1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Các nàng nghĩ sao? ta ko thích chàng chàng nàng nàng, nghe cứ nhão nhão sao ý. Nhưng xưng hô là /em ko đúng vì là chuyện cổ đại.
      Các nàng cho ý kiến để ta chỉnh lại nhé.
      Last edited: 27/9/16
      B.Cat, quỳnhpinky, linhdiep172 others thích bài này.

    2. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chang va nang di Co oi. Chu Em giong hien dai qua,thanks

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ta thấy nàng edit như bây giờ hợp lí rồi, chàng - nàng hơi quá, đợi khi 2 chị tình cảm hơn đổi xưng hô hợp lý hơn. H cứ giữ nguyên thôi.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Về thay đổi xưng hô trong truyện, mấy chương này ta edit từ trước nên ngại sửa lại, ta giữ nguyên. Đăng hết rối, những chương edit mới có thể thay đổi là phụ thuộc vào các nàng. Các nàng khẩn trương cho ý kiến nhé.


      ☆ Chương 113

      Dùng xong cơm, Phó Dung muốn nghỉ trưa.


      đến tối hôm qua, sáng nay tiến cung lâu như vậy, đứng lâu như vậy, nàng rất mệt.


      Thấy Từ Tấn theo sau vào, Phó Dung cũng có sức lực ứng phó , nằm dài giường, kéo chăn cầu : "Ta muốn ngủ, vương gia đừng có náo loạn được ?"


      Từ Tấn bước chân khựng lại, nhìn nàng lộ ra khuôn mặt tiều tụy, " nháo, ta ra bên ngoài, nàng đổi đồ ngủ , ngủ cho thoải mái." xong quay người ra ngoài.


      Phó Dung mệt mỏi nhắm mắt lại.


      Từ Tấn ở bên ngoài ngồi rất lâu, cũng là bao lâu, cảm thấy nàng hẳn là ngủ rồi, mới lần nữa vào trong phòng.


      Phó Dung ngủ say, hai cái cánh tay đều để ở bên ngoài, chăn chỉ che ở lồng ngực, lộ ra xiêm y bên trong.


      Từ Tấn cười khổ, nàng đổi đồ ngủ, là sợ thấy cảnh xuân mà tâm viên ý mã động tay động chân sao?


      Đứng ở bên giường nhìn lát, nhìn bên trong nàng có chỗ rộng, Từ Tấn do dự chút, tới giường bên ngoài nằm xuống.


      Lúc chính mùi, Mai Hương Lan Hương dựa theo Phó Dung dặn dò, chuẩn bị gọi nàng rời giường.


      Hai nha hoàn chân tay đẩy rèm gian ngoài ra, bởi vì biết vương gia ở bên trong, giọng thương lượng nên gọi người như thế nào, Lan Hương đột nhiên dừng lại, như thấy quỷ nhìn chằm chằm vào trường tháp bên kia.


      Mai Hương quay đầu nhìn lại, liền thấy vương gia quay lưng ra cửa nằm nghiêng ở giường, dường như còn chưa tỉnh.


      Lan Hương khoa tay múa chân làm khẩu hình với Mai Hương: "Vương gia sao ở bên trong?"


      Mai Hương nào biết a, nghi hoặc xong, ý nghĩ đầu tiên trong đầu là hai vợ chồng lại cãi nhau. Mặt biến sắc, cho Lan Hương ánh mắt, hai người lặng lẽ vào trong phòng, lại thấy Phó Dung ngủ ở giường, khuôn mặt nhắn ửng đỏ, ngoại trừ mặc váy bên ngoài, tư thế ngủ giống lúc còn nghỉ trưa ở nhà có gì khác, đồng thời thở hơi.


      " nương tỉnh tỉnh." Lan Hương giọng gọi.


      Phó Dung trong lòng nhớ buổi chiều muốn gặp các ma ma quản lớn trong vương phủ, ngủ cũng được sâu, Lan Hương kêu hai tiếng, nàng liền tỉnh dậy.


      Thấy nàng nhìn vào bên trong giường, Mai Hương giọng giải thích: "Vương gia ở giường bên ngoài, còn chưa tỉnh."


      Phó Dung cực kỳ giật mình, Từ Tấn ngủ ở bên ngoài, là sợ ầm ĩ tới nàng?


      Dường như trừ bỏ cái này, có nguyên nhân khác.


      "Các ngươi ra ngoài trước , lát nghe gọi đến hãy tiến vào." Phó Dung che miệng ngáp, đợi hai người rồi, chính nàng đổi xiêm y, dùng khăn mặt ướt trong phòng chuẩn bị sẵn lau mặt, ngồi vào trước bàn trang điểm, nhìn qua chiếc gương viền mép khảm phỉ thúy bảo thạch sáng ngời.


      Nàng trong gương, mắt ngọc mày ngài, mặt khôi phục đỏ ửng tự nhiên.


      Nàng trông như vậy, Từ Tấn hẳn là rất thích ?


      Buông lược xuống, Phó Dung bước ra gian ngoài, tới trước giường, nghiêng đầu ngó nhìn, thấy Từ Tấn quả nhiên còn ngủ, khuôn mặt bình tĩnh, nàng cười cười, nắm lấy cánh tay nhàng quơ quơ: "Vương gia, nên dậy rồi."


      Từ Tấn sớm tỉnh , chính là muốn biết nàng gọi như thế nào.


      Vừa tỉnh ngủ loại xoay người, nhìn thấy nàng mỉm cười đứng ở bên cạnh, tóc dài như thác xõa tung, trong mắt mang theo ý cười ôn nhu.


      Từ Tấn nhìn chớp mắt, như bừng tỉnh mộng.


      Phó Dung cười đến càng ràng, nắm tay : "Vương gia ngủ đến choáng váng?"


      Nàng chủ động như thế, Từ Tấn lập tức ngồi dậy, "Nàng, nàngtỉnh khi nào?"


      Tay bị cầm ngược lại, Phó Dung đành phải ngồi nghiêng ở bên giường, ôn nhu chuyện với : "Vừa mới tỉnh, sợ các nàng tiến vào ầm ĩ tới chàng, ta tới gọi chàngtrước. Vương gia sao vào bên trong ngủ?"


      Từ Tấn nắm chặt tay nàng nhéo nhéo, nhìn mắt nàng : "Nàng cho ta ầm ĩ nàng, ta sợ nằm cũng chỗ với nàng nhịn được, liền..."


      Phó Dung cắn cắn môi, cúi đầu nhìn tay : "Vương gia đối với ta tốt."


      "Vậy nàng còn tức giận ?" Từ Tấn chột dạ hỏi.


      Phó Dung ngước mắt nhìn , ánh mắt vô cùng nghiêm túc: "Chỉ cần vương gia cam đoan sau này lặp lại lần thứ hai, ta liền giận, về sau cũng nhắc lại chuyện này phiền vương gia."


      Từ Tấn thu hồi ý cười, cũng dựa vào gối đầu, ngồi thẳng : "Nếu còn có lần thứ hai, ta cả đời này đều được chạm vào nàng."


      Phó Dung nguyện ý tin , phải bởi vì hôm nay bao nhiêu lời hay, mà là bởi vì đời trước Từ Tấn chưa từng chân chính ở giường thô bạo với nàng, mà hôm nay cũng săn sóc cẩn thận. Nhưng nàng chưa quên chuyện muốn phạt , giọng hừ : "Ta tin vương gia, nhưng đêm nay vương gia đừng nghĩ phải chịu phạt."


      Từ Tấn bật cười, nhanh chóng hôn lên môi nàng chút.


      Hai người chia nhau thu thập, sau đó Từ Tấn dẫn Phó Dung tiền viện, người trong vương phủ đủ tư cách đến bái kiến vương phi sớm đến đông đủ .


      Phó Dung bước vào tiền phủ, vương phủ lớn như vậy mà chỉ có chủ tử là Từ Tấn, có lão gia, thái thái, có huynh đệ tỷ muội cũng có thông phòng thiếp thất, hậu viện vương phủ, tâm phúc Từ Tấn quản lý đều chỉnh tề.


      Ở tiền viện quản lớn do Từ Tấn quản, lần này tới đây chủ yếu chính là bái kiến vương phi, cũng có gì cần phải giao tiếp với Phó Dung. Phó Dung cũng định nhúng tay vào chuyện của Từ Tấn ở bên ngoài. Từ Tấn là vương gia, so sánh cùng đương gia nhà huân quý bình thường khẳng định là có càng nhiều bí mật, càng thích hợp để nữ quyến nội trạch hỏi đến đại . giờ hai người tân hôn, trong phòng có thân mật như thế nào. Việc tư bên ngoài, trừ phi Từ Tấn chủ động với nàng, Phó Dung cũng lắm miệng.


      Các quản bái người xong liền ra, còn lại đều là các ma ma nội viện.


      Từ Tấn tự mình giới thiệu cho Phó Dung vị lão ma ma tuổi gần lục tuần, tóc hoa râm: "Đây là Ôn ma ma, lúc ta mở phủ, nương sắp xếp ma ma đến thay ta quản lý hậu viện. Nùng Nùng về sau quản gia có cái gì hiểu, đều có thể thương lượng cùng ma ma."


      Lại với Ôn ma ma: "Ma ma vất vả hơn nửa đời, bây giờ Nùng Nùng tới đây, ma ma liền ở vương phủ hưởng thanh phúc , Nùng Nùng còn , ma ma cảm thấy chỗ nào nàng làm ổn, giúp ta nhắc nhở nàng chút."


      Ngữ khí thập phần thân cận, như là chuyện cùng trưởng bối trong nhà.


      Ôn ma ma cười tủm tỉm gật đầu, nhìn Phó Dung ánh mắt thập phần hòa ái dễ gần, "Vương phi đẹp như vậy, vương gia là có phúc khí a."


      Từ Tấn bất đắc dĩ nhìn Phó Dung cái.


      nghĩ mãi mà vì sao mẫu thân và Ôn ma ma gặp qua Phó Dung rồi đều thích nàng, cho dù là bởi vì nguyên nhân từ thân thể , hai người thêm chiếu cố nàng, cũng cần nhà cả ngói a, đều nhanh chóng thân cận với Phó Dung.


      Đời trước nạp Phó Dung làm thiếp, mẫu thân biết được ngọn nguồn, sau đó nhiều lần dặn dò đối xử tốt với Phó Dung. Nhưng lúc ấy trong lòng được tự nhiên, câu đều đặt vào lòng. Mẫu thân ban cho Phó Dung cái gì, đều cất , đưa cho nàng. Phát giác Ôn ma ma cùng với mẫu thân dạng muốn ngấm ngầm chiếu cố Phó Dung, lại uyển chuyển nhắc nhở Ôn ma ma đừng quản nhiều chuyện của Phó Dung.


      Năm ấy tháng giêng, mẫu thân muốn gặp Phó Dung, Từ Tấn cho phép, bị mẫu thân phát giác, gọi Ôn ma ma tiến cung hỏi. Ôn ma ma bình thường nghe , tới vụng trộm chỉ điểm Phó Dung, nhưng lão nhân gia phải là lòng sợ , tới trước mặt mẫu thân đem đối xử với Phó Dung như thế nào đều ra. Mẫu thân mắng trận, Từ Tấn như cũ muốn cho Phó Dung phần thể diện kia, lại muốn chọc mẫu thân tức giận, lần đầu tiên đem mấy chậu cúc hoa danh phẩm mẫu thân ban thưởng đưa tới Phù Dung viện.


      Đời này sao, Phó Dung là thê tử của , thấy mẫu thân rất ưa thích Phó Dung, Ôn ma ma trước mắt đối với Phó Dung ưu ái có thừa, Từ Tấn ngược lại chút cũng giật mình.


      Phó Dung cũng giật mình, cảm nhận được Ôn ma ma tự đáy lòng thích mình, ngược lại có chút ngượng ngùng.


      Kiếp trước nàng và Ôn ma ma chỉ gặp mặt 3 lần. Lần đầu tiên là nàng mới vào phủ, Ôn ma ma đến chỉ điểm cho nàng quy củ trong vương phủ, lần thứ hai là nàng phái Lan Hương hỏi thăm hành tung Từ Tấn, Ôn ma ma phát ra, nhắc nhở nàng an tâm chờ Từ Tấn ở đây, đừng có tự chủ trương, miễn cho Từ Tấn biết sau lưng sinh chuyện. lần cuối cùng là lúc có tin cáo phó 2 em Từ Tấn truyền đến, lão nhân gia như có tang cháu ruột, tang xong xuôi, quay trở về bên người Thục phi.


      Lúc ấy Phó Dung rất thích vị Ôn ma ma này. Nàng biết mình chỉ là thiếp thất của Từ Tấn, Ôn ma ma khinh thường nàng là rất bình thường, nhưng đạo lý là đạo lý, chân chính gặp mặt, ngẫm lại nàng so với ma ma của Từ Tấn đều bằng, Phó Dung trong lòng khó tránh khỏi thoải mái, đặc biệt là nàng trăm phương ngàn kế tìm cách gặp Từ Tấn mấy lần đều bị Ôn ma ma khuyên can, Phó Dung vừa thẹn vừa bực, ở trong lòng rủa bà ấy ít lần.


      Sau khi trùng sinh, cùng Thục phi tiếp xúc nhiều hơn, nghe Thục phi khen ngợi Ôn ma ma, Phó Dung lại cẩn thận nhớ lại phen mới hiểu được là nàng nghĩ nhiều rồi.
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, minhminhanhngoc, thanhbinh47 others thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Nhân dịp ta rảnh rỗi, ta post thêm chương tặng các nàng.

      ☆ Chương 114


      Người với người ở chung, người quen thuộc còn có lúc khó tránh khỏi hiểu lầm, người xa lạ càng dễ hiểu sai tâm tư đối phương.


      Ý thức được Ôn ma ma lúc trước chỉ là nhìn nhận đúng việc, mà phải là tận lực đối nghịch cùng nàng, Phó Dung ngày càng thêm tin tưởng với việc mình ở Túc vương phủ. Lúc chuẩn bị đồ cưới, mẫu thân muốn đem ma ma tâm phúc cho nàng, Phó Dung muốn. Cảnh Dương Hầu phủ có lão thái thái khó chơi, đệ đệ muội muội đều còn , mẫu thân cần nhân thủ, thứ hai nàng biết Từ Tấn bên này có Ôn ma ma trung thành đáng tin.


      Đợi mọi người làm lễ xong, Ôn ma ma dẫn hai tức phụ quản theo Từ Tấn, Phó Dung cùng nhau vào sảnh đường.


      Từ Tấn cùng Phó Dung ngồi vào chỗ, Từ Tấn bưng trà lên, bày tỏ muốn nghe các nàng chuyện, lại định nhúng tay.


      Ôn ma ma cũng để ý , chỉ vào hai bà mụ quản giới thiệu cho Phó Dung: "Lão nô tuổi cao, ánh mắt lỗ tai đều còn tốt, mấy năm này đều là hai người này trợ thủ giúp ta, đều rất đáng tin, sau này để họ thay vương phi làm việc , vương phi trước nhìn xem, cảm thấy có thể dùng tiếp tục dùng, nếu như phát họ lười biếng, dùng mánh lới, cũng cần cố kỵ lão nô, nên đuổi đuổi ."


      xong đưa đối bài nội viện cho Phó Dung.


      Phó Dung vội vàng đứng lên, lần nữa nhét đối bài về trong tay lão nhân gia, có chút ngại ngùng : "Ta biết ma ma muốn sớm hưởng thanh phúc, chỉ là ta và vương gia ngày mai còn phải vào cung thăm hỏi nương nương, sau nữa lại phải về nhà lại mặt, bận quá kịp làm gì, ma ma vất vả chút, thay ta quản thêm mấy ngày ? Về sau ta theo bên cạnh ma ma học tập thêm, đến lúc ngài thấy ta có thể mình đảm đương được hãy lười nhác được ? Nếu ta nhiều việc chưa lo hết, ngộ nhỡ làm sai cái gì, vương gia vui."


      Sợ hãi liếc mắtnhìn Từ Tấn cái.


      Từ Tấn mặt biểu cảm, tiếp tục cúi đầu uống trà.


      Ôn ma ma trong lòng hiểu được, vương gia là thích tiểu vương phi duyên dáng kiều này, bằng sao nhanh như vậy yên tâm giao nội viện vương phủ cho thê tử tân hôn? Vị vương phi này nhìn cũng giống như là giả bộ khách sáo...


      "Tốt, vậy lão nô lại thay vương phi quản thêm mấy ngày, vương phi cứ việc an tâm ra ngoài ." Ôn ma ma có tâm tư đùn đẩy, lần nữa cất kỹ đối bài. Bà đến vương phủ chính là vì chiếu cố vương gia, tại bên người vương gia có thêm thê tử, bà chỉ cần giúp đỡ chỉ dẫn hai, rất nhanh là có thể buông tay. Ở lâu biết lòng người, bà tham quyền, tự nhiên sợ vương phi kiêng dè.


      Việc quản gia thương lượng tốt rồi, Ôn ma ma dẫn hai tức phụ quản cáo từ.


      Từ Tấn nhìn bọn họ xa, vẫy vẫy tay với Phó Dung, đợi Phó Dung tới trước mặt, kéo người ngồi lên đùi mình, cười hỏi nàng: "Ta có ngày mai muốn vào cung sao?"


      Trải qua buổi trưa, hai người lại chân chính hòa hảo, Phó Dung cũng sợ , nhìn thẳng vào mắt : "Buổi sáng chàng cưỡng ép kéo ta , hại ta thể hảo hảo bồi nương chuyện, ngày mai còn , hóa ra chàng thân nhi tử sợ nương tức giận, ta còn muốn vui vẻ hòa thuận với bà bà, chẳng lẽ vương gia nguyện ý vì ta lấy lòng bà bà?"


      Nàng đôi môi dẻo mồm giảo biện, Từ Tấn cúi đầu hôn, "Nùng Nùng nhu thuận hiểu chuyện, nương sớm thích, chỗ nào cần nàng lấy lòng?"


      Phó Dung còn ý của hắn lắm, ngăn cản miệng : "Vậy ngày mai chàng đến cùng bồi ta tiến cung a?"


      Từ Tấn hôn lòng bàn tay nàng, ánh mắt nhìn vào mắt nàng: " sợ thoải mái?"


      Phó Dung trừng mắt nhìn , buông mi : "Đêm nay ngủ giấc, hẳn là có việc gì." Dượckia thực là rất tác dụng.


      Từ Tấn cũng nghĩ tới dược, tay chậm rãi dời tới ngang hông nàng, môi ở bên tai nàng lưu luyến: "Buổi tối phải nhận phạt, ta bôi thuốc cho nàng trước."


      "Câm miệng!" Phó Dung dời tay , từ đùi nhảy xuống liền chạy.


      Từ Tấn đuổi theo.


      Tân hôn yến hai ngươi, vợ chồng son ở trong phòng ngươi truy ta trốn náo loạn hồi lâu, dùng xong cơm tối, Phó Dung muốn tắm, Từ Tấn nhất định muốn theo vào, Phó Dung chịu, cuối cùng đỏ mặt đáp ứng cho Từ Tấn giúp nàng bôi thuốc mới có thể chính mình tắm bồn.


      Từ Tấn tắm rửa nhanh hơn nàng, từ sớm nằm dài giường đợi nàng, cầm cái hộp gỗ trong tay thưởng thức.


      Phó Dung tiến vào thấy Từ Tấn nhìn cây ngọc quản kia ngẩn người.


      Biết nàng càng thẹn thùng Từ Tấn càng thích lấy cái này trêu chọc nàng, Phó Dung bắt buộc mình nên suy nghĩ nhiều, bình tĩnh vô cùng tắt hết đèn trong phòng, chỉ lưu lại ngọn bên cửa sổ, một ngọn ở trước giường, lúc này mới cởi giày lên, ngoài ý muốn nhìn Từ Tấn chằm chằm, nằm xuống, nhắm mắt lại.


      "Nhanh như vậy thành thói quen?" Từ Tấn cười hỏi.


      Phó Dung chuyện, đỏ mặt.


      "Vậy ta động thủ." Từ Tấn thả màn xuống, ôm Phó Dung vào bên trong để nằm ngang, túm lấy quần ngủ của nàng kéo sát lên hết cỡ.


      Phó Dung cắn cắn môi, kéo áo gối trùm lên mặt.


      Từ Tấn lặng lẽ cười, nhân lúc Phó Dung nhìn thấy gì hết, lặng lẽ bôi thuốc lên người mình.


      Bôi tốt rồi, Từ Tấn giống như trong xe ngựa đưa dược vào.


      Phó Dung thân thể run lên, kìm lòng được nắm chặt đệm chăn, tức đến mắng : "Chàng, chàng vô sỉ!" (Công nhận bạn TT vô sỉ)


      là đến khi nàng vết thương lành hẳn chạm vào nàng, chẳng lẽ vẫn nhịn được sao?


      Nghĩ tới tối hôm qua chịu khổ, Phó Dung dù thế nào cũng nhẫn nổi, kéo áo gối ra muốn ngồi dậy cùng Từ Tấn liều mạng.


      Từ Tấn cái trán đầy mồ hôi, mau chóng đè người xuống, bức thiết giải thích: "Nùng Nùng muốn đâu, ta chỉ bôi thuốc cho nàng, ngọc quản quá , bôi thuốc rất mất công, nào có bôi nhanh được?" xong cúi đầu hôn, gò má Phó Dung dần dần chuyển hồng, "Đừng sợ, đêm nay ta tuyệt nuốt lời."


      Phó Dung muốn tin, nhưng quả có ý đồ...


      "Đủ rồi !" Cảm giác quen thuộc ập đến, Phó Dung dần dần thể ngăn nổi, quay đầu thúc , "Nhanh ra cửa đứng!"


      "Ta còn chưa bôi xong."


      Nàng hô hấp có biến hóa, Từ Tấn làm sao biết, lá gan cũng lớn lên, đưa tay đỡ, muốn lau chỗ nào lau chỗ đó, như sợ có chỗ chiếu cố chu toàn, làm cho thê tử ngày mai tiếp tục chịu khổ.


      Cuối cùng Từ Tấn chỉ riêng bôi thuốc, liền mất thời gian nén nhang, sau đó đổi thành ngọc quản lại dùng rất lâu.


      Lưu luyến mà thay Phó Dung mặc xong quần ngủ, Từ Tấn ôm nàng : "Xem ra có đôi khi vẫn là tốt a, Nùng Nùng có đúng hay ?"


      Phó Dung cười nhạt trong lòng, như vậy, phỏng chừng cũng có mặt mũi nào khoe ra.


      Nàng lên tiếng, Từ Tấn cẩn thận nhìn, cố ý hỏi: "Ngủ rồi? Vậy ta đứng nàng cũng biết..."


      "Chàng nhanh !" mặt dày vô sỉ, Phó Dung sử ra khí lực toàn thân mới đem đẩy xuống cuối giường.


      Từ Tấn cao giọng cười to, mau lẹ nhảy xuống giường, vừa mặc quần vừ chằm chằm vào Phó Dung : "Hai nén hương hai nén hương, bất quá Nùng Nùng ta cho nàng biết, thể lực củata tốt vô cùng, đừng tự mình đứng lâu như vậy, dù ôm nàng cùng đứng, hai nén hương cũng kiên trì được."


      biết nàng thích thế nào, cho nên tối hôm qua cố ý chọn chỗ cửa đó, đáng tiếc quá mức cao hứng quên nàng giống trước.


      Nghĩ tới qua thời gian lại có thể vui sướng giống đời trước, Từ Tấn lại ôm Phó Dung gặm cắn phen, lúc này mới thả màn xuống châm hương.


      Phó Dung thở phì phì kéo màn lụa lên, vất vả tới phiên nàng chiếm tiện nghi, nàng sao có thể nhìn?


      Nằm ở gối, Phó Dung nhìn chằm chằm vào nam nhân ở cửa, giọng căm hận nhắc nhở: " được nhúc nhích, chỗ nào cũng được nhúc nhích, động chút liền đứng thêm nén nhang!"


      Từ Tấn dựa vào cửa nhìn nàng, hề nhúc nhích.


      Hai người nhìn lẫn nhau, Phó Dung hừ tiếng, quay vào bên trong giả bộ ngủ, qua lát lại quay đầu nhìn.


      Từ Tấn nhịn được phì cười.


      Phó Dung bĩu bĩu môi, mệt mỏi ập đến, để ý nữa.


      Nhưng nén nhang đốt xong,Từ Tấn vẫn thành thành lại đốt thêm 1 nén, sau đó tiếp tục nhìn nương giường ngẩn người.


      Có phải chỉ cần đối tốt với nàng, nàng yếu ớt khả ái như vậy ?


      thích cuộc sống như thế, còn người ngủ mình, còn vắng vẻ thê lương chiếc giường, mà có người có thể cười đùa giỡn, nửa đêm quay người đưa tay có thể ôm được thân thể nàng xinh ấm áp, cảm nhận nàng ỷ lại mà cọ khẽ trong ngực .


      ~


      Sáng ngày hôm sau, Phó Dung lại bị Từ Tấn gây sức ép tỉnh lại.


      Lần này nàng chút cũng khách sáo, cầm gối đầu đánh xuống phía Từ Tấn.


      Từ Tấn kiểm tra thương thế của nàng, đầu bị gối đập cái liền cúi xuống.


      Biết buổi tối qua nàng dùng dược, Từ Tấn vẫn nhịn được nếm nếm.


      Phó Dung cố gắng khép chân lại.


      Từ Tấn luyến tiếc, bất quá cố kỵ dược kia, chậm rãi bò lên, quay người lại liền ôm Phó Dung tới người mình, cười tranh công : "Ta thấy tốt hơn rất nhiều, đêm nay lại bôi thêm lần nữa, sai biệt lắm ngày mai có thể khôi phục hoàn toàn."


      Phó Dung da mặt dày như , dứt khoát đáp lại những lời này, bồi náo loạn lát, gọi Mai Hương các nàng tiến vào hầu hạ.


      Chiều hôm qua Từ Tấn phái người Chiêu Ninh cung chuyển lời, bởi vậy dùng điểm tâm xong hai vợ chồng trì hoãn nữa, tiến cung từ sớm.


      Lần này Thục phi tự mình ra bên ngoài đón con dâu, chỉ có Thôi Oản đứng đợi.


      Nhìn xa xa Từ Tấn và Phó Dung sóng vai tới, người cao lớn khôi ngô, người như chim nép vào, dường như vừa vừa chuyện, tới gần Từ Tấn mới thu liễm ý cười khóe miệng, giống như mọi khi lãnh đạm liếc nhìn nàng, Thôi Oản nắm chặt tay, lộ ra vui mừng tươi cười: "Tứ ca, Tứ tẩu tới, bác đợi nửa ngày rồi, mau vào ."


      Chủ động tới bên Phó Dung, hỏi nàng ở vương phủ có quen hay .


      Phó Dung từ sớm đã phát , Thôi Oản và Tần Vân Ngọc, là nhà cữu biểu muội (em họ nhà cậu), là nhà di biểu muội (em họ nhà dì), khó phân thân lạ, nhưng Từ Tấn đối với Tần Vân Ngọc ràng như là huynh trưởng, đối với Thôi Oản lại chẳng khác gì người ngoài. Thục phi đối với hai tiểu bối đều tốt như nhau, Từ Tấn có lẽ có lý do chán ghét Thôi Oản, Phó Dung liền quy kết thái độ Từ Tấn là do tuổi Thôi Oản lớn, hơn nữa Lục hoàng tử thích Thôi Oản, mọi người trong lòng hiểu . Như vậy điệu bộ của Từ Tấn có lẽ là vì tránh hiềm nghi?


      Đoán ra tâm tư Từ Tấn đối với Thôi Oản, Phó Dung cũng vắng vẻ Thôi Oản ngay trước mặt , bộ dạng tẩu tử tốt, chuyện cùng nàng.


      Ba người rất nhanh vào phòng.


      Thục phi thân mật gọi Phó Dung đến bên người, cẩn thận quan sát phen, xác định Phó Dung nghỉ ngơi tốt yên tâm, nhưng vẫn lời lẽ sâu xa mà dặn dò Từ Tấn: "Nùng Nùng ít hơn con 5 tuổi, có chuyện gì con đều phải nhường nhịn nàng, vì nàng suy xét, đừng chỉ nghĩ tới chính mình."


      Lời này có thâm ý khác, Phó Dung đỏ mặt cúi đầu.


      "Nương phải." Từ Tấn nghe theo lời mẫu thân, nhìn về phía Phó Dung trong mắt che giấu được vui vẻ.


      Thôi Oản vẫn thầm lưu ý , nhìn thấy nam nhân toát ra thần sắc ôn nhu nàng chưa bao giờ thấy, trái tim trĩu xuống.


      Ngắn ngủi hai đêm, Tứ ca thích Phó Dung ?
      Last edited: 13/3/19

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :