1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Lúc nào vào cũng có tr đọc, thích quá tks edit nha

    2. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      K biết đời trước sao TH lại giết TT nhỉ

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chờ nàng đêm k thấy hóng sáng, quả nhiên thấy chuyện.
      K biết a Tấn làm thế nào nhỉ, chương sau chắc có tin chuyện Tuyên Tuyên thử Tiết Vinh rồi, ta hóng mãi cuối cùng k có đoạn a Tấn giải quyết hậu quả vì dối may áo cho Trăn ca nhi, gào khóc :031::031::031:

    4. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      ko biết sao Từ Hạo lại giết chết Từ Tấn nhỉ,

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 234



      Tiết gia ngày mười hai đem thiếp canh Tiết Vinh đưa sang, theo thường lệ đợi 3-4 ngày Phó gia bên kia hẳn có tin tức trả lời, nhưng Tiết phu nhân chờ mong ngày lại ngày, Phó gia chính là chút động tĩnh cũng có.

      Tiết Vinh trong lòng cũng kỳ quái, ngày nào trở về, nhìn thấy mẫu thân đều hỏi thăm có hồi hay .

      Tiết phu nhân buồn bực lắc lắc đầu, nghĩ ngợi lúc, hỏi : "Đợt này ở trong cung, Phó Thần cùng ngươi ở chung như thế nào?"

      Phó Thần so với Tiết Vinh chỉ lớn hơn 4 tuổi, dựa vào công lao năm ấy cứu Nhị công chúa thăng nhiệm thành chính tứ phẩm chỉ huy Thiêm , Tiết Vinh chỉ là tổng kỳ chính thất phẩm, tuy rằng năm ngoái vào Kim Ngô Vệ năm nay có thể kiếm được phẩm cấp, là khó có được, so sánh cùng Phó Thần, vẫn là thua kém ít.

      Tiết Vinh lập tức : "Cùng trước kia khác biệt lắm, gặp mặt chào hỏi, cũng quá khách sáo, bất quá tới ngày 20 nghỉ công, Phó Thần hẹn vài đồng liêu săn bắn..."

      "Mời ngươi sao?" Tiết phu nhân vội vã hỏi.

      Tiết Vinh cười : "Mời ."

      Tiết phu nhân thở hơi: "Vậy tốt, xem ra là chúng ta quá nóng nảy."

      Gia đình bình thường đều là ái tử ái nữ được sủng ái, Phó gia ba nữ nhi chỉ còn , chọn con rể đương nhiên càng thận trọng vài phần. Về phần thái độ Phó Thần, người ta là quan lại gả muội muội, biểu cùng nhi tử quá thân thiết có vẻ Phó gia ước gì đem nữ nhi gả tới đâu, chút lãnh đạm ngược lại rất bình thường, ra ngoài săn bắn còn gọi Tiết Vinh, coi như là loại ám chỉ.

      Tiết Vinh cũng nghĩ như vậy.

      Hai nhà quan hệ có tiến triển, Ngô Bạch Khởi lại vui sướng khi người gặp họa.

      hỏi thăm đường huynh quá trình kết hôn, tiếp xúc rồi, bước đầu tiên chính là so bát tự, Tiết phu nhân từ Vĩnh Thái tự khi trở về, Cảnh Dương Hầu phủ, nhất định là đem thiếp canh đưa sang. Bởi vậy Cảnh Dương Hầu phủ chậm chạp so bát tự, Ngô Bạch Khởi liền đoán được Phó Tuyên hơn nửa tin lời . Tuy rằng lập tức đuổi Tiết gia , nhưng cũng quyết định muốn xem thêm.

      cao hứng đâu, hôm người lưu lại theo dõi Hầu phủ đột nhiên trở về cho biết Phó Thần, Tiết Vinh cùng vài thị vệ cưỡi ngựa ra khỏi thành .

      Giống như chậu nước lạnh hắt vào đầu, Ngô Bạch Khởi cả trái tim đều lạnh buốt.

      Phó Thần thấy lần đánh lần, lại chịu gọi Tiết Vinh săn bắn, khác biệt ràng như vậy, chẳng phải là nhận chuẩn Tiết Vinh rồi?

      Ngô Bạch Khởi cam tâm, nhân lúc lão gia tử ra ngoài gặp bạn, cũng vụng trộm cưỡi ngựa đuổi theo.

      phải nghĩ biện pháp để Phó Thần nhận ra bộ mặt của Tiết Vinh!

      ~

      Bắc Giao bốn mươi dặm bên ngoài Kinh thành có tòa núi Đầu Hổ, những huân quý đệ tử nhàn hạ thường thường đến đây săn bắn.

      Đám người Phó Thần cưỡi ngựa tới đây, cười cười , tốc độ chậm lại, đằng sau Ngô Bạch Khởi ra roi thúc ngựa, thế nhưng tới dưới chân núi bị đuổi kịp mọi người. Tiếng vó ngựa gấp gáp, Phó Thần tò mò nhìn lại, thấy Ngô Bạch Khởi, đầu tiên là nhíu mày, sau đó nghĩ tới cái gì, đột nhiên cười. Tỏ ý bảo 5-6 thị vệ tinh tráng phía sau chờ tại chỗ, thúc ngựa lên nghênh đón.

      Mọi người ở đây đều biết Ngô Bạch Khởi cùng Phó Thần ở trong núi lúc đó, lộ ra vẻ mặt nhìn trò vui.

      Tiết Vinh lâu cùng Ngô Bạch Khởi giao tế qua lại, lúc này cũng nhàn nhạt cười, nhìn Ngô Bạch Khởi ánh mắt giống như nhìn người xa lạ, phảng phất hai người hồi phải đồng bọn, cũng phảng phất sớm quên tình thơ ấu. Mắt thấy Phó Thần và Ngô Bạch Khởi sắp đụng tới, Phó Thần đột nhiên giơ roi ngựa lên cao, Tiết Vinh ở trong lòng hô lên tiếng.

      Nhưng roi Phó Thần cũng thể đánh lên người Ngô Bạch Khởi.

      Ngô Bạch Khởi đánh người công phu có lẽ chẳng ra sao, nhưng bản lĩnh phòng người đánh , biết Phó Thần chào đón , từ sớm đề phòng, đến gần vừa nhìn thấy Phó Thần giơ tay liền từ lưng ngựa nhảy xuống, động tác mau lẹ sạch .

      Phó Thần ngờ thuật cưỡi ngựa Ngô Bạch Khởi cũng tệ, ngoài ý muốn chau chau mày, ghìm chặt ngựa, vòng đầu lại, cao nhìn xuống : "Lần trước ta với ngươi, cho phép ngươi xuất ở trước mắt ta nữa, hôm nay nhìn thấy ta ngươi còn dám sít gần tới, có phải da lại ngứa hay ?"

      Ngô Bạch Khởi nhìn đám người Tiết Vinh bên kia, cúi đầu khom lưng, nịnh nọt dời tới trước ngựa Phó Thần, thấy Phó Thần lập tức ra tay với , Ngô Bạch Khởi vội vàng giọng : "Phó nhị ca, ta phải tới tìm ngươi phiền toái, ngươi nghe ta , ta biết Lục nương và Tiết Vinh nghị thân. Lục nương có phải cho ngươi Tiết Vinh chính là con rùa đen rúc đầu hay , phạm lỗi dám thừa nhận đổ tội lên đầu ta, làm sao xứng được với Lục nương!"

      Phó Thần khóe miệng cười thu lại, chăm chú nhìn Ngô Bạch Khởi.

      Ngày đó muội muội từ Vĩnh Thái tự trở về, cho biết Tiết Vinh từng vu oan bằng hữu, chuyện lúc nào, Tiết Vinh vu hãm ai. Từ đâu nghe được tin tức muội muội cũng chịu cho biết. Phó Thần trong lòng sinh nghi, hỏi thăm mẫu thân có từng gặp được người nào, mẫu thân phủ định, Phó Thần tra được, liền nghĩ nữa, lựa chọn tin tưởng muội muội.

      Nhưng bây giờ, biết muội muội nghe từ đâu.

      Phó Thần tay nắm roi ngựa bỗng nhiên có chút ngứa ngáy, Ngô Bạch Khởi hỗn cẩu này, có phải ngày đó cũng Vĩnh Thái tự hay , còn trong lúc mẫu thân biết chuyện vụng trộm cùng muội muội chuyện?

      Đáng tiếc hôm nay có chính muốn làm, thể thu thập .

      Siết chặt tay, Phó Thần cúi đầu, trầm giọng hỏi: "Việc này là ?"

      Ngô Bạch Khởi liên tục gật đầu, nhanh chóng lại lần xích mích của và Tiết Vinh.

      Phó Thần ước lượng roi ngựa trong tay, đám người Tiết Vinh xem giống như là muốn trừng phạt Ngô Bạch Khởi, ngoài miệng lại : " nếu như thế, ta chắc chắn đem muội muội gả cho , nhưng ta dựa vào cái gì tin tưởng lời phía của ngươi? Hai người các ngươi nhất định phải tin người, ta thà tin ."

      Ngô Bạch Khởi khó khăn, chuyện cũ năm xưa, chứng cớ lúc ấy có, tại càng có, cho dù tìm Tiết Vinh đối chất, khẳng định cũng như năm đó giống nhau, Tiết Vinh ngụy biện, ai tin , thậm chí cười nhạo bụng dạ hẹp hòi, dùng loại trò trẻ con này chửi bới người.

      Tìm được chứng cớ, Ngô Bạch Khởi chỉ có thể hù dọa Phó Thần: "Phó nhị ca, ngươi có thể tin ta, nhưng ngươi nghĩ xem, ngộ nhỡ việc này là , ta dối, ngươi lại bởi vì chán ghét ta đem Lục muội muội gả cho tiểu tử ra vẻ đạo mạo, cho dù tương lai ngươi phát ta dối, Lục nương gả sai, ngươi có thể hối hận hay ?"

      Phó Thần động tác nhấc roi ngựa khựng lại, như bị sét đánh.

      Ngô Bạch Khởi thở hơi, vừa muốn chuyện, liền nghe Phó Thần : "Ngươi lời quả có đạo lý, ta cũng nghĩ biện pháp thăm dò nhân phẩm đến cùng ra sao. Chỉ là biện pháp này cần người phối hợp, ngươi có bằng lòng lập công chuộc tội hay ?"

      Lập công chuộc tội?

      Ngô Bạch Khởi đại hỉ: "Lời này chứ? Ta giúp ngươi thăm dò , ngươi liền trách ta trước kia làm chuyện ngu xuẩn ?"

      Phó Thần gật đầu, lúc Ngô Bạch Khởi chuẩn bị ngụm đáp ứng điều kiện tỉnh táo : "Ngươi đừng vội đáp ứng." Trầm thấp hồi, lúc này mới lần nữa hỏi: "Da thịt chịu khổ như vậy, ngươi cũng nguyện ý?"

      phía trước sắp xếp sẵn trợ thủ, nhưng việc này do Ngô Bạch Khởi làm càng thích hợp.

      Được Phó Thần tha thứ là cưới tức phụ gần thêm bước, Ngô Bạch Khởi có cái gì dám. Huống chi Phó Thần cũng phải chịu đau khổ, muốn cưới Phó Tuyên, phải để Phó Thần biết cũng nguyện ý vì Phó Tuyên chịu khổ, bởi vậy nghĩ cũng nghĩ liền gật đầu đáp ứng.

      "Vậy được."

      Phó Thần lại cười ra, đột nhiên hướng Ngô Bạch Khởi quăng roi, Ngô Bạch Khởi bị đau, ngao ngao kêu to, cần diễn trò cũng là ủy khuất , "Ngươi xuống tay ác như vậy làm gì?"

      Phó Thần cao giọng cười to, bên thúc ngựa trở về bên mắt nhìn phía trước hừ lạnh : "Ngươi đắc tội ta nhiều lần như vậy, ta đánh ngươi roi coi như dễ dàng cho ngươi quá rồi, nhìn ngươi thành tâm xin lỗi, ta cho ngươi cùng chúng ta nhau săn bắn hôm nay. Nếu ngươi đến roi cũng chịu nổi, vậy mau chóng về nhà đợi thôi!"

      Ngô Bạch Khởi đứng tại chỗ lát mới xoay người lên ngựa đuổi theo, tới trước mặt mọi người chắp tay, vẻ mặt hèn mọn cười: "Nghe Phó nhị ca chư vị mỗi người đều thân thủ bất phàm, lát nữa còn mời chỉ điểm tiểu đệ nhiều hơn!"

      Đều là đại nam nhân, Phó Thần cùng Ngô Bạch Khởi vốn có xích mích gì lớn, giờ Phó Thần tha thứ, Ngô Bạch Khởi lại cởi mở như thế, mấy thị vệ kia đều thống khoái đáp ứng.

      Tiết Vinh thấy Ngô Bạch Khởi từ đầu đến cuối nhìn bên này, nghiễm nhiên còn nhớ thù đâu, cười cười, để ý, quay đầu ngựa lại theo Phó Thần vào trong rừng.

      Ngô Bạch Khởi theo sát , cố ý ở giữa và người khác.

      Tiết Vinh vui nhìn .

      Ngô Bạch Khởi thử nhe răng, giọng hừ : " ngờ ngươi cũng tới, ai, ta nhớ chúng ta mấy chục năm qua chuyện ? Ngươi còn nhớ được chuyện năm đó ?"

      tính tình giống đứa như cũ, Tiết Vinh lười cùng so đo, thần sắc dửng dưng: " hiểu ngươi cái gì."

      Ngô Bạch Khởi tức đến trừng mắt: "Được a, nhiều năm qua ngươi vẫn vô sỉ mặt dày như vậy!"

      Tiết Vinh xì tiếng, khinh thường cùng tranh luận, lên phía trước.

      Ngô Bạch Khởi lại cứ muốn theo , Tiết Vinh bắn tên hướng nào, liền theo quấy rối.

      Phó Thần thấy, quát lớn với Ngô Bạch Khởi: "Ngươi muốn săn lập tức rời , còn dám quấy rối, ta lột quần ngươi trói lên cây!"

      Ngô Bạch Khởi rụt cổ lại, quấy rối ràng nữa, vẫn theo sát bên cạnh Tiết Vinh.

      Phó Thần lắc đầu, hướng mọi người : "Chúng ta tản ra , canh giờ sau ở đây tụ hợp, ai có ít con mồi đêm nay phải mời khách uống rượu!"

      Có người thuận theo, ồn ào : "Đại nhân đây phải ràng là khi dễ chúng ta sao? Ở đây ngươi bắn cung tốt nhất, dù sao cũng đứng cuối, có phải từ đầu tính toán nghĩ chiếm tiện nghi chúng ta hay a?"

      Phó Thần cả ngày ở chung cùng đám thị vệ hỗn hào, chuyện thô tục, chỉ vào cười: "Chiếm tiện nghi ngươi? Ngươi xuống ngựa đứng yên, ta xem ngươi là ngực lớn hay là mông tròn a?"

      câu dẫn tới cười vang, Ngô Bạch Khởi cười lớn tiếng nhất.

      Phó Thần trừng mắt nhìn , hét to tiếng, nghênh ngang rời .

      Tiếng cười còn phiêu đãng trong rừng, mấy người tản ra bốn hướng.

      Ngô Bạch Khởi như cái đuôi lẽo đẽo theo phía sau Tiết Vinh, bởi vì Phó Thần ở bên cạnh, lại bắt đầu trêu chọc Tiết Vinh. muốn nhất là Tiết Vinh xứng với Phó Tuyên, nhưng chuyện hai nhà Tiết, Phó nghị thân cũng chưa truyền ra ngoài, bây giờ ra có thể làm hỏng kế hoạch của Phó Thần, liền cố nén, lát bẻ nhánh cây ném Tiết Vinh, lát gọi danh hiệu hồi .

      Tiết Vinh hàm dưỡng cũng tệ, thủy chung để ý tới .

      Ngô Bạch Khởi muốn tiếp tục châm chích , chợt thấy trong bụi cỏ phía trước cao ngang đầu gối lướt qua bóng trắng, mắt thấy Tiết Vinh cài tên, Ngô Bạch Khởi vội vàng cũng từ túi đựng tên sau lưng lấy ra tên dài, bắn chỗ cỏ cây thấp thoáng bên kia. Tên bắn ra, chỉ là tên của vừa bay được nửa, sau bụi cỏ đột nhiên truyền đến tiếng kêu đau.

      thanh Phó Thần!

      Tiết Vinh kinh hãi, vừa muốn tiến lên xem, thân thể cứng đờ.

      Phó Thần trúng tên, tên là bắn, Phó Thần bị thương còn tốt, bị trọng thương, đừng hôn và Phó Tuyên, chỉ sợ công ở Kim Ngô Vệ cũng mất ?

      Ngô Bạch Khởi thoáng qua ở bên cạnh , Tiết Vinh nhìn bóng dáng , gần như bản năng mà xuất ý nghĩ.

      Nhưng mà, cung tên Ngô Bạch Khởi...

      phải là Ngô Bạch Khởi từ nhà mình mang tới, là Phó Thần đem cung tên dùng cho mượn! Cũng tức là, tên của Ngô Bạch Khởi cùng bọn họ mấy người giống nhau, đều là Phó Thần chuẩn bị, ai cũng thể dùng tên kết luận ai đả thương người!

      Ý nghĩa nổi lên, Tiết Vinh quát lớn: "Ngô Bạch Khởi, xem ngươi làm chuyện tốt gì!"

      Ngô Bạch Khởi nghe, giật mạnh cương ngựa, trợn mắt chất vấn : "Ngươi gì? Ngươi, ngươi thử lại lần nữa cho lão tử xem!"

      Bên kia trong bụi cỏ còn chưa có động tĩnh, Tiết Vinh nhấc tâm, nhịn được suy đoán Phó Thần bị trọng thương, vì vậy càng thêm kiên định trốn tránh trách nhiệm, xuống ngựa chạy qua trách cứ Ngô Bạch Khởi: "Ngươi nhất định muốn cướp con mồi của ta, tại làm tổn thương người liền chịu thừa nhận ? Ngươi... đại nhân, ngươi sao chứ?"

      Phó Thần che cánh tay từ trong bụi cỏ đứng lên, giật tay áo bị tên xuyên thủng, hề để ý : " sao sao, ta mạng lớn, tên từ bên cạnh lao qua, chỉ chịu chút ngoại thương da." Hướng Tiết Vinh cười ha hả , ánh mắt rơi vào người Ngô Bạch Khởi theo sau chạy đến, sắc mặt nháy mắt trầm xuống, tiến lên liền hướng Ngô Bạch Khởi đạp cước, "Bảo ngươi thành ngươi nghe lời, vừa rồi thiếu chút nữa muốn mệnh ta!"

      Ngô Bạch Khởi lảo đảo bò lên, bên trốn bên chỉ vào Tiết Vinh giải thích: "Phó nhị ca ngươi oan uổng người, phải ta, là Tiết Vinh bắn, ngươi đừng nghe ăn bừa bãi, hồi ..."

      "Phi, làm tổn thương người mà ngươi còn dám vu oan người khác?" Phó Thần lại hướng đạp cước, Ngô Bạch Khởi ngã nhào xuống đất, Phó Thần lập tức đuổi theo, cước dẫm lưng , vung nắm tay muốn đánh.

      "Đại nhân thôi, " Tiết Vinh nắm chặt cổ tay , nhìn Ngô Bạch Khởi : "Cũng may đại nhân việc gì, đừng cùng so đo, loại người này, sau này chính là đừng để ý tới nữa."

      Ngô Bạch Khởi tức thất khiếu đều bốc khói: "Ngươi..."

      "Ngươi cái gì mà ngươi!" Phó Thần hung hăng nghiền lưng chút, Ngô Bạch Khởi đau đến ngao ngao kêu gào, rốt cuộc còn tâm tư mắng Tiết Vinh. thành , Phó Thần chỉ vào phía trước : "Vừa rồi ta muốn ở đây phương tiện, nghĩ thiếu chút nữa bỏ mệnh, thôi, ngựa ta ở bên kia, Tiết Vinh ngươi giúp ta dắt đến đây, ta lại cho chút nhan sắc xem sao."

      Tiết Vinh bất đắc dĩ cười: "Tốt, chỉ là đại nhân ra tay lưu tình, Ngô lão Hầu gia bên kia..."

      Phó Thần khoát khoát tay, "Ta biết."

      Tiết Vinh liền dẫn ngựa .

      Chờ xa, Ngô Bạch Khởi bất chấp cầu Phó Thần dời chân, hưng phấn : "Lần này Nhị ca tin chưa?"

      Phó Thần quay đầu nhìn lướt cái, thu hồi chân : "Ừm, Tiết Vinh quả phẩm hạnh đoan chính, tốt lắm, ngươi giúp ta lần, chúng ta nợ nần toàn bộ xoá bỏ, nhưng ta cảnh cáo ngươi, còn để ta phát ngươi gây với Tuyên Tuyên, ta quyết tha nhàng!"

      Quay người liền muốn .

      "Nhị ca!" Bởi vì bận tâm Tiết Vinh bên kia trở về, Ngô Bạch Khởi dám đứng lên, chỉ nhanh tay lẹ mắt ôm lấy cẳng chân Phó Thần, phải rất yên tâm cùng thẳng thắn : "Nhị ca, kỳ , kỳ ta trước đây khi dễ Lục nương là bởi vì ta thích nàng... Đừng đánh a, Nhị ca ngươi nghe ta , ta thích Tuyên Tuyên, ngươi xem ta làm như thế nào ngươi mới chịu đem nàng gả cho ta a? Ngươi , chỉ cần ngươi , cái gì ta cũng chịu làm!"

      Thiếu niên quỳ rạp mặt đất, mặt có chút chật vật, chỉ có đôi con ngươi kiên định sáng ngời.

      Phó Thần chăm chú nhìn hai mắt , cười cười.

      cười, Ngô Bạch Khởi trong lòng toát ra chút xíu hi vọng, chờ mong nhìn .

      "Cút!"

      Phó Thần lại thưởng cho cước.

      Tiết Vinh tốt xấu gì cũng ra vẻ đạo mạo, tốt xấu cũng có công phu kém, Ngô Bạch Khởi có cái gì? đầu ngón tay Tuyên Tuyên cũng xứng!

      Đợi Tiết Vinh trở về, Phó Thần lên ngựa cùng rời .

      Nghe tiếng vó ngựa xa, Ngô Bạch Khởi liên tục đập đất, sau lát đổi thành nằm mặt đất, ngẩn người nhìn lá cây trời xanh đỉnh đầu.

      Thôi, ít nhất Phó Tuyên gả cho Tiết Vinh , vẫn còn cơ hội.

      Thiếu niên trọng chấn cờ trống Phó Thần sầm mặt trở về nhà.

      Kiều thị thấy nhi tử bị thương, đau lòng cực kỳ, tự mình bôi thuốc cho nhi tử, oán giận vì sao cẩn thận.

      Phó Thần căn bản nhìn chút vết thương này vào trong mắt, thấp giọng : "Nương, Tiết Vinh phải là lương phối của Tuyên Tuyên, ngày mai cho người so bát tự, nương hai người mệnh lý tương khắc, cự tuyệt ."

      Phó Tuyên nghe tin vừa vặn chạy tới, nghe được lời này, khựng chút mới bước vào gian nhà chính.
      rabbitphan, hauyen2803, thanhbinh51 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :