1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Ta post nốt chương này là hoàn chính văn, còn 21 chương ngoại truyện nữa.


      ☆Chương 279



      Gần đến mùa hè, ban ngày càng dài, bởi vậy Mai Hương đưa Phó Mật xuất cung mọi người ở Cảnh Dương Hầu phủ còn chưa ngủ.

      bỗng nhiên trong cung có người tới, mọi người cả ba phòng kinh động.

      Mai Hương cũng cố ý chờ người đến đông đủ mới bình tĩnh với Tam phu nhân: "Tam phu nhân, Hoàng Thượng khẩu dụ, mời Tam phu nhân lần nữa giáo dục nữ đức cho Ngũ nương, miễn cho ngày sau ra ngoài đánh mất thể diện của nương nương."

      Tam phu nhân như bị sét đánh, ánh mắt ném về phía nữ nhi.

      Phó Mật cái trán quấn băng gạc, buông mi mắt đứng ở chỗ đó, mặt biểu cảm, như là biết trong phòng mọi người đều nhìn nàng, lại phảng phất chính mình bị người đánh bạt tai trước mặt mọi người, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt đất, phải mất hồn lạc phách, mà là tử khí nặng nề, Kiều thị nhìn thấy trong lòng toát ra hàn khí.

      Phạm lỗi, sợ nương khóc, sợ nương nháo, bởi vì chỉ cần nàng còn biết nhục nhã, khiển trách vài câu có khả năng cải tà quy chính, sợ nhất chính là như Phó Mật này, ràng là dầu muối vào. Mà nàng ở trong cung đến cùng làm cái gì mới có thể chọc Hoàng Thượng tức giận?

      Trong tĩnh mịch, Mai Hương quay về phía Phó Mật, chút lưu tình : "Ngũ nương, vừa mới đó là khẩu dụ của Hoàng Thượng, bây giờ nô tài với nương lời trong lòng. nương Cảnh Dương Hầu phủ chúng ta mỗi người đều tốt, chưa từng có muội muội bởi vì tỷ phu tốt muốn lại gần... Nương nương trạch tâm nhân hậu so đo cùng Ngũ nương, cũng mời Ngũ nương nhớ kỹ lần giáo huấn này, ngày sau đừng phạm sai lầm."

      xong cáo từ vợ chồng Phó Phẩm Ngôn, cùng cung nhân khác trở về.

      Ngắn ngủi trầm mặc lát, người cả 3 phòng cũng ăn ý tản , mỗi người trở về nhà.

      Chính phòng.

      Lâm thị cảm khái cùng Phó Phẩm Xuyên: "A Mật đứa bé kia, sao lại trở nên như vậy?" Buổi sáng nhìn thấy Phó Mật ăn mặc xinh đẹp như vậy, trong lòng nàng có dự cảm xấu, ngờ gặp chuyện may.

      Phó Phẩm Xuyên nằm ở giường, lại đau đầu lại tự trách.

      Thân đệ đệ sớm, lưu lại Phó Mật dòng độc đinh, làm bá phụ lại thể quản giáo tốt nàng, giờ đắc tội Hoàng Thượng Hoàng Hậu. Hoàng Hậu cháu tính tình trái lại yên tâm, biết đó là người lòng dạ rộng rãi, hôm nay phạt lần truy cứu tiếp cho Tam thẩm nàng khốn đốn. Nhưng Hoàng Thượng bên kia nghĩ như thế nào?

      Bảo giáo huấn Phó Mật, Phó Phẩm Xuyên trong lòng nỡ, trừng phạt thêm, vừa bất công với cháu khác, lại chọc Hoàng Thượng vui.

      Thấy cau chặt đôi lông mày, Lâm thị hiểu được khó xử, ở bên giường ngồi xuống, ôn nhu giúp xoa trán, "Hầu gia đừng lo, Tam đệ muội trong lòng khẳng định có tính toán, sáng mai chúng ta xem nàng như thế nào ."

      Đông viện.

      Kiều thị rất là hả giận, ngồi trước gương vừa dùng lược ngọc chải tóc vừa lải nhải cùng trượng phu: "Ngài nhìn thấy nàng ấy buổi sáng ăn mặc câu người, lúc ấy ta liền nhìn ra nàng có ý quấy rối, nhân lúc Nùng Nùng ngủ gặp Hoàng Thượng... Nàng thực có mặt mũi, Hoàng Thượng trục khách nên ngoan ngoãn xuất cung, lúc ấy rồi chúng ta còn có thể coi nàng bị ma quỷ ám ảnh hiểu chuyện. Kết quả Nùng Nùng lưu nàng dùng cơm, nàng thế nhưng mày dạn mặt dày đáp ứng, còn ngay trước mặt Nùng Nùng lén liếc mắt đưa tình, là... xứng đáng!"

      Phó Phẩm Ngôn tựa vào đầu giường nghe nàng oán giận, cười : "Chút việc này cũng đáng để nàng tức giận. Nàng ấy trong cung nháo ra như vậy, Nùng Nùng điểm mệt cũng phải chịu, còn lợi dụng thời cơ chứng minh Hoàng Thượng đối với Nùng Nùng tốt lắm. Chúng ta nên mừng thay cho Nùng Nùng. Đừng giận, nàng bình thường phải luôn tức giận dễ già sao?"

      Kiều thị trừng mắt nhìn : "Có già ta cũng trẻ hơn chàng hai tuổi."

      Phó Phẩm Ngôn nhu tình nhìn nàng, đợi nàng tới, ôm vào trong ngực hôn, "Đúng vậy, nàng trẻ tuổi, mau cho vi phu hảo hảo thương tiểu tức phụ của ta..."

      Kiều thị bị lời này ngượng đến mặt đỏ bừng, thả màn xuống bồi lão nam nhân của nàng nháo lên rồi.

      Tây viện.

      Tam phu nhân nhìn nữ nhi quỳ trước bài vị trượng phu, lần thứ ba tức giận chất vấn: "Ngươi ở trong cung đến cùng làm cái gì!"

      Phó Mật môi mím càng chặt.

      Tam phu nhân giận hết sức, nữ nhi trong miệng ra lời, mệnh người mang Thải Diên tới, bức nàng .

      Thải Diên hiểu được chuyện lần này có cách nào giấu diếm, năm mười đều khai ra.

      Kỳ Phó Mật cũng có làm gì quá phận, nhưng những hành động kia quả có thể chứng minh nàng đối với Hoàng Thượng tỷ phu động tâm tư câu dẫn. Đối với Tam phu nhân, người trước khi xuất giá có tri thức hiểu lễ nghĩa, xuất giá rồi an phận vì trượng phu thủ tiết mà , quả thực chính là vô cùng nhục nhã!

      bàn đặt roi Phó tam gia khi còn sống thích nhất, phẫn nộ xúc động, Tam phu nhân nắm roi lên, hung hăng quất lên lưng Phó Mật cái, khóc mắng nàng: "Ai dạy ngươi câu dẫn tỷ phu của mình ! Ngươi , ai dạy ngươi học cái tốt !"

      Roi vung lên người, Phó Mật bản năng co rúm lại, lưng nóng rực đau rát, nàng đáy lòng cũng toát ra cỗ tà hỏa, ngẩng đầu nhìn lại mẫu thân của nàng: " có ai dạy ta, ta chính là cam tâm! Ta cùng các nàng đều là nương Hầu phủ. Vì sao các nàng mỗi người đều gả tốt như vậy, ta lại có người hỏi thăm, đến hỏi cưới cũng đều là người sa cơ thất thế! Ta cam tâm, các ngươi đều chướng mắt ta, ta tự mình tìm!"

      "Vậy ngươi tìm được sao!" Nàng lẽ thẳng khí hùng khăng khăng mực, Tam phu nhân nhịn được, phất tay quạt tới.

      Thanh vang lên, so với roi đánh vào người còn chói tai hơn.

      Phó Mật theo lực đạo mẫu thân chịu nổi lệch mặt , ánh mắt rơi vào ghế bên kia. Nàng nhìn chằm chằm nơi đó, ánh mắt dần dần từ phẫn hận cam lòng biến thành bình tĩnh, quay đầu sang, tức giận cũng khóc nháo, bộ dáng tùy ngươi xử trí.

      Nhìn mặt nữ nhi trắng nõn in dấu ngón tay, nhìn trán nàng bị thương, Tam phu nhân đột nhiên nước mắt rơi như mưa, quỳ xuống ôm Phó Mật vào trong ngực khóc, "A Mật, nương phải cố ý , nương chỉ là... A Mật nghe nương, nương nhất định tìm cho ngươi gia đình trong sạch, ngươi đừng có gây họa nữa được ?"

      Phó Mật châm chọc cười, "Cái gì gọi là người trong sạch? Cử nhân, hay là tú tài?"

      Tam phu nhân thân thể cứng đờ.

      Đúng vậy, xảy ra chuyện như vậy, nhưng phàm là người có uy tín danh dự, ai còn có thể cầu hôn nữ nhi của nàng?

      Nhưng mà, cử nhân tú tài phải là người trong sạch sao? Nữ nhân xuất giá theo nam nhân sống qua ngày. Trượng phu đối với nàng tốt chính là ngày lành. Giống nàng và trượng phu, nàng thà rằng trượng phu là nông phu, cũng nguyện ý cùng bình thường sống ân ái qua ngày, mà phải làm góa phụ bên trong hào môn đại tộc, đêm đêm chẩm nan miên.

      A Mật của nàng bị phú quý Hầu phủ mê ánh mắt a, chỉ thấy được những tỷ phu thân phận tốt kia, phát Lâm thị Kiều thị đem nữ nhi gả sang, càng là bởi vì bản thân mấy lang quân kia tốt. Người tốt rồi, tương lai chịu tiến tới, còn sợ có ngày lành? Còn cái gì gọi là ngày lành, nữ nhi hiểu ?

      Ôm nữ nhi, Tam phu nhân nghiêng đầu nhìn bài vị trượng phu, trong lòng đưa ra quyết định.

      ~

      Phó Dung rất nhanh nhận được tin, Tam phu nhân lấy thân thể thoải mái làm lý do, mang theo Phó Mật thôn trang dưỡng bệnh, ngày về bất định.

      Phó Dung ít nhiều dự doán được, chỉ có như vậy Phó Mật mới có thể nghe ít chút nhàn ngôn toái ngữ, mọi người Hầu phủ trong lúc đó cũng ít xấu hổ.

      trượng phu chết rồi, nữ nhi lại gây họa, Tam phu nhân chợt nhìn đáng thương, nhưng có thể trách ai? Nếu như nàng đối với nữ nhi tốn nhiều chút tâm tư, Phó Mật cũng đến mức lớn lên sai lệch, đến Thẩm Tình cũng bằng. Thân làm mẫu thân, lấy Phó Dung mà , nếu như nữ nhi chỉ có thể trưởng thành như Thẩm Tình hoặc Phó Mật, Phó Dung thà rằng nữ nhi giống Thẩm Tình, tốt xấu nhìn sắc mặt người khác biết qua loa có lệ, biết gió chiều nào che chiều ấy, mặc kệ gả đến nơi nào, đều dễ dàng đắc tội người khác. Phó Mật ngu xuẩn thành như vậy, cho dù Tam phu nhân chọn người trong sạch cho nàng, Phó Mật chỉ sợ cũng sống tốt ?

      Đương nhiên, Phó Dung muốn nữ nhi như thế, nàng ngóng trông A Tuyền A Bội giống tỷ muội trong nhà, nhẫn tâm chủ động hại người, cũng yếu đuối bị người khi dễ, còn muốn cả đời đều vui vẻ.

      Biên dây Trường Mệnh cho hai tiểu thư, Phó Dung vừa kết chuỗi ngọc, vừa hứa nguyện ở trong lòng.

      Từ Tấn từ bên ngoài tiến vào, thấy thê tử thích ý tựa vào đầu giường, yên lặng xâu chuỗi ngọc đâu, hộp trang sức Bát Bảo khảm tử đàn lúc trước đưa nàng đặt bên cạnh.

      "Lại ở đây biên dây Trường Mệnh ?" Từ Tấn cười qua.

      Phó Dung liếc cái, hiếu kỳ : "Hoàng Thượng tại sao trở về sớm như vậy?" Vẫn ngồi dựa như cũ, giống như trước đây, Từ Tấn vừa bước vào nàng mau chóng bỏ chuyện trong tay xuống, đứng dậy nghênh đón.

      Thoạt nhìn dường như coi Từ Tấn ra gì. Từ Tấn lại biết lúc này Phó Dung, chỉ xem là trượng phu. Thành thân nhiều năm, dùng nhiều tâm tư như vậy, rốt cuộc ủ tâm nàng nóng hổi. Nhớ lúc trước đưa nàng ngũ thải trân châu, muốn dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ nữ nhân này thích trước, ngờ nàng quá thông minh quá vô tình, cuối cùng là đánh mất trái tim trước, lòng đối với nàng, mới từng chút lấy được của nàng.

      tính sao? thích thú.

      Thấy dây thứ nhất Phó Dung mới làm được nửa, Từ Tấn rất tự nhiên nhặt lên sợ chỉ ngũ sắc khác, cúi đầu làm tiếp.

      Phó Dung nhìn thấy cầm sợi chỉ, cho rằng chỉ tò mò tùy tiện chơi đùa, tiếp tục nghiêm túc tự mình xâu dây, nào ngờ tùy ý nhìn về phía đó, lại thấy kết ra đoạn, tuy rằng có chút xấu. Phó Dung khiếp sợ cực kỳ, chớp chớp mắt, khó có thể tin hỏi : "Vương gia cũng kết cái này?"

      "Bằng nàng cho cái dây kia của nàng là ai làm ?" Từ Tấn nhìn nàng, thần sắc chuyên chú tháo ra chỗ vừa kết xong, lần nữa làm lại.

      Phó Dung nhìn dây Trường Mệnh cổ tay nàng vừa hở ra ngoài, nghi hoặc : "Đây phải là ta đưa vương gia sao? Sau này vương gia lại đưa ta ?"

      Từ Tấn vẫn cúi đầu làm tiếp, "Đêm đó phát nàng trùng sinh, ta với nàng tan rã trong vui, sau khi trở về hiểu được nàng kết dây Trường Mệnh lời cát tường cũng phải lòng, ta đạp vỡ cái dây kia. Sau này nàng đưa ta cái khác, ta vì dỗ nàng vui vẻ, mới học kết cái khác cho nàng."

      chuyện mấy năm trước, nhắc tới, Phó Dung đều nhớ ra rồi, phảng phất tái hôm qua.

      tự tay xâu a?

      Trách được mỗi năm đều muốn kiểm tra lần, sợ nàng làm mất.

      Phó Dung lấy dây Trường Mệnh cổ tay xuống, ngắm nghía cười khen : "Vương gia học ai ? Ta cũng nhìn ra."

      Nghe ra trong giọng nàng thỏa mãn ngọt ngào, Từ Tấn tạm thời buông chỉ ngũ sắc trong tay, ngước mắt nhìn nàng, ánh mắt ôn nhu, "Học theo nàng , theo cái dây nàng đưa, ta học rất lâu mới làm tốt được, đương nhiên để cho nàng nhìn ra."

      Phó Dung hừ hừ, "Vương gia biết dỗ người, ràng đạp vỡ, còn trơ tráo vẫn cất giữ bên người."

      Từ Tấn mới sợ nàng tính sổ, xoa mặt nàng : "Ta có biết dỗ người? Trong lòng hận thể trốn ta xa, ngoài miệng lại chơi xấu làm nũng."

      Cái này, quả nàng lừa quá nhiều.

      Phó Dung tự biết đuối lý, cùng tranh cãi, tiếp tục biên dây Trường Mệnh cho nữ nhi, thuận miệng : "Vương gia tay khéo như vậy, chúng ta so thử, xem ai xong trước?"

      Từ Tấn cười nhạo, nhìn chằm chằm vào tay nàng nhắc nhở: "Nàng làm được nửa, mà ta mấy năm nay làm, sớm quen tay."

      làm Hoàng Thượng còn so đo hơn thiệt, Phó Dung phi ngụm, đưa dây của mình cho , "Tốt, hai chúng ta đổi, như vậy công bình ?"

      Từ Tấn đỏ mặt chút nào đổi với nàng, trước khi động thủ hỏi nàng tiền đặt cược, "Nàng thua làm thế nào đây?"

      Phó Dung tự tin thua, liền cho quyết định.

      Từ Tấn nghĩ ngợi lúc, khóe miệng cong lên, "Ta thua, đêm nay ta ăn nàng, nàng thua, đêm nay nàng ăn ta."

      Phó Dung thoáng cái đỏ mặt.

      Nàng biết ăn là có ý gì. (?????????????)

      Mấy năm nay, đặc biệt là lúc nàng mang thai, Từ Tấn luôn muốn nàng giúp như vậy, Phó Dung thử lần, thích, cái gì cũng chịu. Từ Tấn cũng cưỡng ép, chỉ nghĩ mọi cách dỗ nàng cam tâm tình nguyện. Ở phương diện này, Phó Dung quả an lòng cự tuyệt, bởi vì Từ Tấn hầu hạ nàng cũng câu oán giận.

      "Chờ chàng thắng rồi hẵng ." Phó Dung giọng thầm câu, cúi đầu, nghiêm túc xâu dây Trường Mệnh.

      Từ Tấn ngóng trông chỗ tốt đâu, đương nhiên để chậm trễ thời gian, cũng mau chóng bận việc.

      Cuối cùng Từ Tấn thắng hiểm bước.

      Phó Dung chơi xấu, trốn vào trong giường chịu cho , " công bằng, dây kia ta xâu nửa !"

      Từ Tấn mới quản, làm ướt khăn phía sau bình phong chà lau phen, chuẩn bị xong hết rồi, chỉ có áo phía bổ nhào đến giường.

      Phó Dung chiếm được lý, khí lực lại địch lại, chỉ phải ngoan ngoãn nghe lời, sau lát miệng đau đến lợi hại, chống đỡ nổi, ôm lấy Từ Tấn xin tha: "Hoàng Thượng, ta cho ngươi biết bí mật, chúng ta tới nữa được ?"

      Từ Tấn xoay người đè lên, nhìn môi nàng hồng nhuận : "kia phải nghe trước xem Nùng Nùng bí mật gì."

      Phó Dung giảo hoạt cười, trong thanh ngập tràn những hồi ức, "Cũng có liên quan đến dây Trường Mệnh, năm ấy đoan ngọ xem đua thuyền rồng, Hoàng Thượng đưa ta hồi phủ, nửa đường chui vào xe ngựa khi dễ người... Trước khi xuống xe ta giúp chàng đeo dây Trường Mệnh, Hoàng Thượng còn nhớ được lúc ấy ta cái gì sao?"

      Từ Tấn lập tức nhớ ra rồi, vừa chiếm tiện nghi vừa duy trì uy phong vừa : "Nàng chúc ta sống lâu trăm tuổi, còn muốn nguyện vọng."

      Phó Dung gật đầu, "Dùng nguyện vọng kia đổi lấy Hoàng Thượng tha ta lần, có được ?"

      Từ Tấn do dự, sảng khoái : "Tốt."

      còn nhớ được, đêm đó bởi vì nguyện vọng kia của nàng, suy đoán buổi tối, tâm đều bị nàng ôm lấy.

      Phó Dung nhìn dây Trường Mệnh cổ tay, tay ôm lấy cổ , chân cũng gắt gao quấn , con ngươi ướt át sóng quang liễm diễm, "Lúc ấy ta cầu Bồ Tát, cầu Bồ Tát để ta dùng dây Trường Mệnh này, bắt lấy một đời người nam nhân này, để cho cả đời đều khỏe khỏe mạnh mạnh, cả đời đều là của Phó Dung ta."

      Từ Tấn tâm thần chấn động.

      Phó Dung thẳng thắn vô tư nhìn lại : "Đúng, khi đó ta còn chưa thích chàng, nhưng ta chính là ích kỷ như vậy, còn chưa thích ngóng trông chàng chỉ là của riêng ta."

      "Nàng cầu Bồ Tát cũng vô dụng." Từ Tấn cúi người hôn nàng, từ trán tới khóe miệng, "Nùng Nùng cầu ta, chính miệng cầu ta, cầu ta mới có tác dụng."

      "Được a, vậy ta cầu Hoàng Thượng, cầu Hoàng Thượng cả đời đều khỏe khỏe mạnh mạnh, cả đời đều là của Phó Dung, được ?"

      Đáp lại nàng là nam nhân như lửa nhiệt tình, kể cả mừng như điên lại kiên định hai chữ:

      Chuẩn tấu!

      Hoàn chính văn. :th_78:

      PS: suy nghĩ xem tặng các nàng quà gì nhân dịp lấp hố :th_11:

    2. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Hoàn chính văn rồi, buồn ghê, còn nhớ ngày ngày cũng vào hóng truyện để đọc. Cảm ơn chủ thớt nha
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tem lấp hố. Thank nàng, quá hay luôn.
      K biết diễn tả thế nào nữa, hoàn chính văn rồi thấy hơi hụt hẫng, hix.
      heavydizzy thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      1. Chúc mừng nàng. Thanks so much
      heavydizzy thích bài này.

    5. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      cuối cùng cũng xog,buồn ghê,nàng tặng tụi tui máy chương ngoại truyện quà valentine nhoa:yoyo69:
      kjzunaheavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :