1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 125



      Phó Dung muốn thấy thị nữ Nhàn Thú sơn trang, chỉ là xuất phát từ hiếu kỳ, mĩ nhân như hoa, nàng cũng tò mò các loại sắc đẹp thế gian a. Lúc này đáp lại ánh mắt Từ Tấn bất đắc dĩ lại cưng chìu ôn nhu, lập tức hiểu được nghĩ sai rồi...

      Bất quá nàng cải chính, rèm mắt rũ xuống như tâm tư bị nhìn thấu, nhìn ngọc bội trong tay : "Yên tâm nửa."

      Từ Tấn nâng nàng cái trán hỏi: "Vì sao chỉ có nửa?"

      Phó Dung thấy tâm tình tốt cực kỳ tốt, bĩu bĩu môi, cả gan : "Vương gia chính mình a, đến nay chỉ nhìn trúng một mình ta, năm nay vương gia mới bao nhiêu tuổi, sau này lâu như vậy, ai biết vương gia có thể hay gặp được người so với ta càng đẹp mắt ? Cho nên ta vẫn là chỉ yên tâm nửa thôi."

      Từ Tấn ăn dấm Thái Tử, trong lòng nàng đắc ý, tại nàng có chút chua, Từ Tấn hẳn là cũng hưởng thụ ?

      Từ Tấn quả rất hưởng thụ.

      Chỉ có để ý người, mới có thể sợ hãi tương lai có người đem người đó cướp .

      Từ Tấn thể mong muốn biết tương lai phát sinh chuyện gì, ví như thể dự đoán nàng khi nào toàn tâm toàn ý đối với . Nhưng biết Phó Dung lúc này muốn nghe cái gì nhất, hôn gò má nàng, lại hôn lỗ tai nàng, giọng dỗ : "Nùng Nùng có thể đem toàn bộ tâm tư buông xuống, ở trong lòng ta Nùng Nùng chính là tốt nhất, người khác có đẹp cũng kém nàng, ta càng thèm nhìn."

      "Ta mới tin, vương gia chỉ dỗ ta." Phó Dung đỏ mặt đẩy ra, trở lại chỗ ngồi của mình.

      Từ Tấn nhìn nàng cười, gì nữa.

      Sau khi ăn xong, hai người xung quanh tản bộ tiêu cơm, xa xa có tiếng trúc bay tới, nhàng dễ nghe, xen lẫn ngẫu nhiên có thành dâng lên, làm tôn lên thanh u bên này. Thấy Phó Dung liên tiếp hướng bên kia nhìn, mặt lộ vẻ khát khao, Từ Tấn thử dò xét : "Thích nghe cầm?"

      Phó Dung gật gật đầu: "Đúng vậy, người nọ đàn tốt, nghe thấy làm ta muốn ngủ."

      Ăn no uống đủ, nằm ở giường nghe tiếng đàn sáo rồi thiếp , cỡ nào hưởng thụ a.

      Từ Tấn lần đầu nghe tiếng đàn dễ nghe muốn ngủ, nhìn thê tử xinh bên người, nắm tay nàng : "Đợi lúc về ta cho người mua vài người khéo tay nuôi ở trong vườn. Khi nào nàng muốn nghe, tùy thời gọi các nàng tới Phù Cừ viện hầu hạ."

      mỗi ngày thượng triều ở nhà, hai người lại có con cái, mình nàng ở nhà quả thú vị.

      Phó Dung nhìn , con ngươi đen bóng chuyển chuyển, "Kia vương gia nhớ nhắc nhở bọn họ, phải tìm người dung mạo tầm thường, ta chỉ nghe các nàng đánh đàn hát khúc, cần mĩ mạo rung động."

      Nàng lại hẹp hòi, khiến người ta thương được ngay, Từ Tấn trực tiếp ôm lấy eo nàng đem người áp tới cây, cúi đầu hôn.

      Lề mề, hai người lên phố mặt trời lặn hẳn về Tây.

      3 gian cửa hàng, gian ở thành Tây, gian ở thành Nam, gian khác ở phố Long Khánh phồn hoa nhất kinh thành.

      Bởi vì Nhàn Thú sơn trang nằm ở thành Tây, xe ngựa trước hết chạy đến cửa hàng thành Tây.

      Phó Dung muốn làm ăn lớn, vị trí cửa hàng khẳng định thể quá hẻo lánh, mà kinh thành ở địa phương này, phàm là nơi tương đối náo nhiệt, hai bên đường phố gần như đều bị chiếm chỗ hết, khó gặp được người muốn chuyển nhượng, đó cũng là nhà bán trăm nhà cầu. Chu chưởng quỹ theo Phó Dung vào kinh bắt đầu lưu ý cửa hàng. Khi Phó Dung vừa mở miệng, lập tức quyết định 3 căn nhà. Thành Đông, thành Tây hai nhà này là cuối tháng 8 nhờ người bán trao tay, trước mắt còn chưa định ra, gian trong thành kia chủ gia đình tháng 5 muốn bán , bởi vì vẫn chưa được giá mới kéo đến tại.

      Nhà ở Thành Tây này là tửu lâu, hai tầng, tại còn mở cửa, bởi vì quá giờ cơm, sinh ý thoạt nhìn khá vắng vẻ.

      Cửa sổ tửu lâu lan can sơn đỏ cơ bản hoàn hảo, bên trái là tiệm tơ lụa, bên phải là tiệm bán đồ cổ.

      Phó Dung ngồi trong xe ngựa nhìn chút, quay đầu hỏi Từ Tấn: "Vương gia cảm thấy thế nào?"

      "Nàng xem?" Từ Tấn nhìn qua vừa thấy liền ngồi thẳng dậy, phảng phất tính trước kỹ càng.

      Phó Dung buông rèm cửa, nghiêm túc nghĩ ngợi lúc, thử : "Tửu lâu này lớn, tu sửa chút làm trang sức lầu thực thích hợp, chỉ là bên này vị trí vẫn là có chút chưa ổn, bán trang sức tầm thường có thể được. Như Ý trai trang sức chỉ có gia đình giàu có mới mua nổi, mà các phu nhân, thái thái kia hơn nửa nguyện ý chạy đến bên này mua. Còn có a, cửa hàng hai bên tửu lâu đều có thể thấy, những nhà khác cùng phố liền có chút... đặt lên được mặt bàn. Đổi lại là ta, đến lần tuyệt đối đến lần thứ hai."

      Nàng làm buôn bán, nhưng nàng thích dạo cửa hàng, loại địa phương này, nàng coi trọng.

      Từ Tấn xoa bóp tay nàng, phân phó Hứa gia đánh xe phố Long Khánh.

      Phó Dung nghi hoặc : " thành Nam ?"

      Thành Nam nhà kia là hiệu cầm đồ, địa phương cũng , phố cũng so với nơi này náo nhiệt hơn, là vị trí hợp ý Chu chưởng quỹ nhất.

      Từ Tấn mấy quan tâm : "Nùng Nùng nghĩ làm ăn lớn, nên chọn cái cửa hàng mặt tiền khí phái nhất, ở kinh thành các nhà cửa hiệu lâu đời đều phố Long Khánh, đó cũng là địa phương bình thường các phu nhân thích nhất. Theo ta thấy Như Ý trai mở ở bên đó tốt nhất."

      Phó Dung rầu rĩ : "Ta cũng nghĩ thế, nhưng cửa hàng kia quá , chỉ có hai mặt tiền."

      " trước nhìn xem." Từ Tấn chủ ý định.

      Phó Dung đành phải theo .

      Lần này Từ Tấn phân phó xe ngựa ở đầu phố dừng lại, hai người cùng nhau xuống xe.

      Từ Tấn đổi thân trường bào màu thiên thanh cổ tròn, eo buộc ngọc bội, vươn người mà đứng, trong trẻo tuấn mĩ, vừa xuống xe liền hấp dẫn ít tầm mắt. Phó Dung chọn bối tử trang hoa hồng nhạt, phía dưới là váy dài thêu hoa viền trắng, dáng vẻ thướt tha, duyên dáng kiều đứng ở bên người Từ Tấn, hệt như thần tiên quyến lữ.

      Mạng che mặt rũ xuống từ mũ che, thấy người qua đường liên tiếp hướng bên này nhìn, Phó Dung giọng cười : "Vương gia tuyệt đại phong hoa, dù thay thân xiêm y vải thô, vẫn làm cho người ta chú mục như thường."

      Từ Tấn đanh mặt quét vòng, mắt chỉ nhìn thẳng, đem nàng bảo hộ ở bên trong hướng tòa trà lâu Chu chưởng quỹ nhìn trúng đến.

      Trà lâu cũng còn làm sinh ý ( kinh doanh), bên trong tiểu nhị nhìn thấy đôi vợ chồng phong thái xuất chúng đứng đối diện, vụng trộm nhìn ra phía ngoài.

      Phó Dung cùng Từ Tấn oán giận đâu, "Chàng xem, chật hẹp như vậy, mở cái lầu trang sức ngược lại là tốt lắm."

      " uống chén trà trước ." Từ Tấn dẫn Phó Dung vào trà lâu, chọn xong nhã gian, phân phó Hứa gia: "Ngươi tìm đông gia (chủ nhân) của trà lâu này cùng hai nhà hàng xóm, ta muốn mua cửa hàng bọn họ, bảo bọn họ ra giá, bao nhiêu trả bấy nhiêu."

      Hứa gia lập tức .

      Phó Dung khiếp sợ, ra lời, ngơ ngác mà nhìn Từ Tấn, lúc lâu mới lắp bắp : "Cái này, cái này cũng quá..."

      "Ỷ thế hiếp người?" Từ Tấn thay nàng ra.

      Phó Dung chột dạ cam chịu. Trà lâu tính, hai cửa hàng khác kia kinh doanh tốt, có lẽ vẫn là sản nghiệp tổ truyền. Đột nhiên có người muốn mua, nếu là lão gia bình thường có tiền, chủ cửa hàng hơn nửa bán. Nhưng đổi thành Từ Tấn, vương gia quyền cao chức trọng, bán cam tâm, bán chọc vương gia vui, buổi tối đại khái là muốn ngủ cũng được.

      Nhưng Phó Dung phải thừa nhận, Từ Tấn bá đạo ra như vậy trong lòng nàng là kinh hỉ, tiếp theo còn tự mình tìm lý do kinh hỉ. Từ Tấn trả tiền rồi a, đều mặc cả, cho dù là sản nghiệp tổ truyền, có ai cầm bạc gây khó dễ? luyến tiếc, đổi chỗ khác tiếp tục mở cửa hàng cũng được a.

      Lại tiếp, Từ Tấn đây đều là vì nàng...

      Phó Dung lại biết nên lộ ra biểu tình gì, cười, dường như muốn xin lỗi người bị mua cửa hàng, cười, Từ Tấn có thể hay mất hứng?

      Nàng cúi đầu, cắn môi chuyển động vòng ngọc cổ tay.

      Từ Tấn nhìn chằm chằm vào nàng, thấy nàng lông mi dài quạt a quạt, ý vị thâm trường hỏi: " nghĩ cái gì?"

      Phó Dung giọng : "Ngộ nhỡ, hai nhà đều nguyện ý bán, vương gia tính toán như thế nào?"

      Từ Tấn ánh mắt dời tới ngoài cửa sổ, bình tĩnh : "Vậy ta liền bảo Hứa gia hỏi thăm dọc theo phố Long Khánh, luôn có người muốn bán."

      Phó Dung trong lòng nên lời là tư vị gì, dưới gầm bàn giầy thêu đá đá giày Từ Tấn, nhăn nhó hỏi : "Vương gia làm việc như vậy, tin tức khẳng định truyền ra ngoài, vương gia sợ bị người chê cười sao? Hoàng Thượng biết, lão nhân gia chỉ sợ cũng mất hứng ?"

      Phó Dung biết mình đẹp, đời trước nàng cũng từng hy vọng xa vời An vương bởi vì nàng đẹp để tâm nàng từng hòa ly. Nhưng đó bất quá là ý nghĩ viển vông thôi, thuần túy là cam tâm hạ gả, cam tâm bị người khác chế giễu trào phúng mới sinh ra ý niệm xúc động, cho nên cuối cùng biến thành tiểu thiếp của Từ Tấn, nàng rất nhanh liền tiếp nhận thực. giờ sao, Từ Tấn thế nhưng nguyện ý vì nàng...

      Nhất kỵ hồng trần phi tử tiếu, vô nhân tri thị lệ chi lai.

      (Thơ Đỗ Mục, dịch: Ngựa ruổi bụi hồng, phi mỉm miệng, ai hay vải tiến về triều. Dương Quý phi thích ăn vải, nên để làm vừa lòng ái phi của mình, Đường Huyền tông lệnh cho người cưỡi ngựa dùng phương thức chạy tiếp sức vận chuyển vải từ vùng Lĩnh Nam về Trường An để Dương Quý phi thưởng thức)

      Hành động này của Từ Tấn cùng việc đó cũng tương tự?

      Phó Dung tim nhảy thình thịch vì sủng ái ngoài dự liệu kia, nàng ngẩng đầu nhìn lên, mắt còn sáng hơn trân bảo.

      Từ Tấn đưa tay về phía nàng.

      Tay kia thon dài, lòng bàn tay có tầng da mỏng, ban đêm chỉ lần trằn trọc lưu luyến người nàng.

      Phó Dung đem tay đặt lên, lại theo động tác thu tay của vòng đến trước mặt, bị ôm tới đùi.

      "Chỉ cần nàng chê ta ỷ thế hiếp người, cái khác ta đều để ý." Từ Tấn chống cái trán nàng, chăm chú nhìn mắt ướt của nàng .

      đáy mắt có tinh quang mĩ lệ nhất, dường như nhìn thêm lần đem nàng hút vào. Phó Dung theo bản năng nhắm mắt lại, nhàng lắc đầu: "Vương gia đối với ta tốt như vậy, ta làm sao biết tốt xấu, ta cảm kích vương gia còn chưa kịp."

      "Kia Nùng Nùng tính toán cảm kích ta như thế nào?"

      Mặt nàng chói lọi như ráng chiều, môi Từ Tấn dán lên, ôn nhu đụng chạm.

      Phó Dung tim đều bị hôn mềmra, vì mấy lần chạm qua bờ môi nàng mà chịu hôn lên, nàng chủ động nâng mặt đưa lên môi thơm.

      Hai đôi môi dán nhau, hô hấp đều .

      như mưa xuân, trong cái chớp mắt, đột ngột bùng lên.

      Thân thể khát vọng lẫn nhau, Từ Tấn ôm lấy Phó Dung đóng cửa sổ, thuận thế đem nàng áp vách tường.

      Nhưng ngay khi tay chuẩn bị rút cạp váy nàng ra Hứa gia trở lại.

      Từ Tấn còn muốn tiếp tục, Phó Dung đột ngột bừng tỉnh, ý thức được chính mình thiếu chút nữa ở gian phòng xa lạ trong trà lâu sát đường mà theo Từ Tấn. Khí lực vừa mới bị nam nhân hút nháy mắt đều khôi phục lại, bỗng nhiên đẩy Từ Tấn ra, ôm mặt trốn đến bên cạnh bức tranh sơn thủy phía sau tấm bình phong.

      Từ Tấn hung hăng đập tường cái.

      Bên ngoài Hứa gia nghe được động tĩnh, đôi chân bỗng dưng mềm nhũn, nam tử áo xám bên cạnh vẻ mặt mờ mịt.

      "Tiến vào." Đứng lúc lâu, bên trong rốt cuộc truyền đến thanh Từ Tấn khàn khàn.

      Hứa gia mơ hồ đoán được gì đó, tuy rằng hối hận cực kỳ, trước mắt lại thể dây dưa, đẩy cửa bước vào, cúi đầu : "Vương gia, đây là khế ước mua bán nhà của trà lâu này và cửa hàng bút mực bên trái, đông gia Đỗ Viễn Chu của cờ xã bên phải nguyện bán, ta đem người mang tới đây, vương gia muốn gặp sao?"

      "Ai?" Từ Tấn nhướn mày.

      Hứa gia lại lặp lại lần: "Đông gia cờ xã bên phải, Đỗ Viễn Chu."

      Từ Tấn nghe, nhìn vị trí Phó Dung thân, nhấp ngụm trà: "Gọi vào ."

      Hứa gia lập tức ra ngoài mời người.

      Phó Dung bình phục, xuyên qua bình phong nhìn về phía cửa, cũng muốn xem vị Đỗ đông gia dám đắc tội với vương gia.

      mảnh yên lặng, thân ảnh thon dài cao thẳng vào trong, đợi Phó Dung nhìn ràng diện mạo , hướng Từ Tấn quỳ xuống: "Thảo dân bái kiến vương gia."

      "Miễn lễ." Từ Tấn nhàn nhạt , đám người đứng dậy, quan sát hai mắt đối phương, hỏi: "Vì sao nguyện bán?"

      Đỗ Viễn Chu buông mi: "Cờ xã là nghĩa phụ ta để lại cho ta, trước khi lão nhân gia qua đời dặn dò ta kinh doanh cho tốt, thảo dân dám quên."

      Từ Tấn lại hỏi: "Vậy ngươi có biết ta vì sao muốn mua cửa hàng của ngươi?"

      Đỗ Viễn Chu làm sao biết được?

      Từ Tấn cười: "Túc vương phi là ai, ngươi cũng biết chứ?"

      Đỗ Viễn Chu biến sắc, úp mở : "Vương gia, vương gia là mua vì vương phi?"

      Từ Tấn gật đầu.

      Đỗ Viễn Chu mặt do dự, cuối cùng thở dài: "Vương gia chờ chút, thảo dân liền trở về lấy khế đất."

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ý a, sao vương phi được luôn thế, ta tò mò chương sau quá , theo thế lực ảnh vương gia là xong rồi còn gì @.@

    3. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Hóng chương sau quá thôi

    4. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Vừa nghe mua cho vương phi là đổi ý luôn, quên luôn cả lời hứa với nghĩa phụ,lạ

    5. lan_leo_queen

      lan_leo_queen Member

      Bài viết:
      29
      Được thích:
      29
      Nghi là nghĩa phụ của a kia có liên quan đến nhà PD, hóng chương sau

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :