1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Con đường theo đuổi vợ - Lâm Lâm (13)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 10. Đêm tối bị tập kích
      Edit: Thanh Thanh Mạn
      Bàn xong công việc, Nhiếp Dịch Thần ngược lại tán gẫu việc riêng: “Tiến triển với Tĩnh Di thế nào rồi?”

      Nghe ta hỏi vậy, vui vẻ mặt Quý Trạch Hi biến mất: “ ấy hoàn toàn nhớ chuyện trước đây.”

      Nhiếp Dịch Thần gật đầu: “ phải Judy ấy chịu quá nhiều tổn thương sao, cậu xem có phải khi đó bị thương quá nặng, tế nào não bộ của não bộ bị chết hay hôn mê hay ?”

      Quý Trạch Hi gật đầu: “Hoàn toàn có khả năng.”

      “Còn…còn đứa trẻ?” Nhiếp Dịch Thần dè dặt cẩn thận hỏi.

      Lúc trước Tĩnh Di là chủ đề cấm kị, là chủ đề người khác thể đề cập tới, bây giờ tìm được người, như vậy tán gẫu chút chắc là sao đâu?

      Quý Trạch Hi híp híp mắt: “Theo đủ loại dấu hiệu trước mắt, trước mắt ấy có liên quan tới người đàn ông nào. Tôi nghĩ ba ba của tiểu bảo có ở cạnh ấy.”

      xong, lại nhìn Nhiếp Dịch Thần: “Phái người Morrie Tinh điều tra thêm, tôi muốn biết người đàn ông này là ai.”

      Nhiếp Dịch Thần gật đầu, tỏ vẻ hiểu.

      Là bạn lớn lên từ với , tự nhiên hiểu được tính tình có thù tất báo của .

      Bảo bối nâng niu trong lòng bàn tay, cẩn thận che chở cư nhiên bị người bội tình bạc nghĩa, là đàn ông cũng thể nhịn được, huống chi, quan hệ của mình và Mạc Tĩnh Di cũng tệ, giúp đỡ ấy giáo huấn tên kia chút cũng là bổn phận của bạn bè.

      “Lần này chúng ta chỉ có thể ngây ngốc ở đây hai tháng, cậu có tin tưởng trong thời gian ngắn như vậy thuyết phục ấy theo cậu ?”

      Quý Trạch Hi lắc đầu: “Tính cách Tĩnh Di cậu cũng biết, tính cố chấp nổi lên Tinh hạm cũng kéo lại nổi, tại tôi cũng chỉ có thể thử xem.”

      Nhiếp Dịch Thần ha ha cười: “ nghĩ tới Quý Trạch Hi vang dội trong liên minh cũng có lúc đau đầu.”

      Quý Trạch Hi trừng mắt nhìn : “Đừng mát, giúp tôi nghĩ biện pháp .”

      Nhiếp Dịch Thần thảnh thơi chơi đùa cây bút trong tay, dòng nước màu bạc dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng chói mắt: “Tôi cũng có biện pháp gì, Tĩnh Di nổi giận chỉ có cậu mới chịu được.”

      Quý Trạch Hi nhấp môi, nhớ tới dáng vẻ thở phì phì của , bỗng muốn cười, liếc mắt nhìn bạn tốt thích xem náo nhiệt, đứng dậy muốn .

      Nhiếp Dịch Thần nhìn theo bóng dáng biến mất, nhớ tới tư thế oai hùng hiên ngang trước đây của Tĩnh Di và bộ dáng con rượu của hôm nay, hơi thở dài.

      Quý Trạch Hi, cậu chịu khổ rồi.

      Trở lại nhà trọ, Quý Trạch Hi lên Tinh võng xem rồi chọn ít thiết bị rèn luyện thể hình và đồ chơi có ích cho trí tuệ của trẻ con hai ba tuổi rồi thuận tiện chọn ít khoa mục huấn luyện thiên tài.

      Ngoài cửa sổ ánh mặt trời sáng lạn, từng đám mây trắng lướt qua bầu trời, giống như bức tranh duy mĩ.

      Quý Trạch Hi híp mắt xoa xoa tay, nghĩ các món ăn trước đây Tĩnh Di thích ăn.

      Chốc lát, đứng dậy ra ngoài.

      Lúc này, trong phòng thư kí, Mạc Viện Viện sứt đầu mẻ trán xem báo cáo Nina quăng qua.

      Là người mới lần đầu tiếp xúc, mặc dù tự khoe trí nhớ mình sai, tập tài liệu dày cỡ hai lóng tay này cũng tránh khỏi quá nhiều rồi.

      Nina cũng để ý tới điều đó, bỏ lại, chỉ ném câu: “Phân loại những cái này, sáng mai giao cho tôi.”

      Nhìn ánh mắt đồng tình của Cathy, Mạc Viện Viện cười cười, sau đó hít sâu, tập trung vào công việc.

      Buổi chiều, gần tan tầm, Nina tiêu sái xách túi xách khỏi, Cathy cười cười đứng lên nhìn Mạc Viện Viện: “ sao?”

      Mạc Viện Viện miễn cưỡng nở nụ cười: “Chưa xong, tôi làm thêm lát nữa.”

      Cathy nhìn tư liệu dày bên cạnh , gật gật đầu, rời .

      Văn phòng yên tĩnh trở lại, Mạc Viện Viện nghĩ nghĩ, bấm số của Quý Trạch Hi, sau hai tiếng ‘đô đô’, giọng trầm thấp vang lên: “Viện Viện?”

      Mạc Viện Viện hắng giọng cái: “Là tôi, tôi có thể nhờ đón tiểu báo giúp ? Bây giờ tôi có số việc được.”

      Bên kia im lặng chút, lập tức : “Được, đô thị Điền Viên.”

      cám ơn .”

      Sau khi cúp máy, Mạc Viện Viện thở ra hơi, tiếp tục vùi đầu, sửa sang tư liệu.

      Rốt cuộc khi đầu bắt đầu đau, sửa sang xong tư liệu, duỗi thắt lưng đứng lên.

      Quay đầu nhìn ngoài cửa sổ, lúc này là lúc đêm đen sao thưa.

      Tắt đèn, khóa cửa, Mạc Viện Viện ra khỏi cao ốc văn phòng.

      Ban đêm đường rất yên tĩnh, ánh đèn chiếu sáng lên hàng cây ven đường, hắt bóng xuống bên dưới lùm tối ám ảnh, Mạc Viện Viện chậm rãi tiêu sái dọc theo ven đường.

      Bỗng nhiên có bóng đen thoáng qua, Mạc Viện Viện quay đầu nhìn lại, bên cạnh trừ cây xanh san sát cũng có gì khác.

      Giật giật khóe miệng, tự mình đa tâm, tiếp tục đến hướng nhà trọ. Từ đường lớn đến ngõ , nơi này là khu nhà trọ gần đường.

      Ngõ hơi tối, ngõ ban ngày người đến người bây giờ vắng vẻ trống , trong lòng Mạc Viện Viện có chút bồn chồn, xoay người vừa muốn rời khỏi đó, vòng sang đường lớn sáng sủa.

      Bỗng dưng có tiếng gió thoáng qua tai, Mạc Viện Viện chút nghĩ ngợi ngồi xổm xuống, đạo kình phong lướt qua đỉnh đầu.

      Quay đầu, đường tắt tối đen có bóng dáng cao lớn đứng cách xa.

      đầu chảy mồ hôi lạnh, thời điểm này, tình hình này, có thể làm người ta nghĩ đến trừ cướp tiền, cướp sắc, chỉ có giết người thôi.

      .. là ai?” Mạc Viện Viện vừa hỏi, vừa lui về phía sau.

      Đường lớn sáng sủa ngay trước mắt, bóng đen lặng im tiếng động, chỉ thấy lui về phía sau lại tới.

      đạo ánh sáng lướt qua, Mạc Viện Viện nhìn ánh sáng này, trong lòng biết hôm nay xong rồi.

      Hạ quyết tâm, ổn định tinh thần, Mạc Viện Viện nghiêng người tránh thế công kích khí thế đánh tới, ánh mắt nhìn người tới, vẻ mặt biến đổi vô cùng chuyên chú.

      Người nọ thấy tránh thoát, khỏi cắn răng, cây đao laser ngừng đâm tới hướng Mạc Viện Viện.

      Loại đao laser ánh sáng màu tím này năng lượng cực cao, nếu bị nó làm bị thương, miệng vết thương lan rộng thối rữa, nếu bị thương nơi nguy hiểm, tất nhiên mất mạng.

      Mạc Viện Viện vụng về né tránh, người nọ thấy ràng yếu đuối lại hết lần này đến lần khác né tránh mũi đao, khỏi giận dữ.

      Mạc Viện Viện cắn môi, thái dương dần lấm tấm càng nhiều mồ hôi, tốc độ ràng chậm lại.

      Trong mắt người kia lóe lên tinh quang, bỗng nhiên dùng hết khí lực đâm tới trước mặt

      Mạc Viện Viện biết đâm tới, nhưng lại có sức lực né tránh, lúc cảm thấy tuyệt vọng, chậm rãi nhắm hai mắt lại.

      Bỗng nhiên, ‘leng keng’ tiếng, ngay sau đó có tiếng rên của người đàn ông, Mạc Viện Viện mở to mắt, biết lúc nào bên cạnh có thêm người, mà người nọ nắm chắc cơ hội, toàn thân chỉ lộ ra ánh mắt phẫn hận, lập tức bước nhanh chạy trốn sâu vào ngõ .

      sao chứ?”

      Giọng từ tính mê người, vừa nghe, Mạc Viện Viện biết người đến là Quý Trạch Hi.

      sao.” Mạc Viện Viện nhặt túi xách rơi xuống, sau lúc lâu đứng dậy được.

      Đầu tiên Quý Trạch Hi đứng đợi bên, thấy có động tĩnh gì, lập tức sáng tỏ, đưa tay đến trước mặt .

      Nương theo ánh sáng đường lớn bên cạnh, nhìn thấy bàn tay to thon dài, nghĩ nghĩ, để bàn tay bé thấm đầy mồ hôi của mình lên đó.

      [/size]
      Last edited: 22/4/16
      PhongVy thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 11: Làm bạn bên cạnh

      Trở lại nhà trọ, mặt Mạc Viện Viện còn mang thần sắc chưa tỉnh hồn, Quý Trạch Hi rót chén nước đặt trước mặt .

      "Tiểu Bảo đâu?" Khuôn mặt nhắn của Mạc Viện Viện tái nhợt, hai con người đen tuyền nhìn thấy ràng.

      "Ở chỗ của tôi."

      Mạc Viện Viện đứng dậy, "Tôi đón nó trở về."

      Quý Trạch Hi đứng dậy theo , "Người tập kích là ai?"

      Mạc Viện Viện cũng hiểu sao, " biết ."

      Quý Trạch Hi khẽ gật đầu, con mắt lóe lên.

      "Đúng rồi, tại sao lại ở chỗ đó?"

      Quý Trạch Hi nhìn , "Tiểu Bảo gặp nguy hiểm, nên tôi xem chút."

      Mạc Viện Viện hoảng sợ, đột nhiên quay đầu nhìn , trong mắt miêu tả sinh động sợ hãi, "..."

      Quý Trạch Hi gật đầu, "Tôi nghĩ tôi biết năng lực của Tiểu Bảo."

      "Vậy..." Mạc Viện Viện hít sâu hơi, cố gắng để giọng có khác thường, "Vậy ra ?"

      Quý Trạch Hi thể nhịn cười, "Đương nhiên , mặc dù năng lực của Tiểu Bảo hiếm thấy, nhưng cũng phải là có, huống chi chúng ta phải là bạn bè sao? Tôi bán đứng bạn bè."

      Mạc Viện Viện thoải mái mở miệng, phát ra tiếng nội tâm, "Cám ơn."

      Quý Trạch Hi động động ngón tay, nhịn xuống ý muốn vuốt ve mái tóc dài của , "Đừng khách khí với tôi như vậy."

      Cửa chính màu trắng bị mở ra, Tiểu Bảo giống như đạn pháo bắn tới, trực tiếp bổ nhào vào trong lòng Mạc Viện Viện, "Mẹ."

      Mạc Viện Viện xoa lấy mái tóc mềm mại của Tiểu Bảo, trong lòng cảm thấy ấm áp.

      Quý Trạch Hi nhìn hai người, trong mắt lăn tăn gợn sóng.

      Mạc Viện Viện xoay người định , Quý Trạch Hi : "Hai người ở bên đó sao chứ?"

      Mạc Viện Viện ngừng lại, dám chắc : " có việc gì đâu. Dù sao người nọ cũng nấp ở đay."

      Quý Trạch Hi nhíu lông mày, "Việc này cũng chắc chắn. Trong nhà trọ người đến người , nếu muốn trà trộn vào khó lắm."

      Lời này nghe cũng có chút đạo lý, nhưng mới vừa đến nơi đây, căn bản có bạn bè thân thiết tìm đến làm bạn, nghĩ tới đây, phía sau lưng có chút ươn ướt.

      "Nếu ... Tôi ở phòng khách nhà , lấy thân thủ của tôi đến ở vài ngày có vấn đề gì."

      Mạc Viện Viện gượng cười hai tiếng, " cần, hai nhà chúng ta gần nhau như vậy, có chuyện tôi kêu to tiếng, chắc nghe được?"

      Lỗ tai Quý Trạch Hi động động, nghe nhất định là nghe được, nhưng mà bỏ qua cơ hội tốt trước mắt đúng là thể, nhưng mà... Còn nhiều thời gian.

      "Vậy cũng tốt, có chuyện cứ lớn tiếng gọi tôi." Quý Trạch Hi tình nguyện đáp.

      Mạc Viện Viện cười gật gật đầu, đóng cửa lại.

      Vỗ về Tiểu Bảo, đợi sau khi nó chìm vào giấc ngủ, Mạc Viện Viện nhắm hai mắt lại lẳng lặng nằm giường, màn phát sinh vừa rồi giống như những chuyện xua ngừng xuất trong đầu.

      Khoảnh khắc đao điện hung ác đâm tới, nguy hiểm né tránh, lúc nhìn thấy người nọ nhào tới, trong đầu có thể nắm phương hướng công kích tiếp theo của ta.

      Đột nhiên, mở mắt ra, nghĩ biết năng lực của mình.

      ràng có thể biết trước phương hướng công kích của đối phương.

      ﹏﹏﹏﹏

      Sáng sớm, ánh mặt trời rực rỡ xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào trong phòng, Mạc Viện Viện mở mắt ra, cảm thấy đầu óc hốn loạn.

      Sau khi tối hôm qua biết được năng lực của mình, tâm tình quá mức kích động, dễ dàng ngủ lại mơ thấy rất nhiều giấc mộng linh tinh.

      Tiểu Bảo động đậy, giơ quả đấm dụi dụi mắt, mơ hồ gọi "Mẹ" .

      Mạc Viện Viện cúi đầu, nhìn con trai cuộn thành đống mà cười, giống như con mèo chỉ vừa mới tỉnh ngủ.

      "Dậy rồi, mau đứng lên."

      Tiểu Bảo trở mình bò dậy, lảo đảo về phía phòng rửa mặt.

      Mạc Viện Viện thu dọn giường chiếu, kéo màn cửa sổ ra, ánh mặt trời sáng lạn chiếu vào cả phòng.

      Tiểu Bảo híp mắt đứng ở cửa, tự mình mặc quần áo, "Mẹ, con sang nhà chú đây."

      Mạc Viện Viện vội vàng xoay người, "Tại sao lại sang bên đó?"

      Tiểu Bảo xoay người vừa vừa , "Ngày hôm qua cùng chú chuyện, sáng sớm hôm nay làm đồ ăn cho con."

      Mạc Viện Viện nhíu mày, "Hôm nay Dolly đến, về sau cần phiền đến chú ấy."

      Tiểu Bảo ậm ờ đáp lời, mở cửa ra ngoài.

      Mạc Viện Viện chỉ đành nhanh chóng rửa mặt, rồi đuổi theo.

      Cửa cách vách khóa, Mạc Viện Viện trực tiếp vào.

      Mới vừa vào cửa, Mạc Viện Viện nhìn thấy Tiểu Bảo ôm cái bát , bên trong đầy ắp thịt viên bằng ngón tay cái.

      " được ăn nhiều như vậy."

      Mạc Viện Viện tiến lên muốn lấy bát ra, ngờ Tiểu Bảo chạy trốn, thế là tay rơi vào khoảng .

      Mạc Viện Viện sững sờ, hình như có chút dám tin, lại đưa tay ra bắt, Tiểu Bảo lại trốn, lần này thấy , Tiểu Bảo dẫm chân, còn chân khác tránh , tốc độ tránh thoát rất nhanh.

      "Con học từ đâu vậy?"

      Tiểu Bảo nhét thịt viên vào miệng, quay đầu sang Quý Trạch Hi.

      Quý Trạch Hi bưng cháo trắng lên bàn, "Là tôi dạy. Tôi phát Tiểu Bảo phản ứng rất nhanh nhẹn, cho nên dạy nó chút chuyên môn."

      Mạc Viện Viện ngây ngốc cắn răng trừng mắt nhìn Tiểu Bảo, chỉ chút tài mọn có thể làm bắt được sao?

      "Mặt khác, " Quý Trạch Hi nhìn , "Tôi tìm người tra hành tung người tối hôm qua, bây giờ còn chưa có tin chính thức, vì lý do an toàn, trong khoảng thời gian này, tôi làm bên cạnh ."

      Mạc Viện Viện quay đầu : " cần , vậy quá làm phiền ."

      " phiền toái, dù sao bây giờ tôi cũng có việc gì." Quý Trạch Hi duỗi cánh tay dài kéo Tiểu Bảo qua, ôm nó đến bên chỗ ngồi.

      Mạc Viện Viện ngồi xuống bên cạnh Tiểu Bảo, nhìn Quý Trạch Hi, "Có cần thiết phải như vậy ?"

      "Rất cần thiết, ánh mắt người nọ trong tối hôm qua cũng thấy đấy, tôi đoán có thể là trả thù, đụng chạm gì tới người ở đây hay sao?"

      Mạc Viện Viện mở to hai mắt, suy nghĩ chút, " có, trước kia tôi luôn ở hành tinh Morrie, tới nơi này cũng chỉ mới hai ba ngày mà thôi."

      Quý Trạch Hi gật gật đầu, đưa thìa cho , "Nhanh ăn ."

      Mạc Viện Viện nhận lấy cái thìa câu được câu rồi ăn, suy nghĩ liên tục dừng lại đề tài vừa rồi, ý thức được bát nhìn thấy đáy.

      Tiểu Bảo giống như chuột chũi vậy, phình hai má, cái miệng nhắn ngừng nhai, con mắt tròn trịa ngừng liếc Mạc Viện Viện, thừa dịp thất thần ăn sạch thịt viên trong bát.

      Ăn xong bữa sáng, Quý Trạch Hi theo Mạc Viện Viện cùng nhau đưa Tiểu Bảo tới trường học.

      Cửa trường học, giáo Ailie nhìn thấy bọn họ, cười chào hỏi, "Chào Tiểu Bảo."

      "Chào giáo." Tiểu Bảo buông tay nắm tay Quý Trạch Hi ra, chân ngắn bước tiếp vào cửa trường học.

      giáo Ailie nhìn sang hai người đứng sóng vai, trong mắt xẹt qua tán thưởng, thầm nghĩ đúng là ông trời tác hợp, khó trách Tiểu Bảo khả ái như vậy.

      Mạc Viện Viện biết Ailie oán thầm, cười chào hỏi Ailie, rồi chuẩn bị tới công ty.

      Quý Trạch Hi nện bước chân dài nhanh chậm theo sau lưng Mạc Viện Viện, tư thái lười biếng kia giống như con thú thích ý dò xét lãnh địa.

      Mạc Viện Viện ngừng nhìn xem máy đo thông minh, cuối cùng khi bước vào cửa chính của công ty, thuận lợi qua cửa kiểm tra.

      Quý Trạch Hi cười nhìn Mạc Viện Viện, sau đó định xoay người rời .
      Last edited: 22/4/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 12: Biết bí mật
      Editor: Tình Tình

      Sau khi điều chỉnh lại hơi thở gấp gáp, Mạc Viện Viện đến phòng thư ký.

      Trong phòng chỉ Cathy cúi đầu đưa thứ gì đó vào màn hình.

      Mạc Viện Viện nhìn xung quanh chút, hỏi ấy: “Nina đâu?”

      Cathy ngẩng đầu, “Có lẽ đến bộ phận sinh sản.” Thấy Mạc Viện Viện đến bên cạnh bàn, Cathy hỏi : “Tài liệu hôm qua chỉnh sửa đều ở đây sao?”

      Mạc Viện Viện gật gật đầu.

      Cathy quét mắt qua cánh cửa, dùng giọng điệu mang chút oán trách : “Nina cũng là, những thứ đó cũng tích tụ mấy tháng, sao ấy có thể ném toàn bộ cho mình .”

      Mạc Viện Viện sửng sốt, khẽ nhếch miệng, “Tôi là người mới, cái gì cũng biết, tiếp xúc nhiều chút tốt hơn.”

      Cathy nhìn , khóe miệng mỉm cười, “ nghĩ như vậy là tốt rồi. Chúng ta là là đồng , về sau có cái gì hiểu cứ việc tới hỏi.”

      Mạc Viện Viện gật gật đầu, “Cám ơn!”

      “Khách sáo làm gì.” Cathy khẽ cười tiếng, cúi đầu tiếp tục bận rộn.

      Mạc Viện Viện ngồi vào vị trí, nhìn Cathy đưa lưng về phía , trong lòng có chút khó chịu nên lời.

      Ngày hôm qua khi Nina ném tài liệu cho , ấy cũng có mặt, khi tan tầm ấy hoàn toàn coi như biết cũng tạm biệt với , nhưng sau khi vừa mới biết được tài liệu được chỉnh sửa tốt, ấy lại chuyện ra vẻ thân thiết như vậy.

      Lúc này ở trong mắt , Cathy phủ lên lớp mặt nạ, bên trong mặt nạ với ở bên ngoài mặt nạ giống như hai con người khác nhau.

      “Ầm” tiếng, cửa bị đẩy ra, Mạc Viện Viện nâng mắt nhìn, thấy Nina hùng hổ từ bên ngoài vào.

      Cathy liếc nhìn ta cái, sau đó cúi đầu trầm mặc .

      Nina trợn tròn mắt dạo qua vòng, cuối cùng dừng ở người Mạc Viện Viện, “Các loại chi tiết hôm qua đưa cho làm hết chưa?”

      Mạc Viện Viện gật đầu, “Bây giờ gửi đến quang não* của sao?”

      (*Quang não: tức là 1 loại thiết bị liên lạc, có thể sử dụng như máy tính, hay xuất trong các thể loại truyện ngoài hành tinh, nó còn có thể là điện thoại...)

      “Cái này còn phải hỏi?”

      Mạc Viện Viện xem cơn tức giận và khiêu khích của ta, giơ cổ tay lên nhấn vài cái.

      “Đinh” tiếng, Nina mở quang não ra, ngồi mạnh lên ghế.

      Ghế dựa yếu ớt bị tàn phá phát ra tiếng “Két...” thê lương.

      Mạc Viện Viện nhìn hai người đằng trước, cúi đầu tiếp tục xem tư liệu bộ phận sinh sản, bỗng nhiên bản kẹp tài liệu được quăng ở bàn.

      “Nhìn kỹ những thứ này lần, nhớ ở trong đầu, về sau mỗi cái tên sản phẩm đều do sắp xếp ghi lại.”

      Mạc Viện Viện ngẩng đầu nhìn mỹ nữ tóc hồng nóng nảy ở trước mặt, sau đó vươn tay kéo tài liệu lại.

      Nina vung tóc dài xoay người ra ngoài.

      Cathy quay đầu nhìn Mạc Viện Viện, “Đừng để ý, tính tình của ấy là như thế.”

      Mạc Viện Viện nhếch miệng, cúi đầu.

      So với người quanh co lòng vòng trong ngoài bất nhất như Cathy, Nina ác thanh ác khí bụng dạ thẳng thắng
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 13: Thương thảo huấn luyện
      Editor: Serena Nguyen

      Trở lại nhà trọ, Mạc Viện Viện bị Tiểu Bảo kéo đến nhà Quý Trạch Hi.

      "Mẹ, mẹ xem, thúc thúc từ hôm nay trở mang con chơi đùa ở trong này."

      Nhìn gian phòng buổi sáng vẫn bình thường bỗng nhiên biến thành gian trống rỗng, Mạc Viện Viện há to miệng, dừng được ngạc nhiên, "Đây là?"

      Quý Trạch Hi cười tiếp đón, "Mau vào . Năng lực phản ứng của Tiểu Bảo nhanh, động tác nhanh nhẹn, tôi chuẩn bị để chút máy móc giúp huấn luyện thằng bé ở trong này, mà gần nhất cũng an toàn, tôi đề nghị mỗi ngày tập luyện chút."

      Mạc Viện Viện có chút dao động, chuyện tối ngày hôm qua khiến ràng điểm yếu của bản thân, mặc dù phản ứng mau, cũng có thể phán đoán xu thế công kích, nhưng là lực lượng và tốc độ lại rất kém, như vậy dễ dàng bị người khác giết chết.

      "Nhưng là...", nhìn hai bên chút, "Nơi này đều để máy móc, vậy ở đâu?"

      "Ở nơi đó." chỉ cái ghế sofa trong góc, "Tôi nghỉ ngơi ở đó là tốt rồi."

      Mạc Viện Viện lập tức cảm thấy băn khoăn, "Này làm sao được, vì hai mẹ con chúng tôi mà làm liên lụy đến như vậy."

      " có gì, so với việc này, an toàn của mọi người quan trọng hơn."

      Ngữ khí của hờ hững, cũng tự nhiên.

      Nhưng Mạc Viện Viện lại cảm thấy có dòng khí ấm áp theo lời chui vào nội tim , tim cũng trở nên ấm theo.

      Tiểu Bảo nhảy bật chạy đến chỗ giữa, "Thúc thúc, như vậy là con có thể chạy trốn nhanh hơn rồi."

      Quý Trạch Hi cười nhìn Tiểu Bảo chạy tới chạy lui, ánh mắt Mạc Viện Viện di động theo , "Đừng chạy nhanh như vậy."

      " có việc gì, tiểu hài tử va chạm cũng sao."

      Tuy như vậy, ánh mắt Mạc Viện Viện vẫn rời Tiểu Bảo nửa phần.

      Quý Trạch Hi chỉ chỉ góc phòng: "Hôm nay Stars gửi thư đến, trong nhà có người, tôi nhận thay rồi."

      Mạc Viện Viện cảm ơn, chuyển tới góc gần phòng bếp, cái thùng cao bằng người đứng ở đó. D’đ/l;q’d

      Mạc Viện Viện nhịn được nở nụ cười, "Tiểu Bảo, mau tới, Dori đến rồi." xong mở thùng ra.

      người máy màu đen cao xấp xỉ Mạc Viện Viện xuất .

      Tiểu Bảo chạy tới leo lên người nó, rất nhanh đến cổ nó, 'bốp' tiếng mở công tắc.

      "Tiểu chủ nhân." Ánh mắt phát ra ánh sáng đỏ sậm, người máy phát ra tiếng thăm hỏi cứng nhắc.

      Tiểu Bảo ôm cổ Dori, quay đầu nhìn Quý Trạch Hi, "Thúc thúc, đây là Dori."

      Quý Trạch Hi nhìn người máy, "Xin chào."

      Dori dùng ánh mắt đỏ rừng rực xem xét Quý Trạch Hi, lát sau, nó : "Xin chào."

      Mạc Viện Viện ôm Tiểu Bảo xuống dưới, "Tốt lắm, tại hồi nhà chúng ta, được ?"

      Quý Trạch Hi nhìn mấy người ra khỏi cửa, cao giọng : " mời tôi nếm thử tay nghề của Dori sao?"

      Mạc Viện Viện xấu hổ,
      [​IMG]
      PhongVy thích bài này.

    5. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :