1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con đường dị giới xinh đẹp - Phi Linh (c326) HOÀN Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 238: Cửu Ngân trúng kế.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Tây Tác ngươi đừng quá đáng, có chừng có mực cho ta." Phỉ Lệ nghiến răng nghiến lợi , Tây Tác đáng chết này, quả giống như cây kẹo kéo, dính vào rồi gỡ mãi cũng ra, hơn nữa da mặt còn có thể so với thành tường. Nếu phải là lúc này cả người có sức lực, Phỉ Lệ rất muốn cho cái Tinh Bạo, nổ chết cái tên biến thái này . Lại dám trước mặt nhiều người như vậy mà chiếm tiện nghi của nàng. Hơn nữa quan trọng chính là, đến bây giờ nàng còn chưa biết Tây Tác trông như thế nào? Nếu như có bộ dáng trông bỉ ổi, phải là thua thiệt lớn của nàng hay sao?

      (*Tinh bạo: Ma pháp phát sáng kiểu như có thể gây nổ)

      "Phỉ Lệ, dù nàng tức giận cũng vẫn đẹp như vậy! là thích!" Tây Tác áp chế mồ hôi lạnh sắp thấm ra trán, vẫn như cũ kiên định hết lời, gắng gượng chống đỡ đám người Cửu Ngân và Đinh Địch nổ ra sát khí đùng đùng, nhưng hai tay vẫn như cũ an phận đặt người Phỉ Lệ, bộ dáng kia quả biến thái tới cực điểm.

      "Tây Tác, hình như ngươi rất muốn Luyện Ngục Cửu U phải? Ta ngại tiễn ngươi đoạn đường đâu." Cửu Ngân trầm nhìn đôi tay an phận của Tây Tác, rất muốn chém đứt nó, sau đó cắt ra từng khúc từng khúc . Ngay cả còn chưa được đụng vào nàng, Tây Tác đáng chết này lại dám, quả nhiên thể tha thứ!

      " cần đâu! Ta cảm thấy bây giờ ta rất tốt, hơn nữa ta cảm thấy Tuyền Nhãn thích hợp hơn, mà ta lại rất có hứng thú với kiếm Bích Du nữa! Cho nên Cửu Ngân đại nhân phải chuẩn bị cho tốt nha." Tây Tác ôm Phỉ Lệ chặt trước ngực, để lộ kẽ hở nào, xóa bỏ tất cả nguy hiểm, hề để lộ bất kỳ sơ hở nào.

      Chỉ với phần tính kế này của khiến Cửu Ngân thể cẩn thận, Cửu Ngân liền biết Tây Tác tuyệt đối chỉ là cao thủ tầm thường, bởi vì cao thủ bình thường tuyệt đối tính tóan tốt mọi sơ hở của bản thân, bởi vì điều đó đối với bọn họ mà là dư thừa, nhưng Tây Tác lại giống, ngay cả với những việc bé nhất, sơ hở nhất cũng tính toán, người như vậy nguy hiểm vô cùng, bởi vì ngươi cách nào phòng bị khi nào ra tay, mục tiêu của là gì, tất cả đều thế biết trước được.

      Cửu Ngân nhanh chóng khẳng định Tây Tác trước mặt này tuyệt đối là cao thủ lợi hại như Lạp Mạc Nhĩ, mặc dù thực lực vẫn chưa bằng bọn , nhưng chỉ với phòng bị khi chiến đấu này, vượt trội hơn hẳn người bình thường. Càng là người như vậy càng khó đối phó, bởi vì ngươi thế nào đoán được hành động tiếp theo của .

      "Ngươi còn biết cái gì? Người sau lưng ngươi rốt cuộc là ai?" Hai mắt Cửu Ngân híp lại, xem ra Tây Tác còn biết chuyện của nhiều hơn dự đoán, ngoại trừ lúc nãy phóng ra thực lực của mình, ” có chần chờ trong chốc lát, nhưng sau đó, tất cả tâm của “” đều dao động, giống như tất cả đều nằm trong dự liệu của “” vậy.

      Dù là người của Dẫn Phượng cung cũng rất ít có kẻ biết chuyện về Tuyền Nhãn, chứ đừng đến chuyện biết trong Tuyền Nhãn cất giấu bí mật gì, người của Dẫn Phượng cung chỉ biết là mỗi năm Cửu Ngân biến mất vài tháng, ai biết được tung tích của , nhưng sau đó lại trở về Dẫn Phượng cung như bình thường, tiếp tục cuộc sống trái ôm phải ấp. Nhưng về chuyện Cửu Ngân biến mất mấy tháng, lại chẳng có ai biết, trừ mấy người Lang Sâm chẳng còn ai biết ở đâu trong khoảng thời gian đó.

      " có a! Ta chỉ biết mấy cái này mà thôi." Tây Tác nhún vai , nhưng những người ở đây, chẳng ai tin lời của , liền phát ra mấy tiếng tiếng hừ lạnh, nhìn Tây Tác hề chớp mắt, hiển nhiên là hi vọng từ động tác của Tây Tác nhìn ra được cái gì đó, nhưng mà bởi vì cả người Tây Tác đều được bao phủ bên trong Ma Pháp Bào, cho nên bọn họ chẳng thề nhìn được cái gì.

      "Các ngươi cái gì vậy? Tuyền Nhãn? Kiếm Bích Du? Là chuyện gì vậy?" Phỉ Lệ mơ hồ nhìn Cửu Ngân, sau đó lại quay đầu lại nhìn Tây Tác, về phần Đinh Địch bị nàng bỏ quên, mấy chuyện như vậy đừng hy vọng Đinh Địch biết, hơn nữa trong lòng nàng mơ hồ có loại cảm giác, những chuyện này có quan hệ rất lớn với nàng. Thậm chí lúc nghe đến những cái tên này, Phỉ Lệ cảm thấy đóa Mạn Đà La giấu dưới trán đột nhiên run run vài cái, trong nháy mắt đó có rất nhiều thứ bỗng dưng xoẹt qua đầu Phỉ Lệ, sau đó lúc Phỉ Lệ còn chưa kịp phản ứng, nó lại biến mất.

      "Chuyện này liên quan đến Phỉ Lệ! Phỉ Lệ chỉ cần ngoan ngoãn nhìn là tốt rồi." Tây Tác đưa ra đôi thon dài tay ra, nhàng vỗ vỗ trán Phỉ Lệ, giọng điệu dịu dàng, vẻ mặt cưng chìu, lại lần nữa khiến mọi người co quắp khóe miệng, bởi vì cái bộ dáng kia giống như đối với sủng vật của mình vậy, khiến người nghe cực kỳ khó chịu, nhưng Tây Tác lại tự mình vui vẻ chơi đùa, hoàn toàn chẳng để ý tới sắc mặt xanh mét của đám người Cửu Ngân.

      Điều này lại lần nữa khiến Phỉ Lệ cảm thấy Tây Tác là cường hãn, phải biết rằng nàng từng thấy ngay cả Lạp Mạc Nhĩ khi đứng ở trước mặt Cửu Ngân cũng phải kiêng dè, nhưng giờ đây Cửu Ngân lại kiêng dè Tây Tác, (dường như Phỉ Lệ hoàn toàn quên mất bây giờ nàng ở trong ngực của người nào, nếu phải là vì nàng, Cửu Ngân cũng bị động như vậy, phải sao ?) Hai mắt Phỉ Lệ hưng phấn nhìn Tây Tác, hình như có thể trao đổi với chút! Về sau nếu sợ bị Mạc Nhĩ trách phạt, cũng có thể phản bác chút, phải sao? Phỉ Lệ vui vẻ suy nghĩ. Gián tiếp ngầm cho phép thủ đoạn của Tây Tác coi mình như sủng vâth, hơn nữa còn hưng phấn nhìn , điều này khiến Ngân càng thêm buồn bực, Phỉ Lệ tựa hồ cách càng ngày càng xa.

      "Phỉ Lệ, nếu nàng muốn biết, ta có thể cho nàng biết mà! Chỉ là trước tiên nàng rời khỏi được ?" Cửu Ngân dịu dàng hướng về phía Phỉ Lệ rồi , khuôn mặt tuấn mỹ, giọng trầm thấp hùng hậu, nụ cười tao nhã đẹp mắt, nhất thời khiến Phỉ Lệ liền ngây ngốc nhìn , là đẹp a! Tại sao người đàn ông lại có thể xinh đẹp đến kinh thiên động địa như vậy, Phỉ Lệ liền chân chó gật đầu, nhanh chóng điều động ma lực khôi phục, muốn tránh thoát giam hãm của Tây Tác.

      "Phỉ Lệ ngoan! đồng ý của ta, làm sao có thể rời ." Tây Tác nhanh chóng phản ứng kịp, điều động nguyên tố ma lực chung quanh, lại lần nữa giam cầm ma lực của Phỉ Lệ lại, còn quên quay đầu lại khiêu khích nhìn Cửu Ngân cái, ngươi nha ngươi nha! Lại vẫn áp dụng mỹ nam kế, thể ngờ được! Ngay cả thủ đoạn hèn hạ như vậy cũng dám sử dụng, khiến người ta buồn bực thôi!

      Nhìn Phỉ Lệ lại lần nữa chìm vào giấc ngủ say, Cửu Ngân nhanh chóng thu hồi vẻ nho nhã của mình lại, lạnh lùng nhìn Tây Tác, đám người Lang Sâm sau lưng nhanh chóng vây Tây Tác để lộ ra kẽ hở nào, vây ở giữa trung tâm, Đinh Địch nhìn chằm chằm đứng ở bên, chuẩn bị tùy thời động thủ cướp người.

      "Người đây là ép ta động thủ với ngươi, vậy đừng trách ta khách khí." Cửu Ngân ác độc nhìn Tây Tác, tuyệt đối thể để người này chạy thoát, biết quá nhiều chuyện của mình, thậm chí còn có thể biết chuyện của “nàng”, chuyện của “nàng” tuyệt đối thể bị tiết lộ, nhất là thân phận của Phỉ Lệ lại càng thể để cho người khác biết, nếu ai biết lúc “nàng” còn chưa trở người kia lại xuất lần nữa, mặc dù thể khẳng định Tây Tác có phải do người đó phái tới hay ? Nhưng bọn họ thể mạo hiểm, cho nên dù thất thủ bị giết chết, cũng thể để Tây Tác còn sống.

      "Cái người này coi như là thẹn quá giận sao? Ngài tò mò rằng vì cái gì mà ta lại mấy chuyện này với ngươi sao? Hay là ngài cho rằng ta là kẻ ngu, tự nhận là có thể ngăn cản được các ngươi, cho nên mới phải ngoan ngoãn ngồi ở chỗ này chờ các ngươi tới bắt ta." Khóe miệng dưới Ma Pháp Bào của Tây Tác khẽ giơ lên đường cong, khinh miệt nhìn Cửu Ngân, dù người nam nhân có thông minh đến cỡ nào, khi gặp phải chuyện liên quan đến nữ nhân mình thương, cũng bị lúng túng, những lời này quả nhiên sai! Nếu bình thường Tây Tác khẳng định rằng Cửu Ngân cho là trì hoãn thời gian. Nhưng tình huống bây giờ khác, dù sao dỗ dành Phỉ Lệ mới là điều quan trọng nhất đối với ta.

      "Ngươi có ý gì? Ngươi trì hoãn thời gian?" Sắc mặt Cửu Ngân tái xanh nhìn Tây Tác, trong phạm vi mét chỗ đứng dần dần ra Ma Pháp Trận nho , bên ngoài Ma Pháp Trận còn có tầng ánh sáng nhàn nhạt cách ly bọn , Cửu Ngân dĩ nhiên hề xa lạ với nó. Là Truyền Tống Trận, hơn nữa còn là Truyền Tống Trận với khoảng cách xa, tầng ánh sáng bao quanh bên ngoài là Ma Pháp Cấm Chú, chính là Gian Cách Ly. Mặc dù bây giờ thoạt nhìn Tây Tác đứng cùng nơi với , kì thực lúc này Tây Tác hoàn toàn cách ly bọn , chỉ cần bước lên trước bước, bị lạc trong khe hở gian.

      Được, được lắm. Thế nhưng tính toán vẹn toàn như thế, Cửu Ngân chưa từng chật vật như ngay hôm nay, thể ngờ tới Tây Tác lại có thể tính kế được , ngay cả đối với Phỉ Lệ cũng bị nằm trong kế hoạch đố, sau khi dấy lên phẫn nộ của Cửu Ngân, lợi dụng Truyền Tống Trận để rời , lợi dụng Gian Cách Ly và Cấm Chú Ma Pháp ngăn cản phá hư Truyền Tống Trận, tất cả đều nằm trong tính toán của Tây Tác.

      "Ái chà! Vẫn bị ngươi đoán được! Nhưng mà cũng thể làm thế, ai bảo ta phải đối thủ của Cửu Ngân đại nhân chứ? Về phần Phỉ Lệ ta mang trước, ta chờ ngài ở Tuyền Nhãn đấy! Tin tưởng ngài mang vật kia tới!" Tây Tác thoải mái , có thể tính kế được Cửu Ngân, Tây Tác cực kỳ vui vẻ, dù sao có rất ít kẻ dám đối chọi trực diện với Cửu Ngân, phải biết nếu có kẻ dám cũng đều chết rồi.

      Nhưng lúc này đây Cửu Ngân chỉ bị Tây Tác sắp xếp vào bẫy, hơn nữa còn bị Tây Tác hung hăng đánh cái tát, bởi vì bọn họ biến mất ngay trước mặt , hơn nữa còn mang Phỉ Lệ , chỉ với điểm này đủ khiến Cửu Ngân tức giận.

      Cửu Ngân biết Tây Tác tuyệt đối để cho dễ dàng chạy tới Tuyền Nhãn, dọc theo đường nhất định có đầy cạm bẫy, đánh giá quá cao lực lượng canh phòng ở Dẫn Phượng cung, thế nhưng ngay cả việc kẻ địch lẻn vào cũng biết, xem ra Tuyền Nhãn nằm dưới khống chế của Tây Tác rồi, tại điều Cửu Ngân cần phải làm là hi vọng Tây Tác biết bí mật của Tuyền Nhãn quá sớm, nếu Cửu Ngân dám bảo đảm có thể điên cuồng đuổi giết Tây Tác hay ? Sau đó nổ ra trận chiến Thần Ma trước tiên. Dù sao nếu Phỉ Lệ gặp chuyện may, tin tưởng chỉ có , dù là hai người kia cũng nguyện ý làm như vậy.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 239: Gặp lại Ma Ti.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Sao bây giờ mới đến? Tây Tác mà cũng chỉ như thế này thôi sap? nghĩ tới Quân thượng lại coi trọng ngươi như vậy đấy." Ma Ti với giọng mỉa mai. Ngoại trừ Lạp Mạc Nhĩ ra, những kẻ khác chỉ là tép riu. Nếu phải là vì Quân thượng có ơn cứu mạng với nàng, nàng cũng cam nguyện làm việc cho Quân thượng như vậy. Nhưng đợi sau khi nàng hiểu ra, quá muộn, nàng sớm còn đường lui. Cho nên động lực giúp nàng kiên trì tiếp tục sống chính là tìm Phỉ Lệ báo thù. Nàng muốn giết chết ả, đây chính là mục đích duy nhất để nàng kiên trì.

      "Chuyện này liên quan tới ngươi, ngươi chỉ cần lo cho thân mình yên ổn là tốt rồi. Ngươi chết hai lần chẳng còn còn tư cách ở trước mặt ta nữa rồi. Ngươi đúng , tiểu 14?" Tây Tác cẩn thận ôm Phỉ Lệ ở trước ngực của mình, để Ma Ti nhìn thấy được gương mặt của Phỉ Lệ. Hơn nữa Ma Ti lại luôn cho rằng Phỉ Lệ tuyệt đối thể nào vượt qua lá chắn gian rồi đến Ma giới, cho nên nàng ta tuyệt đối ngờ người thiếu nữ Tây Tác ôm trong ngực chính là Phỉ Lệ. Đừng là nghĩ, ngay cả cái ý niệm này cũng chưa từng xuất .

      (Ở đây ta giải thích chút, 14 là số thứ tự của nữ tử áo đỏ, khi gọi tên người ta thường hay gọi có chữ tiểu + tên: VD như tiểu Hồng, ở đây nữ tử có tên chỉ có số thứ tự nên Tây Tác gọi là tiểu 14)

      "Ma Ti, vì sao ngươi cứ thích tìm Tây Tác gây phiền phức thế? Nếu đâe Quân thượng biết, ngài vui đâu." Nữ tử áo đỏ bất mãn trợn mắt với Ma Ti. Thiên phú của nàng bằng Ma Ti, cho nên nàng căn bản xuất sắc được như Ma Ti, vì thế nàng có tư cách dùng tên của mình, chỉ có thể sử dụng số thứ tự, ngay cả diện mạo cũng xuất sắc bằng nàng ta, vì thế nàng rất vui khi nhìn Ma Ti bị xấu mặt. Hơn nữa nàng thích Tây Tác, chuyện này mọi người của tổ chức đều biết, cho nên nàng luôn cố gắng giúp cho Tây Tác.

      "14 ngươi đừng quá đắc ý, ngay cả tên cũng chỉ là phế vật mà thôi, ở chỗ này ngươi có tư cách chuyện với ta. Còn nữa đừng hám trai ở trước mặt ta, ta muốn bị lây bệnh của ngươi đâu." Ma Ti châm chọc, hài lòng nhìn nữ tử áo đỏ, bởi vì lời vừa rồi của nàng, khiến sắc mặt nàng ta trở nên cực kỳ khó coi, điều này khiến nàng cảm thấy cực kỳ vui vẻ. Hành hạ kẻ khác chính là sở thích lớn nhất của nàng, càng ngày nàng càng thích màu của máu tươi, nhìn những kẻ bị đả bại dưới tay nàng, ánh mắt tuyệt vọng đó của bọn họ khiến nàng cực kỳ hưng phấn.

      " ta là kẻ hám trai, biết là kẻ nào lại biết xấu hổ kề cận Lạp Mạc Nhĩ nhỉ? Đến ngay cả Gia tộc Nạp Ni cũng bị ngươi phá hủy. ta hám trai vẫn còn kém ngươi nhiều lắm, đồ đê tiện đưa tới cửa chẳng ai thèm lấy, còn biết xấu hổ mà ta." Nữ tử áo đỏ chịu yếu thế trả lời. Cả tổ chức đều biết Tây Tác hoa tâm, hơn nữa trong tổ chức cũng có ít người thầm mến , thậm chí trực tiếp quyến rũ , điều này khiến 14 cực kỳ tức giận. Nhưng Tây Tác lại chẳng thèm quan tâm, mà lại còn hết sức hưởng thụ, vì vậy 14 cũng chỉ có thể chịu đựng.

      "Ngươi cái gì? lại lần nữa thử xem!" Sắc mặt Ma Ti trầm nhìn nữ tử áo đỏ, Lạp Mạc Nhĩ đối với nàng mà chính là cấm địa, mà Phỉ Lệ - Pháp – Đức Cổ Lạp chính là chỗ hiểm của nàng, là thứ mà ai có thể đụng vào, người nào đụng vào cũng khiến chỗ hiểm đó nổ tung. Cho nên lúc này Ma Ti nhanh chóng rút vũ khí ra, tùy thời chuẩn bị tấn công. Thực lực của nàng mạnh hơn nữa tử áo đỏ kia, cho nên lúc Ma Ti chuẩn bị động thủ, nữ tử áo đỏ liền bị hù sợ.

      "Ngươi. . . . . . Ma Ti, ta cảnh cáo ngươi, tốt nhất đừng làm loạn, nếu làm chậm trễ nhiệm vụ của Quân thượng , đến lúc đó nếu Quân thượng truy cứu. . . . . ." Nữ tử áo đỏ cẩn thận nhìn Ma Ti, cảnh giác lấy ra vũ khí của mình, thân thể cũng chầm chậm dời về phía Tây Tác.

      "Hừ! Đồ nhát gan, lần này tạm tha cho ngươi, nếu lại có lần sau đừng có trách ta khách khí, cho dù có Quân thượng ngăn cản cũng vô dụng. Phải biết ta coi như là thí sinh dự bị của Hồn Điện, cho nên tùy tiện giết người, cũng chẳng có ai để ý, nhất là phế vật như ngươi." Ma Ti khinh miệt nhìn nữ tử áo đỏ, tới trước mặt nàng ta nhàng .

      "Cái gì? Ngươi là thí sinh dự bị của Hồn Điện? Vì sao ta biết chuyện này." Nữ tử áo đỏ sợ hãi nhìn Ma Ti. Quân thượng chính là người cai quản Hồn Điện, khi thực trở thành người của Hồn Điện, địa vị lập tức trở nên khác biệt, những có thể tiếp xúc được với ma pháp cao cấp, mà còn có thể được hưởng quyền lợi lớn hơn. Như các nàng nhiều nhất chỉ có thể coi là được là trung tầng, chỉ có thiên phú tốt mới có thể được đề cử tiến vào Hồn Điện, mà những người khác tối đa cũng chỉ được làm đội trưởng.

      "Ngươi cho rằng ngươi là ai, cho mình là đại đội trưởng sao?" Ma Ti khinh bỉ , hoàn toàn để ý đến gương mặt xám mét của nữ tử áo đỏ.

      "Ồn quá!" Phỉ Lệ đưa cái tay ra xoa xoa hai mắt của mình, bất mãn . Thiệt là, giống như con ếch vậy, kêu mãi ngừng, chưa từng thấy nữ nhân nào lắm chuyện như vậy, khó trách ai thèm, đáng đời. Phỉ Lệ ở trong lòng tức giận suy nghĩ.

      " tỉnh rồi hả? Có muốn ngủ nữa ?" Tây Tác cưng chìu điểm cái mũi của Phỉ Lệ cái, che giấu dịu dàng đối với Phỉ Lệ. Mà nữ tử áo đỏ nhất thời ngây ngẩn cả người, nàng chưa bao giờ thấy Tây Tác chuyện với người nào như thế, hơn nữa còn là với giọng điệu dịu dàng, động tác thân thiết, tất cả đều khó có thể tin, điều này chỉ có nữ tử áo đỏ kinh hãi, mà ngay cả Ma Ti cũng tò mò. Ai cũng biết ở tổ chức Tây Tác là kẻ hoa tâm, nhưng lại chưa bao giờ thấy quan tâm nữ nhân như thế. Hơn nữa giọng kia nghe quen tai, giống như nàng từng nghe ở đâu đó rồi.

      "Đáng chết, ngươi lại giam cầm ma lực của ta, nếu phải như vậy làm sao ta lại ngủ được cơ chứ? Đây là nơi nào?" Phỉ Lệ bất mãn trực tiếp bắt được cái tay của Tây Tác, từ trong ngực Tây Tác ngẩng đầu lên, bất ngờ nhìn đến hai khuôn mặt xa lạ gì. Trong nháy mắt kinh ngạc lên mặt Phỉ Lệ, chỉ là rất nhanh liền bị Phỉ Lệ che giấu . Phỉ Lệ mỉa mai nhìn Ma Ti ngẩn người ở phía đối diện, vẫn chưa chết? chẳng lẽ đúng là người đánh hoài mà chết sao? Bởi vì lần trước Lạp Mạc Nhĩ từng rằng Ma Ti chết trong tay rồi, nàng tin tưởng Lạp Mạc Nhĩ lừa gạt nàng, vậy trọng điểm chính là ở người Ma Ti, xem ra Ma Pháp Tử Linh còn phiền phức hơn so với trong tưởng tượng của nàng.

      "Phỉ Lệ!" Giọng trầm của Ma Ti lại lần nữa bao phủ mấy người ở đây, lúc này ngay cả nữ tử áo đỏ cũng dám mở miệng gì, ngược lại là vẻ mặt dám tin nhìn Tây Tác, hiển nhiên là cách nào tiếp nhận được Tây Tác phản bội mình. đôi mắt sắc bén bắn thẳng về phía Phỉ Lệ, tựa hồ muốn trừng đến khi người của Phỉ Lệ thủng ra cái lỗ mới chịu từ bỏ ý đồ.

      “Ôi chao! Đây phải là Ma Ti sao? Vì sao còn chưa chết vậy, là mạng lớn, bị Lạp Mạc Nhĩ đánh thành như vậy mà vẫn chưa chết, là đáng tiếc." Phỉ Lệ giả vờ tiếc hận nhìn Ma Ti rồi ngừng lắc đầu, hiển nhiên nàng hoàn toàn thèm để ý tức giận của Ma Ti. Nếu có thể giết chết lần thứ nhất, lần thứ hai, vậy khẳng định cũng có thể giết được lần thứ ba, nàng tin nàng ta chết.

      "Hừ! Mạnh miệng vậy sao? Lần này ta xem ai tới cứu ngươi. Hai lần trước nếu phải là Lạp Mạc Nhĩ, ta sớm giết chết ngươi. Lần này Lạp Mạc Nhĩ ở bên người ngươi, ta xem làm sao ngươi trốn được." Ma Ti khát máu liếm đôi môi bị cắn nát, vươn đầu lưỡi đỏ thẫm ra, hưng phấn nhìn Phỉ Lệ, giống như Phỉ Lệ là bàn cao lương mỹ vị, nàng chỉ hận thể trực tiếp ngụm nuốt luôn vào trong bụng.

      "Ta có thể giết chết ngươi rồi, bằng ngươi mà cũng muốn gọi tên của Lạp Mạc Nhĩ, ngươi xứng sao?" Phỉ Lệ khiêu khích nhìn Ma Ti. Lạp Mạc Nhĩ, lại là khoản nợ đào hoa của ngươi, tại sao lại cứ tính đầu của ta thế ? Ban đầu nàng thấy Ma Ti quá kiêu ngạo, hoàn toàn giống Đông Phương Mộng lúc nào cũng giả bộ mình cao hơn người khác, khiến người ta hết sức khó chịu, cho nên nàng mới bảo gia gia làm như vậy. Nhưng nàng ngờ Gia tộc Nạp Ni lại gây thù chuốc óan nhiều như thế, sau khi bị Gia tộc Đức Cổ Lạp vứt bỏ, liền bị người ta thâu tóm, thậm chí ngay cả người trong Gia tộc cũng bị người ta giết sạch. ra những chuyện này căn bản thể tính đầu Phỉ Lệ, là Gia tộc bọn họ tự làm tự chịu thôi, nhưng là Ma Ti vẫn cứ dây dưa, khiến Phỉ Lệ phiền chết được, dù là hòa thượng cũng có ba phần hỏa khí, phải sao?

      Huống chi bản thân Ma Ti lại chính là đại tiểu thư kiêu căng bốc đồng, cho nên sau khi mất tất cả, tất nhiên là cách nào tiếp nhận được cuộc sống bị người khác dẫm đạp.

      "Ngươi cái gì? Ban đầu nếu phải là vì ngươi, ta cùng Lạp Mạc Nhĩ sớm ở cùng chỗ. Ta nhất định bỏ qua cho Gia tộc Đức Cổ Lạp, ngươi cứ chờ xem ta làm sao nhổ cỏ tận gốc Gia tộc Đức Cổ Lạp, sau đó như thế nào hành hạ người nhà của ngươi. Về phần ngươi, ta khiến ngươi hưởng thụ cuộc sống tốt đẹp của cái thế giới này tốt. phải là ngươi rất thích nam nhân sao? Ta để ngươi được nam nhân thương hằng ngày. Cái gương mặt này của ngươi phải rất xinh đẹp sao? Ta nghĩ bọn họ nhất định rất sẵn lòng." Ma Ti điên cuồng , giọng điệu khát máu khiến người ta rét mà run.

      "Ngươi muốn nhổ cỏ tận gốc Gia tộc Đức Cổ Lạp chúng ta? Ma Ti, ngươi khỏi quá đề cao thực lực của mình đó chứ? Ngươi biết thế lực chân chính của Gia tộc Đức Cổ Lạp sao? Tục chịu được. Còn muốn làm hại người nhà của ta! Tây Tác, ta rất tức giận, ngươi ta nên làm gì bây giờ?" Phỉ Lệ bình tĩnh hướng về phía Ma Ti . Thế nhưng muốn thương tổn người nhà của nàng, nàng từng bất kỳ kẻ nào vọng tưởng muốn thương tổn người thân của nàng, nàng tuyệt xuống tay lưu tình. Hơn nữa nữ nhân Ma Ti này, lần này tuyệt đối thể để cho nàng ta tiếp tục chạy trốn nữa. Mặc dù Gia tộc Đức Cổ Lạp rất mạnh, mạnh đến nỗi tam giới cũng có bao nhiêu người có thể dám ra tay, nhưng ngày đó nàng ở chỗ của Hắc Thần nghe về tồn tại của Thiên giới, nó khiến nàng thể đề phòng. Hơn nữa cái tổ chức này của nàng ta quá mức với quỷ mị, cho nên nàng phải bóp chết tất cả từ trong trứng nước.

      "Phỉ Lệ muốn ta ra tay hả? Ta có thể giúp nàng, cần bất kỳ thù lao gì cả, như thế nào đây?" Tây Tác nhàng , nhưng lại vừa lúc khiến tất cả người ở đây đều nghe được ràng. Chỉ câu đơn giản, nhưng là nghe vào trong tai lại cực kỳ trầm, giống như cả người rơi vào địa ngục, cách nào giãy giụa chỉ đành phải từ từ mà chìm xuống.

      "Tây Tác ngươi có ý gì đây? Đừng quên ngươi có thân phận gì." Ma Ti lớn tiếng quát Tây Tác, nàng ngờ Tây Tác lại vì người ngoài mà động thủ đối với nàng. Nàng thừa nhận rằng cho tới bây giờ nàng chưa bap giờ nhìn ràng được , đừng là động thủ, ngay cả khi đứng ở trước mặt của nàng cũng đều cảm thấy từ sâu trong lòng có trận hàn khí úp tới, cũng chính bởi vì như vậy, cho nên khi Ma Ti nghe thấy Tây Tác ra tay với mình mà bối rối sợ sệt.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.


      Chương 240: Phỉ Lệ chiến đấu.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Ha ha, thân phận của ta là gì còn chưa tới phiên ngươi quan tâm, Ma Ti à." Hai mắt Tây Tác híp lại nhìn Ma Ti, đáy mắt tràn ngập sát khí, chỉ là Ma Ti lại phát ra. Bởi vì lúc này nàng ta còn khù khờ vì đột nhiên Phỉ Lệ xuất ở trước mặt mình, ánh mắt khiêu khích, khiến cả người Ma Ti lâm vào điên cuồng.

      "Đừng quên ta là thí sinh dự bị của Hồn Điện, nếu ngươi dám làm gì ta, đừng là Quân thượng để ngươi an ổn, mà Hồn Điện cũng bỏ qua cho ngươi." Ma Ti kiêu ngạo . Phải biết thiên phú của nàng là xuất sắc nhất trong đám người bọn họ, dĩ nhiên là có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt hơn, đúng sao? Nếu Tây Tác dám đả thương tới nàng, đến lúc đó nàng có thể mượn tay của Hồn Điện hoặc là Quân thượng, diệt trừ cái cái đinh trong mắt này.

      Ma Ti im lặng tự hỏi, bởi vì nàng vẫn thể xác định thái độ của Quân thượng đối với Tây Tác, cho nên nàng mới chậm chạp dám động thủ. Nhưng bây giờ giống với lúc trước, bây giờ nàng sắp là đệ tử chính thức của Hồn Điện, cho nên nếu Tây Tác dám động thủ đối với nàng, đến lúc đó Hồn Điện chắc chắn ngồi yên, như vậy nàng có đầy đủ lý do đối phó Tây Tác rồi.

      "Ngươi cho là ta sợ hai chữ Hồn Điện này sao? Nữ nhân ngu xuẩn, chẳng lẽ ngươi cho rằng bước vào Hồn Điện mà vô địch ư? Ta cho ngươi biết, thực lực thấp nhất bên trong Hồn Điện đều là cường giả cấp bậc Ngụy Thần, lấy thực lực Thần cấp cao nhất bây giờ của ngươi, ở trong đó có kết quả gì, cần ta giải thích cho ngươi chút sao?" Tây Tác

      thèm để ý chút nào, . Nữ nhân Ma Ti này chẳng lẽ cho rằng khi vào được Hồn Điện, mình rất giỏi ! ngu xuẩn. Nữ nhân giống như nàng vừa mới tiến vào Hồn Điện chỉ có thực lực thấp kém, để có thể còn sống chỉ có thể phụ thuộc vào cường giả, nực cười, nữ nhân này thế nhưng cho rằng Thần cấp cao nhất là thiên hạ vô địch rồi.

      Thậm chí ngay cả lới độc ác tiêu diệt hết Gia tộc Đức Cổ Lạp cũng dám ra, nếu để cho nàng biết dù là Hồn Điện nếu có nữ nhân kia ở Thiên giới ra lệnh cũng dám tùy tiện đối đầu với Gia tộc Đức Cổ Lạp, biết mặt của nàng ta có thể biến sắc hay , đúng là rất mong chờ! Nhưng mà trước mắt xem ra còn chưa phải lúc ra, bởi vì kịch hay phải từ từ nhìn mới thú vị phải sao?

      "Lời này của ngươi có ý tứ gì? Đừng nghĩ đe dọa ta, ngươi cho rằng như vậy ta bỏ qua cho tiện nha đầu Phỉ Lệ này sao? Đó là chuyện thể nào. Hôm nay ta nhất định phải giết chết nàng, nếu khó giải được mối hận trong lòng ta." Ma Ti hung ác nhìn chằm chằm Phỉ Lệ, giống như muốn đem Phỉ Lệ chặt làm trăm mảnh. Nhưng vì ngại Tây Tác nên dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ đành đứng yên tại chỗ. Chỉ là khi nữ tử áo đỏ bên cạnh ba người thấy Tây Tác bảo vệ Phỉ Lệ như vậy, nhất thời gương mặt trở nên hết sức khó coi. Tây Tác chưa từng chủ động bảo vệ nữ nhân nào, chớ đừng chi là trực tiếp uy hiếp Ma Ti. Phải biết Hồn Điện đơn giản như bề ngoài của nó, cho dù Tây Tác có lợi hại hơn nữa, cũng thể đối phó được cả Hồn Điện. Đều là do nữ nhân Phỉ Lệ này làm hại, nếu phải là Phỉ Lệ, Tây Tác làm sao có thể trở mặt với Ma Ti, làm sao có thể có ý nghĩa muốn đắc tội Hồn Điện cơ chứ?

      Nàng nhất định phải làm cái gì đó mới được, tuyệt đối thể để nữ nhân này sống sót, nếu mặc kệ là đối với mình, hay là đối với Tây Tác cũng có bất kỳ chỗ tốt nào, phải ư? Mặc dù rất có thể nàng là mục tiêu lần này, nhưng vì tiền đồ của mình và Tây Tác, nữ nhân này nhất định thể lưu lại. Sát khí trong mắt nữ tử áo đỏ càng ngày càng đậm, mà Phỉ Lệ ở bên kia sớm phát có cái gì đó đúng. Chỉ là Phỉ Lệ lại có ý muốn định động thủ, bởi vì nàng vẫn biết tại sao nữ tử áo đỏ này lại toát ra hận ý lãnh liệt như vậy, nàng và cái này nữ tử áo đỏ quen nhau cơ mà? Tại sao lại muốn mạng của nàng? Phỉ Lệ tò mò.

      ra chỉ có Phỉ Lệ nhận ra, mà ngay cả Tây Tác cũng cảm nhận được, nhưng mà cũng rất tò mò 14 rốt cuộc làm gì. cũng biết Phỉ Lệ chắc chắn nhận ra, bởi vì Phỉ Lệ vô hại như vẻ bề ngoài của nàng, người có thể thu phục Mạc Vân thú làm ma thú khế ước, làm sao có thể là người bình thường cơ chứ? Hơn nữa từ sớm biết Phỉ Lệ có thiên phú vô cùng tốt, người có thực lực như vậy càng thể nào bất cẩn được.

      Mặc dù Phỉ Lệ chỉ để lộ ra thực lực Đại Ma Đạo Sĩ cao nhất, nhưng đối với Phỉ Lệ ở độ tuổi này mà , thực lực của nàng tương đối lợi hại. So với mấy kẻ Thần điện cùng Gia tộc có thể bồi dưỡng ra được cũng kém chút nào, phải biết cho tới bây giờ Phỉ Lệ cũng chưa từng trải qua huấn luyện đàng hoàng, trừ lúc lãng phí khoảng thời gian ở Học viện Ma Pháp Phi Long ra, nàng cũng chưa từng trải qua khóa huấn luyện nào, phải sao? Có thể có được thực lực như vậy tuyệt đối chỉ dùng từ có thiên phú hơn người là có thể giải thích được.

      "Ta đây chưa tính là uy hiếp mà! Nếu ta uy hiếp ta trực tiếp giết chết ngươi cho rồi!" Tây Tác lắc mình cái liền xuất sau lưng Ma Ti, cái tay trực tiếp bóp cổ Ma Ti, chỉ cần dùng lực chút là có thể bóp nát chiếc cổ non mịn của nàng ta. Nhìn như là động tác tùy ý, lại có thể hù sợ Ma Ti cùng nữ tử áo đỏ. Cho đến bây giờ các nàng vẫn biết hóa ra thực lực của Tây Tác cường đại đến loại trình độ này, nực cười là lúc trước họ còn vẫn cho rằng Tây Tác chỉ lợi hại hơn bọn họ chút mà thôi, nếu như muốn đối phó với bọn họ, phải trả giá rất lớn. Nhưng bây giờ nhìn lại, Tây Tác đem uy hiếp của các nàng thành khí, căn bản chưa từng nghiêm túc để ý tới.

      Khó trách Tây Tác lại dám thẳng rằng sợ người của Hồn Điện, có lẽ bản thân Tây Tác chính là người của Hồn Điện cũng chừng? Bởi vì ai biết thân phận chân của , duy nhất chỉ biết chính là do người bên kia cài vào Đại lục Phi Long, mà cũng là người duy nhất cần nghe theo lệnh của Quân thượng.

      "Tây Tác, chuyện của ta tự ta có thể xử lý, cần thay ta ra tay. Huống chi bây giờ ta vẫn là con tin của ngươi, ta hoài nghi ngươi có phải muốn lấy lòng ta hay ? Sau đó để ta tốt về ngươi trước mặt Cửu Ngân, để đến lúc đó tha cho ngươi cái mạng." Phỉ Lệ trêu ghẹo nhìn Tây Tác, về mặt nào đó mà , Phỉ Lệ vẫn là tương đối thưởng thức Tây Tác. Nhưng điều tiếc nuối duy nhất chính là đến nay Tây Tác vẫn chưa cho nàng xem khuôn mặt dưới Ma Pháp Bào kia, điều này làm cho Phỉ Lệ hết sức tò mò.

      “ Ai nha! Phỉ Lệ vẫn như vậy hiểu lòng của ta! Chỉ là đến lúc đó nếu Cửu Ngân muốn mạng của ta, nàng nhất định phải nhớ giúp ta cầu xin đấy!” Tây Tác nửa nửa giả , trong mắt là nghiêm túc chưa bao giờ có. ra Tây tác biết Phỉ Lệ là cấm kị của người nào đó, lần này làm có chút quá rồi cho nên những người kia thể nào dễ dàng bỏ qua cho . Chỉ là liệu chạy trối chết có trốn nổi đây?

      “Ô! Hóa ra là Tây Tác sợ Cửu Ngân ah! Chẳng qua ta ngoài nghi tính chân lời của ngươi đấy!” Tây tác đánh lại Cửu Ngân sao? ra cái vấn đề này Phỉ Lệ đúng là có chút tò mò. Chỉ là cũng biết Tây Tác thể nào với nàng được, nhưng mà điều duy nhất nàng có thể xác định chính là Tây Tác thương tổn nàng, cho dù có trói nàng tới đây, cũng làm chuyện gì gây thương tổn với nàng, nàng chỉ cần biết điểm này là được rồi, về phần nữ tử áo đỏ kia cùng Ma Ti đúng là chẳng thèm để vào mắt, dù sao bây giờ thực lực của nàng dù là chống lại cường giả cấp bậc Ngụy Thần vẫn có thể liều mạng chống đỡ được, huống chi bây giờ Ma Ti vẫn chỉ là Thần cấp cao nhất. Về phần nữ tử áo đỏ có thực lực thấp hơn kia, tối đa cũng chỉ là Thánh cấp sơ cấp. Nếu là lúc trước kia có lẽ Phỉ Lệ để chơi đùa, nhưng bây giờ giống với lúc trước.

      “ Phỉ Lệ nếu tin thôi vậy. Chỉ là chuyện này nàng có thể đủ xử lý tốt sao?” Tây Tác chăm chú hỏi. Mặc dù cho rằng Phì Lệ rất mạnh, nhưng Ma Ti là thần cấp cao nhất, cũng phải là Thánh như cấp 14, mặc dù cấp bậc hai người này chỉ thua nhau cấp, nhưng thực lực cũng là gấp mấy lần.

      có việc gì, ta có thể ứng phó, ngươi cần lo lắng đâu! Chỉ là ngươi chắc chắn ma thú bên ngoài kia vào chứ?” Phỉ Lệ cũng phải là người biết phân biệt tốt xấu, ma thú bên ngoài kia đều là Thần cấp trở lên, có lẽ cũng có con cũng sắp đến Ngụy Thần rồi. Thực lực của ma thú và nhân loại phân chia giống nhau, hơn nữa những ma thú này vẫn là ma thú trong Thâm Uyên, dù là cường giả cấp bậc Ngụy Thần, chống lại đoàn Thần Thú cũng chịu nổi.

      “Chuyện đó ngươi cần lo lắng, nơi này chính là trung tâm cảu Tuyền Nhãn, bọn chúng tuyệt đối vi phạm”. Tây Tác khẳng định gật đầu cái. Mặc dù cũng rất tò mò tại sao, nhưng biết Phỉ Lệ chỉ là tùy tiện hỏi chút, cần thiết hù dọa nàng.

      “ Tiện nha đầu ngươi cảm thấy ngươi quá kiêu ngạo rồi sao? Lại dám coi ta ra gì” Ma Ti tức giận quất cây roi bén nhọn về phái Phỉ Lệ, toàn thân cũng mau chóng tiến vào trạng thái Nghĩ Hình, xúc tua đầy trời liêc tục công kích về phía Phỉ Lệ, tần số nhanh lẹ cơ hồ mau đến nỗi khiến người ta nhìn .

      (* Nghĩ Hình: trạng thái này chắc là kiểu hình dạng xúc tua điều khiển chăng?)

      ra là lâu gặp, ngươi vẫn chỉ học được chiêu này! Vậy thậ xin lỗi nhé! Quang Chi Bào Hao!” Phỉ Lệ nhanh chóng tạo ra ba cái Quang Chi Bào Hao.

      Bây giờ nàng cần hạn chế sử dụng Quang Chi Bào Hao nữa, cho nên Phỉ Lệ sử dụng lại càng thêm dể dàng. Bởi vì ma pháp tam hệ nàng vẫn chưa học được ma pháp cao cấp, cho nên nàng vui vẻ sử dụng Ma Pháp Phục Hợp. Chỉ là sao khi về Đại lục Phi Long, nàng quyết tâm học ma pháp cao cấp còn có cấm chú ràng, nếu đến lúc đ1o có thể dùng ma pháp là quá ít, chút cũng tiện, bởi vì lực sát thương của những thứ khác đối với cường giả mà là quá yếu.

      “A…!” Ma Ti cẩn thận liền bị Quang Chi Bào Hao của Phỉ Lệ đáng trúng cánh tay trái, nhất thời máu màu xanh lá cây tanh tưởi theo những cái xúc tua chảy xuống, vốn khuôn mặt dữ tợn, nhất thời trở nên càng thêm điên cuồng. Xúc túa đứt rời lại lần nữa liền lại,sau đó lại lần nữa dài ra, so với trước kia càng thêm sắc bén, càng thêm có lực công kích.

      Phỉ Lệ vừa tránh né công kích của Ma Ti, vừa quan sát công kích của nàng ta, thuận tiện phân tích khả năng tái sinh cùa nàng ta. Nếu hoàn toàn hiểu , cho dù nàng công kích nàng ta thế nào đều hữu dụng, ngược lại hao tổn vô ích ma lực cùa mình, đến lúc đó mình gặp nguy hiểm. Phỉ Lệ phải là chưa nghĩ đến việc sử dụng Tinh Bạo, nhưng sau khi thấy khả năng tái sinh của Ma Ti, nàng bỏ qua, dù sao uy lực của Tinh Bạo quá lớn, hơn nữa rất dễ dàng hao tổn ma lực cách vô ích.
      Last edited by a moderator: 28/10/14

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 241: Giết Ma Ti.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Ôi chao! Sao lại cẩn thận như thế chứ? Mấy thứ bẩn thỉu như vậy lại tùy tiện quăng lung tung. Ma Ti, hóa ra ngươi còn biến thái hơn trước kia rất nhiều, những càng giống người, mà ngay cả phẩm vị cũng kém cỏi . Chậc chậc! Xem xem bộ dạng bây giờ của ngươi thành cái gì rồi? Lại còn dám vọng tưởng ở lại bên cạnh Lạp Mạc Nhĩ? biết ngại!" Phỉ Lệ vừa châm chọc, vừa nhanh chóng né tránh công kích của Ma Ti, ngừng quăng ma pháp cấp thấp, cuối cùng nàng mới phát hóa ra Ma Pháp Quang Hệ hữu dụng hơn Ma Pháp Hắc Ám rất nhiều, mặc dù Ma Pháp Tử Linh cùng Ma Pháp Quang Minh giống như Ma Pháp Hắc Ám có thể khắc chế tốt như vậy, nhưng mà ở khía cạnh nào đó nó vẫn có tác dụng khắc chế rất lớn.

      Cho nên sau đó Phỉ Lệ đổi sang dùng Ma Pháp Quang Minh đối phó với Ma Ti, khi Ma Ti luống cuống tay chân lại dùng Quang Chi Bào Hao, ngừng khiêu khích Ma Ti. Có vòng phòng hộ Phỉ Lệ căn bản chẳng cần lo lắng nếu như bị công kích xảy ra chuyện gì, bởi vì thực lực tại của Phỉ Lệ đạt tới Thần cấp cao nhất, tùy thời có thể đột phá bình chướng để tiến vào Ngụy Thần, cho nên lúc này chỉ cần Ma Ti công kích liên tục vào cùng chỗ, Phỉ Lệ cần phải lo lắng.

      "Ngươi đáng chết, tiện nha đầu, ta muốn mạng của ngươi!" Lúc này Ma Ti bị Phỉ Lệ chọc tức đến điên cả đầu, lại thể nào gây thương tích được cho Phỉ Lệ, khiến Ma Ti càng thêm điên dại. Phải biết trước kia đừng Phỉ Lệ có thể phản kích, ngay cả né tránh công kích của nàng cũng hết sức khó khăn. Nhưng chỉ mới ngắn ngủn vài tháng, Phỉ Lệ lại trưởng thành nhanh như vậy, cảm giác lạnh lẽo dâng lên từ trong lòng khiến Ma Ti sợ hãi. Có lẽ nàng ban đầu đáng lẽ ra nàng nên đối nghịch với Phỉ Lệ, nên tùy hứng như vậy, có lẽ kết cục hôm nay khác. Nhưng đời này lại chẳng thể biết trước được tương lai, lại càng có thuốc hối hận để uống, làm sai phải tự gánh lấy hậu quả.

      "Muốn mạng của ta? Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này hay !" Phỉ Lệ khiêu khích nhìn Ma Ti, sau đó như có điều suy nghĩ quay đầu lại nhìn nữ tử áo đỏ, sát khí kia vẫn chưa biến mất, chỉ là được giấu kỹ hơn mà thôi, nhưng đủ để Phỉ Lệ phát giác. Từ sau khi tiếp nhận truyền thừa của Liêu tộc, Tinh Thần lực của Phỉ Lệ tăng vọt, bây giờ Phỉ lệ cũng chắc chắn được Tinh Thần lực của mình đến cảnh giới gì rồi, nhưng nàng có thể chắc chắn điều đó là ít nhất Tinh Thần lực của nàng tuyệt đối thấp hơn Tây Tác. Mặc dù nàng chưa biết thực lực của , nhưng từ thực lực biểu lộ ra ngoài lúc nãy, Phỉ Lệ dám khẳng định Tây Tác tuyệt đối có cấp bậc Linh thần, thậm chí còn có thể cao hơn.

      Chỉ là như vậy cũng phải là nàng có đủ khả năng suy đoán. Dù sao Tinh Thần lực và thực lực thực tế vẫn có khác biệt rất lớn, cho nên nàng dám tùy tiện đoán bừa.

      Nữ tử áo đỏ kinh hồn bạt vía nắm chặt trường kiếm trong tay mình, cẩn thận che giấu sát khí. Cái nhìn mới vừa rồi của Phỉ Lệ, thậm chí khiến nàng có cảm giác hít thở thông, chẳng lẽ nàng ta nhận thấy được ý đồ của mình rồi sao? thể nào, nàng vẫn luôn che giấu rất tốt phải sao? Nàng thể nào bị phát . Nàng biết rất thực lực của Ma Ti, đó là Thần cấp cao nhất, Phỉ Lệ lại vẫn có thể thành thạo chống đỡ, xem ra thực lực của Phỉ Lệ tuyệt đối kém hơn Ma Ti. Nhưng điều này sao có thể? Thời gian chưa bao lâu, nàng ta có thực lực đến mức này rồi, là đáng sợ.

      Nhất định phải giết nàng ta, kẻ địch như thế giữ lại là quá nguy hiểm. Cho dù đến lúc đó có thể Tây Tác tức giận, nhưng nàng vẫn thể nương tay. Nữ tử áo đỏ nghĩ tới đây lại lần nữa thả lỏng trường kiếm trong tay, sau đó lại lần nữa nắm chặt.

      Tây Tác im lặng lên tiếng tựa vào lên bề mặt cột đá, ai cũng thể nào tưởng tượng được ở nơi sâu nhất của Thâm Uyên thế nhưng lại có tòa cung điện xa hoa đứng sừng sững ở đó. Nhưng bọn họ lại chỉ có thể đứng ở tầng bên ngoài của cung điện, căn bản có cách nào vào. Tây Tác si mê nhìn dòng chữ cột đá, toát ra vẻ đăm chiêu, ai cũng biết lúc này Tây Tác suy nghĩ cái gì.

      "Hoa Chi Chiêu Triền!" Sau khi bị Phỉ Lệ công kích mấy lần, Ma Ti mất kiên nhẫn sử dụng chiêu cấm chú, vô số dây leo màu đen quấn lấy Phỉ Lệ, bao vây nàng ở giữa, sau đó từ từ co lại, sau khi tầng trong cùng bị cắn nuốt, tầng bao vây khác tiến vào, cho đến khi cả người Phỉ Lệ bị quấn quanh ở bên trong. Ma Ti tràn đầy nụ cười hả hê, nàng mới là kẻ chiến thắng cuối cùng, phải sao?

      "Đây là toàn bộ thực lực của ngươi? Như vậy xin lỗi!" Phỉ Lệ khinh thường nhìn Ma Ti đứng ở cách nàng xa, xem ra ma lực lúc này của Ma Ti khô kiệt rồi, tất cả tóc đều dán vào trán, giọt mồ hôi to như hột đậu liên tục xuống dưới, cả người cũng sắp mệt lả đến nơi, nàng ngờ Phỉ Lệ lại bức nàng đến nước này, nếu biết Phỉ Lệ có thực lực như thế, nàng nhất định trực tiếp sử dụng cấm chú ngay từ lúc đầu, tránh cho việc biến mình chật vật thành như vậy.

      "Ngươi có ý gì?" Ma Ti cẩn thận nhìn Phỉ Lệ, mặc dù sau khi sử dụng Hoa Chi Chiêu Triển xong, giam cầm được Phỉ Lệ, nhưng nàng vẫn luôn có dự cảm xấu, giống như Phỉ Lệ bị nàng giam cầm vậy. Cái cảm giác khác thường này khiến Ma Ti cực kỳ khó chịu, Nhưng thủy chung tìm ra được nguyên do. Nên Ma Ti chờ đợi được muốn sử dụng Lạc Diệp Phi Hoa, trực tiếp chôn vùi Phỉ Lệ.

      "Là ý mặt chữ đấy! Huyết Chi !" Huyết Chi là thuật thân đặc biệt của Liêu tộc, có thể che giấu hơi thở cách triệt để, bị các chướng ngại ngăn cản, trực tiếp đạt đến mục đích muốn tới. Nhưng Huyết Chi lại có khuyết điểm rất ràng, đó chính là nó chỉ có cự ly năm thước, khoảng cách này chính là lý do tại sao lúc trước Phỉ Lệ sử dụng nó, bởi vì cự ly đối thủ quá xa, nên vô dụng. Phỉ Lệ đánh cuộc Ma Ti nhất định còn có thêm kỹ năng lợi hại nào đó, hơn nữa còn rất có thể là cận thân. nghĩ tới cuối cùng Phỉ Lệ đánh cuộc thắng, Lạc Diệp Phi Hoa nhất định phải đến gần đối thủ, nếu nó căn bản cũng thể sử dụng.

      "Lạc Diệp Phi Hoa." Ma Ti cũng giống như Phỉ Lệ đánh cuộc, nàng đánh cuộc Phỉ Lệ thể thoát thân. Hoa Chi Chiêu Triển bảo đảm đối thủ bị cuốn lấy trong vòng ba giây khi sử dụng Lạc Diệp Phi Hoa, chôn vùi đối thủ hoàn toàn. Nhưng kết cục cuối cùng nàng thua, bởi vì Phỉ Lệ đến phía sau của nàng.

      "Tuyệt Đối Tĩnh Chỉ." Thanh thanh thúy của Phỉ Lệ chậm rãi vang lên sau lưng Ma Ti, khiến cả người Ma Ti bị đông cứng lại. Mà biểu tình sợ hãi của Ma Ti vẫn giữ nguyên sau khắc kia, Phỉ Lệ hướng về phía Tây Tác làm động tác cắt cổ.
      (Tuyệt đối tĩnh chỉ: Ma pháp này khiến bất động hoàn toàn.)

      Quan hệ của Tây Tác và Ma Ti rất phức tạp, nàng biết nếu giết chết Ma Ti bị ảnh hưởng như thế nào? Nhưng nàng vẫn nên hỏi ý kiến của chút, dù sao Ma Ti cũng được coi là người của phải sao?

      Tây Tác tùy ý gật đầu cái, hoàn toàn có ý tứ ngăn cản. Trong lúc Phỉ Lệ và Tây Tác ra hiệu cho nhau, nữ tử áo đỏ còn chưa kịp phản ứng cả người, Ma Ti liền biến thành huyết vũ nổ tung trong khí, nếu Hoa Chi Chiêu Triển chưa được luyện thành thạo mà sử dụng bị Lạc Diệp Phi Hoa cắn trả, tuy là Phỉ Lệ biết, nhưng khống chế ma lực vẫn tốt hơn Ma Ti, cho nên Phỉ Lệ nhận ra Ma Ti bị ma lực phản phệ. Nhưng vì để Ma Ti có thể biến mất nhanh hơn, nàng đốc thúc thêm phản phệ, trực tiếp hút hết nguyên tố xung quanh, khiến nguyên tố chung quanh Ma Ti đều bị hút hết, trực tiếp khiến Ma Ti bị nguyên tố bạo phát mà nổ tan xác.

      (Huyết vũ: Mưa máu.)
      "Ngươi cũng chết !" lúc Phỉ Lệ né tránh trận mưa máu kia, bóng dáng lửa đỏ đột nhiên vọt lên, thanh trường kiếm tản ra tia sáng ngăm đen trực tiếp đâm vào thân thể Phỉ Lệ, nữ tử áo đỏ hả hê nhìn thân thể của Phỉ Lệ bị chính mình đâm thủng.

      "Ngươi tựa hồ cao hứng?" Phỉ Lệ lắc mình mấy cái, liền xuất ở trước mặt nữ tử áo đỏ. Vòng phòng hộ chỉ dùng để bảo vệ đơn giản như vậy,vào những lúc cần thiết còn có thể Hư Hóa thân thể phần, Phỉ Lệ trước đó lâu mới phát , cho nên sau khi né tránh trận mưa máu kia, nàng nhận ra sát khí của nữ tử áo đỏ, vì vậy Phỉ Lệ liền quyết định cái gì cũng làm, mà trực tiếp Hư Hóa thân thể của mình, sau đó chính là màn kế tiếp kia, Phỉ Lệ bị nữ tử áo đỏ đâm thủng.

      (*Hư hóa ở đây là dạng thân thể trong suốt, các nàng cứ tưởng tượng khi ta dùng dao chém xuống nước ấy ^O^)

      Hư Hóa đối với Phỉ Lệ mà lại ngược lại, đối với người khác Phỉ Lệ vẫn là thể, chỉ là khi đâm vào thân thể Phỉ Lệ bị thương, dĩ nhiên cũng chảy máu, chỉ là nhìn có chút kinh khủng. Bởi vì vô luận ngươi chém như thế nào, đối với Phỉ Lệ mà cũng có bất kỳ tổn thương nào.

      "Ngươi phải là người, ngươi phải là người!" Nữ tử áo đỏ dám tin nhìn trường kiếm của mình đâm xuyên qua Phỉ Lệ, thế nhưng có gì cả, những y phục bị đâm thủng, mà ngay cả giọt máu cũng chảy, rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Lúc này chỉ có nữ tử áo đỏ giống như gặp quỷ nhìn Phỉ Lệ, mà ngay cả Tây Tác cũng có dáng vẻ khiếp sợ nhìn Phỉ Lệ.

      ra lúc 14 ra tay, định động thủ, nhưng khi nhìn thấy lúm đồng tiền như có như nơi khóe miệng Phỉ Lệ, liền dứt khoát dừng lại hành động của mình, đứng ở bên lẳng lặng nhìn, nhưng mà vẫn thể nghĩ đến kết quả cuối cùng như thế này, đùa à! Dù là ma thú cũng phải có máu, hơn nữa rất chắc chắn Phỉ Lệ phải là ma thú, mà là con người, nhưng chuyện trước mắt làm sao để giải thích đây? ràng nàng đứng ở đó, nhưng vô luận nữ tử áo đỏ công kích như thế nào, đều thể thương tổn được Phỉ Lệ chút nào.

      "Ta là người a! Ta rất ghét người khác cầm kiếm chỉ vào ta, ngươi làm sao bây giờ?" Phỉ Lệ trêu tức nhìn nữ tử áo đỏ, từ từ hưởng thụ nỗi tuyệt vọng cùng sợ hãi trong mắt nàng ta, sau đó mới đưa ánh mắt chuyển sang Tây Tác, dù sao người này vẫn là nữ nhân của , giống với Ma Ti. Nàng cảm thấy cần phải hỏi cho ràng, nếu đến lúc đó Tây Tác hỏi muốn có nữ nhân, nàng cũng có nữ nhân bồi thường cho .

      "Trực tiếp giết !" Tây Tác vẫn như cũ với giọng điệu lười biếng, hoàn toàn chút dao động. Biểu tình nữ tử áo đỏ giống như mình nghe lầm, nhìn chằm chằm Tây Tác, cho tới bây giờ nàng vẫn thể hiểu nổi nam nhân này, người nam nhân tàn nhẫn và lạnh lùng.

      "Ngươi xác định?" Phỉ Lệ hỏi qua loa. ra nàng sớm nhìn ra, Tây Tác chẳng có tình cảm gì với nữ tử áo đỏ này, ngay cả tia dục vọng cũng rất nhạt, có lẽ tất cả đều là do nàng ta tự mình đa tình mà thôi! Aizzz! Chỉ là đó cũng phải chuyện nàng nên quản phải sao? Trực tiếp kết thúc tánh mạng của nữ tử áo đỏ, tựa hồ từ sau khi rời khỏi Giác Đấu Trường, nàng chẳng còn quan tâm đến mạng của kẻ khác nữa, đây rốt cuộc là tốt hay xấu đây? Phỉ Lệ mê mang nhìn bầu trời xa xăm.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 242: Tìm tòi bí mật.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Thế mà ta cứ nghĩ là ngươi quan tâm chứ? ngờ lại vô tình như thế." Phỉ Lệ nhìn lướt qua nữ tử áo đỏ, giống như là đến chết cũng dám tin, người muốn mạng của nàng lại là Tây Tác, hoặc là nàng thể tiếp nhận được Tây Tác giết chết nàng. Nhưng chính là , bởi vì bất cứ người nào mà thay đổi.

      "Phỉ Lệ, nàng khích lệ ta sao? Ta rất cao hứng đấy." Tây Tác hồn nhiên thèm để ý giọng châm chọc của Phỉ Lệ, hùa theo, chỉ cặp mắt lại nóng rực nhìn bên trong cung điện, tựa hồ rất muốn phá vỡ kết giới để vào bên trong, giống như bên trong có cái gì đó hấp dẫn vào.

      "Tùy ngươi, muốn thế nào ." Phỉ Lệ chưa bao giờ gặp phải nam nhân có da mặt dày như thế, sau khi khóe miệng khẽ run rẩy vài cái, liền im lặng lên tiếng nhìn hành động của Tây Tác, nàng hỏi thêm cái gì. Mặc dù nàng rất tò mò tại sao ở chỗ sâu nhất của Thâm Uyên phải là ma thú sinh sống, mà là tòa cung điện cực kỳ lộng lẫy, từ việc tòa cung điện này được bảo vệ toàn vẹn khó để nhìn ra, nó được giữ gìn rất tốt, hệ bị hư hỏng chỗ nào. Hơn nữa từ thái độ tránh kịp của những ma thú bên ngoài kia đối với cung điện, rất dễ nhìn ra được, trong tòa cung điện này có thứ gì đó khiến chúng nó sợ hãi.

      Là cái gì vậy nhỉ? Chẳng lẽ vật mà Tây Tác tìm ở trong cung điện này? Nhìn vẻ hưng phấn của Tây Tác, có lẽ phán đóan này sai đâu! Chỉ là cụ thể như thế nào vẫn phải chờ Cửu Ngân tới mới biết được.

      "Tây Tác ngươi làm cái gì?" Trong lúc Phỉ Lệ còn mải mê suy nghĩ, Tây Tác đột nhiên tới gần Phỉ Lệ, lại lần nữa ôm nàng vào trong ngực, mỉa mai nhìn phương xa, vẻ mặt đề phòng khiến Phỉ Lệ ngây ngẩn cả người, chẳng lẽ là Cửu Ngân tới?

      "Nếu như tới, còn núp làm cái gì?" Hai mắt Tây Tác sắc bén nhìn phía bên trái rừng cây, nhanh chóng che Phỉ Lệ ở trong ngực. ngờ nữ nhân chết tiệt kia lại dám làm trái với lời thề xuất trong Thâm Uyên, xem ra nội bộ Hồn Điện lại mâu thuẫn rồi! Lại xuất đấu tranh nội bộ, quá buồn cười.

      "Tây Tác ngươi vẫn nhạy cảm như cũ" bóng dáng phong thái nổi bật chậm rãi ra từ bên trái rừng cây, bên cạnh nàng ta có nam nữ theo, nữ chính là Phỉ Lỵ Á, nhưng mà lúc này hoàn toàn nhìn ra được bộ dạng bị thương trước đây của nàng ta, sắc mặt hồng nhuận theo nữ tử xinh đẹp kia, hơi thở lạnh lẽo quanh quẩn ở bốn phía, khác biệt rất lớn với lúc trước. Có lẽ người này mới là Ma Tướng kiêm Quân sư Phỉ Lỵ Á của Ma giới !

      "Ta ngờ Ái Lệ Thi ngươi lại dám tuân theo lời thề giữa chúng ta! Xem ra người của ngươi ở bên Đại lục Phi Long cần nữa nương tay nữa rồi." Tây Tác ngoan tuyệt nhìn nữ nhân xinh đẹp trước mắt, nữ nhân mà ngay cả tỷ tỷ ruột thịt của mình đều có thể xuống tay, dã tâm quả rất lớn. Chỉ là việc Ma vương thay đổi, lại có nhiều người biết, người bình thường nhiều nhất chỉ cho rằng tính khí của Ma vương thay đổi mà thôi, tuyệt đối nghĩ đến khả năng Ma vương bị người ta mưu hại.

      "Tây Tác đừng như vậy, ta chỉ là tới xem thuộc hạ của ta chút mà thôi, tuyệt đối phải là cố ý tuân theo lời thề của chúng ta đâu!"Ái Lệ Thi nũng nịu . Nàng vẫn luôn cho rằng lợi dụng sắc đẹp của mình có thể lấy được vật mình muốn, nàng vẫn luôn làm như vậy, cho dù phải mang tội danh giết tỷ tỷ ruột thịt, nàng vẫn hối hận. Bởi vì nàng đối với quyền lực, là chấp nhất theo đuổi, cho dù phải lấy linh hồn của mình bán cho ác ma cũng bao giờ hối hận. Huống chi nàng chính là ác ma, cho nên căn bản tồn tại cái gọi là ác ma.

      "Ngươi là Ái Lệ Thi? Vậy có phải ngươi có tỷ tỷ tên là Ái Lệ Ti ?" Phỉ Lệ ra từ sau lưng Tây Tác, nhìn nữ nhân phía đối diện có bảy phần tương tự với Ái Lệ Ti, chỉ là hơi thở người nàng ta tà mị hơn Ái Lệ Ti, có hơi thở vương giả trời sinh như Ái lệ Ti, nhưng lại có hơi thở mị hoặc, đó là hơi thở chỉ có khi khao khát với quyền lực, làm cho người ta cảm thấy cực kỳ thoải mái. Phỉ Lệ hơi nhíu đầu lông mày, bất mãn nhìn Ái Lệ Thi. Rất nhanh nàng đưa ra kết luận, nàng thích nữ nhân này, thậm chí là rất ghét nữ nhân này.

      "Ngươi là ai? Ta biết ngươi cái gì." Khi Ái Lệ Thi nghe Phỉ Lệ , sát khí trong nháy mắt bao phủ khắp mọi người đứng ở đây, sát khí mang theo nồng đậm khí tức tử vong, hổ là sát khí của Tử Thần.

      "Ta là ai quan trọng, chỉ là Ái Lệ Ti nhắn ta với ngươi câu, nàng nhất định trở về, trở lấy lại những thứ thuộc về nàng. Còn nữa, ngươi biết Hoắc Đức Hoa ở đâu ? Ái Lệ Ti chỉ cần hỏi ngươi, là biết. Ta có đồ muốn đưa cho !" Phỉ Lệ để ý đến sắc mặt khó coi của Ái Lệ Thi, nghiêm túc .

      Từ hành động và giọng của Ái Lệ Thi, khó để nhìn ra, Ái Lệ Thi nhất định biết tại sao Ái Lệ Ti lại bị nhốt trong Phong Bạo Chi Trung ở Phan Đa Lạp, còn có tại sao chỉ để lại Nguyên Thần cuối cùng. Mặc dù nàng chỉ gặp Ái Lệ Ti lần, nhưng nàng lại rất thích cái người có chút khắt khe, có chút ưu buồn đó.

      "Người muốn tìm chết đúng , ta căn bản biết ngươi gì. Phỉ Lỵ Á, động thủ, cần nương tay, xảy ra chuyện gì ta gánh chịu." Giọng Ái Lệ Thi trầm. Người này nhất định phải chết, nghĩ tới con tiện nhân kia còn chưa chết, hơn nữa còn nhắn lời được với kẻ khác. Nàng nhớ năm đó đánh tan toàn bộ bản mệnh của ả, nghĩ tới ả lại lớn mệnh như vậy, còn chưa chết. Lần này tuyệt đối bỏ qua cho nữ nhân trước mắt này, cho dù có Tây Tác che chở cũng tha.

      Nếu để cho đám người kia ở Ma giới biết, nhất định gặp rất nhiều rắc rối, còn bằng nhất lao vĩnh dật, trực tiếp giết chết nữ nhân này ở đây. Đến lúc đó cho dù Tây Tác có trách tội, cũng chẳng tác dụng nữa, phải sao. Mặc dù đây là Thâm Uyên, là địa bàn của Cửu Ngân, nhưng chỉ cần cẩn thận chút để bị Cửu Ngân phát là được rồi. Tuy nàng sợ Tây Tác, nhưng mà đối với Cửu Ngân, nàng lại thể đề phòng, bởi vì chống lại Cửu Ngân dù là nàng cũng thể chắc chắn mười phần.

      (Nhất lao vĩnh dật: lần vất vả suốt đời nhàn nhã)

      "Ma Vương đại nhân thế nhưng đến Thâm Uyên? Tại sao chịu cùng ta chào hỏi rồi? Hơn nữa còn tự tiện mang người của ta , bây giờ còn người muốn giết người của ta, biết từ khi nào mà Ma Vương đại nhân cảm thấy hứng thú với Dẫn Phượng cung của ta vậy. biết Ma Vương đại nhân có chịu cho ta lời giải thích thỏa đáng hay ?" Đột nhiên thân hình tuấn mỹ của Cửu Ngân xuất bên cạnh Phỉ Lệ, vung tay cái liền đánh bay Phỉ Lỵ Á, nhìn cũng chẳng thèm nhìn cái. Nữ nhân giây trước còn nguyện trung thành với mình, giây kế tiếp liền đứng vị trí đối thủ của mình, hổ là người của Ma vương!

      Cửu Ngân khinh bỉ nhìn Phỉ Lỵ Á vừa bị mình đánh bay ra ngòai, tự gây nghiệt thể sống. Sau đó đám người Lang Sâm cũng xuất bên cạnh Phỉ Lệ, về phần Tây Tác lại tận lực giấu thân thể, dù sao thực lực của cách Cửu Ngân cự ly rất dài, hơn nữa ngay cả Lang Sâm cũng nhất định có thể thắng nổi, tại Kim Ưng cũng đến, xem ra là do nữ nhân Ái Lệ Thi này dẫn tới. là ngu xuẩn, bị chính người của mình bắt.

      "Cửu Ngân sao ngươi lại ở chỗ này?" Ái Lệ Thi dám tin nhìn Cửu Ngân ôm lấy Phỉ lệ. phải bây giờ Cửu Ngân nên ở Dẫn Phượng cung ư? Tại sao lại xuất ở Tuyền Nhãn vậy? Xem ra tin tức Phỉ Lỵ Á đưa cho mình chính xác toàn bộ! Ít nhất Phỉ Lỵ Á rằng Cửu Ngân xuất vào lúc này. Đáng chết, tại đừng là giết chết Phỉ Lệ, mà có thể thuận lợi rời khỏi Tuyền Nhãn hay cũng rất khó . Cả người của Ma giới đều biết Cửu Ngân rất khó chuyện, tính tình thần bí khó dò, khiến người ta vĩnh viễn cách nào đoán được tâm tư của .

      "Vì sao ta thể ở chỗ này? Nếu ta nhớ lầm, nơi này là địa bàn của ta phải? Ái Lệ Thi, tại sao ngươi lại ở đây? Tuyền Nhãn là nơi bí mật nhất của Thâm Uyên, sao ngươi lại có thể ở đây? Ngươi tốt nhất đưa ra cho ta lý do hợp lý, nếu ngươi cứ ở lại đây , Ma giới ta bảo người giúp ngươi xử lý tốt." Cửu Ngân uy hiếp nhìn Ái Lệ Thi, hề coi ngoan cùng lãnh khốc của Ái Lệ Thi vào trong mắt. Nếu phải là bởi vì cảm thấy cả Ma giới dễ chơi, thế nào nữa cũng tới phiên nữ nhân này ngồi lên cái vị trí kia. Chỉ là tin tưởng Lạp Mạc Nhĩ cũng sắp hành động rồi! Dù sao Ma vương tiền nhiệm vẫn là mẫu thân của , thù này Lạp Mạc Nhĩ nhất định báo, phải sao?

      "Ta nghe trong này có thanh Thần khí, cho nên tò mò tới đây xem chút, nghĩ tới đụng phải người quen, cho nên lên tiếng chào hỏi mà thôi." Ái Lệ Thi vừa thấy vẻ mặt Cửu Ngân liền biết chuyện ngày hôm nay thể nào bỏ qua đơn giản như thế, cho nên chỉ đành phải nhắm mắt bậy. Sớm biết như vậy, nàng trở mặt với Tây Tác, nếu liên thủ với Tây Tác, có lẽ còn có khả năng rời . Nhưng bây giờ xem ra là thể nào. Mặc dù nàng chưa từng thử qua thực lực của mấy Đại Chiến Tướng bên cạnh Cửu Ngân, nhưng chỉ với vẻ mặt biến sắc của đám người Lang Sâm ở trước mặt của nàng, nàng có thể cảm thấy thực lực của Lang Sâm hề yếu hơn nàng.

      "Ồ! Bởi vì tò mò cho nên ngươi mới tới đây xem chút, vậy có phải nếu ngày nào đó tâm tình ta tốt coi trọng ngươi Long ỷ trong Ma điện của ngươi, ta cũng kêu người tới tùy tiện ngồi chút như thế nào? Đừng tưởng rằng ta biết những động tác của ngươi, Nặc Nhi, còn có chuyện ở Đại lục Phi Long ta muốn truy cứu nữa, nhưng nếu ngươi cứ lặp lặp lại nhiều lần khiêu khích lửa giận của ta, ta ngại khiến Ma giới đổi Ma vương đâu. Dù sao ngươi cũng đâu phải chính tông? Tin tưởng Ma giới i có rất nhiều người nguyện ý nghe tin tức này." Cửu Ngân tùy ý vuốt ve sợi tóc Phỉ Lệ.

      Phỉ Lệ im lặng lên tiếng đứng ở bên, nàng suy nghĩ xem làm thế nào mới có thể lấy tin tức cần tìm từ trong tay Ái Lệ Thi. Mặc dù thập phần chắc chắn, nhưng nàng có thể khẳng định Ái Lệ Thi biết tung tích của Hoắc Đức Hoa, còn có chuyện của Ái Lệ Ti. Nhưng bây giờ phải lúc mở miệng, Phỉ Lệ lẳng lặng nhìn Cửu Ngân giao chiến với Ái Lệ Thi, dĩ nhiên vẫn quên nháy mắt ra hiệu cho Lang Sâm, để hai người Kim Ưng và Lang Sâm chặt hết tất cả đường lui của Tây Tác. Tây Tác cho rằng chút tâm tư kia của nàng chú ý tới sao? quá khinh thường nàng rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :