1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Đường Sủng Hậu - Tiếu Giai Nhân (Full)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Sau hơn 2 ngày trở lại được, hóng nàng @heavydizzy

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Ta cũng hình đây @nữ sinh 9x

      Chương 225 (tiếp)



      Vạn Toàn chau chau mày, tỏ ý bảo hai tiểu thái giám bên cạnh xuống, đợi trong phòng chỉ còn hai người, vui : " ."

      Liễu Chi ngó nhìn bên ngoài, cái trán chạm đất, chuyện thanh phát run: "Công công, tối hôm qua nô tài bưng nước nóng hầu hạ nương nương rửa chân, vào nhà vô tình nghe thấy nương nương cùng Hạ xì xào bàn tán, hình như là, là muốn ở buổi trưa hôm nay , lén hẹn hò người nào, nương nương nghe có vẻ rất sợ hãi, Hạ liền khuyên nương nương, chỉ cần Hoàng Thượng uống trà, có thể ngủ hai canh giờ, là đủ rồi..."

      Vạn Toàn vốn mặt chút thay đổi nghe, nghe đến đây ánh mắt đột ngột phát lạnh: " là tối hôm qua nghe được , vì sao lúc này mới cho ta biết?"

      Liễu Chi càng run đến lợi hại, "Công công tha mạng, nô tài dám, cũng sợ là chính mình nghe lầm , thẳng đến vừa mới nương nương , nô tài mới phát giác nương nương khả năng muốn..."

      "Câm miệng!" Vạn Toàn cước đạp ra, lấy khăn hung hăng chặn miệng Liễu Chi lại, lệnh cho người đem nàng bắt nhốt vào trong phòng, canh giữ cẩn thận, cho phép lấy khăn trong miệng nàng ra. Xử lý xong Liễu Chi, Vạn Toàn bước nhanh vào trong phòng, liếc mắt nhìn bình trà, trước kêu Gia Hòa đế, kêu vài tiếng được, cắn răng, dùng sức bóp cổ tay Gia Hòa đế.

      Gia Hòa đế bỗng nhiên tỉnh lại, chỉ là đầu choáng váng, ánh mắt có vẻ đờ đẫn, mờ mịt nhìn Vạn Toàn.

      Vạn Toàn vừa thấy như vậy, lập tức hiểu được lời Liễu Chi hơn nửa là , trước đỡ Gia Hòa đế dậy, đợi Gia Hòa đế triệt để thanh tỉnh, mới trầm giọng thầm.

      Gia Hòa đế tuy rằng già nua nhưng vẫn còn sót lại phong thái tuấn mĩ thời trẻ, mặt trầm như ác quỷ.

      tin Quản vụng trộm.

      Nhưng đầu choáng váng nặng nề, đây là tình hình trước kia nghỉ trưa chưa từng xảy ra.

      "Giúp Trẫm canh y." Ngơ ngác ngồi hồi lâu, Gia Hòa đế khàn giọng .

      Chỗ khác ở Hành cung, Quản dẫn hai đại cung nữ cũng vài tiểu thái giám tới trước khu rừng mai, bên này ấm áp, hồng mai sớm nở rộ trước, từng mảnh hoa đỏ trong mùa đông khắc nghiệt khiến tâm tình người ta vui sướng thêm vài phần.

      Bên bờ hồ có tòa thủy đình, cũng vì các quý nhân thưởng mai mệt mỏi tới nghỉ ngơi, chung quanh xây đắp hòn non bộ bằng đá lớn, có vẻ hoang dã thú vị khác.

      Hạ theo Quản vào, Đông Tuyết cùng mấy người tiểu thái giám ở bên ngoài trông giữ, sau lát, Hạ cũng quay lại đây, có chút đồng tình : "Nương nương trong lòng đau khổ, muốn thanh tĩnh."

      Quản năm ngoái tháng giêng mất đứa , mọi người đều có thể lý giải tâm tình nàng tại, ai hoài nghi.

      Lại có ai biết bên trong rốt cuộc tình hình thế nào.

      Mắt thấy thân hình Thái Tử ra từ sau tảng đá lớn, về phía nàng, Quản tim đập nhanh hơn, đôi chân khẩn trương như nhũn ra, kìm lòng được lùi về sau, hai gò má đỏ bừng so với hồng mai xuyên qua tường đá vươn đến còn kiều diễm hơn. Chỉ riêng bộ dạng thẹn thùng bức này khiến Thái Tử tê nửa người, vài bước tới trước mặt Quản , cúi đầu nhìn nàng: "Nàng đến rồi..."

      Lần đầu tiên cùng nam nhân tuấn cao ráo kề sát gần như vậy, Quản khẩn trương cứng người, dám nhìn Thái Tử, cũng biết nên cái gì, cúi đầu. Thình lình bị người kéo vào trong ngực, Quản kinh hãi, bản năng mà chống cự: "Thái Tử, Thái Tử đừng như vậy, chúng ta, chúng ta ngồi xuống trò chuyện ?"

      Thái Tử phí hết tâm tư sắp xếp cuộc hẹn hò vụng trộm này, làm sao thỏa mãn với chuyện đơn thuần?

      " cái gì?" đem tiểu nữ nhân sắp còn xương cốt tựa người mình bế ngang lên, hướn tới chỗ mấy tảng đá lớn vừa mới thân, mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt Quản tuyệt sắc, lời tâm tình thuận miệng liền đến: " ta đợi ngày này, đợi đến mức sắp chịu nổi nữa sao? Hay là nàng đẹp?"

      Quản liếc cái, chống lại mắt mỉm cười, chôn vào trong ngực .

      Thái Tử trầm thấp cười, tới phía sau cự thạch, đặt Quản tường đá bóng loáng, cúi đầu hôn nàng, tay thuần thục cởi cạp váy nàng. Quản tuy rằng ái mộ Thái Tử, lại dám thoáng cái như vậy, nhịn được giãy giụa. Nhưng nàng bởi vì khẩn trương ngượng ngùng sợ hãi, nào còn có khí lực a, Thái Tử lại lão luyện chốn bụi hoa, hai ba cái tháo xiêm y Quản vung ra bên cạnh.

      Lồng ngực nam nhân rắn chắc rộng lớn, Quản chưa bao giờ thấy qua.

      Nam nhân đụng chạm nhiệt tình như lửa, so với Gia Hòa đế càng khiến nàng khó có thể chịu đựng.

      Động tình lên, cái gì cũng quên mất, tùy ý đem nàng ôm vào, tùy ý môi, lỗ tai, sườn mặt nàng hướng xuống... (PS: 2 người làm luôn à, dã chiến à?)

      Bên ngoài bờ ao, Gia Hòa đế dẫn Vạn Toàn lặng lẽ tới gần, phát phía trước có mấy người hầu hạ bên người Quản , Gia Hòa đế liếc mắt nhìn tường đá trước mặt, dẫn Vạn Toàn từ bên khác qua. Đây là hành cung của , đến biết bao nhiêu lần , mấy chỗ ngắm cảnh đẹp để Gia Hòa đế đều quen thuộc đến thể quen thuộc hơn, dễ như trở bàn tay né qua tai mắt của mọi người, tới đằng sau ao.

      Nơi đó giả sơn đá lớn giao thoa trùng điệp, nhìn như chặn được nghiêm nghiêm thực thực, kì thực có đường chỉ cho phép người .

      Gia Hòa đế tỏ ý bảo Vạn Toàn lưu lại ở bên ngoài, chính vào, trong tay áo cất giấu dao găm.

      mặt ao sương mù mờ mịt, thấy rõ hai người lén hẹn hò ở nơi nào , Gia Hòa đế cũng nhìn mặt nước, liếc nhìn vòng, ở giữa hai chỗ cự thạch phát váy Quản , còn có áo choàng nam nhân, xiêm y thái giám rất bình thường, nhìn ra thân phận chủ nhân.

      Gia Hòa đế nhìn chằm chằm vào xiêm y thái giám kia, hồi lâu sau, mới chậm rãi bộ qua, cuối cùng dừng ở bên hòn đá lớn.

      Chỉ cách phiến đá, Thái Tử hưởng thụ đâu, nhìn trước mặt Quản khuôn mặt nhắn đỏ bừng, nghĩ tới đây là nữ nhân của phụ hoàng, loại khoái cảm vui sướng khó có thể hình dung, lại càng kích thích cấm kỵ, cố ý gọi phong hào nàng: "Lệ phi, phụ hoàng lợi hại, hay ta lợi hại?"

      Bên kia Gia Hòa đế thân thể cứng đờ.

      "Thái Tử đừng nữa..."

      Quản thanh bẽn lẽn ngượng ngùng run rẩy truyền tới.

      Thái Tử thích nhất nàng như vậy, lại cứ muốn bức nàng : "Lệ phi, nàng thích phụ hoàng muốn nàng, hay là thích ta muốn nàng?"

      Quản cắn môi nhẫn, nhắm mắt, như hoa chịu nổi thương.

      Nàng , Thái Tử thay nàng , càng càng hăng hái: "Là ta có phải ? Phụ hoàng 50 , có lực mạnh như ta có phải ? có lớn như ta có phải ? Lệ phi nàng , nàng muốn làm Lệ phi của phụ hoàng hay là Lệ phi của ta? Nàng a, chỉ cần nàng ra, tương lai ta đăng cơ, nàng vẫn là Lệ phi!"

      Thái Tử rất lâu sảng khoái như thế, khó gặp được mĩ nhân xấu hổ như thế, lại là thân phận cấm kỵ như thế. Hơn nữa lần sau lén hẹn hò cùngvới Quản còn biết là khi nào, liền càng tận hứng mà tới, lại thêm Quản xuất thân nông nữ, Thái Tử chuyện so với cùng đám người Thái Tử phi, Phó Ninh càng thô bỉ, buộc Quản cùng lời thô tục.

      Quản tình khó kiềm nén, đều theo .

      đôi dã uyên ương, đắm chìm trong diệu cảnh hẹn hò, tình thâm như lửa, cuối cùng Thái Tử trực tiếp che kín miệng Quản , miễn cho giọng nàng quá lớn truyền ra ngoài. Tim đều đặt ở người nữ nhân phụ hoàng, nào chú ý tới có người đến rồi lại rồi?

      Gây sức ép gần nửa canh giờ, Thái Tử mới tha Quản , thân mật thêm lát rồi vội vàng rời .

      Quản triệt để bình phục mới dẫn mọi người trở về Cửu Hoa các.

      Thấy Gia Hòa đế còn chưa tỉnh ngủ, Quản thở hơi, cẩn thận trèo lên giường, ở bên người Gia Hòa đế nằm xuống, bởi vì vừa mới trải qua phen thương , bất tri bất giác ngủ rồi, theo thói quen chui vào trong ngực Gia Hòa đế.

      Gia Hòa đế mở mắt ra.

      Quản Anh17 tuổi, sắc mặt hồng nhuận, mặt mày như họa.

      Gia Hòa đế chậm rãi giơ tay lên, muốn vuốt ve khuôn mặt quen thuộc này, cuối cùng vẫn buông xuống.

      Nàng là Quản , phải Chung Đình, Đình Đình của , ôn nhu hiền lành, tuyệt đối ...

      Gia Hòa đế nhắm mắt lại, hối hận đan xen lẫn lộn.

      si tâm vọng tưởng. Chung Đình thà rằng mang theo đứa chết cũng chịu tha thứ , làm sao có thể chuyển thế tới tìm ?

      Quản chẳng qua là lớn lên giống nàng mà thôi.

      Nhưng nàng xứng mang khuôn mặt Chung Đình khi còn sống.

      Gia Hòa đế chậm rãi ngồi dậy, nhìn mĩ nhân ngủ khóe miệng còn mang theo nụ cười thỏa mãn, dao găm trong tay nâng lên, vững vàng đâm xuống.

      đau nhức kịch liệt truyền đến, Quản bỗng nhiên bừng tỉnh.

      Nàng nhìn dao găm trong lồng ngực, khó có thể tin nhìn về phía Gia Hòa đế: "Hoàng Thượng, Hoàng Thượng..."

      Gia Hòa đế chút động lòng, mặt là lạnh lùng Quản chưa bao giờ thấy, là lạnh lùng thuộc về cửu ngũ chí tôn.

      Hai khắc sau, hai vợ chồng Thành vương Lý Hoa Dung đánh cờ, tiểu thái giám vô cùng lo lắng chạy vào, nhào xuống đất hồi bẩm: "Vương gia, vương phi, việc lớn tốt ! Thái Tử ngầm mang dao găm diện thánh, ý đồ hành thích Hoàng Thượng..."

      Thành vương phút chốc đứng dậy, chạy thẳng tới Cửu Hoa các.

      Từ Tấn bước tới trước, Thành vương chạy đến cửa, thấy Từ Tấn đấm đá Thái Tử, thi thể Lệ phi nằm ở bên cạnh.

      "Phụ hoàng ngài bị thương chứ?" Thành vương quỳ trước mặt Gia Hòa đế, lo lắng hỏi thăm.

      Gia Hòa đế mặt phẫn nộ cùng bi thống đan xen lẫn lộn, liếc cái, chuyện, ra đằng sau.

      Vạn Toàn thở dài tiếng, đối với thi thể Lệ phi lau lệ: "Thái Tử hành thích, Lệ phi xả thân hộ giá..."

      Thành vương mới có tâm tư quản Lệ phi, mau chóng quay người, cùng Tứ ca giáo huấn Thái Tử đánh mất lương tâm dám can đảm giết cha thí quân.
      hauyen2803, thanhbinh, Thanh Hằng48 others thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      ☆Chương 226



      Gia Hòa đế bị ám sát, lập tức bãi giá hồi cung.

      Thánh giá rất gấp, Từ Tấn lưu lại Hứa gia sắp xếp mẫu tử Phó Dung hồi kinh, cùng Thành vương che chở Gia Hòa đế trước bước.

      Phó Dung nghe được tin tức Thái Tử hành thích, Lệ phi chết thảm, khác gì nằm mơ, khiếp sợ căn bản biết nên làm cái gì, ngơ ngác ngồi trong phòng, hành lý đều là Mai Hương dẫn bọn nha hoàn mang lên xe ngựa, đợi hết thảy đều thu thập xong, Mai Hương mới đến mời nàng lên xe.

      Phó Dung liêu xiêu lên xe ngựa, thẳng đến Trăn ca nhi ỷ lại ôm lấy nàng hỏi phụ thân đâu, Phó Dung mới triệt để tỉnh táo lại. Cúi đầu, nhìn khuôn mặt nhi tử nhắn mờ mịt bất an, đoán được tiểu tử là bởi vì khác thường của nàng dọa sợ, Phó Dung ôm lấy nhi tử hôn cái trán, ôn nhu dỗ : "Hoàng tổ phụ thân thể thoải mái, phụ thân đưa Hoàng tổ phụ về nhà trước, Trăn ca nhi sợ, mẫu thân bồi Trăn ca nhi đâu."

      Mẫu thân rốt cuộc chịu chuyện , Trăn ca nhi yên tâm ít, ngoan ngoãn ngồi đùi mẫu thân, giọng hỏi nàng: "Khi nào tới nhà a?"

      Hành cung Thang Sơn rất gần kinh thành, Phó Dung nghĩ ngợi lúc, : "Rất nhanh, Trăn ca nhi mệt hay ? Nương dỗ ngươi ngủ, Trăn ca nhi tỉnh lại là chúng ta tới nhà."

      Trăn ca nhi gật gật đầu, ôm tay mẫu thân : "Nương kể chuyện xưa."

      Phó Dung liền ôn nhu kể cho câu chuyện Hầu Tử Trộm Đào thích nghe nhất.

      Trăn ca nhi lắng nghe, chỉ chốc lát sau ngủ thiếp trong lúc xe ngựa xóc nảy, trong giọng dịu dàng của mẫu thân.

      xe ngựa Vương phủ to rộng, Phó Dung nằm nghiêng, đem Trăn ca nhi đặt giữa nàng và vách xe, lại ở vách xe bên kia lót cái gối , miễn cho xe ngựa lắc lư kịch liệt đầu Trăn ca nhi bị đập vào. An bày xong nhi tử, Phó Dung đổi thành nằm thẳng, nhắm mắt lại trầm tư.

      Lệ phi chết rồi, tội danh Thái Tử hành thích Gia Hòa đế cũng thể thoát khỏi, rất có khả năng bị phế bỏ .

      Vì sao?

      Đời trước, Lệ phi thành Quý phi, mãi cho tới khi Gia Hòa đế chết vẫn là Quý phi, Thái Tử cuối cùng mới mưu phản, vì sao tại đột nhiên xảy ra biến hóa lớn như vậy? Đời trước nàng cũng tới hành cung, chút tình đều phát sinh a?

      Chuyện khác thường, khẳng định có nguyên nhân, Phó Dung cẩn thận nghĩ , lần này các vị vương gia cùng đều giống đời trước. Nếu duy nhất giống, chính là đời trước Thành vương Lý Hoa Dung mang theo nhi tử, Từ Tấn có nhi tử, nhưng khác hoàng tôn, sao có thể tạo thành Thái Tử mưu phản sớm?

      Hơn nữa Thái Tử hành thích này cũng quá đột ngột ? muốn hành thích, an bài thế nào? Phó Dung hiểu triều chính, cũng biết lo trước khỏi hoạ a, vẫn phải là Thái Tử hành thích phải thu mua thị vệ bên ngoài trước ...

      Phó Dung nghĩ mãi mà .

      Cũng may, đối với nàng và Từ Tấn mà đây là tin tức tốt, Thái Tử sớm bị phế trước, về sau cách nào tạo phản nữa...

      Cũng đúng, đối thủ chân chính của Từ Tấn là An vương, nếu như huynh đệ Từ Tấn là An vương phái người sát hại, Thái Tử tại xảy ra chuyện quan hệ vói bọn họ lớn.

      Miên man suy nghĩ, xe ngựa tới Túc vương phủ, xuống xe Trăn ca nhi tỉnh lại, nhìn thấy nhà cửa quen thuộc, tiểu tử an tâm cười.

      Sập tối Từ Tấn phái người gửi tin về, buổi tối trở lại.

      Phó Dung đoán trước được, buổi tối cùng Trăn ca nhi ăn cơm, ban đêm cũng cho Trăn ca nhi nhũ mẫu bên kia, nàng tự mình dỗ ngủ. Từ Tấn ở nhà, có Trăn ca nhi ở bên người, nàng ít nhiều an lòng hơn.

      Nguyên Tiêu còn chưa qua, các đại thần còn nghỉ đâu, ngày kế buổi sáng đều bị gọi vào trong cung tảo triều.

      Thái Tử hành thích, Lệ phi hương tiêu ngọc vẫn, Gia Hòa đế đau lòng thôi, ốm đau liệt giường, chỉ truyền thánh chỉ lệnh cho Vạn Toàn tuyên cáo triều thần.

      Đại khái ý tứ chính là, Thái Tử bất trung bất hiếu, làm tội lớn mưu nghịch, Gia Hòa đế nhớ tình cảm phụ tử nhiều năm, chỉ phế Thái Tử, giam cầm ở cấm cung, cả đời được ra. Đông cung thê thiếp liên lụy trong đó, dời khỏi Đông cung, ở vùng ngoại ô kinh thành xây dựng biệt viện,nuôi dưỡng chúng nữ quyến, dưới gối phế Thái Tử có Chương ca nhi, Hủ ca nhi, Nguyệt tỷ nhi ba người còn tuổi, ở lại trong cung nuôi nấng, đãi ngộ như hoàng tôn, hoàng tôn nữ khác.

      Lại liệt ra mấy tội trạng của Thừa Ân công phủ, đoạt tước vị quan chức, con nối dõi hậu đại vĩnh viễn được xuất sĩ.

      Thánh chỉ tuyên đọc xong xuôi, cả triều văn võ đều kinh sợ, ánh mắt ào ào ném tới người Khang vương Túc vương Thành vương Hoài vương bốn vị vương gia.

      Khang vương sớm quỳ xuống, tâm nhấc lên cao, lo sợ Gia Hòa đế bởi vì Thái Tử cũng giáng tội . Quả , thân ca ca bị phế, Khang vương trong lòng thể dễ chịu, nhưng càng sợ chính mình còn ngày thoải mái. Lại tiếp và Thái Tử tình cảm huynh đệ còn có bao nhiêu. Hồi phụ hoàng mẫu hậu khen , Thái Tử liền mất hứng. Khang vương biết mình là hoàng thứ tử chính cung đích xuất mới là người Thái Tử kiêng kỵ nhất. Cho nên càng ăn càng mập, văn võ đều dụng tâm, chính là vì an tâm thái tử. đối với hoàng vị quả có hứng thú, chỉ muốn làm vương gia tiêu dao.

      Nghe được cuối cùngxác định phụ hoàng trách tội , Khang vương sau lưng đổ mồ hôi lạnh ướt đẫm mảng.

      Từ Tấn khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, có quá nhiều biểu tình, cùng thượng triều trước kia khác mấy.

      Thành vương trong lòng phức tạp.

      Thái Tử bị phế, đương nhiên cao hứng, vừa đúng đảng Thái Tử hại chết mẫu thân , thứ hai Thái Tử còn, tương đương với bớt kình địch. tâm trí Thành vương để Thái Tử vào mắt, nhưng địa vị Thái Tử đích xuất chính là ưu thế lớn nhất. giờ Thái Tử bị phế, thoải mái ít. Nhưng còn Thái Tử, phụ hoàng có thể lập tức phong Từ Tấn làm Thái Tử hay ? Trong mấy vị hoàng tử, Khang vương vẫn là bùn nhão trát được tường, thân phận đích xuất cũng giúp được , bản thân cũng tự cam chịu, phụ hoàng chướng mắt , triều thần cũng đề cử , còn lại ba hoàng tử, chẳng phải là Từ Tấn xuất sắc nhất?

      Thành vương đột nhiên cảm thấy trận khó giải quyết.

      Từ Tấn tại có kình địch, tìm được người có thể lợi dụng giúp đối phó Từ Tấn. Tự mình ra tay, lấy quan hệ Thành vương phủ và Túc vương phủ, Từ Tấn gặp chuyện may, phụ hoàng đầu tiên hoài nghi , cho nên trong thời gian ngắn, thể đối phó Từ Tấn.

      thể lợi dụng Thái Tử đối phó Từ Tấn, Lý Hoa Dung cũng có bao nhiêu tác dụng.

      Thành vương dùng khóe mắt quan sát những triều thần kia, thầm bắt đầu cân nhắc chọn trắc phi thích hợp. có Khánh quốc công phủ, có thể lần nữa kết giao trợ thủ mới đắc lực. Trước đây muốn lợi dụng Lý Hoa Dung ở giữa dắt dây Thái Tử cùng Phó Dung, bởi vậy kiêng dè Lý Hoa Dung ăn giấm. tại có tầng cố kỵ kia, Lý Hoa Dung an phận, nhìn hai người tình cảm thanh mai trúc mã, cho nàng giữ lại vị trí vương phi. Nếu như Lý Hoa Dung khóc nháo, vương phi nàng cũng đừng nghĩ làm.

      Trong triều thần, cũng có người bị chú mục.

      Phó Phẩm Xuyên như phát giác những ánh mắt kia vui sướng khi người gặp họa, buông mi đứng yên như thường.

      Trong đầu là tình hình hôm qua lúc sập tối nữ nhi bị ma ma trong cung mang . Bởi vì Gia Hòa đế giận chó đánh mèo nữ quyến Đông cung, những cung nhân kia đối với nữ nhi khá lịch , lại thêm bọn họ chuẩn bị bạc, nữ nhi thuận lợi trôi chảy lên xe ngựa, tôn quý giống như nàng phải về cung. Nhưng Phó Phẩm Xuyên quên được bộ dáng nữ nhi ôm Nguyệt tỷ nhi khóc rống, càng khó có thể tưởng tượng ngày sau nữ nhi cùng 2 con cách xa thể gặp nhau, nữ nhi nên sống qua ngày như thế nào...

      Đều tại , bảo vệ được trưởng nữ.

      Tan triều, Phó Phẩm Xuyên cùng Phó Phẩm Ngôn sóng vai trở về.

      Phó Phẩm Ngôn biết nên an ủi huynh trưởng như thế nào. Tối hôm qua, thê tử còn bởi vì nhìn thấy tình cảnh mẹ con cháu lớn phân li thê lương rơi lệ, cũng thổn thức. Nhưng có biện pháp nào? Đó là hoàng gia, Gia Hòa đế giận chó đánh mèo nữ quyến, con nối dõi Đông cung, coi như là ân điển.

      Tới Hầu phủ, Phó Phẩm Ngôn vỗ vỗ bả vai Phó Phẩm Xuyên, mọi thứ đều trong trầm mặc.

      Các triều thần tản , Từ Tấn đợi các hoàng tử tiếp tục Sùng Chính điện tận hiếu.

      Gia Hòa đế bị bệnh, có tức có hận có hối có đau, trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Vốn là chưa triệt để khôi phục, giờ rơi vào cảnh ái tử cùng sủng phi song song phản bội. đêm trôi qua, đầu tóc bạc càng nhiều hơn, mặt nếp nhăn càng ràng. (PS: Sao ta lại cảm thấy đáng đời nhỉ)

      Thục phi Nhu phi cùng nhau ở bên cạnh trông giữ, Nhị công chúa ngồi trước giường, Phó Dung và các con dâu đứng ở phía sau Thục phi Nhu phi, trong phòng hoàn toàn yên tĩnh.

      Đại khái là nghe được tiếng bước chân các con vào, Gia Hòa đế mở mắt ra, thấy vây chung quanh nhiều người như vậy, khoát khoát tay, nhìn Thục phi : "Ngươi lưu lại chiếu cố Trẫm, cho bọn họ đều lui xuống ."

      thanh già nua vô lực.

      Thục phi nhìn về phía các tiểu bối.

      Khang vương tại làm trưởng, tới trước giường quan tâm hai câu, dẫn ba đệ đệ ra, Phó Dung vài người tự nhiên rời theo.

      Thục phi nắm tay Nhị công chúa đưa Nhu phi ra ngoài, đưa tới cửa vừa vặn tiểu thái giám bưng dược tới, nàng nhận lấy, trở lại trước giường đem khay đặt xuống bàn, tự nhiên vô cùng nếm dược, mấp máy môi, quay đầu hướng Gia Hòa đế nhu hòa cười: "Hơi có chút nóng, Hoàng Thượng dùng luôn còn có thể ấm áp thân thể, ta đỡ Hoàng Thượng dậy?"

      Thanh ôn nhu, bộ dáng ôn nhu, nhìn Thục phi trước mắt làm bạn hơn 20 năm, nghĩ tới chính mình thế nhưng ở người Quản lãng phí thời gian dài đến vậy, sủng ái nhiều như vậy, suýt nữa còn vì Quản bỏ mặc Thục phi, Gia Hòa đế càng thêm hối hận, đột nhiên ho lên.

      Thục phi vội vàng nâng dậy, thuần thục vì xoa bóp lồng ngực, "Hoàng Thượng long thể quan trọng, có tâm gì đợi dưỡng khỏe thân mình lại suy nghĩ?"

      Gia Hòa đế cười khổ, còn muốn cái gì? người là bất hiếu tử, người là tiện nữ nhân, ai cũng đều muốn.

      "Đem dược bưng đến đây ." Bình phục lại, Gia Hòa đế dựa vào đầu giường .

      Thục phi vững vàng đem dược bưng tới, từng muỗng từng muỗng đút .

      nước canh nóng hầm hập, tuy rằng khổ, rơi vào trong bụng quả làm cho người thoải mái nhiều hơn, đợi Thục phi đặt chén thuốc về, lần nữa ngồi xuống, Gia Hòa đế nắm tay nàng : "Hậu cung có Hoàng Hậu, rất nhiều việc đều có ai quản, Trẫm nghĩ qua nguyên tiêu liền sắc phong nàng làm Hậu, nàng có cao hứng?"

      Dù là phẩm hạnh hay là tình cảm, Thục phi đều xứng với danh phận Hoàng Hậu.

      phụ Chung Đình, dễ tin Hoàng Hậu, càng quá Quản , chỉ có Thục phi vẫn làm cho thất vọng, nhân lúc còn sống, nhân lúc còn cơ hội, Gia Hòa đế muốn lại phụ Thục phi.

      Thục phi ngơ ngác, lập tức mừng rỡ như điên, cũng giả ý chối từ, mà là có chút bất đắc dĩ : "Hoàng Thượng cảm thấy ta thích hợp làm đại nhậm này?"

      "Đương nhiên." Gia Hòa đế nhéo nhéo tay nàng, buồn bực hỏi nàng: "Thấy thế nào, nàng dường như quá cao hứng?"

      Thục phi lắc lắc đầu, mỉm cười : "Hoàng Thượng ưu ái, ta đương nhiên cao hứng, chính là cảm thấy làm Hoàng Hậu rất mệt, bằng làm phi tử thanh nhàn. Bất quá năm nay ta quản ít cung , sai biệt lắm đem tình Hoàng Hậu nên làm cũng đều làm cả. Vừa nghĩ như thế, cho dù làm Hoàng Hậu vất vả càng nhiều, cũng hơn là làm việc có danh phận ?"

      Nàng lẽ thẳng khí hùng , trong lời mang theo thân mật hoạt bát giữa vợ chồng bình thường. Gia Hòa đế khỏi cười , cố làm ra vẻ vui mừng : "May quá may quá, tân hoàng hậu của Trẫm ngốc, biết làm thế nào mới thiệt thòi, vậy cứ định như thế, đợi Trẫm dưỡng tốt thân thể, chắc chắn vì nàng làm điển lễ lớn phong hậu."

      Thục phi hai tay ôm lấy tay , có chút sợ : "Hoàng Thượng nhất định phải sớm khôi phục, ta ngóng trông ngài thực lời hứa hẹn này đâu."

      Gia Hòa đế trong lòng nóng lên, đưa tay đem người ôm vào trong ngực, "Yên tâm, vì nàng, Trẫm cũng yên lành. Đúng rồi, chọn Thái Tử..."

      Thục phi bỗng nhiên giơ tay lên che miệng , nghiêm túc : "Hoàng Thượng, ngươi sinh bệnh ta chiếu cố ngươi, ngươi phong ta làm Hậu, ta cao hứng vui mừng, bởi vì đây đều là chuyện của hai chúng ta. Nhưng chọn trữ quân quan hệ đến giang sơn xã tắc, phải việc ta nên tham gia. Cho nên Hoàng Thượng đừng cùng ta. Ta cũng muốn phí tâm suy nghĩ. Ta chỉ biết Hoàng Thượng là minh quân, ngươi tuyển ai, người đó nhất định là thích hợp, ta đều tin ngươi."

      Gia Hòa đế sửng sốt, nhìn trong mắt Thục phi kiên định quật cường hiếm thấy, bất đắc dĩ cười, "Tốt, Trẫm với nàng chuyện kia."

      vốn định cho nàng biết, hướng vào Cảnh Hành, chỉ là còn muốn quan sát thêm, nếu nàng lười nghe, liền tự mình làm chủ .
      minhminhanhngoc, hauyen2803, thanhbinh50 others thích bài này.

    4. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Đọc nhiều chuyện cung đấu thấy Thục Phi này quá tuyệt vời , k xuyên k, k trùng sinh, đơn giản là nữ nhân cổ đại ôn nhu hiền thục, nhưng k cam chịu, biết nhìn thẳng thực thế hoàng gia như nào, hoàng đế ra sao, k vui vì đc sủng ái, k buồn vì bị thất sủng. Thích lắm luôn, ngày càng phục cách xây dựng nhân vật của tác giả, cái j cũng vừa đủ
      Suuuly, rabbitphan, stella24124 others thích bài này.

    5. Châu Lương

      Châu Lương Active Member

      Bài viết:
      107
      Được thích:
      88
      mạng chạy chậm hay sao mà vào lâu quá ,comment cũng lâu nữa,bt vào nhanh mà kể từ khi bị tin tặc tấn công vào lâu kinh khủng khiếp,híc
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :