1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Mong chương sau quá ko biết kế hoạch của túc vương nè có thực dk ko...hóng hóng nàng
      heavydizzy thích bài này.

    2. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Ta ko nhớ tại sao tối qua t ko check truyện nữa. Hôm nay vừa lên đã có 3 chương. Hóng quá . Vất vả nàng rồi @heavydizzy
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Cắt đúng đoạn hay *gào khóc* nàng năng suất quá đọc truyện liền mạch thấy hay hơn hẳn. Háo hức chờ kết cục tốt đẹp của mụ già Vĩnh Ninh
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 152



      Phan thị cực kỳ thích ăn diện.

      Thời điểm nàng lần đầu tiên đến Phượng Lai Nghi, trước tiên là chọn ít trang sức, vào nhã gian, giao cho bọn nha hoàn hầu hạ nàng chải đầu, đều thử các loại rồi quyết định mua loại nào. Như vậy có vẻ có việc gì nên tìm việc để làm. Nhưng nàng vốn rất nhàn a, Khánh quốc công phủ do Vĩnh Ninh công chúa quản gia, nàng người con dâu này bình thường cũng chỉ có chút việc là ra ngoài làm khách.

      Cùng với Kỷ Thanh Đình chỗ, Phan thị như cũ giữ nguyên thói quen này, chỉ là đổi thành tự mình chải đầu ăn mặc, đem bọn nha hoàn đuổi ra, sau đó mỗi lần nàng đến, Kỷ Thanh Đình đều trốn sẵn ở bên trong, như thế nàng ở bên trong " mình" gần nửa canh giờ, bên ngoài bọn nha hoàn cũng sinh nghi.

      Hôm nay cũng ngoại lệ, Phan thị dày công chọn lựa mấy thứ trang sức, liền nhã gian Phượng Lai Nghi chuyên để sẵn cho nàng vào mùng ba mỗi tháng.

      Đẩy cửa ra, bên trong trống , Phan thị quét mắt nhìn bình phong, tỏ ý bảo hai nha hoàn ở bên ngoài trông giữ, chính nàng vào.

      Chốt then cửa, Phan thị đem mấy thứ trang sức tùy ý đặt lên bàn, chậm rãi hướng phía sau tấm bình phong tới.

      Cửa sổ đóng, trong nhã gian ánh sáng u ám, nhưng cũng gây trở ngại Phan thị nhìn ràng phía sau tấm bình phong nam nhân sầm mặt ngồi ghế. Kỷ Thanh Đình 36 tuổi, bởi vì dung mạo khôi ngô, nhìn cũng chỉ như hơn 20 tuổi, nhưng lúc này hình dung tiều tụy, khuôn mặt gầy gò, phảng phất trải qua cơn bệnh nặng.

      Phan thị khiếp sợ cực kỳ.

      Lập tức liền phản ứng lại, xảy ra tai họa lớn như vậy, Kỷ Thanh Đình làm sao có thể vô ưu?

      "Tháng này trải qua dễ chịu ?" Nam nhân gầy thành như vậy, Phan thị vẫn có chút đau lòng , tới phía trước người Kỷ Thanh Đình, thấy giống như trước đây giang rộng hai cánh tay, nàng cũng thói quen mà ngồi lên đùi , dựa vào lồng ngực cọ cọ: "Đừng lo lắng , tại đều có việc gì rồi phải sao?"

      Kỷ Thanh Đình ôm nữ nhân trong ngực, chăm chú nhìn mắt nàng.

      ánh mắt đúng, Phan thị mặt nghi hoặc: "Chàng sao lại nhìn ta như vậy?"

      Kỷ Thanh Đình bỗng nhiên nhắm hai mắt lại.

      chỉ biết, Phan thị có tâm kế hại , nàng chính là cái nữ nhân ngu xuẩn tự phụ mình đẹp, thực có loại gan dạ sáng suốt kia, bí quá hoá liều theo nhiều năm như vậy. Tháng này nghĩ rất nhiều, hoài nghi Phan thị, lại tin nàng có bản lĩnh đó. Hôm nay nhìn Phan thị thái độ tự nhiên tùy ý, chỉ sợ cũng là bị người lừa gạt.

      Trầm mặc lúc lâu, Kỷ Thanh Đình bỗng nhiên đứng lên, ôm Phan thị tới trước bức tường phía Tây. Nơi đó phía treo bức tranh chữ, bức tường sau tranh chữ vách đá có hai cái ống to, đủ để cho quý nhân kề bên nghe bọn họ trò chuyện.

      Kỷ Thanh Đình tháng này nghĩ thoáng rồi, tại có thể làm, chính là phủi sạch chính mình, bảo toàn người nhà.

      "Xảy ra chuyện như vậy, chàng còn có tâm tình làm cái này?" Bị nam nhân đè tường, Phan thị cho rằng Kỷ Thanh Đình lại muốn sinh hoạt vợ chồng, nhịn được quở trách câu, đôi tay được bảo dưỡng trắng nõn mĩ lệ lại dọc theo lồng ngực vuốt ve. có tâm, nàng cũng nguyện ý phụng bồi, trượng phu quanh năm suốt tháng chạm vào nàng, nàng cũng vô cùng muốn.

      Kỷ Thanh Đình chỉ đè nàng, nâng cằm nàng lên, trầm giọng hỏi: "Lần trước nàng thay Vĩnh Ninh công chúa chuyển lời, để ta thoải mái đối phó Cố nương tử, xảy ra chuyện bà ấy thay ta chống lưng, giữ lời sao?"

      Phan thị hiểu được , nam nhân này vẫn là sợ đâu, ôm lấy eo thở dài: "Đương nhiên giữ lời, bằng chàng cho là chuyện lần này có thể toàn thân trở ra? Trong quan phủ có người hoài nghi tới Phượng Lai Nghi , là chúng ta giúp chàng chuyện, bên kia mới buông tha chàng. Chỉ là chàng lá gan cũng quá lớn rồi, bảo chàng đối phó Cố nương tử, như thế nào đến Túc vương cũng tiện thể làm?"

      Lời vừa ra, sát vách nhã gian, Thành vương hoàn toàn biến sắc mặt, đột ngột đứng lên.

      còn chưa mở miệng, Gia Hòa đế thân thường phục liếc mắt nhìn .

      Cái nhìn kia hết sức bình thản, phảng phất chỉ là tỏ ý bảo chớ có lên tiếng, Thành vương lại cảm thấy toàn thân phát lạnh, chậm rãi lặng lẽ quỳ đất, cái trán chạm đất.

      mơ hồ đoán được chân tướng phía sau Túc vương bị hại, nhạc mẫu cùng người thông dâm, lại kể cả Vĩnh Ninh công chúa cùng nhau mưu hại Cố nương tử, tội danh này là dù như thế nào cũng rửa sạch.

      Gia Hòa đế nhìn , ánh mắt rơi vào ống to vách tường, dường như có thể trực tiếp nhìn thấy tình hình bên kia.

      "Các ngươi giúp ta chuyện?"

      Như là nghe được chê cười lớn, Kỷ Thanh Đình cười vài tiếng, trong thanh là bi thương tuyệt vọng thể hóa giải, nhìn chằm chằm vào Phan thị : "Vậy ngươi cho ta biết, vì sao ta phái bốn người , quan phủ lại bắt được 6 người? Vì sao ta phát Cố nương tử cùng Túc vương, Túc vương phi đồng hành, ra lệnh cho bọn họ 4 người ngừng động thủ, bọn họ lại gan lớn hướng vợ chồng Túc vương hạ thủ? Ta nghe được bên ngoài đồn đãi, những mũi tên kia tất cả đều là hướng vào xe ngựa vợ chồng Túc vương, xe ngựa Cố nương tử bình yên vô , ngươi cho ta biết, này đó đến cùng là làm sao vậy!"

      Phan thị mở to hai mắt, "Chàng cái gì, còn có hai người... Điều này sao có thể, người là chàng sắp xếp, sao có thể..."

      "Câm miệng!"

      Kỷ Thanh Đình túm lấy cổ nàng, nghiến răng nghiến lợi: "Mệt ta cùng ngươi vợ chồng nhiều năm như vậy, ngươi thế nhưng hại ta như thế! Đến bây giờ ngươi còn dám tới đây gặp ta, có phải hay thấy Túc vương chết, ngươi còn muốn lợi dụng ta lần nữa? Các ngươi coi ta là ngốc tử sao? Người biết ta muốn đối phó Cố nương tử là ngươi, cố ý dẫn Cố nương tử Vĩnh Thái tự là ngươi..."

      "Chàng bậy gì đó, ta khi nào dẫn Cố nương tử Vĩnh Thái tự !" Phan thị ra sức đẩy tay Kỷ Thanh Đình, khó chịu gần như nghẹt thở.

      " phải ngươi ai!" Kỷ Thanh Đình ánh mắt đỏ lên, gầm : "Ta vẫn sai người theo dõi Như Ý trai, ngày đó Đỗ Viễn Chu Khánh quốc công phủ giao hàng, người của ta chính tai nghe được nha hoàn của ngươi cho biết ngươi muốn Vĩnh Thái tự, bảo chuyển cáo Cố nương tử Vĩnh Thái tự gặp mặt, ta còn cho rằng các ngươi là vì tạo cơ hội cho ta ra tay..."

      Phan thị lắc đầu liên tục: "Ta có, ta căn bản là chưa từng thấy Đỗ Viễn Chu, càng chưa từng muốn Vĩnh Thái tự!"

      " đặt ở trước mắt, ngươi còn dám dối!" Kỷ Thanh Đình rống giận cắt ngang nàng, khí lực tay càng lớn hơn.

      Phan thị thống khổ miệng mở rộng, mắt mở to giãy giụa.

      Kỷ Thanh Đình chút lưu tình, lửa giận trong mắt là đủ để thiêu rụi nàng.

      Phan thị rốt cuộc hiểu được, Kỷ Thanh Đình là bị người ám toán , nhưng nàng có ra tay, cái gì nha hoàn quốc công phủ...

      "Ta biết, ngươi, ngươi thả ta ra, là, là mẹ chồng ta hãm hại ngươi ! Khụ khụ..."

      Nam nhân rốt cuộc buông tay, Phan thị kịch liệt ho lên, mắt thấy trong tay Kỷ Thanh Đình có thêm dao găm, nàng dám trì hoãn, đem suy đoán của mình ra: "Ngươi đừng giết ta, ta hại ngươi, ta đối với ngươi, ngươi còn tin sao? Nhất định là mẹ chồng ta làm, dưới tay bà ấy nuôi ít người, cha chồng ta ở bên ngoài chạm qua nữ nhân đều bị bà phái người giết ! Lần này bà ấy khẳng định là cũng muốn giết Túc vương phi, bà ấy sớm nhìn Túc vương phi vừa mắt !"

      Phan thị càng càng chắc chắn, biết Kỷ Thanh Đình muốn giết Cố nương tử chỉ có nàng cùng mẹ chồng, phải nàng ra tay, vậy khẳng định là mẹ chồng. Bà lão kia trong tay cũng có người, là có thể giả bộ a, ngay cả nàng đều giấu diếm...

      Kỷ Thanh Đình ánh mắt như nhìn kẻ thù, Phan thị sợ hãi lại ủy khuất, ngã bệt dưới đất khóc lên: "Đều là bà ấy làm, cùng ta có quan hệ, Thanh Đình ngươi phải tin ta a, ta nguyện ý giúp ngươi xác nhận Cố nương tử... A, ta nhớ ra rồi, tình ta Như Ý trai đặt làm khuy cổ áo bà ấy cũng biết, ta muốn mượn cái này chửi bới tay nghề Cố nương tử, là bà ấy khuyên ta dừng tay, nhất định là khi đó nghĩ tới kế hoạch này, ngày đó nha hoàn cùng Đỗ Viễn Chu chuyện khẳng định cũng là người của bà ta!"

      Quả nhiên như thế.

      Kỷ Thanh Đình lui lại mấy bước, nhắm hai mắt lại.

      tội danh mưu hại Túc vương xem như là rửa sạch , người nhà của đều được bảo vệ, tự làm tự chịu, chết chưa hết tội.

      Phan thị thấy bộ dáng như mất hồn, nhìn ra cửa, muốn chạy trốn, quay lại nghĩ tới chạy cũng vô dụng, thể tiếp tục trấn an Kỷ Thanh Đình: "Thanh Đình chàng đừng sợ,bà ấy cũng tính toán thu tay lại, chỉ cần chúng ta về sau cẩn thận chút, việc này người khác biết ."

      Kỷ Thanh Đình cười khổ.

      Phan thị vừa định tới bên cạnh , Kỷ Thanh Đình đột nhiên bước bước dài áp sát, đem chủy thủ trong tay cắm sâu vào lồng ngực nàng.

      Phan thị chết nhắm mắt.

      Sát vách.

      Gia Hòa đế nhìn Thành vương quỳ ở trước mắt: "Vĩnh Ninh công chúa mưu sát Tứ ca Tứ tẩu ngươi, ngươi có biết ?"

      "Nhi thần biết!" Thành vương gần như là rống lên, ngẩng đầu vẻ mặt đều là lệ: "Phụ hoàng minh giám, nhi thần nếu như có tâm mưu hại Tứ ca, để nhi thần bị thiên lôi đánh chết toàn thây! Cầu phụ hoàng minh xét, nhi thần cùng Tứ ca oán thù, vì sao muốn hại ? Phụ hoàng, nhi thần trong lòng khổ quá a, ngoại tổ mẫu, mợ, các nàng, còn có biểu muội... Phụ hoàng!"

      Thiếu niên lang quỳ rạp dưới đất, khóc thành tiếng.

      Gia Hòa đế tin tưởng đứa con trai này.

      Vừa đến phái người tra, gần đây bởi vì tức phụ có thai, lão Ngũ hạ triều xong trực tiếp hồi vương phủ, chỉ có chúc thọ Vĩnh Ninh công chúa mới bên kia lần. Thứ hai, nếu như lão Ngũ muốn vị trí kia, thông minh nhất là tọa sơn quan hổ đấu, mà phải là xuất thủ trước. Cuối cùng, Gia Hòa đế cũng tin tưởng con trai của mình phải người huynh đệ tương tàn.

      Ngay cả Vĩnh Ninh công chúa, nàng muốn giết kỳ cũng là Túc vương phi, lão Tứ chỉ là chịu liên lụy mà thôi.

      "Đừng khóc nữa, Trẫm tra qua, Hoa Dung là thân biểu muội ngươi."

      Thành vương tiếng khóc ngừng.

      Gia Hòa đế tiếp tục : "Ngày mai chuyện Tứ ca ngươi bị ám sát tra ra manh mối, Vĩnh Ninh công chúa bởi vì cùng Tứ tẩu ngươi có thù riêng, cùng cậu mợ ngươi mưu đồ. Mợ ngươi sợ tội tự sát, cậu ngươi nhà lưu đày Liêu Bắc, Vĩnh Ninh công chúa chung thân biếm làm thứ nhân, đêm nay Kỷ Thanh Đình nhiễm bệnh nặng chết bất đắc kỳ tử. Chỉ có như vậy, Trẫm mới có thể cho Tứ ca ngươi công đạo, cũng bảo toàn thanh danh của ngươi."

      "Nhi thần xin để phụ hoàng làm chủ." Thành vương quỳ xuống đất dập đầu lạy.

      Gia Hòa đế đứng lên, "Quan hệ tới thanh danh của ngươi, chuyện mợ ngươi đừng có với người khác, bao gồm tức phụ ngươi, nàng tại có thai, đó là đứa con đầu, có tức cái gì, ngươi chờ nàng sinh rồi hãy tiếp."

      Thành vương khóc đáp vâng, đáy mắt lại là mảnh ác hiểm.
      thanhbinh, hauyen2803, Thanh Hằng43 others thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Cơ mà mẹ Phan thị chết dễ dàng quá a, ta cảm thấy cho mẹ ý đau đớn thêm chút càng hả dạ :v cơ mà bị tình nhân đâm chết cũng cay đắng 8-|

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :