Chương 76.2
các nhàng, hai ba mươi đám quan binh khỏi bị sợ đến run thân thể. Có người thân thể bắt đầu nổi trường mẩn đỏ, sợ dám gãi, trong lòng lại khó chịu muốn chết, chỉ có thể cầu đạo: "Các ngươi là
người nào, chúng ta cùng các ngươi thù oán, vì cái gì mà các ngươi lại hại chúng ta, các ngươi mau đưa thuốc giải giao ra đây." Người kia xong liền cầm đao hướng về phía Quả Tĩnh mà công kích.
"Dám đụng vào xe ngựa của phu nhân ta, như vậy trừng phạt tất cả đều là rồi." Vũ Văn Dục nhàn nhạt , sắc mặt cũng là nhàn nhạt bộ dáng kia tựa hồ như lầm bầm lầu bầu, nhưng mỗi điều mọi người đều nghe ràng.
Có người nhớ lại chuyện đụng xe trước kia, hai người kia sau khi bắt đầu hối hận, cũng dám đứng ra do mình gây nên, chỉ có thể nhắm mắt : "Các huynh đệ, chúng ta liều mạng với bọn ." Mấy chục người bọn họ địch nổi hai nam ba nữ này sao?
"Đúng, liều mạng với bọn ." người khác cũng là người lái xe đụng vào xe ngựa họ lên tiếng.
Tôn Hồng mặt cười lạnh, "Các ngươi đều là liều mạng, đến đây !" Nàng xong hướng đám quan binh chụp chưởng. chưởng này liền đem mười mấy quan binh đánh cho say đòn.
Chỉ nghe Tôn Hồng lại : "Các ngươi cũng mau tránh ra, dọn dẹp đám người này, mình ta là đủ rồi." Nàng rất lâu có đánh nhau, có người để luyện tay cũng tệ.
Quả Tĩnh nghe lời tránh ra, Viên Chiêu Quân thấy Nhị sư phụ đánh nên cực kỳ vui mừng, trong lòng có gì đó khó chịu! "Lão công, ta cũng muốn đánh nhau." Kể từ khi nàng có võ công nàng chưa thử qua công lực của mình, cộng thêm lần ăn bích ngọc quả tiên, nàng cảm thấy công lực của nàng tăng cường ít.
" được." Vũ Văn Dục giữ chặt tay của nàng, chỉ sợ nàng kích động đánh nhau, nào có phụ nữ có thai thích đánh nhau, nữ nhân này đúng là khiến người ta an tâm.
"Lão công, van cầu ngươi, ngươi ta luyện thế này cũng biết, ngươi để cho ta thử chút !" Viên Chiêu Quân kéo tay Vũ Văn Dục hết sức .
Thấy Vũ Văn Dục lời nào, cũng đồng ý, chỉ là nhìn Tôn Hồng cùng đám quan binh tỉ thí, căn bản những người đó đều chịu được công lực của Tôn Hồng, mới hơn ba chưởng, hơn phân nửa người nằm mặt đất hộc máu ngừng, bộ dáng kia nhìn hù dọa người, nhưng lại thể chết.
Mấy chưởng lấy hơn phân nửa mạng, Tôn Hồng cũng có ý định lấy mạng người, chỉ là muốn dạy dỗ những người đó mà thôi.
Kiên trì đến cuối cùng cũng chỉ có tầm hai ba người, lúc này Vũ Văn Dục mới lên tiếng : "Nhị sư phụ, đem bọn họ cho Chiêu Quân xử lý !"
Viên Chiêu Quân vừa nghe, trong mắt nàng xuống đồi, cùng ba tên quan binh còn lại nhìn nhau.
Vũ Văn Dục nhìn nàng dáng vẻ vui vẻ, tâm tình cực tốt.
Tôn Hồng dĩ nhiên là lui ra mấy thước, nghĩ nên để cho đồ đệ vui vẻ chút! Chỉ là nhìn bào thai, nữ nhân này sao có thể dính máu tanh đây? Như vậy đứa bé sanh ra có phải trở thành bạo cuồng đây?
Tôn Hồng vẫn còn nghĩ lộn xộn trong đầu, Viên Chiêu Quân mặt nụ cười liền phi thân đến trước mặt ba người, động tác của nàng cực nhanh, mấy người kia còn chưa xem Chiêu Quân ra tay thế nào, người bị bàn tay đánh tới.
"Dám đụng ta xe ngựa, Hừ! Các ngươi nên chờ bị đùa tới chết !" Mặt Viên Chiêu Quân tà ác nở nụ cười.
Nhìn nụ cười của Viên Chiêu Quân, Vũ Văn Dục cùng Tôn Hồng là mặt cưng chiều. Quả Tĩnh cùng Quả Khế khỏi cau mày.
Mà nơi xa mười mấy tên sát thủ theo dõi theo nhìn Viên Chiêu Quân cũng loạn, có người chuyện, "Thủ lĩnh, chúng ta đừng động thôi, chúng ta nhận thua !"
"Đúng! Chúng ta về sau theo thái tử cùng thái tử phi thôi, chớ giằng co." Suy nghĩ đến chuyện lần trước bị hạ đan dược, còn bị lấy hết quần áo, bọn họ cảm giác rất còn mặt mũi gặp người, bọn lại còn bị trúng độc, kỳ hạn tháng cũng sắp đến rồi, nếu thể tìm được thuốc giải, bọn họ chỉ còn chết thôi.
"Đừng ahhhh. Nhìn xem thái tử phi muốn làm cái gì?" Mười mấy người có chút hả hê, bọn họ cảm thấy những quan binh này nhất định so với bọn còn thảm hơn..
Chỉ thấy Viên Chiêu Quân đem ba người kia đánh ngã mặt đất bò cũng bò dậy nổi, sau đó mặt nụ cười tà ác : "Quả sư huynh, đánh cho ta mấy hố đất, ta muốn đem bọn họ chôn từ từ chơi."
Tất cả mọi người cảm thấy việc chôn này chẳng có gì để chơi, nhưng Quả Tĩnh nghe Viên Chiêu Quân, phẫy tay có mấy hố đất, mấy chưởng vỗ xuống, cái hố kia ở trước mắt.
Viên Chiêu Quân động thủ, chỉ dùng tài hùng biện. Lại , "Đem thân thể bọn họ chôn toàn bộ, chỉ để lại đầu bề mặt đất."
Mười tên sát thủ nghe thấy lời của nàng..., đều hẹn mà cùng ở trong lòng suy nghĩ, thái tử phi đúng là quá tà ác, quá độc ác, phải là muốn đem đám quan binh đó chông sống cho tới chết chứ! Bọn họ nghĩ tới, đều hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn trời đỏ lửa.
Last edited by a moderator: 15/11/14