1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Con Đường Sủng Thê - Tiếu Giai Nhân (Link Full+EBOOK trang 20)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
  • Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40.2

      Editor: Windchime


      Ba người ngồi ở sảnh, Ninh thị ngồi ở phía Bắc, Triệu Trầm và A Kết chia ra ngồi ở hai bên, mặt đối mặt.

      Ánh mắt Triệu Trầm thỉnh thoảng nhìn vào người A Kết, nàng giả vờ phát , nghiêm túc chuyện với Ninh thị.

      Tiểu nha hoàn bưng điểm tâm đến.

      Chè hạt sen long nhãn, đĩa bánh bao nóng hổi, thêm hai món ăn lót dạ, nhà người bình thường ăn nổi, nhưng cũng tính là quá mức phô trương.

      A Kết đột nhiên nhớ lại ba vạn ngân phiếu kia. Tối hôm qua định trả lại cho Triệu Trầm, biết thế nào mà quên mất, tránh khỏi nhìn sang nam nhân đối diện.

      Triệu Trầm lập tức giương mắt nhìn lại, cho rằng thê tử nhìn trộm mình, cười gắp cái bánh bao trong đĩa đưa đến trước mặt A Kết, ngay sau đó cũng gắp cho Ninh thị cái, muốn ngăn chặn việc mẫu thân mỏ miệng trêu ghẹo.

      Nhưng Ninh thị lại nhìn A Kết : "Nhìn , ta và ăn cùng nhau nhiều năm như vậy mà cũng thấy gắp đồ cho ta, hôm nay rốt cục cũng được hưởng chút nhờ phúc con dâu."

      Biết là trêu ghẹo, nhưng A Kết vẫn nhịn được cúi đầu, múc hớp cháo, lẳng lặng ăn, che giấu ngượng ngùng.

      Tiểu nương đỏ mặt, càng xem càng đẹp mắt, Ninh thị nhìn về phía nhi tử, Triệu Trầm cười đắc ý.

      Lúc dùng xong, có tiểu nha hoàn dùng khay bưng hai chén nước tới, chia ra đặt trước mặt Triệu Trầm và A Kết. Ninh thị mỉm cười : "Hai người các con người uống chén, bổ thân thể."

      Triệu Trầm nhìn A Kết, bưng chén nước lên uống.

      A Kết mặc dù biết mình cần đồ bổ, nhưng cái này lại thể giải thích, nhẫn nhịn thẹn thùng bưng chén lên.

      Hai phu thế vốn dĩ muốn cùng Ninh thị chuyện, Ninh thị lại thông cảm bọn họ tối hôm qua "Mệt nhọc", đuổi bọn họ trở về: "Các con trở về nhà nghỉ ngơi , cần phải để ý đến ta, sau này còn có nhiều thời gian chuyện."

      Hai phu thê thể làm gì khác hơn là chào tạm biệt.

      Ra khỏi viện, Triệu Trầm cầm tay A Kết, đưa cằm hướng đến hậu viện: " Bây giờ dạo luôn được ?"

      A Kết cũng biết nên làm cái gì, gật đầu cái, nghĩ thầm lát dạo xong sau khi trở về với chuyện ngân phiếu .

      Hai người từ từ bộ trong hậu viện. Triệu Trầm đối với nhà mình quá quen thuộc, nên phần lớn thời gian, ánh mắt cũng đều dán vào người A Kết, còn A Kết lại nhanh chóng bị cảnh sắc trong sân hấp dẫn. Nhiều cây ngô đồng như vậy, mỗi gốc cây cũng đủ cho hai người ôm hết, mặc dù lá cây rụng hết nhưng ở dưới trời xanh thẳm vẫn mang vẻ đẹp thoát tục như cũ, có thể tưởng tượng phong cảnh ngày hè ở nơi đây tràn đầy sức sống như thế nào.

      Nhận thấy nàng thích thú, Triệu Trầm liền dắt nàng lần lượt qua từng gốc cây, lúc đến dưới gốc cây ngô đồng có tổ chim lớn ở tàng cây, Triệu Trầm dừng bước, chỉ vào tổ chim với A Kết: "Khi ta chín tuổi được đưa đến đây, cái tổ chim này đây, khi đó ta còn ham chơi, nhân lúc mẫu thân chú ý, len lén leo lên cây, cẩn thận té xuống gãy tay. Lúc dưỡng thương, mẫu thân đối xử với ta rất tốt, tốt đến thể tốt hơn, nhưng khi ta mới vừa phục hồi như cũ, mẫu thân liền hung hăng đánh cho ta trận. A Kết, nàng biết khi đó ta đau như thế nào đâu, nhưng ta vẫn nhìn mẫu thân và cười... Trong thôn có hài tử mất mẹ từ sớm, ít ra ta còn có, còn có thể được mẹ đánh."

      Ánh mắt của xa xôi, giống như nhớ lại khi còn bé, A Kết lại nghĩ tới đệ đệ của mình, "Tiểu Cửu cũng thích leo cây chơi, chẳng qua là ta biết được nên để cho , có lần len lén chạy ra ngoài, bị ta tìm được, khi về nhà ta cho mẫu thân biết, mẫu thân cũng hung hăng đánh bữa, từ đó cũng dám nữa." Hôm nay nàng ở nhà, biết đệ đệ có ngoan hay , muội muội có chăm sóc hay .

      Triệu Trầm nhớ lại hôm đó thê tử bờ sông tìm đệ đệ, trong lòng mềm nhũn, dắt nàng tới phía sau cây, dựa vào cây, ôm nàng vào trong ngực, cúi đầu cười nàng: "Nàng quan tâm Tiểu Cửu, nhưng nàng biết , Tiểu Cửu với ta rằng cảm thấy rất phiền khi nàng trông nom , bởi vì có nàng cái gì cũng muốn quản lý, khiến các bạn trong thôn cũng thích chơi cùng ."

      Bị đệ đệ ghét bỏ, A Kết có chút nóng mặt: "Thiếp là vì muốn tốt cho , giống như lần trước, nếu như phải là vừa vặn đụng phải chàng, thiếu chút nữa xảy ra chuyện."

      Triệu Trầm khẽ mỉm cười, đưa mắt nhìn ánh mắt của nàng: " ra lần đó ta cũng phải là ngẫu nhiên ngang qua, ta cố ý đến núi gần nhà nàng săn thú, tính rằng đường còn có thể nhìn thấy mặt đại nương Lâm gia. Trời phụ lòng người, ta vòng mấy lần, gặp được nàng, chẳng những gặp được, còn vớt được nàng từ trong nước ra ngoài, ôm vài bước. A Kết, khi đó ta liền để ý nàng, nàng phát sao?"

      A Kết ngờ như vậy, thanh vừa nhàng vừa dịu dàng, làm cho nàng vừa sợ vừa khẩn trương lại khống chế được vui mừng. Hồi tưởng lại tình cảnh hôm đó, trêu cợt, nhìn nàng bằng ánh mắt thiêu đốt, nàng có phát ? Nàng dĩ nhiên cũng nhìn ra chút, cho nên mới bực biết lễ phép, nhưng từng tức giận, giờ đây hồi tưởng lại, lại thay đổi.

      Nàng thẹn thùng đỏ mặt, Triệu Trầm nhìn thấy, tâm mềm nhũn, nhịn được muốn nhiều hơn, kéo tay nàng lại, nằm trong lòng bàn tay, "A Kết, ta biết nàng muốn thấy ta, nhưng nàng hiểu được, trong lòng ta có nàng, nên nhịn được muốn nhìn nàng, đến lúc thấy nàng, lại nhịn được muốn nhìn nàng cười với ta, làm cho nàng thích ta,
      [​IMG]

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,130
      Được thích:
      12,928
      Chương 41.1
      Editor: Windchime


      Sáng sớm, Tưởng mama tự mình giám sát mấy tiểu nha hoàn giữ cửa của Triệu gia đưa đồ chuẩn bị cho lễ lại mặt lên xe ngựa, tràn đầy xe.

      Trong phòng lớn, Ninh thị dịu dàng dặn dò A Kết: "Thay ta gửi lời thăm hỏi đến phụ mẫu con, nhớ mẫu thân con nếu rãnh rỗi dẫn A Trúc và Tiểu Cửu tới đây chút. Còn có, lần này, con cùng Thừa Viễn cũng sống ở nhà thêm mấy ngày , ta cũng làm vợ, biết mới vừa gả tới đây còn muốn ở lại nhà mình thêm vài hôm. Nhà chúng ta có nhiều quy củ, các con nhất định phải sống ở đó thêm mấy ngày, trở lại quá sớm ta mở cửa cho các con!"

      A Kết ngồi bên cạnh Triệu Trầm, mặc dù trong lòng cảm kích Ninh thị đối xử tốt với nàng, nhưng vẫn : "Mẫu thân đừng khuyên nữa, chúng ta cùng lắm ở lại nhà khoảng hai tối, ngày kia trở về, đến lúc đó mang cả A Trúc và Tiểu Cửu tới ở mấy ngày, cùng người chuyện." Nàng nhớ nhà, nhưng thứ nhất thành thân chính là con dâu Triệu gia, thể ỷ vào mẹ chồng khoan hậu liền ở nhà trở lại, ở bên này còn để lại Ninh thị mình đơn, trong tâm nàng đành lòng.

      "Được, như vậy tốt hơn, A Trúc khéo miệng, ta cũng nhớ nàng." Ninh thị cười, đứng lên, dắt tay A Kết ra ngoài: "Đừng trì hoãn, các con mau lên đường , phụ mẫu A Kết chắc cũng đợi từ sớm, con dâu cao hứng trở về, để cho bọn họ biết ta cùng Thừa Viễn bạc đãi con."

      A Kết đỏ mặt, đến ngoài cửa được Triệu Trầm đỡ lên xe ngựa trước, nhịn được quay đầu hướng Ninh thị : "Mẫu thân ở nhà nhớ chăm sóc bản thân cho tốt, chúng con rất nhanh trở về."

      Ninh thị mỉm cười gật đầu, nhìn nhi tử, khoát khoát tay, Triệu chìm cười cười, theo sau A Kết lên xe ngựa..

      Hai phu thê ở phía trước, Trần Bình đánh xe, trong xe ngựa phía sau Thúy Ngọc ngồi, trách giữ lễ vật.

      Xe ngựa lắc lư ra khỏi thôn.

      Triệu Trầm cuốn màn xe lên, ôm A Kết nhìn bên ngoài.

      Cuối tháng mười, hai bên đường những cây Dương sớm rụng hết lá, trong ruộng, mạ non xanh mượt như khiến trước mắt người ta sáng lên, nhưng thỉnh thoảng trận gió thổi qua, cuốn lên tầng cát vàng, nhắc nhở mọi người trời đông giá rét càng ngày càng gần.

      "Có lạnh ?" Bên ngoài có gió thổi vào, Triệu Trầm khép chặt cổ áo của A Kết, kề sát mặt nàng hỏi.

      Tối hôm qua mặc dù vẫn ồn ào như vậy, nhưng với cách hai người thân mật A Kết có chút quen, ngoài đỏ mặt vẫn là đỏ mặt, cũng phí công đẩy nữa, đôi mắt đẹp nhìn trời xanh, giọng : " lạnh, gió này đâu là gì, qua tháng nữa gió mới lớn đây, ra cửa mặt liền cứng đờ." bị ôm như vậy, nàng còn thấy nóng đấy...

      Triệu Trầm hôn nàng cái, hình như tự lẩm bẩm: "Ở Kinh thành, mùa đông còn lạnh hơn đây."

      A Kết nghe thấy tò mò, nghiêng đầu nhìn , chống lại mắt phượng sáng ngời của , lại dám nhìn, tiếp tục nhìn về phía ngoài cửa sổ hỏi: "Chàng từng kinh thành?"

      Triệu Trầm cười nàng đến giờ vẫn thể tự nhiên nhìn mình, cầm tay nàng : "Nàng quên sao, nhà chúng ta ở kinh thành, trước chín tuổi ta đều ở bên kia. phồn hoa ở Kinh thành Đăng Châu thể bì được, ra cửa có thể gặp phải đại quan triều đình, còn có thương khách các nơi tới đây, A Kết muốn xem ?"

      "Chàng trở về nhà ở kinh thành, rồi xem náo nhiệt sao?" A Kết suy nghĩ chút, hỏi như vậy. Phụ thân có qua Triệu Trầm định trở về tổ trạch ở cùng đám người kia, A Kết cũng muốn . Theo nàng, đời này có nữ nhân tốt đẹp hơn Ninh thị, tại sao cha chồng có thể phụ bạc nàng như thế?

      "Trở về xem náo nhiệt." Triệu Trầm yên lòng .

      A Kết lắc đầu: "Mẫu thân chắc , dù bình thường chàng ra cửa làm ăn, cũng có thiếp ở nhà cùng mẫu thân."

      Triệu Trầm ôm nàng chặt hơn nữa, "A Kết tốt, trách được mẫu thân thích nàng như vậy, đối với nàng còn tốt hơn ta ."

      Hai người cứ như vậy đông nhất cú tây nhất cú (đông 1 câu, tây 1 câu ->đại loại qua lại) tùy ý , lúc mặt trời lên cao quá ngọn cây, xe ngựa đến đầu thôn. Triệu Trầm bỏ rèm cửa sổ xuống, sợ nàng suy nghĩ nhiều, giữ mặt nàng tìm môi của nàng. A Kết đưa tay ngăn cản , giọng oán giận: "Lập tức đến nhà, chàng đừng như vậy."

      "Nhưng bây giờ hôn, hai ngày nay cũng thể hôn, lát nữa, nhạc phụ nhạc mẫu nhìn thấy nàng hề giống như dâu mới, nhạc mẫu nghi ngờ chúng ta có động phòng phải làm sao bây giờ? A Kết nghe lời, hôn cái." xong cho nàng gì, hôn nàng sâu, cho đến khi xe ngựa rẽ vào, tiếng Lâm Trùng Cửu vui mừng gào thét truyền đến, Triệu Trầm mới buông nàng ra, giúp nàng sửa sang lại váy.

      Đợi xe ngựa dừng lại, Triệu Trầm nhảy xuống, bốn người Lâm gia cùng ba người nhà Chu Bồi ở bên ngoài chờ, Triệu Trầm cười gật đầu cái, xoay người đỡ A Kết.

      A Kết giả bộ trấn định, chỉ là mặt đỏ bừng. Tươi đẹp mang theo phong tình quyến rũ, tiểu hài tử hiểu, nhưng đại nhân ít nhiều cũng có thể đoán được chút.

      Lâm Hiền thầm trợn mắt nhìn con rể cái, thích nữ nhi ở nhà mà ồn ào, giờ về lại mặt mà vẫn dám thành .

      Liễu thị cùng Tiểu Liễu thị cũng cười khanh khách, nhìn A Kết như vậy, cũng biết nương bị tướng công trộm mất tâm.

      Mọi người đứng ở cửa chào hỏi rồi bước vào trong nhà chuyện.

      Hiển nhiên nam nhân đến phòng lớn, Liễu thị cùng Tiểu Liễu thị và Lâm Trúc vây quanh A Kết đến chái nhà Tây, chuẩn bị tâm . Lâm Trùng Cửu nhớ trưởng tỷ, theo sát sau bốn người, Chu Lan Sinh cũng theo . Liễu thị vốn định cùng nữ nhi chút chuyện riêng, nhưng khi nhìn bộ mặt cao hứng của nữ nhi cùng tiểu nhi tử, biết bọn họ đều mong đợi tỷ tỷ về nhà, liền tạm thời nén xuống kích động trong lòng, trước tiên cùng tiểu Liễu thị ngồi ở bên nhìn tỷ đệ thân thiết.

      Thuý Ngọc đưa lễ vật mang đến nơi này bày lên, A Kết đưa cho đệ đệ muội muội trước. Lâm Trúc được đôi vòng tai hồng ngọc, thích vô cùng, lúc này
      [​IMG]

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 41.2

      Editor: Windchime


      "Ngậm miệng lại, sang năm cũng 13 rồi, còn chuyện suy nghĩ, sợ tỷ phu chê cười à." Tuy ở bên trong nhưng Liễu thị cũng nghe lời của mọi người nên nhịn được rồi trách cứ Lâm Trúc. Nàng vừa lên tiếng, Triệu Trầm lập tức vọt đến bên cạnh A Kết, dùng bản thân che lại nắm tay của hai người, A Kết cơ bản là dám gặp ai, nhưng lại thoát khỏi được.

      Lâm Trúc ghét bỏ, đuổi người: "Đại tỷ, mau dẫn tỷ phu nhìn ô ô , tỷ rồi , ngày đầu tiên ô ô cũng ăn cơm ngon, còn biết nhớ tỷ cơ đấy."

      Triệu Trầm lập tức dẫn A Kết , cố ý đứng ở phía nam hàng rào, như vậy người trong viện đều thấy được tay của họ làm gì. A Kết giận , muốn để ý đến , Triệu Trầm cũng cầu xin nàng, lấy ra tấm khăn bình tĩnh lau hai tay nàng, "Được rồi, giờ trở về bôi thuốc, lát nữa lại ra xem, đừng để bị đông lạnh ."

      săn sóc như vậy, A Kết còn xấu hổ, nhìn , đến nhà Tây trong ánh mắt thúc giục của .

      Lúc này Triệu Trầm mới đến trước hàng rào, gọi Lâm Trọng Cửu và Chu Lan Sinh đến, ba người cùng nhau quan sát con nai.

      Lúc A Kết quay lại, Lâm Trọng Cửu lo lắng hỏi Triệu Trầm: "Tỷ phu, sau mùa thu màu sắc người ô ô và nai mẹ đều thay đổi, chúng ta cho rằng chúng nó ngã bệnh, mời Tôn đại thúc là thầy thuốc chuyên khám cho trâu ngực đến đây khám, chúng nó tốt lắm, nhưng vì sao màu sắc lại thay đổi chứ, những điểm trắng người cũng ít, nhìn được như trước đây."

      A Kết cũng lo lắng, đến bên cạnh Triệu Trầm, muốn biết thế nào.

      Cái này... Triệu Trầm sờ đầu Lâm Trọng Cửu, : "Tỷ phu cũng ràng lắm, chỉ biết chúng nó vào mùa thu và mùa đông đổi màu da, đến đầu xuân ấm áp có thể trở về như cũ chứ phải sinh bệnh, yên tâm ."

      A Kết cũng nhàng thở ra, thấy ô ô tới bên này, nàng thò tay vào, ô ô lập tức ngửa đầu liếm. trong lòng bàn tay ngứa chút, A Kết nhịn được cười, thực chịu nổi liền sờ đầu ô ô, chốc lát sau lại cho nó liếm chơi.

      Tay nàng hơn Triệu Trầm nhiều, duỗi như vậy lại lộ ngón tay tinh tế non mềm như cọng hành. Trông rất đẹp. Triệu Trầm nhìn ô ô ngọng, lại nhìn thấy dáng vẻ thê tử cười khanh khách, cổ họng giật giật, suy nghĩ trong lòng như cỏ dại sinh trưởng mọc tràn lan, nếu do địa điểm cùng thời gian đúng thực muốn kéo nàng lại thử lần.

      Chơi lát, nên ăn cơm .

      Đều là người nhà, Liễu thị bảo trượng phu đem chuyển thêm hai bàn khác đến nhà Đông, mọi người cùng nhau ăn cho vui vẻ.

      Liễu thị và Tiểu Liễu thị vội vàng xào rau, tỷ muội A Kết giúp bưng đồ, chỉ trong chốc lát bàn đặt đầy thức ăn nóng hôi hổi, náo nhiệt như cuối năm.

      Khó có dịp được tụ tập lần, Tiểu Liễu thị đợi đến lúc hoàng hôn mới cùng phụ tử Chu Bồi rời , trước khi nhiều lần dặn dò Triệu Trầm thường xuyên mang A Kết đến trấn chơi. Triệu Trầm cười đồng ý, tất cả Lâm gia đều là thân thích, con người cũng tốt, vui vẻ giao tiếp.

      Tiễn bước khách, chỉ còn người trong nhà, quy củ cũng bỏ qua, cùng ngồi giường lò chuyện. Sau cơm tối, Liễu thị dẫn 2 nữ nhi đến ngủ ở nhà Tây bởi vì nàng còn có nhiều điều muốn dặn dò, Triệu Trầm tiếp tục cùng Tiểu Cửu ngủ giường lò. Lâm Trọng Cửu cũng có rất nhiều lời muốn với tỷ phu, nhiều đến mức ngủ muộn nửa canh giờ so với bình thường. Chờ khi ngủ, Triệu Trầm nằm trong chăn mới mà nhạc mẫu đặc biệt phơi cho , nhìn đỉnh giường ngẩn người, nhớ đến thân mình non mềm của thê tử. Mới thành thân được mấy ngày thế mà khi đột nhiên ngủ cùng, lại quen.

      Ngày hôm sau Triệu Trầm cưỡi ngựa đưa Lâm Trọng Cửu ra ngoài chơi, để tránh bản thân nhịn được lại muốn dính vào A Kết.

      Đợi đến buổi tối, Triệu Trầm lại trằn trọc trăn trở ngủ được, ước gì trời nhanh sáng, lúc hai người về nhà có thể ồn ào trong xe ngựa lúc. A Kết ngược lại với , hai hôm nay nàng đều ngủ cùng với Lâm Trúc, hai tỷ muội từ ở cùng nhau giờ đột nhiên chia ra, muốn.

      Trong lời , mí mắt dần dần khép lại, rơi vào mộng đẹp.

      Ngày tiếp theo Triệu Trầm biểu rất bình tĩnh, lúc phu thê Lâm Hiền khuyên bọn họ về sớm chút, còn cười vội, đến lúc A Kết quyết định , mới đỡ nàng đến xe ngựa, muốn ra phía sau xe ngựa xem Lâm Trúc và Lâm Trọng Cửu có ngồi vững vàng hay , Lâm Trọng Cửu đột nhiên nhảy xuống xe ngựa, lấy lòng với : "Tỷ phu, đệ và huynh ngồi cùng chiếc xe được ? Nhị tỷ chê đệ, đệ cũng muốn ngồi cùng nàng."

      Triệu Trầm thường tươi cười thể thương đối với tiểu cữu tử (cậu em vợ) nhưng giờ mặt cứng lại, tuy rằng ngay sau đó lập tức khôi phục lại bình tĩnh, cười : " Được, Tiểu Cửu ngồi cùng ta để cho các nàng ngồi cùng nhau." Nhạc phụ nhạc mẫu đều nhìn nha, nếu đồng ý lộ hết tâm tư mất.

      Lâm Trọng Cửu cực kỳ vui vẻ, gần đây tỷ phu vội vàng thành thân nên dạy công phu.

      Cứ như vậy, Triệu Trầm thể ôm tiểu thê tử mà là cùng chuyện với tiểu cữu tử.

      Đến Triệu gia, tỷ muội A Kết theo Ninh thị chuyện, Triệu Trầm tiếp tục dỗ tiểu cữu tử, vất vả mới đến khi cơm chiều kết thúc, hai phu thê thu xếp xong cho tỷ đệ Lâm Trúc mới nắm tay trở về nhà. Nước ấm được chuẩn bị, Triệu Trầm và A Kết dùng hai mộc dục(bồn tắm) khác nhau, bởi vì chỉ cần tắm rửa người nên chưa đến khắc đồng hồ xong. A Kết bọc áo khoác dày vào nội thất, thấy Triệu Trầm vào trong chăn, nghe tiếng nàng tiến vào cũng có phản ứng, giống như ngủ say.

      A Kết nghĩ nghĩ, hai ngày này Triệu Trầm dỗ đệ đệ, lại là cưỡi ngựa hay là luyện võ, chắc mệt lắm?

      Nàng tắt đèn, chỉ để lại ngọn đèn để chiếu sáng, rồi nhàng tới mép giường, cởi áo choàng ra. Trong phòng quá lạnh, nàng nhịn được run run, nhanh chóng trèo lên giường lò, vừa vén chăn lên, người nọ đột nhiên xoay người, đưa tay ôm nàng vào trong ngực.

      Quen với bá đạo cùng lồng ngực, sau khi kinh ngạc qua là hô hấp và tim đập loạn nhịp.

      Hai tay A Kết chống lên đầu vai nam nhân, bối rối hỏi : "Chàng còn chưa ngủ sao?"

      "Hai ngày nay
      [​IMG]

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 42.1

      Editor: Windchime


      Tiên hoàng băng hà, cả nước túc trực bên linh cữu.

      Đại lớn chừng này đối với dân chúng mà cũng chính là việc hôn được chuẩn bị tốt phải dời lại vài ngày, cửa nhà treo vải trắng thay thế việc túc trực bên linh cữu, tóm lại cũng có ảnh hưởng quá lớn. Chỉ cần triều đình đánh giặc, chỉ cần chính mình sống tốt, ai làm hoàng đế đối với bọn họ cũng có quan hệ gì lớn đúng ?

      Mà ngay cả A Kết khi nghe tin tức tâm trạng cũng chẳng bị ảnh hưởng, với nàng mà , Hoàng Đế chết còn chả rung động việc gặp chuyện may. Đương nhiên, nàng chỉ suy luận lung tung chứ có ý nguyền rủa.

      Nàng nhìn Ninh thị.

      Ninh thị cười bất đắc dĩ với nàng, sai Vấn Mai dặn hạ nhân mấy ngày này đều mặc đồ trắng.

      Vấn Mai rồi, bà tiếp tục câu chuyện còn dở.

      Kinh thành cách đó ngàn dặm, Triệu Duẫn Đình chờ ở ngoài Sùng Chính điện, chờ Minh vương nay là Đường Văn Đế gọi vào.

      Sùng Chính điện là nơi Đường Văn Đế xử lý công việc.

      Gió lạnh gào thét, Triệu Duẫn Đình ở kinh thành, trong lòng lại nhớ thương thê tử.

      Trong triều, thế cục thay đổi trong nháy mắt, trưởng tử có cách biết tin tức của , bên này có chuyện chắc là biết rồi chứ?

      Triệu Duẫn Đình oán hận, nắm chặt tay.

      nghĩ rằng tất cả đều ở trong lòng bàn tay, lúc thái tử rơi đài cũng là lúc quốc công phủ xuống dốc, cũng là lúc hưu Tần thị, đón thê tử về. Ai ngờ Phụ thân Tần thị là Trấn Bắc tướng quân Tần Tư Dũng lại chút nhân tính, thậm chí đến đệ đệ ruột là Định Tây tướng quân cũng giết hại, phản bội lại thái tử, chặn lại thái tử lúc ta bức vua thoái vị, là người đầu tiên đầu quân đến đương kim hoàng thượng. Đường Văn Đế tất nhiên ngốc, triều đình tuy có binh lực thắng Tần Tư Dũng, nhưng nay Tần Tư Dũng chủ động đầu quân, mất bất cứ người nào, hơn nữa đại cục này thời ký cần duy trì ổn định, Đường Văn Đế thu được quân binh trong tay Định Tây tướng quân tạm thời chuyện cũ bỏ qua, phế thái tử, giao thủ hộ hoàng lăng, lão quốc công và Định Tây tướng quân giựt giây thái tử làm gian thần xử trảm toàn tộc ở Ngọ Môn, riêng Tần Tư Dũng quân pháp bất vị thân(vì đại nghĩ quản người thân), lập công chuộc tội, cho giữ nguyên chức vụ Trấn Bắc tướng quân của .

      Triệu Duẫn Đình có thể đoán được hôm nay Đường Văn Đế gọi đến đây làm gì, và Phủ Quốc công có ân oán, chuyện này chưa từng giấu diếm Đường Văn Đế, nếu phải có cừu hận, lúc trước Đường Văn Đế cũng chưa chắc dám hoàn toàn tín nhiệm .

      "Hầu gia, hoàng thượng truyền ngài vào." Đại thái giám Ngụy Nguyên bên cạnh Đường Văn Đế cười ra, hơi cung kính cúi thân mình. Đối với vị tân Hộ bộ thượng thư Duyên Bình Hầu người có công hỗ trợ hoàng đế lên ngôi này, Ngụy Nguyên gặp mặt cũng phải khách khí ba phần.

      "Làm phiền Ngụy công công." Triệu Duẫn Đình cũng có lễ, lập tức thu lại suy nghĩ trong lòng, theo sau Ngụy Nguyên vào trong điện.

      "Thần, Triệu Duẫn Đình, tham kiến hoàng thượng." Đến trong điện, Triệu Duẫn Đình cúi người hành lễ với nam nhân phê duyệt tấu chương.

      Đường Văn Đế nhìn , viết xong chữ cuối cùng mới đứng dậy, tự mình đến đỡ Triệu Duẫn Đình đứng lên, sau đó đưa quyển tấu chương của biên ải Tây Bắc mới được trình lên cho : "Khanh xem ." xong xoay người đến nội điện, nơi nghỉ ngơi, ngồi xuống, có cung nữ dâng trà nóng.

      Đường Văn Đế nhàng uống ngụm, thả lại bàn, nhìn vẻ mặt nghiêm túc sau khi xem hết tấu chương của nam nhân đứng, : "Người Hồ thấy ta nội loạn, điều động binh lực, chuẩn bị thời cơ đến xâm phạm, khanh thấy thế nào?"

      Triệu Duẫn Đình bình tĩnh mở miệng: "Hoàng thượng mới lên đại vị, căn cơ chưa ổn, lúc này nên xảy ra chiến ."

      Đường Văn Đế vuốt cằm, tựa vào tháp(cái giường nằm ghế dài mà trong mấy bộ phim hậu cung hay thấy đó a), ngón trỏ nhàng gõ đầu gối, giọng với : "Lúc trước trù tính(bày mưu tính kế) đại , chúng ta cho rằng toàn bộ Phủ Quốc công đều là người của phế thái tử, ngờ TầnTư Dũng lại như vậy, và định tây tướng quân có mâu thuẫn lớn, lại nhìn ra trẫm nắm chắc phần thắng, nên phản bội, bảo vệ chính mình, lại báo được đại thù, có thể là kẻ giảo hoạt cực kỳ. Người như thế, trẫm muốn dùng, nhưng nề hà chuyện ở biên quan Tần gia có ảnh hưởng rất lớn, người Hồ e ngại quân đội Tần gia mới dám xâm phạm, lúc này trẫm chưa có được hoàn toàn hàng phục của phái binh Tây Bắc, cũng muốn biên quan yên ổn, đành phải tạm thời đụng đến . Duẫn Đình, Tần Dũng có nam hai nữ, nay chỉ còn lại Tần thị, từ là hòn ngọc quý tay , trẫm muốn tiếp nhận được quân của Tần Tư Dũng trước nên đành phải ủy khuất khanh tiếp tục cùng Tần thị lá mặt lá trái( biểu thị tráo trở, lật lọng của con nguời). Chuyện trong phủ khanh, trẫm can thiệp, ở bên ngoài đừng làm nên động tĩnh quá lớn là được. Nhưng chắc khanh cũng hiểu được, nếu Tần thị gặp chuyện may, Tần Tư Dũng thành người lẻ loi, có gì vướng bận tay cầm trọng binh, nhất định trở thành hiểm họa từ bên trong của triều đình."

      Trong lòng Triệu Duẫn Đình chua xót.

      Rồi tìm Tần Tư Dũng tính sổ, lời này của Đường Văn Đế cũng chỉ cho qua thôi. Nay Tần Tư Dũng có cường thế cũng phụ thân huynh đệ con cháu, lại có nhi tử kế thừa địa vị, cho dù lại sinh được nhi tử, cũng phải mười mấy năm sau mới ra hồn, chỉ cần tạo phản, Đường Văn Đế còn ước gì nhiều người nối nghiệp hãn tướng, thiếu người đến nơi chiến . Về phần Tần Tư Dũng có thể tạo phản hay , Triệu Duẫn Đình hiểu biết Tần Tư Dũng, đời này chỉ có thê tử, là người trọng tình, lần này quân pháp bất vị thân, ngoại trừ trưởng nữ ở phủ thái tử khó sinh xác hai mạng, nhi tử lại bị người thuộc chi thứ hai tranh tước vị mưu hại chết, khó để biết được sau khi gặp chuyện may Tần thị rơi hoàn cảnh như thế nào, bởi vì nữ nhi duy nhất mới để ý thế nhân chửi rủa huynh đệ tương tàn. Tần thị tốt Tần Tư Dũng cũng tạo phản, Đường Văn Đế động Tần Tư Dũng, mà nếu muốn động đến Tần thị cho hả giận, làm hỏng đại cục của Đường Văn Đế, đắc tội hoàng đế, có gì tốt?

      Quân thần quân thần, cố gắng, cũng chỉ là ý quân.

      "Hoàng thượng yên tâm, thần biết nên làm như thế nào." Triệu Duẫn Đình cung kính .

      Đường Văn Đế hài lòng, xong đại hỏi đến gia Triệu Duẫn Đình: "Thừa Viễn mười tám tuổi rồi phải ? Nhiều năm như vậy ủy khuất cho hai mẫu tử bọn họ. Ninh thị, tuy rằng Tần thị
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 42.2

      Editor: Windchime


      Nàng im lặng ngủ, mặt cười đỏ bừng , tay bướng bỉnh lộ ra ngoài ổ chăn, năm ngón tay và dài, sơn móng tay bị nàng tẩy , lộ ra móng tay sạch hồng hào, khiến người ta thích. Triệu Trầm nhịn được muốn cầm tay nàng, gần chạm tới bỗng rụt về, tay vẫn còn lạnh khiến nàng khó chịu.

      Thu hồi tay, Triệu Trầm tựa vào giường, lặng lẽ cởi giày, sau đó nhàng lấy cái gối đầu khác đặt xuống, nhàng nằm xuống bên cạnh A Kết. Lòng bàn chân có chút lạnh, cẩn thận tìm ổ chăn, chiếm chút chỗ, cố gắng đụng đến nàng. Tư thế đầy thư thái, Triệu Trầm lặng lẽ nhìn thê tử ngủ say, suy nghĩ xa dần.

      Làm thế nào để cho nàng đây?

      Nghĩ nhiều lời dối, lần này rốt cuộc có cách nào soạn được lời khác.

      Kỳ , lúc vừa mới bắt đầu muốn thú nàng, là bởi vì đâm lao phải theo lao, trước mặt nàng đem lời ra khỏi miệng thể lập gia đình. Lúc ấy tưởng là thiên y vô phùng( chê vào đâu được), tất cả đều là để đối phó cha mẹ nàng, ở trước mặt nàng, chưa từng làm người tốt, lấy về nhà thành nữ nhân của , vẫn thể ngoan ngoãn theo mới lạ? Đến lúc đó vài lời hay, nàng cũng nguyện ý cùng rồi. Chỉ là đánh giá cao bản thân, nàng vừa khóc liền hạ được quyết tâm, nàng cười liền nghĩ xem như thế nào dễ nghe rồi với nàng như thế nào, da mặt là cái gì, vừa mới bắt đầu còn có thể ngượng ngùng, nhưng vừa nhìn thấy nàng cười, lập tức cần .

      Đối với người ngủ say, Triệu Trầm cười khổ, từng hiểu vì sao phụ thân lại cố chấp với mẫu thân như thế, đến khi gặp nàng, mới hiểu được.

      có lý do gì mà nàng có thể làm cho biến thành người khác.

      Trong lúc thất thần, mi mắt A Kết run rẩy, trong lòng Triệu Trầm giật mình nàng mở mắt. Thấy nam nhân trở lại, A Kết nhịn được cười, định ngồi dậy, "Chàng trở về khi nào vậy ?"

      Triệu Trầm đè nàng lại cho nàng động, thuận thế đụng đến nàng, ôm cả người lẫn chăn vào trong lòng, "Vừa trở về lâu, sao nàng tỉnh sớm vậy?"

      A kết chôn mặt trong lồng ngực của ngáp, xong mới quay sang phía , nàng nhìn khuôn mặt tuấn tú của , nở nụ cười, "lúc hơi thở chàng thổi tới mặt thiếp, thiếp liền tỉnh." xong từ trong ổ chăn vươn cánh tay sờ tay , có chút lạnh, nhân tiện : "Thiếp lùi vào, chàng tiến vào nằm lát , bên trong rất ấm."

      "Cùng nhau nằm ." Triệu Trầm để nàng lùi vào, bắt đầu cởi áo ngoài. Nếu phải người lạnh, ôm nàng cùng ngủ rồi, tại đành đợi lát để người ấm chút, cởi xong áo ngoài lập tức xốc chăn lên chui vào, ôm chặt lấy nàng, cố ý chạm mặt nàng, "Lạnh hay lạnh?"

      Nàng ngủ nên khuôn mặt nhắn nóng hầm hập chạm vào mặt của đương nhiên lạnh.

      A Kết lại đau lòng. Thành thân hơn tháng, nàng đối với Triệu Trầm vô lại và đứng đắn hiểu được, giống hôm nay nàng ngủ bị gặp được, nếu phải sợ làm nàng lạnh, vừa vào cửa lên đến đây, làm sao có thể đàng hoàng đứng bên cạnh nhìn?

      cho nàng ba vạn lượng ngân phiếu cũng bằng việc săn sóc kĩ lưỡng làm cho nàng ấm lòng hơn nhiều.

      Có đôi khi A Kết nghĩ ra, vì sao trước và sau khi thành thân Triệu Trầm lại có thay đổi lớn như vậy?

      để ý tới ồn ào, A Kết do dự lát, chậm rãi kéo hai tay của nam nhân ôm vào trong ngực, thay làm ấm tay. đối xử với nàng tốt, nàng cũng đối xử tốt với như vậy, phu thê phu thê, là thế này phải ?

      Triệu Trầm lặng chút, cúi đầu nhìn nàng, mặt nàng hồng hồng, xấu hổ.

      Đổi lại ngày khác, Triệu Trầm có khả năng nắm lấy địa lợi nhân hòa lặng lẽ dịch tay lên , hôm nay lại nhàn hạ thoải mái, chỉ hận thể sa vào dịu dàng như nước của nàng, vĩnh viễn chìm đắm trong ấm áp đó, cần rời .

      "A Kết, nàng đối xửa với ta tốt." muốn nàng bị cảm lạnh, Triệu Trầm thu tay, lần nữa đem ôm nàng vào trong lòng, ngửi mùi hương tóc nàng.

      A Kết ở trong ngực của dịu dàng cười, gì.

      Trong phòng im lặng, nam nhân cũng có náo loạn, cứ như vậy ôm nhau, giống như lúc sắp ngủ hoặc vừa mới tỉnh ngủ còn mơ màng, A Kết thực luyến tiếc. Nhưng mà đến thời gian nàng cần đến chỗ Ninh thị, tại Triệu Trầm trở về nàng , Ninh thị nghĩ như thế nào đây?

      "Chàng nghỉ ngơi , thiếp chỗ nương trò chuyện." A Kết từ trong ngực của ngẩng đầu, cùng thương lượng.

      Triệu Trầm hôn lên trán nàng, vẫn ôm nàng như cũ: " cần , giờ tuyết rơi, nương sợ nàng cảm lạnh, cho chúng ta ăn cơm chiều cùng nhau, ngày mai theo nàng ngắm tuyết."

      "Tuyết rơi sao?" A Kết kinh ngạc hỏi.

      Mắt nàng sáng ngời, chứa đầy kinh hỉ(kinh ngạc+vui mừng), Triệu Trầm lại hôn lên mắt của nàng,"Ngồi dậy ngắm tuyết được ?"

      A Kết gật gật đầu.

      Triệu Trầm liền ngồi dậy vén rèm cửa sổ, lại ôm thê tử, cho nàng tựa vào người , lấy chăn đắp lên hai người. làm xong, A Kết cũng chỉ lộ cái đầu , tựa vào trong lòng nam nhân dày rộng giống tiểu nương.
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    Trạng thái chủ đề:
    Không mở trả lời sau này.