1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Tỉnh rồi tỉnh rồi, tỉnh lại đợi chụy Dung tặng quà cho nhá
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Nùng Nùng chỉ việc đóng cửa thả Hoàng thượng mà thôi.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Anhdva chuận rồi

      ☆Chương 278



      " nương, Hoàng Thượng tới Phượng Nghi cung, Hoàng Hậu lúc này có thời gian tới, lát nữa tới thăm ngươi."

      Thải Diên từ bên ngoài vào, thuật lại cho Phó Mật nghe lời tiểu cung nữ bên cạnh Hoàng Hậu vừa mới truyền tới.

      Phó Mật trong lòng khẽ động, "Hoàng Thượng sao lại tới?"

      Thải Diên thuận miệng : "Nghỉ trưa tới ?" Hoàng Thượng cũng muốn ngủ trưa a.

      trong mắt Phó Mật thất vọng chợt lóe lên rồi biến mất, bình tĩnh lát với nàng: "Ngươi cũng nghỉ , ta ngủ ."

      Thải Diên gật gật đầu, lui ra ngoài. Lý thái y đến thăm, nương có trở ngại, ngày mai có thể xuất cung, nàng có gì yên tâm .

      Nha hoàn rồi, Phó Mật tự mình nằm lát, sau đó nhàng dậy tới trước bàn trang điểm.

      Nàng chậm rãi ngồi vào ghế, nhìn nương trong gương.

      Cái trán quấn vòng lụa trắng, sắc mặt tái nhợt, so với bình thường nhìn lại càng đẹp mắt.

      Phó Mật vẫn luôn biết ràng, gương mặt này là sở trường duy nhất của nàng. tính Phó Dung, luận thân phận, nàng bằng Phó Dung, luận tính tình, nàng cũng bằng Phó Bảo làm cho người ta thích, luận tài ba, nàng so ra kém Phó Tuyên. Phó gia các nương, ai cũng đều được người ngoài khen ngợi, chỉ có nàng ai biết đến. Nhưng đó là hồi , giờ nàng trưởng thành, nàng là nương đẹp thứ hai Phó gia, là nương Phó gia duy nhất chưa xuất giá, chỉ cần nàng xuất ở trước mặt Hoàng Thượng, khẳng định kinh diễm.

      Cầm lược, Phó Mật nhìn gương trang điểm, mặt chút phấn son, môi thoáng bôi đỏ chút, lại từ chỗ quần áo Phó Dung đưa tới chọn bộ bối tử trắng thêu hoa lê với váy dài tương xứng màu lá nhạt, đứng trước gương lớn, yểu điệu nhàn nhạt, người thấy mà thương.

      Phó Mật nhớ Tam tẩu Hàn Ngọc Châu trêu ghẹo, nàng đẹp như Tây Thi bị bệnh, Đường Minh Hoàng bên người có Dương phi, Mai phi cân sức ngang tài, Hoàng Thượng nắm giữ thiên hạ, sao có thể chỉ sủng ái mĩ nhân Phó Dung?

      Càng nghĩ càng có tin tưởng, Phó Mật ở trong phòng bình tĩnh ngồi lát, đoán chừng hai người sắp nghỉ trưa xong, lúc này mới ra ngoài.

      Thải Diên tỉnh, nghe được động tĩnh, cả kinh : " nương thức dậy làm gì? Thái y dặn dò ngài ở giường tĩnh dưỡng a?"

      Phó Mật rũ rèm mắt xuống: "Ta cảm thấy khá hơn nhiều, muốn gặp tỷ tỷ, cũng thể cứ luôn chờ tỷ tỷ tới." ở trước mặt nha hoàn, nàng cũng ít ít lời, nhưng tuyệt đối phải có tính tình, phàm là chuyện nàng nhận định, giải thích câu liền nghe khuyên nữa, làm theo ý mình.

      Ví như lúc này, nàng lại để ý tới Thải Diên, thẳng ra bên ngoài.

      Thải Diên quá quen thuộc nàng, tuy rằng trong lòng đồng ý, vẫn vội vàng đuổi theo, " nương chậm, cẩn thận chút."

      Chủ tớ được cung nữ dẫn đường, chính viện.

      Vừa vặn Từ Tấn ra.

      Phó Dung bị thu thập buổi trưa, mệt đến động cũng muốn động, Từ Tấn cũng gọi nàng dậy, bồi nàng nằm lát tự mình mặc đồ. ra gian nhà chính, vừa rẽ vào hành lang, liền thấy đối diện nữ tử quần xanh mềm mại tới. Nhìn thấy , đối phương lập tức dừng bước, cúi đầu đứng yên, dường như khẩn trương quên chuyện. tới trước mặt, nàng mới có chút sợ hãi hành lễ, "Phó Mật bái kiến Hoàng Thượng."

      Từ Tấn lớn đến thế này, còn chưa bị nữ nhân câu dẫn bao giờ.

      Còn có người nghĩ đến, sau này lớn, bởi vì người có bệnh lạ, tới đâu Hứa gia cũng theo bảo hộ trái phải. Thực có nữ nhân muốn vô tình đụng vào hoặc có ý sát tới gần, Hứa gia lập tức ném người . Đời trước Phó Dung chọn thời điểm cùng với An vương chỗ, hai bên thị vệ đều ra tay, mới để Phó Dung đánh bậy đánh bạ nhào qua tới.

      Nhưng điều này có nghĩa nhìn ra tâm tư Phó Mật lúc này.

      Phó Tuyên nhìn thấy tỷ phu này, ánh mắt thản nhiên như nước, khách sáo xa cách, tuyệt đối khiến người khác nghĩ sai. Phó Bảo hoạt bát hơn, nhưng Phó Bảo nhìn trong mắt chỉ có hiếu kỳ, giống như nhìn mấy người Lương Thông Phó Thần. Chỉ có Phó Mật này, ánh mắt thành .

      " đau ?" cách vài bước hỏi, thanh nghiêm nghị.

      Nhưng ở trước cửa phòng nhìn theo , Mai Hương nghe được a, nhìn Ngũ nương xa xa đứng ở chỗ đó giống tinh. Hoàng Thượng trước nay gần nữ sắc thế nhưng dừng lại chuyện với nàng ấy, chuông báo động trong lòng Mai Hương réo mãnh liệt, mau chóng lui về phòng, vội vã gọi nữ nhân ngủ say trong màn lụa, "Nương nương, Ngũ nương tới, ở bên ngoài chuyện cùng Hoàng Thượng đâu!"

      Cũng chưa bao giờ trải qua chuyện có thể uy hiếp sủng ái của Phó Dung, Mai Hương chỉ muốn nhanh chóng cho Phó Dung, quên như vậy ngộ nhỡ Phó Dung xúc động lập tức chạy ra ngoài, nháo lên với Hoàng Thượng ngược lại càng xong.

      Giấc ngủ ngon bị cắt ngang, Phó Dung muốn oán giận, nghe được lời này bỗng nhiên ngồi dậy: "Bọn họ cái gì?"

      Mai Hương nào biết a, "Cách quá xa, nô tì nghe thấy."

      Phó Dung ngờ được Phó Mật động tác nhanh như vậy, hơn nữa Từ Tấn còn chuyện cùng nàng.ấy

      Nhưng nàng đối với Từ Tấn 10 phần tin tưởng vẫn còn đến 9 phần, nhìn chằm chằm vào quần áo tán loạn ở chân giường, nàng cười cười, "Ngạc nhiên cái gì, nhìn nữa xem, nếu bọn họ còn chuyện, ngươi lại vào cho ta."

      Giọng nàng vững vàng, Mai Hương cũng trấn định chút, ra ngoài vụng trộm nhìn, thấy bóng Từ Tấn, Ngũ nương giống như cây cột đứng ở kia, nha hoàn bên người biết khuyên bảo cái gì.

      Mai Hương bẩm báo chi tiết cho Phó Dung.

      Phó Dung yên tâm, lại tò mò hai người rốt cuộc gì, để Mai Hương mời Phó Mật tới, nàng mau chóng thu thập mặc đồ.

      Vừa ân ái trận, khuôn mặt Phó Dung nhắn đỏ bừng, so với đánh son phấn còn đẹp mắt hơn, vào gian nhà chính lại thấy Phó Mật sắc mặt trắng bệch, như mất hồn, ngơ ngác đứng ở chỗ đó, nhìn thấy Phó Dung cũng quên tiếp đón.

      Phó Dung vừa nhìn sắc mặt của nàng biết Từ Tấn với Phó Mật khẳng định phải lời ngon tiếng ngọt, 8 thành là cái gì khó nghe, bằng như Phó Mật mong muốn, Phó Mật nên e thẹn như hoa đào a.

      "Ngũ muội muội thức dậy làm gì, thái y phải dặn dò ngươi nằm giường tĩnh dưỡng sao?" Phó Dung quan tâm hỏi.

      Phó Mật chậm rãi ngẩng đầu, nhìn nữ nhân đối diện, ánh mắt phức tạp.

      Phó Dung vẻ mặt nghi hoặc nhìn lại nàng, thấy Phó Mật chuyện, nàng buồn bực hỏi Thải Diên: "Ngươi khuyên nương các ngươi?"

      Thải Diên úp úp mở mở, cuối cùng cúi đầu xuống, trong đầu lộn xộn, tất cả đều là vừa rồi Hoàng Thượng chuyện với nương nhà mình.

      Tổng cộng hai câu, trước hỏi nương thân thể làm sao, nương đỏ mặt mới cảm tạ Hoàng Thượng quan tâm. Còn chưa xong, Hoàng Thượng liền vừa về phía trước vừa lạnh như băng đuổi người, " tốt lắm, vậy lập tức xuất cung." (PS: Ahhhh! Độc quá nhưng ta thích)

      Hóa ra là hạ lệnh trục khách!

      Đừng nương, chính nàng cũng chưa từng bị người đối đãi nể mặt như thế a.

      Nhưng đó là Hoàng Thượng, Hoàng Thượng đuổi người, ai dám theo?

      Thải Diên nghiêng đầu, giọng nhắc nhở nương nhà mình.

      Phó Mật rốt cuộc hoàn hồn từ tuyệt vọng như rơi vào trong hầm băng.

      Hoàng Thượng nhìn thấy nàng, nhưng Hoàng Thượng thích nàng.

      lạnh giọng trục khách, công công bên cạnh , cung nữ Phó Dung gọi qua hầu hạ nàng, thậm chí Thải Diên, đều nghe thấy rồi.

      Như là bị lột quần áo đứng trước mặt người khác, muốn độn thổ cho rồi.

      Phó Mật bức thiết muốn rời khỏi, cúi đầu : "Tam tỷ tỷ, thái y ta thương thế nặng, ta nên trở về , miễn cho nương ta lo lắng."

      Phó Dung nhìn chằm chằm vào mặt nàng hơi ửng đỏ, chỉ cảm thấy mặt kia còn chưa đủ hồng, thân mật mở miệng níu kéo : " vội, ta lập tức phái người Hầu phủ đưa tin, để Tam thẩm nhớ mong, Ngũ muội muội vẫn nên ở lại trong cung đêm . Ngươi nhìn ngươi sang năm sai biệt lắm cũng phải xuất giá rồi. Cơ hội tỷ muội chúng ta chung đụng nhiều, sốt ruột, sáng mai trở về cũng muộn a. Bằng bây giờ ngươi , để Tam thẩm hiểu lầm ta chậm trễ ngươi tốt cỡ nào? Thải Diên, mau đỡ nương các ngươi về nghỉ ngơi."

      Thải Diên nóng nảy, khẩu dụ Hoàng Thượng sao dám tuân lời? Nhưng lời đánh vào mặt nương như vậy, nàng trăm triệu lần ra miệng.

      Nàng , cung nữ nhị đẳng Phó Dung phái chiếu cố Phó Mật tiến lên : "Hồi nương nương, vừa mới lúc Ngũ nương tới, Hoàng Thượng quan tâm thân thể Ngũ nương, hỏi thăm câu, biết được Ngũ nương có trở ngại, Hoàng Thượng khẩu dụ, mời Ngũ nương lập tức xuất cung..."

      Cố ý kéo dài cuối, phảng phất nàng người ngoài cũng cảm thấy xấu hổ.

      Có thể hầu hạ ở bên người Phó Dung, có ai là ngốc , Phó Mật ràng đem nương nương nhìn vào trong mắt, các nàng giữ thể diện cho Phó Mật, nương nương mới có thể cao hứng.

      Chân tướng bị vạch trần, trong phòng thần kỳ yên lặng.

      Phó Mật hơi hơi cúi đầu, sắc mặt tái nhợt, ánh mắt như đầm nước đọng, nhìn bình bình tĩnh tĩnh, hàm răng ngà lại muốn cắn nát.

      Phó Dung cuối cùng cũng biết Từ Tấn với Phó Mật cái gì.

      Từ Tấn ánh mắt càng ngày càng độc, Phó Dung ở trước mặt dối cũng càng ngày càng khó, có thể nhìn ra tâm tư riêng của Phó Mật cũng rất bình thường.

      Từ Tấn trực tiếp đuổi người, tính toán nhìn thấy càng đỡ ngứa mắt, Phó Dung lại nghĩ dễ dàng thả Phó Mật xuất cung như thế. Khó xử trầm mặc chốc lát, Phó Dung tới phía trước Phó Mật, trấn an đỡ lấy bả vai nàng : "Ngũ muội muội đừng nghe Hoàng Thượng , hôm nay triều đình xảy ra một số chuyện, phiền lòng mới giận chó đánh mèo ngươi , kỳ cũng phải là lòng muốn đuổi ngươi ."

      Giận chó đánh mèo?

      Phảng phất gió xuân thổi qua, tâm Phó Mật đóng băng mau chóng ấm áp lên, thấp thỏm nhìn về phía Phó Dung: " ?"

      Phó Dung cười gật đầu, nắm tay nàng ra ngoài: "Ngũ muội muội ngoan như vậy, Hoàng Thượng vô duyên vô cớ sao lại nổi giận ngươi? Ai, Hoàng Thượng cũng thường xuyên đối với ta như vậy, Ngũ muội muội tuyệt đối đừng để ở trong lòng. Để tự mình qua buổi chiều, sập tối trở về là tốt rồi. Ngũ muội muội tin, đêm nay tới cùng chúng ta dùng cơm, Hoàng Thượng nếu tâm tình tốt, chừng còn có thể chủ động nhận lỗi cùng Ngũ muội muội!"

      Phó Mật căn bản hiểu Từ Tấn, Phó Dung như vậy nàng liền tin, trong lòng càng lúc càng sáng sủa, chỉ nhớ được buổi tối có thể tới bên này dùng cơm, cái khác cũng nghĩ, dẫn Thải Diên trở về mé Tây viện.

      Phó Dung chỉ đưa nàng đoạn đường ngắn.

      về, Mai Hương vụng trộm quan sát nàng, hiểu hỏi: "Nương nương muốn mời Ngũ nương tới dùng cơm? Nô tì, nô tì luôn cảm thấy Ngũ nương dường như có ý tốt lành, trước đó trong hành lang, nàng với Hoàng Thượng..."

      Phó Dung trào phúng cười: "Yên tâm , đêm nay chờ xem trò hay là được. Nàng xem ta là tỷ tỷ, ta cần gì phải xem nàng là muội muội?"

      Mai Hương vừa nghe, hiểu được chủ tử trong lòng hiểu , nhất thời an tâm.

      Phó Dung trở về phòng lại ngủ thêm lát, A Tuyền A Bội tỉnh, nàng giúp hai tiểu thư rửa mặt, dẫn các nàng tìm ca ca tỷ tỷ.

      Có lẽ là trẻ con tinh thần tốt, Trăn ca nhi Viện Viện kể cả Lăng Thủ từ buổi trưa vẫn dạo đến bây giờ còn chưa cảm thấy mệt đâu, ở trong ngự hoa viên chạy tới chạy lui. Phó Dung bồi bọn chơi lát, đoán chừng Từ Tấn gần như bận xong chính liền mang theo mấy tiểu tử trở về Phượng Nghi cung.

      Động tĩnh bên này, Từ Tấn đều biết, vào nhà hỏi Phó Dung trước: " cho nàng ấy ?" Trừ Phó Dung, đời này có ai dám trái lời .

      Phó Dung giả vờ hiểu, nghi hoặc hỏi ngược lại: "Ngũ muội muội người bị thương, Hoàng Thượng vì sao muốn đuổi nàng a? Nàng va chạm với chàng?"

      Từ Tấn đột nhiên biết nên giải thích thế nào. Trực tiếp Phó Mật có tâm câu dẫn , Phó Dung tin sao? Phó Dung coi trọng người thân, biết được Phó Mật thế nhưng là loại người đó, Phó Dung có thể tức giận hay ? Chỉ có nữ nhân cáo trạng với trượng phu nàng bị kẻ háo sắc khi dễ, Từ Tấn chưa bao giờ nghe có chuyện ngược lại, khó có thể mở miệng.

      , Phó Dung liền cười: "Ta biết Hoàng Thượng thích giao tiếp cùng người xa lạ, bất quá Ngũ muội muội chỉ ở lại trong cung buổi tối, Hoàng Thượng tạm nhường chút, sáng sớm ngày mai ta đưa nàng ấy xuất cung?"

      Từ Tấn hừ tiếng, xem như cam chịu.

      Thương lượng tốt chuyện Phó Mật xuất cung, Từ Tấn chỗ bọn .

      nghĩ tới lúc ăn cơm chiều, Phó Mật tới, mặc bộ váy màu hồng đỏ, nhan sắc mềm mại đáng làm cho nàng vẻ nhát gan sợ hãi giảm 3 phần, rực rỡ ôn nhu lại thêm chút.

      Từ Tấn nghiêm mặt nhìn về phía Phó Dung.

      Phó Dung cười dịu dàng khen ngợi Phó Mật với : "Hoàng Thượng nhìn, nương Phó gia chúng ta đều là mĩ nhân, Ngũ muội muội này của ta cũng tệ?"

      Nàng sóng mắt lưu chuyển, trong lời có hàm ý khác.

      Từ Tấn nếu còn hiểu, phí hoài cùng nàng sống nhiều năm như vậy. Phó Dung luôn luôn quan tâm người thân, lúc này biết phản cảm Phó Mật, còn mời nàng tới dùng cơm cùng bàn, ràng là biết tâm tư Phó Mật, muốn lại cho Phó Mật lần khốn đốn.

      Con hồ ly xấu xa này!

      Từ Tấn lặng lẽ nhéo nhéo tay Phó Dung, thấp giọng uy hiếp : "Trước bồi nàng trận, buổi tối xem ta trừng trị nàng thế nào."

      Phó Dung mím môi cười.

      Bởi vì muốn xử lý chuyện tình của người lớn, Phó Dung từ sớm đem bọn dỗ trở về, bàn cơm chỉ có ba người bọn họ.

      Phó Mật ngồi vào chỗ ở bên cạnh Phó Dung, cúi đầu ngồi lát, trả lời vài câu quan tâm hỏi thăm của Phó Dung, ánh mắt lơ đãng liếc về phía nam nhân xéo đối diện. Phát nam nhân mặt quả nhiên lạnh như vậy, Phó Mật thở hơi. Thấy đôi mắt phượng nam nhân nhìn về nàng, tim Phó Mật thể khống chế đập nhanh hơn, lấy hết dũng khí cũng nhìn lại Từ Tấn cái, mới ngượng ngùng rũ rèm mắt.

      Kỳ Phó Mật ở chung với ngoại nam nhiều, bình thường cũng có cơ hội làm động tác câu người này đó. Nhưng mắt nhìn vài đường tỷ muội liên tiếp xuất giá, Phó Mật chính mình buồn bã ở trong phòng nhịn được ảo tưởng có ngày nàng cũng gặp được người nam nhân cao quý khôi ngô, ảo tưởng nhiều, lại thêm có chút động tác là bản năng của nữ nhân, lúc này làm được cũng rất dễ nhìn.

      Phó Mật tim đập thình thịch, sau lát, lại nhìn sang.

      Từ Tấn bỗng nhiên để đũa xuống, câu giải thích cũng có, nghiêm giọng phân phó Mai Hương: "Đưa Ngũ nương hồi phủ, ngươi cũng qua chuyến, cho Tam phu nhân, bảo bà hảo hảo giáo dục nữ đức cho Ngũ nương, miễn cho ngày sau ra ngoài mất mặt Hoàng Hậu."

      Phó Mật nguyên bản mặt đỏ bừng hóa trắng bệch!

      Mai Hương trong lòng vui như hoa nở, mặt dám biểu ra ngoài, phụng chỉ đỡ Phó Mật toàn thân phát run, "Ngũ nương, theo nô tài thôi?"

      Phó Mật ngơ ngác bị nàng đỡ đứng dậy, lảo đảo vài bước, cam tâm quay đầu lại, nước mắt rơi như mưa: "Hoàng Thượng vì sao đối với ta như vậy?" Nàng cái gì cũng làm, vì sao động cái liền phát giận với nàng?

      Từ Tấn lạnh lùng nhìn nàng, "để ngươi cùng bàn với Trẫm là Hoàng Hậu cho ngươi thể diện, ngươi lại liên tiếp rình coi Trẫm, rắp tâm ở đâu?"

      Tâm tư bị nhìn thấu, Phó Mật bản năng nhìn về phía Phó Dung, hi vọng nàng ấy đỡ mình, hay là cho nàng bậc thang xuống...

      Phó Dung nhìn cũng nhìn nàng, phảng phất trong phòng có Phó Mật này, nịnh nọt múc cho Từ Tấn muỗng đậu hủ tôm bóc vỏ, giọng mềm lời lời bịa đặt, "Hoàng Thượng nếm thử, cái này là đêm nay ta tự tay xuống bếp làm."

      Từ Tấn rất nể tình hé miệng.

      Phó Dung cười đưa muỗng qua, đưa mắt thấy Phó Mật còn chưa , Phó Dung nghiêng đầu nhìn nàng, ánh mắt bình tĩnh.

      có trào phúng, có vui sướng khi người gặp họa, lại càng đâm người hơn.

      Cho tới giờ khắc này, Phó Mật mới hiểu được, nguyên lai vị đường tỷ này, biết tất cả mọi chuyện.

      Nàng rất muốn hỏi xem Phó Dung vì sao muốn trêu đùa mình như vậy, Mai Hương lại cho nàng cơ hội, ra sức kéo người ra ngoài.

      Ngũ nương này, muốn đầu óc có đầu óc, muốn tầm nhìn có tầm nhìn, chỉ bằng gương mặt hơi đẹp chút dám cùng Hoàng Hậu cướp nam nhân?

      Chờ xem, việc này truyền ra ngoài, xem vị công tử đàng hoàng nào còn chịu muốn nàng!

    4. kimlien

      kimlien Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      66
      ơ thế đóng cửa thả wuàng thượng à....:yoyo68:
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ta còn muốn nữa nha, tới tiếp nàng ơi. Xem xem tối a thu thập c biết đâu lại có thêm bảo bảo :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :