1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Ô hô, nàng định chăm chỉ 2 chương cơ á, chăm ghê nàng @heavydizzy ơi :yoyo51: trước truyện bỏ 1 thời gian nên có truyện hàng ngày chụy em chút khóc ròng ý chứ nàng cứ post đều đều là mọi người zui rồi ý, hôm nào nàng vui bonus 2 chương là so happyyy
      heavydizzyChris_Luu thích bài này.

    2. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Ui, nàng @heavydizzy vô cùng quý, xinh đẹp, đáng iu, nếu ngày nào cũng đc 2 chương quá tốt, tặng bạn tỷ tỷ.....tỷ nụ hôn nhé :yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 97

      Từ Tấn rời rồi, Phó Dung lại bồi Thục phi hàn huyên lúc, mắt thấy mặt trời càng ngày càng cao, nàng uyển chuyển chào từ giã.

      Thục phi lưu nàng ở Chiêu Ninh cung dùng cơm.


      Phó Dung áy náy : "Nương nương ưu ái, ta cũng muốn lưu lại bồi ngài, chỉ là hôm nay ta lần đầu tiên đến gặp nương nương, gia mẫu so với ta còn lo lắng hơn, ta nghĩ sớm chút trở về cho nàng biết nương nương tốt cỡ nào, miễn cho nàng ở nhà suy nghĩ miên man, sợ ta hiểu quy củ, chọc nương nương mất hứng."


      Quả là đạo lý này, Thục phi tự mình đưa Phó Dung ra ngoài, vừa vừa : "Hôm nay để con trở về, lần sau cái gì cũng phải lưu lại. Đúng rồi, đoan ngọ Hoàng Thượng muốn đấu thuyền rồng lớn, vài vị vương gia Cảnh Hành bọn họ cũng muốn lên thuyền tỷ thí, đến lúc đó ta phái người đón con, chúng ta cùng nhau xem. Lần trước Cảnh Hành kém Khang vương bậc, năm nay có con cổ động cho , chừng lại thắng đâu."


      Phó Dung cúi đầu giả xấu hổ: "Ngài lại như vậy..."


      Thục phi và Thôi Oản cùng nhau cười nàng.


      Nhìn hai chủ tớ theo cung nữ xa, Thục phi cảm khái với Thôi Oản: "Tứ ca con có phúc khí, Nùng Nùng là nương tốt cỡ nào a."


      Thôi Oản cười : "Đúng vậy, con cũng thích Phó tỷ tỷ, nhưng mà Tứ ca ... Cũng biết có phải là lời lòng."


      Thục phi nhíu nhíu mày, quyết định ngày khác gọi nhi tử tới lại lải nhải lải nhải tốt.


      Bên kia Phó Dung lên xe ngựa, giọng phân phó Mai Hương: "Hôm nay coi như vương gia đến, trở về phu nhân hỏi tới, ngươi đừng hở miệng."


      Mai Hương hiểu được, ngược lại trấn an nàng: " nương cũng đừng để trong lòng, vương gia và nương quen, đợi nương vào phủ, vương gia khẳng định thích nương ."


      Nàng và nương ra ngoài cơ hội nhiều, trước hôm nay, nàng chưa từng thấy Túc vương. Vừa mới ở phía sau tấm bình phong nhìn Túc vương, khỏi thay nương cao hứng, ai ngờ Túc vương bộ dạng tốt, lại ra lời như vậy. Mai Hương thay nương nhà mình ủy khuất, nhưng nàng thể thêm mắm dậm muối, miễn cho nương oán khí càng sâu với vương gia, sau khi kết hôn lại giận dỗi.


      Đó là vương gia a, đối mặt với vương gia, nương cũng thể tùy tiện bày ra tiểu tính tình .


      Phó Dung cười cười, dựa vào thành xe, quạt tròn lay động, nhắm mắt dưỡng thần.


      Trở lại Hầu phủ, xuống xe thấy Tống ma ma bên cạnh lão thái thái chờ ở trước cửa, nhìn thấy các nàng mặt lập tức vẻ mặt ra đống nếp nhăn: "Tam nương trở lại rồi, lão thái thái mong mãi, mau theo lão nô thôi, phu nhân, Nhị phu nhân, Tam phu nhân đều ở Ngũ Phúc đường đợi tin tức, chỉ sợ nương ở trong cung chấn kinh."


      " để ma ma chờ lâu." Mặt trời cao, Phó Dung đong đưa cây quạt về phía trước, Mai Hương bung dù theo bên cạnh nàng. Vòng qua tường xây làm bình phong ở cổng, trước mặt gặp hai bà mụ thô sử đứng chờ ở bên cạnh nhuyễn kiệu, Phó Dung kinh ngạc quay đầu: "Ma ma là săn sóc, biết ta mệt rồi."


      Tống ma ma cười : "Chăm sóc nương, lão thái thái sớm định, cố ý dặn dò lão nô chuẩn bị."


      "Vẫn là lão thái thái đau lòng chúng ta." Phó Dung gật gật đầu, quay người ánh mắt thận trọng quét qua nhuyễn kiệu, lão thái thái có lẽ ngu ngốc động tay chân ở chuyện này, nhưng Phó Dung vẫn muốn kiểm tra chút, miễn cho ngồi lên đó đột nhiên rớt xuống, ngộ nhỡ bị thương mặt làm thế nào đây?


      Thoạt nhìn dường như có vấn đề, Phó Dung thong dong ngồi lên, nghiêng đầu tiếp đón Tống ma ma: "Mai Hương bung dù, ma ma lại đây đỡ ta ? Trời nóng, vừa mới ngồi đường xe ngựa, ta có chút choáng đầu."


      Tống ma ma ngây ngẩn, hiểu được Phó Dung sầu lo.


      là, lòng tốt lại bị xem là lòng lang dạ thú, giống như nương nàng biết phân biệt.


      Người lại cười ha hả tiến đến, tự mình nâng bên tay vịn nhuyễn kiệu.


      đường nhàng tới Ngũ Phúc đường phía trước.


      Phó Dung cố nén nắng nóng mỏi mệt, giữ vững tinh thần vào gian ngoài.


      Lão thái thái ngồi tại trường tháp trải chiếu trúc, ba con dâu theo thứ tự ngồi phía bên trái, bốn tiểu nương Thẩm Tình Phó Bảo ngồi đối diện.


      "Sao bây giờ mới trở về a, phải là ở trong cung gặp chuyện may chứ" Lão thái thái tìm tòi nghiên cứu quan sát thần sắc Phó Dung.


      Các nương bên kia lưu lại ghế của Phó Dung, Phó Dung qua ngồi xuống, khuôn mặt nhắn bởi vì lại đỏ bừng, khẽ mỉm cười, cần giả vờ nhìn cũng có hai phần bộ dáng ngượng ngùng: "Hồi lão thái thái, con ở trong cung rất tốt, nương nương ôn nhu thân thiết, nhiều vài câu, còn giữ con ở trong cung dùng cơm. Con sợ lão thái thái nhớ thương, khéo léo từ chối, đường cố ý phân phó xa phu nhanh chút, nghĩ vẫn muộn rồi."


      Lão thái thái kéo kéo khóe miệng.


      Kiều thị đau lòng : "Đừng vội chuyện, uống ngụm trà trước , nhìn conđầy đầu mồ hôi."


      "Ta châm trà cho Tam tỷ tỷ." Phó Bảo đứng lên, tự mình rót trà bưng cho Phó Dung.


      Phó Dung tò mò nhìn nàng, ý chỉ tứ hôn xuống tháng này Phó Bảo cũng tìm nàng, ngày hôm nay tại sao lại thân thiện lên?


      Nàng ánh mắt trong vắt, Phó Bảo chột dạ, muốn giải thích, hai bên đều là người, cầu xin mà kéo kéo tay áo Phó Dung.


      Tiểu nha đầu suy nghĩ trong lòng đều viết ở mặt, Phó Dung cười sẵng giọng: "Muội kéo tay áo ta làm cái gì? Nước trà đổ làm thế nào đây?"


      Nụ cười này, như gió xuân làm tan băng, Phó Bảo hiểu sao liền yên tâm, ngoan ngoãn ngồi yên.


      Phó Dung đưa bát trà tới bên miệng, giả trang mấp máy, chút cũngkhông uống.


      Ngã lần khôn hơn chút, ra ngoài làm khách, trừ phi triệt để yên tâm, Phó Dung muốn lại dùng nước trà điểm tâm này nọ.


      Nhìn nàng buông bát trà xuống, lão thái thái lại hỏi: "Nương nương với con cái gì? Con lần đầu tiên mình tiến cung gặp quý nhân, ta và nương con các nàng đều yên tâm, con ra nghe thử xem, ngộ nhỡ có gì thích hợp, chúng ta chỉ ra, lần sau con chú ý chút."


      Phó Dung nhìn về phía ba vị trưởng bối đối diện.


      Lâm thị mặt mang tươi cười, nhìn kỹ phía dưới có chút bất đắc dĩ, mẫu thân nhà mình cũng tò mò, nhưng đó hoàn toàn là xuất phát từ quan tâm, Tam phu nhân chính là mặt biểu cảm, đạm nhạt bình tĩnh, cùng bình thường dạng hỏi thế .


      Phó Dung có thể chậm rãi.


      "Nương nương mời con xem đấu thuyền rồng?" Nghe thấy, lão thái thái rốt cuộc tinh thần tỉnh táo, nhìn Thẩm Tình, cười ha hả khen: "Được a, được a, Nùng Nùng chúng ta chính là được người thích, lần đầu tiên gặp được Thục phi nương nương ưu ái. Khó gặp được loại đại nhiệt nháo này, Nùng Nùng đem muội muội các người cũng qua đó mở mang tầm mắt , tiểu nương các ngươi cùng chỗ lại cũng có bạn."


      Phó Bảo vài tiểu nha đầu có hay sao cả, bà muốn để cho cháu ngoại nữ trải đời, được quý nhân trong cung khen ngợi đôi lời, truyền ra ngoài cũng là vinh quang. Như vậy tương lai cháu ngoại nữ gả cho Phó Hựu, người ngoài hai người là cặp đôi trời định, tài mạo song toàn, mà phải bà chỉ muốn chiếu cố cháu ngoại nữ.


      Lâm thị nhíu mày. Thục phi ràng chỉ muốn mời mình Phó Dung, nữ nhi mình theo sau, người khác nghĩ sao?


      Nàng nguyện để cho nữ nhi biết loại náo nhiệt này, lại cũng dám ngoài sáng phá lão thái thái.


      Tam phu nhân như cũ lời.


      Kiều thị thay nữ nhi giải vây, cố ý phụ họa lão thái thái : "Đúng vậy Nùng Nùng, nương nương có bảo con mang theo các muội muội hay ?"


      Phó Dung úp úp mở mở: "Cái này, nương nương chỉ phái người tới đón con, có... Nếu lúc xe ngựa tới, các muội muội cùng nhau lên?"


      " cần." Lâm thị cười mở miệng: "Chúng ta ra ngoài làm khách, nào có chuyện mời tự ? Nùng Nùng cần nhớ thương mấy muội muội, nhà chúng ta cũng thuê thuyền hoa, đến lúc đó bá mẫu tự mình mang các nàng, xem náo nhiệt thể thiếu các nàng."


      Vừa xong, liền cảm giác lão thái thái hung hăng liếc mắt cái trừng nàng.


      Lâm thị hơi mím môi, giả bộ biết. Lão thái thái vốn thích nàng, trừng mắt nhìn nhiều cũng có gì, dù sao nàng làm loại chuyện mất mặt kia, trượng phu có biết cũng đứng ở phía nàng như thường.


      Nàng phá hỏng lời lão thái thái, lão thái thái trong lòng tức giận, phất tay đuổi người.


      Thẩm Tình ra tiễn khách, bước mấy bước ôn nhu cảm ơn Phó Dung: "Tam tỷ tỷ mọi chuyện đều nghĩ tới chúng ta, là phúc khí của chúng ta, nhưng lần này Tam tỷ tỷ vẫn nên an tâm bồi nương nương , chúng ta và đại cữu mẫu cùng nhau xem náo nhiệt, đều là người trong nhà, chơi càng tự tại."


      Liếc mắt thầm lưu ý Lâm thị.


      Lâm thị cúi đầu chuyện với Phó Bảo.


      Thẩm Tình cắn cắn môi.


      Phó Dung muốn bồi nàng diễn trò, cười cười có lệ: "Muội muội mau trở về thôi, lão thái thái bên kia làm sao cách xa được muội?"


      Thẩm Tình gật gật đầu, cáo từ 3 mợ, về.


      Tam phu nhân dẫn Phó Mật về Tây viện, Lâm thị và Kiều thị chào hỏi xong cũng muốn , Phó Bảo lại chạy đến bên Phó Dung, kéo nàng chạy nhanh vài bước về phía trước, giọng bồi tội: "Tam tỷ tỷ đừng trách ta, ta, lúc trước có chút khó chịu, mới tìm tỷ chơi. Kỳ tỷ có thể gả cho vương gia làm vương phi, ta mừng thay cho tỷ, ."


      Phó Bảo thích Phó Dung, Phó Dung có nhân duyên tốt, nàng sao có thể mất hứng?


      Nhưng nghĩ tới thân tỷ tỷ làm trắc phi cho Thái Tử, luôn có chút khó chịu. Trước kia trong nhà có ai để so sánh, tỷ tỷ về nhà cũng luôn Thái Tử đối với nàng tốt chừng nào, Phó Bảo cảm thấy tỷ tỷ gả cũng tệ lắm, trắc phi của Thái Tử a, tương lai Thái Tử đăng cơ làm Hoàng Thượng, tỷ tỷ ít nhất làm chủ cung, bao nhiêu nữ nhân cầu còn được. Nhưng giờ đây, Phó Dung thành Túc vương phi, Phó Bảo vui mừng cho Phó Dung đồng thời nhịn được ủy khuất thay tỷ tỷ, có nữ nhi Phó gia đủ tư cách làm vương phi, Thái Tử sao cưới tỷ tỷ nàng làm Thái Tử phi? Tỷ tỷ tốt như vậy, bộ dáng tính tình đều thua Thái Tử phi ...


      chút ủy khuất, trong mắt liền chuyển lệ.


      Phó Dung cũng có thân tỷ tỷ, cho nên lý giải phức tạp trong lòng Phó Bảo, nắm lấy tay nàng : "A Bảo đừng khóc, ta đều hiểu, muội còn chịu vì ta cao hứng, ta thấy thỏa mãn rồi. Có số việc, nương gia chúng ta bất lực, mọi chuyện chỉ có thể nhìn về phía trước, cố gắng để cuộc sống trải qua cho tốt."


      "Ừm, ta biết, tỷ tỷ cũng với ta như vậy." Phó Bảo nước mắt đến nhanh cũng nhanh, đại khái là ngượng ngùng, tâm với Phó Dung xong liền chạy.


      Kiều thị tò mò hỏi nữ nhi: "Các con lặng lẽ lẩm bẩm gì đâu?"


      Phó Dung cười .


      Kiều thị chọc chọc đầu nàng, lại hỏi thăm tình hình nữ nhi ở trong cung.


      ~


      Vào tháng 5, trời nóng lên.


      Chính mình ở trong phòng Phó Dung chỉ mặc quần áo mát mẻ, lười biếng tựa giường, voan mỏng che đôi đùi đẹp thon dài như .


      Mai Hương bưng chè xanh vừa cắt sẵn vào trong, cất đĩa trái cây, nghi hoặc ngồi ở ghế thêu bên giường, nhìn chằm chằm vào sợi tơ ngũ sắc trong tay Phó Dung hỏi: " nương dây Trường Mệnh này làmđeo cho ai?"


      Năm ngoái qua đoan ngọ, nương chỉ làm dây Trường Mệnh cho tiểu thiếu gia và Lục nương, năm nay đều đưa ra, chính nàng cũng sớm đeo vào cổ tay, bây giờ tại sao lại kết nữa, lạidùng những hạt châu tốt nhất lão gia phu nhân đưa nhiều năm như vậy? Hồng ngọc như lửa, bạch ngọc tựa băng...


      "Ta tết cho chính mình đeo, dù sao nhàn rỗi cũng có việc gì làm." Phó Dung mí mắt cũng nâng, trong tay tiếp tục động tác, cằm nghiêng nghiêng với Mai Hương bên kia: "Đút ta miếng, có chút khát."


      Mai Hương bật cười , dùng thẻ trúc đâm mảnh đưa đến bên miệng Phó Dung.


      Phó Dung há mồm tiếp, môi đỏ no đủ kiều diễm.


      Mai Hương hiểu sao mặt nóng lên, chẳng biết tại sao nghĩ tới ngày đó Túc vương lời lạnh lùng, lại nhìn môi nương bị chè xanh thấm ướt càng thêm mê người, trong lòng trận đắc ý. nương nhà mình đẹp như vậy, nàng ở trước mặt hầu hạ nhiều năm còn làm được có mắt tròng, Túc vương người nam nhân nhìn thấy, sao có thể động tâm?


      Liên tục hầu hạ Phó Dung dùng hai miếng, Mai Hương lui ra ngoài.


      Phó Dung tiếp tục xâu chuỗi ngọc, xâu tốt rồi, nàng đeo dây Trường Mệnh vào cổ tay, ngẩng đầu quan sát.


      Ánh nắng chiếu tới tháp dài, mấy phần tản quang lại làm ngọc châu ngũ sắc sóng quang lưu chuyển, cổ tay nương trắng nõn càng thêm đẹp.


      Phó Dung lòng sinh tiếc nuối.


      Đây là năm hạt châu tốt nhất nàng thu thập từ đến lớn a, muốn đưa cho .


      Bất quá nghĩ tới tương lai còn có thể dỗ trở về hộp ngũ sắc trân châu kia củaTừ Tấn, Phó Dung liền để tâm.


      Mùng năm ngày này, trời còn chưa sáng hẳn, Chiêu Ninh cung phái xe ngựa tới trước cửa Cảnh Dương Hầu phủ.


      Tiểu cung nữ cùng xe tới cười với Phó Dung: " nương, Hoàng Thượng và vài vị nương nương tới ngoài thành, nương nương đau lòng nương, cho nương khởi hành sớm, bằng chỉ riêng đợi nghi thức thị vệ trước khi ra khỏi thành cũng phải đến hai canh giờ, giờ cổng thành bị chặn, nương trực tiếp tới bờ sông là có thể tụ hợp cùng nương nương."


      "Nương nương tốt." Phần săn sóc này, so với châu báu trân quý cái gì còn làm Phó Dung ấm lòng hơn.


      Tiểu cung nữ gật đầu, dọc đường với Phó Dung rất nhiều chuyện tốt của Thục phi.


      Chậm rãi, phía trước có tiếng người ồn ào truyền tới.


      cần nhìn cũng biết, Định Hà ngay ở phía trước, giữa đường xe ngựa lại dừng lần, thị vệ kiểm tra lệnh bài sau đó mới cho .


      " nương, xuống xe ."


      Tiểu cung nữ xuống trước, cùng Mai Hương đứng ở trước xe đón nàng.


      Phó Dung đội mũ che, chậm rãi xuống xe.


      bờ Định Hà, từng chiếc thuyền hoa song song neo đỗ, khí thế tráng lệ nguy nga.


      Tiểu cung nữ dẫn đường ở phía trước, Phó Dung tùy ý quan sát những thuyền hoa kia, nhìn mãi nhìn mãi, ánh mắt đọng lại.


      Ở giữa chiếc thuyền hoa khí phái nhất đương nhiên là Gia Hòa đế và Hoàng Hậu, tả hữu hai bên có chiếc hơi chút , Hứa gia đứng ở bên trái trong chiếc thuyền hoa kia, gió sông thổi bay y bào , lù lù động, như người thủ vệ thuyền.


      cần , Từ Tấn khẳng định cũng ở thuyền.


      Phó Dung lặng lẽ chuyển chuyển dây Trường Mệnh cổ tay.


      Nàng dường như, có bốn tháng đối mặt cùng Từ Tấn?


      " nương chậm chút." Lên thuyền, tới cầu thang thông về phía nhã các 2 tầng phía trước, tiểu cung nữ quay người, giọng dặn dò.


      Phó Dung gật đầu, lấy mũ che xuống đưa cho Mai Hương, giơ tay sửa sang tóc mai, từng bước từng bước, bước lên.


      Bậc thềm gỗ, bước chân dù cũng phát ra thanh, tiếng tiếng, vội chậm.


      Thục phi cười nhìn về phía nhi tử ngồi bên.


      Từ Tấn nghiêng đầu, đứng quan sát mặt nước từ xa, phảng phất đối mặt với vị hôn thê sắp lên tới nơi, hề có hứng thú.


      "Gặp qua nương nương, lại để cho ngài phí tâm."


      Có thân ảnh quần trắng tới bên cạnh, có thanh quen thuộc kiều nhuyễn truyền vào tai.


      Từ Tấn tim đập trật nhịp.


      Ma xui quỷ khiến, nghĩ tới cá chua ngọt.


      Năm ngoái tầng thượngThanh Phong các, trong miệng nàng nếm qua, mùi vị chua ngọt.


      Ps: chương sau có gian tình nha các nàng. Like , commment ta post
      Last edited: 8/3/19
      Uyên Sama, thanhbinh, hauyen280356 others thích bài này.

    4. Bri

      Bri Member

      Bài viết:
      39
      Được thích:
      48
      nương ngta dụng tâm, Từ Tấn còn dỗi là ko dc nhé :)))))))))
      heavydizzy thích bài này.

    5. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Hóng gian tình quớ :)))
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :