1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Mồi - Hắc Khiết Minh (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      Tạm nhá, mình bù đầu vs bài vở
      7.2
      Để giúp em.


      Giọng của , luôn quanh quẩn bên tai , làm nước mắt ngừng rơi.


      Vợ, đừng .


      Giây phút ấy, gần như ở lại.


      Nhưng biết , sở dĩ vậy, là vì biết làm cái gì. Chờ lửa được dập tắt, sớm hay muộn biết trong phòng có ba người chết, sớm muộn gì cũng đoán ra họ là do giết, mặc kệ như thế nào cũng che giấu được ấy, càng miễn bàn những tên thợ săn này tìm ra tung tích của .


      Cỗ gây đủ phiền phức cho , lưu lại chỉ làm ngay cả mạng cũng giữ được.


      biết điều duy nhất mình có thể làm, chính là rời khỏi .


      Ai biết được đồ ngốc kia lại liều lĩnh vọt vào làn xe ——


      giây ấy, tim thiếu chút ngừng đập, nhưng vẫn cắn răng, nhẫn tâm trốn , nhìn đuổi theo phía sau xe buýt.


      chỉ là khí, là quân cờ dễ dàng bỏ qua...


      ngừng tự nhủ, mới có thể buộc chính mình đưa lưng về phía , quay đầu mà rời .


      Lòng của đau, đau đến mức cảm giác mọi thứ đều vỡ vụn ra.


      tưởng rằng có cơ hội sinh ra lần thứ hai đời này, nghĩ rằng mình có thể luôn luôn làm Diệp Hoài An, có thể vì sinh con, cứ như vậy cùng sống đến già ở trung tâm thành phố.


      Ngẩng đầu từ từ nhắm lại hai mắt, đứng dưới dòng nước, để nó bao bọc chính mình, để dòng nước ấm áp tẩy nước mắt của bản thân, tẩy những giấc mơ từng có.


      há miệng hít vào thở ra, ý đồ khống chế bản thân, giống như lúc trước vậy, giống thời điểm còn ở trong trò chơi, khống chế cảm xúc của chính mình. biết, muốn sống sót, nhất định phải học được cách khống chế bản thân, bất lực chỉ làm hỏng việc, làm nhanh chóng bị tìm thấy, bị giết chết.


      Nhưng mà, lòng vẫn đau quá, nỗi đau đớn kia, đè nén từ ngực xuống bụng, chồng chất, chen chúc nhét đầy toàn thân , đau đến mức thể chịu nổi, rốt cục quỳ xuống trong bồn tắm, há miệng tiếng động khóc rống.


      run run quỳ gối trong nước, vì tất cả những điều từng đạt được, vì tất cả những gì mất , tiếng động khóc thét, để cho hết thảy những thống khổ có chỗ xả đều từ miệng thoát ra, từ nước mắt phân chia tán loạn.


      Người phụ nữ trong gương, thoạt nhìn giống quỷ.


      cần chút thời gian, mới khôi phục lại cảm xúc, tắt vòi hoa sen ra, lấy khăn lông lau khô chính mình. Tuy rằng rửa thân đầy máu loãng, nhưng vẻ ngoài của vẫn phi thường đáng sợ.


      Nơi bị đánh lúc trước thũng xuống, từ đầu đến chân đầy vết xanh tím, phía mắt, bên trái khóe miệng, xương gò má, bên phải đầu vai đều có miệng vết thương, may mắn là, bị gãy xương sườn, bụng cũng có vết thương, khi tên kia đá , theo phản xạ cuộn mình lại, ngăn chặn phần lớn lực công kích bằng tay chân, nhưng chính vì thế, cả tay và chân đều bầm tím.


      lau khô chính mình, cầm lấy gói thuốc, thay người phụ nữ đáng sợ trong gương bôi thuốc.


      Làm như vậy là đúng, biết.


      Dù sao người muốn là Diệp Hoài An, phải loại phụ nữ dơ bẩn, khủng bố, giết người chớp mắt như .

      Người cưới là em, phải tên của em.


      Tiếng phẫn nộ của ở trong đầu kháng nghị, làm cho cổ họng thắt lại, mắt lại đỏ lên.


      hít vào, lại hít vào, cố sức áp chế đau đớn ở trong lòng lẫn thể xác.


      Đừng vọng tưởng, người đàn ông ấy nếu biết chân tướng, thậm chí nếu thấy bộ dạng tại của , sợ là bị dọa dám tới gần nữa.


      Bằng ngừng gọi điện thoại cho .


      dùng sức dán băng urgo lên miệng vết thương, liếc nhìn người phụ nữ khủng bố trong gương lần nữa, chỉ xoay người mặc lên quần áo sạch , cầm lấy điện thoại di động, cầm theo túi xách quay lại phòng.


      đem bình uống nước đặt ở cạnh cửa, đến bên giường, đem khăn trải giường rút ra, vứt xuống mặt đất cạnh cửa sổ, dùng chăn cùng gối đầu giả thành hình người, rồi mới tắt đèn , trở lại dưới chân cửa sổ, quần áo chỉnh tề nằm xuống.


      Nằm được lúc, mới nhận ra mình vẫn còn nắm chặt điện thoại di động.


      hẳn là nên vứt bỏ chiếc di động này, ít nhất cũng phải xóa bỏ dữ liệu trước kia. Tuy rằng trước mắt chiếc di động cùng dãy số này, chỉ dùng để gọi cho , mà sau khi phát thi thể xong, người đàn ông kia sợ rằng cũng gọi cho nữa.


      Huống hồ cho dù bán đứng , cũng có khả năng cẩn thận lỡ miệng với cảnh sát, nhắc tới việc từng gọi cho .


      thể mạo hiểm, phải triệt để chặt đứt liên lạc với .


      Ngày mai.


      Thở sâu, tự nhủ.


      Ngày mai vứt nó .


      Hôm nay đủ rồi.


      Nhắm lại đôi mắt chua xót sưng đỏ, ôm lấy chính mình, cuộn người lại, nắm chặt trong tay di động tha.


      Đủ...


      Cách cách.


      Đó là tiếng động rất , nhưng ngay lập tức mở mắt.


      Có người, người nọ mở cửa phòng ra, cửa đụng vào chiếc bình uống nước, làm cho bình đổ xuống sàn nhà.


      động đậy, chỉ nắm lấy súng.


      Đối phương hướng về phía gối giường nổ súng, núp trong bóng đêm, nhìn dưới sàn nhà, nhắm ngay vào chân người nọ bắn, viên đạn găm vào xương đùi , nắm lấy túi xách, xoay người mở ra cửa sổ, nhảy ra ngoài.


      tên khác chờ ngay bên ngoài lối thoát hiểm, giơ chân đá rớt súng tay , vươn tay bắt lấy cổ của , xoay người, né được bàn tay to kia, đồng thời nhún người tiến vào lòng người nọ, huých khuỷu tay, nâng lên đầu gối, đánh chuẩn xác vào ngực và hạ thể đối phương, tên kia thét lớn tiếng, lựa chọn chặn công kích tại hạ thể, nhưng ngay sau đó đâm ngón cái vào huyệt thái dương của người nọ.


      Tên sợ thăn đau đến mức thân thể nhũn ra, mất thăng bằng, cũng ở lại dây dưa với , nhân cơ hội này mà bỏ chạy.


      rất quen chạy, biết duy trì thể lực là trọng yếu, cho nên luôn luôn giữ thói quen chạy bộ, khi cần, có thể chạy liên tục trong mấy giờ.


      vọt tới đường cái, rất nhanh tiến vào cái ngõ khác.


      chọn nơi này để trốn là có nguyên nhân, nơi này là thành phố cổ, những tòa nhà xung quanh đều có vài thập niên lịch sử, cơ hồ chưa từng có cải cách qua, nơi này con phố ngõ ngắn gọn lại phức tập, bốn phía thông với nhau, hình thành lên cái mạng nhện, giúp cho có vô số con đường để lựa chọn rời .


      Cho dù như vậy, đường vẫn gặp lại hai tên thợ săn, tay chân vội vã trèo lên ngõ phòng cháy, đá rớt cái, dùng máy giật điện chạm vào cái thứ hai.


      Giá móc kia bởi vì độ lưu điện quá cao, làm cho trong phần ngàn giây thấy cả ánh sáng hồng.


      Đáng chết! Người này là thợ săn cấp 2!

    2. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      7.3

      Nhận ra điều này, lập tức xoay người, lao ra khỏi cửa sổ, khi vừa chạy tới đầu ngõ, phía sau liền truyền đến tiếng nổ mạnh, lực nổ nặng nề đánh bay ra đường cái, cố chống lại, chỉ thuận thế lăn vòng, thiếu chút nữa bị chiếc xe taxi đâm vào, lại vội vã lăn vòng, mới miễn cưỡng né được.


      Người lái xe taxi vội vã đạp phanh, ở khoảng cách xa dừng lại, hổn hển nhô đầu ra chửi ầm lên, có dừng lại, muốn đứng lên rồi tiếp tục chạy.


      Vụ nổ ngoài ý muốn này giúp khẳng định bọn chúng là thợ săn cấp hai, điều này đại biểu cho việc bọn chúng cao cấp hơn những kẻ gặp tối qua, bọn chúng lợi dụng khoa học kỹ thuật, có thể dùng vệ tinh cùng máy cảm ứng nhiệt để truy tìm .


      căm hận việc bản thân lại lần nữa trở thành con mồi trong trò chơi, nhưng nơi này là thành phố, phải rừng rậm, nơi này chỉ có mình .


      chạy vội đến phía sau tòa nhà để sửa soạn, từ trong túi lấy ra chiếc mũ lưỡi trai và áo khoác màu trắng đến chói mắt, quay đầu kiểm tra phía sau, mượn tòa nhà che giấu chính mình để rời , mỗi khi phải ra khoảng trống, buộc bản thân mình thả chậm tốc độ.


      Từ lâu lĩnh ngộ ra điều, bí quyết đào thoát quan trọng nhất là —— càng vội càng phải chậm.


      biết ai là thợ săn, nhưng hiển nhiên bọn chúng điều biết , mỗi người chắc chắn đều có ảnh chụp cùng tư liệu của .


      là con mồi, giết là chuyện có thể làm được.


      Trời mau sáng, người đường rất ít, nhưng mỗi khi có người tới gần, đều nhịn được muốn công kích đối phương hoặc xoay người chạy trốn.


      Xe cứu hỏa gào thét qua, dừng ở trước ngõ phát sinh vụ nổ.


      đứng ở phía đối diện, cố ý dừng lại 3 phút trọng điểm dài dằng dặc, sau đó mới nhanh chậm tiến về phía trước, rẽ vào ngõ , đến chỗ khuất , tìm cửa hàng bán mỳ mở ngồi xuống, kêu bát mỳ, cố ý đưa lưng về phía ngõ , bắt đầu ăn mỳ.


      Tuy rằng nuốt nổi, vẫn từng ngụm ăn bát mỳ.


      Mặt trời lên cao, người người từ các ngõ ngách tuôn ra, đột nhiên cảm giác có thợ săn về phía mình. quay lại nhìn, nhưng biết người nọ chính là thợ săn, loại thợ săn hương vị, cái loại như hổ rình mồi cơn khát, giống như dã thú bị bỏ đói nhiều năm đột nhiên được thả ra ngoài đường.


      Tay nắm đũa của nhịn được run lên, vận dụng hết sức lực bảo trì bình tĩnh của bản thân, thả lỏng ăn mỳ, thể lộ ra dấu vết sợ hãi, thể lộ ra vẻ ngoài sợ hãi.


      Nhóm thợ săn luôn có thể nhận ra sỡ hãi đó, tựa như con mồi luôn có thể phát ra thợ săn.


      Điều thiết yếu để tránh khỏi thợ săn, chính là được sợ, phải hòa mình vào bối cảnh, phải trở thành tồn tại hiển nhiên.


      buộc chính mình thả lỏng, nghĩ đến A Phong, tượng tượng ngồi bên cạnh , cùng nhau ăn mỳ. cùng A Phong rất ít khi ăn cơm ngoài, nhưng thỉnh thoảng vẫn ăn, thích ăn ở cửa hàng gần nhà, gọi chút đuôi và lưỡi lợn, đậu hũ dầm tương, kết hợp với gừng thái sợi, kêu đĩa rau xanh, ăn vài miếng cho có lệ, rồi để xử lý chỗ còn lại, ngay cả nước uống của cũng uống nốt giùm.


      Trong lúc hoảng hốt, cơ hồ thấy vươn bàn tay to, cầm lấy bàn tay run run của .


      giây ấy, ngừng run rẩy.


      Tên thợ săn kia cũng chú ý nhiều tới những người ăn mỳ ven đường, chỉ liếc mắt nhìn thoáng qua cái rồi mất.


      tiếp tục ăn, buộc chính mình ăn hết bát mỳ rồi mới trả tiền rời .


      Vài phút sau, trong toilet ở xe điện ngầm, nôn ra hết tất cả những thứ mới cho vào bụng.


      Ngày hè nắng hè chói chang.


      Từ năm ngày trước gặp chuyện may chưa ngủ ngon được lần nào, thân thể bởi vì được nghỉ ngơi đầy đủ càng thêm đau đớn, cơ hồ quên loại cảm giác khó chịu tới mức nào.


      Nhưng kể cả mệt mỏi, biết mình vẫn phải tiếp tục di động, thể ở chỗ quá lâu.


      Ở trong thành phố, phụ nữ thân mình giữa ban đêm càng khiến người ta chú ý hơn so với ban ngày, buổi sáng có thể xen kẽ vào giữa dòng người, che giấu hành tung, nhưng đến lúc tối nhất định phải tìm được chỗ để trốn.


      biết mình phải rời khỏi nơi này, có lẽ đến Hongkong hoặc Đông Nam Á, hoặc Nhật Bản.


      Để phòng ngừa, có chuẩn bị hai thân phận giả, nghĩ tới dùng thân phận giả lên máy bay rời , nhưng lại lo lắng người làm giấy tờ giả giúp bị tìm ra, nghĩ thử liên lạc với người đó, nhưng rất nhanh liền phủ nhận chủ ý ấy, điện thoại của đối phương có thể bị nghe lén.


      Dù sao truy tìm nguyên nhân cũng có ích gì, tại chỉ có thể tiếp tục tiến lên phía trước.


      Tuy qua năm ngày, vết thương mặt vẫn chưa khỏi hẳn, mặc dù dùng đồ trang điểm che lại, nhưng dấu vết ẩu đả vẫn ràng như cũ, kết quả là, chỉ có thể đội mũ lưỡi trai, may mắn tại là mùa hè, đội mũ che nắng cũng có gì kỳ lạ.


      Nơi này luật dụng súng có nhiều hạn chế, thể dễ dàng bổ sung đạn dược, lại , có lẽ người lúc trước bán súng cho có thể là lấy từ nguồn nhập cư trái phép.


      tìm quán cà phê Internet, rồi lên mạng liên lạc với đối phương.


      Người giao dịch chợ đen dễ tín nhiệm người khác, nhưng chỉ cần có tiền ma quỷ cũng sai khiến được, đạo lý này bất luận nơi nào cũng đúng.


      lâu sau, đối phương thông báo cho thời gian cùng địa điểm hẹn.


      đường , cảm giác miệng đắng lưỡi khô, tuy rằng có mua nước uống, nhưng vẫn thể hoàn toàn cảm thấy khỏe.


      Mười giờ tối, đến nơi hẹn với đối phương.


      Còn mười bốn tiếng nữa.


      nên tìm nơi để nghỉ ngơi, có lẽ ăn chút gì đó.


      Suy nghĩ này làm thấy cơn buồn nôn dâng lên, bước nhanh vào toilet của tiệm thức ăn nhanh, xoay người hướng bồn cầu nôn khan.


      Đên khi ngừng nôn khan, toàn thân thấm đẫm mồ hôi lạnh dựa vào bồn cầu, hoài nghi bản thân chưa lên tàu nôn như vậy, làm sao có thể vượt qua thời gian ở tàu.


      run rẩy đưa tay lau khóe miệng, cảm thấy chỉ muốn dành toàn bộ thời gian còn lại trong toilet, nhưng bên ngoài có người gõ cửa.


      Hít thở sâu, mở cửa, cúi đầu vòng qua vội vã vào toilet, ở bồn rửa tay súc miệng, lấy nước rửa mặt sạch.


      Còn hơn mười bốn giờ, phải nghĩ biện pháp vượt qua mười bốn giờ này.


      ra khỏi tiệm ăn nhanh, khoác túi xách về phía trước, ngay từ đầu kỳ thực biết chính mình muốn đâu, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, mua nước khoáng uống, nhưng cách nào cảm thấy tốt hơn được. hoa mắt chóng mặt, mồ hôi như tắm bước đường, chập choạng lắc lư về phía trước.


      cần tìm chỗ ngồi xuống, trốn , nghỉ ngơi, thợ săn ban ngày cũng xuất , đối với người chơi mà , chết người, hay chết trăm, cũng như nhau cả, thế giới này chỉ cần có tiền, cái gì cũng có thể xóa bỏ.


      cảm thấy choáng váng, thiếu chút nữa ngã vấp vào vỉa hè, phải tiếp tục , suy yếu nghĩ.


      Chờ tỉnh táo lại, nhận ra mình đứng trước trạm xe buýt, chiếc xe bus chậm rãi chạy đến, nhận ra số xe ấy, chiếc này xe này qua công trường của .


      Điều này ngu ngốc.


      nên làm như vậy, nhưng muốn gặp , rất muốn được nhìn thấy , trước khi rời được nhìn thấy lần nữa, chỉ liếc mắt cái là đủ rồi.


      Xe bus dừng lại trước mặt , mở cửa, khí lạnh trong xe tràn ra ngoài, giống mời gọi bước vào.


      Giống như mộng du, tới, ở hàng ghế thứ hai từ cuối lên ngồi xuống.


      Xe bus chạy về phía trước, dừng lại rồi lại tiếp, biết qua bao lâu, nhìn thấy tòa nhà thi công, thấy cần cẩu thường làm việc , còn có phòng thao tác nho kia nữa. kỳ thực biết đó hay , chừng căn bản làm, đốt tài sản của , tất cả những thứ từng giúp chọn lựa.


      Nhưng đời người vẫn tiếp tục, phải sao?


      Thời điểm này, trừ bỏ làm, đến công tác, còn có thể làm cái gì?


      hy vọng người làm việc ở bên .


      Xe bus ở trước công trường ngừng lại, có xuống xe, chỉ để cho xe chở . Xe vòng, về tới bến xe, xuống xe, đợi khác chuyến xe khác, lại ngồi lên. Xe bus tiến về phía trước, vòng qua cả nửa thành phố, lại tới gần tòa nhà kia, nhìn trục thấp đến gần, lại xem nó rời xa.


      tám phần là điên rồi, nhưng thể khống chế bản thân.


      chỗ khác xuống xe, đến đối diện, lại ngồi lên chuyến xe khác hướng tới công trường của . lặp lặp lại hành động này, điều vô nghĩa, nhìn thấy , có khả năng thấy được, nhưng cuộn mình lại trong khí lạnh buốt của xe buýt, lại lần nữa để xe chở tới gần, rồi lại rời .


      có vấn đề gì, xuống xe ở địa điểm ấy.


      Dù sao cũng có ai biết, dù sao cũng có ai hiểu được, hơn nữa di chuyển, vẫn luôn di chuyển, có dừng lại, có phá quy luật đào thoát.


      có.

      *Mới thi final xong, nản quá...Từ từ rồi post tiếp nha. Đọc đến đây thấy xót xa cho Hoài An quá :-(

    3. vũ pigg

      vũ pigg Member

      Bài viết:
      71
      Được thích:
      34
      :th_3::th_90: thương trở lại
      Anny TaChris thích bài này.

    4. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      7.4
      Nhưng là, từng giây trôi qua, hơn mười bốn tiếng giảm xuống thành mười ba, rồi thành mười, sau đó còn tám tiếng, sáu tiếng...


      Bầu trời chậm rã tối .


      Mọi người sắp bắt đầu tan tầm, tự chủ đến gần cửa sổ, ngồi thẳng lên, tay nắm lấy chiếc di động được lấy ra từ trưa, bàn tay ướt đẫm mồ hôi, biết rốt cuộc mình muốn làm cái gì, đúng năm giờ, ấn xuống nút nguồn của điện thoại di động.


      Điện thoại năm ngày mở, màn hình dần sáng lên, lên thông báo trăm cuộc gọi nhờ, trung bình qua mấy tiếng lại có lần.


      gọi.


      Cố định, quy luật, kiên trì, cứ qua tiếng, nhất định gọi lần.


      Dường như biết vứt chiếc di động này , giống như hiểu được nhất định giữ lại nó, hốc mắt khống chế được nóng lên.


      Ba ngày trước, bắt đầu gửi tin nhắn cho .


      biết nên xem, nhưng vẫn muốn nhìn, muốn biết gì, có khỏe , có ghét hay ?


      nín thở, mở tin nhắn ra, trong đó chỉ có dòng chữ.


      Vợ à, em ngủ chưa?


      Chỉ có câu này, hơn.


      còn tưởng mình nhìn lầm, nhịn được kiểm tra rồi chút thời gian cùng viết kì, đó là ba ngày trước truyền sai.


      hoảng hốt kiểm tra tin nhắn tiếp theo.


      Trời sáng rồi, đói bụng quá.


      Chỉ vỏn vẹn câu như thế.


      có hoang mang phẫn nộ, hiểu trách cứ, luân phiên chất vấn.


      kéo xuống xem tiếp, phát các tin nhắn của đều rất đơn giản, giống như chưa có chuyện gì xảy ra vậy, giống như người rời khỏi là , phải , giống như mới công tác ở nơi khác.


      Hôm nay nóng qua, chỗ em thế nào?


      Trong nháy mắt, cho rằng điên rồi, bởi vì quá tức giận mà thần trí , nhưng vẫn nhịn được xem tiếp.


      Vợ à, em biết phần mềm gián điệp ?


      biết, nhưng điện thoại của lỗi thời, phải điện thoại thông minh, thể cài đặt phần mềm ấy.


      Tiểu Phì nên cài đặt lại máy, sau đó em xem qua tin tức nào cũng biết.


      Ai là Tiểu Phì?


      Dường như nghe thấy nghi vấn trong lòng , tin nhắn tiếp theo trả lời câu hỏi của .


      Tiểu Phì là tình nhân bên ngoài của .


      Trong lòng đau thắt lại, lại nhìn đến dòng chữ tiếp theo.


      Gạt em thôi, ta phải là người phụ nữ của , em mới là.


      khẽ cắn môi, nước mắt tràn đầy hốc mắt, đọc tin nhắn tiếp theo của , bên trong chỉ có ba chữ, lặp lại.


      Em mới là.


      Cổ họng ngẹn lại, ngực thắt lại, tự chủ xem tin nhắn tiếp theo, sau đó lại tin, rồi lại tin.


      thích phần mềm kia, thích điện thoại đời cũ, điện thoại thông minh phiền phức ——


      đem ảnh chụp của em làm hình nền, hóa ra điện thoại của cũng làm thế được.


      Tối rồi, em ăn cơm chưa?


      Tiểu Phì nấu vịt hầm dưa chua cho ăn, nhưng em nấu có vẻ ngon hơn.


      Giống như ngoại trừ dưa chua và gừng còn có vị gì khác, là cái gì vậy?


      Trời sáng, ngủ được, em sao?


      trở lại công trường làm việc, em ở đâu?


      Em hãy phóng đạn tín hiệu , giống Batman lập tức tới bên em.


      Thôi em vẫn nên đốt đạn tín hiệu, sợ em làm mình bị thương.


      Gió lớn quá, nghe sắp có bão, em có tìm được nơi nghỉ ngơi chưa?


      đúng, chỗ có thể giữ lại em.


      Tin nhắn của liên tiếp, xen lẫn vài cuộc gọi nhỡ, dường như mấy ngày nay, cũng ngủ, luôn luôn tỉnh, lo lắng tới .


      Sau đó, nhìn tin nhắn thứ hai từ dưới lên, hô hấp nhất thời ngừng lại.


      Vợ à, nhớ em.


      Người đàn ông kia cho tới bây giờ chưa từng trực tiếp qua những lời này.


      ấn xuống tin nhắn thứ nhất.


      Rất nhớ em.


      đau lòng đến thở nổi, nước mắt trào ra, từng giọt từng giọt rơi lên màn hình.


      Đột nhiên di động rung lên, tin nhắn bỗng nhiên truyền tới.


      Cả người run lên, thiếu chút cầm được nó.


      Rất nhớ em.


      Tưởng niệm mãnh liệt mênh mông, như thủy triều dâng lên, làm cho nước mắt rơi như mưa.


      Di động lại rung lên, hơn nữa còn vang lên tiếng nhạc chuông, gọi điện thoại tới.


      biết giờ có rất nhiều người trong xe buýt tò mò nhìn , cũng biết ở ngay đầu điện thoại bên kia, chỉ cần tiếp cuộc gọi liền lập tức nghe được giọng của , nhưng dám tiếp, cũng cách nào từ chối nó, chỉ có thể lệ rơi đầy mặt nhìn chằm chằm nó.


      rất nhớ , cũng rất muốn , rất muốn rất muốn, nhớ tới mức cơ hồ có thể ngửi được hương vị người , dường như có thể cảm giác được ở ngay bên cạnh .


      Nắm chặt di động, cắn môi, im lặng khóc.


      Mặc dù mũ lưỡi trai che khuất mặt , mọi người cũng có thể từ đầu vai khẽ run của , cùng chuỗi nước mắt từng hạt từng hạt rơi xuông, nhìn ra được khóc thút thít.


      Có lẽ bởi vì như thế, ai mở miệng muốn nhận điện thoại.


      Sau đó, tiếng chuông ngừng bặt, biết từ khi nào người đàn ông ngồi xuống cạnh , từ trong túi lấy ra chiếc khăn tay, đưa cho .


      Cái khăn tay kia có chút quen thuộc, bàn tay to lớn đầy vết chai kia cũng rất quen thuộc, càng quen thuộc hơn là chiếc nhẫn bạc đơn giản ở ngón áp út của người đàn ông kia.


      Cả người cứng đờ, giương mắt lên nhìn .


      Nhất thời, còn tưởng đây là ảo giác, nhưng ở đây, ngồi bên cạnh , mặc chiếc áo ẩm ướt T-shirt đẫm mồ hôi, quần bò phai màu, rũ mắt nhìn .


      có đưa tay tiếp khăn tay đưa cho , chỉ khiếp sợ trừng mắt trước hình ảnh người đàn ông trở nên mờ hồ vì nước mắt của .


      Điều đó có khả năng, có khả năng ở trong này, nhưng thực ở đây, thậm chí có thể ngửi được mùi mồ hôi người , cảm nhận được nhiệt độ từ cánh tay truyền vào .


      Thấy bất động, dứt khoát trực tiếp dùng khăn tay giúp lau nước mắt.


      Động tác này, làm cho đột nhiên tỉnh lại, lắm vì sao có thể xuất ở đây, nhưng xuất , này làm thất kinh, dường như muốn lập tức nhảy dựng lên, lại chạy trốn.


      Nhưng đôi chân dài của chặn lại lối , nếu cho phép, khó có thể rời khỏi chỗ này, trừ phi muốn từ cửa kính xe chui ra. Như là nhìn thấy ý nghĩ trong lòng của , sau giây mở miệng.


      "Nếu em muốn xuống xe, chỉ cần mở miệng là tốt rồi."


      tin lời , nhưng vẫn trực tiếp mở miệng .


      "Em muốn xuống xe."


      Để ngoài ý muốn là, sảng khoái đứng lên, đứng ra bên hành lang, tạo vị trí cho ra.


      vội vàng lau nước mắt mặt, đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi, về phía cửa xe.


      thời điểm tan tầm, xe người rất đông, xe bus cũng vẫn di động, vất vả xuống tới cạnh cửa xa, ràng biết theo nàng, đứng ở ngay phía sau .


      nắm chặt lan can cạnh cửa xe, quay đầu lại. cũng chuyện, chỉ im lặng đứng sau lưng .


      Trái tim đau đớn, nhịp đập tăng nhanh.


      biết rốt cuộc muốn làm cái gì, biết rốt cuộc nghĩ cái gì, chỉ biết rằng riêng việc dựa gần vào như vậy cũng đủ để làm sắp phát điên. mặt muốn đối diện với gào to, hung dữ đuổi , mặt khác thầm nghĩ muốn xoay người lao vào vòng tay của , ôm lấy chặt.


      Đúng lúc này, lái xe biết vì tránh cái gì, đột nhiên phanh gấp, bởi vì tâm tình hoảng loạn, chú ý, mất thăng bằng, kịp thời vươn tay nắm lấy eo , đem kéo vào trong lòng, ổn định lại .


      Nhất thời, thể nhúc nhích.


      Lái xe lớn tiếng mắng mỏ, lại tiếp tục lái xe.


      có thể ràng cảm giác được của nhiệt độ cơ thể cùng nhịp tim của , còn có hương vị mồ hôi của , người đàn ông này thối chết , nhưng lại rất muốn vùi mặt vào trong lòng .


      Trong nháy mắt, suýt nữa làm như vậy, nước mắt lại dâng lên trong hốc mắt.


      nín thở, buộc chính mình đẩy ra, xoay người tới cửa xe buýt, khi xe dừng lại, là người trước tiên vội vàng xuống xe.


      Người đàn ông kia nhắm mắt theo đuôi .


      len lách giữa đám người, tìm cách bỏ chạy, có lẽ khí lực của lớn bằng , nhưng biết cách chạy trốn, thể ở cùng với , con mồi chết tiệt, nếu để những người đó phát còn để ý , tuyệt đối lấy ra làm mồi nhử để đối phó với .


      giống như con thỏ len lỏi qua những con phố đông nghịt người, ở vỉa hè chạy vội, thậm chí cố ý đánh rớt bảng hiệu màu đen của chủ quán ven đường, ở đèn đỏ trước giây mới chạy lên đường dành cho người bộ, vọt qua phố đối diện.


      qua đường cái, rẽ vào ngõ , chạy vội về phía phố dưới đất, lại từ cửa khác ra.


      ngừng chạy, dùng mọi biện pháp để rời xa , so với lúc chạy trốn thợ săn còn nhanh hơn.


      Nhưng bất luận làm như thế nào, người đàn ông kia luôn có thể tìm được , theo .


      Sau hồi, chạy qua đường thoát hiểm, thấy theo kịp, còn tưởng rốt cuộc cắt đuôi được , vừa quay đầu lại thấy đứng ở trước đầu ngõ.


      vừa vội vừa tức, xoay người lại chạy.


      thoải mái đuổi kịp, thậm chí có ý đồ ngăn cản .

      P/S: Phong quá lầy, cần tiếp tục phát huy :th_82:

    5. Anny Ta

      Anny Ta Well-Known Member

      Bài viết:
      54
      Được thích:
      462
      7.5

      Sau đó, bị đuổi tới ngõ cụt, rốt cục thể dừng lại thở hổn hển, nhận ra điều, căn bản thể cắt đuôi .


      Hoài An thở phì phò, cả người đẫm mồ hôi nhìn người đàn ông trước mắt, thể tin được thế nhưng đuổi theo được , thể tin được thế nhưng bỏ lại được , biết thể lực rất tốt, nhưng bình thường căn bản chạy bộ, có việc gì ăn no liền lên sofa nằm ngủ, làm sao có thể theo kịp tốc độ của ? cơ hồ dùng hết toàn bộ sức lực, chạy đến tim phổi gần như bốc cháy, lại vẫn như cũ như bóng với hình.


      rốt cuộc đuổi theo bao xa? Năm km? Tám km? Mười km? Hai mươi km?


      Người đàn ông này rốt cuộc làm từ gì ra vậy?


      cũng hơi thở mạnh, nhưng đến mức hổn hển như , áo T-shirt người sớm ướt đẫm mồ hôi, nhưng thoạt nhìn vẫn còn dư sức, thậm chí cảm giác thực nhàng, dường như tất cả chỉ mới bắt đầu.


      " lâu lắm rồi chơi trò cảnh sát bắt kẻ trộm." Hai tay xoa eo, quay quay cổ nhìn , khóe miệng giương lên, : "Nhưng nghĩ mình hẳn vẫn chưa lụt tay nghề."


      tức giận trừng mắt với , " rốt cuộc muốn làm cái gì? Bắt tôi đến đồn cảnh sát?"


      " chỉ muốn cùng em chuyện."


      Cổ họng căng thẳng.


      thở sâu, ngước lên nhìn , : "Em có thể tiếp tục chạy để đuổi, hoặc em có thể cùng mọi chuyện."


      biết chính mình còn thiếu lời giải thích, mà có thể nhìn thấy chấp nhất quen thuộc trong mắt . Sớm chiều ở chung hơn ba năm, rất người đàn ông này đối với mọi chuyện đều rất tùy tiên, nhưng nếu thực nghiêm túc, có thể ngoan cố hơn cả tảng đá.


      Đáng giận! Người đàn ông này thực đáng chết!


      muốn đối mặt với , muốn làm hại , nhưng cố tình chịu hết hy vọng, cắn răng cái, chỉ có thể lạnh giọng phun ra câu.


      " muốn chuyện gì?"


      muốn chuyện gì?


      muốn bàn bạc mọi chuyện với hơn.


      Đuổi theo cả ngày, người phụ nữ này rốt cục cũng chịu dừng lại, nhưng cũng vì thể mà thả lỏng, mất năm ngày mới tìm được , ràng còn giảo hoạt hơn cả hồ ly.


      Mặc dù có người của Hồng Nhãn hỗ trợ, vẫn như cũ mỗi lần đều chậm nửa nhịp, đều tới muộn bước.


      Từ giám thị hình ảnh của A Chấn, thấy cách đối phó, thoát khỏi nhừng người đuổi giết .


      rất lợi hại, biết đơn giản, nhưng nghĩ tới lại giỏi chạy trốn đến thế.


      Cho nên cẩn thận lên phía trước, thần kinh hề thả lỏng.


      Vài ngày nay, cả đầu đều là nữ nhân này, có nhất xe tải vấn đề muốn hỏi nàng, khả kết quả là, lúc rốt cục tìm được nàng, làm nàng rốt cục nguyện ý dừng lại đứng ở trước mặt nghe , lại chỉ nghe thấy chính mình .


      "Ai vậy làm?"


      chạm vào khóe miệng bầm tím của .


      cứng người lại, nghiêng đầu, né tránh đụng chạm của .


      "Chuyện này liên qua tới ."


      "Em là vợ của ." nhìn thẳng vào , rõng rạc : "Ai đánh em đều liên quan tới ."


      "Tôi phải." nắm chặt túi xách lạnh lùng : "Tôi rồi, Diệp Hoài An người này căn bản tồn tại."


      Trải qua vài ngày lo lắng hoảng sợ, có phát hỏa như trước, chỉ bình tĩnh : " cũng , người cưới là em, chứ phải tên của em."


      "Tại sao vẫn hiểu?" mặt chút biểu cảm nhìn , : "Tôi phải là người mà luôn biết, Diệp Hoài An là giả, mọi thứ về tôi đều là giả, tên của tôi là giả, thân phận là giả, cái gì cũng là giả. Tôi tìm người kết hôn, chỉ là vì có người ở đuổi giết tôi, tôi cần trốn , cần cái thân phận kết hôn để che giấu hành tung, bất luận kẻ nào cũng được, chỉ là vừa khéo phù hợp cái điều kiện kia mà thôi."


      "Điều kiện gì?" hỏi.


      mắt cũng chớp : "Thành , độc thân, có người nhà. rượu chè cờ bạc, thích ầm ĩ."


      Những lời này, đúng là trực tiếp sáng tỏ.


      "Cho nên em chưa từng có thích ?" Vấn đề này ngốc nghếch, nhưng thể khống chế miệng mình, chỉ là nhịn được muốn hỏi.


      " là người tốt."


      Cứt chó! Chẳng lẽ đây là phiếu bé ngoan trong truyền thuyết?


      quả thực thể tin lại như vậy, nhưng thực thế, hít hơi sâu, nhìn thẳng vào mắt , với : "Tôi cũng chán ghét , tôi xin lỗi đem lại cho thêm phiền toái, nhưng cũng phải là đối tượng tôi muốn gửi gắm cả đời mình, từ tôi thích người đàn ông nhã nhặn đẹp trai, thông minh linh hoạt, phải giống như ."


      Chết tiệt là, cùng sống lâu như vậy, biết đây là lời , mỗi câu đều là.


      mắt híp lại, nhịn được cúi đầu, càng tới gần , cơ hồ là có chút thẹn quá hóa giận hỏi: "Vậy em vì sao phải giúp để dành tiền mua phòng ở?"


      lui về phía sau bước, lắp bắp : "Dành tiền là vì để phòng ngừa vạn nhất, giống như bây giờ vậy, phải thực muốn mua phòng, tôi chỉ để dành tiền để chuẩn bị đào thoát."


      "Vậy sao em còn để lại tiền cho ?"


      cứng đờ, nhưng vẫn trả lời nhanh: "Tôi đốt đồ đạc của , còn có cái nhà trọ kia, tôi biết chủ nhà đến làm phiền , là người tốt, tôi cảm thấy có lỗi, nên đó là tiền bồi thường."


      "Vậy còn thuốc tránh thai? Em vứt nó ."


      Vấn đề này làm cho lắp bắp kinh hãi, biểu cảm cứng đơ lại lúc, rốt cục lắp bắp đáp lại.


      "Nó, nó bị ẩm."


      "Tại sao em mua thuốc mới ?" truy hỏi.


      "Tôi bận quá... Nên quên..." lại lui bước, trong mắt lên hoảng loạn.


      có mềm lòng, tiếp tục tiến sát vào , hỏi lại: " khi như vậy, vì sao em còn muốn xe bus tới tìm ?"


      "Tôi ... Tôi có... Đó là..." há mồm thở hổn hển, con ngươi đen xuất màng nước, nhưng vẫn kiên quyết : "Tôi chỉ là đúng dịp qua."


      "Bảy lần." với .


      ngẩn người, trừng mắt nhìn : "Cái gì?"


      "Em truyến xe buýt đến công trường , bảy lần." nhìn người phụ nữ quật cường, : "Ít nhất bảy lần."


      Hành động này của , quả thực làm mệt mỏi, ngay từ đầu theo máy quan sát của A Chấn, phát lên xe bus, cũng tưởng chỉ là đúng dịp, sợ mất tung tích của , cho nên chỉ có thể lái xe đuổi theo , nhưng lại luôn lỡ mất , chỉ vì ngừng thay đổi chỗ bắt xe, lên xe bus vòng vèo, cho đến khi vòng, mới tỉnh ngộ, phải vòng vèo có mục đích, hay vì thoát khỏi truy tìm của ai, ngồi các xe bus khác nhau, nhưng tất cả đều qua chỗ ——công trường làm việc.


      "Ít nhất bảy lần." nâng tay, nhàng vỗ về khuôn mặt tái nhợt của : " cho , em tới làm gì?"


      hé miệng, lại thốt ra được chữ nào, chỉ có đôi môi khẽ run.


      "Em làm cái gì?" lau mồ hôi trán , chất vấn: "Trong lúc những tên chết tiệt kia đường đuổi giết em, đuổi em đến mức cả cơ hội lấy hơi cũng có, vì sao em phải làm như vậy?"


      Khuôn mặt nhắn của trắng bệch như tờ giấy, môi khẽ run, mắt mông lung, run rẩy như đóa hoa lung lay trong cơn mưa bão.


      "Vì sao?" cứng rắn ép hỏi.


      chữ cũng được, chỉ có hàng nước mắt nóng bỏng chảy xuống.


      Nhìn vậy làm lòng như bị ai đó kéo ra, hung hăng xoắn lại.


      Thở dài, đưa tay đem người phụ nữ bé quật cường kia ôm chặt vào trong ngực.


      ở trong lòng run run, bàn tay bé túm lấy chiếc áo ẩm ướt của , nhưng chỉ khuất phục ba giây, sau đó dùng sức đâỷ ra, giãy thoát khỏi vòng ôm của , rưng rưng gầm rít gào.


      "Cầu xin tránh ra! Cách xa tôi ra chút! đừng báo công an tìm tôi nữa, hãy cút ra xa chút! Tôi mặc kệ muốn đâu! Đừng nữa theo tôi nữa!"


      xong, quay đầu bước , lập tức đuổi kịp, trong nháy mắt từ trong túi lấy ra súng điện, vung về phía . dự đoán được thực đánh mình, tuy rằng muốn nghiêng người tránh né, vẫn bị điện chạm vào, đau đến mức quỳ rạp xuống đất.


      "Lần này chỉ là súng điện, lần sau là súng ." nhìn , nghiêm mặt, run môi mở miệng cảnh cáo: “Phiền toái của tôi quá nhiều, lại còn theo ta, vậy đừng trách tôi nể tình."


      Dứt lời, xoay người chạy trốn.


      Đáng giận! Người phụ nữ này ngoan cố đáng chết! chịu đủ rồi!


      ngẩng đầu, muốn khống chế thân thể cứng ngắc do bị điện giật run run đứng lên, ngờ lại thấy ngừng lại, trong giây, còn tưởng nghĩ thông suốt, ngay sau đó thấy người đàn ông đứng chặn trước cửa ngõ, ngay tại ở trước mặt , chặn lại.


      "Vậy là, chính là Alice?"


      Người đàn ông trước mắt có khuôn mặt trắng nõn, mặc áo dài tay màu trắng, hai tay trống trơn, gì vũ khí, thoạt nhìn thực bình thường, nhưng đôi mắt phượng dài, lại làm cho người ta có cảm giác sởn gai ốc.


      cảnh giác trừng mắt nhìn ta, thể khống chế cảm giác muốn chạy trốn, người này làm cho lông tóc dựng thẳng.


      Tuy rằng người trước mắt là người da vàng, nhưng là thợ săn, biết.


      Người này cũng có con mắt là giả, đồ nhân tạo.


      "Tôi biết cái gì." .


      Thợ săn để ý phủ nhận của , chỉ hạ khóe miệng, hất cằm về phía người đàn ông phía sau lưng , tuyên bố: " đem món đồ đó giao ra đây, tôi cho tên kia chết cách thống khoái chút."


      Trong đầu nháy mắt thoáng lên mấy phương pháp chạy trốn, nhưng mỗi loại đều thể chiếu cố phía người ở phía sau. dùng hết cả trí lực, cố gắng duy trì biểu cảm lạnh lùng mặt, vô tình phun ra câu.


      "Xin cứ tự nhiên."


      " phải người đàn ông của ?"


      " thế giới này, tất cả mọi người đều có thể phản bội, tôi nếu để ý đến ai đó, cho rằng tôi còn có thể sống đến bây giờ ư?" cười lạnh tiếng, đồng thời xông lên phía trước, từ thùng đựng bia rỗng trong góc tường nhảy dựng lên, bắt lấy song sắt phía , bay qua đầu thợ săn, sau khi rơi xuống trước của ngõ, lạnh lùng .


      "Tôi biết cái gì, cũng có hứng thú. Về phần tên kia, muốn chém muốn giết tùy ."


      xong, nhẫn tâm xoay người bỏ chạy.


      Đây là ván cược, trong phần ngàn giây này, cơ hồ có thể nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.


      Thợ săn kia nhìn , nhìn A Phong, sau đó cái bước dài, hướng vọt lại, lựa chọn công kích , mà phải đối phó với A Phong.


      né chân đá tới của , quyền vung đến, vươn hai tay chắn lại đôi chân dài của nhanh chóng vung tới đối phương.


      Ba chiêu, đến giây.


      Phanh tiếng, bị cái chân cứng rắn như gậy sắt đạp lại vào trong ngõ .


      còn chưa kịp thở, gã thợ săn xông tới, hết chiêu này tới chiêu khác đánh vào các bộ phận yếu hại của .


      Ánh mắt, yết hầu, ngực, hai tai ——


      Tên thợ săn này hẳn là cao thủ võ thuật, biết chính mình đánh lại được , trong nháy mắt, chỉ muốn chạy trốn, nhưng A Phong vẫn ở phía sau , thể lui về phía sau, thể chạy trốn.


      vội vàng tránh né, mà khi đồng thời công kích về phía bụng và hai tai , kịp phản ứng, tự chủ được đưa tay ưu tiên bảo vệ bụng.


      thấy xông lên trước, thấy từ ống tay áo của bắn ra chiếc chủy thủ mỏng như cánh ve, vươn hai tay, muốn chặn cú đá của về bụng , nghiêng đầu né cao, nhưng biết mình kịp, có thể cảm thấy được ánh dao màu bạc lóe lên trước mắt, gần như chạm vào mắt , trong lòng chợt lạnh, biết mình mất con mắt, nhưng đột nhiên có lực lượng kéo ra, cái bàn tay to bắt lấy tay cầm dao của thợ săn.


      lảo đảo ngã xuống, thấy bàn tay kia vặn tay của thợ săn cái, con dao liền rơi xuông, tay phải nắm thành quyền hướng mặt thợ săn đánh tới.


      Thợ săn nhấc tay chắn, nghiêng người nhấc chân đá về mặt đối phương. Người đàn ông dùng tay bắt lấy chân đối phương, bàn tay to sườn kéo tới, đồng thời đánh quyền về phía , phanh quyền đánh trúng mặt thợ săn, lực đạo rất lớn, làm cho hai chân tên kia tách khỏi mặt đất, bay lên trung.


      Máu tươi từ ư miệng và mũi của thợ săn phun tung toé, nhưng chỉ thế này làm cho tên biến thái ngừng lại, ngược lại phun máu loãng của bản thân lên mặt , che tầm mắt của , đồng thời nhấc chân đá đánh.


      Từng cú đá của vừa nhanh lại vừa hiểm, giống như trường tiên, tránh vài lần, sau đó giơ lên tay trái chắn cú đá nhằm vào đầu , chặn được, nhưng từ mũi giày của thợ săn bán ra con dao, mắt thấy chọc thủng mặt , ngừng hô hấp quan sát, nhưng kịp thời nghiêng đầu về bên, chân phải tiến lên bước, từng quyền cũng nhằm vào hông của thợ săn, lại đem tên ti bỉ kia đánh bay ra ngoài.


      Tên kia thét lớn tiếng, nhận ra chính mình đánh lại được, vào lúc vừa rơi xuống đất liền bắn ra hai thanh phi đao, thanh bắn về phía , thanh nhằm vào .


      duỗi tay ra, chân nhấc lên, bắt được thanh, đá bay cái khác, mà thợ săn cũng nhân cơ hội chạy ra khỏi ngõ, chạy nhanh đến thấy bóng dáng.


      Tất cả mọi chuyện đều phát sinh trong nháy mắt, từ lúc bị kéo ra, đến lúc mọi chuyện kết thúc, tất cả vượt quá năm giây.


      trợn mắt há hốc mồm nhìn người đàn ông trước mắt, nửa ngày nên lời.


      Chỉ vì người võ thuật cao cường cứu ở trước mắt, phải người khác, chính là người đàn ông gã cho ba năm sáu tháng, mỗi ngày về nhà, mệt mỏi liền ăn, ăn xong liền ngủ, cho tới bây giờ có thấy qua làm cái vận động gì đặc biệt——


      Lã Kì Phong.

      *** Phong ngầu dã man :012::tt1:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :