1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con Gái Của Đại Tá - Miệng Cười Thường Mở (Full 63+4NT) HOÀN Đã có ebook

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 38


      Editor: Trần Thu Lệ


      Ngày 20 tháng 7 năm 2009, Hướng Vi kéo theo va-li từ trong sân bay quốc tế Thượng Hải ra ngoài, vừa vừa gọi điện thoại, thỉnh thoảng liếc mắt nhìn xung quanh.


      Bên ngoài sân bay, chiếc xe Jepp màu đỏ từ hướng Nam từ từ chạy tới, rất nhanh Julie liền thấy Hướng Vi, vừa mở cửa xe, vừa cười trong điện thoại: “Được rồi, chị nhìn thấy em rồi. Đúng, chính là chỗ ấy, là chiếc xe màu đỏ ở hướng Nam đó, có nhìn thấy , đúng, đúng rồi, ừ…”


      Hướng Vi cúp điện thoại, lấy mắt kính xuống, đầu tóc dài màu nâu uốn thành gợn sóng xỏa xuống tới thắt lưng, bước nhanh về phía trước, mở cửa xe, “Chị Julie, chị đến muộn.”


      Julie tươi cười toét miệng, “Em Hướng Vi, chị so đo với em, nhanh, con trai bảo bối của chị mà tỉnh lại mắc công dỗ nữa.”

      Julie năm nay hai tám tuổi, là người Trung lai Mỹ và pha chút dòng máu Nga, hai người quen nhau ở Nhật Bản, khi đó Julie mang bầu, hai người cùng đứng chờ ở ga tàu điện ngầm, đúng lúc giữa đường Julie bị đau bụng đẻ, Hướng Vi đưa ấy đến bệnh viện, bởi vậy nên gắn bó.


      “À… nhanh, nhanh, em muốn gặp cục cưng quý của em.” Nghe nhắc tới con nuôi, trong lòng Hướng Vi liền vui mừng, Tiểu đậu đỏ cùng mẹ rất giống nhau đều xinh đẹp cả.


      Julie bật cười, “Hướng Vi, đợi đến lúc em nếm mùi mệt mỏi , tên tiểu tử này rất quậy, là biết dày vò mà.”


      Khóe miệng Hướng Vi nhịn được giật giật, “Được rồi chị Julie, nhanh , lâu lắm rồi em chưa được gặp Tiểu đậu đỏ đấy.”


      Ánh mắt màu lam của Julie thản nhiên nhìn Hướng Vi, “Đừng nghĩ lừa gạt con chị chạy mất, em thích trẻ con tự mình sinh đứa .”


      Hướng Vi buồn bực, “Chị Julie phúc hậu, Tiểu đậu đỏ là con nuôi của em cũng chính là con trai em. Em sinh, thực ra em cũng muốn sinh em bé, nhưng tìm được ba của em bé lấy đâu ra mà sinh chứ.”


      Julie nghe vậy liền cười ha ha, “Này, em ở Nhật Bản mấy năm mà vẫn chưa vừa ý được nào sao?”


      Hướng Vi : “Chị Julie, chị đây là chế nhạo em sao, ôi, em ở bên đó mấy năm, mỗi ngày ngoài làm việc còn phải học tập, làm gì còn thời mà chuyện đương. Mỗi ngày hận thể có thêm nhiều thời gian hơn chút, vả lại, nếu em mà nhìn trúng người nước ngoài nhất định ba tóm em về nước ngay. Chị cũng biết, ba em là quân nhân nên ông ấy rất truyền thống.”


      Julie khinh bỉ nhìn Hướng Vi cái, “Em em mạnh khỏe hay ốm yếu cũng phải ra ngoài, còn thường trời cao Hoàng đế xa, vậy mà còn sợ ba của em? Đáng đời lớn tuổi như vậy rồi mà có ai muốn.”


      Khóe miệng Hướng Vi giật giật, “Được, chị Julie, em lại chị, chị lợi hại, chị kinh nghiệm phong phú, em đây xin bái phục.”


      Julie cười hì hì : “Ôi chao, em , con người chị chính là như vậy, chị đây cũng phải là lo lắng cho đời sống tình cảm của em sao.”


      Hướng Vi làm bộ ho khan tiếng, “Chị Julie, chị biết xấu hổ mà còn em, ngay cả ba ruột của Tiểu đậu đỏ là ai cũng biết, là lợi hại nha.”


      Julie thở dài, “Đoạn thời gian đó chị ngây ngô dại dột, chị cùng ta chẳng qua chỉ muốn giảm bớt đơn hiêu quạnh, quan tâm là ai làm gì, bây giờ con trai là của mình chị, như vậy chị mãn nguyện rồi.”


      Hướng Vi nhíu mày, “ tại Tiểu đậu đỏ cũng hơn hai tuổi rồi, chị cũng nên quên chuyện quá khứ , tìm cho Tiểu đậu đỏ người cha.”


      Julie : “Làm phụ nữ khó, muốn làm người mẹ tốt lại càng khó hơn. Được rồi, được rồi, buổi tối có thời gian chúng ta lại chuyện, về nhà trước .”


      Tiểu đậu đỏ hai tuổi tám tháng, đôi mắt mang theo chút xíu màu xanh biếc, đầu tóc màu vàng kim mềm mại, làn da nhẵn bóng, nhìn vô cùng đáng .


      Hướng Vi vừa vào phòng, trực tiếp ném túi lên ghế sa-lon, vội vàng chạy đến phòng trẻ con, thấy Tiểu đậu đỏ vẫn còn chưa dậy, Hướng Vi sờ sờ đầu bé, “Con nuôi, mau mau dậy , mẹ nuôi tới thăm con này… Tiểu đậu đỏ…” xong nhàng lấy tay nắm mũi của bé.


      Quả nhiên, được bao lâu, Tiểu đậu đỏ hít thở được liền giãy dụa tỉnh dậy, Hướng Vi vui vẻ ôm bé vào trong ngực, hôn lên mặt bé cái, “Tiểu đậu đỏ, mẹ là mẹ nuôi, nhìn xem, là mẹ nuôi của con, Tiểu đậu đỏ có còn nhớ mẹ nuôi ?”


      Julie bước vào nhà, rất khinh bỉ nhìn Hướng Vi cái, “Lúc bọn chị bé mới có hơn tuổi, làm sao nhớ em được.”


      Đứa bé Tiểu đậu đỏ này sợ người lạ, Hướng Vi ôm bé, bé cũng khóc, đôi mắt xinh đẹp chỉ nhìn mẹ của mình. Julie bước qua ôm con trai, “Đến đây, Tiểu đậu đỏ, đây là mẹ nuôi của con, mau gọi mẹ nuôi .”

      “Mẹ nuôi…”


      “Ôi chao, là biết nghe lời.” Hướng Vi mạnh mẽ hôn cái, bộ dáng của đứa này cũng rất tuấn nha, Hướng Vi nhìn hai mắt khỏi tỏa sáng.


      Julie chặn ngang bảo vệ con trai, “Hướng Vi, đừng tính toán muốn cướp con chị.”


      Hướng Vi ủ rủ cuối đầu, “Được, chờ khoảng hai năm nữa, em nhất định phải tìm người đàn ông tốt để sinh em bé, nếu sinh con , em bắt Tiểu đậu đỏ về làm con rể, nếu sinh con trai bọn chúng làm em tốt.”


      Julie mở to hai mắt, nhìn lên nhìn xuống Hướng Vi cái, “Ha ha, làm sao đột nhiên em lại thông suốt vậy?”


      Hướng Vi ngồi xuống ghế bên cạnh, : “Mấy năm qua, ông nội, bà nội trước sau đều qua đời, bà ngoại cũng , chỉ còn lại mình ông ngoại cũng tám mươi tuổi, năm ngoái bà ngoại qua đời, em về được mấy ngày, bây giờ trở về liền nghĩ, nhân lúc thân thể, xương cốt ông ngoại còn khỏe mạnh, mau chóng tìm cháu rể ngoại về cho ông, nếu như có thể sinh thêm em bé nữa tốt hơn. Con người là vậy, chỉ khi mất mới cảm thấy đời người ngắn ngủi, chuyện cần làm quá nhiều.”


      Julie vỗ vỗ bả vai , “ , chuyện của công ty trước hết cứ để chị làm, em cứ thoải mái chơi .”


      Năm đó ở Tokyo, Julie vô cùng nghèo túng, người phụ nữ mang bầu, có người chủ nào dám thuê làm việc, ngay cả đến lúc gần sinh con, trong tay căn bản cũng có được bao nhiêu tiền. Khi đó nghĩ, sợ rằng cứ như vậy mà ra . Nhìn phía trước, con trai chơi đùa với Hướng Vi, trong lòng Julie tràn ngập biết ơn, dệt hoa gấm dễ, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi mới khó!


      Trong khoảng thời gian mới vừa sinh xong, tính là người thân này chăm sóc mẹ con các , mỗi ngày đưa cơm đến bệnh viện, giúp đỡ săn sóc con trai, khi đó nghĩ, người này là em của mình…


      Sau khi ăn cơm xong, hai người cùng chuyện về công ty. Trước đây, lúc Hướng Vi , người nhà và cậu có cho khoản tiền, cộng thêm… Khoản tiền đó, ở Nhật Bản cũng chơi đùa, chịu ít oan uổng mới mới chính thức bước vào làm phim hoạt hình, tìm tòi số quy tắc ngầm. Ban đầu, Hướng Vi đem khoản tiền đó đầu tư vào công ty sắp phá sản, vận may cũng tệ lắm, bị thua lỗ bao nhiêu mà còn lời được số. Nhưng mà bây giờ nhớ lại vẫn còn cảm thấy ớn lạnh, hồi đó lại dám cầm số tiền lớn như vậy đưa cho người đàn ông đầu hói, có điều rất ràng là gặp vận may, người đàn ông kia Đông Sơn tái khởi(thời cơ trở lại), cùng nhau vượt qua khó khăn để tiến lên, lại lần nữa có chỗ đứng trong ngành.


      Hôm nay, tài sản của Hướng Vi lớn lớn, , nhưng cũng được gọi là “Tiểu phú bà”, ngành sản xuất phim hoạt hình Nhật Bản phát triển tốt, lợi nhuận cũng rất cao, hơn nữa nghe trước kia, ZF đối với ngành sản xuất này thực phụ cấp, nhưng tình hình bên trong tất nhiên chỉ có người trong nghề mới hiểu .


      Năm ngoái, Hướng Vi cũng kết thúc hợp đồng với Long Đằng, khoảng thời gian này cũng ra bộ truyện mới nào, chuyên tâm làm đồ đạc của mình. Có lúc, Hướng Vi nghĩ, vận cứt chó của mình là tốt vô cùng, với Julie, khi đó Hướng Vi giúp đỡ như vậy chẳng qua chỉ là cảm thấy người mẹ đơn thân vĩ đại, cần phải báo đáp. Thế nhưng, người phụ nữ nghèo túng vất vả này lại có trình độ học vấn rất cao, là Thạc sĩ quản lí doanh nghiệp đại học Havard, vậy mà bị Hướng Vi đánh bậy đánh bạ gặp được.


      Hướng Vi lấy ít tiền dành dụm trong 8 năm qua của , thành lập văn phòng làm việc nho ở Thượng Hải, Julie xung phong đảm nhận, còn tuyên thệ rằng trong vòng năm nhất định làm cho Hướng Vi hài lòng.


      Julie thấy Tiểu đậu đỏ buồn ngủ, liền ôm con trai vào tắm rửa rồi dỗ bé ngủ. Hướng Vi ngồi trong phòng khách, thuận tay cầm xấp tạp chí lên, ngồi xếp bằng ghế sa-lon, tùy tiện nhìn.


      Chẳng qua cũng chỉ là mấy tin tức bát quái cuộc sống của ngôi sao, Hướng Vi nhìn thoáng rồi bỏ qua, tiện tay lật sang trang khác, hình ảnh quen thuộc xuất trước mắt, đó là Lý Bác. Hướng Vi như bị sét đánh, nhìn ngày tháng chút, là tháng 3 năm 2008, Hướng Vi nhìn xong nội dung từ đầu đến cuối, sắc mặt có chút khó nhìn.

      Lý Bác là người nắm quyền Long Đằng, cha là trong những nhân vật truyền kì, tháng 4 năm 2008, cùng kết hôn với con của ông trùm dầu mỏ.


      Hướng Vi nhíu mày cái, từ cửa sổ thủy tinh sát đất nhìn ra bên ngoài, nhà nhà thắp đèn như đầy sao lấp lóe, ra cuộc sống chính là biến hóa như vậy, Hướng Vi thế mà cùng với ông chủ của mình chuyện đương hai năm, hèn chi, trước đây người mới như lại có tiền bản quyền tác giả cao đến vậy, thảo nào Vương Phàm lại coi trọng như thế, chẳng trách có đôi khi Lý Bác đối với muốn lại thôi. Khi thương xa, còn thừa lại cũng chỉ có yên bình, bây giờ nhớ tới, cũng giống như Hướng Vi nghĩ đến bộ phim điện ảnh nào đó, mặc dù trong những nhân vật chính.


      Chuyện xảy ra năm đó, thể được là người nào đúng, người nào sai. Lập trường của mỗi người giống nhau, nếu như , chỉ cần mỗi lần nghĩ đến hai năm tình cảm của mình thế nhưng lại bị lừa dối, Hướng Vi trở thành “Người thứ ba”, tức giận đốt cháy lí trí, cảm giác lòng tự tôn của bị Lý Bác hung hăng giẫm đạp dưới chân, cho cùng Hướng Vi cũng chỉ là con người lạnh bạc. Lý Bác, tên cũng giống như người, nội tâm quá mức kín đáo. Có đôi khi cũng nghĩ, khi đó lúc bỏ , nếu như đưa tay giữ lại, Hướng Vi có thể ở lại hay .


      Hướng Vi lắc đầu cái, hôm nay lại những thứ đó còn có ý nghĩa gì nữa. Cuối cùng cũng chỉ là có duyên mà có phận, khi đó còn trẻ tuổi, dễ xúc động, cũng quá tự cao tự đại! Lòng kiêu ngạo đó, chấp nhận bị người khác lừa dối, đến cũng là do Hướng Vi như mình tưởng, hoặc là quá mức tính toán, lo được lo mất, so đo mọi thứ có khả năng mang đến hậu quả, mà trở nên cẩn thận. Hướng Vi cũng chỉ là người phụ nữ ích kỷ mà thôi.


      Hướng Vi thở dài, nghiêng đầu thấy Julie đứng ở cửa nhìn , “Chị Julie, chị nhìn em như vậy làm gì?”


      Julie tới nhìn Hướng Vi, “Em vui à?”


      có gì vui vẻ hay , cuộc sống đời này đâu có thể hoàn toàn như ý được. Chị Julie, em muốn hỏi chút, em muốn dùng khoảng trăm ngàn của công ty được ?”


      Julie mở to hai mắt, “Hướng Vi, em điên rồi hả, nghiệp của chúng ta vừa mới bắt đầu, em rút ra số tiền lớn như vậy, công ty làm sao chi tiêu được.”


      Hướng Vi cười cười tự giễu, “Xin lỗi, là do em để tâm vào chuyện vụn vặt. Được rồi, chị Julie, vài ngày trước ông già đó có thể cho chúng ta mượn nhóm người, chị xem?”


      “Ô, tên quỷ keo kiệt đó cuối cùng cũng chịu, cầu điều kiện gì?”


      Hướng Vi thở dài, “Chị Julie, em muốn từ chối. Mấy năm nay ở bên kia, em cũng học được rất nhiều, cho đến bây giờ em đều cho rằng trong nước thiếu người có tài xuất sắc. Chúng ta phải tự làm phim hoạt hình phù hợp với chúng ta, chứ phải làm theo, hoặc là sử dụng khuông mẫu của bọn họ. Em chỉ muốn tự mình làm, mà cần người thứ hai.”


      Julie vỗ vỗ bả vai Hướng Vi, “Suy nghĩ này của em rất tốt. Ý của chị là, tiền bạc chúng ta eo hẹp, có thể tiết kiệm được tiết kiệm, chị suy nghĩ, sao xem xét trong trường đại học chút, phải biết rằng ý tưởng của người trẻ tuổi rất kỳ lạ nhưng lại rất đặc biệt, có nhiều ý tưởng mới là điểm mấu chốt.”


      Hướng Vi thở phào cái, “Chị Julie, suy nghĩ của chị tình cờ trùng hợp với với suy nghĩ của em đấy.”


      Julie ngẩng đầu đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, “Khi chị còn bé ở nông trại, công việc thích nhất đó chính là vắt sữa, chung quy cảm thấy thức ăn của bò chính là cỏ, làm sao lại có thể sản xuất ra sữa tươi ngọt ngào đây.”


      Hướng Vi gì, cũng lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, Julie quay đầu lại nhìn Hướng Vi, “Lúc nãy chị nhìn thấy em khóc, em , chúng ta là phụ nữ, phải là kẻ yếu, cũng làm kẻ yếu, những lời bàn luận phô trương phụ nữ là kẻ yếu, chẳng qua là để mặt mũi của mấy tên đàn ông được vẻ vang mà thôi. Những gì đàn ông làm được, phụ nữ cũng có thể. Nhưng mà người phụ nữ dù có mạnh mẽ tới đâu ở sâu trong nội tâm vẫn hy vọng có thể tìm được bờ vai để làm chỗ dựa. Có thể đây chính là điều khác biệt giữa nam và nữ, phụ nữ mãi mãi cũng thể tàn nhẫn với đàn ông được. Trước kia chị cũng từng nghĩ, sau này nhất định phải tìm người đàn ông chị mà người đó cũng phải chị mới kết hôn, nhưng cuối cùng… Haiz, bây giờ có con trai, sau này chị cũng muốn kết hôn nữa, có nhu cầu tự tìm, phụ nữ mà, cũng muốn bắt chước tìm thú vui. Haiz… Tối nay em có muốn thử chút ?”


      Cả người Hướng Vi nổi da gà, liên tục xua tay, “Em… Em đến những chỗ như thế, chị thích chị mình .”


      “Cắt… thôi, đáng nhẽ chị muốn dắt em trải qua việc đời, gần đây có rất đẹp trai, non nớt, em chị mình. Sáng mai phải mở hội nghị, đây là tài liệu chị chỉnh lý lại, em hãy xem chút , về phần thương lượng tài trợ, cũng ở bên trong, em cũng nhìn .”


      Hướng Vi đau đầu nhận lấy, “Vậy em về phòng trước, chị cũng nghỉ ngơi sớm .”


      Julie gật đầu cái, chờ Hướng Vi đóng cửa mới lẳng lặng móc điếu thuốc ra, nuốt mây nhả khói hồi, bỗng nhiên hút mấy hơi cuối rất mãnh liệt, thiếu chút nữa bị sặc, vội vàng dập tắt điếu thuốc vừa hút xong , thở dài hơi rồi mới trở về phòng.
      Nữ Lâm, Phương Lăng, knv1235 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 39

      Editor: TRẦN THU LỆ

      “Vi Vi, nhà chị xảy ra chút chuyện, tối nay chị lên máy bay, nhờ em chăm sóc Tiểu đậu đỏ giúp chị mấy ngày nhé.” Julie vừa vừa sắp xếp quần áo.

      Hướng Vi gật gật đầu, “Chị Julie, chị cứ yên tâm mà , em chăm sóc tốt cho Tiểu đậu đỏ.”

      “Chị phải ngay lập tức, sớm trở lại thôi.”

      “Dạ được rồi. đường nhớ cẩn thận.” Hướng Vi khoát tay cái với Julie

      Sau khi Julie , Hướng Vi vào phòng của Tiểu đậu đỏ, thấy đứa còn ngủ, hôn lên trán bé cái, “Mấy ngày nay mẹ nuôi chăm sóc con.”

      Sáng sớm ngày hôm sau, Hướng Vi lái xe đưa con trai nhà trẻ, Tiểu đậu đỏ nhìn Hướng Vi, : “Mẹ nuôi, sao mẹ tới?”

      “Mẹ có việc gấp phải về Mĩ, chờ mấy ngày nữa trở về. Mấy hôm nay mẹ nuôi chăm sóc cho con, được ?” Hướng Vi dừng xe lại xong, sờ sờ đầu con trai rồi mở cửa xe ôm bé xuống.

      “Thầy giáo Quý, làm phiền thầy, chờ buổi chiều tôi tan việc đến đón con trai.”

      Quý Mẫn cười : “ cứ yên tâm. Nào, Ellen, mau vào cùng thầy.”

      Tiểu đậu đỏ chu miệng, đôi mắt to nhìn thẳng vào Hướng Vi, cúi đầu hôn con trai ngụm, “Tiểu đậu đỏ ngoan, cùng vào với thầy , tan việc mẹ nuôi đến đón con nhé.”

      Hướng Vi lấy mảnh giấy ra, viết số điện thoại lên đó rồi đưa cho Quý Mẫn, “Thầy giáo Quý, đây là số điện thoại của tôi, nếu như có chuyện gì hãy gọi cho tôi ngay nhé.”

      Quý Mẫn nhận lấy mảnh giấy, cười : “Vậy tốt, nếu quả có chuyện gì tôi gọi điện thoại cho .”

      “Tạm biệt mẹ nuôi.”

      Hướng Vi cười cười, chờ đến khi con trai vào lớp rồi mới lái xe đến công ty.

      Hướng Vi vào phòng làm việc của mình, cúi đầu nhìn tài liệu.

      “Hướng tổng, trưa hôm nay có bữa cơm, người xem…”

      Hướng Vi ngẩng đầu lên, nhíu mày cái, “Là ai?”

      “Là Dương tổng…”

      “Là à, tôi biết rồi, xuống .”

      Mười giờ rưỡi, chuông điện thoại của Hướng Vi vang lên

      “Alo…”

      “Này~, Hướng tổng, là tôi đây.”

      ra là Dương tổng à, Dương tổng là người bận rộn sao hôm nay lại rảnh rỗi mà gọi điện thoại cho tôi vậy?”


      “Ôi chao, Hướng tổng, như vậy oan uổng cho tôi. Trưa hôm nay chúng ta ra ngoài dùng cơm rồi bàn chuyện hợp tác luôn được ?”

      Hướng Vi nhíu mày cái, “Dương tổng, bây giờ mới có mười giờ rưỡi thôi mà.”

      “Ôi chao, phải trước giờ tan việc chứ, tôi đặt chỗ rất tốt ở nhà hàng Sùng Minh, Hướng tổng phải cho tôi chút mặt mũi chứ. Được rồi, Hướng tổng, đến sớm chút nhé.”

      Hướng Vi cúp điện thoại, đứng dậy lại lại trong phòng, Dương Thanh Tuấn này, cũng được coi là tuổi trẻ đẹp trai tài giỏi, nhưng mà là người quá lỗ mãng, Hướng Vi gặp qua lần cũng mấy hảo cảm, thứ người như thế chị Julie có thể đối phó được, Hướng Vi tự giễu nhớ lại.

      “Tiểu Lưu, lấy tài liệu hạng mục hợp tác với Dương tổng sắp xếp lại tốt cho tôi.”

      Từ chỗ Hướng Vi đến nhà hàng Sùng Minh cũng tính là quá xa, chỉ có điều lái xe cũng phải mất gần tiếng đồng hồ mới tới. Hướng Vi vừa lái xe, trong lòng vừa mắng tên họ Dương kia xối xả.

      Đến nơi, mặt Hướng Vi mang theo nụ cười chuyên nghiệp, “Xin lỗi Dương tổng, tôi đến muộn.”

      muộn, muộn, Hướng tổng có thể tới là nể mặt tôi lắm rồi.” Dương Thanh Tuấn cười .

      Hướng nhíu mày cái, lần gặp mặt này thấy thế nào cũng giống như là chuyện hợp tác vậy, trong lòng Hướng Vi ngờ vực nhưng mặt vẫn mang nụ cười vui vẻ.

      Hướng Vi ăn rất ít, trong lòng nghĩ đến chuyện hợp đồng, đợi đến khi ăn xong, Hướng Vi : “Dương tổng, chuyện hợp tác lần này, xem…”

      Dương Thanh Tuấn uống hơi nhiều, cái móng vuốt heo thoáng kéo tay Hướng Vi, “Hướng tổng, chúng ta về nhà chuyện cặn kẽ có tốt hơn ?” Vừa tay vừa thành

      Mặt Hướng Vi tức muốn tái rồi, ra sức đưa tay ra ngoài, “Dương tổng, mấy ngày trước, bản hợp đồng này được, nên cũng cần phải vào phòng chuyện, nếu Dương tổng muốn, vậy suy nghĩ thêm mấy ngày nữa rồi gọi điện thoại cho tôi.”

      “Ôi chao, Hướng tổng, chúng ta đều là người quen cũ, còn sợ tôi sao. Thành , Hướng tổng tuổi trẻ tài cao lại còn là phụ nữ xinh đẹp, là đàn ông ai cũng thích. có đúng ? Thanh Tuấn đối với Hướng tổng là vừa gặp .” Vừa vừa ỷ vào thể hình chênh lệch giữa nam và nữ lại muốn đưa móng heo ra kéo .


      Hướng Vi áp tức giận trong lòng xuống, mặt nghiêm túc : “Xin lỗi Dương tổng, tôi có bạn trai rồi.”

      “Hướng tổng, nhưng tôi tìm hiểu ràng, tháng bảy mới về nước, bạn trai ở đâu mà có nhanh vậy, ha ha…”

      Hướng Vi nhíu mày, “Dương tổng, chúng ta về chuyện công việc, chuyện riêng của tôi cần thiết phải báo cáo với , nếu Dương tổng có thành ý hợp tác, vậy tạm biệt.”

      “Hướng tổng, phải hiểu , bản hợp đồng này giúp kiếm được bao nhiêu chắc biết chứ?” Dương Thanh Tuấn thấy dầu muối đều được phát cáu

      Hướng Vi hừ lạnh tiếng, “Dương tổng, tiền luôn luôn kiếm hết, tôi chỉ nên lấy có mức độ thôi, nếu Dương tổng muốn vậy tạm biệt!”

      “Hướng tổng, đừng chuyện thỏa mãn như vậy, chúng ta theo như nhu cầu, sao tự nguyện mà làm hả? có đúng , Hướng tổng?”

      Hướng Vi cười lạnh, “Dương tổng, nếu như để kí được bản hợp đồng này mà phải bán thịt, vậy cần cũng được.”

      “Xem Hướng tổng gì kìa, sao lại những lời thương tổn như vậy chứ. Hướng tổng, có bạn trai, tôi có bạn , cái này là trời đất tác thành cho chúng ta.”

      Hướng Vi nhìn đông hồ đeo tay cái, rồi với Dương Thanh Tuấn: “Dương tổng, tôi có bạn trai rồi. Đừng nghĩ người khác cũng xấu xa giống như . Tạm biệt.” Hướng Vi cầm túi tính .

      Hôm nay, Dương Thanh Tuấn làm sao có thể để con dê béo này thoát khỏi được, kéo Hướng Vi lại, tức giận đá cước vào hạ bộ của , đáng tiếc thiếu chút chính xác, Hướng Vi vội vàng mở cửa phòng chạy ra ngoài, Dương Thanh Tuấn bất chấp phí dưới đau đớn, cũng chạy theo kéo Hướng Vi.

      Hôm nay làm sao lại tên biến thái như vậy chứ, Hướng Vi mắng trong lòng. Hướng Vi mang giày sao gót nên thể chạy nhanh được, dáng người cũng chỉ có 163cm, đâu so được với cao to.

      Dương Thanh Tuấn lôi kéo Hướng Vi phen, “Được lắm, Hướng tổng, tình cũng vừa nha.”


      Hướng Vi nhìn xung quanh, đúng lúc thấy phòng bao bên cạnh mình mở cửa, bên trong có mấy người đàn ông mặc quân phục, ổn định tâm trạng, nhìn Dương Thanh Tuấn : “Dương tổng, tôi khuyên tốt nhất nên buông tay ra, bạn trai tôi tới rồi, nếu ấy nhìn thấy bắt nạt tôi như vậy, hôm nay hãy chờ bị chỉnh .”


      Dương Thanh Tuấn nhíu mày cái, có chút do dự nhìn Hướng Vi, “Hướng tổng, đừng gạt tôi, bạn trai ở đâu, người đâu?”


      Hướng Vi hừ lạnh tiếng, Hướng Vi cầm túi thẳng vào phòng bao bên cạnh, sao hôm nay lại xui xẻo thế này chứ, phóng lao phải theo lao thôi. Bên trong, mấy người đàn ông thấy tới, tạm thời cũng chuyện, Hướng Vi nhìn vòng, thấy người bọn họ đều mặc quân phục quân, thầm nghĩ bọn họ chắc chắn đều là quân nhân.


      “Này …” Người trung niên này có lẽ hơn bốn mươi tuổi, thấy cứ đứng ở cửa mãi lên tiếng, nên hỏi.


      “Xin chào Thủ trưởng, cho tôi hỏi chút, ở đây có ai tên là Chu Thần Dật ạ?”


      tìm Thần Dật à, cậu ấy vừa mới nhà vệ sinh, trở lại ngay thôi.” Người đàn ông kia cười . Vừa dứt lời liền thấy Chu Thần Dật ở sau lưng Hướng Vi, “Thần Dật, này tìm cậu đấy.”


      Hướng Vi quay đầu qua, sợ hết hồn, đây phải là ấy sao, mặc dù mấy năm rồi chưa gặp nhưng vẫn nhận ra. Chu Thần Dật cúi đầu nhìn trước mặt, im lặng hồi, “Em là Hướng Vi?”


      Hướng Vi gật đầu, nghiêng đầu ra ngoài thấy Dương Thanh Tuấn nhìn vào bên này, lửa giận trong lòng lại bốc lên, phen kéo tay Thần Dật ra ngoài, Dương Thanh Tuấn thấy Hướng Vi lôi kéo người đàn ông về phía này, vừa thấy quân hàm vai người ta, ta có chút chột dạ.


      “Dương tổng, trân trọng giới thiệu với , người này chính là bạn trai của tôi. Dương tổng, đừng tưởng rằng chạy BMW là ngon lắm, bạn trai tôi chính quân nhân, chỉ dựa vào mà cũng dám tán tỉnh tôi!”


      trán Dương Thanh Tuấn đổ mồ lạnh, thấy sắc mặt của người đàn ông kia khó chịu, chán nản muốn chạy, Hướng Vi hừ tiếng, “ đứng lại cho tôi, tính chạy à, có tin tôi đưa vào sở cảnh sát ? Tôi kiện tội quấy rối!”


      Dương Thanh Tuấn vuốt vuốt mồ hôi đầu, gương mặt đau khổ, “Hướng tổng, là do tôi có mắt mà nhìn thấy núi Thái Sơn, Hướng tổng đại nhân đại lượng có thể tha thứ cho tôi lần này được ? Bản hợp đồng tôi kí, tôi lập tức kí ngay.” Vừa vừa lấy cây bút từ trong túi sách ra.


      Hướng Vi nhíu mày, “Dương tổng, đúng lúc, tại tôi có tâm trạng, phải rồi, chị Julie tìm được công ty hợp tác khác rồi, vừa rồi tôi quên cho biết, thế này , chờ chị Julie trở về tôi hỏi chị ấy chút rồi hãy tính tiếp.”


      Thực tế, Dương Thanh Tuấn chính là con cọp giấy, vội vàng cúi đầu khom lưng : “Vậy tôi chờ điện thoại của Hướng tổng, bây giờ tôi còn có chút chuyện, tôi trước.” xong quay đầu chạy nhanh


      Hướng Vi như trút được cơn giận, quay đầu lại gặp Chu Thần Dật nhìn , mới phát giác vừa rồi mình lợi dụng , sắc mặt liền đỏ lên, đôi tròng mắt chỉ dám xoay chuyển xung quanh.


      Chu Thần Dật nhíu mày cái, xoay người vào phòng bao, Hướng Vi theo phía sau vô cùng lúng túng, muốn câu gì đó, lại dường như cái gì cũng được. Trực tiếp bỏ , hình như cũng được, chỉ đành phải vào theo .


      “Thần Dật, đây là bạn của cậu à?” Vị lớn tuổi kia cười rồi nhìn Hướng Vi cái, “Khó trách, mấy năm nay Thần Dật rất thong thả, ra là có bạn xinh đẹp như thế này.”


      Vẻ mặt Hướng Vi biết làm sao, muốn phải, nhưng vừa rồi bên ngoài chính lại Chu Thần Dật là bạn trai mà.


      Người bên trong lớn tuổi hơn Chu Thần Dật chút, nghe vậy cũng cười rồi nhìn Chu Thần Dật chút, lại nhìn Hướng Vi tí, coi như da mặt Hướng Vi có dày nữa cũng chịu cả phòng quan sát mình nha.


      “Ha ha, người em, khó trách cậu chướng mắt em tôi, hóa ra là có bạn xinh đẹp như vậy. giới thiêu với chúng tôi chút sao?” người đàn ông khác vỗ vỗ bả vai Thần Dật cười


      Chu Thần Dật lên tiếng, nhìn Hướng Vi cái, : “Hướng Vi, qua đây ngồi .”


      Hướng Vi ngồi ngay thẳng bên cạnh , người đàn ông vừa mới vỗ bả vai Thần Dật cười với Hướng Vi, “Em tên gọi là Hướng Vi à, tuổi còn trẻ mà làm tổng giám đốc rồi, lợi hại nha, ha ha…”


      Hướng Vi cười gượng, sắc mặt Chu Thần Dật có chút tốt lắm, Hướng Vi suy nghĩ phải mình phá hư chuyện tốt của ấy rồi chứ, đời người này là khổ mà…


      Toàn thân Hướng Vi ngồi bên cạnh Chu Thần Dật được tự nhiên, làm cho có nỗi khổ mà thể ra đó chính là, mấy người này vừa nhìn thấy cũng biết là mấy ông lớn, mỗi người đều cho rằng chính là bạn của ấy, Hướng Vi muốn khóc mà.


      Vị lớn tuổi kia rất hòa nhã chuyện nhà với Hướng Vi, hỏi người trong nhà làm gì, có chị em hay , Hướng Vi thấy gương mặt của Chu Thần Dật đen thui, cũng dám bịa đặt nên thành trả lời. Lại hỏi sao quen biết với Chu Thần Dật, trả lời cùng lớn lên trong đại viện. Mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, ra là thanh mai trúc mã nha.


      Bốn giờ chiều, bọn họ mới rời khỏi, cuối cùng, vị lớn tuổi kia vỗ vỗ bả vai Chu Thần Dật, “Hôm nay cho tiểu tử cậu nghỉ ngày, nhớ tiếp đãi bạn cậu cho tốt.”


      Chờ sau khi mấy người đó rời khỏi, Hướng Vi thấy gương mặt của vẫn còn đen thui, cười gượng : “ xin lỗi Thần Dật em sai rồi.”


      Chu Thần Dật nhìn , : “Em có lỗi gì? cần xin lỗi với .”


      Hướng Vi ngớ ra, “ Thần Dật… Em nên là bạn trai của em, việc này… Em phải cố ý gây phiền toái cho đâu, tại vì em bị tên biến thái quấy rầy, nên mới… Thần Dật, tha thứ cho em lần này có được ?”


      Sắc mặt Chu Thần Dật càng đen hơn, “Em cái người ngu ngốc này, ra ngoài cũng biết nhìn người.”


      “Em… Chu Thần Dật, hung dữ cái gì mà hung dữ, chẳng qua chỉ là nhờ làm lá chắn chút, cũng mất của miếng thịt nào mà.”

      Chu Thần Dật híp mắt cái, “Em vậy là có ý gì?”

      “Hả… có, có ý gì cả. Thần Dật, xem, em vốn phải là bạn , nên cũng cần đưa em về.”

      Chu Thần Dật nhíu mày, “Hướng Vi, em cho rằng chuyện này chỉ là trò đùa thôi sao!”

      Hướng Vi chu miệng, “ Thần Dật, thích em, em cũng thích , như vậy có chuyện gì chứ.”

      Chu Thần Dật nhìn Hướng Vi, mặt nghiêm túc : “Làm sao em biết được thích em, ai cho em biết là thích em hả?”

      Trong đầu Hướng Vi ầm tiếng, “Việc này… đúng... Cái đó… Thần Dật, đừng trêu em được ?”

      Chu Thần Dật vuốt vuốt đầu , “Được rồi, thôi, đưa em về.”

      cần, em… Em tự lái xe đến…” Nhìn mặt Chu Thần Dật càng ngày càng đen, Hướng Vi vội vàng sửa lại lời : “Ách… Xe em để bên này…”

      “Em ở chỗ nào vậy?”

      Hướng Vi a tiếng, “Em phải trước để đón con nuôi của em .”

      “Con nuôi của em?” Chu Thần Dật nhăn mặt cau mày nhìn Hướng Vi

      “Nhìn cái gì, chuyện em có con nuôi mắc mớ gì đến .”



      Ở nhà trẻ, Tiểu đậu đỏ chu môi, há miệng, đôi mắt lo lắng nhìn ven đường, bạn học đều được đón hết, chỉ còn lại mỗi mình bé…

      Năm giờ rưỡi, xe dừng lại trước cổng nhà trẻ, Hướng Vi mở cửa xe, vội vàng chạy vào, “ xin lỗi Tiểu đậu đỏ, mẹ nuôi đến muộn.”

      Tiểu đậu đỏ nhào vào trong ngực Hướng Vi, giọng nức nở : “Mẹ nuôi xấu, mẹ nuôi xấu…”


      “Tiểu đậu đỏ ngoan, về nhà mẹ nuôi làm món ngon cho con ăn có được được?” Hướng Vi ôm con trai lên xe

      Chu Thần Dật nhìn cái, “ ngờ em cũng thích trẻ con đấy.”

      Hướng Vi liếc mắt cái, “ đây phải là thừa sao. Tiểu đậu đỏ, mẹ nuôi nghe chút, hôm nay thầy giáo dạy con cái gì?”


      Tiểu đậu đỏ để ý đến Hướng Vi, nghiêng đầu qua nhìn Chu Thần Dật, “Chú là ai?”


      Chu Thần Dật nhìn bé con như búp bê, cười : “Chú chính là ba nuôi của con.”


      Tiểu đậu đỏ nghẹo đầu suy nghĩ trận, vẫn hiểu cha nuôi là cái gì, nhìn Hướng Vi cái, “Mẹ nuôi, ba nuôi là cái gì?”


      Hướng Vi ho khan tiếng, cặp mắt bốc hỏa nhìn chằm chằm người nào đó, nghiến răng nghiến lợi : “Chu Thần Dật, có ý gì?”

      Chu Thần Dật nhíu mày, “Tất cả là do em , có thể nhận sao?”

      Hướng Vi tức giận muốn nổ phổi, “Chu Thần Dật, đừng quá mức.”

      Chu Thần Dật : “Vậy cũng cho em biết, Hướng Vi, có số việc phải em kết thúc là có thể kết thúc được đâu, hiểu chưa? Nếu như em rối rắm chuyện chưa từng theo đuổi em, vậy xin lỗi, mọi người đều trưởng thành, em phải biết những thứ đó chỉ là để dụ dỗ những thôi.”


      Hướng Vi há hốc mồm, người đàn ông này cũng là bình tĩnh, đúng , đúng ? Hướng Vi hít thở sâu cái, “Chu Thần Dật, mặc dù chúng ta quen biết từ , nhưng trước đây quan hệ của chúng ta tính là quá tốt, điểm ấy nên biết, lại tiếp, em với Hạo Triết còn thân thiết hơn so với . Xin lỗi, đối với em chuyện này quá đột nhiên.”


      Chu Thần Dật híp mắt cái, “Được rồi, trước hết em cứ suy nghĩ hai ngày .”

      Hướng Vi trợn mắt há mồm nhìn , “Chủ tịch Mao từng , tất cả phải lấy kết hôn làm điều kiện tiên quyết để đều là giở trò lưu manh. Chu Thần Dật, muốn đùa giỡn tìm người khác mà đùa giỡn, từng đến đây trêu chọc em!”

      Khóe miệng Chu Thần Dật kéo ra nụ cười, nụ cười này từ từ mở rộng, cả khuôn mặt đều rạng rỡ như hoa, ngay cả trong đôi mắt dài hẹp cũng lộ ra vui vẻ, “Vậy là được rồi, chờ em suy nghĩ kỹ, làm báo cáo kết hôn gửi lên.”

      Hướng Vi muốn phát điên, “Cái này là thúc ép.”

      làm sao thúc ép em, nam chưa cưới nữ chưa gả, hôm nay chính em cũng trước mặt các vị thủ trưởng là bạn trai em, cũng đâu có ép em.”

      “Cái đó là do em sợ bị người ta dây dưa nên lung tung.”

      “Hướng Vi, em cũng hơn hai mươi tuổi, sao cứ làm như trẻ con vậy, chuyện này cứ quyết định như vậy , cho em suy nghĩ kĩ trong hai ngày.”

      Hướng Vi tức giận thiếu chút sùi bọt mép, “Chu Thần Dật, cảm thấy tính cách của chúng ta hợp nhau sao? là chòm sao bò cạp, còn em là chòm sao song nữ, xưa nay hợp nhau.”



      “Bây giờ mà em còn tin những thứ đó, hợp hay hợp, khắp nơi chảng phải biết à.” Chu Thần Dật vừa lái xe, lại vừa thêm: “Tốt nhất em nên biết, đợi đến năm nay em về nhà, ít người đến đục khoét cánh cửa nhà em, tìm hiểu tận gốc rễ bức bách xem mắt, chính em nên hiểu , em đừng nghĩ chạy trốn, phỏng chừng trong vòng hai năm tới đây bác Hướng lại được thăng chức, em ở bên ngoài nhiều năm như vậy cũng nên hiểu được, lựa chọn nào đối với em mới là tốt nhất.”

      Hướng Vi nhìn Chu Thần Dật, cười khổ, “ như vậy em phải cảm ơn rồi. Chu Thần Dật, tuổi còn trẻ mà leo lên được vị trí này, đừng có ai muốn lôi kéo , đến tuổi này mà vẫn chưa kết hôn, Chu Thần Dật đừng đợi em, em phải là đứa trẻ hai ba tuổi, đối với tuổi trẻ quan quân của , tình chỉ là chuyện vô nghĩa, gia thế bối cảnh mới quan trọng nhất chứ!”

      “Hướng Vi, gia thế và tình hai cái cũng có gì mâu thuẫn, có ai nhà giàu gả cho nhà nghèo hạnh phúc cả đời, môn đăng hộ đối cũng sai, hi vọng em cần phải suy nghĩ phiến diện.”

      Hướng Vi lắc đầu, “Em cũng là môn đăng hộ đối có lỗi gì, chỉ là Chu Thần Dật, tại em chưa nghĩ đến chuyện kết hôn, cũng chưa có ý định chuyện đương. Mà , đến bây giờ em cũng chưa từng suy nghĩ qua.”

      Chu Thần Dật híp mắt, “Vậy sao? Hóa ra trong mắt em là như vậy. Hướng Vi, giữa người với người điều quan trọng là duyên số, có số người tuy có duyên nhưng có phận, với cũng được coi như có duyên, năm đó lần đầu tiên khi thấy em, lúc đó chỉ mới có mấy tuổi, năm tuổi, em và Lưu Khải cùng hợp nhau tới đánh cậu ấy, đừng tưởng phát . Khi đó em chỉ mới có năm tuổi mà biết ngụy trang, em dùng gương mặt đó để lừa gạt bao nhiêu người rồi, phỏng chừng mỗi người ai cũng thấy Hướng Vi em là người rất ngoan ngoãn, chính em cũng hiểu có đúng . Khi đó nghĩ, chúng ta là thuộc cùng loại người, thói quen ngụy trang, thờ ơ lạnh nhạt. Về phần sau này, em lại xa lánh bọn trẻ con trong đại viện, mặc dù biết trong lòng em nghĩ gì, nhưng biết chút đó là, em ghét bọn trẻ con trong đại viện bọn .”

      Hướng Vi lắc đầu cái, “ đừng giống như thậ hiểu về em vậy. Chu Thần Dật, chúng ta quen biết gần hai mươi năm, thời gian qua lại cũng nhiều, em là cái hạng người gì, biết được bao nhiêu, mà thực tế, là cái hạng người gì, giống như em cũng biết. Nhưng mà tại, xem ra cũng lừa ít người, ai cũng Chu Thần Dật tuy là người có chút lạnh nhạt, nhưng lại là người bản phận hiền lành. Kỳ làm sao có thể hiền lành được, sợ rằng mới là người dối trá nhất đó, làm cho người ta nắm được điểm mấu chốt của , ngụy trang rất thành công. cuộc đòi này, ai cũng muốn mang mặt mình nhiều mặt nạ để tồn tại, chẳng qua em chũng chỉ là người ích kỉ, lạnh bạc, nhưng so với Chu Thần Dật công phu của còn kém xa.”

      Chu Thần Dật lên tiếng, Hướng Vi cũng mệt mỏi, dễ nhận thấy Tiểu đậu đỏ cũng biết vì sao hai người lại cãi nhau, mang theo mắt màu xanh biếc nhìn người này chút, rồi lại nhìn người kia chặp, cuối cùng cũng chỉ lo chơi đùa với đồ chơi của mình.

      Đến khu nhà ở của Hướng Vi, mời Chu Thần Dật lên nhà, cũng gì, sờ sờ đầu Tiểu đậu đỏ, “Tiểu đậu đỏ, ba nuôi về đây, qua mấy ngày nữa trở lại thăm con. Cho ba nuôi theo đuổi mẹ nuôi của con được ?”

      Trong cuộc sống đến gần ba tuổi của Tiểu đậu đỏ, đây là lần đầu tiên bé tiếp xúc với người đàn trưởng thành trong thời gian lâu như vậy, hiển nhiên ấn tượng của Tiểu đậu đỏ đối với Chu Thần Dật rất tốt nên vẫy vẫy tay với Chu Thần Dật, “Tạm biệt ba nuôi, ba nuôi nhớ đến thăm con sớm nha.”

      Gương mặt Hướng Vi đen thui, muốn nổi giận nhưng lại thấy tốt trước mặt con trai, chỉ đành phải dùng cặp mắt to nhìn chằm chằm Chu Thần Dật. Chu Thần Dật nhíu mày, ý tứ hàm xúc nhìn Hướng Vi cái, ánh mắt dài hẹp lóe lên, “… Chờ câu trả lời của em.”
      Phương Lăng, trangtrongnuoc, honglak3 others thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 40

      Editor: TRẦN THU LỆ

      Chuyện lần này vô tình gặp được Chu Thần Dật, Hướng Vi có chút nhức đầu, người này đúng là hồn bất tán mà, tuần nào cũng tới, tuy Hướng Vi có được sắc mặt tốt, nhưng Tiểu đậu đỏ lại vô cùng vui vẻ, trong cuộc sống đến gần ba tuổi của bé cũng chỉ sống bên cạnh mẹ, bây giờ, mỗi tuần Chu Thần Dật đều tới mang theo bé ra ngoài chơi đùa, dù sao cũng chỉ là trẻ con, gió chiều nào theo chiều đó thôi, chỉ có mấy ngày ngắn ngủi mà về phe rồi, làm cho Hướng Vi giận đến nghiến răng nghiến lợi, chỉ hy vọng chị Julie trở về nhanh nhanh thôi.

      Mỗi lần Chu Thần Dật tới cũng nhắc lại chuyện đó nữa, chỉ lo chơi đùa với Tiểu đậu đỏ mà thôi, Hướng Vi lo lắng cho con trai nên đành phải theo. Cũng may cũng đến chuyện đó, khiến trong lòng Hướng Vi dễ chịu hơn, nhưng trong nháy mắt lại hiểu, rốt cuộc là làm cái trò trống gì biết nữa?

      tháng sau, rốt cuộc chị Julie cũng trở lại, thần kinh căng thẳng của Hướng Vi cuối cùng cũng được buông lỏng ít. Lần này trở về, Julie làm cho Hướng Vi cảm giác đặc biệt kỳ lạ, nhìn rất tiều tụy, thoạt nhìn cả người hề có chút tinh thần nào.

      Tiểu đậu đỏ thấy mẹ, dĩ nhiên là rất vui mừng, mặc dù Julie có tinh thần nhưng khi thấy con trai vẫn rất vui mừng, Hướng Vi chăm sóc cho Tiểu đậu đỏ rất tốt, so với lúc chưa nhìn sáng sủa ít. Hướng Vi chu miệng, trong lòng thầm : “Đây cũng phải là công sức của em.”

      Tiểu đậu đỏ núp trong ngực Julie, ôm cổ mẹ, non nớt : “Mẹ, Tiểu đậu đỏ có ba nuôi”

      Hướng Vi nghe vậy mí mắt giật giật, Julie nhìn Hướng Vi cái, rồi lại nhìn con trai, : “Tiểu đậu đỏ, cho mẹ nghe chút, ba nuôi của con là ai?”

      Tiểu đậu đỏ nghẹo đầu nhìn Hướng Vi cái, với Julie: “Mẹ, mẹ nuôi thích ba nuôi, mẹ bảo mẹ thích ba nuôi có được được ?”

      Hướng Vi xấu hổ, làm bộ ho khan tiếng, “Chị Julie, chị vừa mới trở lại, nên về phòng nghỉ ngơi trước .”

      Julie cười : “Trong khoảng thời gian chị có ở đây, có chuyện gì xảy ra mà chị biết vậy?”

      Hướng Vi liếc mắt nhìn sang bên, trả lời. Julie cười cười, nhìn con trai, “Tiểu đậu đỏ, ba nuôi đối xử với con có tốt ?”

      “Ba nuôi thích con, con cũng rất thích ba nuôi, mẹ, ngày mai ba nuôi lại đến đón con ra ngoài chơi.” Tiểu đậu đỏ núp trong ngực Julie cười khanh khách

      Julie cười như cười nhìn Hướng Vi cái, vỗ vỗ đầu con trai, “Con trai ngoan, mau ngủ thôi, sáng mai còn phải dậy sớm để chờ ba nuôi đến đón con nữa.”

      Tiểu đậu đỏ gật đầu cái, rồi từ trong ngực Julie tuột xuống, tự mình chạy về phòng.

      Julie cười cười nhìn Hướng Vi cái, “Có chuyện gì xảy ra mà chị biết vậy?”

      Hướng Vi chu miệng, “Chị Julie, phải như chị nghĩ đâu.”

      Julie cười ha ha, “Chị cũng chưa gì, em lại vội vàng trả lời như vậy là khả nghi. Vi Vi, chúng ta là hai chị em với nhau, giữa hai ta còn có cái gì thể được?”

      Hướng Vi thở dài, “Chị Julie, chuyện tình cảm em chạm tới. Nhưng mà, quả Tiểu đậu đỏ cũng nên có người ba, chị Julie, con trai lớn lên thể xa cách ba được, nên chị hãy tìm người tốt.”

      Sắc mặt Julie có chút tái nhợt, nhìn Hướng Vi, “Lần này chị trở về, ngoại trừ chuyện trong nhà ra, còn có chuyện khác là chị dự hôn lễ của . Vi Vi, em xem l,q,d có phải chị ngốc lắm , kết hôn, nhưng mà vẫn biết chị sinh cho đứa con trai.”

      Trước kia, chị Julie chưa bao giờ chuyện về ba của Tiểu đậu đỏ, lúc trước Hướng Vi có hỏi lần, Julie chỉ biết con trai là của ai nên cũng hỏi nữa.

      “Chị và là bạn học, trước kia từng ở chung chỗ, nhưng mà sau này lại muốn qua Pháp, bọn chị liền xa nhau, lâu sau chị cũng đến Tokyo, mới phát có Tiểu đậu đỏ, còn chuyện sau này em cũng biết, chẳng qua là chị nghĩ tới, lại kết hôn nhanh như thế.” Julie có rơi nước mắt, chỉ là rất bình tĩnh kể lại, Hướng Vi nhìn bộ dáng kia của , tuy rất đau lòng nhưng cũng biết những gì, chỉ có thể gọi tiếng, “Chị Julie…”

      Julie lắc đầu cái, “Chị sao đâu, có cuộc sống của , hôm nay chị và thể nào. Chị cũng chưa từng oán hận , có khi còn phải cảm ơn , bởi vì cho chị món quà vô giá đó chính là Tiểu đậu đỏ.”

      “Chị Julie…”

      “Được rồi, chuyện của chị nữa. Vi Vi, năm nay em cũng hai mươi lăm tuổi rồi, người đó đối xử với em có tốt ?”

      Hướng Vi thở dài, “Chị Julie, trước mắt em chưa muốn đến chuyện tình , cũng muốn kết hôn.”

      Julie cười : “Tiểu đậu đỏ ngày mai ba nuôi của nó tới đón nó chơi hả? Mấy ngày nay người đó cũng tới đón Tiểu đậu đỏ ra ngoài chơi như vậy à?”

      Hướng Vi gật đầu.

      “Em đừng là em , ngày mai chị kiểm định tốt cho em. Được rồi, thời gian cũng còn sớm, em cũng nghỉ .” Julie xong cũng trở về phòng của mình.

      Hướng Vi thở dài, vẫn ngồi bất động ghế sa-lon. Chị Julie mồ côi cha mẹ, cũng có thể cởi mở như vậy, cần gì phải canh cánh và nghi ngờ trong lòng? Hướng Vi lắc đầu cái, tắt đèn trong phòng khách rồi trở về phòng ngủ.

      Sáng hôm sau, ba người ăn sáng xong sớm chút, chuông cửa liền vang lên. Tiểu đậu đỏ sôi nổi chạy mở cửa, thế nhưng do người vẫn còn nên với tới, quay đầu về phía Julie lớn tiếng gọi. Julie nhìn Hướng Vi cái, cười cười mở cửa.

      Chu Thần Dật thấy mở cửa là người khác, cũng có gì ngạc nhiên, Tiểu đậu đỏ lập tức nhòa vào trong ngực , còn trực tiếp gọi ba nuôi, ba nuôi, Julie cười : “Tôi là Julie, là mẹ của Tiểu đậu đỏ. Mấy ngày nay lòng cảm ơn chăm sóc Tiểu đậu đỏ.”

      Chu Thần Dật gật đầu với Julie cái, “Tôi là Chu Thần Dật, Tiểu đậu đỏ rất đáng .”

      Hướng Vi ngồi bất động ghế sa-lon, Julie đóng cửa lại, cười cười, mặc dù thấy mặc quần sao thường ngày nhưng rất có khí chất, cộng thêm để tóc đầu đinh, Julie hiểu , ra ấy là quân nhân, chẳng trách rất có khí thế. Sau khi Julie mời Chu Thần Dật ngồi xuống, lặng lẽ nhìn về phía Hướng Vi cái, thấy im lặng quan tâm đến ai, thở dài.

      Tiểu đậu đỏ nghiêng ngả dính lấy ba nuôi, đem mẹ và mẹ nuôi vứt ra sau gáy, líu ríu chuyện với Chu Thần Dật ngừng. Julie thấy chuyện với Tiểu đậu đỏ rất kiên nhẫn, trong lòng thầm gật đầu, lặng lẽ kéo Hướng Vi vào phòng.

      “Vi Vi, chính là người này à?”

      Hướng Vi đảo mắt cái, uể oải : “Đúng vậy…”

      “Ôi chao, em con bé này, chị nhìn hai người tụi em rất xưng đôi. Chị thấy ấy cũng tệ lắm, em hãy cân nhắc chút . Ánh mắt nhìn người của chị em rất chuẩn, Vi Vi, em phải là đối thủ của ấy.”

      Khóe miệng Hướng Vi giật giật, “Chị Julie, chị xem thường em như vậy à?”

      “Cái này phải xem thường em. Vi Vi, nghe chị câu, làm người, phải biết học nhìn về phía trước, những chuyện trước kia qua hãy cho nó qua . Em đững mãi xoắn xuýt chuyện quá khứ. Được rồi, chị ra ngoài trước để tiếp khách, em suy nghĩ lại , chị đến công ty xem chút, em cần phải nữa.”

      Ba mươi phút sau…

      Hướng Vi khó chịu lên xe, Julie cười đến mức vui tươi hớn hở, vỗ vỗ đầu con trai, “Tiểu đậu đỏ, chơi vui nhé, đừng gây phiền phức cho ba nuôi và mẹ nuôi biết ?”

      “Tạm biệt mẹ.”

      Hướng Vi nhìn ngoài cửa sổ, hôm nay là cuối tháng mười , còn bao lâu nữa về nhà, nghĩ đến ba, mẹ ở Bắc Kinh, Hướng Vi hận mình thể có thêm đôi cánh để bay về.

      Tuy rằng Tiểu đậu đỏ còn nhưng cũng rất có tinh thần mạo hiểm, Hướng Vi có chứng sợ độ cao nên cũng dám theo ầm ĩ cùng với bé, chỉ ngồi chỗ nhìn họ chơi đùa.

      Hướng Vi nhìn Chu Thần Dật cái, ra ấy cũng sai, năm về nhà nhất định bị bắt xem mắt. Hướng Vi nhớ tới lại muốn nhất đầu, năm ngoái, về lúc bà ngoại qua đời cũng bị hỏi đến chuyện riêng tư, nhưng khi đó còn ở Nhật Bản nên người trong nhà cũng thể thúc ép được, nhưng ba từng ông hy vọng tìm người nước ngoài.

      Mấy năm nay Hướng Vi ở Nhật Bản, cũng muốn quen với người nước ngoài, hôn nhân quốc tế cũng phải là chuyện vinh quang tự hào gì! Hướng Vi thở dài, ra mà Chu Thần Dật cũng được coi là tuổi trẻ tài cao, chỉ là Hướng Vi vẫn cảm thấy quá đột nhiên, hơn nữa, kể từ lần hai người vô tình gặp nhau đến bây giờ cũng chưa từng lại những lời đó nữa, có lúc Hướng Vi cảm thấy những lời đó phải là ảo giác của chứ?

      “Mẹ nuôi…Mẹ nuôi xấu hổ, xấu hổ, mẹ nuôi sợ cáp treo.” Tiểu đậu đỏ gào thét từ cáp treo xuống

      Hướng Vi xấu hổ, nhưng mà quả sợ độ cao, đừng là cáp treo, chỉ cần tầng lầu hơi cao chút, dám nhìn xuống rồi. Giờ mà bắt ngồi trong cáp treo, vậy phải là muốn lấy mạng của à.

      Tiểu đậu đỏ cười khanh khách, cũng chờ Hướng Vi , lật đật chạy dẫn đầu. Chu Thần Dật nhìn Hướng Vi cái, “ thôi.”

      Hướng Vi theo phía sau , nghe gọi Tiểu đậu đỏ dừng lại, quả nhiên Tiểu đậu đỏ dừng lại, ngừng cười khanh khách, lại lật đật chạy về, dùng bàn tay bé nắm lấy tay Hướng Vi, Hướng Vi ôm bé lại, “Tiểu đậu đỏ, có đói bụng ?”

      Tiểu đậu đỏ ra sức gật đầu, “Ăn, ăn, bụng đói.”

      “Được, được, được, chúng ta ăn cơm, lấp đầy bụng của Tiểu đậu đỏ thôi.”

      Tiểu đậu đỏ chơi đùa tới trưa, quả rất đói bụng, ngồi bàn cơm cũng làm ầm ĩ, ăn uống rất hăng say.

      Hướng Vi có khẩu vị, ăn qua loa chút rồi ngừng lại. Chu Thần Dật nhìn cái, “Năm nay em có về nhà ?”

      Hướng Vi gật đầu cái, “Về chứ. Còn ? có về nhà ?”

      Chu Thần Dật cười : “Đương nhiên phải về rồi.”

      Hướng Vi cũng biết nên gì nữa nên đành phải im lặng.

      “Em… suy nghĩ như thế nào rồi?”

      “Hả… Chuyện gì?”

      “Hướng Vi, em biết hỏi chuyện gì mà.”

      Hướng Vi lời nào, Chu Thần Dật cười cười, “Dù sao lễ mừng năm mới năm nay em cũng phải về nên hãy suy nghĩ cho kỹ.” Chu Thần Dật để hãy sau, rồi vỗ vỗ đầu Tiểu đậu đỏ, “Nào Tiểu đậu đỏ, đến để ba nuôi xem chút bụng của con no chưa nào?”

      Tiểu đậu đỏ vuốt vuốt bụng của mình, “No rồi, no rồi ạ.”

      Trong lòng Hướng Vi buồn rầu, suốt cả qua trình, vẫn rất bị động. Ở bên cạnh, Julie nhìn, cười chính con cọp giấy. Hướng Vi biết làm sao, chỉ đành phải trốn trong vỏ ốc của mình thèm nghĩ đến chuyện này nữa.

      Ngày mười hai tháng mười , là sinh nhật tròn ba tuổi của Tiểu đậu đỏ, lúc này Hướng Vi mới nhớ tới sinh nhật của Chu Thần Dật vào ngày hai mươi tháng mười …. Chỉ còn cách có tám ngày nữa!
      Phương Lăng, honglak, knv1234 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 41

      Editor: TRẦN THU LỆ

      “Mẹ, người và ba vẫn khỏe chứ?”


      “Vi Vi hả, khỏe, đều khỏe cả. giờ dì Diệp cũng ngồi chơi với mẹ này, Vi Vi, con ở Thượng Hải phải tự chăm sóc mình cho tốt, cần lo lắng chuyện trong nhà có biết .”

      “Dạ, con biết. Mẹ, năm nay con về nhà sớm.”


      “Vậy tốt quá… Vi Vi, dì Diệp có chuyện muốn với con.”


      “Vi Vi à…”


      “Dì Diệp ạ…”


      “Vi Vi, con cũng ở Thượng Hải phải ? Dì Diệp nhờ con việc nhé, mấy ngày nữa là sinh nhật của Thần Dật con, con có thể chúc mừng nó được ? với nó, năm phải về nhà sớm mừng năm mới.”


      Khóe miệng Hướng Vi giật giật, im lặng hồi mới vâng tiếng


      Ở bên này Hướng Vi nghe dì Diệp chuyện với mẹ, còn có tiếng trẻ con truyền đến.


      “Vi Vi, nếu Thần Dật cũng ở Thượng Hải vậy con ở bên đó có chuyện gì cần tìm Thần Dật giúp tay. Mẹ ở bên này con cần lo lắng, thân thể mọi người rất khỏe. Con của Hạo Triết cũng biết chạy rồi, ít bữa con về nhìn xem, rất đáng . Được rồi, Vi Vi, phải tự chăm sóc bản thân mình biết chưa. Mẹ với dì Diệp có việc phải ra ngoài, cúp máy trước.”


      Hướng Vi nghe trong loa truyền đến thanh lẫn lộn, cười khổ cúp điện thoại.


      Ngày mười chín tháng mười , Chu Thần Dật gọi điện thoại đến mời Hướng Vi ngày mai tham gia tiệc sinh nhật của . Tiểu đậu đỏ nghe tiếng ba nuôi, lật đật cầm lấy điện thoại ríu rít chuyện, Hướng Vi chu miệng ngồi bên.


      Julie vỗ vỗ bả vai , “Vi Vi, nhìn vẻ mặt đau khổ của em kìa, ngày mai sau khi dự tiệc xong, cần về nhà ngủ cũng được. Nhớ chơi vui vẻ nha.”


      Hướng Vi cười khổ, “Chị Julie, chị cái gì vậy? tại em rầu muốn chết, chị còn ở đó mà châm chọc em.”


      Julie cười : “Được rồi, đừng nhăn mặt nữa. Ngày mai chơi vui vẻ nha, ha ha… Con trai, có muốn chúc mừng sinh nhật ba nuôi ?”


      Tiểu đậu đỏ cầm điện thoại, “Ba nuôi, sinh nhật vui vẻ.”


      Trong loa truyền đến tiếng cười của Chu Thần Dật, còn khen Tiểu đậu đỏ mấy câu. Julie cười đến vui vẻ, vỗ vỗ đầu con trai, lấy lại điện thoại, “Sinh nhật vui vẻ. Ngày mai tôi đưa Vi Vi đến sớm, muốn đến đón? Được, được, ừ, vậy ngày mai gặp. Tôi à? Ngày mai tôi còn có việc nên đến được. Tiểu đậu đỏ quá , cũng thể để nó đến gây phiền phức được. Ừ, vậy tạm biệt.”


      Julie cúp điện thoại, cười híp mắt nhìn Hướng Vi, “Vi Vi, ấy bảo ngày mai đến đón em. Được rồi, tối nay ngủ sớm , tránh khỏi ngày mai mang theo hai mắt gấu mèo.”


      Tiểu đậu đỏ chu môi, “Mẹ, con muốn , con muốn .”


      Julie sờ sờ đầu con trai, “Con trai ngoan, ngày mai mẹ cùng con chơi có được ?”


      Tiểu đậu đỏ méo miệng cái, “ cần, con muốn , con muốn với mẹ nuôi.”


      Julie ngồi chồm hổm, ghé vào tai Tiểu đậu đỏ thầm gì đó, Tiểu đậu đỏ chu miệng hồi liền cười khanh khách. Hướng Vi ngồi ghế sa-lon, ngược lại thèm để ý đến hai mẹ con nhà này.


      “Mẹ, ngày mai con chơi với mẹ.” Tiểu đậu đỏ xong, lại chạy đến bên người Hướng Vi, “Mẹ nuôi, mẹ nuôi ôm.”


      Hướng Vi lấy lại tinh thần, thấy Tiểu đậu đỏ,cười ôm bé vào trong ngực, “Tiểu đậu đỏ, con nên ngủ rồi.”


      “Mẹ nuôi, muốn hôn.”


      Hướng Vi hôn lên trán bé cái, Tiểu đậu đỏ cười khanh khách che cái trán từ trong ngực Hướng Vi tuột xuống chạy về phòng. Julie thấy con trai chạy về phòng, cười với Hướng Vi: “Vi Vi, ngủ ngon.”


      “Ngủ ngon, chị Julie.”


      Mới vừa rạng sáng ngày hôm sau, Chu Thần Dật gửi tin nhắn tới trưa nay qua đón , Hướng Vi liếc mắt nhìn cái, trở mình tiếp tục ngủ.


      Bốn giờ ba mươi phút chiều, Hướng Vi mở cửa nhìn thấy Chu Thần Dật đứng trước cửa, cười : “Chuẩn bị xong rồi à? Vậy thôi.”


      Vẫn là nhà hàng Sùng Minh lần trước, Hướng Vi theo sau lưng vào, trong phòng số người, có mấy người lần trước gặp mặt rồi.


      “Ôi, Thần Dật, tôi cậu đâu rồi chứ, ra là đón bạn nha. Ha ha, em Hướng Vi, lần trước chúng ta gặp rồi, còn nhớ tôi ?” Người chuyện chính là người lần trước muốn giới thiệu em cho Chu Thần Dật


      “Bành Chiêu, hôm nay có chị dâu ở đây, phải chú ý chút, cẩn thận về nhà lại bị bắt quỳ lên tấm ván giặt đồ nữa đấy. Này Thần Dật, tới đây, tới đây, uống rượu, hôm nay tôi nhất định phải trả thù.” người đàn ông có dáng người rất cao tới vỗ vỗ bả vai Bành Chiêu, cười .


      Chu Thần Dật nhíu mày, với Hướng Vi: “Em hãy cùng ngồi chỗ với chị dâu .” Chu Thần Dật vừa xong liền dẫn Hướng Vi sang bên khác.


      “Chị dâu, hôm nay phiền chị chú ý đến ấy chút.”


      “Ôi, Tiểu Chu tử, em giữ bí mật tốt đấy. Ngay cả chị dâu cũng biết, được, chị trông cho em, em mau qua bên đó .”


      Chu Thần Dật cười cười, “Vậy làm phiền chị dâu rồi.”


      Đợi Chu Thần Dật rồi, Thôi Mạn bảo Hướng Vi ngồi xuống, “Chị tên là Thôi Mạn, là đàn chị của Thần Dật, chồng chị là Bành Chiêu, chính là người hồi nãy vừa mới chuyện với em đấy. Cái tên Tiểu Chu tử này, chị sao cậu ta lại thong thả như vậy chứ, ra là kim ốc tàng Kiều nha.”


      Hướng Vi nghe vậy đầu khỏi xuất vạch đen, còn biết gì nữa, đây, Hướng Vi cười cười, “Em tên là Hướng Vi.”


      “Hướng Vi, vài ngày trước nhà cũng rất lo lắng cho Chu THần Dật, nên mới giới thiệu em cho cậu ta, nhưng mà tên tiểu tử này lại đến gặp mặt, trước tiên chị chuyện này với em. Tiểu Chu tử là người khó chịu như vậy, lại có bạn xinh đẹp như em, tiểu tử này đúng là chân nhân bất lộ tướng nha. Hướng Vi, cho chị nghe chút , sao hai người lại quen nhau?”


      Hướng Vi cười : “Trước kia sống cùng trong đại viện, cũng coi như là quen biết gần hai mươi năm.”


      “Em cũng sống trong đại viện à? Chị cũng là người sống trong đại viện đấy, chẳng trách vừa gặp em chị cảm thấy thân thiết.” Thôi Mạn cười , vừa chỉ vào đám đàn ông uống rượu, “Được lắm, lần Tiểu Chu tử thảm rồi, mình cậu ấy làm sao uống lại cả đám người kia.”


      Hướng Vi lên tiếng, tầm mắt xoay qua chỗ khác nhìn chút


      Thôi Mạn là người phụ nữ rất thú vị, tính tình cởi mở, ngược lại rất phù hợp với tính tình của Hướng Vi. Hướng Vi cũng những chuyện lý thú ở Nhật Bản cho nghe, tại vợ chồng Thôi Mạn có đứa con trai bốn tuổi, nhắc tới con trai Thôi Mạn rất đắc ý. Đúng lúc Hướng Vi cũng có đứa con nuôi, hai người phụ nữ cũng coi như cùng đề tài.


      Thôi Mạn vừa trò chuyện với Hướng Vi vừa chú ý chồng mình. Hướng Vi cười cười, trong lòng thầm ra vị kia là người bị “Vợ quản nghiêm” rồi.


      Bành Chiêu nhớ kỹ lời cảnh cáo của bà xã đại nhân nên cũng dám uống nhiều. Hôm nay, ràng Chu Thần Dật rất hào hứng, uống rượu là ai mời cũng từ chối, Bành Chiêu ở bên nhìn, bỉu môi, lại nhìn bà xã đại nhân bên kia mấy lần, thấy bà xã cùng với bạn của Chu Thần Dật chuyện hăng say, muốn gì đó, rồi suy nghĩ lại chút hay là thôi .


      Hướng Vi cũng chú ý đến bên đó, dù sao hôm nay tới cũng coi như là theo đám đông, ăn uống miễn phí. Thôi Mạn nhíu mày cái, với Hướng Vi: “Hướng Vi, Thần Dật uống hơi nhiều, em qua xem chút sao? Bành Chiêu nhà chị mà uống say là về nhà cứ đòi ăn.”

      Đầu Hướng Vi khỏi xuất vạch đen, “ Cái này…”


      “Em vừa nhìn chính là loại người bị Tiểu Chu tử ăn gắt gao, em , đàn ông ấy à, em thể luôn theo ý bọn họ, càng được nuông chiều, em càng nuông chiều bọn họ lại càng cho rằng em dễ bị bắt nạt.” Thôi mạn như chỉ tiếc rèn sắt thành thép .


      Vẻ mặt Hướng Vi biết làm sao, và Chu Thần Dật vốn vẫn chưa đến tình trạng đó, có thể gì đây? Nhưng trong mắt những người này, bị dán mác là bạn của Chu Thần Dật rồi. Hướng Vi là khóc ra nước mắt mà, cái này bảo phải làm sao?


      Thôi Mạn lắc đầu cái : “Cái tên Tiểu Chu tử này…”


      Kết quả cuối cùng, Hướng Vi rất đau khổ quay về làm bảo mẫu. Mấy người đàn ông này uống rất nhiều, nhất là Chu Thần Dật, chính là loại bùn nhão, Thôi Mạn tới giữ ông xã mình lại, trong mắt người ngoài Hướng Vi là thân phận bạn , nên việc chăm sóc Chu Thần Dật rơi đầu .


      “Hướng Vi, tiểu tử Thần Dật này giao cho em chăm sóc, lái xe cẩn thận nha.” Thôi Mạn đỡ Bành Chiêu với Hướng Vi.


      “Vâng, chị Mạn, em se cẩn thận, tạm biệt.” Hướng Vi đỡ Chu Thần Dật lên xe, ngồi vào chỗ tài xế thở hổn hển. Ở đây, Chu Thần Dật có căn nhà , Hướng Vi lái xe vào, mất lượng lớn sức lực mới đỡ được lên lầu, cũng may người này còn chút ý thức, chuyện với , cũng có thể trả lời.


      “Này, này, chìa khóa để ở đâu?”


      Chu Thần Dật đưa tay vào túi sờ sờ, sờ soạng hồi lâu mới lấy ra, Hướng Vi nhận lấy, mở khóa cửa, cực kỳ mệt mỏi mới dìu vào trong giường, kịp nghỉ ngơi lại vào phòng bếp đun nước nóng.


      Chờ Hướng Vi trở lại phòng ngủ, tên kia nằm ở mép giường nôn, mùi vị là khó ngửi. Hướng Vi trừng đôi mắt to nhìn chằm chằm, tới, “Này, sao chứ?”


      “Nôn…”


      Hướng Vi vội vàng chạy vào phòng tắm lấy khăn lông, bưng chậu nước nóng ra. Chu Thần Dật nằm thẳng đơ giường, Hướng Vi thở dài, vắt khăn lau mặt, lau tay cho , mới phát quần áo cũng dính ít vết bẩn, Hướng Vi cau mày cởi áo ra, rồi kéo chăn đắp kín lại, cầm cây lau nhà thu dọn chiến trường gây ra, rồi đem quần áo giặt sạch , lúc này nhìn thời gian cũng mười hai giờ.


      Sau khi thu dọn xong tất cả, Hướng Vi mới có thời gian nghỉ ngơi lát, nhà cửa cũng lớn, phòng ngủ, phòng khách, phòng bếp và nhà vệ sinh, nhưng mang người ở cũng được coi là rộng. Vốn là Hướng Vi cũng muốn mua căn nhà như vậy, nhưng mà sau đó Julie chỗ ở của chị rộng rãi, bảo Hướng Vi đến ở cho vui, nên mới mua nhà.



      Khi Chu Thần Dật tỉnh lại là ba giờ ba mươi sáng, bật đèn đầu giường lên, ngồi giường mới phát người mặc áo, đứng dậy mở hộc tủ, lấy cái áo sơ mi mặc vào rồi mới mở cửa phòng ra ngoài, nhìn thấy Hướng Vi ngồi thiếp ghế sa-lon, người đắp cái mền.


      Chu Thần Dật vỗ vỗ đầu còn có chút chóng mặt, tới, khom người xuống cẩn thận ôm vào trong ngực vào phòng ngủ, đắp kín mền cho , Chu Thần Dật ngồi ở mép giường lẳng lặng nhìn .


      Bộ dáng thường ngày của Chu Thần Dật lúc nào cũng lạnh lùng nhưng bây giờ khóe miệng lại hàm chứa vui vẻ, nếu Hướng Vi tỉnh lại, nhất định phát người này giống như bình thường.


      Đây là lần đầu tiên nhìn với khoảng cách gần như vậy, thể thừa nhận, với đàn ông mà đây là khuôn mặt xinh đẹp, mặc dù hai mươi lăm tuổi, nhưng da quả rất tốt, vô cùng mềm mại, phỏng chừng cùng ngày trước ở thủ đô có quan hệ rất lớn.


      nhớ khi còn , bé này chỉ thích trốn tránh người trong đại viện bọn , nếu tình cờ gặp cũng chỉ lên tiếng chào hỏi, rồi vội vàng chạy mất, giống như bọn là độc xà thú dữ bằng. cũng thích đám người bọn , điều này rất ràng. Mấy năm đó xa lánh đám người ở đại viện, ngay cả lúc học cũng tìm chỗ rất xa. Lúc nào để ý đến ? Lần đầu tiên gặp mặt quả để lại ấn tượng cho , sau nữa gặp lại, phong cách hành của bé này cùng những khác trong đại viện khác biệt ràng, bên lặng lẽ nhìn, chỉ là muốn nhìn xem chút bé có gì mà khác biệt, lúc đó được nghe nhiều nhất chính là “Con nhà họ Hướng rất thông minh”, “Tài năng xuất chúng” các loại vân vân, sau này Bắc Kinh. Gặp lại lần nữa, trưởng thành duyên dáng kiều, xinh đẹp đứng trong phòng khách nhà , mỉm cười nhìn từ lầu xuống, khi đó lại nghĩ là con nhà ai mà xinh đẹp như vậy. Hóa ra chính là Hướng Vi.


      Chu Thần Dật cười lắc đầu cái, lúc đó vẫn biết những rối rắm trong lòng mình là thứ gì, cực lâu sau này mới hiểu những thứ mơ hồ đó chính là rung động, chẳng qua là khi đó Nhật Bản. Chẳng trách, khi đó cả lại dùng vẻ mặt khó hiểu nhìn , đứng bên nhìn hoang mang, cũng cự tuyệt cho biết. Còn có cả mẹ nữa, ràng sớm ngấp nghé con nhà người ta, cũng biết nếu bác biết mục đích của bà có còn thân thiết vui vẻ như thế này .


      Đưa tay lên khẽ vuốt khuôn mặt của , Chu Thần Dật cúi đầu hôn lên má cái, rồi kéo cửa phòng ngủ ra ngoài…


      Hướng Vi bị trận tiếng chương điện thoại động đánh thức, mơ mơ màng màng cầm điện thoại lên nghe, “Alo…”


      “Này… Em Vi Vi, thức dậy chưa? Tối hôm qua ngủ ngon giấc ?” Julie mang theo thanh chế giễu truyền đến, Hướng Vi lập tức tỉnh táo, mở to hai mắt nhìn chung quanh, phát mình nằm cái giường, trở mình cái ngồi dậy, quá tốt, quần áo vẫn còn mặc người.


      “Chị Julie, em về ngay, tạm biệt…” Cúp điện thoại xong, Hướng Vi xoay người xuống giường, mang dép rồi ra cửa, phòng khách có ai, gọi hai tiếng cũng có ai trả lời, Hướng Vi nhíu mày, nhìn đồng hồ, tám giờ, xem ra Chu Thần Dật rồi, nghĩ đến đây, Hướng Vi thở phào cái nhõm, nhấc chân vào nhà vệ sinh, bồn rửa tay để cái bàn chải đánh răng và cái ly thủy tinh mới toanh và tuýp kem đánh răng Vân Nam. Hướng Vi súc miệng xong, lại vào phòng bếp, thấy mảnh ghi chép được dán cửa, “Đồ ăn sáng bàn, nếu lạnh hâm lại bằng lò vi sóng rồi hãy ăn.”


      Hướng Vi lấy mảnh giấy xuống, đến trước bàn, mở ra nhìn thấy bàn để bát cháo trắng, hai quả trứng gà luộc và mấy cái bánh bao hấp, Hướng Vi đưa tay sờ sờ, vẫn còn ấm, nên cũng khách sáo mà ngồi xuống ăn luôn.


      Ăn cơm xong, thu dọn phòng bếp, rồi lại vào phòng ngủ thu dọn chăn mền ngay ngắn, nhìn quanh bốn phía có gì ổn, lúc này mới cầm túi lên rời .

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 42


      Editor: TRẦN THU LỆ


      “Mẹ nuôi, mẹ nuôi…”


      Hướng Vi ôm lấy Tiểu đậu đỏ, cười : “Tiểu đậu đỏ, có muốn theo mẹ nuôi về nhà ? có ông ngoại, bà ngoại thương con.”


      Tiểu đậu đỏ chớp chớp đôi mắt ti tròn, “Mẹ cho con .”


      “Mẹ nuôi chuyện với mẹ có được ?” Hướng Vi bẹo má Tiểu đậu đỏ cái


      Julie trang điểm trong phòng, Hướng Vi ôm Tiểu đậu đỏ vào, “Chị Julie, em muốn mang Tiểu đậu đỏ về nhà ở mấy ngày, chị xem có được ?”


      Julie nghe vậy liền dừng động tác tay, xoay người nhìn cái, “Em muốn dẫn nó đâu dẫn chứ hỏi chị làm gì, chị còn thoải mái ít đấy.”


      như vậy là chị đồng ý hả?”


      “Đúng vậy, chị đồng ý. Vi Vi, vậy Tiểu đậu đỏ giao cho em chăm sóc. Vừa vặn khoảng thời gian này chị ra ngoài du lịch vòng.”


      Khóe miệng Hướng Vi giật giật, có người mẹ có trách nhiệm như vậy à? Nhìn Tiểu đậu đỏ ngoan ngoãn trong ngực, Hướng Vi thầm nghĩ, Tiểu đậu đỏ, con đúng là đứa trẻ đáng thương mà.


      Julie xoa bóp mặt con trai, “Con trai, đến đó phải cư xử cho tốt, mẹ nuôi và ba cũng ở đó đấy.”


      “Mẹ, con có thể gặp ba nuôi?”

      “Đúng vậy, con trai. Nhớ cầm nhiều bao lì xì vào.” Julie cười


      “Bao lì xì, bao lì xì, lễ mừng năm mới, lễ mừng năm mới, bao lì xì, bao lì xì…”


      Hướng Vi khỏi phì cười tiếng, “Tiểu đậu đỏ, theo mẹ nuôi về đó, nhất định thiếu bao lì xì cho con.”


      Julie nhìn Hướng Vi, “Khi nào em lên máy bay?”


      “Khoảng mấy ngày nữa, em với mẹ là về sớm.” Hướng Vi vừa vừa thả Tiểu đậu đỏ xuống, sờ sờ đầu con trai, “Chị Julie, chừng nào chị ?”


      “Chị à, còn thời gian nữa, em cũng đừng lo lắng cho chị, chị tự chăm sóc mình tốt.”


      Hướng Vi gật đầu cái, “Vậy tốt.”


      “Tiểu đậu đỏ, ra ngoài trước , để mẹ và mẹ nuôi chuyện chút.”


      Tiểu đậu đỏ gật đầu cái, lon ton chạy ra ngoài.


      Julie vừa đeo hoa tai vừa : “Vi Vi, những cái khác chị , em về Bắc Kinh tự chăm sóc mình cho tốt. Còn nữa, em cũng hai mươi lăm tuổi, năm nay trở về em còn muốn trốn tránh? Nghe chị , ra Chu Thần Dật cũng tệ lắm, tại ở xã hội này, chỉ cần người ta đối xử tốt với em, như thế là đủ rồi. gì tôi bạn, bạn tôi, cái gì mà đến chết sống lại, ha ha… Sống ở xã hội tại này, là quá thực tế.”


      “Chị Julie, em…”


      “Vi Vi, mặc dù trước kia em từng bị tổn thương, chị cũng hiểu, nhưng mà, đó phải là lý do để em núp trong vỏ bọc. Em giống chị, dù sao cũng có ai quan tâm đến chị, nên đời này chị kết hôn cũng sao. Nhưng em khác, gia đình của em, bối cảnh của em thể kết hôn. Huống chi, con cán bộ cấp cao giống như em, hôn nhân ít nhiều gì cũng mang theo mùi vị lợi ích, dù sao cũng dùng hai mắt để chọn, bằng chọn Chu Thần Dật, người này rất có tính kiên nhẫn, mặc dù có khó chịu, nhưng lại là người rất có trách nhiệm.”


      “Chị Julie…”

      “Ha ha, chị còn chưa hết đấy. Vi Vi, có số việc, người ngoài cuộc ràng hơn là người trong cuộc như em. Em cũng đâu có chán ghét ấy đúng ? Nếu lấy tính cách của em, nếu là ghét ấy, làm sao còn để cho ấy lượn lờ trước mặt em! Em là, lòng tự ái quá mạnh mẽ, cũng quá kiêu ngạo. Phụ nữ mà, phải ra vẻ nhu nhược lúc thích hợp, có câu “Trăm luyện thép uốn thành ngón tay mềm”, với đàn ông, vũ khí lợi hại nhất phải là khuôn mặt, mà là xem em có có thủ đoạn để bọn vây quanh quấn quýt em hay . Đàn ông chinh phục thế giới cùng lúc cũng muốn chinh phục được người phụ nữ của mình, ha ha… Ai thua, ai thắng vẫn còn chưa biết được.” Julie cười cười, lấy son tô lên môid,d,l,q,d


      Hướng Vi chu miệng, ánh mắt xem thường, “ giống như chị hiểu rất vậy.”


      Julie cười hì hì tiếng, “So với em chị đây là lợi hại hơn chút.”


      Hướng Vi cau mày, “Đúng, đúng, em lại chị, chúc chị hôm nay có buổi hẹn hò tốt.”


      Julie thấy Hướng Vi ra ngoài, mặt mày vẫn vui vẻ như cũ, “Lại chạy, mỗi lần đến chuyện này em lại bỏ chạy. Xem em trở về rồi chạy đâu.”


      Mùng tám tháng chạp, Hướng Vi mang theo Tiểu đậu đỏ trở về Bắc Kinh.


      Trần Mai sớm đem phòng của con dọn dẹp sạch , từ tối hôm qua bắt đầu càm ràm cả đêm với Hướng Khai Hoa. Con về nhà, trong lòng Hướng Khai Hoa cũng rất vui mừng, đặc ở nhà chờ chứ ra ngoài.


      Kim đồng hồ điểm qua mười hai giờ, Trần Mai nhìn bàn đầy món ăn, trong lòng lo lắng tới lui. Hướng Khai Hoa nhìn đồng hồ : “Em cứ ngồi xuống chờ chút, Vi Vi cũng sắp về rồi.”


      Trần Mai trừng mắt nhìn Hướng Khai Hoa cái, “Hơn năm thấy nó, nhớ con à?” Trần Mai vừa lại tới ban công nhìn xuống.


      Lại qua gần mười phút, chuông cửa vang lên, Trần Mai vội vàng mở cửa.


      “Mẹ… Ba…”


      “Vi Vi, rốt cuộc con cũng về rồi, nào, mau vào.” Trần Mai kéo cửa ra thấy con đứng bên ngoài vội vàng .


      Hướng Vi cười cười, dắt Tiểu đậu đỏ vào nhà. Lúc này Trần Mai mới thấy con còn dẫn theo đứa bé, Trần Mai nhíu mày, “Vi Vi, đứa này là?”


      Hướng Vi cười : “Mẹ, đây là con nuôi của con, mẹ nó có việc phải ra ngoài thời gian, nên để cho con dắt theo con trai. Đến đây, Tiểu đậu đỏ, đây là bà ngoại, kia là ông ngoại.”


      “Bà ngoại, ông ngoại…” Tiểu đậu đỏ mở đôi mắt to tròn nhìn xung quanh


      Trần Mai vuốt vuốt tay, nhìn con , “Hôm qua con cũng tiếng là có thêm đứa bé nữa, con xem mẹ cũng có mua cái gì cho nó cả.”


      Hướng Vi cười cười, “Con đây phải cho hai người bất ngờ sao.”


      Trần Mai la trách nhìn con cái, “Con đó… Ngồi máy bay lâu như vậy có đói bụng , mau tới ăn cơm.”


      Hướng Vi gật đầu cái, sờ sờ đầu Tiểu đậu đỏ, “, chúng ta rửa tay.”


      Trần Mai thấy con vào phòng bếp, nhìn chồng cái, nhún vai, “ xem con của … Haiz.”


      Tiểu đậu đỏ vừa tới nhà mẹ nuôi, đối với mọi thứ đều cảm thấy xa lạ và bỡ ngỡ, có điều là miệng của đứa này rất ngọt, mới chỉ qua thời gian bữa cơm, Trần Mai liền coi đứa này như bảo bối tâm can, thương được.


      Ăn xong cơm trưa, Hướng Vi cùng trò chuyện với ba hồi, là quá mệt mỏi, nên đành phải về phòng nghỉ ngơi chút trước .


      Tinh thần Tiểu đậu đỏ rất tốt, Trần Mai vừa gạt cho bé quả táo, vừa với Hướng Khai Hoa, “ đứa đáng mà, như thế này em phải mang theo nó ra ngoài dạo vòng mới được.”


      “Tiểu đậu đỏ, có muốn ra ngoài dạo với bà ngoại ?” Trần Mai cắt miếng táo đưa cho bé.


      Tiểu đậu đỏ mở to mắt, gật đầu cái.


      Trần Mai cười hì hì tiếng, “ đáng . Khai Hoa, bây giờ em mang Tiểu đậu đỏ ra ngoài lát, chờ chút nữa Vi Vi dậy với nó là em mang Tiểu đậu đỏ sang nhà dì Diệp nhé.”


      Hướng Khai Hoa bất đắc dĩ nhìn dáng vẻ như muốn lập tức khoe của quý của vợ, thở dài, “Được.”


      Trần Mai nắm tay Tiểu đậu đỏ, “Tiểu đậu đỏ, bà ngoại dẫn con chơi nhé.”


      Hướng Vi ngủ giấc từ trưa thẳng đến ba giờ chiều, “Ba, mẹ và Tiểu đậu đỏ đâu rồi?”


      “Mẹ con mang Tiểu đậu đỏ sang nhà dì Diệp rồi.”


      Hướng Vi bất đắc dĩ cười cười, tới ngồi ghế sa-lon, “Ba, người nên ngăn mẹ lại.”


      “Phỏng chừng đến nhà dì Diệp là để khoe khoang thôi. Từ khi trong nhà dì Diệp của con có thêm cháu trai, cả ngày mẹ con đều lẩm bẩm, lần này trở về, nếu như mẹ con có cũng đừng để trong lòng.” Hướng Khai Hoa nhàng khuyên nhủ


      Khóe miệng Hướng Vi giật giật, chẳng lẽ mẹ lại muốn buộc lập gia đình?

      Hướng Khai Hoa lãng tránh ánh mắt của con , làm bộ ho khan tiếng, “Vi Vi, ba hơi mệt nên nghỉ chút.”


      Hướng Vi gật đầu cái, chờ ba trở về phòng xong, Hướng Vi nhíu mày cái, có chuyện gì xảy ra mà biết sao?


      Nhìn đồng hồ, chưa tới bốn giờ, Hướng Vi suy nghĩ chút, quyết định đến nhà dì Diệp chuyến.


      Diệp Vũ Dương hai tuổi rưỡi, là tò mò đối với trai tóc vàng trước mắt, đôi mắt to đen bóng ngừng nhìn Tiểu đậu đỏ.


      “Chị dâu, hôm nay Vi Vi về à?” Diệp Hân cầm sợi len mới mua đan áo cho cháu trai


      “Mới về trưa nay, hơi mệt nên ngủ rồi.” Trần Mai cười


      Diệp Hân nhìn Tiểu đậu đỏ cái, “Đứa này xinh đẹp, chẳng trách chị dâu lại thích nó như vậy.”


      Trần Mai cười toe toét, “Đúng vậy, biết Vi Vi nhận con nuôi lúc nào, cũng chịu với chúng tôi tiếng, hôm nay đứa về mà tôi cũng mua thứ gì cho nó.”


      Diệp Hân yên tâm, với cháu trai Diệp Vũ Dương: “Vũ Dương, cùng trai chơi .”


      Diệp Vũ Dương gật đầu cái, tới lôi kéo Tiểu đậu đỏ, hai đứa hấp ta hấp tấp chạy lên lầu.


      Trần Mai thở dài, “Haiz, Vi Vi nhà tôi cũng hai mươi lăm, cũng biết tới lúc nào nó mới chịu kết hôn, sinh con, tôi gấp được, đứa này trời sinh tính tình giống hệt với ba nó, hỏi nó, nó cần vội, cần vội, lần này trở về nhất định phải cho nó xem mắt mới được.”


      Trong lòng Diệp Hân khẩn trương, lập tức cười : “Chị dâu, bọn trẻ bây giờ đều thế cả, chị nhìn xem Thần Dật nhà em , cũng ba mươi mốt tuổi rồi, còn phải cũng kéo dài đó sao, em đây là mẹ, trong lòng cũng gấp,nhưng mà trong lòng cũng hiểu , suy nghĩ của nó mới là quan trọng nhất, em cũng ép nó, tránh khỏi sau này vợ chồng bất hòa lại oán giận em. Chị dâu, Vi Vi nhà chị cũng còn trẻ, chị cũng đừng nên nóng nảy.”


      Trần Mai thở dài, “Cũng đúng, tôi cũng phải là ép nó, chuyện hôn nhân đại đương nhiên là nó chịu gật đầu tôi đồng ý.”


      Diệp Hân vội vàng sang chuyện khác, hai người phụ nữ lại tán gẫu hồi lâu mới thôi.


      Hướng Vi nhấn chuông cửa, Diệp Hân để áo len trong tay xuống, đứng dậy mở cửa.


      “Con chào dì Diệp! Mẹ con và Tiểu đậu đỏ có ở trong nhà dì ạ?”



      Diệp Hân kinh ngạc : “Ôi chao, là Vi Vi à, nào, mau vào nhà con. Con xem con mấy năm nay dì suýt nhận ra đấy.” Diệp Hân vội vàng lấy đôi dép kệ xuống cho Hướng Vi thay.


      Diệp Hân kéo tay Hướng Vi, cười đến rực rỡ, với Trần Mai: “Chị dâu là có phúc, đứa Vi Vi này càng lớn càng xinh đẹp, là làm cho em hâm mộ mà.”


      Thấy vẻ mặt đắc ý của mẹ, khóe miệng Hướng Vi khỏi giật giật, cười với Diệp Hân, “Dì Diệp, Tiểu đậu đỏ đâu rồi ạ?”


      Diệp Hân gật đầu cái, “Ở lầu ấy, chơi đùa với Vũ Dương nhà dì.”


      Hướng Vi mỉm cười : “Tiểu đậu đỏ rất nghịch ngợm, con chỉ sợ nó gây phiền toái cho dì Diệp thôi.”


      “Nào có chứ, đứa này rất khôn khéo, dì rất thích. Im lặng, so với Vũ Dương nhà dì đáng hơn.”


      Mấy người ngồi ghế salon trò chuyện, thỉnh thoảng Diệp Hân hỏi thăm cuộc sống hàng ngày trong mấy năm qua của Hướng Vi, lại hỏi con trai Thần Dật ở Thượng Hải như thế nào nữa, v.v…


      Rất nhanh đến năm giờ, Trần Mai đến giờ về nấu cơm, lúc này Diệp Hân mới thôi mà thả người, tới chân cầu thang gọi hai đứa trẻ, thế là hai tên tiểu tử dắt tay nhau xuống.


      Tiểu đậu đỏ nhìn thấy Hướng Vi, hai mắt sáng lên, chạy nhanh tới ôm chân Hướng Vi gọi mẹ nuôi, Hướng Vi cười ngắt cái mũi của bé. Diệp Vũ Dương đứng bên mở to hai mắt nhìn Hướng Vi, Hướng Vi thấy đứa này đáng , với dì Diệp, “Dì Diệp, đây là con trai của Hạo Triết ạ, là đáng .”


      Diệp Vũ Dương thấy dì xinh đẹp cười với mình, vội vàng xấu hổ giấu mình vào trong ngực bà nội, Diệp Hân cười ha ha, vuốt vuốt sống lưng cháu nội, cười : “Đứa này, chắc là sợ người lạ đấy.”


      Hướng Vi cười ha ha tiếng, vẫy vẫy tay với Diệp Vũ Dương rồi nắm tay Tiểu đậu đỏ theo Trần Mai về nhà.


      Sau khi mọi người hết, Diệp Hân vội vàng gọi điện thoại cho con trai, đùng đùng mắng Chu Thần Dật trong điện thoại trận, cầu tranh thủ thời gian về nhà gấp, nếu như bây giờ mà chịu về nhà, bà xã bị người ta bắt cóc mất chờ đó mà khóc !
      Phương Lăng, honglak, Tôm Thỏ3 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :