1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Ngày hôm kia ra vào cung ngóng nàng, hôm qua vào đọc vội 2 chương thích lắm luôn mà k kịp cmt bận, hix.
      Rào cản cuối cùng giữa 2 chị đc tháo gỡ, từ giờ càng ngày càng ngọt nha.
      Mụ TO "sinh non" rồi, a Tấn định bjo xử lí đây, kể cũng khổ thân đứa vô tội

    2. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      hi vọng 2 chị ko vì chút khúc mắc lúc trc mà tình cảm ko đc như xưa,iu 2 bé sinh đôi chết dc
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 257



      Thôi Oản sinh non, Phó Dung thân tẩu tử này dù thế nào cũng nên qua thăm.

      Từ Tấn bồi nàng.

      Tới Hoài vương phủ, Từ Tấn ngồi ở tiền viện, Phó Dung dẫn Hứa Linh hậu viện.

      "Tứ tẩu." Thôi Oản tựa vào đầu giường, mặt trắng bệch cười , Tạ thị bên cạnh đứng dậy chào hỏi Phó Dung.

      Phó Dung nhìn bộ dáng Thôi Oản, thất kinh.

      Mang thai, người bình thường đều lên cân, Phó Dung mang thai hai nữ nhi béo lên càng nhiều, nửa tháng này có ma ma giúp nàng xoa bụng giảm cân, chính nàng cũng dựa theo biện pháp lúc trước Cát Xuyên dạy, nỗ lực gầy , mặt vẫn còn êm dịu đâu, nhưng Thôi Oản mới vừa sinh xong đứa , nhìn lại so trước khi thành thân còn gầy hơn.

      Là bởi vì lo lắng Từ Hạo sao?

      Nam nhân xuất chinh ở ngoài, quả đủ lo lắng, chẳng trách được sinh non.

      Phó Dung ngồi xuống bên giường, ân cần hỏi thăm thân thể Thôi Oản vài câu, cúi đầu nhìn đứa trong tã lót.

      Gầy gầy nhắn, ở trong bụng mẫu thân mới bảy tháng sinh, nghe mới hơn 4 cân chút, còn chưa bằng A Bội lúc sinh ra, càng cần so với Trăn ca nhi.

      "Oản Oản là tự mình cho bú sao?" Từ Hạo thích Trăn ca nhi như vậy, Phó Dung đối với đứa cháu này cũng đau lòng, quan hệ tới thân thể đứa bé, nàng tạm thời quên vui đối với Thôi Oản, nhịn được hỏi thăm.

      Thôi Oản lắc lắc đầu, sờ sờ khuôn mặt nhắn của nhi tử, thở dài : "Ta đủ sữa, để nhũ mẫu cho bú, Tứ tẩu đừng lo lắng, đứa mạng lớn, lang trung điều dưỡng tốt có việc gì, Tứ tẩu tiến cung thăm mẫu hậu cũng trấn an mẫu hậu thêm, đừng để người sốt ruột."

      Nàng như vậy, đứa bé kia quả hẳn là có việc gì, Phó Dung yên tâm, ôm lấy đứa : " Tứ ca ngươi còn chờ ở bên ngoài đâu, ta ôm qua cho xem."Cháu ruột, nào có ai ngóng trông.

      Thôi Oản ôn nhu cười, Tạ thị bồi Phó Dung cùng tới đó.

      Từ Tấn đứng trong sảnh đường, mặt trầm như nước, thấy Phó Dung ôm đứa tới, lại gần nhìn, ánh mắt căn bản dừng ở người đứa , ở tã lót chuyển vòng liền thu trở về, trầm giọng : "Đứa bé quá , mau chóng ôm trở về , đừng để lạnh."

      ở bên ngoài vẫn đều là bộ dáng lạnh lùng nghiêm nghị, Phó Dung Tạ thị đều để ý.

      Hai vợ chồng ở Hoài vương phủ ngồi chốc lát rồi , Tạ thị ra ngoài tiễn người, sau khi trở về đuổi bọn nha hoàn ra ngoài, giọng cùng nữ nhi: "Ngươi đây cũng dám đánh bậy đánh bạ, lo lắng hãi hùng , đứa 8 tháng sinh ra, cái đầu lại như vậy, người khác thấy cũng hoài nghi. Chỉ là, Oản Oản a, sau này đến cùng phải làm sao bây giờ?"

      Thôi Oản vẻ mặt dửng dưng, ôm lấy nhi tử vỗ vỗ, "Nương cần gấp gáp, có cơ hội thích hợp, ta ra tay, ta ra tay bên kia cũng có cách nào, bằng tình nháo ra, ta xảy ra chuyện, cũng được gì. Loại người như càng tiếc mệnh, dám cược cùng ta."

      Tạ thị nhìn nữ nhi, cái gì cũng .

      Nàng từng ỷ vào thân phận mẫu thân, vì nữ nhi sắp xếp cái này sắp xếp cái kia, ngờ cuối cùng nữ nhi so với nàng càng có tâm kế, càng vô tình. Nữ nhi có chủ ý, Tạ thị liền lòng giúp nàng hoàn thành đại kế , chỉ cần nữ nhi yên lành, cái khác tính là gì?

      Kế tiếp chính là tắm ba ngày cho đứa .

      Khang vương phi đến nhìn cháu , Lý Hoa Dung cũng tới, hơn nữa Lý Hoa Dung đến sớm nhất.

      "Đều bảy sống tám sống, đệ muội, đứa này đúng là mạng lớn." Lý Hoa Dung đứng ở bên giường, đứng cao nhìn xuống nữ nhân giường, mắt đầy châm chọc.

      Tạ thị hoàn toàn biến sắc mặt.

      Thôi Oản chỉ cười nhạt tiếng, ôm đứa : "Xem ra vương gia với ngươi, vương gia vương phi quả nhiên tình thâm."

      Lý Hoa Dung ngờ Thôi Oản da mặt thế nhưng dầy như vậy, bị nàng giáp mặt chọc thủng chuyện nàng ấy và thị vệ cẩu thả sinh con còn bình tĩnh như thế. Bất quá nàng cũng có gì phải nếu cười nhạo nàng ấy, lạnh giọng hỏi: "Ngươi đến cùng tính toán khi nào động thủ?" Trung tuần tháng năm Khâu gia nương muốn vào cửa, Lý Hoa Dung muốn trượng phu cưới trắc phi, biện pháp duy nhất chính là Thôi Oản giải quyết huynh đệ Từ Tấn sớm chút, biểu ca luôn Thôi Oản dễ đối phó, nàng muốn nhìn xem Thôi Oản có bao nhiêu khó chơi.

      "Ta đều nghe vương gia, ngươi muốn biết, trở về thương lượng cùng vương gia ." Thôi Oản nhu hòa cười, hôn nhi tử trong ngực.

      Lý Hoa Dung có nhi tử, ghét nhất nhìn mẫu tử người khác thân mật, chuyển mắt : "Ta khuyên ngươi tháng 4 tới ra tay, bằng chúng ta nhẫn nại hao hết, sợ là làm ra số chuyện. Ngươi có biết, Lưu lang trung là người của chúng ta, chúng ta cho ra cha đẻ đứa người khác, lại đem chuyện ngươi ở Thủy Từ am lén hẹn hò bị người bắt được, ngươi trăm miệng khó cãi. Nếu ngươi cãi ngược lại, chúng ta hại ngươi trước, có bằng chứng, chỉ làm cho thế nhân càng thêm phỉ nhổ ngươi để ý danh tiết sống tạm tại thế."

      Tạ thị nóng nảy, "Ngươi..."

      Thôi Oản khoát tay cắt ngang lời mẫu thân, nhìn về phía Lý Hoa Dung, trong mắt mang theo tia suy ngẫm: "Đây là chủ ý của ngươi hay là vương gia, ngươi thực có bản lĩnh sử dụng người của vương gia sao? Còn nữa ngươi làm như vậy, sợ đứa bé này cũng mất mạng theo ta ? Đây nhưng là cốt nhục duy nhất của vương gia đến nay, ngươi sợ vương gia tức giận?"

      Lý Hoa Dung khóe miệng uy hiếp cười nháy mắt có, kinh hãi nhìn về phía đứa bé kia.

      đứa mới sinh ra 3 ngày, nhìn ra đến cùng giống ai, nhưng thái độ Thôi Oản...

      Thôi Oản thấy nàng như vậy, càng thêm xác định , buông mi cười : "Xem ra vương gia với ngươi a, Lý Hoa Dung, nguyên lai ngươi cũng chỉ là người đáng thương. Ta số khổ, Lục ca đối với ta toàn tâm toàn ý, ngươi sao? Ta khuyên ngươi vẫn nên an phận chút, bằng ta cáo trạng cùng vương gia, ngươi , vương gia có thể vì đại kế, nghiêm cấm ngươi ra cửa, thậm chí hưu thê hay ?"

      Tạ thị cũng nghe được chuyện gì xảy ra, ngồi vào bên người nữ nhi ôn nhu khuyên nhủ: "Oản Oản đừng nổi giận, ngươi ở cữ, dưỡng tốt thân thể mới quan trọng, có người thức thời, lần sau vương gia trở lại thăm ngươi, ngươi cùng vương gia, vương gia tự có quyết đoán."

      Thôi Oản gật gật đầu, ghé mắt khuyên Lý Hoa Dung : "Ta biết trong lòng ngươi dễ chịu, bất quá nữ nhân chúng ta, phải tin mệnh , lát khách nhân tới, ngươi vẫn là ra ngoài , đừng khiến người khác hoài nghi."

      xong cúi đầu dỗ nhi tử, mặt mày ôn nhu.

      Cái bộ dáng ôn nhu mỉm cười kia lại như đao đâm vào nàng lồng ngực, đau đến Lý Hoa Dung biết mình ra như thế nào, biết mình ngồi vào tiệc mừng ở Hoài vương phủ như thế nào, lúc kết thúc lại ngồi lên xe ngựa hồi phủ như thế nào.

      Sập tối Thành vương từ nha môn trở về, trực tiếp hậu viện.

      Lý Hoa Dung nghe được động tĩnh, ngẩng đầu nhìn sang.

      Thành vương ngày này lo lắng Lý Hoa Dung ở trước mặt Thôi Oản lời nên , Thôi Oản lại bùng ra chuyện đứa là của , bởi vậy vừa vào nhà quan sát thần sắc Lý Hoa Dung trước, thấy nàng như vậy, trong lòng cả kinh, mặt lại tỏ vẻ lo lắng, qua nắm lấy tay nàng, sờ trán nàng: "Sắc mặt sao khó coi như vậy?"

      Lý Hoa Dung bình tĩnh nhìn bàn tay kia, nghĩ tới hai tay này từng chạm qua Thôi Oản, chỉ cảm thấy ghê tởm, bỗng nhiên tránh né . Lồng ngực kịch liệt phập phồng, Lý Hoa Dung đưa lưng về phía Thành vương, nhắm mắt : "Biểu ca, Thôi Oản đứa bé kia là của chàng, chàng cho ta biết, nàng ấy có phải lừa ta hay ?"

      "Nàng ấy lừa nàng." Thành vương cười .

      Lý Hoa Dung quay người, khó có thể tin nhìn .

      Thành vương lười biếng tựa vào giường, trò chuyện như việc nhà: "Ban đầu ta tính toán nhân lúc nàng ấy Thủy Từ am, đường bị người ta cường bạo, lại dùng chuyện này bức hiếp nàng ấy, nhưng ta ngoài ý muốn phát Diệu Thiện đạo Thủy Từ am là nam nhân đóng giả , bình thường chữa bệnh kỳ là mê choáng những nữ tử đàng hoàng kia... Ta liền nghĩ, nếu như chỉ là cường muốn nàng ấy, Thôi Oản thà chết cũng từ làm thế nào đây? Bởi vậy đợi Diệu Thiện đạo gặp phải nàng ấy, nàng ấy có thai rồi, ta mới thân, mời nàng ấy nhìn Diệu Thiện đạo chữa bệnh bằng trò hay như thế nào, lại làm bộ lúc ấy là ta muốn nàng, rồi hứa hẹn xong chuyện nhìn phân thượng đứa , cho nàng ấy danh phận, Thôi Oản lúc này mới đáp ứng giúp ta."

      Thấy Lý Hoa Dung mặt tuyệt vọng biến thành hoài nghi, Thành vương đứng dậy, kéo người vào lòng, hôn lỗ tai nàng: "Biểu muội tin, ta có thể dẫn nàng nhìn vị Diệu Thiện đạo kia, dẫn ngươi nhìn công đường của . Chỗ đó, ta ngờ, thế nhưng có động thiên khác, đáng thương những nữ tử đàng hoàng kia bị đạp hư."

      chuẩn xác, Lý Hoa Dung nhịn được tin 7 phần.

      Thành vương tiếp tục dỗ : "Thôi Oản triệt để tin đứa là của ta, biểu muội đột nhiên nghe , ta trách biểu muội hoài nghi ta, nhưng tại ta giải thích , biểu muội lại hoài nghi ta chạm vào nàng ấy, mặt hàng rách nát bị Từ Hạo chạm qua, ta tức giận."

      đánh giá Thôi Oản như thế, Lý Hoa Dung rốt cuộc thở hơi, nhưng trong lòng vẫn ủy khuất, nằm ở lồng ngực khóc : "Biểu ca về sau làm cái gì cho ta biết trước tiếng được ? Chàng biết, lúc ấy ta muốn chết tâm cũng có."

      Thành vương ôm chặt lấy nàng. Trong lòng có biểu muội, cho nên hi vọng biểu muội đối tốt với , mà phải là ghen tuông cự tuyệt ngàn dặm với . Chờ thành đại , đăng lên cái vị trí kia, biểu muội tự nhiên hiểu được Hoàng Thượng chuyên sủng ai, khi đó nàng cũng thành thói quen, cùng giở tính tình nữa.

      "Tốt, là ta đúng, biểu muội đừng khóc nữa... Bất quá hôm nay tình vạch ra cũng tốt, sau này biểu muội gặp lại Thôi Oản, giả bộ ở trước mặt ta chịu bộ dáng vắng vẻ, nàng càng tin càng đối với ta khăng khăng mực."

      Lý Hoa Dung nắm chặt áo ở lồng ngực , "Đến cùng khi nào nàng mới chịu ra tay? Phó Dung càng sống càng tốt, ta nhìn nổi nữa ..."

      Thành vương kiên nhẫn dỗ nàng: "Đừng gấp, ta cũng đợi cơ hội, cơ hội vừa đến, cần biểu muội thúc, ta cũng bức nàng ta ra tay."

      Mà Thành vương muốn cơ hội, rất nhanh liền tới.

      Tháng 2, biên quan truyền đến tin chiến thắng, 30 vạn đại quân người Hồ gần như toàn quân bị tiêu diệt, thiệp báo về kinh, biên quan đảm bảo 50 năm an ổn.

      Gia Hòa đế đại hỉ.

      Vì đại quân khải hoàn, Từ Tấn chủ động xin trước, tự mình Trác Châu nghênh đón.

      Gia Hòa đế chuẩn tấu.

      Từ Tấn lui về phía sau Khang vương.

      Thành vương nhìn chằm chằm vào bóng dáng , trong lòng khẽ động.

      Trác Châu ở Tây Nam kinh thành, Từ Hạo khải hoàn tất ở lại Trác Châu chỉnh đốn, hôm sau mới lĩnh quân vào kinh, để dân chúng kinh thành triệt để lĩnh giáo tướng sĩ Đại Ngụy khí thế uy nghi. Cách thời gian Từ Hạo trở về còn nửa tháng, đủ cho sắp xếp .

      Lúc Từ Hạo đến Trác Châu, Từ Tấn khởi hành trước, Thành vương tìm cơ hội gọi Thôi Oản đến.

      "Sao đem Vũ ca nhi tới?" Trong phòng ở rừng trúc, thấy Thôi Oản tự mình tới, Thành vương thất vọng .

      Thôi Oản với thập phần thân quen, cười : " còn , dám ôm ra, vương gia sau này hẵng nhìn , hôm nay bảo ta tới, nhưng là có chính ?"

      Nữ nhân vừa ở cữ xong, người có phen phong vận khác, Thành vương trước ôm nàng lên giường hảo hảo đương phen, mới ôm người : "Từ Hạo hồi kinh muốn ở Trác Châu dừng lại đêm, Từ Tấn đón , đây là thời cơ tốt nhất cho chúng ta ra tay. Ngươi viết lá thư, Từ Hạo tính tình kia, thấy tin thể nghi ngờ, chờ nhân lúc Từ Tấn chuẩn bị muốn mạng Từ Tấn, nhân mã của ta lấy tính mạnh của , lại thầm tiêu hủy lá thư đó, như thế chẳng phải là thiên y vô phùng? Người khác chỉ cho rằng người Hồ đại bại, đợi thời cơ ám sát huynh đệ bọn họ."

      Từ Tấn võ công cao cường, bên người lại có hộ vệ, muốn ám sát , chỉ có Từ Hạo mới có thể thành công.

      Thôi Oản tựa vào lồng ngực , trầm mặc một lát hỏi: "Vương gia tin tưởng nhất định thu hồi được lá thư đó sao?" Nếu như được, hoặc là Thành vương căn bản có ý định thu hồi, Gia Hòa đế chắc chắn muốn mạng của nàng.

      Thành vương biết nàng kiêng kị, ôn nhu trấn an : "Oản Oản cần lo lắng, lá thư đó quan hệ tới an nguy của mẹ con các ngươi, ta sao có thể cho phép bọn họ phạm sai lầm? Nàng cứ yên tâm là được."

      Thôi Oản gật gật đầu: "Đúng vậy, vậy tối nay ta viết thư, phái Bách Linh giao cho chàng. Nếu như vương gia cảm thấy nội dung đủ để châm ngòi bọn họ, cần để Bách Linh trở lại, trước khi tình kết thúc vương gia cũng đừng có liên lạc với ta. Ta mượn cớ ốm đưa Vũ ca nhi vào cung, ta về nhà mẹ đẻ ở. Vạn nhất có chuyện gì, vương gia yên tâm, ta treo cổ tự vẫn, tuyệt liên lụy vương gia, Vũ ca nhi trong mắt bọn họ là cốt nhục Từ Tấn, Hoàng Hậu nỗ lực bảo vệ Vũ ca nhi, chỉ cầu tương lai vương gia thành đại , nhất định phải đối xử tử tế với ..."

      Khóc đến khóc thành tiếng.

      Thành vương thầm nhíu mày. Huynh đệ Từ Tấn Từ Hạo chết , vốn định lưu lại lá thư đó để phụ hoàng tin tưởng đôi nhi tử là vì Thôi Oản chết, lại để Bách Linh độc chết Thôi Oản, đóng giả thành Thôi Oản sợ tội tự sát, nhưng Thôi Oản sắp xếp như vậy, nhất định phải cầm lá thư đó về, bằng ngộ nhỡ Thôi Oản lựa chọn cá chết lưới rách cùng ...

      Nữ nhân này, vẫn là đề phòng đâu?

      Thành vương lặng lẽ cười, càng thêm ôm chặt mĩ nhân trong ngực: "Đừng khóc, tình như chúng ta sở liệu, Oản Oản chờ đổi thân phận làm sủng phi của ta, tương lai thay ta hảo hảo giáo dục Vũ ca nhi."

      Nếu nàng thông minh như vậy, cũng lưu nàng lại, nữ nhân thông minh lại mĩ mạo, thu cũng mệt.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng52 others thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆ Chương 258



      Từ biên quan Tây Bắc tới kinh thành ngàn dặm xa xôi, đại quân Từ Hạo hơn nửa tháng mới tới phụ cận kinh thành.

      Trác Châu cách kinh thành chỉ có hai canh giờ ngựa, bất quá vì kịp thời nghênh đón các tướng sĩ có công, Từ Tấn xuất phát sớm trước 1 ngày.

      Nam nhân ở bên ngoài hai buổi tối là có thể trở về, Phó Dung có gì lo lắng, lại phát Từ Tấn biểu có chút quái dị , lát ôm Trăn ca nhi, hồi hò hét hai nữ nhi, nhìn ánh mắt bọn , dường như phải rời rất lâu. Bất quá nhìn ngồi giữa A Tuyền A Bội, tay dùng khăn của nàng bịt mũi, tay đùa nghịch hai nữ nhi, Phó Dung lại cười.

      "Trác Châu có đặc sản sao? Vương gia nhớ mang về chút." Giúp Từ Tấn thu thập xong mấy bộ quần áo để sáng mai xuất phát, Phó Dung trở lại giường, kề bên .

      A Tuyền nhìn mẫu thân, mắt to quay lại, đưa tay cho mẫu thân, A Bội nhìn ca ca lắc lư quả cầu mầu hồng đâu, để ý tới mẫu thân.

      Nhi tử càng ngày càng hiểu chuyện, hai nữ nhi xinh đẹp động lòng người, Từ Tấn chút cũng nỡ rời .

      lần lượt ôm từng đứa .

      Ban đêm bọn đều được nhũ mẫu ôm , Phó Dung cho rằng Từ Tấn ồn ào, ngờ Từ Tấn chỉ là ôm nàng vào trong ngực, cằm chống hõm vai nàng cọ cọ. Phó Dung cảm thấy Từ Tấn dường như có tâm , liền hỏi: "Vương gia nhưng là có lo lắng gì?"

      "Ta sợ Trăn ca nhi bọn chúng nhớ ta." Từ Tấn rầu rĩ .

      Phó Dung cười, "Trăn ca nhi khẳng định nhớ phụ thân, A Tuyền A Bội còn đâu, tìm người, vương gia yên tâm thôi, dù sao chỉ có hai ngày, vương gia mau trở về là được."

      Từ Tấn ôm chặt lấy nàng.

      nhất định trở về, lần này, mặc kệ Lục đệ làm thế nào, đều trở về.

      Sáng sớm hôm sau, Từ Tấn cáo biệt người nhà, dẫn mười mấy hộ vệ ra .

      Cửa phủ Túc vương, Trăn ca nhi nhìn phụ thân rẽ ra đầu ngõ, quay người ôm lấy đùi mẫu thân: "Nương, phụ thân ngày kia trở về sao?"

      Phó Dung bế nhi tử 4 tuổi lên, hôn khuôn mặt trắng non mềm nhắn : "Khẳng định a, phụ thân đáp ứng Trăn ca nhi nhất định làm được, thôi, chúng ta trở về phòng dỗ các muội muội . Phụ thân ở nhà, Trăn ca nhi chính là trụ cột nhà chúng ta, phải giúp nương chiếu cố các muội muội biết ?"

      Trăn ca nhi ngoan ngoãn gật đầu, lặng lẽ lau nước mắt lên đầu vai mẫu thân.

      Phó Dung cọ cọ đầu tiểu tử.

      Vừa vào cổng, Trăn ca nhi dựa vào bả vai mẫu thân, vẻ mặt nghiêm túc : "Nương thả ta xuống, ta tự mình , ta lớn, cần mẫu thân ôm."

      Nhi tử hiểu chuyện, Phó Dung liền buông tiểu tử xuống, dắt .

      Mấy mẹ con ở trong phòng ngồi lát, Phượng Nghi cung phái người tới chuyển lời, Thôi hoàng hậu mời các nàng vào cung.

      Mẹ chồng mời, Phó Dung cười giúp ba tiểu tử thay bộ quần áo, ngồi xe ngựa vào cung.

      Thôi hoàng hậu cũng ngồi yên. Từ Hạo rời khỏi kinh thành hơn nửa năm, mẫu tử lần đầu tiên tách ra lâu như vậy, Thôi hoàng hậu tâm cũng cùng bay theo nửa, đặc biệt là Thôi Oản sinh non, Vũ ca nhi thân thể thế nào rắn chắc, nàng càng bất an. Mắt thấy nhi tử sắp trở lại, nàng ngược lại càng thêm gian nan, Thôi Oản về nhà mẹ đẻ dưỡng bệnh , nàng chỉ có thể đem con dâu cả gọi đến, người nhiều náo nhiệt quá vướng bận bên kia .

      "Hoàng tổ mẫu." Trăn ca nhi có khuôn có dạng hành lễ với Thôi hoàng hậu.

      Thôi hoàng hậu ôm lấy cháu trai hôn cái, thấy Trăn ca nhi nhìn lên giường, nàng cười đặt lên giường, giới thiệu với : "Đây là đệ đệ nhà Lục thúc ngươi, Trăn ca nhi nhìn xem giống Lục thúc hay a?"

      Vũ ca nhi vừa vặn tỉnh, mở to đôi mắt phượng tò mò nhìn tiểu ca ca đột nhiên xuất trước mặt.

      Trăn ca nhi nhanh quên bộ dáng Lục thúc, biết giống hay , nhìn về phía mẫu thân xin giúp đỡ.

      Phó Dung đặt đôi nữ nhi tới bên người Vũ ca nhi, nàng cúi đầu nhìn, vừa thấy cặp mắt phượng kia của Vũ ca nhi, liền cười : "Ánh mắt giống, miệng mũi giống Lục thẩm ." Nhắc tới Thôi Oản, Phó Dung nghiêng đầu nhìn mẹ chồng, "Oản Oản lại bị bệnh?"

      Thôi hoàng hậu than thở: "Đúng vậy, sợ lây hơi bệnh cho Vũ ca nhi, đem Vũ ca nhi đưa tới đây, nàng về nhà mẹ đẻ dưỡng bệnh rồi."

      Phó Dung thầm thổn thức.

      Thôi Oản Từ Hạo vợ chồng son thành thân rồi cũng coi như là chung đụng ít mà xa cách nhiều . tâm tình Thôi Oản năm này, Phó Dung thực có thể lý giải, năm ngoái nàng có đứa , cho rằng Từ Tấn muốn chiến trường, lo lắng bao lâu a, khóc đến Phó Dung chính mình kinh ngạc nữ nhân nỡ để trượng phu ra ngoài kia là nàng sao? Sau đó nàng vận khí tốt, Từ Tấn cũng trùng sinh, sớm sắp xếp sẵn chiến biên quan, cần nữa, Thôi Oản vận khí chỉ kém chút, chịu đựng chia lìa lâu như vậy...

      Nắm nắm tay Vũ ca nhi, Phó Dung ôn nhu dỗ : "Vũ ca nhi vội, ngày kia có thể nhìn thấy phụ thân."

      Thôi hoàng hậu cười nhìn nàng dỗ trẻ con, quay người ôm A Tuyền vào ngực.

      Trác Châu.

      Chưa đến buổi trưa Từ Tấn vào cổng thành Trác Châu, ở dịch quán ngủ lại, trở ra phân phó hai thị vệ mua mấy thứ đặc sản Trác Châu, ở trong phòng sầu muộn, ai cũng thấy, khiến những quan viên Trác Châu muốn hiển diện ở trước mặt Túc vương gia phải trắng mặt uổng công trận.

      "Người bên kia tới sao?" Màn đêm buông xuống, Hứa gia tới đưa cơm chiều, Từ Tấn mặt chút thay đổi hỏi.

      Hứa gia : "Tới rồi, là quản cửa hàng chuyên quản đồ cưới của nàng ta."

      Bởi vì biết Thôi Oản nhất định phải chết, cũng xưng hô Hoài vương phi này đó, miễn cho đâm vào vết thương của vương gia.

      "Nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của ." Từ Tấn giọng lạnh lẽo .

      đêm ngủ, ngày kế buổi trưa, Từ Tấn dẫn người ra khỏi thành đón người.

      Từ Hạo mặc ngân giáp đầu tiên, nhìn thấy Tứ ca xa cách lâu, vui vẻ thúc ngựa lao ra khỏi đội ngũ.

      Từ Tấn vỗ mạnh bả vai , thấy mặt đen thân thể càng rắn chắc, cao giọng khen: "Tốt, nửa năm này Lục đệ cũng tôi luyện uổng công, quay về phụ hoàng mẫu hậu thấy chắc chắn vui mừng."

      Được huynh trưởng khen ngợi, Từ Hạo kìm lòng đặng cười.

      Đại quân đóng doanh ở ngoài thành, Từ Hạo kéo Từ Tấn vào chủ trướng, vội vàng hỏi thăm : "Tứ ca, Oản Oản tốt ? Ngươi thấy Vũ ca nhi sao? là sinh non, ta là vội muốn chết!"

      Từ Tấn nụ cười đổi: "Biểu muội đại khái là quá mức nhớ ngươi , sinh chút ít tật xấu, quay về ngươi bồi nàng nhiều chút, trong lòng nàng thoải mái cũng tốt lên. Vũ ca nhi có việc gì, Lục đệ cần coi chừng, ngày hôm trước ta còn gặp mặt, ánh mắt rất giống ngươi ."

      Từ Hạo đau lòng thê tử lại bởi vì nghe nhi tử giống mình cao hứng, tới tới lui lui lại trong lều, có phần tự trách: "Đều là ta tốt, thể bồi Oản Oản, Tứ ca, sau khi trở về ngươi giúp ta xin phụ hoàng, để ta nghỉ nhiều lần ?"

      Từ Tấn tự nhiên đáp ứng.

      Buổi tối trong quân doanh, Từ Tấn đại biểu Gia Hòa đế bày yến tiệc mừng công trước, hai huynh đệ Từ Tấn Từ Hạo bị các tướng sĩ rót ít rượu, Từ Tấn trước tiên ứng phó sau đó kéo Từ Hạo tới bên cạnh, vỗ vỗ bả vai : "Tứ ca được, trở về trướng bồng ngủ trước, Lục đệ cũng về sớm chút, hai huynh đệ chúng ta ngủ cùng lều. Tự mình ra phủ, hai ta chưa từng ngủ chung chiếc giường, lần trước ngủ chung ta nhớ... vẫn là lúc ngươi 9 tuổi ?"

      Mười lăm vừa qua lâu, trời mặt trăng còn sáng, nhìn huynh trưởng dưới ánh trăng say túy lúy, nhớ tới chuyện hồi , Từ Hạo cũng cảm khái ngàn vạn, "Đúng vậy, năm ấy Tứ ca muốn theo di phụ xuất chinh, ta luyến tiếc Tứ ca, ban đêm nhất định muốn cùng ngươi ngủ, kết quả giấc tỉnh lại, Tứ ca xuất phát , ta cũng thể tiễn ngươi đoạn đường."

      Khi đó Tứ ca trưởng thành, thiếu niên cao thẳng, thân nhung trang khí bừng bừng, chỉ là trẻ con, ngửa đầu nhìn huynh trưởng, giờ rốt cuộc có thể cùng sóng vai, tương lai huynh trưởng ngồi lên cái vị trí kia, nguyện khoác áo choàng nắm giữ ấn soái, cùng nhau bảo vệ giang sơn Đại Ngụy.

      Lồng ngực dâng lên vô hạn hào hùng, Từ Hạo tự mình dìu huynh trưởng vào lều bạt, lại quan tâm thoát giày cho Từ Tấn, giúp đắp kín mền.

      Vừa từ trong lều ra, liền thấy thân vệ dẫn nam nhân áo bào tro tới, Từ Hạo liếc mắt nhìn, lập tức nhận ra, cả kinh : "Ngươi sao lại ở chỗ này? Vương phi phái ngươi tới?"

      Lão quản cũng biết trong thư có nội dung gì, hành lễ xong, từ trong lòng ngực lấy thư ra cười đưa tới: "Vương gia, vương phi biết vương gia hôm nay tới Trác Châu, đặc biệt chọn ta tới đưa tin."

      Lại nhận được thư nhà, Từ Hạo vô cùng mừng rỡ, tỏ ý bảo thân vệ đưa quản uống rượu, lần nữa vào lều bạt.

      Phía ngoài lều vốn dĩ có hai thân vệ gác đêm, trong đó thị vệ họ Thạch nhìn đống lửa lấp lánh xa xa, tới chỗ đồng bạn đối diện, cười thầm: "Vương phi cùng vương gia cảm tình tốt, ngày mai có thể gặp mặt, ngày hôm nay còn đưa thư tới."

      Đồng bạn hắc hắc cười: "Ngươi kẻ độc hiểu gì a, cái này gọi là tình thú, phụ nữ có chồng nhà chúng ta kia..."

      còn chưa dứt lời, chóp mũi bỗng nhiên truyền đến cỗ mùi thơm, đồng bạn ngơ ngác, ngay sau đó ngã ra đằng sau. Thạch thị vệ đương nhiên thể để cho ngã mặt đất, ngó nhìn chung quanh, thấy phụ cận có người, lặng lẽ dời người ra phía sau lều bạt, lại lần nữa trở ra cửa, ngẩng đầu ưỡn ngực nhìn như cảnh vệ, lại liếc mắt nhìn chằm chằm vào thân ảnh nam nhân bên trong chiếu lên lều, trong tay chẳng biết từ lúc nào có thêm cái cung .

      Trong trướng bồng, Từ Hạo nắm tờ thư, tay càng ngày càng chặt.

      Oản Oản , Tứ ca từ thích nàng , bởi vì cũng thích nàng, Tứ ca cố kỵ tình cảm huynh đệ, xác định nàng lựa chọn , liền bắt đầu vắng vẻ nàng, còn cưới Phó Dung làm thê, triệt để chặt đứt ý niệm đối với nàng.

      Oản Oản , sau khi xuất chinh, Tứ ca đối với nàng vẫn chiếu cố có thừa, còn phái người ở bảo vệ nàng lúc nàng ra ngoài, có lần nàng vụng trộm am ni cầu bí phương sinh nhi tử, ngờ đạo ở cái am ni kia là nam giả nữ trang, ở trong nước trà hạ dược, lúc nguy nan Tứ ca xuất cứu nàng, bảo hộ nàng quay về, đường nàng bởi vì dược tính, thần trí mơ màng, Tứ ca thể tự giữ...

      Oản Oản , nàng muốn gặp lần cuối rồi tìm chết, nghĩ châu thai ám kết, Tứ ca biết được lấy tính mạng mợ uy hiếp nàng, cho phép phí hoài bản thân mình, còn tuyên bố tương lai nạp nàng làm phi, cho nàng và đứa danh phận. Vũ ca nhi phải sinh non, là đủ tháng mà sinh, Tứ ca còn tính toán đêm nay giết , cho nàng triệt để hết hy vọng.

      Oản Oản , nàng nỡ thấy chết, trước khi lâm chung viết lá thư giao cho thân tín vụng trộm đưa cho . Oản Oản , nàng có mặt mũi nào sống tạm, chỉ cầu vì nàng chịu nhục báo thù. Báo được, nàng ở kinh thành chờ thấy gặp mặt lần cuối rồi chết, báo được, ngày mai Tứ ca còn sống trở về, nàng lập tức tự vận...

      Cả bức thư, tất cả đều là nàng tự tay viết từng chữ, tờ giấy dấu lệ loang lổ, cuối cùng là nàng dùng máu viết hai chữ Oản Oản.

      Từ Hạo tin.

      Tứ ca sao có thể đối với như vậy?

      Đó là Oản Oản của bọn họ a, làm sao có thể...

      Trong đầu lại lên bộ dáng hồi Tứ ca nhìn Oản Oản cười, lại lên cảnh đại hôn đêm đó, Tứ ca mím môi gương mặt lạnh lùng...

      Tứ ca quả nhiên vẫn luôn thích Oản Oản, giả trang hào phóng nhường Oản Oản cho . Oản Oản muốn gả cho mình, liền mất hứng, thế nhưng còn thầm theo dõi Oản Oản, nhân lúc hư mà vào! Trách được muốn tự mình đến Trác Châu nghênh đón, trách được muốn cùng ngủ chung, nguyên lai đều là vì giết đệ đoạt thê!

      Tầm mắt lại rơi vào những lời trong thư thê tử bị người khi dễ kia, Từ Hạo mắt trợn đến mức muốn nứt, bỗng nhiên rút bội đao bên hông, vào gian trong trong mắt bởi cơn giận ngút trời phủ đầy tơ máu, hệt như hung thần ác bá.

      giường, Từ Tấn quay mặt vào trong nằm nghiêng, nghe thấy tiếng bước chân, mở mắt ra.

      Dưới ánh nến, bóng dáng rơi lều cũng lắc lư theo.

      Từ Tấn nhìn chớp mắt bóng hình kia, nhìn người nọ giơ lên bảo đao lúc trước đòi từ chỗ , càng giơ càng cao.
      rabbitphan, hauyen2803, thanhbinh54 others thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      :012::012::012::012::012:a....a......gây cấn quá......tym thòng rồi.......đc chương nữa ko....... được ko..a........hix hix...... @heavydizzy :012::012::012::012:
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :