1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      biết ngay a này k thể giữ lời mà, k biết phải khen hay chê tài năng của a này nữa
      heavydizzy thích bài này.

    2. foureye

      foureye New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      12
      Thanks nàng
      heavydizzy thích bài này.

    3. anhhai1997

      anhhai1997 Active Member

      Bài viết:
      135
      Được thích:
      143
      A cứ tranh thủ ăn đậu hủ của chị mọi nơi:yoyo60::yoyo60::yoyo60:. Cơ mà ta thích:yoyo40: :yoyo40: :yoyo40: :yoyo40:
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 112

      Xe ngựa vào Túc vương phủ.


      Từ Tấn lưu luyến buông môi son của Phó Dung ra, chống lên trán nàng bình phục lại, tay cũng từ trong quần lót của nàng lui ra ngoài.


      Phó Dung cả người vô lực, chôn trong ngực nũng nịu khiển trách: "Lấy ra."


      "Còn đau ?" Từ Tấn vừa giúp nàng buộc thắt lưng vừa cắn lỗ tai nàng, "Đau tiếp tục ngậm trong đó, trong phủ cũng có việc gì."


      Ngậm ...


      Phó Dung mặt lại bị thiêu đốt.


      Nàng và Từ Yến quãng thời gian vui sướng nhất chính là tân hôn sơ kỳ, nàng còn chưa thả lỏng, Từ Yến cũng rụt rè, khó khăn được hai câu liền cảm thấy xấu hổ, cũng là hết mức rồi. Sau này ngày lành ủa hai người kết thúc rất nhanh, ban ngày ứng phó mẹ chồng, tiểu xong, ban đêm ai cũng có cái tâm tư kia, rất lâu hầu như phải cách vài ngày mới có lần, mà Từ Yến càng có khả năng lời tâm tình hay bậy bạ này nọ.


      tại sao, Từ Tấn này đời trước phản ứng như thể nguyện làm nam nhân của nàng, bây giờ chuyện nào còn có bộ dáng vương gia cao quý?


      ràng là công tử phóng đãng!


      "Chàng lấy ra !" Phó Dung xấu hổ xen lẫn tức giận, nắm chặt xiêm y thúc giục, bằng người mang theo loại đồ vật kia, nàng đường như thế nào?


      Từ Tấn đỡ đỡ địch quan cho nàng, rất nghiêm túc : "Sợ nàng đau, đến chỗ nương bên kia ta cũng cho nàng , tại càng có khả năng lấy dược giảm đau ra cho ngươi. Nùng Nùng lo lắng lúc xuống xe dễ bộ sao? việc gì, ta ôm nàng ra, bây giờ lại ôm nàng vào, trong viện ai dám nhàn ngôn toái ngữ, đuổi ra ngoài là được."


      " cần, chàng nhanh lấy ra đây!" Phó Dung lúc này cái gì cũng nghe vào, chỉ muốn Từ Tấn lấy đồ vật . Hơi vừa động cái ngọc quản kia liền động theo, có lẽ là do tác dụng của thuốc, chẳng những ngừng đau, còn mang tới loại cảm giác xấu hổ, lại nghĩ tới Từ Tấn vui vẻ nhìn nàng ổn như vậy, Phó Dung càng nghĩ càng được tự nhiên.


      Nàng thích cho Từ Tấn nhìn, Từ Tấn lại cứ thích nhìn, đến khi xe ngựa dừng trước cửa Phù Cừ viện, Từ Tấn cười hôn đỉnh đầu Phó Dung, khàn giọng : "Ta xuống xe trước, nàng muốn lấy ra, có thể tự mình lấy."


      xong nhàng đặt Phó Dung lên ghế dài, mau chóng đứng dậy xuống xe.


      Màn xe rơi xuống.


      Phó Dung nhìn chằm chằm vào màn xe, trong đầu thiên nhân giao chiến.


      Tự mình lấy? Ban ngày ban mặt, để cho nàng ở ngoài sáng biết bên ngoài có nam nhân, nam nhân kia còn ràng rành mạch biết nàng cầm thứ kia lấy ra như thế nào? Phó Dung làm được, chỉ mình người nàng có thể chút nào ngượng ngùng dùng thứ này bôi thuốc, nhưng bên cạnh có người, nàng xấu hổ dám ra tay.


      Nhưng nếu lấy, Phó Dung cảm thấy nàng tới cửa xe ngựa vài bước nổi, như thế nào? Quả thực liền giống...


      Bên ngoài, xa phu, nha hoàn đều chờ, Phó Dung có bao nhiêu thời gian do dự, cắn cắn môi, tay vươn về phía váy.


      Chính vào lúc này, màn xe đột nhiên bị người đẩy ra, có ánh sáng chiếu vào trong.


      Phó Dung cả người đổ mồ hôi, như bị phỏng, thu tay lại, đỏ mặt ngẩng đầu.


      Từ Tấn nhìn ràng tình hình trong liền đẩy màn xe ra, ôn nhu cười với nàng: "Đến đây , ta đỡ nàng xuống xe."


      Phó Dung lại mở to hai mắt, hóa ra người này căn bản có ý định để cho nàng tự lấy ra?


      Mĩ kiều nương mặt càng ngày càng hồng, có xấu hổ, có giận dữ, trong đôi mắt đẹp, màu nước càng nặng, giống mưa phùn mịt mờ, là bộ dáng vừa ngượng vừa bực Từ Tấn chưa từng gặp, hơn nữa loại xấu hổ kia, tuyệt đối phải giả vờ. Từ Tấn mềm lòng, buông thanh : "Ta ôm nàng vào."


      Phó Dung nhìn chằm chằm vào , cắn cắn môi, sửa sang quần áo, chậm rãi đứng lên.


      Từ Tấn nhìn thấy thân thể nàng hơi cứng, nhìn thấy nàng nhíu mày, nhìn thấy nàng môi đỏ khẽ mở, sắp phát ra thanh mím lại chặt.


      giây kia, Từ Tấn vô cùng hâm mộ cái ngọc quản kia, hâm mộ nghĩ tới việc mình ở trong xe ngựa thay thế nó.


      Ôm lấy tiểu nương gian nan tới, nhìn nàng thuận theo vùi vào ngực , Từ Tấn nhàng cười, quay người về phía nội thất.


      phân phó nha hoàn tiến vào, chỉ có vợ chồng bọn họ vào phòng, Từ Tấn bước nhanh tới trước giường, áp lên người nàng liền muốn hôn, nghĩ ở trong xe ngựa như vậy, nhân lúc nàng thẹn thùng lại đòi chút tiện nghi.


      Phó Dung sao có thể cho ? Ở trong xe ngựa nàng hết cách, sợ nháo ra động tĩnh mất thể diện, giờtới nhà, nàng cho nam nhân nghĩ hết biện pháp khi dễ nàng nhiều lần được như nguyện?


      Muốn nhấc chân đá chút, lại sợ chọc giận . Đẩy , Phó Dung tự biết khí lực địch lại. Mắt thấy khuôn mặt tuấn tú của sắp dán lại đây, Phó Dung gần như là bản năng mà mau nhanh chóng giơ tay lên, bắt lấy lỗ tai Từ Tấn ra sức kéo sang hai bên: "Người lại khi dễ ta chút thử xem!"


      Từ Tấn đoán được nàng cự tuyệt lại ngờ được nàng thế nhưng kéo lỗ tai !


      "Nàng..."


      Nàng hiển nhiên có khí lực, Từ Tấn chỉ hơi có chút đau, hai tay chống ở hai bên nàng, nịnh nọt dỗ nàng: "Chỉ hôn cái..."


      Phó Dung hừ lạnh, tay lại thêm vài phần khí lực, nhìn chằm chằm vào bộ dáng nam nhân trước mặt bởi vì bị nàng kéo tai có vẻ cổ quái hơn, có chút muốn cười. Nhưng nghĩ tới cây ngọc quản kia còn ở trong người, Phó Dung ngay lập tức còn nửa điểm ý cười, mắt lạnh nhìn : "Lời hứa buổi sáng vương gia chính miệng ưng thuận đều giữ lời sao?"


      Từ Tấn mặt xấu hổ, " phải, chỉ là ta..." Nàng quá đẹp quá tốt, khó kìm lòng nổi.


      Phó Dung nhìn chằm chằm vào , thấy úp úp mở mở nên lời, nàng bỗng nhiên thu tay, nghiêng đầu , mắt nhắm lại, nước mắt lại chậm rãi chảy xuống: "Tối hôm qua ta hận vương gia cực kỳ, sáng nay vương gia đầu tiên là bồi tội sau lại nhiều lần săn sóc, ta lại nhẫn tâm để ý tới người, nhưng mà... Thôi, vương gia muốn, vậy tự tiện , ta là thê tử của vương gia, vốn nên hầu hạ vương gia, chỉ cần vương gia thư thái, ta nhẫn nhịn là được."


      Từ Tấn lửa người nhất thời đều tắt.


      chỉ là nghĩ hôn nàng, chưa từng muốn động ?


      Nhìn nàng khóc đến đáng thương, làm lòng lạnh xuống, Từ Tấn thở dài, kéo chăn qua thay nàng đắp lên, cúi người gạt lệ cho nàng: " hôn hôn, chớ giận nữa? Trong mắt nàng, ta chính là chỉ lo chính mình đau lòng nàng?"


      Phó Dung cười lạnh: "Trước khi gả tới, ta cũng cảm thấy vương gia đau lòng ta, trải qua tối hôm qua, ta biết vương gia có phải chỉ là ngoài miệng được dễ nghe hay ..."


      Sai lầm lớn lại bị nhắc tới, Từ Tấn trầm mặc, nhìn hai mắt nàng, trong lòng mới có điểm bực bội, lập tức lại bị nàng mới rơi hai hàng lệ mờ mịt nháy mắt biến mất. Bồi tội quá nhiều, Từ Tấn muốn lặp lại, nhìn Phó Dung bẹp môi , đột nhiên cười , "Thôi, là ta định lực đủ, vậy tối nay liền phạt ta đứng nhiều thêm nén nhang, như vậy có được ?"


      Phó Dung kinh ngạc mở mắt ra.


      Đôi mắt kia ươn ướt, Từ Tấn nhịn được nhéo nhéo cái mũi nàng: "Nương ta cũng có phạt ta như vậy, lần này vì nàng phá lệ."


      tự nguyện chịu phạt, Phó Dung thấy được rồi thu tay, giọng giải thích: "Là người tự chuốc lấy."


      thanh mềm yếu kiều kiều, Từ Tấn nghe chỉ dung túng mà cười.


      Phó Dung lại bồi thêm câu, nhìn ra cửa : "Hai nén hương, vương gia tự mình , cho phép đổi ý."


      Từ Tấn thần sắc trịnh trọng: "Quân tử nhất ngôn."


      Phó Dung cố nén mới cười nhạo.


      Từ Tấn cũng biết trong lòng nàng nghĩ thế nào, tự mình cười trước, thay nàng lấy địch quan xuống, xõa tóc đen, ánh mắt dịu dàng: "Hảo hảo nằm , buổi sáng ta phân phó, buổi chiều lại để mọi người trong phủ tới bái nàng, nếu như lúc ấy nàng vẫn thoải mái, đổi thành ngày mai cũng được."


      " cần chậm lại, tới giữa trưa ." tới chính , Phó Dung ngữ khí dịu ít.


      Từng là tiểu thiếp của Từ Tấn, đối với tình huống hậu viện Túc vương phủ trước đây hiểu biết rất ít, tại nàng là chủ mẫu, có chút hưng phấn, cũng rất mong đợi.


      "Vậy nàngnằm trước , ta tiền viện nhìn xem, lát lại tới bồi nàng dùng cơm."


      Từ Tấn cách lớp chăn xoa bóp tay nàng, đứng dậy rồi.


      Người vừa , Phó Dung mau chóng buông xuống màn che, xấu hổ lấy cái ngọc quản kia ra, cũng may mắn bên ngoài có dây lụa đỏ.


      Buổi trưa Từ Tấn trở về, Phó Dung đổi thân thường phục hàng ngày, bối tử xanh nhạt cùng gấu váy dài màu trắng, vật trang sức đầu trắng trong thuần khiết đơn giản, tựa vào đầu giường đùa vẹt.


      Từ Tấn khỏi nhìn về phía cửa sổ.


      Phó Dung nhìn thấy, đắc ý : "Yên tâm , Đoàn Đoàn thông minh, bay ." Hôm qua là ngày đại hôn, Phó Dung để Mai Hương mang lồng chim về trong phòng nàng ấy nuôi 1 ngày, buổi sáng chưa kịp mang về, giờ rảnh rỗi, đương nhiên mau chóng nhận sủng vật về.


      Từ Tấn khá bất ngờ, mắt phượng nhìn chằm chằm vào con chim xanh đùi Phó Dung nhảy tới nhảy lui, khỏi thả chậm bước chân tiến đến.


      cao như vậy, Đoàn Đoàn chậm chạp cũng nhìn thấy được, nghiêng đầu nhìn , cảnh giác nhảy tới bả vai Phó Dung, đậu ổn rồi lớn tiếng kêu lên: "Rời giường, Nùng Nùng rời giường!"


      Từ Tấn giật mình dừng bước lại.


      Phó Dung đặt Đoàn Đoàn vào trong lòng bàn tay trái, tay phải nhàng vuốt ve đỉnh đầu màu hồng phấn, cười đến thập phần tự hào.


      "Nó ngược lại thích nàng, mới nuôi hơn năm thân thiết như vậy, còn có thể gọi tên nàng." Từ Tấn chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Phó Dung, cũng định sờ sờ vẹt trong tay thê tử.


      Đoàn Đoàn rất thích mổ tay người, Phó Dung lúc vừa nuôi nó bị mổ ít, quen thuộc rồi Đoàn Đoàn mới chịu ngoan ngoãn cho nàng sờ, tại mắt thấy bàn tay to của nam nhân tiến lại gần, Đoàn Đoàn lại giơ cổ lên, giống gà trống tơ, nhảy nhót mổ Từ Tấn.


      Từ Tấn bị mổ chút, tính là đau, thấy Phó Dung ở bên cạnh vui sướng khi người gặp họa, đột nhiên nắm lấy cái mỏ ngắn của Đoàn Đoàn, cái mỏ màu vàng nhạt, chất như hoàng ngọc, làm nó rốt cuộc mở miệng nổi.


      Đoàn Đoàn nóng nảy, uỵch vỗ cánh muốn trốn.


      Từ Tấn giương mắt, cười với Phó Dung.


      "Chàng buông ra!" Phó Dung phen đẩy đại móng vuốt ra, đặt Đoàn Đoàn tới trước mắt trấn an, "Vương gia là trứng thối, chúng ta để ý tới ." xong hôn đỉnh đầu Đoàn Đoàn.


      Từ Tấn ánh mắt thoáng cái thay đổi.


      Nàng còn chưa chủ động hôn đâu.


      Nhìn nàng cùng con vẹt lông xanh thân mật, Từ Tấn trong lòng trong ngực đều ngứa, ánh mắt dời tới đùi nàng: "Lấy ra rồi?"


      Phó Dung giả vờ nghe thấy, mặt lại khống chế được đỏ lên vài phần, sắc như hoa đào.


      Từ Tấn trầm thấp cười, bỗng nhiên bế ngang người lên: "Cơm trưa đặt ở giường bên ngoài, chúng ta chỗ đó ăn."


      Phó Dung trừng mắt nhìn , cúi đầu tiếp tục đùa Đoàn Đoàn.


      Hai vợ chồng dùng cơm,Đoàn Đoàn liền ở giường nhảy loạn chung quanh, lát bay đến đùi Phó Dung, lát đậutrên bàn, vòng quanh đĩa đồ ăn, nó thông minh, biết nam nhân đối diện thích mình, chỉ có dạo quanh bên Phó Dung, Từ Tấn duỗi chiếc đũa tới, nó mới mổ chiếc đũa của .


      Từ Tấn đương nhiên cho con chim lông xanh chạm vào chiếc đũa của mình, liên tục né tránh mấy lần, nhíu mày nhìn Phó Dung: "Nàng ở nhà ăn cơm cũng nuông chiều nó như vậy? sợ nó chạm vào trong đĩa đồ ăn? là xằng bậy!"


      Phó Dung thong thả ung dung thưởng thức ngụm canh bồ câu sữa, buông muỗng xuống lấy thêm khăn ướt chấm chấm môi, lúc này mới : "Đoàn Đoàn thông minh, chạm vào, vương gia cũng nhìn thấy, nó loạn chạm vào có phải ?"


      xong đổi đĩa đồ ăn Từ Tấn vừa mới muốn gắp tới chỗ bên kia, cười dịu dàng : "Vương gia nhanh ăn ."


      Từ Tấn nhìn con chim lông xanh đứng ở bàn bên cạnh nàng nghiêng đầu nhìn , sầm mặt đưa chiếc đũa qua, từ chỗ Phó Dung bên kia gắp lấy.


      Phó Dung thấy sắc mặt khó coi, vội vàng ôm sủng vật nóng lòng muốn được sủng ái xuống dưới, cúi đầu bồi tội: "Là ta hiểu chuyện, vương gia chớ trách."


      Từ Tấn sắc mặt càng khó coi.


      còn muốn con vẹt kia quấy rối, liền có lý do làm cho nàng gắp đồ ăn cho , mà nhìn nàng như vậy, là sợ tức giận đả thương vẹt?


      Thời điểm nên sợ sợ, thời điểm nên sợ lại lo lắng đâu.


      có lý do để ăn đồ ăn nàng gắp, lại nhìn nàng khuôn mặt nhắn cẩn thận, Từ Tấn thuận thế kẹp mảnh củ từ đặt vào trong bát nàng: "Ăn ."


      Phó Dung nhìn củ từ trong bát được hấp mềm lại mang theo hương táo, nhịn được, khóe miệng cong lên.
      Last edited: 13/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280348 others thích bài này.

    5. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      Góp ý, đổi xưng hô ta - nàng/chàng cho nó tình cảm @heavy <3<3<3

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :