1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con đường dị giới xinh đẹp - Phi Linh (c326) HOÀN Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 315: Trị liệu cho Lạp Mạc Nhĩ

      Editor: Gynnykawai
      Beta: Cẩm Băng Đơn

      Nghe được lời của Phỉ Lệ, Kỳ Dương chỉ đành phải thu hơi thở của chính mình lại, mặc dù biết tại sao Phỉ Lệ lại cố kỵ Thủy trước mắt như vậy, nhưng mà đối với ý tứ của Phỉ Lệ, vẫn hiểu được. tại Cửu Ngân sống chết, mà Lạp Mạc Nhĩ lại bị thương , nếu mình lại xảy ra chuyện, có lẽ Phỉ Lệ phát điên.

      "Nam nhân mà ngươi đánh lén kia, tên là Cửu Ngân, chính là hồn phách của Hậu Khanh, ngươi nên hiểu rằng ta thể nào đem Hậu Khanh ra đùa giỡn. Năm đó nếu phải là bởi vì ngươi tham dự vào, Hậu Khanh căn bản có việc gì, tại sao bây giờ ngươi lại tới chỉ trích ta?" Phỉ Lệ châm chọc nhìn Thủy . tộc đa nghi, đây là chuyện mà cả Hồng Hoang sớm biết. Huống chi Thủy còn là cửu vĩ bích hồ của Tộc, vậy càng là Vua giảo hoạt của giảo hoạt, Phỉ Lệ làm sao có thể trông cậy việc Thủy hoàn toàn tin tưởng vào lời của mình? Dù là năm đó mình toàn tâm chăm sóc nàng ta, nàng ta vẫn có chút hoài nghi với nàng, sau lại càng thêm bởi vì Hậu Khanh, cho nên càng tiếc ra tay với nàng.

      Như vậy có thể thấy được đa nghi của tộc là ăn sâu bén rễ đến cỡ nào. Nhưng mà bây giờ, Thủy có lẽ nguyện ý tin tưởng mình, vì thân thể Hậu Khanh rất có thể hỏng mất, dù sao cũng là linh hồn chuyển thế, mà thi thể lại lưu lại, vô luận thế nào cũng có ảnh hưởng đối với người chuyển thế đời sau, hơn nữa lại càng có ảnh hưởng rất nghiêm trọng đối với thi thể, đây là chuyện mà người nào cũng biết.

      "Cái gì? Nam tử của Ma giới mà trước đó ta đánh lén là linh hồn của Hậu Khanh? Ngươi đùa cái gì thế?" Thủy cực kỳ tức giận quát lên. Đáng chết, nàng giao nam tử kia cho Tây Tác rồi, Cửu Ngân ở tay Tây Tác đâu còn có cơ hội sống sót chứ. Phải biết rằng, ở trong mắt Thủy , Tây Tác hề thua kém gì ma quỷ, số người mất mạng trong tay Tây Tác thậm chí còn nhiều hơn so với nàng. Nam nhân thích giết người đó, nếu phải là bởi vì lông mi của giống Hậu Khanh, nàng cũng phóng túng như thế.

      "Đối với chuyện của Hậu Khanh, ta đùa. Tình cảm giữa ta và Hậu Khanh, cũng phải là tộc nho như ngươi có thể hiểu . Giữa chúng ta có tình cảm trăm triệu năm, nếu ngươi cho rằng tại sao Hậu Khanh lại bất chấp tất cả cũng muốn cứu sống ta?" Phỉ Lệ sắc bén nhìn Thủy , nàng chính là muốn xem Thủy bị bêu xấu. Năm đó do suy nghĩ sai lầm mà làm hỏng tất cả, lại liên lụy ra nhiều ân oán như thế này, mặc kệ là kiếp nạn cần phải trải qua, hay là những thứ khác, ở sâu trong nội tâm Phỉ Lệ cũng xử Thủy tử hình. Ngày nào Thủy còn chưa chết, cuộc sống của nàng ngày hạnh phúc, đây cũng là chấp niệm của nàng.

      "Hừ! Chuyện hôm nay dừng ở đây. Ống sáo này ta thể nào buông tha. Còn có, Hậu Khanh là của ta, mặc kệ ngươi là Vân Tiêu hay là Phỉ Lệ, cũng đừng nghĩ cướp từ trong tay của ta." Thủy cuồng vọng . Hậu Khanh chỉ có thể là của nàng, cho dù cần phải trả giá cái gì, nàng cũng thể nào buông tay. Ngay từ thời điểm diễn ra cuộc chiến diệt thế nàng cũng quyết định ràng rồi, vì thế nàng thậm chí bỏ qua cả thân thể của cửu vĩ bích hồ, vì chính là có thể song tu cùng Hậu Khanh. Vân Tiêu tính là cái gì? Chỉ cần sau khi Hậu Khanh biết điểm tốt của mình, tuyệt đối vứt bỏ nàng ta. Hậu Khanh cùng Vân Tiêu ở chung chỗ, còn phải là bởi vì Vân Tiêu có sư phụ là Thánh nhân sao?

      Thủy ở đáy lòng khinh thường, tự hỏi tự đáp. Từ đầu đến cuối, Thủy đều chưa từng nghĩ qua, Hậu Khanh chỉ bởi vì sư phụcủa Vân Tiêu là Thánh nhân cho nên mới ở chung với Vân Tiêu hay sao? Nàng ngây thơ cho rằng Hậu Khanh nhìn trúng quyền thế trong tay Vân Tiêu, mà chưa từng nghĩ tới tình cảm trăm triệu năm giữa bọn họ, thậm chí cũng nghĩ tới nàng chỉ là cửu vĩ bích hồ nho , làm sao có thể vào lọt vào mắt của Hậu Khanh chứ? Phải biết là thực lực của Hậu Khanh vốn là cao nhất ở trong Hồng Hoang.

      Tất cả cũng đều chỉ là ý nghĩa xằng bậy của Thủy , có lẽ là chấp nhất chưa tới phút cuối chưa bỏ qua!

      "Phỉ Lệ, chúng ta ra tay sao?" Á Sắt buồn bực nhìn Phỉ Lệ bình tĩnh đưa mắt nhìn Thủy rời khỏi. Mặc dù rất ràng rốt cuộc xảy ra chuyện gì, nhưng vẫn bén nhạy nhận ra, chuyến Long Vực lần này của Phỉ Lệ Long có liên quan đến nữ nhân gọi là Thủy này. Mà thực lực của nữ nhân này lại rất mạnh, bởi vì hoàn toàn cảm thấy ma lực của nàng ta dao động, chỉ với điểm này cũng đủ cho Á Sắt hết sức kiêng kỵ. Bởi vì cho dù là Lộ Ti Đinh, vẫn có thể cảm giác ta chút, nhưng mà thực lực của Thủy , lại chỉ có thể là sâu lường được.

      " thể." Phỉ Lệ giải thích thêm cái gì, chỉ bình thản hai chữ, mà thân thể Kỳ Dương ở sau lưng nàng bỗng chốc cứng đờ, hiển nhiên là hiểu ý tứ của Phỉ Lệ. Rất có thể Cửu Ngân xảy ra chuyện gì, nếu Phỉ Lệ sử dụng phép khích tướng ép Thủy rời .

      "Tại sao?" Á Sắt mơ hồ nhìn Phỉ Lệ. Tại sao thể? Là bởi vì đánh lại, hay là bởi vì nguyên nhân khác?

      "Ô Nhĩ Lệ Tạp, tìm phòng an tĩnh cho ta, ta cần chữa thương cho Lạp Mạc Nhĩ. Về phần tộc nhân của ngươi, ngươi tốt nhất nên an táng , có lẽ, đây là lựa chọn tốt nhất cho bọn . Long Vực giam cầm gia tộc các ngươi quá lâu, sau khi xong chuyện lần này, ta giúp các ngươi bỏ nguyền rủa của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, đánh vỡ cái cấm kỵ đó. Gia tộc Lan Tư Tháp Phu nhất định phải có kiếp này, cho nên ngươi cần tự trách." Phỉ Lệ trả lời câu hỏi cuả Á Sắt, ngược lại an ủi Ô Nhĩ Lệ Tạp, dù sao gia tộc Lan Tư Tháp Phu trải qua đại kiếp này, rất có thể là còn lâu mới vực dậy được.

      "Đa tạ Phỉ lệ thành toàn." Những người còn sống trong tộc Lan Tư Tháp Phu nghe được lời của Phỉ Lệ, ràng toát ra loại vẻ mặt dám tin, nhưng nhìn đến Tộc trưởng Ô Nhĩ Lệ Tạp hai lời liền trực tiếp quỳ xuống, bộ dạng cảm động đến rơi nước mắt, nhất thời cũng hiểu vị thiếu nữ tuyệt sắc trước mắt này phải đùa, mà là có thể thực được, nhất thời mừng rỡ như điên. Dù sao nguyền rủa của Long Vực là quá mạnh mẽ, thực lực yếu, cả đời cũng có khả năng rời , hơn nữa cho dù rời được Long Vực, thực lực cũng rớt xuống nhiều, đây tuyệt đối là đả kích trí mệnh đối với gia tộc kiêu ngạo như Lan Tư Tháp Phu.

      " cần cám ơn ta, đây là điều mà gia tộc Lan Tư Tháp Phu các ngươi nên có được. Chỉ là, tốt nhất nên cất kỹ ống sáo trong tay ngươi , Thủy từ bỏ ý đồ đâu, vì Hậu Khanh cái gì nàng cũng làm ra được. Còn có, mau sớm sửa sang lại bản đồ Long Vực cho ta, ta cần mau chóng hiểu được tất cả về Long Vực." Hi vọng còn kịp. Thủy vẫn phát , kiếp trước nàng xông lầm vào địa phương kia, nếu như chỗ đó cũng bị Thủy biết, như vậy thế giới này rơi vào nguy hiểm. Đối với Thủy , sinh linh vạn vật chẳng thể lọt vào mắt của nàng ta, cho nên nàng ta tuyệt đối bận tâm cái này mà buông tha cho Địa Tâm Chi Thạch. Điểm này cũng là chuyện mà Phỉ Lệ lo lắng nhất. Dù sao Địa Tâm Chi Thạch là quá quan trọng, hy vọng là người thần bí năm kia vẫn chưa rời , vẫn luôn chờ đợi ở nơi nào đó.

      “Hi Nhĩ, ngươi dàn xếp cho mọi người trong tộc chút, Phỉ Lệ xin mời bên này." Ô Nhĩ Lệ Tạp đem Lợi Ách trong ngực mình giao cho tộc nhân ở phía sau, sau đó mang theo đoàn người Phỉ Lệ vào trong trang viên. Bây giờ phải là thời điểm thương cảm, từ trong giọng lo lắng của Phỉ Lệ khó nghe ra được, chuyện tình lần này cực kỳ cấp bách, Ô Nhĩ Lệ Tạp tự nhiên biết lấy đại cục làm trọng, chuyện có thể khiến Phỉ Lệ lộ ra vẻ mặt nóng nảy như vậy, tuyệt đối phải là việc đơn giản.

      "Nơi này là nơi để cho gia tộc Lan Tư Tháp dùng để tịnh tâm suy nghĩ, biết có phù hợp cầu của ngươi hay ." Ô Nhĩ Lệ Tạp dẫn đoàn người của Phỉ Lệ tới lầu các bố trí đơn sơ, trong chỗ sâu nhất, mặc dù thoạt nhìn hết sức đơn sơ, nhưng lại cực kỳ thanh u (thanh tịnh và đẹp đẽ), làm cho người ta có loại cảm giác được trở về thiên nhiên.

      " tệ, tại các huynh nghỉ ngơi chút, chờ ta xóa sạch kiếm khí trong gân mạch Lạp Mạc Nhĩ xong, ta tự nhiên cho các huynh biết thân phận của Thủy , còn có chuyện tình về Hậu Khanh nữa." Phỉ Lệ liếc mắt nhìn bộ dạng muốn lại thôi của mọi người, cũng quay đầu lại, công đạo cái liền biến mất thấy bóng dáng. Việc cấp bách bây giờ là cử lý tốt thương thế của Lạp Mạc Nhĩ, đây mới là chuyện quan trọng nhất. Nếu như xử lý thỏa đáng, để lại nội thương, rất có thể sau này thực lực của Lạp Mạc Nhĩ dừng lại ở tầng này, đây đối với võ giả mà là đả kích rất lớn, nhất là thiên chi kiêu tử như Lạp Mạc Nhĩ.

      "Chúng ta hiểu." Kỳ Dương khẽ gật đầu. ra trong lòng của mơ hồ đoán được chút về thân phận của Thủy , còn có mối liên hệ giữa bọn họ và Hậu Khanh, mặc dù có chút kinh thế hãi tục, nhưng cũng phải rất khó lý giải lắm. Dù sao cũng phải là có chuyện như vậy, càng là Ma pháp sư cường đại, Tinh Thần lực đủ mạnh, linh hồn chuyển thế ắt có khả năng. Lạp Mạc Nhĩ từng làm, hơn nữa còn thành công, cho nên người khác làm được cũng rất bình thường. Chỉ là, khắc kia, khi chuyện như vậy xảy ra ở người mình, Kỳ Dương vẫn có chút cách nào tiếp nhận được.

      Mặc dù cũng cảm thấy liên quan giữa và Cửu Ngân, cùng với Lạp Mạc Nhĩ, có chút vượt ra khỏi phạm vi của người bình thường, lại bọn họ cũng có bất kỳ liên hệ máu mủ nào, cái loại luôn ăn ý cách dị thường đó là hết sức quỷ dị, nhưng mà ba người bọn vẫn luôn ngầm hiểu lẫn nhau. Lần này Cửu Ngân cùng Lạp Mạc Nhĩ gặp chuyện may, Kỳ Dương cũng phải là có chút cảm giác nào, cái đó giống như là cảm giác linh hồn bị thiêu đốt, khiến Kỳ Dương khổ sở khác thường. Nhưng mà lại dám biểu ra chút khác thường nào, bởi vì khi đó thể liên lụy Phỉ Lệ nữa.

      Phỉ Lệ nhàng đặt Lạp Mạc Nhĩ ngồi lên giường, sau đó mình cũng ngồi đối diện Lạp Mạc Nhĩ, mười ngón tay bắt chéo, từ từ truyền tiên lực trong cơ thể cho Lạp Mạc Nhĩ, mặc cho nguyên thần của mình đến gần căn nguyên ma lực là thần cách của Lạp Mạc Nhĩ sắp khô kiệt, từ từ làm dịu ma lực của Lạp Mạc Nhĩ, thay làm dịu gân mạch bị thương. Làm như vậy có nguy hiểm cực lớn, nếu như xử lý tốt, hai người đều có thể bị cắn trả, nhưng mà cũng là biệp pháp xử lý tốt nhất.

      Thời gian chậm rãi trôi qua, trán của Phỉ Lệ cũng bắt đầu có tầng mồ hôi lạnh mỏng, như vậy là tiêu hao quá lớn, dù là Phỉ Lệ cũng thể bảo đảm có thể chữa trị hoàn toàn được thần cách của Lạp Mạc Nhĩ hay . Nhưng mà bây giờ xem ra, cũng tệ lắm.

      Lạp Mạc Nhĩ yếu đuối mở cặp mắt mệt mỏi ra, nhìn thấy ánh mắt cũng yếu đuối của Phỉ Lệ, lập tức bắt đầu hấp thu những nguyên tố ở chung quanh, ôm Phỉ Lệ vào trong ngực của mình. Mặc dù bị thương, nhưng mà tất cả những việc xảy ra bên ngoài đều hết sức ràng, chỉ là bởi vì thần cách bị tổn thương, cho nên chỉ có thể lặng lẽ nhìn tất cả chung quanh, chứ thể làm bất cứ cái gì. Cho nên khắc mở mắt ra, lập tức bắt đầu hấp thu nguyên tố, đồng thời cũng ôm lấy Phỉ Lệ, biết Phỉ Lệ đến cực hạn.

      " sao rồi chứ?" Phỉ Lệ đau lòng dựa vào trong ngực Lạp Mạc Nhĩ, tay phải nhàng vuốt ve khuôn mặt còn có chút tái nhợt của . Nếu như nàng có thể xuất sớm chút, có lẽ Lạp Mạc Nhĩ cũng bị thương, mà Cửu Ngân cũng xảy ra chuyện. Đối với đám người Lạp Mạc Nhĩ, Phỉ Lệ nàng có tình vô tận, có lẽ chịu ảnh hưởng của Vân Tiêu kiếp trước, nàng luôn theo bản năng cho rằng bọn họ là những đứa bé, muốn chăm sóc bọn họ, chỉ là sau khi dung hợp trí nhớ của 3 kiếp, đối với đám người Lạp Mạc Nhĩ lại có quyến luyến sâu. Cái loại quyến luyến đó tuyệt đối ít hơn so với nhớ nhung Hậu Khanh, đây cũng là giãy giụa của Phỉ Lệ đối với chuyến Long Vực lần này, bởi vì nàng muốn bất kỳ ai trong mấy người Hậu Khanh cùng ba người Lạp Mạc Nhĩ bị thương. Mặc kệ người nào gặp chuyện may, nàng đều chịu nổi.
      Last edited by a moderator: 31/3/15

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 316: Thân phận của Phỉ Lệ (1)

      Edit : Gynnykawai
      Beta : Cẩm Băng Đơn

      "Nghỉ ngơi chút là được rồi. Làm sao nàng có thể màng sống chết mà chuyển thần lực cho ta chứ? Chẳng lẽ nàng biết rằng khi bị cắn trả, có kết quả gì hay sao? Sao Kỳ Dương lại ngăn cản nàng chứ, là quá làm loạn rồi." Lạp Mạc Nhĩ vươn tay, dịu dàng lau mồ hôi trán Phỉ Lệ, say đắm hôn lên trán Phỉ Lệ, trong mắt có rất nhiều bất mãn. chút nghi ngờ nào, nếu như phải lúc này thân thể Lạp Mạc Nhĩ cho phép, tuyệt đối để Phỉ Lệ được yên. Dù sao loại trị liệu liều mạng thế này, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp chuyện may!

      "Vì chàng, đáng giá!" Phỉ Lệ mỉm cười nhìn Lạp Mạc Nhĩ nổi giận. Nàng làm sao có thể hiểu Lạp Mạc Nhĩ lo lắng điều gì chứ, nàng phải là Vân Tiêu, những gì đám người Lạp Mạc Nhĩ làm cho nàng, nàng đều biết, cũng đều hiểu, chính là bởi vì như vậy, cho nên nàng mới càng cảm thấy đau lòng. Bỏ qua tất cả, chỉ là vì tìm kiếm nàng, nàng đáng giá để bọn họ làm như vậy sao? Lạp Mạc Nhĩ như thế, Cửu Ngân cũng như thế, Kỳ Dương cũng là như thế. Nàng biết phần ân tình này của bọn họ, nàng có trả nổi hay nữa? Đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ, ánh mắt đau khổ và giãy giụa lúc trước của Lang Sâm khi về tình cảm của Cửu Ngân, khi đó nàng mấy ràng tại sao Lang Sâm lại xuất loại biểu tình kia, nhưng tại nàng hiểu, cũng cảm nhận được cách sâu sắc. Cũng chính là bởi vì như vậy, nàng mới càng thêm áy náy.

      "Đứa ngốc, nàng đáng giá cho tất cả hy sinh của chúng ta, đừng suy nghĩ lung tung nữa." Lạp Mạc Nhĩ nhàng gõ cái lên trán Phỉ Lệ. Nhìn ánh mắt thê lương của Phỉ Lệ, làm sao có thể hiểu được những áy náy trong đó, đây phải là điều muốn, tất cả những gì làm đều là cam tâm tình nguyện, cũng cần Phỉ Lệ hồi đáp cái gì. phải người ngu, tự nhiên có thể hiểu được chuyến Long Vực lần này đơn giản, đoạn đối thoại giữ Thủy và nàng, cũng nghe được, cho nên cũng đoán được ít chuyện. Nhưng mà vẫn nguyện ý tin tưởng Phỉ Lệ, người mà tỉ mỉ bảo vệ hai đời.

      "Cứ ta ngốc, ra chàng mới thực là kẻ ngốc, còn có Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nưaa. Biết lần này tới Long Vực cùng ta xảy ra cái gì, tại sao còn ủng hộ ta, tin tưởng ta? Ta đáng giá để các huynh đối xử như vậy, !" Đôi mắt Phỉ Lệ đẫm lệ, lã chã rơi nhìn cặp mắt thâm tình của Lạp Mạc Nhĩ, tròng mắt màu vàng, tràn đầy thâm tình cùng tin cậy hoàn toàn. Tại sao vậy Hậu Khanh? Mặc kệ là Hậu Khanh trong Hồng Hoang, hay là Lạp Mạc Nhĩ, Cửu Ngân, Kỳ Dương của Đại lục Phi Long. Chàng vẫn luôn oán hối dâng hiến tất cả, chàng bảo ta phải làm như thế nào để hồi báo phần thâm tình này đây? Làm sao có thể đủ được!

      "Vì nàng, hối hận. Dù là biến thành tro bụi cũng hối hận. nàng, cũng hối hận." Lạp Mạc Nhĩ vẫn dịu dàng như cũ nhìn Phỉ Lệ, dịu dàng hôn lên giọt nước mắt khoé mắt Phỉ Lệ, dù là lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần có thể giữ nàng ở bên người, những thứ kia có tính là cái gì?

      "Đồ ngốc!" Khoé mắt Phỉ Lệ chảy càng nhiều nước mắt hơn. Như vậy bảo ta làm sao có thể cam tâm bỏ các huynh cho được? Hậu Khanh, nếu như là chàng, chàng làm như thế nào đây? Ta biết nên lựa chọn như thế nào. Sư phụ, đây chính là tình kiếp mà người với đồ nhi sao? Tại sao vậy? Biết bọn họ đều là người, nhưng mà mấy người Lạp Mạc Nhĩ cũng có Thần cách độc lập, người bảo đồ nhi nên lựa chọn như thế nào đây? Trong nháy mắt, hai tròng mắt của Phỉ Lệ biến thành màu máu đỏ, giống như sắp rỉ ra máu .

      "Phỉ Lệ có chuyện gì, tất cả rồi tốt thôi, có chuyện gì!" Ngay lập tức Lạp Mạc Nhĩ nhận ra cảm xúc của Phỉ Lệ có cái gì đó đúng, lập tức đem Thần lực mới khôi phục được rót vào trong cơ thể Phỉ Lệ. Mà ở bên ngoài, Kỳ Dương tự nhiên nhận thấy được Phỉ Lệ phóng ma lực ra ngoài, tình huống như thế vô cùng nguy hiểm, ràng là điềm báo tẩu hỏa nhập ma.

      "Làm sao vậy?" Kỳ Dương đẩy cửa vào, nhìn thấy cả người Phỉ Lệ cuồng loạn tựa vào trong ngực Lạp Mạc Nhĩ, mà Lạp Mạc Nhĩ lúc này bởi vì Phỉ Lệ đột nhiên cuồng bạo, khóe miệng bắt đầu tràn máu, sắc mặt vốn tái nhợt, giờ càng trở nên tái nhợt khó coi hơn, giống như trong suốt.

      "Ra tay nhanh lên chút, ta sắp áp chế nổi rồi." Lạp Mạc Nhĩ lo lắng lên tiếng, ý bảo Kỳ Dương ra tay. Dù sao mới bị thương, thực lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nếu phải là trước đó Phỉ Lệ tiêu hao tiên lực còn chút nào, có lẽ ngay khắc kia lúc Lạp Mạc Nhĩ ra tay, bị lực lượng cuồng bạo của Phỉ Lệ đánh bay ra rồi.

      "Phỉ Lệ, tỉnh lại , chúng ta đều có việc gì, hãy tỉnh táo lại ." Kỳ Dương nhanh chóng ra tay, áp chế lực lượng cuồng bạo của Phỉ Lệ xuống, mà đám người Á Sắt đứng sau lưng cũng nhanh chóng ra tay, mọi người liên hiệp đánh ran rã lực lượng của Phỉ Lệ .

      "Ta làm sao vậy? Lạp Mạc Nhĩ xảy ra chuyện gì? Tại sao vết thương lại nặng hơn? Kỳ Dương sao vậy?" Phỉ Lệ chân tướng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mọi người trước mắt, khi thấy khoé miệng Lạp Mạc Nhĩ chảy xuống màu đỏ chói mắt, hơi thở cuồng bạo của Phỉ Lệ lại xuất trong nháy mắt.

      " có việc gì, chỉ là cẩn thận bị cắn trả lại thôi." Ánh mắt của Lạp Mạc Nhĩ ngăn lại những người khác. Vẻ mặt xuất lúc nãy của Phỉ Lệ khiến Lạp Mạc Nhĩ cảm thấy kinh hãi, hy vọng Phỉ Lệ lại xuất biểu tình khát máu như vậy, Phỉ Lệ như vậy làm bọn họ cảm thấy hết sức xa lạ.

      " có chuyện gì sao?" Phỉ Lệ mê mang thay Lạp Mạc Nhĩ lau vết máu tươi khóe miệng, sau đó quay đầu lại nhìn Kỳ Dương, bởi vì vết thương của Lạp Mạc Nhĩ lại nghiêm trọng hơn, cho nên tại Phỉ Lệ bị Kỳ Dương ôm vào trong ngực. Kỳ Dương ngừng đưa Thần lực vào trong cơ thể Lạp Mạc Nhĩ, có biện pháp nào nữa, Phỉ Lệ mới vừa bộc phát, khiến cho gân mạch mới được chữa trị của Lạp Mạc Nhĩ lại bị thương nặng hơn. Vì để tránh cho Phỉ Lệ hoài nghi, Kỳ Dương chỉ còn cách cẩn thận vận chuyển Thần lực.

      " có việc gì đâu, phải Phỉ Lệ vừa là muốn giải thích chút về chuyện của Thủy hay sao? Ô Nhĩ Lệ Tạp chuẩn bị chút đồ ăn , Phỉ Lệ chắc cũng đói bụng rồi, Á Sắt và Lộ Ti Đinh bố trí thêm mấy cái kết giới nữa, ta sợ rằng bên trong gia tộc Lan Tư Tháp Phu còn có cất dấu người của Thủy nữa. phải ai cũng có thể khám phá được bí pháp của tộc Thi Cốt, cho nên phải làm việc cẩn thận! " Mặc dù sắc mặt Lạp Mạc Nhĩ vẫn còn có chút tái nhợt, nhưng mà khí thế vẫn hết sức cường thế như cũ, dù sao cũng là người từng trải, thể nào chỉ vì chút chuyện này mà bị đánh gục.

      "Ta lập tức chuẩn bị đồ ăn. Nhưng mà chúng ta làm thế nào để phòng bị Thủy đánh lén lần nữa đây?" Ô Nhĩ Lệ Tạp lo lắng nhìn Lạp Mạc Nhĩ. Lấy thực lực của Ô Nhĩ Lệ Tạp căn bản là đả thương được Thủy , nếu như Thủy xuất lần nữa, có phải mang đến tai hoạ ngập đầu cho gia tộc Lan Tư Tháp Phu hay ? Hơn nữa Lạp Mạc Nhĩ mới đến nội gián, nàng cũng phản đối, mặc dù nàng phải rất hiểu bí mật của tộc Thi Cốt, nhưng cũng hoài nghi lời của Lạp Mạc Nhĩ, dù sao lấy thân phận của Lạp Mạc Nhĩ, thể nào làm ra loại chuyện khích bác, ly gián này.

      "Ô Nhĩ Lệ Tạp cần lo lắng, Thủy thể nào trở lại nhanh như vậy. Về phần nội gián mà Lạp Mạc Nhĩ , cũng nhanh như vậy động thủ đâu. Chỉ là tốt nhất ngươi nên tăng cường đề phòng, dù sao bây giờ chúng ta vẫn chưa xác định được trong nơi ở của gia tộc Lan Tư Tháp Phu đến tột cùng là cất dấu bao nhiêu người của tộc Thi Cốt, thực lực của bọn họ như thế nào. Mà điều quan trọng nhất để phân biệt người của tộc Thi Cốt là ngực trái của bọn họ. Ngực trái người trong tộc Thi Cốt có hoa văn Hoàng Kim Thánh Cốt, bình thường rất khó phát ." Phỉ Lệ nghiêng người tựa vào trong ngực Kỳ Dương giải thích. Qủa thực tộc Thi Cốt dễ dàng bị phát như vậy, bằng tộc Thi Cốt cũng bị những chủng tộc khác toàn lực đánh chết, thậm chí xảy ra đại hoạ diệt tộc như vậy. Mọi việc cũng đều nguyên nhân.

      "Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?" Ô Nhĩ Lệ Tạp lo lắng nhìn Phỉ Lệ, nàng cũng biết tại nên vội vàng, nhưng mà nàng thể vội. Vừa nghĩ tới trong số tộc nhân của mình có thể có lẫn người của tộc Thi Cốt, loại sợ hãi này cách có thể trở lại bình thường được. Bởi uy danh của tộc Thi Cốt, là quá lâu rồi, hơn nữa trước khi Thủy , nàng ta dừng tay.

      "Đừng nóng vội, đến lúc đó ta ra tay. Trước hết, ngươi hãy trấn an tốt tộc nhân, dù sao chuyện như vậy, là lần đầu tiên từ trước tới nay xảy ra với tộc Lan Tư Tháp Phu, ta tin rằng tộc nhân của các người vẫn còn bị vây trong sợ hãi, cho nên tốt nhất là ngươi nên giữ vững trấn định. Về phần những thứ khác giao cho chúng ta là được rồi." Phỉ Lệ khẽ mỉm cười với Ô Nhĩ Lệ Tạp, bây giờ mà Ô Nhĩ Lệ Tạp còn có thể giữ vững trấn định như vậy, làm rất tốt rồi.

      "Được! Ta hiểu rồi." Ô Nhĩ Lệ Tạp xoay người rời , nàng biết nếu Phỉ Lệ cam kết, nhất định làm được. Việc cấp bách bây giờ là xử lý tốt những việc khác bên trong tộc.

      Chỉ là nàng nên mang chút thức ăn tới đây trước, có số việc phải nóng nảy là có thể làm xong.

      "Phỉ Lệ, bây giờ có thể giải thích cho chúng ta chút về chuyện của Thủy ? Còn có, Hậu Khanh có quan hệ gì với chúng ta?" Lạp Mạc Nhĩ gọn gàng dứt khoát hỏi ra chuyện mà mình muốn biết. Lúc thấy Thủy , Lạp Mạc Nhĩ ràng nhận ra cảm giác bài xích của Kỳ Dương. Bởi vì nhìn thấy Thủy , mà Thần cách cũng gần như khô kiệt, cho nên có cảm giác gì, chỉ là cảm giác của Kỳ Dương vẫn trực tiếp truyền đến đầu óc của .

      "Chuyện này có liên quan đến vạn năm trước. Lúc đó các huynh còn chưa ra đời, mà lúc đó ta cũng sống ở Thiên giới. Thế lực Tiệt giáo lớn nhất Thiên giới bây giờ chính là ta tay tạo ra, Thủy cũng được tính là muội muội của ta. Nhưng tiệc vui chóng tàn, lòng người khi có tham niệm, làm ra rất nhiều chuyện điên rồ, Hậu Khanh cũng chính là vì cái ngòi nổ này. là vị hôn phu của ta, chỉ là Thủy lại thích Hậu Khanh, vì Hậu Khanh, Thủy tiếc ra tay với ta, sau đó Hậu Khanh bởi vì cứu ta, mà rơi vào trạng thái ngủ mê man. Nhưng sau này bởi vì có chút nguyên nhân, Hậu Khanh thậm chí tiếc mạo hiểm nguy hiểm của việc hồn phi phách tán mà giải tán binh lính, chia ba hồn bảy phách của mình thành ba phần, lần nữa chuyển thế đầu thai, vì để tìm ta." Phỉ Lệ mê mang giải thích. Nàng ra tồn tại của Hồng Hoang, phải là muốn , mà là biết nên thế nào. Dù sao đối với thế giới này mà , nàng và Hậu Khanh, Thủy đều là người ngoài, nàng hiểu tại sao pháp tắc nơi này lại bài xích mình, ngược lại còn dung hợp cùng nàng.

      "Các nàng là người của Thiên giới?" Cặp mắt sắc bén của Lạp Mạc Nhĩ nhìn về phía Phỉ Lệ. Lời của Phỉ Lệ rất lộn xộn, thậm chí hoàn toàn có đầu đuôi, quan trọng nhất là Phỉ Lệ thẳng rằng các nàng chính là người của Thiên giới, điểm này khiến Lạp Mạc Nhĩ hết sức kinh ngạc, thậm chí trong lòng mơ hồ có dự cảm xấu, tựa hồ cách bí mật của Phỉ Lệ càng ngày càng gần.

      Mà Á Sắt cùng Lộ Ti Đinh đứng ở bên, từ lúc nghe được lời của Phỉ Lệ, liền thay đổi hết sức kỳ quái, giống như có chút dám tin. Chuyện như vậy, thể dùng bí mật để giải thích. Mặt của Á Sắt kìm nén đến đỏ bừng, nếu phải là Lộ Ti Đinh vẫn luôn giữ lại, thậm chí có thể lên trước chất vấn.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 316: Thân phận của Phỉ Lệ (1)

      Edit : Gynnykawai
      Beta : Cẩm Băng Đơn

      "Nghỉ ngơi chút là được rồi. Làm sao nàng có thể màng sống chết mà chuyển thần lực cho ta chứ? Chẳng lẽ nàng biết rằng khi bị cắn trả, có kết quả gì hay sao? Sao Kỳ Dương lại ngăn cản nàng chứ, là quá làm loạn rồi." Lạp Mạc Nhĩ vươn tay, dịu dàng lau mồ hôi trán Phỉ Lệ, say đắm hôn lên trán Phỉ Lệ, trong mắt có rất nhiều bất mãn. chút nghi ngờ nào, nếu như phải lúc này thân thể Lạp Mạc Nhĩ cho phép, tuyệt đối để Phỉ Lệ được yên. Dù sao loại trị liệu liều mạng thế này, bất cứ lúc nào cũng có thể gặp chuyện may!

      "Vì chàng, đáng giá!" Phỉ Lệ mỉm cười nhìn Lạp Mạc Nhĩ nổi giận. Nàng làm sao có thể hiểu Lạp Mạc Nhĩ lo lắng điều gì chứ, nàng phải là Vân Tiêu, những gì đám người Lạp Mạc Nhĩ làm cho nàng, nàng đều biết, cũng đều hiểu, chính là bởi vì như vậy, cho nên nàng mới càng cảm thấy đau lòng. Bỏ qua tất cả, chỉ là vì tìm kiếm nàng, nàng đáng giá để bọn họ làm như vậy sao? Lạp Mạc Nhĩ như thế, Cửu Ngân cũng như thế, Kỳ Dương cũng là như thế. Nàng biết phần ân tình này của bọn họ, nàng có trả nổi hay nữa? Đến bây giờ nàng vẫn còn nhớ, ánh mắt đau khổ và giãy giụa lúc trước của Lang Sâm khi về tình cảm của Cửu Ngân, khi đó nàng mấy ràng tại sao Lang Sâm lại xuất loại biểu tình kia, nhưng tại nàng hiểu, cũng cảm nhận được cách sâu sắc. Cũng chính là bởi vì như vậy, nàng mới càng thêm áy náy.

      "Đứa ngốc, nàng đáng giá cho tất cả hy sinh của chúng ta, đừng suy nghĩ lung tung nữa." Lạp Mạc Nhĩ nhàng gõ cái lên trán Phỉ Lệ. Nhìn ánh mắt thê lương của Phỉ Lệ, làm sao có thể hiểu được những áy náy trong đó, đây phải là điều muốn, tất cả những gì làm đều là cam tâm tình nguyện, cũng cần Phỉ Lệ hồi đáp cái gì. phải người ngu, tự nhiên có thể hiểu được chuyến Long Vực lần này đơn giản, đoạn đối thoại giữ Thủy và nàng, cũng nghe được, cho nên cũng đoán được ít chuyện. Nhưng mà vẫn nguyện ý tin tưởng Phỉ Lệ, người mà tỉ mỉ bảo vệ hai đời.

      "Cứ ta ngốc, ra chàng mới thực là kẻ ngốc, còn có Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nưaa. Biết lần này tới Long Vực cùng ta xảy ra cái gì, tại sao còn ủng hộ ta, tin tưởng ta? Ta đáng giá để các huynh đối xử như vậy, !" Đôi mắt Phỉ Lệ đẫm lệ, lã chã rơi nhìn cặp mắt thâm tình của Lạp Mạc Nhĩ, tròng mắt màu vàng, tràn đầy thâm tình cùng tin cậy hoàn toàn. Tại sao vậy Hậu Khanh? Mặc kệ là Hậu Khanh trong Hồng Hoang, hay là Lạp Mạc Nhĩ, Cửu Ngân, Kỳ Dương của Đại lục Phi Long. Chàng vẫn luôn oán hối dâng hiến tất cả, chàng bảo ta phải làm như thế nào để hồi báo phần thâm tình này đây? Làm sao có thể đủ được!

      "Vì nàng, hối hận. Dù là biến thành tro bụi cũng hối hận. nàng, cũng hối hận." Lạp Mạc Nhĩ vẫn dịu dàng như cũ nhìn Phỉ Lệ, dịu dàng hôn lên giọt nước mắt khoé mắt Phỉ Lệ, dù là lên núi đao xuống biển lửa, chỉ cần có thể giữ nàng ở bên người, những thứ kia có tính là cái gì?

      "Đồ ngốc!" Khoé mắt Phỉ Lệ chảy càng nhiều nước mắt hơn. Như vậy bảo ta làm sao có thể cam tâm bỏ các huynh cho được? Hậu Khanh, nếu như là chàng, chàng làm như thế nào đây? Ta biết nên lựa chọn như thế nào. Sư phụ, đây chính là tình kiếp mà người với đồ nhi sao? Tại sao vậy? Biết bọn họ đều là người, nhưng mà mấy người Lạp Mạc Nhĩ cũng có Thần cách độc lập, người bảo đồ nhi nên lựa chọn như thế nào đây? Trong nháy mắt, hai tròng mắt của Phỉ Lệ biến thành màu máu đỏ, giống như sắp rỉ ra máu .

      "Phỉ Lệ có chuyện gì, tất cả rồi tốt thôi, có chuyện gì!" Ngay lập tức Lạp Mạc Nhĩ nhận ra cảm xúc của Phỉ Lệ có cái gì đó đúng, lập tức đem Thần lực mới khôi phục được rót vào trong cơ thể Phỉ Lệ. Mà ở bên ngoài, Kỳ Dương tự nhiên nhận thấy được Phỉ Lệ phóng ma lực ra ngoài, tình huống như thế vô cùng nguy hiểm, ràng là điềm báo tẩu hỏa nhập ma.

      "Làm sao vậy?" Kỳ Dương đẩy cửa vào, nhìn thấy cả người Phỉ Lệ cuồng loạn tựa vào trong ngực Lạp Mạc Nhĩ, mà Lạp Mạc Nhĩ lúc này bởi vì Phỉ Lệ đột nhiên cuồng bạo, khóe miệng bắt đầu tràn máu, sắc mặt vốn tái nhợt, giờ càng trở nên tái nhợt khó coi hơn, giống như trong suốt.

      "Ra tay nhanh lên chút, ta sắp áp chế nổi rồi." Lạp Mạc Nhĩ lo lắng lên tiếng, ý bảo Kỳ Dương ra tay. Dù sao mới bị thương, thực lực vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, nếu phải là trước đó Phỉ Lệ tiêu hao tiên lực còn chút nào, có lẽ ngay khắc kia lúc Lạp Mạc Nhĩ ra tay, bị lực lượng cuồng bạo của Phỉ Lệ đánh bay ra rồi.

      "Phỉ Lệ, tỉnh lại , chúng ta đều có việc gì, hãy tỉnh táo lại ." Kỳ Dương nhanh chóng ra tay, áp chế lực lượng cuồng bạo của Phỉ Lệ xuống, mà đám người Á Sắt đứng sau lưng cũng nhanh chóng ra tay, mọi người liên hiệp đánh ran rã lực lượng của Phỉ Lệ .

      "Ta làm sao vậy? Lạp Mạc Nhĩ xảy ra chuyện gì? Tại sao vết thương lại nặng hơn? Kỳ Dương sao vậy?" Phỉ Lệ chân tướng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mọi người trước mắt, khi thấy khoé miệng Lạp Mạc Nhĩ chảy xuống màu đỏ chói mắt, hơi thở cuồng bạo của Phỉ Lệ lại xuất trong nháy mắt.

      " có việc gì, chỉ là cẩn thận bị cắn trả lại thôi." Ánh mắt của Lạp Mạc Nhĩ ngăn lại những người khác. Vẻ mặt xuất lúc nãy của Phỉ Lệ khiến Lạp Mạc Nhĩ cảm thấy kinh hãi, hy vọng Phỉ Lệ lại xuất biểu tình khát máu như vậy, Phỉ Lệ như vậy làm bọn họ cảm thấy hết sức xa lạ.

      " có chuyện gì sao?" Phỉ Lệ mê mang thay Lạp Mạc Nhĩ lau vết máu tươi khóe miệng, sau đó quay đầu lại nhìn Kỳ Dương, bởi vì vết thương của Lạp Mạc Nhĩ lại nghiêm trọng hơn, cho nên tại Phỉ Lệ bị Kỳ Dương ôm vào trong ngực. Kỳ Dương ngừng đưa Thần lực vào trong cơ thể Lạp Mạc Nhĩ, có biện pháp nào nữa, Phỉ Lệ mới vừa bộc phát, khiến cho gân mạch mới được chữa trị của Lạp Mạc Nhĩ lại bị thương nặng hơn. Vì để tránh cho Phỉ Lệ hoài nghi, Kỳ Dương chỉ còn cách cẩn thận vận chuyển Thần lực.

      " có việc gì đâu, phải Phỉ Lệ vừa là muốn giải thích chút về chuyện của Thủy hay sao? Ô Nhĩ Lệ Tạp chuẩn bị chút đồ ăn , Phỉ Lệ chắc cũng đói bụng rồi, Á Sắt và Lộ Ti Đinh bố trí thêm mấy cái kết giới nữa, ta sợ rằng bên trong gia tộc Lan Tư Tháp Phu còn có cất dấu người của Thủy nữa. phải ai cũng có thể khám phá được bí pháp của tộc Thi Cốt, cho nên phải làm việc cẩn thận! " Mặc dù sắc mặt Lạp Mạc Nhĩ vẫn còn có chút tái nhợt, nhưng mà khí thế vẫn hết sức cường thế như cũ, dù sao cũng là người từng trải, thể nào chỉ vì chút chuyện này mà bị đánh gục.

      "Ta lập tức chuẩn bị đồ ăn. Nhưng mà chúng ta làm thế nào để phòng bị Thủy đánh lén lần nữa đây?" Ô Nhĩ Lệ Tạp lo lắng nhìn Lạp Mạc Nhĩ. Lấy thực lực của Ô Nhĩ Lệ Tạp căn bản là đả thương được Thủy , nếu như Thủy xuất lần nữa, có phải mang đến tai hoạ ngập đầu cho gia tộc Lan Tư Tháp Phu hay ? Hơn nữa Lạp Mạc Nhĩ mới đến nội gián, nàng cũng phản đối, mặc dù nàng phải rất hiểu bí mật của tộc Thi Cốt, nhưng cũng hoài nghi lời của Lạp Mạc Nhĩ, dù sao lấy thân phận của Lạp Mạc Nhĩ, thể nào làm ra loại chuyện khích bác, ly gián này.

      "Ô Nhĩ Lệ Tạp cần lo lắng, Thủy thể nào trở lại nhanh như vậy. Về phần nội gián mà Lạp Mạc Nhĩ , cũng nhanh như vậy động thủ đâu. Chỉ là tốt nhất ngươi nên tăng cường đề phòng, dù sao bây giờ chúng ta vẫn chưa xác định được trong nơi ở của gia tộc Lan Tư Tháp Phu đến tột cùng là cất dấu bao nhiêu người của tộc Thi Cốt, thực lực của bọn họ như thế nào. Mà điều quan trọng nhất để phân biệt người của tộc Thi Cốt là ngực trái của bọn họ. Ngực trái người trong tộc Thi Cốt có hoa văn Hoàng Kim Thánh Cốt, bình thường rất khó phát ." Phỉ Lệ nghiêng người tựa vào trong ngực Kỳ Dương giải thích. Qủa thực tộc Thi Cốt dễ dàng bị phát như vậy, bằng tộc Thi Cốt cũng bị những chủng tộc khác toàn lực đánh chết, thậm chí xảy ra đại hoạ diệt tộc như vậy. Mọi việc cũng đều nguyên nhân.

      "Vậy ta nên làm cái gì bây giờ?" Ô Nhĩ Lệ Tạp lo lắng nhìn Phỉ Lệ, nàng cũng biết tại nên vội vàng, nhưng mà nàng thể vội. Vừa nghĩ tới trong số tộc nhân của mình có thể có lẫn người của tộc Thi Cốt, loại sợ hãi này cách có thể trở lại bình thường được. Bởi uy danh của tộc Thi Cốt, là quá lâu rồi, hơn nữa trước khi Thủy , nàng ta dừng tay.

      "Đừng nóng vội, đến lúc đó ta ra tay. Trước hết, ngươi hãy trấn an tốt tộc nhân, dù sao chuyện như vậy, là lần đầu tiên từ trước tới nay xảy ra với tộc Lan Tư Tháp Phu, ta tin rằng tộc nhân của các người vẫn còn bị vây trong sợ hãi, cho nên tốt nhất là ngươi nên giữ vững trấn định. Về phần những thứ khác giao cho chúng ta là được rồi." Phỉ Lệ khẽ mỉm cười với Ô Nhĩ Lệ Tạp, bây giờ mà Ô Nhĩ Lệ Tạp còn có thể giữ vững trấn định như vậy, làm rất tốt rồi.

      "Được! Ta hiểu rồi." Ô Nhĩ Lệ Tạp xoay người rời , nàng biết nếu Phỉ Lệ cam kết, nhất định làm được. Việc cấp bách bây giờ là xử lý tốt những việc khác bên trong tộc.

      Chỉ là nàng nên mang chút thức ăn tới đây trước, có số việc phải nóng nảy là có thể làm xong.

      "Phỉ Lệ, bây giờ có thể giải thích cho chúng ta chút về chuyện của Thủy ? Còn có, Hậu Khanh có quan hệ gì với chúng ta?" Lạp Mạc Nhĩ gọn gàng dứt khoát hỏi ra chuyện mà mình muốn biết. Lúc thấy Thủy , Lạp Mạc Nhĩ ràng nhận ra cảm giác bài xích của Kỳ Dương. Bởi vì nhìn thấy Thủy , mà Thần cách cũng gần như khô kiệt, cho nên có cảm giác gì, chỉ là cảm giác của Kỳ Dương vẫn trực tiếp truyền đến đầu óc của .

      "Chuyện này có liên quan đến vạn năm trước. Lúc đó các huynh còn chưa ra đời, mà lúc đó ta cũng sống ở Thiên giới. Thế lực Tiệt giáo lớn nhất Thiên giới bây giờ chính là ta tay tạo ra, Thủy cũng được tính là muội muội của ta. Nhưng tiệc vui chóng tàn, lòng người khi có tham niệm, làm ra rất nhiều chuyện điên rồ, Hậu Khanh cũng chính là vì cái ngòi nổ này. là vị hôn phu của ta, chỉ là Thủy lại thích Hậu Khanh, vì Hậu Khanh, Thủy tiếc ra tay với ta, sau đó Hậu Khanh bởi vì cứu ta, mà rơi vào trạng thái ngủ mê man. Nhưng sau này bởi vì có chút nguyên nhân, Hậu Khanh thậm chí tiếc mạo hiểm nguy hiểm của việc hồn phi phách tán mà giải tán binh lính, chia ba hồn bảy phách của mình thành ba phần, lần nữa chuyển thế đầu thai, vì để tìm ta." Phỉ Lệ mê mang giải thích. Nàng ra tồn tại của Hồng Hoang, phải là muốn , mà là biết nên thế nào. Dù sao đối với thế giới này mà , nàng và Hậu Khanh, Thủy đều là người ngoài, nàng hiểu tại sao pháp tắc nơi này lại bài xích mình, ngược lại còn dung hợp cùng nàng.

      "Các nàng là người của Thiên giới?" Cặp mắt sắc bén của Lạp Mạc Nhĩ nhìn về phía Phỉ Lệ. Lời của Phỉ Lệ rất lộn xộn, thậm chí hoàn toàn có đầu đuôi, quan trọng nhất là Phỉ Lệ thẳng rằng các nàng chính là người của Thiên giới, điểm này khiến Lạp Mạc Nhĩ hết sức kinh ngạc, thậm chí trong lòng mơ hồ có dự cảm xấu, tựa hồ cách bí mật của Phỉ Lệ càng ngày càng gần.

      Mà Á Sắt cùng Lộ Ti Đinh đứng ở bên, từ lúc nghe được lời của Phỉ Lệ, liền thay đổi hết sức kỳ quái, giống như có chút dám tin. Chuyện như vậy, thể dùng bí mật để giải thích. Mặt của Á Sắt kìm nén đến đỏ bừng, nếu phải là Lộ Ti Đinh vẫn luôn giữ lại, thậm chí có thể lên trước chất vấn.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 317: Thân phận của Phỉ Lệ (2)

      Edit : Gynnykawai
      Beta : Cẩm Băng Đơn

      "Tại sao lại hỏi như vậy?" Phỉ Lệ nghịch ngợm mở to hai mắt, nhìn Lạp Mạc Nhĩ, quả nhiên dễ gạt như vậy! Phỉ Lệ ở trong lòng buồn bực nghĩ vậy. Chỉ là bây giờ, nàng cũng cần thiết phải giấu diếm làm gì nữa.

      Còn bằng hết ra toàn bộ, dù sao điều này cũng lên quan đến an nguy của mấy người Lạp Mạc Nhĩ.

      "Bởi vì nàng để ý đến Thiên giới hay sao? Hơn nữa, lúc đến Thiên giới, ràng rất khinh thường. Nếu như nàng là người của Thiên giới, như thế nào có thể có biểu tình này." Lạp Mạc Nhĩ vuốt ve cái trán bóng loáng của Phỉ Lệ, cùng Kỳ Dương nhìn nhau, bọn họ ngay lập tức có thể biết được bí mật mà bọn họ tò mò trong nội tâm vạn năm nay.

      "Ta xác thực phải người của Thiên giới. chỉ riêng ta phải là người của Thiên giới, ngay cả Thủy , Hậu Khanh cũng đều thuộc về thế giới này. Chúng ta vốn thuộc về Hồng Hoang, bởi vì lần ngoài ý muốn rơi xuống thế giới này, mà Hậu Khanh bởi vì cứu ta, cho nên lâm vào ngủ say. Mà Thủy lại Hậu Khanh, cho nên tiếc xuống tay với ta. Mà lúc đầu, Liêu tộc chính là thủ hạ của ta, là con dân của ta, đời trước của Đức Cổ Lạp cùng với Khải Kỳ chính là Liêu tộc, có nghĩa là Trưởng lão trong Thần điện bây giờ của Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ chính là thuộc hạ của ta. ra Mãnh thú thượng cổ và Thượng Cổ Di tộc là do ta kêu tỉnh lại, nhưng mà bởi vì có vài chủng tộc thích giết chóc, háo chiến, cho nên ta niêm phong huyết mạch của bọn họ và đưa vào ngủ say, nhưng chỉ cần đụng phải ta, vẫn có có thể thức tỉnh. Giống như là Lợi Nhã. Bố La Đặc, gia tộc của bọn họ vốn dĩ có Thần Chi Huyết mạch, nhưng bởi vì càng ngày càng mỏng manh, cho nên biến mất." Phỉ Lệ chậm rãi ra lai lịch của mình, bất ngờ thấy được hai mắt mọi người như hạt đậu, dù sao lai lịch của Phỉ Lệ quả quá mức kinh thế hãi tục.

      Khi bọn chưa từng nghĩ tới tồn tại của từ “ gian song song” này, Phỉ Lệ lại đột nhiên cho bọn biết, nàng vốn thuộc về nơi này, trong lúc nhất thời khiến mọi người rất khó tiếp nhận.

      "Ý của nàng là Hậu Khanh còn chưa chết? Vậy tại sao nàng ở chung chỗ với Hậu Khanh?" Lạp Mạc Nhĩ cúi đầu giọng mà hỏi . Vạn năm trước bọn họ luôn biết rằng trong lòng Vân Tiêu có cất giấu người rất quan trọng, nhưng mặc kệ bọn hỏi thăm thế nào, Vân Tiêu đều trả lời, chỉ nhìn bọn cách thương xót, cái loại ánh mắt tịch, có mục đích đó, giống như là xuyên thấu qua bọn họ để nhìn người khác. Cái loại cảm giác làm thế thân đó, làm cho bọn họ cảm thấy hết sức được tự nhiên, nhất là cứ mỗi năm vào ngày nào đó, Vân Tiêu biến mất khỏi bọn họ, chưa bao giờ cho bọn biết nàng nơi nào, nhưng mà đợi đến lúc nàng xuất lại lần nữa, bộ dáng giả bộ cười vui đó, làm cho bọn họ cảm thấy hết sức khó chịu.

      Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương luôn nghĩ rằng Cửu Ngân, tựa hồ biết ít chuyện, bởi vì khi đó, sắc mặt của Cửu Ngân hết sức tái nhợt, mà mấy ngày đó cũng biến thành hết sức nóng nảy, ngay cả lúc đó cũng tránh xa Cửu Ngân.

      "Bởi vì các huynh chính là Hậu Khanh." Phỉ Lệ mạnh mẽ ra. Dù sao sớm hay muộn bọn họ cũng biết, nàng còn thời gian để tính toán chu toàn nữa rồi, ràng phải cứu Hậu Khanh tỉnh lại, nhưng lại bởi vì đám người Lạp Mạc Nhĩ, mà chậm trễ vạn năm, lần này vô luận như thế nào nàng cũng còn đường lui nữa, phải sao?

      "Có ý gì?" Kỳ Dương siết chặt lòng bàn tay, Phỉ Lệ đây là phân chia với bọn họ, phải là bọn họ thấy giãy giụa trong mắt nàng, nhưng bọn họ cũng nghĩ tới chân tướng của lại khiến người ta khó tiếp nhận đến vậy. Điều này khiến những người kiêu ngạo như bọn họ làm sao có thể tiếp nhận được? Mặc kệ cuối cùng Phỉ Lệ đưa ra lựa chọn như thế nào, bọn họ đều thể lựa chọn. Từ trong miệng Thủy , bọn họ biết được quan hệ giữa Vân Tiêu cùng Hậu Khanh, bọn họ trành giành thế nào đây?

      "Các huynh chính là ba hồn của Hậu Khanh. Lúc trước Hậu Khanh cứu ta, chúng ta cùng nhau rơi xuống thế giới này, khi đó cách nào điều động Thần lực, chúng ta ở lại Thiên giới tu dưỡng, vốn rất nhanh có thể khôi phục, nhưng nghĩ tới, lúc này Thủy lại đánh lén ta, ta bị thương nên phải là đối thủ của Thủy , cho nên chỉ có thể rời Thiên giới, nhưng ngờ Thủy lại đuổi tận giết tuyệt, sử dụng Ly Hồn đại pháp đối với ta, muốn làm cho ta hồn phi phách tán, đây vốn là ma pháp cấm kỵ, cho nên sau khi làm phép, Hậu Khanh bất chấp tất cả, điều động Nguyên thần, công kích Thủy , nhưng nghĩ tới lại bị Ly Hồn đại pháp cắn trả, mà cuối cùng vì tìm ta, Hậu Khanh tiếc giải tán binh lực, mạnh mẽ chia hồn phách làm ba phần." Hai mắt của Phỉ Lệ đẫm lệ, nước mắt rơi lã chã, dùng hết sức nắm chặt kiếm Bích Du trong tay, lúc ấy nếu như phải là Thủy cố kỵ Hậu Khanh, chừng, khi đó mình cũng trúng độc thủ của Thủy .

      Nàng thế nào cũng ngờ được, tiểu ngây thơ, thuần khiết lúc ban đầu, lại hạ độc thủ với mình như vậy, hoàn toàn nhớ tình xưa.

      "Phỉ Lệ, chuyện cười này chút cũng buồn cười ! " Gương mặt Lạp Mạc Nhĩ xanh mét, hai tay dưới bàn siết chặt lại, đau lòng nhìn gò má đẫm nước mắt của Phỉ Lệ. Chính cũng thể tin được, đây chính là chân tướng của ? ràng là ba người, tại sao lại bọn họ là người? Nhưng mà khi Phỉ Lệ đến bốn chữ Ly Hồn đại pháp, trong nháy mắt này, tim của chợt đập nhanh liên hồi, đây là có chuyện gì xảy ra? biết Kỳ Dương cũng có chung loại cảm giác này, đó cũng phải trí nhớ thuộc về , chút ký ức nhanh chóng lướt qua, đây tuyệt đối phải là trí nhớ thuộc về bọn họ.

      "Lạp Mạc Nhĩ, chàng trốn tránh ư? Vạn năm trước, ta bị Thủy hãm hại, chỉ có thể rời Thiên giới, mà khi đó Hậu Khanh cũng giải tán binh lực rời khỏi Thiên giới, đồng thời Thủy cũng bị giam cầm ở Thiên giới. Sau đó ta lại tìm được người chuyển thế của Hậu Khanh, lần nữa chỉnh sửa pháp tắc trong tam giới, chính là vì phòng ngừa Thủy tiến vào tam giới. Đây cũng chính là lý do tại sao ta lại lần nữa cầu các huynh nên tiến vào Thiên giới. Mặc dù Thủy cách nào biết được chỗ ở của linh hồn Hậu Khanh, nhưng khi các huynh động thủ, nàng ta rất nhanh phát các linh hồn của cách huynh khác thường." Phỉ Lệ trực tiếp cắt đứt lời của Lạp Mạc Nhĩ, chuyện đến bước này, thể quay đầu lại.

      "Vậy tại sao vạn năm trước, lúc nàng tìm được chúng ta, lại ra, mà chờ tới bây giờ mới làm ?" Mặt Kỳ Dương tái nhợt, nhìn chằm chằm vào Phỉ Lệ. Phỉ Lệ đây là nàng ép chúng ta rời khỏi nàng sao? Như vậy nàng đặt chúng ta chỗ nào? Chúng ta phải là Hậu Khanh, chúng ta cũng có linh hồn độc lập của riêng mình. Mặc dù nội tâm ngừng kêu gào, nhưng Kỳ Dương vẫn như cũ tỉnh táo phân tích.

      "Ta vẫn tìm được biện pháp để đưa các huynh trở về." Phỉ Lệ tránh né ánh mắt nóng rực của Kỳ Dương.

      "Ta tin, lấy thực lực của nàng, thể nào có cách được, nàng còn giấu diếm cái gì?" Kỳ Dương tin nhìn Phỉ Lệ, tin Phỉ Lệ có cách nào khiến Hậu Khanh sống lại, bởi vì giãy giụa trong mắt Phỉ Lệ phải là giả.

      " cho các huynh biết cũng sao. Để Hậu Khanh sống lại cần phải có Địa Tâm Chi Thạch, chỉ có Địa Tâm Chi Thạch mới có thể phá giải di chứng để lại của Ly Hồn đại pháp, như vậy linh hồn của Hậu Khanh mới có thể chân chính trở về. Nếu như tùy tiện thức tỉnh, rất có thể hồn phi phách tán." Phỉ Lệ si mê ngắm nhìn phương xa, Hậu Khanh, vạn năm rồi, chàng có khỏe ? Nam tử có chút tà khí đó, có chút dịu dàng, nhưng luôn chăm sóc mình, theo bên cạnh mình mọi lúc, chỉ cần quay đầu lại là có thể nhìn thấy, chàng rời xa ta quá lâu, lâu đến mưc ta sắp quên bóng dáng của chàng rồi.

      "Địa Tâm Chi Thạch tồn tại?" Thân thể Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương run lên, dám tin, mở to mắt mà nhìn Phỉ Lệ. Phải biết rằng, Địa Tâm Chi Thạch vẫn luôn là truyền thuyết, truyền thuyết rằng nếu có được Địa Tâm Chi Thạch đồng nghĩa với việc khống chế được toàn bộ gian. Cho tới nay, mọi người đều cho rằng đây là chuyện cười, dù sao chưa ai thấy qua Địa Tâm Chi Thạch. Nhưng mà hôm nay, Phỉ Lệ lại cho bọn biết Địa Tâm Chi Thạch tồn tại, hơn nữa nhìn biểu tình của Phỉ Lệ, rất có thể là Phỉ Lệ từng thấy nó, thậm chí là tiếp xúc qua.

      "Địa Tâm Chi Thạch quả tồn tại, hơn nữa ta còn gặp qua, rất giật mình à?" Phỉ Lệ tự giễu . Lúc trước khi nàng nhìn thấy Địa Tâm Chi Thạch, biểu tình còn khoa trương hơn bọn . Bởi Địa Tâm Chi Thạch chẳng khác gì là trái tim của địa cầu, môt khi bị phá hư, chỉ đơn giản liên luỵ đến địa cầu, rất có thể kể cả toàn bộ gian cũng sụp xuống, dù sao Địa Tâm Chi Thạch cũng là nguồn năng lượng cho cả gian, khi bị phá hư, vậy đồng nghĩa với phá vỡ thăng bằng.

      "Vậy sao nàng cứu Hậu Khanh?"

      " thể lấy, cách nào lấy được. khi động đến Địa Tâm Chi Thạch, thế giới này có thể sụp xuống. Hơn nữa, đừng quên các huynh là linh hồn của Hậu Khanh, cách khác khi muốn thức tỉnh Hậu Khanh, đồng nghĩa với việc phải tách linh hồn của các huynh, các huynh chết, các huynh hiểu ý của ta ?" Ánh mắt sắc bén của Phỉ Lệ nhìn Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương. nên dùng ánh mắt như thế nhìn ta, khiến ta biết phải làm thế nào.

      Nghe xong lời của Phỉ Lệ, thân thể Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương lập tức run rẩy, sắc mặt càng thêm tái nhợt.

      "Vậy bây giờ chúng ta phải làm thế nào?" Á Sắt giọng hỏi thăm, những chuyện trải qua hôm nay, có lẽ còn nhiều hơn so với chuyện cả đời này của .

      "Trước tiên cần tìm được phụ hoàng và mẫu hậu của Lạp Mạc Nhĩ. Ta cảm thấy hơi thở của Ái Lệ Ti ở trong Long Vực này, nhưng lại cách nào xác định được vị trí cụ thể, giống như bị cái gì đó cách ly. Còn có kiện chính là, Địa Tâm Chi Thạch ở trong Long Vực, mặc dù gia tộc Lan Tư Tháp Phu bị giam cầm ở Long Vực, ra cũng phải là trông chừng phạm nhân bị trục xuất, mà là thủ hộ Địa Tâm Chi Thạch. Ta đúng , Ô Nhĩ Lệ Tạp?" Cặp mắt của Phỉ Lệ thẳng tắp nhìn chằm chằm Ô Nhĩ Lệ Tạp. Hơn nữa, chuyện của phụ hoàng và mẫu hậu Lạp Mạc Nhĩ thoát được có liên quan đến gia tộc lan Tư Tháp Phu. Cái loại cảm giác mơ hồ đó, giống lúc Ô Nhĩ Lệ Tạp dẫn bọn họ vào Long Vực, cách khác chỗ mà phụ hoàng và mẫu hậu của Lạp Mạc Nhĩ bị nhốt, là ở trong tộc Lan Tư Tháp Phu.

      "Ta hiểu ý của ngươi?" Ô Nhĩ Lệ Tạp né tránh ánh mắt của Phỉ Lệ. Trong cấm địa của tộc nhốt vô số cường giả, mà năng lượng vận hành Long Vực, chính là từ thân của những người kia hút ra. Chuyện này vốn dĩ Ô Nhĩ Lệ Tạp cũng luôn biết, nhưng lần trước, sau khi Tam Trưởng lão gặp chuyện may, Đại Trưởng Lão mới cho nàng biết, vì bảo đảm Long Vực được vận hành, gia tộc Lan Tư Tháp Phu bắt toàn bộ cường giả trong tam giới đến cấm địa của tộc, chuyện này vẫn luôn hết sức bí , trừ các trưởng lão trong tộc, có bất kỳ người nào biết, hơn nữa lúc nào cũng có kẻ giết chóc xuất , bọn họ làm việc rất thần bí, cho nên trong tam giới vẫn có ai hoài nghi, những người biến mất kia phải là bị người bắt , mà là phi thăng lên Thiên giới. Mới vừa rồi Phỉ Lệ phen, nhất thời khiến toàn thân Ô Nhĩ Lệ Tạp đổmồ hôi lạnh. Phải biết rằng nếu chuyện này là khiếp sợ chỉ có riêng tam giới, rất có thể cả Thiên giới cũng từ bỏ ý đồ.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 318: Ô Nhĩ Lệ Tạp khủng hoảng.

      Edit: Gynnykawai
      Beta: Cẩm Băng Đơn

      "Là hiểu, hay là giả bộ hiểu, Ô Nhĩ Lệ Tạp, đừng để ta lại lần thứ hai, tính nhẫn nại của ta tốt như trong tưởng tượng của ngươi đâu." Phỉ Lệ phóng ra uy áp kinh người trong nháy mắt, dồn Ô Nhĩ Lệ Tạp đến góc, vốn là con ngươi màu tím thâm thúy, giờ trở thành màu đỏ như máu, bao phủ Ô Nhĩ Lệ Tạp, trong mắt gió lốc màu đỏ máu che kín sắp ập tới, đám người Á Sắt đứng bên cũng bị khí thế mà Phỉ Lệ đột nhiên biểu ra dọa sợ hết hồn, Phỉ Lệ chưa từng thể bộ dạng kinh người như tại ở trước mặt bọn . , Tức giận cuồng phóng duy ngã độc tôn, xen lẫn chút uy áp, tròng mắt màu đỏ máu đỏ giống như làm nổi bật vô số hài cốt xếp thành Luyện Ngục.

      "Ta biết lời của Phỉ Lệ có ý gì?" Ô Nhĩ Lệ Tạp vẫn kiên trì biết, nàng biết khi bí mật của gia tộc Lan Tư Tháp Phu bị công bố ra, thế giới này coi gia tộc Lan Tư Tháp Phu là tử địch, mỗi gia tộc đều có nội tình vững chắc, đều tự có cường giả vượt qua Thần cấp trở lên, bọn họ cho rằng những người kia phi thăng lên Thiên giới, nhưng nếu như bị bọn họ biết những người đó phải là phi thăng, mà là bị những Kẻ Giết Chóc của gia tộc Lan Tư Tháp Phu mang tới nhốt lại trong Long Vực, hút Thần lực của bọn , ai cũng thể bảo đảm được chuyện gì xảy ra với gia tộc bọn họ nữa.

      "Ô Nhĩ Lệ Tạp, ngươi cố tình gây hấn với ta à? Đừng vọng tưởng giấu giếm nữa, vạn năm trước ta , là bởi vì ta cho rằng cuối cùng người của Lan Tư Tháp Phu thanh tỉnh, nhưng bây giờ nhìn lại, là ta quá xem trọng trí khôn của Lan Tư Tháp Phu các ngươi rồi, các ngươi lại hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nhắc nhở của ta, ta rất tức giận." Cuồng bạo tức giận của Phỉ Lệ trong nháy mắt phóng về phía Ô Nhĩ Lệ Tạp.

      Vạn năm trước nàng phát ra bí mật của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, là những cường giả bị bọn họ nhốt lại, nhưng khi đó Tộc trưởng của gia tộc Lan Tư Tháp Phu , đây là điều kiện để Long Vực vận hành, bọn họ thể dừng lại, nếu giá cao nhất chính là gia tộc Lan Tư Tháp Phu bị diệt tộc.

      Hơn nữa còn cam kết với Phỉ Lệ, vật tế rất nhanh cần nữa, bởi vì ở đây có viên Địa Tâm Chi Thạch, vật tế có thể dừng lại. Nhưng ra vẫn cần vật tế, là bởi vì gia tộc Lan Tư Tháp Phu dùng lực lượng của Địa Tâm Chi Thạch để tu luyện Thần Thạch, cho nên mặc kệ là thực lực của đứa trẻ mới sinh ra hay là người trưởng thành của gia tộc Lan Tư Tháp Phu cũng mạnh hơn so với người bên ngoài Long Vực rất nhiều, ra nguyên nhân chân chính cũng phải bởi vì thiên phú rất kinh người của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, mà bởi vì là từ khi bọn ra đời được dùng Địa Tâm Chi Thạch, cho nên tự thân mang theo lực lượng của Thần Thạch.

      " là ta biết Phỉ Lệ gì cả?" Ô Nhĩ Lệ Tạp tiếp tục nguỵ biện, chỉ cần bảo đảm bí mật kia, như vậy chỉ cần gia tộc Lan Tư Tháp Phu chết hết, bọn họ vĩnh viễn đều có cơ hội quật khởi, nhưng nếu là tiết lộ bí mật này, như vậy gia tộc Lan Tư Tháp Phu cách thời điểm bị diệt tộc cũng còn xa nữa.

      "Đừng cho rằng ta biết ý định của ngươi, ngươi có tin bây giờ ta có thể giết hết gia tộc Lan Tư Tháp Phu các ngươi hay , đừng tưởng rằng ta đùa! Dù sao Long Vực lập tức biến mất khỏi nhân gian, cho nên có Lan Tư Tháp Phu các ngươi hay cũng có vấn đề gì cả." , Phỉ Lệ khát máu nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp, sát khí kinh người bao phủ Ô Nhĩ Lệ Tạp giống như muốn để cho nàng ta sống sót, cho dù Ô Nhĩ Lệ Tạp dùng thực lực của cấp bậc Chủ Thần, vẫn bị áp chế có cách nào phản kháng để tìm đường sống.

      ", ngươi thể làm như vậy, Lan Tư Tháp Phu là do Chủ Thần Thượng Cổ an bài ở Long Vực, ngươi có quyền sửa đổi." Ô Nhĩ Lệ Tạp cường ngạnh , nàng tin Phỉ Lệ làm trái mệnh lệnh của Thần, phải biết là Chủ Thần Thượng Cổ là Thần Sáng Thế, cho dù Phỉ Lệ có mạnh hơn nữa cũng thể hoàn toàn để ý tới.

      "Hình như ngươi nghe lời của ta phải, nếu có gì bất ngờ xảy ra Chủ Thần Thượng Cổ trong lời của người chính là Lục Trưởng Lão đương nhiệm của gia tộc Đức Cổ Lạp, Đại trưởng lão Khách Tư Đặc của Thần điện. Năm đó, chính là ta bảo di chuyển gia tộc Lan Tư Tháp Phu các ngươi đến Long Vực, bởi vì ta cần các ngươi thủ hộ Địa Tâm Chi Thạch, nhưng mà ta lại nghĩ rằng theo thời gian trôi qua, các ngươi lại bằng mặt bằng lòng, Ô Nhĩ Lệ Tạp, ta rất thất vọng về các ngươi." cho là nàng là người ngu sao, chẳng qua có số việc vốn cho rằng nên chôn sâu trong trí nhớ, cần thiết phải truy cứu nữa, nhưng lại bị người khác ngộ nhận là biết.

      "Có ý gì?" Ô Nhĩ Lệ Tạp nóng nảy, nàng cách nào tưởng tượng được nếu những lời Phỉ Lệ , như vậy tại mình được xem là cái gì? con hề sao?

      "Ý của ta còn chưa đủ hiểu sao? Thời điểm ta và Hậu Khanh xuất ở Thiên giới, là lúc mọi vật thế giới này mới hình thành, ngươi xem còn có ai có tư cách làm chủ nhân của thế giới này hơn chúng ta, ngươi cho rằng Thủy là bọc mủ sao, cường đại của nàng ta ngoài dự liệu của các ngươi rất nhiều, bây giờ ngươi còn muốn gạt ta sao?" Phỉ Lệ châm chọc nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp, cho nàng là ngu ngốc sao, còn muốn giấu diếm nàng, Thủy có thể xuất tại nơi này, cũng chứng tỏ rằng nàng ta có khả năng cướp được Địa Tâm Chi Thạch, buồn cười, Ô Nhĩ Lệ Tạp còn muốn che giấu giúp nàng ta, , hay là Ô Nhĩ Lệ Tạp cho rằng mình là người ngu, thoạt nhìn rất dễ gạt.

      "Cái gì?" Lần này riêng gì Ô Nhĩ Lệ Tạp có biểu tình như gặp quỷ, ngay cả đám người Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương cũng là bộ dạng dám tin nhìn Phỉ Lệ, chuyện này là quá kinh người, tồn tại từ khi bắt đầu hình thành, đây là đùa giỡn đúng !

      "Thế nào? Rất khó tin à? Chỉ là cũng đúng thôi, chuyện này đối với các huynh mà , quả có chút thể tưởng tượng nổi, nếu như phải là Ô Nhĩ Lệ Tạp vẫn muốn giấu giếm, ta cũng ra. " Phỉ Lệ trực tiếp tới bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ, ngồi ở trong lòng Lạp Mạc Nhĩ, tay say đắm vuốt ve dung nhan còn có chút tái nhợt của Lạp Mạc Nhĩ, hài lòng nhìn gò má Lạp Mạc Nhĩ trong nháy mắt đỏ bừng lên, sau đó mập mờ hôn lên đó.

      "Phỉ Lệ, có phải tam giới là do nàng phân chia ra hay ?" Theo lời đồn đãi, lúc ban đầu tam giới cũng phải là tam giới, mà là thế giới hoàn chỉnh, khi đó tất cả chủng tộc đều sinh hoạt cùng chỗ, Người – Thần - Ma cũng tách ra, nhưng mà sau đó các chủng tộc tham lam, Thần Sáng Thế nổi giận, lập tức chia thế giới thành tam giời, mà có vài địa phương có chút đặc biệt, ở trong tam giới, ví dụ như: Long Vực, Luyện Ngục.

      “Kỳ Dương, huynh vẫn luôn nhanh nhẹn như vậy." Buông Lạp Mạc Nhĩ ra, Phỉ Lệ thân mật hôn Kỳ Dương cái, nàng ngờ chỉ mới nghe được những lời này, mà đoán được phần lớn , tam giới đúng là do nàng phân chia, cái thời điểm đó vừa khéo là lúc sau khi nàng bị Thủy đả thương, Hậu Khanh bị Ly Hồn đại pháp đánh trúng, bị buộc phải binh giải. Nàng vì tránh né Thủy , bất đắc dĩ phải lần nữa chế định quy tắc, sau khi kiện kia xảy ra, Phỉ Lệ ngủ say đoạn thời gian rất dài.

      "Điều này có khả năng, có khả năng." Ô Nhĩ Lệ Tạp ngừng lắc đầu, có khả năng.

      " có gì là có khả năng cả, ! Thủy đồng ý điều kiện gì của ngươi, để ngươi tiếc hy sinh tính mạng của nhiều tộc nhân như vậy, cũng muốn hoàn thành điều kiện của nàng ta, , nếu phải là trong lúc vô tình ta phát ra bước sóng linh hồn của ngươi (khoảng cách giữa chu kì dao động) có cái gì đó đúng, chừng ta bị ngươi lừa gạt." Phỉ Lệ thu tất cả uy áp vào, thưởng thức nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp, hổ là Tộc trưởng của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, làm việc quả quyết, mạnh mẽ vang dội.

      Nếu phải là lúc nãy chữa thương giúp Lạp Mạc Nhĩ, nàng vô ý nhận thấy được cỗ hơi thở thử dò xét mình, nàng đúng là tin tưởng Ô Nhĩ Lệ Tạp, dù sao những tộc nhân chết của gia tộc Lan Tư Tháp Phu cũng phải là giả vờ.

      "Ngươi biết được?" Ô Nhĩ Lệ Tạp kinh hoảng nhìn Phỉ Lệ, hiển nhiên là nghĩ tới Phỉ Lệ lại biết chuyện này, phải biết rằng chuyện nàng và Thủy hợp tác với nhau, trừ nàng và Thủy ra, ai biết chuyện này, ngay cả Lợi Ách gần gũi nhất nàng cũng , chứ đừng đến những tộc nhân khác.

      "Cho dù ngươi chịu , ta cũng có thể tìm được cấm địa của các ngươi, chẳng qua có chút phiền toái mà thôi." Phỉ Lệ thèm để ý chút nào , để ý tới sắc mặt như tro tàn của Ô Nhĩ Lệ Tạp, làm giao dịch với Thủy , cần phải chuẩn bị cho việc hy sinh tất cả, Ô Nhĩ Lệ Tạp ngươi chuẩn bị xong chưa?

      "Thủy có thể để cho gia tộc Lan Tư Tháp Phu chúng ta rời khỏi Long Vực, còn đồng ý giải trừ nguyền rủa của gia tộc Lan Tư Tháp Phu chúng ta, hơn nữa còn cam kết có ý định cướp Địa Tâm Chi Thạch." Ô Nhĩ Lệ Tạp chợt hiểu, mất hồn giải thích, ra ngay từ lúc mười năm trước, , nàng cũng có liên hệ với Thủy rồi, nếu trong Long Vực làm sao có thể xuất những sinh vật biến dị kia, đây đều là thực dưới ngầm cho phép của Ô Nhĩ Lệ Tạp.

      Nhưng mà chuyện của Tam Trưởng Lão quả là ngoài ý muốn, chẳng qua Ô Nhĩ Lệ Tạp nghĩ tới chính là bởi vì cái ngoài ý muốn này, Thủy mới có thể ra những điều kiện kia, nhưng cần gia tộc Lan Tư Tháp Phu phải hy sinh, bởi vì Thủy cần Ô Nhĩ Lệ Tạp làm nội ứng cho nàng ta, thời gian vạn năm qua, Thủy bảo đảm có thể nắm chắc mười phần chiến thắng được Phỉ Lệ, hơn nữa nàng vẫn chưa tìm được linh hồn của Hậu Khanh, nàng thể cầu giúp đỡ của Phỉ Lệ, trong khi đó Ô Nhĩ Lệ Tạp chủ nhân của Long Vực này, thể nghi ngờ là đối tác tốt nhất của nàng.

      "Đáng chết, ngươi lại dám đem chuyện về Địa Tâm Chi Thạch cho nàng biết, ngươi có biết Địa Tâm Chi Thạch là thứ quan trọng nhất để Hậu Khanh sống lại hay , Thủy tuyệt đối đời nào buông tha, ngươi quả chính là đưa sói vào miệng cọp." Phỉ Lệ liền quăng cho Ô Nhĩ Lệ Tạp đứng sau lưng cái tát, đáng chết, chẳng lẽ nàng hiểu rằng, khi Thủy biết được tồn tại của Địa Tâm Chi Thạch, nhất định phải lấy được, vì Hậu Khanh, nhất định Thủy từ thủ đoạn nào, sinh linh tam giới Thủy cũng quan tâm.

      " , nàng đồng ý với ta là động tới Địa Tâm Chi Thạch." Ô Nhĩ Lệ Tạp bất chấp tất cả vọt tới trước mặt Phỉ Lệ, nắm chặt cánh tay của Phỉ Lệ, nếu như Thủy ra tay với Địa Tâm Chi Thạch, như vậy đến lúc đó, người hủy diệt tam giới chính là gia tộc Lan Tư Tháp Phu bọn họ, Ô Nhĩ Lệ Tạp nàng cho dù có trăm cái mạng cũng đủ đền, nàng chính là tội nhân của gia tộc Lan Tư Tháp Phu.

      "Hừ! Ngươi rất hiểu nàng ta sao? Ta cùng nàng ta quen biết vài chục vạn năm, nàng là người thế nào chẳng lẽ ta còn biết hay sao?" Phỉ Lệ châm chọc nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp, lại thêm người đáng thương nữa bị Thủy lừa gạt, lúc ấy mình còn phải là do bị Thủy lừa gạt hay sao, Ô Nhĩ Lệ Tạp bị lừa gạt cũng phải là điều thể xảy ra được, dù sao nếu Thủy muốn lừa gạt người, tin tưởng có ai hoài nghi, bởi bản thể của Thủy là cửu vĩ bích hồ, Hồ tộc có loại năng lực có thể mị hoặc người, lúc ấy mình cũng bị lừa gạt, phải sao?.

      " xin lỗi! xin lỗi, Phỉ Lệ. . . . . . tại ta nên làm như thế nào? Ta vị trí cụ thể của Địa Tâm Chi Thạch cho nàng ta biết rồi, làm thế nào đây?" Ô Nhĩ Lệ Tạp thất hồn lạc phách ngồi mặt đất, hoàn toàn còn bộ dạng trấn định tự nhiên như trước nữa rồi.
      Last edited by a moderator: 4/4/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :