1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Sao lại dừng đúng khúc hay vs gay cấn thế này :yoyo68::yoyo68::yoyo68:hóng hóng chương mới của nàng quá
      heavydizzy thích bài này.

    2. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      ko hỉu sao Từ Hạo lại ngu thế nhỉ,dù gì cũng là ruột của mình dù có tin lời vợ đến đâu cũng phải điều tra rỏ rồi mới quyết định đúng hay sai chứ,mong cho bị Từ Tấn dần cho trận cho kinh

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 259



      Trong lều trống trải u ám, Từ Hạo đứng ở trước giường, bừng tỉnh như từ trong mộng.

      Có tiếng cười đùa của các tướng sĩ bay tới, nghe thấy được, lại dường như nghe thấy.

      Lồng ngực đau giống bị kim đâm lần rồi lại lần.

      Tư vị bị chí thân phản bội là cái dạng gì ?

      Thê tử thanh mai trúc mã như mạng bị người lăng nhục, là hối hận đau lòng bậc nào?

      Từ Hạo hối hận, hối hận chính mình chỉ lo kiến công lập nghiệp, đầu tiên làm cho nàng bị người khi nhục, sau lại để ý thê tử có thai, rời kinh khiến nàng mình nhận giày vò. cũng hận, hận thân ca ca làm cầm thú, hận để ý tình cảm huynh đệ thế nhưng còn muốn giết mình, chỉ vì tương lai chiếm lấy thê tử của đệ đệ làm phi!

      Nhìn nam nhân nằm ở nơi đó, nghĩ tới từng làm ra loại chuyện đó với Thôi Oản, Từ Hạo trong lòng sát niệm bừng bừng.

      Giết ta, Oản Oản chờ trở về, gặp mặt rồi, chắc chắn khuyên can nàng phí hoài bản thân mình. người nữ nhân gặp phải những việc thế này, Từ Hạo biết nàng khổ sở, nhưng để ý, chỉ biết càng đau lòng nàng, càng tự trách, nếu như phải bỏ nàng xuống, nàng sao có thể...

      Nhưng ngay lúc Từ Hạo chuẩn bị hạ đao, bên giường bỗng nhiên truyền đến tiếng vang thanh thúy, dường như có thứ gì rơi mặt đất.

      Thanh kia đột ngột như vậy, Từ Hạo kìm lòng được lui bước.

      giường nam nhân dường như cũng nghe được, mơ hồ thầm tiếng, đột nhiên quay lại bên này, quay nhanh như vậy, Từ Hạo bản năng đem đao giấu ra sau lưng.

      giường nam nhân cũng mở mắt ra, vẫn còn ngủ say.

      Từ Hạo nhìn chằm chằm vào khuôn mặt quen thuộc của huynh trưởng, chẳng biết tại sao rơi lệ, cứng ngắc thân thể quay sang bên khác, nhìn xuống mặt đất.

      Mắt đẫm lệ mơ hồ, nhìn thấy cái vòng vàng nho , mặt treo chuông.

      Từ Hạo nhận ra, đó là đồ chơi cho cháu, Trăn ca nhi thích nhất, lúc vừa lấy được lễ vật đâu cũng mang theo, ngừng lắc lư.

      "Lục đệ?"

      giường bỗng nhiên truyền đến thanh hệt như vừa tỉnh ngủ, Từ Hạo biết Tứ ca tỉnh, nhưng trong đầu mảnh hỗn độn, căn bản tiếp theo nên làm cái gì, muốn động thủ hay , muốn chất vấn hay , cũng biết trước khi Tứ ca phát sau lưng có đao, lặng lẽ ra ngoài hay .

      cứng đờ đứng ở chỗ đó, mặt đầy lệ.

      Từ Tấn phảng phất cũng phát giác, vén chăn lên, chân trần bên kia uống trà, tự lẩm bẩm : "Uống nhiều rượu , khát nước..."

      Uống trà xong, ngáp trở về, thấy vòng vàng, Từ Tấn ngơ ngác, sau đó cúi người nhặt, khóe miệng cong lên, "tiểu tử Trăn ca nhi kia, nghe Lục thúc trở lại, nhất định muốn cùng ta đón ngươi, ta ôm , liền bảo ta đem cái này mang người, ta nhớ lấy ra... Lục đệ, ngươi tại sao khóc ?"

      đến nửa mới phát Từ Hạo khóc, Từ Tấn kinh ngạc về phía , ánh mắt liếc ra sau lưng lộ ra lưỡi đao, buồn ngủ đột ngột tiêu tán, dừng bước chân lại, trầm giọng hỏi: "Lục đệ lấy đao làm gì?" Trong thanh có cảnh giác, lại có dám tin tưởng.

      Làm sao có thể tin tưởng? đệ đệ nào động sát niệm với thân ca ca?

      Từ Hạo môi rốt cuộc giật giật, nhưng đợi chuyện, phía ngoài lều đột nhiên truyền đến tiếng trầm đục vang lên.

      Từ Tấn mau chóng chạy ra ngoài, "Xảy ra chuyện gì?"

      Từ Hạo nghe được thanh Hứa gia, nghe Hứa gia có thích khách.

      Đầu dường như rốt cuộc có thể động, Từ Hạo lau lệ mặt, cuối cùng liếc mắt nhìn vòng vàng bị huynh trưởng ném ở giường, quyết định hỏi ràng.

      ra bên ngoài, thấy Hứa gia nhắc Thạch thị vệ bất tỉnh, còn huynh trưởng nhặt lên từng tờ thư nhà rải rác đất lên.

      Từ Hạo động, vô tâm hỏi thăm Thạch thị vệ tại sao lại té xỉu, chỉ nhìn chằm chằm khuôn mặt huynh trưởng, muốn thấy mỗi thần sắc của .

      Từ Tấn biết Thôi Oản viết thư cho Lục đệ, lại biết nàng vu oan mình như thế nào, bởi vậy tại nhìn thấy phong thư thiếu chút nữa hại hai đời này,Từ Tấn từng câu từng chữ chậm rãi nhìn, trang lại trang. Nhìn xong hai chữ viết tên bằng máu cuối cùng, giương mắt, nhìn về phía Lục đệ đứng ở cửa phòng, ánh mắt đảo qua mặt, cuối cùng rơi vào đao trong tay đệ đệ.

      Hai huynh đệ yên lặng nhìn nhau.

      Hứa gia giống như phát ra, từ người Thạch thị vệ té xỉu lúc trước đứng lên, cúi đầu hướng Từ Tấn hồi bẩm: "Vương gia, vừa rồi ta tới muốn đỡ vương gia đến lều của ngài, thấy trong tay người này giơ ám khí muốn ám toán hai vị vương gia. Ta tra qua, ám khí của có dị vị, hẳn là độc đặc biệt, trong miệng cũng giấu độc dược, nếu như phải thuộc hạ ra tay mau chóng, khẳng định cắn độc tự vẫn, vừa nhìn biết ngay là tử sĩ được dày công dạy dỗ."

      "Trước dẫn , quay về ta tự mình thẩm vấn, ngươi ở bên ngoài nhìn, cho phép bất luận kẻ nào tới gần lều bạt 50 bước."

      Từ Tấn thanh rét buốt, ánh mắt thủy chung rời Từ Hạo.

      Hứa gia lĩnh mệnh, nhắc người ra ngoài.

      Từ Tấn nhìn thư trong tay, cười nhạo, ném mặt đất, từng bước về phía Từ Hạo: "Ngươi tin nàng? Nâng đao vào, là muốn giết ta?"

      Từ Hạo chăm chú nhìn mắt : "Chẳng lẽ ngươi làm ?"

      Từ Tấn trả lời, hỏi lại: "Ngươi thà rằng tin nàng, cũng chịu tin ta?"

      Từ Hạo ngửa cổ chuyện, lúc huynh trưởng bình tĩnh mà tràn đầy uy nghiêm khắc nghiệt nhìn chằm chằm , ánh mắt lại bắt đầu lấp lánh nước.

      "Buông đao xuống." Từ Tấn lạnh giọng quát lớn.

      Từ Hạo từ sợ huynh trưởng giáo huấn , cũng từ chịu phục chịu huấn, lúc này bỗng nhiên mất đao, vung nắm đấm xông vào Từ Tấn: "Ngươi vì sao phải khi dễ Oản Oản! Ngươi có vợ có con, tẩu tử còn sinh hai cháu cho ngươi, ngươi vì sao muốn khi dễ Oản Oản!" Vừa khóc vừa mắng, ra tay như trẻ con đánh nhau, hề có hình dạng.

      Từ Tấn cước đạp giữa bụng , cho Từ Hạo thời gian phản ứng, bỗng nhiên đuổi kịp, nhắc cổ áo Từ Hạo kìm chặt thân hình té ngã ra sau, sau đó hung hăng quạt tới cái tát: "Đây là đánh vì ta, vì ta chiếu cố ngươi 20 năm, dạy ngươi đọc sách trưởng thành, dạy ngươi cưỡi ngựa, như như cha, ngươi lại bởi vì phong thư nhà của người khác liền quên tình huynh đệ chúng ta 20 năm, tin tưởng ta làm ra chuyện cầm thú như thế!"

      Nam nhân đầy đủ khí lực, cái tát quăng xuống, Từ Hạo má phải sưng lên, khóe miệng chảy máu.

      Nóng rực đau rát, Từ Hạo chậm rãi thẳng đầu lại, còn chưa nói, Từ Tấn lại quạt tới cái tát nữa.

      "Đây là đánh vì nương, lúc ngươi quyết định xách đao giết ta, nhưng có từng nghĩ tới nương biết được chúng ta huynh đệ tương tàn có bao nhiêu thương tâm! Ngươi giết ta, ngươi cái thằng bất hiếu, là muốn mệnh nương có phải hay !"

      Nương...

      Nghĩ tới bộ dáng ôn nhu của mẫu thân ở kinh thành, Từ Hạo tâm thần kịch chấn, "Ta..."

      Từ Tấn chờ quay lại, lúc mở miệng lại quăng bạt tai nữa, trong mắt cũng có nước mắt, thanh lại giảm uy nghiêm giận dữ, "Đây là đánh vì Tứ tẩu ngươi, vì các cháu trai cháu ngươi! Ngươi cầm đao giết ta, nhưng có từng nghĩ tới ta chết rồi, bọn họ nhi quả phụ làm thế nào đây? Ngươi Lục thúc này chiếu cố bọn họ? Vậy ngươi có nghĩ tới , Trăn ca nhi biết là Lục thúc thích nhất giết phụ thân , hận ngươi bao nhiêu!"

      Trăn ca nhi...

      Trước mắt lên thân ảnh cháu nho , lên chu cái miệng muốn hôn Lục thúc, bộ dáng nhu thuận, Từ Hạo triệt để ra lời, nghẹn ngào khóc rống, "Tứ ca..."

      Từ Tấn cho cái tát cuối cùng, đánh xong buông tay ra, nhìn Từ Hạo ngã mặt đất, nhìn quỳ rạp mặt đất khóc rống, Từ Tấn lại hung hăng đá cước: "Đây là đánh vì ngươi, ngươi cái kẻ ngu xuẩn bao giờ mới có thể thông minh lên! Ngươi nghĩ tới giết ta về sau kết cục thế nào? Ngươi nghĩ tới ngộ nhỡ ngươi oan uổng ta ngươi hối hận bao nhiêu sao? Vẫn là trong lòng ngươi chỉ có Thôi Oản, tiện nữ nhân kia tâm như rắn rết trước mưu hại Tứ tẩu ngươi, sau lại thiết kế câu dẫn ta! Có phải là có nàng, ngươi liền có thể cần nương cần ca ca !"

      Hai đời giận dữ toàn bộ phát ra rồi, Từ Tấn lại bổ cước lên người Từ Hạo, "Là nam nhân, ngươi nên bất động thanh sắc điều tra , là ta làm, ngươi giết ta cũng oan uổng, phải ta làm, ngươi có từng nghĩ tới cảm thụ của ta! Đệ đệ của ta giết ta, thân đệ đệ giết ta, ngươi nghĩ tới ta làm ca ca có bao nhiêu thất vọng đau đớn sao?"

      Từ Tấn ngừng đánh, quỳ xuống đánh, xoay Từ Hạo bức nhìn mình: "Lục đệ, ta là Tứ ca ngươi a..."

      Khóc thành tiếng.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh54 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      đánh hay.....đánh cho tay vào a......tùy thời điểm mà ngu vì chứ......ngu như a lục này thui rồi
      A fangheavydizzy thích bài này.

    5. Bé Bi

      Bé Bi Well-Known Member

      Bài viết:
      393
      Được thích:
      334
      Mỗi lúc nàng cho 1 xíu thế này càng nghiện thêm ý,TH ngu ngốc tỉnh

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :