1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con đường dị giới xinh đẹp - Phi Linh (c326) HOÀN Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 248: Thân phận của Lạp Mạc Nhĩ


      "Chuyện chết tiệt này là sao?" Cửu Ngân hổn hển nhìn tình cảnh quỷ dị phía dưới. Vì sao mọi người đều lộ ra khuôn mặt thỏa mãn kỳ lạ như vậy? Tuy luôn biết bọn Lang Sâm có cảm tình với Phỉ Lệ nhưng chưa từng nghĩ ra có ngày bọn họ mang vẻ mặt lưu luyến si mê này mà nhìn Phỉ Lệ của . Chỉ cần có liên quan tới Phỉ Lệ cho dù là bọn Lang Sâm cũng được.

      "Đây chính là tính chất mị hoặc đặc biệt của hoa mạn đà la màu vàng lim. Chỉ cần ngửi mùi mọi người đều kìm lòng nổi mà lâm vào trong mê huyễn ( say mê ảo tưởng). Bây giờ huynh hiểu tại sao Lạp Mạc Nhĩ muốn Phỉ Lệ che lại ấn ký mạn đà la là quan trọng thế nào chưa?" Kỳ Dương dịu dàng . Khi sức mạnh của Phỉ Lệ còn chưa thức tỉnh hoàn toàn tuyệt đối thể để lộ đóa mạn đà la trán. Trước kia nó chưa nở nên quan trọng. Nhưng nó nở ra, nếu che lại phát sinh rất nhiều chuyện. Bọn họ cũng muốn nhìn thấy những chuyện này.

      "Nhưng vì sao trước kia sao?" Phỉ Lệ chẳng hiểu ra sao, hỏi. Lúc còn ở trường ma pháp Phi Long, chẳng phải nàng cũng phát chuyện kỳ lạ này sao?

      "Trước kia là do hoa mạn đà la chưa bung cánh, cho nên sao. Nhưng khi nó nở ra cánh xuất ra hiệu quả mị hoặc kinh người. Bây giờ nàng chưa đủ sức khống chế đặc tính mị hoặc nàycủa nó cho nên tốt nhất là giấu ." Lạp Mạc Nhĩ dịu dàng giải thích, hoàn toàn khác với người vừa ép Cửu Ngân cách sắc bén khiến Cửu Ngân nhìn mà vô cùng kinh ngạc. Quả nhiên hổ là Lạp Mạc Nhĩ, lại có thể thay đổi cảm xúc của bản thân cách hoàn mỹ như thế. Mình tu tâm dưỡng tính vạn năm cũng đấu lại con hồ ly giảo hoạt này. May mà lúc này sức mạnh của Lạp Mạc Nhĩ còn chưa cường đại, nếu ai mà biết con hồ ly này có trực tiếp ra tay với .

      " ra là như vậy! Cửu Ngân, Ái Lệ Thi ở đâu? Ta phải biết chỗ Hoắc Đức Hoa rơi xuống. Việc này rất quan trọng với ta." Phỉ Lệ cái hiểu cái gật đầu, sau đó nhanh chóng giấu đóa hoa mạnh đà la trán . Cùng với đó, mùi hương nhàn nhạt mê người bỗng biến mất, đám người phía dưới cũng khôi phục rất nhanh, bước lại đây. Nhưng họ vẫn nhìn bóng người được che kín giữa trung cách mê mẩn.

      Mà lúc ba người bên cạnh nghe thấy tên Hoắc Đức Hoa người chợt cứng đờ. Kỳ Dương và Cửu Ngân cứng người, nhìn về phía Lạp Mạc Nhĩ, sau đó nhìn Phỉ Lệ bỗng mê man. Chẳng lẽ Phỉ Lệ biết mối quan hệ giữa Lạp Mạc Nhĩ và Hoắc Đức Hoa ?

      "Các chàng làm sao vậy? Chẳng lẽ Ái Lệ Thi chạy mất rồi à? Vậy bây giờ ta đâu mà tìm chỗ Hoắc Đức Hoa rơi xuống đây?" Phỉ Lệ cong miệng lên đầy bất mãn rồi quay sang nhìn Lạp Mạc Nhĩ. Nàng cho rằng hẳn là nên xử lý tốt những chuyện này thay nàng.

      "Phỉ Lệ, có thể cho ta biết vì sao nàng muốn tìm Hoắc Đức Hoa ? Nàng biết huynh ấy à?" Lạp Mạc Nhĩ cẩn thận nhìn Phỉ Lệ. Chẳng lẽ Phỉ Lệ biết mối quan hệ giữa và Hoắc Đức Hoa ? Nhưng chẳng phải thân phận của hết sức ràng rồi hay sao? Theo lý mà hẳn Phỉ Lệ khó mà đoán được mối quan hệ giữa và Hoắc Đức Hoa. Nhưng nhìn dáng vẻ mờ mịt này của nàng, chắc chắn nàng biết chuyện này. Nàng biết tên Hoắc Đức Hoa từ đâu? Dù sao người này biến mất năm ngàn năm rồi, người bình thường thể biết tới cái tên này được, càng đừng muốn tìm nơi người này rơi xuống.

      "Bởi vì ta nhận lời người rằng phải giúp nàng ấy tìm được Hoắc Đức Hoa, sau đó trả cho thứ. Ta biết Hoắc Đức Hoa! Sao vậy?" Phỉ Lệ hậu tri hậu giác phát ra hình như mấy người Lạp Mạc Nhĩ đều trở nên bình thường. Nàng tìm Hoắc Đức Hoa có gì hợp lý hả? Hay là tên Hoắc Đức Hoa này có vấn đề gì?

      "Phỉ Lệ biết mối quan hệ giữa Lạp Mạc Nhĩ và Hoắc Đức Hoa à?" Cửu Ngân cẩn thận từng ly từng tí liếc Lạp Mạc Nhĩ,sau đó nhìn Phỉ Lệ như gặp quỷ. Sao kiếp này Phỉ Lệ lại có phần mơ hồ thế nh? Nhưng thoạt nhìn Phỉ Lệ thế này càng thêm đáng hơn, khiến người ta muốn miếng ăn hết!

      "Ngu ngốc!" Kỳ Dương tát cái lên gáy Cửu Ngân. Vẻ mặt đáng khinh này, coi như và Lạp Mạc Nhĩ tồn tại à? Kỳ Dương đánh xong nhìn tới ánh mắt ngớ ngẩn của Cửu Ngân nữa. Sao lại có cảm giác Cửu Ngân càng sống lâu dũng khí càng lại thế nhỉ?

      "Lạp Mạc Nhĩ, chàng biết Hoắc Đức Hoa à?" Phỉ Lệ chắc chắn mà hỏi. Dù sao nàng đúng biết gì về tên Hoắc Đức Hoa này. Nếu phải bộ dáng của Ái Lệ Ti và Ái Lệ Thi quá giống nàng cũng nhận ra Ái Lệ Thi.

      "Nếu ta nhớ lầm Hoắc Đức Hoa trong lời nàng hẳn là phụ vương của ta - Thần Vương tiền nhiệm của Thần giới. Vào đại chiến Thần Ma lần trước người mất tích. Sao Phỉ Lệ lại muốn tìm người?" Lạp Mạc Nhĩ từ từ giải thích lần, nhưng trong ký ức quan tâm người này mấy.

      "Cái gì? Ông ấy là phụ vương của chàng? Vậy chàng biết Ái Lệ Ti à?" Phỉ Lệ áp khóe miệng run rẩy xuống, chăm chú hỏi. Dường như nàng làm chuyện rất ngốc nghếch.

      "Ái Lệ Ti hẳn là mẫu hậu của ta, đồng thời cũng là Ma vương của Ma giới. Nhưng bà cũng mất tích từ năm ngàn năm trước trong đại chiến Thần Ma rồi." Lạp Mạc Nhĩ buồn cười nhìn động tác của Phỉ Lệ. Phỉ Lệ thế này đáng ! Nàng còn vẻ tịch và xa cách của kiếp trước. Như thế này chẳng tốt sao? Với bọn họ mà , Phỉ Lệ thế này càng khiến bọn họ muốn buông tay hơn.

      "Vậy chắc chàng biết thứ này." Phỉ Lệ lấy trái tim thiên thần màu đỏ từ trong Linh giới ra, nhất thời chỉ có Lạp Mạc Nhĩ ngây ngẩn cả người mà cả Cửu Ngân và Kỳ Dương cũng vậy. Bọn họ ngốc nên tự nhiên biết trái tim thiên thần đại diện cho cái gì. Hơn nữa trái tim thiên sứ trước mặt này vẫn sáng lóng lánh như huyết ngọc. Chỉ có cường giả có sức mạnh cao cường trong Thần giới mới có thể ngưng thành huyết ngọc trái tim thiên thần, người bình thường tuyệt đối thể làm được. Hơn nữa giữa trái tim thiên sứ này còn có thứ gì đó nho màu vàng chuyển động.

      "Sao nàng lại có thứ này?" Lạp Mạc Nhĩ dám tin mà nhìn trái tim thiên thần trong tay Phỉ Lệ. Nếu cảm giác của sai đây là trái tim thiên thần của phụ vương, cũng là của Hoắc Đức Hoa. Dưới tình huống bình thường, trái tim thiên thần tuyệt đối rời khỏi thân thể chủ nhân, trừ phi chủ nhân đoán trước được có thể mình gặp bất trắc, nhưng đồng thời lại muốn chờ đợi người của mình nên mới chủ động lấy trái tim thiên thần của mình ra. Phải biết rằng trái tim thiên sứ là nguyên thần thứ hai của bọn , tương đương với thần cách.

      "Trước khi Ái Lệ Ti tan hy vọng ta có thể tìm được Hoắc Đức Hoa, sau đó trả lại trái tim thiên thần này cho ông, sau đó ai nợ ai nữa." Phỉ Lệ yếu ớt . ra nàng cũng biết vì sao mỗi lần cầm trái tim thiên thần này lòng nàng tự chủ được mà bắt đầu đau đớn.

      "Ta biết rồi. Cửu Ngân, chuyện này xin nhờ huynh sắp xếp. Ta cũng nghi ngờ nơi cuối cùng Hoắc Đức Hoa đến trước khi biến mất chính là Ma giới, cho nên ta nghi rằng rất có khả năng ông ở đây. Dù sao bài nguyên thần (vật để nguyên thần nương tựa vào) ở chỗ Thần giới của ông cũng bị vỡ, cũng đủ lên nhất định Hoắc Đức Hoa chưa chết. Cho nên rất có khả năng bây giờ ông bị người ta giam cầm. Như vậy người duy nhất có khả năng giam cầm ông chính là Ma vương đương nhiệm. Ma vương này được coi là kẻ điên đấy." Lạp Mạc Nhĩ hờ hững giải thích. Tuy khúc mắc trước kia giữa phụ vương và Ái Lệ Ti nhưng có nghe những người khác ở Thần giới kể. Đơn giản chỉ là chút hận dây dưa mà thôi.

      "Nhưng chẳng phải Ái Lệ Thi và Ái Lệ Ti là tỷ muội sao? Sao Ái Lệ Thi lại làm thế?" Mặt Phỉ Lệ mờ mịt mà nhìn Lạp Mạc Nhĩ. Dường như chuyện này đơn giản như thế. Sao Ái Lệ Ti lại ở trong Phan Đa Lạp mà trái tim thiên thần của Hoắc Đức Hoa lại ở tay Ái Lệ Ti? Rốt cuộc là vì sao Ái Lệ Ti lại dây vào chuyện này? Chỉ vì ư?

      "Ái Lệ Thi và mẫu hậu ta là tỷ muội song sinh. Song sinh là cấm kỵ với Ma giới. Khi có cặp song sinh ra đời chắc chắn có người chết yểu nhưng dường như Ma vương đành lòng, vì thế bèn giấu Ái Lệ Thi ở điện Ma Thần. Hình như mẫu hậu cũng biết chuyện này.Vốn hai người bình an vô nhưng xuất của phụ vương phá tan tầng cấm kỵ này. Ái Lệ Thi và mẫu hậu cùng phụ vương nhưng phụ vương lại chọn mẫu hậu. Sau đó Ái Lệ Thi nghĩ rằng phụ vương chọn mẫu hậu vì người là Ma vương của Ma giới nên nàng ta liền tính kế hãm hại mẫu hậu, đồng thời cũng giam cầm phụ vương." Lạp Mạc Nhĩ từ từ làm người phân tích cho Phỉ Lệ. Thực ra chuyện này cũng là căn cứ vào chuyện xảy ra sau này cùng với suy nghĩ đắn đo của mình.

      Tuy vẫn còn nhiều chỗ hợp lý nhưng vẫn có thể chắc chắn điểm lớn là bọn họ tham dự vào trận đại chiến Thần Ma năm ngàn năm trước. Bởi vì bọn họ đều tìm chỗ Phỉ Lệ rơi xuống, đợi đến khi bọn họ biết toàn bộ mọi chuyện phủ đầy bụi rồi.

      " ra là như vậy hả? Tuy Ái Lệ Ti tan nhưng ta đoán chỉ cần tìm được Hoắc Đức Hoa nàng vẫn có khả năng sống lại!" Phỉ Lệ nhìn Lạp Mạc Nhĩ, cách nghiêm túc. Nàng giơ tay, xoa lên đôi mắt màu vàng của Lạp Mạc Nhĩ đầy thương. Dường như đôi mắt này hợp nhiễm lên bi ai. Hẳn là nó nên luôn thâm thúy mê người.

      "Sao nàng biết?" Lạp Mạc Nhĩ nhìn Phỉ Lệ bằng ánh mắt kinh ngạc. Phải biết rằng cho dù là thần, khi rơi xuống cũng đồng nghĩa với chết . Vì sao Phỉ Lệ lại khẳng định như thế?

      "Ừ. Nó với ta rằng đóa mạn đà la trán ta chính là bản thể của Ái Lệ Ti. Cho nên chỉ cần tìm được Hoắc Đức hoa liền chắc chắn có thể hồi sinh Ái Lệ Ti." Phỉ Lệ cách nghiêm túc. Tuy biết rốt cuộc đóa mạn đà la trán có tác dụng gì nhưng Phỉ Lệ biết chắc chắn nó ảnh hưởng rất lớn tới việc Ái Lệ Ti sống lại."

      "Đúng rồi! Sao ta lại quên nhỉ? Hình như bản thể của mẫu hậu cũng là cây mạn đà la. Cửu Ngân, nhanh tìm chỗ phụ thân ta rơi xuống . vậy là rất có khả năng những bí mật về lần đại chiến Thần Manăm ngàn năm trước được hé lộ." Lạp Mạc Nhĩ hưng phấn với Cửu Ngân. Ma giới là địa bàn của Cửu Ngân, chỉ có thể nhờ ta ra tay. Nếu là trước kia chắc chắn như vậy. Nhưng chuyện này chẳng những liên quan tới sống lại của phụ vương và mẫu hậu mà còn có khả năng có liên quan tới bí mật về đại chiến Thần Ma năm ngàn năm trước. phá vỡ bức màn đó lần có làm sao.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Chương 249: Tiểu đệ của Đinh Địch


      "Ta hiểu rồi. Vậy tiếp theo Phỉ Lệ về đại lục Phi Long hay là ở lại Ma giới tiếp?" Cửu Ngân nhìn Phỉ Lệ đầy mong đợi. Thực ra vẫn tương đối hy vọng Phỉ Lệ ở lại Ma giới tiếp. cho cùng đây là địa bàn của , cho dù Lạp Mạc Nhĩ và Kỳ Dương định làm gì đều phải kiêng nể thân phận chủ nhân của chút. Nhưng nếu tới nơi khác còn phúc lợi này nữa rồi.

      "Về đại lục Phi Long. lâu ta về phủ Công tước Đức Cổ Lạp rồi. Chắc phụ thân và mẫu thân giận lắm. Với lại có chuyện ta phải tới bí cảnh của gia tộc để xác nhận." Phỉ Lệ vươn tay xoa xoa ấn ký mạn đà la trán chút. Hình như luồng ánh sáng trắng đơn giản như thế. Nàng cảm thấy có rất nhiều chuyện mình phải tìm hiểu từ mặt này nên quyết định sau khi về đại lục Phi Long sắp xếp lại tốt chút. Còn có chuyện của tháp Chín Khúc Lung Linh, dường như có liên quan tới kiếm Bích Du. Cho nên dù thế nào nữa bọn họ cũng cần phải về chuyến.

      "A! Vậy , ta biết rồi, chờ ta xử lý tốt chuyện của Ái Lệ Thi tới hội họp với mọi người." Cửu Ngân gật đầu. cũng biết Phỉ Lệ thể ở lại Ma giới tiếp được. Dù sao nàng cũng còn phải làm rất nhiều chuyện. Nàng còn chưa khôi phục lại trí nhớ kiếp trước nên nhất định phải làm những chuyện này. Cho nên cũng cưỡng cầu gì cả.

      "Chàng phải cẩn thận chút. Lúc ta lấy được thứ này ở góc canh gác cảm thấy nó có liên quan tới Ái Lệ Thi. Cho nên chàng chỉ có mình, phải cẩn thận chút." Phỉ Lệ lấy ra miếng lệnh Chinh Triệu (chiêu mộ) trong giới chỉ ra, ngay lập tức khiến sắc mặt ba người bên cạnh trở nên lãnh khốc cách nhanh chóng.

      Lạp Mạc Nhĩ dùng mắt ra hiệu cho Kỳ Dương. Kỳ Dương nhanh chóng bày kết giới, cách ly bọn họ ngay lập tức.

      "Phỉ Lệ có được lệnh Chinh Triệu từ tay ai?" Lạp Mạc Nhĩ nghiêm túc nhìn Phỉ Lệ. Sao thứ này lại xuất trong tay Phỉ Lệ? Xem ra bên Thiên giới đợi kịp, định ra tay rồi phải? Vậy mà định ra tay với Phỉ Lệ, là do biết thân phận của nàng hay nhằm cảnh cáo gia độc Đức Cổ Lạp?

      Nếu bọn họ biết thân phận của Phỉ Lệ rắc rối. Nếu bọn họ chỉ đơn giản nhằm vào gia tộc Đức Cổ Lạp còn có thể xử lý tốt. Nhưng dù là giả thiết nào đều lên rằng bây giờ người của Thiên giới theo dõi Phỉ Lệ. Khó trách Ái Lệ Thi lại xuất tại cung Dẫn Phượng, gì mà nghĩ cách cứu thuộc hạ trung thành của mình hoặc viện cớ khác. Nếu đúng là nhằm vào Phỉ Lệ tất cả mọi việc trở nên dễ hiểu. May mà bây giờ Cửu Ngân sớm báo cho bọn họ, hơn nữa bọn họ cũng ngờ vậy mà Phỉ Lệ lại biết chuyện của Hoắc Đức Hoa và Ái Lệ Ti. là vô cùng may mắn.

      "Lúc ta ở trong góc canh gác ngờ thấy được Hắc Thần Lợi Ách và thuộc hạ Bá Ni Tư cũng tới đoạt. Hơn nữa ta còn biết lệnh Chinh Triệu này chỉ nhằm vào cường giả cấp bậc chủ thần. Nhưng những điều khác ta biết." Phỉ Lệ mờ mịt nhìn mấy người nghiêm túc. Lệnh Chinh Triệu này đáng sợ đến thế sao? Sao ngay cả Lạp Mạc Nhĩ mà cũng có sắc mặt khó coi như thế?

      " phải là Phỉ Lệ đoạt được?" Kỳ Dương tiếp nhận lệnh Chinh Triệu trong tay Phỉ Lệ, vuốt ve tỉ mỉ. Thứ này chỉ là lệnh bài đơn giản. May mà phải Phỉ Lệ đoạt được, nếu rắc rối.

      " phải. Sao vậy? Lệnh Chinh Triệu này có gì đặc biệt à? Sao các chàng đều có bộ dáng căng thẳng thế?" Phỉ Lệ chần chừ lát rồi buồn bực hỏi. Chẳng phải chỉ là cái lệnh bài thôi sao? Sao lại lộ ra dáng vẻ căng thẳng như thế? Nhưng dáng vẻ này rất giống Lợi Ách dặn dò Bá Ni Tư cách cẩn thận lúc trước.

      " ra lệnh Chinh Triệu còn có cái tên khác. Đó là Xiềng Xích Linh Hồn. Nó có thể cưỡng chế giam cầm linh hồn, cống hiến cho chủ nhân của lệnh Chinh Triệu. Cho nên đó là lý do người bình thường tuyệt đối bằng lòng nhận lệnh Chinh Triệu. Nhưng nếu là người biết chuyện họ vẫn nhận nó. Dù sao lợi ích mà lệnh Chinh Triệu đem lại có lực hấp dẫn ." Kỳ Dương từ từ giải thích. Nhưng vẻ mặt khá khinh thường. Dù sao với bọn họ mà , lệnh Chinh Triệu chẳng có tác dụng gì.

      "Cái gì? Xiềng Xích Linh Hồn? Đó chẳng phải là trực tiếp ký khế ước chủ tớ sao?" Phỉ Lệ nhìn miếng lệnh bài nho trong tay Kỳ Dương đầy khiếp sợ. ngờ chỉ là cái lệnh bài nho mà lại có tác dụng khiến người ta sợ hãi như vậy. Nếu mình biết chẳng phải trực tiếp bị ký khế ước chủ tớ rồi sao?

      "Chính xác. Lệnh Chinh Triệu tương đương với khế ước chủ tớ khác. Đây là việc mà những kẻ tự cho là đúng Thiên giới thích làm nhất." Cửu Ngân quệt miệng, đầy khinh thường. là tự đánh giá mình quá cao, vọng tưởng chèn ép tam giới, lưới thu gọn hết cường giả trong tam giới tới Thiên giới. vậy tam giới còn cường giả có thể ngăn cản Thiên giới. Như vậy kết quả cuối cùng chính là tam giới sa vào số phận phụ thuộc Thiên giới.

      "Ta chạm phải cái gì thế này?" Phỉ Lệ chu môi đầy bất mãn, nhìn Lạp Mạc Nhĩ đầy chờ mong. Hu hu...Nàng mới cần trở thành nô lệ của kẻ khác. Ai mà biết người đó là ai? Có tra tấn mình hay ? Hơn nữa nếu có ích như thế chẳng phải nàng trở thành Đinh Địch bán nước rồi hay sao? biến thành mua tặng , tuyệt đối khủng khiếp.

      " sao. Thực lực của các nàng còn chưa đạt tới điều kiện mở được lệnh Chinh Triệu, cho nên chạm vào cũng chẳng sao cả." Lạp Mạc Nhĩ buồn cười, xoa xoa mái tóc mềm mượt của Phỉ Lệ, khẽ giải thích cho nàng. Sao biết cái tâm tư nho này của nàng chứ? Nhưng đúng là phải cho nàng chút giáo huấn mới được. Nếu sau này nàng nhìn thấy cái gì cũng chạm vào mất.

      " vậy chăng? Vậy tốt quá. Các chàng chạm vào cũng sao chứ? Theo lý mà thực lực của các chàng cũng kém cấp bậc chủ thần mà!" Mặt Phỉ Lệ ghi "ta biết thực lực của các chàng, cho nên các chàng đừng có lừa ta." Nàng nhìn ba người đầy hung dữ, trong đôi mắt màu tím có nghiêm túc hiếm thấy.

      "Thứ này vô dụng với chúng ta. Bởi vì người chúng ta có thần cách, lệnh Chinh Triệu chỉ nhằm vào những chủ thần chưa có thần cách. Cho nên dù chúng ta chạm vào cũng sao. Hơn nữa dù chúng ta có thần cách chẳng lẽ Phỉ Lệ cho rằng chúng ta làm gì được cái lệnh bài nho thế này ư?" Kỳ Dương dịu dàng chọc chọc vào mũi Phỉ Lệ, loại cưng chiều này cần cũng biết.

      " ra là như thế! Vậy bây giờ chúng ta về đại lục Phi Long ! Cửu Ngân, hỏi được chỗ Hoắc Đức Hoa rơi xuống tới tìm ta ngay, bởi vì rất có khả năng ta cần phải vào bí cảnh của gia tộc lần nữa. Với lại biết có thể mê man vài năm như lần trước , cho nên chàng phải tới tìm ta trước khi ta vào bí cảnh của gia tộc nhanh chút đấy." Phỉ Lệ rời khỏi lòng Lạp Mạc Nhĩ, tới trước mặt Cửu Ngân, vươn tay ôm lấy . rung động từ trong linh hồn lại ra trong lòng Phỉ Lệ lần nữa, khiến nàng cảm thấy hết sức thoải mái.

      "Ta biết. Ta tới nhanh thôi." Cửu Ngân đáp lại, chan chứa tình cảm. Tuy biết kết quả ra sao nhưng cũng định buông tay. Cho nên Phỉ Lệ, xin nàng nhất định phải chờ ta, chờ ta tới tìm nàng.

      Cửu Ngân ngẩng đầu, liếc mắt với Lạp Mạc Nhĩ và Kỳ Dương. Nhất định phải giải quyết chuyện Ái Lệ Thi bên Ma giới cho nên thể đại lục Phi Long với bọn họ được. Bây giờ Kỳ Dương còn chưa định tiếp nhận Minh giới chi nên tự nhiên có vấn đề gì. Về phần đám Lạp Mạc Nhĩ đại lục Phi Long chính là đại bản doanh của họ, cho nên lai càng có vấn đề gì. Vậy nên Cửu Ngân gật đầu với Kỳ Dương và Lạp Mạc Nhĩ ý bảo bọn họ chăm sóc cho Phỉ Lệ tốt, đuổi theo ngay.

      "Ừ! Ta chờ chàng bên kia!" Phỉ Lệ cười với Cửu Ngân. Nhưng nàng buông ra ngay lập tức bởi vì có hơi thở quen thuộc truyền ra từ linh hồn. Là mùi của Đinh Địch. Nhưng hình như còn có mùi hương khác, mạnh hơn nhiều.

      "Là Đinh Địch. Nhưng hình như còn có ma thú khác nữa?" Đám người Phỉ Lệ nhàng tiếp đất, nghiêm túc nhìn chằm chằm vào phía trước chỗ mình đứng. Hai cái chấm đem từ từ trong mắt họ, càng ngày càng gần, cuối cùng bóng dáng trắng tinh xinh xắn của Đinh Địch xuất trước mắt mọi người. Mà bên cạnh còn có con rồng lớn đen thui theo. Nhưng lúc này vóc dáng của con rồng lớn vô cùng nhắn xinh xắn tựa như hình ảnh rồng huyền ảo. Đôi mắt đen láy đảo qua đảo lại, đánh giá mọi người trước mặt. Sau khi nhận ra vài luồng hơi thở mạnh mẽ nó nhanh chóng bò lên vương miện của Đinh Địch, quấn chặt lấy, muốn buông ra. Nó nhìn mấy người Phỉ Lệ bằng đôi mắt tràn đầy uất ức.

      "Đinh Địch có thể giải thích chút ?" Phỉ Lệ chỉ chỉ con rồng huyền ảo đầu Đinh Địch đầy hứng thú. Tuy nó đen thui nhưng vô cùng đáng . Nhất là hai cái sừng rồng ngắn ngủn thô thô. Cửu Ngân biết thân phận của con rồng huyền ảo này trong nháy mắt nhưng khi thấy hành động theo bản năng của nó vẫn rất ngạc nhiên. Phải biết rằng Long tộc luôn luôn cao ngạo kiêu căng, rất ít nhìn thấy Long tộc bằng lòng sống chung với chủng tộc khác. Hơn nữa nếu lầm con rồng quấn người Đinh Địch hẳn là Ma Long tôn quý nhất trong Lộc tộc. Cửu Ngân ngẩng đầu liếc Lạp Mạc Nhĩ và Kỳ Dương cái, phát họ cũng có ánh mắt kinh ngạc như vậy. Nhưng ai mở miệng, chỉ lẳng lặng nhìn Phỉ Lệ.

      "Phỉ Lệ sao? tốt. Muội rất lo lắng cho tỷ." Đinh Địch hai lời liền nhào thẳng tới, bằng giọng mềm mại, làm nũng với Phỉ Lệ. Con rồng huyền ảo đầu đánh giá Phỉ Lệ đầy tò mò, dường như muốn xác định cái gì đó.

      "Ta sao. Nhưng có phải Đinh Địch nên có chuyện gì xảy ra với đầu muội ?" Phỉ Lệ chỉ chỉ con rồng huyền ảo đầu Đinh Địch, chọc chọc ngón tay vào người nó, dường như cảm thấy vô cùng thú vị. Mà con rồng huyền ảo hiển nhiên vô cùng hưởng thụ vuốt ve của Phỉ Lệ, lại còn bò lên ngón tay của nàng nữa.

      "Nó là tiểu đệ muội mới nhận, Bố La Đức Hách Tư Đặc, là thái tử của Long tộc. Muội thấy tư chất của nó tệ nên dẫn nó về." Đinh Địch liếm liếm lòng bàn tay Phỉ Lệ đầy hưng phấn, giới thiệu cho nàng cách thỏa mãn.

      "Thái tử tộc Ma Long là tiểu đệ của muội à?" Phỉ Lệ chần chừ lát rồi hỏi, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Cửu Ngân.Long tộc rất có tiếng trong tam giới, cho dù là Ma Long hay là Long tộc khác. Đinh Địch làm vậy sao chứ?

      "Phỉ Lệ đừng lo lắng. Hẳn là bên Long tộc cũng biết." Cửu Ngân biết Phỉ Lệ lo lắng điều gì. Tộc Ma Long này giảo hoạt nhất trong Long tộc, sao có thể biết thân phận của Đinh Địch? Làm vậy tất nhiên là cố ý.

      "Cửu Ngân sai. Chúng ta nên rồi. Đinh Địch đuổi theo nhé." Kỳ Dương gật đầu tán thành, tới bên cạnh Cửu Ngân, kéo Phỉ Lệ về. Nhưng trong khoảnh khắc rời quay sang nháy mắt với Cửu Ngân, khẽ: "Huynh phải xử lý tốt những hồng nhan tri kỷ của mình ! Bây giờ Phỉ Lệ sao nhưng nếu còn có lần nữa tin rằng Lạp Mạc Nhĩ vui lòng giúp huynh."

      Sau khi xong cũng quay đầu lại mà tiêu sái vào gian mà Lạp Mạc Nhĩ mở ra. hài lòng nhìn sắc mặt thay đổi ngừng của Cửu Ngân. Cho huynh đắc ý!

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 250: Đại Đế La Bá Đặc thất bại.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "La Tư, chàng bảo bối tiểu Phỉ Lệ có chuyện gì chứ?" Hai vành mắt Đế Á đỏ hoe nhìn trượng phu của mình, lâu lắm rồi nàng chưa nhìn thấy tiểu bảo bối của mình, biết giờ tiểu bảo bối ở bên ngoài có khỏe hay ? Nàng rất lo lắng!

      " có việc gì đâu, nàng đừng quên làm sao Lạp Mạc Nhĩ có thể để Phỉ Lệ xảy ra chuyện chứ, nàng đó! Đừng tự tìm phiền não cho mình nữa." La Tư nhàng điểm cánh mũi Đế Á cái, thoải mái . Chỉ là sâu trong đáy mắt vẫn có lóe lên chút lo lắng, mặc dù như thế, nhưng dù sao Phỉ Lệ vẫn chỉ là đứa trẻ mười mấy tuổi, từ độ tuổi bình quân ở Đại lục Phi Long, bây giờ Phỉ Lệ vẫn chỉ bằng với tiểu hài từ mới biết chút.( ~O~ Lý thuyết gì thế?)

      Tuy rằng huyết mạch của Đức Cổ Lạp mạnh hơn người bình thường rất nhiều, nhưng dù sao chênh lệch số tuổi chính ở chỗ này phải sao? Phỉ Lệ rời khỏi Gia tộc Đức Cổ Lạp gần năm rồi, rất nhanh đến sinh nhật thứ mười lăm của Phỉ Lệ, biết liệu Phỉ Lệ có thể trở về kịp sinh nhật như lần trước hay , Lạp Mạc Nhĩ lại có bất kỳ tin tức nào nữa.

      "Nhưng dù sao nơi đó cũng là Ma giới mà! Phỉ Lệ còn , thiếp yên lòng." Giọng Đế Á chậm rãi vang lên, giọng điệu phiền muộn với vẻ mặt đau thương kể xiết, gương mặt tinh xảo lộ ra buồn bã nên lời, khiến La Tư ở bên cạnh hết sức đau lòng, làm sao lại biết cơ chứ. Nhưng đây là số mạng của Phỉ Lệ. Từ khắc con bé ra đời liền được định trước, bọn họ biết trước từ rất lâu rồi, phải sao?

      Hơn nữa đoạn thời gian trước huyết mạch Đức Cổ Lạp cho biết, huyết mạch của bọn thức tỉnh , được bao lâu nữa có nhiều người trong Đức Cổ Lạo thức tỉnh huyết mạch Liêu tộc, mà Phỉ Lệ chính là Vương của Liêu tộc bọn họ chờ đợi lâu, hai mắt La Tư lóe ra cố chấp điên cuồng, chấn hưng Liêu tộc, là điều Đức Cổ Lạp hy vọng được chứng kiến, nhưng bây giờ vẫn chưa phải lúc ra, cho nên chuyện này chỉ có mấy Trưởng lão mới biết.

      "Nàng đừng lo lắng nữa, Lạp Mạc Nhĩ truyền tin tức về, là Phỉ Lệ đạt tới Thần cấp rồi. Hơn nữa Lạp Mạc Nhĩ cũng ở bên cạnh Phỉ Lệ mà! Chẳng lẽ nàng tin tưởng thực lực của Lạp Mạc Nhĩ, đừng quên Lạp Mạc Nhĩ là người mà ngay cả mấy Trưởng lão trong bí cảnh cũng dám khinh thường!" La Tư khẽ cắn lỗ tai Đế Á cái, hơi thở ấm áp ập tới cổ Đế Á, La Tư hài lòng nhìn gò má trở nên đỏ bừng của Đế Á, cũng là mẫu thân của ba đứa , nhưng vẫn hay xấu hổ như vậy.

      "Thiếp. . . . . . Thiếp có ý này, La Tư, chàng dừng tay cho thiếp, chúng ta thảo luận chuyện của bảo bối Phỉ Lệ, tay của chàng làm cái gì thế?" Đế Á tức giận nhìn La Tư giở trò xấu xa, hi vọng là như thế!

      "Hai người các ngươi có thể đừng như thế hay ? khiến cho người ta thể chịu nổi, có biết hay ?" La Bá Đặc nhịn được trợn trắng mắt, vì cái gì phải kích thích , sợ An Na hành hạ còn chưa đủ hay sao? Lúc nào An Na mới chịu vui vẻ ở lại bên cạnh như cũ đây! Lúc nào Cát Nhĩ mới chịu lớn lên đây?

      "An Na lại tức giận?" La Tư thú vị nhìn La Bá Đặc, nếu để cho những người khác biết Đế Hoàng của Khải Kỳ Đế quốc trị được hoàng hậu của mình, biết đưa tới bao nhiêu dư luận xôn xao nhỉ? Đế Á nhìn vẻ mặt như gặp quỷ của La Bá Đặc, dĩ nhiên cũng chắc chắn là An Na tìm La Bá Đặc phiền phức rồi,đây đúng là vui mừng oan gia ầm ĩ ngán mà! Cũng nhiều năm như vậy, vẫn cứ như cũ, nhìn tình hình này, chỉ cần ngày La Bá Đặc còn là Đế Hoàng của Khải Kỳ Đế quốc, ngày đó An Na vẫn để cho La Bá Đặc dễ chịu.

      "Kiệt Tây Tạp xin ta thanh Kiếm Ma Pháp mà Lạp Nhĩ cho ta, ta cho rằng nó phải là thứ đồ quan trọng gì, nên đồng ý. Ai biết Cát Nhĩ lại coi trọng thanh Kiếm Ma Pháp kia từ sớm." La Bá Đặc cau mày, sau đó lại xoa xoa chân mày, xem ra Kiệt Tây Tạc là quá đáng, khó trách lần này An Na có thể tức giận như vậy, phải biết Cát Nhĩ là thái tử của Khải Kỳ Đế quốc, chuôi Kiếm Ma Pháp này đương nhiên là của nó rồi, nhưng Kiệt Tây Tạp lại làm mình lu mờ. Xem ra gia tộc Ni Cổ Lạp Tư cần phải dọn dẹp chút rồi.

      "A! Ấy là thanh kiếm Ma Pháp Ách Nhĩ Đa Tư hả? Xem ra người của gia tộc Ni Cổ Lạp Tư cho rằng ngươi bị nữ nhân Kiệt Tây Tạp kia đầu độc rồi, vậy ngươi xử lý như thế nào?" Về chuyện của Cát Nhĩ La Tư là tuyệt đối thỏa hiệp, dù sao Cát Nhĩ cũng là người nối nghiệp kế tiếp do bọn bồi dưỡng ra, tuyệt đối cho phép Ni Cổ Lạp Tư động chạm đến nó.

      "Phạt Kiệt Tây Tạp bế quan tháng, Ách Nhĩ Đa Tư vốn chính là được thiết kế cho Cát Nhĩ, ban đầu chút tin tức cũng hề tiết ra ngoài, nghĩ tới vẫn có người tiết lộ tin tức. Chẳng qua là lỗ tai của Ni Cổ Lạp Tư thính ." La Bá Đặc khinh thường , nếu phải là bây giờ vẫn chưa phải lúc diệt trừ Ni Cổ Lạp Tư, rất muốn trực tiếp bóp chết nữ nhân kia.

      "Chuyện này Cát Nhĩ biết ?" Đế Á giọng dò hỏi, đây rất có thể chính là mưu trực tiếp nhằm vào Cát Nhĩ, hoàng thất vốn chính là nơi đầy rẫy mưu, cho nên thể xem thường bất cứ người nào, bởi vì chỉ với điều này đủ lấy mạng của ngươi.

      "Ta mang Cát Nhĩ đến, bảo nó vào." La Bá Đặc hướng về phía bên trái nhàng , sau đó hướng về phía La Tư cùng Đế Á khe khẽ gật đầu.

      "Nếu như vậy, Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch cũng vào luôn , những chuyện này nên để cho chúng nó làm quen dần." La Tư cũng đồng ý, dù sao cũng là lúc nên để cho chúng nó biết vài chuyện, có dự cảm lần này Phỉ Lệ trở lại Đức Cổ Lạp, nhấc lên trận gió tanh mưa máu, cho nên rất cần thiết để Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch tiếp xúc với chuyện trong gia tộc.

      "Cháu chào Tướng quân La Tư và gì Đế Á." Cát Nhĩ đầu tóc màu vàng kim đẹp mắt, cộng thêm đôi mắt màu xanh dương khiến người ta có cảm giác như tắm gió xuân.

      "Cháu chào bá bá La Bá Đặc, biểu ca Cát Nhĩ. Phụ thân người gọi con tới ạ?" Sau đó Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch cũng vào, cũng có tò mò tại sao La Bá Đặc cùng Cát Nhĩ lại xuất tại nơi này, chỉ là khi thấy thanh kiếm Ma Pháp trong tay Cát Nhĩ thoáng qua tia sáng, hiển nhiên nhận ra lai lịch của thanh kiếm Ma Pháp này.

      "Ừm, cũng tới lúc để cho các con biết chuyện của gia tộc Đức Cổ Lạp và gia tộc Khải Kỳ rồi." Đế Á gật đầu cái, ý bảo mấy đứa ngồi xuống.

      "Cát Nhĩ, con nên biết lần này chuyện về kiếm Ma Pháp Ách Nhĩ Tư, gặp phải rất nhiều phiền toái chứ?" La Bá Đặc hài lòng nhìn nhi tử lớn nhất của mình, hổ là con trai của và An Na, trong các hoàng tử trừ Á Sắt ra, thể nghi ngờ Cát Nhĩ là đứa ưu tú nhất, vô luận là thiên phú ma pháp hay là lhả năng trị quốc, đứa này vẫn luôn có thể làm cách rất tốt.

      "Hình như có người tiết lộ bí mật của Ách Nhĩ Đa Tư, phụ hoàng muốn rat ay với Ni Cổ Lạp Tư sao?" Cát Nhĩ ưu nhã ung dung nhìn La Bá Đặc ngồi ở phía , Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch ngồi ở phía dưới Cát Nhĩ, khác với Phỉ Khắc Tư lãnh khốc, cùng với Bảo Địch tà mị chính là Cát Nhĩ tóat ra hơi thở của bậc Vua chúa tự nhiên, khiến người ta tự chủ được mà tin phục.

      "Ha ha! hổ là Cát Nhĩ có danh hiệu Qúy công tử tao nhã của Khải Kỳ, nhanh như vậy là có thể hiểu được tâm tư của phụ hoàng ngươi, Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch về sau học hỏi Cát Nhĩ nhiều chút." La Tư cùng Đế Á tán thành gật đầu cái, tệ, bọn họ chỉ mới chút đầu mối, mà Cát Nhĩ lập tức hiểu được ý định của bọn họ, hổ là thiên tài! Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch cần phải học hỏi thêm rất nhiều nữa, chỉ là biết Phỉ Lệ có thể đấu với Cát Nhĩ chút hay ? La Tư tặc cười tặc lưỡi, dù sao Phỉ Lệ cũng là trân bảo của bọn .

      "Tướng quân La Tư khen nhầm rồi, Cát Nhĩ thẹn dám nhận. Lần này Lạp Nhĩ quá nóng vội tồi, biết Ách Nhĩ La Tư là làm cho ta, lại vẫn nghĩ bằng vào sủng ái để đọat lấy kiếm của Khải Kỳ. ....! Phụ hoàng có phải người tốt với Lạp Nhĩ quá hay , cho nên mới khiến cho rằng con rất dễ bắt nạt." Cát Nhĩ biến sắc , chỉ là khóe miệng khẽ cong lên 0. 5 độ, nhưng lại nhận được tin tức mẫu hậu cực lỳ vui kìa! Xem ra phụ hoàng bị dạy dỗ. Chỉ có tên Lạp Nhĩ ngu ngốc kia mới cho rằng mình là hoàng tử được sủng ái nhất Khải Kỳ Đế quốc, hành động của cứ như tên hề làm cho người ta thấy liền muốn ói, nếu phải bây giờ vẫn chưa phải lúc động thủ, rất muốn xé rách cái bản mặt tên hề kia.

      "Khụ khụ. . . . . . Cát Nhĩ phải sớm biết đó chỉ là diễn trò sao? Hay là kế hoạch của con !" La Bá Đặc mất tự nhiên chuyển đề tài, ô ô. . . . . . Hình như là ngay cả Cát Nhĩ cũng cho rằng làm phụ hoàng vô cùng thất bại! Khó trách An Na cho phép tháng được vào cung điện của nàng.

      La Tư nhịn khóe miệng run rẩy vài cái, nhìn bạn tốt của mình bị chính con trai của mình nhạo báng, chỉ là may làm sao chưa bao giờ phải trải qua tình huống như thế, dù sao Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch thể nào giống như Cát Nhĩ công khai khiêu khích uy nghiêm của mình, mà Phỉ Lệ lại càng thể nào, hơn nữa nếu Phỉ Lệ muốn làm, La Tư vẫn rất vui vẻ, dù sao đó cũng là Phỉ Lệ của mà!

      "Con nghĩ sinh nhật của biểu muội Phỉ Lệ lần này là cơ hội rất tốt, chắc hẳn Ni Cổ Lạp Tư cũng chờ đợi nổi nữa muốn nhìn phụ hoàng phế truất con, dù sao Hoàng phi Kiệt Tây Tạp là Hoàng phi được sủng ái nhất Khải Kỳ Đế quốc mà! Dù là Hoàng hậu Khải Kỳ Đế quốc cũng phải tránh cái mũi nhọn này." Cát Nhĩ ưu nhã bưng ly trà xanh bên cạnh lên, tinh tế thưởng thức, hoàn toàn để ý đến bộ dáng phụ hoàng của mình bởi vì câu vừa rồi của mình mà trở nên cứng ngắc.

      "Cát Nhĩ con có phải rất thích sống ở Vấn Thiên Các hay , phụ hoàng ngại để con ở đó nghỉ ngơi tháng đâu." La Bá Đặc nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm nhi tử mà mình cho là xuất sắc nhất này, tại sao trước kia lại hề phát Cát Nhĩ lại có thể chơi xỏ như vậy chứ. Hơn nữa còn là những lời hề có chữ thô tục mà có thể làm bị thương người khác.

      "À! Con quên cho phụ hoàng, đây là mẫu hậu bảo con , mẫu hậu còn nếu người còn để con Vấn Thiên Các lần nữa, như vậy người cứ tiếp tục ở lại nơi ở của phi tử người sủng ái nhất trong hai tháng nhé, mẫu thân chút người cũng ngại đâu, cũng tức giận đâu!" Cát Nhĩ cười híp mắt.

      Mà đám người La Tư cùng Đế Á đều đồng tình nhìn La Bá Đặc, bị chính con trai của mình ăn sạch sành sanh, hơn nữa còn thể xử phạt, An Na chính là rất có biện pháp hành hạ La Bá Đặc a! Còn Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch laị có vẻ mặt sùng bái nhìn Cát Nhĩ, nghĩ tới Cát Nhĩ lợi hại như vậy, ngay cả bá bá La Bá Đặc cũng bị Cát Nhĩ chọc giận như vậy. hổ là người giúp đỡ tương lai của bọn họ a!

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 251: Phỉ Lệ dở khóc dở cười.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      " năm trôi qua, ta lại trở về rồi, biết phụ thân, mẫu thân có khỏe ?" Phỉ Lệ đứng trước phủ Công tước Đức Cổ Lạp, yên lặng nhìn cửa chính. Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương im lặng lên tiếng đứng sau lưng Phỉ Lệ,d∞đ∞l∞q∞đ hoàn toàn có ý muốn mở miệng, chỉ đứng đó nhìn nàng, giống như thế gian này ngoại trừ Phỉ Lệ chẳng còn thứ gì có thể lọt vào mắt xanh của bọn nữa.

      "Các ngươi là ai? Nơi này là phủ Công tước Đức Cổ Lạp, các ngươi nên mau ." Thị vệ canh cửa thấy đám người Phỉ Lệ đứng yên hồi lâu, liền quyết định tiến lên, dù sao chưa từng có ai dám làm gì trước cửa phủ Công tước của Ai Nhĩ Thành. Nhưng mà hôm nay hình như là ngoại lệ, bởi vì đám người Phỉ Lệ cứ đứng ở trước cửa, tuy rằng cái gì bọn họ cũng làm.

      "Ngươi thông báo Tướng quân La Tư rằng Phỉ Lệ trở lại." Phỉ Lệ đưa tay cản lại hành động kiên nhẫn của Hoặc Nhiện, phải biết những người này đều là người của phủ Công tước, cũng chính là người của nàng, nàng hy vọng Hoặc Nhiên làm ra hành động phù hợp nào.

      "Người là tiểu thư Phỉ Lệ?" Thị vệ kinh hỉ nhìn thiếu nữ trước mắt toàn thân bao phủ bởi áo bào Ma Pháp màu đen, giọng thanh thúy, lạnh nhạt , khí chất quý tộc từ tận trong xương cốt của nàng, khiến người ta tự chủ được mà phải thần phục.

      "Đúng vậy, ta trở về." Phỉ Lệ khe khẽ gật đầu, hổ là người do cha La Tư tay dạy dỗ, nhanh như vậy phản ứng.

      "Mạt La bái kiến tiểu thư, tiểu nhân lập tức vào thông báo, mời người!" Thị vệ hưng phấn vọt vào trong, mà những thị vệ còn lại đều cung kính hành lễ với đám người Phỉ Lệ, mời đoàn người Phỉ Lệ vào phủ Công tước, còn đám người vừa rồi tụ tập chung quanh tính xem trò vui, lại bị đả kích liên tiếp, hoàn toàn ngây ngẩn cả người, ai cũng ngây ngốc nhìn tình huống đột nhiên thay đổi. Nhưng mà cuối cùng vẫn phản ứng lại, những người đó đều phải là người dễ trêu chọc.

      "Báo!" Thị vệ Mạt La hưng phấn vọt vào trong nội đường phủ Công tước, hoàn toàn có vẻ thong dong lúc bình thường.

      "Chuyện gì xảy ra? Thất thố thế còn ra thể thống gì." La Tư bất mãn nhìn thị vệ đột nhiên xông tới, từ khi nào mà phủ Công tước Đức Cổ Lạp lại có thị vệ biết phép tắc như thế, xem ra phải cần chỉnh đốn lại phủ Công tước chút. La Tư bỏ tài liệu trong tay xuống, ý bảo mấy người bên cạnh ngừng lại, nhìn thị vệ đối diện.

      "Hồi bẩm Gia chủ, tiểu thư trở lại, tiểu thư Phỉ Lệ trở lại." Mạt La kích động , lúc này quên mất vẻ mặt tốt của mấy người ở đây, ai ở phủ Công tước cũng rất thích tiểu thư, lúc ban đầu khi biết tiểu thư muốn tới Học Viện Ma Pháp Phi Long học, cả phủ Công tước đều rất đau lòng! Bây giờ tiểu thư trở lại, tất cả mọi người đều rất vui mừng, đương nhiên là trong đó cũng bao gồm Mạt La.

      "Cái gì? Ngươi ai trở lại?" Đế Á kích động đứng lên đầu tiên, hai tay run rẩy tóm lấy Mạt La, khuôn mặt tinh xảo hoàn mỹ lộ ra kích động khó nén.

      "Tiểu thư Phỉ Lệ trở lại, mới vừa rồi tiểu nhân gặp người ở cửa, tại chắc là sắp vào rồi." Mạt La nghiêm túc trả lời, dù là Mạt Đức ngồi ở phía cũng có tâm tình để ý tới con dâu thất lễ, tất cả mọi người đều khiếp sợ nhìn Mạt La, chỉ chốc lát sau cả nội đường cũng chỉ còn mình Mạt La đứng ở nơi đó, những người khác đều biến mất tăm.

      Ngay cả Bảo Địch vốn lười biếng cũng mau đột nhiên xông ra ngoài, còn Phỉ Khắc Tư lãnh khốc nghe lời của Mạt La xong cũng phi thân luôn. Chẳng qua vì thực lực, vốn là người thứ hai phản ứng kịp nhưng lại bị Mạt Đức vượt trước, thấy màn như vậy Phỉ Khắc Tư ở trong lòng hung hăng khinh bỉ nhìn gia gia nhà mình, cũng biết gai gia cháu như mạng hề dễ đối phó như vậy, hơn nữa trừ gia gia còn có phụ thân cùng mẫu thân,d∞đ∞l∞q∞đ đáng chết thực lực của vẫn chưa được, nếu có thể lợi hại hơn nữa, vậy là người đầu tiên xông ra gặp Phỉ Lệ rồi.

      lâu như vậy được gặp Phỉ Lệ, là nhớ cái thân thể mềm mại của con bé, còn có cái mùi thơm thơm kia nữa. Nhưng mà bây giờ xem ra tới lượt rồi, chẳng qua vẫn rất kiên nhẫn tới cạnh Bảo Địch, tùy ý đưa ra cái chân, sau đó hài lòng thấy Bảo Địch té cú, nhàng rung rung bả vai ý tỏ liên quan tới , sau đó chậm rãi ra ngoài. Về phần vẻ mặt phẫn nộ của Bảo Địch lại hoàn toàn coi thường, như vậy có thể thấy được huyết thống bao che khuyết điểm của Đức Cổ Lạp vẫn rất mạnh mẽ, vì Phỉ Lệ, mà mấy chuyện hãm hại người còn có thể làm ra được, hổ là người của gia tộc Đức Cổ Lạp.

      con gió thổi qua, Phỉ Lệ còn chưa kịp phản ứng bị người nào đó ôm vào trong ngực, về phần Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương rất nhanh bị những người còn lại tranh nhau chen lấn đẩy ra ngoài, Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương chịu đựng khóe miệng ngừng co giật, hai người hết sức ăn ý đứng ở vòng bên ngoài cùng, nhìn màn biểu diễn có độ khó cực cao trước mắt, hổ là lão tướng quân Mạt Đức! Càng già càng dẻo dai, mới vừa rồi tích tắc ném Tướng quân La Tư ra ngoài, là quá nhanh gọn, nhàng.

      "Tiểu bảo bối Phỉ Lệ, gia gia rất nhớ cháu a!" Mạt Đức ôm lấy Phỉ Lệ chặt, giống như đứa bé làm nũng, miệng cứ liên tiếp hôn lên mặt Phỉ Lệ, vừa còn phòng bị La Tư đánh lén, về phần đám thị nữ cùng thị vệ của gia tộc Đức Cổ Lạp đều đứng im, lẳng lặng thưởng thức. Thậm chí còn có người bắt đầu bày ra canh bạc, tính tóan đánh cược, lúc nào Tướng quân La Tư có thể từ trong tay lão Tướng quân Mạt Đức đoạt được tiểu thư Phỉ Lệ.

      "Chưa từng nghĩ tới ra gia tộc Đức Cổ Lạp lại mạnh mẽ như vậy đấy!" Hoặc Nhiên ở bên giọng thở dài, bao che khuyết điểm à? Tựa hồ chỉ đơn giản như thế ! Đây ràng chính là chỉnh chết người chịu từ bỏ, phải sao? Quả còn hung ác hơn so với kẻ thù giết cha nữa.

      "Làm quen dần là tốt rồi." Phỉ Khắc Tư đứng ở bên tùy ý , chỉ là thân thể vẫn căng thẳng vẫn như cũ hề buông lỏng, đủ để nhìn ra được Phỉ Khắc Tư chưa từng nới lỏng cảnh giác với mấy người nảy, nhưng khi nhìn thấy Lạp Mạc Nhĩ, liền thả lỏng cảnh giới, hơn nữa còn cung kính hành lễ.

      "Ngươi là ai? Tại sao lên?" Hoặc Nhiên làm động tác cắt cổ, sau đó bắt đầu tò mò quan sát Phỉ Khắc Tư, tóc tím mắt tím chắc cũng là thành viên trực hệ của gia tộc Đức Cổ Lạp, nhìn ánh mắt dịu dàng của khi nhìn Phỉ Lệ khó nhìn ra được có quan hệ với Phỉ Lệ.

      "Đại ca à, ta nghĩ là mình đánh thắng được hai người biến thái kia đâu." Phỉ Khắc Tư thẳng ra lời trong lòng của mình,d∞đ∞l∞q∞đ cũng quên mẫu thân còn ở bên cạnh nhìn chằm chằm đâu! Mẫu thân phải là người dễ dàng chọc vào, chờ chút gia gia cùng phụ thân trở về biết tay, lại dám ở trước mặt mẫu thân ôn chuyện cùng Phỉ Lệ, Phỉ Khắc Tư ngẩng khuôn mặt tươi cười giảo hoạt lên.

      "À! Còn có chuyện mà ngươi làm được cơ đấy! Đáng chết, Phỉ Khắc Tư, biết từ lúc nào gia tộc lại có loại người ghê tởm bại hoại như huynh." Hoặc Nhiên còn chưa kịp trả lời, liền bị Bảo Địch phía sau vượt lên trước, Bảo Địch phẫn hận nhìn chằm chằm Phỉ Khắc Tư, cũng biết Phỉ Khắc Tư có ý tốt, thế nhưng lại dám ngáng chân , nhất định phải để Phỉ Lệ biết được tên ngụy quân tử mặt người dạ thú này.

      "Bảo Địch xin chú ý, đừng quên đệ là Nhị thiếu gia của gia tộc Đức Cổ Lạp. Cái từ bại hoại loại này hình như nên phát ra từ trong miệng của đệ, cho nên lát nữa ta xin phép chỉ thị của phụ thân đưa đệ Vấn Thiên Các chuyến." Phỉ Khắc Tư lạnh như băng , đương nhiên là phải bỏ qua mỉa mai như có như nơi khóe mắt , hiển nhiên lúc này tâm tình của Phỉ Khắc Tư rất tốt, ai kêu Bảo Địch cả ngày cứ ở trước mặt của khoác rằng mình cưa được biết bao nhiêu thiếu nữ Quý tộc, hơn nữa còn rằng Phỉ Lệ nhất định rất thích .

      "Huynh. . . . . . Xem như huynh lợi hại." Bảo Địch cuối cùng hung hăng cắn môi của mình, hướng về phía Phỉ Khắc Tư giơ lên ngón tay giữa .o0o., sau đó hai mắt sáng lên nhìn Phỉ Lệ trong ngực Mạt Đức.

      Sau khi nghe những lời này, đám người Hoặc Nhiên hoàn toàn bỏ qua việc khai thông mấy kẻ điên kia cùng với nhóm người nảy, bởi vì mặc kệ là Phỉ Khắc Tư hay là Bảo Địch, ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm Mạt Đức cùng La Tư trước mắt, tựa hồ chỉ cần phát ra bất cứ sơ hở gì, có người nhanh chóng ra tay.

      "Phụ thân, con nhớ là thúc thúc Thánh Nhật Nhĩ Man là hôm nay sai người đưa tới Hoa Trà cha thích nhất, mới vừa nãy con thấy hình như có người đưa tới, phụ thân mau xem chút sao?" La Tư đột nhiên ngừng lại, tùy ý , hướng phía sau lưng Mạt Đức mà chỉ chỉ.

      "Cái gì?" Trong lúc Mạt Đức vừa mới xoay người sang chỗ khác, La Tư nhanh chóng bắt được kẽ sơ hở: "Có cơ hội!" La Tư nhanh nhẹn từ trong tay Mạt Đức đoạt Phỉ Lệ, sau đó liền nhanh chóng lui ra, hướng về phía Mạt Đức hung hăng nở nụ cười hả hê.

      "Cha!" Phỉ Lệ thể làm gì nhìn tính tính trẻ con của cha La Tư, nếu người bên ngoài mà biết được Thiết Huyết tướng quân La Tư lãnh khốc vô tình chiến trường được, thế nhưng lại làm ra hành động thất lễ như thế, liệu có còn sùng bái người nữa đây.

      "Bảo bối tiểu Phỉ Lệ, cha rất nhớ con a!" La Tư nhìn chằm chằm Phỉ Lệ bằng đôi mắt màu tím di truyền của gia tộc Đức Cổ Lạp, dáng vẻ hết sức đáng . Nhưng hành động trẻ con như thế lại xuất người tuổi thành niên, thấy thế nào cũng cảm thấy được tự nhiên, tất cả mọi người đứng ở bên nhịn được rùng mình cái.

      "Phỉ Lệ cũng nhớ cha La Tư." Phỉ Lệ chịu thiệt nhón chân lên, hôn lên mặt La Tư mấy cái, sau đó lập tức liền cảm nhận được nhiệt độ chung quanh đột nhiên hạ xuống, mà Mạt Đức lại trầm nhìn đứa con trai của mình. Những người khác lại có bộ dáng như muốn giết người nhìn chằm chằm La Tư, hiển nhiên là hài lòng với hành động của La Tư.

      "La Tư, có phải chàng quên mất cái gì nhỉ?" Đế Á dịu dàng như nước nhìn trượng phu nhà mình, bước chân thong thả ưu nhã, từ từ lại gần chỗ của La Tư cùng Phỉ Lệ. Chỉ thấy La Tư ngừng lui về phía sau, lại còn vừa ngừng lắc đầu. Nhìn Phỉ Lệ chút, sau đó lại nhìn Đế Á chút, giống như là cái gì đó khó có thể lựa chọn!

      "Ai! Kịch hay hôm nay đến đây chấm dứt rồi, xem ra trí nhớ phụ thân vẫn được tốt lắm! Đành phải đợi thời gian tìm Phỉ Lệ ôn chuyện thôi." Phỉ Khắc Tư bất mãn lắc đầu cái, sau đó liền ngoan ngoãn tới nội viện, để lại tình cảnh quỷ dị trong sân thể giải thích được.

      "À! Đúng rồi." Bảo Địch lúc này cũng có phủ định lời của Phỉ Khắc Tư, mà là cùng Phỉ Khắc Tư làm ra vẻ bất mãn như thế, sau đó rời . Để lại mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 252: Gặp mặt Cát Nhĩ.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      Kỳ Dương im lặng đứng nhìn, bởi vì thấy biểu tình của Lạp Mạc Nhĩ giống như đó dĩ nhiên là chuyện đương nhiên, cách khác, chuyện như vậy ở phủ Công tước Đức Cổ Lạp thường xuyên được trình diễn, cho nên Lạp Mạc Nhĩ mới có thể cảm thấy kỳ lạ, mà tất cả mọi người cũng có vẻ mặt cho rằng điều này là hiển nhiên.

      "Đế Á. . . . . ." La Tư uất ức nhìn thê tử của mình, ô ô. . . . . . rất luyến tiếc mà! Vất vả lắm mới cướp được Phỉ Lệ từ trong tay phụ thân, muốn buông tay đâu! Gia tộc Đức Cổ Lạp đều là kẻ điên. chỉ cần là chuyện về Phỉ Lệ tất cả bọn họ đều trở nên cùng ngoan cố, bình thường căn bản có cơ hội ôm được Phỉ Lệ.

      "La Tư chàng tức giận à? Hơn nữa phải chàng là nhất định nghe lời của thiếp sao? Chẳng lẽ bây giờ chàng hối hận rồi." Đế Á trong nháy mắt từ vị phu nhân đoan trang ưu nhã biến thành người đàn bà đanh đá hung hãn, lúc này ngay cả Mạt Đức đứng ở bên xem trò vui cũng mau nhanh chóng rời , chỉ cần có con dâu nhảy vào, những người khác căn bản có cơ hội đùa giỡn nữa, bởi vì có ai dám cướp Phỉ Lệ từ trong tay Đế Á cả.

      "Ta sai rồi, bảo bối Phỉ Lệ, chờ lát nữa cha lại tới tìm con nhé! Nhất định được quên cha đâu đấy!" La Tư lưu luyến rời đem Phỉ Lệ ở trong ngực mình đưa đến trước mặt của Đế Á, lời của lão bà đại nhân, dám nghe sao!

      "Mẹ Đế Á, con rất nhớ người!" Phỉ Lệ nhanh nhào tới ngực của Đế Á, cảm thấy vô cùng hài lòng nên hôn lên mặt Đế Á vài cái, sau đó lại hôn lên người Đế Á thêm mấy cái nữa, làm nũng nhìn Đế Á, mái nhà ấm áp quả nhiên là nơi nào có thể so sánh được, đây chính là ấm áp phát ra từ tận trong đáy lòng, là cảm giác chỉ thuộc về gia đình.

      "Bảo bối tiểu Phỉ Lệ." Hai mắt Đế Á ửng đỏ nhìn Phỉ Lệ trong ngực mình, trong lúc nhất thời giọng trở nên nghẹn ngào, giống như thời gian Phỉ Lệ ở cạnh bà rất ngắn ngủi, Đế Á dịu dàng vuốt ve Phỉ Lệ, lặng lẽ cảm thụ ấm áp của máu mủ tình thân, còn là nữ nhi thân thiết của bà nhất. Phỉ Khắc Tư và Bảo Địch đứa lúc nào cũng lạnh như băng, đứa lưu manh, vẫn là Phỉ Lệ tốt nhất!

      "Mời các vị theo ta." La Tư hướng về phía Lạp Mạc Nhĩ làm hành động mời, cũng mở miệng hỏi thăm thân phận của đám người Kỳ Dương, bởi vì La Tư biết người có thể đứng ngang hàng với Lạp Mạc Nhĩ lai lịch tuyệt đối đơn giản, hơn nữa ánh mắt của bọn họ nhìn Phỉ Lệ quá dịu dàng, lại còn rất giống ánh mắt của nhìn Đế Á, thể làm gì được với tình huống trước mắt, chỉ có thể bảo đảm cố gắng để cho Đức Cổ Lạp bị vây trong tình trạng xấu, Đức Cổ Lạp rất mạnh, quả sai, nhưng mà thế lực trong tam giới còn phức tạp hơn nữa, cho nên La Tư tuyệt đối thể cho phép cho mình lấy gia tộc ra làm tiền đánh cuộc. Bởi vì đó là rất sáng suốt rồi.

      "Phụ thân, con giới thiệu với người chút, bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ là Kỳ Dương, về phần thiếu niên có khuôn mặt trẻ con phía sau là Hoặc Nhiên, còn nữ sĩ xinh đẹp kia là Tước Nhiên." Phỉ Lệ dĩ nhiên hiểu suy nghĩ sâu xa trong lòng phụ thân, cho nên chủ động kéo tay Đế Á tới.

      "Kỳ Dương!" Hai mắt La Tư nhanh chóng thoáng qua tia sáng, nhìn vẻ mặt Phỉ Lệ như vậy, vậy nam tử tóc trắng mắt bạc này có thân phận nên rất đơn giản, hơn nữa từ lúc Phỉ Lệ giới thiệu Kỳ Dương, cảm thấy Lạp Mạc Nhĩ hể để ý, cách khác chính là Lạp Mạc Nhĩ cũng biết Kỳ Dương, là người mà Lạp Mạc Nhĩ biết. Chỉ với điểm này đủ khiến La Tư để ý.

      "Kỳ Dương, cái tên này cha có thể có chút xa lạ, như vậy cái tên khác phụ thân xa lạ gì Kỳ Dương – Minh thần." Lúc Phỉ Lệ nhàng ra hai chữ Minh thần, ràng nhận thấy được cả người La Tư ba cứng ngắc giây, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại. Phải biết hai chữ Minh thần này ở trong Đại Chiến Thần Ma lần trước cực kỳ nổi danh, nhưng vạn năm trước biết xảy ra ra chuyện gì, Minh thần bỗng nhiên quy , bây giờ chủ nhân thực của Minh giới chính là Y Bỉ. Bỉ Mẫu Sâm, nam nhân rất máu tanh cùng tàn bạo.

      " nghĩ tới đại nhân Minh giới tự mình giá lâm Đức Cổ Lạp, là vẻ vang cho kẻ hèn Đức Cổ Lạp này!" Sau khi La Tư biết thân phận của Kỳ Dương, đề phòng càng tăng lên. Xem ra trước đây đóan sai thân phận của Lạp Mạc Nhĩ, Kỳ Dương là Minh thần, như vậy thân phận của Lạp Mạc Nhĩ cần cũng biết. Thần vương Thần giới? La Tư nắm chặt cú đấm, thảo nào ngay cả phụ thân cũng dặn dò mình nên trêu chọc Lạp Mạc Nhĩ.

      Xem ra phụ thân chắc cũng mơ hồ đoán được cái gì đó rồi, cho nên mới báo cho mình. Nghĩ tới đây La Tư càng thêm trở nên nặng nề, bởi vì cảm thấy những người này đều vì Phỉ Lệ mà tới, hơn nữa còn có quan hệ với Phỉ Lệ phải là ít. Tại sao Phỉ Lệ lại biết những người này, phải biết những người này căn bản thể nào dính dáng với Đức Cổ Lạp mới đúng, hơn nữa cho dù có liên quan cũng chỉ có thể là chuyện của các Trưởng lão ở Bí Cảnh, tại sao bọn họ lại chỉ nhằm vào mỗi Phỉ Lệ thôi?

      Chín năm trước biết tại sao Lạp Mạc Nhĩ lại ở lại phủ Công tước của Đức Cổ Lạp, lúc đó bắt đầu đầu kinh ngạc, phải biết Viện trưởng của Học viện Ma Pháp Phi Long chưa bao giờ vì kẻ nào mà quan tâm, dù là phụ thân trước kia rất thích học sinh Ma Ti cũng chẳng lọt được vào mắt . Vạn năm trước biết lý do vì sao bọn họ lại tìm Phỉ Lệ, chẳng lẽ thân phận của người kia có liên quan gì đó tới Phỉ Lệ ư?

      ra lúc Phỉ Lệ được sinh ra, tất cả mọi người ở Đức Cổ Lạp biết Phỉ Lệ rất đặc biệt, cho dù nó mới sinh ra ngủ mê man, nhưng bọn họ đều thực cho rằng Phỉ Lệ chết, bởi vì xuất của Phỉ Lệ chình là điều thể tin nổi.

      "Tộc trưởng La Tư cần lo lắng. Ta chỉ vì Phỉ Lệ mà đến, những chuyện khác ta quan tâm. Kỳ Dương hướng về phía La Tư cuời cười ôn hòa, dù sao kỳ hạn ngàn năm cũng sắp tới lần nữa, thân phận của quả hơi khó xử chút, nhưng mà cũng vì vậy mà thay đổi cái gì. Phải biết bây giờ trong lòng Phỉ Lệ Lạp Mạc Nhĩ là quan trọng nhất, ai biết nếu Lạp Mạc Nhĩ cứ tiếp tục đợi bên cạnh Phỉ Lệ, liệu Phỉ Lệ có còn nhớ bọn họ nữa ,cho nên mặc kệ là vì Cửu Ngân hay là vì chính bản thân mình, Kỳ Dương cũng lùi bước.

      "A! Vậy à?"Nghe được những lời này của Kỳ Dương, La Tư cảm giác dạ dày của mình bắt đầu đau đớn, lại thêm người muốn tranh giành Phỉ Lệ với bọn họ, hơn nữa còn là đối thủ tuyệt đối đánh lại, ô ô. . . . . . Vì sao lại có nhiều người thích kề cận Phỉ Lệ nhà như thế chứ? La Tư cam lòng trợn mắt nhìn Kỳ Dương cái, trừng Kỳ Dương đếm mức khó hiểu, chỉ có Lạp Mạc Nhĩ thần bí khó lường cười cười, trực tiếp theo sau lưng La Tư bước vào nội đường của Đức Cổ Lạp, cái suy nghĩ kia của La Tư chỉ cần người có tâm tư ở lại Đức Cổ Lạp đoạn thời gian hiểu - người cha nữ nhi đến phát cuồng lên.

      "Ta nghe Phỉ Lệ trở lại?" thanh sang sảng của La Bá Đặc vang lên ở bên ngoài Đức Cổ Lạp, từ lúc tiếng của La Bá Đặc vừa vang lên, La Tư nhanh chóng đem Đế Á cùng Phỉ Lệ chặn ngay sau lưng mình, mà vốn Phỉ Khắc Tư cùng Bảo Địch nhàm chán cũng mau nhanh chóng hành động, cả thành viên nội đường của Đức Cổ Lạp ngoại trừ Mạt Đức vẫn nhúc nhích ra, những thứ khác đều nhìn chăm chăm vào cửa chính nội đường.

      "Ngươi tới đây làm cái gì?" Sắc mặt La Tư tốt nhìn La Bá Đặc, ở phủ Công tước của Đức Cổ Lạp La Bá Đặc đừng hòng hưởng thụ đãi ngộ dành cho Đại Đế Khải Kỳ, tất cả mọi người đều nhìn La Bá Đặc như là địch nhân. La Bá Đặc buồn bực co quắp khóe miệng của mình, tại sao những người này đề phòng giống như đề phòng sói vậy, phải cũng cưới An Na rồi sao? Có cần thiết đề phòng như vậy hay , ô ô. . . . . . Tại sao luôn luôn đến gần được Phỉ Lệ. Oán giận quá!

      "Đại ca, chẳng lẽ muốn muội trở lại sao?" Giọng quyến rũ êm tai nhàng vang lên sau lưng La Bá Đặc, sau đó rất nhanh liền nhìn thấy La Tư dịu dàng nhìn nữ tử sau lưng La Bá Đặc, vẻ mặt dịu dàng như nước, cùng với nam tử trước đó lúc nào cũng đề phòng như hai người khác nhau. Khiến đám người Kỳ Dương ngừng co quắp khóe miệng, người của Đức Cổ Lạp quả nhiên mạnh mẽ! Chỉ là với tốc độ biến sắc mặt này ai sánh được rồi.

      "An Na muội trở lại, làm sao trước cho ta biết tiếng, ta dặn đám bọn hạ nhân chuẩn bị bánh ngọt muội thích ăn nhất." La Tư dịu dàng nhìn muội muội nhà mình, hoàn toàn để ý đến La Bá Đặc ở bên sắp biến thành cây nấm, quả nhiên vẫn là ghét ! nhiều năm như vậy La Tư vẫn còn so đo với chuyện cướp mất An Na.

      "Muội tới mang Cát Nhĩ gặp Phỉ Lệ chút, mấy lần trước đều là vì nó ở Vấn Thiên Các nên trễ nải, lần này nghe Phỉ Lệ trở lại, cho nên muội liền mang nó đếnt." An Na nũng nịu lôi kéo tay áo La Tư, ưu nhã lôi kéo đứa con trai của mình, tới bên người Đế Á.

      " An Nạ khỏe! Biểu ca khỏe." Phỉ Lệ ngẩng đầu lên nhìn Cát Nhĩ trước mặt mình, hổ là con trai của An Na, vô luận là diện mạo hay là thực lực cũng tệ. Hơn nữa so với Á Sắt trước kia nàng gặp chín chắn hơn rất nhiều, quả Á Sắt rất tốt, nhưng rốt cuộc vẫn thiếu phần khí phách vương giả của Cát Nhĩ, cho nên Á Sắt thích hợp với quân hơn, mà phải là Đế Hoàng.

      "Biểu muội Phỉ Lệ khỏe, nghe danh bằng gặp mặt." Cát Nhĩ đơn giản mấy chữ muốn nhất, mắt như dải ngân hà,tóc dài như rong biển, gương mặt tinh xảo đến nỗi thể bắt bẻ. Đột nhiên thiếu nữ có vẻ đẹp đến mức còn hơn tinh linh đập ngay vào mắt, khắc kia Cát Nhĩ còn thậm chí cho rằng mình nằm mơ, từ trước đến nay vốn luôn cho rằng mẫu hậu đẹp đến mức duyên dáng sang trọng thể hơn được nữa, cho rằng dì Đế Á thánh khiết tưởng đến mức thể thánh khiết hơn được nữa, cho là hoàng phi Kiệt Tây Tạp quyến rũ xinh đẹp đến mức ai có thể hơn được nữa. Nhưng mà lúc thấy Phỉ Lệ trong nháy mắt kia mới phản ứng kịp, ra là thế gian còn có vẻ đẹp gặp rồi mà vẫn có thế quên, bởi vì đẹp đến cực hạn, cho nên dù gặp rồi cũng quên. Bởi vì nó bất tri bất giác xâm nhập vào sâu trong linh hồn của ngươi.

      "Biểu ca cũng thế nhé! Biểu ca so với ta tưởng tượng của muội còn ưu tú hơn đó, nếu về sau gặp biểu ca Á Sắt, xin xuống tay lưu tình, hơn nữa muội cho rằng biểu ca Á Sắt rất thích hợp ở lại bên cạnh huynh." Cái thiếu niên suy nghĩ trước sau chu toàn như thế, thích hợp với những trách nhiệm quá mức nặng nề, cho nên lần đầu tiên Phỉ Lệ tự chủ được muốn chuyện thay cho người.

      "Phỉ Lệ biết Á Sắt?" Nghe được lời của Phỉ Lệ, chỉ có Cát Nhĩ toát ra thần sắc tò mò, mà ngay cả những người khác cũngtò mò nhìn Phỉ Lệ, bởi vì bọn họ cũng từ trong lời của Phỉ Lệ mà nghe ra được ý vị thưởng thức, trong giọng còn có chút ý tứ bảo vệ, khiến Lạp Mạc Nhĩ cùng Kỳ Dương cũng phải có chút ghen tỵ, nhưng rất nhanh bị bọn họ che dấu .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :