1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Vẫn che giấu được tới lúc này đúng là dụng tâm lương khổ cực kỳ và cũng may mắn cho Từ Tấn đó.
      heavydizzy thích bài này.

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 255



      Có lẽ nữ nhi quá mùi thơm cơ thể phải rất ràng, lúc này lại bị tã lót bao lấy phát tán ra. Từ Tấn phát ngửi thấy cố ý dịch chuyển rời khỏi Phó Dung, xác định cách xa Phó Dung cũng ngửi thấy A Tuyền, Từ Tấn trong lòng vui vẻ, cần lo lắng bại lộ đường tiến cung.

      lại cúi đầu, thử thăm dò tới gần tã lót.

      Cách khuôn mặt nhắn của A Tuyền gần hơn, cảm giác ghê tởm kia lại dâng lên, Từ Tấn vội vàng ngồi thẳng người.

      A Tuyền được quấn nghiêm nghiêm thực thực, chỉ có khuôn mặt nhắn lộ ra bên ngoài, nhìn phụ thân chậm rãi tới gần lại đột nhiên lui trở về, A Tuyền cho rằng phụ thân bồi mình chơi đâu, vui vẻ giật giật cẳng chân, tay ú nần giơ lên trước miệng, nhoẻn miệng cười phun ra bong bóng.

      "Tuyền muội muội phun bong bóng !" Trăn ca nhi hưng phấn nằm gần vào, nhìn chằm chằm đại muội muội.

      A Tuyền mắt to trong veo như nước liền chuyển sang ca ca.

      Trăn ca nhi chu cái miệng nhắn hôn muội muội.

      A Tuyền ngoan ngoãn chờ.

      Trăn ca nhi sờ sờ gương mặt muội muội cực kỳ xinh đẹp, vô cùng hài lòng khen: "Muội muội lại dễ nhìn hơn."

      Từ Tấn nhịn được phì cười, nghiêng đầu nhìn Phó Dung.

      Phó Dung cũng nhìn ba người bọn họ đâu, thấy Từ Tấn nhìn sang, nàng cười dựa lên bả vai . Các nữ nhi sinh ra đời, khổ sở mang thai trước đó dường như đều đáng gì.

      Xuống xe ngựa, Từ Tấn Phó Dung mỗi người ôm nữ nhi, Trăn ca nhi vui vẻ ở giữa phụ thân mẫu thân.

      Thôi hoàng hậu từ chính điện Phượng Nghi cung ra nghênh đón, nhìn thấy nhà năm người như vậy, tâm bay lên. Đặc biệt là nhìn thấy nhi tử ôm cháu việc gì, mừng rỡ trong lòng, tìm cơ hội gọi Từ Tấn đến bên cạnh lặng lẽ hỏi: "Cảnh Hành tốt lắm?" Nàng biết Cát Xuyên ở núi Kỳ Liên tìm được loại dược thảo thần kỳ, cũng biết nhi tử gần đây ứng phó như thế nào, bất đắc dĩ lại đau lòng, so với ai càng ngóng trông nhi tử sớm chút trải qua cuộc sống bình thường.

      Từ Tấn cười khổ: " có, trời lạnh quấn thực nghiêm kín nên ngửi thấy, ôm ở trong phòng, vẫn được."

      Thôi hoàng hậu thất vọng, thấy bên kia con dâu nhìn sang, sợ con dâu sinh nghi, cười qua.

      Mùng chúc tết, mùng hai về nhà mẹ đẻ.

      Hai nữ nhi trở về, Đông viện Cảnh Dương Hầu phủ càng náo nhiệt .

      bên trong buồng sưởi, Viện Viện và Trăn ca nhi xem như là lớn, trưởng tử A Thần bảy tháng của Phó Uyển, tự mình ngồi, mày rậm mắt to đặc biệt có khí thế. Hắc tiểu tử tính tình cũng lớn, thấy tỷ tỷ ghé vào bên người hai muội muội để ý tới mình, tức đến a a gọi, lấy cầu vải bên trong ném tỷ tỷ.

      Viện Viện cũng có tính tình, quay đầu trừng mắt với đệ đệ: "Còn ném nữa, ta đánh ngươi!"

      Tỷ tỷ ánh mắt càng lớn, A Thần mím mím môi, hướng mẫu thân đưa tay giả khóc.

      Phó Dung cười ngậm miệng được, tới ôm cháu trai vào trong ngực, cúi đầu dỗ : "A Thần sao hư như vậy a, tỷ tỷ mỗi ngày dỗ ngươi, lúc này bồi muội muội ngươi lại mất hứng ?"

      Lúc A Thần bắt đầu hiểu chuyện, Phó Dung vừa vặn thân thể nặng nề có cách nào ra cửa, cho nên A Thần với Phó Tuyên thân hơn. Nhìn thấy Phó Dung mĩ lệ lại tản ra mùi sữa, tiểu tử cũng sợ người lạ, cười cười với dì, cười xong liền chui vào ngực dì, đòi ăn .

      Phó Dung có chút xấu hổ.

      May mắn trong phòng trừ bỏ Trăn ca nhi, A Thần có nam tử, Quan ca nhi 9 tuổi ở tiền viện bồi nhóm tỷ phu chuyện đâu.

      Phó Uyển sợ muội muội đủ sữa cho hai ngoại sanh nữ ăn, mau chóng ôm nhi tử nhà mình trở về, xoay người sang chỗ khác cho bú.

      Kiều thị ở bên cạnh nhìn nhà trẻ con này, lại nhìn Phó Tuyên dỗ A Tuyền, nghĩ thầm nếu Ngô Bạch Khởi cũng đối tốt với tiểu nữ nhi, nàng đời này có thể triệt để an tâm. Các nữ nhi xuất giá ở bên mình, con rể phải đáng tin mới được, đám con dâu gả đến nhà mình, các con chắc chắn chịu thiệt.

      Bất quá nghĩ tới Phó Thần 23 tuổi còn độc đâu, Kiều thị lại bốc hoả.

      Náo nhiệt 1 ngày, cơm chiều xong Phó Dung nhà 4 người trở về Phù Cừ viện. Trăn ca nhi tinh nghịch, nghe Viện Viện buổi tối muốn ngủ cùng dì , cũng la hét muốn ngủ cùng cậu , biết là so kè gì. Từ Tấn quản, Kiều thị dặn dò Quan ca nhi buổi tối ngủ sớm chút, cho phép để ngoại sanh dậy muộn.

      Phó Dung lần này về nhà mẹ đẻ chỉ ở hai đêm, mang nhũ mẫu tới, rửa mặt để Từ Tấn dỗ các nữ nhi trước.

      Từ Tấn đoán được như vậy, đứng ở trước giường đùa A Tuyền A Bội, các nữ nhi thích như vậy, cũng cảm thấy thoải mái vì kề sát quá gần.

      Phó Dung trở về, lại rửa mặt, thu thập xong, hai cái đứa ngủ trong cùng, Phó Dung dựa sát vào các nàng, Từ Tấn ôm tức phụ ngủ.

      Đây cũng là lần đầu tiên nhà 4 người ngủ chung.

      Vào lúc canh ba, hai tỷ muội đồng thời tỉnh, Từ Tấn lập tức đứng lên đốt đèn, bưng cái bô đặt ở bên cạnh đưa tới phía trước Phó Dung. Suỵt suỵt xong rồi, Phó Dung muốn cùng lúc cho hai tỷ muội bú, Từ Tấn ở bên cạnh giúp nàng nâng, trán tựa trán, chóp mũi tràn ngập mùi thơm cơ thể nàng.

      Cho ăn xong rồi, lại dỗ hai khắc, hai tỷ muội lần nữa ngủ say.

      Phó Dung trở người, giọng chuyện với Từ Tấn: "Vương gia vất vả, nếu tối mai chàng ngủ sương phòng?"

      Từ Tấn đem nàng ôm vào trong ngực, cười : " việc gì, sáng mai cũng cần tảo triều."

      Phó Dung cười.

      Sau đó hai tỷ muội lại tỉnh dậy hai lần, Từ Tấn lần so lần càng có tinh thần, chờ đến chính mão, bên ngoài vẫn là màu tối đen hai tỷ muội lại tỉnh dậy Từ Tấn mắt căn bản mở ra được, suỵt suỵt cũng để Phó Dung dỗ nữ nhi, quay mặt ra ngoài nằm, tiếp tục ngủ.

      Phó Dung bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

      Vào ban ngày Từ Tấn ở tiền viện, sập tối mới trở về.

      Phó Dung trêu ghẹo : "Vương gia đêm nay muốn ngủ chính phòng?"

      Từ Tấn liếc mắt trừng nàng cái, vì chứng minh chính mình tinh thần tốt, trước khi ngủ còn náo loạn lần.

      Nửa đêm các nữ nhi tỉnh lần thứ hai mắt Từ Tấn có chút chịu được, Phó Dung biết mệt, trước cho A Bội ăn no để vỗ giấc, như vậy Từ Tấn nằm cũng dễ chịu hơn chút. Từ Tấn cũng chống đỡ nổi, trán chống lên đùi Phó Dung, ngửi hương người nàng, tay nhè vỗ nữ nhi nằm giữa hai người.

      Vỗ vỗ cả hai đều ngủ rồi.

      Phó Dung còn cho A Tuyền ăn. A Tuyền mắt to nhanh như chớp chuyển chuyển, đầy tinh thần, bàn chân thỉnh thoảng đá hai cái. Phó Dung hôn nữ nhi, thấy nàng thời gian ngắn ngủ ngay, trước tiên buông nàng xuống, ôm A Bội đặt vào bên trong, đắp chăn rồi, lúc này mới tiếp tục bồi A Tuyền chơi. A Tuyền nhìn thấy phụ thân, nhịn được quay sang ra sức kéo. Phó Dung liền ôm lấy nữ nhi, đặt ở giữa hai người, nằm nghiêng xuống ôn nhu dỗ : "A Tuyền nhìn phụ thân, nhìn đủ rồi ngủ được ?"

      A Tuyền chỉ lo nhìn chằm chằm vào phụ thân.

      Phó Dung nhìn nữ nhi, ôn nhu vỗ giấc cho bé.

      vị trí như vậy, Từ Tấn cách nữ nhi quá gần, nam nhân ngủ say cái gì cũng biết, ban đầu có chút thoải mái cũng phát giác. Chờ phát giác muộn rồi, mở mắt ra, kịp nhìn thê tử nữ nhi, trở mình rời giường, che ngực cung phòng đằng sau.

      Phó Dung khiếp sợ ngồi dậy.

      Nghe thấy thanh nam nhân nôn mửa.

      Phó Dung hoảng sợ, hai người thành thân tới nay, Từ Tấn chỉ bị thương ngoài ý muốn, rất ít khi sinh bệnh, chẳng lẽ bởi vì hai đêm này ngủ tốt nên bị bệnh?

      Nàng vội vàng hấp tấp khoác xiêm y, ôn nhu dỗ nữ nhi mệt rã rời, thay bé đắp kín chăn xong vội cung phòng, thấy Từ Tấn khom lưng đứng phun ở chỗ đó, Phó Dung vội vàng qua giúp vỗ lưng: "Vương gia, ta phái người mời Trương tiên sinh?"

      " cần, Nùng Nùng bưng cho ta bát trà lại đây." Từ Tấn đầu cũng ngẩng đáp.

      Phó Dung thấy nôn nữa, vội châm trà.

      Từ Tấn ở cửa cung phòng nhận trà, cho Phó Dung tiến vào, nhiều lần súc miệng mới ra ngoài, lại lau lau mặt, thấy Phó Dung muốn tới, Từ Tấn khoát khoát tay, nhìn về phía giường: "Ta sao, Nùng Nùng dỗ A Tuyền ngủ trước, ta tự ngồi lát."

      xong mặc áo khoác, ra trước cửa sổ.

      Phó Dung nhìn ra được, Từ Tấn có tâm .

      A Tuyền mệt rã rời, Phó Dung rất nhanh dỗ xong nữ nhi, thả màn xuống liền tìm Từ Tấn, lo lắng : "Vương gia rốt cuộc làm sao vậy? Thân thể thoải mái tuyệt đối đừng chống đỡ, vẫn là mời Trương tiên sinh tới xem chút ?"

      Từ Tấn ngẩng đầu nhìn nàng.

      Còn muốn giấu diếm tiếp sao?

      muốn che giấu, nhưng quá cực khổ, giống như ăn trộm, đó là nữ nhi , nếu như có biện pháp thanh thản ổn định thích các nàng, vì sao phải che che giấu giấu ? Lại tiếp tại hai đứa bé còn , mấy tháng sau đâu? Trời ngày càng ấm, các nàng càng lúc càng lớn, có thể giấu diếm tiếp sao?

      Từ Tấn trong lòng ủy khuất hiểu.

      đường đường Túc vương, khi nào chịu nghẹn uất như vậy?

      Lại có Phó Dung, cho dù bắt đầu có mục đích thuần khiết, qua vài năm nay, đối với nàng móc tim móc phổi, đổi được tín nhiệm của nàng sao? Hai người đều là trùng sinh, trái ngược với đời trước bộ dáng lạnh như băng, bây giờ nhiều lần lời ngon tiếng ngọt dỗ nàng. Phó Dung trong lòng nhất định là đắc ý. Với , Phó Dung chính là Phó Dung, nàng các loại yếu ớt càng ngày càng thích nàng, tính toán kĩ, cũng là nàng chiếm tiện nghi càng nhiều ?

      Nhìn màn che, Từ Tấn ôm Phó Dung tới đùi, nắm chặt tay nàng, chăm chú nhìn mắt nàng : "Nùng Nùng, kỳ chuyện ta vẫn luôn cho nàng. Ta hồi mắc chứng bệnh lạ, ngửi được mùi nữ nhân, tới gần ngửi thấy ghê tởm muốn nôn, ngay cả nương ta cũng được, vừa mới chính là ngửi phải mùi A Tuyền mới nôn."

      Phó Dung ngơ ngác.

      Ý nghĩ đầu tiên trong đầu là tin, "Sao có thể có loại này bệnh?"

      Từ Tấn cười khổ, vò nẻ chẳng sợ sứt : "Nếu như có, nàng cho là ta lúc trước vì sao chậm chạp cưới vợ, lại đem nàng nửa đường xuất mang về vương phủ làm thiếp thất? Bởi vì ta phản cảm mùi của nàng, bởi vì nàng là nữ nhân duy nhất ta có thể tiếp cận."

      Chậm chạp cưới, nạp nàng làm thiếp...

      Nhìn Từ Tấn thần sắc nghiêm túc, Phó Dung bỗng nhiên có cảm giác như nằm mơ.

      Nàng sững sờ nhìn , trong mắt phượng chút tránh né, nhìn thấy hai đời bọn họ.

      Nàng vào vương phủ của , thành di nương của , chết rồi, nàng cũng rơi xuống nước chết. Gặp lại nhau là ở thôn trang nhà mình, đời này lần đầu gặp, Từ Tấn 18 tuổi như quỷ mị đột nhiên xuất , chưa mấy câu liền áp sát nàng ôm nàng, động tác lưu loát như vậy...

      "Năm ấy ở Ký Châu..."

      "Ta trở về sớm hơn nàng nửa năm, sau khi trở về liền hạ chắc quyết tâm cưới người duy nhất ta có thể chạm vào làm vương phi. Nhớ nàng bị lên đậu, liền để Cát Xuyên sớm trước giúp nàng. Lần kia gặp nhau, ta cũng là nhịn được muốn gặp nàng, cũng phải công . Về sau ta sợ nàng ở Ký Châu xảy ra chuyện, lưu nhân thủ lại ở Ký Châu, nàng mỗi lần ra ngoài ta đều biết. Về sau ta và nàng gặp gỡ ngẫu nhiên tất cả đều phải là chân chính ngẫu nhiên gặp gỡ, đều là ta tận lực tìm nàng ."

      "Ta cũng biết là nàng trùng sinh, ở Khánh quốc công phủ nàng bị Ngô Bạch Khởi khi dễ lại muốn che chở đoán được ."

      Biết nàng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi, Từ Tấn chủ động ra, "Nùng Nùng chỉ sợ nàng tin, lúc ấy ta lòng thích nàng, biết được nàng hư tình giả ý đùa giỡn ta lâu như vậy, ta tức đến phun máu. Nàng đem ngọc bội trả cho ta, ta cũng muốn cắt đứt với nàng. Ta đem nguời phái ra theo nàng đều gọi trở về. Nhưng có tin tức của nàng, ta ngược lại càng nhớ nàng, sau đó ta liền sắp xếp cho phụ thân nàng vào kinh. Ở dịch quán ngẫu nhiên gặp gỡ lần kia, cũng là ta quá nhớ nàng mới kiếm cớ nhìn nàng."

      Phó Dung triệt để choáng váng, mạch suy nghĩ hoàn toàn theo lời , căn bản cách nào làm quan hệ trước sau, thẳng đến khi nghe vào kinh, nàng mới bỗng nhiên nhớ tới chuyện nàng sợ biết nhất kia.

      Trong mắt nàng lên kinh hãi.

      Từ Tấn phát , cười khổ, "Đúng, ta cũng biết nàng và An vương lén hẹn hò, đời trước nàng muốn gả chính là An vương ? Nùng Nùng đừng sợ, ta trách nàng tìm , bởi vì đời trước ta đối với nàng tốt. Nàng thích ta, nàng sợ đời này phải thủ tiết, ta đều hiểu. Ta chỉ biết ta thích nàng, cho nên ta vẫn bá đạo cưới nàng về. Nùng Nùng, cho nàng biết tất cả, là ta hi vọng giữa chúng ta còn ngăn cách. Ta tin tưởng nàng phải thích An vương, nàng cũng tin tưởng ta bây giờ lòng đối với nàng, được ? Chúng ta làm vợ chồng lâu như vậy, trong mắt ta sớm nhìn nổi người khác, cho dù ta hết bệnh rồi, ta cũng gặp nữ nhân khác, nàng tin ta được ?"

      Phó Dung thân thể cứng ngắc, bản năng hỏi ra tiếng: "Vương gia, bệnh có thể trị hết?"

      Từ Tấn phủ nhận: "Cát Xuyên tìm được loại dược thảo, sớm nhất hè này, muộn nhất cuối năm, ta có thể tốt hơn. Nùng Nùng, ta muốn chữa bệnh, phải bởi vì muốn nạp thiếp, nếu như chúng ta có nữ nhi, bệnh này ta chữa hay cũng sao. Nhưng chúng ta có A Tuyền A Bội, ta muốn ôm các nàng, Nùng Nùng nàng tin ta?"

      Nhắc tới nữ nhi, nghĩ tới hồi chịu khổ bởi bệnh này, Từ Tấn giơ tay, ấn Phó Dung vào trong ngực.

      Nhưng Phó Dung vẫn nhìn thấy, nhìn thấy trong mắt lấp lánh ánh lệ.

      Phó Dung nhắm mắt lại.

      Nàng biết có nên tin hay , nàng chỉ biết mấy năm này Từ Tấn đối với nàng rất tốt, phải giả vờ, cũng cần thiết phải giả vờ.

      "Ta tin ngươi, vương gia, ta tin chàng." Phó Dung ôm chặt lấy , ánh mắt cũng ướt .

      tin sao?

      Phó Dung xác định, nàng duy nhất có thể xác định là nàng đau lòng, đau lòng vì trong tháng này thể chân chính thân cận các nữ nhi.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh55 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 256



      Ban đêm lạnh, Từ Tấn ôm Phó Dung trở về màn che.

      Đèn đều tắt, ôm nàng, nàng tựa vào trong ngực , hai người lâu cũng lên tiếng.

      Hai đời cộng lại, dường như có rất nhiều điều muốn hỏi muốn , nhưng giờ phút này, lại biết nên bắt đầu từ đâu.

      Ít nhất Phó Dung biết nên đối mặt với Từ Tấn tại như thế nào.

      hận nàng sao? Nàng ràng là thiếp thất của , đời này lại giả trang biết , lừa dỗ , giả vờ thanh cao cho chạm vào. Phó Dung cảm thấy mình có gì sai, dù sao hai người đời này phải vợ chồng, quan hệ đời trước thể đưa tới đời này, nhưng Từ Tấn hẳn là vẫn coi nàng là nữ nhân của ?

      Từ Tấn tức hộc máu, hồi tưởng đêm đó ánh mắt Từ Tấn như giết người, Phó Dung cuối cùng cũng hiểu được vì sao tức giận như thế, vậy thèm để ý? Còn có An vương, trách được Từ Tấn luôn ghen với An vương. biết nàng và An vương lén hẹn hò. Bây giờ để ý, tương lai giữa hai người phát sinh tình gì đó, Từ Tấn có thể lấy việc này châm chọc nàng hay , châm chọc nàng giây trước còn cùng nam nhân khác tư định chung thân, ngay sau đó liền tự tay làm dây Trường Mệnh lấy lòng ?

      Bởi vì chỉ có thể chạm vào nàng, có thể dung thứ nàng có cử chỉ làm trong lòng bất kỳ người trượng phu nào cũng có vướng mắc. khi có thể chạm vào người khác, đối mặt muôn hồng nghìn tía bên ngoài nhiều như vậy, nàng lại dần dần già , còn có thể sủng ái như tại sao?

      Phó Dung nằm ở trong ngực nam nhân, hề nhúc nhích, thân thể thả lỏng như trước kia.

      Từ Tấn cũng có nửa điểm buồn ngủ.

      tại nàng cũng biết trùng sinh, vậy nàng có thể đem nhìn thành Túc vương đời trước lạnh như băng kia hay ? Nàng có thể tức giận vì theo dõi thiết kế những chuyện kia hay ? Nàng có thể ngoài miệng tin trong lòng lại bắt đầu phòng bị hay , đem từng chút đẩy ra, tiếp tục chỉ xem làm Túc vương mà lấy lòng?

      Đều biết đối phương ngủ, bởi vì ai ngủ mà hề nhúc nhích? Chỉ là ai mở miệng, ai dám động.

      Cuối cùng Phó Dung gối lên cánh tay có chút tê dại, mới đầu còn nhẫn nhịn, về sau thoải mái, Phó Dung cố tự nhiên hết mức quay người. Từ Tấn cánh tay cũng tê, tiếp tục duỗi lát, thấy nàng nằm xong, thu tay lại, chuyển xuống bên hông.

      Cảm nhận ban đêm yên tĩnh, Từ Tấn bỗng nhiên có chút hối hận .

      bí mật lớn như vậy lộ ra, làm sao có thể mong đợi quan hệ của hai người còn có thể giống như trước kia? Nàng và , đời trước là vương gia lạnh lùng và thiếp thất an phận, đời này là vương gia thương thê tử và thê tử làm nũng. Đêm nay toạc ra, hai đời cứ giống như cùng dồn về chỗ, về sau muốn làm cái gì, muốn cái gì, có phải đều cần tìm tòi nghiên cứu đối phương chút, tính toán theo cuộc đời nào hay ?

      Phía sau điểm động tĩnh đều có, Từ Tấn biết nàng tỉnh, lại biết nên đánh vỡ loại trầm mặc này như thế nào.

      có thể hứa, , nàng cũng tin, cam đoan nữa, loại bằng chứng này Từ Tấn khinh thường nhiều, cũng sợ bao nhiêu lần nàng cũng tin.

      biết qua bao lâu, trong giường rốt cuộc truyền đến chút động tĩnh.

      Từ Tấn chờ mong nàng mở miệng, lại nghe thấy nữ nhi phát ra tiếng rầm rì , hệt như thoải mái.

      Lại muốn tỉnh?

      Từ Tấn bất đắc dĩ cười, phía sau truyền đến tiếng nữ nhi khóc nỉ non, Phó Dung lập tức dậy, Từ Tấn cũng lập tức xuống giường, đốt đèn bưng bô, thuần thục vô cùng.

      Phó Dung đem A Tuyền bế lên trước, thấy Từ Tấn giơ cái bô tới gần, nàng nhìn mặt , chỉ ôm nữ nhi suỵt suỵt. Nước chảy đến cái bô, phát ra tiếng vang thanh thúy, A Tuyền vừa dụi mắt vừa giọng khóc, cũng biết phụ thân mẫu thân trong lúc đó vội.

      Xong bé này đặt sang bên cạnh, lại bế A Bội khóc oa oa lên.

      A Bội so với A Tuyền hơn, Từ Tấn nhìn nữ nhi này, nghĩ tới A Bội suýt nữa khó sinh, hai mẹ con đều chuyến qua Quỷ Môn quan, đột nhiên ý thức được, Phó Dung còn sống, nàng vui vui vẻ vẻ làm thê tử của , bồi cùng nhau sinh con dưỡng cái, đây mới là quan trọng nhất.

      Nàng nếu coi là Túc vương đời trước lạnh như băng kia mà sợ , liền đối với nàng càng tốt, làm cho nàng cần sợ hãi. Nàng nếu tức giận bởi vì theo dõi thiết kế kia, liền nghĩ hết biện pháp dỗ nàng vui vẻ, tiêu tan tức giận của nàng. Nàng nếu như ngoài miệng tin trong lòng lại bắt đầu phòng bị , đem từng chút đẩy ra, liền tiếp tục đối với nàng tốt, chậm rãi chen vào. Cho đến khi hai người tóc bạc phơ, đều vẫn chỉ trông giữ nàng, nàng khẳng định tin ?

      Nàng thích làm tiểu hồ ly tâm nặng phòng bị, liền làm thợ săn có nhiều nhẫn nại, từng chút hóa giải phòng bị, làm cho nàng yên tâm lớn mật theo về nhà, lại sinh mấy con hồ ly nho cho .

      "Nùng Nùng, nhìn hai nữ nhi giống tiểu hồ ly ?" Suy nghĩ ràng, được tự nhiên trước đó tất cả đều cánh mà bay, Từ Tấn cười hỏi.

      Nghe ra bên trong giọng có ý cười, Phó Dung ngẩng đầu, thấy bóng người đâu, bị nam nhân ở môi hôn ngụm.

      Như là mưa xuân rơi vào nội tâm, Phó Dung mở mắt ra, nhìn mắt phượng Từ Tấn quen thuộc, nhìn trong mắt phượng dịu dàng quen thuộc kia, chuyện trước kết hôn và sau kết hôn từng tí từng chút mau chóng lướt qua trong đầu, cuối cùng trở về thực, nàng và cùng nhau cho nữ nhi suỵt suỵt.

      Phó Dung kìm lòng được cười, cúi đầu nhìn nữ nhi trong ngực, A Bội mắt to trong veo như nước, khóe mắt còn đọng hai giọt nước mắt, xinh đẹp giống tiểu thần tiên, khỏi giận Từ Tấn : "Nào có ai nữ nhi của mình là tiểu hồ ly, A Tuyền A Bội của chúng ta đều là tiểu tiên nữ, A Bội có đúng hay ?"

      A Bội ngẩng đầu nhìn mẫu thân, nhếch miệng cười .

      Phó Dung hôn tiểu nữ nhi ngụm.

      Từ Tấn ngừng hô hấp cũng hôn cái, xuống đất đổ bô, trở về tiếp tục giúp Phó Dung đồng thời cho hai nữ nhi ăn.

      Hai tỷ muội đều ngủ rồi, Từ Tấn tắt đèn, thả màn xuống, vừa nằm ngửa, Phó Dung liền chui vào trong ngực .

      Hệt như bảo bối bị mất mà tìm lại được, Từ Tấn xoay người, vội vàng hôn nàng: "Nùng Nùng, đời trước chúng ta gặp đúng thời điểm, ta đối với nàng tốt, nàng quên Túc vương kia , chỉ nhớ người trước mắt này, chúng ta vẫn sống giống như trước đây?"

      "Ta quên."

      Phó Dung ôm lấy đột nhiên ngẩng đầu lên, ở trong bóng đêm giọng uy hiếp , "Đời trước vương gia khi dễ ta trước, sau đó đời này ta lừa dối vương gia, chúng ta huề nhau. Đừng quên , vương gia biết, chúng ta ai cũng thể quên được, khi như vậy, ta cầu vương gia quên ta từng mơ ước An vương, vương gia cũng đừng cầu ta quên chàng từng xấu xa kia, chúng ta đều là được. Nếu như tương lai vương gia dùng cái này chỉ trích ta, ta cũng đồng dạng trả trở về..."

      " , Nùng Nùng là mệnh của ta, ta sao có thể chỉ trích nàng, tuyệt đối có ngày đó." Từ Tấn cho nàng cơ hội xong, với nàng lời trong lòng, rốt cuộc áp chế được tình ý tràn đầy, ôm chặt nàng, để cho nàng cảm nhận tâm khó có thể kể bằng lời.

      Phó Dung cảm nhận được.

      Nhiều lần thân mật như vậy, chưa có lần nào làm cho nàng đắm chìm như thế.

      Bởi vì tâm an ổn, sợ bị phát bí mật, có lẽ còn có chút dám buông xuống, nhưng Phó Dung trước nay thích quá mức lo lắng vì chuyện nàng cách nào thay đổi. Ít nhất giờ phút này, nàng biết Từ Tấn là thích nàng, như vậy là đủ rồi. Những chuyện sau này, xảy ra lại tiếp...

      Phiêu phiêu đãng đãng, rốt cuộc tới gần bờ.

      Nàng ở trong ngực bình ổn.

      Từ Tấn tham luyến hôn trán nàng.

      Triệt để bình phục, Phó Dung phát mình vẫn mệt, nàng nghĩ ngợi lúc, giọng hỏi : "Vương gia mệt nhọc sao?"

      Từ Tấn lắc đầu: "Còn muốn chuyện với nàng."

      Phó Dung nhích lại gần ngực , bình tĩnh : "Ta cũng có lời muốn với vương gia. Lúc ấy biên quan truyền đến tin dữ về chàng và Lục đệ, lâu sau Thái Tử mưu phản, giết Thành vương, cuối cùng lại bị An vương trấn áp. Lúc trấn loạn Khang vương cũng chết, các vương phủ con nối dõi đều còn, năm sau phụ hoàng bệnh nặng thoái vị, An vương đăng cơ. Tình hình cụ thể trong đó, ta chỉ là nữ tử trong nội viện biết ."

      Từ Tấn lại nghe chút liền hiểu.

      huynh đệ bọn họ nhất định là bị Thành vương hại chết , Thành vương tâm tư độc ác, huynh đệ bọn họ chết, nhất định giá họa chuyện này tới đầu Thái Tử. Phụ hoàng hơn nửa cũng hoài nghi Thái Tử, Thái Tử mới mưu phản, chỉ là An vương nhiều năm như vậy có cùng triều thần tướng sĩ liên lạc, chẳng lẽ chỉ bằng người Khâu Đạc có thể trấn loạn ?

      Bất quá cái gì cũng quan trọng, bởi vì đời này định trước giống như vậy.

      Từ Tấn càng hiếu kỳ Phó Dung chết như thế nào.

      Phó Dung có choáng váng mới với , thở dài : "Trong phủ có vương gia, ta mình quạnh, ngày đó bên hồ thưởng cá xuất thần, cẩn thận rớt xuống hồ, sau đó liền trở về lúc 13 tuổi." Sợ Từ Tấn tiếp tục truy vấn, Phó Dung cũng nghi hoặc hỏi ra miệng, "Vương gia rốt cuộc là bị hại như thế nào? Chàng biết ta có bao nhiêu lo lắng, chỉ sợ chàng còn xảy ra chuyện."

      Từ Tấn vỗ vỗ lưng nàng, cũng thở dài sâu: "trận giao chiến cuối cùng khinh địch, ta và Lục đệ thân hãm vòng vây, thể thoát được."

      Hai huynh đệ chết là sỉ nhục lớn nhất hai đời Từ Tấn, nguyện để Phó Dung biết bị Lục đệ giết chết, sợ Phó Dung sinh hận với Lục đệ, ảnh hưởng cảm tình tương lai Trăn ca nhi và đường huynh đệ Lục thúc, cũng muốn lộ chuyện cho Lục đệ.

      Đó là thân đệ đệ , cũng bất đắc dĩ làm cho bị người ám toán, nhưng tuyệt đối để mặt mũi Lục đệ bị hao tổn.

      Hai người giải thích đều hợp tình hợp lý, có gì để hoài nghi , hai vợ chồng ai cũng nghi ai, lại hàn huyên linh linh toái toái gần nửa canh giờ, Phó Dung chống đỡ nổi , mới ôm nhau ngủ.

      Ngày hôm sau tỉnh lại, Từ Tấn nhìn Phó Dung, Phó Dung nhìn Từ Tấn, vợ chồng nhìn nhau cười.

      Có Phó Dung hỗ trợ, Từ Tấn có thể quang minh chính đại kề bên nàng cùng nhau thương nữ nhi, cả ngày hài lòng ít, thẳng đến sau Nguyên Tiêu, Hoài vương phủ đưa tới tin vui, Thôi Oản sinh non, là bé trai.

      Phó Dung có cảm giác gì, Từ Tấn mặt lại u.

      PS: Gút mắc sáng tỏ hết rồi nhé.
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh56 others thích bài này.

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      Ngày vào cung mấy lần để xem bạn có chương mới chưa.
      Hai người lại ngọt ngào rồi, mọi gút mắc trong lòng ra hết rồi ,giờ đến lượt thanh toán thôi oản
      Phương Lăngheavydizzy thích bài này.

    5. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Mụ Thôi Oản sinh con trai rồi đếy, Tấn xử lý luôn mà để Hạo bắt đầu có tình cảm với con trai Thành Vương khổ Hạo quá, aizz

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :