1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con đường dị giới xinh đẹp - Phi Linh (c326) HOÀN Đã có eBook

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 221: Cửu Ngân là tên khốn kiếp.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Nàng là nữ nhân đại nhân mới mang về sao? Dáng dấp xinh đẹp! Ngay cả Nặc Nhi và tiểu thư Đạt Phỉ cũng đẹp bằng nàng, biết lần này nàng được sủng ái bao lâu?" giọng ngọt ngào chậm rãi vang lênbên tai Phỉ Lệ, mặc dù thanh lớn,nhưng lại dị thường khiến người ta phải chú ý.

      "Ti Lệ, giọng chút, nếu để tiểu thư ĐạtPhỉ bên kia nghe được, đến lúc đó ngươi tự gánhchịu lấy." giọng cũng ngọt ngào, nhưng lãnh và ngắn gọn hơn giọng trước đó,cảnh cáo với Ti Lệ, hiển nhiên là hyvọng lời của Ti Lệ bị người có tâm ngheđược, nơi này là cung điện của Cửu Ngân đạinhân, mà Đạt Phỉ tiểu thư là phi tử đại nhânsủng ái nhất, cho nên các nàng phải cẩn trọngchú ý.

      "Ta biết rồi, Bích Lệ, ngươi đại nhân phân phó ta tới chăm sóc vị tiểu thư này, có phải làngài có ý định lập vị tiểu thư này làm Ma Hậu ? Bởi vì đây là cung điện của Ma Hậumà!" Ti Lệ sùng bái nhìn nhìn Phỉ Lệ nằm ở giường, là đẹp! Nàng chưa từng bao giờ thấy người nào xinh đẹp như thế, dù là tiểuthư Đạt Phỉ cũng thể bằng nửa củatiểu thư này, hơn nữa vị tiểu thư này còn là tự mình đại nhân ôm vào đây.

      " biết, chắc cũng giống như trước đây thôi! Mặc dù lần này đại nhân dẫn nàng đến Phượng điện, mà tiểu thư Đạt Phỉ cũng khôngđược đối đãi tốt như vậy, dù sao Đạt Phỉ tiểuthư là phi tử được cưng chiều lâu nhất." Bích Lệkhông dám chắc , phải biết nơi này cũng phải là nơi tốt lành gì, nơi này chính lànơi thần bí nhất cả Ma giới, đồng thời cũng làchỗ nguy hiểm nhất, là Thâm Uyên.

      Thâm Uyên Ma giới được mọi người nhắc tới như là nơi kinh khủng nhất, nơi này chỉ có ma thú lợi hại sinh sống, mà cón cónhững thực vật kinh khủng nhất sinh sống.

      "Ta thích tiểu thư Đạt Phỉ, bởi vì có người với ta trong cung điện của nàng ta chết rất nhiều người, họ đều là bởi vì dáng dấp đáng , sau đó bị nàng ta xử tử, chỉ là đạinhân cũng gì? Ai! May là Cửu Ngân đại nhân bảo chúng ta đến chỗ đó, nếu . . . . . ." Ti Lệ xong liền nhịnđược rùng mình cái, mặc dù bình thườngtiểu thư Đạt Phỉ trông dịu dàng hiền thục,nhưng tất cả người của Thâm Uyên đều tự hiểungầm nàng ta mọn đến cỡ nào, nếu phải là ỷ được đại nhân sủng ái, biết có bao nhiêu người hi vọng nàng ta chết cho rồi.

      "Ti Lệ, ngươi lại quên mất ta dặn ngươi cái gì rồi sao?" Bích lệ vội vàng che miệng Ti Lệ, người nào biết cả Thâm Uyên đều do tiểu thư Đạt Phỉ nắm trong lòng bàn tay, nhất là DẫnPhượng cung, mặc dù Cửu Ngân đại nhân vẫn là người nắm quyền của Dẫn Phượng cung, nhưngngười của Dẫn Phượng cung đều biết đại nhân trao toàn bộ quyền hành cho nàng ta, bằng sao vị tiểu thư lần trước bên Tây Cung bị tiểu thư Phỉ Đạt vu oan rồi xử tử sống như thế chứ.

      " xin lỗi! Ta quên mất." Ti Lệ hướng về phía Bích Lệ làm cái mặt quỷ, hết sức đángyêu, nàng dĩ nhiên biết nếu những lời này mà truyền tới tai của tiểu thư Đạt Phỉ hậu quả đáng sợ như thế nào, nhưng nàng vẫn cẩn thận mà ra ngoài mất rồi.

      "Ngươi biết là tốt rồi, đại nhân còn gì. Thị nữ như chúng ta chỉ cần làm tốt bổn phậncủa mình là được rồi, hiểu chưa?" Bích Lệ lạnh lùng nhìn Ti Lệ cái, tính tình của Ti Lệ là quá đơn thuần, nàng biết nó là tốthay là xấu đối với Ti Lệ. Dù sao nơi này cũng làThâm Uyên của Ma giới, phải những nơikhác, nơi này là nơi cao quý nhất cũng là nơi thần bí nhất Ma giới, mà Cửu Ngân đại nhân chính là Thần của bọn họ, nhưng cũng có nơi Thần khôn chú ý tới.

      "Các ngươi là ai? Đây là nơi nào vậy? Lang Sâm đâu?" Phỉ Lệ chậm rãi mở ra hai mắt còn buồn ngủ, hai người kia vẫn luôn thầm bên tai nàng, phiền chết được, nhưng Phỉ Lệ lạingại thẳng với người khác như vậy, cho nên mới bất đắc dĩ mở mắt.

      Cái gì mà tiểu thư Đạt Phỉ? Cái gì mà ThâmUyên, đều là mấy thứ kỳ quái. Phỉ Lệ xoa xoatrán của mình, mở mắt ra nhìn hai thị nữ đangthì thầm bên cạnh nàng.

      "A! Tiểu thư, ngài tỉnh lại, có chỗ nào khôngthoải mái sao?" Bích Lệ nhanh chóng thu hồibiểu tình thảnh thơi của hồi nãy, vẻ mặt lạnhlùng nhìn Phỉ Lệ, chỉ là lòng bàn tay lại bắt đầuđổ mồ hôi lạnh, bởi vì nàng phát nàngkhông nhận ra được Phỉ Lệ tỉnh lại khi nào, còn có Phỉ Lệ có nghe được lời bọn họ mới vừa rồi hay ? Chết tiệt, lúc nào nàng họctheo cái tính bát quái của Ti Lệ rồi.

      "Rất tốt, cho ta chén nước." Phỉ Lệ tò mò quan sát hai thị nữ có bộ dạng sợ hãi này, dáng dấp cũng hết sức đáng , người đáp lời là Bích Lệ xem ra có chút lạnh lùng, nhưng lòng dạ cũng tệ lắm, từ cuộc đối thoại mới vừarồi nàng ta với Ti Lệ là biết. Chẳng qua Ti Lệ cũng rất đáng , gương mặt tròn trịa, mắt to tròn, tựa hồ ngay cả lỗ mũi cũng tròn tròn. Cặp mắt linh hoạt kia giống như có thể chuyện, ngừng nhìn chung quanh.

      "A! xin lỗi, có ngay đây ạ." Ti Lệ nhanhchóng tới phía trước bàn pha trà cho Phỉ Lệ,bộ dáng cuống quít nhìn cái cũng biết nàngvẫn còn mơ hồ, cho tới khi Bích Lệ nháy mắt liên tục với nàng, chỉ là nàng vẫn thểphản ứng kịp, cho nên tay chân luống cuốngchâm trà.

      " có việc gì, ngươi tên là Bích Lệ đúngkhông! cho ta biết chút đây là nơi nàođi!" Phỉ Lệ nhìn Ti Lệ khẩn trương như thế, liền thu hồi ánh mắt của mình, nếu nàng e là nếu mình cứ nhìn Ti Lệ như thế, Ti Lệ đánh rớt bình trà xuống mất, nàng đúng là rất hiếu kỳ tại sao Ti Lệ ở chỗ này lâu như vậy mà bị đuổi , phải biết cáoi gọi là gia đìnhQùy tộc, tất cả thị nữ đều phải hiểu được lễnghi, làm việc thể lỗ mãng kích động được, càng thể làm mất mặt của chủnhân, nhưng hiển nhiên Ti Lệ lại phải là loại hình thị nữ khôn khéo như thế, có thể sốngđến bây giờ đơn giản rồi! biết nên biết cótội, hay là mạng lớn nữa.

      "Hồi bẩm tiểu thư, nơi này là Thâm Uyên Ma giới, đồng thời cũng là nơi thần bí và cao quý nhất của Ma giới, chỗ tiểu thư ở là điệncủa Dẫn Phượng cung." Bích Lệ nhanh chóngtrả lời câu hỏi của Phỉ Lệ, đồng thời còn quên giương mắt cẩn thận từng li từng tí nhìn Phỉ Lệ, dù sao Phỉ Lệ đúng là có chút ngu ngốc, theo Cửu Ngân đại nhân trở về đây, lại khôngg biết đây là nơi nào, khỏi quá kỳquái ! chỉ có Bích Lệ nghĩ mãi mà ra, mà ngay cả Ti Lệ pha trà cho PhỉLệ cũng có biểu tình giống như gặp quỷ, hiểnnhiên tin lời của Phỉ Lệ.

      "Thâm Uyên Ma giới là chỗ nào vậy, Lang Sâmđâu?" Phỉ Lệ hơi nhíu đầu lông mày, nghe cái tên kỳ lạ này, hi vọng phải là nơi màmình nghĩ tới! Thâm Uyên Ma giới mà nơi thần bí nhất mà cũng là nơi nguy hiểm nhất ở Ma giới, nghe đồn chưa từng có ai sống sót mà ra khỏi nơi này, ở đó chỉ có ma thú cường hãn sinh sống, mà còn có các thực vậtnguy hiểm, còn có các chủng tộc kỳ quái, nơi này được xưng là nơi nguy hiểm nhất Ma giới,đồng thời cũng là nơi sinh ra Hắc Ám Ma Long kinh khủng nhất Ma giới.

      "Thâm Uyên Ma giới chính là cấm địa nổi danhnhất Ma giới, về phần nó là nơi nào ư? ra Thâm Uyên Ma giới là địa bàn của Cửu Ngânđại nhân, về phần tiểu thư đến Lang Sâm là chiến tướng lợi hại nhất bên người đại nhânsao?" Bích Lệ hoảng sợ nhìn Phỉ Lệ, hiển nhiên nàng bị hai chữ “Lang Sâm” trong miệng Phỉ Lệhù sợ, người nào chả biết bên người CửuNgân đại nhân có chiến tướng rất lợi hại gọi là Lang Sâm, Lang Sâm là trong năm đại chiến tướng của đại nhân, cũng là người có thực lực mạnh nhất, nhưng cũng là người thần bí nhất, ai biết rốt cuộc nghĩ cái gì, cũngkhông ai biết là người nào?

      "Chiến tướng Lang Sâm, ta lắm, chẳng qua ta biết người kia quả gọi là Lang Sâm,chính là người dẫn ta trở về, Lang Sâm, có phảilà ? Như vậy Cửu Ngân đâu rồi, tênkhốn Cửu Ngân kia ở đâu rồi?" Phỉ Lệ nhịn được trợn trắng mắt, phải chỉ là cái tên sao? Có cần thiết phải có bộ dáng giống như sắp chết thế kia ? Khiến nàng còntưởng rằng giống như nàng làm sai cái gì rồi, chịu nổi, vẫn là Lợi Nhã tốt nhất! Dù nàng có làm cái gì, cái gì, vĩnh viễn đều có bộ dáng bình tĩnh như thế.

      "Cái gì? Ngài lại dám gọi Cửu Ngân đại nhân. . .. . ." Vẻ mặt Bích Lệ kinh ngạc nhìn Phỉ Lệ, hiển nhiên là bị mấy chữ “tên khốn kia” trong miệng Phỉ Lệ hù sợ, chưa từng có kẻ nào dám gọi đại nhân như thế.

      "Tiểu thư, trà xanh. . . . . . Choang. . . . . ." Ti Lệ vừa mới bưng ly trà tới trước mặt của Phỉ Lệ,vươn tay định đưa cho Phỉ Lệ, nhưng khi nghe thấy mấy chữ "tên khốn Cửu Ngân kia", cả người lập tức cứng đờ, ly trà trong tay từ từ rớt xuống, tất cả nằm ngổn ngan mặt đất. Ti Lệ khiếp sợ nhìn Phỉ Lệ nằm nghiêng ở giường, hai mắt tròn tròn dám tin, Ti Lệvẫn cho là mình rất lớn mật rồi, nhưng bây giờ nàng mới phát , vị tiểu thư xinh đẹp nàycòn to gan hơn cả nàng, lại dám gọi đại nhânnhư vậy, phải biết dù là Ma Vương đại nhân bâygiờ cũng dám gọi trực tiếp tên của đạinhân như vậy. Nhưng bây giờ vị tiểu thư này lại dám gọi Cửu Ngân đại nhân là tên khốn kiếp, hổ là nữ nhân đại nhân mang về, mạnhmẽ như vậy, nàng rất bội phục a!

      "Làm sao vậy? Ta sai cái gì à?" Phỉ Lệ buồn bực nhìn hai người thị nữ hóa , biết rốt cuộc mình làm sai điều gì? Thế nhưng lại khiến hai người này thành dáng vẻ giống như gặp quỷ như vậy? Nàng cũng chỉ là mộtcâu"Cửu Ngân là tên khốn kiếp" mà thôi,có cái gì kỳ quái đâu, thiệt là.

      " có, có!" Bích lệ và Ti Lệ đồng thanh , đồng thời lắc đầu cái, hiển nhiên là bây giờ các nàng hoàn toàn choáng váng rồi, dù là, cho dù Phỉ Lệ có với bọn họ, CửuNgân ra là con ma thú, khôngchừng bọn họ cũng tin, bởi vì theo các nàng, trong tam giới vẫn chưa có người nào dám gọi Cửu Ngân đại nhân như vậy, nhưng tiểu thư Phỉ Lệ này có lẽ bắt đầu khiêu chiến cực hạn củacác nàng.

      "Ừ! Vậy à? Vậy tại sao các ngươi lại như vậy?"Phỉ Lệ co quắp khóe miệng của mình mấy cái,nhìn hai người trước mắt cứng ngắc, cái này mà bảo là có chuyện gì sao? Vậy cái gì mới được gọi là có chuyện gì?

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 222: Hai thị nữ dở hơi.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Phỉ Lệ, nàng tỉnh chưa?" Giọng trầm thấp của Lang Sâm từ bên ngoài vọng vào, trong ngữ điệu còn mang theo ý cười nhàn nhạt, hiển nhiên là do tâm tình của Lang Sâm tệ lắm, có thể là bởi vì khi nghe được Phỉ Lệ đối thoại với hai thị nữ kia, nhất thời nhịn được mà bật cười, dù sao chỉ có Ma giới, mà cả những giới khác cũng có kẻ nào dám xấu chủ nhân như vậy, ngay cả ở tam giới dám ké dám công khai hô to gọi cũng chỉ có tính đầu ngón tay, hơn nữa những người đó đều phải có thân phận, nếu tuyệt đối có khả năng xấu chủ nhân như vậy.

      Cho nên câu lúc này của Phỉ Lệ, dị thường quái dị, vì thế mới khiến Bích Lệ và Ti Lệ có vẻ mặt như gặp phải quỷ thế kia, phải biết bọn họ luôn nghe thần thoại về chủ nhân mà lớn lên, vậy nên chưa từng có kẻ nào dám câu tốt về chủ nhân, nhưng hôm nay Phỉ Lệ vừa mới mở miệng chủ nhân là tên khốn kiếp, đừng là bọn họ cảm thấy shock, mà ngay cả bản thân Lang Sâm cũng nhịn được mà bật cười, về phần Cửu Ngân đứng bên cạnh Lang Sâm, khi nghe Phỉ Lệ câu này xong, vốn là đứng tùy ý, trong nháy mắt liền cứng ngắc.

      "Là Lang Sâm hả?" Phỉ Lệ vui vẻ hỏi, định bước xuống giường, nhưng bởi vì ngủ lâu quá, cho nên hai chân tê cứng, trong lúc nhất thời điều khiển được, hơn nữa giường nằm của Phỉ Lệ lại khá cao, vì thế đột nhiên Phỉ Lệ té úp mặt xuống đất.

      Thấy tình thế như vậy, sắc mặt hai người Bích Lệ và Ti Lệ trở nên trắng bệch, nguy rồi, nếu Phỉ Lệ xảy ra chuyện gì, họ khó thoát khỏi cái chết, nhất là ở trước mặt chiến tướng Lang Sâm, người nào biết nếu có bóng dáng của chiến tướng Lang Sâm ở đâu, Cửu Ngân đại nhân nhất định ở gần đó. Nghĩ tới đây tâm của Bích Lệ và Ti Lệ đều muốn chết cho rồi, nhưng lực bất tòng tâm, dù sao cự ly xa như thế, phải trong tích tắc là có thể đến được, cho nên hai người liền ngẩn người đứng ngốc ở đó, biết làm sao nhìn tình huống trước mắt này.

      "Sao lại sơ ý như vậy? Lỡ ngã xuống làm sao?" Bóng dáng Cửu Ngân đột nhiên xuất trước giường, ôm chặt Phỉ Lệ sắp ngã xuống đất, giọng dịu dàng nhưng lại mang theo nhè trách cứ, chỉ là trong lời này lại kèm theo vẻ mặt ôn nhu khá ràng.

      "Ta đâu có cố ý, tại ngủ lâu quá, cho nên chân mới tê rần chứ lại." Phỉ Lệ bất mãn chu môi, nhìn Cửu Ngân. Hơn nữa thân thể cũng ngừng lui về phía sau, hiển nhiên là muốn tránh đụng chạm với Cửu Ngân, hoặc là để tránh Cửu Ngân tức giận, chỉ là Cửu Ngân ngược lại hề tức giận mà nhàng bóp bóp hai chân tê cứng của nàng.

      Mắt tím thâm thúy mê người của Phỉ Lệ nhìn Lang Sâm rồi hài lòng bật cười, đồng thời chỉ chỉ bình trà bàn, ý bảo Lang Sâm rót trà cho nàng. Ti Lệ rất sơ ý rồi, chờ đến khu ngốc nha đầu này tỉnh táo lại, chừng mình sớm chết khát, hơn nữa Cửu Ngân ôm nàng vào trong ngực, cho nên nàng thể làm gì khác hơn là hướng Lang Sâm cầu cứu.

      "Khát à?" Cửu Ngân dĩ nhiên hiểu động tác mờ ám kia của Phỉ Lệ, nhưng cũng ngăn cản Lang Sâm, chỉ là khi lướt qua Bích Lệ và Ti Lệ ở gần đó, sát khí lạnh lẽo chợt lóe rồi biến mất, đối với , người biết điều nên tồn tại tốt hơn, ngay cả tâm tư của chủ nhân cũng hiểu nên tồn tại, phải sao?

      Sở dĩ để Đạt Phỉ ở Phượng cung lâu như vậy, là bởi vì Đạt Phỉ biết điều, biết cái gì nên làm, cái gì nên làm, chưa bao giờ làm ra chuyện gì quá phận, về phần những thứ khác Cửu Ngân cảm thấy, chỉ cần trong phạm vi có thể chịu đựng được, so đo cái gì, giống như Nặc Nhi lúc trước cũng thế, nếu phải là do nàng ta rất biết điều, cũng ném nàng đến Đại lục Phi Long, nhưng bây giờ xem ra, ngược lại đó lại là chuyện tốt, ít nhất nàng ta để Lang Sâm tìm được Phỉ Lệ, phải sao?

      "Ừ, có chút!" Phỉ Lệ nghiêm túc gật đầu, nhanh chóng nhận lấy ly trà Lang Sâm đưa tới, uống hơi cạn sạch, sau đó đưa ly trà trong tay cho Lang Sâm, ý tứ cần cũng biết - “ Ta vẫn muốn uống nữa”. Lang Sâm cưng chiều nhìn bộ dáng đáng của Phỉ Lệ, sau đó lại lần đến cạnh bàn, rót trà cho Phỉ Lệ, về phần Bích Lệ và Ti Lệ đứng ở bên cạnh hoàn toàn shock nặng rồi, ai có thể cho các nàng biết có chuyện gì xảy ra hay , dường như họ thấy chuyện nên nhìn phải? Từ lúc nào mà Cửu Ngân đại nhân lại dịu dàng như vậy? Dù là ở trước mặt tiểu thư Đạt Phỉ, đại nhân cũng chưa từng mỉm cười, mà chiến tướng Lang Sâm ngoại trừ lệnh của Cửu Ngân đại nhân ra, dù là tiểu thư Đạt Phỉ cũng thèm để ở trong mắt cơ mà?

      Nếu thế tại sao hôm nay bọn họ lại thấy chuyện bất thường như thế? Cửu Ngân đại nhân dịu dàng xoa bóp cho tiểu thư Phỉ Lệ, mà Lang Sâm đại nhân thế nhưng lại dịu dàng rót trà cho nàng, dường như dù là ở trước mặt Cửu Ngân đại nhân, bọn họ cũng chưa từng thấy chiến tướng Lang Sâm dịu dàng như vậy khi làm việc. Nhất định là hoa mắt rồi! Lại xuất ảo giác như thế. Bích Lệ véo Ti Lệ cái mạnh, khiến nước mắt Ti Lệ cứ thế mà xông ra, nhưng vì Cửu Ngân và Lang Sâm đều ở đây, cho nên mặc dù bình thường Ti Lệ có chút ngu đần, nhưng lúc này nàng cũng biết nặng , cắn răng dám la lên, chỉ trợn mắt nhìn Bích Lệ cái, rất nhanh sau đó đến sau lưng Lang Sâm, tránh xa Bích Lệ, bởi vì lúc này trông Bích Lệ là hơi kinh khủng chút, khiến người ta cảm thấy có chút chịu nổi!

      "Ơ!" Bích Lệ vừa thấy hành động tránh né ràng của Ti Lệ, nhất thời nâng lên tay rồi lại khẽ rủ xuống, khóe miệng co giật làm cho người ta biết được tâm tình lúc này của nàng hết sức tốt, hơn nữa còn ra vẻ giống như là sắp bùng nổ.

      "Cửu Ngân, ngươi có cảm thấy hai người thị nữ này rất có cá tính ?" Phỉ Lệ bên tai Cửu Ngân, biết là ba người còn lại trong phòng lại nghe được rất ràng câu này, mà khi Lang Sâm nghe xong, tay rót trà khẽ run lên, quay đầu lại nhìn Ti Lệ ở phía sau mình, nhưng cũng mở miệng gì. Chỉ từ vẻ mặt cứng nhắc cũng khó để nhìn ra, hiển nhiên rất hiểu ý tứ khi Phỉ Lệ những lời này, làm gì có thị nữ nhà ai mà quang minh chánh đại trốn sau lưng chủ tử nhà mình khi bị thị nữ khác véo cái, hơn nữa còn nhăn mặt trước mặt mọi người nữa chứ.

      "Ha ha! Nàng thích ? Cửu Ngân cũng như Phỉ Lệ câu, chỉ là hơi thở ấm nóng ngừng quẩn quanh cổ Phỉ Lệ, cho thấy tâm trạng bây giờ của Cửu Ngân rất tốt, vì thế cũng quá để ý tới hành động thái quá của Lệ Ti và Bích Lệ, mà cũng chính là bởi vì cá tính hay nhốn nháo của Bích Lệ và Ti Lệ, cho nên mới phái hai người tới chăm sóc Phỉ Lệ, bởi vì biết thể cứng rắn giam cầm Phỉ Lệ ở chỗ này, mặc dù Loc Mạc Nhĩ và Kỳ Dương vẫn chưa đuổi tới đây, nhưng biết hai người kia chắc chắn từ bỏ ý đồ, phải nhanh chân hơn bọn họ bước, cải thiện quan hệ với Phỉ Lệ, ít nhất thể giống như trước đây, Phỉ Lệ vừa thấy liền muốn né tránh, thể nào chịu nổi chuyện như vậy.

      “Ừ, thích, ngươi cảm thấy Ti Lệ giống như con chuột mũm mĩm sao? đáng ! Mặc dù thoạt nhìn Bích Lệ có vẻ lạnh lùng, chỉ là nếu vẻ mặt nàng ta biến đổi khẳng định rất thú vị.” Phỉ Lệ nghiêm túc gật đầu cái, rồi lại lần nữa liếc mắt qua Ti Lệ, oa! là rất đáng ! Tròn tròn, rất muốn véo vài cái, hơn nữa làn da cũng rất tốt, cảm xúc chắc cũng tồi, Phỉ Lệ hường về phía Ti Lệ mà rơi vào bên trong ảm tưởng, mà Cửu Ngân nghe xong lời của Phỉ Lệ, cái trán bắt đầu toát ra tầng mồ hôi lạnh mỏng, con chuột , đúng là chỉ có Phỉ Lệ mới liên tưởng như thế, so sánh người còn sống sờ sờ với ma thú cấp thấp.

      Cửu Ngân đưa mắt qua nhìn Ti Lệ, trong ánh mắt mang theo chút thương hại, biết sau này Phỉ Lệ tuyệt đối buông tha cơ hội trêu cợt hai thị nữ của mình, chỉ có thể cầu phúc cho hai thị nữ này, dù sao chỉ cần là chuyện Phỉ Lệ thích, tuyệt đối ra tay ngăn trở.

      “Uống trà!” Lang Sâm trực tiếp cắt đứt suy nghĩ vớ vẩn của Phỉ Lệ, cũng vì thế mà Ti Lệ núp ở phía sau lưng Lang Sâm thở ra hơi, dù sao ánh mắt mới vừa rồi của Phỉ Lệ là khiến cho người ta cảm thấy khiếp đảm, khiến Ti Lệ tự chủ được mà ảo tưởng mình thành con ma thú cấp thấp, ngừng làm nũng trong lòng bàn tay Phỉ Lệ, sau đó bị Phỉ Lệ hành hạ bằng đủ loại kiểu trò, sau đó chủ tử nhà mình vui vẻ nhìn Phỉ Lệ, hoàn toàn bỏ qua tồn tại của mình.

      “Lang Sâm cũng đồng ý với suy nghĩ của ta chứ?” Phỉ Lệ làm sao có thể nhìn ra Lang Sâm vô tình hay cố ý che chở cho Ti Lệ sau lưng chứ, ban đầu nàng rất tò mò vì sao người như Bích Lệ và Ti Lệ lại có thể sống an ổn đến bây giờ, ra là bởi vì có người che chở! Nhưng mà Lang Sâm này giống như là thích kiểu nữ sinh đáng như Ti Lệ. Con người a! Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn Lang Sâm.

      Bị Phỉ Lệ nhìn như vậy, Lang Sâm xanh mét mặt mày nhận lấy ánh mắt càng lúc càng quái dị kia, cuối cùng chịu nổi Phỉ Lệ cứ nhìn vòng quanh và hai mắt xoay tròn của Ti Lệ, mở miệng : “ phải như nàng nghĩ đâu, Phỉ Lệ!”

      “Là thế này phải ?” Phỉ Lệ quay đầu lại nhìn chằm chằm Cửu Ngân rồi hỏi, Phỉ Lệ trực tiếp bỏ qua khuôn mặt đen thui của Lang Sâm, nghiêm túc nhìn Cửu Ngân. Nếu nàng đoán sai, Lang Sâm và Nặc Nhi có quan hệ da thịt, cho nên Phỉ Lệ mới có thể quả quyết rằng Lang Sâm thích miếng ngọc trốn trong nhà như Ti Lệ, Ti Lệ quả đáng , nhưng vẫn cách xa với hai từ xinh đẹp lắm.

      (Miếng ngọc trốn trong nhà: ý là Lang Sâm thích những kiểu người ngây thơ trong sáng chỉ biết ru rú trong nhà như Ti Lệ.)

      “Ừm. Ca ca của Ti Lệ vì bảo hộ Lang Sâm mà chết, cho nên cảm thấy nợ Ti Lệ, vì thế mới che chở nàng, về phần Lang Sâm có thích nàng ta hay , ta lại ràng lắm!” Cửu Ngân đến hai câu cuối, ngữ điệu liền tăng thêm mấy phần, hiển nhiên là tính toán xem cuộc vui. biết mình càng như vậy, Phỉ Lệ càng tò mò, hơn nữa biết phản ứng tiếp theo của Ti Lệ rất thú vị.

      “Ớ! Chiến tướng Lang Sâm thích ta á? Từ khi nào vậy? Bích Lệ, vì sao ta biết nhỉ?” Ti Lệ nhanh nhẹn chui ra từ sau lưng Lang Sâm, rồi tới trước mặt Bích Lệ, nghiêm túc dò hỏi, hoàn toàn để ý đến gương mặt đen thui của mấy người xung quanh, ai bảo vừa nãy có “người nào” là Lang Sâm thích Ti Lệ chứ?

      Phỉ Lệ kinh ngạc, chỉ là khi thấy vẻ mặt nghiêm túc và có chút bướng bỉnh của Ti Lệ, lập tức hiểu ra ý đồ của Cửu Ngân, là thú vị! Nhìn khuôn mặt tuấn tú của Lang Sâm lúc nào cũng lạnh như băng, trong nháy mắt băng sụp xuống là có cảm giác thành tựu mà!
      Last edited: 11/9/14

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 223: Phỉ Lệ quyết định.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Ngươi nghe lầm rồi, tiểu thư là chiến tướng Lang Sâm thích ăn thịt Mễ Mễ nhất." Bích Lệ nghiêm túc nhìn Ti Lệ, mà thịt Mễ Mễ trong miệng của Bích Lệ, ra là loại ma thú xinh xắn nhanh nhẹn ở Thâm Uyên Ma giới, lá gan cực kỳ , chỉ cần bị công kích thả ra mùi hôi khó ngửi, dù là cường giả cấp bậc Thần cấp nếu phòng bị cũng bị cỗ mùi này làm cho choáng váng đầu ocs.

      Mặc dù Mễ Mễ thú chỉ là ma thú cư ngụ ở tầng bên ngoài của Thâm Uyên Ma giới, nhưng với trình độ nguy hiểm như cấp A, nên thả ra cỗ mùi hôi khó ngửi, vì thế thịt của Mễ Mễ thú rất khó bán ra ngoài được, người nào chịu ăn thịt Mễ Mễ thú cả, cho dù có chết đói còn ma thú nào cũng ăn thịt Mễ Mễ thú, mà cũng chính là bởi vì như vậy, cho nên sau khi Mễ Mễ thú chết , Phệ Hồn thảo mọc nhanh hơn ở chung quanh thi thể của nó, mà cộng sinh ở Phệ Hồn thảo lại chính là Phệ Hồn Thú.

      "Cái gì, chiến tướng Lang Sâm thích ăn Mễ Mễ thú, vì sao ta biết, chẳng lẽ chiến tướng Lang Sâm biết thịt của Mễ Mễ thú rất khó ăn sao? Ô ô. . . . . . ra là chiến tướng Lang Sâm đáng thương như vậy, vị giác lại hỏng đễn nỗi ngay cả mùi vị của thịt Mễ Mễ thú như thế nào cũng cảm nhận được." Ánh mắt Lệ Ti nhìn Lang Sâm cực kỳ uất ức, giống như người ăn thịt Mễ Mễ thú là nàng vậy, mà khi Bích Lệ nghe Ti Lệ xong, tâm muốn chết cũng có rồi, ô ô. . . . . . Nàng chỉ là tùy tiện lấy cớ, là lấy cớ mà! Cũng phải là a! Tại sao nha đầu Lệ Ti lại có vẻ mặt điên dại như thế, đáng lẽ nàng nên tìm cớ này, bởi vì chỉ nhìn vẻ mặt kia của Ti Lệ, nàng cũng biết kế tiếp nha đầu kia làm cái gì rồi.

      "Chiến tướng Lang Sâm, về sau chuyện ăn uống của huynh ta lo liệu, ta nhất định chữa khỏi vị giác cho huynh." Ti Lệ vĩ đại , sau khi xong còn quên nhón chân lên rồi vỗ mấy cái lên vai của Lang Sâm, bộ dáng kia muốn có bao nhiêu đáng liền có bấy nhiêu. Phỉ Lệ lại cố nén cười, nhưng rốt cuộc nhịn được nữa mà cười đến ngã úp vào trong ngực Cửu Ngân, chỉ thấy bả vai hơi run run, hơn nữa lúc này Cửu Ngân lại ước gì được ôm Phỉ Lệ, ai biết chờ chút nữa khi Phỉ Lệ tỉnh táo lại rồi, có đẩy ra hay chứ? Cho nên có tiện nghi mà chiếm phù hợp với tác phong của !

      "Phỉ Lệ, trà!" Lang Sâm cứng ngắc hơn nửa người, tới trước mặt của Cửu Ngân, kéo Phỉ Lệ ra khỏi lồng ngực của Cửu Ngân, đưa chén trà tới trước mặt Phỉ Lệ, về phần Cửu Ngân hóa đá kia, Lang Sâm hoàn toàn thèm chú ý, chủ nhân cũng dám cười , vậy cũng đừng trách phá hư cảm tình của Phỉ Lệ với chủ nhân, bởi vì hình như bây giờ Phỉ Lệ vẫn còn rất bài xích chủ nhân, phải sao?

      "Ừ, cám ơn!" Phỉ Lệ cao hứng nhận lấy chén trà Lang Sâm đưa tới, thân thể cũng rời khỏi ngực Cửu Ngân, sau đó xuống giường, tới trước mặt của Ti Lệ, đưa ra ngón tay chọc chọc nàng ta, giống như đứa trẻ cực kỳ vui vẻ khi được tặng món quà mới, véo véo má Ti Lệ, mà Bích Lệ nhìn đến đây liền hóa đá, xảy ra chuyện gì vậy? Mà Ti Lệ lại giàn dụa nước mắt mặt, lại bị mọi người hoàn toàn bỏ quên.

      "Cửu Ngân, nàng chơi rất vui! Ta tuyên bố bây giờ nàng là người của ta, cả Bích Lệ nữa." Phỉ Lệ đưa tách trà cho Lang Sâm, sau đó ôm chầm lấy Ti Lệ, khiến người ta như muốn rớt cẳm xuống, Phỉ Lệ ôm trọn Ti Lệ vào trong ngực, khuôn mặt nhắn lại liên tục lướt qua thân thể Ti Lệ, vẻ mặt thỏa mãn, từ lúc mới tỉnh lại, Phỉ Lệ cũng nghĩ tới chuyện muốn ôm Ti Lệ vào trong ngực rồi! Bởi vì trông nàng ta là rất giống con chuột , rất là đáng , hơn nữa Ti Lệ còn , nên cả người thoang thoảng mùi hương ngọt ngào, giống như bánh gato hương trà xanh vậy.

      "E hèm. . . . . . Phỉ Lệ, trước tiên nàng có thể buông Ti Lệ ra trước được ? Nàng xem nàng ôm Ti Lệ chặt đến nỗi thế thở được rồi kia kìa." Cửu Ngân bất mãn kéo Phỉ Lệ ra khỏi Ti Lệ, sát khí sắc bén phóng thích về phía Ti Lệ, hừ! Phỉ Lệ còn chưa bao giờ nhiệt tình với , nhưng bây giờ lại nhiệt tình với thị nữ như vậy, nên Cửu Ngân đại nhân của chúng ta liền ghen tuông rồi.

      Ti Lệ còn uất ức và choáng váng do hít thở nổi, nàng quay đầu lại, liền đụng phải ánh mắt sát khí của Cửu Ngân đại nhân, đột nhiên Bích Lệ nhanh chóng kéo nàng ra phía sau lưng, sau đó nắm lấy hai tay của Ti Lệ, nhanh chóng rời khỏi phòng, sát ý của đại nhân lộ ra ràng như thế kia, nàng cũng phải nha đầu ngốc như Ti Lệ, biết tiến thóai, ràng là đại nhân ghen, ghen Ti Lệ được tiểu thư Phỉ Lệ ôm, rời là tốt nhất, Bích Lệ vội vàng hành lễ, sau đó liền lui ra ngoài.

      "Ủa, sao bọn họ lại rời ?" Đợi đến khi Phỉ Lệ lấy lại được tinh thần, bóng dáng của Bích Lệ và Ti Lệ sớm biến mất thấy đâu, chỉ còn Cửu Ngân và Lang Sâm đứng với vẻ mặt vô tội.

      "Họ còn có chuyện phải làm, Phỉ Lệ, có muốn ta dẫn nàng dạo chút hay ?" Cửu Ngân dịu dàng vuốt ve mái tóc mượt mà của Phỉ Lệ, thay đổi hình tượng nghiệt ngày thường, lúc này giống như nam nhân đắm chìm trong trong tình , lặng lẽ nhìn nữ nhân mình thương , mà Lang Sâm lại nhanh chóng biến mất, biết kế tiếp là thời gian của chủ nhân và Phỉ Lệ, chủ nhân hy vọng có người khác tham dự.

      "Được! Nơi này là Thâm Uyên Ma giới sao?" Phỉ Lệ ngu ngơ để Cửu Ngân tùy ý dắt tay nàng về phía trước, nàng phải con ngốc, mặc dù chỗ này thoạt nhìn rất an toàn, nhưng thực tế lại nguy hiểm trùng trùng, bây giờ nàng chưa thể ứng phó được, trí nhớ truyền thừa của Liêu tộc cần phải tiếp thu từ từ, mới vừa tiếp thu ba kỹ năng, ngoại trừ vòng hộ thân ra, hai kỹ năng còn lại cũng đủ thuần thục, cho nên nàng suy tính lại, cuối cùng quyết định, ở lại Tuy Cửu Ngân rất nguy hiểm, nhưng thương tổn nàng, hơn nữa bây giờ hình như Đinh Địch ở giai đoạn giác tỉnh, hoàn toàn ngủ say, sau khi nó tỉnh lại trưởng thành, từ trí nhớ của Liêu tộc, Phỉ Lệ biết lai lịch của Đinh Địch, Viễn Cổ Hung Thú Chi Vương - Mạc
      Vân thú, khó trách gia tộc Bố Lại Sâm liều chết cũng phải có được Đinh Địch như thế.

      Chỉ là chuyện ở Thủ Vọng Giác còn chưa kết thúc, sau khi rời khỏi đây nàng nhất định phải trở về xem chút, chuyện Khải Nhĩ Văn dám bắt cóc nàng, nàng nghĩ cứ để trôi qua như vậy đâu? Còn có Ô Đặc Lôi ghê tởm kia nữa, cho nên nàng nhất định phải trở về Thủ Vọng Giác. Lần sau khi nàng trở về, thèm bất cứ thế lực nào giúp đỡ nữa, cũng muốn dạy dỗ những người đó trận cho thỏa chí.

      “Ừh! Phỉ Lệ cảm thấy kỳ quái sao?” Cửu Ngân dĩ nhiên biết người bên ngoài Thâm Uyên Ma giới là nơi như thế nào, mặc dù nó kém Luyện Ngục Thâm Uyên, nhưng hung danh lại hề thua kém, mặc dù người bên ngoài ai nhìn thấy ma thú ở Thâm Uyên Ma giới, nhưng uy danh của Hắc Ám Ma Long rồi hung danh của Phệ Hồn Thú, còn có tên của những thú dữ khác trong Thâm Uyên, đều chấn vang khắp tam giới!

      “Có chút, bởi vì thoạt nhìn nó khác so với bên ngoài đồn đại là mấy, là địa bàn của ngươi à?” Phỉ Lệ rất nhanh liền cảm thấy được có chỗ thích hợp, đạt tới Thần cấp nàng tự nhiên biết tồn tại của cùng đất lãnh thổ, nhưng nếu muốn tạo ra địa phương lớn như thế, thực lực đạt đến trình độ gì đây? Phỉ Lệ như gặp quỷ nhìn Cửu Ngân, nàng tựa hồ đúng là hiểu Cửu Ngân! Người có thể tạo ra nơi như thế, thực lực tuyệt đối thể yếu được, chỉ là nếu Cửu Ngân so với Lạp Mạc Nhĩ ai mạnh ai yếu nhỉ?

      “Xem ra nàng biết rồi, sai, chỗ này chính là nơi ta cai quản.” Cửu Ngân tùy ý gật đầu cái, giống như hôm nay chúng ta cần ăn cơm, chỉ cần húp cháo thôi, nhưng Phỉ Lệ nghe xong trong lại giống như quả Bom Nguyên Tử nổ tung, cả Thâm Uyên đều là địa bàn của ư? Khó trách cả Ma giới cũng có kẻ nào dám tới trêu chọc , cũng phải là muốn tìm chết, người nào rảnh rang trêu chọc kẻ địch cường hãn như vậy chứ? Xem ra ngọn núi Thác Tháp cũng là do Kỳ Dương tạo ra…! Nhưng Kỳ Dương lại sai nàng chăm sóc những ma thú kia, phải là muốn cười nhạo nàng sao? Hừ! Kỳ Dương, lần sau tốt nhất đừng để ta tìm được ngươi, nếu chờ đại hình Mãn Thanh chăm sóc . Phỉ Lệ hung tợn nắm chặt quả đấm của mình.

      Lúc Cửu Ngân thấy bộ dạng hung ác này của Phỉ Lệ, tựa hồ liền nhớ tới cái gì. Chẳng qua rất thích cho hai người kia chút phiền toái, ước gì cả đời Phỉ Lệ gặp bọn họ, nhưng đây là chuyện thể nào!

      phải Ma giới còn có Ma vương sao? Chẳng lẽ bà ta cho phép người công khai chiếm đoạt cả Thâm Uyên?” Phỉ Lệ cẩn thận từng li từng tí hỏi, nàng từng đồng ý với Ái Lệ Ti, giúp bà ấy tìm người, còn có viên Thiên Sứ Tâm kia, nàng cũng mơ hồ có thể cảm thấy, lần này nàng lại phát ra chuyện tốt, Ma vương bây giờ là giả, về phần Ái Lệ Ti theo lời Tử Thần lại chính là Ma vương . Nhưng tại sao bà ấy lại biến thành như vậy, tin tưởng ma vương tại thoát khỏi liên can, chỉ là nàng lại rất tò mò tại sao Ma vương lại cho phép Cửu Ngân tồn tại, phải biết tài nguyên trong Thâm Uyên, ma thú còn có rất nhiều dược liệu, những thứ này đều rất hiếm có.

      “Những chuyện này nàng cần phải biết, nàng chỉ cần biết dù là Ma vương cũng dám tới chỗ này dương oai là được, nếu sau này nàng gặp phải nữ nhân kia, nhớ đừng dùng sức mạnh với nàng ta, bây giờ nàng phải là đối thủ của nàng ta biết ?” Cửu Ngân nghiêm túc kéo hai tay của Phỉ Lệ mà , nữ nhân kia điên rồi, ngay cả tỷ tỷ của mình cũng có thể xuống tay, còn có chuyện gì mà nàng ta dám làm nữa chứ? Mặc dù sợ, nhưng lại sợ ả điên kia gây bất lợi với Phỉ Lệ, mặc kệ là hay là hai người kia cũng thể chịu nổi lần nữa lại mất Phỉ Lệ, cho nên tuyệt đối cho phép chuyện như vậy xảy ra.

      “Ta đâu phải con ngốc, chuyện như vậy ta dĩ nhiên biết.” Phỉ Lệ bất mãn chẹp miệng nhìn Cửu Ngân, nhưng trong lòng lại thầm kinh hãi, nàng tựa hồ có biểu lộ ra bất kỳ hứng thú gì đối với Ma vương, thế nhưng Cửu Ngân lại nhìn thấu tâm tư của nàng, chẳng lẽ nữ nhân kia rất nguy hiểm sao? Phỉ Lệ cẩn thận tính toán, mặc kệ như thế nào nàng vẫn gặp Ma vương, bởi vì nàng đồng ý với Ái Lệ Ti, tuyệt đối nuốt lời.

      “Vậy tốt…”

      “Chủ nhân, Thâm Uyên hỗn loạn” lúc Cửu Ngân còn định thêm gì đó với Phỉ Lệ Lang Sâm nhanh chóng xuất trước mặt Cửu Ngân, nhàng mấy chữ.
      Last edited: 12/9/14

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 224: Phiền toái tới cửa.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Phỉ Lệ, nàng đừng lung tung đấy, chờ ta trở lại." Cửu Ngân nhanh chóng biến mất phía chân trời, chỉ còn lại thanh dịu dàng vọng lại. Ngay sau đó Lang Sâm cũng tới bên cạnh Phỉ Lệ, kéo cánh tay của Phỉ Lệ châm cái.

      "Lang Sâm, ngươi làm gì thế?" Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn hành động của Lang Sâm, nếu phải biết rằng Lang Sâm làm hại mình, chừng nàng mở miệng mắng to rồi, biết là nàng rất sợ đau à? Lại còn cầm kim châm nàng.

      "Đây là kỹ năng thiên phú của gia tộc ta, thông qua huyết khế này ta có thể biết được nàng có an toàn hay ? Mặc dù nơi này là địa bàn của chủ nhân cai quản, nhưng dù sao nó vẫn là Thâm Uyên, cho nên ta thể an tâm được." Lang Sâm cấp tốc niệm chú ngữ, sau đó cái ký hiệu nho bay ra từ trong ngực Lang Sâm, rất nhanh liền vào vết thương vừa mới bị tạo ra của Phỉ Lệ, tạo thành con rắn nho màu xanh lá cây, uốn lượn sống động cánh tay Phỉ Lệ.

      "Lang Sâm, cái vật này chính là ngươi?" Phỉ Lệ tò mò nhìn con rắn màu xanh lá cánh tay trái, là rất đáng , toàn thân đều là màu xanh lá cây, ngay cả mắt cũng là màu xanh lá cây.

      "Ách…! Là Tinh Thần Thể của ta, chủ nhân còn có việc, ta trước." Lang Sâm vốn còn muốn vài lời, nhưng nhìn ánh mắt tinh quái của Phỉ Lệ, nhất thời da gà nổi toàn thân, có biện pháp, tinh thần thể của từng người trong gia tộc đều là xà, chỉ là bản thể của từng người lại giống nhau, mà bản thể của vừa vặn chính là Minh xà độc nhất trong Thâm Uyên, ban đầu nếu phải là nhờ vào Tinh Thần lực cường hãn của bộ tộc Thái Cách Nhĩ, còn có thể trạng, chừng bị Minh xà nuốt chửng rồi, Minh xà hổ là trong những ma thú cường hãn tồn tại trong Thâm Uyên, mà Minh xà định ăn lại chính là Minh xà Hoàng.

      Cho nên sau khi cắn nuốt toàn bộ, tinh thần lực của tăng vọt, mà thực lực theo đó cũng tăng lên, mặc dù mấy chiến tướng khác bên chủ nhân gì. Nhưng cũng đều ngầm hiểu, trong mấy người đó, trừ Kim Ưng có thể khắc chế Lang Sâm ở phương diện tốc độ ra, những người còn lại phải là đối thủ của , có lẽ ngay cả Cửu Ngân cũng biết thực lực chân chính của Lang Sâm, dù sao Minh xà cường hãn vẫn còn đó, mà thực lực của Lang Sâm lại hề kém, cho nên có người suy đoán rằng thực lực của Lang Sâm có lẽ bằng với Cửu Ngân.

      " là, ta chỉ là muốn nhìn hóa ra bản thể lát mà thôi, lại chạy nhanh như vậy." Phỉ Lệ bất mãn nhìn Lang Sâm thấy bóng dáng đâu, đành phải nhìn con rắn cánh tay, rất đáng ! Trước kia nàng cứ nghĩ rằng rắn rất đáng sợ, nhưng nhìn chú rắn này, Phỉ Lệ đột nhiên cảm thấy ra rắn vẫn rất đáng , dĩ nhiên với điều kiện tiên quyết là nó nho mà thôi.

      "Tiểu thư Phỉ Lệ, chúng ta trở về thôi!" Bích Lệ đột nhiên xuất trước mặt Phỉ Lệ, vẻ mặt vẫn băng lãnh như cũ, chỉ là dịu dàng trong mắt nàng vẫn bị Phỉ Lệ thấy được, Phỉ Lệ cười vui vẻ ra ngoài mặt, cũng là người dịu dàng, mặc dù nàng biết thân phận của Bích Lệ, nhưng nàng đâu phải con ngốc, Cửu Ngân an bài nàng ta đến bên cạnh mình, hơn nữa lúc trước ở trong phòng, có hành động vượt khuôn. Nên cũng khó để nhận ra thân phận của Bích Lệ, nàng ta tuyệt đối thể chỉ đơn giản là thị nữ như vậy được.

      "Tại sao Ti Lệ đến?" Phỉ Lệ hỏi gì nhiều. Dù sao chuyện nên biết được biết, nàng cũng phải là người hay tò mò.

      "Ti Lệ chuẩn bị bữa trưa cho tiểu thư, tiểu thư, Bích Lệ mạn phép lắm mồm câu." Bích Lệ nhìn thẳng Phỉ Lệ, nàng phải kẻ ngốc nên tự nhiên biết vị tiểu thư này quan trọng với Cửu Ngân đại nhân như thế nào, thậm chí ngay cả nàng cũng điều động đến bên này, nàng phải Lệ Ti, cũng phải là thị nữ bình thường ở Thâm Uyên, nàng là ám vệ bí mật dưới trướng Cửu Ngân đại, chưa từng có người nào biết đến tồn tại của các nàng, mà nàng cũng biết rốt cuộc có bao nhiêu người, nàng chỉ biết Cửu Ngân đại nhân có nhóm thủ hạ rất lợi hại, thực lực của bọn họ hề thua kém với các chiến tướng bên cạnh Cửu Ngân đại nhân bao nhiêu.

      "Ừ ừ! Cái gì?" Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn Bích Lệ cái, bởi vì nàng có thể cảm nhận được Bích Lệ có ý tốt, chỉ là nàng lại rất kinh ngạc ánh mắt cảnh giác trong mắt Bích Lệ, hiển nhiên là trong Thâm Uyên có số việc tựa hồ nằm trong lòng bàn tay của Cửu Ngân, có lẽ dù có nằm trong tay Cửu Ngân nữa, nhưng vẫn có người sau lưng làm chút chuyện mờ ám chẳng hạn! Những thứ này Cửu Ngân nhận ra, nếu Lang Sâm cũng sử dụng huyết khế kia.

      "Nếu như có người cùng , tiểu thư tốt nhất đừng lại mình trong Thâm Uyên, dĩ nhiên là tính Ti Lệ, ý ta là có Cửu Ngân đại nhân hoặc là chiến tướng Lang Sâm cùng người ấy, hoặc là ta. Tất nhiên là mấy vị chiến tướng khác cũng có thể. Trừ những người lần đó ra, tiểu thư tốt nhất nên thận trọng cảnh giác với những kẻ khác." Bích Lệ chăm chú nhìn Phỉ Lệ, chỉ với dung nhân này của Phỉ Lệ, nếu để Đạt Phỉ thấy, nhất định xảy ra chuyện xấu, tại đột nhiên Thâm Uyên lại hỗn loạn, hiển nhiên là có người cố ý làm, chỉ là lần này biết nàng ta làm cái gì mà thôi.

      "Ừ! Ta hiểu." Phỉ Lệ gật đầu, xem ra Thâm Uyên yên bình như vẻ bề ngòai, chỉ là biết tại sao Bích Lệ lại dặn nàng như vậy, chẳng lẽ chỉ vì nơi này là Thâm Uyên, khắp nơi nguy hiểm rình rập, hay là vì nguyên nhân khác, Phỉ Lệ chìm trong suy nghĩ.

      Mặc dù nàng biết rốt cuộc Cửu Ngân có thân phận như thế nào, nhưng vô luận là Lạp Mạc Nhĩ hay là Kỳ Dương cũng muốn nàng tiếp xúc với Cửu Ngân, tại sao lại như vậy? Từ giọng điệu chuyện của 3 người bọn họ, xem ra bọn họ chẳng xa lạ gì nhau, hơn nữa lại là người quen lâu, vậy tại sao 2 người kia lại muốn mình tiếp xúc với Cửu Ngân. Xem ra đáp án chính là trong Thâm Uyên này, bởi vì vẻ mặt Bích Lệ cũng hẳn là vì nguyên nhân này.

      "Vậy được rồi! Mời tiểu thư theo ta! Tài nấu nướng của Ti Lệ tồi, hi vọng tiểu thư thích." Lúc Bích Lệ đến Ti Lệ, vẻ mặt cũng nhu hòa ít, hiển nhiên là do nàng rất thích nha đầu đó.

      Chẳng qua là cảm tình của Bích Lệ có chút kín đáo, biết nên biểu đạt như thế nào, cho nên mới khiến cho người ta có cảm giác cả người nàng đều lạnh như băng, dễ ở chung.

      "Thế hả? Vậy ta chờ để thưởng thức." Miệng của Phỉ Lệ bị Lạp Mạc Nhĩ và Lợi Nhã dưỡng đến mức quá kén chọn rồi, thức ăn tầm thường căn bản thể lọt vào miệng của nàng, bây giờ Bích Lệ lại tài nấu nướng của Ti Lệ tệ, nàng dĩ nhiên thể bỏ qua, hơn nữa người Ti Lệ có mùi thơm ngòn ngọt như điểm tâm, Phỉ Lệ cực kỳ thích mùi thơm này.

      "Ơ kìa! Đây phải là phòng giặt đồ của Ti Lệ ư? ngoan ngoãn mà ở phòng giặt đồ của ngươi, lại dám xuất hiệnở Phượng điện, có phải muốn sống nữa hay ." giọng nữ bén nhọn vang lên ngoài cửa Phượng điện, theo sau còn có 5 thị nữ cầm mấy thứ này nọ, chỉ là biểu tình kia lại cao cao tại thượng, trông thái quá. Mà Ti Lệ bị người ta khi dễ chỉ đành lủi vào trong góc, chân có tia máu nhàn nhạt thấm ra noài quần áo. Chỉ là Ti Lệ vẫn như cũ cắn môi dưới của để kêu rên ra thành tiếng, quật cường nhìn thị nữ trước mắt.

      "Cửu Ngân đại nhân cho ta tới Phượng điện." Ti Lệ quật cường , Bỉ Lý Tạp là thị nữ thiếp thân của tiểu thư Đạt Phỉ, ai ở Dẫn Phượng cũng biết cái danh hống hách của nàng ta, ỷ vào tiểu thư Đạt Phi sủng ái, cho nên các thị nữ ở Dẫn Phượng cung thấy nàng ta đều phải nhường nhịn ba phần, hơn nữa nàng ta lại là người hay gây chuyện thị phi, cho nên nhân duyên cũng kém cỏi nhất Dẫn Phượng cung, tất cả mọi người đều chờ đến ngày nàng ta sa cơ.

      "Hừ! Chỉ bằng ngươi, lại dám vọng tưởng nhìn thấy Cửu Ngân đại nhân, cả người của Dẫn Phượng chả biết tiểu thư Đạt Phỉ chính là Ma Hậu tương lai, mà Phượng điện sớm muộn cũng là của tiểu thư mà thôi." Bỉ Lý Tạp khinh thường nhìn Ti Lệ núp ở góc, cả Dẫn Phượng cung nàng ghét nhất chính là Ti Lệ, tại sao con nhãi ngu ngốc này lại được chiến tướng Lang Sâm đối xử tốt đến thế? Cũng nhìn lại xem mình là ai, lại dám vọng tưởng quyến rũ chiến tướng Lang Sâm, biết tự lượng sức mình.

      " đời nào, chủ nhân của Phượng điện là tiểu thư Phỉ Lệ, phải tiểu thư Đạt Phỉ." Ti Lệ lớn tiếng phản bác, mặc dù mới biết với Phỉ Lệ lâu, nhưng nàng vẫn có thể cảm thấy tiểu thư Phỉ Lệ là người rất tốt, hơn nữa Cửu Ngân đại nhân cũng rất thích tiểu thư Phỉ Lệ, phải sao? Tiểu thư Đạt Phỉ mới phải là Ma hậu, Ma Hậu nhất định là tiểu thư Phỉ Lệ.

      "Ngươi cái gì? Phỉ Lệ là ai?" Bỉ Lý Tạp vọt tới trước mặt của Ti Lệ, Phượng điện lại có chủ nhân, đây là chuyện gì, tại sao nàng lại biết, ai có thể nay trước mắt tiểu thư Đạt Phỉ mà vào Phượng điện. được, nàng phải báo tin tức này ngay cho tiểu thư mới được.

      "Ta là ai? Có quan hệ gì với ngươi sao?" Giọng Phỉ Lệ nhàn nhạt vang lên sau lưng Bỉ Lý Tạp, còn Bích Lệ lại nhanh chóng lại kéo Ti Lệ ra sau lưng mình, hai mắt ác tàn quét qua đám thị nữ bên cạnh, xem ra Dẫn Phượng cung cần phải sửa sang lại phen, thị nữ hống hách kiêu ngạo như vậy lại xuất trong Dẫn Phượng cung, vậy sau này chẳng phải Dẫn Phượng cung bị bọn họ làm nhơ nhuốc hay sao.

      "Ngươi là ai? biết ta là ai sao? Lại dám chuyện như vậy với ta, muốn sống nữa sao?" Bỉ Lý Tạp giật mình nhìn Phỉ Lệ, thậm chí vóc người còn đẹp hơn cả tiểu thư Đạt Phỉ, hơn nữa bộ dáng của Phỉ Lệ và tiểu thư Đạt Phỉ có chút giống nhau, chỉ là khí chất của tiểu thư linh hoạt kỳ ảo như Phỉ Lệ mà thôi.

      (*Linh hoạt kỳ ải ở đây là chỉ vẻ đẹp nhiễm bụi trần.)

      "Bích Lệ, đây là chuyện của Phượng cung các ngươi, hi vọng ngươi xử lý tốt." Phỉ Lệ quay đầu nhìn Bích Lệ, nàng biết thân phận của Bích Lệ tuyệt đối đơn giản, hơn nữa chỉ là thị nữ nho , nàng cũng muốn tham dự vào, Phỉ Lệ kéo qua Ti Lệ qua bên rồi về phía Phượng điện, bụng của nàng reo hò, còn tâm tình để ý đến mấy con sâu điên này, dù sao Bích Lệ xử lý tốt.

      "Thị Vệ Trưởng, mang Bỉ Lý Tạp đến Mộ Vệ phủ giao cho Kim Ưng đại nhân xử lý." Bích Lệ lạnh lẽo , lúc nghe đến ba chứ Mộ Vệ phủ, mấy thị nữ chung quanh đều quỳ phịch xuống đất, người nào trong Sẫn Phượng cung chả biết Mộ Vệ phủ là địa phương nào, đó là nơi đưa ra hình phạt cho các nô bộc và thị nữ tuene theo quy củ của Dẫn Phượng cung, hơn nữa cho tới bây giờ chỉ có vào mà có ra.

      "Tuân lệnh!" Thị vệ bên cạnh nhanh chóng xuất , kéo Bỉ Lý Tạp rồi biến mất. Mặc cho Bỉ Lý Tạp có kêu la thế nào cũng có người để ý tới, tất cả mọi chuyện chỉ xảy ra trong vòng giât, ai cũng phản ứng kịp.

      "Các ngươi cho Đạt Phỉ biết, nơi này là Dẫn Phượng cung, phải địa bàn của gia tộc Đái Ân Tư, thôi!" Bích Lệ trầm với đám thị nữ quỳ mặt đất, Đạt Phỉ coi đây là nhà của mình rồi, là nữ nhân biết tốt xấu. Sau khi xong Bích Lệ liền biến mất, hình như Ti Lệ bị thương, lát nữa nàng phải giúp nha đầu này bôi thuốc.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Quyển 3: Hành trình Ma giới.

      Chương 225: Dã tâm của Đạt Phỉ.

      Editor: Cẩm Băng Đơn.

      "Ngươi cái gì? Kẻ nào dám mang Bỉ Lý Tạp Mộ Vệ phủ, chẳng lẽ biết Bỉ Lý Tạp là người của ta sao? Từ khi nào mà ở Dẫn Phượng có kẻ lớn gan như vậy rồi hả?" Vẻ mặt Đạt Phỉ hung ác ngồi ở ghế, hai tay bởi vì nắm chặt tay vịn mà nổi lên gân xanh, khiến gương mặt diễm lệ hoàn toàn biến đổi, lúc này nàng ta nào còn bộ dáng đoan trang, ưu nhã trước mặt Cửu Ngân nữa chứ, mà nàng bây giờ chính là đố phụ.

      "Là người của Phượng điện, ngày hôm qua Phượng điện có chủ nhân mới. Nhưng người ra lệnh lại là thị nữ lãnh khốc, tiểu nhân chưa từng gặp qua." Thị nữ phía dưới kinh sợ mà run bắn cả người quỳ phịch ở mặt đất, động cũng dám động, ở Dẫn Phượng cung ai chả biết tiểu thư Đạt Phỉ ngoại trừ ở trước mặt Cửu Ngân đại nhân giả vờ đoan trang ưu nhã ra, trước mặt người khác đều là vô tình ác độc, dù là trong gia tộc Đái Ân Tư cũng như vậy, nàng ta cứ tự cho là mình có diện mạo xinh đẹp nhất tam giới, nên chẳng coi ai ra gì.

      "Cái gì? Lúc nào Phượng điện có người vào ở, nghĩ tới ta vẫn luôn đề phòng đám hồ ly tinh kia, mà vẫn bị kẻ khác thừa cơ, hừ! Con tiện nhân kia là ai?" Lúc Đạt Phỉ nghe thấy Phượng điện có người ở, nhất thời cả người tản ra sát khí hung ác, gia tộc Đái Ân Tư cũng chẳng phải là gia tộc xuất sắc gì ở Ma giới, tối đa cũng chỉ có thể coi là Tiểu Quý Tộc, nếu so với Quý tộc thượng tầng ở Ma giới, cũng chỉ là tiểu gia tộc xếp thứ 3 mà thôi.

      Nhưng trong cuộc thi sắc đẹp ở Ma giới, Đạt Phỉ được Cửu Ngân nhìn trúng, mang về Thâm Uyên, ngay sau đó cuộc sống của gia tộc Đái Ni Tư liền tiến vào giới thượng lưu của Ma giới, nhanh chóng từ tiểu gia tộc xếp thứ 3 biến thành đại gia tộc ở Ma giới, thậm chí ngay cả vài Đại Gia Tộc cũng trái mũi nhọn này, chẳng qua chuyện như thế nào cũng chỉ có bọn họ mới biết.

      " ràng lắm, hình như là Cửu Ngân đại nhân tự mình mang về, qua Tàng Kiều điện mà là trực tiếp vào ở trong Phượng điện, tiểu nhân cũng mới biết được tin tức này hôm nay, chính là luc đại nhân Bỉ Lý Tạp xảy ra chuyện may." Đám thị nữ bên cạnh cẩn thận nuốt nước miếng, bởi vì các nàng quá quen với việc khi tiểu thư nổi giận trút lên đám người bên cạnh như thế nào. Ai cũng biết vị tiểu thư Đạt Phỉ có vẻ dịu dàng thùy mị, hiểu biết rộng, trí nhớ tốt, sáng suốt khi xử lý tình huống, thành thạo về ứng đối ra là người có nhiều bộ mặt, là người cực kỳ tàn bạo, khát máu. Bình thường nàng rất chướng mắt với người có dáng dấp đẹp mắt hơn mình, nhất là nàng tự nhận là người có gương mặt đẹp nhất, có đôi lúc còn hỏa nhập ma.

      (Tàng kiều điện: Cung điện giấu giai nhân.)

      "Cửu Ngân đại nhân tự mình mang về, xem ra tiện nhân này có chút khác với đám hồ ly tinh kia. Nhanh như vậy ra oai phủ đầu, chỉ là ả ta lại biết Dẫn Phượng cung đều do ta định đoạt, lại dám đưa Bỉ Lý Tạp đến Mộ Vệ phủ, biết sống chết, là ai mang Bỉ Lý Tạp ." Đạt Phỉ bóp nát tay vịn ghế, chớ đừng đến ly trà bàn, lúc này người hoàn hảo có việc gì chỉ có nàng ta, bởi vì thị nữ bốn phía, cả người đều run cầm cập, khóe miệng chậm rãi chảy ra tia máu, nhưng ai dám mở miệng gì. Đều ti tiện nhìn chăm chú vào nữ nhân ngồi mình ở phía cao kia.

      "Mang đại nhân Bỉ Lý Tạp là Thị Vệ Trưởng của Phượng điện, nghe Thị Vệ Trưởng của Phượng điện là thuộc hạ dưới trướng của chiến tướng Lang Sâm. Về phần thị nữ nên Bích Lệ kia, tra được thân phận." bóng dáng quỷ mị đột nhiên xuất sau lưng Đạt Phỉ, giọng dương quái khí đến nỗi khiến người ta tự chủ được mà nổi da gà, bởi vì nó là hơi khó nghe chút, tuy là khó xác định cao thấp thế nào, nhưng với chiều cao như thế này, dù được ngăn trở bởi Ma Pháp Bào, cũng khó đóan ra được, người này là nam nhân, bởi vì dù là ở Ma giới cũng có rất ít nữ tử có chiều cao đến 1m9.

      "Ngươi đến rồi, làm sao bây giờ? Ta muốn Mộ Vệ phủ chuyến. Dù sao ta quá quen với Bỉ Lý Tạp rồi, có nàng ta rất thoải mái. Hơn nữa Bỉ Lý Tạp biết quá nhiều chuyện của ta, nếu đến lúc đó Mộ Vệ phủ tra ra, ta và ngươi đều có chỗ tốt." Đạt Phỉ nhìn về phía đám thị nữ giãy dụa, hai mắt hung ác lệ nhìn nam tử sau lưng, tuy khẩu ngữ là thương lượng, nhưng ngữ điệu lại mang theo giọng điệu cao cao tại thượng, tựa hồ ngoại trừ Cửu Ngân ra, những người khác đều phải nằm rạp xuống hôn chân nàng.

      Nàng phải là Đạt Phỉ lúc Cửu Ngân mới đưa về, nàng biết rất nhiều chuyện, dù là Ma vương của Ma giới khi gặp Cửu Ngân cũng phải tỏ vẻ cung kính, cho nên theo ý nàng, nếu có thể tạo được niềm vui cho Cửu Ngân, tất nhiên nàng cao mà mấy đám dân đen ti tiện thể với tới được, cho nên tới tận bây giờ nàng cũng hề cho rằng những kẻ bị nàng xử tử có gì đáng thương cả, bởi vì chỉ có nàng mới có tư cách đứng ở bên cạnh Cửu Ngân đại nhân, còn những kẻ khác chỉ là đám dân đen bẩn thỉu mà thôi.

      "Chỉ bằng ngươi, đừng là vào Mộ Vệ phủ, dù là Phượng điện cũng được. Ngươi vẫn nên suy nghĩ xem làm thế nào để Cửu Ngân nghi ngờ ngươi liên quan tới chuyện ma thú bạo động lần này tốt hơn đấy! Về phần chuyện của Phượng điện, ta ra mặt thăm dò chút." Hừ! cho rằng mình là nữ chủ nhân của Dẫn Phượng cung rồi, nữ nhân nực cười, mời chỉ có được chút quyền lực bề ngoài của Dẫn Phượng điện, liền tự cho rằng mình là chủ nhân của Dẫn Phượng cung, vốn cho rằng nữ nhân này thông minh lắm, bây giờ nhìn lại mình lựa chọn giao dịch với nàng, có phải rất sáng suốt hay ? Bởi vì dù sao chuyện này liên quan đến kế hoạc tiếp theo của Hồn Điện, nếu như bị nữ nhân này đảo loạn, rất phiền toái.

      "Ngươi có ý gì? Cái gì mà bảo là ta tới được Mộ Vệ phủ, vào được Phượng điện, chắc chắn Cửu Ngân đại nhân phát được chuyện ma thú bạo động có liên quan tới ta, bởi vì cả ngày ta đều ở Dẫn Phượng cung, căn bản thể tới nơi sâu nhất của Thâm Uyên, hơn nữa chỗ đó còn là nơi nghiêm mật nhất Dẫn Phượng cung." Giọng của Đạt Phỉ trở nên cực kỳ kích động, đáng chết, nếu phải là vì nàng còn cần giúp tay, nàng rất muốn giết chết ngay cho rồi, lại dám nàng ngay cả Phượng điện cũng vào được.

      Người áo đen dĩ nhiên bỏ qua sát khí chợt lóe lên trong mắt Đạt Phỉ rồi biến mất, nữ nhân ngu xuẩn, còn đòi muốn giết , biết tự lượng sức, xem ra Cửu Ngân dạy dỗ nàng dạy quá tốt, quá thậm chí ngay cả điều cơ bản nhất là che giấu tâm tình của mình cũng thể làm được, thể hiểu nổi tại sao Cửu Ngân lại giữ nàng ta ở lại bên cạnh, chẳng lẽ là bởi vì gương mặt này, chỉ là nữ nhân xinh đẹp ở Ma giới đầy rẫy ra đó, thậm chí còn đẹp hơn cả Đạt Phỉ cũng nhiều thế cơ mà.

      "Ồ! Mới ngươi như vậy mà ngươi nôn nóng lên rồi! Ngươi cho là kế hoạch của mình hề có sơ hở gì sao?" Người áo đen tới sau lưng Đạt Phỉ, ôm Đạt Phỉ vào trong ngực của mình, hai tay an phận sờ lọan lên người Đạt Phỉ, bàn tay lại càng phải , nắm bóp nụ hoa nơi ngực nàng ta, cường ngạnh áp nàng ta lên bờ tường, sau đó phất phất tay về phía đằng sau lưng, đột nhiên hàng lọat xúc tua bay về phía đám thị nữ trong phòng, cuốn chặt lấy, trong nháy mắt chỉ còn lại mấy vũng máu, biểu thị cho người ta biết, trước đó vẫn còn có người.

      "Ngươi sợ Cửu Ngân đại nhân phát chuyện của chúng ta, sau đó cắt ngươi thành tám khúc sao?" Đạt Phỉ lẳng lơ hưởng thụ vuốt ve của người áo đen, đồng thời lại càng dùng sức dính thân thể lên người , về phần mấy thị nữ chết, nàng ta chẳng thèm quan tâm, hổ là nữ nhân lòng dạ như rắn rết, coi mạng người như con kiến hôi.

      "Ngươi còn sợ, ta tại sao lại phải sợ, hơn nữa dưới hoa mẫu đơn, chết thành quỷ cũng phong lưu phải sao? Huống chi còn là nữ nhân xinh đẹp như tiểu thư Đạt Phỉ Đây, cho dù có chết cũng hối tiếc." xong cũng gắng sức dùng lực, trực tiếp tiến vào bên trong thân thể Đạt Phỉ, mặc dù trong miệng những mập mờ, nhưng chỉ có chính mới biết, chán ghét đến cỡ nào nữ nhân có lòng tham đáy này, chỉ là chán ghét cùng khinh thường trong mắt này bị che giấu quá kỹ, có lẽ ngay cả chính cũng bị mê hoặc, huống chi là Đạt Phỉ, lúc này chừng ả ta còn hài lòng sức quyến rũ của mình nữa ấy chứ. Tuyệt đối thể nghĩ đến mình có phải là con cờ cho kẻ khác hay đâu?

      "Ta thích nhất cái miệng này của ngươi đấy, ừ …! Nhanh lên chút. . . . . . Cửu Ngân đại nhân!"Đạt Phỉ nhiệt tình hưởng thụ nam tử áo đen tiến sâu vào, nhưng trong đầu lại ngừng ảo tưởng người mình là Cửu Ngân đại nhân, chỉ mới nghĩ như vậy Đạt Phỉ cảm thấy cả người đều mềm nhũn, chẳng qua Cửu Ngân đại nhân lại cảm thấy hứng thú với thân thể của nàng, tựa hồ trừ lần đầu tiên kia ra, cũng chạm qua nàng lần nào nữa, nhiều nhất chỉ là tới xem nàng chút, sau đó cầu nàng gảy đàn. Cũng chính là bởi vì như vậy, nàng mới chịu đồng ý cầu quá đáng của nam tử áo đen.

      Ha ha! Nếu Đạt Phỉ mà biết Cửu Ngân căn bản chưa từng chạm vào nàng, ngay cả lần kia cũng chỉ là hiệu quả của Mê Huyễn, biết bây giờ Đạt Phỉ có ảo tưởng như thế nữa hay ?

      " suy nghĩ tới Cửu Ngân à? Nhưng là đáng tiếc, thể nào đối đãi với ngươi như ta đâu." Nam tử áo đen khinh thường nhìn Đạt Phỉ rên rỉ dưới thân mình, là nữ nhân dâm đãng, nằm ở dưới thân thể của mình, thế nhưng lại gọi tên của Cửu Ngân.

      "Vâng! Cửu Ngân đại nhân. . . . . . A….!"Đạt Phỉ vẫn như cũ trầm mê trong dục vọng, lời với nam tử áo đen, nếu lúc này nàng ta mà biết bộ dạng dâm đãng này của mình, đều bị người khác nhìn thấy, biết mặt của nàng có thể lại lần nữa trở nên dữ tợn hay ?

      "Kim Ưng, cho tới bây giờ ta cũng biết ngươi lại có sở thích quái đản như vậy đấy." Bích Lệ ghê tởm nhìn Kim Ưng nhìn vào màn hình thủy tinh, nữ nhân Đạt Phỉ kia cho rằng ai biết nàng ta nàng cái gì hay sao? Lúc Kim Ưng nghe thấy chuyện ma thú bạo động, hai mắt liền thoáng qua tia sát khí mãnh liệt, trong nháy mắt tryền tin tức này lại cho Cửu Ngân.

      "Sao ngươi lại đến đây, hiếm khi thấy ngươi xuất lắm cơ mà." Kim Ưng vẫn lạnh lùng như cũ, chỉ là khi nhìn qua nam tử áo đen ở sau mà hình thủy tinh, trong mắt thoáng qua vài tia tò mò, rất khó để thần biết quỷ hay mà lẻn vào Dẫn Phượng cung, mặc dù có nữ nhân Đạt Phỉ kia làm nội ứng, nhưng nếu muốn gây chú ý tới bọn , xem ra hẳn là phải có năng lực đặc biệt! Cũng giống như mình có năng lực gian chẳng hạn.

      "Ta muốn biết thân phận của Phỉ Lệ?" Bích Lệ thêm gì. Chỉ nhìn Kim Ưng chằm chằm, nữ nhân có thể khiến Lang Sâm đối xử khác biệt, hơn nữa ngay cả Cửu Ngân đại nhân cũng như vậy, nữ nhân như thế chẳng lẽ có liên quan gì đến Dẫn Phượng cung hay sao? Nàng tin.

      "Có số việc ngươi tốt nhất nên nhúng tay vào." Kim Ưng xong câu đó, liền tắt màn ảnh thủy tinh, sau đó cũng quay đầu lại về phía nơi xa nhất của Mộ Vệ phủ, đê ý tới ánh mắt hiếu kỳ của Bích Lệ nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :