1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Ua Co bao cuoi tuan moi ranh ma, Co ma post chuong moi, moi nguoi chay vo ao ao
      heavydizzy thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Hoho. Thế lần sau nàng có bận t cũng vào làm um xùm topic này lên mới đc, cho thông báo của nàng bùng nổ nha =D Cơ mà ta đùa đếy :v nàng vắng sao ta dám vào giục nàng đc, nàng giận nàng bỏ còn tội hơn :3
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Hị hị, bây giờ mới bò về đến KS, lúc trước là ngồi ô tô. Hic, ta mệt gần chết, 3 ngày lang thang 3 tỉnh (lần thứ 2).


      ☆ Chương 135



      Từ Tấn ra khỏi nha môn Lại bộ, trước tiên phái Hứa gia Thông Chính tư hỏi xem Phó Phẩm Ngôn khi nào hồi phủ để cùng nhạc phụ.

      Hứa gia rất nhanh quay trở lại, "Vương gia, Phó đại nhân có việc, tạm thời sao thoát ra được, mời vương gia trước."

      Từ Tấn gật gật đầu, dẫn Hứa gia ra ngoài cổng cung.

      Giữa đường gặp được Phó Phẩm Xuyên vừa từ Đại Lý tự quay về, vì thế hai người đồng thời đến Cảnh Dương Hầu phủ.

      "Vương gia cùng ta uống chén trà , vương phi tới đây cũng cần khoảng thời gian." Sau khi xuống xe, Phó Phẩm Xuyên khách sáo mời.

      Cảnh Dương hầu Phó Phẩm Xuyên làm quan thanh chánh liêm minh, triều đình thanh lưu, rất được Gia Hòa đế thưởng thức. Từ Tấn cảm nhận về cũng tệ, vui vẻ đáp ứng. Ngồi vào chỗ, hai người cũng bàn luận chính , vừa vặn hôm nay là ngày trưởng tử Phó Định tắm ba ngày, đề tài liền xoay quanh chuyện vui này.

      Hàn huyên trong thời gian chén trà, cái gã sai vặt bước nhanh tới, đứng ở cửa hồi bẩm: "Bẩm vương gia, lão gia, vương phi cùng Nhị phu nhân đến tiền viện ."

      Từ Tấn đặt chén trà xuống đứng lên, Phó Phẩm Xuyên đương nhiên phải ra ngoài tiễn người.

      Hai nhóm người ở cổng trước, chỗ tường xây làm bình phong, gặp được nhau.

      Từ Tấn chào Kiều thị, Phó Dung Phó Tuyên Quan ca nhi cùng tới trước mặt Phó Phẩm Xuyên hô đại bá phụ.

      Phó Phẩm Xuyên hầu như cười, nhưng đối diện với Phó Dung Phó Tuyên hai cháu như hoa, còn có Quan ca nhi nhu thuận nắm tay Phó Dung, hiếm khi cười, cùng Phó Dung : "Tháng sau cháu trai ngươi (con của Phó Định) tròn tháng, vương phi nhớ trở về nhà, cùng nhau náo nhiệt chút."

      "Đại bá phụ yên tâm, cháu nhất định tới." Phó Dung thân mật đáp, khách sáo vài câu, dắt đệ đệ về phía Từ Tấn.

      "Tam tỷ phu, ta hôm nay thắng được vài hạt đậu, ngươi xem!" Quan ca nhi cởi hà bao bên hông xuống, khoe khoang với Tam tỷ phu .

      Phó Dung cười giải thích cho Từ Tấn hạt đậu này thắng được như thế nào.

      Từ Tấn thích nghe Phó Dung nhắc chuyện lý thú của huynh muội bọn họ hồi , trước mắt thấy Quan ca nhi khả ái cơ trí, lại càng thích, đưa tay đem Quan ca nhi ôm vào trong ngực, cười hỏi : "Tỷ phu trong nhà có hạt đậu còn đẹp hơn, Quan ca nhi có muốn xem ?"

      Quan ca nhi liên tục gật đầu, mắt sáng ngời trong suốt, chờ mong hỏi: "Ngồi xe ngựa cùng Tam tỷ phu sao?"

      Từ Tấn đáp, xoay qua chỗ Kiều thị thương lượng: "Nhạc mẫu, để Quan ca nhi chỗ chúng ta ở mấy ngày có được ? Ta ban ngày tiến cung hầu việc, Nùng Nùng ở nhà mình có ai bầu bạn, có Quan ca nhi ta cũng yên tâm chút."

      như vậy, Kiều thị sao có thể cự tuyệt, "Vương gia chê tinh nghịch, vậy qua ở mấy ngày . Vương gia các ngươi hồi phủ trước, lát nữa ta phái người đưa nhũ mẫu Quan ca nhi cùng xiêm y qua, bên kia vương gia cũng cần lo lắng."

      Từ Tấn gật đầu, mượn thân mình nho của Quan ca nhi che giấu, hướng Phó Dung nháy nháy mắt.

      Phó Dung bĩu bĩu môi, nhìn thoáng qua hai tiếu tỳ sau lưng Lan Hương.

      Từ Tấn lúc này mới chú ý tới bên kia có thêm hai nha hoàn lạ mắt, nhìn bộ dáng khí độ kia, so với Lan Hương Mai Hương khá hơn rất nhiều, so với số tiểu thư nhà quan cũng kém nhiều lắm. phải Phó Dung mang tới, cũng thể nào là Kiều thị đưa cho nữ nhi, như vậy trong Hầu phủ còn dám nhét người cho Phó Dung, chỉ có thể là...

      Như có việc gì, thu tầm mắt lại, Từ Tấn ôm Quan ca nhi cùng Phó Phẩm Xuyên, Kiều thị cáo từ, dẫn đầu ra phía cửa.

      trước đem Quan ca nhi đưa vào trong xe ngựa, lại tỏ ý bảo Phó Dung lên xe.

      Phó Dung trước khi lên xe phân phó Cẩm Y, Cẩm Tụ: "Các ngươi theo Lan Hương Hứa Linh xe sau ngồi ."

      Hai nha hoàn đồng thanh đáp vâng, hành lễ xong, Cẩm Y trực tiếp theo Lan Hương tới chiếc xe ngựa phía sau. Cẩm Tụ lớn gan liếc về phía Từ Tấn, thấy Từ Tấn nhìn về phía đó, nàng ngượng ngùng rũ rèm mắt xuống, quay người muốn .

      "Đứng lại."

      Từ Tấn lạnh giọng quát, ánh mắt từ người hai nha hoàn thu hồi lại, hỏi Phó Dung: "Các nàng ấy là ai?"

      Phó Dung bừng tỉnh hiểu ra, theo bản năng mà nhìn Phó Phẩm Xuyên, như ý thức được điều gì vội vàng quay sang bên, có chút lúng túng mà giải thích: "Tổ mẫu lo lắng ta tuổi còn , hầu hạ vương gia khó tránh khỏi có lúc chu toàn, liền chọn hai nha hoàn tốt giúp ta cùng nhau hầu hạ vương gia. Vương gia thấy thế nào? Ta xem đều rất tốt."

      Kiều thị, Phó Tuyên đều lặng lẽ quan sát Từ Tấn.

      Từ Tấn sắc mặt xanh mét, muốn xử lý, phảng phất vừa nhớ tới Phó Phẩm Xuyên ở đây, lại đem lời định nuốt xuống, nhưng thần sắc khó coi như cũ, lạnh giọng hướng Phó Phẩm Xuyên : "Lão thái thái có ý tốt ta tâm lĩnh , bất quá mời Phó đại nhân thay ta chuyển cáo lão thái thái tiếng, rằng Nùng Nùng rất tốt, bản vương hết sức hài lòng, lão thái thái cần phí tâm nhúng tay vào việc trong nội phủ của bản vương."

      Người sáng suốt đều nhìn ra được, đối với cử chỉ này của lão thái thái cực kỳ bất mãn, nhìn mặt mũi Phó Phẩm Xuyên mới nổi giận.

      Kiều thị thở hơi, vụng trộm liếc mắt nhìn Phó Phẩm Xuyên, ở trong lòng lặng lẽ thở dài.

      Phó Phẩm Xuyên kinh nghiệm tình nhiều hơn, Từ Tấn còn chưa dứt lời, vén vạt áo lên, chút do dự hướng Từ Tấn quỳ xuống, cung kính dập đầu : "Vương gia bớt giận, gia mẫu già nua, thần trí có khi , vi thần cam đoan tuyệt đối để chuyện như thế này phát sinh nữa."

      "Như thế rất tốt, hai người kia giao cho Phó đại nhân xử trí ."

      Từ Tấn khách sáo, đem Phó Dung muốn thay Phó Phẩm Xuyên biện hộ đỡ lên xe ngựa, chính mình bước lên theo.

      Màn xe rơi xuống, thanh nam nhân trầm thấp trong trẻo truyền ra: "Hồi phủ."

      Xa phu dám trì hoãn, vội vàng thúc xe .

      Trước cửa Cảnh Dương Hầu phủ, xe ngựa xa dần, Phó Phẩm Xuyên mới chậm rãi đứng lên, liếc mắt lại thấy thân ảnh mẹ con Kiều thị, cười khổ tiếng, buông mi : "Đệ muội yên tâm, ta cùng lão thái thái giải thích ràng, ta cũng cùng bà đạo lý, về sau tuyệt đối để bà ấy làm vương phi khó xử."

      Kiều thị hiểu được đau khổ trong lòng , thở dài: "Đại ca cùng bác chuyện ngữ khí hòa hoãn chút, đừng vì vậy mà gây gổ."

      Phó Phẩm Xuyên tiếp lời, quay người vào bên trong, vào cửa phân phó đầy tớ bên cạnh: "Mang hai nha hoàn kia theo ta Ngũ Phúc đường."

      Cẩm Y, Cẩm Tụ sớm quỳ xuống đất, gục mặt cúi đầu run bần bật, mất hồn. Đầy tớ đạp cho cước mới khóc đứng lên, rụt bả vai lại theo sau đầy tớ, giọng thút tha thút thít.

      Mọi người tản ra, Kiều thị cũng dắt Phó Tuyên Đông viện, nghĩ tới Từ Tấn đối với Phó Dung giữ gìn, giọng với Phó Tuyên: "Xem ra vương gia đối với Tam tỷ tỷ ngươi là rất tốt. Nếu về sau vẫn có thể dài lâu như vậy, nương có thể triệt để yên tâm bên đó, sau này chỉ bận tâm ba em các ngươi."

      Phó Tuyên đối với biểu này của tỷ phu cũng rất hài lòng.

      Phó Dung càng tâm hoa nộ phóng, sau khi lên xe khóe miệng vẫn nhếch lên.

      "Tam tỷ tỷ cười gì vậy?" Quan ca nhi ngồi đùi Từ Tấn, tò mò nhìn chằm chằm vào Phó Dung.

      Phó Dung xoa bóp khuôn mặt nhắn cảu : "Tỷ tỷ cao hứng a, tỷ tỷ thích Quan ca nhi có thể cùng ta về vương phủ, tỷ tỷ thích mọi người đều ở lại, ngươi tỷ tỷ có nên cười hay ?" Tay đặt vào sau lưng Từ Tấn, nhàng gãi gãi.

      Từ Tấn trừng nàng.

      Phó Dung nụ cười đổi.

      Quan ca nhi lại lo lắng, nhìn chằm chằm vào Phó Dung giọng hỏi: "Tam tỷ tỷ thích nương và Lục tỷ tỷ? Các nàng đều vương phủ."

      Tiểu tử đều suy nghĩ lung tung, Phó Dung buồn cười đem người ôm tới đùi mình, cúi đầu hôn : "Sao có thể a, chúng ta là người nhà, người nhà chúng ta tỷ tỷ đều thích, tỷ tỷ thích hai nha hoàn xa lạ kia, Quan ca nhi biết chưa? Bất quá lời này ngươi đừng cho người khác."

      Quan ca nhi lưu ý nha hoàn gì, nghe tỷ tỷ nàng phải là thích mẫu thân cùng Lục tỷ tỷ, liền yên tâm, quay đầu hỏi Từ Tấn hạt đậu đẹp trong vương phủ là sao, mắt đầy hưng phấn.

      Từ Tấn nhìn hai tỷ đệ các nàng cười thực đẹp, khó chịu lúc trước sớm tan , lại đem Quan ca nhi cướp tới trong ngực mình ngắm nghía.

      người hề có quan hệ như lão thái thái mà tức giận?

      mới rảnh rỗi như vậy.

      Phó Phẩm Xuyên lại tức đến đau đầu.

      thủy chung mẫu thân đến cùng muốn gì. gia đình hòa hòa thuận thuận tốt sao? Bà tại sao nhất định phải gây sức ép. Trước đó con dâu nửa năm có thai bà liền muốn nhét người vào trong phòng trưởng tử, giống lúc trước muốn nhét người cho . Lâm thị phải là sinh được nhi tử, chẳng lẽ là bởi vì năm đó cố ý ngỗ nghịch với bà, đời này bà ấy liền định yên tĩnh ?

      giờ ngược lại tốt rồi, bà ấy dám cùng Túc vương làm bộ dáng trưởng bối. Túc vương nổi danh gần nữ sắc. Thủa thiếu niên, Hoàng Thượng ban mĩ nhân, Túc vương đều uyển chuyển từ chối , lão thái thái làm việc sao lại suy nghĩ trước cho kỹ? Cảnh Dương Hầu phủ cùng Túc vương phủ thành quan hệ thông gia, lão thái thái muốn mượn uy danh Túc vương phủ, tùy thời mới có thể mượn. Bà tại đưa hai nha hoàn qua, cho dù Túc vương thu lây làm sao, ngoại trừ làm cho cháu ngột ngạt, căn bản có bất cứ ý nghĩa gì.

      "Mẫu thân, vương gia thích người ngoài nhúng tay vào chuyện trong vương phủ. Hôm nay mẫu thân mạo muội đưa tới hai nha hoàn, vương gia phẫn nộ, vì bận tâm mặt mũi Nhị đệ mới nổi trận lôi đình. Lần này nhi tử quỳ xuống nhận sai là có thể, nếu có lần thứ hai, con đây chỉ sợ phải từ quan mới có thể tạ tội."

      Phó Phẩm Xuyên đứng đối diện lão thái thái, sầm mặt .

      Lão thái thái ngờ tình thế nhưng kết thúc như vậy, mặt hồi trắng hồi hồng, căm giận : "Ta tặng người cho nàng là vì tốt cho nàng, nàng thích thôi a. Nàng ngược lại tốt rồi, ngay trước mặt ta giống cháu ngoan, quay người lại liền cáo trạng cùng vương gia rồi..."

      "Mẫu thân!"

      Lão thái thái gian ngoan, Phó Phẩm Xuyên đau đầu vô cùng, khẩn cầu nhìn nàng: "Mẫu thân đừng có quản tình nhị đệ bên kia được ? Nhị đệ cũng được, cháu cũng được, mẫu thân thích bọn họ, vậy đừng xen vào việc của họ nữa. câu dễ nghe, tại Nhị đệ có vương gia chống lưng, mẫu thân muốn làm cái gì, sợ đắc tội vương gia?"

      Lão thái thái khóe miệng gắt gao mím lại.

      Phó Phẩm Xuyên biết mẫu thân mình, biết lão thái thái lộ ra thần sắc này chính là hiểu, chỉ là nguyện nhận sai mà thôi. Phó Phẩm Xuyên định bức lão thái thái nhận sai, xong đạo lý, ngữ khí dịu , trấn an mẫu thân vài câu, cuối cùng hỏi lão thái thái muốn khế ước bán thân của hai nha hoàn kia.

      Lão thái thái để Tống ma ma lấy, lúc Phó Phẩm Xuyên cầm khế ước rồi, bà cầm bát trà lên hung hăng đập xuống dưới đất.

      Tống ma ma đưa Phó Phẩm Xuyên trở về xong, muốn vào nhà, nghe thấy bên trong liên tục vang lên vài thanh, cúi đầu, dám vào, quay .

      Thấp thỏm lo sợ lúc, bên trong lão thái thái tài ba hừng hực mắng: "Người đều chết ở đâu cả rồi? Còn tiến vào thu thập!"

      Tống ma ma mau chóng dẫn hai nha hoàn vào, thấy lão thái thái ngửa mặt nằm ở giường, nàng tỏ ý bảo bọn nha hoàn động tác nhàng chút.

      Lão thái thái nhắm mắt chậm rãi bình phục, hết giận, hỏi Tống ma ma trông giữ bên cạnh: "Ngũ nương đâu? gọi nàng đến đây."
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280343 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 136



      Trở lại Phù Cừ viện, Phó Dung phân phó vài người Mai Hương đem Tây sương phòng dọn dẹp lại, cho Quan ca nhi và nhũ mẫu ở.

      Quan ca nhi còn , đột nhiên chuyển đến nơi xa lạ, Phó Dung ở trước mặt mới yên tâm. Tuy rằng Quan ca nhi buổi tối cũng tự mình ngủ, ban ngày nàng dẫn theo bên mình.

      "Quan ca nhi lớn lên giống nhạc mẫu." Dùng cơm chiều, Từ Tấn nhìn hai tỷ đệ ngồi kề nhau ở bàn thấp đối diện, cười .

      "Ta cũng giống Tam tỷ tỷ." Quan ca nhi múc muỗng cháo nấm hương thịt bò, ăn xong rồi nghiêm túc mà , lại nghiêng đầu nhìn tỷ tỷ.

      Phó Dung giúp lau khóe miệng, cẩn thận quan sát đệ đệ, cười khen: "Đúng vậy, Quan ca nhi rất giống ta, trưởng thành rồi khẳng định so với ca ca còn đẹp hơn."

      Người trong nhà Quan ca nhi thích nhất là Phó Thần, ghét Phó Thần luôn bóp mặt , bóp bóp nhưng lực tay đặc biệt lớn, giống Tam tỷ tỷ bóp thoải mái. Cho nên bây giờ nghe Phó Dung như vậy, tiểu tử cực kỳ xinh đẹp, vốn tính toán ăn thêm, được tỷ tỷ khen, lại muốn ăn xong hết cho tỷ tỷ cao hứng, liền múc miếng lớn cháo đặt vào trong miệng, quai hàm phồng lên, chậm rãi nuốt.

      "Quan ca nhi ngoan, bát cháo cũng ăn xong rồi, sáng sớm ngày mai khẳng định lại lớn thêm."

      Đệ đệ vốn lười ăn, hôm nay thế nhưng nghe lời như vậy, Phó Dung vừa mừng vừa sợ.

      Từ Tấn nhìn tỷ đệ các nàng qua lại, ánh mắt càng ngày càng ôn nhu.

      Sau khi ăn xong, Phó Dung dẫn đệ đệ dạo hai vòng ở trong phòng, bên ngoài trời lạnh, chỉ có thể tiêu cơm như vậy. đủ rồi, Quan ca nhi muốn ở giường tìm Từ Tấn chơi, Phó Dung lại đem áo choàng của lấy ra, vừa mặc cho vừa : "Ngày mai Quan ca nhi lại nghe tỷ phu kể chuyện xưa cho ngươi, hôm nay trời tối rồi, phải ngủ ."

      Quan ca nhi luyến tiếc , dựa tới trong ngực nàng làm nũng: "Ta muốn Tam tỷ tỷ dỗ ta ngủ."

      Phó Dung hôn : "Tỷ tỷ cũng muốn dỗ Quan ca nhi a, , chúng ta vào trong phòng Quan ca nhi, tỷ tỷ kể chuyện xưa cho ngươi, đợi ngươi ngủ rồi ta mới trở về."

      Quan ca nhi hài lòng, ngoan ngoãn để tỷ tỷ mặc xiêm y cho .

      Mặc xong, Phó Dung quay đầu với Từ Tấn: "Vương gia nghỉ ngơi trước , ta dỗ xong Quan ca nhi trở lại."

      "Ta và ngươi cùng tới đó." Từ Tấn ngồi vào giườn, giày xong mới tới bên người Quan ca nhi, cúi người đem tiểu nam oa bế lên, cố ý nhấc nhấc, "Quan ca nhi nặng như vậy, Tam tỷ tỷ ngươi ôm nổi có phải hay ?"

      Quan ca nhi nhìn về phía Phó Dung, xem tỷ tỷ có cao hứng hay để trả lời vấn đề này.

      Phó Dung nhìn Từ Tấn ngẩn người.

      Từ Tấn cảm giác được, nhìn nàng, ôm Quan ca nhi ra ngoài, Phó Dung hoàn hồn theo sau vào Tây sương phòng.

      Lan Hương nhịn được giọng : "Vương phi, vương gia đối với tiểu thiếu... Tứ gia tốt."

      Phó Định trưởng tử sinh ra, Phó Định, Phó Thần liền sửa xưng hô, bỏ chữ "Thiếu", trực tiếp xưng Đại gia, Nhị gia Tam gia, ngay cả Quan ca nhi 5 tuổi cũng thành "Tứ gia" .

      Phó Dung bị Lan Hương chen ngang chọc cười, bước nhanh tới.

      Tây sương phòng, gạch xanh dưới mặt đất cũng có khói ấm từ bếp lò bên kia, trong phòng ấm áp như xuân, mắt thấy Từ Tấn giúp Quan ca nhi cởi quần áo, nhũ mẫu bên cạnh cúi đầu dám lên tiếng, Phó Dung mau chóng tiếp nhận, với nhũ mẫu: "Ma ma ra ngoài trước , lát chúng ta rồi ngươi hẵng vào chăm sóc."

      Nhũ mẫu như được đại xá, cùng vài nha hoàn lui ra ngoài.

      Phó Dung giọng trêu ghẹo Từ Tấn: "Đường đường là vương gia giúp cậu em vợ cởi quần áo, ngươi cũng sợ truyền ra ngoài để người ta chê cười."

      Từ Tấn ở bên giường ngồi xuống, dựa nghiêng vào nhìn nàng: "Quan ca nhi mới 5 tuổi, ta chiếu cố chút sao nữa rồi?"

      ở trước mặt người nhà làm bộ vương gia, Phó Dung trong lòng ngọt ngào, giúp đệ đệ cởi quần áo xong, đem người nhét vào ổ chăn sớm ủ nóng hổi, nàng cũng cởi giầy chui vào trong, nằm nghiêng kể chuyện cho . Quan ca nhi ngó ngồi tỷ phu đối diện, thấy tỷ phu chuyện, chỉ bình tĩnh nhìn cùng tỷ tỷ, liền đem lực chú ý đều đặt ở câu chuyện của tỷ tỷ, quay người chui vào trong ngực tỷ tỷ, ngửa đầu nhìn nàng.

      Ăn no uống đủ muốn ngủ, trong mùi thơm quen thuộc từ cơ thể tỷ tỷ, Quan ca nhi rất nhanh mệt nhọc, tay nắm chặt vạt áo Phó Dung dần dần buông ra, cuối cùng triệt để ngủ say.

      Phó Dung lặng lẽ vén chăn lên, giúp đệ đệ chỉnh góc chăn, chuẩn bị xuống giường.

      Từ Tấn lại đem giày thêu đoạt lấy, ngoài ý muốn của Phó Dung đem người mò tới, nhàng hôn nàng cái: "Ta cũng ôm ngươi trở về."

      Phó Dung sắc mặt hiểu, túm lấy vạt áo hất cằm ra phía ngoài: "nhũ mẫu Quan ca nhi còn ở bên ngoài đâu, vương gia..."

      "Nhạc mẫu ở bên ngoài như thế nào?" Từ Tấn thấp giọng đáp, "Đây là vương phủ của ta, ta muốn làm cái gì làm cái đó."

      Phó Dung cắn cắn môi, tựa vào đầu vai giả bộ ngủ.

      Ra khỏi sương phòng, gió lạnh bên ngoài gào thét, nhưng nam nhân nhanh, lãnh ý còn chưa xua tan nóng rực mặt nàng, Từ Tấn vào nhà chính, rất nhanh liền đem nàng đặt lên giường.

      Phó Dung nhìn nghiêm túc bình tĩnh mà cởi áo nàng, trong lòng phảng phất có gió xuân thổi qua.

      Lão thái thái tặng người, Phó Dung dự liệu Từ Tấn chạm vào hai nha đầu này, nhưng nàng ngờ Từ Tấn thế nhưng trực tiếp ở phủ trước cửa Cảnh Dương Hầu đem hai nha hoàn đuổi , đưa vào vương phủ. Cùng đại bá phụ những lời đó, càng khác gì cho lão thái thái cái tát. Lúc Đại bá phụ quỳ xuống, Phó Dung trong lòng có chút được tự nhiên, bởi vì nàng biết đại bá phụ có gì sai. Nhưng nàng cũng cao hứng vì Từ Tấn đối với nàng giữ gìn.

      Lão thái thái dù hiểu đạo lý, cuối cùng vẫn là tổ mẫu của nàng. Nếu nháo lên, hai người ai cũng dễ coi. tại tốt rồi, Từ Tấn chính mình thích, truyền ra ngoài, người ngoài cũng chỉ lão thái thái nhiều chuyện, mà phải là nàng đố kỵ, dung người.

      Nhưng Phó Dung càng ưa thích Từ Tấn đối với Quan ca nhi tốt.

      Từ Tấn cự tuyệt những nha hoàn kia, nàng suy xét kỹ, nguyên nhân là bản thân coi thường đối phương. Duy chỉ có đối với Quan ca nhi, nhất định là lòng thích. Thích người nhà của nàng, cho nên mới có thể tốt như vậy, tỷ phu giống như thân huynh trưởng. Loại tốt này, dân chúng nhà bình thường đều chưa hẳn có thể làm được, Từ Tấn vị vương gia lại làm được.

      "Vương gia hôm nay đối với ta tốt."

      Áo ngoài rơi xuống, Phó Dung tự đáy lòng , thanh êm dịu.

      "Ta có ngày nào đối với nàng tốt đâu." Từ Tấn vén chăn lên tỏ ý bảo nàng vào, trong phòng ấm áp, nàng chỉ mặc áo đơn bị lạnh.

      Phó Dung lắc lắc đầu, giơ tay lên thay nam nhân cỡi áo.

      Từ Tấn ánh mắt đổi đổi, thấp giọng cười : "Nùng Nùng hôm nay hiền lành."

      Phó Dung giương mắt trừng : "Ta ngày nào hiền lành?"

      Chỉ cần nhào lên, buổi sáng hai người cùng nhau rời giường, nàng đều tự mình hầu hạ mặc đồ. Buổi tối phải hầu hạ là bởi vì Từ Tấn gấp gáp. Mỗi lần trước khi đem nàng nhào lên giường đều tự mình cởi đồ, căn bản cần nàng động thủ.

      Hai vợ chồng cởi hết, chỉ còn lại đồ bên trong, cùng nhau chui vào ổ chăn.

      Tối hôm qua nghỉ ngơi, đêm nay có thể gây sức ép.

      Phó Dung tựa vào trong ngực Từ Tấn, vốn cho rằng nhiệt tình giống như trước, Từ Tấn lại chỉ là ôm nàng, có động tĩnh gì.

      Phó Dung tò mò ngẩng đầu lên, thấy Từ Tấn mắt phượng khép hờ, khuôn mặt bình tĩnh, như nghĩ chuyện gì thư thái.

      "Vương gia nghĩ cái gì vậy?" Ngoài ý muốn, Phó Dung giọng hỏi thăm.

      Từ Tấn mở mắt ra, nhìn vào con ngươi nàng thủy nhuận ôn nhu, cười cười, hôn nàng ngụm : "Nhìn ngươi chiếu cố Quan ca nhi ăn cơm, dỗ ngủ, nghĩ tới tương lai chúng ta sinh nhi tử, Nùng Nùng khẳng định cũng là mẫu thân tốt."

      còn nhớ hồi , mẫu thân cũng chiếu cố như vậy, đương nhiên giống Quan ca nhi hoạt bát hay cười như vậy. Nhưng mỗi lần Chiêu Ninh cung, mẫu thân đều ôn nhu hỏi đọc sách có mệt hay , chuẩn bị ăn ngon cho , giúp xoa cổ tay lúc luyện võ cẩn thận bị thương, cho đến lúc sinh bệnh.

      Phó Dung có lẽ đem tâm giao cho , nhưng thành thân rồi, nàng chân chính coi làm trượng phu. Nàng chiếu cố ẩm thực sinh hoạt của , cũng nghĩ biện pháp hòa giải quan hệ cùng Lục đệ, đối với mẹ chồng cung thuận hiếu kính. Cũng có thể đều là giả vờ làm ra, nhưng Từ Tấn tin tưởng, nếu như Phó Dung sinh con, nàng nhất định lòng thích đứa bé kia.

      Nàng nhất định là mẫu thân tốt.

      Phó Dung mắt có chút cay.

      Nàng vẫn luôn muốn có đứa con của mình.

      Nàng thành thân rồi, Khang vương phi sinh nữ nhi, đại đường tỷ sinh nhi tử, Thái Tử phi có thai, tỷ tỷ sinh cháu ngoại nữ, trưởng tẩu sinh cháu trai, Lý Hoa Dung thành thân sau nàng cũng có thai, nàng thể hâm mộ.

      Đoan phi, lão thái thái châm chọc nàng, bề ngoài nàng làm bộ để ý, trong lòng lấy lí do sinh con cần lo lắng tương lai xảy ra chuyện gì để nhắc nhở bản thân mình cần đố kỵ, cần khổ sở. Nhưng nàng biết đó chỉ là lừa mình dối người, đời trước nàng bởi vì có thai mà chịu rất nhiều trào phúng, chế giễu. Đời này lại như vậy, nàng khó mà chịu được.

      Muốn sinh dám sinh, muốn sinh nhưng vẫn hâm mộ khát vọng, muốn sinh lại sợ chính mình có thai được...

      Phó Dung chôn trong ngực Từ Tấn, lặng lẽ khóc.

      Từ Tấn cho rằng nàng thẹn thùng, cười sờ sờ tóc dài của nàng, nhưng rất nhanh, cảm giác lồng ngực có chút lạnh...

      "Tại sao lại khóc ?" Từ Tấn kinh hãi, vội vàng đem người nhấc lên, nhìn ánh mắt nàng.

      Phó Dung trong lòng có ủy khuất được, vừa hỏi, ủy khuất kia hóa thành nước mắt như vỡ đê, khóc thành tiếng.

      Từ Tấn hoàn toàn có biện pháp giải thích lí do nàng khóc cái gì, nhưng nàng khóc đến ủy khuất như vậy, chôn trong ngực , muốn cho nhìn bộ dáng nàng khóc. Khóc mãi khóc mãi bắt đầu phát run, câu cũng nên lời ràng, hoảng hốt, ngồi dậy đem người gắt gao ôm đùi. Ngại tư thế thuận tiện, để nàng ngồi trong ngực , tay đè lấy ót nàng, tay nhàng, liên tục vỗ vỗ sống lưng nàng, "Nùng Nùng đừng khóc, có ủy khuất gì nàng với ta, ta đều giúp nàng giải quyết..."

      Nàng ngừng khóc, ngừng dỗ.

      Phó Dung dần dần bình phục lại.

      Có lẽ là quá ôn nhu, có lẽ là rốt cuộc chịu nổi những kia lo lắng, Phó Dung ôm , quyết định ra.

      "Vương gia, lão thái thái ta..."

      " nàng đố kỵ?" Từ Tấn ngờ nàng khóc bởi vì như thế, sắc mặt khó coi vô cùng, nâng cằm nàng lên muốn khiển trách. Đối diện nàng khóc đến sưng mắt, lửa giận thoáng cái còn, bất đắc dĩ : "Nùng Nùng ta đáp ứng nàng, ai đưa người tới, ta cũng đều cần. Trốn được phải mang về, ta cũng chạm vào, ta chỉ cần vương phi là nàng, an tâm chưa?"

      Đời trước tất cả nữ nhân đều chạm vào, phụ hoàng bị cự tuyệt mấy lần tặng người nữa. Sau này nạp Phó Dung làm thiếp, phụ hoàng lại bắt đầu lo liệu tuyển vương phi cho . Từ Tấn hiểu được tâm tư phụ hoàng, hi vọng các con mình bị nữ nhân mê muội tâm trí. Vì từng chỉ có thiếp thất, phụ hoàng muốn tuyển vương phi, giờ chỉ có vương phi, phụ hoàng cũng đưa trắc phi thiếp thất cho .

      Kiếp trước Từ Tấn chưa từng mơ ước hoàng vị, đời này muốn vị trí kia nên thể làm cho phụ hoàng hiểu lầm , nghĩ chỉ chuyên sủng mình Phó Dung.

      có lẽ thể nhiều lần cự tuyệt phụ hoàng, nhưng cho dù có thêm nữ nhân vào phủ, cũng chạm vào. Phó Dung hoàn toàn cần thiết phải lo lắng.

      Phó Dung căn bản lo lắng cái đó, lần nữa chôn vào trong ngực Từ Tấn: " phải, lão thái thái ta mãi mang thai, vương gia, ngộ nhỡ ta thể có con làm thế nào đây?"

      Từ Tấn hiểu, đời trước nàng cũng có con cái.

      ôn nhu hôn nàng: " bậy bạ gì đó, Cát Xuyên nàng có việc gì nàng chắc chắn có việc gì. Trước có mang là bởi vì nàng uống canh tránh thai. Bây giờ ngừng canh, chúng ta nỗ lực nhiều thêm mấy lần, rất nhanh liền có thể mang thai. Nếu , chúng ta bây giờ liền làm…?"

      Biết nàng chịu ủy khuất, Từ Tấn yên tâm, cúi đầu hôn cổ nàng.

      Phó Dung trốn , ngăn miệng lại, lẳng lặng : "Vương gia, ta, ta còn sợ, ta sợ ta cùng Thái Tử phi giống nhau, bảo vệ được hài nhi..."

      Từ Tấn thân thể cứng đờ.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Mừng nàng trở lại, nàng báo bận nên k cmt giục sợ nàng sốt ruột
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :