1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Mạc Thanh Vy

      Mạc Thanh Vy Well-Known Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      3,566
      Mình ở HP nếu ko nhận lời rồi :)))
      Tr hay lắm í thank you nàng nhiều :-* :-*
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 130



      Thành vương bị người đỡ vào tân phòng, mấy huynh đệ Từ Tấn tiếp tục uống rượu, đêm khuya mới tan tiệc.

      Từ Tấn cùng Lục hoàng tử Từ Hạo sóng vai ở phía sau.

      Từ Hạo niên thiếu, tửu lượng thấp, nhưng đem chính mình làm đứa , các ca ca uống bao nhiêu đều theo, uống rồi ói đến lợi hại, còn tính tình ương bướng chịu uống trà tỉnh rượu nha hoàn Thành vương phủ bưng tới. Thái Tử giả ý khuyên bảo, Khang vương ở bên cạnh ồn ào trầm trồ khen ngợi, Từ Tấn nhìn được, nhấc bả vai Từ Hạo đem người xách ra bên ngoài, tự tay dội cho vài bát.

      "Tứ ca, ta biết sai rồi, quay về ngươi đừng cùng nương." Từ Hạo người thanh tỉnh, bước chân còn hư , chuyện cũng mơ hồ .

      Từ Tấn mặt biểu cảm.

      biết sai cái gì? chỉ phạm lỗi nhiều hơn.

      Nhưng đó là đệ đệ ruột thịt cùng mẹ, là quan hệ huyết thống trước mắt trong lòng xếp ở vị trí thứ hai. Phụ hoàng đối tốt với , nhưng đó cũng là phụ hoàng của những người khác, vẫn là thiên tử Đại Ngụy triều, tốt với cũng chỉ có hạn. Mẫu thân sinh ra , thương , xếp ở vị trí thứ nhất, đệ đệ... lúc 7 tuổi sinh bệnh, có ủy khuất gì cũng thể cùng phụ hoàng, thể để mẫu thân ôm vào trong ngực dỗ dành, chỉ có thể tìm đệ đệ chuyện còn lưu loát kia. Nhìn đệ đệ trắng trẻo mập mạp, mặt mày cùng có chút giống , chọc chọc cánh tay tròn trịa như ngó sen, tâm tình thoải mái chút.

      Cho nên đệ đệ phạm nhiều lỗi, làm ca ca đều giúp khắc phục hậu quả.

      Cáo từ cùng đám người An vương, Từ Tấn đỡ lấy Từ Hạo lên xe ngựa nhà mình. Đêm khuya tĩnh lặng, cổng cung sớm đóng, tiểu tử này cũng thông minh, xuất cung cùng phụ hoàng mẫu thân buổi tối qua đêm trong Túc vương phủ.

      Đem người ném vào nhà khách, phái người hảo hảo hầu hạ, Từ Tấn ở tiền viện tắm rửa xong, mới Phù Cừ viện.

      Nửa đường lại dừng lại, mình trong bóng đêm ngẩn người.

      biết Phó Dung làm gì sai.

      Sau khi bình phục tất cả xúc động, đem hồi ức hai đời thận trọng nhớ lại lần. Phó Dung nguyện trở lại bên cạnh , sợ giống đời trước lạnh lùng đối với nàng, sợ lên chiến trường trở lại, đều hiểu, cũng có cách nào trách nàng trước đây nhớ thương An vương. Nhưng trong lòng chính là thoải mái.

      Phía trước đột nhiên truyền đến tiếng bước chân.

      Từ Tấn nhìn phía trước, thấy có người nhắc đèn lồng tới, ngọn đèn u ám, hai ngọn cũng chỉ có thể soi được thân ảnh nàng khoác áo choàng, thấy rõ khuôn mặt.

      "Nàng tại sao tới đây?" Từ Tấn thu hồi nỗi lòng, bước nhanh tới.

      Nàng thích mùa đông, trời lạnh liền ở trong phòng đâu cũng muốn , cuối tháng 10 buổi tối càng lạnh, cho rằng nàng ngủ từ sớm...

      Phó Dung nâng lò sưởi tay trong tay, nhìn thấy Từ Tấn, nàng thở phào hơi, từ trong tay Mai Hương nhận lấy đèn lồng, tỏ ý bảo nàng ấy cùng Lan Hương về trước.

      Hai người vừa , Từ Tấn bản năng mà cướp lấy đèn lồng trong tay nàng, tay phải đem người ôm tới trong ngực, cúi đầu hỏi nàng: " tìm ta?"

      Mùi rượu nhàn nhạt trước mặt đánh tới, cũng khó ngửi, Phó Dung hai tay ôm lấy eo , dựa vào lồng ngực : "Nghe người ta vương gia trở về, lại chậm chạp hậu viện, ta sợ vương gia say rượu khó chịu, muốn nhìn xem, nếu như vương gia nghỉ ở tiền viện, ta lại trở về."

      Câu sau thanh hơn, ủy khuất lại oán giận.

      Nàng ôm tay trái , lò sưởi tay bên trong chống sau lưng , nhiệt ý chậm rãi truyền đến người , tâm cũng dần dần ấm áp, ôm chặt nàng giải thích: "Ngũ đệ tới, say bét nhè, ta an trí chậm trễ chút thời gian. Nùng Nùng suy nghĩ miên man cái gì, buổi sáng tách ra ta là để cửa chờ ta, làm sao ta có thể tự mình nghỉ ở tiền viện?"

      Chóp mũi dò vào trong mũ áo choàng của nàng, môi thuần thục tìm được vành tai nàng: "Ban đêm Nùng Nùng rời được ta, ta cũng rời được nàng."

      Phó Dung bị mút, đôi chân như nhũn ra, hai bàn tay bé nắm chặt y bào , quay đầu phủ nhận: "Ai ta rời được chàng?"

      "Nàng tiền viện tìm ta, chính là muốn ngủ cùng với ta, nhớ lời ta đêm nay chúng ta cũng động phòng có phải hay ?" Chân thiết ôm thân thể nàng nhắn xinh xắn, bị nàng làm nũng ỷ lại, Từ Tấn lười nghĩ những chuyện thoải mái kia. Quản nàng từng như thế nào, quản trong lòng nàng rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nàng bây giờ là thê tử của , đối với ôn nhu săn sóc, cứ lo hưởng thụ mĩ nhân là tốt rồi.

      "Ta mới nghĩ..."

      Phó Dung nũng nịu giải thích, đẩy ra muốn chạy: "Vương gia nhanh quay về tiền viện , ta khóa cửa viện."

      Từ Tấn ha ha cười, bước bước dài đem người bắt trở lại, thoải thoải mái mái ôm ngang lên, "Bên ngoài lạnh, chúng ta trở về phòng ngủ."

      Phó Dung vùi vào ngực , len lén cười.

      Nàng thích Từ Tấn đối với nàng tốt, thích những ngày thoải thoải mái mái như vậy. Từ Tấn thích ghen, vậy nàng trong lúc phát tác ghen tuông dỗ tốt .

      Vào phòng, Từ Tấn tự tay giúp Phó Dung cởi áo choàng, miệng lời bậy bạ.

      Phó Dung đỏ mặt cùng nháo, thoát xong áo choàng cho phép cởi đến bên trong, cũng cùng giải thích, vòng quanh cái bàn trốn . Từ Tấn buổi tối uống rượu, về phủ lại nếm được tiểu nương ôn nhu ngoài ý muốn, tại đủ sức, mắt thấy Phó Dung như hồ ly giảo hoạt chịu cho bắt lấy. sốt ruột, bàn tay to túm lấy hai bên cạnh bàn, muốn đem cái bàn dời .

      Còn chưa phát lực, bên ngoài Lan Hương thử thăm dò hỏi: "Vương phi, tại dọn cơm sao?"

      Từ Tấn sửng sốt, ngạc nhiên nhìn Phó Dung: "Nàng còn chưa dùng cơm?"

      Phó Dung u oán trừng mắt nhìn : "Sợ vương gia ở bên kia chưa ăn no, về phủ người ăn lại mất mặt, ta hảo tâm đợi vương gia trở về, nghĩ bồi vương gia cùng nhau dùng, sớm biết vương gia trở về muộn như vậy, ta nên ăn trước."

      Từ Tấn yên lặng nhìn nàng, lúc lâu cũng chuyện.

      Phó Dung sửa sang tóc mai, phân phó Lan Hương đem cơm đặt ở gian ngoài giường.

      Từ Tấn hoàn hồn, người hỏa diệt hẳn, có chút áy náy, càng nhiều vẫn là khống chế được ấm áp cùng vui mừng. muốn suy đoán điểm tốt này là bởi vì ban ngày nhìn thấy An vương chột dạ hay là nhớ thương , chỉ biết thích nàng như vậy. Nàng nguyện ý đối với như vậy, thê tử của nguyện ý đối với như vậy, có nữ nhân phải mẹ nguyện ý đối với như vậy, cả người thoải mái.

      PS: Bạn TT thiếu thốn tình cảm quá .

      "Nùng Nùng biết thương người." Đẩy rèm ra, Từ Tấn đột nhiên ôm lấy Phó Dung hôn cái, nghiêm túc bồi tội: "Về sau ta tuyệt đối trở về muộn như vậy, thực có chuyện khẩn yếu, ta kêu người nhắn tin cho nàng."

      Đêm nay quả cố ý về trễ, cố ý ở bên kia ngồi uống rượu.

      Phó Dung kéo tay lên, uy hiếp nắm mu bàn tay : "Đây là vương gia , nếu có lần sau nữa, sau này vương gia trở về trễ ta cũng mặc kệ, tự mình ăn cơm tự mình ngủ, cũng đem cửa viện khóa lại."

      Từ Tấn cười cười, cầm ngược lại tay nàng ra gian ngoài.

      bàn bày hai chén mì thịt bò, bốc hơi nóng hôi hổi.

      bát mì thịt nhiều, bát khác chỉ có 3 phần, nhìn ít tội nghiệp.

      Từ Tấn bất đắc dĩ cười: "Nhạc mẫu nhìn thấy hai tô mì này, có thể cảm thấy ta tiếc cơm cho nàng ăn hay ?"

      Phó Dung đem chiếc đũa đưa cho , cười : "Mới , nương biết ta ăn ít, đừng chuyện, mau ăn lúc còn nóng ."

      Từ Tấn nhận lấy chiếc đũa, giả trang cúi đầu, ánh mắt lại len lén liếc thê tử đối diện, nhìn nàng tinh tế gắp miếng, bỏ vào trong miệng ít, lại dùng hàm răng cắn đứt, miệng nhai nuốt, xinh xắn khả ái. Phát giác nàng sắp nhìn qua, Từ Tấn cũng gắp miếng đưa vào trong miệng, bởi vì kích động, cẩn thận gắp miếng lớn.

      Phó Dung ghét bỏ mà nhíu mày, "Vương gia sao lại giống ca ca ta, ăn như hổ đói vậy."

      Từ Tấn nuốt xong rồi mới đương nhiên trả lời nàng: "Nam nhân đều như vậy."

      Phó Dung bĩu môi: "Phụ thân ta như vậy."

      Từ Tấn nghĩ ngợi lúc, cười nhìn nàng: "Nhạc phụ ở trước mặt các nàng là phụ thân, dùng cơm đương nhiên chú ý cái này, ở trước mặt nhạc mẫu phỏng chừng cùng ta tại có gì khác biệt. Ta đâu, đợi tương lai nàng sinh nhi tử cho ta, ta cũng... giờ cần chú trọng nhi tử, ta còn ăn như vậy." xong lại cố ý chọn sợi mì to.

      Phó Dung lập tức chuyển mắt , tiếp theo cười, nhìn Từ Tấn mồm to ăn mì.

      Kỳ vẫn tốt, bộ dạng đẹp mặt, tướng ăn cũng khó nhìn.

      Sau khi ăn xong lập tức ngủ, hai vợ chồng vào ổ chăn, Phó Dung sợ nam nhân có tâm tư xấu, trước nghiêm chỉnh chuyện với : "Hôm nay ở tân phòng, Khang vương phi hỏi Nhị công chúa là Tứ tẩu và Ngũ tẩu ai đẹp hơn. Nhị công chúa , nhưng ta phỏng chừng vị kia trong lòng hơn nửa là hận ta."

      Từ Tấn lơ đễnh, ôm eo của nàng : "Nàng ấy sớm hận nàng, lúc trước nàng cho là Ngô Bạch Khởi vì sao cố tình đuổi theo nàng đâu?"

      Phó Dung đôi mi thanh tú lập tức nhăn lại, ngồi thẳng lên hỏi : "Chàng là Ngô Bạch Khởi chịu để nàng ấy sai khiến?"

      Ngô Bạch Khởi càn quấy bắt nạt nàng, nàng có thể tha thứ, nhưng nếu như Ngô Bạch Khởi cùng Lý Hoa Dung có cấu kết...

      Ý nghĩ xuất , Phó Dung trong lòng lại sinh nghi hoặc, nàng nhớ Phó Bảo qua Ngô Bạch Khởi cùng Lý Hoa Dung là đối thủ mất còn, Từ Tấn như vậy, chẳng lẽ là oan uổng cho Ngô Bạch Khởi?

      Từ Tấn định tiếp, nhận thấy được trong mắt Phó Dung hoài nghi, tâm tư vừa chuyển liền hiểu được, ánh mắt chuyển sang lạnh lẽo.

      Được a, ở trong lòng nàng, muội phu so với càng đáng tin có phải hay ?

      Eo dưới tay dường như cũng trơn trượt như vậy, Từ Tấn buông tay ra, xoay người.

      Phó Dung mắt trợn tròn, Từ Tấn đây là ở cùng nàng đùa thành giận?

      Đúng vậy, nàng chỉ đem Ngô Bạch Khởi làm muội phu, nhắc tới Ngô Bạch Khởi cũng ra An vương, cẩn thận như thế, quên kiêng dè, nhưng ở trong mắt Từ Tấn, Ngô Bạch Khởi sợ rằng so với An vương càng khiến chua hơn (ghen), lúc trước bởi vì nàng bảo vệ Ngô Bạch Khởi, tên này thiếu chút nữa muốn giết nàng...

      Phó Dung trong lòng rất hối hận, biết mình hoài nghi bị Từ Tấn nhìn ra, còn che giấu chỉ sợ hoàn toàn ngược lại, dứt khoát ngoan ngoãn nhận lầm, áp tới người Từ Tấn dỗ : "Vương gia đừng nóng giận, ta phải có chủ tâm nghi ngở chàng, chỉ là quá bất ngờ, chàng nhanh cho ta xem đến cùng là chuyện gì xảy ra? Lúc ấy ta cùng Lý Hoa Dung lần đầu tiên gặp mặt, nàng ấy vì sao ám toán ta a?"

      Từ Tấn nhắm mắt, bộ dáng "Đừng để ý tới ta, ta muốn ngủ".

      chỉ là tức ở trong lòng Phó Dung còn đáng tín nhiệm bằng muội phu, cũng phải nghi kị Phó Dung cùng Ngô Bạch Khởi có cái gì, cho nên biểu ra ngoài cũng chính là tức giận bình thường, mà phải là lạnh lùng uy nghiêm cự người ngàn dặm.

      Phó Dung có phần thấy bất ngờ với thái độ Từ Tấn, bất quá Từ Tấn tức giận càng tốt, ỷ vào đêm nay khí tức giận, Phó Dung cứng rắn đem Từ Tấn xoay trở lại. Trong lúc Từ Tấn muốn xoay qua chỗ khác vô lại mà nằm sấp người , nhuyễn giọng làm nũng: "Vương gia mau cho ta biết a, mệt ta lúc trước còn thay Ngô Bạch Khởi chuyện, chỉ coi là tính trẻ con, ngờ thế nhưng giúp đỡ người khác khi dễ ta. Vương gia cho ta nghe , lần này chàng muốn giáo huấn , ta tuyệt ngăn cản."

      " xuống." Từ Tấn lạnh lùng .

      Phó Dung nhìn chằm chằm vào mắt phượng u, cả gan : "Ta xuống."

      Từ Tấn cùng nàng đối diện chốc lát, đột nhiên xoay người, thoáng cái liền đem người đè xuống phía dưới. Phó Dung lo lắng Từ Tấn đứng dậy rời hề báo trước bắt lấy đồ ngủ nàng kéo thẳng xuống, mặc kệ giật xuống nửa, cúi đầu cắn nàng: "Đêm nay tha cho nàng lần, lần sau còn dám hoài nghi lời ta , ta..."

      Hung tợn ngậm lấy điểm kiều kiều bởi vì nàng sợ mà run rẩy đứng lên, sau đó, nhàng cắn ngụm.

      Phó Dung bị trừng phạt ngoài ý muốn mà mềm nhũn nửa người, "Vương gia... Ta dám, sau này vương gia cái gì ta tin cái đó!"

      Từ Tấn hừ lạnh tiếng, bên phạt nàng, bên đem Ngô Bạch Khởi bởi vì chuyện hai con rắn mà bị người sai khiến cho nàng nghe, "Nàng xem nàng bảo hộ ai, lần sau còn dám thay chuyện, ta cũng ném những thứ kia lên người nàng!"

      " cần..." Phó Dung lần này sợ hãi, thân thể theo bản năng co rúm lại.

      Từ Tấn bị cú ám toán ngoài ý muốn này đánh vào, vội vàng dừng lại, hoãn lát, tự cho là chuẩn bị sẵn sàng, bắt đầu lẩm bẩm các loại sâu bọ xấu xí cho nàng nghe. Phó Dung muốn bịt lỗ tai, Từ Tấn đè tay nàng lại, trong từng tiếng xin tha của nàng cố tình làm bậy, suýt nữa làm sập giường cưới mới đóng hôm đại hôn.


      PS: 10h30 mới vác được xác về đến KS mà vẫn còn online post truyện phục vụ các nàng đây. Có ai cảm động ko? Lên Đà Lạt ta mời cafe nhé.
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280350 others thích bài này.

    3. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      nàng lắm lắm, thank nàng nhìu nhìu :yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      heavydizzy thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Nàng ở SG chu du ra Đà Lạt, khi nào đến HN mà ta về ta mời nàng nhé, h chu du ở ngoại.
      Thank nàng ngày nào cũng có truyện đọc thích lắm luôn.
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 131



      đêm xằng bậy, sáng ngày hôm sau hai vợ chồng đều thể dậy sớm.

      Mơ mơ màng màng , Phó Dung mở mắt ra, thấy bên ngoài sáng, triệt để thanh tỉnh, quay người đẩy Từ Tấn: "Sao chàng lên triều!"

      Từ Tấn tối hôm qua uống rượu, đột nhiên bị nàng đánh thức, cái trán hơi đau, đưa tay đem người đè vào trong ngực tiếp tục ngủ: " cần , phụ hoàng biết chúng ta uống nhiều rượu, hôm nay cho nghỉ, lát ta bồi nàng tiến cung, chúng ta cùng gặp nương."

      Thành vương hai vợ chồng hôm nay vào cung vấn an, Phó Dung thân làm tẩu tử cũng muốn Phượng Nghi cung của Hoàng Hậu gặp người.

      Trời rét lạnh, Phó Dung cũng muốn dậy sớm, ngoan ngoãn nằm ở trong ngực .

      Vừa muốn ngủ, Từ Tấn đột nhiên ngồi dậy.

      Phó Dung nghi hoặc nhìn , "Làm sao vậy?"

      Từ Tấn áo não xoa xoa cái trán: " quên Lục đệ còn ở tiền viện." xong vén chăn xuống giường.

      Phó Dung cười trộm. Nàng sợ ngủ nướng bị muội muội biết, Từ Tấn thân làm huynh trưởng, đại khái muốn cho thân đệ đệ nhìn chê cười ?

      Bất quá là Từ Tấn lo ngại quá nhiều, chạy tới tiền viện Từ Hạo còn chưa tỉnh.

      Từ Tấn chút lưu tình mà kéo ra khỏi chăn. Nếu phải là cố kỵ đệ đệ này, có thể ôm kiều thê ngủ thêm một lúc.

      Từ Hạo lạnh a, tưởng là người hầu hạ bên người to gan lớn mật, vừa định mắng, liền thấy Tứ ca nhà mình đứng ở đầu giường. sửng sốt lâu mới phản ứng lại, mau chóng tìm xiêm y mặc vào.

      Thu thập thỏa đáng, hai huynh đệ sân luyện võ so chiêu.

      Từ Hạo từ bội phục chiến tích của huynh trưởng, luyện võ rất dụng tâm, công phu thân thủ ra tay, lấy côn làm đại đao, chiêu chiêu mau lẹ. Từ Tấn có tâm chỉ điểm cho , chỉ thủ công. Từ Hạo rất nhanh liền lĩnh hội ý đồ của huynh trưởng, thiếu niên tranh cường háo thắng, biết huynh trưởng có ý tốt, lại càng muốn bức huynh trưởng sử ra bản lĩnh , vì thế cố ý hướng mấy chỗ yếu hại người Từ Tấn mà tấn công.

      Từ Tấn cười cười, thấy chiêu phá chiêu, khi trường côn ở trong tay đệ đệ quét về phía cổ ánh mắt đột nhiên thay đổi, tay nắm lấy trường côn kia, chân dài đồng thời đá ra ngoài, trực tiếp đạp lên lồng ngực Từ Hạo.

      nhấc chân dùng mười phần khí lực, tuy rằng chớp mắt tiếp theo liền hối hận, nhưng cước kia vẫn rơi vào người Từ Hạo.

      Thiếu niên lang mười lăm tuổi cứng rắn bị đá ra xa hơn trượng.

      Từ Hạo hiển nhiên ngờ tới huynh trưởng đối với như vậy, quên đau, khó có thể tin mà nhìn về phía nam nhân chạy tới chỗ mình.

      Thấy trong mắt thiếu niên khiếp sợ mau chóng chuyển sang oán giận, Từ Tấn trong lòng xấu hổ, cúi người dìu : "Lục đệ, ta phải cố ý..."

      "Ta cần ngươi đỡ!" Từ Hạo phen đẩy tay ra, che ngực đứng lên, vừa gạt máu khóe miệng vừa nổi giận đùng đùng, ra khỏi sân luyện võ, trong miệng phẫn nộ gào thét: "Tốt, ngươi chính là chỉ điểm ta như vậy! Ngươi yên tâm, ta cho nương, nhưng Túc vương phủ này a, ta cũng tuyệt đối quay lại lần nữa!"

      Từ Tấn đứng sững ở sân luyện võ, thần sắc phức tạp mà nhìn theo Từ Hạo rời .

      Hứa gia rất nhanh tới: "Vương gia, Lục điện hạ dẫn người hồi cung rồi."

      "Đưa mấy bình thuốc trị thương qua cho ." Từ Tấn bình tĩnh , lại dặn dò Hứa gia: "Việc này đừng... Thôi, thôi."

      muốn cho Phó Dung biết, Từ Hạo giận dỗi rời , động tĩnh lớn như vậy, người hầu tiền viện đều biết, bao gồm quản , gã sai vặt Phó Dung mang tới. Thay vì vô tình truyền qua, chọc Phó Dung phỏng đoán lung tung, bằng chính miệng cho nàng biết.

      Đổi xong xiêm y, Từ Tấn Phù Cừ viện.

      Phó Dung muốn dùng bữa sáng, thấy lại đây, kinh ngạc mà đứng lên: "Ngươi cùng Lục đệ nhanh như vậy liền ăn xong rồi?"

      Từ Tấn lắc lắc đầu, mệnh Lan Hương hầu hạ bên cạnh lấy thêm bộ bát đũa, trong phòng có người, lúc này mới giải thích: "Vừa mới cùng Lục đệ so chiêu khống chế tốt khí lực, cẩn thận đem đánh hộc máu ..."

      Phó Dung mặt trắng bệt, ngó nhìn bên ngoài, vội la lên: "Lục đệ thế nào? Mời lang trung xem chưa?" xong ý thức được đúng, Từ Tấn còn có tâm tư tìm nàng cùng ăn bữa sáng, Từ Hạo bị thương khẳng định nặng.

      Quả nhiên nghe nam nhân có chút bất đắc dĩ : "Hẳn là có việc gì, bất quá giận ta, hồi cung trước."

      Phó Dung chậm rãi ngồi xuống ghế, thấy Từ Tấn giống như vài ngày chưa ăn cơm, trực tiếp cướp bát đũa của nàng, ăn trước, lại nhìn thần sắc cũng giống như quá để ý, nhịn được giọng oán giận : "Ngươi làm ca ca, cùng so chiêu nghiêm túc như vậy làm cái gì? Cho dù thương thế nặng, đánh đến hộc máu, Lục đệ trong lòng nghĩ sao? Khẳng định khó chịu a, thầm nghĩ Tứ ca thích mới có thể ra tay nặng như vậy."

      Từ Tấn nhíu nhíu mày.

      Phó Dung vội vàng ngậm miệng, vừa vặn Lan Hương bưng bộ bát đũa khác tiến vào.

      Người rồi, Phó Dung cũng dám gì, cúi đầu dùng cơm.

      Đến lúc lên xe ngựa, hai vợ chồng đều chuyện. Nam nhân bên cạnh nhắm mắt dưỡng thần, Phó Dung quay đầu, đối diện bên cửa sổ xe mấp máy miệng. Người này cũng quá hiểu đạo lý, thân làm ca ca đánh đệ đệ biết sai cũng thôi , thế nhưng còn cùng nàng tức giận lên, giống như trước đây đem nàng ôm đùi...

      Chính mình ủy khuất, ngang hông có thêm đôi cánh tay cường khỏe, dễ như trở bàn tay đem nàng ôm lấy.

      Phó Dung cúi đầu đấm lồng ngực .

      Từ Tấn than thở: "Ta tức giận với nàng, ta cũng biết ta xuống tay nặng, nhưng ta phải là cố ý, có việc gì ta đánh làm cái gì?"

      Rốt cuộc có thể tiếp tục việc này, Phó Dung trực tiếp bỏ qua điểm tự nhiên giữa hai người, ngẩng đầu hỏi: "Vương gia nhận lỗi cùng Lục đệ?"

      Từ Tấn trầm mặc.

      Lúc ấy dưới tình thế cấp bách muốn nhận lỗi, Lục đệ nghe, tại bình tĩnh trở lại, ngược lại muốn .

      Phó Dung chỉ sợ mất mặt, ôn nhu khuyên nhủ: "Tin tưởng Lục đệ cũng biết vương gia vô tâm, lát vương gia tìm Lục đệ cố giải thích ? Đều là em ruột, ngươi đánh , khó chịu, ngươi lời xin lỗi, nhiều lắm cùng ngươi rùng mình vài ngày, qua thời gian liền bình thường, ngươi nếu là cái gì cũng , mới chân chính bực ngươi đâu."

      Từ Tấn cười hôn nàng cái: "Các ngươi huynh muội cũng từng hục hặc qua?"

      Phó Dung nghĩ ngợi lúc, khóe miệng cong lên, nhớ tới ít chuyện nhận lỗi lý thú, "Năm Tuyên Tuyên 7 tuổi, nàng ở trong phòng luyện chữ, ta gọi nàng ra ngoài chơi nàng , ta liền đem bút nàng đoạt lấy, Tuyên Tuyên đuổi theo ta vướng chân ngã cái, răng cửa bị đụng gẫy... Tiểu nha đầu tức giận, mặc kệ ta xin lỗi đều để ý tới ta, cả nửa ngày cũng chuyện với ta."

      Vì nàng xui xẻo, chính mình gặp lúc muội muội thay răng, bằng ngã, răng cửa muội muội cũng vẫn rụng, sao có thể đổ cho nàng?

      Nàng vui sướng khi người gặp họa lại cho là như vậy bĩu bĩu môi, Từ Tấn kìm lòng được cười theo, "Vậy các ngươi hòa hảo như thế nào?"

      Phó Dung mặt đỏ hồng, cái trán chống ở lồng ngực , giọng : "Ta cùng nàng chơi xấu a, nàng tha thứ ta, ta liền cố ý lúc nàng đọc sách viết chữ phiền nàng. Tuyên Tuyên bị ta giận đến hóa cười, chúng ta cười cười là tốt rồi. Cho nên vương gia cũng cần cảm thấy thẹn thùng, em ruột sao có thể giận nhau? Sớm ra, miễn cho lại phát sinh rất nhiều cơn giận đâu."

      Từ Tấn gật gật đầu.

      Cũng cuối cùng có tìm Từ Hạo xin lỗi hay .

      Phó Dung khuyên nữa. Nên khuyên đều khuyên, Từ Tấn nếu là nghe vào lời lúc trước, nàng khuyên nữa cũng chỉ chọc thêm phiền.

      "Nương bên kia..."

      "Ta ."

      Từ Tấn lập tức tiếp lời. cước kia , sợ đệ đệ chịu mời thái y, nhắc nhở với mẫu thân cũng tốt, có người nhìn chằm chằm uống thuốc.

      Gia Hòa đế xử lý chính , vợ chồng Thành vương còn chưa tới, Từ Tấn cùng Phó Dung Chiêu Ninh cung trước.

      Thôi Oản cũng ở đây, Phó Dung mời nàng theo bồi vào phòng ấm ngắm hoa, để hai mẹ con Từ Tấn .

      Trở về phòng Từ Tấn rồi.

      Thục phi cười gọi Phó Dung: " thôi, chúng ta cũng nên Phượng Nghi cung, Oản Oản tự mình chơi, chúng ta rất nhanh trở lại."

      Thôi Oản thuận theo đáp ứng, đưa các nàng ra ngoài Chiêu Ninh cung.

      đường Thục phi hỏi Phó Dung, biết được Phó Dung cũng nhìn thấy hai huynh đệ gây gổ như thế nào, tin Từ Tấn giải thích, thở dài: "Vẫn là sinh nương tốt a, từ nhu thuận, giống nam oa, hồi nháo lên liền động thủ đánh nhau, trưởng thành cưới tức phụ, như cũ vẫn để người ta yên tâm. Nùng Nùng cũng cần chen vào, chúng ta chia nhau khuyên nhủ, chuyện khác để cho hai huynh đệ bọn họ tự giải quyết."

      Phó Dung giọng : "Việc này là vương gia đuối lý, con dâu hảo hảo khuyên ."

      Thục phi vỗ vỗ tay nàng, "Cảnh Hành tính tình tốt, ngươi cẩn thận nhìn sắc mặt , nếu là chìa mặt thối cho ngươi, ngươi cũng cần quản nữa, đừng bởi vì việc này nháo cho vợ chồng các ngươi bất hòa. Ta Cảnh Hành phải, ra tay đúng mực, nhưng hơn nửa vẫn là lão Lục làm gì chọc tới ..."

      Nàng giọng thầm , đường chuyện hai huynh đệ Từ Tấn Từ Hạo hồi , tới Phượng Nghi cung mới ngừng miệng cười.

      Tới đây chuẩn bị gặp vương phi mới, gần như vẫn là những người lần trước Phó Dung gặp.

      Nhất nhất hành lễ xong, Phó Dung ngồi ở phía dưới Thục phi, đối diện là Thái Tử phi, Khang vương phi.

      Phó Dung có chút giật mình, Thái Tử phi mang thai hẳn là ba tháng, so với lần trước gặp mặt, nhìn ngược lại hao gầy rất nhiều, cùng nàng ấy so sánh, dáng vẻ đẫy đà của Khang vương phi càng như là có thai .

      Xem ra cái thai này của Thái Tử phi quả gây sức ép lớn, khó trách sang năm sinh non, sinh ra tiểu Thế Tử nghe cũng ốm yếu nhiều bệnh...

      Hai vợ chồng Thành vương tới.

      Phó Dung thu tầm mắt lại, hướng phía cửa nhìn ra.

      Thành vương phong độ có thừa, nhìn ổn trọng chút, Lý Hoa Dung thân xiêm y đỏ thẫm, khóe mắt nhiều thêm tia quyến rũ phong tình.

      Phó Dung nhìn vợ chồng bọn họ hướng Hoàng Hậu và 3 vị phi hành lễ, nghe hàn huyên quen thuộc, tự giác mà chuyển chuyển lễ ra mắt tay nàng dày công vì Lý Hoa Dung chọn lựa ra, đôi vòng tay vàng nạm hồng mã não chạm rỗng khắc hoa.

      Ngày đó Khánh quốc công phủ dự tiệc, Vĩnh Ninh công chúa làm khó dễ tỷ muội các nàng hẳn là bởi vì Từ Yến biểu ra ngoài đối với nàng thích. Nhưng lần trước đó Lý Hoa Dung muốn hại nàng , Phó Dung tưởng tượng được hai người có gút mắc gì, nghĩ tới nghĩ lui, Lý Hoa Dung nhằm vào mình, đại khái chính là bởi vì nàng đem nàng ấy hạ thấp.

      Phó Dung lý giải tư vị kia kia, tại đều nàng là kinh thành đệ nhất mĩ nhân, tương lai ngày nào nhảy ra người đem nàng đè xuống, trong lòng nàng khẳng định cũng thoải mái, nhưng nàng nhiều lắm ở trong lòng chua vài câu, tuyệt đối tìm người khi dễ đối phương.

      Nếu kết thù, Phó Dung cũng khách khí, tới phiên Lý Hoa Dung tới bái kiến nàng Phó Dung cười đến vô cùng thân thiết, nắm tay Lý Hoa Dung đem đôi vòng tay chậm rãi đeo vào. "Năm ngoái lần đầu tiên thấy Ngũ đệ muội cảm thấy cùng Ngũ đệ muội hợp ý, nghĩ hôm nay chúng ta thế nhưng thành chị em dâu, đợi Ngũ đệ muội rảnh rỗi, thường xuyên phủ chúng ta ngồi chút , Tứ tẩu dùng trà tốt nhất chiêu đãi ngươi."

      Từ Vĩnh Ninh công chúa tới Lý Hoa Dung, bà cháu 3 đời đều có tính tình cao ngạo cực kỳ. Lý Hoa Dung chán ghét nàng như vậy, hôm nay Phó Dung kêu nhiều vài tiếng "Ngũ đệ muội", so với đâm đao còn làm cho nàng ấy khó chịu hơn.

      Lý Hoa Dung há chỉ khó chịu?

      Nàng từng khinh thường nữ nhi của thứ tử, chớp mắt thành Túc vương phi, danh nghĩa thành Tứ tẩu nàng, có thể lấy thân phận Tứ tẩu răn dạy nàng, còn bộ mặt mũi diễu võ dương oai cùng nàng khoe khoang, Lý Hoa Dung chỉ nghĩ tuột chiếc vòng trong tay ra, hung hăng nện lên người đối phương, nhìn nàng còn như thế nào tiểu nhân đắc chí!

      "Biểu muội...". Thê tử chậm chạp trả lễ, Thành vương nhịn được lên tiếng nhắc nhở.

      Lý Hoa Dung đột ngột hoàn hồn, phát mọi người đều nhìn nàng, nàng đè xuống uất khí đầy ngập, buông mi hướng Phó Dung cảm ơn: "Tứ tẩu phải tiêu pha rồi."

      Phó Dung dịu dàng cười, "Ngũ đệ muội thích là được."

      Lý Hoa Dung miễn cưỡng duy trì tươi cười, hướng bên Thục phi gật gật đầu, chờ đợi theo trượng phu cùng rời .

      Nhưng Thành vương động.

      Lý Hoa Dung nghi hoặc ngẩng đầu, liền thấy trượng phu mình vừa hoàn hồn lại bình thường, quay người .

      Lý Hoa Dung cắn chặt môi bên trong.

      Có phải đệ nhất mĩ nhân trong mắt biểu ca cũng đổi người rồi?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :