1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      @heavydizzy mình thấy nàng để xưng hô như cũ vẫn ổn, vì lúc này chị chưa ưng hẳn , chưa thể làm chị tin chị, để ta - nàng cũng ổn nhưng sau thời gian nữa thân hơn cũng được. Hihi

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 115


      Từ Tấn, Phó Dung ở Chiêu Ninh cung ngồi gần nửa canh giờ rời .


      Lúc ra gặp Thái Tử, Thái Tử phi vừa từ Phượng Nghi cung thỉnh an trở về.


      "Lão Tứ ngày hôm nay sao lại tiến cung?" Thái Tử nhanh tới chỗ hai người, ánh mắt chuyển vòng ở mặt Phó Dung, dừng lại một lát mới dời tới bên Từ Tấn, cười trêu ghẹo : "Lão Tứ vừa thành thân, sao nhân mấy ngày nghỉ kết hôn này ở trong phủ bồi đệ muội thêm chút? Đệ có công người, sau này muốn thanh nhàn phụ hoàng cũng chuẩn."


      "Thái Tử rất đúng, chúng ta bây giờ liền hồi phủ." Từ Tấn biết tính nết Thái Tử, chắp tay muốn .


      Thái Tử mau chóng ngăn người: "Lão Tứ đệ gấp cái gì, tới cũng tới rồi, với ta qua bên kia ngồi. Đệ muội và Phó thị trong phủ ta là tỷ muội, ngày hôm trước các ngươi đại hôn, Phó thị còn tiếc nuối thể qua đưa gả, mấy ngày nay nhớ thương vô cùng, nàng thân thể lại nặng nề, lão Tứ đệ giúp ta lần, chúng ta huynh đệ ôn chuyện, để đệ muội bồi tỷ tỷ nàng giải buồn?"


      chuyện ánh mắt ngắm vài lần chỗ Phó Dung bên kia.


      Phó Dung bây giờ trốn nổi, trốn tránh mọi người đều dễ coi, chỉ làm bộ phát giác ra, áy náy với Thái Tử phi sau lưng Thái Tử: "Theo lý là nên thăm tỷ tỷ, chỉ là trong phủ còn có việc bận, hôm nay được, còn mời Thái Tử phi sau khi hồi cung phái nha hoàn qua chỗ tỷ tỷ, thay ta xin lỗi."


      Thái Tử phi tươi cười đoan trang: "Tốt, ta đích thân qua với nàng."


      Nàng tự tiện đáp ứng, cũng chính là chặt đứt khả năng hôm nay Phó Dung Đông cung, khóe miệng Thái Tử mím lại.


      Phó Dung nhìn thấy, như trước cùng Thái Tử phi chuyện: "Thái Tử phi chiếu cố tỷ tỷ như thế, tỷ tỷ nào còn cần ta bồi a."


      Thái Tử phi nhìn trượng phu, cười : "Đệ muội lanh lợi, ta thể sánh bằng, ngày khác có rảnh vẫn nên đến ngồi chút."


      Nàng quen nhìn đức hạnh Thái Tử chiếm trong bát nhìn trong nồi, nhưng đó dù sao là người nàng cần dựa vào, Vương ma ma đúng, nàng tại chính là phải nhân lúc Phó thị có thai dỗ Thái Tử đến phòng nàng nhiều hơn, tương lai có con nối dõi, nàng mới có bản để lập thân, đối phó với Phó thị cũng càng an lòng.


      Thái Tử nghe xong, sắc mặt rốt cuộc dễ nhìn chút.


      Phó Dung vừa muốn khách sáo đáp ứng, Từ Tấn đột nhiên mở miệng cáo biệt, mắt thấy quay người, Phó Dung lập tức theo.


      Xoay sang chỗ khác, Thái Tử còn kiêng dè, ánh mắt theo sát bóng dáng Phó Dung, nghĩ tới hôm qua nghe được tin tức, hai vợ chồng Túc vương Chiêu Ninh cung, hôm nay lại từ sớm đến đây, khỏi nghĩ tới nguyên nhân vì thân thể Phó Dung, cũng chỉ có cách giải thích này. cũng từng có lần đầu tiên, biết vừa khai trai dễ tham hoan, nhưng cũng đem người cung nữ kia làm cho thê thảm quá mức, lão Tứ thế nhưng hưng phấn tới mức quên suy xét việc ngày kế tiến cung vấn an, tư vị của Phó gia Tam nương này hẳn là...


      Thái Tử đột nhiên bốc lửa, mắt thấy mĩ nhân xa, quay người với Thái Tử phi: "Chúng ta cũng thôi."


      Thái Tử phi trong lòng tức giận, lại cũng chỉ có thể cố nén, ngờ hồi cung rồi Thái Tử thế nhưng tìm cớ Phó thị bên kia, cũng cho phép nàng qua thăm hỏi, mới vào trong viện liền ôm lấy nàng vào trong phòng. Lần đầu tiên được loại đãi ngộ này, Thái Tử phi vừa thẹn vừa ngượng, sợ bị bọn nha hoàn chê cười, nhiều lần cự tuyệt. Thái Tử, vốn thích nữ nhân ở trong phòng quá thuận theo, giờ Thái Tử phi như vậy ngược lại càng hợp khẩu vị , vừa bị Phó Dung làm cho bốc lửa, lăn qua lăn lại chính là hết nửa ngày.


      Từ Tấn người cũng có hỏa khí.


      "Nàng tính toán ngày nào Đông cung thăm tỷ tỷ nàng?" Trở lại vương phủ, giống như tùy ý hỏi.


      đường cũng chuyện với nàng, Phó Dung sao có thể biết tức giận, về phần nguyên nhân tức giận, qua việc An vương ở chùa Vĩnh Thái cùng với việc Ngô Bạch Khởi ở Khánh quốc công phủ kia, Phó Dung sớm lĩnh giáo Từ Tấn lòng dạ hẹp hòi, lúc này càng đoán chắc, cười ngồi vào bên cạnh : "Ta thuận miệng chút, vương gia còn tưởng ?"


      Từ Tấn nhìn nàng cười, nghĩ tới nàng đời trước cũng coi trọng Thái Tử, khí thuận chút, nghiêm mặt dặn dò: "Thái Tử người nọ, háo sắc thành tính, sau này nếu ngoài ý muốn gặp gỡ , nàng cẩn thận chút."


      Phó Dung thuận theo gật đầu: "Ta biết."


      Từ Tấn trong lòng khẽ động, "Làm sao nàng biết?"


      Phó Dung thuận miệng : "Đại tỷ tỷ là bị Thái Tử dùng thủ đoạn bỉ ổi đoạt về, việc này người khác biết, ta có thể biết sao? Lại tiếp..." Cố ý kéo dài giọng, nhìn ánh mắt Từ Tấn dần dần nghi hoặc, cười rời xa vài bước mới giọng hừ : "Lại tiếp hôm nay ánh mắt Thái Tử nhìn ta, giống hệt ánh mắt lúc trước vương gia nhìn ta, ràng là có ý tốt lành, ta đương nhiên trốn tránh ."


      Nàng lại châm chọc , Từ Tấn tâm tình cực tốt, ôm lấy người vào trong phòng bôi thuốc.


      Trong phòng rất nhanh truyền đến động tĩnh khác thường.


      Mai Hương Lan Hương hai nha hoàn trong lòng còn sợ hãi đêm tân hôn, nghe thấy bên trong làm ầm ĩ nhịn được nhích gần đến màn cửa lắng nghe, chỉ nghe nương cười duyên từng trận, hình như là bị người cào ngứa, tiếng cười kia liền thành thở gấp gáp, mơ hồ lại là cầu xin lại là cảnh cáo...


      Hai người nghe được, mặt đỏ tim đập, xác định nương phải chịu khổ liền mau chóng lui ra.


      Ngày thứ hai Phó Dung lại mặt.


      Lễ vật đều sớm chuẩn bị tốt rồi, lên xe ngựa xong Phó Dung đặt đệm dựa ở giữa nàng và Từ Tấn, trợn mắt : "Ngày hôm nay nếu chàng xằng bậy, để tamất mặt ở trước mặt người nhà mẹ đẻ, ta, ta buổi chiều liền trở về với chàng!"


      Từ Tấn dựa vào thành xe nhắm mắt dưỡng thần: "Ai muốn nháo nàng ? Tối hôm qua trị thủy quá mệt, nàng đừng ồn, ta ngủ lúc."


      còn có mặt mũi nhắc tối hôm qua, Phó Dung phi ngụm, nghiêng đầu nhìnra ngoài cửa sổ.


      Từ Tấn lặng lẽ mở mắt ra, nhìn nàng như vậy, nhịn được cười.


      vào vào, nhưng nàng ở bên cạnh, mười ngón tay thon dài, hai chân thon dài, có biện pháp làm cho nàng hầu hạ.


      Ý nghĩ xuất , ánh mắt lại quét qua ngực nàng, chẳng biết lúc nào mới có thể trưởng thành bộ dáng 3 năm sau.


      đường yên ắng, xe ngựa dừng trước cửa chính Cảnh Dương Hầu phủ.


      giống lần trước Thái Tử bồi Phó Ninh hồi phủ, lần này Hầu phủ ba phòng già trẻ đều ra nhìn chú rễ mới, tụ ở sảnh đường náo nhiệt.


      Từ Tấn, Phó Dung trước hành lễ với các trưởng bối, đầu tiên đương nhiên phải bái lão thái thái.


      Lão thái thái nhìn Túc vương bên cạnh Phó Dung mặt như quan ngọc, lại nhìn bên kia Lương Thông bồi Phó Uyển tới đây, trong lòng thầm hận lão thiên gia có mắt, liên tiếp hai ba lần đưa con rể tốt cho thứ nữ như Kiều thị, người so với người càng tốt hơn. Lương gia là thế gia võ học, Lương Thông tiền đồ cực tốt, Túc vương càng cần thêm nữa.


      Có lòng muốn gọi cháu ruột áp hào quang ba nữ nhi Nhị phòng, Phó Ninh cùng Phó Uyển tương xứng, người lại ở trong cung. Phó Bảo Phó Mật sao, là mĩ nhân , đáng tiếc tuổi tác quá , cũng chỉ có thể so với Phó Tuyên. Cháu ngoại nữ Thẩm Tình dung mạo kém Phó Dung, nhưng bằng việc mượn khí độ Hầu phủ giáo dưỡng ra, ngược lại có thể cùng Phó Dung tranh cao thấp, nhưng cố tình hôm nay bụng thoải mái, nằm ở giường xuống được, làm cho đầy phòng nữ quyến đều bị Nhị phòng cướp nổi bật.


      Nhị phòng càng ngày càng thuận gió xuôi nước, lão thái thái nuốt trôi khẩu khí này, nghĩ ngợi lúc, vỗ tay Phó Dung dặn dò: "Dung nha đầu có phúc khí, được nhân duyên tốt với vương gia như vậy, về sau phải hầu hạ vương gia thực tốt, thể lại ham chơi giống ở nhà, lung tung chung quanh. Còn có a, con có hai chị dâu Thái Tử phi và Khang vương phi, phía dưới còn có tiểu bối Nhị công chúa, ngộ nhỡ nháo ra vui, con phải rộng lượng, cẩn thận nghĩ lại sai lầm của mình, đừng bởi chút chuyện nghĩ tới trả đũa, trong nhà tỷ muội so đo với con, những người kia đều là quý nhân, cẩn thận chọc phiền toái cho vương gia ."


      Kiều thị hoàn toàn biến sắc mặt, Phó Uyển cũng kìm lòng được đỡ đỡ bụng, Phó Tuyên khuôn mặt nhắn càng căng lên.


      Nam đinh bên kia, Phó Phẩm Xuyên nhíu nhíu mày, Phó Phẩm Ngôn dửng dưng tự nhiên, Phó Thần nhìn phụ thân, lên tiếng, chỉ lắng nghe muội muội như thế nào.


      Phó Dung đều quen, làm nũng trả lời: "Tổ mẫu đối với ta vẫn tốt như vậy, ngài yên tâm, ta đều ghi lại, nhất định hảo hảo hầu hạ vương gia, làm cho ngài thất vọng." xong ngượng ngùng nhìn Từ Tấn liếc mắt cái.


      Từ Tấn cười khẽ, ánh mắt ôn nhu.


      cần bất kỳ ngôn ngữ nào, liền khiến mọi người trong phòng đều hiểu, vương gia người ta rất hài lòng với Phó Dung.


      Lão thái thái nắm tay Phó Dung khỏi tăng thêm khí lực.


      Phó Dung bình tĩnh tránh ra, tiếp tục bái cha mẹ.


      "Nhạc phụ, nhạc mẫu." Từ Tấn cung kính gọi người.


      Lúc trước bái kiến lão thái thái câu cũng với lão thái thái, thần sắc đạm mạc đứng ở bên người Phó Dung, thể ràng là bộ dạng vương gia.


      Lúc này lại giống như con rể, loại khác biệt này, đủ để trấn an tâm tư của Phó Phẩm Ngôn và Kiều thị.


      Nhưng Kiều thị vẫn quở trách nữ nhi nhà mình câu: "Vương gia, Nùng Nùng quả bị chúng ta chiều quen, có chút yếu ớt, sau này nàng làm chuyện sai trái, vương gia cứ ra, báo cho chúng ta, ta qua hảo hảo dạy nàng."


      "Nương..." Phó Dung kiều kiều gọi tiếng.


      Kiều thị trừng nàng.


      Từ Tấn cười, nhìn Phó Dung : "Nhạc phụ nhạc mẫu khiêm tốn, Nùng Nùng rất tốt, phụ hoàng, mẫu phi đều rất thích nàng."


      Phó Dung đắc ý chớp chớp mắt với mẫu thân.


      Bái xong Phó Phẩm Xuyên, Lâm thị, và Phó Định, Lương Thông hai đôi vợ chồng tân hôn đối mặt, các tiểu bối đến bái tỷ phu .


      Phó Bảo đầu, nàng và Phó Dung thân cận, gọi Tam tỷ phu cố ý trêu ghẹo nhìn Phó Dung, tự nhiên hào phóng mà nhận phong bao hồng của Từ Tấn.


      Phó Mật lại rất câu nệ, tiếng "Tam tỷ phu" gọi được nhàng, tiếp phong bao hồng mặt đỏ rần, nhìn thấy Tam phu nhân thầm nhíu mày.


      Hai người biểu khác xa, Từ Tấn lại đối đãi ngang nhau, đều chỉ gật gật đầu, đưa phong bao hồng xong còn việc gì.


      Phó Tuyên dắt Quan ca nhi cùng nhau tới, Từ Tấn khóe miệng khẽ nhếch lên, khom lưng bế Quan ca nhi lên, coi ai ra gì hỏi : "Quan ca nhi còn nhận được ta ?"


      Quan ca nhi mang mũ quả dưa màu xanh nạm ngọc vòm mũ, khuôn mặt nhắn trắng mịn bóng loáng, nhìn Từ Tấn đeo ngọc Nam Châu cực lớn, tiểu nam oa nhu thuận gọi: "Tam tỷ phu!"


      Từ Tấn vẫn luôn thích Quan ca nhi, chuẩn bị cho hai phần phong bao hồng.


      Quan ca nhi mỗi tay cầm chặt cái, hắc hắc cười , môi toét ra, lộ ra hai hàng răng trắng chỉnh tề.


      Phó Dung nhịn được nhận lấy đệ đệ, oán trách Từ Tấn: "Tuyên Tuyên chàng còn chưa đưa đâu?"


      Ngữ khí thân mật tự nhiên, khác gìvợ chồng tầm thường.


      Từ Tấn trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người xấu hổ cười, vội vàng đưa phần của Phó Tuyên tới, "Lục muội muội chớ trách."


      "Tạ tam tỷ phu." Phó Tuyên ngoài ý muốn liếc cái, nhận lấy phong bao hồng.


      Chào xong, hai vợ chồng cùng đám người Phó Phẩm Xuyên Phó Định cáo từ, theo mọi người Nhị phòng vào Đông viện.


      Các nam nhân phía trước, Kiều thị dẫn ba nữ nhi theo phía sau, bởi vì Phó Uyển có thai, rất chậm.


      Phó Dung ôm cánh tay Phó Uyển, sờ sờ bụng nàng sẳng giọng: " với tỷ bao nhiêu lần, ở trong phòng chờ thôi, lại phải là người ngoài, cần gì phải ra tiếp? Cũng có phong bao hồng cho tỷ."


      Phía trước Lương Thông nhịn được, lớn tiếng trêu ghẹo : "Đúng vậy, tỷ tỷ muội chính là muốn phong bao hồng đâu, nghĩ các người chuẩn bị cho nàng."


      Phó Uyển mặt đỏ như xuất huyết, hung hăng trừng .


      Lương Thông giả vờ sợ hãi nhanh chóng quay .


      Phó Dung cười trộm, lại sờ sờ bụng Phó Uyển, biết lần này là cháu trai hay là cháu .


      Từ Tấn quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy màn này, trong lòng ấm áp.


      Nàng chờ mong đứa của tỷ tỷ như vậy, qua thời gian chính nàng mang thai, càng thêm vui mừng ?


      Buổi trưa dùng cơm xong, Từ Tấn có chút say, cùng Phó Dung trở về khuê phòng trước khi nàng xuất giá, nằm dài giường ôm Phó Dung cọ xát lung tung: "Nùng Nùng, trung thu có phải quá trễ hay ? Ta nhìn nàng tốt lắm, chúng ta buổi tối thử xem? Ta nhất định chút."


      Trắc phi Thái Tử có thai, chính phi Khang vương có thai, thê tử Lương Thông, Phó Định đều có thai, bức thiết muốn Nùng Nùng cũng hoài đứa cho .
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280348 others thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Comt thank nàng @heavydizzy
      Comt mong mau đến ngày mai được chương mới nè
      Comt mong chị mau ngọt ngấy nè
      :yoyo40:
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Post chương mới tặng @B.Cat nè.

      ☆ Chương 116

      Bởi vì nhiều băn khoăn như vậy, Phó Dung tạm thời định sinh con, nhưng chỉ cần chung giường cùng Từ Tấn, nàng khó mà tránh khỏi mang thai.


      Chung giường, là tránh được… mang thai.


      Phó Dung cũng biết nên tránh thai thế nào.


      Phó Dung dám uống thuốc, là dược có 3 phần độc, Phó Dung vốn lo lắng nàng có vấn đề về mang thai, ngộ nhỡ bởi vì uống thuốc thành ra ăn phải tuyết lại thêm sương, cả đời đều thể có thai, nàng hối hận chết. Sợ mẫu thân nghe thấy mắng nàng, Phó Dung cũng dám hỏi, may mắn đời trước mẫu thân mời lang trung chẩn bệnh cho nàng. Lúc lang trung hỏi thăm chi tiết sinh hoạt hàng ngày của nàng, Phó Dung cơ duyên trùng hợp biết vài phương pháp có khả năng gây khó cho việc mang thai, việc xong xuôi lập tức rửa sạch chính là trong số đó.


      Cho nên tại Phó Dung chỉ có thể tránh thai dựa vào ba cách, là thân thể nàng trời sinh khó có thai, hai là nàng chủ động đề phòng, ba là đương nhiên hạn chế hết mức số lần chung giường.


      Vì thế buổi tối Từ Tấn năn nỉ Phó Dung liền lấy lời hứa lúc chịu phạt làm lý do, chịu làm đến bước cuối cùng.


      hai đêm đầu Từ Tấn bận tâm thương thế Phó Dung còn nguyện ý kiên nhẫn, đợi Phó Dung triệt để dưỡng tốt, liền nóng nảy, sử ra tất cả thủ đoạn dỗ Phó Dung cho , Phó Dung cho, nín bụng tức giận lại có cách nào phát ra, ai bảo khi dễ người trước, sau đó lại chính miệng mình cam đoan?


      "Ngày mai chính là Trung Thu." Đêm nay Từ Tấn nằm xuống, gây sức ép, ôm Phó Dung chuyện, "Đêm nay ta nghỉ ngơi dưỡng sức, tối mai xem nàng còn trốn thế nào."


      Phó Dung vừa ngượng và bực đấm đấm lồng ngực , nhắm mắt lại giả bộ ngủ.


      Từ Tấn hôn nàng, giữa mùa thu đêm lạnh, ôm người vào trong ngực càng chặt hơn.


      đêm bình an vô .


      Buổi sáng Phó Dung tỉnh lại, ngoài ý muốn phát Từ Tấn ở bên cạnh.


      Lúc rửa mặt, nàng hỏi Mai Hương.


      Mai Hương cười : "Sáng nay vương gia vừa tỉnh dậy, ra sân luyện võ, bữa sáng quay lại."


      Phó Dung nghe thấy, trong lòng nhịn được lẩm bẩm, thành thân vài ngày, mấy ngày hôm trước cũng thấy luyện võ, cố tình hôm nay lại chịu khó, chẳng lẽ là vì chuẩn bị cho buổi tối?


      Mới mặc đồ xong, Từ Tấn liền tới, thân áo choàng cổ tròn màu trúc xanh, mắt phượng như thanh tuyền sáng ngời, tinh thần sảng khoái.


      ánh mắt Phó Dung lại rơi vào nha hoàn mặc quần trắng sau lưng .


      nương nhìn khoảng 16-17 tuổi, vóc người cao gầy, khuôn mặt trầm tĩnh, so ra ổn trọng hơn Mai Hương nhiều, thêm phần khí mất phần ôn nhu, giơ tay nhấc chân đơn giản mau lẹ, vào nhà rồi rèm mi buông xuống, thay vì là an phận quy củ, bằng là kỷ luật nghiêm minh, giốngnhư Hứa gia vẫn theo bên cạnh Từ Tấn.


      Phó Dung nhìn Từ Tấn, ánh mắt nghi hoặc, chờ giải thích.


      Từ Tấn ngồi vào chỗ bên cạnh nàng, nhấp ngụm trà mới : "Đây là sư muội Hứa Linh của Hứa gia, công phu siêu quần, từ hôm nay hầu hạ ở bên cạnh nàng, về sau nàng tiến cung hoặc mình ra cửa, có nàng ấy theo cùng, ta yên tâm hơn." Giống hôm nay trong cung tổ chức gia yến Trung Thu, ở phía trước bồi giá, Phó Dung ở trong hậu cung có yến hội khác, cho dù có mẫu thân chăm sóc, Từ Tấn cũng yên tâm.


      "Nô tài Hứa Linh, bái kiến vương phi." Hứa Linh quỳ xuống với Phó Dung, dập đầu lạy ba cái.


      Biết công phu ?


      Phó Dung cực kỳ cao hứng, nàng cũng quên đời trước nàng bị người ta hạ độc thủ hại chết, tại có Hứa Linh ở bên cạnh, yên tâm hơn nhiều.


      "Đứng lên , vừa vặn ta bên này còn thiếu đại nha hoàn, về sau để ngươi làm." Phó Dung vui mừng đáp ứng, nhìn Từ Tấn cái, lại : " là người từng hầu hạ bên cạnh vương gia, ta cần đổi tên cho ngươi, tên Hứa Linh rất dễ nghe ."


      "Hứa Linh đa tạ vương phi!" Có lẽ là nhóm sư huynh đệ bọn họ có thể giữ lại tên họ, Hứa Linh lòng cảm kích, lại gật đầu với Phó Dung. Phó Dung liền tỏ ý bảo nàng theo Mai Hương ra ngoài sắp xếp chỗ ở.


      "Vương gia tốt, bên cạnh ta thiếu người có bản lĩnh lớn như Hứa Linh." Trong lòng cao hứng, Phó Dung nịnh nọt cho Từ Tấn thêm chén trà.


      Từ Tấn sao chỉ thỏa mãn với cốc trà? Nhìn nàng vỗ vỗ đùi.


      Phó Dung nhìn ra bên ngoài, cắn môi tới trước mặt Từ Tấn, lại chịu chủ động ngồi lên.


      Nàng cố ý treo khẩu vị, Từ Tấn đành phải đem nàng lên đùi, ngậm lấy môi hôn lúc vẫn chưa thỏa mãn mà buông ra, nhìn nàng ánh mắt thủy nhuận : " muốn cám ơn ta, buổi tối được khước từ nữa."


      Phó Dung đỏ mặt chuyển mắt .


      Từ Tấn nhớ tới chuyện khác, giả bộ nghi hoặc hỏi nàng: "Nàng bên này nàng có ba đại nha hoàn, sao ta chỉ thấy có hai người?"


      Phó Dung tâm tư chuyển chuyển, ăn ngay : "Còn Cầm Hương, chuyên môn làm Hoa Điền cho ta, sau này ta cảm thấy có vẻ là nhân tài được trọng dụng, cho nàng theo Cố nương tử học đánh trang sức , hàng tháng đưa cho ta đám Hoa Điền là được."


      "Cố nương tử..." Từ Tấn vuốt ve khuôn mặt Phó Dung ửng đỏ, chần chờ : "Là thợ trang sức ở Như Ý trai kia?"


      Phó Dung kinh ngạc : "Vương gia thậm chí ngay cả cái này cũng biết?"


      Từ Tấn ý vị mà cười: "Lúc trước nàng nhắc Tín Đô vương xin dược với ta, quý trọng như vậy, nàng cảm thấy ta hỏi thăm dược là dùng cho ai?"


      Phó Dung liền đoán được Từ Tấn hơn nửa biết tình, ánh mắt chua xót, ôm lấy tay hỏi: "Vậy vương gia có biết rốt cuộc là ai hạ dược Liễu di? Lúc trước ta bị Tề Sách hãm hại, là Liễu di cứu ta, nàng chết minh bạch, ta đoán được hung thủ đại khái là ai, lại có chứng cớ."


      "Nùng Nùng cảm thấy là ai?" Từ Tấn hôn mu bàn tay nàng, giọng nhàng như trò chuyện việc nhà.


      Phó Dung nhìn chằm chằm vào khuôn mặt Từ Tấn, bỗng nhiên cảm thấy lúc này Từ Tấn làm nàng đoán ra, như vậy khí định thần nhàn, như là thờ ơ, lại dường như cái gì cũng biết , hết thảy đều nắm giữ.


      Nàng đột nhiên biết nên tiếp hay . ra, khẳng định dẫn tới việc, tuy rằng ý chỉ tứ hôn hạ xuống Phó Dung nghĩ tới biện pháp làm cho Như Ý trai tái khởi Đông Sơn ít nhất bị người khác tận lực chèn ép, lúc này lại do dự. Nàng với Từ Tấn chỉ là tân hôn, trước mắt mang thêm phiền toái cho Từ Tấn, có thể vui hay ? Tuy rằng chuyện là chọn nhắc đến trước...


      "Thôi, ta chỉ là tùy tiện đoán thử, muốn dùng cơm rồi, chúng ta cái này." Phó Dung muốn lấy lệ cho qua.


      Trong lúc nàng chuẩn bị đứng dậy Từ Tấn ở bên tai nàng ba chữ.


      Quận vương phi.


      Phó Dung thân thể cứng đờ, quả nhiên là bà ta.


      Nàng cúi đầu, trong lòng phức tạp.


      , Từ Diệu Thành cùng với Liễu Như Ý chung chỗ, quận vương phi thân làm thê tử của Từ Diệu Thành, bà ta tức giận muốn đối phó Liễu Như Ý, Phó Dung đều có thể lý giải, nhưng lý giải được có nghĩa nàng hận. Liễu Như Ý chết rồi, Phó Dung từ Cố nương tử biết được thực tế là Liễu Như Ý bị Từ Diệu Thành bức hiếp, hai người ký khế ước. Mắt thấy sắp có thể khôi phục tự do, quận vương phi lại dùng bát độc dược, triệt để chặt đứt giấc mộng của Liễu Như Ý.


      Nếu quận vương phi hận, bà ấy nên hận trượng phu của mình, bà ấy dựa vào cái gì hại nữ nhân đáng thương khác, hại dì kết nghĩa ân nhân cứu mạng của Phó Dung nàng?


      Nghĩ tới lời của Liễu Như Ý trước khi chết, Phó Dung tựa vào lồng ngực Từ Tấn yên lặng rơi lệ.


      Đó chỉ là nữ nhân vô tội muốn dựa vào chính mình làm ăn lớn a.


      "Nùng Nùng tính toán báo thù như thế nào? Hoặc là, nàng muốn báo thù sao?" Từ Tấn lau lệ cho Phó Dung, như mê hoặc hỏi.


      muốn biết, nàng có thể bởi vì bận tâm Từ Yến, lựa chọn xóa bỏ thù hận với quận vương phi hay .


      muốn biết, Từ Yến ở trong lòng nàng có phải quan trọng tới mức làm cho nàng quên cái chết của người thân hay .


      Phó Dung chậm rãi ngẩng đầu, mắt đẫm lệ mông lung nhìn Từ Tấn.


      Nàng muốn báo thù cho Liễu Như Ý, nhưng nàng biết nên làm thế nào, nàng nỗ lực giúp Liễu Như Ý thực nguyện vọng, nhưng báo thù, Phó Dung biết nên xuống tay thế nào. Nàng hi vọng quận vương phi lọt vào báo ứng, dạng báo ứng gì, nàng biết. Phó Dung chưa từng chủ động hại người, Tề Trúc bị hủy dung, bởi vì phương thức quá mức thảm thiết, nàng liên tục mấy đêm ngủ ngon giấc, nếu như quận vương phi lại bởi vì nàng...


      mạng đổi mạng, quận vương phi giết Liễu Như Ý, dường như chỉ có người chết rồi mới tính là báo thù.


      Nhưng quận vương phi chết rồi, Từ Yến nên làm thế nào?


      Trong đầu lên thân ảnh Từ Yến gầy gò như thanh củi, Phó Dung nên lời cái chữ chết kia.


      "Nùng Nùng đừng khóc, nàng nghĩ như thế nào, cứ việc cho ta biết, ta đều thay nàng làm được." Từ Tấn tiếp tục dụ dỗ .


      Phó Dung ở trong ngực lắc đầu: "Ta biết, ta muốn cho bà ấy bị báo ứng, nhưng ta muốn bà ấy bởi vì ta mà chết..."


      Từ Tấn thở hơi.


      Nàng nương yếu ớt chưa từng thấy huyết tinh, bởi vì Từ Yến mà quên thù đủ rồi.


      " cần phải chết, có đôi khi vẫn còn sống, nhưng sống bằng chết." Từ Tấn nâng cằm Phó Dung lên, hôn miệng nàng : "Kỳ quận vương phi ở quận vương phủ, cũng chẳng thể làm gì được, hẳn là mời Vĩnh Ninh công chúa giúp hạ độc. Nùng Nùng nàng nhớ kỹ, các loại người như họ, chết tính là gì, mặt mũi mới là quan trọng nhất, nàng đánh vào mặt họ chính là trả thù lớn nhất."


      Phó Dung nhìn , trong lòng đột nhiên xuất ý nghĩ, "Vương gia ý tứ là..."


      Từ Tấn bóp cái mũi nàng: "Ta biết nàng định mở lại Như Ý trai, trước đó dám, tại lại sợ ta mất hứng, đúng ?"


      Phó Dung lúng túng nhìn ngực miệng : "Ta muốn mượn thế lực vương gia, lại sợ làm cho vương gia chọc thêm kẻ thù..."


      "Nàng cảm thấy ta sợ các nàng ấy?"


      Từ Tấn đầu ngón tay hơi dùng chút khí lực, đổi lấy tiếng kêu bất mãn của Phó Dung, dùng cả hai tay đẩy . Từ Tấn thích xem nàng như vậy, giống như mèo hoang, cố ý bóp thêm mấy cái mới bỗng nhiên đặt người lên đùi, túm eo nàng dùng sức đẩy lên , "Nùng Nùng nàng nhớ kỹ, ta là trượng phu của nàng, về sau nàng có phiền não, chỉ cần với ta, vô luận việc lớn , vô luận đối phương là ai, ta đều thay nàng làm chủ. Việc nàng phải làm chính là toàn tâm toàn ý đối với ta, tương lai lại thay ta sinh con dưỡng cái, hiểu ?"


      Phó Dung trân trân nhìn .


      Từ Tấn nhìn chằm chằm vào mắt nàng, đợi nàng trả lời.


      Hai vợ chồng yên lặng đối diện, Phó Dung muốn mở miệng trong phòng Đoàn Đoàn đột nhiên liên tục kêu ba tiếng "Ăn cơm".


      Bầu khí khác thường thể vừa rồi kia nhất thời tiêu tán còn mảnh, Phó Dung bật cười, thấy Từ Tấn cũng bất đắc dĩ cười, nàng cả gan ôm lấy cổ , quá chắc chắn hỏi: "Vậy ta mở lại Như Ý trai, làm vương gia thêm phiền toái?"


      Khánh quốc công phủ đứng ở phía Đoan phi Thành vương bên kia, nàng ngang nhiên khiêu khích đối phương...


      Từ Tấn hiển nhiên hiểu được kiêng kị trong lòng nàng, bóp eo của nàng : "Chẳng lẽ nàng mở cửa hàng, bọn họ nhìn ta thuận mắt hơn? Ngốc, cứ việc mở , nếu ngại phiền toái, ta phái người giúp nàng sắp xếp."


      Phó Dung vội vàng lắc đầu: " cần, chính ta có người." Nàng chỉ muốn mượn thế lực Túc vương phủ, để Vĩnh Ninh công chúa bên kia đừng thầm động tay chân, muốn cái gì cũng đều giao cho Từ Tấn.


      Nàng có chủ kiến, Từ Tấn khuyên nữa, khàn giọng sang chuyện khác, "Ta vừa giúp nàng như thế, buổi tối nàng..."


      Phó Dung nhanh chóng che miệng , cho phép tiếp.
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280348 others thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chưa cần đọc vội, mà phải vội thả tim ❤❤❤❤❤❤❤ cho nàng @heavydizzy ngay và luôn
      :038::038::038:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :