minh vương còn chưa chạy tới.

      Vũ Văn Dục muốn cùng Ma Thần trở thành vợ chồng, vì vậy bái đường , lạnh lùng nhìn Ma Thần : "Ta cùng ngươi thành thân." Dứt lời, bắt đầu sử xuất pháp thuật công kích đối phương.

      Các tiểu thần tiểu ma tham dự hôn lễ sợ hết hồn, tất cả các vị, thần dĩ nhiên bên phe Vũ Văn Dục, ma dĩ nhiên theo Ma Thần. Hai bên giằng co, ai nhường ai.

      Thần cùng ma đại chiến, xung quanh đều là tiếng nổ mạnh, tiếng đánh nhau.

      Viên Chiêu Quân cùng Minh vương trợn tròn mắt, bọn họ đến chậm. Edit tại dien~dan~le~quy~don

      Viên Chiêu Quân phi thân đến bên cạnh Vũ Văn dDc, mặt lạnh nhìn Ma Thần, lại mở miệng hỏi Vũ Văn Dục, "Dục, làm sao lại đánh nhau?"

      Vũ Văn Dục chú tâm đánh nhau với Ma Thần, nghe được thanh của Viên Chiêu Quân, : " Vũ Văn Dục ta chỉ có phu nhân Viên Chiêu Quân, ta cưới vợ bé."

      Nghe được lời này Viên Chiêu Quân cực kỳ hưng phấn, mà Ma Thần lại cực kỳ tức giận. Nàng làm thiếp của cũng có tư cách sao? Lần lần hai cự tuyệt nàng, tổn thương nàng. Nàng tuyệt đối xuống tay lưu tình, nàng lần này muốn linh thần chết, cõi đời này nếu có linh thần, Vũ Văn Dục dám cưới nàng .

      Ma Thần nghĩ vaajy, liền phát uy, mỗi lần công kích cũng ngoan tuyệt sắc bén.

      Viên Chiêu Quân thấy thế vội vàng giúp tay, ra tay kêu lên: "Tiểu Minh, ngươi lo lắng làm cái gì, còn mau tới giúp tay."

      Minh vương ha ha cười, "Được, ta tới đây."

      Minh vương gia nhập, công lực ma thần tuyệt đối phải Ma Thần có thể ngăn cản, mấy trăm hiệp xuống, Ma Thần bị thương, nhưng phong ấn Ma Thần cũng phải đơn giản như vậy, bọn họ muốn hao phí công lực đại lượng, có thể ba người bọn họ cũng bị thương. Hơn nữa phong ấn này cũng thể vĩnh viễn phong ấn, ngày nào đó, Ma Thần giống như lần này mở ra phong ấn lần nữa.

      Bọn họ tạm thời khống chế được Ma Thần. Viên Chiêu Quân lại : "Đừng phong ấn nàng, như vậy cũng thể vĩnh viễn giải quyết vấn đề, nếu ngàn năm sau nàng lại ra ngoài làm điều ác phải làm sao? Khi đó phải phiền toái hơn sao"

      Vũ Văn Dục cùng Minh vương đều nhìn Viên Chiêu Quân, "Ngươi có biện pháp gì tốt?"

      " có, Tiểu Minh có biện pháp ?" Viên Chiêu Quân hỏi.

      "Có thể có biện pháp, ta nghĩ là cho nàng ta đầu thai, nhưng cũng thể giải quyết vấn đề, nàng vĩnh viễn đầu thai chuyển thế ." Minh vương cau mày .

      Viên Chiêu Quân liền nghĩ đến việc linh hồn uống canh của Mạnh Bà nhớ chuyện của kiếp trước, vì vậy : "Nếu Ma Thần uống canh Mạnh Bà sao?"

      "Dĩ nhiên cũng nhớ trước chuyện xảy ra." Minh vương suy nghĩ chút : "Nhưng khi tòng nhân giới trở lại, nàng khôi phục trí nhớ, đến lúc đó thiên hạ cũng đại loạn." Đối với Ma Thần, Minh vương luôn luôn coi trọng, nữ nhân này lòng dạ hẹp hòi, làm việc kích động dễ giận, chỉ cần tâm ý hợp nàng, khiến nàng sai Tiểu Ma đến nhân gian làm ác, làm hại người đáng chết, khiến cho Minh giới của cũng rối loạn.

      Viên Chiêu Quân liền nghĩ đến Minh vương đem linh hồn mình chia làm hai nửa đầu thai ở hai thời, vì vậy hỏi: "Nếu như đem linh hồn của nàng chia làm mấy phần, sau đó đầu thai đồng thời?" Coi như nàng trở lại Minh giới cũng chỉ có nửa thực lực, như vậy bọn họ phải là có thể khống chế sao? dien.dan.le.quy.don

      "Phương pháp này có thể được." Minh vương suy nghĩ chút , "Cứ làm như vậy."

      Chỉ thấy xong, trong miệng phun phun đọc lúc lâu, trong tay liền xuất vật thủy tinh màu xanh dương, tiếp theo liền thấy linh hồn Ma thần ràng chia làm hai nửa. Tiếp bọn họ cho Ma Thần uống canh Mạnh Bà, cứ như vậy, Ma Thần thành hai linh hồn, hơn nữa bị Minh vương mang Minh giới, sau đó đầu thai chuyển thế.

      Lại nửa linh hồn Ma thần chuyển thế tại cổ đại Đường triều trung quốc, trở thành nữ hoàng duy nhất

      nửa linh hồn kia bị Minh vương lấy thời mọi người biết, tại thời vương triều Long Lâm trở thành đại tiểu thư nhà bình thường.

      Chuyện Ma thần được giải quyết, nhưng Ma giới vẫn tồn tại như cũ, Ma vương nhất định thay Ma Thần báo thù, cũng tìm các cứu Ma Thần. Nhưng tại Thần giới thực lực cường đại, Ma vương cũng dùng trứng gà đụng tảng đá, vì vậy bọn họ chỉ đành phải lặng lẽ ở nhân gian làm điều ác.

      Những tiểu ma kia tự nhiên cùng Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, hơn nữa dùng hết tất cả phương pháp. Vì vậy Tiêu Dao, Vũ Văn Nhân trở thành đối tượng bọn chúng lợi dụng.

      Xong mọi chuyện, Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục lúc này mới nhìn về phía Minh vương, hai người nở nụ cười tà ác, "Tiểu Minh, ngươi giải thích em hai ngàn năm trước tại sao cũng giúp ta?" Viên Chiêu Quân tính sổ .

      "Ha ha! Linh Nhi, ngươi cũng thể qua sông rút cầu, dù sao lần này ta giúp các ngươi." Minh vương vừa vừa lui lại mấy bước.

      Minh vương thấy Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục tính bỏ qua cho, vì vậy quay người lại thấy tăm hơi bóng người. Chỉ nghe được thanh của : "Chiêu Quân, hẹn gặp lại."

      "Tiểu Minh, ngươi đứng lại đó cho ta, ngươi có gan cũng đừng chạy." Viên Chiêu Quân xong, hướng phương hướng Minh vương biến mất đuổi theo.

      Viên Chiêu Quân đuổi kịp, Vũ Văn Dục vẫn theo bên người nàng, nàng lúc này mới cười ha hả nhìn mặt của : "Lão công, chuyện cuối cùng giải quyết, chúng ta kế tiếp là phải rất hạnh phúc sao!"

      "Nhất định." Vũ Văn Dục tươi cười, kéo tay của nàng, hai người bay đến nhân gian.

      ——

      Khi bọn xuất tại Thần Tiên đảo, tất cả mọi người đều khẩn trương nhìn hai người bọn họ.

      Quả khế hỏi, "Tiểu thư, Điện hạ, hai người đều sao, chuyện ma đầu kia sao rồi? Ma đầu chết rồi sao?"

      Tôn Hồng kéo tay Viên Chiêu Quân : "Đồ đệ, ngươi cuối cùng cũng trở lại, làm sư phụ lo lắng muốn chết."

      Lúc này Đại Sư Phụ Đông Phương Tố cùng Vân Du đại sư cũng đột nhiên xuất , nhìn mọi người, Đông Phương Tố kêu lên: "Chiêu Quân, sư phụ trở lại."

      Viên Chiêu Quân nhìn về phía Đại Sư Phụ, lại hướng nhìn Vân Du đại sư, khỏi cau mày, ra là Vân Du đại sư cũng là người tu tiên, hơn nữa công lực cũng cao hơn.

      Mà Đại Sư Phụ của mình cũng trở thành người tu tiên, nhìn những việc này, nàng cười, "Sư phụ, người cuối cùng cũng trở lại."

      Tôn Hồng nghe, mất hứng kêu lên, "Chiêu Quân, ta mới là sư phụ ngươi, con tính sao đây! Tại sao phải sư phụ ngươi."

      Đông Phương Tố nhìn Tôn Hồng, cũng : "Ta mới là sư phụ Chiêu Quân, mặc kệ thế nào ta cũng là Đại Sư Phụ, ngươi chỉ có thể làm Nhị sư phụ."

      " phải, Chiêu Quân vượt qua nhiều chuyện như vậy, là ai giúp đỡ nàng, thấy bóng ngươi, ngươi phải xứng làm sư phụ Chiêu Quân." Tôn Hồng thở phì phò nhìn chằm chằm Đông Phương Tố.

      Đông Phương Tố cũng cam chịu ở phía sau, liền bắt đầu nàng vì Viên Chiêu Quân luyện Tam Dương thần công mà cái gì cũng cố gắng.

      Hai người ngươi lời ta câu, tất cả mọi người cười ha hả nhìn hai người bọn họ tranh luận. Tiểu Song - Lê Quý Đôn

      Cây Dương Mai cùng Quả Khế cũng rất vui vẻ, sư phụ trở lại, tiểu thư sao, mọi chuyện cũng giải quyết, sau này cuộc sống hạnh phúc của bọn họ bắt đầu. Hơn nữa tiểu thư của bọn họ cùng thái tử điện hạ đều là thần, sau này chừng bọn họ còn có thể tu tiên sống lâu mấy trăm năm đấy.

      Mà Lý Dịch nhìn Vũ Văn Dục có việc gì, cũng rất vui vẻ, chỉ là kêu tiếng Nhị Sư Huynh, hai người đàn ông này bèn nhìn nhau cười, tất cả cần .

      Lúc này, ở bên trong tiếng tiếng cười, Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên tỉnh, hai người thấy Viên Chiêu Quân tốt, hơn nữa còn nở nụ cười, cơ hồ hai miệng đều kêu lên: "Chiêu Quân."

      "Sư muội."

      Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục sợ hết hồn, Minh vương tiểu tử này đúng là lại chơi, lại đưa mình trở về. Hơn nữa Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên chính là hai người ở hai thời, hình như cũng biết về chuyện của Minh vương.

      "Ngươi ngươi ngươi. . . . . . Tiểu Minh ngươi đừng đùa, ngươi cút về cho ta." Viên Chiêu Quân kêu to.

      mặt Quả Tĩnh là nụ cười ôn nhu, "Sư muội, ngươi cái gì Minh vương!" Bọn họ cũng có đoạn ký ức kia.

      "Đúng! Chiêu Quân, làm sao ngươi biết đem ta bắt đến nơi đây , còn có Diêm Vương là Diêm La Vương sao? Còn nữa, Chiêu Quân phải chết rồi sao! Nếu ngươi chết tại sao lại muốn kéo ta xuống cùng ngươi, dù sao chúng ta cũng là tình nhân! Làm sao ngươi có thể đối bạn trai như vậy?" Trầm Tuấn Hiên gương mặt khổ kêu lên.

      tại đối mặt phải Minh vương, mà là sư huynh Quả Tĩnh của mình cùng người bạn Trầm Tuấn Hiên, hai người này đều rất quan tâm nàng, đối với nàng rất tốt, Viên Chiêu Quân muốn trả thù Minh vương cũng được. Viên Chiêu Quân trợn trắng mắt, im lặng nhìn trời, "Trời ơi! Tiểu Minh, ngày nào đó, ta tìm ngươi tính sổ. Ngươi cho rằng tránh được mùng có thể tránh được 15 sao?"

      Quả Tĩnh cùng Trầm Tuấn Hiên cũng biết mình thế nào, nhưng lại mỉm cười.

      Trầm Tuấn Hiên phải về đại, Viên Chiêu Quân phản đối, suy nghĩ chút : "Dục, chúng ta cũng tới đại sinh sống !" Nàng là linh thần, là Thần Chủ, bọn họ muốn làm cái gì ai có thể ngăn cản, bọn họ nghĩ đến thời đại cuộc sống liền nghĩ đến cuộc sống đại.

      Vũ Văn Dục nhìn Viên Chiêu Quân, cười : "Được, chỉ là để mọi việc ở đây xử lý tốt." Còn có nhiều Tiểu Ma phải xử lý, còn có muốn thiên hạ thái bình, hơn nữa còn phải xử trí chuyện Vũ Văn Nhân.

      "Tốt, ngươi tự tính toán ." Viên Chiêu Quân cười ha hả, mặt là nụ cười hạnh phúc.

      Trầm Tuấn Hiên bị đuổi về đại, chỉ là trở về đại xon, lại nhớ mình đến cổ đại, lại càng nhớ mình thấy Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, tất cả hình như là giấc mộng.

      Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục, còn có Quả Khế, Phong lão cùng nhau trở lại thái tử điện, Đông Phương Tố cùng Tôn Hồng ở lại Thần Tiên đảo. Lý Dịch và Cây Dương Mai ôm đứa bé trở lại quốc gia của bọn họ.

      Chỉ có Quả Tĩnh trước sau như theo Viên Chiêu Quân, đối với Viên Chiêu Quân sớm có tình , có chỉ là thân tình hoặc hữu tình, theo Viên Chiêu Quân giống như là trong sinh mệnh của phải làm chuyện như vậy, hình như chỉ có thế này mới hạnh phúc, mới có thể vui vẻ.

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 91: Thái tử trở về đại
      Editor: Tiểu Song

      Bọn họ mới vừa trở lại thái tử điện, Đường Liêm liền vội vàng đến báo cáo, "Thái tử điện hạ, xong rồi, hoàng hậu và hoàng thượng mất tích. tại Đức Phi và Tam hoàng tử, kể cả Viên Thừa Tướng chuẩn bị nghi thức lên ngôi của Tam hoàng tử ."

      "Chuyện khi nào?" Vũ Văn Dục nhàn nhạt hỏi, hình như đó cũng phải là đại , tính trước điều này.

      Đường Liêm vừa vội , "Điện hạ, hai canh giờ trước, thái tử điện của chúng ta cũng bị bao vây, thái tử điện cũng ra được, đừng tìm hoàng hậu và hoàng thượng."

      Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Đường cọc gỗ, ngươi kết hôn rồi, sao lại ngốc như cọc gỗ vậy! tại ta và Điện hạ là thân phận gì? Chúng ta là thần, ngươi cho rằng bọn họ về điểm này có thể đối phó được sao?" Viên Chiêu Quân cũng phải là xem thường thực lực những tên lính kia, phải người thái tử điện cũng ít, nàng còn có đám người Viên mười nữa. Những người này cũng là thực lực phi phàm, nàng tin Vũ Văn Nhân có thể đoạt được ngôi vị hoàng đế.

      Đường Liêm do dự, cũng biết việc là thần này là hay giả, chỉ biết là Điện hạ có thể tới tự nhiên, nhưng đối mặt với nhiều Binh lính như vật, bọn họ có thể có biện pháp thay đổi Càn Khôn sao?

      Viên Chiêu Quân cười ha hả nhìn Vũ Văn Dục, "Mẫu hậu và phụ hoàng bây giờ ở đâu?" Thiên hạ này có chuyện Vũ Văn Dục biết, bởi vì là Thần Chủ, trông coi tất cả chuyện trong Thiên hạ.

      Vũ Văn Dục bấm ngón tay, : "Bị Ma vương bắt ." Thủ hạ Ma Thần có tứ đại Ma vương, chia ra làm tứ đại Ma vương Đông Nam Tây Bắc, thực lực của bọn họ cũng rất mạnh, bắt hoàng hậu cùng Hoàng đế chính là vì ép đám người Vũ Văn Dục ra vị trí của Ma thần.

      Viên Chiêu Quân nghe xong, cúi đầu suy nghĩ chút : "Ta xem mẫu hậu và phụ hoàng cũng nguy hiểm tới tính mạng, như vậy ! Chúng ta trước tiên đem chuyện trước mắt giải quyết, rồi đại náo Ma giới." Vừa nghĩ tới đại náo Ma giới Viên Chiêu Quân cảm thấy hưng phấn.

      Viên Chiêu Quân và Vũ Văn Dục xuất giữa trung, nhìn thị vệ vây quanh thái tử điện, Vũ Văn Dục lạnh lùng : "Các ngươi lui ra ! Đây là việc nhà Vũ Văn, các ngươi liên quan."

      Bọn thị vệ nhận ra là thái tử điện hạ, người của có hào quang màu xanh lam tựa như Phật, có thị vệ : "Thái tử điện hạ thành tiên, mọi người mau quỳ lạy!"

      ở lúc có người muốn quỳ lạy, Vũ Văn Nhân xuất , nhìn Vũ Văn Dục phiêu du giữa trung, cũng sợ, tự tin : "Thái tử là quái, người đâu, giết cho ta."

      Các tướng sĩ có chút sợ nhìn Tam hoàng tử chút, nhìn thái tử chút, việc này, bọn họ ai mới là người tốt? Thấy Vũ Văn Nhân do dự lại : "Các ngươi giết , giết chết ngươi và người nhà bọn ngươi, vì người nhà, chúng ta liều mạng hãy cùng quái." Dien.dan.le.quy.don

      Lời như vậy Viên Chiêu Quân cũng nghe nổi, quát lạnh: "Vũ Văn Nhân, người tại sao lại dùng kế li gián? Chỉ là sao, ngươi cho rằng như vậy có thể giết chúng ta sao?" Người đàn ông này xấu, rất may bọn họ là thần, nếu vẫn trúng kế, ngôi vị hoàng đế nước Đông Vũ rơi vào trong tay cái tên xấu xa này.

      Vũ Văn Nhân cũng có rất nhiều thân tín, dĩ nhiên nghe , giết, những người đó nhanh như tên bắn đánh về phía đám người Chiêu Quân.

      Vũ Văn Dục lạnh lùng nhìn Vũ Văn Nhân cái, chỉ thấy vung tay lên, những mũi tên kia tựa như có mặt liền ngừng lại, sau đó rơi xuống đất.

      Mọi người bị dọa, Vũ Văn Nhân tâm cũng động, thân thể có chút ổn, nhưng nghĩ thua, vì vậy ra lệnh: "Chúng tướng sĩ mau giết Vũ Văn Dục, thành , nếu tiếp tục như vậy nước Đông Vũ còn, người thân của các ngươi cũng tiêu tan." điều động mọi người giúp đối phó Vũ Văn Dục.

      Viên Chiêu Quân chưa từng thấy qua người như vậy, mới vừa rồi Vũ Văn Dục cho cơ hội, lại biết quý trọng, chỉ là nàng cũng thể để cho thứ người như dễ dàng chết như vậy, vì vậy khẽ vỗ tay áo, lạnh nhạt : " là vô cùng ngu xuẩn." Nàng vừa ra tay, những người đó đều bị bất động, chỉ có Vũ Văn Nhân có thể hành động.

      Nhìn thấy tình huống như thế, Vũ Văn Nhân định xoay người chạy trốn, nhưng Viên Chiêu Quân cho cơ hội, cười lạnh : "Muốn sao? có lối thoát." Lời còn vừa dứt, Vũ Văn Nhân cũng bị bất động.

      "Dục, nên xử trí người xấu Vũ Văn Nhân như thế nào đây?" Viên Chiêu Quân cười ha hả .

      "Ngươi muốn xử trí như thế nào?" Vũ Văn Dục luôn luôn muốn theo ý nàng, nàng muốn sao làm vậy!

      Viên Chiêu Quân mặt mày híp lại thành khe hở, vỗ tay cái : "Viên gia mười , chuyện này giao cho các ngươi."

      Đám người Viên mười biết từ đâu đo ra, xếp thành hàng lĩnh mệnh : "Dạ, Viên nương."

      "Các ngươi nhớ là ta muốn sống bằng chết, các ngươi muốn chơi thế nào chơi thế đó, chơi với cả đời cũng được." Viên Chiêu Quân cười đến tà ác.

      "Viên nương yên tâm, chúng ta nhất định làm xong chuyện này." Cứ như vậy Vũ Văn Nhân bị đám người Viên mười mang , về phần bọn làm gì đối với Vũ Văn Nhân, có ai biết.

      Chỉ là sau nghe Vũ Văn Nhân phát điên.

      Chuyện giải quyết xong, Vũ Văn Dục phất tay, những tướng sĩ kia thấy tăm hơi, toàn bộ bọn họ trong nháy mắt ở trong nhà bọn .

      Thái tử điện hạ tha mạng của bọn , bọn họ vô cùng cảm kích. Càng thêm nghĩ ở trong lòng Vũ Văn Dục chính là Thần Tiên.

      Về phần mẫu thân Đức Phi của Vũ Văn Nhân , Vũ Văn Dục trục xuất nàng ra khỏi hoàng cung, lưu đày tới biên cương, trọn đời thể trở về đến Kinh Thành.

      Viên Thừa Tướng vẫn còn trong tổ chức người tạo phản, nơi nào biết Viên Chiêu Quân đột nhiên xuất ở trước mặt , "Thừa Tướng đại nhân là có hùng tâm tráng chí nhaLàm cái gì vậy? Là muốn tạo phản làm Hoàng đế sao?"

      "Ngươi. . . . . . sao ngươi tiến vào?" Viên Thừa Tướng bị dọa, chỗ này phải ai cũng có thể tới, nàng vào bằng cách nào. dien da.~le~quy`don

      "Thế nào?Ta vào được sao ?" Viên Chiêu Quân ha ha cười, " ra thế nào ngươi cũng là cha ta, chỉ là ngươi quá độc ác, hạ độc ta, may mà ta mạng lớn chết. Ngươi ta nên trừng phạt ngươi như thế nào cho phải đây?"

      Viên Thừa Tướng kêu to tiếng, "Người đâu, người đâu!"

      Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Những tướng sĩ kia đều bị bất động rồi, bọn họ nhúc nhích, ngươi gọi bao nhiêu cũng ích gì đâu."

      "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Làm sao ngươi biết thuật này?" Viên Thừa Tướng sợ đến tay chân đều run rẩy, thiếu chút nữa là tè ra ngoài.

      "Thừa Tướng đại nhân giỡn rồi, tại sao là thuật chứ? Ta là Tiên thuật, ngươi làm nhiều chuyện, vị nữ nhi thần tiên cần, nhất định muốn nữ nhi đó chết sớm, tại tốt rồi, nữ nhi đó cũng chết. Cũng đắc tội nữ nhi thần tiên rồi, ngươi sau này ngươi làm sao mà sống đây!" Phải Viên Thừa Tướng cũng có con trai, nhưng bản lãnh có, hơn nữa cũng phải là người đường với , cũng chưa có người tiến vào triều đình làm quan.

      "Ngươi. . . . . . Ngươi. . . . . . Ngươi là Thần Tiên?" Viên Thừa Tướng sợ đến tê liệt mặt đất, đôi mắt vô hồn nhìn Viên Chiêu Quân, kết quả của thực thê thảm.

      Nhưng nghĩ sai rồi, Viên Chiêu Quân giết , mà là tẩy sạch tất cả trí nhớ của , để cho làm người lần nữa, tự nhiên nàng muốn cho Viên Thừa Tướng chịu khổ, cũng muốn biết hai đứa con trai của đâu, vì vậy nàng lấy trí nhớ Viên Thừa Tướng, đưa ông ta đến thôn ở nước Lý Nam.

      Về phần những tướng sĩ kia, Viên Chiêu Quân dĩ nhiên tổn thương, vì vậy thu nạp tất cả, trở thành thuộc hạ của thái tử.

      Chuyện được giải quyết, Vũ Văn Dục đưa Vũ Văn Nhạc ngao du thiên hạ trở về, giao Đường Liêm, tướng Viên mười , Phong lão giúp Vũ Văn Nhạc thống trị triều chánh.

      Lúc này Viên Chiêu Quân cùng Vũ Văn Dục Ma giới cứu hoàng thượng và hoàng hậu.

      Viên Chiêu Quân cảm thấy Ma vương đáng hận, dĩ nhiên trong này cũng có Thanh Vân lão nhân. Hai người vào ma giới dễ dàng, những Tiểu Ma kia chỉ đành phải báo cáo với tứ đại Ma vương và Thần Chủ mà tấn công thôi.

      Tứ đại Ma vương vừa nghe, sau hai giây hốt hoảng, đưa hoàng hậu và Hoàng đế chờ Vũ Văn Dục cùng Viên Chiêu Quân xuất .

      Hoàng hậu Hoàng đế bị bịt miệng, ngay cả hai người chuyện cũng được, chỉ có thể trừng mắt nhìn tứ đại Ma vương. Bọn họ rất sợ, những người này dáng dấp rất kì quái, hơn nữa còn có thể bay tới bay , cần suy nghĩ, bọn họ cũng biết những người này hơn phân nửa là ma.
      Viên Chiêu Quân giống Vũ Văn Dục vĩnh viễn nhìn lạnh nhạt như vậy, nàng nhìn tứ đại Ma vương uy hiếp, lạnh nhạt : "Thả bọn họ, chúng ta xem xét tha cho các ngươi con đường sống."

      Mấy Ma vương tự biết đánh lại Viên Chiêu Quân và Vũ Văn dục, Đông Ma Vương mở miệng, "Chúng ta chỉ muốn biết Ma thần đâu?"

      "Các ngươi biết cũng làm gì được. Thả bọn họ." Viên Chiêu Quân lần nữa .

      Vũ Văn Dục lạnh lùng nhìn tứ đại Ma vương, nhàn nhạt mở miệng, "Ma Thần ở nhân gian." Đây là gợi ý duy nhất có thể đưa ra, phải biết nhân gian tìm người rất khó khăn. Hơn nữa còn muốn thời cũng được, coi như cho bọn họ biết, căn bản thể nào tìm được Ma Thần.

      Tứ đại Ma vương nhìn thoáng qua lẫn nhau, mặt do dự. dien.dan.le.quy.don

      "Các ngươi mau thả người, nếu ta đại náo Ma giới, các ngươi muốn Ma giới bị hủy, cũng nhanh thả người ." Viên Chiêu Quân lạnh giọng quát.

      "Ở nơi nào trong nhân gian?" Đông Ma vương lại lên tiếng.

      " biết, chính các ngươi tự tìm." Vũ Văn Dục nhàn nhạt trả lời, sắc mặt càng ngày càng lạnh, tựa hồ nếu khắc đối phương thả người, động thủ phá hủy Ma giới này.

      Vũ Văn Dục uy hiếp khiến đối phương kinh hãi, bốn Ma vương nhanh chóng thả hoàng hậu và Hoàng đế.

      Viên Chiêu Quân thấy hoàng hậu và Hoàng đế được cứu, lạnh lùng : "Mấy người các ngươi tìm Ma Thần ta có ý kiến, chỉ là các ngươi nếu dám sai Tiểu Ma nhân gian làm loạn, đừng trách chúng ta khách khí."

      "Vâng" tứ đại Ma vương mực cung kính trả lời.

      Đám người Viên Chiêu Quân rời , mấy ma vương hết sức tức giận, nhưng lại dám khiêu chiến uy lực Thần Chủ và linh thần, coi như phục, bọn họ cũng chỉ còn cách làm theo. Vì vậy Ma vương phái Tiểu Ma nhân gian tìm kiếm Ma thần, mấy ngàn năm nay, cũng có người nào dám ở nhân gian làm loạn.

      ——

      Về phần hoàng hậu và Hoàng đế sau khi trở về, ngôi vị hoàng đế được truyền cho Vũ Văn Nhạc, bọn họ chỉ muốn nghỉ ngơi tuổi già.

      Vũ Văn Dục muốn nhìn thấy cha mẹ mình ở nhân gian của bởi vì sinh lão bệnh tử mà khổ, vì vậy đưa hoàng hậu và Hoàng đế đảo Thần Tiên ở. Hơn nữa để cho bọn họ theo Tôn Hồng cùng Đông Phương Tố cùng nhau tu luyện Tiên thuật, hi vọng bọn họ cuối cùng có thể trở thành thần, cho dù là Tiểu Thần cũng tốt.

      Mà Tiêu Dao , người vẫn luôn hại Vũ Văn Dục, Vũ Văn Dục cũng có cách nào xử lý, chỉ là để cho sư phụ Phong Cốc tiên trừng phạt.

      Quả Khế ở lại trong cung, thành trợ thủ của Vũ Văn Nhạc, Đường Liêm và đám người Viên mười , Phong lão cũng được phong chức, vào triều làm quan.

      Vũ Văn Dục và Viên Chiêu Quân đại sinh sống, Quả Tĩnh nhất định theo.

      "Sư muội, ngươi đâu ta tới đó?" Quả Tĩnh mặt kiên định .

      "Ngươi đại làm cái gì? Ở đó có Trầm Tuấn Hiên, ngươi cảm thấy ngày nào cũng chạm mặt người giống mình quen sao?"

      "Đó là chuyện của . Ta có gì quen." Quả Tĩnh quyết định chủ ý muốn theo Viên Chiêu Quân cả đời, cũng có ý định muốn thành thân.

      Viên Chiêu Quân thấy được Quả tĩnh, Vũ Văn Dục bấm ngón tay tính toán chút, cười : "Để cho cùng .”

      "A! Dục, ngươi phải là điên rồi sao! Mang theo được ?" Viên Chiêu Quân thể tin được nhìn Vũ Văn Dục.

      Vũ Văn Dục cười nhạt : "Trước ngươi phải đồng ý với Nhị sư phụ tìm người thành thân với sư huynh sao? Chẳng lẽ ngươi thực ?"

      Viên Chiêu Quân cúi đầu cười : "Có, nhưng mà giống như cần những thứ này, là Minh vương chuyển thế!"

      Quả Tĩnh hiểu Viên Chiêu Quân cái gì Minh vương chuyển thế, chỉ muốn theo Viên Chiêu Quân, nàng đại cũng muốn , nàng nếu trở lại, cũng cùng theo.

      "Ai! Thôi, đây là ta nợ Nhị sư phụ , sư huynh cùng chứ!" Viên Chiêu Quân xong, cũng trong lòng suy nghĩ, mặc kệ Quả Tĩnh là sư huynh nàng hay Minh vương chuyển thế, nàng đều nhất định phải tìm tình cho .

      Cứ như vậy, Viên Chiêu Quân, Vũ Văn Dục, Quả Tĩnh đại, bọn họ ở đại có cuộc sống. Dĩ nhiên, bọn họ thỉnh thoảng cũng trở về cổ đại xem mọi người chút.

      ——

      Trở lại đại, Viên Chiêu Quân mới phát vấn đề, trang phục của bọn họ quá quái dị, vì vậy bọn họ chỉ có thể xuất trong nhà bằng hữu Yến Tử.

      Bọn họ đột nhiên xuất , Yến tử bị giật mình, nhìn Viên Chiêu Quân liền nở nụ cười, "Chiêu Quân, ngươi ở đây ca diễn sao! Y phục lộn xộn gì đây! Sao vào đây được." Yến Tử nhớ cho Viên Chiêu Quân khóa cửa.

      Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Cậu đóng cửa, chứ tớ làm sao lại có thể vào." Viên Chiêu Quân xong, mở pháp thuật, ở thời điểm Yến tử xem, cửa quả là mở.

      Yến Tử đóng kỹ cửa lại, cười : "Cậu xem tớ làm việc bừa bãi nhưu thế đó." xong nàng mới nhìn Vũ Văn Dục và Quả Tĩnh hỏi: "Hai vị này là bạn cậu

      sao! Bọn họ đều là diễn kịch hả!”

      Vũ Văn Dục là thần chủ, đối với khoa học kỹ thuật đại cũng hiểu , người ta là diễn kịch, cũng chỉ cau mày lời nào.

      Quả Tĩnh cũng giống như vậy lời nào, thái độ luôn luôn dịu dàng.

      “Cái gì diễn kịch, chúng tớ quay phim, chúng tớ đóng cảnh đấu võ.” Viên Chiêu Quân tìm cớ.

      Lúc chuyện Yến Tử thấy được mặt của Quả Tĩnh, cũng sợ hết hồn, tiếp theo nở nụ cười, “Tuấn Hiên, từ khi nào cậu thích đóng phim vậy?”

      Viên Chiêu Quân ha ha cười, “Yến Tử, cậu hiểu lầm rồi, đó là của tớ tên là Quả Tĩnh, còn vị này là chồng tớ gọi là Vũ Văn Dục.” Nàng nhìn Yến Tử giới thiệu.

      Yến Tử nhíu đôi mày đẹp, : “Rất giống Tuấn Hiên, hai người họ phải là em thất lạc chứ!” Yến Tử liền phỏng đoán lung tung, nhìn Vũ Văn Dục lúc lâu : “Chiêu Quân, cậu xác định người đẹp trai này là chồng cậu sao?”

      “Cái gì đẹp trai, ấy chỉ có thể là đẹp trai bình thường, tới 100 nhân dân tệ cũng có.” Viên Chiêu Quân nghĩ, rất may mình ở cổ đại cầm chút vàng trở lại, nếu bọn họ nghèo rớt mồng tơi.

      Tuy bọn họ là thần, nhưng cũng thể bịa đặt hoàn toàn nhân dân tệ! Như vậy thiên hạ đại loạn, vì vậy bọn họ chỉ có thể từ cổ đại lấy thỏi vàng đổi sang chút tiền để dùng.

      ? ta nghèo vậy sao? 100 nhân dân tệ cũng có?” Yến Tử hồ nghi nhìn mặt của Viên Chiêu Quân.

      Viên Chiêu Quân cười hì hì nhìn Vũ Văn Dục, vươn tay về phía : “Cho ta 100 nhân dân tệ !”

      Vũ Văn Dục cau mày, suy nghĩ chút : “Ta có.”

      Yến Tử coi như là mở mang kiến thức, đẹp trai giống như thần tiên, ra là người nghèo rớt mồng tơi! Chỉ là người này đáng , có bộ dạng đẹp thua gì Trầm Tuấn Hiên! Người này nhìn còn đẹp hơn, nên như thế nào đây? Có sức hút thực quyến rũ, nhìn mặt của ta có người nào muốn dời mắt .

      Viên Chiêu Quân cũng biết bạn mình ở trong lòng nghĩ cái gì, cũng cảm thấy buồn cười. Sau khi cười xong mới : “Yến Tử, cậu xem chúng tớ mặc thế này cũng được, cậu cho tớ mượn vài bộ quần áo nhé! Y phục trước kia của tớ còn chứ?”

      “Có chứ.” Yến Tử qua liền lên lầu lấy cho Viên Chiêu Quân mấy bộ quần áo. Chồng nàng có rất nhiều quần áo mới chưa mặc, nàng tìm hai bộ, đưa cho Quả Tĩnh và Vũ Văn Dục.

      Đối với quần áo trước kia của Viên Chiêu Quân nàng để trong cái thùng, nàng đem cái thùng mang ra, vừa : “Chiêu Quân, cậu làm tớ sợ muốn chết, Tuấn Hiên cậu xảy ra tai nạn rồi mất tích, tớ có nhìn thấy thi thể, vì vậy tớ tin cậu chết, cho nên tớ cất quần áo cho cậu, chưa đụng đến giấy tờ gì.” Yến Tử tin Viên Chiêu Quân chết, vì vậy bọn họ cũng làm giấy chứng tử, cảnh sát tìm được người, cũng chỉ xử lý án kiện.

      Nghe vậy, Viên Chiêu Quân đặc biệt cảm ơn người bạn tốt Yến Tử này.

      “Tớ sao có thể chết được? Tớ còn muốn nhìn Yến Tử hạnh phúc qua cả đời nữa?” Viên Chiêu Quân cười .

      Nàng tìm bộ quần áo đến phòng thay, mà Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh lại đứng bất động, vì bọn họ biết phải mặc như thế nào.

      Viên Chiêu Quân dĩ nhiên là hiểu hai người bọn họ, cười tới trước mặt Vũ Văn Dục , “ thôi! Ta giúp chàng.” xong rồi hướng Quả Tĩnh : “Lát nữa Dục chỉ cho ngươi.”

      Yến Tử cảm thấy hai người đàn ông này có chút kỳ quái, sao lại nhờ người khác mặc? Nàng chỉ dám thắc mắc ở trong lòng dám hỏi ra lời.

      Hai người nam nhân đổi y phục, cũng rất đẹp trai, Viên Chiêu Quân thấy phải ngơ ngác, qua lúc lâu : “Rất đẹp mắt! Dục, sư huynh, các ngươi rất thích hợp với trang phục này.”

      Hai người có chút quen, kéo kéo y phục, cũng hướng về hướng Viên Chiêu Quân mỉm cười.

      Yến Tử thấy hai mĩ nam cười, cũng nhìn đến ngây dại, khỏi thở dài : “Oa! Quá đẹp trai xuất sắc rồi!”

      Viên Chiêu Quân nhìn chút cảm thấy vẫn còn có chỗ nào đó hơi là lạ, lúc này nàng đột nhiên thấy Vũ Văn Dục với mái tóc dài phiêu dật, liền cười : “Nếu là cắt lại kiểu tóc mới càng đẹp trai hơn.”

      Cắt tóc? Vũ Văn Dục nghe qua cũng biết ý tứ muốn làm cái gì. quá tình nguyện nhìn Viên Chiêu Quân cái, “Chiêu Quân, tóc có thể hay cần cắt bỏ?”

      Quả Tĩnh vẻ mặt khổ sở hỏi: “Sư muội, muốn cắt tóc sao?”

      “Thế nào? Các ngươi muốn?” Viên Chiêu Quân lạnh lùng quét mắt qua hai người.

      Quả Tĩnh cùng Vũ Văn Dục thấy Viên Chiêu Quân mất hứng, hai người vẻ mặt đau khổ : “Cắt bỏ !”

      “Tùy ngươi.” Nhìn tình huống bây giờ, Vũ Văn Dục làm sao lại cảm giác mình bị chính phu nhân của mình bắt cóc cơ chứ?

      Cứ như vậy Viên Chiêu Quân lôi kéo hai người ra cửa hiệu cắt tóc.
      Last edited by a moderator: 5/1/15

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 92: Thần biết máy vi tính
      Editor: Tiểu Song

      Cho tới bây giờ cũng chưa có để ý qua hai người đàn ông bị Viên Chiêu Quân mang cắt tóc. Bước chân hai người có chút chậm, trong lòng muốn cắt tóc. Đối với Quả Tĩnh mà , chỉ là cổ nhân, cho tới bây giờ cổ đại chưa bao giờ để ý, nhưng cắt tóc cảm giác mình có lỗi với cha mẹ qua đời.

      Mà Vũ Văn Dục mặc dù là thần, cũng bởi vì là thần, người nào dám ở đầu động đao, tóc này cùng cùng nhau vượt qua chục tỉ năm, từ trước chưa từng nghĩ muốn cắt tóc.

      Thấy hai người kì kèo mè nheo, Viên Chiêu Quân đẩy hai người : "Chỉ là tóc mà thôi, có cái gì bỏ được, nhanh lên xe! Ngươi xem Yến Tử cũng lái xe tới."

      Bọn họ ra cửa, Yến Tử đến nhà xe để lấy xe, mấy người ra ngoài cũng thể bộ được!

      Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh nhìn Viên Chiêu Quân chút, lúc này Yến Tử lên tiếng, "Mau lên đây ! Tớ đưa các cậu ."

      "Cám ơn, Yến tử." Viên Chiêu Quân cười lên xe, sau đó hướng về phía hai người còn ngốc đứng tại chỗ : "Hai người mau lên đây !"

      "Ừ." Hai người đáp trả, cuối cùng vẫn là lên xe.

      Viên Chiêu Quân đóng cửa xe, cười : "Hai người nên cảm nhận ngồi xe như thế nào . giống xe ngựa, tốc độ quá chậm."

      Vũ Văn Dục dĩ nhiên là từng nghe qua Viên Chiêu Quân công cụ giao thông, ở đại, nhưng ngồi lên xe thực , cảm giác giống, tốc độ này rất nhanh, căn bản là phải xe ngựa có thể so sánh, hơn nữa cũng vững vàng. Nhìn lại đường cũng phải giống như đường ở cổ đại, đường này chất liệu đặc biệt, mặt đường bằng phẳng, ngồi ở trong xe cảm giác rất thoải mái. Cửa sổ xe mở ra, gió thổi vào, khiến tóc Vũ Văn Dục thổi bay tán loạn, Viên Chiêu Quân thấy, : "Xem coi, đúng là nên cắt tóc rồi!"

      Vũ Văn Dục khẽ mỉm cười, đối với Viên Chiêu Quân là cực kỳ cưng chiều, chỉ cần nàng vui vẻ, cắt tóc cũng phải là thể.

      Quả Tĩnh cũng cảm thấy công cụ giao thông đại hay, cũng biết là bởi vì nguyên nhân gì, say xe, hơn 10' sau, sắc mặt của trở nên tái nhợt, trong dạ dày khó chịu muốn ói. cố nén, .

      Viên Chiêu Quân thông minh, liếc mắt liền biết ra Quả Tĩnh là say xe, liền cười hỏi Yến Tử, "Yến Tử, chưa tới cửa hiệu cắt tóc sao?"

      Lúc này xe quẹo chỗ, Yến Tử cười : "Ở chỗ này nè."

      Yến Tử dừng xe lại, Viên Chiêu Quân lại giúp mở cửa xe cho Quả Tĩnh xuống, Quả Tĩnh sau khi xuống xe liền nôn ra .

      Vũ Văn Dục ngồi xe nghiên cứu cấu tạo vừa xuống xe, Yến Tử cũng xuống xe, lúc trước chú ý nhìn Viên Chiêu Quân mở cửa xe thế nào , nhìn mấy giây chưa hiểu , cũng định dùng Tiên thuật mở cửa xe, vì vậy xuống xe bằng cửa xe bên cạnh mình, mà là từ cửa xe Viên Chiêu Quân cùng Quả Tĩnh xuống.

      Quả Tĩnh ói rất lợi hại, Viên Chiêu Quân cau mày, suy nghĩ chút chuyện say xe, dù Thần Tiên cũng cần biết, nàng chỉ là muốn giúp cũng giúp được, chỉ có thể nhìn Quả Tĩnh ói xong.

      mặt Vũ Văn Dục là nụ cười nhàn nhạt, biết Quả Tĩnh cực khổ, lòng vừa động, tay trống rỗng liền xuất viên thuốc ở trong tay, đưa cho Quả Tĩnh : "Ăn ! Lập tức bị khó chịu."

      Quả Tĩnh nhận lấy, do dự trực tiếp liền nuốt viên thuốc. Thuốc vừa xuống bụng, lập tức cảm thấy sảng khoái tinh thần, trong dạ dày cũng khó chịu, rất cảm kích cám ơn với Vũ Văn Dục.

      Viên Chiêu Quân ở trong lòng suy nghĩ, chính mình cũng là Thần Tiên, làm sao lại có thần dược như vậy đây? Nghĩ tới thuốc này nếu bán thị trường nhất định rất chạy ! Suy nghĩ chút nàng cảm thấy có nhiều nhân dân tệ xuất trước mắt của nàng.

      Yến Tử dẫn mọi người vào cửa hiệu cắt tóc, mấy người vừa vào cửa liền hấp dẫn ánh mắt của mọi người, thợ cắt tóc rất nhiệt tình chào hỏi mọi người, hiển nhiên Yến Tử là khách quen tiệm này.

      Viên Chiêu Quân nhìn thợ cắt tóc : " Thiết kế cho bọn họ kiểu tóc, tóc của bọn họ quá dài."

      Thợ cắt tóc nhìn Quả Tĩnh cùng Vũ Văn Dục, đều nhìn ngây người, hai người kia đẹp quá thôi. Đặc biệt là Vũ Văn Dục, mặc kệ nam nữ, sau khi nhìn cũng thể dời mắt được.

      "Được! Hai người mời tới bên này!" Thợ cắt tóc vẻ mặt tươi cười, dẫn Quả Tĩnh cùng Vũ Văn Dục gội đầu ở khu tắm.

      Đối với gội đầu, Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh đều cảm thấy nằm gội đầu như vậy là phương pháp rất tốt, hai người đều rất hưởng thụ. Nghĩ tới cùng Viên Chiêu Quân đến này thời đại này là chọn lựa tồi.

      Thợ cắt tóc căn cứ vào chất tóc của hai người mà thiết kế, xem ra rất đẹp trai. Nhìn mình trong kiếng, hai người cũng có chút quen, nhưng lại thể thừa nhận, dạng này cũng rất đẹp mắt.

      Viên Chiêu Quân cùng Yến Tử đều nhìn phải ngây dại, lâu mới lấy lại tinh thần, thở dài : "Oa! Quá đẹp trai rồi."

      Trong tiệm mọi người đều nhìn Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh, bọn họ cũng dời mắt được, hai người kia đáng , bọn họ chưa nhìn thấy ai đẹp nhưu vậy, so với diễn viên TV còn đẹp hơn nhiều.

      "Hài lòng ?" Vũ Văn Dục nhìn Viên Chiêu Quân mỉm cười.

      "Ừm! Ừm! Hài lòng, rất hài lòng rồi, ta cảm thấy được kiểu tóc này quá thích hợp với ngươi." Viên Chiêu Quân ha ha cười, liền ôm lấy cánh tay Vũ Văn Dục. Thấy mọi người đối với nàng là ánh mắt hâm mộ, trong lòng nàng có chút kiêu ngạo cùng tự mãn nho .

      Yến Tử liền suy nghĩ , bạn tốt của mình là có phúc khí, tuy người đàn ông này có tiền! Nhưng bộ dạng xinh xắn, hơn nữa đối với Chiêu Quân cũng rất được, con cả đời còn mong gì? phải là tìm người đàn ông hạnh phúc sống qua ngày sao? Nàng lại nhìn Quả Tĩnh, Quả Tĩnh bây giờ và Trầm Tuấn Hiên nhìn càng giống nhau hơn, hai người cơ hồ giống nhau như đúc, thế nhưng phong cách có chút bất đồng.

      Thời gian qua, đến thời điểm ăn cơm trưa, đối với Vũ Văn Dục mà có ăn hay cũng có quan hệ, nhưng Viên Chiêu Quân giống, nàng chính là chủy sàm, cho dù là đói bụng nàng cũng muốn ăn.

      Yến Tử mời khách, Viên Chiêu Quân tự nhiên chặt đẹp Yến Tử bữa.

      Phòng ăn phải thang máy, Vũ Văn Dục cảm thấy tất cả đều rất mới lạ, cũng có nghĩ tới dùng Tiên thuật, tựa như người bình thường cùng mọi người cùng nhau vào thang máy. Thấy người khác bấm nút, liếc mắt nhìn. Quả Tĩnh cũng hiểu những thứ kia cùng nhận thức của giống nhau, vì vậy cũng yên lặng học tập.

      Thang máy vừa động, Quả Tĩnh có chút hơi khẩn trương, Viên Chiêu Quân nhìn ra, cười : "Sư huynh, đừng sợ, này giống như động đất đợt trước đó.”

      Quả Tĩnh kéo miệng cười nhạt, sắc mặt tốt lắm.

      Vũ Văn Dục chính là giống, là thần, coi như chưa tự mình nghiệm qua, nhưng cũng có thể ở rất nhanh làm quen tất cả vật ở đây. trong lòng suy nghĩ, ngày nào đó máy bay, còn có hỏa tiễn gì đó, đồ đạn cũng muốn biết

      Viên Chiêu Quân ở chỗ này sinh sống hai mươi mấy năm, đối với nơi này tất cả đều rất quen thuộc, chỉ là để cho nàng nghĩ ra bọn họ nếu là thần, tại sao xưa kia tới nay chưa từng bao giờ tới thời đây? Còn có người đại cũng tin quỷ thần, cõi đời này là có thần vẫn có thần linh?

      Bọn họ ăn thịt bò bít tết, nhìn cây xiên kia, Quả Tĩnh xác định Viên Chiêu Quân cùng Yến Tử động thủ. Ngươi muốn cầm kiếm giết người ít cũng khó khăn, nhưng muốn cầm đao xiên ăn cái gì, lại có chút quen, lâu mới đem thịt bò bít tết cắt thành miếng ăn vào.

      Vũ Văn Dục cũng quen phương thức ăn này, hơi động người, dùng chút Tiên thuật, cũng cần lực, xiên kia đụng tới thịt bò bít tết, thịt bò bít tết liền bị cắt thành nhiều miếng .

      Vũ Văn Dục động tác ăn luôn luôn ưu nhã, Viên Chiêu Quân cùng Yến Tử sửng sốt chút. Họ chưa bao giờ gặp qua người ăn thịt bò bít tết có thể ăn ưu nhã nhưu vậy.

      Yến Tử liền thở dài : "Chiêu Quân, cậu xác định chồng cậu là người sao?"

      Viên Chiêu Quân liếc Yến tử cái, " phải là người chẳng lẽ là quỷ!"

      "Tớ phải ấy là quỷ, cậu xem động tác kia, giống như thần tiên mà sách miêu tả, thấy dáng vẻ như thế, tớ cảm thấy được người như ấy, nên thành tiên mới đúng." Yến tử đôm đốp đôm đốp .

      Vũ Văn Dục nghe các nàng đối thoại mặt là nụ cười nhàn nhạt, nhưng vẫn là thong thả ung dung ăn mấy thứ linh tinh.

      Quả Tĩnh cũng nhìn Vũ Văn Dục cái, trong lòng suy nghĩ, vốn là Vũ Văn Dục cũng phải là người , là thần.

      Đối với Yến tử thành tiên Viên Chiêu Quân tự nhiên để có thể thừa nhận Vũ Văn Dục chính là Thần Tiên, chỉ có cười : "Cái người này, phải là bị sắc đẹp của chồng tớ mê hoặc chứ! Cậu như vậy, chồng cậu làm thế nào?"

      " hưu vượn cái gì? Chồng của bạn thân thể lừa gạt, cậu chưa từng nghe qua sao?" Yến tử ha ha cười, vừa vừa cúi đầu ăn.

      "Chưa từng nghe qua, tớ có bác học như cậu." Viên Chiêu Quân cũng cười , hai người ngươi câu ta lời, còn bất chợt tin tức giải trí.

      Quả Tĩnh cùng Vũ Văn Dục vẫn gì, sau khi ăn xong, theo Viên Chiêu Quân cùng Yến tử ra khỏi phòng ăn.

      Ra khỏi phòng ăn Yến tử lái xe trở về, Viên Chiêu Quân lúc này mới nghĩ đến vấn đề nàng có tiền, nhưng nàng ở thái tử điện cầm chút thỏi vàng, để ở trong túi người nàng

      "Yến tử, ở đâu có đổi vàng!" Viên Chiêu Quân hỏi. Bọn họ tại có ba người, cũng thể ở nhà bạn được! Nàng muốn đổi ra tiền, mua phòng hoặc là mướn phòng.

      "Thế nào? Cậu phát tài, có vàng để đổi hả?" Yến tử thuận miệng cười hỏi.

      "Làm gì có! Tớ chỉ là xem chút." Viên Chiêu Quân ha ha cười.

      " ở phía trước có tiệm vàng, nơi đó cho đổi vàng." Yến tử xong điện thoại vang lên, là chồng nàng gọi điện thoại tới, nàng nên thăm bà của nàng.

      Yến tử nhận điện thoại mặt xin lỗi : "Chiêu Quân ta có việc phải thăm nhfa ngoại, các cậu dạo lát, rồi thuê xe về nha! Đây là chìa khóa nhà của tớ."

      Viên Chiêu Quân có cầm chìa khóa, cười : "Cậu ! Nhất định lại là chuyện con cái của cậu rồi."

      Yến tử kết hôn nhiều năm rồi, sau khi kết hôn lâu có đứa bé, đứa bé do bà nuôi, để cho nàng nuôi, nàng và chồng nàng bây giờ ở nhà, dĩ nhiên nên trở về xem đứa bé chút, hai người vẫn trải qua cuộc sống hai người.

      "Ừ, tớ nha. Các cậu từ từ chơi!" Yến tử xong cũng lên xe rời .

      Yến tử rời , Viên Chiêu Quân lúc này mới : " thôi! Chúng ta cầm vàng đổi ít tiền để dùng."

      Vũ Văn Dục cũng đồng ý Viên Chiêu Quân, lúc ấy Viên Chiêu Quân ở thái tử điện cầm thỏi vàng còn cảm thấy kỳ quái, bây giờ nhìn lại đúng là có chút công dụng rồi.

      Mấy người đến tiệm vàng, Viên Chiêu Quân cầm thỏi vàng đổi có ba 10 mấy vạn khối, nhìn tới sổ tiền, Viên Chiêu Quân cười ha hả, thế nhưng chút tiền này vẫn thể mua nhà! Nàng nên lấy thêm chút, đổi lại biệt thự tới ở ! Nghĩ như vậy, đối với Vũ Văn Dục : "Dục, chúng ta bằng trở về thái tử điện lấy thêm thỏi vàng !"

      Vũ Văn Dục cau mày, cười : "Để chuyện này cho ta.”

      Nghe được Vũ Văn Dục như vậy, Viên Chiêu Quân hưng phấn hỏi: "Dục có ý tứ là ngươi tạo ra tiền sao?"

      "Ngươi cũng có thể, vậy tại sao ngươi thay đổi?" Vũ Văn Dục cười vỗ vỗ đầu của nàng.

      Viên Chiêu Quân cười : "Ngươi phải là như thế ảnh hưởng tới trật tự sao? Ta đương nhiên biết làm chuyện như vậy. Chỉ là ngươi phải dạng đó sao!"

      Vũ Văn Dục bất đắc dĩ cười cười, "Ta là ta có thể từ tay ngươi kiếm tiền." Cũng phải lần tiền.

      "Kiếm thế nào? Chẳng lẽ ngươi biết máy vi tính?" Viên Chiêu Quân cười hỏi.

      " biết." Vũ Văn Dục thành trả lời.

      "Còn cái gì Thần Chủ, máy vi tính cũng ." Viên Chiêu Quân trợn trắng mắt, vậy kiếm tiền thế nào! Chẳng lẽ muốn coi bói cho người khác hay sao?

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 93: Kiếm tiền dễ
      Editor: Tiểu Song

      Vũ Văn Dục bỏ qua thái độ xem thường của Viên Chiêu Quân, mặt nở nụ cười nhàn nhạt, "Cứ tin tưởng ta."

      Viên Chiêu Quân ha ha cười, "Ta đương nhiên là tin tưởng ngươi, thôi! Chúng ta thuê phòng trước."

      Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh theo Viên Chiêu Quân, tìm tiền mướn phòng phòng hai người cũng chưa câu nào, Viên Chiêu Quân biết Vũ Văn Dục sach , ở trung tâm thành phố mướn căn nhà có ba phòng, hơn nữa phòng vừa mới sửa, có người ở, tuy tiền mướn đắt hơn chút, nhưng nàng rất hài lòng.

      Viên Chiêu Quân trở lại Yến Tử lấy đồ, rồi trở về nhà thuê. Mấy người cùng siêu thị mua đồ dùng hàng ngày, trở về đến nhà.

      Cơm tối làm, mà là gọi đồ ăn ngoài, ăn xong cơm tối, Viên Chiêu Quân mở ti vi, Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh đều sửng sốt nhìn ti vi.

      "Sư muội, tay ngươi là cái gì? Tại sao có thể khống chế vật kia, vật này sao lại được." Quả Tĩnh xong thấy ti vi chiếu phim cổ trang, bị dọa sợ , "Người nào?" mặt phòng bị nhìn chằm chằm người TV.

      Vũ Văn Dục nghe qua TV, tựa như đùa giỡn, hơn nữa khác gì so với trí nhớ của là mấy, ngược lại mặt rất bình tĩnh.

      Viên Chiêu Quân ha ha cười lớn, "Sư huynh, ngươi đừng khẩn trương, đây là TV, phải là người nào hết, ngươi cũng đừng sợ."

      Quả Tĩnh nghe Viên Chiêu Quân vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

      Cuối cùng Viên Chiêu Quân lâu cho Quả Tĩnh về vấn đề ti vi, mới coi như là hiểu. dien,.dan.le.quydon

      Vũ Văn Dục cũng nghiêm túc nghe, sau khi hiểu về TV, lại hỏi, "Điện thoại này dùng như thế nào?"

      Viên Chiêu Quân đem ba chiếc điện thoại di động lấy ra, lấy ra các thiết bị kèm, làm mẫu cho Vũ Văn Dục và Quả Tĩnh, hai người đều cảm thấy vật này rất thần kỳ.

      Sau khi tiếp thu xong điện thoại, Quả Tĩnh hưng phấn cầm điện thoại, cảm thấy đây là bảo bối tốt.

      Vũ Văn Dục cũng : "Vật này giống như Thuận Phong Nhĩ, có thể nghe thanh cách ngàn dặm. Chỉ là vì lý do gì?" mọi cũng đều suy tư.

      Quả Tĩnh : " bằng chúng ta cho mọi người mỗ người cái ! Như vậy chúng ta có thể chuyện."

      Viên Chiêu Quân nghe xong, đầu xuất vạch đeb, : "Sư huynh, điện thoại có tín hiệu là gọi được ."

      "Tín hiệu là gì?" Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh trăm miệng lời hỏi.

      "Chuyện này. . . . . . Ta cũng giải thích ràng lắm, bây giờ ngươi ra cửa dùng máy vi tính của ta ! biết kiến thức cũng có thể tìm hiểu bằng máy vi tính." Viên Chiêu Quân lại đem bản sử dụng máy vi tính lấy ra, dạy bọn họ mở như thế nào, nhìn cái hôp như vậy lại có chữ, hơn nữa còn có thể phát ra hình và video giống như TV, hai người hiển nhiên cũng cảm thấy rất hứng thú.

      Dạy lâu, Quả Tĩnh nhìn ra chữ giản thể, nắm lấy đầu tóc ngắn : " Nhìn hiểu, những thứ này là chữ gì?"

      Vũ Văn Dục ở phương diện này có thể duy trì hơn nhiều, dù sao cũng là thần, dùng ý chí thông linh để đọc, chỉ chốc lát sau có thể hiểu chữ giản thể.

      Còn Quả Tĩnh, Viên Chiêu Quân đành phải đợi đến ngày mai để mua cho quyển từ điển dạy chữ.

      Tất cả đồ điện trong nhà Viên Chiêu Quân đều dạy Vũ Văn Dục cùng Quả Tĩnh lần rồi nàng ra ngồi coi show giải trí. người ngồi ở ghế sa lon cười đến hi hi ha ha.

      Quả Tĩnh nghiên cứu chốt mở đèn điện, còn có ấm nước điện tại sao lại có nước nóng, cả điện thoại của nữa.

      Vũ Văn Dục mực tìm hiểu máy vi tính, hiểu đây là thời đại gì, những nguyên lý đồ điện, tuy những giải thích kia hoàn toàn hiểu, nhưng đều ghi nhớ trong lòng, để ngày nào đó hiểu tất cả các thứ kia.

      Quả tĩnh nghiên cứu hết đồ điện trong nhà xong, tới trước mặt Vũ Văn Dục, cười : "Có thể dạy ta sử dụng máy vi tính ?"

      Vũ Văn Dục liếc nhìn Quả Tĩnh, qua hồi lâu, ở máy tính mở ra websites dạy chữ phồn thể, cười : " Trước tiên ngươi học chữ này ! Chờ đến khi ngươi biết, có thể sử dụng máy vi tính." Vũ Văn Dục rất rộng rãi tặng máy vi tính cho Quả Tĩnh.

      Vũ Văn Dục ngồi cạnh Viên Chiêu Quân xem ti vi, cũng cảm thấy tiết mục giải trí TV hay, cũng cười theo.

      Viên Chiêu Quân nghe xong, nhìn mặt của Vũ Văn Dục, "Nên cười như thế, như thế nhìn rất được."

      Vũ Văn Dục thu lại tiếng cười, có chút tự nhiên ho tiếng, lời nào.

      Viên Chiêu Quân đưa tay nắm lấy gương mặt tuấn tú Vũ Văn Dục, ha ha cười, "Nơi này phải là thái tử điện, cũng phải là Thiên Đình, ngươi phải ra gương mặt lạnh lùng, nơi này là nhà tạm thời của chúng ta, chỉ có ba chúng ta, chúng ta bây giờ là người nhà." Ở trong lòng Viên Chiêu Quân Quả Tĩnh chính là người thân của nàng , như trai vậy.

      "Ừm!" kéo tay của nàng, nụ cười mặt ràng sâu hơn.

      Quả Tĩnh nghiêm túc học chữ giản thể, đến khi Viên Chiêu Quân trở về phòng nghỉ ngơi, vẫn còn học tập, hơn nữa vẫn học đén ba giờ đêm mới trở về phòng của nghỉ ngơi.

      Trở về phòng, Viên Chiêu Quân cười : "Dục, cảm thấy nơi này như thế nào? Được ?" Nàng kéo ngồi dậy ở giường.

      "Rất được." Đây là đánh giá của Vũ Văn Dục đối với thời đại này, những công nghệ cao kia đều phải thứ có thể hiểu, cảm thấy năng lực của thời đại này vô cùng cực đại.

      "Chúng ta ở chỗ này sống ! Ngày nào đó cảm thấy phiền buồn bực trở về xem mọi người chút, chúng ta cũng có thể trở về thiên đình, cuộc sống như vậy của chúng ta càng thú vị ." Viên Chiêu Quân qua ý nghĩ của mình.

      "Được, ngươi tự tính toán." Vũ Văn Dục rất là đồng ý ý tưởng của Viên Chiêu Quân .

      Hai người vài lời rồi nằm xuống ngủ. Buổi sáng, hai người rời giường, tinh thần cũng rất sảng khoái.

      Bọn họ phải ra khỏi cửa trước, Quả Tĩnh cũng tỉnh, vì vậy ba người cùng nhau ăn sáng.

      Có thể bởi vì nguyên nhân là thần, Vũ Văn Dục ăn rất ít, mà Viên Chiêu Quân hoàn toàn là chủng tập quán, mặc kệ đói hay cũng ăn.

      Ăn cơm xong, Viên Chiêu Quân : "Ngày hôm qua ta cảm thấy tốt, chúng ta có thể coi bói cho người ta để kiếm tiền."

      Quả Tĩnh cau mày, trong lòng suy nghĩ sư muội cùng Vũ Văn Dục thành tiên, tại sao có thể làm thần côn đây?

      Vũ Văn Dục cũng đồng ý, : "Thiên Cơ

      Bất Khả Lậu, chúng ta thể coi bói cho người khác.”

      Người này cổ hủ, Viên Chiêu Quân cảm thấy đây chính là sở trường của bọn họ, cũng coi là nghề ban đầu của bọn họ, có cái gì thể lấy ra kiếm tiền, liếc Vũ Văn Dục cái : “ làm cái này vậy chúng ta làm cái gi? Cũng thể làm, như vậy kiếm tiền rất ít.” Nàng muốn mua ngôi nhà, nếu làm, ba người phải làm nhiều năm mới có thể mua được.

      Qủa Tĩnh nở nụ cười ôn nhu hỏi: “Công việc gì kiếm tiền nhanh?”

      Viên Chiêu Quân cảm thấy hỏi như thế này chính là nhảm, tức giận : “cướp ngân hàng, kiếm tiền nhanh.”

      Nàng chỉ chơi, Qủa Tĩnh lại cho là , bởi vì khong hiểu cái gì là cướp ngân hàng, cho nên cười ha hả : “Nếu sư muội như vậy, chúng ta cướp ngân hàng !”

      Lời này ra, bàn kế bên nghe được, cũng cảm thấy người nọ này phải bệnh chứ! Ngân hàng cướp là có thể cướp sao? Đây chính là tội phạm pháp quan trọng.

      Nghe Quả Tĩnh, Viên Chiêu Quân đau cả đầu, bất đắc dĩ thwor dài cái, “Sư huynh, cướp ngân hàng đồng nghĩa với là cổ đại là ngành ngân lượng của quan, ngươi có thể chém giết sao?”

      Quả Tĩnh giờ mới hiểu được, : “Do sư muội ngươi ràng.”

      Viên Chiêu Quân hết sức im lặng, nhưng cũng muốn thêm, : “ tay ta có chút tiền, hai người các ngươi nghĩ xem nên buốn bán hay ?”

      Vũ Văn Dục liền suy nghĩ, vấn đề máy vi tính, vừa rồi Viên Chiêu Quân ở đường mua tờ báo, chỉ trong tin tức đó : “Cái này tệ.”

      Viên Chiêu Quân cúi đầu xem xét, “Đây cũng tệ, chỉ là thị trường chứng khoán đâu dễ đẻ chúng ta nắm trong tay!”

      Vũ Văn Dục lại gần lỗ tai của nàng, chỉ có hai người nghe được thanh : “Ta chính là Thần Chủ, có chuyện có thể làm khó ta sao?”

      tự tin, mà nàng lại hoài nghi,”Dục, dùng thần lực để thay đổi.”

      “Dĩ nhiên phải, vật này ta nghiên cứu ràng.” tự tin xong, trong mắt lóe sán nhàn nhạt.

      Viên Chiêu Quân nhìn tự tin mắt sửng sốt, hồi lâu mới : “Ừ, ta tin tưởng ngươi, nếu thế bậy giờ chúng ta cũng thiếu tiền, bằng chúng ta suy nghĩ thêm .”

      Vũ Văn Dục cùng Qủa Tĩnh cũng đồng ý đề nghị của nàng, bọn họ nên chung quanh chút, như vậy mới có thể hiểu thời đại này.

      ở thành thị chung quanh quay vòng, xem điện ảnh, tìm hiểu những nơi về ngành khoa học về động thực vật, còn mua cho Vũ Văn Dục máy vi tính. Ba người bọn họ vô luận đến nơi nào cũng thành tiêu điểm. có người thậm chí vì nhìn qua hai mỹ nam mà theo bọn họ.

      mấy người cũng chơi mệt rồi, ở nơi có người, Vũ Văn Dục hơi động, ba người liền trở về phòng thuê của bọn họ

      Về nhà mở tivi có người gõ cửa, là Yến Tử đến xem bọn họ, sợ bọn họ thiếu thứ gì.

      “Chiêu Quân, tớ ở ngoài cửa cũng chờ canh giờ, cậu ở nhà, sao mở cửa?” Yến Tử mang theo cái túi lớn dỗi .

      “Ách ….” Viên Chiêu Quân cũng thể với Yến Tử là bọn họ dùng tiên thuật trở về, vì vậy nàng nhìn thấy bọn họ. Suy nghĩ chút : “Tớ vừa rồi có chút mệt mỏi, ngủ mất , nghe thấy cậu gõ cửa. ngại!”

      Yến Tử liếc Viên Chiêu Quân cái, : “Cậu đó, sao lại bệnh hả?” các nàng là bạn tốt nhất, Viên Chiêu Quân ngủ này ít Yến Tử rất hiểu . Yến Tử cũng hiểu hai đấng mày râu này làm cái gì, sao lại mở cửa.

      “Ha ha! Yến Tử phải cũng quen rồi sao?” Viên Chiêu Quân cười, nhận lấy chút thức ăn Yến Tử mua bỏ vào tủ lạnh.

      Vũ Văn Dục mở máy vi tính, nghiên cứu thị trường chứng khoán, đối với Yến Tử chưa quen thuộc, cũng tự nhiên chuyện.

      Yến Tử sau khi ngồi xuống, liền hỏi: “Chiêu Quân, cậu bây giờ làm ở đâu?”

      “Tớ có công tác, cậu có chỗ nào tốt ?” Viên Chiêu Quân cười hỏi.

      “Tớ có, chỉ là nếu cậu muốn có thể tìm Tuấn Hiên.” Yến Tử đề nghị.

      ấy đâu? Tìm được công việc chưa?” Viên Chiêu Quân nhìn Qủa Tĩnh hỏi.

      “Cậu đừng bọn họ, bọn họ đẹp trai như vậy, tớ nghĩ nên tìm công ty giải trí, bọn họ có thể thử chút.” Yến Tử cũng chỉ là thuận miệng , muốn Viên Chiêu Quân tưởng .

      “Sư huynh, ta xem ngươi làm minh tinh! Như vậy kiếm tiền cũng mau, rất tốt.” Viên Chiêu Quân cười . Đối với Vũ Văn Dục muốn nghiên cứu thị trường chứng khoán làm ăn, nàng thể tìm việc làm rồi.

      “Tốt! ta nghe sư muội” Quả Tĩnh cười .

      Yến Tử đối với Qủa Tĩnh trả lời như vậy hết sức im lặng, nghĩ tới người này đúng là có chủ kiến, cái gì cũng đều nghe Chiêu Quân, sợ Chiêu Quân bán đứng .

      Cũng bởi vì Viên Chiêu Quân ý tưởng đột phát, ở trong cuộc sống sau này Qủa Tĩnh vào ngành giải trí
      Last edited: 12/1/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 94: Cuộc sống hạnh phúc của Chiêu Quân
      Editor: Tiểu Song

      Viên Chiêu Quân đưa theo cả Quả Tĩnh phỏng vấn, bởi vì là bạn của Yến tử, nên chồng của Yến tử cũng chào hỏi, đối với chuyện phỏng vấn, vai chính rất quan trọng trọng, vốn cũng nghĩ tới, nên có được vai phụ cũng tồi, nhưng sau khi nhìn thấy Quả Tĩnh, người kia cũng ngây ngẩn cả người.

      "Giám dốc Thẩm, sao ngài lại tới đây?" Người nọ nở nụ cười, chỉ sợ người đối diện tức giận.

      Viên Chiêu Quân biết đối phương nhận nhầm Quả Tĩnh thành Trầm Tuấn Hiên, cười : "Tiên sinh, ta phải Trầm Tuấn Hiên, mà tên là Quả Tĩnh. Bọn họ chỉ là giống mà thôi." Viên Chiêu Quân xong cũng cảm thấy mình rất khôi hài, Quả Tĩnh và Trầm Tuấn hiên vốn là từ người chuyển thế.

      "Quả Tĩnh?" Người đó sửng sốt lâu, cười : "Quả tiên sinh, xin hỏi ngài có tài nghệ gì?"

      Quả Tĩnh nở nụ cười ôn nhu, mở miệng : "Tại hạ biết đánh đàn, biết có tính là tài nghệ hay ?" Quả Tĩnh qua nhìn Viên Chiêu Quân, trong lòng suy nghĩ, sư muội cho làm minh tinh, đương nhiên cố gắng, chỉ là người ta dùng sao?

      "Dĩ nhiên là được." Người này phía có người chào hỏi, ông ta đương nhiên cho người này cơ hội.

      Quả Tĩnh nhìn tất cả nhạc khí đài, chỉ biết tranh, vì vậy tới trước mặt đàn tranh ngồi xuống. Edit tại dien♦dan♠le○quy♦don

      chỉ cần ngồi xuống nơi đó, người nhận đơn có chút ít ngây dại, cảm thấy phong cách của Quả Tĩnh và Trầm Tuấn Hiên giống nhau, người này có ma lực, làm cho người ta dời mắt được.

      Quả Tĩnh đàn bài chỉ có ở cổ đại mới có, nhân viên nhận đơn nghe xong mỗi người đều ngất ngây, cảm thấy loại nhạc này quá hay, giống như tiên nhạc bầu trời, có người hỏi, "Quả tiên sinh, đây là của ngài sáng tác sao?"

      Viên Chiêu Quân vẫn đứng ở bên cạnh hề rời , thấy Quả Tĩnh lo lắng, cười giành : "Đây là ấy sáng tác." Ở thời đại này cũng có bài hát này, vậy cũng là Quả Tĩnh sáng tác rồi.

      Quả Tĩnh biết Viên Chiêu Quân dối, thấy Viên Chiêu Quân nháy mắt với , tuy trong lòng phản đối, nhưng cũng có vạch trần.

      Người kia nghe đây là bài hát sáng tác, cực kỳ vui vẻ, cười : "Bài hát này nếu có thể phối lời, nhất định tiêu thụ rất tốt."

      Ý kia chính là muốn nhận Quả Tĩnh rồi, Viên Chiêu Quân vui vẻ đến vẻ mặt tươi cười, cười cười ha ha mà : "Đây là muốn dùng năng lực của ta sao?"

      "Đúng. ta là thần tượng kiêm minh tinh siêu cấp." Nhân viên nhận đơn mặt cũng mau cười nở hoa, cảm thấy lần này là nhặt được bảo bối.

      Viên Chiêu Quân lo chuyện khác, nàng chỉ muốn biết, bài hát như vậy có thể có bao nhiêu tiền, còn sư huynh của nàng đẹp trai như vậy, nhận đại quảng cáo cũng ít tiền! Nghĩ tới tiền, trong mắt của nàng tất cả đều là Kim cương xán lạn.

      "Vị tiên sinh này, về cái chuyện thù lao tính thế nào đây?" Viên Chiêu Quân mở miệng hỏi.

      "Cái này là do giám đốc của chúng tôi quyết định." Người quyết định chính là chồng của Yến tử.

      Nhìn thấy chồng của Yến tử Từ Đạt, Viên Chiêu Quân cười ha hả hỏi: "Công ty của cậu tớ trở thành đại minh tinh siêu cấp, Từ Đạt cần phải mau mau ký hợp đồng với của tớ , nếu cậu phải hối hận."

      Bạn của Yến tử, Từ Đạt đương nhiên là có thể giúp, lại cái này Quả Tĩnh lại rất giống em trai Trầm Tuấn Hiên, dáng dấp cũng đẹp trai, nãy nghe ta đàn cũng nghe, quả dễ nghe. Dùng người này, công ty nhất định kiếm được tiền, vì vậy Từ Đạt cười : "Được, chúng ta lập tức liền ký, về phần thù lao, Chiêu Quân cậu yên tâm, tuyệt đối là người cao nhất trong công ty."

      "Nghe thế, tớ còn tưởng rằng người quyết định là người khác, ngờ là cậu, tớ rất an tâm." Nàng đây chính là đem sư huynh bán , thế nào cũng muốn bán giá tiền tốt!

      Từ Đạt lấy ra hợp đồng, muốn thẻ căn cước, Viên Chiêu Quân lúc này mới nghĩ đến Vũ Văn Dục và Quả Tĩnh cũng có thẻ căn cước, vì vậy mặt xin lỗi cười : "Ngượng ngùng quá! Hôm nay ra ngoài nóng nảy, quên mất mang thẻ căn cước, ngày mai ! Buổi sáng ngày mai nhất định ký."

      Đều là bạn bè, Từ Đạt dĩ nhiên có làm khó, cười : "Được rồi! Ngày mai nhất định nhớ mang tất cả tư liệu."

      "Được, cậu hãy yên tâm !" Viên Chiêu Quân cười cười ha ha mà , cùng Từ Đạt vài lời rồi liền cùng Quả Tĩnh về.

      Về đến nhà, Vũ Văn Dục còn nghiêm túc nghiên cứu giá thị trường chứng khoán, thấy bọn họ trở lại, cũng quay đầu mà : "Như thế nào?"

      "Xong rồi." Viên Chiêu Quân cười ngồi vào bên cạnh Vũ Văn Dục, : "Bọn họ sư huynh thần tượng kiêm đại minh tinh siêu cấp, vậy ta có tiền." Vừa đến tiền, tâm Viên Chiêu Quân liền mở ra.

      Nhìn Viên Chiêu Quân nở nụ cười, Quả Tĩnh cảm thấy làm cái gì đều đáng giá, cười híp mắt nhìn Viên Chiêu Quân, "Về sau sư muội có thể mua nhà cửa rồi." Quả Tĩnh lần đầu tiên kiếm tiền, trong lòng cũng có chút vui vẻ.

      "Đúng! Chúng ta mua biệt thự lớn ở, các ngươi nên sửa chữa thế nào nhỉ? Ta thích tường gian phòng biến thành màu hồng, còn có phòng khách. . . . . ." Viên Chiêu Quân đôm đốp đôm đốp , hình như đó chính là ngồi nhà trong tâm trí nàng.

      Tuy Vũ Văn Dục nhìn máy vi tính, nhưng cũng nghe được Viên Chiêu Quân , ngẩng đầu nhìn mặt của nàng : " đơn giản như thế đâu." xong, hơi động, tay điểm, đến mức toàn bộ đều thay đổi, hơn nữa cả phòng đều giống với trí tưởng tượng của Viên Chiêu Quân.

      Quả Tĩnh cũng quen tiên thuật của Vũ Văn Dục, trong lòng , Thần Chủ phải là gì làm được, chính là đưa phòng ốc này thành ngôi nhà tuyệt đẹp cũng là điều bình thường.

      Viên Chiêu Quân thấy, cười , " xinh đẹp, ta thích, cám ơn lão công."

      "Cám ơn cái gì, ngươi phải cũng có thể làm được sao?" Vũ Văn Dục buồn cười nhìn Viên Chiêu Quân.

      Viên Chiêu Quân lúc này mới nghĩ đến mình cũng là thần, cũng có thể làm theo, cũng có thể tự do có bất kỳ vật gì, dù là Kim Ngân tài bảo cũng được, chỉ là họ muốn phá hư phép tắc thời đại này mà thôi. Nàng vỗ mạnh đầu, "Ngươi ta làm sao lại đần như vậy đâu? Ngôi nhà biến thành như vậy cũng ảnh hưởng tới người khác, chúng ta dời thời điểm tái biến trở lại là được."

      Hai người đàn ông này buồn cười nhìn nàng, bộ dáng lúc này của nàng đúng là đáng .

      Phải ngũ quan dung mạo Viên Chiêu Quân rất tinh xảo, chỉ là vóc người này thay đổi, tuy là nữ, nhìn cũng hấp dẫn cũng quyến rũ, cho người khác cảm giác chính là nhàng khoan khoái. Cộng thêm tóc của nàng thế nào cũng dài, thân thể cũng thay đổi, dĩ nhiên cũng già, bộ dáng của nàng vĩnh viễn dừng lại ở độ hai mươi mấy tuổi.

      Vũ Văn Dục cũng giống như vậy, cũng già, tuổi thọ của bọn có thể cùng cùng tuổi với thiên địa. Trong sinh mệnh bọn họ hình như cũng chưa có thời gian.

      Đây chính là nguyên nhân vì sao Viên Chiêu Quân ở lại nhân gian sinh hoạt, bởi vì nàng muốn cảm thụ được nỗi khổ của người thường, như vậy nàng mới theo đuổi cuộc sống.

      Viên Chiêu Quân lại nghĩ tới chuyện thẻ căn cước, nhìn Vũ Văn Dục , "Bằng chứng cho thân phận của chúng ta có thể tạo ra sao? Như vậy có vấn đề hay ?"

      " có vấn đề gì." Vũ Văn Dục hơi động lòng, chỉ thấy trong tay trống rỗng liền xuất hai bằng chứng thân phận, tên là và Quả Tĩnh, hình cũng là dáng vẻ tại của bọn , ngày sinh cũng ở thời đại này.

      Viên Chiêu Quân cầm lấy thẻ căn cước, cười : "Thẻ căn cước là có, thế có hữu dụng ? Nếu bị điều tra sao?"

      Vũ Văn Dục cười, "Chuyện này ngươi yên tâm, ta giải quyết." xong, bỗng biến mất ở trước mặt Viên Chiêu Quân, chờ lại xuất giải quyết tình.

      Cùng Vũ Văn Dục ở chung, căn bản là Viên Chiêu Quân điều gì cũng cần suy tính, tiền có người kiếm, chuyện cũng có người làm, nàng mỗi ngày đều là buồn lo.

      Quả tĩnh sử dụng điệu nhạc đàn để viết lên, khi hát, hình ảnh kia có thể là xa hoa, ca từ này làm cho người thể quên, còn có thanh của , khi hát lên còn hay so với thực lực người giỏi nhất.

      Công ty thay Quả Tĩnh làm album, trong album tất cả đều là Quả Tĩnh dùng là nhạc khúc cổ đại sửa đổi, ở thời đại này cũng có, vì vậy đương nhiên là do Quả Tĩnh sáng tác.

      Album bán chạy, tiếp hợp đồng mời quay quảng cáo TV và đóng phim điện ảnh rất nhiều, Viên Chiêu Quân vì muốn Quả Tĩnh quá mệt mỏi nên chỉ nhận quay quảng cáo. Muốn Qủa Tĩnh đóng phim, thứ nhất là biết đóng phim, hai là cũng muốn diễn trò, dù sao tiền lợi nhuận nhiều như vậy, Viên Chiêu Quân cũng ép Quả Tĩnh làm làm chuyện thích.

      Quả Tĩnh mỗi ngày sớm về trễ, ra cửa có xe riêng đưa đón, Viên Chiêu Quân dĩ nhiên cùng theo.

      người khác, Vũ Văn Dục nghiên cứu ràng thị trường chứng khoán, cầm chút tiền làm đầu tư, tiếp dựa vào thị trường chứng khoán, đầu tư ít tiền.

      Trong năm, Vũ Văn Dục thành lập công ty đầu tư, công ty nghiệp tích tệ, kiếm ít tiền, mà Quả Tĩnh cũng là thần tượng kiêm đại minh tinh siêu cấp trong mắt mọi người. năm này, bọn họ mua phòng, mua xe, có thời gian ba người còn bay khắp nơi du lịch. Lê Quý Đôn

      Lần đầu tiên ngồi máy bay, Quả Tĩnh cùng Vũ Văn Dục cũng cực kỳ cảm thán khoa học kỹ thuật đại này, cũng bội phục trí khôn của người đại.

      năm này, bọn họ quen cuộc sống đại, nhưng trong năm nay bọn họ cũng trở về cổ đại mấy lần, hơn nữa còn có thể mang chút đồ đại cho Cây Dương Mai Quả Khế và Sư Phụ.

      Hạnh phúc lúc này mới vừa mới bắt đầu, bởi vì hôm nay, Viên Chiêu Quân phát nàng mang thai, tin tức này khiến Vũ Văn Dục vui vẻ thôi.

      "Chiêu Quân, ngươi là có ?" Đối với tin này làm cho Vũ Văn Dục vui vẻ, vì vậy cười ra tiếng.

      "Đương nhiên là , ngươi cho rằng ta còn có thể gạt ngươi sao?" Viên Chiêu Quân ha ha cười, mang thai là chuyện tốt. Chỉ là vừa nghĩ tới Bảo Bảo, nàng liền muốn biết Bảo Bảo tại tốt hay .

      "Ta có ý đó." Vũ Văn Dục thay Viên Chiêu Quân chẩn mạch, xác định mang thai , bấm ngón tay tính toán.

      Thấy cau mày, Viên Chiêu Quân hỏi: "Thế nào? Đứa bé có vấn đề?"

      " phải, là ta coi ra là nam hay nữ." Vũ Văn Dục .

      "Cái này có gì tốt, qua hai tháng, bệnh viện rồi biết." Viên Chiêu Quân cười, người này đúng là gấp.

      "Ừ, cũng đúng! Là ta quá gấp." ra Vũ Văn Dục chỉ là tính ra giới tính đứa bé, cả số mạng đứa bé cũng tính được, vì vậy mới rối, nhưng mà sợ nàng lo lắng, .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :