1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con đường dị giới xinh đẹp - Phi Linh (c326) HOÀN Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 279: Lửa tình.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      Mai Áo nhìn Khẳng Đặc, sau đó lại nhìn La Bá Đặc, cuối cùng cúi đầu, đôi mắt sắc bén thỉnh thoảng thoáng qua vài tia sáng bén nhọn kinh người, chỉ là rất nhanh liền biến mất, phải kẻ ngu, tự nhiên hiểu được con đường chọn chính là cái chết, bao gồm cả danh lợi cùng địa vị, cho nên thể thận trọng suy nghĩ.

      "Thái tử điện hạ, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào?" Khẳng Đặc cố ra vẻ trấn định nhìn Mai Áo, sống hơn nửa đời người, Khẳng Đặc làm sao có thể nhìn ra suy nghĩ lóe lên trong mắt Mai Áo cơ chứ, nhưng mà vẫn hối hận, chỉ cần Cáp Bỉ có việc gì, gia tộc Ni Cổ Lạp Tư cũng bị diệt trừ hoàn toàn, chẳng qua nếu Khẳng Đặc biết đứa cháu của mình bị nhốt trong đại lao, mà người phản bội lại chính là thuộc hạ tín nhiệm nhất, biết có còn trấn định như vậy hay .

      Dĩ nhiên tất cả những chuyện này Khẳng Đặc cũng biết, duy nhất biết chính là chuyện ngày hôm nay tuyệt đối thể an ổn được, nhưng còn lựa chọn nào khác, phải sao? Kết quả duy nhất chính là chết, biết là vực sâu nhưng cũng chẳng thể quay đầu lại được nữa.

      "Làm như thế nào à?" Mai Áo ngẩng gương mặt cúi xuống lên, trầm mặc nhìn Khẳng Đặc, luôn nghĩ rằng Khẳng Đặc lợi dụng , chỉ là cũng cần thế lực của Khẳng Đặc ở Khải Kỳ, cho nên vẫn luôn làm bộ như biết, nhưng bây giờ hình như cần thiết nữa rồi. Mai Áo hướng về phía Khẳng Đặc nở nụ cười như có như , sâu trong đáy mắt thoáng sát ý hung ác.

      "Nghi thức hôn ước của tiểu thư Phỉ Lệ hoàn thành rồi, như vậy bản điện hạ nên cũng can dự đến chuyện Đại Đế La Bá Đặc xử lý kẻ phản quốc nữa, ta cáo từ trước." Mai Áo sau khi xong, liền hào phóng rời , lưu lại bóng lưng tiêu sái hướng về phía Khẳng Đặc với vẻ mặt tro tàn cùng La Bá Đặc khóe miệng liên tục co giật.

      Quả quyết, dứt khoát!

      Cát Nhĩ hơi híp mắt nhìn bóng lưng Mai Áo xoay người rời , xem ra lúc trước đúng là nhìn lầm , dứt khoát vứt thứ đồ bỏ bằng thân phận thái tử của đế quốc Phong Hành, nếu như đế quốc Khải Kỳ muốn chủ động khơi lên chiến tranh, cũng thể lưu lại, nhưng dù sao cũng đáng tiếc! Hẳn binh lính trong thành Ai Nhĩ xử lý xong rồi!

      "Cát Nhĩ chuyện này giao cho con xử lý, ta và mẫu hậu con đói bụng, trước bước." Nhìn trung đột nhiên tràn ngập pháo hoa năm màu, là biết toàn bộ đám quân phản loạn kia bị chế phục, pháo hoa năm màu chính là công cụ truyền tin đặc biệt của gia tộc Khải Kỳ, cho nên lúc thấy pháo hoa kia, đám người La Bá Đặc liền hiểu Khẳng Đặc bị áp chế. ra Khẳng Đặc tính toán chuyện gì đều là do bọn tay thúc đẩy, cho nên có kết quả như thế, bọn họ cũng cảm thấy có cái gì đúng, chẳng qua là cảm thấy hơi dễ dàng chút.

      "Nhi thần tuân lệnh!" Cát Nhĩ bất mãn cúi đầu hếch miệng, phụ hoàng ước gì mỗi ngày đều ở bên người mẫu hậu biết chán, khó trách mẫu hậu chịu nổi phụ hoàng.

      Cuối cùng trận tuyến chỉ còn lại mấy tên hộ vệ sau lưng Khẳng Đặc, vẻ mặt Khẳng Đặc tro tàn đến chết cũng vì sao tất cả kế hoạch được tính toán hoàn hảo lại bị hủy hoại trong chốc lát, chuyện gì xảy ra? ra nhất cử nhất động của mình đều bị người khác quan sát, trò chơi trêu chọc mèo kết thúc, cũng bởi vì chủ nhân chán nản mà bị bỏ .

      "Lạp Mạc Nhĩ. . . . . . Chàng buông tay!" Phỉ Lệ ngại ngùng nhìn Lạp Mạc Nhĩ, gò má đỏ bừng, đẹp như làn thu thủy, làm cho người ta có cảm giác mị hoặc giống như nàng muốn cự tuyệt nhưng lại ra vẻ mời chào, khiến Lạp Mạc Nhĩ muốn ngừng mà được, nhưng cũng biết bọn họ lập tức tới đây, chỉ đành phải ngăn lại lửa nóng dưới hạt thân, hung hăng hôn lên đôi môi đào đỏ thắm kia, vẫn chưa đến lúc, đáng chết.

      (Đẹp như làn thu thủy đây là chỉ đôi mắt đẹp long lanh của nữ giới, ý đẹp như nước mùa thu.)

      "Lạp Mạc Nhĩ!" Giọng trầm của Kỳ Dương vang lên sau lưng Mạc Nhĩ cùng Phỉ Lệ, cho dù là ai cũng đều có thể cảm nhận được phẫn nộ của . Mà Cửu Ngân ở sau còn trực tiếp hơn nhảy vào động thủ với Lạp Mạc Nhĩ, vốn đôi mắt xếch nghiệt, lúc này làm cho người ta có cảm giác mơ mơ màng màng như bị vỡ vụn, khiến Phỉ Lệ lấy làm hiếu kỳ, bởi vì lúc này Cửu Ngân rất là diễm, huống chi sát khí lạnh lẽo chung quanh làm cho Cửu Ngân càng thêm tuấn mỹ phi phàm, dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là đế ý tới vũ khí khiến người ta đáng sợ kia.

      "Cửu Ngân ngươi nhất định phải đánh với ta? Phỉ Lệ tại nằm trong ngực Kỳ Dương đấy!" Lạp Mạc Nhĩ nhàn nhã , đối phó với Cửu Ngân dễ hơn Kỳ Dương rất nhiều, Lạp Mạc Nhĩ vừa xong, công kích của Cửu Ngân liền hướng về phía Kỳ Dương. Hơn nữa còn bắn ánh mắt tức giận với Kỳ Dương nữa, Lạp Mạc Nhĩ hết sức thân thiện mỉm cười, ánh mắt khiêu khích đáp lại tức giận của Kỳ Dương, đối với tính tình nóng như lửa của Cửu Ngân, hiểu hơn so với bất cứ ai khác, lợi dụng chút là có lỗi với bản thân.

      "Đừng quên! Tối nay Phỉ Lệ là của ta, về phần các ngươi tốt nhất nên chuẩn bị chút, dù sao vũng nước của Đại lục Phi Long rất sâu." Trước nửa câu khiêu khích nhàn tản, tràn đầy tư vị đùa giỡn, sau đó lúc Cửu Ngân cùng Kỳ Dương sắp biến sắc mặt lập tức liền khôi phục bộ dạng nghiêm trang.

      Lạp Mạc Nhĩ như vậy, Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nhất thời kìm nén đến thiếu chút nữa thổ huyết, còn Phỉ Lệ xem trò vui lại lần nữa kiên định rằng Lạp Mạc Nhĩ rất hợp với danh hiệu vua phúc , dù là gặp phải nam tử lạnh nhạt như Kỳ Dương cũng thể làm gì được, nhưng mà đối với lời ban nãy của Lạp Mạc Nhĩ, rằng tối nay nàng thuộc về , Phỉ Lệ chỉ có thể vô lực co quắp miệng, dường như nàng mới chỉ có mười lăm tuổi, vẫn là vị thành niên mà!

      Tại sao bọn họ lại đồng ý cái chuyện hoang đường như vậy, đến giờ này mà Phỉ Lệ vẫn thể nào bình ổn lại suy nghĩ, Mạt Đức gia gia ở tế đài : “Từ nay về sau Phỉ Lệ liền giao cho các ngươi, dĩ nhiên ta cũng ngại sớm ôm tằng tôn chút. Sau khi xong còn dí dỏm chớp chớp mắt với Phỉ Lệ”.

      Tựa hồ từ sau khi gia gia những lời này, ba người Lạp Mạc Nhĩ liền quỷ dị nhìn chằm chằm nàng, dục vọng trần truồng của bọn họ làm cho Phỉ Lệ bị phỏng rồi, nhưng nàng lại chỉ có thể làm bộ như thấy gì cả, thực lực của nàng quả tệ, nhưng lại chẳng là đối thủ của mấy người biến thái này.

      "Lạp Mạc Nhĩ ngươi có ý gì?" Cửu Ngân cùng Kỳ Dương đều là vẻ mặt phòng bị nhìn chằm chằm Lạp Mạc Nhĩ, tựa hồ tùy thời chuẩn bị ra tay, mặc dù Lạp Mạc Nhĩ quả rất độc tài, nhưng cũng chưa bao giờ cứng rắn như thế, hơn nữa lúc này Lạp Mạc Nhĩ khỏi trở nên quá kỳ quái chút.

      Cửu Ngân cùng Kỳ Dương rất nhanh liền phát có điểm gì đó đúng, bởi vì tại hơi thở Lạp Mạc Nhĩ trở nên hết sức nóng nảy, giống như cách nào áp chế, xảy ra chuyện gì? Nơi này là Đại lục Phi Long, cho dù bọn họ có quyền lực đặc biệt, cũng thể hoàn toàn phóng ra tất cả lực lượng, nếu kết quả duy nhất chính là bị cưỡng chế di chuyển.

      "Lạp Mạc Nhĩ." Phỉ Lệ lúc này cũng phát có điểm đúng, bởi vì gương mặt tuấn mỹ của Lạp Mạc Nhĩ bắt đầu ửng hồng, hô hấp cũng bắt đầu thay đổi dồn dập. Thần lực trong cơ thể bắt đầu chịu khống chế nữa mà dao động, giống như tùy thời bộc phát ra ngoài.

      "Ta cho là còn có thể áp chế được thời gian nữa, nghĩ tới vẫn thể được." Lạp Mạc Nhĩ cười khổ nhìn bọn họ, ngờ có thứ đồ có thể khắc chế Thần Chi Thể của , hơn nữa còn là trong lúc bất tri bất giác mà trúng kế, may mà chuyện này trừ ra, còn ai biết, nếu đúng là mất thể diện.

      (Thần Chi Thể: Thể chất của thần, thân thể của thần)

      "Lại là mị độc cưỡng chế, ta chưa từng gặp qua mị độc như vậy. Lạp Mạc Nhĩ xảy ra chuyện gì? Ta nghĩ là mị độc bình thường thể nào có tác dụng với ngươi, hơn nữa từ tình huống bây giờ của ngươi biết, mị độc phát tác được thời gian rồi." Cửu Ngân nghiêm túc nhìn Lạp Mạc Nhĩ, phải biết lấy thực lực của Lạp Mạc Nhĩ, mà có thể có kẻ hạ độc với , đây tuyệt đối phải là chuyện . Hơn nữa từ bộ dạng của Lạp Mạc Nhĩ, biết mình bị hạ độc, nhưng lại cách nào giải trừ, thậm chí còn áp chế nổi.

      "Cái gì? Vì sao ta lại biết?" Phỉ Lệ bất chấp ngại ngùng, ôm chặt Lạp Mạc Nhĩ, Lạp Mạc Nhĩ trúng độc khi nào, tại sao nàng cảm thấy, khó trách trong khoảng thời gian này lúc ở gần nàng, cố ý trêu chọc mình, sau đó để cho nàng tức giận rời .

      Tại sao cho nàng? Hai mắt Phỉ Lệ đẫm lệ mông lung nhìn Lạp Mạc Nhĩ, nàng phải kẻ ngốc, tự nhiên hiểu ý tứ của Cửu Ngân, tình huống bây giờ của Lạp Mạc Nhĩ rất xấu.

      " có việc gì, chỉ là có chút thoải mái mà thôi, Kỳ Dương ngươi tốt nhất mang Phỉ Lệ cách ta xa chút." Lạp Mạc Nhĩ cười khổ, mùi thơm người Phỉ Lệ ngừng dụ hoặc vị giác của , khống chế được mà nhào tới, cho dù tự chủ được trước mặt Phỉ Lệ cũng yếu ớt vô lực.

      "Cái gì mà có chút thoải mái mà thôi? Cửu Ngân như thế nào?" Phỉ Lệ nhìn Cửu Ngân nghiêm túc, lo lắng hỏi, nhìn gương mặt ửng hồng mà tái nhợt của Lạp Mạc Nhĩ, tim của Phỉ Lệ như bị dao cứa. Đau đến mức hô hấp cũng có chút hỗn loạn, từ lúc nào mà Lạp Mạc Nhĩ ảnh hưởng lớn đến nàng như thế, muốn gặp chuyện, nếu nàng biết làm ra chuyện gì điên cuồng, ra năm đó chút do dự đuổi Ma Ti bên cạnh , là bởi vì mình ghen tỵ, ghen tỵ Ma Ti có thể theo bên cạnh .

      ra là lần đầu tiên n gặp nhau, cũng thích, . Mình quả nhiên là ngu ngốc, Phỉ Lệ để ý Cửu Ngân cùng Kỳ Dương, ôm Lạp Mạc Nhĩ chặt.

      "Giải được, rất phức tạp." Cửu Ngân cau mày, ngay cả mỵ lực trời phú của cũng mãnh liệt như mị độc này, ngay cả Lạp Mạc Nhĩ cũng có biện pháp áp chế, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? mưu là nhằm vào bọn họ? Hay là cái khác. . . . . . Ký Dương cũng có cùng suy nghĩ với Cửu Ngân, nên hiểu được lo lắng của Cửu Ngân, chẳng lẽ có người muốn họ động thủ với bọn họ.

      "Vậy làm sao bây giờ?" Phỉ Lệ nhìn Lạp Mạc Nhĩ trong ngực, hơi thở phái nam mãnh liệt càng ngày càng gấp gáp, hơn nữa nhiệt độ người Lạp Mạc Nhĩ cũng càng lúc càng tăng cao, vốn là mắt vàng mê người, giờ lại tản ra hơi thở chiếm đoạt. giống như dã thú hung mãnh muốn bất chấp tất cả để bắt được con mồi của mình, hai tay ôm Phỉ Lệ cũng càng lúc an phận.

      Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nghe xong Phỉ Lệ mấy lời kia, liền nhìn nhau cười khổ, còn có thể làm sao chứ? Lạp Mạc Nhĩ tiểu tử này là rất đáng đánh đòn, biết Phỉ Lệ thể nào bảo cho bọn họ tìm người khác giúp tay, hơn nữa mị độc người Lạp Mạc Nhĩ tựa hồ áp chế quá lâu, ngược lại ăn sâu vào xương tủy, về sau chỉ cần gặp phải vật dẫn thích hợp lại lần nữa tái phát, cho nên Cửu Ngân mới có thể hết sức buồn bực.

      "Chúng ta rời trước, Lạp Mạc Nhĩ lần này chúng ta như vậy mà bỏ qua nữa." Trước khi rời Cửu Ngân cùng Kỳ Dương thập phần ăn ý hướng về phía Lạp Mạc Nhĩ khoa chân múa tay tạo tành quả đấm. Để lại hai người Lạp Mạc Nhĩ cùng Phỉ Lệ, hơi thở nóng ran, tiếng hít thở mập mờ, trong lúc nhất thời khiến hai người phải áp chế lại.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 280: Địa lao thần bí ( thượng ).

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      Lạp Mạc Nhĩ đưa bàn tay thon dài ra, nhàng giữ mắt cá nhân mảnh khảnh của Phỉ Lệ, bàn chân trắng nõn của Phỉ Lệ bị Lạp Mạc Nhĩ nắm trọn ở trong tay, ngón tay vừa vặn lơ đãng xẹt qua lòng bàn chân nhạy cảm, khiến Phỉ Lệ càng run run mãnh liệt hơn, ngay cả tiếng rên rỉ trong miệng cũng càng lúc càng kiều mỵ. Vốn hai người ngồi ở ghế, nhanh chóng lướt qua màn che, hai thân thể đè lên nhau như như nằm ở chiếc giường lớn hoa lệ bên trong.

      Ngón tay Lạp Mạc Nhĩ nhàng búng lòng bàn chân của Phỉ Lệ, giống như đàn lên những giai điệu mê hoặc lòng người bàn phím trắng đen lộng lẫy của đàn Piano. Lạp Mạc Nhĩ hơi cúi đầu, bờ môi gợi cảm lướt qua từng tấc da thịt của Phỉ Lệ, tay động luật bắp chân còn lại của Phỉ Lệ, khiến ngón tay thon dài của Phỉ Lệ bấu chặt lên chiếc giường đệm lót ga màu trắng có thêu hoa Mạn Đà La màu vàng kim, tạo thành từng nếp nhăn tuyệt đẹp.

      Tiếng rên rỉ thấp thanh dần dần lan khắp cả phòng, ngăn cách xuân sắc trong phòng với bên ngoài. Tiếng hít thở tràn ngập mập mờ dẫn dụ linh hồn sa đọa. Phỉ Lệ lúc này hoàn toàn nhớ đến tột cùng mình làm gì, nàng chỉ biết lúc này bị ngọn lửa nóng rực thiêu đốt, ngay cả tư tưởng cũng bị giam cầm, nhưng lại muốn thoát .

      "Hối hận ?" Kỳ Dương trầm mặc đưa lưng về phía Phỉ Lệ, Lạp Mạc Nhĩ khác thường khiến bị đả kích rất lớn, bởi vì ngay cả cũng biết Lạp Mạc Nhĩ trúng độc lúc nào. Mặc dù quả nhận thấy được hành động gần đây của Lạp Mạc Nhĩ có chút khác lạ, nhưng thủy chung thể ngờ được Lạp Mạc Nhĩ bị thương. cách nào tưởng tượng nếu như mị độc của Lạp Mạc Nhĩ phát tác phải ở nơi này, mà là ở chỗ khác, như thế nào? Khó trách lúc ở tế đài Lạp Mạc Nhĩ để ý tới suy nghĩ của bọn liền trực tiếp bắt Phỉ Lệ, là bởi vì biết kìm nén được rồi, hay là muốn thất lễ trước mặt mọi người?

      " giống với những người khác phải sao? Chúng ta luôn cho rằng ba người chúng ta đều có ràng buộc gì đó, cho dù chúng ta đều cố gắng bỏ qua, nhưng cuối cùng kết cục vẫn như vậy phải sao?" Cửu Ngân cười nhạo . có tư cách phản đối, bởi vì dưới tình huống đó, thể nào phản đối. Ngay cả bản thân Lạp Mạc Nhĩ cũng làm gì được mị độc, bọn họ cũng bó tay hết cách, chỉ có thể đợi, chờ Lạp Mạc Nhĩ cho bọn biết.

      "Quả là như thế. Chỉ là tiểu tử Lạp Mạc Nhĩ này thế nhưng lại ăn sạch Phỉ Lệ trước chúng ta, khiến ta thế nào cũng thoải mái được." Kỳ Dương nhanh chóng bày ra kết giới, nếu cứ tiếp tục nghe, cuối cùng bị hành hạ là chính mà thôi.

      "Ta cũng thế. Chỉ là về sau có cơ hội phải sao?" Cửu Ngân tà khí cười. cũng phải là dễ dàng chịu thiệt thòi như thế, cho nên Phỉ Lệ à, về sau nàng phải bồi thường cho chúng ta nhiều. Sau khi xong Cửu Ngân cùng Kỳ Dương nhìn nhau cười tiếng, tràn đầy mùi vị mưu.

      "Ta cùng mấy người của Đức Cổ Lạp gia tộc Ni Cổ Lạp Tư chuyến, ngươi mau sớm tra ra thân phận thực của Đức Cố Trại, ta hoài nghi Mai Áo rời có liên quan đến ." Kỳ Dương nhìn về phía căn phòng phía sau lưng cái, với Cửu Ngân. Chuyện chưa kết thúc, bọn họ thể ngồi chờ chết được. Người của Thiên giới cùng Long Vực thò tay tiến vào, nếu nhanh ra tay chút, lo lắng chuyện của vạn năm trước lại tái diễn lần nữa, đây là điều mà bọn hy vọng xảy ra.

      "Ta hiểu, vậy ta trước." Cửu Ngân cũng biết chuyện này là người thích hợp nhất, cho nên gì liền biến mất. Bọn họ phải chờ Lạp Mạc Nhĩ cùng Phỉ Lệ giải quyết xong mọi chuyện trước khi trở về, bởi vì mị độc của Lạp Mạc Nhĩ là rất khó giải quyết, hơn nữa chuyện của Phỉ Lệ, bọn họ cũng có quá nhiều thời gian để lãng phí. (^O^ giải quyết cái rì ấy nhể hô hô.)

      Còn hai năm nữa là đến thời gian Long Vực mở ra, mặc dù hai năm tưởng như rất dài, nhưng cũng rất ngắn ngủi, trong vòng hai năm, bọn họ phải giúp Phỉ Lệ mau sớm quen thuộc ký ức truyền thừa của Liêu tộc, bởi vì thời kỳ chấn hưng Thượng Cổ Di sắp đến, tất cả mọi người bỏ qua Long Vực mở ra sau hai năm nữa. Bởi vì Long Vực chỉ có Thánh Địa của bộ tộc Lan Tư Tháp Phu, mà còn có Thánh Địa của Thượng Cổ Di tộc, cho nên hai năm sau chờ đợi bọn họ rất có thể chính là tất cả cường giả của tam giới cùng với Thiên giới.

      "Vậy ta cũng nên chuẩn bị chút." Kỳ Dương nhìn về phương hướng Cửu Ngân biến mất, sau đó cũng biến mất.

      "Ta cùng các ngươi." Bóng dáng Kỳ Dương đột nhiên xuất trước mặt người của gia tộc Đức Cổ Lạp, bữa tiệc cũng bị bọn họ bỏ quên, dù sao những người cần ứng phó, tự nhiên có người ra tay.

      "Có ngươi ra tay ta liền an tâm, dù sao thế lực của Đức Cổ Lạp vẫn chưa đến lúc để lộ ra trước mặt mọi người." Mạt Đức nghiêm túc gật đầu cái, mặc dù rất tò mò tại sao ba người kia xuất , mà chỉ có Kỳ Dương, nhưng cũng có hỏi nhiều.

      tại thế lực của Đức Cổ Lạp chưa đến lúc lộ diện, cũng phải giỡn. Gia tộc Đức Cổ Lạp có vài thứ thể xuất trong thời điểm nhạy cảm như thế này, bởi vì nó có thể liên quan đến lợi ích của Thất đại gia tộc. Mặc dù cũng là chuyện rất lớn, nhưng điều lệ giữa Thất đại gia tộc vẫn cần thiết tuân thủ. Huống chi lần này Kỳ Dương nguyện ý ra tay, Mạt Đức tự nhiên hết sức hoan nghênh.

      "Ta đích thân động thủ, trừ phi lúc cần thiết." Kỳ Dương dĩ nhiên hiểu ý tứ Mạt Đức, chỉ là cũng cự tuyệt, hiểu ý tứ trong lời của Mạt Đức, chẳng qua tin tưởng. Gia tộc Đức Cổ Lạp tồn tại lâu, làm sao có thể cái gia tộc bé mà điều động thế lực tinh nhuệ? Như vậy chẳng qua là lấy cớ mà thôi.

      "Ta hiểu . Phỉ Khắc Tư, chuyện của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư giao cho cháu xử lý. Bảo Địch, cháu ở lại phụ trách những chuyện khác." Mạt Đức nghiêm túc phân phó, La Tư cần phải ở lại, dù sao ở đây vẫn còn đông đảo tân khách. Gia tộc Đức Cổ Lạp là gia tộc từ xưa đến nay đều tuân thủ lễ nghi nhất, làm sao có thể vứt bỏ tân khách mà để ý.

      "Vâng" Phỉ Khắc Tư nghiêm túc gật đầu. biết gia gia làm như vậy là vì để sau này có thể phụ tá thái tử tốt hơn, nên từ chối, dù sao Đức Cổ Lạp chưa bao giờ sợ hãi bất kỳ khiêu chiến nào.

      "Phỉ Lệ ở đâu?" Bảo Địch sau khi nghe thấy mình được ra ngoài, liền lập tức quay đầu lại hỏi Kỳ Dương vị trí của Phỉ Lệ. Ừ! Chờ lát nữa là có thể ôm Phỉ Lệ rồi. Kể từ sau khi Phỉ Lệ trở về, bọn họ vẫn có cơ hội chơi đùa với Phỉ Lệ, cho nên cực kỳ khó chịu.

      Bảo Địch hỏi xong, hầu hết mọi người đều nghiêm túc nhìn Kỳ Dương. Phải biết Phỉ Lệ là bảo bối của bọn , tự nhiên đặc biệt chú ý.

      "Phỉ Lệ bây giờ ở cùng Lạp Mạc Nhĩ, rất bận, các ngươi nếu dám quấy rầy, Lạp Mạc Nhĩ tuyệt đối giết chết các ngươi. tin các ngươi có thể thử chút." Kỳ Dương ái muội chớp chớp mắt với Bảo Địch, hoàn toàn ngược lại với vẻ mặt lạnh nhạt trầm mặc thường ngày. Ý tứ bất mãn trong lời hết sức ràng, ràng chính là hận khôngthể trực tiếp xé xác Bảo Địch, nhưng vẫn là gương mặt mỉm cười. Mọi người nhanh chóng xông ra ngoài, vì cự ly xung quanh Kỳ Dương ba thước đều là lãnh khí.

      Ách! Hóa ra là ở cùng Lạp Mạc Nhĩ, ta nghĩ là nên làm phiền tốt hơn." Bảo Địch ngượng ngùng . Sát khí của Kỳ Dương cũng sắp thành hình thể rồi, dù là kẻ ngu cũng biết nếu cứ hỏi tiếp, Kỳ Dương tuyệt đối ra tay.

      Hơn nữa mùi dấm chua nồng như vậy, đám người Mạt Đức nhịn được bắt đầu cười trộm.

      "Ừ! Ta cũng nghĩ như vậy." Buồn rười rượi, vẫn như cũ mặt biến sắc nhìn Bảo Địch, cho Bảo Địch biết lúc này cực kỳ khó chịu. Dù là Lạp Mạc Nhĩ, cũng chịu nổi mà có dục vọng muốn giết người. Khó trách Cửu Ngân nhanh chóng biến mất, chắc là sợ nhịn được đại khai sát giới như ư? Trong lòng bắt đầu nhộn nhạo, ngừng thúc giục bản năng khát máu. Nếu phải là vẫn luôn bị Kỳ Dương áp chế, chừng lúc này người của gia tộc Đức Cổ Lạp có thể đứng lên có mấy người.

      "Chúng ta vẫn nên tới gia tộc Ni Cổ Lạp Tư , ta lo lắng nếu cứ trễ nữa để lộ tin tức." Phỉ Khắc Tư nghiêm túc . Kỳ Dương gấp gáp làm cho mọi người cũng bắt đầu nhận ra có điểm gì đó đúng, chẳng qua nếu là chuyện về Phỉ Lệ. Bọn họ cũng dám hỏi nữa, bởi vì mặt của Kỳ Dương bắt đầu vặn vẹo.

      "Dẫn đường." Kỳ Dương cũng biết hơi thở của mình có chút rối loạn, nhưng có biện pháp, chỉ cần là chuyện liên quan đến Phỉ Lệ, chỉ là mà ngay cả Cửu Ngân cũng giống nhau nhẫn nại được. Nhưng lần này còn cách nào khác, bọn họ thể nào nhìn Lạp Mạc Nhĩ gặp chuyện may, cứ như vậy mà bỏ qua. Cho dù bọn họ có thể làm như vậy, Phỉ Lệ cũng cho phép Lạp Mạc Nhĩ xảy ra chuyện. Mặc dù ở mặt nào đó Phỉ Lệ chấp nhận bọn họ, nhưng vẫn nhìn ra được người Phỉ Lệ quan tâm nhất chính là Lạp Mạc Nhĩ, tin tưởng Cửu Ngân cũng nhìn ra, cho nên mới phải áp chế tâm tình của mình như vậy phải sao?

      "Đây là bản đồ của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư, phía miêu tả cặn kẽ tất cả bố cục của Ni Cổ Lạp Tư. Có nơi kỳ lạ là. . . . . ." Phỉ Khắc Tư đưa tấm bản đồ trong tay cho Kỳ Dương, chỉ là tờ giấy bản đồ rất đơn giản, nhưng trong phủ Ni Cổ Lạp Tư lại có địa lao rất thần bí, mặc kệ bọn họ xâm nhập vào như thế nào, thủy chung vẫn vào được.

      Phỉ Khắc Tư hoài nghi chỗ đó rất có thể cất dấu thứ gì đó mà gia tộc Ni Cổ Lạp Tư thể để lộ ra bên ngoài, hi vọng Kỳ Dương có thể ra tay giải quyết vấn đề này.

      "Ta xử lý. nghĩ tới phủ Thừa Tướng nho thậm chí có diện tích khổng lồ như vậy, là ta quá khinh thường quý tộc của Đại lục Thiên Long các ngươi rồi." Kỳ Dương khinh thường nhìn bản đồ trong tay, thậm chí bằng nửa diện tích của gia tộc Đức Cổ Lạp. Phải biết Đức Cổ Lạp truyền thừa tương đối lâu, cho nên có thể xây dựng phủ đệ hào hoa như thế, chuyện này cũng kỳ quái, nhưng Ni Cổ Lạp Tư chỉ là quý tộc nho mới nổi, thế nhưng lại có có năng lực như vậy, sau lưng biết cất dấu điều gì, ai cũng tin tưởng. Chỉ với điểm này Kỳ Dương bắt đầu tò mò về Ni Cổ Lạp Tư, nhất là địa lao thần bì mà Phỉ Khắc Tư .

      Ngay cả gia tộc Đức Cổ Lạp cũng thể xâm nhập, cái này đáng giá để nghiền ngẫm. Là cách nào xâm nhập, hay là thể xâm nhập, hay là thậm chí thể xâm nhập được? Trong địa lao kia đến tột cùng cất dấu bí mật gì? Trực giác cho Kỳ Dương biết, trong địa lao tuyệt đối có thứ khiến hứng thú, mà thứ đó rất quan trọng.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 281: Địa lao thần bí (trung).

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Vậy địa lao liền giao cho ngươi xử lý." Phỉ Khắc Tư xong cũng đưa hết toàn bộ tin tức về địa lao cho Kỳ Dương. Mặc dù biết tại sao lại phải chú ý địa lao kia như vậy, nhưng thân là thành viên của gia tộc Đức Cổ Lạp, trực giác cho biết, nhất định phải phá hủy địa lao đó, bởi vì đó chính là căn nguyên của phiền toái.

      "Ta trước, đến lúc đó ta liên lạc với ngươi." Kỳ Dương nhận lấy tin tức trong tay Phỉ Khắc Tư, rồi biến mất, giây sau xuất trước cửa phủ Thừa Tướng Ni Cổ Lạp Tư, nhân lúc mọi người chú ý nghiêng người cái liền tiến vào trong phủ Thừa tướng. Mùi máu tươi nhàn nhạt thoang thoảng trong khí, khiến Kỳ Dương càng thêm cẩn thận vào.

      Căn cứ vào tài liệu mà Phỉ Khắc Tư đưa cho , những năm này Cáp Bỉ. Ni Cổ Lạp Tư từ khắp nơi Đại lục mang về rất nhiều thiếu nữ xinh đẹp trẻ tuổi, nhưng từ lúc họ bước vào phủ Thừa Tướng, còn ai thấy họ nữa, tất cả các nàng đều đột nhiên biến mất. Hơn nữa tất cả thiếu nữ bị mất tích đều có điểm chung, đó chính là số tuổi đều từ 14 đến 16, tóc và mắt đều thiên hướng về màu đen cùng màu tím, màu tóc và màu mắt như vậy ở đại lục cực kỳ hiếm thấy, nhưng cũng phải là có.

      Chuyện gì xảy ra? Kỳ Dương buồn bực nhìn tài liệu trong tay, thu tập nhiều thiếu nữ xinh đẹp như thế, Cáp Bỉ này đúng là rất kỳ quái. Chỉ là tại sao tất cả thiếu nữ mất tích đều có đặc điểm giống nhau? Nơi này có phải có uẩn khúc gì đó hay ?

      Phỉ Khắc Tư mới vừa rồi , trong yến tiệc hôm nay của Phỉ Lệ, Cáp Bỉ xuất , làm người nối nghiệp ưu tú nhất của Ni Cổ Lạp Tư, tại sao trong bữa tiệc của gia tộc Đức Cổ Lạp lại có bóng dáng của ? Là Khẳng Đặc biết trước biết kết cục, cho nên đưa Cáp Bỉ , hay là Khẳng Đặc. Ni Cổ Lạp Tư che giấu mục đích khác? Nhưng mặc kệ là khả năng nào, cũng làm cho Kỳ Dương phải đề cao cảnh giác. Bởi vì càng đến gần địa lao, mùi máu tươi trong khí càng thêm đặc quánh, dĩ nhiên phải ai cũng có thể phát ra khác thường như thế, nếu thực lực chưa đạt tới Thần cấp trở lên hoàn toàn thể nhận ra mật độ của các nguyên tố dao động trong khí.

      Đây cũng chính là lý do tại sao những người khác sống ở nơi này, nhưng chút cũng cảm nhận được được nồng mùi máu tươi nặc ở đây. Mặc dù chung quanh có vài Ma Pháp Trận đặc biệt ngăn mùi máu, nhưng đối với Kỳ Dương mà thí nó chẳng là cái gì, cho nên trực tiếp ra tay phá hủy Ma Pháp Trận, mà chỉ là tùy ý thay đổi bố trí trong ma pháp trận, sau đó bên cạnh liền xuất cửa đá khổng lồ, mùi máu tươi nồng nặc trong nháy mắt tràn ngập. Kỳ Dương khẽ nhíu đầu lông mày, ngờ mùi máu tươi ở đây lại hề thua kém Yên Vũ lâu.

      Gia tộc Ni Cổ Lạp Tư rốt cuộc làm chuyện gì? Chẳng lẽ là tế tự máu tanh đó? Nhưng từ mùi máu tanh kèm theo oán linh u ám, tựa hồ giống với tế tự đó. Oán linh ở Yên Vũ lâu cũng nồng như vậy, hơn nữa nơi này tràn đầy u cùng thối nát, oán linh cơ hồ sắp biến thành oán rồi. oán cực kỳ hiếm thấy, nhưng khi được hình thành nó tuyệt đối trung thành với chủ nhân của mình. Chỉ là điều kiện tạo ra oán cực kỳ khó khăn, hơn nữa thủ đoạn cũng phải cực kỳ tàn nhẫn, cho nên bình thường nếu có người dám bồi dưỡng oán, lập tức bị giết chết.

      ( óan: hồn óan thán)

      Nhìn oán mới ở giai đoạn phôi thai, khiến sát khí chung quanh Kỳ Dương trầm xuống. oán ở giai đoạn này chưa đáng giá để ra tay, chẳng qua nếu đổi lại là những người khác, đoán chừng biến thành điểm tâm của oán.

      " u! Kỳ Dương làm sao ngươi tìm được cửa đá này?" Phỉ Khắc Tư tò mò hỏi. Chuyện lúc trước cũng xử lý gần xong rồi, là quá hiếu kỳ về địa lao này, cho nên vội vội vàng vàng giao chuyện cho Dan Ni, nhanh chóng tới nơi thần bí trong hậu hoa viên, nghĩ tới nhìn thấy Kỳ Dương trầm đứng trước cửa đá. Tại sao lúc trước khi bọn họ điều tra, lại phát ra cánh cửa đá kỳ quái này?

      "Nó vẫn luôn ở chỗ này, chỉ là các ngươi nhìn thấy thôi. Nếu như ngươi muốn vào đó cùng ta, ta khuyên ngươi tốt nhất mở ra đấu khí." Kỳ Dương . Oán linh nơi này đối với quả có việc gì, nhưng mà đối với Phỉ Khắc Tư lại rất nguy hiểm, chỉ chú ý chút cũng rất có khả năng bị xơi tái.

      "Hiểu. Chỉ là Kỳ Dương ngươi biết làn sương mù màu xám tro dày đặc này là cái gì ?" Phỉ Khắc Tư thu hồi vẻ mặt than đen lúc bình thường, tò mò nhìn từng vật thể màu trước mắt ngừng thổi qua. Những người còn lại cẩn thận theo sau lưng Phỉ Khắc Tư cùng Kỳ Dương, tất cả đều thi triển đấu khí vây quanh để bảo vệ mình.

      "Ngươi có thể nhìn thấy? Chỉ là cũng đúng, dù sao ngươi cũng là người của gia tộc Đức Cổ Lạp, có thể thấy cũng chẳng phải là chuyện kỳ quái. Những thứ này chính là oán linh, cũng có thể gọi là Vong Linh, chỉ là oán linh có thực thể, trước khi chết trải qua chuyện gì đó cực kỳ tàn nhẫn, hoặc là chết oan cũng sinh ra oán linh như vậy. Làn sương mù màu xám tro dày đặc chính là oán linh. Oán linh cao cấp có thể tự sinh ra được suy nghĩ, lúc đó nó phải là oán linh nữa mà là mà là oán, hết sức lợi hại hơn nữa còn rất tàn bạo." Kỳ Dương giọng chậm rãi giải thích. Thanh của Kỳ Dương vốn là trầm thấp, hơn nữa cố ý thả chậm tốc độ, nên ở đường hẹp u tối có vẻ cực kỳ trầm.

      Mà khi đám người Phỉ Khắc Tư nghe được Kỳ Dương giải thích, vốn là định vươn tay ra thử chạm vào vật thể màu xám tro kia chút, thân thể liền cứng đờ, cuối cùng ngay cả gương mặt cũng mất tự nhiên co quắp. Phỉ Khắc Tư nghĩ trong lòng, cái này có tính là báo thù của Kỳ Dương phúc hắc ? Quả nhiên đều là những nhân vật hay mang thù, phải là lúc “” ở cùng Phỉ Lệ, lỡ xuất đúng thời điểm thôi sao? Nhưng Phỉ Lệ ràng là bảo bối của gia tộc Đức Cổ Lạp trước tiên phải sao?

      "Ý của ngươi là những vật thể màu xám tro ta nhìn thấy lúc này, ra chính là oán linh? Chỉ là tại sao ở đây oán linh lại nhiều như thế? Theo đạo lý mà nếu có nhiều oán linh, khí rất nặng mới đúng, nhưng tại sao Ni Cổ Lạp Tư lại hoàn toàn có bất kỳ khác thường nào?" Nếu oán linh nhiều, hút tinh khí của con người, nhưng phủ Thừa Tướng Ni

      Cổ Lạp Tư lại tựa hồ xảy ra chuyện đó bao giờ.

      Phỉ Khắc Tư mờ mịt nhìn Kỳ Dương, hi vọng Kỳ Dương có thể cho đáp án hợp lý.

      "Ta hiểu tò mò của ngươi. Ngươi cảm thấy những oán linh này có cái gì đó với những oán linh khác ?" Kỳ Dương tốt bụng duỗi tay hướng về phía những vật thể ngừng tuôn ra trước mặt kia, nhưng cuối cùng các oán linh đó lại hết sức quỷ dị nhàng trở về chỗ cũ, như có cái dây trói chúng lại, chỉ cần oán linh di chuyển qua mức giới hạn nào đó, liền lập tức bị kéo trở về.

      "Giống như có thứ gì đó kéo chúng, chỉ cần đến gần cửa đá, lập tức bị kéo trở về." Phỉ Khắc Tư cũng phải là rất khẳng định. Dù sao chuyện như vậy có chút làm cho khó có thể tiếp nhận. Mặc dù gia tộc Đức Cổ Lạp phải có rất nhiều điều thứ được cất giấu, nhưng cũng có nghĩa là xem, cho nên chuyện quỷ dị như vậy vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.

      " sai, hơn nữa nếu ta đoán lầm, ở trung tâm địa lao này có Ma Pháp Trận khổng lồ túc trực bên linh cữu, nhốt oán linh lại. Chỉ cần oán linh rời khoảng cách nhất định, cũng bị kéo về, tiếp tục trông coi linh hồn cung cấp oán khí." Càng vào bên trong, oán linh lơ lửng chung quanh càng nhiều hơn, ngay cả trong khí cũng sinh ra oán khí màu đen. Mấy tên thị vệ theo Phỉ Khắc Tư cũng cẩn thận dùng Đấu Khí bao quanh người, mặc dù bọn họ giống như Phỉ Khắc Tư có thể nhìn thấy những thứ kia, nhưng hơi thở càng lúc càng lãnh, bọn họ vẫn là rất nhạy cảm nhận ra được đây là địa phương nào.

      "Túc trực bên linh cữu là có ý gì?" Phỉ Khắc Tư mơ hồ nghe Kỳ Dương giải thích.

      "Chờ chút rồi ngươi biết. Ta có dự cảm xấu, đồ vật trong này tuyệt đối phải là thứ gì hiền lành, các ngươi tốt nhất tự mình cẩn thận chút." Mặc dù là như thế, nhưng dù là Kỳ Dương hay Phỉ Khắc Tư, cùng đám thị vệ đều bày ra kết giới, rất nhanh sau đó xông về phía trước.

      "Thiếu gia người xem bức tranh này có vẽ thiếu nữ giống như tiểu thư Phỉ Lệ." Đột nhiên thị vệ ngạc nhiên chỉ vào bức vẽ vách tường. Tóc tím mắt tím, chỉ là bức họa Phỉ Lệ hình như chỉ mới bốn năm tuổi. Ánh mắt cao ngạo, khí chất lạnh lùng, tất cả đều chứng tỏ chủ nhân vẽ bức họa này, quan sát người trong tranh rất kỹ.

      " phải là giống như Phỉ Lệ, mà tiểu nữ hài này căn bản chính là Phỉ Lệ. Chiếc vòng tay bên tai trái của người trong bức họa này cùng với vòng tay tay trái của Phỉ Lệ giống nhau như đúc. Chính là cái vòng tay Phỉ Lệ mang ra từ trong bí cảnh, đáng chết đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?" Phỉ Khắc Tư tức giận nhìn bức họa tường. Mà lúc bọn họ tới thêm chút nữa, bức họa tường cũng càng thêm sống động, tất cả bức họa đều là Phỉ Lệ, chỉ là vẻ mặt và y phục mỗi bức họa đều khác nhau.

      Kỳ Dương tuốt ở đàng trước cũng phát ra điểm này, càng vào bên trong, số tuổi người trong tranh tường càng lớn, chỉ là tất cả đều là vẻ mặt lãnh đạm. Những bức họa này rất tinh tế tỉ mỉ, cùng với vẻ mặt chi tiết chân thực đến thế, khiến Kỳ Dương khỏi bắt đầu lo lắng. Là ai? Rốt cuộc là ai? ngờ lại hiểu nhất cử nhất động của Phỉ Lệ. Phỉ Lệ mặc dù bình thường nhìn có vẻ hiền hòa dễ dàng thân cận, nhưng chỉ có quen thuộc người mới biết ra nàng rất lạnh lùng, đó là lạnh lẽo đến từ sâu trong lòng xương cốt, có rất ít người hiểu điều này.

      Nhưng tất cả các bức họa nơi này đều vẽ Phỉ Lệ với vẻ mặt lạnh lùng tịch, có thể dù là Lạp Mạc Nhĩ cũng dám bảo đảm hiểu Phỉ Lệ như vậy, dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là Lạp Mạc Nhĩ biết kiếp trước của nàng, cho nên mới chạm đến ranh giới cuối cùng của nàng. Nhưng là người ngoài, thậm chí là kẻ xa lạ, lại có thể hiểu Phỉ Lệ như vậy, điều này làm cho Kỳ Dương hết sức khó chịu. Mặc kệ là như thế nào, chỗ này nhất định thể lưu.

      đố kị cùng lửa giận thể hiểu sau khi nhìn thấy tất cả những bức họa trong địa lao, liền triệt để bộc phát. Hai tay của Kỳ Dương bắt đầu run rẩy, cách nào tưởng tượng nếu phát ra nơi này, sau này Phỉ Lệ gặp phải chuyện như thế nào nữa. Thế nhưng chuẩn bị để nhốt Phỉ Lệ như oán! khi Ma Pháp Trận túc trực bên linh cữu khởi động thành công, như vậy chờ đợi Phỉ Lệ là cái gì đây? Trong nháy mắt đó cả người Kỳ Dương rét run. Kể từ sau khi thành Thần, cảm giác lâu chưa xuất lại lần trở lại người của .
      Last edited by a moderator: 16/12/14
      angel ofdeath thích bài này.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 282: Địa lao thần bí ( hạ )

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Kỳ Dương, chuyện gì xảy ra thế?" Phỉ Khắc Tư cứng ngắc người quay đầu lại nhìn Kỳ Dương, dám tin nhìn tình cảnh trước mắt. riêng gì hành lang đều là bức họa vẽ Phỉ Lệ, mà ngay cả tượng đá cũng là hình dáng của con bé, thậm chí ngay cả ở giữa huyết trì còn có cỗ thi thể nổi lên , mặc dù thấy mặt mũi, nhưng màu tóc tím khiến trong lòng Phỉ Khắc Tư có loại dự cảm xấu.

      "Như ngươi thấy, đây chính là Ma Pháp Trận túc trực bên linh cữu. Lúc ban đầu chỉ là Luyện Kim Thuật Sĩ nghiên cứu ma pháp linh hồn tà ác, nhưng sau khi trải qua thời gian cọ sát dài, tương tự với ma pháp triệu tập. khi Ma Pháp Trận túc trực bên linh cữu thành công, cỗ thi thể trong huyết trì kia thành công bắt được linh hồn của Phỉ Lệ, trực tiếp giam cầm Phỉ Lệ vào trong nó, ký kết khế ước trọn đời với kẻ khởi động Ma Pháp Trận kia." Sắc mặt Kỳ Dương tái xanh nhìn tất cả chung quanh mình, thể nghĩ tới có kẻ biết tồn tại của Ma Pháp Trận này. Từ bố cục của nơi này xem ra kẻ bố trí Ma Pháp Trận hết sức quen thuộc với Ma Pháp này.

      Từ khắp nơi Đại lục thu thập những thiếu nữ có độ tuổi gần với Phỉ Lệ, lợi dụng máu tươi thuần khiết nhất của bọn họ để hiến tế oán, khi thành công chắc chắn thực lực rất cao cường, hơn nữa óan kia tuyệt đối phục tùng chủ nhân. Kỳ Dương cho là Cáp Bỉ biết tất cả, nhất định sau lưng của còn có người khác. Nhưng kẻ đó rốt cuộc là ai?

      "Cái gì? Vậy bây giờ chúng ta nên làm thế nào?" Nghe đến đó gương mặt lãnh khốc của Phỉ Khắc Tư lên tia dữ tợn, cách nào tưởng tượng được, nếu bọn họ phát ra địa lao này, Phỉ Lệ gặp phải chuyện gì? Tuyệt đối thể tha thứ. Cáp Bỉ. Ni Cổ Lạp Tư tuyệt đối được phép sống ở đời này nữa. Ma Pháp Trận tà ác như vậy, nếu , khẳng định cũng xuất cái thứ hai, đây là điều mà bọn nhất định thể để nó xảy ra.

      "Trong đám người các ngươi có ma pháp sư Quang Minh hay ? Trước phá hư bức họa phía ngoài kia cùng những tượng đá này. nên khinh thường, nếu ta nhìn lầm, những tượng đá này hẳn là dùng người sống đúc ra, có oán khí cường đại, nhất định phải là Ma Pháp sư Hệ Quang mới có thể tinh lọc hoàn toàn được. Về phần huyết trì kia cứ giao cho ta, ta xử lý." Kỳ Dương cẩn thận giao phó. Mặc dù oán trong Ma Pháp Trận vẫn chưa hoàn toàn được tạo thành, nhưng linh trí cơ bản vẫn được mở ra chút, cho nên vẫn có chút phiền toái.

      "Ta biết rồi, ta lập tức xử lý ngay." Phỉ Khắc Tư biết là chuyện liên quan đến Phỉ Lệ, cho nên xử lý cực kỳ nghiêm túc, đợi đến lúc sau khi Kỳ Dương giao phó xong, liền nhanh chóng ra ngoài, triệu tập Ma Pháp Sư xử lý những những oán linh tà ác kia. biết nếu để những oán linh này chạy thoát, cả thành Ai Nhĩ được an bình, cho nên biện pháp tốt nhất chính là trực tiếp tiêu diệt. Cũng may gia tộc Khải Kỳ có ma pháp sư Quang Minh cường đại, cần phải đến thần điện Quang Minh.

      " oán này để ta mang ." lúc Kỳ Dương định tiến lên xử lý oán trong huyết trì, giọng nữ thanh thúy ở phía đối diện cách Kỳ Dương xa vang lên, nữ nhân phong thái trác tuyệt đột nhiên xuất ở nơi đó, im hơi lặng tiếng. Kỳ Dương đề cao cảnh giác, đáng chết, lại hề phát tồn tại của nàng ta, rốt cuộc là tại sao? Là địch hay là bạn?

      "Ngươi là ai?" Kỳ Dương trong nháy mắt liền khởi động ma pháp, thể phủ nhận nữ tử trước mắt này có dung nhan hết sức tinh xảo, phân cao thấp với Phỉ Lệ, thậm chí còn có vài phần thành thục hơn Phỉ Lệ. Giọng thanh thúy dễ nghe khiến người nghe hết sức thoải mái, đương nhiên với điều kiện là chú ý đến việc nàng ta thần biết quỷ hay xuất bên cạnh mình.

      "Ta là ai quan trọng, quan trọng là ta phải kẻ địch của ngươi, còn nữa ta thương tổn Phỉ Lệ." Tạp Môn thưởng thức nhìn Kỳ Dương, hổ là nam nhân Phỉ Lệ coi trọng, quả tệ. Chỉ là cũng đừng có nhìn nàng đề phòng như thế chứ!

      "Ngươi biết Phỉ Lệ? Tại sao ta chưa từng thấy ngươi ở bên cạnh Phỉ Lệ?" Kỳ Dương vẫn như cũ hề nới lỏng cảnh giác. thể nhìn được thực lực của nữ tử trước mắt này, chuyện này khiến cực kỳ khiếp sợ. Chuyện gì vậy? Từ khi nào mà tam giới lại xuất nữ tử có thực lực cao cường như thế? Tại sao hề nhận được bất cứ tin tức gì? Chẳng lẽ là người của Thiên giới? Nhưng cũng thể nào, người của Thiên giới thể nào có hơi thở an hòa như thế.

      "Ta từng gặp ngươi, chỉ là ngươi lại chưa gặp ta. oán này ta mang trước, về sau dùng đến. Tên của ta là Tạp Môn, ngươi trở về cho Phỉ Lệ, nàng tự nhiên cho ngươi biết ta là ai." Tạp Môn thêm gì nữa, chỉ là nhanh chóng lấy oán trong huyết trì, sau đó xoay người cái liền biến mất khỏi mắt Kỳ Dương.

      "Tạp Môn." Kỳ Dương chậm rãi cúi thấp đầu, lẩm bẩm cái tên Tạp Môn kỳ quái này. Theo lời của nàng rất dễ dàng có thể hiểu được, nàng ta và Phỉ Lệ có quan hệ rất quen thuộc, nếu cũng chuyện với như vậy. Chỉ là nàng ta cũng mang oán giữa Ma Pháp Trận rồi, mà lát nữa còn có việc cần thu xếp. Kỳ Dương nhanh chóng bay lượn vài vòng, bao phủ địa lao vào trong kết giới. biết là Tạp Môn kia nghĩ như thế nào, dĩ nhiên cứ như thế mà mang oán, nếu phải là thực lực của cao cường, chừng bây giờ bị mấy oán linh kia bám lấy rồi.

      biết nên là Tạp Môn này thử dò xét, hay là nàng ta trả thù mình, nhưng mà lại cho rằng khả năng trả thù là rất lớn, bởi vì hề bỏ qua ánh mắt đấy khiêu khích của nàng ta trước lúc .

      Sau khi làm xong tất cả, Kỳ Dương cũng mau nhanh chóng rời khỏi địa lao, dù sao mấy việc còn lại Phỉ Khắc Tư xử lý tốt, còn có chuyện khác phải làm.

      Phỉ Lệ cả người đau nhức mở mắt ra, bởi vì khó chịu, nên nhàng chớp động mí mắt mấy cái, rồi mới từ từ khôi phục được tất cả tri giác, nhất thời liền cảm thấy đôi tay chậm chạp trêu đùa ở người mình, rất nhàng, rất ôn nhu, tê dại tới cực điểm.

      "Tỉnh rồi?" Giọng của Lạp Mạc Nhĩ càng thêm trầm thấp, hơi thở tràn đầy hương vị nam tính phun lên bên tai Phỉ Lệ, kèm theo hô hấp dịu dàng. ràng là hai chữ đơn giản, nhưng vào tai Phỉ Lệ lại giống như từ ngữ trêu
      đùa xinh đẹp nhất thế gian. Lúc nghe xong lời của Lạp Mạc Nhĩ, tất cả suy nghĩ của Phỉ Lệ trong nháy mắt khôi phục như cũ, khuôn mặt nhắn tinh xảo liền đỏ bừng, cả người cũng trở nên hồng hồng.

      Phỉ Lệ hệt như con đà điểu chui vào trong chăn, nghe thấy gì hết. Đúng! Nàng nghe thấy gì hết. Những chuyện lúc trước xảy ra lại lần nữa xuất trong đầu, mặc dù kiếp trước quả cũng từng quen người khác, nhưng cũng chỉ dừng lại ở chỗ nắm tay nhau, cho nên Phỉ Lệ chưa từng nghĩ tới sau khi tỉnh lại nhìn thấy bên cạnh mình có người đàn ông như thế nào.

      “Lát nữa bọn họ vào, Phỉ Lệ ngại sao? Hơn nữa có thể là lão sư Mạt Đức cũng vào đấy.” Lạp Mạc Nhĩ dùng sức kéo Phỉ Lệ trốn trong chăn ra, dịu dàng lời kinh khủng. Lạp Mạc Nhĩ chưa từng nghĩ mình có thể hạnh phúc được như thế, Phỉ Lệ ta tuyệt đối buông tay, cứ ôm lấy nàng như vậy, ta chính là người hạnh phúc nhất. thẹn thùng của nàng, cả kiều động lòng người lúc nàng ở dưới thân ta. (~.~ đoạn này khó đỡ.)

      “Lạp Mạc Nhĩ, chàng là tên khốn kiếp!” Phỉ Lệ thở phì phò chui ra khỏi chăn, bất ngờ nhìn thấy đôi mắt tràn ngập tình của Lạp Mạc Nhĩ, mới chợt hiểu mình lại bị Lạp Mạc Nhĩ đùa bỡn. Chỉ là nhìn thấy bộ dạng dịu dàng của Lạp Mạc Nhĩ như thế, nàng đúng là thể nào nổi giận cho được. Xem ra Lạp Mạc Nhĩ ăn quá sâu vào nàng rồi, biết là nàng có cách gì với ôn nhu của .

      “Phỉ Lệ, nếu nàng chịu ra, ta cùng Cửu Ngân ngại vào luôn đâu. Còn có rất nhiều người cũng rất vui vẻ vào đấy.” Giọng điệu đầy trêu ghẹo của Kỳ Dương từ bên ngoài truyền vào, dù sao Phỉ Lệ cùng Lạp Mạc Nhĩ ở trong phòng ngây người gần ngày, chuyện Ni Cổ Lạp Tư mưu phản cũng được xử lý gần xong rồi, ngay cả Cửu Ngân cũng trở về, Kỳ Dương chịu nổi nữa, cho nên trực tiếp gõ cửa muốn vào, dù sao Lạp Mạc Nhĩ cũng chiếm Phỉ Lệ quá lâu rồi. Nụ cười của Cửu Ngân cũng khiến người khác chịu nổi nữa, tất cả thị vệ cùng thị nữ cơ của phủ công tước Đức Cổ Lạp cơ hồ cũng biến thành hoa si rồi.

      Cửu Ngân ánh mắt hiểu nhất chính là Tinh Thần lực. Thế nhưng lại chút kiêng kỵ mà phóng thích mị lực, phủ công tước Đức Cổ Lạp trừ những người có thực lực vượt qua Thần cáp ra, những người khác đều bị Cửu Ngân làm cho choáng váng đầu óc, hoàn toàn biết Đông Tây Nam Bắc như thế nào nữa.

      Mà Kỳ Dương liên tục phóng thích lãnh khí, khiến phủ công tước Đức Cổ Lạp rơi vào tình trạng nước sôi lửa bỏng. Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch dứt khoát vào cùng ở chung với Cát Nhĩ, Mạt Đức vẫn như cũ cười híp mắt nhìn tất cả, ai bảo thể đắc tội với bất kỳ người nào trong ba người bọn họ cơ chứ, xem cuộc vui mới quan trọng nhất.

      “Ha ha…” Lạp Mạc Nhĩ nhìn Phỉ Lệ bởi vì nghe thấy lời trêu ghẹo của Kỳ Dương, liền luống cuống tay chân nhặt y phục lên mặt vào, nhất thời nhịn được mà cười phá lên. Phỉ Lệ như vậy là rất đáng , nhưng mà bọn cũng vậy mà đợi được ? Hơn nữa chuyện lần này chắn chắn phải chỉ đơn giản trùng hợp như vậy, Cửu Ngân đáng chết, chờ chút nữa chúng ta cần trao đổi tốt chút.

      Mị độc người của nhất định Cửu Ngân thoát được quan hệ, tin tưởng điểm này Cửu Ngân cũng phát ra, chỉ là thể ngờ rằng nó có được uy lực như vậy, trước kia chính là quá khinh thường nữ nhân Nặc Nhi kia, thế nhưng lại lưu lại tai họa ngầm này.

      “Chàng cười cái rắm ấy!” Phỉ Lệ nhịn được tục. Hừ! Quả nhiên nàng nhìn lầm, Lạp Mạc Nhĩ chính là hồ ly phúc hắc, mình cứ như vậy bị ăn hết rồi, ô ô… Vừa nghĩ tới việc lát nữa phải đối mặt với mọi người, Phỉ Lệ liền có cảm giác muốn chết ngay bây giờ. Người của gia tộc dễ giải thích, nhưng vấn đề nghiêm trọng chính là Kỳ Dương cùng Cửu Ngân, bọn họ tuyệt đối dễ dàng bỏ qua cho nàng. Nàng vẫn còn nhớ ánh mắt nhất định phải như thế lần đầu tiên của Cưu Ngân, ánh mắt như có điều suy nghĩ chút cũng cảm thấy nhức đầu rồi!

      Nàng nếu có thể giả bộ ngu tốt biết bao nhiêu, tại sao nàng thể làm bộ như chưa từng có chuyện gì xảy ra? ràng nàng là vì cứu Lạp Mạc Nhĩ nên mới to gan như vậy, nhưng tại sao bây giờ nàng lại có cảm giác mình như con sơn dương bị trúng phải bẫy, thể thoát ra nổi.
      Last edited: 29/12/14

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 283: Kỳ văn Phan Đa Lạp.

      (Kỳ văn ở đây là tin lạ, tin tức mới nha mọi người.)

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Chuyện của ngươi quyết định cho Phỉ Lệ? Ngươi sợ là sau khi nàng biết đến tìm ngươi gây phiền toái ư?" Kỳ Dương trêu ghẹo nhìn Lạp Mạc Nhĩ. ra rất tán thành việc Lạp Mạc Nhĩ giấu dếm chuyện mị độc trong cơ thể, chỉ là Lạp Mạc Nhĩ lại cố ý muốn giấu, cũng có biện pháp. trôi qua tuần từ bữa tiệc sinh nhật hôm đó, Phỉ Lệ mỗi ngày đều ở cùng bọn và người của gia tộc Đức Cổ Lạp, bởi vì thời gian kế tiếp nàng phải tiến vào Phan Đa Lạp lần nữa.

      " nên để cho nàng lo lắng, hơn nữa phải Tước Nhiên cũng mị độc này thể giải trừ được trong thời gian ngắn hay sao?" Lạp Mạc Nhĩ lạnh nhạt . Ai cũng ngờ được mị độc Nặc Nhi để lại khi gặp phải hơi thở trong Yên Vũ lâu liền sinh ra biến dị, tạo thành loại mị độc cường hãn, đến cả Tước Nhiên cũng thể giải trừ hoàn toàn, chỉ có thể từ từ hóa giải độc tính.

      "Tùy ngươi, đến lúc đó Phỉ Lệ đến tìm ngươi gây rối, chúng ta ra tay giúp ngươi." Cửu Ngân tà khí , lặng lẽ đứng ở bên nhìn chăm chú vào bóng dáng từ từ trở nên mờ nhạt của Phỉ Lệ ở trong ma pháp trận, cuối cùng biến mất trước mặt bọn .

      "Ngươi chút xem có phát mới gì , chờ lần sau Phỉ Lệ xuất trước mắt chúng ta, có lẽ hoàn toàn khác!" Lạp Mạc Nhĩ cười khẽ. Người ăn sâu vào trong xương tủy của , chắc cũng sắp trở về rồi! Chỉ là lần này biết “nàng” có còn lạnh lùng trong trẻo cao đến mức thể với tới như trước nữa hay ?

      "Chuyện của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư ta qua, thôi để Cửu Ngân chút về chuyện của Đức Cố Trại ! Ta cảm thấy nam nhân kia đơn giản như vậy, nhưng mà ta lại thể ra được kỳ lạ ở chỗ nào." Kỳ Dương hơi nhíu đầu lông mày. Đức Cố Trại cho cảm giác rất áp lực, ràng nhìn bề ngoài thực lực phải rất cường hãn, nhưng lại mơ hồ khiến người ta có cảm giác bị áp bức thể nào .

      "Ngày đó Mai Áo đột nhiên rời quả có quan hệ rất lớn với Đức Cố Trại. Ta theo đuôi bọn đường về phía Bắc, sau đó quả nhiên nhìn thấy Đức Cố Trại đứng chờ ở đó. Bởi vì sợ phát , cho nên dám tùy ý vận dụng thần thức, chỉ là mơ hồ nhìn thấy Mai Áo và có tranh chấp gì đó, cuối cùng Mai Áo trực tiếp động thủ."

      "Kết quả như thế nào?"

      "Bị Đức Cố Trại chiêu chế phục, sau đó đoàn người bọn liền biến mất." Cửu Ngân nghiêm túc . Huyết mạch Cự Mông của Mai Áo thức tỉnh, nếu muốn chế phục , nhất định phải bị phong ấn, điểm này rất khó. Mặc dù bọn họ cũng có thể làm được, nhưng lại thể thoải mái như Đức Cố Trại được. Những chuyện thể giải đáp luôn làm cho người ta lo lắng, Đức Cố Trại cường đại, Vân Ảnh thần bí, còn có Tạp Môn mới xuất , những người này rốt cuộc muốn làm gì?

      "Rất mạnh! Mặc dù chúng ta cũng có thể làm được, nhưng cũng phải tốn chút công sức. Ta nghĩ hẳn là Đức Cố Trại sớm thức tỉnh huyết mạch Cự Mông, nhưng mà vẫn luôn che giấu, cho nên có ai biết." Kỳ Dương nghiêng người dựa lên mặt cột đá, những người khác rồi, chỉ còn bọn họ ở lại. ra Phỉ Khắc Tư cũng muốn ở lại, dù sao để Lạp Mạc Nhĩ chỉ điểm chút cũng tồi, nhưng là Cát Nhĩ lại trực tiếp kéo , là còn chuyện phải xử lý của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư.

      "Ta cũng cảm thấy Đức Cố Trại đơn giản như vậy, nhưng nghĩ tới vẫn là xem thường rồi." ra lúc ở Học viện Ma Pháp Phi Phong, Lạp Mạc Nhĩ cũng mơ hồ phát ra Ngũ Hoàng Tử Đức Cố Trại. Bác Lãng của đế quốc Phong Hành có gì đó đúng lắm, dù sao khi đó ở Học viện, Đức Cố Trại cũng cũng phải hết sức xuất sắc, nhưng khi trận so tài giữa các tân học sinh diễn ra, đột nhiên bộc phát ra thực lực cường hãn, hơn nữa trong hơi thở lại còn mơ hồ che giấu hơi thở tà ác.

      Mặc dù sau đó Lạp Mạc Nhĩ cũng điều tra qua, nhưng cuối cùng vẫn là bệnh mà mất. Càng thể ngờ rằng mới qua năm, hơi thở chung quanh Đức Cố Trại càng tà ác hơn, hơn nữa thực lực cũng cường đại hơn, vô luận thực lực hay là tâm trí cũng đều là khó có khả năng xuất người đứa bé mấy tuổi như Đức Cố Trại. hoài nghi Đức Cố Trại rất có thể phải là Đức Cố Trại lúc trước, mà là bị kẻ nào đó thay thế, dù sao chỉ cần Tinh Thần lực cường đại, đoạt thể cũng phải là được.

      " tại quan trọng nhất chính là chờ Phỉ Lệ ra, Long Vực chuyến giải quyết chuyện của phụ hoàng cùng mẫu hậu ngươi. Ta cho rằng chuyện của năm ngàn năm trước cùng chuyện vạn năm trước nàng chết có liên quan đến nhau, khiến ta rất lo lắng." Kỳ Dương ngước mắt nhìn bầu trời xanh thăm thẳm, trong mắt đều là ý châm chọc. Nhìn bầu trời xanh thăm thẳm kia, ai có thể đoán được Thiên giới đó bẩn thỉu như thế nào, năm đó rốt cuộc nàng giấu bọn họ chuyện gì?

      "Ta cũng là cho rằng như vậy. tại trong khoảng thời gian này chúng ta vẫn nên trở về khu vực của từng người, ta nghĩ chuyến Long Vực lần này đơn giản. Ta thông báo với người của gia tộc Đức Cổ Lạp, vắng mặt thời gian, để cho bọn họ chú ý các thế lực khác Đại lục." Lạp Mạc Nhĩ nhìn Cửu Ngân cùng Kỳ Dương. Mặc dù toàn bộ chuyện của Luyện Ngục Thâm Uyên giao cho Ba Phỉ Lạc xử lý, nhưng trong đó có rất nhiều thứ cường hãn, sợ Ba Phỉ Lạc thể trấn áp, nên phải đích thân đến đó xử lý. Mà chuyện của Ma giới cùng Minh giới cũng chưa được xử lý tốt hoàn tòan, cho nên Lạp Mạc Nhĩ mới với hai người kia như vậy.

      "Ta cũng nghĩ như thế. Hoặc Nhiên tâm đủ lãnh cũng đủ cường, ta lo lắng chuyện của Minh giới có phiền phức, ta cũng định nhân lúc này mà trở về xử lý chút." Nghe Lạp Mạc Nhĩ xong, Kỳ Dương gật đầu cái, cũng có chút yên lòng để mình Hoặc Nhiên ở lại Minh giới, dù sao chỗ đó cũng phải nơi tốt lành gì, nếu như Ma giới là nơi cá lớn nuốt cá bé, như vậy Minh giới chính là nơi tín thờ cường giả hoàn toàn, kẻ thua tuyệt đối có quyền sống, chỉ có thể làm kẻ phụ thuộc, đó chính là nơi có hơi thở chém giết ác liệt nhất trong tam giới.

      "Vậy ta cũng trở về Ma giới chuyến, đến lúc đó hẹn gặp lại." Sau khi Cửu Ngân xong, ba bóng dáng của bọn họ đều biến mất khỏi Đại lục Phi Long. Ba hơi thở chợt lóe lên rồi biến mất, chỉ để lại Ma Pháp Trận vừa quỷ dị vừa rắc rối, khởi động lên phút chốc rồi còn còn dư ở lại.

      "Bái kiến tiểu thư Phỉ Lệ." Sau khi Ma Pháp Trận dao động qua , Phỉ Lệ lại lần nữa xuất bên trong Phan Đa Lạp, chẳng qua lần này nàng xui xẻo gặp phải bão xóay như lần trước nữa. bước ra khỏi Ma Pháp Trận liền nhìn thấy hai người lúc đó đưa nàng rời khỏi Phan Đa Lạp, xem ra là bọn họ tuần tra!

      Phỉ Lệ cảm thán nhìn từng cọng cây ngọn cỏ trong Phan Đa Lạp, gió ấm áp, khí trong lành, bản chất hoàn toàn khác với Đại lục Phi Long, ngoại trừ vài

      Khu vực riêng nào đó, bên trong Phan Đa Lạp đều có hơi thở trong lành, hơn nữa ma pháp nồng đậm làm cho người ra tự chủ được mà đắm chìm vào trong đó. trách được gia gia lại lo lắng đến thế muốn giao lại gia tộc cho cha, mà cha cũng ngừng tiến tới muốn các ca ca tiếp nhận, cũng là vì muốn nhanh chóng trở lại ngôi nhà Đức Cổ Lạp chân chính.

      "Chào hai người!" Đối với việc bị gọi là tiểu thư ra Phỉ Lệ cực kỳ rất khó chịu. Trong bí cảnh Phan Đa Lạp phần lớn đều là trưởng lão của Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ cho dù phải trưởng lão cũng là cao thủ cường hãn do hai gia tộc bồi dưỡng ra, hơn nữa đa số đều là trưởng bối của nàng.

      "Đại Trưởng Lão dặn dò kỹ rồi, tiểu thư Phỉ Lệ nếu xuất liền mời đến Thần điện." Hai người vô cùng cung kính ở trước mặt Phỉ Lệ dẫn đường, ra bọn họ cũng rất thích Phỉ Lệ, tiwf cao hứng trong mắt bọn họ cũng khó để nhìn ra. Phải biết chín năm trước lúc Phỉ Lệ tiến vào, chỉ là nữ hài tử cái gì cũng biết, sau khi xong thí luyện liền ngủ say ở trong Thần điện đến bây giờ lại lần nữa bước vào bí cảnh Phan Đa lạp, chỉ mấy năm ngắn ngủi như thế, thực lực của nàng đến mức ngang ngửa với bọn họ, tóc độ như vậy chưa bao giờ có ở gia tộc Đức Cổ Lạp hay gia tộc Khải Kỳ. Điều này có thể khiến cho bọn họ khiếp sợ được hay sao, hơn nữa còn là vui mừng.

      "Ừ! Ta biết rồi. Trước tiên dẫn đường!" Phỉ Lệ hiểu tháp Linh Lung chín nhánh chỉ có thể do trưởng lão bên trong Thần điện dẫn dắt, mới có thể đến được, cho nên nàng cũng cảm thấy kỳ lạ. Chỉ là khi nàng lại lần nữa tra xét thực lực của bọn họ liền hết sức khiếp sợ. Trước kia nàng luôn cho rằng thực lực của những người trong bí cảnh Phan Đa Lạo rất mạnh, nhưng vẫn chỉ cảm thấy mạnh đến mức thái quá, nhưng hôm nay nàng mới phát ra, nàng mới chính là người sai lầm nhất. Chỉ với hai người phía trước chờ nàng, nàng có cách nào dò xét. ràng trước kia khi thấy họ, tối đa cũng chỉ là thần cấp, tại sao sau khi thực lực của nàng vượt qua Thần cấp, lại phát ra nhìn thấu bọn họ? Như vậy mấy trưởng lão trong Thần điện kia, rốt cuộc có thực lực nhue thế nào đây? Năm vị trưởng lão có quyền lực cao nhất đạt tới trình độ nào đây?

      Phỉ Lệ cảm giác mình thể nào tưởng tượng nổi nữa quả nhiên nàng vẫn còn quá yếu! Lần này mượn tác dụng của tháp Linh lung chín nhánh, hy vọng có thể hoàn toàn tiếp nhận ký ức truyền thừa của Liêu tộc. Mặc dù bây giờ trong gia tộc ít người thức tỉnh, nhưng trí nhớ chân chính của Liêu tộc vẫn là chỉ có Phỉ Lệ mới có thể tiêp nhận, những người khác chỉ là đánh thức được thực lực của mình, chứ phải tất cả trí nhớ của liêu tộc.

      "Tại sao con đường này giống với trước kia?" Sau khi trầm mặc hồi lâu, Phỉ Lệ liền khôi phục lại, rồi bị tất cả trước mắt thu hút. Trước mắt lại là thành thị to lớn, hết sức hào hoa, hai bên đường phố cũng có ít thực vật trân quý cao chót vót, người lại đều rộn rạo ngẩng đầu, hình như là rất muốn tiến lên chào hỏi, nhưng lại e ngại hai người đứng trước Phỉ Lệ, nên chỉ có thể đứng ở bên nhìn nàng.

      Phỉ Lệ nhớ ràng lần trước lúc nàng rời khỏi, đây chỉ là con đường hết sức bình thường, cũng có cái gì ly kỳ, nhưng tại sao lần này thấy lại là thành thị siêu cấp hào hoa? Hơn nữa người ở trong hầu như đều là tóc tím mắt tím, đương nhiên còn có tóc vàng mắt xanh dương, hai chủng loại đặc biệt này ràng ở Đại lục phi Long ai cũng đều có thể nhận ra, đây là dấu hiệu đặc biệt của người trong gia tộc Đức Cổ Lạp và khải Kỳ.

      "Lần trước là đại trưởng lão cố ý giao phó, ra đây mới là nơi gia tộc Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ sinh hoạt," Tính ra người của gia tộc Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ nhiều lắm, theo lý gia tộc đức Cổ Lạp ở Đại lục Phi long vẫn luôn là nhất mạch tương thừa, sau khi Tộc trưởng mới xuất , những người khác đều tự động biến mất. Bình thường đều có thành viên của gia tộc Đức Cổ Lạp du lịch quanh đại lục Phj Long nhưng sau khoảng thời gian, bọn họ lại biến mất, chưa từng có người biết bọn họ đâu cả.

      "Như vậy à!" Phỉ Lệ tà khí nhíu đầu lông mày, xem ra Đức Cổ Lạp và Khải Kỳ che giấu ít bí mật đâu! Nàng cảm thấy rất có hứng thú, biết các ca ca có biết chuyện này hay ? Nơi thú vị như thế, chỉ là nàng cho rằng Đan Ni chưa nhìn thấy bao giờ? Nhìn bộ dạng của Đan Ni hình như biết nhiều hơn nàng rất nhiều!
      angel ofdeath thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :