1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      @Bé Bi hem phải post ít, là vì wifi tậm tịt, post mãi ko được

      ☆Chương 260



      Đại quân chiến thắng trở về, dân chúng tranh nhau vây xem.

      Móng ngựa boong boong, khải giáp leng keng, chúng tướng sĩ khí phách hăng hái, chỉ thấy thân ảnh Hoài vương.

      Từ Tấn theo tuần phủ Thiểm Tây Quách Lỗ cùng nhau tiến cung diện thánh, Gia Hòa đế nhìn thấy lục tử, nhíu mày hỏi: "Hoài vương đâu?"

      Từ Tấn trầm giọng : "Tối hôm qua nhi thần và Lục đệ nâng cốc chúc mừng, ngờ trong rượu bị người hạ độc, vạn hạnh phát sớm, Lục đệ bị nguy hiểm tính mạng, chỉ là mặt bởi vì độc tố sưng phồng lên, e rằng muốn dưỡng mấy ngày mới khỏe, hồi vương phủ trước, mấy ngày nữa thương lành rồi tiến cung thỉnh an phụ hoàng."

      "Có thích khách?" Gia Hòa đế thần sắc ngưng trọng đứng lên.

      Từ Tấn mắt chỉ nhìn thẳng: "Vâng, thích khách hỏng việc phục độc tự vận, nhi thần suy đoán hẳn là dư nghiệt người Hồ."

      Gia Hòa đế tiếng nào, trầm mặc lát sau dặn dò cần phải điều tra .

      Đêm đó từ yến mừng công, Từ Tấn Hoài vương phủ.

      "đón người về chưa?" Vừa vào nhà, Từ Tấn hỏi nam nhân ngơ ngác ngồi trước cửa sổ.

      Từ Hạo má phải liên tục chịu bốn bàn tay, tuy rằng bôi dược giảm sưng tấy tốt nhất, tại vẫn rất ràng, khối máu đọng lớn. Từ Tấn chút xúc động, chỉ nhìn chằm chằm mắt Từ Hạo.

      Từ Hạo đờ đẫn gật đầu.

      vừa hồi phủ, liền phái người đón Thôi Oản, sau khi Thôi Oản trở về gặp nàng, nàng cũng cầu kiến .

      "Bây giờ đưa tới đây, nếu nàng thừa nhận, chính ngươi giải quyết, nàng thừa nhận, ngày mai ta liền phái người tra ."

      Từ Tấn giọng lạnh lẽo , xong ra phía sau tấm bình phong.

      Việc này quan hệ mặt mũi Lục đệ, trước mắt ở trong mắt Lục đệ chỉ có huynh đệ bọn họ, Thôi Oản cùng với người của Thành vương biết, Từ Tấn muốn cho thuộc hạ trực tiếp đưa chứng cớ tới để Lục đệ trong ngoài đều mất thể diện. Nhưng Lục đệ lại dễ dàng bị Thôi Oản lừa gạt, cũng chỉ có thể đánh ta cái tát.

      Thạch thị vệ người này Từ Tấn lúc trước cũng biết, ám vệ của cũng đều là người, có khả năng biết tất cả quân cờ Thành vương lưu lại ở bên ngoài. Dù sao loại con cờ này bình thường toàn dựa vào thư lui tới, như cá nhập biển mênh mông, khó có thể điều tra mỗi người, nhưng biết người của Thành vương khẳng định ra tay lúc Lục đệ giết , liền sai Hứa gia ở bên ngoài nhìn chằm chằm.

      Tử sĩ kín miệng, nhưng cũng phải là thể đối phó, bằng bọn họ cũng tùy thời mang theo độc dược, còn phải là sợ chịu được khổ sở thà rằng phục độc sảng khoái chết ? Thạch thị vệ chết, Từ Tấn để Hứa gia ngay trước mặt huynh đệ bọn họ thẩm vấn , kiên trì nổi canh giờ cái gì cũng khai hết. Kỳ Thạch thị vệ biết cũng nhiều, Thành vương chỉ sai ra tay lúc Hoài vương giết huynh xong, nhưng điều này đủ rồi.

      Từ Hạo bị đánh bốn cái tát, thương tâm vì người trong lòng bị lăng nhục, phẫn nộ bị huynh trưởng phản bội đều từ cơn khóc rống kia bình phục xuống ít, có lẽ cũng bình phục, nhưng ít nhất xúc động mà quên suy xét. Khôi phục lý trí, lại nghe Thạch thị vệ cung khai, cần Từ Tấn nhắc nhở, cũng đoán được vài phần.

      Vì sao Thành vương biết muốn giết huynh trưởng?

      Vì sao Thôi Oản muốn vu oan huynh trưởng?

      Nàng bảo giết huynh trưởng báo thù cho nàng, đó là Tứ ca bọn họ a, nàng nương thiện lương thích mười mấy năm sao?

      Có lẽ, phong thư này là người của Thành vương giả tạo ? quản của nàng cũng bị Thành vương thu mua ? Vậy nàng vì sao tới giải thích cùng ? Nàng biết hôm nay về kinh, vì sao từ nhà mẹ đẻ trở về từ sớm chờ ?

      Mỗi lần vừa thay nàng nghĩ được cớ, đều mau chóng lại bị chính mình đả đảo.

      Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân, Từ Hạo ngẩng đầu, nhìn ra.

      Thôi Oản mình vào trong, người mặc bộ quần áo trắng tinh, váy có bất kỳ hình thêu nào, đầu chỉ dùng trâm bạch ngọc giản dị tự nhiên. Nhìn thấy trượng phu ngồi ở chỗ kia gò má sung to, trong mắt rơi lệ, Thôi Oản đầu tiên là giật mình, sau đó nhàn nhạt mỉm cười, "Lục ca như vậy, là Tứ ca đánh sao? Lục ca có phải là muốn giết Tứ ca hay ?"

      Nam nhân ngốc nghếch này, quả nhiên vẫn xúc động như vậy, tin nàng như vậy.

      Từ Hạo trân trân nhìn khuôn mặt cười quen thuộc kia: "Lá thư đó, là nàng viết ?"

      Thôi Oản thở dài, ngồi xuống bên cạnh , nhìn : "Đúng vậy, ta ở trong thư với chàng, cũng gần như đều là , chỉ là khi dễ ta phải Tứ ca, là Thành vương. Thành vương bức ta viết, ta viết, hủy ta, Lục ca, ta sợ chết, ta sợ chết, sau đó ta liền viết ."

      Tới tình trạng hôm nay, nàng dối còn cần thiết sao?

      Từ Tấn còn sống trở về thuyết minh nhìn thấy lá thư đó, Từ Tấn vốn oán hận nàng, tại biết được nàng xúi giục quan hệ huynh đệ bọn họ, còn có thể bỏ qua cho nàng? lập tức giết nàng, chính là vì làm cho Từ Hạo thấy ràng mà thôi. Thay vì dối lại bị người cười nhạo chết, Thôi Oản hi vọng chính mình chết được yên ổn chút.

      là kỳ quái, lúc trước bị Thành vương uy hiếp, sợ chết như vậy, thà rằng giết huynh đệ Từ Tấn Từ Hạo cũng muốn tiếp tục sống tạm, nghĩ mọi cách tranh thủ đường sinh cơ kia. tại biết mình nhất định phải chết, thân thể dường như bỗng chốc thoải mái, lại cần lo lắng ngày sau bị Từ Tấn phát nàng ám toán Phó Dung trả thù nàng, lại cần lo lắng Thành vương đột nhiên đem tình của nàng tố giác ra.

      Kỳ ở dưới thân Thành vương tỉnh lại khắc kia, Thôi Oản chỉ biết chính mình chết chắc rồi, chỉ là cam tâm nhận mệnh, cam tâm bại bởi Phó Dung, Lý Hoa Dung hay bất kỳ nữ nhân nào, cho nên nàng quên công ơn bác dưỡng dục, quên tình cảm từ cùng Lục ca, lựa chọn buông tay đánh cược lần. Nếu thành nàng có thể giẫm lên Phó Dung Lý Hoa Dung để sống sót, nếu bại, cũng bất quá chỉ là chết, dù sao cược cũng là chết.

      "Nàng vì sao cho ta?"

      Nàng quá mức bình tĩnh, bình tĩnh làmTừ Hạo cảm thấy đây hết thảy phảng phất chỉ là giấc mộng, nắm lấy tay nàng, khóc hỏi nàng: "Nàng vì sao cho ta? cho ta biết, ta giết , ta càng thêm thương tiếc nàng a, chẳng lẽ nàng cho là ta ghét bỏ nàng? Chẳng lẽ ta đối tốt với nàng đều là giả sao?"

      Từ lúc thị sát Hoàng Hà trở về tới khi xuất chinh, có thời gian dài như vậy, nàng vì sao câu cũng ?

      Thôi Oản cầm lấy khăn giúp lau nước mắt, nước mắt cũng rơi xuống, " cho chàng biết có thể làm gì? cũng là vương gia, đề phòng chàng sao? Chỉ sợ Lục ca mới ra ngoài muốn tìm , đem tình ra trước, khi đó, Lục ca cảm thấy ta có thể sống? Ta chính là sợ hãi, mới dám cho chàng biết, mới biến thành cái..."

      Bị ác quỷ dính thân, hoặc là chết, hoặc là cũng biến thành quỷ, Thôi Oản sợ chết, chỉ có thể lựa chọn cách sau.

      "Lục ca, ta đời này, xin lỗi nhất chàng. Hồi chàng thích ta như vậy, trong mắt ta lại chỉ có Tứ ca, ta thích , thích như vậy, chẳng sợ lạnh như băng đối với ta, ta cũng ngóng trông gả cho . Lục ca chỉ sợ chàng biết , vì có thể gả cho , ta mưu hại Tứ tẩu, muốn đánh rớt con của nàng, còn giết cung nữ, này đó các ngươi đều biết. Sau này ta rơi xuống nước, cũng là hi vọng Tứ ca cứu ta, như vậy chạm ta, ta liền có thể gả cho , chuyện đó làm ta phát Tứ ca trong lòng đích thực chút cũng có ta, mới lập tức đáp ứng gả cho chàng. Lục ca đừng khóc, ta đáng giá cho chàng khóc. Lòng ta ác độc ác ích kỷ tự lợi, ỷ vào chàng thích ta, từ bất cứ việc xấu nào. Lục ca, ta số tốt, có chàng vẫn thích ta, nhưng ta xứng đáng để chàng đối với ta như vậy..."

      Nàng nằm ở trong ngực khóc, Từ Hạo bản năng mà ôm nàng, trong đầu khoảng trống rỗng.

      Nguyên lai nàng căn bản chưa từng thích .

      tin.

      "Kết hôn rồi nàng đối với ta tốt như vậy, cũng đều là giả vờ ra sao?" Từ Hạo nâng đầu nàng lên, nhìn khóe mắt nàng đỏ vì khóc.

      Thôi Oản lảng tránh, đón ánh mắt dám tin tưởng còn như thể chứa chờ mong, ăn ngay : " phải giả vờ, nhưng cũng phải thích. Ta cho dù thích Lục ca, cũng coi Lục ca là ca ca, gả cho chàng, ta chỉ muốn làm người thê tử nên làm, vì chàng sinh con dưỡng cái. Nhưng chuyện ta làm sai quá nhiều, lão thiên gia cũng cảm thấy ta xứng với Lục ca thương ..."

      Nàng nhất định phải chết rồi, mà Từ Hạo đời này là người đối với nàng tốt nhất, mẫu thân lợi dụng nàng hưởng thụ vinh hoa phú quý, bác đãi nàng như nữ nhi nhưng cũng hoài nghi nàng. Chỉ có Từ Hạo, ngơ ngơ ngáo ngáo nâng niu nàng trong lòng bàn tay, nàng cái gì đều tin, tốt như vậy, Thôi Oản nhẫn tâm để nàng chết rồi còn nhớ thương nàng...

      "Lục ca, chàng quên ta , ta số khổ, nhưng ta cũng xứng đáng, chàng xem ta ác thế nào, vì chính mình có thể sống sót, thà rằng châm ngòi chàng vàTứ ca tàn sát lẫn nhau... Lục ca chàng có biết ? Sáng nay nghe thấy ngươi cùng Tứ ca bình an vô trở về, ý nghĩ đầu tiên trong đầu ta là thất vọng, sau đó mới là nhận mệnh ."

      Lời trong lòng đều ra, Thôi Oản thần kỳ bình tĩnh, dùng tay áo lau lệ mặt, nàng đứng dậy, lùi bước, quỳ xuống trước Từ Hạo: "Lục ca, Vũ ca nhi phải cốt nhục của chàng, là khuất nhục lớn nhất đời này của ta, sau này chàng tìm cớ đưa xuống bồi ta, hai mẹ con chúng ta dưới mặt đất làm bạn với nhau."

      "Lục ca, ta biết ngươi báo thù cho ta, nhưng chàng phải nghe Tứ ca, thầm báo thù là được, đừng đem việc này nháo ra, nếu nháo ra, ta đường xuống Hoàng Tuyền an bình, Lục ca mặt mũi cũng dễ coi. Tứ ca thông minh như vậy, nhất định có thể nghĩ ra sách lược vẹn toàn đối phó Thành vương."

      "Lục ca, ta phụ công ơn dưỡng dục của bác, ta cũng có mặt mũi nào gặp lại bà, chỉ cầu Lục ca hảo hảo bảo trọng mình, thay ta tận hiếu phần cũng là được rồi."

      Quay sang hướng hoàng thành, Thôi Oản nhàng dập đầu lạy ba cái, lại lê gối tới trước người Từ Hạo, nghiêng đầu ngả lên đầu gối , khóc hỏi : "Lục ca, ta xấu xa như vậy, nếu như còn có kiếp sau, ngươi còn có thể thích ta sao?"

      Từ Hạo cúi đầu nhìn nàng, trong lòng nên lời là tư vị gì, chua xót mặn chát, biết nên đáp lại như thế nào.

      Thôi Oản chậm rãi cười, nhắm mắt lại.

      Sau bình phong, mắt thấy Thôi Oản từ trong tay áo lấy ra dao găm ngắn cầm ở tay phải, Từ Tấn biết là nàng muốn tự sát hay là mưu sát Lục đệ, bước nhanh xông ra ngoài, thấy Thôi Oản đột nhiên ngã gục về phía sau, Từ Tấn mới thu lại bước chân.

      "Oản Oản!"

      Quần áo tuyết trắng người Thôi Oản mau chóng nhuộm đỏ, Từ Hạo mờ mịt nhìn màu đỏ kia, sửng sốt lát mới hoàn hồn, khóc quỳ xuống, ôm lấy người "Nàng sao lại ngốc đến vậy, nàng sao lại ngốc đến vậy..."

      ánh mắt Thôi Oản vượt qua đỉnh đầu , tới chỗ Từ Tấn.

      Nàng nhìn , trong lòng thể ức chế ủy khuất, hút khí hỏi : "Tứ ca, vì sao mười tuổi năm ấy, chàng đột nhiên bất hòa nới ta ? Chàng cho ta biết? Ta muốn chết nhắm mắt."

      Trước kia, Tứ ca đối với nàng tốt hơn hẳn với Vân Ngọc, sau này bỗng nhiên lạnh xuống, cũng nhìn thẳng vào nàng.

      Từ Tấn mặt biểu cảm, đến khi Thôi Oản triệt để ngừng hô hấp, cũng câu.

      PS: Bạn TO chết rồi, ta lại thấy hơi thương thương. Chỉ tội nghiệp đứa bé ko sớm muộn cũng bị đưa theo mẹ nó. Ngày xưa là độc ác. Trẻ con là vô tội mà.

    2. kimlien

      kimlien Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      66
      :049:đánh nữa đánh cho tỉnh cái đầu tiểu lục cái koi....:yoyo50::yoyo28:
      heavydizzy thích bài này.

    3. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      >.< truyện hay quá!!!! Càng ngày càng hấp dẫn. Ngày nào cũng ngó nghiêng vào đây chỉ để đọc truyện này
      heavydizzy thích bài này.

    4. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Ko biết a e Từ Tấn xử lý thành vương nên nhỉ hóng quá....
      heavydizzy thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Đánh Từ Hạo tay quá nha.
      Ít ra cuối cùng TO cũng còn tý lương tâm, chịu chịu khuyên TH. Ta hóng ngày a Tấn thu thập Thành vương
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :